1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Every Breath You Take - Judith McNaught (52 c)

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 35
      "Thằng nhóc đó làm tôi sởn cả tóc gáy," MacNeil nhận xét với Gray khi bước ra 'ngoài phòng thẩm vấn quan sát thằng nhóc Billy Wyatt thổn thức khai các tình tiết xung quanh cái chết "bất ngờ" của bố nó. Họ đến đón thằng nhóc sáng nay và đưa nó thẩm vấn, có Caronline theo cùng. "Tôi tài nào tin bà ta vẫn chưa gọi điện cho luật sư đại diện."

      Khoanh tay trước ngực, Gray suy ngẫm về thái độ tỏ vẻ có đôi chút ngỡ ngàng của Caroline. "Tôi nghĩ bà ta sợ Billy liên quan gì đó đến cái chết của ông bố từ cái ngày trong văn phòng tôi khi nó chuyện qua điện thoại với Wyatt. Bà ta trông có vẻ suy sụp và hơi ghê tởm vì màn ứng khẩu tự phát của thằng nhóc. Sau đó, khi tôi cho bà ta biết chiếc cúc được tìm thấy ở giếng nước cùng loại với hàng cúc áo khoác của Mitchell Wyatt, bà ta chấp nhận điều đó rất nhanh. Bà ta hỏi vặn lại xem chúng ta có chắc hay chúng ta có kiểm tra lại những chiếc áo khác của Mitchell hay , hay hỏi bất cứ câu gì mà mong đợi. Caroline vài lần được xếp vào danh sách những người mặc đẹp nhất Chicago; bà ta biết những chiếc cúc sản xuất thủ công phải đồ thường."

      "Tôi vẫn tìm hiểu được tại sao bà ta lại chưa gọi cho luật sư đại diện."

      Gray suy tính về điều đó trong giây lát. "Bà ta William, và cả Billy nữa. Tôi nghĩ bà ta tính toán cơ hội duy nhất cứu được thằng con trai là bắt nó khai và khai hết từ đầu đến cuối giấu diếm điều gì. Luật sư đại diện là Henry Bartlett, bà ta biết Bartlett làm bất cứ điều gì Cecil ra lệnh. Cecil chắc chỉ thị cho ông ta khiến cho Billy ngậm miệng lại và sau đó tìm cách gỡ tội cho thằng nhóc."

      "Tôi biết làm cách nào bà ta lại chịu đựng được việc ngồi chung phòng với thằng bé đó."

      "Dễ thôi. Bà ta tự trách mình vì nhận ra diện của Mitchell Wyatt trong gia đình gây bất lợi đến thế nào với thằng con trai."

      Trong phòng thẩm vấn, Torello đưa cho Billy cây bút và tập giấy trắng. "Trước khi cháu viết toàn bộ lời khai, hãy suy nghĩ kỹ lần nữa để đảm bảo tất cả đều ràng."

      Caroline đứng ngay sau Billy, hai bàn tay bà ta đặt lên vai thằng nhóc cách che chở. "Nó có phải chịu đựng toàn bộ chuyện này thêm lần nữa ? Nó thể chỉ cầm bút viết là xong à?"

      Đáp lời, Torello nhìn thẳng vào thằng nhóc. " lần nữa thôi, từ đầu."

      Thằng nhóc 14 tuổi lau nước mắt bằng cả hai lòng bàn tay và cất giọng run rẩy. "Cháu ra ngoài khu trang trại cùng với bố, theo đúng như dự định của hai bố con vào ngày cuối tuần. Cháu nghĩ cả hai có thể kiếm được vài con chim cút ở khu đất của nhà Udall, vì thế cháu mang theo khẩu súng săn từ nhà. Trong lúc hai bố con bộ, bố cháu bảo bố bán khu trang trại này cho nhà đầu tư cũng mua khu đất nhà Udall. Hai bố con bắt đầu tranh luận. Cháu với ông ấy rằng ông ấy thể nào làm thế, và rồi..."

      "Tại sao cháu lại nghĩ ông ấy thể?"

      "Vì trang trại này được cho là của cháu!" Billy nóng nảy to tiếng, thái độ hiền lành ngoan ngoãn của thằng nhóc bốc hơi. "Ông nội Edward lúc nào cũng bảo nó là của cháu ngày nào đó, nhưng ông nội lại quên ghi vào di chúc."

      "Được rồi, sau đó xảy ra chuyện gì?"

      "Bố cháu và cháu cãi nhau, và cháu quá rối loạn đến mức nhìn ra mình đâu. Cháu bị hụt chân và súng cướp cò.: Với lấy cái hộp khăn giấy đặt bàn, thằng nhóc chùi mắt. "Bố cháu chỉ đứng trước cháu cách có vài feet lúc ông ấy ngã xuống. Cháu cố làm hô hấp nhân tạo cho ông, nhưng lỗ thủng ngực quá lớn, và máu vấy khắp người cháu, còn cháu cuống lên. Cháu sợ mẹ bao giờ tha thứ cho cháu và cháu phải vào tù. Cái giếng cũ chỉ cách đó vài feet, vì thế cháu kéo nắp giếng ra, và cháu... cháu... Chú biết chuyện xảy ra rồi."

      "Cứ cho chú nghe."

      "Cháu kéo bố cháu qua đó, và đẩy ông xuống hố; rồi cháu ném khẩu súng vào luôn."

      Caroline nhấc tay ra khỏi vai thằng nhóc và nhắm chặt mắt lại trong khi cơn run rẩy vô hình tràn qua khắp toàn bộ cơ thể.

      "Thế còn những dấu vân tay có khẩu súng?" Rorello thúc đẩy. "Cháu làm gì với chúng?"

      "Ồ vâng. Cháu lau sạch vào áo khoác trước khi ném xuống giếng."

      "Rồi sau đó?"

      "Cháu quay về nhà, nhưng rồi cháu bắt đầu nghĩ cháu làm việc sai trái. Đáng ra cháu phải gọi cứu thương và cảnh sát, thế là cháu gọi cho Cụ nội Cecil, cháu kể cho cụ nghe toàn bộ việc. Cháu hỏi cụ rằng cháu nên làm gì. Cụ bảo cháu cứ ngồi yên đó và đừng gọi cho ai cho đến khi cụ đến đấy. Cụ rất lâu, vì tuyết bắt đầu rơi."

      "Vậy Cecil làm gì khi ông đến đó?"

      "Cụ... cụ bảo cháu thể nào cứu được bố cháu nữa, và rằng chúng cháu phải nghĩ ra cách gì đó cứu cháu và đừng để mẹ cháu biết. Cụ bảo bố cháu muốn cháu bị tống vào tù vì gây ra tai nạn, và rằng mẹ cháu quỵ ngã nếu biết bố cháu chết thế nào. Cụ cụ khai với cảnh sát cháu nghĩ cuối tuần với cụ thay vì ra khu trại cùng với bố."

      "Còn xe của bố cháu sao? Làm thế nào nó lại bị bỏ lại cách khu trại cả hai mươi lăm dặm đường?"

      Billy ngừng lại để lau nước mắt, nhưng với Gray để ý nó chẳng có tí nước mắt nào. "Cụ nội Cecil nó tốt hơn nếu cảnh sát nghĩ bố cháu ở khu trại khi ông ấy mất tích. Theo cách đó, họ tìm kĩ ở đó và có cơ hội khám phá ra cái giếng. Cụ nội Cecil cháu nên lái xe của bố và theo cụ xuống đường quốc lộ cho tới khi cụ tìm thấy chỗ hợp lý để bỏ xe."

      "Cháu chỉ mới 14 tuổi. Cháu biết lái xe?"

      Billy ném cho cái nhìn khinh khỉnh. "Cháu vẫn lái xe đến khu trại từ khi mới 12 tuổi. Lái xe đường quốc lộ khi tuyết rơi dễ dàng gì, nhưng cháu cũng làm tốt như bố cháu vậy."

      Phía bên kia tấm kính chiều, MacNeil nhăn mặt quay sang nhìn Gray. "Thằng nhóc đó quả lại loại biến thái."

      "Chúng ta gần xong rồi, Billy." Rorello động viên. "Nào, giờ đến khoảng thời gian hai tháng đến tháng . Cuộc tìm kiếm bố cháu bị hoãn lại, ai còn tìm kiếm ông ấy quanh khu trại nữa, nhưng cháu lại đến gặp Ngài Elliot và kể cho chú ấy biết cháu nghe thấy Mitchell Wyatt dối mẹ cháu là chưa từng đến khu trại. Cháu biết việc đó khiến người ta nghi ngờ chú ấy, và cũng lại thu hút chú ý của bọn chú vào khu vực trang trại lần nữa. Tại sao cháu lại khuấy tung mọi chuyện lên khi cháy xóa sạch mọi thứ rồi?"

      "Vì nhà đầu tư mua khu đất nhà Udall tới gặp mẹ cháu trao đổi về việc mua lại khu trại. Trong lúc ở đó, ông ta họ bắt đầu dọn dẹp khoảng đất nào đó và họ xây bức tường đá để phân ranh giới. Cháu biết họ tìm ra cái giếng, vì nó ở ngay đó."

      "Được rồi, vậy là cháu nghĩ. Cháu dùng đầu óc của mình để suy tính," Torello như thể đó là lời khen ngợi. "Cháu tính toán họ phát ra thi thể của bố cháu, vì thế cháu giật chiếc cúc từ áo khoác của Mitchell, tự mình lái xe đến đó và vùi chiếc cúc xuống nắp giếng nơi nó được tìm thấy."

      Billy gật đầu, ngẩng lên nhìn cách hãnh diện trước những lời dẫn giải của Torello.

      "Nhưng điều gì khiến cháu quyết định đổ hết tội lên Mitchell Wyatt?'

      "Bởi vì," Billy lên tiếng, khuôn mặt nó méo mó vì phẫn nộ. "gã con hoang đó diễn trò như thể ta làm chủ gia đình vậy. ta thay thế vị trí của bố cháu, và mẹ cháu cho phép làm thế. ta ở lại nhà chúng cháu, quan tâm đến mẹ cháu, quanh quẩn bên mẹ. Cháu đáng lẽ là người đàn ông trụ cột trong gia đình, nhưng mẹ lại chỉ hỏi lời khuyên của chứ phải là cháu. thậm chí còn khuyên mẹ cháu bán khu trại ."

      "Cụ nội Cecil cũng cư xử với Mitchell Wyatt như mẹ vậy. Cháu từng là niềm vui cũ Cụ nội. Cụ lúc nào cũng chúng cháu có nhiều điểm giống nhau, nhưng tất cả những gì cụ quan tâm đến chỉ là Mitchell Wyatt sau khi bố cháu chết. Cụ bắt đầu lờ cháu , và rồi cháu nghe trộm thấy cụ với mẹ là cụ muốn giới thiệu Mitchell trước mọi người trong dịp sinh nhật của cụ. Cụ mẹ phải ở đó, để mọi người biết mẹ cũng chấp nhận ta là thành viên của gia đình."

      "Được rồi, Billy. Chú rất hài lòng vì cháy kể toàn bộ cách rất thẳng thắn. Ở đây có giấy bút. Bây giờ hãy viết tòan bộ việc theo đúng cách mà cháu vừa kể cho chú nghe. Cháu muốn cốc Coca hay gì ?

      "Cháu muốn lon Dr. Pepper," Billy cho biết, tay với lấy xấp giấy.

      "Có thích ăn cùng Fritos pho mát- ớt ?"

      "Vâng, tốt thôi ạ. Sao chú biết vậy?"

      Rorello chẳng gì, nhưng khi quay người , gửi cái liếc mắt đầy ý nghĩ về phía chiếc gương chiều. Trong vòng hai tuần vừa qua, họ lùng sục mọi trạm xăng và mọi cửa hàng tiện lợi tuyến đường giữa Chicago và khu trại, biết rằng Cecil có thể dừng lại ở nơi nào đó. nhân viên bán hàng ở trạm xăng/hoặc ở cửa hàng nhận ra tấm ảnh của Billy. Cecil đưa tiền mặt cho Billy mua xăng vì thế hề có biên lai tín dụng, nhưng trong lúc thằng nhóc vào trong, Billy quyết định quơ lon Dr Pepper và gói snack ưa thích của nó. Khi người nhân viên kia bảo nó rằng ta chỉ có loại Fritos vị thường. nó rũ cửa hàng đó là " đống rác" và ta là " ả thộn."

      "Tôi có thể thấy cái kiểu bao biện mà gia đình đó dàn xếp thằng nhóc này." MacNeil phun ra bằng giọng phẫn nộ kìm nén. " Đối với những kẻ mới chớm, họ tranh cãi rằng chúng ta có quyền xét xử vì tội ác xảy ra bên ngoài Hạt Cook. Thằng nhóc 14 tuổi rồi, thế nên nó được cho là vị thành niên, và khi đám luật sư nhà Wyatt nhaỷ vào cuộc, họ thuyết phục bà mẹ cho phép họ tuyên bố rằng Billy bé bị bố nó ngược đãi cách kín đáo. Chết tiệt, Cecil là lão già tim cật yếu ớt. Nếu ông ta nghẻo trứoc khi vụ việc được đưa ra xét xử, họ xoay ngược câu chuyện và chuyển thành Cecil giết chết William."

      "Nếu tôi đến chỗ Cecil và mở mắt cho ông ta," Gray lên tiếng, xoay người bước xuống sảnh. "Tôi gọi cho ông ta ngay bây giờ, và tôi muốn cùng cho có khí."

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 36
      "Ngài Wyatt gặp ông trong vòng vài phút nữa," người quản gia nhà Cecil với Gray. Ngoài trời tuyết rơi và những bông tuyết lóng lánh bám lên chiếc áo khoác len của Gray khi người quản gia giúp cởi nó ra và mang nó về phía chiếc tủ treo đồ trong sảnh.

      Cecil tiếp đón với vẻ săm soi, ông ngồi đằng sau bàn làm việc và bao quanh là những bức chân dung của các nhân vật tiếng tăm lừng lẫy trong dòng họ. "Bố mẹ có khỏe , Gray?"

      "Họ đều khỏe, cảm ơn ông."

      Ông lão chăm chú quan sát biểu nét mặt khi Gray ngồi xuống đối diện ông qua chiếc bàn làm việc. "Tôi có thể coi đây phải là cuộc gặp mặt xã giao chăng?" ông kết luận.

      "Tôi e rằng ."

      Ông gật đầu, đồng thời quay sang người quản gia chuẩn bị rời và lên tiếng. "Hãy gọi điện cho HenryBartlett ngay cho tôi."

      "Ngoài kia có thám tử đợi để đưa ông về sở cảnh sát. Henry có thể gặp ông ở đó."

      "Tôi bị bắt giữ?"

      "Điều đó còn phụ thuộc vào thái độ hợp tác của ông trong vài phút tới. Billy vừa mới khai nhận với chúng tôi về cái chết của William."

      "Nó gì với ?"

      Gray thấy chẳng có lý gì mà trả lời, vì hiểu Henry Bartlett có khả năng thu được lời khai của Billy trong chỉ khoảng vài tiếng đồng hồ nữa. vắn tắt những điểm cốt lõi trong lời thú tội của Billy, và khi kết thúc, Cecil lãnh đạm tiếp lời. " tin vào cậu chuyện của thằng bé là tôi có can hệ đúng ?"

      "Chắc chắn là như vậy. Điều đó khiến tôi băn khoăn mãi về suốt khoảng thời gian ông giữ bí mật về diện của Mitchell cho đến tận tháng năm nay. Ông gặp ta lần đầu tiên vào tháng Tám, và tháng kế tiếp, Edward được cho là bị ngã từ ban công xuống dẫn đến cái chết. Tháng 11, William biến mất. Và tuy vậy, Cecil, ông hề quan tâm đến cái thực tế rằng việc quay lại của người cháu trai mới được nhìn nhận của ông trùng khớp với cả hai kiện . ra, ông giữ bí mật về xuất của ta với cảnh sát, những người điều tra hai vụ này. Ông có biết điều đó lên gì ?"

      "Đó là vì tôi là lão già đa cảm, cả tin kẻ bị tội lỗi làm cho mù quáng vì từ chối cho Mitchell quyền thừa kế trong quá khứ?" Cecil gợi ý cách mỉa mai.

      ", đó là vì ông là lão già thủ đoạn, ngạo mạn, kiêu căng kẻ cần có người thừa kế mới để dựa dẫm, nhưng muốn cảnh sát hay bất kỳ ai biết ta ở đâu trong suốt ba mươi bốn năm qua."

      "Cám ơn ," ông ngang ngạnh, nhưng chân thành, " khá là đúng. lúc nào cũng là gã trẻ tuổi sáng dạ."

      "Từ khi cả hai chúng ta đều hiểu ông hề đa cảm hay cả tin, chỉ có lý do duy nhất còn lại bao biện cho việc ông nghi ngờ Mitchell dính dáng gì đến cái chết của Edward hay vụ mất tích của William."

      "Và lí do đó là?"

      "Là ông thừa biết chuyện gì xảy ra với cả hai người đó, và rằng Mitchell hề có liên quan. Với nỗi ngờ vực của mình, tôi mở lại cuộc điều tra về vụ mất tích của William - trong đó ông chính là mục đích của cuộc điều tra – Billy đột nhiên đến văn phòng của tôi."

      "Và nó gì với ?"

      "Thằng bé với tôi nó nghe lỏm Mitchell bảo Caroline rằng ta chưa bao giờ đến khu trại đó, điều mà Billy cho là dối trá. Vậy nên chúng tôi mới tập trung vào Mitchell. Giờ ông hãy cho tôi biết vài điều, Cecil: Từ khi nào ông biết chuyện Billy làm? Từ khi nào ông khám phá ra nó vùi chiếc cúc áo của Mitchell xuống chỗ cái giếng?"

      "Caroline đến đây ngay sau khi bắt Billy gọi chọ Mitchell quay lại từ St. Maarten. Nó với tôi những gì xảy ra. Nó khách quan cho rằng nó và tôi dung dưỡng cho kẻ giết người. Tôi bảo nó tôi chắc chắn hẳn có nhầm lẫn gì đây."

      "Ông biết chính Billy vùi chiếc cúc?"

      "Chúng ta chuyện ghi đấy chứ?"

      Gray ngập ngừng, sau đó gật đầu. "Đúng thế?"

      "Tôi nhận ra ngay tức chắc chắn phải là Billy. Còn ai khác dám làm chuyện đó chứ? Ngoài ra, nó ngồi ngay trứơc mặt tôi khi Caroline cho tôi về cái cúc áo các phát ra, và những nghi ngờ của hướng tới Mitchell, và cuộc gọi mà bắt Billy gọi. Tôi có thể rằng nét mặt Billy buộc tội nó phải chịu trách nhiệm về mọi thứ. Nó mỉm cười với tôi. Thực ra là nó khá tự hào về cái tính cách láu cá khôn lỏi của nó.

      Gray gật đầu ngẫm nghĩ, ngạc nhiên thấy Cecil lại sẵn sàng giúp đỡ đến thế, cho dù đó tính làm lời khai. "Nếu áo khoác của Mitchell được giao cho ta vào bất kỳ thời điểm nào trước khi William mất tích, chúng tôi bắt giữ ta và buộc tôi sát hại William rồi. Ông có định để cho ta bị kết án , hay chỉ để che đậy cho Billy?"

      Ngả người về phía trước, Cecil đặt hai tay lên mặt bàn, ngạo mạn và dứt khoát từng từ , "Mitchell bao giờ cho phép điều đó xảy ra. Cậu ấy luôn là kẻ sống sót, giống như tôi, và giống như họ..." Hất cằm lên, ông ra hiệu đến những bức chân dung các vị tổ tiên của ông treo tường xung quanh .

      Thay vì lạc lối vào cuộc thảo luận vô nghĩa với lý luận của Cecil, Gray quay trở lại mục đính của cuộc thăm viếng này. "Để cứu Billy, ông tự thú nhận rất nhiều tội..."

      "Chúng tôi cần phải thảo luận đến điều đó hôm nay, và cũng bắt giữ tôi. Henry và Evan Bartlett đảm bảo chắc chắn với tôi các có quyền hạn gì trong vụ này. Hơn nữa, lời thú nhận của Billy là vô giá trị vì nó có luật sư đại diện. cũng chả có quyền gì thẩm vấn nó mà vắng mặt luật sư của gia đình chúng tôi."

      "Mẹ thằng bé ở ngay đó, và bà ta chấp thuận."

      "Caroline tâm thần bất ổn thể tự bảo hộ cho bản thân, đừng gì đến việc bảo hộ cho Billy trong hòan cảnh ấy. phí thời gian của mình đấy..."

      "Tôi phí thêm phút đồng hồ nữa thôi," Gray lãnh đạm lên tiếng, ánh mắt đầy ý nghĩa nhìn vào chiếc đồng hồ gỗ đặt bàn Cecil. "Ông khôn ngoan cho phép tôi phí khoản thời gian đó và lắng nghe tôi cho cẩn thận, vì tôi có thể và tôi lôi ông ra khỏi đây trong chiếc còng số tám."

      Cecil ngả người tựa vào ghế, đôi lông mày cau lại vẻ lăng mạ lạnh lùng, nhưng ông chú tâm nghe.

      "Henry Bartlett cho ông những lời ông muốn được nghe. Tôi đứng quan điểm đó khi Billy rời nhà cùng ông bố cuối tuần đó, nó hoàn toàn chủ định giết chết ông ta tại khu trại, có nghĩa là tội ác bắt nguồn ở Hạt Cook. Henry có thể hoãn vụ này lại năm hay hơn nữa cùng với những bản kháng nghị đòi thay đổi nơi xử án và những bản kháng nghị khác nhằm phủ nhận lời thú tội của Billy, nhưng rốt cục tôi thắng, và on6g phải đứng trước tòa cùng với Billy trong vai trò kẻ đồng phạm. Trong suốt thời gian ấy, giới truyền thông điên cuồng sục sạo, đào bới từng mẩu xương mà cái gia đình này chôn vùi và che giấu trong vòng trăm năm vừa qua."

      Khuôn mặt của Cecil lộ chút biểu cảm, nhưng những ngón tay gầy guộc của ông hết co vào rồi lại duỗi ra mặt bàn.

      "Nếu ông cho Henry đặc ân bằng việc lăn ra chết trứơc khi vụ này được đưa ra xét xử, Henry có thể -- và hẳn - khuyên Billy thay đổi lời khai và tuyên bố rằng chính ông mới là kẻ mưu sát William và dụ dỗ thằng bé con tội nghiệp đó nhận hết tội về mình. Rốt cuộc, ông cũng phải chết, và Billy hẳn trả toàn bộ phí tổn cho Henry, vì thế tại sao Henry lại muốn bảo vệ cho cái danh tiếng của ông làm gì?"Kết thúc bài phát biểu, chờ hành động phản bác lại của Cecil, quan sát con lắc đồng hồ chiếc bàn cổ đu đưa qua lại.

      " gợi ý khả năng lựa chọn là gì?"

      "Tôi buộc ông vào tội tòng phạm, và ông cho phép ngành tư pháp Hạt Cook xét xử công bằng Billy. Nó là đứa trẻ vị thành niên, vì thế nó được giảm tội."

      "Tôi để nó đứng trước tòa mà bảo vệ nó cách tốt nhất."

      "Tôi đòi hỏi ông phải bỏ qua điều đó. Tôi đòi hỏi ông phải để nó đối mặt với việc nó gây ra, lúc này, chứ phải là hai năm tới kể từ lúc này."

      Cecil lần nữa lại ngập ngừng, và rồi ông gật đầu.

      " việc nữa," Gray tiếp khi đứng dậy," Edward chết như thế nào? ta gọi cho ông giờ trước khi rơi khỏi ban công. Ông ông thảo luận về cuộc họp mà cả hai người đều được cho là phải tham dự vào buổi sáng hôm sau. Nhưng đó phải là việc xảy ra, hoặc ông băn khoăn liệu có phải Mitchell "giúp" ta lao ra ngoài rào chắn hay ."

      Đứng lên, Cecil kết thúc vụ đối đầu mấy vui vẻ. "Nó say rượu, như thường lệ, và nó bảo tôi rằng nó muốn lời vĩnh biệt, rằng nó thể chịu nổi cuộc sống này ngày nào nữa. Tôi bảo nó điều tôi lúc nào cũng khi nó gọi cho tôi theo kiểu đó. Tôi bảo nó hãy kiềm chế và bình tĩnh lại. Tôi biết lần này nó nghiêm túc. Tôi phải nghe lời than vãn ghê tởm của nó nhiều lần đến nỗi chẳng còn để ý đến nữa."

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 37
      Kate đặt hai tách sôcôla bốc khói nghi ngút lên chiếc khay đặt cạnh cái tô lớn đựng bắp rang cao có ngọn - thứ đồ ăn ưa thích thường dành cho những lúc thời tiết lạnh ngồi coi phim mà mỗi tháng hai lần và Holly sắp xếp được.

      Bê theo chiếc khay, Kate bước vòng qua Max, kẻ nằm ườn ngay sàn phòng khách trước bàn cà phê. Hollyngóc đầu lên từ chiếc tủ đựng đĩa phim bên cạnh ti vi, nơi lúi húi lật qua những bộ phim thể loại tình cảm sướt mướt dành cho các . Vừa giơ lên bộ phim thích của mình, vừa hớn hở hỏi, "Cuốn chuyện tình để nhớ này thế nào?"

      "Thôi, cám ơn. Mình chuyện tình để nhớ rồi, và mình cố quên đây."

      Holly toét miệng cười nhạo báng và quay trở về với đống phim xếp ngăn tủ. "Mình vẫn thể tin nổi tên khốn toàn tập Wyatt lại có mặt ở buổi tiệc gây quỹ ấy."

      Kate cũng tài nào tin nổi. ràng đêm hôm đó Mitchell tỏ ra rất khinh thường , điều đó chỉ lên là ngay từ đầu chẳng coi là gì, thậm chí ngay cả khi ân ái với ở St. Maarten.

      " ta bệnh hoạn." Holly thốt lên thành lời những suy nghĩ của Kate.

      "Hoặc là thế," Kate đáp lại, cố gắng tỏ ra bận tâm về điều đó, "hoặc là ấy hơi cáu gắt vì bị làm trò tiêu khiển cho kẻ khác," Thay đổi chủ đề cuộc thảo lụân đến bộ phim sắp xem tối nay, lên tiếng, "Thế còn phim Ngày cưới sao?

      " trừ phi cậu hứa tua tua lại lúc chúng ta phát cuồng lên nhảy nhót ngay cái đoạn Michael Bublé hát bài "Sway" ấy."

      "OK, thỏa thụân rồi nhé,"

      Holly cho chạy bộ phim và đến ngồi cùng Kate ghế sô pha. Họ ngồi yên lặng cả phút đồng hồ, phủ chăn len đến nửa người, những đôi bàn chân bít tất dày thịch gác lên bàn. "Mình nhớ những buổi tối xem phim này," Holly buột miệng, tay bốc nắm bắp rang từ trong cái bát đặt giữa hai ngừơi bọn họ.

      "Cậu ý gì vậy?" Kate với lấy tách sôcôla nóng.

      "Ý là tớ thể nào hình dung ra cảnh ôm lấy tô bắp rang ngồi giữa cậu và Evan vào buổi tối chiếu phim như thế này. Cậu sắp xếp ngày hẹn chưa?"

      Kate lắc đầu. "Hai người bọn mình vẫn còn chưa ngủ cùng nhau nữa cơ."

      "Tại sao ? Cậu trở về ba tuần rồi mà."

      "Cả hai bọn mình đều đồng ý dành ra khoảng thời gian để cho qua những chuyện mình làm ở St. Maarten và bắt đầu lại từ đầu."

      Holly nhìn đầy nghi hoặc. "Có phải cậu với mình là ấy muốn đánh dấu chủ quyền của mình kể từ lúc đó á?"

      "Cậu cứ làm như mình là ụ nước chữa cháy ý," Kate đảo tròn mắt. nuốt ực ngụm sôcôla nóng, và đặt cái tách xuống.

      "Cậu có chắc là ấy trừng phạt cậu chút bằng cách tránh xa cậu ra?"

      ". ra , tối qua ấy đưa mình ra ngoài ăn tối, và ấy bảo muốn về luôn và nghỉ đêm cùng mình. Nhưng..."

      "Nhưng sao?"

      "Nhưng đến giữa bữa tối, mình bắt đầu cảm thấy buồn nôn. ra, bây giờ mình cũng thấy hơi buồn nôn chút. Mình thế này mấy ngày rồi, lúc nào cũng mệt mỏi. Mình chỉ muốn ngủ thôi."

      "Tâm trạng căng thẳng có thể thực làm hệ miễn dịch của cậu yếu và khiến cậu mệt mỏi. Mà này, mọi chuyện ở nhà hàng vẫn ổn chứ?"

      "Nhân viên tỏ thái độ kẻ cả với mình, nhưng cũng chả có gì ngạc nhiên cả, vì người duy nhất trẻ hơn mình lại là cậu chạy bàn. Hơn nữa, đến vịêc ấy còn sớm quá. Xem phim thôi nào."

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 38
      "Kate, Bác sĩ Cooper có kết quả kiểm tra của ."

      Kate ngước lên nhìn và mỉm cười với tiếp tân của Bonnie Cooper. Bonnie là bạn của Holly và là bác sĩ phụ khoa của Kate nhiều năm rồi. Sau khi khám cho Kate, Bonnie đề nghị thêm vài xét nghiệm khác ngay tại văn phòng, và bà cầu Kate đợi ở ngoài sảnh chờ.

      "Nhanh đấy." Kate với Bonnie, ngồi xuống chiếc ghế đối diện với bà.

      Bonnie Cooper mở bệnh án của Kate ra. "Tôi vẫn chưa có đủ tất cả kết quả xét nghiệm của , nhưng chắc cần phải đợi nữa. Xét nghiệm này cho kết quả chính xác lý do tại sao lại buồn nôn và ngái ngủ rồi."

      "Và câu trả lời là gì?"

      " có thai."

      Kate nhổm phắt lên khỏi ghế, sau đó thả lỏng người và cười. "Chắc là nhầm rồi, Bonnie. Bà hẳn lẫn những xét nghiệm của tôi với bệnh nhân khác rồi. Tôi vẫn dùng thuốc tránh thai trong mấy tháng vừa qua mà."

      "Thuốc tránh thai phải có hiệu quả 100% với tất cả mọi người."

      "Nó hiệu quả 100% với tôi. Evan – chồng chưa cưới- và tôi chung đụng với nhau gần 4 năm trời, và chưa bao giờ tôi dính bầu cả."

      "Trong vòng hai tháng gần đây có sử dụng thuốc kháng sinh ? số loại thuốc ngăn cản tác dụng của thuốc tránh thai."

      "Tôi biết điều đó, nhưng tôi hề uống bất kỳ viên thuốc kháng sinh nào, ngoại trừ mấy viên thuốc chống nhức đầu mà bác sĩ kê đơn cho tôi ở St. Maarteen."

      Bonnie với tay lấy cuốn sách nằm ngay góc bàn. "Tôi biết loại thuốc kháng sinh nào ngăn cản tác dụng của thuốc tránh thai. Tên loại thuốc đó là gì? Tôi kiểm tra lại."

      "Tôi nhớ nữa." Kate nhíu mày, "nhưng cũng mang máng..."

      "Trong lúc cố nhớ lại, hãy cho tôi biết có quan hệ tình dục với ai khác ngoài chông chưa cưới của trong khoảng thời gian bốn năm vừa rồi ."

      Kate ngập ngừng, sau đó bối rối vì phải thừa nhận tồn tại của Mitchell Wyatt. "Đúng là vào tháng trước. Nhưng có gì khác nhau đâu?"

      "Luôn có khả năng nằm trong số phụ nữ mà thuốc tránh thai có tác dụng, và lý do hề thụ thai trước thời điểm tháng vừa rồi là vì tinh trùng người chồng chưa cưới của rất yếu."

      Kate đột nhiên nhớ đến phần đầu tên loại thuốc kháng sinh mà uống. "Đó là butal... gì gì đó, cái đơn thuốc vị bác sĩ ở St. Maarten ghi cho tôi ấy."

      Bonnie cau mày. " phải là butalbital chứ?"

      "Đúng rồi, là nó."

      "Ông ta hỏi dùng thuốc tránh thai à?"

      "Ông ấy hỏi có phải tôi muốn có em bé , tôi . Thực ra, vị bác sĩ đó chỉ được tiếng Pháp, nhưng người lái taxi được chút tiếng vì thế ta đứng ra phiên dịch cho cả hai chúng tôi. Vị bác sĩ đó bảo người lái taxi với tôi là có thể tôi phải dùng vài viên thuốc chống đau đầu."

      "Sao đến bệnh viện thay vì đến bác sĩ địa phương?"

      "Và mất cả mấy tiếng đồng hồ để đợi ai đó khám cho tôi à? Bonnie, đầu tôi lúc đó muốn nổ tung ra. Tôi chống chọi với cơn đau suốt cả đọan đường bay đến St. Maarten. Tôi chỉ muốn người ta cho tôi thứ gì đó để dứt cơn đau. Tôi chẳng thèm quan tâm họ tiếng gì. Ngoài ra, ông ta phải là gã lang băm. Phòng khám của ông ta ngay tại nhà, nhưng rất xinh xắn và ông ta có những bệnh nhân ăn mặc chải chuốt ngồi đợi ông ta khám bệnh."

      "À, vậy là người tài xế kia dịch thiếu rồi. Ông ấy hẳn cầu tài xế tìm hiểu xem liệu có phải muốn có em bé mới đúng."

      "Có gì khác nhau đâu?" Kate vẻ thủ thế, nhưng chợt vỡ ra. Chúa giúp , hiểu rồi...

      "Butalbital là loại thuốc rất có hiệu quả trong việc điều trị và ngăn ngừa những cơn đau đầu. Tuy nhiên, nó cũng làm giảm tác dụng của các loại thuốc tránh thai. Khi phụ nữ uống thuốc tránh thai mà sử dụng butalbital, ta cần phải uống thêm loại thuốc tránh thai khác để tự bảo vệ mình trong lúc vẫn uống loại thuốc kia."

      Căn phòng bắt đầu quay tít và Kate gập người xuống, hai cánh tay vòng lại ôm lấy bụng, cố giữ mình tỉnh trí.

      " có biết đích xác ai là bố đứa bé ?"

      Kate ngước lên nhìn vào Bonnie. Trong vòng ba tuần sau cái chết của bố , hề muốn làm tình; đó là phần lý do tại sao Evan cứ nhất định đòi đưa nghỉ ở vùng biển Carribean.

      có con với Mitchell Wyatt.

      làn sóng kích động tràn ngập trong , kèm theo cả cơn chóng mặt và buồn nôn, Kate siết chặt tay bám vào thành bàn. "Có chứ," cay đắng trả lời. "Tôi biết bố đứa bé là ai."

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 39
      "Kate, là mình đây!" Holly gọi, đứng trước cửa nhà Kate với chiếc chìa khoá thường dùng để vào nhà chăm sóc những con mèo trong thời gian Kate nghỉ đảo. Max chạy tới chào , cái đuôi ngoe nguẩy.

      "Mày đúng là chú chó ngoan," đùa, lơ đãng vỗ vào cái đầu to tướng của nó, nhưng lo lắng. Xe của Kate vẫn đỗ ngoài đường cái, cửa xe bị bao phủ đến nửa inh tuyết, nghĩa là tối hôm trước ở nhà, nhưng lại trả lời điện thoại còn căn nhà chìm trong bóng tối. Hôm qua, khi biết mình có thai, quyết định với Evan chuyện đó sớm ngày hôm nay, còn hơn là đợi vài ngày để suy tính thêm cho kỹ càng như Holly khuyên. Tuy nhiên, Kate định nghe theo lời gợi ý của Holly là đến văn phòng Evan và gặp ta ở đó, nơi ta thể gây chuyện ầm ĩ lên được.

      "Kate?"

      "Trong phòng khách," Kate gọi to. bật đèn bàn và nhanh chóng luồn tay qua chiếc gối mà ôm chặt trong khi nhìn chằm chằm chết lặng trong bóng tối.

      "Mình buồn ngủ," dối.

      "Cậu muốn dùng cà phê ?"



      "Chắc rồi," Holly .

      "Mấy giờ rồi?" Kate hỏi.

      "Hơn sáu giờ chút."

      Nhún chân ra khỏi ghế sô pha, Kate đứng dậy và thẳng đến bếp với Holly lê bước theo sau. "Mình phải thay quần áo và làm. Đáng ra mình phải có mặt ở nhà hàng hai tiếng đồng hồ trước rồi."
      Khi bắt đầu múc cà phê vào máy pha, Holly ngang qua tủ bếp và lấy ra hai chiếc cốc. "Mọi thứ với Evan đều ổn cả chứ?"
      Để trả lời, Kate giơ bàn tay trái có chiếc nhẫn đính hôn ra. "Mình thực mong là ổn," thận trọng khi đổ đầy nước vào bình cà phê. "Rốt cuộc mình cũng đến đó kể cho ấy biết vợ chưa cưới của ấy có thai với người đàn ông khác, với chính kẻ mà ấy luôn khinh miệt. Nhưng--"

      "Nhưng sao?" Kate hỏi.

      Đưa hai tay về phía bồn rửa, Kate ngả đầu về phía trước trong lúc ngắm nhìn mực nước từ từ dâng lên trong bình. "Nhưng mình bao giờ tưởng tượng nổi nó có thể tồi tệ như thế. Mặt ấy tái khi mình bắt đầu , nhưng sau đó ấy bình tĩnh lại và thậm chí quàng tay xung quanh mình và rằng đó phải lỗi của mình, rằngMitchell tạo ra nạn nhân nữa của cả hai bọn mình. ấy bọn mình có thể xoá bỏ thiệt hại này và tiếp tục cuộc sống của bọn mình như nó chưa từng xảy ra."

      "Vậy có gì ổn nào?"

      "Mình rằng mình thể phá thai."

      "Sau đó sao?"

      " ấy điên lên ," Kate giọng buồn bã. Nhận ra bình tràn, khoá vòi lại và đổ đầy nước sạch vào máy pha cà phê, sau đó bật công tắc.

      "Cậu có bao giờ tự hỏi làm sao người đàn ông điềm tĩnh, thậm chí luôn kiềm chế như Evan có thể hăm doạ ai ở trước toà?"

      "Mình thắc mắc tại sao ai cũng nghĩ ấy là luật sư giỏi. Quay lại và chuyện với mình đây này," Holly , đặt tay lên vai Kate và ép xoay người lại.

      "Thôi nào, cậu cần phải băn khoăn thêm nữa," Kate . "Chiều nay, mình phải trải qua bài kiểu như chất vất tại tòa của ấy. ấy bắt đầu mổ xẻ moi móc từng thứ nhặt mà ấy phải chịu đựng những việc mình làm nhiều năm qua. Lúc hoàn thành xong, ấy dùng đủ mọi thứ tên để chửi rủa mình và hét to vào mặt mình đến nỗi mọi người trong tầng đều nghe thấy. Cuối cùng ấy bảo mình cút và đừng bao giờ quay trở lại nữa."

      "Đồ đạo đức giả! Đừng có nghĩ ta chung thuỷ với cậu trong suốt bốn năm qua. Có cả tỷ tin đồn xung quanh ta đấy."

      Kate quay lại với lấy bát đường và hai cái thìa. " cũng chỉ là tin đồn thất thiệt thôi. Chính mình mới là người có tội và đáng khinh, phải ấy."

      "Theo như mình hiểu ta sẵn lòng tiếp tục 'chịu đựng cậu' nếu cậu đồng ý phá thai đúng ?"

      "Ừ," Kate đáp lời, cố gắng tỏ ra bình thản. "Thực ra, nhiều lúc mình cảm thấy ấy thực nghĩ việc phá thai phương thức trả thù thích đáng – bỏ đứa con của Mitchell để đáp trả cho nỗi sỉ nhục chạm vào tự ái của mình và Evan.

      " ta chả quan tâm đến lòng tự trọng của cậu đâu. Đây là lòng tự trọng của Bartlett. Mình cá là ta thấy ít nhục mạ hơn nhiều nếu cậu có thai với ai đó ta quan tâm như cái giới xã hội của ấy."

      Kate hẳn, nhưng gần như mỉm cười về điều đó.

      "Mình bảo cậu nhiều lần rằng Evan là kẻ hai mặt--"

      "Đừng," Kate xoay người nơi khác. "Mình coi thường cách ta đối xử với mình, và kể cả sau ngày hôm nay ta có cầu xin chăng nữa mình cũng quay lại đâu, và dẹp ta qua bên . Mình

      làm tổn thương ta ở Anguilla khi thú nhận những việc làm, nhưng hôm nay mình hoàn toàn chấm dứt với ta rồi."

      Họ ngồi bên bàn ăn nhà bếp trong im lặng, đợi cà phê pha xong. Kate đưa cho Holly cốc và bát đường, sau đó cầm cốc của mình lên và vào phòng ngủ.

      "Mình ghét phải để cậu ở lại đây, nhưng mình phải thay quần áo làm."

      "Đừng. Từ lúc quay về đây tối nào cậu cũng làm việc đến tận nửa đêm rồi."

      "Hai đêm trước mình nghỉ ở nhà xem phim cùng cậu."

      "Hôm ấy là chủ nhật, nhà hàng đóng cửa. tối vắng cậu nhà hàng cũng vẫn hoạt động tốt."

      Kate quay mặt , mắt nhìn vào cốc cà phê cầm tay, sau đó ngước lên Holly, giọng đầy vẻ khổ sở giận dữ, "Vì mang thai nên mình buồn ngủ đến nỗi khó khăn lắm mới đứng lên nổi, và mình có thai bởi vì tưởng rằng mình phải lòng con người mà thực chất lại là con quỷ đồi bại, tàn nhẫn. Nếu có công bằng tớ bị sảy thai." Kate , và khóc òa lên trong vòng tay của Holly. "Cho dù lúc này mình mong có đứa bé, mình cũng rất sợ đứa bé này thừa hưởng tính cách của bố nó. ta là con q-quỷ!"

      "Mình biết," Holly , gượng cười và vỗ lưng Kate.

      "Thôi nào, vào phòng khách . Cậu có thể gọi đến nhà hàng, còn mình chọn bộ phim và chúng ta thức muộn."

      Holly chọn Người Phụ Nữ Xinh Đẹp, vì nội dung phim vui vẻ và nhàng. "Mình thể có đứa bé này!" Kate thầm từ ghế sô pha sau lưng Holly. Mắt díp chặt lại ngay khi Holly bật phim lên và quay lại.

      " nào, Max," Holly . "Tao biết mày, nhưng tao chắc uống thứ gì đó nặng hơn cà phê. Lục giá để rượu thôi."

      Định trong thâm tâm, Holly bắt đầu thẳng tiến đến khu bếp; bỗng nhảy dựng lên khi nghe tiếng gõ ngay ngoài cửa trước mà vừa bước qua. Mong đợi đó chính là Evan, tốt hơn hết ta hãy quỳ gối xuống mà van nài , Holly mở toang cửa, sau đó hoảng hồn bước lùi lại. Đứng ngay ngưỡng cửa là người đàn ông tóc xám đầy nghiêm nghị khoảng tầm 60 tuổi mặc áo khoác đen viền cổ trắng mang dấu hiệu mục sư. "Chúa tôi!" thốt lên ngay trước mặt ông, cú sốc trở thành nỗi khó chịu phiền toái. "Cha định cố chen chân vào mỗi lễ tang trong thành phố à? ! ấy tự quyết định được."

      "Con hẳn phải là Holly." Vị cha xứ lên tiếng, ông cười .

      "Đừng có lẩn vào trong. Cứ để cái giáo lý của cha ở ngoài ngưỡng cửa ấy, con đảm bảo ấy nhận được." Holly vặc lại, định đóng cửa.

      Ông đặt tay lên thành cửa ngăn lại. "Ta là Cha Donovan, chú của Kate. Chiều muộn Kate có đến giáo xứ mà ta lại vắng. Người trông coi là nó có vẻ rất phiền muộn. Nó cũng trả lời điện thoại ta gọi đến nữa. Nào, ta vào trong được chứ?"

      Ngượng ngùng nhưng dứt khoát, Holly lùi lại, mở rộng cửa và thấp giọng thào. "Giờ ấy ngủ, và buồn nữa. Con muốn đánh thức ấy đâu. Cha có thể vào trong bếp nếu cha muốn đợi lúc."

      Holly khép cánh cửa bếp đằng sau họ và hỏi . "Cha uống cà phê ?"

      ", cám ơn. Ta được biết là Kate mang thai?"

      Nền tảng đạo đức của Holly làm cho có chút nghi ngờ với niềm tin tôn giáo, thậm chí còn ít tin tưởng hơn vào các giáo sĩ, mục sư. "Cha Donovan, cha phải thảo luận với ấy.", lên tiếng, hề bị cái cổ áo mục sư đe dọa. Giá đựng rượu nằm trong góc quầy, lôi ra chai rượu đỏ và bắt đầu mở nút, cố lục lọi trí óc xem Các cha xứ hay các tín đồ Công giáo có buộc phải tránh xa loại đồ uống có cồn hay .

      "Con lấp nỗi buồn của mình trong cái ly lớn này." cảnh báo ông. "Con mong Cha lấy làm phiền." thêm vào với chất giọng truyền đạt ràng ý định rằng chẳng quan tâm xem ông có phiền hay .

      "Con định uống mình nguyên chai rượu đó ư?"

      "Chắc vậy. Sao nào?"

      Khi thấy ông đáp lời, xoay người lại và thấy mình nhìn thẳng vào đôi mắt xanh giống như Kate, đôi mắt tràn ngập tò mò thích thú. "Nếu con định uống mình nguyên chai," ông , "Ta nghĩ hai ta có thể ngồi đây và cùng nhau thưởng thức ly trong lúc đợi Kate thức giấc?"

      "Ồ vâng, đương nhiên rồi," Holly cảm thấy bối rối và hơi mất lịch . "Nhưng con kể cho cha nghe về cái vấn đề nho của Kate đâu. Nếu ấy muốn thú nhận với đức cha, tùy ấy thôi."

      "Ta tới đây với tư cách đức cha lắng nghe người khác xưng tội," ông lưu ý, "Ta tới đây với tư cách người thân trong gia đình."

      "Cha là mục sư. Cha bảo ấy phải giữ lại đứa con của cái gã... gã đáng chết đó."

      Khi rót rượu ra hai cái ly, Holly chờ đợi ông phủ nhận điều đó. "Đó là điều mà cha làm, đúng nào?" lên giọng thách thức cách cay đắng khi đưa cho ông ly và ngồi xuống phía bên kia bàn đối diện với ông.

      "Cứ cho là hôm nay Kate đến gặp ta để thú nhận là nó mang thai , câu trả lời ra là Kate biết đích xác điều ta muốn với nó. Ngược lại, ta nghĩ rằng hẳn nó cũng muốn nghe điều đó. Nhưng ta ngạc nhiên vì nó dính dáng đến kẻ mà con gán cho là kẻ đáng khinh. Nó thường đánh giá người khác rất chuẩn xác."

      Holly nhấp ngụm rượu, cân nhắc suy tính. " phải lần này."

      Đức cha Donovan cũng nhấp ngụm từ ly rượu của ông, " ta hẳn có tài năng nào đó mới quyến rũ được nó chứ?"

      " là đồ con hoang nhẫn tâm." Holly giận dữ tuyên bố, và tiếp tục nhấp ngụm nữa. "Nhưng lại có vẻ ngoài vô cùng quyến rũ."

      "Ta hiểu. Tội nghiệp Kate. Nó cũng quan hệ với kẻ như thế suốt bốn năm rồi. Ta có nên hiểu gã con hoang nhẫn tâm mà chúng ta tới phải là ta nhỉ?"

      ", gã nhẫn tâm đó phá vỡ hôn ước ngày hôm nay và ruồng rẫy ấy. ấy gặp cái gã khiến ấy mang thai ở Anguilla vài tuần trước cơ. Đừng đòi hỏi con kể cho Cha thêm gì nữa nhé."

      " đâu."

      Holly uống tiếp, dòng suy tưởng của trôi về Kate; sau đó ngước mắt lên nhìn vào người đàn ông có đôi mắt của Kate và giọng bật ra vụn vỡ. ""Con thể tin những việc làm với Kate, và tất cả đều để trả thù Evan..."

      "Evan là gã con hoang nhẫn tâm bỏ nó hôm nay à?"

      "Đúng vậy. Mitchell Wyatt là kẻ lợi dụng và làm tan nát trái tim Kate. Con là kẻ bày cho ấy cách đối đáp với khi ấy gặp lần cuối cùng, và đánh gục Kate hoàn toàn."

      "Ý của con là tốt. Đó phải lỗi ở con."

      Holly nhấp thêm ngụm nữa và cắn cắn môi. " ấy dính dáng đến ở lần gặp đầu tiên cũng phần lỗi do con. Evan đưa ấy đến Anguilla và bỏ ấy ở đó mình, con bảo ấy nên tán tỉnh gã trai nào đó, và ấy thuận theo."

      Đức Cha Donovan nhấp hớp rượu. "Ta chắc Kate có lựa chọn của riêng nó."

      " phải đâu," Holly giận dữ. " ấy gặp Mitchell Wyatt trong nhà hàng khi vô tình làm đổ ly Bloody Mary lên áo sơ mi của . biết trước ấy là bạn của Evan, nhưng lại giả vờ là..."

      ****

      ".... Hẳn là câu chuyện buồn," Đức Cha Donovan thành bày tỏ sau tiếng đồng hồ nghe Holly thuật lại từng chi tiết, cực điểm là cuộc gặp gỡ của Kate với Wyatt ở bữa tiệc gây quỹ của Bệnh viện Trẻ Em.

      Chai rượu thứ hai đặt bàn giữa hai người bọn họ, cùng với hộp khăn giấy mà Holly chốc chốc lại rút lấy tờ để chậm mắt. "Con có thể giết ta bằng hai tay ." hung hăng tuyên bố.

      "Ta cũng vậy," Đức Cha Donovan tán thành.

      Holly nhìn ông với vẻ ngưỡng mộ." chứ?"

      " vậy thôi mà."

      "Giờ chúng ta làm gì đây?" hỏi, đôi bàn tay xòe rộng mặt bàn, úp xuống. " ấy phải quản lý cả nhà hàng lớn, và còn ai bên cạnh lo lắng cho ấy nữa."

      Đức Cha Donovan nhìn sửng sốt. "Nó có con bên cạnh, Holly à." Ông mỉm cười , "Và nó dũng cảm, kiên cường và mạnh mẽ. Nó cũng có ta nữa. Chúng ta giúp nó vượt qua chuyện này. Khi tất cả mọi thứ an bài, nó đứa bé để thương và được thương lại, chúng ta cùng nó nuôi dưỡng đứa bé."

      Bên ngưỡng cửa, Kate đứng ngập ngừng, hết nhìn Holly lại quay sang chú . "Chào, chú Jammie."

      Đứng dậy, ông mở rộng vòng tay dành cho và dịu dàng lên tiếng. "Chào con, Mary Kate."

      Kate nhào vào vòng tay quen thuộc của ông.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :