1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Em gái dịu dàng và anh trai ma quỷ - Lưu Vân ( Hoàn - 48c )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 24: Nhớ trai

      Edit: TrangQA830810



      Phương Hân Ngữ lúc ngủ có thói quen hay đá chăn, đều là Phương Tử Ngôn nửa đêm tỉnh lại giúp trùm kín, để phòng ngừa cơ thể bị lạnh.

      Buổi sáng Phương Hân Ngữ tỉnh lại, nặng nề hắt hơi cái, cúi đầu nhìn xuống cơ thể, phái chăn bị đá dưới chân từ lúc nào.

      Lúc ngồi ăn điểm tâm cùng Thiến Lệ, Phương Hân Ngữ ngơ ngẩn như người mất hồn. Thiến Lệ đưa cho tờ khăn giấy hỏi

      " Này, cậu sao lại bị cảm? "

      Tương Ngôn Tân nhìn chăm chú khuôn mặt nhắn tái nhợt của Hân Ngữ, trách cứ Thiến Lệ . " Có phải đêm qua cướp chăn của ấy, làm người ta bị cảm? "

      " Nào có, chị và cậu ấy đắp chung chăn, tại cậu ấy hơi khó ngủ, buổi tối còn mớ "

      Tương Ngôn Tân hiếu kỳ hỏi. " Nghe được ấy cái gì? "

      " Khanh khách, gọi khanh khách, chị cũng nghe ..."

      Phương Hân Ngữ mặt ửng đỏ, cả người vô lực mềm nhũn, im lặng lên tiếng. Ánh mắt của Tương Ngôn Tân cứ liếc qua đây khiến được tự nhiên.

      Chờ đến khi hai người vào lớp học, Thiến Lệ còn cố ý thầm bên tai " Em trai mình là người biết thương cây cỏ, học giỏi, chơi bóng rổ cũng giỏi, thấy em ấy hứng thú với con mình còn tưởng nó là gay, ra em ấy thích loại ngoan ngoãn hiền lành như cậu "

      Phương Hân Ngữ chỉ qua loa chống đỡ, bản thân rất mệt, gục xuống bàn nghỉ ngơi.

      Thiến Lệ buông tha vẫn vỗ vỗ lên vai tiếp tục . " Cậu đêm qua hẳn là gọi trai , nếu nhớ ấy như vậy về gặp chút, câu xin lỗi là xong thôi "

      Phương Hân Ngữ nhăn mặt " Bằng cái gì mình phải xin lỗi, ràng là ấy làm sai "

      Thiến Lệ ghét bỏ cắt ngang lời " Thôi , nhất định là lỗi của cậu, mình đây là người ngoài còn nhìn thấy rất , ấy đối với cậu tốt biết bao nhiêu, ngày đó tan học mưa xối xả, ấy đem dù toàn bộ che cho bạn, trong khi bản thân ấy ướt nhẹp, nhìn đáng thương. Đúng là người tốt, khẳng định sau này đối với vợ cũng rất tốt, ngẫm lại cảm thấy hạnh phúc a..."

      Phương Hân Ngữ đầu gục xuống bàn, tay đè lên vị trí trái tim, ức chế thống khổ ngừng dâng lên.

      hai sớm muộn gì cũng thuộc về mình, có người con khác thay thế vị trí của mình, được hai xem như tri kỷ chiếu cố cả đời, nếu như có thể sống cùng hai đến hết đời tốt rồi, vì sao em lại thể bên nhau chứ?

      Mỗi tiết tựa như năm, vất vả đến khi tan học, Thiến Lệ có việc bị gọi lại, Phương Hân Ngữ về nhà trước.

      Phương Hân Ngữ ngơ ngác mình bước ra khỏi cổng trường, lòng vô vọng nhìn bốn phía xung quanh, nhưng trong dòng người tấp nập ồn ào, thế nào cũng tìm thấy bóng dáng quen thuộc kia.

      " Nè, tan học hả, có muốn về cùng nhau? " giọng con trai dễ nghe vang lên.

      Thấy người tới là Tương Ngôn Tân, Phương Hân Ngữ lúng túng muốn lời cự tuyệt, thắt lưng đột nhiên bị lực nắm lấy kéo vào trong lồng ngực nóng rực .

      " Xin lỗi, em ấy có hẹn "

      Phảng phất giống như trôi qua mấy thế kỷ, Phương Hân Ngữ mới được nghe lại thanh quen thuộc , kinh ngạc nâng đầu nhìn lên khuôn mặt mình mong nhớ .

      Hai mắt tối đen của khoá chặt lên người Hân Ngữ, nhếch miệng cười vui vẻ.
      Tương Ngôn Tân ở trước mặt người đàn ông này có phần bị lấn át, nhíu mày

      " là gì của ấy?"

      Phương Tử Ngôn lười trả lời, nắm tay Phương Hân Ngữ bước về phía chiếc xe màu trắng, chỉ để lại tên con trai đứng trợn mắt há mồm.

      " Thắt dây an toàn vào " Đây là câu đầu tiên mở miệng với Hân Ngữ, nếu là trước đây đều tự cài cho .

      Phương Hân Ngữ có chút chưa kịp thích ứng, trai, ngay cả chút việc vặt cũng làm xong, cầm dây nịt an toàn loay hoay hồi chưa cài được.

      Phương Tử Ngôn khẽ xì tiếng, cúi người giúp cài vào, da thịt chạm nhau thân thể tự chủ sợ run...


      Chương 25: Ban đêm lẻn vào phòng của trai


      Edit: TrangQA830810



      Sau khi Phương Tử Ngôn thắt xong dây an toàn, cũng có thêm hành động gì hết. Bầu khí trong xe trở nên im lìm khiến Phương Hân Ngữ cảm thấy khó chịu, len lén liếc nhìn trai, Phương Tử Ngôn vẫn chuyên chú lái xe, vẻ mặt tuấn tú trầm ổn nếu ai nhìn vào đều tim đập thình thịch.

      Sắc mặt Phương Hân Ngữ có chút lo lắng, đột nhiên Phương Tử Ngôn mở miệng . " Đêm qua ngủ ở nhà họ Tưởng có quen ? "

      Phương Hân Ngữ trả lời chậm nửa nhịp "...hoàn hảo, em ngủ cùng phòng với Thiến Lệ "

      " Các em hai bé buổi tối chơi cái gì? "

      " Chỉ xem phim thôi "

      " Ồ?, Xem phim gì, kể cho nghe thử chút "

      " Mấy động tác phim, là...là mấy động tác đánh võ phim..."

      Phương Tử Ngôn lơ đãng nở nụ cười , khiến cho Hân Ngữ mặt đỏ tới tận mang tai, chẳng biết tại sao, luôn cảm thấy trai có thể nhìn thấu mọi việc của . Chờ chút, đêm qua rời nhà cũng với trai, làm sao ấy biết đến nhà Thiến Lệ.

      Phương Tử Ngôn vẫn cư xử như thường ngày, làm cơm tối ngon cho Hân Ngữ, phụ đạo làm xong bài tập, hai người ở phòng khách xem ti vi hồi rồi ngủ.

      Lúc này trong lòng Phương Hân Ngữ có chút khẩn trương, cho rằng làm những việc bình thường vốn hay làm. Nhưng Phương Tử Ngôn lại thu dọn xong phòng ngủ cho , biểu cứ an tâm ngủ giường .

      Phương Hân Ngữ từ lâu chưa ngủ ở gian phòng của mình, lúc nằm giường, khỏi cảm thấy xa lạ khó thích ứng. Phương Tử Ngôn kéo chăn đắp cho , ngủ ngon, liền rời nhanh.

      Phương Hân Ngữ theo bản năng gọi " hai ..."

      Phương Tử Ngôn lạnh nhạt quay đầu hỏi. " Chuyện gì? "

      " có, có cái gì ..."

      Phương Tử Ngôn mỉm cười . " Ngoan, ngủ , buổi tối đừng đá chăn "

      " Dạ..."

      Phương Hân Ngữ vẫn lăn qua lộn lại giường, chăn toả ra hương hoa Molly thơm ngát, nhất định là hai làm chăn nhiễm mùi này nồng nặc. thích mùi này tí nào, vốn quen với mùi hương Lavender có trong chăn của trai, Hân Ngữ càng nghĩ càng khó ngủ. ngủ được khiến đầu Hân Ngữ đau sắp nứt ra, khi kim đồng hồ chỉ vào mười hai giờ đêm, rốt cục nhẫn nại được nữa, len lén tới cửa phòng trai.

      Lúc này chắc trai ngủ rồi, Phương Hân Ngữ chần chờ hồi lâu, muốn vào phòng nhìn lén trai cái rồi , nghĩ vậy liền xoay cửa bước vào. Phương Hân Ngữ mặc váy ngủ hoa văn, rón rén tới đầu giường. Đèn trong phòng tắt, chỉ có ánh trăng yếu ớt xuyên qua cửa sổ chiếu vào, Phương Tử Ngôn ngủ mặt hướng về phía cửa sổ, rơi ngay vào tầm mắt của . Phương Hân Ngữ nín thở ngồi xổm xuống, ghé vào bên giường quan sát khuôn mặt tinh tế của lúc ngủ.

      giường toả ra hương hoa Lavender thoang thoảng, Phương Hân Ngữ giống như tìm được hơi ấm quen thuộc, mí mắt chậm rãi khép lại. Thân thể ngủ gật đột nhiên ngã nhào, hướng về bên phải, đập mạnh lên ngăn tủ ở đầu giường, phát ra tiếng bộp to.

      " Cạch..." Đèn ngủ đầu giường bị bật lên, ánh sáng ngọn đèn nhàn nhạt chiếu lên khuôn mặt nhắn lúng túng của Hân Ngữ.

      " Sao lại vào đây? " Phương Tử Ngôn nhíu mày hỏi, giọng lộ ra vẻ trưởng bối nghiêm khắc dạy dỗ.

      Nhất thời, Phương Hân Ngữ chẳng biết dấu mặt mình nơi nào, bèn nhanh chân chạy ra khỏi phòng, kết quả bị Phương Tử Ngôn đưa tay bắt lại.

      " Em ngủ được sao? Tối rồi còn chạy tới chạy lui "

      Phương Hân Ngữ cắn môi, tức giận . " hai, là hèn hạ ..."

      Phương Tử Ngôn nở nụ cười như có như . " lại thế nào? "

      " để cho em quen với mùi chăn của , lại cố ý thay đổi mùi khác ở phòng em, khiến cho em sao ngủ được. Mỗi ngày đều thay em đắp kín mền, giờ lại kêu em đừng đá chăn, bất cứ việc gì đều làm hết, để em cảm thấy em sống nổi "

      Giọng của Phương Tử Ngôn lộ ra cỗ bất đắc dĩ. " Lẽ nào trong mắt em, tốt với em tất cả là mưu? "

      Phương Hân Ngữ xoay người đối mặt trai, giơ tay cởi váy ngủ, lộ ra bộ đồ lót hồng phấn. " đùa bỡn cơ thể em, còn muốn chịu trách nhiệm? Em đối với rốt cuộc là cái gì, em ? Tình nhân? Hay là đồ chơi? "

      Phương Tử Ngôn thở dài " Em mong muốn là cái gì, là cái đó"

      Phương Hân Ngữ chớp mắt mấy cái, liều mạng ức chế nước mắt tràn mi, hét về phía trai. " Em hận , hận chết được, dám coi em là đồ chơi, em đây cũng xem như trai bao, bắt mỗi ngày hầu hạ em, đùa bỡn thân thể của ..."

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 26: Em cường bạo trai ( H )

      Edit: TrangQA830810




      Phương Hân Ngữ mạnh mẽ đem trai đẩy ngã xuống giường, cưỡi lên người , cố hết sức nắm lấy áo xé mở, nhưng khí lực của thực quá , chỉ giật bung được cái cúc áo, đành dùng tay cởi mấy cúc còn lại.

      Cuối cùng đem áo mở ra, thân thể Phương Tử Ngôn cường tráng dưới ánh sáng mờ nhạt càng thêm lộng lẫy hấp dẫn. Phương Hân Ngữ đưa tay lần xuống vật nam tính của , phát trong tình trạng 'ngủ say' mềm nhũn, trong cơn tức giận càng có can đảm, đem quần trai tụt xuống, tay cầm cự vật mềm nhũn, làm sao có thể nhét vào, phải nghĩ cách làm 'nó' cứng lên, bắt đầu thử xoa nắn, nhưng chút tác dụng cũng chẳng có.

      Còn Phương Tử Ngôn vẫn chăm chú nhìn mọi động tác của em , tia nhìn nóng rực thiêu đốt mặt đỏ bừng. Phương Hân Ngữ muốn bị trai nhìn như vậy, vừa định đứng lên tắt đèn. Phương Tử Ngôn cười khẽ

      " Tắt đèn tối thui, em thấy được à? "

      cũng phải, nhưng bị trai nhìn chằm chằm như vậy, cách nào tiếp tục được, cũng thể vui vẻ cưỡng bức trai. Phương Tử Ngôn liếc nhìn tủ đầu giường, Phương Hân Ngữ cũng nhìn theo , đột nhiên nhớ lại cái gì, mở ngăn kéo lấy ra mảnh vải màu hồng.

      Đó là trước đây mỗi lần trai dụ dỗ, đùa bỡn đều dùng, tại đến phiên làm chủ, Hân Ngữ lẩm bẩm tự ...

      " Nhắm mắt lại! "

      Phương Hân Ngữ hung hăn đem mảnh vải che hai mắt rồi cột lại, quả thực có hé ra nhìn cũng chỉ thấy mờ mờ lắm. Hân Ngữ mới thả lỏng tâm tình đem đồ lót thoát ra.

      " Em tại cường bạo , là đồ chơi của em, là nô lệ, dám ngỗ nghịch với em, có kết cục tốt, biết chưa? "

      Phương Hân Ngữ dùng chỗ kín nhàng ma sát lên cự vật 'ngủ', mới qua vài cái, cự vật rố cục 'tỉnh' lại, gân xanh nổi lên dữ tợn, giật giật liên hồi.
      Hân Ngữ cảm thấy vi diệu, phảng phất đem trai đùa bỡn trong lòng bàn tay.

      Phương Hân Ngữ tiếp tục lấy hai chân kẹp lại, cho cự vật phồng lớn tiến vào động , thanh khiêu khích

      " Có muốn vào? Nếu cầu em, em có thể đáp ứng "

      Hai mắt Phương Tử Ngôn bị bịt kín, khó nhịn bật ra thanh rên rỉ " Em , cầu em, cho hai vào "

      Phương Hân Ngữ nắm cự vật bóp mạnh " Gọi em nữ vương! "

      Phương Tử Ngôn nhếch miệng lên, kiềm lại nụ cười muốn tràn ra " Nữ vương đại nhân "

      Phương Hân Ngữ cúi người hôn lên môi cái " Kêu rất đúng, nô lệ của ta "
      Phương Hân Ngữ đem hai chân mở lớn, nắm cự vật thô to chống lên khe huyệt ướt át, làm cho quy đầu đẩy ra hai cánh từ từ tiến vào.

      Còn chưa vào hết, miệng huyệt căn phồng chịu nổi, nhưng nhìn đến biểu tình khó chịu dồn nén của trai, cảm thấy dị thường hưng phấn cùng thoả mãn, thân thể càng dùng lực ép mạnh xuống, tận đến khi hai người kết hợp chặt chẽ khe hở.

      " Ừm..." Hai người cùng lúc rên rỉ.
      Phương Hân Ngữ thở hắt hơi, mật dịch ẩm ướt, bắt đầu động cái mông nhắn lên xuống phập phồng.

      Khe huyệt phun ra nuốt vào cự vật đỏ sẫm, mảnh lông xanh theo tiết tấu đánh vào vùng kín trắng nõn của , ma sát lên cánh hoa mềm mịm gây ra ngứa ngáy khó nhịn. Phương Hân Ngữ nắm tay trai, để xoa bóp hai ngực

      " biểu tốt, đây là thưởng cho "

      Chỗ kếp hợp mật dịch chảy ra ngừng, rơi thẳng xuống vùng lông xanh của trai, mảnh ướt nhẹp. Dần dần, Phương Hân Ngữ ngày càng vô lực, động tác cũng từ từ chậm lại, sau cùng nằm lên người trai động đậy. Nhưng cự vật của Phương Tử Ngôn vẫn còn ngóc đầu hùng dũng, cười chế nhạo

      " Nữ vương đại nhân, tiếp tục à? "

      Phương Hân Ngữ bị kích thích phải ngước đầu lên, xiết chặt hai viên đậu đỏ trước ngực trai . " Nô lệ sao lại động, việc gì cũng để chủ nhân làm sao? "

      " Tuân lệnh, nữ vương đại nhân "

      Cuối cùng Phương Tử Ngôn cũng nắm giữ quyền chủ động, giữ chặt lấy eo của Hân Ngữ, dùng lực đem mông thúc về phía trước, thiếu chút nữa đem hồn phách đụng phải bay . Phương Hân Ngữ thở dốc liên tục, hơi sức cạn kiệt, trong miệng thầm . " Dừng, dừng, làm nữa "

      Phương Tử Ngôn giả vờ vô tội . " Nữ vương đại nhân, ra thể nuốt lời "

      Phương Tử Ngôn vẫn nắm hông em tiếp tục đâm vào rút ra, thẳng đến khi lên đỉnh cao trào phun ra tinh dịch nóng rực, mới đỡ Hân Ngữ xuống, để nằm lên khuỷu tay mình. Phương Tử Ngôn đưa tay cởi mảnh vải ra, ôm lấy Hân Ngữ mê man, ở khoé miệng hôn .

      " Em sai, tốt với em chính là để sau đó em có cách nào rời khỏi , em cuối cùng cũng thông minh lần ..."

      Đáng tiếc Phương Hân Ngữ nghe được lời , đầu tựa ở trong ngực ngủ say ...

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 27: Cùng trai đương vụng trộm ở công ty p1

      Edit: TrangQA830810



      Hân Ngữ liếc mắt nhìn đồng hồ báo thức tủ đầu giường, giật mình tỉnh giấc, cũng đánh thức người con trai ngủ bên cạnh. Chỗ giao hợp của hai người theo đó rời , dịch trắng từ khe huyệt ồ ồ chảy ra.

      Phương Tử Ngôn trong cơn buồn ngủ dần tỉnh táo, nghiêng người hôn môi em cái " Chào buổi sáng, nữ vương của "

      Phương Hân Ngữ nhớ tới tình huống đêm hôm qua, cỗ nóng rực vọt lên tới ót, mặt đỏ giống như quả táo. nhất định là bị điên rồi, tự nhiên ra vẻ nữ vương còn đòi cường bạo trai, quá...quá mất mặt rồi ...

      Phương Hân Ngữ lòng như có lửa đốt, cúi người nhặt chiếc váy dưới giường, bị trai giơ tay kéo lại. Phương Tử Ngôn nhanh chậm lên tiếng

      " Có gì mà gấp gáp, tắm xong rồi hãy mặc "

      " được, học muộn bị thầy giáo phạt đứng. Sáng hôm nay đồng hồ báo thức thế nào lại có kêu " .Mọi khi đều là trai gọi dậy, vì sao hôm nay hai cũng ngủ quên.

      Phương Tử Ngôn tiếp " Là tắt "

      Phương Hân Ngữ mở to hai mắt khó tin " Vì sao lại tắt, em hôm nay còn phải đến trường "

      Phương Tử Ngôn đem em ôm vào trong lòng " Thấy em hôm qua mệt quá, cần được nghỉ ngơi. Yên tâm, xin phép cho em, hôm nay cứ ngoan ngoãn ở nhà "

      Phương Hân Ngữ nở nụ cười tươi, trong lòng cảm thán thôi, có trai là tốt nhất. Phương Hân Ngữ tắm rồi ăn xong bữa sáng trai làm sẵn, thấy Phương Tử Ngôn quần áo chỉnh tề chuẩn bị ra ngoài, tức giận kéo áo trai hỏi

      " đâu vậy? "

      Phương Tử Ngôn xoa đầu " Công ty có số việc cần phải xử lý, em an tâm ở nhà chờ "

      Phương Hân Ngữ hỏi tiếp " Vậy chừng nào về? "

      " Buổi tối trước giờ cơm về, cơm trưa chuẩn bị xong rồi, chỉ cần hâm nóng là được "

      Phương Hân Ngữ vòng tay ôm chặt trai, chính là cho " được, xin cho em nghỉ, lại bỏ em mình, em muốn theo đến công ty "

      Phương Tử Ngôn khom người, hai tay nhéo má , căn dặn " Em muốn theo cũng được, nhưng phải ngoan ngoãn thể chạy loạn "

      Phương Hân Ngữ ghét bỏ xoay mặt tránh ra bĩu môi " Hừ, em cũng phải con nít "

      " Em ở trong mắt vĩnh viễn luôn là bé xấu xa "

      Phương Tử Ngôn cười vuốt tóc " Nhìn em xem có chỗ nào giống người trưởng thành "

      Đây là công ty chi nhánh của cha mẹ Phương Tử Ngôn đặt ở thành phố A, thuận tiện quản lý, đem công ty xử lý ngay ngắn ràng. Phương Tử Ngôn nắm tay Hân Ngữ bước vào toà cao ốc của công ty, ngang qua mấy nhân viên đều nhìn về phía Hân Ngữ, suy đoán thử xem bé này rốt cục là ai.

      Lưu Kinh Lý hèn mọn suy đoán " Đó có phải người tình bé của Phương tổng hay ? "

      Thư ký Ngô lại nhíu mày " bé này tuổi rất , nhìn thế nào cũng giống tình nhân "

      " Em biết cái gì, đàn ông ai cũng thích tuổi non nớt "

      " Ha ha, chắc có vài người như vậy " Này ám chỉ chính là Lưu Kinh Lý, nhưng thư ký Ngô ra.


      Chương 28: Cùng trai đương vụng trộm ở công ty. p2

      Edit: TrangQA830810



      Phương Tử Ngôn dẫn em tới phòng làm việc của mình, Phương Hân Ngữ đặt mông ngồi vào ghế xoay bằng da, bắt chước hình ảnh tổng giám đốc bá đạo hay xem ti vi, lật nhìn văn kiện, gõ đầu bút

      " Viết thế nào lại kém như vậy, làm lại cho tôi phần khác "

      Phương Tử Ngôn cầm lấy văn kiện ngồi ở ghế xoay, nửa người dựa vào em , liếc nhìn văn kiện " Là Lưu Kinh Lý viết ra, có vài kế hoạch tốt, em sai "

      Phương Hân Ngữ đem văn kiện đập lên bàn " Làm việc để tâm, trừ phân nửa tiền thưởng "

      Phương Tử Ngôn nâng cằm Hân Ngữ, hôn lên khoé miệng " Được, nữ vương đại nhân cái gì chính là cái đó "

      Cửa phòng lúc này vang lên tiếng gõ, Phương Tử Ngôn trầm giọng " Vào "


      Thư ký Ngô cầm tay mấy văn kiện bước vào, thấy hai người trước mặt mập mờ ngồi chung chỗ, khỏi cả người ngơ ngẩn.

      Phương Tử Ngôn lạnh nhạt " Để xuống đó, rồi rót ly nước cho em tôi "

      " Ôi, dạ " Thư ký Ngô nghe thấy bé kia là em của Phương Tử Ngôn, nhất thời giống như cây khô gặp mùa xuân, trong lòng vui vẻ. Chỉ cần bên cạnh Phương tổng có phụ nữ, vẫn còn cơ hội. Thư ký Ngô rồi, Hân Ngữ đem vị trí nhường lại, Phương Tử Ngôn ngồi xuống lật xem văn kiện.

      Phương Hân Ngữ nâng mặt lên hỏi " hai, tới công ty để xem mấy thứ này? "

      " Ừ, sau khi xem xong nếu kế hoạch tốt, muốn lập tức tiến hành "

      " Ồ...Ở bên người em mang theo kính, em cũng muốn xem chút coi viết cái gì "

      Phương Tử Ngôn nheo mắt lại hỏi " Em xem hiểu ?"

      " Đương nhiên, bình thường môn văn em học rất khá "

      " Xì, cái này cùng viết văn chút liên quan, đến ngồi vào trong lòng "

      Phương Hân Ngữ ngồi lên đùi trai, tay choàng qua vai , nhìn xem văn kiện viết cái gì . Đúng là nhìn hiểu, nhưng Hân Ngữ vẫn bày ra bộ dáng hiểu biết lắc lắc đầu " Viết thực tốt lắm "

      Phương Tử Ngôn nghiêng đầu liếc nhìn khuôn mặt nhắn của em " Vậy em giúp hai xem phải sửa làm sao "

      Phương Hân Ngữ cắn môi im lặng.

      Phương Tử Ngôn cười tiếp " Mèo tha mất lưỡi? Nghĩ ra phương án mới hai lấy roi quất mông em "

      Phương Hân Ngữ kinh ngạc " hai xấu xa, lấy roi ở đâu? "

      " Ở dưới mông em phải có cái sao? "

      Chẳng biết lúc nào, cự vật của Phương Tử Ngôn trở nên cứng rắn, chống đỡ ở vùng kín của Hân Ngữ. Phương Tử Ngôn nắm lấy eo ép xuống người mình cọ cọ, làm bộ muốn vào trong cơ thể ...
      Phương Hân Ngữ cảm giác được nguy cơ, cuống quít nhảy ra khỏi vòng ôm ấp của trai.

      Phương Tử Ngôn nắm lại hai tay Hân Ngữ " Em tính chạy đâu? "

      Phương Hân Ngữ bĩu môi " Em phải là nữ vương sao, lại dám dùng roi quất em? "

      Phương Tử Ngôn nhéo cái mũi của em " tại em phải là nữ vương, em là thư ký của "

      Phương Hân Ngữ hiếu kỳ hỏi " Thư ký là làm cái gì? "

      " Giúp chỉnh lý văn kiện, xử lý vài việc vặt "

      Phương Hân Ngữ vuốt má, suy nghĩ chút " Nghe có vẻ rất phiền phức "

      Phương Tử Ngôn lại cười " hai đích thân dạy em, giờ ra ngoài lấy cho ly nước "

      Phương Hân Ngữ ngạc nhiên " Giúp bưng nước là công việc của thư ký? "

      Phương Tử Ngôn giọng chút " Ngoan, nhanh "

      Phương Hân Ngữ ra phía bình nước rót ly đầy tràn, loạng choạng bê trở về, vừa muốn đưa đến trước mặt trai, tay lại hơi run đem nước đổ vào giữa quần . Phương Hân Ngữ khẩn trương lấy tay chà sát nơi đủng quần, kết quả giữa quần đột nhiên phồng lớn. Phương Tử Ngôn nheo mắt lại, bắn ra tia nhìn nguy hiểm

      " Ngay cả bưng nước cũng xong, nên quất cái, đem váy cởi ra, đưa mông nhếch lên "

      Phương Tử Ngôn vẻ mặt nghiêm túc đáng sợ, Phương Hân Ngữ run rẩy làm theo. cây nóng rực, cách lớp vải quần lót ép vào hoa huyệt của , chỉ nhét vào chút xíu liền rất nhanh rời ra .
      Phương Tử Ngôn chỉ vào bắp đùi mình " Ngồi lên đây "

      Phương Hân Ngữ ngoan ngoãn ngồi gọn trong lồng ngực , vẫn mặc cái quần lót , cự vật thô to chống lên động của .

      Phương Tử Ngôn mở tập văn kiện, đưa tới trước mặt em hỏi " Nhìn xem có vấn đề gì? "

      Phương Hân Ngữ tập trung nhìn vào, mắt đều lia qua lượt, đúng là chẳng hiểu cái gì, đành nhắm mắt chỉ bừa " Chỗ này ..."

      Phương Tử Ngôn nhìn chút " Rất đúng, vậy lý do sai lầm? "

      Phương Hân Ngữ nhức đầu " biết."

      " biết liền phạt, đem quần lót cởi ra "

      Phương Hân Ngữ đem quần kéo xuống, phía dưới rất nhanh liền trần trụi .
      Phương Tử Ngôn đẩy hai chân Hân Ngữ mở ra, cầm cự vật nhét vào động phía dưới, nhưng chỉ vào hai phần ba. Phương Tử Ngôn lại đưa văn kiện mới, em vẫn ấp úp trả lời xong, liền để cự vật thúc sâu vào trong, làm Hân Ngữ bật ra tiếng rên rỉ.

      Lúc này cửa lại vang lên tiếng gõ, Phương Tử Ngôn vẻ mặt bình tĩnh gọi thư ký Ngô tiến vào, cự vật to lớn của vẫn vùi sâu trong u cốc Hân Ngữ.

      Hân Ngữ thấy có người bước vào, giật mình kêu lên tiếng hai, cơ thể khẩn trương hơi run , khe huyệt theo bản năng co rút hút chặt cự vật. Thư ký Ngô thấy Phương Tử Ngôn vừa ôm em vừa xem văn kiện, trong lòng cảm thán hai em tình cảm tốt, nếu như đổi lại là em , được Phương tổng như vậy dịu dàng ôm trong ngực hay biết mấy, có thể được ở bên dù cho có là loạn luân cũng chẳng sao.

      Đáng tiếc bị cái bàn che , thư ký Ngô thể nhìn thấy chỗ kín của hai người trước mặt kết hợp chặt chẽ, khe huyệt Hân Ngữ chảy ra mật dich ướt đẫm.

      " Có chuyện gì? " Phương Tử Ngôn khép lại văn kiện, nhanh chậm hỏi.

      " Lúc mười giờ có cái hội nghị, Trương quản lý đem mấy thứ cần trình bày chuẩn bị xong, mời Phương tổng xem qua "

      Phương Tử Ngôn quay qua Hân Ngữ " Thay cầm lấy "

      Phương Hân Ngữ hơi nâng cơ thể lên cầm lấy văn kiện, cự vật và tiểu huyệt chậm rãi rời ra, sau khi đón được tài liệu, Phương Tử Ngôn nắm Hân Ngữ kéo ngồi xuống, cự vật lần nữa hung hăn tiến vào khe huyệt.

      " Ừ..." Phương Hân Ngữ phải cắn chặt môi để ngăn tiếng rên rỉ tràn ra, cú thúc mạnh đưa lên khoái cảm cao trào, chỗ giao hợp của hai người bị mật dịch phun ướt nhẹp, giọt chảy xuống. Sau khi Thư ký Ngô rời khỏi đây, Phương Hân Ngữ hỏi trai

      " ấy là thư ký của đúng ? "

      Phương Tử Ngôn hôn lên môi , đưa tay vuốt ve khuôn mặt nhắn đầy mồ hôi " Thông minh "

      " Vậy cũng dùng 'roi' quất ấy giống vậy sao "

      Phương Tử Ngôn đè cơ thể ép lên cự vật của mình " chỉ thích quất mình em thôi ..."
      hoadaoanh thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 29: Cùng trai bãi biển nghỉ mát..

      Edit: TrangQA830810



      Gần đây Thiến Lệ hay nhận được lợi lộc từ nghiệp mai mối, muốn đem em trai cùng Phương Hân Ngữ tác hợp thành đôi. Dẫn đến kết quả, lúc ở trường Hân Ngữ rất hay vô tình gặp được Tương Ngôn Tân, có điều hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, Hân Ngữ thuỷ chung đối với Tương Ngôn Tân luôn bày ra thái độ lạnh nhạt.

      Luôn bị Hân Ngữ xa cách, Tương Ngôn Tân đành tìm chị nghĩ kế, lần thứ hai nhận được hối lộ Thiến Lệ vắt óc suy nghĩ hồi, nghĩ ra diệu kế. Lập tức đến kỳ nghỉ lễ, rủ Hân Ngữ bãi biển nghỉ mát gần thành phố C, tạo cơ hội cho hai người chung đụng, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén phải sao?

      nghĩ tới Hân Ngữ rất sảng khoái đồng ý, kỳ thực từ Phương Tử Ngôn luôn bận bịu với việc học, sau đó còn phải chăm sóc em , nên hầu như chưa từng dẫn Hân Ngữ ra ngoài du lịch, có thể được du lịch bên ngoài đối với Hân Ngữ mà rất là mới mẻ.

      Phương Hân Ngữ thu thập đồ đạc cho chuyến ngày mai, bị Phương Tử Ngôn liếc mắt nhìn thấy. Vốn tưởng rằng bị trai phản đối, ấp úng mở miệng giải thích cùng bạn học ra ngoài du lịch vài ngày, kỳ quái là trai những phản đối còn chủ động giúp đem ba lô thu dọn gọn gàng ngăn nắp.

      Ngày kế tiếp Phương Tử Ngôn lái xe đưa em đến nơi hẹn, cùng chị em Thiến Lệ chạm mặt. Tương Ngôn Tân nhìn thấy Phương Tử Ngôn vẻ mặt ngây ngốc, đến khi nghe được Hân Ngữ gọi hai, sắc mặt mới dần dãn ra.

      " Lên xe " Phương Tử Ngôn mở cửa sau gọi bọn họ tiến vào.

      Tương Ngôn Tân khách khí trả lời " cần, xe buýt ở rất gần đây, mười phút là tới "

      Phương Tử Ngôn thản nhiên cười " Tôi chở mấy mấy em "

      " cần, bọn em có thể..." Tương Ngôn Tân vừa tới đó, bị giọng Thiến Lệ cắt ngang.

      " Cảm ơn trai của Hân Ngữ " Thiến Lệ đem em trai nhét vào trong xe, còn bản thân bước đến chỗ ngồi kế bên ghế lái, đưa tay kéo, nhưng thế nào cũng đem cửa xe mở ra được.

      Phương Tử Ngôn nhìn em " Hân Ngữ, em tới mở cửa "

      Phương Hân Ngữ khéo léo bước tới, nhàng tách tiếng cửa liền mở ra. Phương Tử Ngôn kéo em ngồi vào chỗ bên cạnh ghế lái, cưng chìu vuốt tóc " Thế nào lại biến thành bộ dạng ngơ ngác rồi "

      Thiến Lệ đứng ngoài xe sửng sốt hồi lâu, mới phẫn nộ ngồi vào ghế phía sau. Bãi biển nghỉ mát chỉ cách thành phố C có 50 km, chạy đường cao tốc khoảng nửa tiếng là đến, dọc theo đường Thiến Lệ ngừng thăm dò Phương Tử Ngôn đủ mọi việc, Phương Tử Ngôn vẫn kiên nhẫn đáp lời. Nào là chiều cao, tuổi tác, công tác ở đâu, vấn đề mấu chốt là từ miệng Phương Tử Ngôn biết được chưa có bạn , Thiến Lệ đối với hứng thú ngày càng tăng.

      Chờ khi đến nơi, chuyện thứ nhất cần làm chính khách sạn thuê phòng. Nhân viên đứng sau quầy lễ tân, đưa mắt lần lượt quan sát bốn người, cuối cùng tập trung người Phương Tử Ngôn, cười nịnh nọt " Các vị thuê mấy phòng "

      Tương Tân Ngôn giành trước " Hai phòng là được, em người phòng, Hân Ngữ và Thiến Lệ phòng "

      Phương Tử Ngôn bỏ mặc lời của Tương Tân Ngôn, đối với nhân viên phục vụ " Lấy ba phòng, đều phải là phòng hạng sang "

      Người nhân viên có điểm mờ mịt " Cuối cùng quý khách lấy mấy phòng? "

      Thiến Lệ nháy mắt mấy cái " Đương nhiên là ba phòng, Phương cực khổ chạy xa như vậy, lẽ nào để về mình, như vậy rất đúng, Phương, cũng ở lại chơi vài ngày nhé"

      " Vậy là ba phòng " Nhân viên nhập đăng ký vào máy tính, đưa cho Phương Tử Ngôn ba tấm thẻ mở cửa phòng. Ba gian phòng đều nằm tầng mười , lên đến nơi, quay qua đưa hai tấm thẻ cho chị em Thiến Lệ.

      Thiến Lệ kinh ngạc cầm lấy " Thế nào lại đưa cho chúng em hai cái thẻ "

      Phương Tử Ngôn vừa nắm tay em vừa mở cửa phòng " và Hân Ngữ phòng, hai chị em em mỗi người phòng "

      Hai chị em Thiến Lệ nhìn theo bóng dáng Phương Tử Ngôn dắt em bước vào trong, đến khi thanh đóng cửa vang lên mới giật mình tỉnh lại.

      Thiến Lệ lúng túng " Hai em họ tình cảm tốt, còn ở chung phòng"

      Tương Ngôn Tân lộ ra sắc mặt cổ quái " Ai biết được..."



      Chương 30: Cùng trai giao hoan nhanh trong phòng ( H )

      Edit: TrangQA830810



      Đối diện với khách sạn chính là bãi biển, hai chị em nhà họ Tưởng đứng ở dưới sảnh chờ Phương Tử Ngôn và em xuống. Đợi lúc lâu, chỉ thấy mình Phương Tử Ngôn bước tới, mặc cái quần bơi bó sát người, cơ thể cường tráng giống như pho tượng Hy Lạp, cơ bụng săn chắc, tổng thể cân xứng hoàn mỹ.

      Thiến Lệ mắt nhìn chăm chú đến ngây dại, Tương Ngôn Tân thầm nhéo cái, Thiến Lệ " Á " tiếng mới lấy lại tinh thần, xoa xoa cánh tay ai oán " Em nhéo chị làm gì? "

      Tương Ngôn Tân cười nhạo " Ánh mắt của chị lúc nãy chút động đậy, muốn bác sĩ nhãn khoa khám lại? "

      Thiến Lệ tức giận " Em mới có bệnh cần khám bác sĩ đó, cả nhà em đều có bệnh..."

      Tương Ngôn Tân cười khúc khích " Chị là đồ ngốc, vậy phải tự mắng chính mình sao? "

      Thiến Lệ ý thức được mình sai, tức giận muốn để ý đến Tương Ngôn Tân, quay qua Phương Tử Ngôn hỏi " Phương, Hân Ngữ đâu, sap ấy còn chưa xuống? "

      Phương Tử Ngôn mỉm cười " Em ấy à, phải chờ chút "

      Chờ đến khi Phương Hân Ngữ từ thang máy bươc ra, lần này tới phiên Tương Ngôn Tân ngẩn người. Phương Hân Ngữ được mười bốn tuổi, chưa phát dục hoàn toàn, hai luồng ngực tròn , mặc bộ đồ bơi màu quả hạnh, hai bắp chân tinh tế trắng hồng bước có điểm loạng choạng, nhìn hết sức yếu ớt bé, làm Tương Ngôn Tân nhịn được muốn đưa tay dìu .

      Hân Ngữ phát tầm nhìn của Tương Ngôn Tân rơi vào giữa hai chân mình, theo bản năng đem hai chân kẹp lại vùng nữ tính ướt nhẹp. Hân Ngữ mới đem phía dưới rửa ráy hồi, chính là để xoá vết tích màu trắng đục. trai ghê gớm, lúc ở trong phòng cũng buông tha, cầu tự mình thay đồ bơi cho .

      Cởi ra từng món quần áo của em , Phương Tử Ngôn hai mắt nóng rực nhìn cơ thể trần trụi của .

      " hai đừng mà, thời gian rất vội "

      Phát Phương Tử Ngôn kéo khoá quần xuống, Hân Ngữ kẹp chặt hai chân khước từ.

      " Chúng ta nhanh chút là được "

      Phương Tử Ngôn đem hai chân em đẩy ra, gác lên hông , rất nhanh hung hăng thúc vào miệng huyệt. Cửa kính phòng làm bằng thuỷ tinh, để có thể ngắm nhìn cảnh biển bên ngoài, mặc dù ở lầu cao, bị ai thấy cảnh triền miên trong phòng, nhưng Hân Ngữ vẫn cảm thấy rất thẹn thùng giống như bị ai coi trộm.

      " hai, nhanh chút, xin ..." Phương Hân Ngữ cầu khẩn trai kết thúc nhanh chút, mà Phương Tử Ngôn lại cố ý đem lời diễn giải thành ý khác.

      " Em muốn thúc nhanh hơn vào động của em sao, khe huyệt chật hẹp của em kẹp chặt, có phải là muốn mỗi ngày đều đè em ra làm? " Phương Tử Ngôn dùng sức mãnh liệt đâm vào, cự vật liên tục ra vào bằng tốc độ kinh người, kèm theo lời sắc tình khiến Hân Ngữ ngượng ngùng.

      " phải...là....A a ... hai...Thiến Lệ chờ phía dưới "

      Phương Tử Ngôn chọc rút ngừng, mật dịch chảy ra ướt đẫm rơi đầy lên sàn phòng. Phương Tử Ngôn cúi đầu hôn sâu lên đôi môi đào của Hân Ngữ, đâm mạnh vào trong, phun ra tinh dịch màu trắng.

      Trận hoan ái này chưa thể thoả mãn được Phương Tử Ngôn, nhưng vì phải hội hợp với hai người kia, đành vội vả kết thúc cuộc với Hân Ngữ. Nhưng phía dưới khe huyệt của Hân Ngữ mật dịch xen lẫn tinh dịch ồ ồ chảy ra, xấu hổ bảo trai xuống lầu trước, còn bản thân chạy vào trong buồng vệ sinh rửa hạ thể.

      Nhìn trong gương có thể thấy thiếu nữ da thịt ửng hồng, hai chân vì dạng quá lâu chưa hợp lại đươc, dịch thể màu trắng khả nghi từ giữa hai chân theo bắp đùi chảy xuống, Phương Hân Ngữ bất đắc dĩ xoa xoa hai gò má mình, giờ còn cùng hai ngủ chung phòng, hai nhất định quấn lấy cả ngày làm chuyện này, nếu như hai chị em Thiến Lệ phát được sao, chỉ nghĩ chút đều làm kinh hồn bạt vía .

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 31: trai dạy em học bơi


      Edit: TrangQA830810



      Bốn người xuất phát đến bãi biển phía trước, Tương Ngôn Tân lôi kéo chị lén " Giúp mình nghĩ biện pháp ở cùng chỗ với Hân Ngữ "

      Thiến Lệ liếc xéo Tương Ngôn Tân cái " Mới vừa rồi còn cười nhạo chị, giờ lại muốn chị giúp sao? "

      Tương Ngôn Tân khẩn cầu " Xin cậu nha, giúp tay! "

      " Hừ, gọi chị hai "

      Tương Ngôn Tân ngoan ngoãn tiếp " Chị hai, giúp em trai chị lần "

      Thiến Lệ ha ha cười lớn, vuốt đầu Tương Ngôn Tân " Ngoan lắm, chị hai giúp em "

      Đến bãi biển, Thiến Lệ hưng phấn đem dép ném qua bên, chân trần dẫm lên bờ cát trắng, hướng về phía mặt biển trước mắt gấp gáp chạy tới " Biển ơi, ta tới đây! "

      Tương Ngôn Tân xụ mặt lại " Đừng làm em mất mặt có được hay ? "

      Phương Tử Ngôn nắm tay em đến trước quầy hàng, chỉ vào mấy cái phao " Chọn cái mình thích "

      Phương Hân Ngữ khổ sở " hai, em có thể chọn , tròng cái này vào trông rất trẻ con "

      Phương Tử Ngôn quay người qua, híp mắt hỏi em " Em biết bơi sao? "

      Phương Hân Ngữ ngu ngơ lắc đầu. Trong giọng của Phương Tử Ngôn mang theo tia nguy hiểm cho phép cãi lời " Còn nhanh lên chọn cái "

      Phương Hân Ngữ nuốt ngụm nước bọt, chẳng thể làm gì khác hơn là chọn cái phao màu vàng nhạt quá nổi bật. Phương Hân Ngữ tròng phao ngang người bước vào nước biển, nước bao phủ nửa người dưới của , lạnh lẽo xâm nhập tận trong xương tuỷ

      " hai, lạnh, em có chút sợ "

      Phương Tử Ngôn ở phía sau vỗ lưng " Đừng sợ, hai bên cạnh em "

      Cơ thể Hân Ngữ hơn phân nửa chìm vào trong nước biển, phần còn lại được phao nâng nổi lên, tuy rằng hai vai đều ở mặt biển, nhưng Phương Hân Ngữ vẫn luôn cảm thấy nước biển muốn tràn vào mũi và miệng của mình.

      Phát em sợ hãi, Phương Tử Ngôn ôm lấy eo " Nơi này mực nước rất nông, em thẳng chân xuống, hoàn toàn có thể đứng lên "

      Phương Hân Ngữ làm thử, phát có thể đứng chạm đến đáy, nhất thời còn sợ hãi.

      " hai dạy em cách thở, lúc tay vẩy nước ngẩng đầu hít khí, chân duỗi cúi đầu nín thở "

      " hai, là phức tạp, em nghe hiểu "

      " làm mẫu cho em xem chút, để em học cách làm "

      Phương Tử Ngôn ở gần đó bơi vòng, động tác ưu nhã giống như người cá trong biển. Phương Hân Ngữ bắt chước học theo mấy lần, qua hồi cũng gần làm giống. Phương Tử Ngôn nhịn được hôn lên mặt em cái " Em của thông minh "

      Thiến Lệ ở gần đó nhìn thấy cực kỳ ước ao, bèn chạy tới quầy hàng mua cái phao vòng, mang lên người rồi chạy tới với Phương Tử Ngôn " Phương, em cũng biết bơi, dạy em "

      học duỗi chân, Hân Ngữ nghe vậy chợt ngừng lại, đôi mắt như trân châu đen nhìn chăm chú vào hai người. Phương Tử Ngôn nhìn về phía vùng nước sâu phía trước, Tương Ngôn Tân bơi rất vui vẻ " Em trai em phải biết bơi sao? "

      Thiến Lệ vẻ mặt ghét bỏ " Nó quá ngu ngốc, dạy hoài được "

      Phương Tử Ngôn chỉ lạnh lùng trả lời " Vậy em ráng luyện nhiều chút ". Dứt lời, Phương Tử Ngôn nắm lấy phao của Hân Ngữ " ra vùng nước sâu thử xem "

      Thiến Lệ xiết chặt phao, phì phò tức giận, nhìn về phía xa xa hướng Tương Ngôn Tân hét lớn " Ngu ngốc, nhanh cút sang đây cho chị, ngay cả bạn cũng muốn theo đuổi sao? "

      Phương Hân Ngữ bị trai kéo ra xa, sợ đến bắp chân đạp loạn dưới nước " hai, muốn a, em rất sợ ..."

      Phương Tử Ngôn dịu dàng " hai để cho em sặc chút nước nào, ngoan thả lỏng chút "

      Phương Hân Ngữ bị đẩy ngày càng xa, cơ thể bé phiêu du mặt biển bao la rộng lớn, cảm giác đặc biệt bất lực. Ở thời điểm Hân Ngữ khẩn trương muốn khóc, đôi tay dài rộng ấm áp ôm lấy nhàng

      " Cuối cùng chỉ còn hai chúng ta "


      Chương 32: Cùng trai ân ái biển ( H )

      Edit: TrangQA830810




      Bị vây trong vòng tay ấm áp của trai, Hân Ngữ dần bình tĩnh lại. Phương Tử Ngôn xác định em còn sợ hãi nữa, chậm rãi buông ra

      " Làm lại lần nữa động tác hai dạy em "

      Phương Hân Ngữ rời khỏi ôm ấp của trai, tuy còn chút sợ nhưng vẫn cứng đờ nhút nhích. Phương Tử Ngôn nghiêm nghị " hai mới vừa dạy chẳng lẽ em nhớ ? Thế nào hồi trở về như cũ? "

      Phương Tử Ngôn đưa tay đỡ bụng Hân Ngữ, để cặp mông của trồi lên mặt biển, với giọng ra lệnh " Hóp bụng hít khí, lòng bàn tay rẽ nước hướng ra phía ngoài, lại ngẩng đầu "

      Phương Hân Ngữ nghe theo lời bắt đầu hoạt động, Phương Tử Ngôn thấy làm tệ, len lén buông tay để cho Hân Ngữ bơi . Phương Hân Ngữ cho rằng trai còn nâng mình, nên bất tri bất giác bơi rất lâu, chờ lấy lại tinh thần mới phát trai cách mình khoảng khá xa.

      Giống như mất lực chống đỡ, cả kinh quơ quơ loạng choạng, hướng trai kêu to " hai, hai..."

      Phương Tử Ngôn giống như nhân ngư bơi lại, ôm lấy Hân Ngữ than thở " Thực đúng là thể rời khỏi sao "

      Phương Hân Ngữ tựa đầu vào người trai, khuôn mặt nhắn cọ qua cọ lại lồng ngực cường tráng, bờ môi mềm mại còn vô ý ma sát lên hai đỉnh đậu đỏ trước ngực.

      " Ừm...tiểu ở trong biển còn biết còn biết quyến rũ hai..." Phương Tử Ngôn cúi đầu đem môi che lại bờ môi đào của Hân Ngữ, cạy mở hàm răng ra, đưa lưỡi tiến vào khoang miệng đùa giỡn đầu lưỡi , ngừng trao đổi nước bọt.

      lúc Hân Ngữ muốn ngất vì thiếu dưỡng khí, Phương Tử Ngôn chợt buông môi ra rồi chìm xuống dưới nước, vén áo tắm bó sát của lên, cắn vào hai đỉnh phấn hồng đầu lưỡi theo đó liếm láp mút mạnh.

      Phương Tử Ngôn đưa tay đến đáy quần bơi của Hân Ngữ, cách lớp vải đem ngón trỏ chọc vào trong khe huyệt, lại dùng thêm kỹ xảo khuấy động đem ngón cái và ngón trỏ nắm lấy viên chân trâu chà sát. Cả người Hân Ngữ giống như bị dòng điện chạy qua, hạ thể vô thức phối hợp với động tác của ngón tay , Phương Tử Ngôn đột nhiên lên tiếng , vẻ mặt mang ý cười trêu.

      " Em muốn nha, kẹp chặt "
      Phương Tử Ngôn đem mông Hân Ngữ nâng lên, tách hai chân ra vắt ngang eo mình. Phương Hân Ngữ có thể cảm nhận được cự vật nóng bỏng cách lớp vải tìm đến động xâm nhập vào trong.

      " Liền làm như vậy cũng tồi " Phương Tử Ngôn hít sâu hơi, tuy cách lớp vải vẫn tại miệng huyệt đâm vào rút ra, nhưng do vải vóc cảng trở chỉ có thể tiến vào phần.

      Phương Tử Ngôn vẫn mãnh liệt đâm vào rút ra, mặc dù được vùi sâu trong u cốc chật hẹp, nhưng cảm giác mới lạ lại kích thích từng trận vui vẻ, Phương Tử Ngôn liền tiếp tục gia tăng tốc độ luật động. Phương Hân Ngữ cũng tràn đầy cảm xúc khoái hoạt, mặc dù bị cự vật nhồi nhét, nhưng thân thể chìm trong nước biển lạnh lẽo, hạ thể bị gậy thịt nóng rực ma sát lên vách động mềm mịn khiến cho vừa căng vừa tê dại.

      Hai người ở ngoài biển triền miên hồi lâu, Phương Tử Ngôn vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, sắc trời dần dần tối xuống, nước biển ngày càng lạnh hơn, Phương Hân Ngữ run rẩy " hai, nhanh chút, trong nước lạnh quá "

      Phương Tử Ngôn dừng động tác lại, trở mình nằm ngửa ở mặt nước, hai chân thon dài tách hai bên người Hân Ngữ ra, để cự vật đối diện khuôn mặt nhắn của " Dùng miệng giúp hai bắn ra, để kết thúc sớm chút "

      Nghe được có thể kết thúc rồi lên bờ, Phương Hân Ngữ chẳng chút do dự cúi đầu, ngậm lấy gậy thịt vào trong miệng liếm mút. Dùng miệng giao hoan, đối với Hân Ngữ là việc rất hay làm, nên tương đối thành thạo. Trong đầu Hân Ngữ chỉ mong nhanh kết thúc, dùng môi đè ép cự vật, đầu lưỡi khuấy động quy đầu, rốt cục côn thịt chậm rãi phồng lớn, ở trong miệng phun ra tung toé tinh dịch mằn mặn xen lẫn vị mặn của nước biển, Phương Hân Ngữ cố gắng nuốt xuống, nhưng do quá nhiều, vẫn có ít từ khoé miệng chảy ra lẫn vào trong nước.

      Phương Tử Ngôn mệt mỏi ôm em trở lên bờ, phát bãi cát tụ tập đám đông.

      " Có người chết đuối rồi! "

      " xem tình huống ra sao "

      Phương Hân Ngữ đến nhìn vào trong, liền thấy Thiến Lệ sắc mặt tái nhợt ngã bãi cát, Tương Ngôn Tân mở miệng Thiến Lệ, tay ngừng ấn xuống bụng . Người xung quanh đều mang thái độ đứng xem vui, ai tiến lên hỗ trợ.

      " Làm hô hấp nhân tạo cho em ấy " Phương Tử Ngôn trầm giọng .

      Tương Ngôn Tân sợ hãi biết làm sao, lúng túng với Phương Tử Ngôn " Em biết, có thể làm giúp ? "

      Phương Tử Ngôn vẫn đứng yên nhúc nhích, chỉ dùng lời đáp lại " Nắm lỗ mũi sau đó đem khí thổi vào trong miệng em ấy "

      Tương Ngôn Tân chần chờ chút, cuối cùng vẫn cúi đầu hôn lên đôi môi chị ...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :