1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Em gái dịu dàng và anh trai ma quỷ - Lưu Vân ( Hoàn - 48c )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 42: Thiếu chút nữa gian tình bị phát ( H )


      Edit: TrangQA830810



      Phương Hân Ngữ dĩ nhiên cho biết mình ngủ ở phòng trai, ấp úng trả lời.

      " Mình còn gian phòng nữa, thỉnh thoảng đổi qua đổi lại "

      Thiến Lệ ồ tiếng " Thực là xa xỉ nha, nhiều phòng, tha hồ đổi chỗ "

      Lần đầu tiên Phương Hân Ngữ phát , ra mình rất có năng khiếu ứng đối. Hai người lên giường, lúc sau, Phương Hân Ngữ vẫn trằn trọc lật người qua lại, thuỷ chung ngủ được, hạ thể cảm thấy trống rỗng khó chịu, đều do ngón tay hai lúc chiều gây nên. Mà ở bên khác, Thiến Lệ say giấc ngáy ngon lành. Phương Hân Ngữ chịu được, len lén xuống giường bước ra cửa, trong bóng đêm mò qua phòng trai. về khuya, mà đèn trong phòng trai vẫn còn sáng.

      " Em cuối cùng tới " Phương Tử Ngôn đem sách gấp lại, mỉm cười nhìn khuôn mặt tức giận của em . Phương Hân Ngữ xác định, việc hai đưa ngón tay làm lúc ăn cơm, là để đợi đến thời điểm này.

      Phương Hân Ngữ kỳ quái . " hai, xấu xa "

      " xấu chút, em chủ động sang đây sao " Phương Tử Ngôn mỉm cười vỗ vỗ lên giường " Em đến nằm đây "

      Phương Hân Ngữ lắc đầu " Em thể ở lâu quá, Thiến Lệ tỉnh lại phát "

      Phương Tử Ngôn vươn cánh tay thon dài nắm lấy Hân Ngữ, kéo vào trong lòng " Phát cho phát , ấy cũng dám ra "

      " Nhưng mà " Phương Hân Ngữ vừa mới mở miệng, đôi môi đào bị trai ngăn chặn.

      Nụ hôn của Phương Tử Ngôn mang theo tính xâm lược mạnh mẽ, cũng giống như con người của vậy, cường thế cùng cố chấp, lại xen lẫn chút dịu dàng và trìu mến, ngậm lấy đôi môi Hân Ngữ chặt, mút lấy cái lưỡi , ngừng liếm láp chơi đùa. Phương Hân Ngữ bị hôn đến đầu óc hỗn loạn, đôi mắt mơ màng như có tầng hơi nước, mặc cho trai hôn sâu, chỉ có thể liên tục thở dốc. Từng cúc áo ngủ của Hân Ngữ bị trai cởi ra, hàng nút buông thả, hai trái đào căng tròn mềm mại lộ ra ngoài. Phương Tử Ngôn nhàng xoa xoa hai ngực Hân Ngữ, môi mỏng kề sát khoé miệng thầm

      " thích em mặc đồ ngủ như vậy, rất dễ cởi "

      Phương Hân Ngữ bị trai xoa nắn ngừng, miệng tràn ra thanh rên rỉ, động bắt đầu ẩm ướt.

      " Em có phản ứng " Phương Tử Ngôn tiếp tục hôn lên đôi môi đỏ hồng của Hân Ngữ ngón tay lại lần xuống phía dưới tiến vào bên trong quần ngủ của " Phía dưới cũng có phản ứng nha "

      Phương Hân Ngữ theo bản năng khép hai chân lại, đem ngón tay trai kẹp chặt.

      " Em rất thích kẹp lấy phải " Giọng trêu đùa của Phương Tử Ngôn vang lên, giơ tay ngang ngược cởi quần ngủ của Hân Ngữ xuống. Hai chân tinh tế của thiếu nữ lộ ra, bị trai ép mở rộng, cự vật thô to nóng bỏng chống đỡ ở miệng huyệt, ma sát vài cái liền cường ngạnh xông vào.

      " Á hai " Phương Hân Ngữ nắm lấy vai trai, hai chân vô lực kẹp chặt hông , bị liên tiếp đâm vào, ngực phía trước điên cuồng nẩy lên. Cự vật mãnh liệt thúc sâu vào u cốc ấm áp căng mềm, động tác vừa nhanh vừa chuẩn, mỗi lần đều chọc vào điểm nhạy cảm của . Phía dưới Hân Ngữ bị côn thịt trai nhét đầy, phía cũng bị môi liếm hôn mút lấy.

      Hai người chìm đắm trong khoái cảm của tình dục " Cốc cốc cốc " lúc này cửa vang lên tiếng gõ, và thanh Thiến Lệ đứng bên ngoài gọi vào.

      " Phương có bên trong , em thấy Hân Ngữ "

      Giọng vọng vào làm Hân Ngữ giật mình sợ hãi, cuống quýt từ chối hành động của .

      " Sợ cái gì " Phương Tử Ngôn bắt lấy hông Hân Ngữ, đem ép đến trước cửa, cự vật vẫn chôn trong cơ thể .

      " hai, điên rồi!" Phương Hân Ngữ giọng , bị Thiến Lệ nhìn thấy phải làm sao, khẳng định lúc đó bạn ấy dùng ánh mắt khinh thường nhìn mình. Cửa từ bên trong hé mở, Thiến Lệ nhìn thấy thân hình hoàn mỹ trần trụi đứng bên trong khe hẹp.

      " Á, xin lỗi, Phương ngủ sao, ngờ thích ngủ khoả thân a "
      Lúc này nửa người dưới của vẫn chôn trong khe huyệt của em , nhàng khuấy động u cốc.

      Thiến Lệ khẩn trương . " thấy Hân Ngữ đâu hết "

      Phương Tử Ngôn cười rạng rỡ " Em xuống lầu tìm chưa, em ấy giống như con mèo hay đói bụng, nửa đêm là lẻn kiếm ăn "

      Thiến Lệ gật đầu " Em chưa xuống, vậy em xuống dưới xem chút "

      " Bộp" tiếng, Phương Tử Ngôn đem cửa phòng đóng lại, đẩy hai chân Hân Ngữ ra, hùng hăng đâm vào, chỉ trong chốc lát liền phóng thích. Thiến Lệ vòng phía dưới lầu rồi trở về phòng, thấy Hân Ngữ nằm giường từ lúc nào

      " Bạn đâu vậy, làm mình tìm khắp nơi "

      Phương Hân Ngữ kẹp chặt hai chân lại, ngượng ngùng . " Mình có chút đói, tìm đồ ăn "

      Thiến Lệ hờn dỗi " Lần sau đừng tự nhiên biến mất, bên giường bỗng thiếu mất người, doạ mình hết hồn

      Phương Hân Ngữ le lưỡi " Xin lỗi " Kỳ thực Phương Tử Ngôn sai, đúng là kiếm ăn, bất quá là cái động phía dưới bị đói ...


      Chương 43: Em trai cường bạo chị ( H )


      Edit: TrangQA830810



      Thiến Lệ vốn định ở nhà họ Phương ăn nhờ ở đậu thời gian, kết quả vẫn bị em trai tìm tới cửa.

      Khi đó Thiến Lệ nhàn nhã vừa cắn hạt dưa vừa xem tivi, liền thấy gương mặt tuấn tú của em trai bỗng đâu xuất .

      Thiến Lệ miệng há to ngạc nhiên " Em tới làm gì? "

      Tương Ngôn Tân gằn từng chữ " Em đến đưa chị về nhà "

      Thiến Lệ bị khí thế người em trái áp đảo, bị dọa lùi lại mấy bước " cần, chị ở nhà Hân Ngữ chơi vài ngày, em mau trở về "

      Tương Ngôn Tân để ý đến lời Thiến Lệ , túm lấy tay kéo về phía cửa. Thiến Lệ cầm hạt dưa trong tay quăng lên người em trai, vừa sợ vừa giận " Em lại phát điên cái gì, ai dám ở cùng tên biến thái chứ, mau đem hàng dự trữ quý giá của chị trả lại "

      Khí lực của con trai mạnh hơn con rất nhiều, Thiến Lệ rất nhanh bị kéo . Phương Hân Ngữ muốn cản Tương Ngôn Tân, bị Phương Tử Ngôn chặn lại.

      Phương Tử Ngôn trầm giọng " Để bọn họ "

      " Nhưng Thiến Lệ chịu mà "

      Phương Tử Ngôn tiếp, chỉ ôm lấy em ngồi lên ghế sa lon. Phương Hân Ngữ yếu ớt tựa vào lồng ngực , bị trai giở trò vỗ về trêu chọc, có chút khó hiểu hỏi " Tương Ngôn Tân làm sao biết Thiến Lệ ở nhà mình "

      Phương Tử Ngôn vẫn tập trung vào việc cởi quần áo Hân Ngữ, bất quá nghe xong, khóe môi nhếch lên khó nén nụ cười vui vẻ. Phương Hân Ngữ dường như hiểu ra điều gì đó, quay mặt thèm để ý đến trai. Phương Tử Ngôn đem quần mình thoát ra, tách hai chân Hân Ngữ rất nhanh để cự vật xâm nhập

      " Chuyện của hai người họ dù sao cũng phải giải quyết, chuyện của và em cũng phải từ từ tính "

      Thiến Lệ nhanh bị bắt trở về nhà, tức giận đến vung tay cho em trai cái tát " Thế nào lại có loại em trai như vậy "

      Tương Ngôn Tân mày nhíu, mắt chớp nhìn chằm chằm vào Thiến Lệ. Thiến Lệ bị nhìn chăm chú tới da gà đều nổi lên, chuẩn bị chạy về phòng lại bị Tương Ngôn Tân kéo lại.

      Tương Ngôn Tân lạnh lùng " Chị mấy ngày nay tránh mặt em làm gì "

      Khuôn mặt Thiến Lệ xanh lét, rũ mắt chẳng biết suy nghĩ cái gì. Tương Ngôn Tân đem kéo đến trước mặt " Chị có phải biết cái gì đó đúng "

      Thiến Lệ ngẩng đầu, trợn mắt phẫn nộ " Người cưỡng gian chị là em có đúng "

      Tương Ngôn Tân ngẩn người " Chị nhớ ra "

      Thiến Lệ như bị sét đánh ngừng đấm đá em trai " là em, vì sao lại làm như vậy, chị là chị của em, em cư nhiên cường bạo chị ruột của mình "

      Tương Ngôn Tân có động tác né tránh, vô lực " Cuối cùng gạt được chị, nhưng chị nghĩ lại chưa, chị cho là lúc đó em tình nguyện sao "

      Thiến Lệ cả giận " Chị tin em quản được phía dưới của mình, em chính là thích loạn luân, em là tên biến thái bệnh hoạn "

      Tương Ngôn Tân nắm chặt cánh tay Thiến Lệ, đẩy ngã sô pha, sau đó đè lên người " Chị em thích loạn luân, tốt lắm, em làm cho chị xem, dù gì cũng làm lần, thêm lần nữa có sao đâu "

      việc phát sinh sau đó đối với Thiến Lệ đơn giản chỉ là cơn ác mộng. Tương Ngôn Tân tay có thể giữa chặt lấy hai tay Thiến Lệ, hai chân vùng vẫy cũng bị ngăn chặn. Áo bị Tương Ngôn Tân xé mở, quần bị giật bung nút toàn bộ vứt xuống đất, quần lót trực tiếp bị kéo tận gối, vùng tam giác xanh đen huyền bí lộ ra .

      " muốn, đừng đụng chị, em là em ruột của chị " Thiến Lệ vô lực, khẩn cầu.

      Tương Ngôn Tân cúi đầu, hôn lên cái miệng nhắn của " Nếu là chị, vậy em nhàng chút "

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 44: 'Thịt thịt ' cùng lúc của trai em và chị em trai ....( H )


      Edit: TrangQA830810




      Tương Ngôn Tân bắt lấy chân Thiến Lệ, dang rộng ra, thưởng thức vùng tam giác thần bí phía dưới. thể thừa nhận Thiến Lệ phát dục rất tốt, hai đồi núi căng tròn, phía là hai viên đào ướt át, hạ thể lông mao tương đối đậm màu, nửa che nụ hoa e ấp cùng viên chân châu đỏ hồng.

      Động chặt chẽ phía dưới Tương Ngôn Tân từng tiến vào, ký ức mất hồn khi được vùi mình ở bên trong cậu vẫn nhớ rất . Cổ họng Tương Ngôn Tân lăn lộn, đem cự vật chống lên miệng huyệt Thiến Lệ thử tiến vào.

      Cảm nhận được vật thể to lớn chống lên vùng kín, Thiến Lệ sợ hãi kháng cự " Ngôn Tân, đây là loạn luân, ba mẹ mà biết đánh chết chúng ta "

      Tương Ngôn Tân đâu còn nghe lọt lời của Thiến Lệ, cậu bị dục vọng bao phủ hoàn toàn, nhắm ngay miệng huyệt liền đâm mạnh vào trong. Cơ thể bị cự vật to lớn mạnh mẽ nhét vào, căng đến mức Thiến Lệ trong miệng tràn ra " Á " tiếng. bị cường bạo, lại bị chính em ruột mình cường bạo.

      Tâm trí Thiến Lệ u mê ngây dại, hai chân bị cưỡng ép gác lên vai em trai, cự vật to lớn của vùi trong động của , nhanh chóng ra vào. Tuy rằng Tương Ngôn Tân qua, cậi rất nhàng, nhưng thiếu niên vừa nếm qua tư vị tình dục, vẫn nhịn được thô lỗ ra vào, tàn sát bừa bãi khe huyệt, cánh hoa bị cự vật chà sát liên tục, bao lâu liền sưng đỏ. Lúc đầu Thiến Lệ có chút đau đớn, dần dần bị cảm xúc tê dại thay thế, rất nhanh đến cao trào, chỗ hai người kết hợp mật dịch chảy ra ướt đẫm. Tương Ngôn Tân cảm nhận được phía dưới mảnh lầy lội, biết chị cũng đạt khoái cảm, đắc ý cúi người hôn môi

      " Có thích hay , em trai làm chị "

      Thiến Lệ nghe xong lời em trai, nhất thời tức giận đến mặt đỏ bừng, hung hăng cắn lên đôi môi tên cầm thú này. Tương Ngôn Tân tận hưởng động tác trả thù của , phía dưới động tác càng phát ra kịch liệt, làm chị thở dốc liên tục.

      Mà ở nơi khác, trong ngôi biệt thự, tấm lưng cao lớn chuyển động, dưới thân thiếu nữ nhắn, hai chân dang rộng ra, cong người đón nhận.

      " hai nhanh lên chút, nhanh lên chút nữa " Phương Hân Ngữ giọng .

      Phương Tử Ngôn luôn biết cách dằn vặt người, hết lần này tới lần khác nhàng chậm rãi ra vào, kích thích cả người Hân Ngữ ngứa ngáy khó chịu, quả muốn đem bức điên.

      " hai, xin " Phương Hân Ngữ nắm chặt lấy vai trai, khuôn mặt nhắn vì khó chịu mà nhăn lại.

      Phương Tử Ngôn đột nhiên đem cự vật rút ra, ngồi vào đầu khác ghế sa lon, cười " Chê chậm, vậy tự em đến "

      Phương Hân Ngữ bò tới, đem hai chân trắng tách ra, cầm lên cự vật thô to, khát khao vùi vào u cốc ẩm ướt, nhấn cái liền đâm sâu vào bên trong. Phương Hân Ngữ ôm vai trai, thân thể nho liên tục lên xuống, mỗi cú nhấp đều dùng hết sức lực của mình. Phương Tử Ngôn thỉnh thoảng bóp cặp mông căng mềm của , lúc lại xoa nắn chỗ hai người kết hợp, chọc Hân Ngữ từng trận khoái cảm. Đáng tiếc sức lực Hân Ngữ có hạn, rất nhanh đem vị trí chủ đạo nhường lại cho trai. Phương Tử Ngôn nắm lấy mông ép xuống để cự vật càng tiến sâu vào bên trong, lúc sau, đến khi Phương Tử Ngôn hoàn toàn phóng thích, mới ôm em để nằm lên ghế sa lon, xoa mồ hôi mặt .

      " Cũng tệ, em của , phục vụ rất tốt"

      Đáng tiếc Phương Hân Ngữ mệt mỏi chìm vào trong giấc ngủ, nghe được lời này của trai, bằng lại tức giận .


      Chương 45: Cha mẹ dắt theo em trai trở về!


      Edit: TrangQA830810




      Bàn học của Thiến Lệ mấy hôm nay đều trống, Phương Hân Ngữ lo lắng định chút nữa chạy thẳng đến nhà tìm , đúng lúc đó Thiến Lệ bỗng xuất . Nhưng sắc mặt có chút khỏe, lúc ngồi học vẫn úp mặt xuống bàn nhắm mắt nghỉ ngơi, khi tỉnh lại như người mất hồn, dù Phương Hân Ngữ có hỏi cái gì, Thiến Lệ cũng lắc đầu chịu trả lời.

      Sau khi tan học, Thiến Lệ tự mình về nhà, Phương Hân Ngữ gấp rút dọn đồ rồi đuổi theo. Đột nhiên bóng dáng cao gầy ngăn cản Thiến Lệ, kéo tay ấy cùng rời .

      Phương Hân Ngữ bị ánh nắng mặt trời làm chói mắt cố gắng tập trung nhìn, đó là Tương Ngôn Tân em trai của Thiến Lệ mà, mặc dù Thiến Lệ tình nguyện cùng với cậu ấy, nhưng trong lúc lôi kéo Thiến Lệ chậm rãi thỏa hiệp, sau đó né tránh khi bị dắt . Phương Hân Ngữ tựa hồ nghe được Thiến Lệ mấy chữ " Phạm tội cưỡng bức " nhưng biết mình có nghe lầm hay , chung Thiến Lệ bình an là tốt rồi.

      Phương Hân Ngữ về đến nhà, ngửi được mùi thơm của thức ăn như thường lệ, lại thấy đôi nam nữ ngồi ghế, Hân Ngữ cảm giác có chút quen thuộc. Người phụ nữ kích động đứng lên, nhào tới ôm Hân Ngữ chặt, khóc nức nở

      " Hân Ngữ, mẹ là mẹ con, con lớn như vậy, đến mẹ cũng nhận ra "

      Phương Hân Ngữ bần thần sửng sốt hồi lâu, ra còn có người mẹ, thực thiếu chút nữa liền quên mất.

      Người đàn ông ho khan tiếng " Con trưởng thành giống mẹ "

      Phương Hân Ngữ hoảng hốt nhìn người đàn ông " Ông là ba ba "

      Mẹ Hân Ngữ thở dài " Ba ba cũng nhận ra "

      " Cũng thể trách em ấy nhận ra hai người, ai bảo cái liền mất mười năm " Phương Tử Ngôn chậm rãi tới, con ngươi thâm thúy lạnh nhạt làm người ta phát lạnh.

      Phương Hân Ngữ thấy trai xuất , tránh thoát khỏi vòng ôm của mẹ nhào vào lồng ngực trai, Phương Tử Ngôn thuật thế ôm chặt , đưa tay vỗ vỗ tấm lưng run rẩy của , ở bên tai Hân Ngữ giọng " Đừng khó chịu, hai người đó trở về cũng tốt, hai chúng ta có thể tiếp tục cuộc sống của riêng mình "

      Ba Phương trầm giọng " Cuộc sống mấy năm qua dường như cũng rất tốt , ba mời mấy người bảo mẫu đều bị con đuổi, vậy công việc trong nhà do ai làm "

      Phương Hân Ngữ xoa xoa hai mắt " Là mình hai làm "

      Mẹ Phương nở nụ cười " Con thực rất lợi hại nha, đem công ty ở đây xử lý ngay ngắn ràng, còn đem em chăm sóc tốt "

      Ba Phương tiếp " Đúng là nhân tài, con có thể theo chúng ta qua tổng bộ phát triển "

      Phương Tử Ngôn đem em ôm vào ghế sa lon, cũng buồn quay đầu lại " Như bây giờ vô cùng tốt, ở tổng bộ có hai người quản lý là được rồi "

      Ba Phương và Mẹ Phương đưa mặt nhìn nhau, nhất thời biết gì.

      " Ui, chị trở về, hai là, chị về cũng gọi em "

      thanh kia còn chưa qua thời kỳ vỡ giọng, thanh thuý hết sức dễ nghe, Phương Hân Ngữ kinh ngạc quay đầu nhìn, liền thấy thiếu niên từ cầu thang bước xuống, đối mặt với Hân Ngữ cười tươi, lông mi dày đậm che đậy đôi mắt lóe sáng

      " Chị lớn lên xinh đẹp, giống y đúc tiên nữ xuất trong giấc mộng khi còn bé của em "
      hoadaoanh thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 46: Bị em trai hôn má


      Edit: TrangQA830810



      Thiếu niên bước chân nhàng chạy xuống lầu, ánh mắt mãnh liệt nhìn chằm chằm Hân Ngữ, khuôn mặt tươi cười rạng rỡ. Phương Hân Ngữ hướng về phía tầm mắt của thiếu niên, khỏi nổi lên nghi ngờ, thiếu niên này thoạt nhìn khoảng mười ba mười bốn tuổi, cũng khá cao lớn, còn gọi mình là chị, nhưng nhớ mình còn có em trai.

      Mẹ Phương cưng chiều xoa xoa đầu thiếu niên " Thằng bé tên là Phương Nhất Nặc, được ba mẹ nhận nuôi ở bên Mỹ, cũng là em trai của các con "

      Con của mình bỏ mặc quan tâm, còn ở nước ngoài nuôi con người khác, Phương Hân Ngữ càng nghĩ càng tủi thân, uỷ khuất gục đầu vào lòng trai cố nén nước mắt.

      Phương Nhất Nặc ngẩng đầu hỏi ba mẹ Phương " Chị bị làm sao vậy "

      Ba Phương và mẹ Phương đều lắc đầu tỏ vẻ biết. Phương Tử Ngôn chỉ im lặng, tay dịu dàng ôm lấy Hân Ngữ, tay còn lại an ủi vuốt ve tấm lưng run rẩy của .

      Phương Hân Ngữ lau khô nước mắt, nặn ra nụ cười " Em sao, chỉ có chút khó chịu thôi "

      Phương Nhất Nặc bèn bước lại gần, ngôn ngữ tràn đầy vẻ thân thiết " Chị có phải đói bụng hay , vậy chúng ta ăn cơm "

      Ba mẹ Phương lần này trở về ngoài em trai Phương Nhất Nặc còn dẫn theo hầu họ Du, chỉ chốc lát làm xong bàn cơm tối phong phú đầy màu sắc ngon miệng, Phương Hân Ngữ ăn cơm lại thấy giống như nhai sáp, quen ăn các món do trai làm, mới nuốt vài miếng liền ăn nổi. Phương Nhất Nặc giành ngồi bên cạnh Hân Ngữ, khéo léo gắp thức ăn cho , bát vừa trống Phương Nhất Nặc liền ân cần thêm vào, Hân Ngữ ngượng ngùng từ chối nhận.

      Phương Tử Ngôn ngồi kế bên, liền giơ đũa đem thức ăn trong chén của em gắp hết vào chén mình, ôn hoà " Em ấy muốn ăn "

      Phương Nhất Nặc liếc nhìn Phương Tử Ngôn, lại nhìn sang Hân Ngữ, lời đầy thâm ý " Hai chị tình cảm tốt, em nhìn rất ngưỡng mộ "

      Mẹ Phương cười " Vậy con phải cùng chị ở chung hoà thuận đó "

      Phương Nhất Nặc cầm lấy đôi đũa, có chút bướng bỉnh gõ lên chén rồi " Con ở nước Mỹ lúc nào cũng mong gặp được chị Hân Ngữ, nay nguyện vọng thành thực "

      Ba Phương vào " phải con muốn có chị để quan tâm chăm sóc con sao "

      " Nào có, phải là con chiếu cố chị ấy mới đúng " Phương Nhất Nặc cầm lấy tay Hân Ngữ, hướng cười giả lả " Chị, em có đúng hay "

      Phương Hân Ngữ ấp úng, dưới ánh nhìn thiêu đốt của Phương Nhất Nặc, biết đối đáp thế nào. Phương Tử Ngôn đưa mắt nhìn bàn tay Hân Ngữ bị Phương Nhất Nặc nắm lấy, quay qua với em

      " có khẩu vị đừng ăn, trở về phòng làm bài tập, làm xong ngủ sớm chút "

      Phương Hân Ngữ ngoan ngoãn gật đầu rồi trở về phòng, còn Phương Tử Ngôn phải ở lại tiếp tục ứng phó với ba mẹ Phương. Phương Hân Ngữ thẳng lên thư phòng lần hai, lấy tập sách ra bắt đầu làm bài, chưa được bao lâu nghe tiếng gõ cửa bên ngoài

      " Chị, em có thể vào "

      Xem ra em trai ở nước ngoài nhưng cũng rất lễ phép, còn biết gõ cửa hỏi ý kiến mới bước vào.

      Phương Hân Ngữ trả lời " Vào "

      Phương Nhất Nặc vươn đầu nhìn vào phòng, sau đó dè dặt ôm theo quyển sách bước vào trong " Chị, em có chỗ hiểu lắm, chị có thể chỉ giúp em được "

      Phương Hân Ngữ có chút bằng lòng, nhưng ngoài miệng vẫn " Được rồi "

      Đề thi này được viết bằng tiếng , kỳ thực cũng chẳng có gì quái lạ, dù sao Phương Nhất Nặc vốn học bên Mỹ. Phương Hân Ngữ mất hơn mười phút để dịch ra xem đề bài cầu cái gì, lại tốn thêm nửa tiếng giải bài, rốt cục mất biết bao nhiêu tế bào não mới khai thông, sau đó giải thích cho em trai lần nữa.

      Phương Nhất Nặc bày ra vẻ mặt bừng tỉnh " ra là như vậy nha, chị thông minh "

      Dứt lời, Phương Nhất Nặc đưa người qua, ở má Hân Ngữ hôn cái mạnh. Cả người Phương Hân Ngữ cứng ngắt, hồi lâu mới giật mình tỉnh táo. Chưa quen biết bao lâu liền trực tiếp thân mật như vậy, hay là bị ảnh hưởng theo lối sống bên Mỹ.


      Chương 47: Bữa ăn khuya tình của trai ( H )


      Edit: TrangQA830810




      Hân Ngữ hoàn toàn bất ngờ, chưa tiêu hoá kịp nụ hôn mập mờ của Phương Nhất Nặc, nghe thấy tiếng cậu tiếp

      " Chị, công ty mẹ ở Mỹ vốn rất nhiều việc cần giải quyết, nhưng chị có biết tại sao ba mẹ lại trở về "

      Phương Hân Ngữ mờ mịt lắc đầu.

      Phương Nhất Nặc " Bởi vì tập đoàn tài chính Phương thị lâm vào nguy cơ phá sản, ba mẹ nghĩ ra biện pháp liên hôn, mà trong nhà họ Phương người có thể kết hôn chỉ có Phương Tử Ngôn "

      Phương Hân Ngữ trợn to hai mắt, khẽ run hỏi " Ý của em là, ba mẹ muốn hai kết hôn với xa lạ "

      Phương Nhất Nặc cắn đầu bút " Đúng, hai hai mươi hai tuổi, cũng đến lúc phải kết hôn "

      Phương Hân Ngữ cúi đầu xem đề mục trong sách, nhưng chữ cũng nhìn ra, vào lúc này cửa bị đẩy ra, thanh lạnh lùng của Phương Tử Ngôn vang lên phía sau

      " Sao lại chạy tới đây "

      Lời này đương nhiên là với Phương Nhất Nặc, Phương Nhất Nặc cười híp mắt trả lời " hai, em có đề bài làm ra, nên tìm chị giúp đỡ "

      Phương Tử Ngôn trầm giọng " Em ấy dạy nổi cậu "

      " Chị rất là lợi hại nha "

      " Vậy cậu ra được rồi "

      Phương Tử Ngôn nhấc bổng Phương Nhất Nặc lên, đem cậu ném ra ngoài rồi đóng cửa khoá trái ở bên trong. Phương Hân Ngữ ngẩng đầu lên, đôi mắt có điểm ướt át, mơ hồ ngửi được mùi thơm của thức ăn sắc mặt chậm rãi nhu hoà.

      Phương Tử Ngôn vuốt ve mái tóc Hân Ngữ dịu dàng " Buổi tối em chưa ăn cái gì, có đói bụng "

      Phương Hân Ngữ quay đầu qua chỗ khác " Em đói "

      Đôi mắt Phương Tử Ngôn đen sâu thẳm, nhàng " Ít nhiều gì cũng ăn chút, nếu lát lại đói bụng "

      Phương Hân Ngữ cầm lấy đôi đũa, gắp vài miếng, rồi đột nhiên buộc miệng câu " hai, kết hôn sao? "

      Phương Tử Ngôn chút do dự trả lời " Ừ "

      Phương Hân Ngữ ấm ức, cố ngăn nước mắt tràn mi " cùng xa lạ kết hôn "

      Phương Tử Ngôn đem Hân Ngữ kéo vào lòng " Bé ngốc, cùng thích kết hôn mới đúng "

      Phương Hân Ngữ nghe xong càng khó chịu, có cách nào kết hôn cùng trai, lẽ nào hai có người mình thích. Phương Tử Ngôn xoa xoa gò má Hân Ngữ " Người thích nhất phải là em sao, còn muốn hoài nghi hai, tên Phương Nhất Nặc có phải hôn qua mặt em "

      Phương Hân Ngữ ấp úng " Ừ, nhưng chỉ như em trai "

      " Nó phải em trai của chúng ta " Phương Tử Ngôn tiếp tục chùi dấu vết gò má Hân Ngữ, lúc sau lại hôn mạnh lên mặt " Làm vậy tốt hơn rồi, người của phải ai cũng có thể nhúng chàm "

      Phương Hân Ngữ gương mặt ửng đỏ, đây là lần đầu tiên trai xưng hô là người của , bình thường chỉ biểu đạt qua các động tác chiếm hữu mãnh liệt. Mà theo thói quen mỗi ngày, Phương Tử Ngôn vẫn tiếp tục áp dụng, ôm Hân Ngữ đặt lên bàn sách, đem tất cả quần áo của cởi ra, bên bắt đầu gặm cắn cái cổ trắng ngần.

      " hai, em rất thích , được cưới người khác " Phương Hân Ngữ ở dưới thân trai thở hổn hển, hai chân kẹp lấy ba ngón tay khuấy đảo trong cơ thể .

      " Em chuẩn bị xong chưa " Phương Tử Ngôn cắn lên vành tai trân châu của Hân Ngữ, ái muội phun khí nóng vào tai . Cả người Phương Hân Ngữ khô nóng, hạ thể ngứa ngáy khó chịu, muốn đem cự vật to lớn nhét đầy, vô thức nhăn nhó cầu khẩn

      " hai mau vào, hai nhanh "

      Phương Tử Ngôn mỉm cười đem côn thịt thô to chống lên khe huyệt căng mịn, mạnh mẽ xông vào, hai thân thể kết hợp chặt chẽ, giơ tay nắm lấy em bắt đầu luật động. Phương Hân Ngữ vừa thở dốc vừa " Em thích ba mẹ cũng thích em trai, có thể họ rời khỏi đây được "

      " Bé ngốc, bọn họ chưa đạt được mục đích đâu, bất quá đuổi bọn họ , hai chúng ta bỏ là được "

      Phương Hân Ngữ hiểu lời hai rốt cục là như thế nào, vừa định hỏi cho ràng, bị hung hăng thúc mạnh, đụng vào điểm nhạy cảm của , đưa lên đỉnh cao trào khoái cảm, liền quên mất hai người vừa cái gì ....

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 48: Đại kết cục


      Edit: TrangQA830810




      Phương Hân Ngữ quên hai là người lời thường đôi với hành động, ngày thứ hai liền đem kéo ra cửa, tiếng nào nhét vào trong xe.

      Phương Hân Ngữ ngồi ở ghế phụ, có chút khó hiểu quay qua hỏi trai " hai, giờ chúng ta đâu?"

      Phương Tử Ngôn lời ít ý nhiều, cười " Đến nơi biết "

      Phương Tử Ngôn chở đến sân bay, nắm tay em xuống xe " Ở đây tương đối đông người, nhớ theo hai để khỏi lạc."

      Phương Hân Ngữ quan sát bốn phía, nghi ngờ hỏi " hai, chúng ta đến nơi rất xa để du lịch sao "

      " Cũng có thể như vậy, Vi-sa gọi thư ký Đàm giúp chúng ta làm xong "
      Làm cái vi-sa ít nhất phải mất mười ngày tới nửa tháng, hơn nữa bản thân phải tự làm, thảo nào phải nhờ thư ký thị trưởng đích thân ra trận.

      Hai người họ ngồi máy bay thành phố Bordeaux ở nước Pháp, Phương Hân Ngữ đọc qua sách giới thiệu về thành phố đó, là nơi sản xuất rượu nho nổi tiếng thế giới. Đây là lần đầu tiên Phương Hân Ngữ ngồi máy bay, vừa mới bắt đầu có chút khẩn trương, nhưng sau đó được trai cầm tay vỗ về, khiến cảm thấy đặc biệt an tâm, cả người dần buông lỏng.

      Bordeaux là thành phố cảng, lần đầu đặt chân đến mảnh đất này, đập vào mắt là những người nước ngoài tóc vàng mắt xanh, vóc dáng cáo to. Chen lấn trong dòng người càng làm nổi bật Phương Hân Ngữ nhắn xinh xắn, ít người qua đều quay đầu lại chăm chú ngắm nhìn , sau đó xì xào thảo luận, bé đó biết thuộc nước nào ở Châu Á, tiểu loli khả ái.

      Bước ra khỏi sân bay, chiếc Rolls-Royce từ sớm đậu bên đường chờ sẵn, chở hai người đến nông trường lớn, phong cảnh giống như đúc với hình vẽ xem sách.

      Phương Tử Ngôn từ phía sau đưa tay ôm lấy em " Nông trang này thuộc về tập đoàn tài chính Phương thị, là tài sản riêng của hai, ai biết và em sống ở đây "

      Phương Tử Ngôn nắm tay Hân Ngữ " Chúng ta nếm thử rượu nho"

      Hai người vào ngôi biệt thự ở giữa nông trang rộng lớn, phòng ốc được thiết kế theo lối kiến trúc phương tây cổ kính, ngồi ghế sa lon dài, thưởng thức rượu nho do nông trại chưng cất, Phương Hân Ngữ lại có cảm giác uống rượu say người tự say.

      " Có thích nơi này hay ?" Phương Tử Ngôn đen quần áo Hân Ngữ thoát xuống, gặm cắn đầu vai , thúc mạnh đem cự vật nhét đầy cơ thể .

      " Thích " bị lực đáng úp, Phương Hân Ngữ ôm lấy hông trai, kiềm chế tiếng thở dốc .

      " Hai chúng ta ở lại đây, cả đời "

      Lúc đầu Phương Hân Ngữ cho rằng trai chỉ đùa giỡn, nghĩ tới cứ vậy đem hết tất cả đồ đạc trọng yếu trong nhà đều dời tới Pháp, trong đó còn có mấy món đồ chơi lúc của , mỗi việc đều xử lý hết sức thoả đáng, muốn mang cái gì mang cái đó. Cơ thể Phương Hân Ngữ trần trụi nằm giường, hạ thân kết hợp chặt chẽ với trai, có chút tức giận cắn lên ngực cái " Chẳng lẻ chúng ta thực ở đây cả đời, về thành phố A, quan tâm đến ba mẹ, còn nữa Thiến Lệ thấy em lo lắng thương tâm sao "

      " Nếu em nhớ ba mẹ, mai mốt có thể về thăm, còn về Thiến Lệ, em có thể gửi thư báo bình an "

      Phương Hân Ngữ đem khuôn mặt nhắn vùi vào lồng ngực nóng bỏng của " Vì sao muốn tới Pháp "

      Phương Tử Ngôn vừa tiếp tục động tác ra vào, vừa " Khi ở Pháp, ai biết em là em , luật pháp cũng ngăn cấm được hai chúng ta "

      Ánh mắt Phương Hân Ngữ mảnh vui mừng, vậy có nghĩa là, có thể cùng hai kết hôn rồi.

      Ngày kế Phương Hân Ngữ gửi cho Thiến Lệ bưu kiện, đem toàn bộ bí mật của bản thân cùng trai kể , kèm theo mấy bức ảnh chụp chung với trai ở Bordeaux, nhưng ghi địa cụ thể nơi mình sống.

      Mấy ngày sau, ở thành phố A, Thiến Lệ mở bưu kiện, nhìn câu chữ trong lá thư thuật lại chuyện tình đẹp như trong tiểu thuyết, khoé mắt dần ươn ướt.

      " Chị đọc cái gì " vòng tay nóng rực ôm lấy Thiến Lệ, từng nụ hôn như mưa rút xuống khuôn mặt .

      " câu chuyện tình của người khác " Thiến Lệ đem bưu kiện đóng lại, lạnh nhạt .

      " Chị cảm thấy thế nào " Thanh Tương Ngôn Tân nhàng vang lên có chút khàn đục.

      " Rất hạnh phúc, hâm mộ "

      " Cần gì hâm mộ, em cho chị hạnh phúc "

      " Hừ "




      ~ HOÀN ~

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Ngoại truyện 1: Rượu nho cùng xích đu (H)


      Edit: Dâu Tây



      Paul có hơn ba mươi năm kinh nghiệm chưng cất rượu, ông chủ của ông là thương nhân tài giỏi người Trung Quốc. Vẫn chỉ nghe tên chưa gặp người, nghĩ tới tháng trước ông chủ mang theo bé tới. Lúc đầu ông còn cho rằng bé kia là em của ông chủ, bởi vì dung mạo hai người thực rất giống nhau.

      lần ông vô ý thấy ông chủ ôm bé tới nơi kín đáo trong vườn bồ đào, mút lấy bộ ngực tuyết trắng như pho mát của , bé ôm lấy cổ của ông chủ, phát ra tiếng cười thanh thuý như tiếng chuông. Lúc này ông mới biết được, bé đó là tình nhân của ông chủ. còn quá , Paul hoài nghi còn chưa tới mười lăm tuổi, ở Pháp nếu có quan hệ với trẻ vị thành niên dưới mười lăm tuổi, phải ngồi tù từ hai mươi năm trở lên cùng với việc bị phạt mười lăm vạn đồng Euro.

      Nhưng là nhân viên ưu tú, ông có trách nhiệm phải bảo vệ những thông tin cơ mật của ông chủ, mà nguyên nhân chủ yếu cũng bởi vì bé cùng ông chủ hai người rất ngọt ngào, ông muốn chia rẽ hạnh phúc của cả hai. Bình thường ông chủ rất hay mang bé tới vườn bồ đào chơi đùa, Paul dạy cho cách hái nho cùng chưng cất rượu. bé dùng tiếng Pháp còn bập bẹ, cùng Paul trao đổi tên. Hoá ra bé gọi "xinyu", thực cái tên dễ nghe. Vóc người cũng hết sức khả ái, như người hiếu kỳ luôn hướng về phía Paul ríu rít hỏi.

      Nhưng ở cùng với được nửa ngày, ông chủ liền đem Paul điều . Paul trước khi còn liếc nhìn hai bóng dáng cao thấp, sâu thẳm trong lòng ông khỏi đố kị, nếu như ông cũng có đứa con như vậy tốt, hoặc là cái tình nhân .

      Phương Tử Ngôn mang theo em hái bồ đào, lên men cùng nghiền ép, còn hầm rượu xem rượu nho lên men chưa. Sau khi hai người ra ngoài, Phương Hân Ngữ có điểm hơi say, ôm lấy cánh tay trai loạng choà loạng choạng. Phương Tử Ngôn đem em ôm đến chiếc xích đu, để cho ngồi đùi mình nghỉ ngơi. Phương Hân Ngữ hỏi hai, vì sao cho Paul tiếp tục theo bọn họ, luôn cảm thấy từ người hai học được những kinh nghiệm phong phú về cách chưng cất rượu. Phương Tử Ngôn vuốt những sợi tóc hỗn loạn thái dương em .

      " Ánh mắt của ông ta luôn nhìn chằm chằm vào em, cũng là đàn ông nên đọc được ánh mắt của ông ấy."

      Phát tay trai trượt xuống dưới, cởi nút thắt quần áo mình, Phương Hân Ngữ ngượng ngùng đánh xuống tay .

      " Cũng phải ai cũng sắc giống như ."

      Bàn tay của Phương Tử Ngôn càng thêm càn rỡ " Ừ, chỉ cần hai sắc đối với em là đủ rồi."

      Lúc này ở Pháp tiết trời mới vào đầu thu, thời tiết có điểm lạnh, Phương Hân Ngữ mặc chiếc áo dày cùng với chiếc quần dài, nhàng đem chiếc quần kéo xuống liền lộ ra chiếc quần lót màu trắng. Phương Hân Ngữ khẩn trương nhìn xung quanh.

      " hai, đây là bên ngoài. "

      Phương Tử Ngôn cởi chiếc quần lót của em ra, tách hai chân cùng ngồi vào chiếc xích đu, mặt đối mặt với em , cúi đầu hôn xuống cái miệng nhắn của . Phương Hân Ngữ nghe được thanh kéo khóa, biết hai muốn đem vật nam tính lấy ra, khỏi vừa khẩn trương lại vừa hưng phấn. Bị côn thịt chống đỡ ở bối thịt, cảm nhận được nhiệt độ quen thuộc, nhưng lần này lại có chút bất đồng, rất sợ hãi có người xông nhìn vào thấy bọn họ giao hoan, cho nên lúc quy đầu của trai tiến vào, tiểu huyệt lại chặt chẽ co rút, hình như muốn bài xích nó, lại giống như hấp thụ nó.

      Toàn bộ vào khắc kia, Phương Tử Ngôn bắt đầu lay động chiếc xích đu. Khiến cho Phương Hân Ngữ nhào vào trong lòng . Chiếc xích đu chệch hướng sang đầu khác, côn thịt hung hăng xâm nhập vào bên trong cơ thể . Chiếc xích đu ngừng đung đưa, đè nén tiếng rên rỉ cao thấp ở trong vườn hoa.

      năm kia khi tiết trời vào thu nông trại rượu nho ở Pháp, vụ thu hoạch lớn.


      * Quả Nho - Bồ đào: Trong tiếng Trung, nó được gọi là bồ đào (葡萄) và khi người ta đến rượu bồ đào tức là rượu sản xuất từ quả nho.


      Ngoại truyện 2: Play phụ nữ có thai (H)


      Edit: Dâu Tây




      hai tháng nay Phương Hân Ngữ có hành kinh, lúc đầu hoài nghi mình bị bệnh, hai liền mang đến gặp bác sĩ.

      Bác sĩ là người đàn ông trung tuổi, ông nâng mắt kính nghiêm túc " phải sinh bệnh, mang thai."

      Phương Hân Ngữ nghe xong liền trố mắt, len lén liếc nhìn lên phía , hai mặt đổi sắc nghe bác sĩ . Bác sĩ nhìn chút, sau đó quan sát Phương Hân Ngữ.

      " còn chưa tròn mười tám tuổi , có lo lắng bị xảy thai ? "

      Phương Tử Ngôn đột nhiên hé răng " cần bác sĩ lo lắng, chuyện này là của chúng tôi."

      " Vâng. . . .xin lỗi "

      Phương Tử Ngôn lạnh giọng khiến cho bác sĩ rét mà run, nhanh chóng nhắc nhở ít chú ý, sau đó bọn họ có thể rời . Phương Tử Ngôn ôm lấy vai em , ở hành lang giữa hoa viên của bệnh viện. Lúc này tâm tình Phương Hân Ngữ khỏi lo sợ cùng bất an, hai đối với chuyện mang thai chút biểu tình cũng có, chính cũng nghĩ tới mình làm mẹ, bản thân mình còn là đứa choai choai. Phương Hân Ngữ đánh bạo thử dò xét .

      " hai, có thích đứa hay ."

      Phương Tử Ngôn thản nhiên trả lời " thích."

      Phương Hân Ngữ ủ rũ cúi đầu, cảm giác mất mác lan tràn trong lòng, lắp bắp " Em đây xoá sạch là được rồi "

      Phương Tử Ngôn bỗng chốc ngồi xổm người xuống, vuốt ve phần bụng còn bằng phẳng của em .

      " Em cái ngốc gì, tuy rằng thích đứa , nhưng từ trong bụng em ra, đều là bảo bối của hai. Chỉ là muốn em có bầu sớm, muốn toàn tâm toàn ý chăm sóc mình em, nhiều đứa có điểm phải phân tâm."

      Ánh nắng rực rỡ ấm áp chiếu khắp mọi nơi, chiếu xuống thân thể cùng đáy lòng của Phương Hân Ngữ, khoé miệng cong lên nụ cười hạnh phúc.

      " hai chăm sóc em rất tốt, cũng mong đối với con của chúng ta tốt như vậy."

      Phương Hân Ngữ có phản ứng nôn nghén khá lớn, mấy tháng trước ăn cái gì đều ra cái đó. Khiến cho Phương Tử Ngôn phải xuất ra thân thế học, học tập cách chế biến thức ăn, làm số thức ăn cổ quái kỳ lạ, tỷ như gạo nếp nấu gừng, ô mai ép nước. Sau đó nấu ít thức ăn nhiều cơm, Phương Hân Ngữ nôn nghén quả nhiên thư hoãn ít. Phương Tử Ngôn cho phép Phương Hân Ngữ chơi điện thoại di động máy vi tính, lúc lên mạng luôn cách rất xa, Phương Hân Ngữ bình thường hay nghe được trai nhìn màn ảnh nỉ non " Phụ nữ có thai ở giai đoạn này tương đối ổn chứ?"

      tại internet tin tức phát đạt, phụ nữ có thai mỗi tháng muốn ăn cái gì, phải chú ý cái gì, cái nhấp chuột liền có. Phương Tử Ngôn phương diện chăm sóc người khác, quả thực thể xoi mói. Phụ nữ trong thời gian mang thai ngực cảm thấy khó chịu, trong chuyện tình dục càng thêm cường liệt, Phương Hân Ngữ cũng ngoại lệ.

      Phương Hân Ngữ có lúc nằm ở giường lăn lộn khó ngủ, hai luôn ở bên vỗ về.

      " hai, em muốn."

      Phương Tử Ngôn nhắm mắt ngủ, hoàn toàn để ý tới .

      Phương Hân Ngữ mang thai năm tháng, buổi tối ngày nào đó lại thực thi kế hoạch cũ, bất quá lúc này đây hướng về phía dưới của trai, cười khúc khích.

      " hai đừng giả bộ ngủ, cứng rắn"

      Phương Tử Ngôn đột nhiên xoay người, nằm ở phía em , lại hề có nửa điểm đè nặng .

      " Chờ em sinh, đem em lăn qua lăn lại có khóc cũng tha."

      Phương Hân Ngữ vuốt ve côn thịt của trai " tại có thể chơi đùa cái mà, em xem sách, phụ nữ có thai sau ba tháng có thể làm tình."

      Phương Tử Ngôn chế nhạo cười " muốn sao, cho em chút ngon ngọt là được rồi."

      Phương Tử Ngôn cởi quần ngủ của em xuống, bàn tay tiến vào bên trong quần , vuốt ve hai cánh hoa của .

      " hai, thoải mái, sâu hơn chút, ừ "

      Ba ngón tay xâm nhập vào bên trong u cốc chật hẹp, nhanh chóng rút ra đâm vào, cho đến khi em thở dốc liên tục, nhưng như vậy cũng thỏa mãn được .

      " hai, em muốn, đổi thành cái khác được "

      " Đứa hư "

      Phương Tử Ngôn cởi quần, tách hai chân em ra, tiến vào trong, nhưng chỉ tiến đến phân nửa, hơn nữa động tác lại thập phần dịu dàng.

      Sau khi Phương Hân Ngữ cao trào,Phương Tử Ngôn mới rút côn thịt ra, cầm lấy tay em đặt lên côn thịt còn căng cứng vuốt ve, phun ra tung toé tinh dịch ở bụng em .



      Ngoại truyện 3 chị em trai: Mặt dày mày dạn cùng nhẫn nhục chịu đựng (H)


      Edit: Dâu Tây




      Thiến Lệ loạng choà loạng choạng chạy đến phòng tắm, tử cung bị rót đầy tinh dịch của em trai, hạ thể lầy lội sưng đỏ thể tả, giữa hai chân còn dính đầy tinh dịch màu trắng.

      cầm lấy vòi phun liều mạng cọ rửa thân thể, đặc biệt là nơi rừng rậm giữa hai chân, sau mấy tiếng bị côn thịt xỏ xuyên qua còn chưa kịp khép kín, thể rửa đến chăm chú.

      Cửa phòng tắm bị gõ mạnh: " Chị sao chứ, thế nào lại rửa lâu như vậy?"

      " Cút cho chị..." Thiến Lệ cắn răng nghiến lợi mắng, cầm vòi nước mạnh mẽ đập về phía cửa phòng.

      Sau khi tắm rửa lau khô xong xuôi, Thiến Lệ cảm giác dễ chịu, nhanh chóng chạy trốn trở về phòng, hồi tưởng lại buổi tối hôm nay bị em trai dụ dỗ gian dâm lần, khỏi tức giận đến ngủ yên. Nửa đêm mơ mơ màng màng tỉnh lại, Thiến Lệ phát mình bị vây ở trong lồng ngực ấm áp, đẩy mạnh người nọ ra, nổi giận .

      " Em còn như vậy chị liền báo cảnh sát."

      " Báo , để cho bọn họ biết, họ Tưởng có đôi chị em loạn luân." Tương Ngôn Tân cười như cười , bàn tay tham lam tiến vào trong áo ngủ của chị , tùy ý xoa nắn đôi nhũ tiêm căng tròn. Thiến Lệ vô cùng mẫn cảm, bị đùa bỡn vài cái, liền chịu nổi. Tương Ngôn Tân đặt tay lên người chị của mình, nhanh chóng cởi từng cúc áo ngủ, ngậm lấy đỉnh đào của giống như đứa trẻ mút sữa, cố ý phát ra tiếng "chậc chậc".

      " Chị uống ngon ."

      " Chị cũng thích côn thịt của em." Tương Ngôn Tân dùng côn thịt cứng rắn thúc mạnh vào trong hạ thể của Thiến Lệ, nhanh chóng cởi quần áo ngủ của cả hai, nhấc hai chân Thiến Lệ để kẹp lấy hông của mình.

      " Cút... Cầm thú... Súc sinh..." Thiến Lệ mặc dù hùng hùng hổ hổ, hai chân rốt cuộc cũng tự chủ được kẹp chặt lấy em trai, tiểu huyệt tràn ra mật dịch bôi trơn.

      " Chị chuẩn bị xong chưa, em còn vào"

      Tương Ngôn Tân đỡ lấy côn thịt, nhắm ngay khe hở, thuần thục cắm vào. Đây là lần thứ năm cậu cường bạo chị , mấy lần trước tuy rằng bị đánh trận đau, nhưng mỗi lần làm Thiến Lệ lại thuận theo chút. So với bây giờ, thời điểm côn thịt của cậu xen vào, Thiến Lệ theo bản năng cong thắt lưng lên, để cậu tiến vào sâu hơn.

      Tương Ngôn Tân ngậm lấy nhũ hoa của chị , thân thể mãnh liệt ưỡn cái, côn thịt tận lực thâm nhập.

      " Ừ, khó chịu..." Thiến Lệ nghẹn đỏ mặt, phát ra tiếng ô ô rên rỉ, kỳ thực khó chịu là bởi vì bị đối đãi rất dịu dàng, em trai có hung hăng làm .

      Tuy rằng Tương Ngôn Tân tiến vào toàn bộ, nhưng mỗi lần rút ra chỉ có phần ba, động tác lại chậm lại , khiến cho Thiến Lệ uốn éo, thân thể phía dưới phập phồng nhượng cho côn thịt ra vào nhanh hơn. Chỗ hai người giao hợp, Tương Ngôn Tân cứng rắn va chạm xuống xương mu của Thiến Lệ, côn thịt mãnh liệt thẳng tiến, khiến cho thoải mái rên rỉ.

      " Nhanh lên chút... Nhanh lên chút... Em tên khốn kiếp..." Thiến Lệ khó nhịn .

      " Được, tuân mệnh, chị đại nhân." Tương Ngôn Tân nâng mông giống như chiếc mô tơ hoạt động, nhiều lần đụng tới tận miệng tử cung, nơi bộ vị giao hợp giữa hai người chảy ra chút bọt trắng.

      Chiếc đồng hồ báo thức ở phía đầu giường vang lên ba tiếng, Tương Ngôn Tân liền bắn ra nồng nặc tinh dịch. Tương Ngôn Tân lại thành công hoàn thành lần dụ dỗ gian dâm, cậu kiêu ngạo hôn môi chị .

      " Lần sau đổi lại mấy tư thế khác."

      Thiến Lệ cả giận : " Còn có lần sau?"

      " Hì hì, vậy sáng sớm ngày mai ."

      " Cút ra khỏi phòng của chị!"

      " Nhưng em mệt mỏi động được, vậy ngủ bên cạnh chị ." Tương Ngôn Tân tiếp tục để ý tới mặt mũi của mình mà chiếm lấy chị , Thiến Lệ ngại ngùng, chỉ có thể ỡm ờ để cậu muốn làm gì làm.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :