Chương 5 Bí mật của Mialy bóng người lướt nhanh bầu trời Relna với đôi cánh phượng hoàng kiêu ngạo đỏ rực lưng. Đôi cánh theo từng nhịp đập tạo ảo giác như nó sắp bùng cháy giữa trung. Đột nhiên đạo ánh sáng lục sắc lao tới với tốc độ nhanh kém. Bóng người và đạo ánh sáng đó đâm sầm vào nhau khiến cả hai bật về sau, chao đảo mất thăng bằng. “Xin lỗi! sao chứ! Tôi vội!” Đạo ánh sáng đó cuống quýt xin lỗi bằng thanh rất ngây thơ. ra đó là nam tử trông rất baby. “Hừ! Đừng có chạm bàn tay bẩn thỉu đó vào ta!” Nam tử đó nghe thấy thanh chua ngoa quen thuộc, liền thốt lên. “Mialy!!!” “Quan Viêm!?” Mially nhìn người trước mặt, khuôn mặt baby khiến cho rất trẻ con tương xứng với tên của . Ai có thể ngờ, người nhìn như đứa trẻ này lại là Xích vương – trong những vương mạnh nhất, sánh ngang với Băng vương Douglas và cũng là con rể của Kevin, cháu rể của Lamia. Nhưng kể cả như vậy Mialy cũng chẳng để vào mắt mà lập tức khôi phục tốc độ lướt bầu trời. Nhìn theo bóng lưng Mialy, Quan Viêm cũng tỏ thái độ gì. định xuất phát thoáng thầy vật gì đó rơi trong trung. Lập tức, tóm lấy vật đó. Vật tóm được là bông hoa, lần đầu tiên thấy loài hoa này. Lớp cánh hoa ngoài nhìn rất mềm mại hình gần giống cánh hoa hồng, lớp hoa bên trong như những chiếc gai nhọn bao bọc lấy nhụy hoa đỏ mang màu chết chóc của máu. Bao trùm cánh hoa là màu đen tím , đen chiếm chủ yếu, bông hoa tỏa ra quang mang màu tím mị. Bông hoa này làm cho Quan Viêm cảm thấy nghẹt thở, sợ hãi và cao quý như nữ vương khiến người nhìn thấy phải quỳ lạy. Loài hoa này bá khí quá mạnh, hiểu làm sao Mialy có loài hoa này nhưng nghĩ nên trả lại cho trong bữa tiệc tối nay. Vừa nghĩ xong, nhìn lại sắc trời, ngay lập tức Quan Viêm bay nhanh về phía lâu đài bóng tối. _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ Tại nơi xa xôi khác, nơi động và thực vật thể tồn tại. Vùng đất cấm của Relna và Axaxia, nơi mà vị thần nào được phép tiến lại gần. Nơi đây có kết giới cổ xưa bao trùm cả vùng rộng lớn và lập nó hoàn toàn với thế giới bên ngoài. ai biết nơi này tồn tại bao lâu và trong đó có thứ gì? Liệu những vị thần trước đây phong ấn nơi này để nhốt con quái vật nào đó? ai biết. Mialy bay đến cái cây cổ thụ nhưng lạ là cây chỉ có nửa, còn nửa bên kia như chưa từng tồn tại. Mialy đặt hai tay lên thân cây, bàn tay linh hoạt kết ấn, đôi môi mấp máy đọc thần chú. Rất nhanh chóng, từ bàn tay của Mialy phát ra ánh sáng rồi tụ lại điểm tạo thành thông đạo thân cây to. hề do dự, Mialy bước vào thong đạo đó, bóng người dần nhạt khi biến mất hẳn, thông đạo liền đóng lại. gian yên tĩnh trở lại như trước đây có xuất vậy. _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ Lâu đài Relna “ lâu vậy” dịu dàng đến bên Quan Viêm, nở nụ cười ngọt ngào với . Thấy người con đó, Quan Viêm liền tiến đến ôm lấy . “Sau khi hoàn thành nhiệm vụ phụ vương đại nhân giao cho, phải chạy cấp tốc đến đây đó” Quan Viêm kể lể với người trong lòng, mắt nhìn chằm chằm. Cảm nhận được ánh mắt của , khó hiểu nhìn . “Phần thưởng của đâu, Amelia” Nghe thấy lời đề nghị của Quan Viêm, khuôn mặt nhắn của Amelia bất giác đỏ lên như quả cà chua. nhìn xung quanh, chắc chắn là có ai. liền kiễng chân, hôn lên khuôn mặt baby của Quan Viêm. Vì quá xấu hổ Amelia liền rúc vào long Quan Viêm. Thấy động tác đáng của , Quan Viêm cười thỏa mãn. ban công gần đó, Carilla nhìn hai người ôm ấp nhau, miệng mỉm cười. Bên cạnh Riana lên tiếng. “Carilla à, đừng nhìn trộm nữa có được ?” “Chị gì vậy. Em quang minh chính đại nhìn đó chứ. Ai bảo bọn chúng tình tứ ở nơi công cộng làm chi. Đúng , !”Carilla ngồi vào ghế, đem chiếc bánh ngọt đến bên miệng John. John từ chối, ăn miếng bánh cách ngon lành. “Tối nay, tôi thông báo cho mọi người về lễ đính hôn của Mialy và Richard” John thong thả chuyện. Chỉ có trước mặt những người tín nhiệm nhất, mới có thể thoải mái như vậy. “Mialy có biết ?” Rianna hỏi “Tối nay biết” “ Nhưng Mialy, liệu nó có tức giận mà phá hỏng bữa tiệc ?” Riana vẫn tiếp tục hỏi “Em nghĩ vệ sĩ để làm cảnh à, Riana” Kevin dịu dàng vuốt tóc Riana rồi nhìn sang John cười. “ chắc John có lý do để làm thế” “Hôm qua, Dạ Vũ báo cho tôi việc. Mialy và Lamia gặp tên đó. còn dám bỏ qua Mialy để nhìn Lamia.” “Tên đó phải người tốt, đánh chủ ý lên người Lamia chắc chắn là có lý do” Carilla tiếp lời John. “Thanh Long điều tra được Richard và Ám đế gặp nhau. thể đề phòng rằng hai người đó hợp tác.” Riana lên tiếng “ Vì vậy mà tôi mới đẩy nhanh việc đính hôn. Như vậy chúng ta có thể tiện theo dõi Richard hơn” John trầm ngâm lát. “Như vậy, cậu muốn đẩy nhanh việc đính hôn để tránh việc nên xảy ra sau này sao. Nếu Mialy mà biết nó đưa nó ra làm lá chắn con bé nghĩ sao nhỉ?” Kevin chậm rãi . Lời của Kevin làm mọi người đều trầm ngâm. Kevin chỉ đứng dậy tiếp “Vậy chỉ cần chúng ta ai ra là được chứ gì.” “Nếu Ám đế và Richard hợp tác, vậy việc Richard muốn tiếp cận Lamia phải là ngẫu nhiên. Có lẽ trong thời gian này, tôi cho người bảo vệ con bé hơn” giọng Kevin bắt đầu trầm xuống, nghĩ việc gì đó.
Chương 6 Người con trong giấc ngủ say Tại nơi xa xôi, ánh sáng tỏa ra thân cây cổ thụ rồi tụ lại điểm, tạo ra thông đạo vừa đủ cho người. bóng người bước ra từ thông đạo, khi bóng người kia cũng là lúc thông đạo đóng lại. bầu trời tối đen, có ngôi sao; trong gian cũng có tiếng động, có tiếng gió, có tiếng côn trùng. Vùng đất chết, đó là ý nghĩ đầu tiên khi ai đó nhìn thấy quang cảnh ở đây. Vùng đất này nằm ở giữa thế giới bên ngoài và thế giới cấm, mặc dù nằm giữa kết giới nhưng diện tích của nó cũng hề . Trước mặt Mialy là rừng cây u, do có ánh sáng nên thể nhìn sâu vào bên trong. Mialy điều động hỏa hệ ma pháp trong khí tạo thành những viên cầu lửa như ma chơi bao quanh người . Mialy ngần ngại lại gần lùm cây to, rẽ cỏ sang hai bên cách thuần thục. Ở sau lùm cây liền xuất lối mòn , nếu chú ý khó có thể phát được. Con đường mòn dài và hẹp, hai bên là những cây cao to có nấy ngọn cỏ hay bông hoa. Con đường nối thẳng đến trung tâm của khu rừng, khi vừa hết con đường, trước mặt Mialy là thung lũng hoa bao la. Có hai lớp vòng hoa bao quanh chiếc giường đá. Lớp vòng hoa ngoài chiếm diện tích gần như nửa diện tích thung lũng. Loài hoa này mang vẻ đẹp thuần khiết. Cánh hoa trắng muốt như pha lê, càng tiến dần vào nhụy, cánh hoa chuyển sang màu xanh lục rồi đậm dần, tỏa ra quang mang lục sắc. Màu trắng tinh khiết như gió mùa thu vừa mát mẻ vừa ấm áp. Màu xanh lục của thiên nhiên khiến lòng người vừa dễ chịu vừa thoải mái. Nhụy vàng bên trong mang ánh sáng hoàng kim nhưng chói mắt mà càng làm nổi bật cánh hoa xanh tao nhã. Hương thơm thoang thoảng dịu thể che dấu được bá khí dữ dội luôn chuyển trong từng cánh hoa. Loài hoa này bị lãng quên nhưng dù thời gian có đổi thay, dù có nhớ được tên của nó chăng nữa loài hoa này vẫn khiến bạn khuất phục lý do. Trong đêm đen, nó tỏa ra quang mang lục sắc, làm sáng hẳn cả vùng bóng tối. Thanh tao như tiên nữ, cao thượng như thánh mẫu, ngạo mạn như nữ hoàng, thuần khiết như thánh nữ. Băng Ánh Mị Thần, loài hoa từng thời là quốc hoa của ánh sáng nhưng giờ bị lãng quên trong quá khứ. đoạn khá dài nữa, Mialy nhìn thấy những bông hoa đối lập hẳn với Băng Ánh Mị Thần, bước chân vô ý chậm dần, tay dần xuất bó hoa đen trắng, đối lập nhưng hài hòa. Lớp hoa bên trong hơn, chỉ có bán kính khoảng 5 km xung quanh chiếc giường đá. Loài hoa này cũng giống như Băng Ánh Mị Thần, nó đem lại cho người nhìn thấy nó nỗi tôn kính đến từ tâm linh. Đó chính là loài hoa mà Quan Viêm nhặt được từ Mialy. Tên của nó là Thiên Lãnh Mị - quốc hoa của bóng tối. Cả hai loài hoa này đều là loài hoa bị thế giới lãng quên, chưa bao giờ xuất thế giới này và điều quan trọng là hai loài hoa này giống như chị em song sinh nếu cố gắng tách cả hai ra khỏi nhau cả hai trở thành cát bụi. Nhưng nó lại được trồng ở đây, đúng là điều kì lạ. Kì lạ hơn nữa là những lớp hoa này được bố trí tạo thành các lớp kết giới cổ xưa phức tạp khác nhau, chỉ cần bước vào nửa bước thân thể ngay lặp tức tan biến vào hư . bao người trở thành phân bón cho hai loài hoa này chỉ vì muốn xem bảo bối mà hai loài hoa này cất giữ. Nếu muốn vào người đó phải mang sức mạnh của cả ánh sáng và bóng tối mới bị tiêu diệt. Mialy tiến lại gần chiếc giường đá. Theo thời gian, chiếc giường cũng mang hơi thở cổ kính, đó chạm khắc những hoa văn đẹp mắt nhưng khá rắc rối. Mỗi hoa văn đều mang hương vị thần bí khiến cho mọi người tự hỏi nó tồn tại từ khi nào. chiếc giường đó, người nằm nó vẫn mang sắc mặt hồng hào, do trời quá tối nên thể nhìn dung nhan, tựa như người đó chỉ ngủ thôi vậy. Mialy nhìn chiếc giường, nhàng ngồi xuống, để bó hoa bên cạnh người đó. Động tác như , như sợ đánh thức người trong mộng đẹp. Mialy nhìn khuôn mặt ngủ say đó, khuôn mặt cũng trở nên hiền hòa, đôi mắt được lấp đầy bằng dịu dàng. cất tiếng kèm theo nụ cười hiền dịu. “Tôi đến thăm đây” Trả lời câu của Mialy chỉ là im lặng. Ánh mắt của nhìn vào khoảng bao la, giọng vẫn đều đều. “Xin lỗi vì đến thường xuyên được. cũng biết tính John rồi đấy nhưng hôm nay là ngoại lệ vì hôm nay là sinh nhật của người đó.” “Hôm nay tất cả mọi người rất vui, đến cả tảng băng như Douglas cũng cười đó. Nhưng tôi làm sao có thể vui được, nhất là trong cái ngày này.” Mialy nhàng chải tóc cho người con đó. Mái tóc mượt mà len qua tay của trải dài dưới đất. “Ồ, nhìn này, tóc cũng dài rồi. Tôi cắt cho nhé!” Vừa cắt tóc, Mialy vừa độc thoại. “Dạo gần đây, Ám vương bắt đầu rồi. còn nhớ cậu nhóc tì khi xưa , ngờ nó có thể trở thành vị vua mạnh như vậy trong thời gian ngần ấy năm.” “À. đường tới đây tôi gặp Quan Viêm đó. Thằng bé vẫn chẳng thay đổi gì cả nhưng mùi máu cũng nặng hơn rồi.” Mialy lâu, lâu…., biết thời gian trôi qua bao lâu. nhìn biển hoa trước mắt thầm với người ngủ. “Thiên Lãnh Mị và Băng Ánh Mị Thần sắp nở hết rồi. Tôi rất muốn ngày đó, cả hai chúng ta cùng ngắm chúng như ngày xưa, giống như lúc mà chúng ta được sinh ra ấy. Được !?” “Và khi ấy tôi tìm nơi đẹp. Nơi mà chúng ta được an toàn, nơi ai thể tìm thấy. Tôi xây căn nhà , có mảnh vườn to để chúng ta có thể trồng chúng.” Mialy đứng dậy, nhìn ngắm dung nhan quen thuộc lần nữa rồi mới quay . Vừa xoay người, Mialy liền hét to vào gian như lời thề. “Chờ tôi chút nữa thôi, tôi đưa trở lại thế giới này!!!” _ _ _ _ _ _ _ _ _ Tại hoàng cung Relna chiếc sân rộng lớn, đầy ắp những chiếc xe xa hoa, có đủ kiểu dáng bắt mắt. Những vị khách quý tộc bước xuống xe với món quà đẹp mắt trong tay. Trong mắt họ bữa tiệc sinh nhật này chỉ là hình thức để họ có thể kết thân với hoàng tộc và khoe khoang của cải vật chất của mình. “Hôm nay vinh dự khi được thấy phu nhân ở đây, phải người bị giáng chức rồi sao. Sao có thể bước vào đây chứ.” Phu nhân 1 giễu cợt “À, tôi vào đây bằng cách nào cần biết. Hãy lo mà quản con cho tốt đừng để nó giống con chó chủ cắn bậy.” Phu nhân 2 đáp trả bằng giọng …………………………… Cứ như vậy buổi tiệc bắt đầy trong tiếng ồn ào của đám đông. Mặt trời dần khuất, ánh hoàng hôn nhuộm thế giới trong màu máu. Gam màu buồn này biết gặp qua bao nhiêu lần nhưng nó vẫn thay đổi. Tia máu cuối cùng cũng tắt dần ở phía cuối đường chân trời. Mở ra màn đêm với đầy rẫy mưu
Chương 7 Yến tiệc Mialy tiến vào trong lâu đài, vừa bước vào bị lôi vào phòng bằng đường cửa sổ. Định thần lại đứng giữa căn phòng thân , Mialy nhìn Riana đứng ở trước mặt. “Sao em về muộn vậy? John có vẻ giận lắm đấy.”Riana vừa vừa phân phó nữ hầu sửa soạn cho Mialy “Đừng chạm vào ta!!”Mialy gắt lên, đuổi tất cả nữ hầu ra ngoài. Trong phòng chỉ còn có và Rianna, Mialy ngồi xuống bàn trang điểm. lúc sau, thấy Riana động, Mialy cáu gắt lên tiếng. “Tôi muốn làm cho tôi, nhớ là làm theo cầu như mọi khi” Riana ngẩn người lúc rồi bừng tỉnh, lại gần Mialy. Đôi tay Riana nâng mái tóc tóc đen tuyền lên, lấy lọ dưỡng tóc bàn rồi trải lượt lên tóc Mialy khiến cho nó trở nên bóng mượt. Lấy lượt tóc mỏng vấn thành bông hoa khá tinh tế được cố định ở sau đầu bằng sợi ruy băng đen dài. Rồi Riana cầm tất cả tóc của Mialy về đằng sau, chải sao cho thẳng. Tiếp theo đến khâu trang điểm, Riana trang điểm cho Mialy khá đậm nhưng phù hợp với phong cách và khí chất của . Trang điểm làm tóc xong Riana lấy bộ váy dạ hội được thiết kế theo kiểu Gothic tông màu đỏ được chuẩn bị sẵn. rằng, Mialy cầm chiếc váy vào căn phòng thay. “Cạch” Bước ra, bộ váy khá hợp với , nó làm tôn lên vẻ đẹp cao ngạo của công chúa Riana đeo đôi hoa tai cùng tông màu với chiếc váy cho Mialy. Cuối cùng, Riana đem chiếc vương miệng được khắc chế tinh xảo ra khỏi hộp thủy tinh. đội chiếc vương miệng lên đầu Mialy. Trong suốt cả quá trình cả hai người câu nào. Sau khi hoàn thành, Riana nhìn Mialy lần nữa, nhíu mày lo ngại. “Em có cần mặc như vậy , dù sao hôm nay cũng là sinh nhật của Carilla mà!” “ cần chị quan tâm”Bỏ lại câu cộc lốc, Mialy tiến thẳng vào đại sanh – nơi bữa tiệc diễn ra _ _ _ _ _ _ _ _ _ Trong thời gian Mialy có trong lâu đài, bữa tiệc vẫn xảy ra như bình thường nhưng ai cũng để ý rằng công chúa kiêu căng đó có tới. Điều này hiển nhiên trở thành đề tài bàn luận của những phu nhân ở đây “Chắc ta lại chơi bời ở đâu rồi.” “Đúng vậy! năm ta có ngày nào ở lâu đài được hơn tuần đâu!” “Nghe có lần ta còn bẵng năm trời đấy.” “Tôi còn nghe được, ta cùng người đàn ông” …………………….. “Các ngươi từ khi nào được phép có ý kiến với hoàng gia vậy”Giọng mang theo hơi lạnh vang lên cắt đứt những lời bàn tán. biết từ bao giờ Tứ thần và Hắc vương tới sau nhóm người đó khiến họ hoảng loạng cúi đầu dám động cũng lên tiếng. Lúc đó giọng khác vang lên như đấng cứu thế cứu giúp bọn họ. “Việc gì phải nhiều lời như vậy Hắc Long” “Cứ việc cắt hết lưỡi bọn họ là xong”Câu tiếp theo như khiến bọn họ từ thiên đàng rớt xuống địa ngục. “Đừng dọa bọn họ nữa Chu Tước” Bạch Hổ nghiêm giọng . Lần này đấng cứu thế chính hiệu xuất rồi, tất cả mọi người đều chung ý nghĩ. “Ồ, mọi người vừa đến à!”Stephen được Joan dìu đến bên cạnh họ. “Cậu có vẻ cố gắng quá nhỉ!” Chu Tước nhìn cái bụng của Stephen rồi nhìn Joan bằng ánh mắt châm chọc. “Khi nào nó ra đời cho tớ làm con rể cậu nhé”Chu Tước vẫn thôi trò đùa của mình “Ai thèm làm bố chồng cậu!!”Joan phát hỏa “Mà chắc gì nó là con ”Stephen tiếp lời Joan. Nhưng Joan ngay lập tức phản bác. “! Phải là con ! Nhất định là con ! ” Hahahahahahahahaha tràng cười dài khiến khí bữa tiệc trở nên có phần vui vẻ hơn. Ai chẳng biết chàng Joan này muốn có con trai vì muốn vợ bị cướp mất. Sau lời cảnh cáo của Chu Tước tất cả mọi người trong bữa tiệc ai dám nhắc câu nào về Mialy nữa. Lúc này từ phía ngoài cửa vọng vào. “Vương tử Richard của Falidtien đến!” Ngay lập từ phía cửa tiến tới đoàn người. đầu chính là người mà Lamia và Mialy gặp ở nhà hàng hôm trước, Vưởng tử Richard. Hôm nay ta mặc bộ âu phục càng làm cho sức quyến rũ của ta tăng cao. Đằng sau Richard là hai người khác, người mặc chiếc áo choàng tím có mũ rộng che nửa khuôn mặt khiến ta càng trông bí hơn. Người còn lại trông như con thú, người này khá to lớn, bộ râu quai nón càng biến người trở thành người dữ tợn. Hai người này chính là hai cánh tay đắc lực của Richard, Arnold và Drake. Richard vừa bước vào, số vị thần và các Vương tử khác tiến lại gần và làm quen. Nhưng Richard để họ có cơ hội, ngay lập tức tiến lại gần nhóm Joan kèm theo nụ cười ấm áp. “ lâu gặp mọi người! Vẫn khỏe chứ?” “Vẫn khỏe” Thanh Long đáp thay lời mọi người. “Vậy sao. Tôi…”Vừa định tiếp giọng cắt ngang lời Richard. “Tất cả chú ý!” “Quốc vương và Nữ hoàng đến!” Khi John, Kevin, Carilla và Riana vừa tiến vào giọng khác lại vang lên “Công chúa Mialy đến!”