1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Em là công thức mĩ vị tình yêu của anh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 18.
      Editor: Nana Trang

      Tây Mễ biết tại sao Ứng Khúc Hòa đột nhiên hỏi chuyện này, suy nghĩ chút lắc đầu : " có à."

      " dối." Ứng Khúc Hòa thả ra, thu tay lại đút vào trong túi.

      Tây Mễ bối rối gãi gãi ót: "Bạn mạng có tính ?"

      Sắc mặt Ứng Khúc Hòa trầm xuống: "Cho nên hôm nay lên xe của bạn mạng?"

      Tây Mễ ôm túi nguyên liệu có chút bàng hoàng: " Ứng, làm sao biết?"

      "Lão Khúc." Ứng Khúc Hòa hơi nghiêm nghị uốn nắn .

      "Ừm... Lão Khúc." Lần đầu gọi Ứng Khúc Hòa như thế, rất được tự nhiên, trong khoảnh khắc kêu ra miệng rất ngượng ngùng. : "... ngồi ghế sofa đợi lát trước , tôi làm đồ ăn."

      Ứng Khúc Hòa gật đầu "Ừ" tiếng.

      Tây Mễ vào phòng bếp thầm thở phào cái, mở cái túi ra, lấy thịt heo thấy có rau dưa gì kèm.

      có gì ngoài thịt heo, chút ít lá khoai, hai trái chanh.

      nhớ tới trong nồi vẫn còn cháo măng tây, làm chút thịt viên* hình như cũng có thể phối được.
      (* raw là 狮子头 nghĩa là đầu sư tử, là tên gọi món ăn truyền ở Hoài Dương tỉnh Tô Giang Trung Quốc, hình ảnh ở bên dưới, giống như thịt viên vậy á)

      Tây Mễ lấy thịt heo ra, cắt làm hai bên nhiều bên ít, cắt mỏng chặt thô thành chừng hạt gạo. có rau dưa kết hợp, Tây Mễ lấy móng ngựa mua hồi chiếu cắt vụn, sau đó trộn với vụn thịt, cuối cùng làm thành viên cầu, ném vào chảo dầu.

      Thẳng đến khi thịt viên giòn lớp vỏ ngoài, lại vớt nó ra, cho thêm xì dầu, đường vào trong chảo nấu lên, nấu thành nước đường xong bày ra dĩa.

      Ứng Khúc Hòa ngồi trong phòng khách xem "Mỹ vị Trung Hoa" của nhóm nổi tiếng mạng phát lại ti vi.

      Tây Mễ bày chén đũa xong ngồi xuống sofa, vươn tay lấy điều khiển chỉnh lượng to lên.

      Ống kính vừa vặn dừng ở mặt , dưới ánh đèn, khuôn mặt trắng bệch có chút sức sống, so với hai MC nhạt như nước trong.

      Tây Mễ cắn đũa cảm khái: "Khó trách blog có nhiều người mắng tôi xấu, ra tôi xấu như vậy."

      Ứng Khúc Hòa cầm đũa lên, gắp cục thịt viên sốt tương đỏ, cắn miếng, lúc răng chạm vào lớp vỏ giòn phát ra tiếng xốp giòn tan. Ngoài giòn trong xốp, thịt bằm tinh tế cùng nước sốt vừa miệng, hương vị tràn ngập khoang miệng.

      Chỉ có chiên dầu mới có thể khiến lớp ngoài xốp giòn như thế, nhưng vào đêm mà , nên ít ăn thức ăn có nhiều dầu lại. Cũng may Tây Mễ là người hiểu về ăn uống, bát cháo lá măng tây làm giải bớt cái béo, còn có tác dụng giải nóng.

      bát cháo nóng ấm làm mát lạnh thị giác và vị giác của người ăn, cũng khiến cho có cảm giác ấm áp của gia đình .

      Ứng Khúc Hòa rất thưởng thức năng lực chế thức ăn của. nấu ăn, chỉ xem xét đến khẩu vị người ăn, mà còn xem xét đến cảm giác của người ăn, khiến người ta rơi vào tình cảm mầu nhiệm thể .

      Thức ăn nấu tựa như được giao phó tính mạng, cực kỳ có sức cuốn hút.

      Ví dụ như thịt viên sốt tương đỏ cùng cháo rau này, tựa như vợ chồng kiểu Trung đúng chuẩn, hai người tương kính như tân, có thể bù trừ điểm yếu cho nhau, thịt viên có thể giải trừ nhạt nhẽo của cháo, còn cháo có thể thổi cái béo ngậy của thịt viên, hai món ăn nhìn như hòa hợp nhưng lại ăn nhịp ngoài ý muốn.

      bưng cái bát hưng phấn nhìn chằm chằm vào ti vi, cái miệng nhắn nhai cháo rau, cảm khái : "Nam Tinh thực có thực lực."

      Cửa sổ phòng khách mở toang, gió thổi vào, sợi tóc ngắn của vểnh lên, thẳng tắp độc lập.

      Ứng Khúc Hòa để thức ăn xuống, vươn tay ra để đầu .

      Tây Mễ phát cái bóng ở đầu, vừa ngẩng đầu lên, bất ngờ cảnh giác bị bắn búng tay.

      "Oa..." đau đến kêu ra tiếng, che trán lại, vẻ mặt phẫn uất: " làm gì vậy?"

      "Lúc ăn cơm nên nhìn
      [​IMG]
      M è o Q u ê n T h ở, ly sắcChris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 19.
      Edit: Tiểu Lăng
      Beta: Nana Trang


      Ứng Khúc Hòa dùng tay cầm lấy tờ giấy, xác nhận đúng là chữ ký của ném ra ghế sau.

      Về đến nơi ở, Tây Mễ mất hết sức lực mở mắt, ngã xuống giường lập tức vào mộng đẹp.

      Năm giờ sáng hôm sau, dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho Ứng Khúc Hòa, nhưng lại thấy tờ giấy để lại bàn ăn: “Tạm miễn bữa sáng, phòng bếp có đồ ăn, xin làm xong cơm trưa trước mười giờ, dùng nguyên liệu phù hợp, tránh lãng phí. --- Ứng Khúc Hòa.”

      Phòng bếp của biệt thự này phải kiểu mở rộng lưu hành nay, mà là kiểu nửa kín truyền thống.

      Tây Mễ kéo cánh cửa thủy tinh mờ ra, đập vào mắt là phòng bếp rộng rãi sáng ngời, bếp lò, bộ nồi, bộ dao nĩa đều màu sáng bóng. Cửa sổ phòng bếp rất lớn, bệ cửa sổ trồng hàng cây cảnh xanh mướt; tất cả các bề mặt đều dính chút dầu bẩn nào, hoặc là do chủ nhân rất ít xuống bếp, hoặc là vị chủ nhân này theo đuổi sạch đến mức biến thái.

      đầu bếp người Hoa, phòng bếp như vậy khiến cả thể xác lẫn tinh thần Tây Mễ đều sung sướng.

      Tủ lạnh đầy đủ mọi thứ, từ rau quả trái cây đến các loại thịt tươi; nhìn nhãn mác, được gói từ bốn giờ sáng, nghĩa là những nguyên liệu này đều được đưa tới đây từ bốn giờ sáng, ngay lúc còn tươi mới.

      Tây Mễ quả cái phòng bếp này, cả nguyên liệu trong cái tủ lạnh này nữa. dang hai tay ôm tủ lạnh, hôn nó mấy cái mới thỏa lòng.

      Giữa trưa, Tây Mễ làm bốn mặn canh.

      Bánh tôm thạch , cà ri cua biển, bầu xào cừu non, thịt ướp chiên mắm, canh trứng rong biển. Đợi đến giờ cơm trưa mà Ứng Khúc Hòa vẫn chưa về, Ứng Sênh Nam và Điềm Giản lại đến.

      Hai người vào nhà nhìn thấy hề kinh ngạc chút nào. Điềm Giản vào phòng bếp, cúi người ngửi thức ăn ngon đầy bàn, xoa xoa tay, “Mễ Mễ, thơm quá , lão Khúc gọi điện cho bọn tớ, tớ với lão Ứng lập tức qua cổ vũ cho cậu. Hôm nay thức ăn rất thịnh soạn đấy.”

      Ứng Sênh Nam lén trộm chai rượu nho Le Pin từ hầm rượu ra, vừa rửa tay ra thấy Điểm Giản mở nắp chai rồi. Điềm Giản ôm bình rượu tu mạnh mấy ngụm, lại đưa cho Tây Mễ: “Đây, Mễ Mễ, cậu uổng thử , vị cực ngon đấy.”

      Tây Mễ nhìn nhãn hiệu chai rượu, nuốt nước miếng.

      Tuy có cảm giác gì với rượu nho, nhưng vẫn nhớ mang máng cách đánh giá rượu nho mà Đại sư huynh từng dạy . Giá của mỗi chai Le Pin tuyệt đối dưới sáu chữ số, chai này đủ để đặt cọc tiền nhà tại thị trấn Gia Lăng rồi.

      Ứng Sênh Nam rót ly cho Tây Mễ, dám uống, sợ hãi đẩy nó về, “Tớ bị dị ứng với cồn, uống được rượu.” sợ uống loại rượu xa xỉ này vào rồi, bị Ứng Khúc Hòa đá phát ra cửa.

      Điềm Giản uống hơi hết non nửa chai, rượu này tác dụng vô cùng chậm, ăn gần nửa đồ ăn, Điềm Giản mới bắt đầu mơ màng nhảm.

      Ứng Sênh Nam gắp đũa thức ăn vào bát Điềm Giản, ngước mắt với Tây Mễ: “Khúc Hòa bảo và Giản Giản tới đây, là muốn lợi dụng đầu lưỡi của bọn thử đồ ăn giúp em. Nó vẫn rất quan tâm em đấy. Nhưng mà… em thạo xử lý hải sản lắm phải?”

      Điềm Giản say rượu lại càng cong cong quẹo quẹo: “Mễ Mễ, đồ hải sản cậu làm đều rất khó ăn đấy, tớ cũng muốn ăn đây nè!”

      “…”

      Lực sát thương trực tiếp cực lớn!

      Có thể người bình thường ăn cảm thấy có vấn đề gì, nhưng đầu lưỡi của Điềm Giản và Ứng Sênh Nam, phải là ngàn dặm mới tìm được , họ có độ mẫn cảm với mỹ thực vượt xa người thường.

      Tây Mễ thể phủ nhận, hải sản là nhược điểm của , ngày thường nấu ăn vẫn cố gắng tránh dùng chúng.

      Nhưng trong trận đấu sắp tới, để đảm bảo gặp khó khăn gì với nguyên liệu mà ban tổ chức cung cấp tại trận đấu, đành phải nhìn thẳng vào khuyết điểm của mình, cố gắng làm hai món hải sản.

      Trước đó chuẩn bị kỹ tinh thần bị Ứng Khúc Hòa mắng thành chú cún ngốc.

      Ứng Sênh Nam giống Ứng Khúc Hòa, chuyện rất ôn hòa, “Tiểu Tây Mễ, em biết em may mắn cỡ nào ? Khúc Hòa nhà bọn am hiểu nhất là hải sản, trong bữa tiệc chính phủ năm ngoái do Thủ tướng tiếp đãi Nữ hoàng , có bốn món, hai món là hải sản đều do Khúc Hòa làm. Tối nay em phải mặc cái váy ngắn lộ đùi, chờ Khúc Hòa về.”

      “Tại sao phải mặc váy ngắn ạ?” Tây Mễ tách đũa ra, làm tư thế đón đỡ.

      “Lấy sắc dụ dỗ chứ sao.” Ứng Sênh Nam nghiêm túc đùa, “Khúc Hòa nhà bọn cầu rất cao đối với tư chất của học trò, dễ dàng thu nhận học trò đâu. Em muốn để nó dạy em làm hải sản chỉ có thể lấy sắc dụ dỗ thôi.”

      “Khụ, ngại quá, bổn Mễ vừa xinh đẹp tài hoa, lại cốt cách kỳ lạ, tối qua bái thầy.” Tây Mễ buông đũa xuống, tự luyến hồi, rồi lại bưng mặt cảm khái: “Tiệc chính phủ, là tiệc chính phủ chứ phải tiệc nhà sao? Thầy Ứng lợi hại vậy ư?”

      Ứng Sênh Nam trêu chọc: “Em là tiểu trù thần của thị trấn cổ Gia Lăng, nó là đầu bếp tiệc chính phủ, quá xứng đấy chứ.”

      Xứng cái lông ấy!!

      cùng lắm cũng chỉ là con ếch ngồi đáy giếng, nhà hàng nhà họ Tây có thể dương danh Trung Hoa, nhưng cũng qua được tay nghề nấu nướng thuộc hàng di sản văn hóa phi vật thể. Hai bên đối lập, kẻ trước là sông sâu biển rộng, người sau lại chỉ là vũng nước đọng giếng.

      Đối với , tiệc chính phủ trước giờ vẫn luôn là giấc mơ xa vời.

      Nhưng giờ bỗng cảm giác được, giấc mơ này trở thành ảo tưởng rồi. Trước bữa trưa, cho là mình ở nhờ nhà người ta, nên phải chịu trách nhiệm ba bữa ngày cho Ứng Khúc Hòa, gọi là thầy, là Ứng Khúc Hòa được lợi. Nhưng sau bữa trưa, tâm phục khẩu phục người thầy này, chiếm được món hời lớn mà mất tý công sức nào!

      Ứng Sênh Nam cảm thấy thú vị, nhướng mày hài hước: “Khúc Hòa nhà bọn hiếm khi thu nhận học trò, tỏ nó rất thưởng thức em, nhóc con, xem trọng em đấy. Học được tinh túy của nó, thẳng giải đấu, tham gia tiệc chính phủ, thấy Thủ tướng đều ở trong tầm tay.”

      Điềm Giản say xỉn nằm bò ra bàn ăn, nấc cái: “Mễ Mễ, em hai muốn tán tỉnh cậu đó!”

      Ứng Sênh Nam nghiêm mặt trách Điềm Giản: “Này, gì đấy? Em hai giống loại người đấy sao?” Đương nhiên giống! tại em trai chính là con cầm thú làm đỏm công khai, qua đâu là để lại mùi lẳng lơ trong khí ở đấy.

      Tây Mễ nhíu mày gật đầu, nghiêm túc : “Vâng, em cũng biết thầy phải loại người như thế.”

      và Ứng Khúc Hòa cách nhau quá xa, chai rượu đỏ của tương đương với khoản tiền đặt cọc căn nhà của tại thị trấn Gia Lăng.

      Chênh lệch lớn như vậy, nếu phải ỷ vào chút tài nấu nướng ngay cả bạn bè cũng khó mà làm được.

      theo cách khác, Ứng Khúc Hòa là Bá Nhạc của .

      Bá Nhạc nguyện ý nâng đỡ lúc gặp khó.

      ….

      Xong bữa trưa, Tây Mễ làm ổ sofa, xem << Mỹ vị Trung Hoa >> năm ngoái, giám khảo năm ngoái là Ứng Sênh Nam. Lúc làm giám khảo, hai em đều rất nghiêm túc.

      kẻ tiếu lí tàng đao, tên mặt lạnh vô tình.

      Đầu bếp dự thi năm ngoái đều là các ông chú đầu trọc, nên năm nay và Nam Tinh được coi là hai đẹp ư? _:)з)∠)_

      Tiếng báo wechat “ting ting”vang lên, Tây Mễ tưởng là Mỹ Thực Đạo, mở ra mới phát là Quý Đông Lâm.

      … Quý Đông Lâm: “Nữ hoàng đại nhân, sao em ở nhà vậy? Tôi mang bia tôm hùm hoa quả còn có rau sang cho em này.”

      … Tây Mễ: “Tối qua có động đất, tường nhà bị nứt, tôi cảm thấy an nguy tính mạng của mình bị uy hiếp, tôi có thể lấy lại 300 đồng được ?”

      … Quý Đông Lâm: “Động đất thôi mà, có việc gì đâu! Lấy lại tiền là chuyện , vấn đề bây giờ là nữ hoàng đại nhân ở đâu vậy? phải là ngủ đầu đường suốt đêm đấy chứ? Có thể ở tạm chỗ tôi, 300 đồng căn phòng trong nhà, em thấy được ?”

      … Tây Mễ: “ cần, tôi thuê phòng ở nhà bạn, chuyển qua đó rồi.”

      … Quý Đông Lâm: “Nữ hoàng đại nhân nhanh dữ vậy. _:)з)∠)_”



      Chỉ vài ngày nữa là đến trận đấu, Tây Mễ vùi mình ghế sofa, nghĩ nên thế nào để Ứng Khúc Hòa dạy làm hải sản.

      Buổi chiều Ứng Khúc Hòa về nhà, thấy Tây Mễ làm ổ sofa, ti vi phát quảng cáo.

      vào phòng khách dừng lại phía sau ghế sofa, búng tay lên đầu : “Vào bếp với tôi, dạy xử lý hải sản.”

      Bất ngờ bị búng đầu, hai lỗ tai bị giọng trầm thấp oanh tạc, mạch máu Tây Mễ đột nhiên trống rỗng.

      Mấy lời nghĩ lúc trưa, hoàn toàn mất sạch hiệu lực!

      Ứng Khúc Hòa lấy tạp dề từ trong tủ ra, khoác lên cổ, xoay người dang tay dài ra, đưa lưng về phía Tây Mễ, “Buộc lại giúp tôi.”

      Tây Mễ “À…” tiếng, vươn tay lên trước, nắm lấy hai dây của tạp dề, vòng ra sau lưng , nhàng thắt hai cái nơ bướm.

      cũng mặc tạp dề nam của Ứng Khúc Hòa vào, nó dài đến gần mắt cá chân , phải vòng hai vòng lưng rồi buộc lại mới tạm rơi xuống.

      Chênh lệch chiều cao của hai người, trực tiếp ra tạp dề. o(╯□╰)o Tây Mễ rửa tôm tít, Ứng Khúc Hoa dùng ngón tay chọc chọc ở mu bàn tay, chỉ ra: “Sai rồi.” cầm con khác lên, làm mẫu cách rửa chính xác cho Tây Mễ.

      Lòng ngón tay của Ứng Khúc Hòa chọc vào da thịt , tựa như làm phép tầng băng mỏng, hơi thở dịu dàng từ từ tràn ra khắp phía.

      Tây Mễ túng quẫn gật đầu, hai lỗ tai hiểu sao nóng lên, mái tóc ngắn che lỗ tai đỏ rực và chút cảm xúc đó của .

      cúi đầu dám ngẩng lên, tóc mái gần như che khuất đôi mắt nghiêm túc rửa con tôm, ngón tay trắng ngọc đột nhiên xuất trước mắt, gạt tóc mái che chắn tầm nhìn của qua bên.

      Ngón tay đó vừa vén mái của qua, vừa cọ vào trán . Xúc cảm lạnh buốt lập tức nhen nhóm ở trong máu của , tim đập cực nhanh, suýt nữa phá tan màng nhĩ mà nhảy ra.

      Tây Mễ điều khiển nổi tư duy của mình nữa rồi, hai tay dường như phải là của , ngừng run lên.

      muốn băm đôi tay này ra…

      “Sai rồi.” Ứng Khúc Hòa dường như mất kiên nhẫn.

      hít sâu mấy hơi.

      Bình tĩnh.

      Bình tĩnh…

      Lồng ngực cực nóng của người đàn ông bỗng dán lên sau lưng , tiếng thở trong veo bất ngờ xuất bên tai . Hai tay của vòng từ đằng sau ra, cầm lấy tay .

      “Vẫn run à? ra tôm tít đáng sợ lắm đâu, nếu muốn biến nó trở thành mỹ vị, tự nhiên nó trở nên đáng .” Ứng Khúc Hòa điều khiển tay phải của , để cầm kéo nhắm ngay phần đuôi con tôm tít, “Bắt đầu cắt từ đây, phần đuôi cũng có thịt, có thể để lại dự phòng.”

      Giọng trầm thấp bắt đầu oanh tạc lỗ tai ở khoảng cách gần.

      Hơi thở đàn ông nhuộm đỏ nửa gương mặt .

      Tư thế vòng lấy từ đằng sau này, chỉ thấy ti vi thôi.

      Phòng bếp bỗng trở nên hơi… đen tối.

      --- ------ --------

      - Bánh tôm thạch là món ăn nổi tiếng ở Hoài Dương, màu trắng trong suốt như thủy tinh, hình ảnh bên dưới, mà t thấy có nhiều nơi làm bánh này giống như bánh bọc lọc bên mình á

      - Bầu xào cừu non là món ăn nổi tiếng truyền thống đặc sắc của tỉnh Sơn Đông, thuốc món ăn Quảng Đông

      - Thịt ướp chiên mắm tên tiếng là Double Cooked Pork Slices, là món ăn Đông Bắc

      - Canh trứng rong biển là món canh ăn sau bữa cơm, là truyền thống Tứ Xuyên, có giá trị dinh dưỡng khá cao

      - Tôm tít, 1 món hải sản rất ngon, tên tiếng trung “皮皮虾”, mọi người ai chưa bk có thể add vào QT của mình
      M è o Q u ê n T h ởChris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 20.
      Editor: ღDuღ, Nana Trang
      Beta: Nana Trang

      Tóc mái ngang của Tây Mễ được Ứng Khúc Hòa vén qua bên, tầm mắt quả nhiên rộng rãi ít.

      Dưới hướng dẫn của , cắt đứt đuôi tôm giống như hoàn thành việc lớn, vừa lòng thỏa mãn như trút được gánh nặng.

      Ứng Khúc Hòa buông ra, đến trước tấm thớt giúp sửa sang lại nguyên liệu.

      bẻ quả ớt khô làm hai, hạt ớt bắn tung tóe bàn. Đồ gia vị được đặt trong cái khây gốm thô, ớt khô đỏ rực và màu của hạt tiêu tựa như dầu sôi lửa bỏng nổi lên.

      "Muốn làm tôm tít hương cay sao?" Tây Mễ hít sâu hơi, tốc độ tim đập cuối cùng khôi phục lại như thường, giọng cũng bình ổn lại.

      "Trận đấu sắp tới, có nhiều thứ kịp dạy . Nhưng phải nhớ kỹ, cay che ba xấu."

      Ứng Khúc Hòa nhanh chậm bẻ ớt khô, động tác cẩn thận dịu dàng, đầu ngón tay dường như có ma lực quanh quẩn lấy, hấp dẫn nhìn kỹ, nỡ di chuyển tầm mắt.

      Đôi tay này vô cùng đặc biệt, động tác bẻ ớt tựa như chồng lên tấm hình nào đó trong trí nhớ của .

      Tây Mễ chưa từng nhìn thấy Ứng Khúc Hòa nấu ăn, nhưng chỉ cần nhìn đôi tay này, lại cảm thấy như từng quen biết.

      Ánh mắt của sững sờ nhìn vào hai tay của Ứng Khúc Hòa, thầm: "Ừm… Tôi chỉ nghe qua tốt che ba xấu, chưa từng nghe qua cay che ba xấu."

      Khẩu vị ở quê Tây Mễ thiên về ngọt, vị cay ở quê và vị cay ở Cẩm Dương hoàn toàn thể gộp làm .

      Vị giác ở Cẩm Dương thuộc tê cay, khẩu vị ở nơi này là lấy tê cay làm chủ.

      "Bản thân của cay phải là hương vị, nó như loại kích thích thần kinh người ta, nó là cảm giác đau." Hai tay của Ứng Khúc Hòa có chút nóng đau, đổ chút dấm ăn vào lòng bàn tay chà chà, dùng nước rửa sạch, cái nóng đau ở hai tay liền biến mất.

      Tây Mễ ngẩng mặt lên tiếp: "Cho nên, lúc đụng vào nó đầu lưỡi có cảm giác đau, nhảy cảm giảm xuống, thành ra ảnh hưởng tới phán đoán của những người thử món ăn? Thức ăn của nhà hàng họ Tây chúng tôi thiên về thanh đạm, bản thân tôi luôn muốn nếm thử khẩu vị nặng này nhưng vẫn chưa có cơ hội, cho nên cái danh trù thần của tôi ở trấn cổ cũng chỉ có tiếng mà có miếng nào, nếu so với tôi chỉ là ếch ngồi đáy giếng."

      Vậy mà thời gian trước lại khoe khoang tài nấu nướng của mình với Ứng Khúc Hòa, nghĩ đến đây Tây Mễ khỏi lúng túng, có chút muốn chui vào trong đất. có cảm giác mình là vua ếch ở đáy giếng mà dám với Đông Hải Long Vương “Tôi thấy biển rộng nhất".

      Ứng Khúc Hòa nhìn ra bối rối, lại bún lên tráng phát, khích lệ : “ còn trẻ mà có trình độ này, rất nhiều đầu bếp đều sánh kịp. có thiên phú, tiềm lực của con ếch vẫn còn rất lớn, tôi rất thưởng thức tài nấu nướng của , cũng rất thưởng thức thực đơn cổ của , có cơ hội viết thực đơn ra, khi nào rảnh hai chúng ta có thể làm thử ."

      Tây Mễ hít tiếng, lau trán : “ theo dõi blog của tôi, tôi có post mấy thực đơn đó. Chỉ là… có thể thầy… thích mấy cái đó à?"

      "Ừ, nhưng vì ngược lại có thể thử xem."

      câu "Vì " đánh thẳng vào trái tim Tây Mễ, lồng ngực như có ngọn lửa bùng cháy chạy khắp cả người.

      Nhiệt độ điều hòa trong phòng bếp mở rất lớn, nhưng Tây Mễ lại cảm giác mình hưng phấn như ăn phải ớt, thiếu chút nữa nổ tung tại chỗ.

      Tây Mễ dám nhìn thẳng vào Ứng Khúc Hòa, xoay người mở tủ lạnh giả bộ lấy nguyên liệu nấu ăn, hận thể chui vào tủ lạnh.

      "Tìm gì thế? Hai tầng là rau củ, hai tầng giữa là trái cây, tầng dưới cùng bên trái là thịt, bên phải là hải sản."

      Tây Mễ cụng cụng cửa tủ lạnh, hận thể ngất .

      muốn tìm gì cả, chỉ muốn tìm chút mát mẻ, tĩnh táo chút mà thôi... Tùy tiện lấy ra hộp sứa chưa được xử lý, đưa cho Ứng Khúc Hòa, đột nhiên có chướng ngại về ngôn ngữ, ra lời.

      "Sứa chưa được xử lý, bây giờ nấu ra chỉ có thể là nồi phân chó, cho nên, Tây Mễ à, lấy cho tôi là có ý định muốn tôi luyện muối hả?" Ứng Khúc Hòa để tay ở mặt bàn đá cẩm thạch, ngón trỏ gõ gõ mặt bàn, nhìn chằm chằm vào đỉnh đầu , ánh mắt nghiêm khắc, "Biểu hôm nay của làm cho tôi rất hài lòng, ngẩng đầu."

      ngẩng, ngẩng, ngẩng.

      hoàn toàn dám ngẩng lên,… QAQ…..

      Ứng Khúc Hòa lấy tay bưng cái đầu của , cứng rắn kéo lên, phát mặt bé này đỏ như quả ớt, " rất nóng sao?" Đầu của quá , năm ngón tay của có thể bọc lấy đầu . như vậy khỏi khiến nổi lên ý muốn bảo vệ , đành lòng dùng thái độ nghiêm khắc với .

      Đúng lúc tiếng chuông cửa vang, Ứng Khúc Hòa buông ra, hất cầm nhìn chỉ chỉ về phía bên ngoài, " mở cửa."

      Tây Mễ gần như chạy ra khỏi phòng bếp, đến cửa trước thông qua máy giám sát nhìn người đứng bên ngoài cổng, mặt của Quý Đông Lâm xuất màn hình điện tử.

      Sao ta lại tới đây?

      còn do dự có nên mở cửa hay , Ứng Khúc Hòa lặng yên tiếng động đứng ở phía sau , khom lưng nhìn màn hình điện tử, gò má gần như dán sát vào lỗ tai .

      Giữa hai người gần như có khoảng cách, thậm chí còn nghe được tiếng hít thở của .

      "Ai vậy?" Ứng Khúc Hòa thẳng người lên, ấn phím call, hỏi người trong màn hình, "Tìm ai?"

      Quý Đông Lâm nghe thấy trong bộ đàm truyền ra giọng nam cũng sửng sốt chút, bạn của nữ thần phải là nữ sao?

      Sao lại là người đàn ông?

      Có phải bảo mẫu tài xế quản gia gì đó ?

      Nghĩ vậy trong lòng Quý Đông Lâm quả nhiên thoải mái ít, : "Xin chào, quấy rầy, tôi là bạn tốt của bạn của chủ nhà mấy người, tôi đến tìm bạn của chủ nhà."

      Bên kia bộ đàm im lặng hồi, giọng nam từ tính : "Tôi chính là chủ nhà."

      Bỗng nhiên Quý Đông Lâm có chút đau nhức. Sao nữ thần có thể ở cùng chỗ với đàn ông? Cậu đau xót cắn môi, "Tôi tìm Tây Mễ."

      Ứng Khúc Hòa dùng tay che mic lại, quay đầu nhìn Tây Mễ: "Tìm ? Quen hả?"

      Tây Mễ gật đầu, ấp úng : "Đây chính là bạn mạng trước kia tôi có với đấy."

      "Vậy là quen?"

      Tây Mễ phủ nhận.

      Ứng Khúc Hòa tiếp tục vào cái mic: "Xin lỗi, bạn của tôi , ấy có bạn tốt."

      Ngoài cửa Quý Đông Lâm nóng nảy, kè sát mặt vào màn hình: "Nữ thần là tôi đây! Quý Đông Lâm! Fans hâm mộ!"

      Ứng Khúc Hòa chuẩn bị tắt kết nối, Tây Mễ kịp đưa tay ngăn lại, "Ở bên trong hợp đồng dường như có ghi... Học trò thể tiếp đón bạn bè trong nhà?"

      "Tôi là chủ nhà, muốn tiếp đãi khách cũng phải có đồng ý của tôi?" Ứng Khúc Hòa nhanh chóng ngắt kết nối, hoàn tàn cắt đứt liên lạc với bên ngoài, "Trời tối, muốn giữ ta lại ăn cơm sao?"

      Tây Mễ chắp tay cầu xin , "Thầy Ứng, mặc dù tôi và ấy quen thân, nhưng ấy cũng mời tôi ăn tôm hùm, phòng ở cũng do ấy thuê giúp tôi, tôi còn thiếu ấy ân tình, hay là để cho ấy vào ha? Hôm nay tôi nấu cơm mời ấy ăn bữa? Tiền cơm tôi đưa tiền mặt cho ."

      Ứng Khúc Hòa vốn thoải mái, nhưng nhìn vào đôi mắt đáng thương của Tây Mễ, cuối cùng bại trận.

      ...

      Quý Đông Lâm có chấp niệm chưa tới phút cuối chưa thôi, cuối cùng cửa sắt cũng mở ra, Tây Mễ thò đầu ra, vẫy tay với cậu: "Quý Đông Lâm, mau vào ."

      Quý Đông Lâm mừng như điên theo phía sau , dọc theo đường đá vụn vào trong, qua suối phun, bể bơi...

      Ở cửa trước, bã vai Tây Mễ bị Quý Đông Lâm vỗ vỗ, giọng hỏi : "Nữ thần, nơi này có mấy người ở?"

      "Hai người." Tây Mễ suy nghĩ gì trả lời, nhớ tới cái gì đó liền xoay người xòe tay ra, "Tiền của tôi đâu? 300? Tối hôm qua coi như tôi ở đêm, trừ 10 đồng, còn trả lại cho tôi hai 290 đồng."

      "..." Quý Đông Lâm ngồi ở ghế đẩu đổi giày, giương mắt nhìn , "Nữ thần, tôi cảm thấy em giống người thường."

      Tây Mễ xùy tiếng, trêu chọc : "Trong lòng phải muốn ‘Tây Mễ giống người thường, giống với những thứ đẹp đẽ đê tiện bên ngoài, rất ngu ngốc biết lễ nghĩa’ đúng ?"

      Quý Đông Lâm đổi dép xong đứng lên, hai tay làm thành hình đón đỡ: ", nữ thần em cảm thấy tôi là người như vậy sao?"

      Tây Mễ dẫn ta đến phòng khách ngồi, rót cho ta ly nước, sau đó để ta ngồi đợi lát.

      Quý Đông Lâm uống ngụm nước quan sát bốn phía, bốn mắt nhìn nhau với Ứng Khúc Hòa mới vừa từ phòng bếp ra. Ứng Khúc Hòa lấy điều khiển, đổi kênh đến kênh kinh tế tài chính, cầm ly cà phê lên hớp ngụm, phát ánh mắt người nào đó như đóng đinh ở người mình, hơi nghiêng mặt qua ném cho đối phương ánh mắt hình viên đạn.

      Cái nghiêng này khiến Quý Đông Lâm hoàn thoàn nhìn khuôn mặt của , lập tức bị sặc nước, ho đến tê tâm liệt phế trận, da mặt dày ngồi lại gần ôm lấy cánh tay Ứng Khúc Hòa, ánh mắt ứa ra ánh sao: "Nam thần!"

      Quý Đông Lâm hoàn toàn biết nên hình dung tâm tình của mình như thế nào nữa rồi.

      Biệt thự này chỉ nữ thần của cậu ở, mà còn có cả nam thần ở nữa đấy! Ứng Khúc Hòa đó! chỉ là giám khảo của "Mỹ vị Trung Hoa" năm nay, trong giới là đầu bếp nổi danh khiêm tốn an phận, từng tham gia tiệc do chính phủ tổ chức, đẳng cấp của vượt xa đầu bếp ở khách sạn năm sao rồi.

      lần Quý Đông Lâm dựa hơi của ông nội mà ăn món ăn làm. lần này, đủ để cậu nhớ kỹ hương vị ngấn đầu lưỡi trăm năm. tại gần như được ăn món làm, xin bữa cơm còn khó hơn cả lên trời. Quý Đông Lâm kích động đến mức suýt chút nữa nhồi máu mà chết.

      "Thả tay ra."

      Giọng rét buốt của Ứng đại thần chặt đứt vui sướng của Quý Đông Lâm, rốt cục cậu cũng khôi phục lại như thường.

      Cậu chỉ chỉ đầu mũi của mình hỏi: "Đại thần, còn nhớ tôi ? Tám năm trước làm tiệc mừng thọ cho ông nội tôi, chúng ta gặp nhau rồi."

      Ứng Khúc Hòa ấn tượng gì với cậu, nhưng tám năm trước có làm tiệc mừng thọ lần. Ông cụ nhà họ Quý ở Tây Dương, đại thọ tám mươi tuổi, mời làm thọ yến, cũng là vì tình cảm thâm sâu với ông cụ, nên mới có cơ hội được tiến cử tham gia tiệc chính phủ.

      Cháu trai nhà họ Quý tám năm trước hình như là đứa bé học cấp hai?

      Thái độ của Ứng Khúc Hòa thân thiết hơn nhiều, "Nhớ rồi."

      Quý Đông Lâm kích động nắm lấy cánh tay lần nữa, "Vậy em nên gọi như thế nào? Chú Ứng? Ứng đại thần? bảo dưỡng tốt quá, lúc còn em gặp , vẫn còn rất trẻ, bây giờ gặp lại mà vẫn còn trẻ như vậy, mặt có chút nếp nhăn nào, quả là bất lão trong truyền thuyết đấy."

      "..." Ứng Khúc Hòa chút cảm xúc rút tay ra, đứng dậy nhìn cậu từ cao xuống, rất muốn đá cậu ta phát văng ra cửa.

      Tám năm trước hai mươi hai tuổi, tại cũng chỉ mới ba mươi, lại bị thằng nhóc thối này kêu bằng chú.

      Cố tình bới móc?

      Tây Mễ làm bốn món ăn: Tôm tít hương cay, nghêu áp chảo, thịt bò kho, gà xé trộn rau.

      Nước tương của tôm tít là do Ứng Khúc Hòa làm, hương vị tồi. Nghêu áp chảo là cực hạn hoàn mỹ đối với Quý Đông Lâm rồi, cậu chưa bao giờ ăn nghêu áp chảo nào ngon như vậy, nhưng Ứng Khúc Hòa lại cứ lựa xương trong trứng gà.

      Thịt bò và gà xé tệ, bản thân Ứng Khúc Hòa cũng thể bảo đảm làm ra hương vị tốt hơn . Vốn tâm tình của Ứng Khúc Hòa tốt mấy, nhưng bởi vì thịt bò và gà xé của Tây Mễ mà ăn nhiều cơm hơn.

      Quý Đông Lâm ăn ba chén cơm, nấc cục cái : "Chú Ứng, cháu có thể yên lặng hỏi câu là chú và nữ thần của cháu có quan hệ gì ?"
      (* vì QĐL gọi UKH là chú tên xưng hô chú - cháu nhé, còn nếu gọi là đổi xưng hô lại, t nghĩ QĐL cố ý gọi chú cho TM nghe đó)

      Ứng Khúc Hòa bị sặc cơm, khẽ ho tiếng, chẳng mấy chốc điều chỉnh lại, "Vậy yên lặng."

      "Chúng tôi là quan hệ thầy trò." Tây Mễ cũng bị tiếng "chú" kia làm cho sặc, dùng đũa chọt chọt cùi chỏ của nhóc thối kia, " bao nhiêu tuổi vậy?"

      "Hai mươi rồi." Quý Đông Lâm tự dưng thở dài hơi, cúi đầu bới cơm, híp mắt cười : "Em đừng cảm thấy tôi già, năm mười lăm tuổi tôi bắt đầu cầm tiền nhuận bút, chìa tay xin tiền trong nhà nữa. Nhà, xe đều tự mình mua, tôi có thể tự nuôi sống mình, cũng có thể nuôi vợ, con tương lai, nữ thần, em cân nhắc đến chuyện quen bạn trai có thể cân nhắc tôi ?"

      Tây Mễ biết Quý Đông Lâm đùa, cũng hùa theo cậu : "Cậu nhóc, cậu phải gọi tôi tiếng chị đấy, tôi lớn hơn cậu năm tuổi."

      "Hả? thể nào đâu nữ thần? Sao tôi cảm thấy em hơn tôi đấy?" Quý Đông Lâm giật mình phen, rất nhanh lại nhếch miệng mỉm cười, " có chuyện gì, tôi có thể tiếp nhận tình chị em, chênh nhau 10 tuổi tôi đều có thể tiếp nhận. Ôi, chú Ứng, chú kết hôn chưa?"

      Kết cái quỷ...

      Ứng Khúc Hòa lấy khăn lau miệng, chợt : "Chúng ta thân quen mất, nên tùy tiện mở miệng gọi chú, tôi nhận cháu nuôi, lại càng nhận con nuôi." xong đứng dậy, ném mạnh khăn lau miệng trong tay xuống bàn, khí thế này quả thực muốn vứt thẳng lên mặt Quý Đông Lâm.

      Đợi Ứng Khúc Hòa lên lầu, Quý Đông Lâm mới sờ sợ hỏi Tây Mễ: "Nữ thần, có phải tôi sai gì rồi ?"

      "Ừ, còn đắc tội nặng nữa đấy." Tây Mễ nhét thức ăn vào miệng, dùng đũa chỉ vào cậu : "Ba mẹ của dạy nên tùy tiện gọi người ta bằng chú à? Huống hồ thầy của tôi lớn hơn mấy tuổi, chỉ hơn mười tuổi thôi."

      Quý Đông Lâm khiếp sợ, "Tôi tưởng ấy hẳn bốn mươi rồi!"

      "Cho nên cho là như vậy?"

      Quý Đông Lâm, "Tức là tám năm trước ấy đến nhà tôi làm tiệc mừng thọ, chỉ mới hai mươi hai tuổi? Còn trẻ vậy sao? khoa học chút nào? Làm đầu bếp trưởng lúc hai mươi hai tuổi, quá biến thái rồi đó?"

      "Đúng vậy, thầy của tôi trâu bò ở điểm này đấy."

      ....

      Quý Đông Lâm vừa về nhà lập tức cập nhập blog:

      "Hôm nay được gặp Ứng Khúc Hòa, tôi cảm thấy mình sắp bay *ôm mặt*."

      Phần bình luận lập tức sôi trào: "

      "Nam thần gặp nam thần? Hu hu, tôi cũng muốn ôm mặt say mê, nam thần rất thẳng, đừng cong."

      "Ứng Khúc Hòa là ai?"

      "Bạn ở xem Mỹ vị Trung Hoa sao? Giám khảo siêu độc miệng đấy, giọng cực kỳ giòn, tay siêu đẹp. Rất nhiều người đều nghi ngờ ấy chính là Mỹ Thực Đạo. _:)3)∠)_"

      "Nam thần đừng cong, đừng làm tiểu thụ T.T"

      ...

      Tây Mễ lướt blog, ôm mặt cảm khái "fan cuồng" quả nhiên đáng tin.

      Ngày hôm qua còn chỉ thích mình , hôm nay biến thành fan của Ứng Khúc Hòa. Fan cuồng gì đó cũng chỉ giữ được ngày thôi.
      M è o Q u ê n T h ởChris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 20 (tt)

      Thứ sáu diễn ra trận đấu 100 chọn 50 của "Mỹ vị Trung Hoa", bên ban tổ chức dựng đài thi đấu ở khu vui chơi lớn nhất Cẩm Dương.

      Trăm đầu bếp nổi danh chỉ có lác đác mấy đầu bếp nữ, tất cả đồng phục đầu bếp nữ đều dựa theo tiêu chuẩn khách sạn, Tây Mễ và mấy đầu bếp nữ khác mặc đồng phục đầu bếp màu đỏ, thắt nơ đen; đầu bếp nam đồng phục màu trắng, mang nơ đỏ.

      Để công bằng chính trực, quy định của trận đấu đến lúc thi mới công khai.

      Trăm đầu bếp bốc thăm chia làm hai nhóm, phân ra hai đề tài chính là tiệc hải sản và tiệc Hoàng đế, làm 25 món ăn. Hai tổ tiến hành PK, cuối cùng là do khán giả, giám khảo thưởng thức hai bữa tiệc chủ đề rồi cho điểm.

      Trong tay khán giả có 90 vé, trong tay giám khảo có 10 vé.

      Tây Mễ hi vọng đối đầu với Nam Tinh, nhưng cuối cùng bọn họ lại ngẫu nhiên cùng nhóm tiệc Hoàng Đế. 50 đầu bếp phụ trách 'Tiệc Hoàng đế' tốn mười phút mở cuộc họp , xác định thực đơn, phân công ràng.

      Tây Mễ và Nam Tinh phụ trách món khai vị, món chính đồ ngọt do những đầu bếp khác phụ trách.

      Trận đấu này hoàn toàn là so vận may, vận may của và Nam Tinh tệ, đầu bếp cùng nhóm tương đối am hiểu cái gọi là thức ăn Hoàng đế. Nam Tinh và Tây Mễ chỉ làm vài món khai vị, vị chua ngọt, có thể kích thích người ta thèm ăn.

      Nhóm đầu bếp nổi tiếng mạng có hai mỹ nữ cùng nhóm, bình luận lập tức bùng nổ.

      "Trời ạ, nữ thần cùng nhóm với nàng cửa sau?"

      "Ai cửa sau đều cút hết có được ? Tây Tây Tây Mễ ràng có thực lực, trong trận đấu trước mấy người thấy sao? Kim thang xào nấm dại chỉ dùng giây liền giết chết nữ thần Nam Tinh đấy, có thấy hả?"

      " tuần thấy, Tây Tây Tây Mễ đột nhiên đẹp hơn rồi? Cho nên nguyên nhân là tuần trước là do trang điểm? Tôi vẫn thích bộ dạng kiều diễm như hoa này của Tây Tây Mễ hơn!"

      "Đây là CP của tôi! Chênh lệch chiều cao của hai nữ thần moe nha _:)3)∠)_."

      ...

      Quý Đông Lâm dẫn đoàn fan xuất ở nơi thi đấu, cậu vung lá cờ trong tay lên, đám fan lập tức reo hò vui mừng giơ mấy cây gậy phát sáng lên quơ qua quơ lại, giống như phải xem thi đấu nấu ăn mà giống xem đại hội ca nhạc hơn.

      Nhân viên công tác chỉ vào đám fan của "Tây Tây Tây Mễ" trong khán phòng quát lớn: "Mấy người có thể yên tĩnh chút được ? Coi đây là tuyển tú sao?"

      Bà cụ giơ cây gậy lên, kiêu ngạo : "Còn cho phép chúng tôi cỗ vũ? Chúng tôi mua vé vào đài, cậu dựa vào cái gì mà cho chúng tôi cổ vũ trợ uy?"

      Tiểu Minh kéo khăn quàng đỏ trước ngực, giơ cánh tay có ba đường ngang lên, khí thế hùng hồn : "Đúng vậy, dựa vào cái gì chứ? Chú có biết cháu muốn vào xem trận đấu lấy ít tiền tiêu vặt ? biết đừng càn rỡ ngăn cản, là fandom mà thể ở trong khán đài cổ vũ có khác gì cá muối gì đó chia ra chứ!"

      Lão Tần ôm cây gậy to, từ đầu đến cuối hô hào, cũng mở miệng chuyện, yên tĩnh hề giống fan chút nào. Đối mặt với khiển trách của nhân viên, rốt cục ông cũng mở miệng: "Khu vui chơi này là sản nghiệp của tôi, cậu có ý kiến gì với nhóm chúng tôi bảo người phụ trách của ban tổ chức tới đây, mấy người có thể mang tất cả mọi người của ban tổ chức rời ."

      Nhân viên nhìn lão Tần, cảm thấy hơi quen mắt.

      Tập trung nhìn kỹ, đây phải là Tần tổng trùm hình trong top mười ở Cẩm Dương sao? Đám người từ giả đến trẻ kia đều thể trêu vào, ba mươi sáu kế chạy là thượng sách...

      Trận đấu này trước khi phân nhóm, ra thắng thua có gì lo lắng nữa.

      Ba đầu bếp lớn của nhóm nổi tiếng mạng, ba đầu bếp lớn của nhóm truyền thống đều cùng nhóm "Tiệc Hoàng đế". bàn tiệc Hoàng đế 25 món ăn, bốn món khai vị, tám món ăn nóng, sáu món ăn lạnh, hai món canh, ba suất ngọt, hai suất hoa quả và các món nguội.

      Phụ trách món ăn nóng chính là ba đầu bếp lớn của nhóm truyền thống, trình độ của ba người này hoàn toàn có thực lực.

      Đấu vòng loại 100 chọn 50 chỉ là khởi động, trận đấu ngày mai 50 chọn 10 mới là bắt đầu chém giết. Trước đó Ông chú JN và Nam Tinh cùng nhóm đầu bếp nổi tiếng mạng, ba đầu bếp của nhóm truyền thống khiến có chút "nghe tiếng thấy khiếp đảm" rồi.

      Quy tắc và chủ đề của trận đấu lúc thi đấu mới công bố. Kiểu này cực kỳ khảo nghiệm năng lực ứng biến của đầu bếp.

      ...

      Sau trận đấu, Tây Mễ có chút áp lực, hiểu sao phát mình và Nam Tinh được dân mạng cứng rắn ghép thành CP. Thậm chí bắt đầu có dân mạng vẽ hình của hai người.

      Tây Mễ được vẻ thành Laury đáng . Nam Tinh được miêu tả thành Ngự Tả lãnh diễm mặc sườn xám màu đen. Tiểu Tây Mễ ngâm mình ở trong chén bánh trôi, hai tay ôm mặt, khuỷu tay chống ở miệng chén; Ngự Tả lãnh diễm sườn xám Nam Tinh lại tựa vào bên cạnh chén bánh trôi, váy xẻ ở đùi, cực kỳ hoàn mỹ khoe chân dài.

      Ánh mắt Ngự Tả lạnh lẽo dùng ngón tay chọt đầu của Tây Mễ Laury.

      Hình vẻ này, ngay cả bản thân Tây Mễ cũng cảm thấy... cực moe. QAQ

      Phía dưới có rất nhiều bình luận:

      "A a a, hai nữ thần xứng đôi!"

      "Mặc dù biết hai ấy, nhưng tôi đứng thuyền CP này."

      "Ngự Tả phối Laury, quá moe rồi!"

      ...

      Trong hình vẻ ngâm mình cùng bánh trôi tròn vo, cả người tròn tròn thực đáng . Động tác Nam Tinh dùng ngón tay chọt đỉnh đầu , hiểu sao khiến nhớ tới Ứng Khúc Hòa... Sở trường búng trán .

      Oa...

      Tây Mễ bưng mặt hiểu sao lại đỏ mặt, ôm gối lăn lộn qua lại giường.

      Còn có người vẽ Tây Mễ thành Laury tóc ngắn mặc sườn xám màu đỏ, chân mang giầy thêu, hoàn toàn có đủ màu sắc Trung Quốc.

      Bình luận bên dưới bức hình:

      "Muốn ... Đôi giày của này là sao? Hai lần lên sân khấu đều mang đôi này. Thương quá . "

      "Nhớ tới trận đấu lần trước, mặt nữ thần đậm nhạc khác thường, hẳn là có tiền mời thợ trang điểm. Thương quá ."

      Lúc này tiểu Minh đột nhiên bình luận blog: "Nữ thần rất đáng thương, áo T-shirt mặc người đều nhàu nát, quần rách hai lỗ cũng vẫn còn mang, bà nội tôi còn mua cho nữ thần cái quần dài. Tóm lại mọi người phải ủng hộ nữ thần nhiều hơn nữa."

      QAQ... Tây Mễ nhìn thấy bình luận này bèn liếc nhìn quần jean rách te tua của mình.

      Đây là quần jean mẫu hot đặt mua taobao...

      #Tây Mễ đổi giày# chủ đề này biết tại sao lại đứng đầu, qúynh lên nhìn chủ đề này, ngờ lần đầu tiên
      [​IMG]
      M è o Q u ê n T h ở, Chrishoaibt thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 21:
      Editor: Từ Tranh
      Beta: NanaTrang

      tay Tây Mễ cầm túi hàng, mấy dây túi xách ghìm chặt cánh tay trắng nõn của xuất mấy dấu đỏ.

      Ứng Khúc Hòa lấy tất cả túi xách trong tay , lúc kiểm an ra dấu trước.

      cúi đầu nhìn túi lớn túi , nhớ tới trước tết, ba em bọn họ tụ họp ăn dạo siêu thị. cả và em ba dẫn theo nàng dâu điên cuồng mua sắm, yên lặng theo.

      Hôm nay mới chân chính cảm nhận được cảm giác đàn ông dẫn phụ nữ mua sắm.

      Tóm lại bằng bốn chữ: Có chút sảng khoái.

      ...

      “Mỹ vị Trung Hoa” vòng đấu loại 50 chọn 10, bắt đầu sau ba giờ.

      Ứng Khúc Hòa tránh được nhân viên công tác, đưa Tây Mễ đến cửa sau, chỉ câu "Cố lên, vào " rồi rời .

      Tây Mễ cảm nhận sâu sắc người thầy Ứng Khúc Hòa này rất phúc hậu, trước khi tiến vào trận đấu chẳng lẽ nên dặn dò chút việc quan trọng à?

      Vào hậu trường, cùng lúc nhận được wechat của "Mỹ Thực Đạo" và "Qúy Đông Lâm".

      So sánh hai cái này, vui vẻ mở tin nhắn của Mỹ Thực Đạo.

      … Mỹ Thực Đạo: "Cố gắng thi đấu, đừng căng thẳng, nghĩ tới tiền thưởng, đừng nghĩ đến đầu bếp đài lợi hại cỡ nào, nhớ kỹ đừng tạo áp lực cho mình, cố lên, vì mục tiêu mua đủ loại son môi mà cố gắng lên."

      Tây Mễ sửng sốt chút, trong nháy mắt tưởng là Ứng Khúc Hòa.

      Đợi đến lúc Ứng Khúc Hòa phát dùng nhầm ID wechat thể thu hồi tin nhắn lại, chột dạ bồi thêm câu: …Mỹ Thực Đạo: "Nếu thích son môi, nghĩ tới những thứ khác, ví dụ như phòng, túi, du lịch vòng quanh thế giới..." (ở đây là lão Khúc có 2 id wechat, tính dùng wechat để gởi mà lại nhầm thành id wechat Mỹ Thực Đạo)

      … Tây Tây Tây Mễ: "Tôi biết, dù sao lấy vật chất xác định mục tiêu cho mình, có mục tiêu mới có động lực, đúng ? Cảm ơn ba ba tôn đạo, tôi cố gắng."

      … Mỹ Thực Đạo: "Cố lên Tiểu Tây Mễ, chờ thắng trận, tôi đồng ý cho nguyện vọng."

      … Tây Tây Tây Mễ: "Vậy tôi có thể cầu nguyện Mỹ Thực Đạo vĩnh viễn biến mất khỏi blog ?"

      Tay Ứng Khúc Hòa cầm điện thoại ngừng lại lát.

      Lẽ nào nên chọn nguyện vọng... gặp mặt , hoặc là cần trả tiền…sao?

      … Mỹ Thực Đạo: "Tôi nghĩ cầu nguyện gặp mặt tôi."

      … Tây Tây Tây Mễ: "Nếu hoàn thành nguyện vọng thứ nhất của tôi, vậy giúp tôi hoàn thành nguyện vọng thứ hai, mời tôi ăn lẩu. :)"

      … Mỹ Thực Đạo: "Tôi rất vinh hạnh mời Tây Mễ xinh đẹp ăn lẩu."

      … Tây Tây Tây Mễ: "Tôi nhất định lọt vào top 10, chúc chúng ta có buổi gặp mặt vui vẻ!"

      … Mỹ Thực Đạo: "Vui vẻ."

      Tắt cuộc trò chuyện với Mỹ Thực Đạo, Tây Mễ mở tin nhắn của Qúy Đông Lâm. Thằng nhóc này có hơi điên, liên tục gởi mười hai tin sang.

      "Nữ hoàng đại nhân cố gắng thi đấu! Thành bại đều sao! Quan trọng nhất chính bản thân em phải cố gắng hết sức【 cố lên. jpg】

      … Tây Tây Tây Mễ: "Tôi cố gắng! 【 nâng mặt. jpg】

      … Qúy Đông Lâm: "Cuối cùng nữ thần cũng để ý đến tôi rồi. Cố lên, mọi người cho sức mạnh, cứ phát huy bình thường là được, đừng vì fan nhiều mà áp lực. Chúng tôi quan tâm em có thể thắng hay , vì trong tim của chúng tôi em vĩnh viễn là số ."

      … Tây Tây Tây Mễ: "T.T... Rất cảm động... Cám ơn fandom!"

      ...

      Trước giờ trận đấu bắt đầu, nhóm đầu bếp ở phía sau hậu trường nghỉ ngơi chờ đợi lên sân khấu.

      Nhân viên công tác của ban tổ chức tới phát cho mỗi người phần tư liệu về đầu bếp. Sau khi xem xong xấp tài liệu, Tây Mễ thở dài hơi.

      Ông chú Jn là đầu bếp nổi danh ở hải đảo, là bếp trưởng ở khách sạn Hải Đình.

      Ba vị đầu bếp ở nhóm truyền thống là: Lý Thành, Trần Minh, Văn Lâm. Ba vị đầu bếp này là ba nổi bếp nổi tiếng đến từ ba nơi khác nhau: thành phố Dương, tỉnh Tây Bắc Cam, thành phố Tương, đều là bếp trưởng ở khách sạn cao cấp nhất ở địa phương.

      Trong 50 đầu bếp nổi danh, chỉ có lý lịch của Nam Tinh và Tây Mễ là kém nhất. Bản thân Nam Tinh là bà chủ của quán ăn gia đình. Lý lịch của Tây Mễ chỉ ghi là “Đầu bếp nổi tiếng mạng”.

      Nam Tinh ngồi phía bên tay trái Tây Mễ, lần đầu tiên chuyện với : “Này, phải là đầu bếp sao?”

      Lần đầu tiên Nam Tinh hỏi , Tây Mễ lắc đầu, lại gật đầu, ấp úng : “Là đầu bếp, nhưng tôi chỉ phụ giúp ở nhà hàng của gia đình mình, tuy là đầu bếp chính, nhưng thể so sánh với những vị đại thần này. Bọn họ đều là bếp trưởng…..”

      Nam Tinh tay chống cằm, tay gõ bàn, tỏ vẻ mất kiên nhẫn gõ tay lên mặt bàn, “Bếp trưởng sao? nhất định mạnh hơn chúng ta, xem?”

      Tây Mễ chớp chớp mắt, vô cùng nghiêm túc : “Lương năm của bếp trưởng mấy chục vạn đó, mấy chục vạn là khái niệm gì? Có thể mua đủ loại son bày trang trí tường đó!”

      “…” Nam Tinh dùng cùi chỏ đụng đụng : “ khẩn trương ?”

      Tây Mễ lắc đầu: “ khẩn trương, chỉ là thèm muốn.”

      Bây giờ đối với , tiền thưởng chính là động lực tới đây, vì tiền, thể khẩn trương. Như vậy ảnh hưởng đến phán đoán của đầu óc.

      Nam Tinh hít sâu hơi, có lẽ vì quá khẩn trương nên bỗng nhiều hơn. ta chỉ vào Lý Thành - vị đầu bếp nổi danh ở thành phố Dương, giọng : “Vị đó đó, tôi từng xin học bếp với ông ấy. Đáng tiếc, người ta ghét bỏ tôi là con nên thu nhận tôi.”

      “Con sao? Ông ta là kì thị giới tính!” Tây Mễ đặt tay lên mu bàn tay của Nam Tinh rồi vỗ vỗ an ủi ấy: “Chị Nam, chị lợi hại như vậy nhất định có thể đánh bại ông ấy.”

      Ánh mắt Nam Tinh dừng ở mặt Tây Mễ, ánh mắt mềm mại hơn: “Này, an ủi tôi đấy à? Tôi có thể có chút địch ý nào ? Tôi là đối thủ của , cũng là kẻ thù của đó.”

      Tây Mễ rụt tay về.

      Đúng, tình địch mà.

      Nghĩ đến điều này lại nghiêng đầu, dáng vẻ nghiêm túc hỏi Nam Tinh: “Chị Nam, chị sắp kết hôn với Ứng
      [​IMG]
      M è o Q u ê n T h ởChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :