1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Em gái dịu dàng và anh trai ma quỷ - Lưu Vân ( Hoàn - 48c )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 8: Em giúp trai tắm

      Edit: TrangQA830810




      Ánh đèn trong phòng tắm sáng rực, Phương Tử Ngôn cởi áo sơmi trắng, lộ ra vóc người săn chắc, chút mỡ thừa nào, lúc này Phương Tử Ngôn sớm rút vẻ mặt ngây ngô thời niên thiếu, ngũ quan nét như dao khắc, đầu lông mày hơi giơ lên cùng đôi mắt xếch, khí chất hơn người có phần cuồng ngạo.

      Phương Hân Ngữ ngưỡng mộ ngắm nhìn cơ ngực cường tráng của cậu, gương mặt hơi phiếm hồng, thân thể thoáng lùi về sau chút. Cử động nho này bị Phương Tử Ngôn phát .

      Phương Tử Ngôn cúi thân xuống, khuôn mặt đẹp trai kề sát , hô hấp phả ra mặt Hân Ngữ

      " Em chưa từng thấy hai cởi quần áo sao, vậy mà còn xấu hổ?"

      Phương Hân Ngữ cúi thấp đầu, ấp úng rằng " phải, là em..."

      Phương Tử Ngôn lấy ra dây cột tóc che lại ánh mắt Phương Hân Ngữ, cắt đứt lời giải thích của

      " Xem ra em vẫn thích mang cái này "

      Bị bóng tối bao trùm, Phương Hân Ngữ ngược lại càng an tâm, tay bị Phương Tử Ngôn cầm lấy, đưa về phía quần cậu.
      Phương Tử Ngôn " Giúp hai kéo khoá xuống ..."

      Phương Hân Ngữ ở chỗ nhô ra sờ thấy khoá kéo, sau đó được Phương Tử Ngôn dẫn dắt, đem quần trong cũng cởi ra.

      " Đừng sợ, nó là ' cậu ' của hai, nó rất thích phía dưới ' động ' của em, chờ em trưởng thành thêm chút, để hai thứ đó kết hợp lại với nhau được hay ? Bé ngoan "

      thanh của Phương Tử Ngôn ngừng đầu độc, dụ dỗ em tiếp xúc với vật nam tính.

      Phương Hân Ngữ nghe hiểu được trai cái gì, mơ hồ lên tiếng đáp ứng, hai bàn tay bé cầm lấy, mặc dù nhìn thấy ' cậu ' là dáng dấp như thế nào, lại cảm nhận được vật ấy nóng rực và cứng rắn, chẳng biết tại sao luôn có cảm giác hết sức quen thuộc.

      ' Cậu ' này dài như cây gậy, vừa nóng, còn có thể nẩy lên, Phương Hân Ngữ thấy rất thần kỳ, tay tiếp tục thăm dò xuống phía dưới, đụng phải hai quả đào tròn tròn, tò mò đưa tay búng cái.

      " Ừm..." đỉnh đầu , Phương Tử Ngôn phát ra tiếng kêu rên khó nhịn, trầm giọng ra lệnh cho em " Dùng đầu lưỡi liếm nó "

      Phương Hân Ngữ chần chờ chút, sau đó nhành lè lưỡi liếm đỉnh ' cậu '

      " Tiếp tục, dùng cả lưỡi liếm toàn bộ ..."

      thanh trai trở nên kỳ quái, hình như chịu áp lực gì đó, Phương Hân Ngữ ngoan ngoãn nghe lời liếm từ đỉnh xuống phía dưới, đặt biệt hai viên tròn tròn, há miệng ngầm nó vào trong, nhè mút, cảm nhận được mùi vị tươi mát của trai.

      Giọng của Phương Tử Ngôn càng khàn " ' Động ' của em còn bé quá, nên hãy dùng miệng ngậm nó vào "

      Phương Hân Ngữ lại đồng ý " Nó quá lớn, em ngậm hết "

      " Chỉ cần ngậm chút thôi là được "

      Phương Hân Ngữ khổ sở dùng cái miệng nho ngậm vào đoạn, đến khi thấy khoang miệng chẳng còn chỗ tiến vào. Phương Tử Ngôn nhượng hai tay Phương Hân Ngữ nắm chặt hơn nửa đoạn ở phía ngoài, bắt đầu ở trong miệng nhàng luật động.

      Phương Hân Ngữ cảm giác cây gậy thịt cứng rắn ma sát đầu lưỡi, rút ra cắm vào đôi môi khiến Hân Ngữ rất khó chịu. Đại khái nửa tiếng trôi qua, mà cây gậy thịt vẫn rút ra đâm vào có dừng lại, Phương Hân Ngữ rốt cục chẳng chịu nổi, cự tuyệt dùng miệng tiếp tục an ủi nó.

      Phương Tử Ngôn khó có được bức bách , cũng vào bồn tắm đôi mặt với em , đem hai chân kép chặt cây côn thịt, bên cúi đầu hôn lên đôi môi Hân Ngữ, bên ngừng vận động.

      Bởi vì thể gây thương tổn cho em , nên động tác hôn môi của có phần bạo phát, nước bọt theo khoé miệng chảy ra liên tục. Phương Hân Ngữ ôm hông trai, cây côn thịt vô ý tiến sâu vào vùng kín phía trong, ma sát hai cánh hoa vừa tê vừa nhột, khe huyệt run rẩy, chảy ra dịch thể trong suốt hoà lẫn tia máu, vào bồn tắm.

      Đột nhiên Phương Tử Ngôn đứng dậy, đem côn thịt lần nữa nhét vào miệng Phương Hân Ngữ, phun ra tinh dịch màu trắng. Miệng Hân Ngữ nhắn quá chật hẹp, nên nuốt kịp, màu trắng từ khoé môi tràn ra chảy xuống.

      " hai, xong rồi à?"

      Phương Hân Ngữ khó chịu chùi miệng hỏi, ăn ' cậu ' của hai đúng loại dằn vặt.

      Phương Tử Ngôn lên tiếng, ôm em vào lòng, cảm nhận thân thể mềm mại của . Nhưng mà Phương Hân Ngữ cũng biết, đối với khoảng thời gian kế tiếp, đây chỉ mới là khởi đầu ...

      Phong Vũ Yên thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 9: Cùng trai tiếp xúc thân mật giường ( H )

      Edit: TrangQA830810




      Phương Tử Ngôn đòi hỏi cực hạn đối với em trong phòng tắm, buổi tối mỗi ngày sau khi hai người tắm xong, Phương Tử Ngôn đều ôm Phương Hân Ngữ tiến vào phòng của mình.

      bé Phương Hân Ngữ toàn thân trần trụi nằm giường, mắt bị mảnh vải che khuất. Hai chân bị ép cong lên giơ về phía trước, cự vật đỏ ngầu bị kẹp chặt giữa hai đùi, kịch liệt ma sát với vùng kín, hai cánh hoa bị đẩy tách ra, mật dịch theo khe huyệt nho chảy ra ướt đẫm.

      Phương Hân Ngữ sớm trải qua những vui vẻ của tình dục, miệng hé ra thở dốc liên tục, Phương Tử Ngôn thấy vậy dừng lại động tác, cúi người hôn lên cái miệng nhắn của em , sau đó dời đến cổ liếm mút những dấu hồng nhạt.

      " Em thấy khó chịu? Chờ em trưởng thành thêm chút nữa, cho em thoải mái hơn nhiều "

      Phương Tử Ngôn cắn vành tai trân châu của , dụ dỗ mà , sau đó đem Phương Hân Ngữ lật lại đưa lưng đối diện với mình.

      " thích nhất tư thế này "

      Phương Tử Ngôn tay kéo nửa người của em , tay đem hai chân quỳ của kẹp lại, lần nữa dùng côn thịt ma sát u cốc của Hân Ngữ.
      Phương Tử Ngôn để lại từng dấu hồng ngân cái lưng trắng như tuyết của Hân Ngữ, đâm mạnh vài cái rồi nhành rút cự vật to lớn của mình ra, đưa tay về phía u cốc trêu chọc, vỗ về hai cánh hoa vừa bị tàn sát bừa bãi.

      " Á a... hai..."

      Phương Hân Ngữ bị khiêu khích chịu nổi, ôn nhu gọi trai, giống như cầu xin buông tha, lại tựa như rên rỉ vui mừng.

      " hai ở đây, đùa bỡn cái động của em, Hân Ngữ có thích hai làm vậy hay ? "

      " Ừm ...a... hai a..." Phương Hân Ngữ cảm thấy vô cùng thoải mái, mọi lỗ chân lông cơ thể đều run rẩy ngừng.

      " Muốn vĩnh viễn làm loại chuyện này với hai, được hay ? "

      " Được ..."

      Phương Hân Ngữ vẫn chưa hiểu tình cảnh thân mật tại mang ý nghĩa gì, chỉ biết thực rất thích trai, cũng thích được chăm sóc cả đời, tối đến làm chuyện vui vẻ thoải mái này với hai.

      Phương Tử Ngôn ra vào tiếp mấy trăm lượt, mới đem em xoay lại đưa cự vật vào cái miệng nhắn ma sát mấy cái liền phun ra tinh dịch màu trắng. Mở hai chân Hân Ngữ ra, nhìn chỗ kín trải qua chà sát sưng đỏ lên, hai cánh hoa cũng bị tàn phá đến đáng thương, khỏi cúi đầu hôn lên nụ hoa của em .

      Phương Hân Ngữ có chút mệt mỏi, vừa muốn nhắm mắt vào mộng đẹp, lại bị trai bế lên.

      " hai, làm gì vậy? " Phương Hân Ngữ xoa hai mắt híp lại, uỷ khuất .

      " Vừa rồi trong phòng tắm mới làm có lần, còn xa lắm mới đủ, chúng ta tiếp tục "

      Lần này Phương Tử Ngôn đổi tư thế mới, nhượng em ngồi bệt xuống khoanh hai chân lại.

      Phương Tử Ngôn nằm dài giường đỡ lấy em mơ mơ màng màng, khoanh chân ngồi lên cự vật to lớn, cặp mông đè ép cây gậy thịt ma sát liên hồi, hai bàn tay chống lên cánh tay Phương Tử Ngôn. Vùng kín của Hân Ngữ trải qua cự vật trêu chọc, chảy ra nhiều mật dịch, đem địa phương chỗ hai người tiếp xúc thân mật ướt dầm dề, Phương Tử Ngôn cũng quên khiêu khích .

      " Em chảy nhiều nước, nhưng đáng tiếc em bây giờ còn quá , nên chưa thể đưa vào được "

      Phương Hân Ngữ có chút thanh tỉnh, nghi vấn hỏi " Cái gì ? "

      Phương Tử Ngôn hăng hái luật động, thanh tà ác " Chính là cái khe phía dưới, nó là của riêng hai "

      Phương Hân Ngữ biết đại khái chỗ khe trai , lúc tắm bị trai bắt cúi người vểnh mông lên từng lén nhìn trộm qua chỗ kín của mình, phát cái hẹp dài nho bí động.
      Phương Hân Ngữ khỏi bị doạ ra mồ hôi lạnh, cái động xíu đó, có thể nhét vào cự vật to lớn của hai, lỡ như căng quá bị rách phải làm sao...


      Chương 10: Rốt cục bị phá lớp màng mỏng ( H )

      Edit: TrangQA830810



      Chỉ chớp mắt hai năm trôi qua, Phương Hân Ngữ duy trì thói quen ngủ ở phòng trai, mỗi đêm cùng làm chuyện thân mật, bây giờ tự động đem quần áo cởi sạch, vểnh cái mông nâng lên cao, để tiện cho trai trêu đùa vùng kín, mỗi chỗ khắp cơ thể Hân Ngữ đều bị trai hôn liếm, chơi đùa qua chỉ trừ cái khe .

      Mười bốn tuổi, giữa hai chân Phương Hân Ngữ kẹp chặt cự vật, dịch trắng phun đầy vùng kín của , chảy qua khe huyệt xuống giường, nụ hoa trắng nõn nhú lên chút ít lông mao, mang ý nghĩa bắt đầu trưởng thành.

      Phương Tử Ngôn động tình ôm lấy em mềm mại, hôn sâu cái miệng đào nhắn, ngón tay men theo cơ thể tiến vào khe mất hồn, chỉ xoa , động vào lớp màng mỏng.

      " bé của , có thích như vậy hay ? " Phương Tử Ngôn dán chặt vào đôi môi Hân Ngữ, vừa hôn vừa .

      " , sâu chút...sâu thêm chút nữa..." Phương Hân Ngữ cảm thấy còn thiếu nhiều lắm, muốn được tiến vào thêm chút, tốt nhất là vật to lớn chèn vào.

      " Bảo bối, nếu sâu thêm nữa, thân xử nữ của em bị phá bởi ngón tay, cái đó phải để hai chọt rách "

      " Em muốn nhìn chút của hai..."

      Phương Hân Ngữ ngây thơ , mấy năm nay tuy rằng ngày đêm tiếp xúc thân mật, nhưng trai cho xem cây gậy to lớn của , tò mò muốn biết rốt cục nó có hình dạng như thế nào.

      " Nhìn cũng được, bất quá em phải để nó vào cái động " Phương Tử Ngôn dứt lời, ngón tay ra vào tăng lực, dẫn tới em trận vui vẻ.

      " Nhưng nó lớn như vậy, tiến vào có thể đau quá ? "

      " Lần đầu tiên có chút đau nhức, tiếp đến rất thoải mái, sau đó mỗi ngày em đều cầu xin "

      " Em mới như vậy..." Phương Hân Ngữ quay mặt qua chỗ khác mân mê đôi môi, dừng chút thêm " Chỉ cho vào đoạn "

      " Theo mong muốn của em "

      Phương Tử Ngôn sớm biết như thế, cầm lấy tay , cởi ra mảnh vải che mắt

      Thoáng cái sáng chiếu vào mắt, Phương Hân Ngữ còn chưa kịp thích ứng, nóng ruột tìm kiếm trai. Cúi người nhìn xuống cự vật, so với trong tưởng tượng của Hân Ngữ giống nhau, màu sắc đỏ sẫm, hình dạng như cây gậy lớn, sinh trưởng ở phía dưới của hai .
      Phương Tử Ngôn dùng cự vật chống vào phần nữ tính của em , ma sát hai cánh hoa non mềm, kích thích

      " Có lớn hay , thích chứ? "

      " Lớn, là doạ người..." Phương Hân Ngữ xanh mặt trả lời.

      " Em rất nhanh thích, đưa vào, vừa mới đầu có điểm đau nhức nhịn chút "

      Phương Hân Ngữ mặt choáng váng " Nhanh như vậy, , em chưa chuẩn bị xong đâu "

      Phương Tử Ngôn làm thế nào có khả năng nghe lời , lơ đễnh cười đùa " Em ướt đẫm ..."

      " chỉ được tiến vào chút thôi " Vào thời khắc mấu chốt, Phương Hân Ngữ quên cò kè mặc cả.

      Tay mở ra hai cánh hoa, quy đầu theo khe xâm nhập.

      " Đau quá rồi, hai " Phương Hân Ngữ kêu đau nắm lấy cánh tay của trai, khước từ tiếp tục tiến vào.

      Nhưng thức ăn đưa tới miệng sao có thể ăn, Phương Tử Ngôn hôn lên khuôn mặt bé của em , dịu dàng an ủi, hạ thể lại chậm rãi tiến vào chút, thẳng đến khi đụng phải lớp màng mỏng.

      Phương Hân Ngữ bị trai hôn môi, ngực được bàn tay xoa nắn, cơ thể tràn lên cảm giác vui vẻ đê mê, chợt vùng kín truyền đến cổ đau đớn kịch liệt, đau đến thiếu chút nữa khóc thét ầm lên.

      Hoá ra tiến vào được phần ba, đâm rách lớp màng ở trong cơ thể em mười bốn năm.

      Phương Tử Ngôn nắm cánh tay em , hạ thể lại nghiêng về phía trước chút nữa, bên thấp giọng vỗ về, bên tiến nhanh vào động , thẳng đến khi hai người triệt để hợp lại thành .

      Phương Tử Ngôn còn cố ý nhượng em nhìn vào phần bụng của bản thân , Hân Ngữ phát vùng bụng vốn bằng phẳng của mình phình to, ràng gồ lên hình dáng cây gậy dài.

      " cư nhiên nhét toàn bộ vào, phải chỉ tiến vào chút thôi sao, hai quá đáng ghét..." Phương Hân Ngữ cảm nhận ha thể bị xé rách thống khổ.

      Phương Tử Ngôn nắm chiếc mũi của em , dịu dàng " bé ngốc, nào có ai làm tình chỉ tiến vào chút xíu, với lại em lớn rồi, có thể thừa nhận được của "

      " Hừ, cũng rất khó chịu , nhanh lên chút rồi lấy ra ngoài " Phương Hân Ngữ phát trai hô hấp dồn dập, tựa hồ đè nén gì đó.

      Phương Tử Ngôn đem hai chân em tách ra để thắt lưng mình, hạ thể bắt đầu nhàng động luật

      " hai rất thoải mái, cái động của em so với bất kỳ địa phương nào đều mềm mại, rất nhanh thôi lập tức cho em sung sướng "
      Phong Vũ Yênhoadaoanh thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 11: Bữa sáng trai " đút thức ăn " ( H )

      Edit: TrangQA830810



      Sáng sớm Phương Hân Ngữ rời giường, vẫn còn trong trạng thái chưa tỉnh táo, tách hai chân ra thấy cánh hoa sưng đỏ, ít dịch màu trắng chảy xuống lúc đứng dậy.

      Tình huống kịch liệt ngày hôm qua như ra trước mắt, đại khái bởi vì muốn xem khi hai người kết hợp, nên trai để tựa vào gối nâng đầu lên cao, có thể nhìn thấy ràng hạ thể trần trụi bi cây côn thịt thô to ra ra vào vào, bụng mỗi khi bị đâm vào đều phồng lớn lên.

      Hai chân dang ra gác vai trai, theo mỗi động tác đâm và rút ra đều co quắt ngừng, khe huyệt bị ma sát chảy ra nhiều mật dịch, cái miệng nhắn của vô ý thức rên rỉ, đôi mắt nhắm lại tận hưởng vui vẻ.

      " hai, chút, bụng trướng..."

      Phương Hân Ngữ thở dốc cầu xin tha thứ, trái lại làm cho Phương Tử Ngôn càng trở nên kịch liệt luật động.

      " Rất thoải mái đúng hay ? thích bộ dạng bây giờ của em "

      Phương Tử Ngôn âu yếm cắn Hân Ngữ cái, nghiêng người tiếp tục đâm mạnh vào khe huyệt, đập vào cặp mông Hân Ngữ phát ra thanh phành phạch gợi tình.

      Bởi cố kỵ đây là lần đầu tiên của em , nên Phương Tử Ngôn có lại tiếp tục làm, dụ dỗ ngủ giấc say.
      Phương Hân Ngữ tỉnh lại thấy bóng dáng trai, biết ở chỗ nào, mặc áo ngủ mang dép, rón rén tới phòng bếp .

      Từ nhà bếp bay ra mùi yến mạch xen lẫn mùi chân giò hun khói thơm ngát, đạo bóng dáng thon dài quen thuộc cúi đầu cầm dao cắt, người đeo cái tạp dề carô.

      Chiếc tạp dề này là quà sinh nhật tặng cho trai, cánh đây tròn năm năm, bây giờ mặc người có chút khó coi, nhưng lúc đó thực Phương Tử Ngôn cực kỳ cao hứng, nên dù vừa cũ vừa cũng nỡ bỏ .

      Phương Tử Ngôn như cảm nhận được có người nhìn mình, quay đầu nhìn về phía cửa phòng bếp, cái đầu cuống quít rụt trở lại.

      Phương Tử Ngôn khẽ cười " thấy em, còn né tránh làm cái gì, lẽ nào chưa hài lòng biểu ngày hôm qua của ? "

      Phương Hân Ngữ lúng túng lộ đầu ra " hai đừng mà "

      " Nhanh ra phòng ăn chờ, hai lập tức đem bữa sáng bưng lên "

      Bữa sáng là yến mạch cùng hamburger kẹp chân giò hun khói, đều là món mà Hân Ngữ thích, tay cầm muỗng tay nâng bánh cắn cực nhanh, yến mạch và vụn bánh văn đầy bàn.

      Phương Tử Ngôn mày nhíu lại, nét mặt lộ ra nghiêm nghị " chưa dạy qua cho em cách ăn sao, thế nào lại giống như con khỉ tranh giành đồ ăn vậy, ngồi vào chỗ này, đút em ăn "

      Phương Hân Ngữ tự biết nếu cãi lời trai, hậu quả khó mà lường được, nên dời cái ghế về phía , kết quả bị Phương Tử Ngôn ôm lấy ngồi vào đùi , để đối mặt với bản thân mình.

      Phương Tử Ngôn giận dỗi đem bánh nhét vào trong miệng em , Phương Hân Ngữ thể làm gì khác hơn là im lặng nhai nuốt, đột nhiên cảm giác mát lạnh ập đến, hoá ra hai đem váy của kéo lên, đẩy ra quần lót , kiểm tra tiểu huyệt nhắn.

      " Động phía dưới dáng dấp mở lớn, chẳng lẽ đêm qua hai cho ăn chưa no? "

      Miệng Phương Hân Ngữ đầy bánh, khỏi ô ô lắc đầu phủ nhận, trơ mắt nhìn trai kéo khoá cởi quần xuống đầu gối, đem côn thịt chống vào tiểu huyệt của .

      Đêm qua tinh dịch bắn vào trong tuy chảy ra rất nhiều nhưng vẫn còn ẩm ướt, nên tiến vào khá dễ dàng, Phương Hân Ngữ chỉ có thể dùng thanh lầm bầm ừ hử, miệng cùng khe đều được nhét đầy.

      Phương Tử Ngôn dùng miệng bón yến mạch cho em , hạ thể vẫn ra vào có tiết tấu, quy đầu đỏ thẫm ở trong u cốc đâm vào liên tục.

      Phương Hân Ngữ ngay cả tiếng cũng phát ra được, hai cái chân trắng theo lực ra vào của trai lay động ngừng, cái ghế phát ra thanh cọt kẹt, địa phương hai người giao hợp mật dịch chảy ra rơi xuống sàn nhà.

      Bị làm đến mơ mơ hồ hồ, Phương Hân Ngữ triệu lần cũng chưa từng nghĩ rằng, loại " đút thức ăn " này trở thành phương thức ăn uống bình thường mỗi ngày của mình sau này .



      Chương 12: Phụ đạo ...( H )

      Edit: TrangQA830810




      Phương Hân Ngữ gần đây sắp tham gia cuộc thi vào cấp ba, vốn đây là thời khắc khẩn trương gấp gáp, nhưng trái lại vẫn thấy bình thường, bởi vì thành tích bản thân cũng tệ, cảm thấy cuộc thi này tuỳ tiện ứng phó là tốt rồi.

      Phương Tử Ngôn lại cho rằng như vậy là ổn, muốn em mình phải thi đậu trường trung học đứng đầu, lý do chủ yếu vì trường đó nằm gần kề trường đại học của , đương nhiên đem tâm tư mình toạc ra cho em biết.

      Thời điểm mỗi tối Phương Hân Ngữ ôn tập, Phương Tử Ngôn đều chuẩn bị tốt đồ ăn khuya cho em , để cho vừa ăn vừa học cho giỏi.

      Đáng tiếc tối nào Phương Hân Ngữ cũng buồn ngủ, thừa dịp trai ra ngoài liền gục đầu xuống bàn ngủ, chỉ cần Phương Tử Ngôn gõ cửa liền ngồi dậy đọc sách, nhưng hết thảy tự nhiên qua được ánh mắt của .

      Đêm nay Phương Tử Ngôn vẫn theo lẽ thường bưng thức ăn khuya đến cho em , lần này lại gõ cửa. Phương Hân Ngữ đắm chìm ở trong mộng đẹp, khoé miệng tựa hồ có vật mềm mại đụng vào. mở đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, mê mang nhìn bóng người trước mặt, chờ đường nét từ từ ràng mới phát gương mặt đẹp trai phía trước đúng là hai.

      " Ngủ rất say nha, nước bọt đều chảy ra tới mép " Phương Tử Ngôn vuốt ve đôi môi đào của Hân Ngữ, nở nụ cười hiền lành nhã nhặn.

      Phương Hân Ngữ ngồi thẳng dậy luôn miệng xin lỗi " hai, xin lỗi, em..."

      Phương Tử Ngôn nóng lạnh cắt lời " Có gì mà xin lỗi, chẳng phải em luôn thấy thành tích mình rất giỏi, nên cần nỗ lực nữa à? mỗi ngày làm thức ăn khuya cho em, để em ăn no rồi ngủ tiếp? "

      Phương Hân Ngữ rầu rĩ cúi đầu " Em thi trung cấp có vấn đề mà, thầy giáo như vậy "

      Phương Tử Ngôn rút ra quyển ôn luyện tiếp " Nếu có tự tin như vậy, liền cho em thi thử, làm được liền thực cầu của hai "

      Phương Hân Ngữ rất có tự tin gật đầu " Được, em mà làm đúng hai nên bắt em đọc sách nữa "

      Phương Tử Ngôn nhìn như tuỳ ý lật xem tập đề thi, chỉ vào đề phía trước với em " Làm đề này "

      Phương Hân Ngữ bắt đầu vùi vào làm bài, bàn tay trai ở phía sau lưng vuốt ve từ từ xuống dời xuống cặp mông êm dịu, thời khắc đó cư nhiên cách nào tập trung được, cơ thể Phương Tử Ngôn cơ hồ dán sát vào lưng , mỗi lần hô hấp đều là hơi thở mát lạnh của trai, làm Hân Ngữ nhớ lại hình ảnh ân ái triền miên đêm qua.

      Chẳng biết sao Phương Hân Ngữ cảm thấy đề bài phía trước khó, tính toán hồi lâu mới ra đáp án.

      " Sai rồi, đáp án là A ..." Phương Tử Ngôn quyết đoán mà .

      " có khả năng " Phương Hân Ngữ tin lắm trả lời, cuối cùng là hai đúng, tại quên cái công thức.

      Phương Tử Ngôn ra cầu của mình " Cởi , em làm sai bài cởi món "

      Phương Hân Ngữ chẳng thể làm gì khác hơn là đỏ mặt cởi chiếc quần, lộ ra bắp chân tinh tế, cũng may có áo phủ xuống miễn cưỡng che khuất quần lót. cắn răng tiếp tục làm tiếp đề bài trai cầu, kết quả mỗi khi làm sai, đều phải thực theo cầu của .

      Phương Hân Ngữ cởi luôn chiếc quần lót duy nhất, cơ thể trần trụi, tay ôm hai luồng ngực phát dục lúng túng dựa vào trước bàn học.

      Phương Tử Ngôn mặc nhiên nở nụ cười, nâng em ngồi vào đùi mình, vây chặt người kiểm tra bài.

      " Đề này như vậy chắc là..."

      Phương Tử Ngôn lời chỉ dạy em , đôi môi lại vô tình hay cố ý ghé vào vành tai của hôn hít, nếu lên tiếng trả lời bàn tay tiếp tục tìm xuống động phía dưới, thẳng đến khi rên rỉ cầu xin tha thứ mới ngừng lại.

      Thấy sắp đến thời gian phải ngủ, Phương Tử Ngôn đem em đặt tại bàn học, đem cự vật sớm cứng rắn, hướng tiểu huyệt ẩm ướt xâm nhập vào.

      " Á, hai..."

      Phương Hân Ngữ hai tay ôm cổ trai, hai chân vòng lấy hông của , đèn bàn sách soi rọi hai bóng dáng kết hợp lúc lúc , bộ ngực tuyết trắng theo lực đẩy nẩy lên liên hồi.

      Từ đó Phương Hân Ngữ luôn dụng tâm vào học tập, đặc biệt thời điểm trước khi cuộc thi diễn ra, bởi biết nếu đạt cầu của trai, ấy mà " nghiêm phạt " nhất định dằn vặt đến nữa đêm cũng được ngủ.

      Lúc đưa ra thành tích, Phương Hân Ngữ khỏi thở phào nhỏm, coi như cũng vượt xa người bình thường, nhưng Phương Tử Ngôn nhìn điểm của , chẳng khích lệ cũng chẳng chê cười.
      Bất quá đối với kỳ nghỉ hè Phương Hân Ngữ cảm thấy rất hài lòng, trai trở nên càng thân mật, ngay cả lúc ân ái cũng dịu dàng hơn nhiều.

      Lúc hai người ôm nhau xem tivi, Phương Hân Ngữ chỉ vào đôi tình nhân hôn nhau trong phim hỏi trai bọn họ cũng là em sao.

      Phương Tử Ngôn chỉ cười , cúi đầu hôn môi em sâu, làm thần hồn điên đảo, sau đó lên tiếng " Chỉ có người thích nhau mới làm như vậy, em thích sao? "

      Phương Hân Ngữ dựa vào lồng ngực trai " Thích, thế giới này em thích nhất "

      " Tốt ..." Phương Tử Ngôn thở dài hơi, trong mắt lại loé lên tia sáng kỳ dị.

      Em ấy sớm muộn cũng nhận ra đây là quan hệ mà thế tục kỳ thị gọi là loạn luân, nhưng vậy sao, bảo hộ tốt, lại càng để cho có cơ hội rời ...
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 13: Giáo dục của ma quỷ ( H )

      Edit: TrangQA830810




      Phương Hân Ngữ lên học cấp ba vài ngày, liền thân với Tương Thiến Lệ ngồi cùng bàn, Tương Thiến Lệ gia đình giàu có vừa vào trung học A, trong mắt những bạn học khác ấy là nữ du côn, ăn mặc hết sức kỳ dị, cử chỉ luôn khinh thường ngạo mạn, còn làm bạn chơi chung với đám con trai côn đồ.

      Phương Hân Ngữ cũng cảm thấy Tương Thiến Lệ có gì đáng ghét, đại khái do khía cạnh tính cách bù trừ lẫn nhau, Hân Ngữ cảm giác Thiến Lệ mở cánh cửa nhìn ra thế giới mới cho .
      Thiến Lệ xưa nay ghét nhất những ngoan ngoãn, nhưng chẳng biết tại sao cũng rất thích Phương Hân Ngữ, đặc biệt có lúc còn muốn nhuộm tóc đen để trở thành thuần khiết giống như Hân Ngữ.

      lớp lúc giờ tự học, Thiến Lệ len lén kín đáo đưa cho Phương Hân Ngữ quyển sách mỏng, ho tiếng kêu cẩn thận đọc rồi nghiền ngẫm suy nghĩ.

      Phương Hân Ngữ tiện tay lật trang đầu tiên, thấy miêu tả đoạn như vậy :
      Đêm gió mát yên tỉnh, dưới tàng cây hạnh, mỹ thiếu phụ dựa vào giường ngủ, say sưa đuổi theo giấc mộng, xiêm y nàng xốc xếch thể tả, vài nơi gần như trong suốt, hai chân ngọc hơi tách ra, trong giấc ngủ hỗn loạn, dưới chân chợt cảm thấy ướt nhẹp, đôi mắt xinh đẹp vừa mở liền thấy nam tử tráng kiện cả người dơ bẩn, ghé vào giữa hai chân nàng tuỳ ý liếm mút da thịt mềm mại.

      " Á, ngươi là người phương nào ?" Mỹ thiếu phụ chưa từng gặp qua tên ăn mày này, nàng mãnh liệt đạp cước, kéo lên chiếc quần dài bị cởi ra.

      Bị tráng hán từ phía sau ôm cổ, đưa nàng chống đỡ ở cây hạnh, liếm hôn cổ của nàng, trong miệng nhiều tiếng hô hoán

      " Nương tử, nương tử..."

      " Ta phải nương tử của ngươi "

      Mỹ thiếu phụ liều mạng phản kháng, nhưng đối với tráng hán trước mặt chỉ là yếu ớt tia khí lực.

      Mỹ thiếu phụ bị ngăn lại, y phục thoát ra lộ ra đôi nhủ phấn đào to lớn, bị tráng hán há mồm xì xì mút vào, tay bỏ tiết khố của nàng, ngón tay tiến vào u cốc ẩm ướt, trừu cắm vài cái.

      " Vài cái liền ướt, dâm phụ, gia cho ngươi ăn no "

      Dứt lời, kéo quần, cầm đại nhục bổng, chen vào hai chân mỹ thiếu phụ, dưới thân như dao bổ vào hoa huyệt căng mịn ...

      Phương Hân Ngữ đọc đến đây khỏi nghĩ thầm, chuyện tráng hán làm đối với mỹ thiếu phụ, phải là chuyện mỗi ngày trai đều làm đối với mình mà, cũng chẳng có chỗ gì đặc biệt.

      Thiến Lệ nhếch miệng " Thấy thế nào, đọc có cảm giác làm sao? "

      Phương Hân Ngữ lắc đầu " Chẳng thấy cảm giác gì, đây phải là làm tình sao "

      Thiến Lệ kinh ngạc trợn to hai mắt, nghĩ ra học sinh ngoan ngoãn, cư nhiên mặt đỏ tim đập ra lời này.

      " Nhìn cậu là ngoan, còn có thể hiểu cái này? Mau thành khai báo, có phải xem trộm phim AV đúng ? "

      Phương Hân Ngữ cau mày " AV là cái gì, mình và trai..."

      " Hai người các em làm chuyện mờ ám gì, lớp tự học thể buôn chuyện phiếm "

      Chủ nhiệm lớp cố ý kiểm tra các học sinh, liền phát hai người xì xào bàn tán.

      Phương Hân Ngữ vội đem sách đồi truỵ nhét vào trong cuốn sách, đoan chính ngồi thẳng chuẩn bị bài vở ngày hôm sau, mà Thiến Lệ chống cằm nhìn chằm chằm Phương Hân Ngữ như có điều suy nghĩ ...

      Sau khi tan học, Thiến Lệ giữ Phương Hân Ngữ ở lại, truy vấn tới cùng vấn đề có xem qua phim đồi truỵ hay chưa, Phương Hân Ngữ bởi vì lần đầu tiên bị thầy giáo bắt lỗi, khẩu khí hơi khó chịu, đối với Thiến Lệ hờ hững.

      Vừa ra cổng trường học, Phương Hân Ngữ liền chạy về phía chiếc Lexus màu trắng, cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống, hé ra khuôn mặt đẹp trai mang kính râm, đôi mắt lạnh lùng nhìn lôi kéo em của mình, chịu cho Hân Ngữ lên xe.

      Năm ngón tay ràng gõ lên cửa sổ xe, khiến cho Thiến Lệ chú ý. Thiến Lệ quay qua thấy khuôn mặt đối phương đẹp chê vào đâu được, máu nóng thoáng cái vọt vào ót.

      " , là ai..." Thiến Lệ thập phần trực tiếp, Phương Tử Ngôn mím môi, nhìn ra hờn giận.

      " Hân Ngữ, đây là ba của cậu? đúng, trẻ tuổi, chẳng lẽ là bạn trai của cậu? "

      Thiến Lệ đoán mò lung tung, Phương Hân Ngữ muốn ấy là trai, Phương Tử Ngôn đột nhiên cắt lời

      " sai, Hân Ngữ mau vào xe, về nhà "

      " Á, dạ "

      Phương Hân Ngữ ngoan ngoãn ngồi lên chỗ kế bên ghế lái, khỏi kỳ quái sao trai lại thừa nhận là bạn trai của mình, có đúng hay do tuỳ tiện ứng phó Thiến Lệ?

      Thiến Lệ nhìn theo chiếc xe chạy , lúc lâu sau mới bụm mặt, khó tin tự mình lẩm bẩm " ngoan ngoãn rốt cuộc có bồ, lớn lên rất đẹp trai, hai người còn ở chung, oh lạy chúa tôi..."

      " Ngày hôm nay lớp thế nào? " Phương Tử Ngôn làm như lẽ thường hỏi tình huống trải qua mỗi ngày của em .

      " Dạ, cũng tệ lắm " Phương Hân Ngữ né tránh dám nhắc tới việc bị thầy giáo cảnh cáo, nhìn chằm chằm cảnh vật bên ngoài cửa sổ bỉu môi.

      " Lấy sách vở của em cho xem qua " Phương Tử Ngôn sớm phát em có gì đó đúng, hoài nghi lúc học bị kia quấy rầy.

      " lái xe đó, chúng ta về nhà rồi xem " Phương Hân Ngữ thích trai lục lọi cặp sách của mình, luôn cảm thấy chút quyền riêng tư cũng bị mất.

      " sao, tại có thể dừng lại " Phương Tử Ngôn thuộc típ người lời đôi với hành động, đem xe đỗ lại ở vùng ngoại ô ven đường, mở túi sách em rút ra sách giáo khoa.

      " Đây là cái gì? " Phương Tử Ngôn gằn từng chữ hỏi.

      thưởng thức phong cảnh rừng cây, Phương Hân Ngữ sợ hãi quay đầu lại, phát trai cầm trong tay cuốn sách đồi truỵ mà Thiến Lệ đưa

      " Là Thiến Lệ cho em xem, em thích..."

      Phương Tử Ngôn khuôn mặt thâm trầm, nhìn em cúi đầu ánh mắt sợ sệt

      " Còn mang theo trong túi sách, tốt, bình thường cho em ăn no đúng hay , hả? "
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 14: Học cách làm tình trong sách ( H )


      Edit: TrangQA830810




      Phương Tử Ngôn tựa như vô ý cầm sách đồi truỵ lật xem rồi hỏi " ' Xuân vi bí ', là tiểu thuyết diễm tình cổ đại, em xem xong rồi ?"

      Phương Hân Ngữ ấp úng trả lời " có, em mới xem chút phần đầu mà thôi "

      Phương Tử Ngôn cúi người, ở vành tai em khẽ cắn " và em liền đem nội dung quyển sách này thực hành lần xem như thế nào được ? "

      Phương Hân Ngữ vẫn chưa hiểu lời trai mang ý tứ gì, bị Phương Tử Ngôn tay nắm lấy kéo xuống xe, bước nhanh về hướng rừng cây.

      Cuối tháng chín vào mùa thu, rừng cây tràn đầy lá vàng khô rơi rụng, Phương Hân Ngữ cánh tay bị trai mạnh mẽ lôi kéo, cơ hồ phải chạy đuổi theo, thiếu chút nữa vấy phải bụi cây sẫy chân.

      " hai, hai ..."

      Phương Hân Ngữ như con thỏ bị hù doạ, đôi mắt trong suốt bốc lên tầng hơi nước, cúi đầu thảm thiết gọi tên trai.

      Phương Tử Ngôn vừa đứng lại buông em ra, Phương Hân Ngữ lòng ôm sợ hãi chạy về phía chiếc xe, liền bị đôi tay từ phía sau nắm chặt.

      " tự giác diễn vai nữ chính giống như trong sách nha " Phương Tử Ngôn cười khẽ, hôn liếm cổ em , lồng ngực kiên cố mà nóng rực dán vào lưng của .

      " , chúng ta về nhà chơi có được hay , nếu bị ai thấy biết làm thế nào? " Phương Hân Ngữ tuy là người ngây thơ, vô tri, nhưng cũng hiểu bị người khác nhìn thấy rất mắc cỡ.

      " Nơi này có ai đến "

      Phương Tử Ngôn đè ép em dựa vào cây khô, bắt đầu cởi bỏ áo ngoài của , lộ ra áo ngực xanh lam. Đây đều là đồ lót gợi tình mà Phương Tử Ngôn đặt mua rất nhiều cho , để tăng thêm tình thú lúc lên giường, cúi đầu dùng răng mở nút buộc, bàn tay vỗ về xoa nắn bộ ngực nho

      " Dường như giống như trong sách miêu tả là lớn a, chừng thường xuyên xoa bóp mau lớn hơn "

      Phương Tử Ngôn ngậm đỉnh đào cố sức mút vào, khiến cho có cảm giác hơi đau, khỏi ra sức khước từ trai

      " , muốn mà, có chút đau "

      Phương Tử Ngôn tay liền chế trụ hai cánh tay của em , cố định đỉnh đầu, tay còn lại xé mở quần của . Cảnh tượng như thế càng làm cho Phương Tử Ngôn hưng phấn vui vẻ, giống như bản thân cưỡng gian em , cự vật phía dưới càng sưng to, điên cuồng kêu gào phải đâm vào động yếu ớt của , tàn phá bừa bãi phần mềm mại bên trong.

      Nhưng thức ăn ngon phải còn phải tỉ mỉ thưởng thức nhấm nháp, Phương Tử Ngôn ma sát hai cánh hoa của em , giọng dụ dỗ " hai muốn vào trong ..."

      " muốn mà, " Phương Hân Ngữ lắc lắc gương mặt, thanh thút tha thút thít, khóc nức nở xin trai bỏ qua.

      Đây là hiệu quả đạt được do ép buộc mà Phương Tử Ngôn muốn nhìn thấy, dùng tay nâng mông Hân Ngữ lên, để có cùng độ cao với mình, lại tách hai chân dang rộng ra, tiến về phía u cốc xoa , mở ra hai cánh hoa đem quy đầu vào.

      Phương Hân Ngữ bởi vì sợ hãi, tiểu huyệt co chặt chẽ, tựa như bài xích cự vật trai tiến vào, trái lại nhượng Phương Tử Ngôn càng thêm kích thích, tiếp theo lại dùng sức đâm mạnh đem toàn bộ nhét vào, đến khi cả hai kết hợp chặt chẽ với nhau.

      " Á á ... hai, sâu quá ..."

      Phương Hân Ngữ thập phần khó chịu, phía sau lưng theo mỗi rung động đều chà sát với vỏ cây, hạ thể bị nhét đầy căn phồng, lúc lui ra rồi tiến vào tận cùng bên trong mỗi lần đều đụng vào điểm nhạy cảm của .

      Phương Tử Ngôn giống như con ma cà rồng, cái cổ da thịt mềm mại của cắn xuống, để lại nhiều vết tích đỏ thẳm. Mỗi lần nghe em cầu xin tha thứ, động tác của càng hăng hái điên cuồng, cực nhanh đâm vào rút ra, làm Hân Ngữ cả người co quắp, mật dịch trong suốt phun ra ướt đẫm.

      Loại cảm giác này làm Phương Hân Ngữ thấy giống như lúc mình tiểu, vô cùng thẹn thùng, lại bị Phương Tử Ngôn dùng môi lưỡi sâu hôn mút cái miệng nhắn ngừng thở dốc của Hân Ngữ, khiến thiếu dưỡng khí trầm trọng, rốt cuộc mê man ngất ...



      Chương 15: Sau khi ân ái, em giận dỗi ( H )


      Edit: TrangQA830810



      Mặc dù hôn mê, Phương Hân Ngữ vẫn cảm nhận hạ thể bị vật nóng rực xỏ xiên ra vào, hung tợn ngừng khuấy động tiểu huyệt mềm yếu.

      thanh cơ thể va chạm xem lẫn tiếng nước tinh tế vang vọng ở bên tai, thân thể bị đè nặng, mơ hồ có bàn tay ở trước ngực xoa bóp kích thích tiếng thở dốc khó nhịn của .

      Đến khi Phương Hân Ngữ từ từ mở mắt, liền thấy lồng ngực cứng rắn trần trụi vững vàng giam cầm , che khuất ánh đèn trong phòng, nhìn chút xuống phía dưới, lại thấy hai chân mình bị tách dang rộng ra, cự vật đỏ sẫm kịch liệt ma sát khe huyệt, lực đâm vào ngày càng điên cuồng, u cốc trải qua tàn phá co rút run rẩy, tự chủ thắt chặt lại, chèn ép côn thịt thô cứng ở bên trong rong ruổi.

      " Ừm..."

      Phương Tử Ngôn kêu lên tiếng đau đớn, hai tay nắm chặc eo Hân Ngữ, đem lửa nóng xâm nhập vào tận chỗ sâu nhất, quy đầu phồng lớn phun ra tinh dịch màu trắng, Phương Hân Ngữ tựa hồ có thể nghe được thanh cây côn thịt lúc phun dịch thể.

      Phương Hân Ngữ bị ép phải liên tục đón nhận nhiều tinh dịch, bụng có hơi phình, u cốc căng đầy, tinh dịch theo khe huyệt chảy ra ngừng, xung quanh vùng kín trắng nõn mảnh ướt át hỗn độn.

      Phương Tử Ngôn áp lên cơ thể ấm áp nho của em , cả người đầy thoả mãn hôn lên môi , vật nam tính mềm nhũn vẫn chôn trong động của Hân Ngữ.

      " Em biểu tốt, rất hài lòng " Vẻ mặt Phương Tử Ngôn đầy ưu nhã, nở nụ cười ái muội.

      Phương Hân Ngữ đột nhiên nhớ lại việc phát sinh trong rừng cây, sau đó hôn mê, thế nào bây giờ lại nằm trong phòng ngủ của trai, nhất thời dâng lên cảm xúc bản thân giống như món đồ chơi để trai phát tiết.

      Phương Hân Ngữ quay đầu qua chỗ khác, khuôn mặt nhắn nhăn lại, nổi giận đùng đùng " Đừng đụng em..."

      Phương Tử Ngôn ngây người, có chút ngoài ý muốn lên tiếng " Em giận sao? "

      Phương Hân Ngữ đẩy mạnh trai ra, đem thân thể trần trụi của mình co thành đoàn, vẫn tìm thấy cảm giác an toàn, liền kéo chăn trùm kín người lại. Phương Tử Ngôn đưa tay đụng vào lưng Hân Ngữ, liền nhích ra xa hơn, luôn bảo trì khoảng cách nhất định với .

      Phương Hân Ngữ buồn rầu nằm trong chăn, nghe thấy tiếng hai đứng dậy mặc quần áo vào, sau đó bước ra khỏi phòng ngủ, cửa nhàng đóng. Phương Hân Ngữ như lò xo bật dậy, hai thấy giận dỗi vậy mà chẳng an ủi, ngay cả xin lỗi cũng .

      Đáng ghét, đáng ghét muốn chết, đáng ghét a...

      Phương Hân Ngữ tức giận thở phì phò, ở giường lăn qua lộn lại, phát tiết quơ lấy mọi thứ tủ đầu giường, từng món ném về phía cửa phòng, phát ra tiếng vang ầm ầm lớn, nhưng Phương Tử Ngôn dường như chưa từng nghe thấy, hoàn toàn chẳng bước vào trong xem xét xảy ra chuyện gì.

      Phương Hân Ngữ càng nghĩ càng giận, từ giường đứng dậy, đem tất cả đồ đạc trong phòng đập mạng vào tường.

      Cửa phòng lúc này mở ra, bóng dáng cao lớn vào, linh mẫn chụp được chiếc giày em ném tới.

      " Động tác của mà chậm chút xíu, thức ăn này dính đầy bụi giày " Phương Tử Ngôn nhíu mày nhạo báng, đem khay thức ăn đặt tủ đầu giường trống trơn.

      Phương Hân Ngữ quay lưng về phía trai, khuôn mặt nhắn nhếch miệng phát ra tiếng hừ .

      " Buổi tối em chưa ăn cái gì, lại vừa mới ' vận động ', nên ăn chút "

      Phương Hân Ngữ vẫn giữa thái độ hờ hững với trai.

      Phương Tử Ngôn cuối cùng cũng hiếm khi thấp giọng nhàng an ủi " Là hai sai rồi, ai biểu em nhìn quá hấp dẫn, nên động tác có hơi mạnh chút, người còn đau nhức hay "

      Chỗ kín của Hân Ngữ quả đau nhức như bị lửa thiêu vậy vừa sưng vừa khó chịu, mặt có phần dịu bớt chu mỏ " hai hư ..."

      Phương Hân Ngữ đồng ý đáp lời, lên mềm lòng, Phương Tử Ngôn liền dùng đũa gắp khối trứng cuộn đưa tới bên miệng em , lời " Há miệng, ăn miếng nào "

      Ngửi được hương vị thơm phức, Hân Ngữ theo bản năng hít hít cái mũi, nuốt ngụm nước bọt, dáng dấp vừa muốn ăn lại của , đấu tranh tư tưởng hồi lâu, Hân Ngữ cắn miếng trứng vào miệng.

      Tài nấu nướng của Phương Tử Ngôn đến cảnh giới ăn vào liền thể ngừng miệng, kết quả là, dưới chăm bón của trai, Hân Ngữ đem khay thức ăn quét sạch.

      Ăn uống no đủ sau, Phương Hân Ngữ ợ cái to, cảm giác cả người mồ hôi nhớp nháp, khó nhịn mà xoay người uốn éo. Phương Tử Ngôn đương nhiên nhìn ra tâm tư của , nên vào phòng tắm chuẩn bị đầy bồn nước ấm, gọi em tiến đến tẩy rửa.

      Dựa theo kinh nghiệm của Hân Ngữ mà , trai gọi tắm, chuẩn bị làm cái gì, bản thân đều tự hiểu. Phương Tử Ngôn kéo vào phòng tắm, nhưng lần này lại tắm cùng , chờ tắm xong mới vào.

      Buổi tối lúc ngủ, Phương Tử Ngôn tiến vào chăn ổ chăn cùng với , Hân Ngữ đối với vẫn còn nhiều mâu thuẫn.

      Phương Tử Ngôn giơ tay kéo vào lòng, nhàng hôn trán cái " Đêm nay động vào em "

      Phương Hân Ngữ khó tin chớp mắt mấy cái " Vì sao vậy? "
      Phương Tử Ngôn ngả ngớn cười đùa "

      Em cảm thấy có điểm tiếc nuối nên hỏi đúng hay ? "

      Phương Hân Ngữ vội vã phủ nhận " có, dĩ nhiên là ..."

      Phương Tử Ngôn xoa bóp chóp mũi của " Lần sau đừng xem loại sách này, học cái xấu ..."

      " Dạ..."

      " Còn có, đừng chơi với bạn kia nữa "

      " ...Dạ "

      " Trả lời chậm nhịp, có đúng hay chỉ đáp ứng cho có? "

      " Nào có, em thực để ý đến bạn ấy "

      " Bé ngốc ..."
      vo tamPhong Vũ Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :