1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Em là bảo bối của tôi - Mộng Ảo (11)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chap 10


      Diệu Linh rất được các bạn trong lớp quý. Khoác vai, xoa đầu nhau là chuyện bình thường. đối với mọi người cũng rất niềm nở, hòa đồng. Thế nhưng những hành động bình thường ấy trong mắt Mã Tư Viễn rất khó chịu.

      -Linh nhi_Giọng lạnh lùng của Tư Viễn vang lên.

      ~Quác quác quác ~

      Cả lớp bây giờ tiếng động. số do nghe giọng lạnh lùng ấy mà phát run, số ngạc nhiên khi nghe thấy cái tên thân mật Mã Tư Viễn dùng để gọi .

      -Sao?_ Diệu Linh hướng cái nhìn khó hiểu về phía Mã Tư Viễn hất hàm hỏi.

      - mua caffe cho tôi.

      Diệu Linh mặt đen như đít nồi, ngậm ngùi mua theo ý . Cố nhịn, ngày nữa thôi được tự do.
      Diệu Linh vừa ra khỏi lớp, mọi ánh mắt đều hướng về Mã Tư Viễn. Hai người họ chắc chắn là có quan hệ…

      Trong góc lớp có người, sau khi quan sát hai mĩ nam mĩ nữ liền lôi điện thoại ra nhắn tin….

      (Tác giả:Có tiến triển mới)

      ________

      Mua caffe xong, Diệu Linh sải bước nhanh hành lang để về lớp bỗng có ai đó vỗ vai làm suýt chút nữa tim rơi ra ngoài.

      -Diệu Linh_ Ra là tên “Ranh Con” hôm trước.

      -Có chuyện gì?_Diệu Linh chán ghét nhìn “Ranh Con” lượt.

      -Chiều nay có rảnh ? _Thiên Dương nhìn thấy cười ranh mãnh tiến lại hỏi, hơi thở nóng ấm phả vào mặt khiến đứng hình, nhất thời lên lời.

      Đàn ông đối với phụ nữ mà đúng là có sức sát thương mạnh như lọc độc, đặc biệt là đàn ông điển trai. Họ còn độc hơn cả độc dược. phải cảnh giác với tên đàn ông điển trai đứng trước mặt mới được.

      -Khụ khụ, đến đây chỉ để hỏi chuyện này thôi sao?

      Nụ cười mặt Thiên Dương lại toe toét hơn, hai cái lúm đồng điếu đáng cậu ta sắp làm rớt nước miếng rồi.

      Tuy nhiên, hai cái lúm đồng điếu đó vẫn thể nào so sánh với hàm răng trắng đẹp tự nhiên của Tư Viễn được.
      Ôi khôngggg… nghĩ cái quái gì vậy biết. Đàn ông có hàm răng đẹp, đàn ông có lúm đồng tiền đều rất nguy hiểm, phải cách ly. Đúng phải cách ly với bọn họ.

      -Tôi hỏi , chiều nay có rảnh ? _ Giọng của Thiên Dương vang lên đưa trở lại với tại.

      -Để… Để làm gì? _ lắp bắp trả lời.

      - chơi với tôi! _Tiếp theo hành động của cậu ta là chống hai tay vào tường cho lấy cơ hội thoát thân.

      “Ranh con” cậu dám dùng nhan sắc để quyến rũ tôi, chết tên “Ranh con” đáng ghét.

      -Tôi… Tôi bận rồi, được . Cậu… Cậu tìm người khác đi_ rồi Diệu Linh lách qua cái lỗ hổng duy nhất dưới cánh tay của Thiên Dương. Nhưng như nghĩ, Thiên Dương lại càng ghì sát người vào thân hình bé của hơn.

      -Muốn chạy đâu có dễ. Tôi hỏi lần cuối, em có chơi với tôi hay ?_Gương mặt điển trai của Thiên Dương ngày càng gần khiến vô cùng căng thẳng.

      -Tôi… Tôi… được rồi mà!_Gương mặt của Diệu Linh lúc sợ sệt rất buồn cười. Thiên Dương phải cố gắng lắm mới bật cười ra tiếng lớn. Thiên Dương tiếp tục ép người.

      -Tại sao thể?

      Diệu Linh định mở miệng trả lời

      -Bởi ấy là bạn tôi! _ giọng nam lạnh lùng kèm theo chút giận giữ vang lên phía sau khiến Thiên Dương và Diệu Linh hơi giật mình.

      Tư Viễn ca ca đúng là “ Hùng Cứu Mĩ Nhân” Diệu Linh cười tươi roi rói nhìn Thiên Dương . Bởi vì hôm nay chúng tôi hẹn hò nên thể chơi với được. Thông cảm nhé. http://***************.com/images/smilies/icon_biggrin.gif

      Thiên Dương nhà ta shock toàn tập.

      -Hồ Lô Mật của bị tên dê xồm này chọc ghẹo à?_Cô cùng tên “Ranh con” hẹn mà cùng sặc. Nhưng phải phối hợp với để thoát ra khỏi cái tên “Ranh con” biến thái này.

      -Hồ Lô Đường ngọt ngào của em, mau đến cứu em _ Lần này đến Thiên Dương và Tư Viễn sặc.

      Hồ Lô Đường và Hồ Lô Mật đúng là những từ khiến người ta buồn ói mà. và Tư Viễn đúng là cặp “uyên ương” biến thái nhất mọi thời đại, đến đâu thiên hạ muốn ói đến đó. Tội lỗi, tội lỗi...

      “Ranh con” mặt của cậu ta giờ chẳng khác cái đít nồi cháy là mấy, cậu rít lên khe khẽ.

      - thể như thế được, có cái gì đó sai sai.

      -Tại sao thể chứ? _ Diệu Linh nhanh tay đẩy Thiên Dương ra rồi đến bên cạnh khoác tay Tư Viễn như những cặp tình nhân bình thường.

      -Hồ Lô Đường của em, chúng ta thôi.

      -Được chúng ta thôi. _ với Diệu Linh xong, quay qua chỗ Thiên Dương thẳng.

      -Trương Thiên Dương! Bây giờ tôi cảnh cáo cậu. Từ giờ trở được phép động vào bạn của tôi lần nữa, nhớ đó!

      -Mình vào lớp thôi Hồ Lô Mật của ! _ Mã Tư Viễn ngọt ngào nắm tay .

      được quãng khá xa, Diệu Linh lập tức buông cánh tay của mình ra khỏi tay Tư Viễn .

      - diễn cũng tệ. Nhưng cách sưng hô có vấn đề vô cùng lớn. Bởi nó sến chết được!_ Diệu Linh chu mỏ chê bai.

      - diễn cũng đâu có tồi, cách sưng hô của cũng khiến tôi muốn ói _ Tư Viễn lạnh lùng buông câu chê bai.

      -... thèm chuyện với nữa. Nhưng... dù sao cũng cảm ơn giúp tôi!_ rồi bỏ thèm nhìn Mã Tư Viễn lấy cái.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chap 11


      Diệu Linh hôm nay chính là vui vẻ hơn mọi ngày. Vì sao ư? Hôm nay là ngày chấm dứt kiếp ôsin xấu số của mình, trở về làm dân thường tự do.

      Trái ngược với Diệu Linh, Tư Viễn mới sáng ra mặt hằm hằm, ai nhìn cũng khỏi lạnh người sợ hãi.

      -Diệu Linh! mua cafe cho tôi…

      -Diệu Linh! Lên thư viện mượn sách cho tôi…

      -Diệu Linh! mua nước cho tôi...
      ...
      ...
      ...

      Cả ngày Diệu Linh bị Tư Viễn bắt làm hết việc này đến việc khác làm quay như chong chóng. tức tối hét lên:

      -Mã Tư Viễn, chẳng phải chỉ bắt tôi mang caffe cho vào mỗi buổi sáng thôi sao? Tại sao lại bắt tôi làm những việc vô bổ như vậy chứ? Tại sao? Tại sao?_ Lúc này mắt Diệu Linh ứa nước mắt.

      Mã Tư Viễn thấy chuẩn bị khóc đến nơi luống cuống

      -Diệu Linh sai rồi, em đừng khóc, ngoan nào đừng khóc. _ rồi ôm lấy thân hình run lên vì khóc của Diệu Linh.

      - buông ra, tôi ghét , tôi ghét anhhhhh…_ Diệu Linh vừa vừa dùng sức đẩy Tư Viễn ra khỏi người mình.

      Nhưng chống cự của chỉ vô ích, càng phản kháng Tư Viễn càng ôm chặt hơn. Cả lớp bây giờ shock toàn tập, mắt chữ A miệng chữ O rất hoành cháng. Bây giờ cả lớp đều biết quan hệ của họ là cái gì rồi. (T/G: Lúc đầu ta định cho hai người này kiss luôn cơ nhưng thấy vậy sớm quá nên thôi.)

      Tối hôm đó về nhà Diệu Linh thấy tin nhắn của Tư Viễn liền cảm thấy thiếu thiếu. Nhưng thôi mặc kệ, dù sao vẫn còn giận chuyện hồi sáng.

      ______

      Hôm sau, Diệu Linh vừa vào lớp bị hội Ly Ước túm lấy tra hỏi.

      -Diệu Linh, nam thần có bạn sao?

      -Cái gì? Chuyện này sao mà tớ biết được _Diệu Linh ngơ ngác.

      -Avatar Facebook của nam thần đổi thành hoa khôi khối 11- Ngọc Diễm rồi còn gì. Cậu biết sao? _Ly Ước ngạc nhiên hỏi.

      Diệu Linh vẫn còn ngơ ngác, lắc đầu. _Không, tối qua tớ có lên face. Mà ta có bạn liên quan gì đến tớ?

      - bọn tớ tưởng cậu với nam thần thích nhau _ Ly Ước xong, cả lũ gật đầu đồng tình.

      -No no no! hề, các cậu đừng phán lung tung nữa. Tránh ra để tớ về chỗ.

      Diệu Linh đẩy mấy đứa thích hóng chuyện kia ra, hung hăng về chỗ của mình. Mã Tư Viễn có bạn , trong lòng thực rất khó chịu. Ừ thích ta đấy. sao? Người ta rốt cuộc cũng có bạn , lại còn là hoa khôi,còn chỉ là đứa con rất rất bình thường.

      còn có thể hi vọng gì sao …

      Diệu Linh cả buổi học hề tập trung chút nào, mặc kệ là ai dạy đều thẫn thờ nhìn ra cửa sổ. Đương nhiên với tình trạng như này, lại được lão Minh cho ra ngoài làm bạn với xô nước…

      Tự hỏi kiếp trước đắc tội gì với ông ta???

      Diệu Linh chịu phạt xong cũng đến giờ nghỉ trưa. Bọn Ly Ước xuống căng tin từ lúc nào mà thèm đợi . Hừ ta đây đ*ch cần các ngươi, tự ta khác ăn.

      Hôm nay Mã Tư viễn cũng có học cùng lớp , hình như ta có việc bên Hội học sinh. Cũng tốt, như vậy cần khó chịu khi mà nhìn mặt ta.
      ________

      Sau hôm đó, Mã Tư Viễn còn nhắn tin cho vào mỗi buổi tối. lớp thỉnh thoảng mới thấy ta học cùng. đến đâu cũng nghe tin ta cùng Ngọc Diễm thành đôi.

      Chả còn hi vọng gì nữa. Tình cảm này xem như chưa từng có…

      ______

      -Khải

      -Ly Ước, tìm có chuyện gì sao?

      -Khải! xem, Tư Viễn ca với Ngọc Diễm khối 11 kia thành đôi sao?

      - cũng , hình như là . Tiểu Ước, em hỏi chuyện này làm gì?

      -Tại em tò mò nên mới hỏi. Với lại Diệu Linh hình như vì chuyện này mà buồn nên em muốn tìm hiểu cho cậu ấy thôi. _ Ly Ước bĩu môi ..

      Diệu Linh ôn bài trong lớp, bỗng có người đến tìm . ra là Ngọc Diễm

      -Chị tìm tôi có việc gì? _ Diệu Linh nặng hỏi.

      “Nghe thích Tư Viễn?” ta khinh khỉnh nhìn .

      sao?”

      -Tôi cấm được bén mảng lại gần ấy. Nếu

      -Nếu sao?_Diệu Linh vẫn bình thản, xem như việc ta có liên quan gì đến mình.

      -Đến lúc đó đừng trách tôi cảnh cáo trước. _ xong ta ngúng nguẩy bỏ .

      Đến khi Ngọc Diễm khuất, Diệu Linh cũng quay trở lại lớp người đứng sau bức tường gần đó mới bước ra.

      Muốn đe dọa Diệu Linh? động nhầm đối tượng rồi!
      _____

      Mấy ngày nay Diệu Linh luôn tránh mặt Tư Viễn, cư gặp là tránh. sợ nếu cứ gặp ta kiềm chế nổi mà lao vào lòng ta hét lớn câu”Tên ngốc này, em ”.

      Mã Tư Viễn rốt cuộc chịu được cái cảnh người tìm người tránh mặt nữa liền sau giờ học đợi sẵn trước cửa lớp .

      Diệu Linh vừa bước ra khỏi cửa, hướng sân bóng rổ mà bất ngờ bị Tư Viễn nắm tay kéo . Đến sân sau trường, vùng tay ra khỏi .

      -Mã Tư Viễn, lôi tôi ra đây làm gì? _Diệu Linh nhìn vào Viễn mà chỉ cúi đầu nhìn những đầu ngón tay của mình.

      -Tại sao lại tránh mặt tôi?

      -Tôi có tránh mặt

      -Em còn có, mỗi lần tôi đến trước mặt em,em đều vờ như thấy tránh chỗ khác. _Tư Viễn giận dữ.

      -Mã Tư Viễn, lầm rồi. Tôi tránh mặt , chúng ta chả có gì mà phải gặp mặt. Nếu như có việc gì quan trọng mong đừng bao giờ hành động như hôm nay. Diệu Linh lạnh lùng trả lời rồi quay chân về lớp.

      ta có bạn , vì cớ gì mà tìm gặp . Muốn chứng kiến ta vui vẻ bên Ngọc Diễm sao? đủ can đảm tới vậy đâu!

    3. duongbaolien

      duongbaolien Well-Known Member

      Bài viết:
      4,670
      Được thích:
      1,610
      Chap 12


      Tin tức Ly Ước cùng Tuấn Khải thành đôi ở trong trường giờ vô cùng nổi. Ly Ước nhận được rất nhiều ánh mắt khác nhau, có người ghen ghét với , có người ngưỡng mộ , còn có cả những vị tỷ tỷ lập hẳn FC Khải Ước.

      Fanpage ủng hộ Hội trưởng Mã cùng hoa khôi Ngọc Diễm so với fanpage của couple đình đám này chỉ bé bằng con kiến. Số người theo dõi rất cao. Tò mò vào xem, có thể thấy được dòng chữ:
      “Ước nhi là hoa có chậu, nào thâm hậu đập chậu mà cướp hoa” kèm theo giao diện rất chi là bắt mắt.

      Đủ để thấy trình độ cao siêu của mấy vị đại tỷ. Nghe chủ FC hình như học dưới lớp Hoàng thiếu chủ, còn cụ thể là người nào ai biết.

      Diệu Linh thấy bạn mình có người thương tốt như vậy cũng thấy mừng. Ít ra Tiểu Ước như , đơn phương thích người ta, là đắng lòng mà.

      Hết giờ Diệu Linh xuống canteen mình. vừa bước ra khỏi lớp liền chậu nước lạnh dội xuống người. Bạn học trong lớp thấy vậy vội vàng chạy ra xem có sao , họ định báo với thầy giáo nhưng Diệu Linh ngăn lại. biết chính Ngọc Diễm làm chuyện này, muốn có chút dính dáng gì đến ta.

      Ngọc Diễm đứng ở góc khuất hả hê khi nhìn thấy xô nước dội thẳng vào người Diệu Linh, cười cười xuống canteen. Vừa đến trước cửa canteen nàng vấp phải thứ gì đó, ngay lập tức cả xô nước dội xuống người ta giống như Diệu Linh lúc nãy chỉ khác là sô nước dội lên người Ngọc Diễm là nước thải công nghiệp. Cả người ta bốc mùi nồng nặc, chứ ruồi trong bán kính ba mét còn phải chết vì thúi ấy chứ.

      ta hãm hại Diệu Linh chỉ lần thế nhưng hại Diệu Linh ra sao chính mình cũng nhận lại hình thức tương tự, chỉ có điều hình phạt nặng hơn mà thôi. Tủ đồ của Diệu Linh toàn gián
      và giấy giác, tủ của Ngọc Diễm toàn sâu róm và chuột chết. Bảng lớp của Diệu Linh đầy những dòng chữ đe dọa hăm he, ngay lập tức cả sân trường là lời cảnh cáo Ngọc Diễm.

      Ngọc Diễm đỗi với loại tình này sinh ra hoảng sợ, sau đó thấy ta có hành động gì tổn hại Diệu Linh nữa.

      , động đến Diệu Linh các người được yên ổn…

      Về phần Diệu Linh quen đối với việc này, chính mình cũng để bụng việc Ngọc Diễm gây ra. Trực tiếp sống yên ổn qua ngày.

      ~~~~~~~~~~~

      Hôm sau đến trường Diệu Linh cảm nhận mọi ánh mắt khinh thường, mọi tiếng xì xầm đều đổ dồn về .

      Diễn đàn của trường có bài viết thầm thích hội trưởng Mã nên hãm hại Ngọc Diễm. Kèm theo đó là những bức ảnh Ngọc Diễm bị dội nước thải, những lời đe dọa,...

      Sau khi bài viết đó đó được đăng lên khoảng 1 tiếng liền nhận được rất nhiều comment. số bênh vực Diệu Linh còn đa số những người biết chuyện bênh vực Ngọc Diễm.

      Sau vài tiếng đồng hồ tranh luận diễn đàn cũng có người đăng bài bênh vực Diệu Linh.

      "Thực hư như nào, trắng đen ràng. Ngọc Diễm rốt cuộc cũng chỉ là hồ ly đội lốt người!” tiếp đó là vài bức ảnh Ngọc Diễm sai người bỏ gián vào tủ đồ của , đặt xô nước lên cánh cửa lớp…

      ~~~~~~~~~

      Mã Tư Viễn nhìn bài đăng kia Diễn Đàn của trường mà nổi trận lôi đình, lập tức tìm Diệu Linh.

      Diệu Linh lần nữa bị bất ngờ nắm cổ tay kéo , đôi lông mày nhíu lại cố vùng tay ra nhưng thể đành mặc cho kéo .

      -Hội trưởng Mã, chẳng phải tôi giữa chúng ta có chuyện gì sao? Mong đừng tìm tôi phải sao? _ Sau khi Mã Tư Viễn dừng lại mới lên tiếng.

      - Tại sao lại cho tôi biết? Chuyện em bị Ngọc Diễm ức hiếp._ Tư Viễn nhìn thẳng vào mắt .

      Diệu Linh quay chỗ khác, né tránh ánh mắt của bởi nếu nhìn thêm chút nữa chắc chắn kìm được mà ôm lấy khóc trận.

      -Sao tôi phải cho biết? Chúng ta có là gì của nhau đâu?

      -Em…_Tư Viễn tức nổ đom đóm mặt.

      - có việc gì tôi trước_Diệu Linh hờ hững bước qua người Mã Tư Viễn

      Diệu Linh vừa quay lưng liền bị vòng tay ôm lấy mình từ đằng sau, kéo vào lồng ngực ấm áp.

      Diệu Linh sửng sốt, gỡ tay ra nhưng Tư Viễn càng siết chặt hơn.

      -Hội trưởng Mã! Bỏ tôi ra. có bạn , để người khác nhìn thấy gây hiểu nhầm.

      Tư Viễn thấy người trong lòng có chút bài xích liền nới lỏng vòng tay xoay người đối diện với mình.

      -Mặc kệ người khác nghĩ như nào.Diệu Linh,em nghe cho đây,người mà Mã Tư Viễn này phải Ngọc Diễm mà chính là em, chỉ mình em thôi hiểu chưa?

      Diệu Linh như tin vào những gì mình vừa nghe được, cả người đông cứng lại.

      -…vậy còn Ngọc Diễm? Hai người…

      -Tôi hề thích ta, tất cả cũng mọi chuyện cũng chỉ do ta tự thêu dệt.

      - dối- Khóe mắt Diệu Linh bắt đầu ươn ướt, để Tư Viễn giải thích vội vàng chạy .

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :