1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Em gái dịu dàng và anh trai ma quỷ - Lưu Vân ( Hoàn - 48c )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 33: Thiến Lệ thấy! ( H )


      Edit: TrangQA830810




      Lúc Thiến Lệ tỉnh lại, phát bản thân nằm trong chăn ấm áp, tựa hồ có người nằm bên cạnh, giật mình kinh ngạc, đem người nọ đẩy xuống giường " Ngươi là ai? "

      Dưới giường truyền đến tiếng con trai hít khí. Thiến Lệ vừa nghe thanh này, hưng phấn " Là Phương đúng hay ? "

      Người nọ như lò xo bật dậy, tách cái mở đèn lên " Phương cái đầu chị, người ta vốn hiếm lạ gì chị "

      Thiến Lệ thấy người đó là Tương Ngôn Tân khỏi mười phần thất vọng, lại nghe lời chọc vào đúng chỗ đau của mình, bèn tức giận trả lời " Em cũng vậy thôi, Hân Ngữ để ý đến em, chỉ thích trai của bạn ấy "

      Hai người tức giận thở phì phò liếc nhau, nội tâm tràn đầy hâm mộ dáng vẻ thân thiết của hai em họ Phương, Thiến Lệ nghĩ nếu có trai tốt rồi, người còn lại ao ước có em hay biết mấy. Thiến Lệ cúi đầu nhìn quần áo mặc, hoảng sợ

      " Là ai giúp chị đổi áo ngủ "

      Tương Ngôn Tân quay đầu chỗ khác, khuôn mặt khỏi đỏ lên " Là em gọi nhân viên nữ vào thay giúp chị "

      " Vậy sao em ngủ giường chị? "

      Tương Ngôn Tân dùng ánh mắt như nhìn tên ngốc " Chị nhớ bản thân suýt chết chìm? "

      Thiến Lệ vắt óc suy nghĩ, mơ hồ nhớ lại thực chìm trong nước, cư nhiên may mắn chết, vậy là ai cứu ?
      Vẻ mặt Thiến Lệ đầy mong đợi " Có phải Phương cứu chị, còn giúp chị hô hấp nhân tạo? "

      Tương Ngôn Tân vừa tức vừa xấu hổ mà mở cửa rời khỏi " Nghĩ hay "

      Mà lúc này cùng tầng lầu, ở gian phòng khác. quỳ giường, cự vật thô to rất nhanh ra vào khoang miệng chật hẹp của . người đàn ông cao lớn, nửa thân chỉnh tề, phía dưới quần được kéo xuống đầu gối, giữa hai chân cự vật cứng rắn dựng thẳng, mặc cho phục vụ mình. miệng đều mỏi, uỷ khuất nhả ra, trong lòng ấm ức, có đúng hay lúc ở biển phục vụ trai chưa đủ thoải mái, vừa trở về phòng lại bắt làm tiếp.

      Phương Tử Ngôn xoa nắn khuôn mặt nhắn của em " hai vẫn còn cứng rắn đó "

      Phương Hân Ngữ đành thuận thế nằm xuống, hai chân tinh tế thon gọn dạng ra hình chữ M, hướng về phía trai.
      " Em ngoan "

      Phương Tử Ngôn phủ lên người Hân Ngữ, cự vật tiến vào vùng kín của , đem hai cánh hoa tách ra, xâm nhập vào khe thịt non mềm ướt át. Phương Hân Ngữ rên rỉ thở dốc, thân thể bé bị đụng đến loạng choạng. Ghê gớm hơn hai còn lấy gối kê đầu Hân Ngữ cao lên, để có thể nhìn chỗ hai người giao hợp. Nhìn tận mặt hạ thể bị nhét đầy, vốn chỉ là khe bằng đầu ngón tay, cư nhiên có thể chất chứa được cự vật thô to như cánh tay trẻ , còn liên tục thúc sâu vào tận cùng bên trong.

      Chỗ giao hợp ngày càng ướt đẫm, u cốc co rút hút chặt cự vật, mật dịch chảy ra ngừng, Phương Tử Ngôn dần cảm thấy tư thế này đủ thoả mãn, đưa tay cởi áo ra, ôm lấy Hân Ngữ ngồi đùi mình, mạnh mẽ đem cự vật đâm vào rút ra. Khuôn mặt Hân Ngữ phiếm hồng dán lên vai , Phương Tử Ngôn cúi đầu hôn đôi môi nhắn của em , đem dưới hai miệng đều gắt gao chặn lại.

      Phương Tử Ngôn kết thúc bằng nụ hôn sâu, thở hổn hển hỏi em " Thích hai làm vậy với em ? "

      Sắc mặt Phương Hân Ngữ như hoa đào thẹn thùng " Thích, em rất thích ...."

      Phương Tử Ngôn ngậm lấy vành tai ái muội " Có muốn cả đời đều cùng hai làm chuyện này? "

      Phương Hân Ngữ ấp úng " Ừm, em hỏi vấn đề, em có thể kết hôn ? "

      Phương Tử Ngôn im lặng hồi, sau đó hỏi ngược lại " Là ai quy định nhất định phải kết hôn mới có thể mãi mãi ở cùng chỗ "

      " Bởi vì..."

      Điện thoại di động lại vang lên đúng lúc này, cắt đứt đoạn đối thoại quỷ dị của hai người. Phương Tử Ngôn kiên nhẫn nhìn thoáng qua, lại là Tương Ngôn Tân, vốn tính bỏ mặc, nhưng em khuyên bắt máy, có lẽ có chuyện khẩn cấp. Phương Tử Ngôn ấn nút trả lời, trong điện thoại di động vang lên thanh nóng nảy của Tương Ngôn Tân.

      " Tôi...Chị của tôi thấy ..."


      Chương 34: Thiến Lệ bị bắt cóc


      Edit: TrangQA830810



      Thời điểm đưa di động cho Hân Ngữ chuyện, Phương Tử Ngôn vẫn chôn cự vật trong cơ thể , nhè luật động, cảm xúc tê dại từ hạ thể ngừng lan tràn, Phương Hân Ngữ nỗ lực ổn định giọng , hỏi Tương Ngôn Tân.

      " Thiến Lệ mất tích? Hay chỉ ra ngoài dạo lúc rồi về? "

      Tương Ngôn Tân lo lắng . " Mình vừa qua phòng chị ấy, phát cửa mở toang, trong phòng có vết tích phản kháng, thấy chăn giường, tất cả đồ bàn đều ngã mặt đất "

      Phương Tử Ngôn đột nhiên dùng lực thúc mạnh vào khe của Hân Ngữ, quy đầu phồng lớn phun ra lượng lớn tinh dịch, tràn đầy bên trong u cốc .

      " Ừ...." Cú thúc mạnh sau cùng thanh càng thêm vang dội, Phương Hân Ngữ kêu lên tiếng đau đớn, cố nén tiếng rên rỉ bật ra khỏi miệng.

      " thanh gì vậy? " Tương Ngôn Tân tò mò hỏi

      " Là mình đập trúng đầu " Phương Hân Ngữ chột dạ trả lời, sau đó với Phương Tử Ngôn " hai, nhanh tìm Thiến Lệ, trời tối như vậy bạn ấy có khả năng ra ngoài mình "

      Phương Tử Ngôn đem cự vật mềm nhũn rút ra, dịch trắng từ miệng huyệt ồ ạt chảy ra ngoài.

      " mình em đợi ở trong phòng, hai lát trở lại, bất kỳ ai gõ cửa tuyệt đối được mở " Phương Tử Ngôn hôn lên trán Hân Ngữ, vừa mặc quần áo vừa dặn dò .

      Phương Tử Ngôn bước tới gian phòng Thiến Lệ, liền thấy Tương Ngôn Tân cúi đầu ngồi xổm dưới giường, hai mắt ngây dại nhìn đống đồ đạc lộn xộn mặt đất. Phương Tử Ngôn tay túm lấy kéo ra ngoài

      " Theo tôi hỏi quầy lễ tân "

      Hai người tới trước quầy lễ tân, Tương Ngôn Tân kích động liên tục chất vấn, nữ nhân viên phục vụ mờ mịt lắc đầu . " ngại, tôi chú ý có ai ra vào, bất quá các vị có thể mở băng ghi hình ra xem xét "

      Hai người theo vào phòng an ninh, bảo an đem đoạn băng mới ghi được mấy tiếng gần đây mở ra. Gần lúc rạng sáng, ngoài hành lang phòng Thiến Lệ có hai người đàn ông trưởng thành xuất , nhìn cách ăn mặc cũng biết phải hạng người lương thiện. Bọn họ gõ cửa phòng , người trong đó hình như quen biết Thiến Lệ, mặt đỏ tới mang tai cãi cọ cùng . Thiến Lệ trong cơn giận dữ muốn đem cửa phòng đóng lại, nhưng bị bọn họ đẩy mạnh cửa bước vào trong.

      Ba người ở trong phòng khoảng mấy phút, tiếp đó hai người đàn ông dùng chăn bọc cái gì đó, len lén vác ra khỏi phòng .

      Tương Ngôn Tân cắn răng nghiến lợi . " Bọn họ cư nhiên dám bắt cóc chị của tôi! "

      Phương Tử Ngôn hỏi Tương Ngôn Tân. " Cậu biết bọn họ? "

      " Nhận biết được người cãi nhau với chị ấy, hình như là bạn của chị ấy, là dân du côn, thế nào lại chạy tới thành phố C "

      Nhân viên bảo an chỉ vào người đàn ông đầy hình xăm . " Tôi cũng nhận biết người còn lại, là tên côn đồ két tiếng ở thành phố này "

      Phương Tử Ngôn tỉnh táo hỏi. " Bọn họ thường tụ tập chỗ nào biết ? "

      Bảo an suy nghĩ chút rồi . " Những tên côn đồ này ra tay rất tàn nhẫn, ngay cả cảnh sát cũng dám can thiệp, có người bọn chúng thường tụ tập ở nhà kho lớn gần cửa biển "

      " cho tôi vị trí cụ thể của kho hàng " Phương Tử Ngôn lấy di động ra, bấm vào dãy số cuối cùng, sao đó trực tiếp vào vấn đề chính. " Có ở thành phố C , phái vài người theo tôi đến chỗ này "

      thanh trầm thấp khàn khàn ở đầu bên kia đáp lại, mang theo chút châm chọc. " Ồ? Phương có chuyện gì cần tôi hỗ trợ, là vinh hạnh cực kỳ nha "

      Mà ở căn phòng tối đen, Thiến Lệ bị trói, miệng cũng bị bịt kín phát ra thanh ô ô. gã đàn ông bỉ ổi cúi người xoa nắn bầu ngực của . " là lớn, bóp vào cũng rất thoải mái "

      Tên đàn ông áo đen bên cạnh tát mạnh gã bỉ ổi cái. " Cút mẹ mày , ông đây còn chưa chạm qua, mày dám vượt rào "

      Gã bỉ ổi ngã mặt đất, kêu gào . " dám mà đại ca, chị dâu phải cùng người khác mướn phòng sao, em bất quá chỉ cho ta bài học "

      Tên đàn ông áo đen bị trúng chỗ đau, lại tát Thiến Lệ cái " Đồ đê tiện, dám cùng đàn ông khác chạy đến thành phố C mướn phòng, bình thường luôn tỏ ra ngây thơ, ngay cả miệng cũng cho tao hôn cái, đúng là đứa con dâm đãng, ông đây gọi trăm thằng đến chơi chết mày "

      Thiến Lệ sợ đến toàn thân run rẩy, phát ra tiếng khóc cùng thanh ô ô cầu xin tha thứ. Tên áo đen nhìn gã bỉ ổi ra lệnh " Rót thuốc cho nó uống, cởi hết quần áo vứt vào phòng , chờ ông đây là người đầu tiên đến cưỡng bức nó "
      hoadaoanh thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 35: Chị cưỡng gian em trai (H)


      Edit: Dâu Tây



      Thiến Lệ bị lôi vào trong gian phòng sau đó bị đẩy ngã xuống giường, gã bỉ ổi xé quần áo ngủ người .

      " Đại ca thể đụng vào ta, mày muốn chết sớm sao?" Thấy gã bỉ ổi tách hai chân trần trụi của Thiến Lệ ra, gã cao to ở bên nhắc nhở.

      Gã bỉ ổi liếm liếm đôi môi : " Tao cũng chưa làm mà, đồ dâm đãng này cùng đàn ông mướn phòng, tao khẳng định nó cũng chưa thoả mãn, chờ đại ca làm xong, tao muốn là người thứ hai."

      Gã cao to hừ lạnh tiếng, lấy bạch phiến cất trong ngăn bàn ra: " Cho ta hút nhiều K phấn chút, chính ta tự tách bắp đùi ra cho mày cưỡi."

      K phấn là loại tổng hợp giữa "Thuốc mê" và "Thuốc kích dục", người hút phải nảy sinh những ham muốn mãnh liệt. Gã bỉ ổi xé băng dính bên ngoài miệng Thiến Lệ, áp mặt hướng về phía ống hút.

      " Hút cho tao..."

      Thiến Lệ quay đầu qua chỗ khác, như thế nào cũng chịu hít vào. Gã bỉ ổi kéo khoá quần, rút côn thịt xấu xí của mình ra, chống đỡ ở bên mép Thiến Lệ.

      " muốn hút có đúng hay , vậy ăn nó cho ông."

      cỗ mùi hôi thối xông thẳng lên mũi, Thiến Lệ bất đắc dĩ hút lấy hơi, chỉ ngụm liền cảm thấy hoa mắt váng đầu. Gã bỉ ổi thấy Thiến Lệ khó chịu, cười như nở hoa.

      " Tiếp tục hút, ha ha ha ha..."

      Mà ở phía ngoài cửa sắt, Phương Tử Ngôn đối với những tên thủ hạ : " tại đừng đả động kinh xà, nhanh chóng điều tra xem bên trong xảy ra chuyện gì."

      Tương Ngôn Tân chần chờ : " xác định chị tôi bị bắt đến nơi này."

      Phương Tử Ngôn trầm giọng : " Tôi cho người kiểm tra camera lộ trình, chiếc xe bắt cóc chị của cậu vào kho hàng này."

      Tương Ngôn Tân xiết chặt nắm tay, tức giận : " Dám chạm vào ngón tay của chị tôi, tôi lột da bọn họ."

      Hai người nhanh chóng lẻn vào bên trong, đem mấy người kia đánh ngất. Tương Ngôn Tân nôn nóng vào trong kho, kiên trì tìm kiếm, mình tìm tung tích của Thiến Lệ.

      " Hình như có người xông vào, bọn mày đừng đùa nữa, nhanh lên còn ra!" cái hướng về phía hai người còn đùa bỡn Thiến Lệ la lên. Gã cao to đè chặt lấy thân hình đầy đặn của Thiến Lệ, hưng phấn sờ soạng. Gã bỉ ổi tách hai cánh hoa phấn hồng của Thiến Lệ ra, muốn đem ngón tay nhét vào trong động , lại nghe được thanh này khiến cho mất hứng xoay người xuống giường.

      " Vốn định dùng ngón tay làm ta, mẹ nó, rốt cuộc là người nào lại dám liều mạng xông vào."

      Sau khi bọn họ dùng chăn che kín Thiến Lệ lại, mới phẫn nộ đạp cửa rời . Chờ bọn họ rồi, cái thiếu niên tuấn tú liền chạy vào, vén chăn lên khẩn trương : " Chị, chị sao chứ..."

      Thân thể trắng nõn xích lõa liền bại lộ trong khí, mang theo mùi thơm đặc biệt của cơ thể thiếu nữ, đem Tương Ngôn Tân đẩy ngã xuống chiếc giường xốc xếch.

      " Tôi muốn... Tôi muốn..."

      Thiến Lệ hút phải lượng lớn K phấn, cả người lâm vào trạng thái ảo giác, hơn nữa vừa bị hai người đàn ông kia khiêu khích, dục vọng ham muốn mãnh liệt liền dâng lên. Đối mặt với điên cuồng của Thiến Lệ, Tương Ngôn Tân cư nhiên đẩy ra được. Chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn kéo khoá quần mình xuống, kéo ra dục vọng còn ngủ say. Hạ thể ẩm ướt ngừng ma sát xung quanh vật nam tính.

      Tương Ngôn Tân chẳng bao giờ sử dụng tới nó, tâm hồn đều là màu hồng. Chưa bao giờ có cảm giác dục vọng từ hạ thể vọt lên đỉnh đầu, rất nhanh liền phồng lớn, cứng rắn ma sát tại nơi mềm mại, dần dần cảm thấy đủ...Thiến Lệ nắm lấy nam căn thô to của em trai, nhắm ngay nơi tư mật của mình.

      " muốn..." Đây là giãy dụa sau cùng của Tương Ngôn Tân, tuy rằng điên cuồng muốn thẳng tiến vào nơi sâu nhất của chị . Thiến Lệ hoàn toàn bị dục vọng làm cho choáng váng đầu óc, nghe được tiếng chống cự của em trai, đem vật nóng cứng rắn toàn bộ nhét vào nơi tiểu huyệt cần lấp đầy.

      " Ba..."

      Là thanh màng trinh bị xé rách. Phân nửa côn thịt của Tương Ngôn Tân thâm nhập sâu vào trong cơ thể của chị , tơ máu tượng trưng cho thuần khiết từ nơi hai người giao hợp chảy xuôi xuống dưới.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 36: Trong kho hàng chị em bí mật (H)

      Edit: Dâu Tây



      Lưng Tương Ngôn Tân cứng còng, tứ chi run run, quy đầu bị tiểu huyệt ấm áp kẹp chặt, cái miệng nhắn mềm mại như hé ra ngậm lấy đỉnh chóp, muốn mút sâu vào trong, liếm láp .

      Đại khái sau khi phá thân đau đớn xé rách quá thống khổ, động tác của Thiến Lệ liền ngừng lại, côn thịt bị kẹp giữa hai cánh hoa, giống như ma trảo ngừng khiến cho Tương Ngôn Tân cảm thấy ngứa ngáy. Cái mông cố hết sức vừa nhấc vừa đẩy về phía trước, thâm nhập vào sâu bên trong hoa huyệt của chị , đụng phải bối thịt, hai người triệt để hợp thành .

      Bối thịt kia vừa vặn là chỗ mẫn cảm của Thiến Lệ, ngừng kích thích dục vọng trong cơ thể . Nửa người bắt đầu đỉnh động, muốn côn thịt lần thứ hai đụng tới bối thịt kia.

      Ngoài phòng ánh đèn hiu hắt xuyên thấu qua ô cửa sổ, trong căn phòng lại bị mảnh bóng tối bao phủ. Hai chân Tương Ngôn Tân khẽ nhếch, cao nhếch lên , ở sâu bên trong cơ thể chị , ma sát ra vào nơi ấm áp

      Quy đầu có thể cảm giác được hai cánh hoa co thắt dữ dội, hai viên cao hoàn mạnh mẽ va chạm xuống bờ mông trắng noãn. Mỗi lần đều cảm thấy sung sướng đến cực hạn, những cú thúc tiếp theo lại càng thâm nhập vào sâu bên trong hơn. Hai mắt Thiến Lệ mơ hồ, bộ ngực sữa đầy đặn tùy ý lay động theo từng nhịp ra vào.

      Tương Ngôn Tân nhịn được nắm lấy hai luồng căng tròn phía trước, xoa nắn như mút kẹo ngọt. Ngại động tác của Thiến Lệ đủ nhanh, thậm chí hướng về phía trước động vài cái. Chỗ hai người giao hợp ngừng chảy ra mật dịch, tích tụ giọt xuống giường.

      Ý thức như nhắc nhở Tương Ngôn Tân, đây là loạn luân mau dừng lại, cùng giao hợp là chị của . Nhưng hãm vào dục vọng quá sâu, đủ hãm sâu..

      Khiến cho Phương Tử Ngôn cùng bọn thủ hạ khi mở cửa phòng, liền thấy thiếu nữ thân thể trần trụi cưỡi người thiếu niên quần áo vẫn còn chỉnh tề, cây gậy thô to nơi hai người kết hợp ra vào nhanh chóng theo tần xuất. Thiếu niên phát có người tiến vào, trong lúc kinh ngạc, dục vọng phồng lớn, vừa vặn chống đỡ ở cửa huyệt của thiếu nữ, phun chất dịch trắng vào trong cơ thể , khiến cho lần đầu tiên đạt tới cao trào, cả người co quắp ngã xuống người thiếu niên còn xấu hổ.

      Tận mắt thấy thiếu nam cùng thiếu nữ xuân cung đồ sống, ánh mắt bọn thủ hạ đều như sao sáng trừng lớn.

      " ra ngoài!" Phương Tử Ngôn lạnh lùng quát, mạnh mẽ đóng cửa phòng lại, đem cảnh lúng túng trong phòng phong bế.

      Chờ Tương Ngôn Tân đỡ Thiến Lệ ra, thấy trong kho hàng trói hơn mười tên côn đồ, trong đó người hôn mê chính là bạn trai của Thiến Lệ. Tương Ngôn Tân hung hăng ở đầu của đạp cước, vẫn cảm thấy đủ hết giận, cầm lấy băng ghế chuẩn bị đem đánh cho đầu rơi máu chảy.

      " Đánh chết người này đối với cậu có lợi." Trong góc khuất tới người có thân hình cao ngất, khuôn mặt tuấn mỹ tuỳ ý liếc về phía bọn họ, khí thế kia hoàn toàn áp chế Tương Ngôn Tân.

      Tương Ngôn Tân rũ mi mắt, hạ thấp tôn nghiêm khẩn cầu: " ... Có thể cho những người khác... Mọi chuyện vừa nhìn thấy .."

      Phương Tử Ngôn xoay người ra cửa chính: " Cậu tôi chưa từng nhìn thấy, còn mau mang chị cậu bệnh viện."

      Lúc Phương Tử Ngôn quay về khách sạn trời vào sáng sớm, em còn ngủ giường. Chỉ là ngủ được yên ổn, chăn đắp người bị đá xuống phía dưới. Phương Tử Ngôn cúi người kéo chăn đắp cho , em lại đúng lúc này tỉnh lại. Phương Hân Ngữ xoa xoa hai mắt nhìn thấy đó là trai, kích động nhào vào trong ngực .

      Phương Hân Ngữ lo lắng hỏi: " Thiến Lệ sao chứ?"

      Phương Tử Ngôn dịu dàng : " Thiến Lệ tại rất tốt, cần lo lắng, chúng ta về A thị trước."

      Phương Hân Ngữ nghe được Thiến Lệ có việc gì, liền an tâm theo sát trai rời khỏi khách sạn. tới ga ra để xe chiếc Rolls - Royce dừng lại ở bên cạnh bọn họ.

      Cửa kính xe được hạ xuống, lộ ra khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị. Người nọ mặc dù tuổi ba mươi, nhưng vẫn có nét sức quyến rũ theo từng năm tháng.

      Người đàn ông nhìn về phía hai người : " Phương thiếu gia như vậy sao, nếu tôi chiêu đãi hai người chơi vài ngày?"

      Phương Tử Ngôn lạnh nhạt : " Thư ký Đàm ông quá phí tâm, phái người giải quyết hết bọn côn đồ, chính là giúp tôi cái đại ân lớn."

      " Những tên côn đồ kia sớm muộn gì cũng phải thu thập." Ánh mắt sắc bén của Thư ký Đàm dời về phía Phương Hân Ngữ, rốt cuộc khiến cho tự chủ được run sợ.

      " bé này là em của cậu hay là tình nhân?"

      Phương Tử Ngôn trả lời, ôm lấy em về hướng chiếc xe của mình, khách sáo : " Thư ký Đàm, chúng tôi về trước."

      Thư ký Đàm nhìn chiếc trắng xe màu trắng rời , trong miệng lầm bầm : " em, có ý tứ..."


      Chương 37: Hai chị em mờ ám trong phòng bệnh.


      Edit: TrangQA830810



      Sau khi Phương Hân Ngữ trở lại trường học, phát Thiến Lệ còn chưa học. Kỳ bình thường Thiến Lệ rất hay trốn học, nhưng nhớ tới chuyện Thiến Lệ vừa bị mất tích, nhịn được tìm gặp chủ nhiệm lớp hỏi thăm tình huống.

      Phương Hân Ngữ nghe xong chuyện của Thiến Lệ, kinh ngạc . " Thiến Lệ nằm viện? "

      Chủ nhiệm lớp tiếp tục " Em trai Thiến Lệ thay trò ấy xin nghỉ bệnh, nghe là phải chuyển từ bệnh viện ở thành phố C về thành phố A tiếp tục điều trị, xem ra bệnh có vẻ rất nghiêm trọng "

      Phương Hân Ngữ cắn môi lo lắng, trai Thiến Lệ sao hết mà, thế nào đột nhiên nhập viện chứ? Hết giờ học, Phương Hân Ngữ chạy tới bệnh viện thăm Thiến Lệ, định tiến đến quầy hướng dẫn hỏi số phòng của Thiến Lệ, lại thấy bóng dáng Tương Ngôn Tân thoáng qua. Mới vài ngày gặp Tương Ngôn Tân gầy ít, đôi mắt ngây ngốc nhìn về phía Hân Ngữ chạy tới.

      Phương Hân Ngữ thở hồng hộc hỏi " Thiến Lệ bạn ấy tại như thế nào? "

      Tương Ngôn Tân xoa xoa đôi mắt khô khốc của mình . " Chị ấy rất tốt, mình dẫn cậu gặp "

      Phương Hân Ngữ bước theo Tương Ngôn Tân đến phòng bệnh, liền thấy Thiến Lệ tựa người giường bệnh nhàm chán chơi điện thoại di động, nhìn vẻ mặt hồng hào thản nhiên, xem ra gặp vấn đề lớn gì.

      " Thiến Lệ ..." Phương Hân Ngữ tới trước mặt Thiến Lệ, khẩn trương quan sát cả người xem có bị thương hay .

      " Mình tại có việc gì rồi, khẩn trương cái gì." Thiến Lệ nắm tay Hân Ngữ kéo ngồi xuống, nhìn Tương Ngôn Tân quát câu " Chỗ con chuyện, con trai ra ngoài "

      Tương Ngôn Tân mím môi, thần sắc cực kỳ cổ quái bước ra ngoài. Phương Hân Ngữ nắm tay Thiến Lệ, quan tâm hỏi.

      " Thiến Lệ, cậu cuối cùng xảy ra chuyện gì? "

      Thiến Lệ uỷ khuất hít hít mũi, gục vai Hân Ngữ . " Hân Ngữ, mình dường như bị cường bạo "

      Đầu Hân Ngữ ầm tiếng, ngơ ngác hỏi. " Bạn cái gì, là hay giả? "

      Thiến Lệ úp mặt lên vai Hân Ngữ cọ mấy cái rồi trả lời. " , lúc tỉnh lại mình thấy phía dưới đau quá, giống như bị xé rách vậy, chỗ đó còn chảy rất nhiều dịch thể màu trắng "

      Phương Hân Ngữ nghiến răng nghiến lợi . " Là ai làm? "

      Thiến Lệ lắc đầu " biết, mình hỏi qua em trai, nhưng nó luôn luôn trưng ra vẻ mặt ấm ức, cũng hé răng nửa lời, giống như nó mới là người bị cưỡng gian ấy "

      Phương Hân Ngữ khẽ lau mồ hôi trán, tuy rằng lo lắng cho thân thể của Thiến Lệ, nhưng thấy ấy vài câu rồi lại quay qua nhàn nhã chơi điện thoại, tựa như việc mất trinh tiết cũng phải chuyện lớn lao gì, Hân Ngữ liền yên tâm hơn.

      Thiến Lệ ngừng lại các ngón tay bấm, nâng mặt lên thở dài . " Kỳ thực đêm hôm đó mình vẫn còn nhớ vài ký ức mơ hồ, mới bắt đầu hình như chỉ có mình và người nữa ngừng đùa bỡn phía dưới của mình, sau đó lại xuất người khác nữa, đem trinh tiết mười mấy năm của mình phá , đau cực kỳ, nhưng đáng tiếc nhìn tướng mạo người đó, nếu mình tìm tính sổ. Ghê tởm hơn, thằng em trai lại chịu người đó là ai "

      Thiến Lệ mặt đỏ, tim đập mạnh tự nhiên đem chuyện thất trinh kể ra, cửa lúc này bị đẩy mở, ra khuôn mặt tái nhợt của Tương Ngôn Tân.

      Thiến Lệ ghét bỏ . " Em thế nào lại vào đây? "

      Tương Ngôn Tân hắng giọng tiếng . " Y tá chờ ngoài cửa, nếu ấy vào nghe được chị vậy nghĩ gì? "

      Thiến Lệ xua tay " ta muốn nghĩ thế nào nghĩ thế đó thôi "

      Tương Ngôn Tân quay mặt chỗ khác thanh nghiêm nghị . " Chị cảm thấy xảy ra chuyện như vậy rất tự hào sao? "

      Thiến Lệ thở phì phò trừng mắt nhìn Tương Ngôn Tân, muốn dùng lời đáp trả lại , Phương Hân Ngữ liền xen vào " Chuyện xảy ra như vậy Thiến Lệ cũng muốn, tâm tình bạn ấy mới vừa hồi phục, nên cùng bạn ấy cãi nhau "

      Tương Ngôn Tân thở dài, gọi y tá tiến vào tiêm thuốc, Thiến Lệ chịu ngồi im, ở giường nhích tới nhích lui, tránh né cây kim đưa tới. Tương Ngôn Tân đem tay Thiến Lệ nắm lấy, lại bị Thiến Lệ giở trò đùa dai kéo ngã xuống giường, sau đó bày ra tư thế thắng lợi leo lên người ngồi.

      Bỗng nhiên trong lúc đó, hình ảnh màu đen đụng vào trong óc Thiến Lệ, phảng phất nhìn thấy mình ngồi lên chỗ giữa hai chân thiếu niên, chỗ kín của hai người chặt chẻ kết hợp lại với nhau. Thiến Lệ từ người Tương Ngôn Tân bật dậy, thần sắc nghi ngờ chăm chú nhìn . Khuôn mặt Tương Ngôn Tân tái nhợt, từ giường cấp tốc ngồi dậy, chạy thẳng ra ngoài.
      Last edited: 4/9/16

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 38: Em mừng sinh nhật cho trai


      Edit: TrangQA830810




      Hai trò chuyện hồi lâu, Phương Hân Ngữ mói biết được cha mẹ Thiến Lệ vốn bằng mặt bằng lòng, hai người dù ở cùng thành phố A, nhưng cả hai đều có niềm vui riêng bên ngoài rất ít khi về nhà.

      Hai chị em mặc dù bình thường hay đấu võ mồm, nhưng rất quan tâm lẫn nhau, tuy gặp cha mẹ thường xuyên, nhưng cuộc sống trôi qua vẫn rất thoải mái. đến chuyện sinh nhật, Thiến Lệ có chút đắc ý kể.

      " Mỗi lần sinh nhật mình, mình đều đem tiền tiêu vặt của em mình vét sạch, buộc nó mua nhiều thức ăn ngon và quần áo đẹp, đến khi sinh nhật nó mình chỉ mua đôi giày đá bóng hoặc bóng rổ, bạn và bạn sinh nhật thế nào? "

      Phương Hân Ngữ trả lời " Lúc sinh nhật mình, hai đều nấu những món mình thích ăn nhất, còn làm cái bánh kem hoa quả "

      Vẻ mặt Thiến Lệ vừa thích thú vừa ngưỡng mộ " Ôi, bạn đúng là vợ hiền dâu thảo nha, vậy bạn chuẩn bị gì cho sinh nhật ấy? "

      Phương Hân Ngữ cúi đầu, xấu hổ . " Mình có chuẩn bị sinh nhật cho hai ..."

      Thiến Lệ khoa trương kêu lên. " Cái gì, ấy tốt như vậy, bạn biết báo đáp, ngay cả sinh nhật cũng tổ chức cho ấy. Đừng với mình ngay cả câu sinh nhật vui vẻ bạn cũng chưa từng qua nha "

      Phương Hân Ngữ càng vùi đầu thấp hơn, giọng mà . " Mình sai rồi..."

      " Bạn nhớ ngày sinh nhật của ấy ? "

      " Ngày 29 tháng 10 "

      " phải sắp tới rồi sao, bạn còn nhanh nghĩ cách mừng sinh nhật cho ấy "

      Phương Hân Ngữ cắn môi trầm tư suy nghĩ, tặng cái gì cũng đều cảm thấy đủ thành ý, thoáng cái chẳng biết phải làm sao. Thiến Lệ lấy cùi chỏ thúc thúc Phương Hân Ngữ chỉ vào bản thân đề nghị

      " bằng đưa cho ấy người bạn , cậu thấy được ? "

      Khuôn mặt nhắn của Phương Hân Ngữ nhăn lại. " bao giờ, hai là của mình "

      " Hừ, ấy cuối cùng cũng cưới vợ, liền kiếm người hiền lành săn sóc giống như mình đem ấm áp sưởi ấm nội tâm độc của ấy "

      " hai mình độc, ấy có mình..."

      " Nếu như bạn đồng ý đem mình tặng cho ấy, mình mặc bộ nội y hình thỏ, giấu trong hộp quà, chờ ấy mở ra, mình la lên ngạc nhiên chưa "

      Phương Hân Ngữ đứng lên " Mình phải trở về..."

      Thiến Lệ mất hứng khoát khoát tay . " Trở về , tiễn, là vật có lương tâm "

      Phương Hân Ngữ lên xe buýt trở về nhà, xe vừa vặn dừng tạm tại trung tâm thương mại, liền lập tức đứng dậy xuống xe. vào tiệm đồ lót, Phương Hân Ngữ đỏ mặt ngượng ngùng chỉ vào cái cài hình lỗ tai hỏi.

      " Nơi này có bán nội y hình thỏ hay , còn lỗ tai dài hơn cái này? "

      Nhân viên cửa hàng kinh ngạc quan sát Phương Hân Ngữ, trong lòng tự hỏi, phải đến nội y tình thú đó chứ, bé này thoạt nhìn khá tuổi thế nào lại mặc loại đồ này.

      " Thỏ tạm thời hết hàng, còn kiểu dáng mèo có được hay , còn có đồng phục ý tá, tiếp viên hàng "

      Phương Hân Ngữ cái hiểu cái gật đầu " Ừ, mèo cũng được "

      Ngày thứ ba, sau khi xử lý xong công việc Phương Tử Ngôn trở về nhà, phát trong phòng khách để hộp quà to, bất quá điều quan tâm nhất là Hân Ngữ có ở nhà. Phương Tử Ngôn lấy điện thoại gọi cho , phát tiếng chuông từ trong hộp quà vọng ra. Phương Tử Ngôn đem nắp hộp quà to bự lấy xuống, nheo mắt nhìn vào tràng cảnh xốc xếch bên trong.

      Phương Hân Ngữ ở bên trong say ngủ, đôi tai mèo hồng nhạt cài mái tóc, váy cực ngắn viền hoa hơi xốc lên, có thể thấy chiếc quần lót chữ T màu đen mặc bên dưới.

      Đầu Hân Ngữ hơi nghiêng lộ ra chiếc bánh ga tô hoa quả, nhìn như còn mất khối lớn. Phương Tử Ngôn vói tay kéo quần lót chữ T rồi thả ra, " Phựt " tiếng, quần lót như chiếc roi quất lên da thịt Hân Ngữ, kéo tỉnh lại .

      " Á...mình thế nào ngủ quên..." Phương Hân Ngữ giật mình ngồi dậy, phát trai đứng kế bên từ lúc nào, chăm chú nhìn .

      Phương Hân Ngữ giơ bánh kem về phía trai " hai, sinh nhật vui vẻ ! "

      Phương Tử Ngôn cầm lấy bánh ga tô, điều khiến cho Hân Ngữ thất vọng là, khuôn mặt trai cũng vui vẻ giống như tưởng tượng.

      Phương Tử Ngôn nghiêm mặt . " Ngày hôm nay em phạm hai lỗi biết "
      Phương Hân Ngữ trợn to hai mắt, hiểu gì cả " A " tiếng .

      Phương Tử Ngôn chỉ vào chỗ bị cắn mất bánh . " Bánh này bị con mèo cắn à? "

      Khuôn mặt Hân Ngữ đỏ rực " Xin lỗi hai, em thực nhịn được, bánh thơm quá..."

      " Còn điều nữa, nếu em ngủ trong đây, khí đủ, có thể làm em chết ngạt "

      Phương Hân Ngữ khoanh hai tay lại, cúi đầu thấp xuống, tội nghiệp . " Xin lỗi..."

      Phương Tử Ngôn đột ngột đem em từ trong hộp ôm ra " Em mặc bộ đồ này hai rất thích, cái quần chữ T này rất đẹp, có ý tứ, bất quá phía dưới mặc gì càng tốt hơn..."



      Chương 39: Cách " ăn " mới ...( H )


      Edit: TrangQA830810



      Phương Hân Ngữ bị ôm đặt lên ghế chỗ bàn ăn, mất tự nhiên di chuyển cặp mông " Cái quần chữ T này do nhân viên cửa hàng đồ lót chọn cho em, có cái lỗ ở đũng quần, em mặc rất khó chịu "

      Phương Tử Ngôn đưa tay vén váy Hân Ngữ lên, vừa nhìn phát điểm đặc biệt bên trong của chiếc quần chữ T, giữa đũng quần có chừa khe hẹp, nếu đem hai chân giang rộng có thể để miệng huyệt mềm mịn phơi bày, đoán chừng cố ý thiết kế như vậy để tăng cường tình thú lúc ân ái.

      Phương Tử Ngôn cười . " Chiếc quần chữ T này quả rất tuyệt "

      Phương Hân Ngữ nhắc nhở " hai cắm nến "

      " Được, cắm nến " Phương Tử Ngôn lấy trong túi ny lon cây nến màu sắc rực rỡ, đẩy hai chân Hân Ngữ ra, đem ngọn nến cắm vào bên trong khe huyệt căng mịn.

      " Ừm..." Phương Hân Ngữ bị dị vật lạnh lẽo cứng rắn nhét vào, khó chịu càu nhàu. " Em là cắm lên bánh kem đó, hai hư! "

      Phương Tử Ngôn ra lệnh " Để trừng phạt sai lầm em phạm, nên thay bánh kem thành em, chưa cho phép được đem cây nến rút ra "

      Phương Hân Ngữ khó khăn đứng lên, tiểu huyệt theo chuyển động của hút chặt dị vật vào sâu bên trong, khiến bước cực kỳ cứng ngắc. Phương Hân Ngữ lấy hai cây nến lớn và cây hơn cắm lên bánh kem, đại biểu cho sinh nhật hai mươi hai tuổi của trai.

      Phương Hân Ngữ châm nến rồi . " hai cầu nguyện rồi thổi nến "

      Phương Tử Ngôn tắt đèn, phòng ăn chỉ còn mấy ngọn nến thắp sáng, hai tay Hân Ngữ nắm chặt chăm chú nhìn trai nguyện ước, sau đó hai người cùng thổi nến. Phút chốc gian phòng sáng rực, Phương Hân Ngữ làm nũng hỏi nguyện vọng của hai là gì.

      Phương Tử Ngôn giơ tay nhéo cái mũi xinh của em " ra thành thực "

      Phương Hân Ngữ lè lưỡi, khinh thường hừ tiếng.

      " Bất quá có thể tiết lộ chút, nguyện vọng của mãi mãi đều liên quan tới em " Phương Tử Ngôn ánh mắt đầy ẩ ý nhìn em đắm đuối, khoé miệng mỉm cười vui vẻ làm Hân Ngữ mặt đỏ, tim nhảy bùm bùm.

      Phương Hân Ngữ vì che giấu tâm trạng khẩn trương, đánh trống lãng . " hai, ăn bánh ga tô , em đói "

      Phương Tử Ngôn dùng dao rất thuần thục, ngay cả bánh ga tô đều cắt hết sức hoàn mỹ, vốn nhìn ra bị cắt ở chỗ nào.

      " Dĩa đâu? " Phương Tử Ngôn sau khi cắt xong hỏi em .

      " Quên chuẩn bị, để em lấy " Phương Hân Ngữ chuẩn bị chạy vào bếp lại bị trai kéo lại.

      Phương Tử Ngôn vẻ mặt thần bí nở nụ cười ái muội. " cần lấy, hai có biện pháp này "

      Dưới chỉ dẫn của trai, Phương Hân Ngữ nằm thẳng xuống sàn, Phương Tử Ngôn sợ em nhiễm lạnh, dịu dàng lấy thảm bông lót phía dưới.

      Phương Hân Ngữ lo sợ bất an hỏi. " hai, muốn làm gì? "

      " Ăn bánh kem nha " Phương Tử Ngôn cầm trái cherry đặt lên môi Hân Ngữ sau đó cúi người hôn xuống, cùng nhấm nháp khối cherry kia. tiếp tục ép hai chân dạng ra hình chữ M, thưởng thức động trước mặt, đáy quần màu đen bao xung quanh miệng , càng là nổi bật khe thịt mềm mại trắng hồng, đó còn cắm cây nến.

      Phương Hân Ngữ chu môi. " hai, ngọn nến bên trong rất khó chịu "

      " Mỗi ngày đút vào sao thấy em khó chịu, còn phải muốn cái lớn hơn nhồi vào, em là trẻ con "
      Phương Tử Ngôn vén áo Hân Ngữ lên, lấy kem vẽ loạn lên hai đỉnh đào trước ngực " Em tại cũng có nước ngọt, đút cho hai ăn được ? "

      " Em nào có nước..."

      " Đây phải à? " Phương Tử Ngôn dùng tay nắm hai bầu ngực , cúi đầu liếm láp phần đỉnh.

      Phương Tử Ngôn tà mị đưa lưỡi liếm vòng quanh miệng " Nước của em ngọt, chảy ngừng, có phải cũng muốn ăn lại của hai, đút cho em được ? "

      Phương Tử Ngôn đem cây nến rút ra, Phương Hân Ngữ vời thở thư thái, lại cảm nhận được cự vật thô to chống đỡ khe huyệt, tách ra hai cánh hoa mập mạp tiến thẳng và u cốc chật hẹp.

      " Ừm... hai... phồng... thoải mái..." Cự vật của trai so với cây nến vừa to vừa cứng rắn hơn rất nhiều, vùi vào bên trong hết sức thoải mái, đụng cho linh hồn muốn bay .

      Phương Tử Ngôn vẫn dùng sức nâng mông luật động, hai tay lại đem bánh kem tiếp tục vẽ loạn ngực Hân Ngữ

      " Phía dưới ăn, chúng ta cũng nên tiếp tục ăn bánh "

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 40: Em " ăn " bánh kem người trai ( H )

      Edit: TrangQA830810



      Hai chân tinh tế của Phương Hân Ngữ mở rộng, ôm chặt lấy hông trai, quần chữ T màu đen bị kéo ra lỗ lớn, khe thịt non nớt phơi bày trong khí, bị cự vật đỏ sẫm thoả thích xâm nhập. Theo tiết tấu đâm vào rút ra, đầu ngực Hân Ngữ còn bị bôi trét bánh kem, để Phương Tử Ngôn than lam cắn mút .

      " hai... chịu nổi... căng... cứng rắn nhét sâu vào trong..." Phương Hân Ngữ thở dốc rên rỉ bật ra những từ ngữ rất gợi tình, tiểu huyệt co rút ép chặt cự vật bên trong.

      Nhìn khuôn mặt Hân Ngữ say mê đắm chìm trong bể dục vọng, càng kích thích Phương Tử Ngôn thêm điên cuồng, côn thịt nóng rực càng tăng tốc mãnh liệt thúc vào tận cùng, mỗi lần đều chạm vào điểm nhạy cảm của Hân Ngữ, làm liên tục rên rỉ .

      " hai... hai...chậm chút...chậm chút ..."

      Tần suất hai người giao hợp quả rất nhanh, phảng phất nhìn cự vật thúc vào khi nào lại rút ra rồi cắm vào làm sao, Hân Ngữ chỉ biết mở người đón nhận, khe thịt bị chà đạp đến sưng đỏ, căng chặt, giống như đến cực hạn, viên chân châu cùng hai cánh hoa trải qua lúc va chạm cũng mảnh đỏ ửng. Mật dịch theo khe huyệt ồ ạt chả ra, lại bị cự vật ma sát thành bọt trăng trắng, phun tung toé khắp vùng kín của . Trải qua hồi lâu, Hân Ngữ rốt cục bị đưa lên cao trào, mật dịch trong suốt liên tục phun ra.

      Phương Hân Ngữ xấu hổ, có chút tức giận cảm giác phun ra giống như khi tiểu, đánh vào ngực trai . " hai, muốn, muốn làm nữa..."

      Phương Tử Ngôn đưa tay nắm eo , hạ thân vẫn tiếp tục luật động " bé ngốc, chẳng phải trước đây , cái này phải là tiểu, là cao trào, nó lên em rất thoải mái "

      Phương Hân Ngữ uỷ khuất hít hít mũi, cảm giác u cốc bị nhét căng đầy, thiếu chút nữa đem cơ thể đâm thủng " hai quá...á..."

      Phương Tử Ngôn thúc mạnh, xâm nhập vào sâu bên trong, chỗ hai người kết hợp chặt chẻ khe hở. " Em xem, ở trong bụng em, và em kết hợp lại cùng chỗ, tại nơi em có thể sinh em bé "

      Phương Tử Ngôn cầm bàn tay bé của Hân Ngữ, dán lên bụng , để cho cảm nhận được cự vật to lớn của vùi sâu trong cơ thể . Vốn phần bụng bằng phẳng nay bỗng chốc gồ lên hình dáng cây gậy, cự vật còn chuyển động nhảy lên, khiến bụng theo đó cũng phập phồng. Phương Hân Ngữ cảm thấy thích thú với trò đùa mới lạ này.

      " hai bắt đầu chuyển động, em có thể thấy hai ở trong bụng em "

      Phương Tử Ngôn chậm rãi đem cự vật rút ra, bụng Hân Ngữ dần xẹp xuống, rồi lại thúc mạnh vào cơ thể Hân Ngữ, bụng lại lần nữa phồng lên.

      " Chơi vui..." Bụng Phương Hân Ngữ phồng lên xẹp xuống, bật cười ha hả.

      Thấy Phương Hân Ngữ bị chọc cười, Phương Tử Ngôn cảm thấy thành công dời lực chú ý của , nên càng tăng nhanh tốc độ đâm rút, hạ thể Hân Ngữ càng bị tàn phá bừa bãi mà hề hay biết.

      " hai em đói, em muốn ăn bánh kem " Hai người hoan ái hai tiếng đồng hồ, Phương Tử Ngôn còn ăn được chút bánh người , riêng chỉ mới ăn được quả cherry.

      Phương Tử Ngôn đem cự vật to lớn rút ra, trét bánh lên , đưa đến trước miệng em " Đói ăn cái này "

      Phương Hân Ngữ được trai dạy dỗ nhiều năm, sớm quen với cách ' ăn' này, tự nhiên hé miệng liếm mút kem dính quy đầu. Liếm vừa xong, Phương Tử Ngôn lại tiếp tục bôi lên, lần này đem đầu ấn mạnh, để cự vật nhập sâu vào khoang miệng của , đem hai gò má xinh đẹp phồng to, tiếp tục trong miệng luật động.

      cổ dinh dính nóng rực bắn ra, rưới vào họng Phương Hân Ngữ, yết hầu lăn lộn, nuốt chừa giọt nào.



      Chương 41: Ở dưới mắt Thiến Lệ, cùng trai đương vụng trộm ( H )

      Edit: TrangQA830810



      tuần lễ sau sinh nhật trai, gia đình họ Phương nghênh đón vị khách mời mà tới. trận tiếng chuông cửa gấp gáp vang lên, Phương Hân Ngữ thầm mắng người khách nào có lễ phép, vừa mở cửa liền thấy Thiến Lệ tay cầm túi xách, đầu đầy mồ hôi đứng đợi.

      " Hân Ngữ, xin cho ở nhờ " Vẻ mặt Thiến Lệ cầu xin ôm lấy Phương Hân Ngữ

      Phương Hân Ngữ kinh ngạc hỏi " Bạn xuất viện "

      Thiến Lệ trừng mắt nhìn Hân Ngữ " Mấy ngày trước mình xuất viện về nhà tĩnh dưỡng, hừ, bạn chẳng quan tâm mình chút nào, chỉ thăm mình duy nhất lần "

      Cũng phải do Phương Hân Ngữ lười thăm Thiến Lệ, mà bởi vì Hân Ngữ chút sức lực cũng còn. Từ lúc sinh nhật qua, trai đối với càng quan tâm chăm sóc, nhưng thường biểu giường, Phương Hân Ngữ cảm giác sức lực mình bị hút cạn.

      Chỉ cần ở nhà, thân thể nhắn yếu ớt liền bị hai ôm lấy, miệng huyệt lại bị cự vật thô to hung hăng xỏ xuyên, mỗi góc trong nhà đều có vết tích hai người họ từng ân ái.

      Thiến Lệ tự nhiên vào trong nhà, lấm lét nhìn trái ngó phải. " Phương ở chỗ nào? "

      Phương Tử Ngôn vừa mới từ lầu hai bước xuống, tuỳ ý mặc bộ quần áo màu đen bình thường làm việc nhà, cổ rộng mở lộ ra lồng ngực cường tráng, bước ưu nhã giống như người mẫu nam sàn diễn, hai con mắt đen sâu thẳm liếc về phía Thiến Lệ.

      Vẻ mặt Thiến Lệ si mê ngây ngốc hồi lâu, chớp mắt mấy cái lấy lại tinh thần . " Phương, em mới tới "

      Phương Tử Ngôn hơi nhíu mày, nhìn về phía em hỏi. " Bạn em sao lại tới đây? "

      Thiến Lệ vỗ vỗ túi xách cướp lời . " Em tới nhà ở nhờ thời gian "

      Phương Tử Ngôn trực tiếp thẳng. " Nhà này người ngoài thể ở "

      Thiến Lệ bị lời của Phương Tử Ngôn chặn miệng, biết trả lời ra sao, nhà họ Phương tốt xấu gì cũng hai tầng lầu rộng lớn, phòng ngủ ít nhất cũng bốn năm gian, thế nào lại thể ở. Phương Hân Ngữ nhớ tới lần trước mình trốn , Thiến Lệ chứa chấp mình, nếu cho bạn ấy ở, cũng quá đáng, nên xen vào.

      " Ý trai mình là, những phòng khác còn chưa dọn dẹp nên thể ở, vậy đêm nay bạn ở phòng mình vậy "

      Cũng biết có phải bản thân sinh ra ảo giác hay , Hân Ngữ bỗng thấy khí lạnh xung quanh trai tựa hồ nhiều hơn, lạnh đến phải run rẩy. Phương Tử Ngôn cũng thêm lời nào, cảm thấy thời gian sai biệt lắm phải làm cơm tối, thẳng vào phòng bếp. Phương Hân Ngữ tò mò hỏi Thiến Lệ, vì sao ở nhà lại chạy tới đây

      Sắc mặt Thiến Lệ đột nhiên hết trắng rồi xanh, kích động . " Mình nhớ bạn đến chơi vài ngày cũng được sao, hay muốn mình cút, vậy mình liền , được chưa "

      Phương Hân Ngữ bị doạ sợ, lôi kéo Thiến Lệ ngồi xuống, ấm ức nghẹn ngào " Mình có đuổi bạn , bạn muốn ở bao lâu cũng được "

      Thiến Lệ xì tiếng bật cười, béo hai má Hân Ngữ . " Hù doạ chút liền muốn khóc, thực là rất ngốc nha "

      Phương Hân Ngữ đẩy tay ra " Bạn chỉ thích làm mình sợ "

      Thiến Lệ nhàm chán chạy đến bên ngoài phòng bếp, nhìn lén Phương Tử Ngôn nấu ăn, vẻ mặt ao ước.

      " Đàn ông lúc nghiêm túc là đẹp trai nhất, trai cậu là đẹp trai cực kỳ lạnh lùng "

      Phương Hân Ngữ bất đắc dĩ . " Ra vẻ cực kỳ lạnh lùng cũng phải là mà nó vốn như vậy "

      Thiến Lệ cười khanh khách " bạn tuy rằng lạnh chút, bất quá trong tiểu thuyết phải hay đến mấy tên tổng giám đốc bá đạo đều như vậy hay sao, ngày nào đó mình bắt được ấy, ha ha ha”

      Phương Hân Ngữ triệt để còn lời nào để . Phương Tử Ngôn đem món ăn bày ra xong, Phương Hân Ngữ thấy trai chỉ lấy hai bộ chén đũa, nhanh chân chạy vào phòng bếp cầm thêm bộ. Sau khi Thiến Lệ xem ti vi xong liền tới phòng ăn, phát bàn bày đầy đủ các món ăn ngon, ba bộ chén đũa để ngay ngắn, nhất thời chìm trong ảo tưởng tươi đẹp. Phương bên ngoài lạnh nhạt, trong lòng ấm áp, còn rất lưu ý đến mình.Tài nấu nướng của Phương Tử Ngôn vốn bình thường, Thiến Lệ vừa đưa thức ăn vào miệng khen liên tục. Bất quá toàn bộ quá trình ăn cơm Phương Tử Ngôn hé miệng câu nào, ngay cả Phương Hân Ngữ cũng im lặng chữ. Phương Hân Ngữ liều mạng cắn chặt đôi đũa, ức chế thanh rên rỉ muốn tràn ra khỏi miệng.

      Bên dưới bàn ăn, giữa quần Phương Hân Ngữ bị bàn tay với vào, ngón trỏ và ngón giữa thon dài kẹp lại mạnh mẽ ra vào bên trong khe huyệt đỏ hồng. Đó là mấy ngón tay xấu xa của trai, hai ngón tay trong u cốc khuấy động lần tìm đến điểm nhạy cảm ấn xuống, hai cánh hoa bị chà đạp run nhè . Phương Hân Ngữ cố nén thanh, cuối cùng vẫn nhịn được bật ra tiếng rên . Thiến Lệ ăn vui vẻ, nghe được tiếng rên của Hân Ngữ,kinh ngạc hỏi.

      “ Bạn sao vậy, đột nhiên lại rên tiếng”

      Phương Hân Ngữ lúng túng lè lưỡi . “ Ăn cơm cắn phải đầu lưỡi”

      Thiến Lệ cười trêu . “ Thực bé ngốc, đến ăn cơm cũng cắn trúng lưỡi ha ha ha”

      Phương Hân Ngữ bất đắc dĩ khép hai chân lại, nhưng thế nào cũng thể đem hai ngón tay trai xuất ra ngoài, trái lại càng xâm nhập sâu hơn. Thiến Lệ giống như con heo , ăn đến ba bát cơm lớn, thỏa mãn mà than thở.

      Phương nấu ăn ngon quá, làm vợ của nhất định rất hạnh phúc”

      Phương Hân Ngữ buồn bực rên hừ tiếng, trai của cưới người khác làm vợ, muốn kết hôn người đó phải là . Phương Tử Ngôn rút hai ngón tay trong cơ thể em ra, đứng lên bắt đầu thu dọn chén đũa.

      Phương Hân Ngữ chần chờ rồi . “ hai, đêm nay em ngủ với Thiến Lệ”

      Phương Tử Ngôn dừng động tác lại, con ngươi thâm thúy hướng Hân Ngữ liếc nhìn “ Cơm nước xong đem bài tập làm tốt hẵn ngủ”

      Phương Hân Ngữ liên tục gật đầu mừng rỡ. Phương Hân Ngữ lôi kéo Thiến Lệ thư phòng, nếu hai người làm xong bài tập chi bằng đợi Phương Hân Ngữ làm xong, Thiến Lệ sao chép mới đúng. Chờ đến lúc tắm rửa rồi ngủ, Thiến Lệ miễn cưỡng muốn cùng Hân Ngữ tắm chung.

      trong phòng cởi quần áo, Thiến Lệ nhìn cơ thể Hân Ngữ cười . “ Ha ha, bạn lớn được bằng mình”

      Phương Hân Ngữ quay qua trừng mắt, cho dù trai cũng thường phát dục muộn, nhưng thể bị nha. Hai người cùng ngồi vào bồn tắm lớn, Thiến Lệ đột nhiên đẩy hai chân Hân Ngữ ra nhìn, kinh ngạc “ Phía dưới của bạn sao lại sưng”

      Sắc mặt Phương Hân Ngữ cứng đờ, nhớ tới chuyện tốt này là do trai gây ra, thể tiết lộ, nên đành lấy cớ “ Chắc do quần lót bó chặt quá”

      Thiến Lệ lên giọng dạy dỗ. “ Đừng mặc quần lót chật quá, tốt cho cơ thể”

      Phương Hân Ngữ liền thay đổi đề tài “ Thiến Lệ, nhìn bạn thế nào cũng thấy đúng lắm, có chuyện gì phải ?”

      Thiến Lệ đem khăn mặt đưa cho Hân Ngữ, để chà lưng giùm mình, thoải mái than thở. “ Ai, nơi này chỉ có bạn, mình mới dám , mình phát em trai mình có bệnh kín, liền bỏ trốn ra ngoài”

      Phương Hân Ngữ hỏi. “ Em trai bạn trước đó phải còn rất tốt sao?”

      “ Vốn là rất tốt, lúc mình ở bệnh viện điều trị, phi thường chiếu cố mình, sau đó mình mới đùa, chị thiếu chút nữa thích em, kết quả sắc mặt nó rất khó coi, còn cầm gối ném mình. Sau đó xuất viện về nhà, phát toàn bộ lưu trữ của mình mất sạch”

      “ Là trữ cái gì?”

      Thiến Lệ nghiến răng nghiến lợi . “ Là 350 AV và GV, a toàn bộ đều là bảo bối của mình, còn, còn nữa, là em trai mình làm, nhất định là nó, trong nhà chỉ có mình nó. Ghê tởm hơn chính là, nó còn nhìn lén mình tắm, bị mình phát , so với kẻ trộm còn chạy nhanh hơn”

      Phương Hân Ngữ lau mồ hôi đến mức đó đâu, hay hai người có gì hiểu lầm”

      Thiến Lệ hừ cái. “ Nhà đó mình thể ở, em trai thành biến thái, trộm AV còn nhìn lén mình tắm, còn ở nữa chắc muốn diễn cảnh loạn luân”

      Phương Hân Ngữ nhất thời im lặng. Trở về phòng ngủ, Thiến Lệ phát chăn đệm lâu chưa dùng qua, bèn hỏi Hân Ngữ. “ Có đúng hay lâu chưa ngủ trong phòng bạn, vậy bạn ngủ ở đâu?”
      Last edited: 5/9/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :