Em gái của Lọ Lem - Thanh Hà

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nolra

      nolra New Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      9
      Em của Lọ Lem

      Tác giả: Thanh Hà
      Thể loại: Nữ truy, ngược tâm.
      Độ dài: 7 Chương + 1 ngoại truyện

      [​IMG]
      Giới thiệu: Phải chăng Lọ Lem rất may mắn khi được trở thành dâu của Hoàng Tử, giống như con vịt xấu xí bỗng hóa thành phượng hoàng. Nhưng có ai biết điều uẩn khúc sau cuộc hôn nhân này, khi mà tâm tình của Lọ Lem ai hay biết, cũng như vì sao Hoàng Tử lại đòi cưới Lọ Lem ngay lần gặp mặt đầu tiên?
      Nếu... tất cả chỉ là cuộc sắp đặt...?
      Last edited: 3/1/20

    2. nolra

      nolra New Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      9
      Chỉ còn mấy ngày nữa thôi là chị tôi – Lọ Lem lấy chồng. Người chồng tương lai của chị là người mà tất cả con trong kinh thành này đều ao ước – Hoàng Tử út. Mọi người đều ghen tị và hâm mộ chị tôi – người khiến vị Hoàng Tử tuấn gặp gỡ và ngay từ lần đầu khiêu vũ trong buổi tiệc Hoàng Gia. Nhưng chị tôi lại mong muốn với cuộc hôn nhân này lắm.

      Cha mẹ giờ vẫn giận và nhìn mặt tôi. Cũng phải, có ai ngờ rằng đứa con tưởng như hư hỏng ngu ngốc này lại có thể biết được bí mật quốc gia và làm đảo lộn mọi thứ được sắp xếp từ trước? Tôi biết được bí mật của cha mẹ khi tình cờ ngang qua phòng hai người vào ban đêm. Hóa ra, người chị tôi coi thường bấy lâu lại là người định mệnh của vị hoàng đế tương lai. cách dễ hiểu, nếu vị hoàng tử nào lấy được chị tôi cùng chiếc vòng cổ được coi là báu vật hoàng gia là người được chọn để bước lên ngai vàng. Tại sao chị tôi lại có chiếc vòng cổ kia và vì sao cha mẹ luôn giấu thân phận chị, luôn giữ ở nhà cho ra ngoài tôi biết và cũng chẳng quan tâm.

      Trong lần tôi hưng phấn dẫn Lọ Lem trốn khỏi nhà lên rừng ngắm hoàng hôn, chúng tôi gặp được Chàng. Trong ánh sáng vàng cam của buổi chiều, chị tôi và Chàng động lòng nhau. Chẳng qua hai người đó cũng biết được rằng, tôi cũng động lòng Chàng trai có đôi mắt sáng và giọng trầm ấm đó. Chẳng biết được bằng cách gì Chàng trai đó biết nhà chúng tôi và thường xuyên lẻn trộm vào, đương nhiên là để gặp chị tôi – Lọ Lem. Nhiều lần tôi đến quấy rối phá đám nhưng như thế cũng thể làm chia cắt được tình cảm của họ, ngược lại tình cảm của hai người đó ngày càng sâu đậm. Cuối cùng tôi cũng biết được thân phận của Chàng – quý tộc có tiếng và đồng thời là người bạn thân của Hoàng tử út.

      tính toán bỗng suất trong đầu của tôi khi nghe được tin trong cung tổ chức bữa tiệc Hoàng Gia. Tôi biết, chắc chắn Chàng có mặt và chính tôi dành Chàng từ tay chị tôi. Theo như tính toán, cha mẹ vì hai người họ được mời. Còn tôi viện cớ đến sau nhưng thực chất là ở lại giúp chị tôi – từ bé Lọ Lem luôn luôn gắn với nhà bếp - biến thành tiểu thư lộng lẫy nhất trong bữa tiệc. Mọi váy áo phụ kiện giày thủy tinh đều được tôi chuẩn bị từ trước, cũng chính tay tôi đích thân trang điểm cho chị, và, tôi còn đeo cho chị chiếc vòng cổ xinh đẹp được làm bằng kim cương mà tôi mất rất nhiều công sức lấy trộm từ phòng cha mẹ - là chiếc vòng cổ chứa bí mật của Hoàng gia. Trong lúc ngồi xe ngựa để đến cung điện tôi nhắc với chị rằng nhất định phải về trước 12 giờ. Chị gật đầu lia lịa và luôn miệng cảm ơn. Tôi chỉ cười và đáp “ có gì“. Chị đâu biết rằng người chị luôn miệng cảm ơn cũng chính là người đẩy chị vào vòng xoáy của những đớn đau khổ cực.

      Đến nơi, tôi vào trước rồi dặn chị vào sau, chị đồng ý. Đứng trước cửa cung điện lộng lẫy xa hoa tôi đảo mắt tìm kiếm bóng dáng người mà tôi ngày đêm mong nhớ. nhìn thấy Chàng, Chàng mặc người bộ quần áo của giới quý tộc, như vậy càng làm tôn lên vẻ đẹp hoàn mĩ của Chàng. Bên cạnh Chàng là Hoàng tử út cũng chính là nhân vật nam chính trong vở kịch mà tôi lựa chọn. Tôi đến gần chào hai người họ, vì là em của Lọ Lem nên Chàng nhiệt tình giới thiệu tôi cho Hoàng tử út. Hoàng tử út mỉm cười nhìn tôi. Vì là con của quý tộc có địa vị cao trong Hoàng thất nên cũng có dịp tôi cùng Hoàng tử út chào hỏi, nhưng đấy cũng chỉ là chào hỏi cho có lễ mà thôi, có lẽ Người cũng chẳng nhớ nổi mặt tôi.

      Khi chị Lọ Lem bước vào, à , giờ thể gọi là Lọ Lem nữa rồi bởi vì giờ đây chị xinh xắn lộng lẫy như những bông hoa chớm nở, như nàng tiên hạ phàm vậy. Chiếc vòng cổ đính kim cương giờ đây càng thêm lấp lánh tỏa ra thứ ánh sáng kì diệu mê người. Mọi người đồng loạt nhìn về phía chị, khuôn mặt chị tỏ vẻ bối rối nhưng như vậy càng khiến chị trở nên hơn. Đúng lúc đó Hoàng tử út đến trước mặt mời chị nhảy bài, chị chưa kịp từ chối Hoàng tử dẫn chị vào giữa cung điện và khiêu vũ. Nhạc nổi lên, lúc đầu chị có vẻ lúng túng do quen nhưng dần dần trở nên thành thục, bước chân chị nhàng uyển chuyển cùng với bước mạnh mẽ dứt khoát nhưng kém phần dịu dàng của Hoàng tử út làm nên bức tranh đẹp sao tả xiết. Mọi người im lặng thưởng thức, ai dám phá hỏng bức tranh tuyệt mĩ này, dường như thế giới chỉ có hai người khiêu vũ kia


      Tôi mỉm cười, mọi chuyện đúng như những gì tôi tính toán. Là Hoàng tử, chắc chắn mong muốn có được ngôi vị cao nhất kia và đương nhiên truyền thuyết của chiếc vòng bí mật mà chị tôi đeo, những người có vị cao trong hoàng thất đều biết bao gồm cả hai vị Hoàng Tử. Chỉ tiếc là Hoàng tử cả có việc chưa về nên thể tham gia bữa tiệc này, nếu hôm nay màn kịch rất đặc sắc.

      Tôi nghiêng đầu nhìn sang người bên cạnh, thấy Chàng mím môi, người hơi run, khuôn mặt tái , có lẽ trong Chàng giờ đây rất nhiều cảm xúc. Tôi vẫn giữ nguyên nụ cười quay đầu trở lại. Dường như thể nhìn thêm cảnh trước mặt nữa, Chàng quay đầu nhanh chóng rời ” Rồi dần dần Chàng quên được Lọ Lem thôi dù thời gian có thể lâu chút nhưng em nguyện bên Chàng, chờ Chàng” - tôi tự nhủ trong lòng.

      Chiếc đồng hồ lớn tháp cung điện vang lên báo hiệu 12 giờ. Chị tôi giật mình, bỏ lại Hoàng tử hướng cửa cung điện mà chạy. Hoàng tử út hoảng hốt chạy đuổi theo nhưng chỉ nhặt được 1 chiếc giày thủy tinh mà bé kia đánh rơi. Chàng đứng ở bên khuất trước cửa cung điện chứng kiến hết thảy những màn này, tay ôm ngực, người run run còn sức lực dựa vào cột để bị quỵ xuống, khuôn mặt vẻ đau khổ tuyệt vọng. Nhưng Chàng đâu biết rằng lúc trái tim Chàng vỡ vụn vì người con cũng có người con khác đứng sau lưng Chàng, nhìn Chàng đớn đau mà tim nhói lên từng đợt? Dù rằng, tất cả những gì Chàng thấy đều do em sắp đặt.
      Last edited: 3/1/20

    3. nolra

      nolra New Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      9
      Tôi trở về nhà, đúng như dự đoán, cha mẹ cũng chờ tôi. Khi lên kế hoạch tôi biết chắc chắn phải đối mặt với hai người. Cha ngồi ghế, khuôn mặt nghiêm nghị nhìn tôi :

      “ Chuyện Lọ Lem có mặt ở buổi tiệc cũng như chiếc vòng cổ đeo người nó đều do con làm?” Đây là câu hỏi nhưng cũng chính là lời khẳng định. Tôi phủ nhận chuyện này, dám làm dám chịu :

      “ Vâng “

      Cha tôi tức giận đứng lên đến gần đối mắt tôi :

      “ Biết từ bao giờ? Tại sao lại làm vậy?”

      “Từ đêm rất lâu rồi khi tình cơ ngang qua phòng cha mẹ. Còn lí do, xin lỗi con thể trả lời”

      Cha tôi càng thêm tức giận tiến đến bóp cổ tôi. Tôi nhìn cha mím môi, giải thích cũng van xin. Mẹ tôi hốt hoảng chạy lại vừa can ngăn vừa khuyên giải cha. Cha có vẻ bình tĩnh hơn buông tôi ra. Tôi ngã xuống, tham lam hít thở. Cha từ cao nhìn xuống hỏi tôi lần nữa :

      “ Tất cả mọi thứ đêm nay, đều tay mày sắp xếp?”

      Tôi ngước lên nhìn cha, bình tĩnh đáp : “ Vâng”

      Cha tôi hít sâu rồi trầm giọng :

      “ Cút, cút ngay, từ nay tao có đứa con như mày!”

      Tôi gì, lẳng lặng nhìn hai người rồi đứng dậy bước ra ngoài. về phòng thấy có bóng người ở cuối hành lang, dáng người rất giống Chàng, tôi chạy lại để nhìn hơn, đúng là Chàng rồi! Chỉ là, Chàng còn nhiệt tình với tôi như trước, đôi mắt Chàng nhìn tôi giờ đây băng giá, cái nhìn đó khiến tôi sợ hãi. Chàng cất giọng hỏi:

      “ Lí do?”

      “ Em muốn có Chàng”

      Chàng bỗng bật cười, cười càng lúc càng điên loạn, tim tôi đập càng lúc càng nhanh, lo lắng, tiến lại gần. Chàng ngừng cười lùi ra sau, đôi mắt băng giá nhìn xoáy vào tôi rồi quay đầu bước . Tôi nhìn Chàng cho đến lúc Chàng hòa vào cùng bóng đêm. Tôi ngẩng đầu nhìn lên trời, trăng tròn lẻ loi độc bầu trời đen thăm thẳm. Đêm nay dài.

      --- ------ ------ ------ ------ ------ ---

      Sáng hôm sau kinh thành trở nên ồn ào hơn mọi ngày, thứ nhất là vì thần bí khiêu vũ với hoàng tử đêm qua, thứ hai là do Hoàng tử út ra thông báo thử giày, ai vừa chiếc giày thủy tinh hôm qua kia đánh rơi được Hoàng tử út cưới về làm vợ. Đứng ra cửa sổ nhìn thấy đường xa xa chật ních vì các chưa chồng thi nhau ướm giầy. Ai cũng háo hứng chờ đợi rồi đến lúc thử giày nhưng vừa buồn bã ra về. Nếu có người con khác vừa giày mà phải chị tôi sao? Hoàng tử lấy đó chứ? À , đương nhiên là thể rồi, với người thông minh mưu trí như Hoàng tử út tôi đảm bảo chiếc giầy ngoài kia cùng cỡ với chiếc giày Lọ Lem nhà tôi hôm qua, nó chắc chắn là chiếc giầy cùng kiểu dáng nhưng có kích thước quá khổ hoặc quá bé để ai có thể vừa. Tôi cười trào phúng vì việc thử giày chọn vợ kia diễn ra trước cổng biệt thự nhà tôi, mà khu nhà tôi cũng là nơi ở của các quý tộc, hoàng thân, những người có chức phẩm cao nên ít người qua lại, nếu muốn thử giầy sao lại đến nơi như thế này? quá vô lí! Cơ mà, nhờ việc này mà nơi quanh năm suốt tháng im ắng vắng người qua lại như nơi đây trở nên ồn ào náo nhiệt. Thử giày chỉ là cái cớ, tôi tin vào khả năng của Hoàng tử út, muốn điều tra người con với chiếc vòng cổ kim cương kia là ai ở đâu phải điều quá khó. Đúng như dự đoán, sau khi thử giày ngoài đường có kết quả, binh lính và người của hoàng gia đứng dậy mang theo giầy đến từng nhà để tìm người. Và gia đình tôi chính là nhà đầu tiên được thử giày. – là – trùng – hợp~

      Cửa phòng bị mở ra, chị Lọ Lem của tôi với bộ quần áo cũ bạc màu như mọi ngày vội vàng chạy vào. tay chị cầm bao . Chị :

      “ Chị phải rồi, cha mẹ đưa chị tiền và bảo chị rời với Chàng, chị đến tạm biệt em lần cuối”

      Trái tim tim tôi chợt lạnh, cha mẹ đúng là có tính toán, để chị rời với Chàng ư? dễ thế đâu, nếu mọi chuyện tôi làm trở thành công cốc sao?

      Tôi mìm cười nhìn chị :

      “ Vậy chị chờ em chút, em có thứ quà này muốn tặng cho hai chị, nhanh thôi”

      Chị gật đầu, tôi tiến đến cái bàn gần giường mở ngăn kéo, đổ ít chất lỏng từ cái lọ vào chiếc khăn lấy ra từ trong người. Vừa làm vừa chuyện với chị, chị ngắm căn phòng của tôi. Tôi nhàng bước đến gần chị :

      “ Món quà này làm chị ngạc nhiên..” xong tôi từ phía sau bất ngờ đưa chiếc khăn có tẩm thuốc mê lên mũi chị, đồng thời tay ôm chặt cổ chị để chị thể thoát nổi. Chị dãy giụa rồi dần dần mềm nhũn dựa vào người tôi. Tôi cười thầm đưa chị lên giường rồi khép cửa xuống dưới tầng.

      Dưới nhà là tốp người của Hoàng gia ban nãy, bố mẹ tôi và số người hầu. Cha tôi nhìn tôi lạnh lẽo chỉ thốt ra 2 chữ “ Thử giầy“. Tôi cười cười ngồi lên chiếc ghế được để sẵn ở dưới nhà, để cho bọn người hầu tháo giầy và thử giày cho tôi. Kết quả ngoài dự đoán, tôi vừa giày, chiếc giầy quá to! Xong việc thử giầy cho tôi chiếc giày kia lại được cất vào chiếc hòm gỗ, chiếc hòm tuy nhưng có thể chứa được hai- chiếc- giày. Tôi cười thầm, bên trong chắc có hai chiếc giày, là chiếc ngoại cỡ tôi vừa thử, hai là chiếc của Lọ Lem. Cha tôi lên tiếng:

      “ Việc thử giày xong, mời các vị về cho”

      người đàn có vẻ là người đứng đầu tốp người kia :

      “ Theo mệnh lệnh chúng tôi phải thử giầy cho tất cả các tiểu thư vậy nên mong Ngài hãy mời vị tiểu thư còn lại ra thử giày”

      Cha tôi nheo mắt nhìn người đàn ông kia :

      “ Đến người gả rồi mà các ông vẫn kiểm tra ư?”

      “ Ồ , ý tôi phải là vị đại tiểu thư, ý tôi là nhị tiểu thư cơ” Người đàn ông tỏ vẻ cung kính

      phải tiểu thư thứ hai đứng trước mặt ngươi sao?” Cha liếc nhìn tôi lạnh lùng. Tôi nghĩ thầm, kịch bản hay đó cha.

      Đúng là trước tôi và Lọ Lem còn người chị nữa, nhưng chị cả của tôi lấy chồng. Cha tôi bao che cho Lọ Lem, khăng khăng chỉ có 2 người con là chị cả và tôi. Quả thực người ngoài cũng đều nghĩ rằng gia đình tôi chỉ có hai vị tiểu thư vì cha mẹ tôi giấu Lọ Lem rất kĩ, mới sinh đưa ra ngoài, đến 5 tuổi đưa về nhưng được đối xử như tiểu thư mà bị đối xử và làm việc như người hầu, à , có lẽ người hầu tí. Quanh năm ngày tháng chỉ ở trong nhà bếp và sân sau. Đến tôi cũng biết Lọ Lem là chị mình cho đến đêm giao thừa nào đó cả nhà quây quần bên mâm cơ và cha mẹ cho tôi tin bất ngờ này. Đến người hầu trong nhà cũng biết thân phận của Lọ Lem nhưng vì chị hiền lành tốt bụng nên được mọi người quý, ai bắt nạt chị cả, trừ tôi. Trước khi biết thân phận của Lọ Lem tôi khá thích chị vì chị hiền nhưng khi biết tôi lại chán ghét và khinh bỉ chị, thường bày trò quấy phá chị. Cha mẹ thường mắng tôi vì vụ này nhưng tôi đều nghe tai này ra tai kia. Tuy nhiên cũng nhiều lúc có ngoại lệ tôi đặc biệt tốt bụng nên đưa chị ra ngoài chơi, và trong lần kia gặp được Chàng.

      “ Theo tin tức mà chúng tôi biết, Công Tước ngài có ba người con . Người con cả lấy chồng, vị tiểu thư chúng tôi vừa thử giầy là người con thứ ba. Mong Ngài hãy mời vị tiểu thư thứ hai ra thử giày để chúng tôi hoàn thành nhiệm vụ” Người đàn ông kia vẫn tỏ ra cung kính nhưng từ ngữ lại tỏ ra sắc bén.

      Cha tôi tức giận, lời càng thêm lạnh lẽo:

      “ Tôi biết các ông lấy tin tức giả này ở đâu. Gia đình chúng tôi chỉ có hai mụn con .”


      Giữa bầu khí căng thẳng bỗng vang lên giọng đầy ngây thơ của - tôi:

      “ Ủa, chị hai vẫn ngủ tầng mà cha.”

      Cha nhìn tôi hung dữ, nếu ánh mắt có thể giết người có lẽ tôi bị giết từ lâu. nên nửa chặng đường nên tôi thể từ bỏ. Dù biết hậu quả của việc làm ngày hôm nay nhưng tôi vẫn tiếp tục để ai có thể xen vào:

      “ Để tôi đưa các ông lên tầng thử giầy cho chị nhé, nếu vừa chắc chị vui mừng lắm đấy!” rồi tôi trước dẫn đường.

      Cha tôi tức giận lao đến gầm lên :

      “ Các ngươi có để ta vào trong mắt ?!”

      “ Đây là lệnh của bề , chúng tôi buộc phải chấp hành, xin Công Tước thứ tội” Ông ta liếc nhìn bọn lính, đám lính giữ cha tôi lại. Đôi mắt cha tôi đỏ ngầu dõi theo đám người chúng tôi.

      Đến trước của phòng tôi quay lại :

      “ Chị tôi ở bên trong”

      Người đàn ông có chức vị cao nhất trong đám người kia nhìn tôi cảm kích, tôi gật đầu rồi mở cửa bước vào phòng. Chị tôi vẫn ngủ, tôi bấu chặt vào tay chị khiến chị đau đớn rồi từ từ mở mắt. Đôi mắt chị phủ đầy sương nhìn tôi và đám người sau tôi:

      “ Những người này là...”

      “ Là những người thử giày cho chị” tôi tiếp lời chị đỡ chị dậy rồi lùi sang bên, những người kia tiến lại gần:

      “ Xin thứ lỗi” người đàn ông kia rồi trực tiếp thử giầy cho chị. Người chị run run, đôi mắt hoảng sợ như nai con bị mắc bẫy hết nhìn người đàn ông rồi nhìn sang tôi. Tôi mỉm cười nhìn lại chị.

      ngoài dự đoán, chiếc giầy kia vừa với chị. Người đàn ông kính cẩn chúc mừng chị rồi nhanh chóng báo cho Hoàng tử út. xong quay người rời .

      Trong phòng chỉ còn mình tôi và chị, đôi mắt chị ngân ngấn nước cả người khẽ run hỏi tôi:

      “ Tại...tại sao?”

      Tôi lạnh nhạt mở miệng :

      “ Vì em thích Chàng” xong cũng lạnh lùng bỏ bỏ mặc tiếng nức nở sau lưng.
      Hale205 thích bài này.

    4. nolra

      nolra New Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      9
      hơn tuần kể từ ngày Hoàng Tử út lấy chị Lọ Lem của tôi. Ngay sau sau khi tìm được người vừa giầy là chị tôi xung quanh nhà tôi có thêm binh lính Hoàng Gia, lí do được đưa ra là : Để đảm bảo an toàn cho phu nhân tương lai của Hoàng Tử út. Tôi nghĩ thầm,chứ phải sợ có người bỏ trốn sao? Và thế, hôn lễ Hoàng Gia long trọng của Hoàng Tử Út và chị tôi diễn ra cách suôn sẻ trong lời chúc phúc của mọi người. Chỉ là khuôn mặt của Lọ Lem và cha mẹ tôi trong ngày đó được tốt cho lắm, Chàng cũng cáo bệnh đến. Còn gì đau khổ hơn khi chứng kiến cảnh bạn thân của mình cưới người mình thương?

      “ Tiểu thư xin lỗi để đợi lâu, xin mời bên này” trầm tư suy nghĩ giọng chặn đứt suy nghĩ của tôi. Tôi quay lại, gật đầu với người phát ra giọng cũng chính là người đàn ông đứng đầu tốp người hôm thử giầy kia, ông ta lễ phép dẫn đường cho tôi đến chỗ Hoàng Tử út. Đúng vậy, là Hoàng Tử út – rể của tôi giờ. Buổi sáng khi thưởng trà ở vườn hoa phía sau nhà nhận được tin Hoàng Tử út muốn gặp tôi, việc này cũng khiến tôi bất ngờ là mấy vì khi đám người thử giày chuẩn bị dời tôi nhờ chuyển lời đến Hoàng Tử út rằng tôi muốn gặp người. Việc thử giầy đều do tay Hoàng Tử út sắp xếp, mọi chuyện bao gồm việc tôi giúp đỡ đám người thuộc hạ của chắc cũng được bẩm báo lại, có lẽ cũng tò mò vì sao tôi lại giúp .

      “ Bẩm Hoàng Tử, thuộc hạ dẫn người đến” Người đàn ông kia cúi người bẩm báo.

      “ Kính chào Hoàng Tử “ tôi lạnh nhạt mở miệng.

      Hoàng tử út quay người lại nhìn tôi:

      cần khách khí, cứ gọi là “ rể” tốt rồi”

      Xong quay sang nhìn đám người bên:

      “ Tốt lắm, các người ra hết

      “ Dạ” mọi người đồng thanh rồi lần lượt lui ra, giờ trong vườn hoa phía sau Lâu đài chỉ còn tôi với người “ rể” này. cười cười :

      “ Ngồi ” rồi kéo ghế cho tôi. Tôi khách khí ngồi xuống.

      :

      “ Việc thử giầy hôm trước quả thực cảm ơn

      “ Ồ, việc đó có gì” Tôi nâng chén uống trà, trà Hoàng Gia đúng là ngon tuyệt hảo. Bỏ chén xuống tôi nhìn thẳng vào mắt “ rể” ngồi đối diện :

      rể, tôi muốn nhờ việc”

      “ Có việc gì cứ thẳng, nếu làm được ta cố hết sức giúp đỡ”

      “ Việc này nằm trong khả năng của Ngài, tôi muốn lấy bạn thân của Ngài”

      Môi Hoàng Tử út khẽ cong lên, đôi mắt bỗng trở nên sắc bén nhìn tôi, hỏi:

      “ Lý do”

      Tôi trả lời:

      “ Thứ nhất là vì tôi thích Chàng, thứ hai cũng là vì Hoàng Tử và chị Lọ Lem của tôi”

      Hoàng tử út thu lại ý cười, nhìn xoáy vào tôi :

      “ Liên quan gì đến ta và chị ?”

      Tôi bình thản đáp :

      “ Có lẽ Hoàng tử cũng biết chuyện Chị tôi và Chàng nhau. Nếu như dứt được tình giữa hai người này con đường ngồi lên ngai vàng của Ngài cũng rất khó khăn. Ngài là người thông minh chắc hiểu ý của tôi”

      “ Hừ, tự tin vậy sao?”

      “ Tôi chắc!”

      “ Hóa ra đây là lí do. Được, ta đồng ý!”

      Sau đó tôi ra về, dù có được đồng ý của Hoàng Tử út nhưng trong lòng tôi vẫn thấy lo lắng. Với tính cách của Chàng khi biết tôi là chủ mưu của mọi chuyện chắc chắn chỉ muốn băm tôi ra ngàn mảnh chứ gì đến chuyện kết hôn. Nhưng bất ngờ, hai ngày sau tôi nhận được tin tức rằng Chàng nhận lấy tôi. Sau chuyện vui của Lọ Lem mọi người lại tấp nập để chuẩn bị cho hôn lễ của tôi, người đến chúc mừng đông nườm nượp. Chỉ là cha mẹ ngày càng xa lánh tôi, nếu tình cờ gặp cũng coi như là thấy. Tôi cũng hơi buồn trong lòng nhưng vì Chàng tôi có thể bất chấp tất cả.
      Hale205 thích bài này.

    5. nolra

      nolra New Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      9
      Hôn lễ của tôi cuối cùng cùng đến, nhìn thấy Chàng trong trang phục chú rể tôi rất vui. Kể từ ngày gặp nhau trong buổi tối sau bữa tiệc Hoàng Gia đến hôm nay tôi mới gặp được Chàng. Chàng vẫn tuấn lãng như trước chỉ là gầy hơn, trong lòng tôi bỗng chua xót. Chúng tôi hành lễ theo đúng nghi thức rồi có người đưa tôi vào trong phòng để chờ Chàng. Lòng tôi rạo rực chờ Chàng đến. Cuối cùng Chàng cũng suất , tôi tiến lại gần Chàng lùi lại. Đôi mắt lạnh lùng của Chàng nhìn xoáy vào tôi, nụ cười thường trực môi cũng còn, Chàng, khác hẳn với buổi sáng. Lúc cử hành hôn lễ thấy Chàng hay mỉm cười , tôi cứ ngỡ rằng Chàng nghĩ thông rồi, nào ngờ...

      “ Giờ vừa lòng chưa?” Chàng lạnh lùng mở miệng.

      “ Em...”

      thích tôi, muốn lấy tôi phải ? Tôi cho toại nguyện”

      “ Chàng...”

      “Nhưng chuyện làm với “ chúng tôi” tôi bao giờ bỏ qua! Tôi trả lại cho gấp trăm - ngàn - lần!!”

      cứ chuẩn bị tinh thần mà tận hưởng những ngày tháng “ tuyệt vời” sau này

      “Ha ha ha...” Tiếng cười cùng bóng Chàng khuất xa khiến trái tim tôi se lạnh.

      --- ------ ------ ------ ------ ------ ---

      Sau đêm đó tôi còn gặp lại Chàng nữa và tôi cũng bắt đầu cuộc sống mới – cuộc sống mà trước đây tiểu thư như tôi chưa từng nghĩ đến.

      Sáng thức dậy từ sớm làm việc ngơi tay tới tận đêm khuya, hỏi quản gia ông ta đây là ý Chàng,thôi được, vì Chàng – tôi nhẫn. Trong tòa lâu đài xa hoa này tôi hoàn toàn lạc lõng bơ vơ nhiều lúc nản lòng, nhiều lúc chịu đựng được muốn buông xuôi nhưng nghĩ đến Chàng – tôi nuốt nước mắt vào trong, kiên cường đứng dậy, bước tiếp.

      Khi đến đây tôi hoàn toàn lột xác thành con người mới. Từ tiểu thư ngông cuồng hư hỏng biết làm việc gì trở thành con người biết suy nghĩ hơn,mọi công việc như lau nhà tưới cây đều có thể làm được. Khi gặp lại cha mẹ, cả hai người dù vẫn tha thứ cho tôi nhưng khi nhìn thấy diện mạo của tôi bây giờ dấu nổi ngạc nhiên chua xót. Đứa con bảo bối của hai người giờ đây còn xinh đẹp như trước, mắt thâm quầng, da hơi ngăm đen, tóc hơi xơ.. mẹ kiềm chế được mà chạy đến ôm tôi vào lòng khóc.

      Tối hôm gặp lại cha mẹ Chàng đến gặp tôi, vẫn bản mặt lạnh lùng Chàng hỏi :

      “ Hối hận ?”

      Tôi thản nhiên đáp: “

      Chàng nhíu mày rồi phất tay bỏ .

      --- ------ ------ ------ ------

      Trong khoảng thời gian cố gắng tôi thu được số thành quả như người trong nhà ghét bỏ tôi như trước ngược lại có phần cảm thông và luôn giúp đỡ tôi. Tôi cũng cố gắng để đầu bếp trong lâu đài chấp nhận giúp đỡ hướng dẫn nấu những món ăn Chàng thích.

      ngày kia khi làm việc có người hầu của Hoàng Gia chị muốn gặp tôi. Tôi theo, trong lòng cũng rất ngạc nhiên và nhiều thắc mắc. Đến nơi gặp chị, bất ngờ, sau 2 tháng chị lột xác trở thành con người mới : xinh đẹp hơn, cao quý hơn. Chị cười mời tôi ngồi xuống, sau hồi hỏi thăm tình hình trong nhà chị hỏi vào “ chủ đề chính” :

      “ Em sống có hạnh phúc ?”

      “ Có”

      Chị mỉm cười “ Mong là như vậy“. Rồi tiếp:

      “ Thực ra lúc đầu chị rất thất vọng và buồn nhưng sau thời gian ở đây, gặp được nhiều người, biết được nhiều chuyện chị nghĩ hoàn cảnh bây giờ có lẽ cũng tệ.”

      “ Đúng là chị Chàng nhưng sao chứ? Mẹ từng là người phải biết hướng đến tương lai được lùi bước, tùy từng hoàn cảnh mà thích nghi. Cho nên ở trong cái Hoàng Cung này chỉ có Hoàng Tử Út mới là chỗ dựa của chị, cũng như chỉ có chị với chiếc – vòng mới có thể cho Người tất cả”

      “ Nhiều lúc ngồi ngẫm nghĩ lại, hóa ra chị cũng Chàng nhiều đến thế. Vì Chàng là người con trai đầu khiến chị rung động nên chị mới có chấp niệm chỉ có Chàng mới là người đàn ông duy nhất trong cuộc đời mình. Bây giờ chị có Hoàng tử út, Người rất tốt với chị nên chị phải chớp thời cơ. Tương lai Người là Hoàng Đế, chị là Hoàng Hậu. Dưới người vạn người, cuộc sống vô cùng sung sướng và thanh thản Ha ha...”

      “ Tính ra chị cũng phải cảm ơn em, nhờ em mà chị mới có ngày hôm nay.”

      “ Chỉ là Chàng quá ta. Cho nên, những tháng ngày sau của em còn cực khổ nhiều, đáng thương”

      Tôi nhíu mày : “ Chị cần phải nhìn tôi bằng ánh mắt thương hại trào phúng như vậy. Tôi cần. Tương lai là do tôi lựa chọn, tôi hối hận!” rồi đứng dậy về. Hoàng Cung đáng sợ, nó làm biến chất con người, chị tôi cũng ngoại lệ, mà chính tôi là cái người đẩy chị vào trong.
      Hale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :