1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Every Breath You Take - Judith McNaught (52 c)

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 45
      "Thưa ông Farell, Ngài Wyatt ở văn phòng. Xin đợi cho lát." Trợ lý của Mitchell tại New York, Sophie Putman, làm nhiệm vụ dẫn người thư ký mới tuyển có tên là Claire tham quan vòng. dừng lại để nối máy cho Matt Farrell. "Ngài Wyatt, Ông Farrell ở đầu dây." báo cho Mitchell biết.

      "Cám ơn , Sophie," đáp lại.

      Nhiệm vụ hoàn thành, Sophie hướng chú ý của mình tới Claire, nhưng trước khi kịp làm việc đó, mắt Claire còn liếc về phía cánh cửa khéo hờ của Mitchell và lên tiếng, "Mất bao lâu trước khi có thể thôi để ý đến việc ông ấy đẹp trai đến khó tin như thế?"

      thư kí mới có những phẩm chất chê vào đâu được, và vì khu làm việc của họ chỉ giới hạn ở khoảng gian trong lúc tất cả mọi người đều ngồi rất sát nhau, Sophie nghĩ rằng đó là câu hỏi hoàn toàn có tính chất riêng tư. "Khi nhận ra ông ấy bao giờ tán tỉnh đám nhân viên của mình – từ trước tới nay – thoải mái và quên vẻ ngoài của ông ấy. Trong vòng hai hoặc ba năm gì đó thôi," đùa.

      "Ông ấy có nhiều bạn ?"

      Chính bởi Claire sắp sửa tham gia vào các lãnh vực khác liên quan đến đời tư của , tỉ như việc thu xếp các vé xem kịch, sắp đặt lịch ăn tối, và trông coi căn hộ penhouse của ở khu Upper East Side, Sophie cảm thấy câu hỏi đó cũng được coi là hợp lý. "Quý Kira Dunhill," Sophie đáp lời với cử chỉ đầy vẻ hãnh diện khi nêu tên nữ diễn viên nổi tiếng

      Hollywood
      người đóng vai chính cùng với Leigh Valente trong vở kịch mới dự kiến trình chiếu tối nay ở nhà hát Broadway. " ấy có đôi chút kiêu kì, nhưng lại quá lộng lẫy và cực kì tài năng, ai trách ấy được đây?"


      "Thế còn Ngài Wyatt? Tôi hình dung ông ấy nhiều khi cũng hơi ngạo mạn và bất thường?"

      " nhầm rồi. Ông ấy đòi hỏi ở xuất sắc nhất, và đáp lại, ông ấy đối xử với với tôn trọng. Ông ấy quên ngày sinh nhật của hoặc cư xử kẻ cả hoặc bắt mua quà tặng cho bạn ông ấy đâu. Ông ấy cũng là người điềm đạm có tiếng đấy. Thậm chí còn chửi thề nữa cơ," thêm vào, đầu nghiêng về phía phòng làm việc của Mitchell đến nỗi có thể chính thức hoan nghênh Claire với tư cách thành viên mới trong đội ngũ nhân viên làm việc ở chi nhánh New York.

      ******

      Michell chẳng thèm lời tạm biệt xã giao với Matt Farrell trước khi dập ống nghe điện thoại xuống cái sầm. "Đồ chó đẻ!" bật chửi thề bằng tiếng , sau đó bằng tiếng Pháp. Nhấc cái bàn tay bằng pha lê Steuben mà Stavros đặt riêng làm quà tặng cho , Mitchell siết chặt với lực có thể làm nó vỡ vụn, như thể nó chỉ được làm bằng đá đơn thuần vậy. quá tức giận đến nỗi tâm trí muốn chối bay điều vừa nghe thấy, và buộc phải nhắc nhắc lại với bản thân mình, cho dù cứ mỗi lần việc đó lại càng làm giận dữ hơn...

      Kate Donovan có đứa con gần hai tuổi vừa bị bắt cóc, và lại là cha đứa bé đó nữa chứ!

      nghi ngờ gì quan hệ huyết thống này vì bằng chứng DNA nằm sờ sờ ngay trong văn phòng của Gray Elliot!

      hề có lễ nghi phép tắc hay chút nhã nhặn lịch nào, để cho biết rằng đứa con trai!

      nuôi đứa con của hệt như tự mình trưởng thành – mà hề biết cha mình là ai!

      Nơi nào đó ở Chicago, cậu bé – con lâm vào vòng nguy hiểm!

      Cơn giận dữ dâng lên vượt quá mọi giới hạn, nhìn vào vật thể đẹp đẽ làm bằng thủy tinh trong bàn tay mình, và trong cơn thịnh nộ chưa từng có, quăng mạnh nó ngang qua phòng đúng lúc Sophie vừa mở hé cửa. Claire theo bản năng giơ tay lên che lấy đầu, nhưng Sophie đứng đông cứng lại vì kinh ngạc khi cái vật nặng 10 pound ấy bay vọt qua , đập mạnh vào tường, rơi xuống sàn nhà lát đá và vỡ vụn.

      "Có chuyện gì ổn sao, Ngài Wyatt?" Sophie hỏi khi Mitchell đứng bật lên khỏi ghế, sải bước qua chiếc bàn và tiến về phía .

      "Tôi trông có giống thứ gì ổn sao?" Mitchell hỏi lại, và bắt đầu đưa ra những lời chỉ đạo. "Tôi Chicago. Hãy gọi cho Callie và bảo ta đón tôi ngay dưới nhà, và bảo luôn ta Chicago cùng với tôi. Hãy tìm tổ lái và bảo họ chuẩn bị sẵn sàng cất cánh trong vòng tiếng đồng hồ nữa. Hãy gọi Pearson và Levinson ở Chicago va bảo họ đợi cuộc gọi của tôi trong vòng 15 phút nữa.

      "Thưa ngài, máy bay còn bảo dưỡng. Nó thể cất cánh cho đến sáng sớm ngày mai."

      "Vậy hãy đặt 2 vé bay thẳng đến Chicago cho tôi."

      "Nếu lỡ tôi đặt được khoang hạng nhất?"

      "Hãy đặt bất cứ gì mà có thể," Mitchell khi tiến thẳng ra phía cửa chính.

      " có hẹn ăn tối ngay sau vở kịch trình chiếu tối nay với Kira Dunhill, Leigh và Micheal Valente, cùng Zack và Julie Benedict." Sophie với đằng sau .

      "Gọi cho họ, bảo có việc khẩn cấp và tôi thể tới được."

      "Ngài Wyatt?"

      Mitchell sốt ruột ngoảnh lại.

      "Đây là tối mở màn của Dunhill ở nhà hát kịch Broadway."

      "Cám ơn nhắc nhở tôi. Hãy gửi nhiều hoa cho ấy."

      "Hoa? Vì lỡ buổi tối mở màn của ấy sao?"

      " đúng. Có thể là chuỗi hạt vậy. Hãy chọn lấy cái và gửi qua cho ấy." vừa vừa xô cửa.

      "Thưa ngài?" Sophie gọi, vươn cổ ra vì mất hút ở ngoài hành lang. "Tôi nên mua mức giá nào đây?"

      có câu trả lời. .

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 46
      Kate chậm chạp bước tới bước lui trong phòng khách, mắt dõi theo chiếc đồng hồ treo tường cứ tích tắc từng giây từng phút mà hề có cuộc gọi nào từ Mitchell. Chiếc kim dài chạy hết 75 vòng; giờ 15 phút trôi qua hề mảy may động tĩnh gì từ người đàn ông vô tâm thời từng .

      Chú , Cha Donovan, vội vã tới ngay khi Marjorie điện tới cho ông, và giờ ông ngồi vô vọng chiếc ghếsofa gần đó chờ chuông điện thoại. Đầu ông gục xuống, hai bàn tay siết chặt đặt phía trước. Ông cầu nguyện rằng Mitchell gọi.

      Gray Elliot ngồi chiếc ghế đẩu ở quầy thu tiền phân cách khu vực bếp và phòng ăn. là người bạn mới thân thiết nhất của Danny, làm mọi thứ để bảo đảm cậu bé an toàn trở về. Nếu như vẻ mặt tối sầm của Gray là biểu lộ dấu hiệu mơ tưởng đến việc lôi Mitchell ra khỏi bất cứ cái xó xỉnh nào mà ta ở, tròng vào cổ tội vô nhân tính và cáo buộc án tù chung thân.

      MacNeil đứng cạnh cửa sổ nhìn ra con đường phía trước nhà hàng, nơi những chiếc xe cảnh sát đậu thành hàng đèn nhấp nháy điên cuồng. lề đường đầy chật phóng viên, dân thường và những kẻ hiếu kì chờ đợi moi được thông tin nào đó. Kate chắc điều MacNeil nghĩ, nhưng vẫn liên tục nhìn vào di động như thể mong đợi nó đổ chuông. có lẽ chờ nguồn tin mới, Kate nghĩ ngợi, lời chỉ dẫn đưa hàng xe cảnh sát này hú còi chạy bay đến giải cứu cho Danny.

      Holly rời Maui ngay giữa buổi hội nghị các bác sĩ thú y và đường quay lại Chicago. Lực lượng đặc nhiệm được thiết lập ở trong những phòng ăn tầng dưới, và các cuộc gọi đến sau khi lệnh báo động phát ra được chuyển đến các line mới lắp đặt. Kate ra lệnh đóng cửa nhà hàng ngay khi biết tin Danny mất tích, nhưng hầu hết nhân viên đều ở lại, yên lặng cầu nguyện cho cậu bé mắt xanh với nụ cười rạng rỡ từ lâu chiếm được trái tim họ.

      Childress quanh quẩn ở nơi nào đó ngoài kia, Kate biết, và cũng cho là ông ở tầng dưới làm việc cùng với lực lượng đặc nhiệm.

      Di động của MacNeil phát ra tiếng kêu đanh gọn, rất nhanh áp sát nó vào tai. lúc sau, quay lại hết nhìn Kate lại sang Gray. "Hai luật sư ở dưới lầu – David Levinson và William Pearson. Họ đại diện cho Mitchell Wyatt."

      Gray Elliot đột ngột đứng thẳng người khi thấy những cái tên, đáp lại. "Hãy cảnh sát trực cửa trước để họ vào và dẫn họ lên đây. Hy vọng họ đến để đe dọa tố cáo Kate vì tự nhận Wyatt là cha của Danny."

      David Levinson thông báo lý do cho xuất của họ khi ông sải bước vào phòng khách, mang theo chiếc cặp táp lớn đựng tài liệu y hệt cái mà Pearson mang. "Ngài Wyatt uỷ thác cho chúng tôi chuyển mười triệu đô-la theo bất cứ dạng giao dịch nào mà bọn bắt cóc cầu," ông .

      Cánh tay của Kate rơi thõng xuống hai bên, mắt nhìn chằm chằm đờ đẫn. Rồi mỉm cười. Rồi sau đó mắt nhòe vì vui sướng và nhõm.

      ****

      Joe O'Hara lái chiếc limosine của Matt Farrell vào sát nhà hàng nhất mà có thể, ngoái lại lên tiếng, " có muốn tôi đợi ở ngoài , Mitchell?" O'Hara ở cùng gia đình Farrel quá lâu đến nỗi trở thành thành viên trong nhà, lái xe như tên ncuồng, việc đó nhà Farrell lờ , và cũng tuân theo các nghi thức vặt vãnh, tỉ như gọi tên Mitchell thay vì "Ngài Wyatt", việc đó Mitchell cũng chẳng chấp nhặt gì.

      ", cảm ơn," Mitchell , chuyển ánh nhìn quét qua toàn bộ nhà hàng hạng nhất từng tiếp đón hầu hết những nhân vật tai to mặt lớn của thành phố và là nơi Kate lần miêu tả như " quán ăn cho ngườiIrish." "Tôi đón taxi khi xong việc. Có lẽ tôi để Calli ở đây để trông nom mọi thứ."

      "Matt bảo với rằng họ rất mong các ở lại chỗ họ, muộn cũng thành vấn đề."

      "Để chúng tôi xem ," Mitchell đáp lại, nghĩ đến khách sạn có lẽ tốt hơn trong hoàn cảnh này. xuất của chiếc limô thu hút chú ý của vài phóng viên tụ tập vỉa hè trước nhà hàng, và Mitchell cúi đầu xuống khi bước ra. Calli chộp lấy chiếc valy của lúc Mitchell với tay qua nó. "Đây là việc của tôi. Hơn nữa, tốt hơn nếu đám phóng viên nghĩ chiếc valy là của tôi."

      Hơn Mitchell hai tuổi và thấp hơn nửa feet, Giovanni Callioroso là trong đám năm người con của Callioroso mà Mitchell nhầm lẫn lung tung thứ tự, cho đến tận lúc 5 tuổi và đột ngột bị gửi đến trường nội trú ở Pháp.

      Lúc , Calli thích võ thuật, nên quăng quật cả linh hồn và thể xác của mình để trở thành đối thủ tầm cỡ thế giới. Năm năm trước, chán ngấy việc đó và gợi ý Mitchell thuê làm vệ sĩ kiêm lái xe. Với cá tính của Calli, muốn phải xuất sắc trong công việc mới của mình. Theo cầu, Mitchell gửi đến khoá huấn luyện đặc biệt nơi những người tài xế cho những người giàu được dạy cách tấn công lại đường hoặc bị bắt cóc.

      Calli nổi bật lên như tài xế xuất sắc nhất ở đó, và dành hết cống hiến tận tụy và lòng trung thành của mình cho Mitchell. luôn phía trước để bảo vệ, Mitchell biết. Tuy nhiên, lúc này, Calli chắc chắn lòng trung thành của dành cho Mitchell có cần thiết bao gồm cả việc phải vào trong chiếc ô tô lần nữa cùng Joe O'Hare ngồi sau tay lái hay .

      " ta học lái xe ở chỗ quái nào vậy?" cáu kỉnh hỏi khi họ băng qua đường.

      "Vòng đua tử thần ," Mitchell lơ đãng đáp lại. "Cứ cho là ta chưa bao giờ gặp tai nạn cả."

      " ư? Này, suýt nữa tối nay ta gây ra vụ rồi đó. Chiếc Jeep đằng sau chúng ta gần như nghiêng về bên khi cả hai bọn họ đều cố tránh đường."

      " tiếng nữa," Mitchell tiếng Ý khi họ bắt đầu tiến vào đám đông. "Họ có lẽ muốn cho tôi biết gì đâu, nhưng họ thảo luận thoải mái với nhau trước mặt ."

      Vài người trong đám đông cầm những cây nến được thắp sáng, dạ dày Mitchell thắt lại khi nhận ra rằng họ làm điều đó cho đứa con trai chưa bao giờ biết đến . . . và có lẽ bao giờ còn cơ hội để thấy nó sống sót. Điều giả sử này càng làm giận Kate đến cực độ.

      Từ vị trí gác của , MacNeil quan sát người đàn ông cao lớn bước ra khỏi chiếc xe limô cùng người đàn ông khác băng qua đường. Trời mới mờ tối, nhưng đèn đường bật lên, và theo chỉ đạo của Gray Elliot, vì mẹ Danny vào trong phòng ngủ của cậu bé đợi cuộc gọi đến đòi tiền chuộc vào lúc 8 giờ. "Wyatt ở đây."

      Gray trao đổi ánh nhìn thoả mãn cũng Cha Donovan và lên tiếng, "Thông báo cho cảnh sát chỉ đường ta lên đây."

      ****

      trong số những cảnh sát được bố trí dưới mái hiên cửa trước nghe điện thoại. ta chấm dứt cuộc gọi và tiến đến ngăn đám đông để Mitchell và Calli có thể qua.

      Các phóng viên giơ cao máy ảnh lên chụp người mới, phòng khi họ trở thành những nhân vật quan trọng nhất trong vụ bắt cóc. Mitchell lờ và tiếp tục bước.

      Với cảm giác mơ hồ, bước vào nhà hàng vắng vẻ và hề giống những gì Kate từng miêu tả, nhưng thấy Pearson và Levinson ngồi tại bàn ăn gì đó, và gật đầu thay cho lời chào.

      Người cảnh sát dẫn đến hành lang ở phía sau, và khi nhìn thấy chiếc cầu thang đặt cạnh văn phòng với cánh cửa mở, mọi thứ được bài trí ngờ ngợ theo đúng lời miêu tả. Ở bậc thang cùng đến cánh cửa mở vào căn phòng, bảo Calli bỏ chiếc valy lại phía đầu cầu thang.

      Người đầu tiên Mitchell trông thấy khi bước vào căn phòng rộng lớn là Gray Elliott. Người thứ hai là vị thám tử hỏi cung ba năm trước đây khi là kẻ tình nghi trong vụ sát hại William, cũng là người chụp hình khi ở cùng Kate đảo.

      cách chán ghét, Mitchell cố tình lờ cái bắt tay của Gray, quay nguời lại, bắt gặp ánh nhìn chăm chú của người đàn ông với đôi mắt màu xanh cùng kiểu cổ áo Roman "Tôi là chú của Kate, James Donovan," người đàn ông đứng lên và bắt tay . Hẳn là Mitcell."
      (cổ áo của đức cha trong giáo hội Thiên chúa).
      "Hẳn rồi," Mitchell đồng ý cách mỉa mai khi bắt tay vị mục sư. " ấy ở đâu?" hỏi thẳng tuột, đặt cái kết cho cuộc đối thoại chào hỏi ngoại giao.

      "Phòng của Danny ở cánh cửa đầu tiên phía bên phải," vị mục sư , nghiêng đầu về phía hành lang dẫn ra khỏi phòng khách.

      Phòng của con trai , Mitchell nhận ra ngay lập tức, được thiết kế để thu hút thích thú cho đứa bé con và truyển cảm hứng đến trí tưởng tượng của nó. Những bức tường sơn sáng màu của rừng cây, với hình những hình ảnh con vật kỳ quái lấp ló núp sau đám cây và thảm cỏ dài, chạy dọc hết 3 bức tường. con ngựa bằng đá chiếm góc, và các thùng đồ chơi để gọn bên tường. Ô tô vung vãi khắp nơi: xe cứu hỏa màu đỏ rực, xe kéo màu vàng chói, xe tải, xe moóc. Sát bên trong tường, chiếc giường đơn có rào chắn thay cho ván đầu giường, dánh hình đám vẹt và hoàng yến rực rỡ đậu các thanh chắn và những con thỏ nhảy nhót xung quanh. Bên cạnh giường là cái ghế bập bênh.

      mong đợi khi gặp lại Kate với lòng thương hại, nhưng thương hại đúng là những gì bây giờ cảm thấy. Mặc chiếc quần jean và chiếc áo len cổ lọ vành rộng thùng thình, ngồi cuộn chân chiếc ghế bập bênh. Mắt nhắm lại, đầu ngửa ra sau, tay ôm chặt con thỏ lớn trước ngực. Con thỏ trông như nó vừa bị kéo lê sau chiếc xe . . . hay bị kéo lê sau đứa trẻ hay mang nó tới mọi nơi.

      Mái tóc đỏ của xõa xuống hai bờ vai, đôi lông mi nâu đỏ cụp xuống gò má nhợt nhạt. Nếu đặt chân trần nền nhà, nhàng đẩy tới đẩy lui chiếc ghế, nghĩ thiếp .

      Giọng cộc lốc. "Kate?"

      Cả cơ thể lảo đảo vì bất ngờ, đôi mắt đột ngột mở bừng ra, và nhìn chằm chằm như thể tin được những gì mình thấy, rồi hơi mỉm cười. "Cảm ơn," lịch .

      "Vì cái gì?" Mitchell lãnh đạm, đấu tranh với những cảm xúc mạnh mẽ khi ở trong phòng cậu con trai chưa bao giờ được thấy, chuyện với người phụ nữ mang thai đứa con của trong đêm ân ái khó quên ám ảnh suốt nhiều tháng sau.

      Vẫn ôm chặt con thỏ, đứng dậy như thể đó là cả gắng sức. "Cám ơn vì cho Danny và em mượn tiền chuộc," giải thích. "Em đưa những luật sư của tờ giấy nợ, và cầu họ thảo hợp đồng chuyển nhượng nhà hàng cho . Em tìm cách trả lại cho phần còn lại." để ý quai hàm giật mạnh, Kate , " cần đến đây, dù sao -"

      "Đừng cảm ơn tôi, và cùng đừng hòng xua đuổi tôi," Mitchell cảnh cáo . "Em và tôi, cùng đám luật sư của chúng ta, cuộc gặp mặt lâu đấy, ngay khi thằng bé an toàn trở về đây."

      "Đừng gọi nó là 'thằng bé' !" Kate khùng lên. "Nó -"

      "Tại sao ?" Mitchell ngắt lời. "Em chắc chắn đến chết tiệt là tôi có quyền gọi nó là con trai tôi. Tôi thậm chí biết nó tồn tại cho đến hôm nay."

      "Tôi xoá khỏi danh sách thông báo ra đời của nó khi gọi tôi là con mụ lẳng lơ rồi," Kate trả đũa, "và ly hôn với người phụ nữ mong muốn có con với ." Cơn phẫn nộ biến mất khi dối diện với đau đớn rằng Danny mất tích. "Hãy ," thầm đứt quãng, ngoảnh và giấu mặt mình trong con thỏ bông. "Con tôi biến mất rồi," khóc nức nở. "Họ lấy con của tôi rồi."

      Mitchell xoay gót bước ra ngoài.

      "Tôi đợi ở tầng dưới," cất tiếng đằng sau vị mục sư ngồi trong phòng khách.

      "Có lẽ là hiểu lầm."

      "Tại sao?"

      "Vì dù bất kể những Kate vừa với , là cha của Danny. Với tư cách cha của nó, có quyền - và cả trách nhiệm nữa – phải có mặt ở đây và an ủi mẹ cậu bé trong khoảng thời gian tồi tệ này."

      Mitchell ngập ngừng, chân bước lại gần chiếc ghế và ngồi xuống.

      "Trong lúc tôi còn tỉnh táo," vị mục sư thêm, "làm thế nào mà người đàn ông và người đàn bà, những kẻ chỉ quen biết nhau vỏn vẹn có ba ngày, lại có thể kết thúc bằng việc tự hành hạ gây đau khổ cho nhau suốt cả ba năm vậy?"

      "Tôi chịu," Mitchell cụt lủn.

      "Tôi biết đấy," Cha Donovan đáp lại, những ông đưa ra lời giải thích, và Mitchell cũng hỏi.

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 47
      Từ vị trí thuận lợi ở chiếc ghế đối diện cửa, Mitchell trầm ngâm ngắm nhìn căn hộ mà ở Anguilla Kate kể. giống nơi tối tăm, hình dung, nơi này hẳn mới được tu sửa và mở rộng. Mọi thứ đều sáng sủa và tươi mới, kể cả những thanh song cửa sổ bằng gỗ bao quanh ba mặt căn hộ và phần nào bị che phủ bởi những tấm mành được kéo gọn sang hai bên và cố định bằng dây buộc.

      Mặt sàn nhà hình chữ nhật chiếm hết diện tích cuối tòa nhà từ trước ra sau. Căn bếp đại với những trang thiết bị tân tiến nhất và quầy thu ngân ốp đá granite được ngăn cách với phòng khách phía ngoài bằng quầy rộng riêng biệt kê 4 chiếc ghế cao. Phòng ăn rộng đủ cho cặp ghế sôfa da, kê đối mặt vào nhau, chính giữa là chiếc bàn lớn, vuông góc phía bên phải là chiếc ghế bành lớn nơi Mitchell ngồi. Phía bên kia phòng khách là khoảng gian lớn kê bộ bàn ghế của trẻ con, bảng phấn và những hộp dài đựng đồ chơi kê thành ghế bên cạnh cửa sổ theo như suy đoán của Mitchell. hành lang song song với cầu thang dẫn từ khu vui chơi tới dãy phòng ngủ.

      Mitchell cầm tờ tạp chí Người sành ăn (Gourmet) lên từ mặt bàn bên cạnh và liếc qua, phần tránh để vị mục sư có cơ hội lên giọng giáo huấn, rao giảng hay bất cứ chủ đề nào khác gây hứng thú với vị mục sư, và phần để ngăn nhìn ra căn bếp, hình dung chiếc bàn gỗ cổ kê ở đó cùng bảy tuổi tay lướt , giả vờ đánh đàn chiếc piano.

      Căn phòng chìm trong tĩnh lặng, còn Mitchell cố giằn lại thôi thúc muốn đứng lên vào khu vui chơi để ngắm nhìn những đồ vật của con trai .

      phút sau, tất cả mọi thứ đều thay đổi.

      MacNeil sải bước qua những bậc cầu thang, vẻ bồn chồn nhưng kích thích. tiến thẳng tới chỗ Gray Elliott thầm bàn bạc, sau đó gật đầu và vội vã rời . Elliott đứng lên tiến về phía Mitchell, và trước ngạc nhiên lúc đầu của Mitchell, những lời của gửi thẳng đến Mitchell hơn là đến ông chú của Kate. "Tôi nghĩ chúng ta có tin tốt đây. Bố mẹ người phụ nữ trẻ cùng hội bắt cóc với Billy Watt nghe được lệnh báo động phát ra tối nay. Con họ ở cả ngày trong nhà trọ trông hộ đứa bé cho người bạn. Họ đến nhìn kỹ đứa bé và chắc chắn đó là Danny. Chúng tôi điều xe đường đến và biết chắc nếu đó là cậu bé trong vòng 10 phút hoặc ít hơn. Cho tới lúc đó, tôi nghĩ chúng ta nên thêm hi vọng cho Kate nữa. giờ ấy rất dễ bị tổn thương rồi. Còn tiếng nữa trước khi nhận cuộc gọi đòi tiền chuộc. Tôi muốn theo dõi thêm. Có thể hội bắt cóc quan sát chúng ta qua cửa sổ từ khu nhà khác. "

      Cha Donovan gật đầu, nhưng Elliott chờ đợi phản ứng của Mitchell. dành cho Mitchell tôn trọng và thực quyền của người cha, điều khiến Mitchell cảm thấy ngỡ ngàng, vì lần cuối gặp mặt nhau quan hệ giữa họ hoàn toàn đối địch. "Có vẻ đó là kế hoạch tốt nhất," Mitchell lên tiếng. Sau đó, vì thể cưỡng lai thôi thúc, đứng dậy bước về phía khu vui chơi của Danny.

      ngắm nhìn nét chữ nguệch ngoạc tấm bảng đen và kết luận là con trai có lẽ phải thiên tài nghệ thuật. Vì dường như bị ai chú ý đến, nghiêng người mở trong những chiếc ghế giả làm bằng hộp đồ chơi. Nó chứa toàn xe tải và ô tô của cậu bé. Suy luận rộng hơn, Michell cho là tương lai của Danny chắc liên quan tới ngành công nghiệp vận tải. nhận thấy mình mong đợi cậu con trai chia sẻ niềm ham thích máy bay của mình cho đến tận lúc ghé mắt qua chiếc hộp thứ hai. Gần nửa tá máy bay lẫn lộn với những đồ vật khác trong đó, tất cả đều là phản lực thay vì trực thăng hay máy bay cánh quạt. Những chiếc phản lực là sở thích của Mitchell từ hồi bé, ngay cả khi trưởng thành như bây giờ.

      liếc nhìn vào đồng hồ, tự hỏi tại sao việc xác nhận cậu bé ở khu nhà trọ có phải là Danny hay lại mất thời gian đến vậy. Mười lăm phút đồng hồ sau đó chợt có tiếng rung chuyển vọng lại phía cầu thang, và Eliiot đứng phắt lên, di chuyển nhanh đến cửa. "Vì quái gì mà các cậu lại gọi cho chúng tôi?" , nhưng phía sau lời khiển trách, giọng phát ra đầy phấn khích, còn Michell đột nhiên trở nên căng thẳng.

      Khi Eliiot quay trở lại, bồng theo cậu bé, nụ cười toe toét đến tận mang tai. Chú Kate bước thẳng ra hành lang phòng ngủ và gọi lớn, "Kate, ra ngay đây nào. Có người muốn gặp cháu này."

      Elliot đặt cậu bé xuống sàn khi Kate từ hành lang vòng vào. Mọi người bắt đầu chen chúc trong căn phòng và suốt dọc cầu thang, và cảnh tượng trước mặt vỡ òa lên vì niềm vui và hạnh phúc. "Danny?" Kate gọi to, cậu bé cười rạng rỡ cùng lúc mẹ cậu khóc nức nở và khịu gối quỳ xuống trước cậu." Danny!" thầm cất tiếng, hai tay bao quanh khuôn mặt cậu bé sau đó siết chặt vòng ôm, nước mắt chảy tràn khi gọi tên con trai như tiếng nguyện cầu. "Danny, Danny, Danny."

      Đó là biểu lộ của tình mẫu tử vượt lên bất cứ điều gì Mitchell có thể hình dung, đừng đến việc đứng ngay đó tận mắt mình chứng kiến. Điều ấy khắc sâu vào tâm trí và chạm đến nơi sâu thẳm hơn khi chấp nhận là người mẹ vui sướng, khóc òa ôm chặt đứa con trong lòng chính là người phụ nữ mà từng trao cho vòng ôm thậm chí còn mãnh liệt hơn giường ở St. Marteen.

      bế bổng con trai lên và mang nó đến ngưỡng cửa để đám đông chen chúc bên ngoài thấy, và điều đó khiến Mitchell bất chợt nhận ra rằng tất cả những con người kia hầu hết đều mặc đồ trắng, như những nhân viên nhà bếp, hoặc mặc đồ đen, như những người phục vụ.

      "Kate?" Cha Donovan thầm. "Chú nghĩ Mitchell có quyền ở riêng với cháu và Danny."

      Kate ngây người nhìn chằm chằm. "Cháu quên mất," to, giọng đầy hoài nghi mình lại có thể quên Mitchell đứng đó. Hoặc vì bảo ra khỏi phòng của Danny. Hoặc vì gửi đám luật sư cùng mười triệu đôla để trả tiền chuộc Danny sau hai tiếng đồng hồ gọi cho Matt Farrell.

      Đầy ngượng ngùng, dõi theo những khuôn mặt lố nhố bên ngưỡng cửa và dưới cầu thang, tìm kiếm khuôn mặt nghiêm nghị, cứng rắn nhưng ở đó. xoay người cùng Danny trong vòng tay mình và thấy Mitchell đứng cuối phòng, hai tay thọc vào túi quần, quan sát. Chờ đợi để gặp con trai . trở về an toàn của Danny là khoảnh khắc hạnh phúc nhất trong cuộc đời Kate. kì lạ, khoảnh khắc này cảm giác rất giống như giây phút hạnh phúc thứ hai. chưa bao giờ cho phép bản thân hy vọng gặp lại Mitchell lần nữa hoặc mong muốn làm điều gì đó cho Danny, nhưng ở đây, và thực điều đó.

      Tâm trí vẫn còn ngập tràn ý nghĩ về Mitchell, Kate tỏ lời cảm ơn mọi người vì những lời cầu nguyện và đợi chú tiễn họ ra ngoài. ôm lấy Gray Elliott khi rời , hứa gọi cho ngay khi Billy Wyatt bị bắt, và trao cho Thám tử MacNeil nụ hôn vội lên má. Cuối cùng, đóng cửa và đặt Danny xuống sàn nhà. Tóc rối tung, trông cậu mệt mỏi và ngái ngủ , vì thế cúi xuống chải lại tóc cho Danny, chỉnh lại chiếc áo sơ mi đỏ và áo khoác xanh. cảm nhận được bước chân Mitcell tới hơn là nhìn qua khóe mắt . "Trước khi em giới thiệu với con trai," Kate lên tiếng khi lén liếc qua vai, nhìn kĩ khuôn mặt đẹp mà trong phòng ngủ mới thấy thoáng qua hàng nước mắt ràn rụa., "Em muốn với hai điều."

      "Là gì vậy?" tiếng cất lên, tim hơi chùng xuống trước giọng trầm sâu khó quên đó.

      "Trứơc tiên em rất xin lỗi vì cách đối xử với trong phòng ngủ. Em quá đau lòng đến nỗi thể nghĩ ngợi hay nhìn thấy gì. Em vẫn còn trong trạng thái mê mụ đến nỗi quên cả diện của ở đây vài phút trước."

      "Những điều em vừa rất chính xác." đáp lại chút cảm xúc.

      "Điều thứ hai em muốn với ," Kate đứng dậy, cố tình đứng chặn tầm nhìn của khỏi Danny. "đó là vẫn còn đôi chút choáng váng."

      "Tại sao vậy?"

      Danny buồn ngủ rũ mắt nhưng vẫn tò mò trước giọng trong phòng và cố ló ra khỏi đôi chân . Để trả lời cho câu hỏi của , Kate chải những ngón tay mình qua mái tóc xoăn của Danny rồi cất tiếng, "Michell, đây là con trai , Daniel Mitchell Donovan. Em nghĩ nhận ra cậu bé mà cần bất kì lời giới thiệu nào," nắm lấy tay Danny và bước sang bên để Mitchell nhìn thấy điều mà vừa .

      Cảnh tượng trước mắt quá xúc động đến nỗi Kate nghẹn ngào. Với vẻ mặt hoài nghi, Mitchell nhìn chằm chằm xuống phiên bản thu của chính mình, trong lúc Danny ngửa đầu lên và dán mắt vào Mitchell cũng với vẻ mặt tương tự. Đột nhiên, ánh nhìn xanh biếc mạnh mẽ của Mitchell khiến Danny bối rối, và cậu bé liếc về phía mẹ với chiếc cằm run run. "Ổn mà," Kate vỗ về Danny. "Bắt tay sao nhỉ?"

      Trước khích lệ của , Mitchell nghĩ vỗ về chính có, và dễ dãi gật đầu, bước lên phía trước và giơ bàn tay to lớn của mình ra trước Danny. Danny trang trọng đặt tay mình vào lòng bàn tay Mitchell, và những ngón tay siết chặt lại rồi thả lỏng ra cách khó khăn như thể gặp vấn đề trong việc ngăn bàn tay mình đừng siết quá chặt.

      Vẻ vụng về của Michell với trẻ con làm Kate nhất thời lúng túng, và rồi Mitchell cúi người trao cho Danny nụ cười tươi rói, thầm bí mật. "Chú có cái máy bay!"

      "Cháu cũng thế!" Danny đáp trả bằng điệu cười toe toét.

      Giọng Michell vang lên khàn khàn. "Chú thích lọai máy bay phản lực."

      "Cháu cũng thế," con trai ngạc nhiên đáp lại .

      "Cháu có bao nhiêu chiếc?"

      Để trả lời, Danny giơ tay lên, xòe rộng những ngón tay và hãnh diện tuyên bố. "Cháu có nhiều từng này này." Khi Mitchell dường như thốt lên lời, Danny thúc giục, "Chú có bao nhiêu ạ?"

      "Chừng này." Mitchell giơ ngón trỏ của lên.

      Kate quay mặt giấy vẻ mặt biểu lộ đầy cảm xúc của .

      Danny khoe với Mitchell đống đồ chơi của cậu, Mitchell ngắm nghía từng cái cách say mê, nhưng ràng Danny buồn ngủ đến rũ cả ra và cần phải vào giường. " có muốn đặt Danny vào giường sau khi em tắm cho con ?" hỏi.

      "Cảm ơn em," đơn giản.

      "Trong lúc đó," lên tiếng, "Em tắm và thay quần áo."

      Khi đưa Danny đến phòng tắm, Mitchell hỏi. "Liệu có thể ăn chút gì đó sau khi Danny ngủ ?"

      "Được mà." Kate đáp lại. "Đây là nhà hàng...," bắt đầu, và rồi im bặt, cơn rùng mình đột ngột chạy qua . "Ở này chẳng có gì cả."

      hốt hoảng trong giọng khiến Michell quan sát kĩ. "Theo như em kể, nhà hàng ngay tầng dưới."

      "Em thể để Danny mình này. Kể cả nó lớn rồi, em cũng . sau buổi tối hôm nay."

      "Nó mình. vệ sĩ dưới nhà ở cạnh Danny cho đến khi Billy Watt bị bắt, mặc cho có mất thời gian bao lâu."

      Kate cau mày với khái niệm có vệ sĩ quanh quẩn bên cạnh suốt cả ngày, nhưng trước khi bày tỏ quan điểm, Mitchell kiên quyết. "Việc này thương lượng, Kate."

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 48
      " gặp may rồi," Kate lên tiếng. "Trong bếp vẫn còn ánh điện."

      "Tại sao lại may?" Mitchell theo bước qua hành lang bằng gỗ sồi kẻ ô, dọc theo dãy phòng làm việc, bên dưới cầu thang.

      "Vì như thế nghĩa là còn có người chuẩn bị bữa ăn cho chúng ta, nghĩa là đồ ăn nuốt được," mỉm cười liếc qua vai.

      Vừa , vừa đẩy hai cánh cửa rộng bằng thép rỉ khuất sau tấm ván gỗ sồi theo lối cổ đồng màu với sàn nhà, và Mitchell nhìn thấy nhóm đàn ông phụ nữ, nhưng người mà đoán là vẫn còn ăn mừng trở về của Danny. Thay vì đến đó cùng Kate, tìm lại lối ra ngoài hành lang để có thể ngắm qua những khung ảnh, những bức phù điêu, tạp chí và cả những bài báo mà vừa nãy mới để ý tới.

      Quả là kiểu trưng bày vô cùng ấn tượng, nhận thấy khi nhìn vào vô số giải thưởng mà nhà Donovan đạt được cùng những bài báo viết về điều đó. Các bài báo được sắp xếp theo thứ tự thời gian, vì thế thấy dấu ấn của Kate cho đến khi tới gần cuối hành lang. làm rạng rỡ tiếng tăm của nhà hàng, và khi dừng ở bài báo cuối cùng, cảm thấy niềm tự hào lạ lùng rằng Kate vừa mới được vinh danh là Nhà Quản lý của Năm.

      quay lại bếp trong lúc vẫn còn mải mê xem bài đăng tờ Tribune, bước theo trong chiếc quần jean màu vàng nâu và chiếc áo len vải sợi mềm mại màu xanh tương đồng với màu mắt của , phần cổ áo rộng hở gần hết đôi vai trần. Cùng mái tóc dài đỏ lộng lẫy, đôi hông đu đưa nhịp nhàng đầy duyên dáng khi di chuyển, trông nữ tính, vương giả và lại vừa quyến rũ.

      Mitchell ngẩng đầu lên khỏi tờ Tribune và lên tiếng, " nhớ lúc em em sợ giữ được nhà hàng, nhưng hãy nhìn những gì em đạt được này."

      " vài tháng đầu em làm rối tung mọi thứ, và em có lẽ từ bỏ nếu như phải vì Danny. Em cần phải thành công vì cả hai mẹ con."

      Vừa trả lời vừa dẫn đến phía trước nhà hàng, bước dọc qua bàn nhân viên quản lí và xuyên qua ngưỡng cửa. bật công tắc đèn, và thứ ánh sáng êm dịu tràn ngập khắp căn phòng kiểu cách với quầy bar tinh tế kéo dài cả hai bức tường; mặc cho kích cỡ của nó, căn phòng vẫn trông ấm cúng và thân mật. "Em có nhờ Tony mang bữa tối cho cả hai chúng ta," giải thích, chân bước dọc theo quầy bar. Michell đột nhiên nhớ lại cách xoay xỏa với chiếc bàn ăn đốt nến trong căn biệt thư bên cạnh biển. Giờ khi ngắm nhìn , hiểu được lí do tại sao dường như lại quá chắc chắn và điềm tĩnh đến thế vào đêm đó.

      Từ phía dưới hàng mi rợp của mình Kate nhìn quan sát căn phòng. thể nào tin nổi thực đứng chỉ cách có vài bước chân. Khởi đầu ngày hôm nay quả khủng khiếp nhất trong đời, và ngày lại kết thúc bằng trong những điều tuyệt vời nhất. tháo cà vạt và cởi áo véc lúc lầu, hai tay áo xắn lên tới tận khuỷu, còn nhận thức rất sức hút tinh tế và thân mật dễ chịu lan tỏa giữa hai người bọn họ lần nữa. cũng nhận thấy giờ đó chỉ là điều vô cùng bé, mỏng manh, được tạo bởi ảo tưởng và hoài mong quá khứ vì lợi ích của Danny và được duy trì cẩn thận bởi thỏa thuận thành lời để tránh bất cứ cuộc cãi vã nào trong quá khứ.

      " muốn uống gì ?" hỏi từ phía sau quầy bar.

      gật đầu, mắt nhìn quanh.

      Kate nhớ rất sở thích uống vodka của , nhưng giấu nhẹm sau tấm màn giả vờ đầy chắc chắn mà cả hai người đều giăng lên. " thích uống gì nào?"

      Cái nhìn chăm chú của chuyển sang . "Em biết câu trả lời mà."

      Chỉ với vài từ ngắn ngủi đó, giật tung tấm màn bao quanh họ xuống và đẩy cả hai vao vũng lầy quá khứ. Kate ngạc nhiên đến sửng sốt. " vẫn luôn chắc chắn về bản thân mình," khiển trách, quay người để với lấy chai Vodka hảo hạng nhất của nhà hàng.

      "CÒn em vẫn rất xinh đẹp."

      Bàn tay Kate lạnh cứng lại cổ chai rượu, sau đó cẩn thận nhấc nó xuống và với lấy chiếc ly. "Em biết nghĩ rằng em xinh đẹp."

      "Quỷ bắt em nếu em ."

      Đó là giọng điệu hoàn tòan mới mẻ, giống như ngày xưa. Kate chế ly vodka pha tonic với chanh, như từng làm ở Anguilla, và rồi quyết định mình cũng nên làm thứ đồ uống nào đó. Những câu hỏi đau đớn chợt trong trí óc , những câu mà muốn hỏi, cùng với những lời đáp muốn nghe và có thế tin nếu như điều đó xảy ra. quá vui sướng và biết ơn những gì làm ngày hôm nay... quá tuyệt vời vì cái nhìn dịu dàng dành cho con trai mình khiến muốn làm ngưng lại tất cả các cảm xúc của họ ngay tại nơi đứng.

      " giúp em chuyện chứ?" mỉm cười hỏi khi vòng qua quầy bar và trao cho ly đồ uống.

      "Điều đó còn tùy," Mitchell đáp lại, thừa biết điều sắp . Đôi mắt ánh lên vẻ thẳng thắn và van cầu, phần nào đó trong sẵn lòng chấp thuận theo lời đề nghị ấy. Phần khác lại kiên quyết chống cự lại. "Điều gì vậy?"

      " làm ơn đừng nhắc đến bất cứ chuyện gì liên quan đến quá khứ nhé?"

      Thay cho câu trả lời, nhìn thẳng vào mắt và thẳng thừng. "Thế quái nào mà em lại nghĩ đến việc cưới gã khốn như Evan Barlett?"

      "Có phải đây cuộc đối thoại khác như chúng ta từng có , khi mà chỉ hỏi và em là người chỉ được phép trả lời?" ảm đạm.

      nụ cười thể lí giải nổi môi , và giọng dịu lại. "."

      "Vậy trước ." đáp trả.

      gật đầu, nhấp ngụm rượu và chống tay trái xuống mặt quầy. "Câu hỏi của em là gì?"

      Kate muốn hợp tác mà muốn duy trì khí hòa bình xung quanh họ. "Em có." dối.

      "Vậy hãy trả lời câu hỏi của . Thế quái nào mà em lại từng nghĩ đến chuyện cưới Evan Bartlett vậy?"

      "Việc này rất khó." Kate khẳng định, tay chỉ vào chiếc bàn bên cạnh cửa sổ, vừa trả lời vừa bước về phía ấy. "Em chắc có bất kì lý do nào để giải thích cho việc em đính ước với Evan. Đó là tiếp nối của nhiều chuyện mà em khám phá ra về , thực điều đó dẫn đến việc hứa hôn."

      "Về ư?" hòai nghi hỏi lại.

      "Phải, về ." Kate đáp trả. "Hãy cho em biết chuyện," thêm vào, quay người lại và nhìn thẳng vào với nỗi buồn khuôn mặt. " thấy vui thích thế nào khi em với rằng em hoàn toàn bị lừa dối? Sao lại có thể quá đáng bằng nhiều cách ... và còn rất... nhẫn tâm và ích kỉ như thế?"

      "I'm not sure what the answer to that is, but I promise to give it serious thought once I understand what you're getting at. What are you getting at?" he added curtly.
      " chắc phải trả lời thế nào, nhưng hứa đưa ra câu trả lời nghiêm túc khi hiểu được điều em . Em có ý gì vậy?" thẳng thừng.

      Mệt mỏi, Kate quyết định kể cho toàn bộ việc mà ràng là cần phải nghe. "Thôi được, Mitchell, mọi chuyện như thế này: Cái ngày em rời khỏi ở khách sạn Enclave tại St. Maarten, em thẳng tới căn biệt thự và đóng gói hành lí giống như con ngốc, sau đó ngồi đợi Evan. Khi ta đến, em kể rằng em gặp và em nghĩ cả hai chúng ta đều cảm nhận được tình cảm đặc biệt."

      "Và ta gì?" Mitchell ngắt lời.

      "Cũng cần dùng nhiều lời lẽ làm tổn thương, Evan bảo em rằng ta gặp tại bữa tiệc của Cecile Wyatt, rằng ta nhắc đến tên em và em đến khách sạn Island Club cùng với ta. ta cũng kể về tuổi thơ của và nguyên do căm ghét hai bố con ta. Sau đó ta còn hỏi em liệu em có biết thuyền của Zack Bennedict, xây nhà ở Anguilla và sống ở Chicago cùng Caroline Wyatt hay ," Lắc đầu vì ngớ ngẩn của mình, kết thúc. "Em quá mất trí vì đến nỗi quan tâm bất cứ chuyện gì, ngoại trừ điều rằng em thể bịa ra lời bào chữa."

      "Đó là gì?" căng thẳng.

      Kate dừng lại để đặt cây nến lên bàn và sau đó tiếp. " điều em thể phớt lờ là để em kể về Chicago trong khi cư xử như thể chưa từng đến đó. thậm chí còn hỏi em bay từ Chicago đến St. Maarten mất bao lâu. Theo như em biết, có hai lí do tại sao người đàn ông lại giấu diếm người phụ nữ của mình rằng ta sống cùng thành phố với ấy là: hoặc ta kết hôn, hoặc ta có ý định gặp lại ấy khi cả hai quay lại thành phố đó nữa. Em muốn tin rằng có lẽ còn lí do thứ ba, vì vậy biết em làm gì ?"

      đặt hai bàn tay lên vai để ngăn ngồi xuống và áp sát vào lồng ngực mình. "Em làm gì?" hỏi, môi chạm vào tóc lần nữa. Từ chối vùng ra khỏi vòng tay , Kate đứng đó, ngẩng mặt lên. "Em gọi tới khách sạn Enclave để hỏi lí do. Họ làm thủ tục trả phòng. Em nghĩ hẳn có nhầm lẫn gì đó, vì em nhớ cách đứng ban công và với em rằng "Nhanh quay về nhé."" Cố gắng vô vọng để giữ cho giọng của mình khỏi run rẩy, Kate tiếp tục. "Vì thế em ở đó, cùng với toàn bộ hành lí được đóng gói, đứng trong căn biệt thự, đối mặt với thực tế đau đớn: dụ dỗ em phản bội lại Evan, sau đó gửi em quay lại biệt thự để chia tay ta, nhắc em nhớ mau quay trở lại. Và rồi trả phòng khách sạn và biến mất." Hơi thở run rẩy, Kate , "Em khóc hết nước mắt vai Evan. Em khóc nhiều đến nỗi ngủ thiếp , và khi tỉnh lại chiếc nhẫn đính hôn mà Evan mang đến St. Maarten tay em."

      Hai bàn tay Mitchell siết chặt, xoay lại gần như thô bạo và kéo sát vào hơn. "Ngay sau khi em rời khỏi khách sạn Island Club, Billy gọi cho báo rằng thi thể trai được tìm thấy. trả phòng khách sạn, sau đó sắp xếp với Zack để em dạo chơi quần đảo đó bằng thuyền của ấy suốt ngày." chạm cằm mình lên đỉnh đầu , bàn tay dịu dàng xoa dọc sống lưng khi tiếp tục. " sở hữu chiếc máy bay riêng, và định bay qua bay lại mỗi đêm tới nơi con thuyền đậu để chúng ta có thể qua đêm cùng nhau. chờ em ở bến cảng Philipburf cho đến tận khi chiều xuống, sau đó gọi cho vị bác sĩ thú y và ta bảo rằng em cùng người đàn ông khác đón Max từ nhiều giờ trước. tài nào tin nổi em bắt đứng chờ ở đó."

      "Khi em có thai được bốn tháng, em tới văn phòng của Elliot và nhìn thấy những bức ảnh đứng đợi em," Kate lên tiếng. "Nhìn thấy điều đó với em là tất cả. Ít nhất em cũng biết bao giờ định để em quay lại khách sạn và nhận ra rời khỏi đó."

      Bàn tay áp má và ngực mình khi hỏi. "Em phát ra mình mang thai khi nào?"

      "Hai tuần sau khi em gặp ở bữa tiệc quyên góp của Bệnh viện Trẻ em. hẳn thắc mắc làm sao em lại có thai.."

      " biết em mang thai như thế nào, " giọng khàn khàn. " thậm chí còn biết, đến từng giây phút , thời điểm chuyện đó xảy ra."

      "Em dùng thuốc tránh thai, nhưng lại dùng cùng loại kháng sinh nào đó kháng lại tác dụng của nó." Kate thêm, thích thú được ở trong vòng tay cho dù chỉ thú nhận với nửa . "Tại sao lại đối xử với em như thế khi em gặp ở bữa tiệc quyên góp?"

      Tiếng cười của ngắn và dữ dội. " kể chính xác cho em nghe lí do tối hôm đó, có ý gì đâu. cảm thấy mình giống như gã trai thất tình, bị bỏ rơi. biết cho đến tận ngay trước khi em tiến tới chỗ rằng Evan Bartlett là bạn trai của em. " Bàn tay xoa quanh gáy , ngón cái nâng cằm lên, và nhìn vào với trang nghiêm dịu dàng. "Chúng ta nằm bên cạnh nhau ngắm mặt trời mọc dù cả hai khó khăn lắm mới mở mắt được, vì chẳng ai muốn bỏ lỡ phút giây nào bên cạnh nhau."

      Hạ thấp đầu xuống, chạm môi lên khóe môi . " nhớ em rất nhiều, và rất lâu rồi." thầm. " nhớ phép màu của chúng ta."

      Và Kate hoàn toàn chìm đắm.

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 49
      Holy xông vào tủ lạnh của Kate, lôi ra hai chai nước, và chìa cho Calli. " uống ?" hỏi.

      Calli nhìn , mỉm cười lịch , lắc đầu ra hiệu từ chối và bằng tiếng Ý. " rất đẹp. Tôi muốn hơn."

      Chỉ hiểu được ý nghĩa cái lắc đầu ra hiệu từ chối của , Holly lên tiếng. "Tôi coi đó nghĩa là ." Và đặt lại chai nước vào tủ lạnh.

      liếc mắt qua vai khi Kate ra khỏi phòng ngủ mà vẫn mặc bộ đồ cũ cho bữa tối với Mitchell hôm trước. Hai bộ đồ còn lại vẫn vất ghế sôfa ngoài phòng khách. đưa Danny mua sắm, và họ ra ngoài suốt từ 11 sáng nay. "Diện quá hả?" Kate hỏi, xoay vòng trước Holly trong khi Calli đứng lấp ló nhìn từ ngoài phòng bếp.

      ", nhưng mình thích bộ len màu xanh hơn."

      Thất vọng và do dự, Kate quyết định hỏi ý kiến người đàn ông biết về sở thích của Mitchell. Vươn người qua ghếsofa, nhấc hai bộ váy kia lên và nhìn vẻ dò hỏi sang Calli. "Với Mitchell cái nào?" hỏi.

      Calli toét miệng cười, tự tin chỉ vào chiếc màu đen, và bằng tiếng Ý. "Mitchell rất sốt ruột muốn cởi nó ra đêm nay, nên hãy mặc cái có khóa kéo thay vì nhiều cúc áo ấy."

      "Thôi được, lấy chiếc màu đen này vậy," Kate quyết định. "Grazie (Cám ơn)," thêm với nụ cười ấm áp, dùng vài từ tiếng Ý ít ỏi mà biết được.

      Callie gật đầu. " cái miệng dành để hôn, nhưng Mitchell giống như người em với tôi vậy. Và ta moi tim tôi nếu ta nghĩ tôi để ý đến."

      "Hẳn phải mất nhiều từ hơn để gì đó bằng tiếng Ý," Holly nhận xét. Sau đó trang trọng thêm vào. "Kate, cẩn thận với trái tim cậu đấy nhé. Mitchell lần trước khiến nó tan nát rồi, và kinh khủng khi thấy chuyện xảy ra với cậu sau đó. Cậu lại phải lòng ta lần nữa đấy."

      ", mình ." Kate kiên quyết đáp lại.

      Ở khu vực bếp, Callie nhíu mày ngạc nghiên.

      "Có, cậu có." Holly khăng khăng.

      Kate ngồi xuống ghế sofa, móc treo và váy áo đầy cả hai tay. "Ừ," thú nhận. " Và mình rất sợ. Đêm hôm qua, mình tự thuýêt phục bản thân rằng mọi chuyện ổn thôi – an toàn – nếu như mình ấy nhiều lắm."

      "Hôm nay cậu cảm thấy thế nào?"

      Với tiếng thở dài thất vọng, Kate lên tiếng. "Giống như chẳng có cách nào để ấy chỉ chút thôi. ấy hoàn toàn gây nghiện. Nếu mình có thể kéo ấy về phía mình như tấm chăn và tự quấn chặt mình vào trong đó mình làm và vẫn muốn gần gũi hơn – cả về thể xác lẫn tâm hồn. Và điều khó khăn là mình nghĩ ấy cũng cảm thấy thế."

      "Cậu nghĩ vậy trong lần trước rồi còn gì."

      Kate gật đầu và lách người ra khỏi ghế sofa, đôi vai hạ thấp hơn chút. "Mình biết."

      "Khi nào ấy quay lại?"

      Liếc vào đồng hồ, Kate trả lời. " ấy gọi về bảo ấy và Danny về muộn nhưng hơn sáu giờ. Mình cần xuống lầu lúc 8 giờ để đón ngài thiếu tá và tổ chức tiệc cho ông ấy, sau đó Mitchell và mình đâu đó ăn tối."

      Holly đứng dậy. "Giờ 5 rưỡi rồi, mình nên thôi. Cậu có muốn mình đường về nhà rẽ vào và cho Max cùng đám mèo ăn ?"

      "," Kate , quay trở về phòng ngủ để treo lại những bộ đồ được chọn. trang điểm và sửa tóc xong xuôi để có thể trông xinh đẹp khi Danny và Mitchell quay trở về, và giờ đủ thời gian chăm sóc hai bàn tay mình. "Chúng mình mang chúng tới đây cho đến khi cảnh sát bắt được Billy Wyatt. Mình theo dõi tin tức cả ngày, hy vọng nghe được thông báo Billy bị tạm giam, nhưng cho đến khi điều đó xảy ra chúng mình ở tầng nhà hàng. Hệ thống bảo vệ ở đây tốt hơn ở nhà mình nhiều.

      "Vậy Molly sao rồi?"

      " ấy bình phục rất tốt. ấy muốn quay lại làm việc vào ngày mai, nhưng mình muốn ấy ở nhà và nghĩ ngơi thêm vài ngày nữa."

      ****

      "Mẹ, đến xem này..."

      Nụ cười nở môi, Kate chạy vội ra hành lang từ phòng ngủ để nhìn những thứ Mitchell và Danny mua được trong cuộc dạo chơi của họ. Hình ảnh Danny đứng giữa phòng, cười toe toét đầy mong chờ, gần như khiến tim ngừng lại. còn những lọn tóc xoăn dài và bộ quần áo hiệu Baby Gap trẻ con nữa. Mái tóc đen được cắt theo kiểu tóc giống hệt Mitchell, cậu bé mặc bộ vest trịnh trọng, thắt cà vạt và mang giày đen sáng bóng. Cho trọn vẹn, cậu bé cho tay vào túi quần, tay kia đặt sau lưng.

      Hình ảnh cậu bé khiến trái tim vỡ òa trong niềm xúc động bởi lòng tự hào và tìm được đứa bé mà mới chỉ vài tiếng đồng hồ trước thôi vẫn còn là trông mong trong khát khao vô vọng. "Hai người mua sắm ở Cửa hàng Baby Brooks Brothers à!" Kate trêu chọc.

      "Quà cho mẹ này," Danny , xòe bàn tay giấu đằng sau lưng và tự hào trao cho bông cúc dại lấm lem mà cậu hái cho đường dạo.

      "Đẹp quá," Kate , trao cho Mitchell ánh nhìn vui vẻ.

      cười đáp trả và với Danny. "Hãy đưa cho mẹ món quà kia nào."

      Cười toe toét với Mitchell, Danny thọc tay vào túi áo khoác và lôi ra mặt dây chuyền hình trái tim treo sợi dây mảnh mai. Bàn tay Kate hơi run rẩy khi nâng tay trái tim bằng vàng. càng ngày càng chìm đắm trong hình ảnh tưởng tượng được trổ thành phần của gia đình, được thương và bao bọc bởi người đàn ông tóc đen dạy con trai tặng hoa cho mẹ.

      nhìn lên định cám ơn Mitchell, nhưng đột nhiên chuyển chú ý của mình sang màn hình ti vi. sải bước lại gần hơn, và vặn lớn lượng.

      "Vào lúc bốn giờ chiều nay," nguồn tin cho biết, "cảnh sát Chicago bắt được Billy Wyatt, mười bảy tuổi, kẻ bị tình nghi bắt cóc Daniel Donovan trong công viên vào ngày hôm qua. Nhiều nguồn tin từ cục cảnh sát cho biết Wyatt thừa nhận tội bắt cóc, nhưng cậu ta đổ tội mưu cho luật sư Evan Bartlett.Theo nguồn tin này, Wyatt nghĩ ra ý tưởng bắt cóc Daniel Donovan sau khi Bartlett cho cậu ta xem bài báo gần đây có hình Daniel và mẹ cậu bé, quản lý nhà hàng Kate Donovan. Bartlett được cho là với Wyatt rằng bố của Daniel là Mitchell Wyatt, kẻ mà Billy luôn đổ lỗi cho những bất hạnh của mình."

      "Phóng viên của chúng tôi Sidney Solomon kịp đuổi theo Bartlett tối qua tại Câu lạc bộ Gleneagles Country."

      Kate quay người và bước lùi lại vì hoảng hốt trước hình ảnh Mitchell nghiến chặt quai hàm và đôi mắt tóe lửa khi nhìn Evan, tay cầm vợt tennis, sải chân bước ra sân chuẩn bị cho trận bóng.

      "Gã khốn đó!" Mitchel rủa thầm qua kẽ răng.

      "Gã-khốn!" Danny nhại theo thích thú.

      Mitchell vất vả lắm mới kìm được nỗi tức giận của mình vì Danny, sau đó hôn tạm biệt Kate như thể biết có mặt ở đó. Ra đến cửa, xoay người lại. " còn có việc cần làm. đón em vào lúc tám giờ."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :