1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

EM DÁM NÓI EM KHÔNG TÍNH PHÚC - HỐT NHIÊN CHI GIAN

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      CHƯƠNG 63

      Trải qua thời kỳ mang thai chín thàng mười ngày, cuối cùng Hiểu Vụ cũng đón được đứa con trai đầu lòng ra đời, bé trai bụ bẫm nặng bốn kí rưỡi.

      Mạnh Dịch Nam bao giờ quên được cái ngày con trai ra đời, đó là chờ đợi lâu nhất trong cuộc đời.

      Vì Hiểu Vụ trong cơ thể còn có thai lưu của người chị em song sinh, nên khi mổ đẻ cái thai lưu này cùng với đứa bé cùng được lấy ra. Mạnh Dịch Nam muốn ở bên cạnh lúc này, nhưng là tình huống mổ đẻ của Hiểu Vụ là tình huống đặc thù nên cùng ba mẹ vợ đều phải ở ngoài cửa phòng mổ chờ.

      Mạnh Dịch Nam ở ngoài hành lang bệnh viện lo lắng qua lại, cố gắng bỏ thuốc lá gần năm, nhưng là giờ phút này thực muốn được hút điếu thuốc, bởi vì chỉ có mùi vị của thuốc lá mới có thể khiến cho bình tĩnh chút.

      "Dịch Nam, con ngồi xuống ." Lộ mẹ giọng gọi .

      "Vâng." Dịch Nam gật gật đầu, qua ngồi xuống cạnh Lộ mẹ. Nhưng là chưa đầy phút lại bất giác tới lui, thể nào ngồi yên được. Đầu óc đều là nghĩ Hiểu Vụ giờ này thế nào? có phải đau đớn ? Có nguy hiểm gì hay ? Tuy rằng hôm nay là bác sĩ Tần mổ chính, cũng cam đoan xác suất thành công là 95%, nhưng là chẳng phải còn 5% nguy hiểm sao? Bảo làm sao có thể yên tâm, hơn nữa thể chất Hiểu Vụ có thể chịu được cuộc đại phẫu này sao?

      Dịch Nam cứ như vậy phiền não, cuối cùng là tự nguyền rủa vì bản thân khiến Hiểu Vụ mang thai. bắt đầu hối hận, vì sao ông trời lại bắt việc sinh đứa bé vất vả như vậy cho người phụ nữ? Phụ nữ chẳng phải rất yếu ớt, sao lại bắt họ phải mang thai khổ cực như vậy, công bằng. ( LL: nè hâm òi.... Chẹp, đời nè kím đâu ra người đàn ông như chứ?? Hâm quá . ) bắt đầu nghĩ chắc chắn bao giờ khiến cho Hiểu Vụ mang thai nữa, chỉ mới có đứa mà khiến nàng vất vả như vậy, chắc chắn lại dùng thuốc tránh thai, bao giờ làm cho phải mang nặng đẻ đau như vậy nữa.

      Giống như là trải qua hàng ngàn thế kỷ, phòng phẫu thuật cuối cùng cũng truyền ra thanh tiếng trẻ con khóc OA~ ! vang dội, ba người ngoài cửa đều kinh hỉ vạn phần, kích động thôi.

      Chỉ chốc lát, y tá bế đứa bé ra, hướng hành lang chính gọi: "Ba của bé này ở đâu?"

      Lộ mẹ nhìn Mạnh Dịch Nam ngây ngốc liền đáp "Ở đây, ở đây. Mạnh Dịch Nam, mau đứng lên."

      Mạnh Dịch Nam hai chân luống cuống hướng chỗ y tá đến, Lộ mẹ Lộ cha theo sau.

      "Chúc mừng, là con trai, bốn cân rưỡi." Y tá vừa nhìn thấy ba đứa bé là đại soái ca, lập tức vẻ mặt tươi cười chúc mừng.

      Dịch Nam đứng bên cạnh y tá, kích động ngẩn ngơ như cũ, đây là con chúng ta, con của chúng ta, Lộ Lộ! Dịch Nam cẩn thận tiếp nhận con từ trong tay y tá, oa~, trong lòng kích động nên lời! Trợn mắt nhìn ký, tiểu tử này tại sao lại mặt nhăn nhúm như vậy? Gương mặt hồng hồng, mặt lại nhăn như vậy, khuôn mặt bé, hai mắt nhắm nghiền, cái miệng nhở nhắn chu ra, lông mi cũng nhăn lại, tiểu tử này kháng nghị gì mà vừa ra có cái biểu tình này a?

      "Nó khó chịu sao?" Mạnh Dịch Nam nhìn đến đứa con trong tay, câu hỏi đầu tiên cư nhiên lại là câu hỏi này. Sau làm cho Hiểu Vụ biết liền hung hăng phê bình .

      "Ha ha, khong phải, đứa bé nào vừa sinh ra cũng như vậy cả." Y tá cười càng ngọt, này ba đứa bé ý tứ.

      "Là con trai, haha, tôi có cháu ngoại." Lộ ba kích động cẩn thận mở ra tã lót, nhìn đến kia tiểu kê kê đáng , rốt cục vui vẻ ra mặt (LL: phụt..... hahahah.... Lộ ba bùn cười.....), ông chính là muốn cháu ngoại, giờ mong muốn trở thành .

      Dịch Nam gắt gao nhìn chằm chằm đứa bé trong lòng "Con, nếu sau này con dám trưng cái biểu tình khuôn mặt này cho mẹ con xem, ba đánh con đó nha." Đứa trong lòng bất an cau mày, mặt càng ngày càng nhăn, giống như uy hiếp Mạnh Dịch Nam, chu cái miệng nhở, oa oa khóc rống lên. (LL: oa, đứa bé đáng iu quá.... Giống y bố nó... hắc..). Dịch Nam sợ tới mức xanh mặt, y tá nhanh tay đem đứa bé ôm lại "Được rồi, mọi người chờ chút, bác sĩ còn ở bên trong lấy ra cái thai lưu." xong, ôm đứa bé luôn.

      Dịch Nam nhìn tay mình trống rỗng, nhìn Lộ mẹ lại nhìn y tá rời "Đứa ..." Mẹ vợ kéo tay hạ xuống cười "Đứa này tương lai nhất định rất hoạt bát, thanh vang to như vậy." Dịch Nam trong lòng thầm, trăm ngàn lần đừng cho nó hoạt bát thành hỗn thế ma vương.

      Lộ Hiểu Vụ sau khi tỉnh lại sau cuộc phẫu thuật, chuyện đầu tiên muốn làm đó là nhìn mặt con. Mạnh Dịch Nam lo lắng, bèn mời y tá mang đứa lại đây. mời bố mẹ vợ về nhà nghỉ ngơi trước, sau có chút thời gian qua giúp cùng Hiểu Vụ.

      Hiểu Vụ vừa thấy y tá vào cửa, trong mắt bắt đầu ươn ướt. Gắt gao càm chặt tay của Dịch Nam, trong lòng thực kích động. Hiểu vụ cẩn thận tiếp nhận đứa trong tay y tá, vô cùng cẩn thận nhìn đứa bé trong lòng mình, đây là đứa con của bọn họ, đứa bé đáng nhất. Hiểu vụ kích động nhìn cái mũi nho của đứa bé, đôi mắt dài nhắm chặt của nó, lông mi tinh tế, còn có cái miệng đáng nhắn, hình dáng lỗ tai ràng, tinh tế, đay là con của chúng ta. Hiểu Vụ kích động mắt muốn khóc "Con của chúng ta." Dịch Nam nhìn xúc động, tâm tình cũng dịu , gắt gao ôm lấy , tay nhàng lau giọt nước mắt khóe mi "Đừng kích động, đừng kích động."

      "Nó đáng " Hiểu Vụ vất vả để khóc nữa, cười nhìn đứa bé trong lòng, tay nó gắt gao ôm lấy chiếc tã lót lên miệng, ngủ ngon, Hiểu vụ nhịn được hôn lên trán đứa .

      "Em xem, nó giống em." Dịch Nam nhìn con, so ra với lúc mới sinh mặt còn nhăn nhiều nữa, vẻ mặt an tường ngủ say, thực ngoan, thực đáng .

      "Lông mi của nó giống , biết ánh mắt có giống ?" Hiểu Vụ đau lòng ôm con vào lòng, muốn nhìn nó mở to mắt.

      "Giống em nhiều hấp dẫn." Dịch Nam mỉm cười khẽ vuốt má , hy vọng đứa giống hết thảy.

      "Con trai giống mới tốt." Hiêu Vụ lắc đầu, đồng ý.

      Y tá nhìn hai người ôm đứa bé, câu, em câu, xem là giống ai tốt, nhịn được ở bên cạnh cười khẽ "Đứa bé bản mặt giống của ba, cái mắt cái mũi đều giống, còn cái miệng với cằm giống mẹ." xong, ôm đứa mang vào phòng dành cho trẻ sơ sinh.

      Hiểu Vụ lưu luyến rời nhìn đứa , trong lòng ấm áp dựa vào lòng Dịch Nam "Cục cưng." Vẫn mong được ôm cục cưng, nhìn thấy nó mở mắt.

      Dịch Nam khẽ vuốt tóc , ôn nhu nâng mặt lên, kia gương mặt mập mạp, hai mắt vẫn còn chứa lệ, trong lòng cảm động "Lộ Lộ, cảm ơn em." Khẽ hôn lên môi , cảm ơn mà chịu cực khổ.

      Hiểu Vụ khẽ nhắm hai mắt, nước mắt nhàng chảy xuống hai má, em mới phải cảm ơn , làm cho em biết thế nào là tình , thế nào là hạnh phúc! Hiểu Vụ hai tay vòng qua cổ , lấy sức ôm hôn sâu. Dịch Nam, em .

      ......

      tháng sau, Lộ hiểu Vụ ra viện.

      Lộ mẹ, Lộ cha đều đến đây, chăm sóc ở cữ, trước là giúp học tập việc làm mẹ, chăm sóc con, hai là truyền lại kinh nghiệm nuôi dạy con, Lộ hiểu Vụ tỏ ra rất biết nuôi con, kia thoải mái.

      Cuối cùng cũng đến ngày con trai đầy tháng, nhà Lộ Lộ làm tiệc mừng ngày đầu tháng của con. Này tiệc rượu náo nhiệt, bạn bè tốt, ngay cả Diệp Tỳ ở nước ngoài cũng cố ý bay trở về. Mọi người đều chúc hai người có quý tử.

      Lộ Hiểu Vụ nhìn đến Tô Niệm Thanh cũng đến, Dịch Nam cúi đầu ghé vào tai " ấy vẫn muốn trông thấy em." Hiểu Vụ mỉm cười, tốt, cũng muốn gặp Tô niệm Thanh.

      "Chúc mừng, chúc mừng." Tô Niệm Thanh đưa cái phong bao đỏ thẫm, đối Hiểu Vụ cười.

      "Cảm ơn, Tô tiểu thư." Hiểu Vụ khéo cười.

      Tô Niệm Thanh liếc mắt cái nhìn Mạnh Dịch Nam, ánh mắt mới dừng ở đứa bé trong lòng Hiểu Vụ " đáng , tôi có thể ôm cái ?

      Hiểu Vụ gật gật đầu, cẩn thận đem đứa đặt vào tay ta, Tô Niệm Thanh nhìn đứa , đứa bị chấn động, tay bé giật giật, Tô Niệm Thanh kích động hô to "Tay nó cử động kìa, đáng a."

      Dịch Nam đem Hiểu Vụ tựa vào lòng mình, cúi đầu nhìn , trong mắt tràn đầy hạnh phúc, bọn họ hạnh phúc như vậy làm cho Tô niệm Thanh hâm mộ thôi. Dịch Nam cười "Nếu thích như vậy mau kết hôn, tự mình sinh đứa ."

      Tô niệm Thanh Phiêu mắt liếc Dịch Nam cái "Sinh đứa rất vất vả, em á, coi như hết." Đem đứa trả lại cho Hiểu Vụ, chân thành nhìn "Tôi rốt cục hiểu được vì sao lại hạnh phúc như vậy."

      Lộ Hiểu Vụ cười "Cảm ơn, cũng hạnh phúc." thấy Tô Niệm Thanh như vậy đối với mình chúc phúc ấm áp cùng mang theo hâm mộ, tâm tình vui mừng.

      Dịch Nam hướng chỗ Diệp tỳ qua hỏi "Michael sao lại đến?"

      Diệp Tỳ ngồi lui vào, ý muốn cùng ngồi , " ấy muốn nhìn mặt tình địch" Dịch Nam sắc mặt trầm xuống, tên này vẫn vậy "Vâng, kính nhờ cậu, lần trước phải chúng ta ràng sao?"

      "Nhưng vẫn là . Hoàn hảo, cùng Hiểu vụ thực hạnh phúc, cuối cũng làm cho tâm của em hoàn toàn tuyệt vọng." Diệp tỳ cười nhìn Hiểu Vụ ôn nhu cúi đầu, đối với đứa bé trong lòng giọng .

      "Diệp tỳ." Dịch Nam gầm , sớm biết thế mời đến dự đầy tháng của thằng cu. Diệp tỳ vừa nghe liền kích động la hét muốn về xem chút.

      "Được rồi, hạnh phúc, em cũng hạnh phúc, cả đời này thể dây dưa ." Diệp tỳ đột nhiên thần bí tiến gần , bên tai " , có phải hay lúc trước em trở về thông đồng với Chung Bình khiến có vẻ dễ dàng hơn hơn ?"

      "Dựa vào, Diệp Tỳ, cậu còn bậy nữa, liền mua vé máy bay, đưa cậu về nhà." Dịch Nam mặt tối sầm, đứng lên, thực chịu nổi tiểu tử cố chap này, vấn đề này còn muốn dây dưa đến bao giờ mới dứt?

      "Ai, ai, giỡn chút mà tưởng sao?" Diệp Tỳ hai tay bám chặt lấy ghế, nhìn như muốn dùng sức lôi cậu ra khỏi nhà. Giơ lên hai chén rượu, ly hướng tới "Chúc mừng rốt cục cũng làm mất ý niệm muốn ly hôn trong đầu Hiểu Vụ, còn sinh con trai, quả nhiên lợi hại."

      Dịch Nam dở khóc dở cười tiếp nhận ly rượu, cùng cậu chạm cốc đối ẩm. Trong lòng vẫn là thấy xao động, tốt nhất là làm cho Diệp Tỳ tiễn bước càng nhanh càng tốt.

      ..............

      Vào buổi trưa, Dịch Nam vào phòng ngủ, Hiểu Vụ cho con bú, ánh nắng từ ngoài cửa chiếu vào người Hiểu Vụ, bộ ngực trắng noãn, mặt đứa non nớt gắn chặt vào bầu vú, kia hình ảnh là ấm áp động lòng người. dịch Nam đột nhiên thấy trong lòng ấm áp, thực cảm động.

      Dịch Nam chậm rãi qua, nằm úp sấp bên cạnh Hiểu Vụ, nhìn đứa con cái miệng nhắn bú sữa. Hiểu Vụ nhìn chuyển tầm mắt, mặt chuyển hồng, gắt "Nhìn cái gì?"

      Dịch Nam nâng mặt lên, ôn nhu nhìn cặp mặt thẹn thùng kia, ràng khuôn mặt phiếm hồng. Trong lòng căng thẳng, trầm thấp mở miệng " Lộ Lộ, em vĩ đại." Hiểu Vụ mặt đỏ "Người mẹ nào cũng vĩ đại."

      Dịch Nam nhìn thẹn thùng, trong lòng khát vọng chạm rãi bùng lên, nhưng là, còn phải chờ bốn tháng được chạm vào vợ. Dịch Nam kìm lòng được hôn "Ngực của em dạo này cũng lớn lên." Hiểu vụ nghe xong mặt càng đỏ hơn, vừa định rời , bị tay bao quát bầu ngực còn lại. thành công trong việc câu lên dục vọng của . Ở cữ tháng, mẹ cùng bà đều ở đây. Vợ chồng son tưởng thân thiết chút cũng được, hơn nữa còn phải chăm sóc con, càng có thời gian quan tâm Dịch Nam.

      Hai người mải mê hôn sâu, đột nhiên nghe được tiếng đứa con oa oa khóc lớn, hai người đành phải tách ra. Nguyên nhân là hai người quá mức thân mật, ép đứa con ở giữa. Hiểu Vụ mặt đỏ lên, đẩy ra. Vỗ đứa con, trấn an. Dịch Nam vẫn chưa chịu bỏ , khẽ cắn bên tai hiểu Vụ "Cục cưng được hai tháng nhỉ? Giống như có thể..." Trời biết có bao nhiêu mong chờ được ôm lấy , mỗi lần nhìn thấy bộ dáng của dưới thân, đều kìm lòng được. Hiểu Vụ cả người như nhũn ra, dời đầu khỏi bờ môi của "Dịch Nam, còn con mà." Lòng của cũng hỗn độn, thân thể bị khơi mào nhiệt liệt hưởng ứng, nhưng trong đầu vẫn kiên trì suy nghĩ kháng cự. Dịch Nam bên khẽ cắn, bên tay muốn ôm thắt lưng "Buổi tối muốn ngủ giường lớn." Hiểu Vụ run rẩy lắc đầu "Mẹ đồng ý." Bà , ba tháng sau khi sinh con sau, tại phải lấy đứa làm trọng.

      " được, chịu được, tối nay đưa giường của con sang phòng khách, đêm nay làm cho cục cưng cùng mẹ ngủ." ngủ hai tháng ở phòng khách, nếu cho vào phòng ngủ của hai vợ chồng, liền tạo phản.

      Quả nhiên đêm đó Mạnh Dịch Nam vừa đấm vừa xoa đem đứa cho mẹ vợ, chính mình thành công chiếm giường lớn. Cuộc sống tính phúc tốt đẹp lại trở lại!

      Nhưng là thời kỳ đặc thù, đương nhiên tính phúc cũng có chút đặc thù. lúc hai người kích tình thiêu đốt, tiếng khóc của đứa vang lên, tiếng đập cửa làm bừng tỉnh hai người "Hiểu Vụ, cục cưng đói bụng." Cả người Hiểu Vụ đỏ lên, trong lòng quýnh lên, đẩy Mạnh Dịch Nam ra, cũng nghĩ thân hình Dịch Nam ổn định, ngã xuống giường. hiểu Vụ sốt ruột nằm úp sấp giường " sao chứ?" Dịch Nam bực mình cau mày " có việc gì." Hiểu Vụ vừa nghe có việc gì vội vàng mặc váy ngủ, mở cửa ra, trước khi mở còn quên nhìn lại Dịch Nam, Dịch Nam bực mình lấy chăn đắp lên người, lúc ấy Hiểu vụ mới yên tâm mở cửa ra ngoài.

      Mạnh Dịch Nam mông ở dưới chăn, bất mãn, dưới thân dục vọng vẫn bừng bừng phấn chấn dạt dào, chịu xuống, là rất thồng khổ! Còn muốn như vậy, thực là sống bằng chết! Mạnh Dịch Nam buồn bực ở trong chăn quay cuồng, ngày mai phải tránh thai.

      Kết quả, đêm đó Mạnh Dịch Nam hừng hực lửa tình đem Lộ Hiểu Vụ si mê! Làm cho phi thường, tình phúc, càng hạnh phúc !

      N năm sau

      Hai người vẫn nhau như trước...

      " hạnh phúc sao?"

      "Hạnh phúc."

      "Làm sao hạnh phúc?"

      "...... Muốn sao?"

      "Vâng."

      "Là, nơi này..... nơi này... còn có nơi này."

      " Vậy em liền theo hạnh phúc...."

      rốt cục bị giáo hóa thành công, hạnh phúc mỹ mãn, tính phúc cũng hoàn hảo.

    2. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      PHIÊN NGOẠI 1

      Lộ Hiểu Vụ, mười ba tuổi

      Lộ Hiểu Vụ vẻ mặt quẫn bách đứng ở ven đường, biết làm sao níu lại váy của mình. Hé ra khuôn mặt nhắn nhưng nhăn nhó đến sắp khóc.

      "Bạn học, cần giúp ?" nam sinh nhã nhặn cưỡi xe đạp đứng bên cạnh .

      Lộ Hiểu Vụ mặt đỏ lên, lắc đầu, ...... biết nên như thế nào.

      Bạn học kia vừa thấy vừa thấy cái túi sách của gắt gao che mông, trong lòng liền sáng tỏ, vỗ vỗ yên sau xe, " lên, tớ đưa cậu về."

      Lộ Hiểu Vụ cắn môi dưới, sợ hãi trừng mắt nhìn nam sinh, biết cậu ta, mẹ thể tùy tiện cùng người xa lạ chuyện. (LTLT: bé ngoan a~)
      Skip in 7...Advertisement in 01 seconds

      "Tớ cũng học lớp 6." Cậu ta lấy ra cái thẻ học sinh trong túi tiền, Lộ Hiểu Vụ trong lòng khẩn trương thoáng giảm bớt.

      " lên , cậu...... Như vậy phải nhanh về nhà." Nam sinh nhìn mặt muốn đỏ bừng, có chút lo lắng.

      Lộ Hiểu Vụ xoắn xoắn cái túi sách, do dự có nên lên hay , nhưng là, tại, rất khó chịu.

      Từ lúc xế chiều, bụng bắt đầu đau nhức, kết quả WC, hoảng sợ phát phía dưới đổ máu. Lộ Hiểu Vụ bị hù chết, dám cho người nào, cuối cùng từ tiết học đầu tiên cứ như vậy chôn chân tại chỗ ngồi, dám nhúc nhích. Nhưng là, cho dù động đậy, máu vẫn liều mạng chảy ra, nhất định bị nhiễm bệnh .

      Khi tan học, đứng lên liền nhìn thấy vết máu nhàn nhạt ghế, vội vàng dùng khăn lau nửa ngày, tay sờ sờ, váy có chút cảm giác ẩm ướt, ...... lên cả váy. ngồi lại ghế, chờ tất cả mọi người rồi, mới dùng túi sách che khuất mông, chậm rãi ra trường học.

      Nhưng là, vừa , bên cảm giác máu chậm rãi chảy ra, Lộ Hiểu Vụ sợ tới mức muốn khóc, ...... Có phải hay sắp chết?

      Cuối cùng, vẫn là làm cho nam sinh kia chở về nhà, ngồi yên sau xe cậu ta, ít nhất cần lo lắng bị người nhìn thấy bộ dạng quẫn bách.

      "Lộ Hiểu Vụ, cậu ta ai vậy?" Vào đến cổng, mẹ liền đen mặt chất vấn .

      Lộ Hiểu Vụ sợ hãi hạ thấp mắt, "Học trưởng ở trường."

      "Cậu ta vì cái gì đưa con về?" Mặt mẹ càng đen.

      "Con...... Sinh bệnh." Lộ Hiểu Vụ rốt cục lớn tiếng nức nở, "Mẹ, con chảy rất nhiều máu......"

      Mẹ sửng sốt, rất nhanh phản ứng lại, quay người Lộ Hiểu Vụ lại, váy nhiễm vết máu rất lớn. Mẹ vội vàng đưa Lộ Hiểu Vụ vào phòng tắm, bảo tắm nước ấm.

      Chờ Lộ Hiểu Vụ tắm rửa xong ra, mẹ đưa cho bao này nọ, Lộ Hiểu Vụ cau mày, là thuốc sao?

      "Băng vệ sinh, về sau chảy máu, dùng cái này đệm lên." Mẹ lấy ra miếng, làm mẫu cho xem.

      Lộ Hiểu Vụ cái hiểu cái chỉ gật đầu, ra sinh bệnh .

      "Con trưởng thành, tháng sau kinh nguyệt. Nhớ kỹ, về sau tuyệt đối để người khác biết." Mẹ nghiêm mặt, dạy .

      Lộ Hiểu Vụ gật gật đầu, hảo khứu, tuyệt đối thể cho bất luận kẻ nào.

      "Lần sau, được tùy tiện ngồi xe nam sinh." Mẹ đột nhiên nhớ tới nam sinh đưa về.

      "Vâng." Lộ Hiểu Vụ ủy khuất gật gật đầu, hôm nay rất sợ hãi.

      "Con nhất định phải rụt rè, tuyệt đối thể học Tiểu Ngọc nhà đối diện, nghe ?" Mẹ ấn ấn vai Lộ Hiểu Vụ, nghiêm khắc dặn.

      "Nghe được." Lộ Hiểu Vụ trong lòng chợt lạnh, cùng Tiểu Ngọc như thế nào lại giống nhau được. Tiểu Ngọc nhà đối diện, mẹ nhắc tới chính là khinh thường, mới học sơ trung năm thứ hai, liền sớm, còn sẩy thai, rất khủng bố!

      "Ở trường học cũng được cùng với nam sinh chuyện." Mẹ nhìn chằm chằm bóng dáng Lộ Hiểu Vụ vào phòng, trịnh trọng thông báo.

      *****

      Bởi vì ba là đội trưởng đội địa chất, hàng năm bôn ba bên ngoài. Mẹ đối với Lộ Hiểu Vụ giáo dục vô cùng nghiêm khắc, rất sợ cẩn thận cái, Lộ Hiểu Vụ học cái xấu.

      Lộ Hiểu Vụ trừ bỏ đến trường, bình thường đều ở trong nhà, rất ít khi hoạt động ngoại khóa. Ngay cả khi họ hàng đến chơi, những đứa trẻ khác có thể tùy ý nghịch đống cát, đập cửa thành, vĩnh viễn chỉ có thể ăn mặc xinh đẹp đứng bên cạnh.

      Mẹ cầu phải ăn lễ phép, nhìn thấy mọi người đều phải chào hỏi, ngay cả bác quản lí dưới tầng, khi đến nhà đều phải chủ động chào hỏi. Khi nhận điện thoại vĩnh viễn đều phải , "Xin chào, tôi là Lộ Hiểu Vụ, xin hỏi ngài tìm ai?" trước tiên. Thậm chí ngay cả lúc mỉm cười chỉ có thể lộ nhiều nhất tám cái răng, thanh khi chuyện cũng thể lúc cao lúc thấp, vĩnh viễn đều là ngọt ngào. Trong học hành cũng chỉ cho phép đứng trong top 3, nếu có hơi rớt hạng, tuyệt đối về nhà chính là thảm hoạ.

      Mẹ nghiêm khắc có tiếng, có kiện để lại ấn tượng nhất trong kí ức Lộ Hiểu Vụ chính là, khi học lớp 5 tiểu học, có buổi tối 12 giờ còn chưa ngủ, vụng trộm ngồi ở sô pha xem TV. Kết quả mẹ tắm rửa xong, bưng ly sữa ra, nhìn đến Lộ Hiểu Vụ còn chưa ngủ, liền chất vấn , "Như thế nào còn ngủ?"

      Cái miệng của Lộ Hiểu Vụ bĩu môi, cãi câu, "Mẹ phải cũng chưa ngủ?"

      Kết quả......

      Rầm, Lộ Hiểu Vụ liền cảm giác đỉnh đầu có mảnh ẩm ướt, mẹ đem ly sữa trong tay cứ như vậy đổ lên đầu . (LTLT: má ơi O___o có cần phải thế kh?)

      Lộ Hiểu Vụ lúc này bị dọa choáng váng!

      "Ai dạy con cãi lại? ngủ được con còn cảm thấy mình có lý? là vô pháp vô thiên." Mẹ tức giận để cái ly mạnh xuống bàn, vào nhà liền lấy ra roi mây, bắt Lộ Hiểu Vụ đầu ẩm ướt quỳ xuống mặt đất, hung hăng đánh chút.

      Cuối cùng, Lộ Hiểu Vụ tối hôm đó hai giờ mới ngủ. lần nữa gội đầu tắm rửa, đem chính mình làm sạch .

      Từ nay về sau, Lộ Hiểu Vụ biết, bất luận trong lòng có bất mãn cỡ nào, tuyệt đối thể cùng người lớn cãi lại.

      Lộ Hiểu Vụ tính tình vốn hướng nội, càng cái gì cũng dám dễ dàng mở miệng, vĩnh viễn như mọi người hy vọng làm ngoan.

      *****

      Lên trung học, rất nhiều đều sớm vào thời kỳ trưởng thành, trừ bỏ thích đánh phấn, các cũng bắt đầu có tình cảm ôm ấp.

      Có lần bạn học ngồi cùng bàn cứng rắn đưa cho Lộ Hiểu Vụ quyển tiểu thuyết ngôn tình, mơ hồ nhớ là của Tịch Quyên viết. rất sợ mẹ nhìn thấy, sau khi làm xong bài tập, đem quyển truyện cẩn thận giấu dưới sách giáo khoa, chậm rãi nhìn lén. Nhưng là, còn chưa có nhìn đến trang thứ năm, mẹ đột nhiên đẩy cửa tiến vào, sợ tới mức Lộ Hiểu Vụ có tật giật mình nằm úp sấp lên sách, giả bộ bị mệt. Mẹ vừa thấy như vậy, vội lên sờ chán của , lo lắng hỏi làm sao vậy, Lộ Hiểu Vụ lắp bắp , có chút mệt mỏi. Mẹ nhìn chằm chằm bộ dáng quái dị của , trong lòng liền hiểu được, ra lệnh đứng lên. Lộ Hiểu Vụ sợ hãi đứng lên, liền nhìn mẹ lấy ra quyển tiểu thuyết ngôn tình dưới sách giáo khoa, Lộ Hiểu Vụ mặt trắng bệch, bị bắt rồi!

      Mẹ vừa thấy đến tiêu đề, [Tranh giành tân nương], mặt lúc này đen lại, xoay người bước ra khỏi phòng.

      Lộ Hiểu Vụ lòng thu lại, đầu đầy đổ mồ hôi giật mình ở tại chỗ, vẫn nhúc nhích. Mẹ...... lại muốn giáo huấn .

      Quả nhiên, "Lộ Hiểu Vụ!" Nghe được tiếng mẹ rống giận, Lộ Hiểu Vụ liền run rẩy ra khỏi phòng, tự giác quỳ mặt đất, mẹ mẹ bên quất , bên giận dữ mắng mỏ, "Mẹ là dạy con như thế nào? Đọc mấy loại sách vớ vẩn đương có tác dụng này có ích gì?" Đây có phải lần đầu ? Con ?"

      Lộ Hiểu Vụ khóc vô cùng thê thảm, chấn hưng lại thanh trả lời, "Là lần đầu tiên."

      "Xem loại sách này chỉ làm con miên man suy nghĩ, về sau tuyệt đối được xem, nghe ?" Mẹ tức giận đến thanh cũng thay đổi, "Con chỉ hơi chút để ý liền học cái xấu. Con còn tái phạm lần nữa, mẹ liền cho ba, cho ba quản."

      Lộ Hiểu Vụ vẫn khóc, thẳng đến khi quỳ hai chân run lên, mẹ mới cho về phòng. Cuối cùng, mẹ vẫn là đem quyển sách kia đốt , khi Lộ Hiểu Vụ cho bạn học, còn bị bạn học khinh bỉ nhìn phen, đành lén lút lấy tiền tiêu vặt của mình đền cho bạn học.

      *****

      Trung học đến đại học, trong nhà cũng cho ở trọ ở trường, chỉ sợ cùng bạn bè học cái xấu.

      Lộ Hiểu Vụ rất ít khi tham gia hoạt động hội họp, bạn học hẹn chơi, cũng đều từ chối, thậm chí buổi tối chơi với bạn thân nhất, cũng về nhà trước 12 giờ. Bằng , mẹ lúc 11 giờ ở nhà gọi điện thoại, chất vấn như thế nào còn chưa về? liền lập tức vội chạy về nhà, nếu quay về, mẹ vẫn chờ ngủ.

      chỉ giáo dục giới tính, liền ngay cả xem TV, chỉ cần màn hình vừa xuất cảnh hôn môi, mẹ liền lập tức đổi kênh, chướng khí mù mịt, đây là những lời mẹ . Cho nên, Lộ Hiểu Vụ mới có thể đàm tính biến sắc! Chỉ cần bị nam sinh đụng tới thấy khẩn trương, dần dần liền thành cá tính lãnh đạm.

      Lộ Hiểu Vụ cứ như vậy trong quản giáo nghiêm mật trưởng thành đến 25 tuổi.

      Nụ hôn đầu tiên, ôm , thậm chí đêm đầu tiên cũng giống nhau được giữ lại, thẳng đến khi Mạnh Dịch Nam vượt qua mọi cửa ải của nhà , hết thảy những cái đó đều dâng tặng cho Mạnh Dịch Nam!

      LTLT: dã man con ngan...làm chap này bạn mới hiểu vì sao tỷ ấy ngốc quá, giờ thấy sợ mẹ đại nhân của tỷ ấy rồi =___=

      Hana: Hắc, số Hiểu Vụ khổ....

    3. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      PHIÊN NGOẠI 2

      Đêm tân hôn của Lộ Hiểu Vụ khắc sâu trong trí nhớ . Từ sau đêm đó, cuối cùng biết Mạnh Dịch Nam kiêm tốn hoàn toàn chính là con sói!

      Trong khi Hiểu Vụ cùng Mạnh Dịch Nam tiễn bước mấy người em làm loạn đêm động phòng, kim đồng hồ chạy đến giờ sáng. Hôm nay đối với vợ chồng mới cưới đúng là mệt muốn chết.

      Lộ Hiểu Vụ đóng cửa lại, tiến vào phòng khác liền thấy Mạnh Dịch Nam nằm sô pha, mặt đỏ tai hồng. Trong lòng Lộ Hiểu Vũ run lên, nhanh chạy đến phòng tắm lấy khăn giúp lau mặt.

      Mạnh Dịch Nam vì để cho em chỉnh Lộ Hiểu Vụ, chủ động cầu bọn họ để mình chịu phạt rượu, biết Hiểu Vụ nhất định chịu nổi bỡn cợt của bọn họ. Kết quả, Mạnh Dịch Nam bị bọn họ ép uống rất nhiều rượu, hoàn hảo tửu lượng của phải tệ, cuối cùng cũng trụ vững trước những tấn công của đám bạn.

      Khăn mặt vừa chạm đến mặt Mạnh Dịch Nam, khỏi giật mình, tay nhấc lên nắm lấy tay Hiểu Vụ, ngăn cho khăn mặt chạm vào mặt, đối mắt đỏ nhìn chằm chằm vào mặt Hiểu Vụ, trong lòng Hiểu Vụ căng thẳng, thân thể khỏi hơi lùi về phía sau.

      Tay Mạnh Dịch Nam càng căng thẳng, túm chặt cổ tay cho rời , đầu chậm rãi tiến gần "Lộ Lộ." Thanh khẽ run mang theo vị rượu nồng đậm, nóng bỏng, trái tim Hiểu Vụ khẽ tun, dùng sức muốn rút tay về, ánh mắt sợ hãi nhìn người đàn ông là chồng mình.

      "Chúng ta cuồi cùng cũng kết hôn." Mạnh Dịch Nam khẽ vươn người, đầu gục lên vai , hơi thở nóng bỏng phả lên gáy , từng chút nhiệt nóng bỏng thoảng qua chiếc gáy non mịn, nhất định say.

      " say rồi, em giúp mở nước ấm cho tắm." Hiểu Vụ nâng đầu muốn giúp dựa vào sô pha, thân thể muốn rời .

      Mạnh Dịch Nam kéo tay, đem ôm tại bên người, mùi rượu bao quanh cơ thể "Em tắm trước , muốn nằm chút." Ánh mắt sáng quắc nhìn sâu vào mắt , chậm rãi xuống, cuối cùng dừng lại ở đôi môi đỏ tươi.

      Mặt Hiểu Vụ đỏ lên, vội vàng gật đầu, khẽ rút tay lập tức về phía phòng ngủ. Phòng ngủ của bọn họ có phòng tắm bên trong.



      Lộ Hiểu Vụ nhìn bồn tắm lớn, suy nghĩ lúc lại thấy vẫn nên tắm bằng vòi hoa sen, ở nhà cũng thích tắm bằng vòi hoa sen, nhất thời vẫn thể đổi được.

      Hiểu Vụ mở nước, dòng nước ấm áp từ chảy xuống, thoảng qua thân thể , hưởng thụ cảm giác ấm áp của dòng nước ấm bao quang mình, nhàng tẩy rửa. Kết hôn đúng là chuyện mệt chết được, may là Mạnh Dịch Nam tha cho nhiều thứ, cha mẹ chồng và cha mẹ cũng giúp thu xếp nhiều thứ, căn bản cũng chẳng phải suy nghĩ nhiều. Nhưng cả ngày đứng cũng khiến mệt mỏi. Hiểu Vụ chậm rãi ngẩng đầu, để nước trong vòi hoa sen phủ lên mặt mình, nhàng dùng tay xoa xoa mặt, hôm nay cười đến cứng cả mặt.

      Lộ Hiểu Vụ bóp chút sữa tắm, chậm rãi cho ít nước, đánh bọt, sau đó nhàng xoa lên người, cảm thụ cảm giác thích thú khi bọt sữa tắm chạm vào người.

      Đột nhiên Lộ Hiểu Vụ nghe được tiếng động, Hiểu Vụ xoay người nhìn phía ngoài, xuyên qua tắm màn ngăn bồn tắm mờ ảo, mơ hồ nhìn thấy có người vào. Hiểu Vụ đem khăn tắm quấn trước ngực, nghiêng người dám phát ra tiếng động.

      Là Mạnh Dịch Nam? muốn vào rửa mặt hay là muốn WC?

      Lộ Hiểu Vụ dám động, chỉ nghe bên ngoài có tiếng mở nước, tiếng nước ào ào, còn có thanh hừ nhàng, là Mạnh Dịch Nam, nhất định là cảm thấy khó chịu nên tiến vào rửa mặt. Lộ Hiểu Vụ khẩn trương vẫn nhúc nhích, đợi ra ngoài.

      Tiếng nước ngừng, sau đó tiếng bước chân vang lên, Lộ Hiểu Vụ nhanh ôm chặt khăn tắm trước ngực, dám hô hấp, , mong chờ tiếng mở cửa vang lên, nhưng ngược lại, có bóng đen tiến gần đến , ... tới đây.

      Xôn xao.. Hiểu Vụ lo lắng đến mức muốn thét lên chói tai, tấm màn đột nhiên bị kéo ra, Mạnh Dịch Nam thẳng tắp đứng bên ngoài bồn tắm.

      Toàn thân Lộ Hiểu Vụ đỏ bừng, sao có thể kéo màn ra, biết cái màn che này được tạo ra làm gì sao? ", ra ngoài." tâm hoảng ý loạn đến mức đầy đủ.

      Mạnh Dịch Nam lại giống như nghe thấy, lời, đưa tay bò lên thắt lưng . A.. Lộ Hiểu Vụ hét lên chói tai, lùi dần về phía trong cùng của bồn tắm trốn, nhất định là say!

      Xột xoạt, nghe được tiếng cởi quần áo, trái tim đập mạnh đến cực hạn, phải muốn tắm rửa chứ? Vậy nhường tắm trước là được rồi, cần tiếng mà vào. Hiểu Vụ còn do dự biết có nên chạy ra ngoài hay , lại nghe bồn tắm có tiếng nước động, bước vào bồn tắm. {hana: uyên ương hí thuỷ nhá}

      Lộ Hiểu Vụ quẫn bách đến mức hận thể vào trong bức tường, nhưng bồn tắm hẹp này, nếu muốn trốn cũng phải động qua người , mà giờ phút này chặn đường ra duy nhất của . Lộ Hiểu Vụ hoảng hốt, sợ muốn khóc, uống rượu, muốn làm gì?

      Bàn tay to đột nhiên ôm lấy thắt lưng , a, Lộ Hiểu Vụ kinh hách khẽ hét, Mạnh Dịch Nam hơi dùng sức, đem đối mặt với .

      Lộ Hiểu Vụ vừa thấy nửa thân trần của hai mắt nhắm nghiền, cùng cứ thế đối mặt nhau, Lộ Hiểu Vụ xấu hổ đến mức cả người đỏ hồng, toàn thân run rẩy.

      Mạnh Dịch Nam nắm tay , gắt gao nhìn chằm chằm cơ thể , tay chậm rãi tăng lực, trong gian yên tĩnh khiến có thể nghe cả tiếng thở của , nghe tiếng nhịp tim đập, run rẩy đến mức gần như đứng vững.

      "Chúng ta cùng nhau tắm." Thanh khàn khàn của Mạnh Dịch Nam chậm rãi vang lên, giống như hạt cát lăn nơi yết hầu , giọng nam trầm thấp cực kỳ gợi cảm, rung động khiến trái tim Lộ Hiểu Vụ đập kinh hoàng. ngượng ngùng lắc đầu, muốn, phải vẫn rất ôn hoà, vẫn là kẻ sĩ đó sao? Vì sao giờ lại có cảm giác giống con sói tham lam nhìn , giống như con thỏ lập tức bị con sói này nuốt vào bụng.

      "Lộ Lộ, chúng ta là vợ chồng." Mạnh Dịch Nam kéo tay ôm khăn tắm trước ngực , thân thể cũng di chuyển gần hơn đến trước mặt .

      Hiểu Vụ thẹn thùng lắc đầu, tay biết làm sao che trước ngực, nhưng dù che thế nào vẫn cảm thấy xấu hổ, tự nhiên lại trần trồng đứng trước mặt . Vợ chồng cũng thể như thế, như vậy xấu hổ.

      Mạnh Dịch Nam cúi đầu, môi dán lên trán , cúi đầu "Vợ chồng phát sinh quan hệ thân mật khăng khít, em biết sao?" Bộ dạng thẹn thùng của trong mắt , sớm khiến dục hoả trong bùng cháy, nhìn thân thể run rẩy của , biểu của cho thấy còn chuẩn bị chưa tốt. Lộ Lộ, đợi lâu như vậy, kiên nhẫn đợi em chuẩn bị tốt.

      Hiểu Vụ quẫn bách muốn khóc, tới gần và tiếp xúc của khiến lo lắng, chồng đều là như thế sao? Vì sao ai cho biết, mẹ đêm tân hôn chỉ cần nghe lời chồng là được, nhưng mà, muốn nghe những lời này, sao lại thế này! bị doạ sợ rồi.

      Tay Mạnh Dịch Nam vừa nhấc, kéo khuôn mặt lên, Hiểu Vụ vẫn tiếp tục nhắm chặt mắt, mi mắt ngừng run rẩy, hai hàng lông mi xinh đẹp kia lập tức giống như hai cây quạt , từ từ ôm lấy trái tim Mạnh Dịch Nam, run lên run lên. Bàn tay và cơ thể vẫn ngừng run rẩy, khẽ kéo... ở trong lòng , thân thể mềm mại dính nước dán lên người , trong cơ thể lửa tình nhanh chóng bốc lên.

      Mạnh Dịch Nam nhìn sâu vào mặt , đôi môi ấm áp chậm rãi dọc theo khuôn mặt xuống, khoé miệng hôn lên môi , trái tim Hiểu Vụ đột nhiên căng thẳng, môi chậm rãi tăng lực, áp triển lên đôi môi non mềm của , lửa nóng từng chút từng chút xâm nhập, cảm giác ướt át trêu chọc. Hai chân Hiểu Vụ như nhũn ra khuỵu về phía trược, vừa hay bên hông có đôi tay lớn, mới miễn cưỡng dán lên người .

      biết ngọn lửa chiếm đoạt chiếm đóng miệng bao lâu, chỉ biết khi chậm rãi buông miệng ra, cả người hoàn toàn suy yếu dựa sát vào người , bên hông được hai tay chống đớ. Tay khẽ nhấc mở vòi hoa sen, dòng nước dịu dàng lướt qua cơ thể hai người, Dịch Nam cầm khăn tắm nhàng chà qua cơ thể Hiểu Vụ, Hiểu Vụ khó chịu run rẩy, nhưng tay hoàn toàn cho phép né tránh.

      tắt vòi hoa sen, cầm bông tắm, chậm rãi xoa lên người Hiểu Vụ, Hiểu Vụ ngượng ngùng đứng thẳng, cảm nhận lòng bàn tay theo bông tắm mềm mại chậm rãi lướt qua cơ thể mềm mại của , bọt tắm mềm mại, xương quai xanh khêu gợi, bộ ngực đầy đặn, eo xinh đẹp, tay chậm rãi lướt qua từng nơi , đôi tay thô ráp tiếp tục tra tấn da thịt non mịn của . Lộ Hiểu Vụ áp chế cảm giác khó thở, tựa sát vào cánh tay , mặc đem đến những nóng bỏng người. Chồng ơi, a, muốn hôn mê.

      Dịch Nam nuốt nước miếng, tay chậm rãi di chuyển từ hông xuống giữa hai chân, trong lòng Lộ Hiểu Vụ tiếp tục căng thẳng, hai chân khép chặt, điên cuồng lắc đầu, được, chỗ đó được, thể được.

      Ánh mắt Dịch Nam loé lên tia thần bí, giọng "Đừng sợ." Tay ở lưng khe di chuyển thân thể , làm cho lưng dựa vào trong lòng mình, cúi đầu dán mặt lên gáy " làm tổn thương em." xong, tay lại nhanh chóng tiến vào giữa hai chân , a a Lộ Hiểu Vụ sợ hãi thôi " cần, em cần." nếu có thể cũng cần kết hôn!

      Tay Mạnh Dịch Nam khẽ dừng, lại tiếp tục hoạt động, răng nanh khẽ cắn lên vành tai , giọng an ủi, "Thả lỏng, ngoan, tin ."

      Hiểu Vụ chỉ có thể ngừng vặn vẹo thắt lưng muốn chạy trốn đụng chạm của , nhưng sau lưng là thân thể nóng bỏng của , dán chặt khe hở, đôi tay to lớn của chậm rãi thâm nhập vào nơi bí mật, chậm rãi động chạm, cảm giác kỳ lạ lần đầu xâm nhập cuồn cuộn cắn nuốt lý trí và bảo thủ của Hiểu Vụ. Mẹ ơi, con nên hoàn toàn nghe theo lời chồng sao, vì sao mà tại con sợ đến mức muốn hét lên? A a , mỗi lần Mạnh Dịch Nam động chạm đều khiêu chiến những điểm mấu chốt trong đạo đức của Lộ Hiểu Vụ, cuối cùng nên làm gì bây giờ?

      Hơi thở hổn hển của Mạnh Dịch Nam từ phía sau, ngừng khẽ cắn tai , tay vẫn tham lam xoa nắn nơi non mềm kia, hai chân Lộ Hiểu Vụ mền nhũn, đầu gối tiến về phía trước, thân thể chậm rãi trượt. Dịch Nam nhanh chóng ôm thắt lưng của , tay khác chậm rãi trượt xuống, hoạt động nơi phía trong bắp đùi, chậm rãi kéo chân rộng ra, tay theo đó xuống.

      Lộ Hiểu Vụ yếu đuối dựa vào người , cả người có chút sức lực, chỉ có thể mặc ve vuốt, trong cơ thể loại cảm thụ đáng sợ chạy quanh, đến từng ngóc ngách trong cơ thể rồi phát tán rộng khắp cơ thể, cảm thấy giữa hai chân có gì đó ấm áp thoát ra, cảm giác giống như đến ngày nghỉ lễ, ấm áp, cuối cùng là bị sao vậy? Có phải vì động chạm của khiến trở nên thế ?

      Hai tay Mạnh Dịch Nam chậm rãi hoạt động giữa hai chân, ngón tay khẽ động, chợt nghe đến tiếng rên khẽ của Hiểu Vụ, đầu nhịn được dựa hẳn lên vai , động tình! Ngón tay dính chút ấm áp khiến lòng căng thẳng, hạ thể sớm cương cứng, nhưng bị cưỡng kế, nhất định phải đợi chuẩn bị tốt.

      Mạnh Dịch Nam lần nữa mở vòi hoa sen, phủ nước ấm lên hai người, Hiểu Vụ bị nước chạm vào cả người run rẩy, tay Dịch Nam theo lần nước chạy qua cơ thể trần trụi của , cả người nóng bừng đỏ hồng, khuôn mặt động tình cùng ánh mắt động tình càng lúc càng kích thích dục vọng trong lòng . Lộ Lộ, nhịn lậu như vậy, đêm nay chúng ta nhất định phải hưởng thụ tốt đêm tân hôn này.

      Dịch Nam lấy khăn tắm bao lấy Hiểu Vụ nằm ở giường, mặt sớm hồng, toàn thân cũng hồng, xấu hổ.

      Mạnh Dịch Nam nhìn bị khăn tắm bao lấy, trong lòng cười khẽ, cứ như vậy làm cho rất khó khăn. Mắt Dịch Nam nhíu lại, khóe miệng cười khẽ, đến đại sảnh mang tới lọ rượu hồng. biết cho Lộ Lộ uống rượu hồng có thể giúp thả lỏng ?

      Mạnh Dịch Nam cầm rượu hồng uống ngụm, sau đó cúi xuống, nâng đầu lên, hung hăng áp chế, Lộ hiểu Vụ kịp phòng bị, trong miệng tràn đầy mùi rượu, rượu cứ thế chảy vào miệng , còn nồng sang cả mũi, Lộ Hiểu Vụ suy nghĩ kháng cự đầu lưỡi linh hoạt của , chất lỏng lạnh lẽo theo miệng tràn xuống cổ họng .

      Hiểu Vụ ho quay đầu , mắt hơi hơi mở "..." . Thanh ê lệ cùng lửa nóng thiêu đốt có độ mạnh yếu, dễ dàng gợi lên trìu mến trong lòng Dịch Nam, Lộ Lộ, đừng nóng vội, chỉ muốn em thả lỏng.

      Mạnh Dịch Nam nhìn môi hồng của , kia mặt chậm rãi hồng lên trông rất đẹp, mắt hơi khép hờ, chiếc khăn tắm câu hồn dụ hoặc, liếm liếm môi, đem rượu hồng còn sót nuốt vào, bên môi vẫn như cũ có mùi hương của . chậm rãi cởi chiếc khăn tắm người , lộ ra bộ ngực sữa trắng noãn mảnh mai, làm cho dục vọng trong bùng lên, muốn dùng lực ôm vào trong lòng.

      Tâm vừa động, thân muốn chiếm hữu thân thể mềm mại kia.

      Lộ Lộ, Lộ Lộ, trong miệng lẩm nhẩm hôn lấy từng chỗ người . Quả nhiên khát vọng trong mơ của bấy lâu nay thành , biết bao đêm mơ thấy được cùng dây dưa dứt, giờ phút này có thể chân ôm trong ngực, tinh tế hôn môi. Mạnh Dịch Nam trong lòng mênh mông, ôm càng chặt hơn.

      A, Lộ Hiểu Vụ phát ra tiếng khêu gợi, thân thể hơi run, khăn tắm biết từ khi nào rơi ra. Thân thể trắng noãn mềm mại cứ như vậy chạm rãi lên trước mắt , Dịch Nam cả người khô nóng, kia khát vọng dưới thân cũng chạm rãi ngẩng đầu, Lộ Lộ, nhịn được gọi tên .

      Lộ hiểu Vụ nghe được , mặt quay sang bên, tay căng thẳng ôm cổ , miệng lại ưm . Dịch Nam làm cho ôm, trong lòng kích động, tay ôm càng chặt, Lộ Lộ, để em.

      , Lộ Hiểu Vụ mở mắt, tay đè tay muốn ôm lấy ngực , xê dịch thân thể như muốn tránh, tóc rối tung bay ở mạn sườn, nửa che nửa hở thân người đem sức quyến rũ của phát huy đến mức cao nhất " thể nghe chồng."

      Dịch Nam ngẩn ra, gì, vì cái gì thể nghe chồng? Năm ngón tay chậm rãi nắm lấy tay .

      "Tuyệt đối thể để chồng khi dễ." Lộ hiểu Vụ mở to mắt mê man, nghiêm mặt , thân thể phơi bày trước mặt , Dịch Nam vui vẻ hưởng thụ vợ si mê, gìơ phút này thể nhìn dáng người mềm mại của , khiến cho dục hỏa trong người càng lúc càng tăng.

      "Kia, cho em khi dễ chồng được ?" Dịch Nam nhìn bộ dáng đáng lại khiêu gợi của , lửa trong lòng chậm rãi thiêu đốt, thể tưởng tượng vợ bảo thủ như vậy lại có được dáng vẻ mê người như vậy.

      "Được." Hiểu Vụ cười cười, đầu cúi xuống, thân thể khỏi dính chặt vào người , mũi mềm mại lơ đãng lướt qua, làm ngực căng thẳng, thân thể cũng chậm rãi căng thẳng. Để cho khi dễ có thể hay quyết định sai lầm?

      Lộ Hiểu Vụ xoay người cưỡi ở người , hai tay dùng sức đè nặng hai tay của đặt cạnh sườn, nhưng vì ép hai tay cố định, hơi đảo, như vậy thân thể hai người thể tránh khỏi kề sát chỗ, mềm mại như vậy dán trước ngực . Mạnh Dịch Nam nuốt nuốt nước miếng, cơ thể nóng lên khó chịu, nhưng là muốn xem khi dễ mình như thế nào.

      Hiểu Vụ khẽ nâng mặt đối với , thân vừa động, chiếc mũi mềm mại của dán trước ngực , ở ngực ma sát, Dịch Nam khỏi động chân, điều chỉnh tư thế thoải mái cho ngồi .

      Hiểu Vụ chu cái miệng , thanh nũng nịu làm tê dại "Mẹ đêm tân hôn phải nghe lời chồng, em , dù sao mẹ cũng quản được em, em rốt cục lập gia đình." Hiểu Vụ mồm miệng xong, cái mũi ngẫu nhiên còn hừ hừ, giống như đứa trẻ đáng .

      Dịch Nam vừa nghe, trong lòng buồn cười, hóa ra vừa rồi run run lợi hại như vậy mà có đẩy ra, là vì mẹ vợ dặn như vậy. Xem ra, nếu muốn Lộ Lộ ngoan ngoãn, còn phải dùng chút phương pháp. Bản sắc phúc hắc nam lại bất tri bất giác ra.

      "Đúng vậy, em lập gia đình, tại là em làm chủ. Em muốn khi dễ như thế nào cũng được, nhưng xin em đừng cắn , đừng nhéo , rất sợ đau." ( LL: * ngây người*.... * ngất*) Dịch Nam bên , bên nghĩ nên gì tiếp bị Hiểu Vụ cắn cằm. {hana: ấy thích bị như thế nên mới bảo Lộ Lô đừng làm, quá nham hiểm ha ha *cuồng tiếu*}

      "Như vậy mới có thể sợ em" Hiểu Vụ vừa cắn vừa , phát ra, tay Dịch Nam xoa nắn mông , hưởng thụ da thịt mềm mại mang đến khoái cảm.

      Hiểu Vụ cắn lung tung người chồng, phải sợ đau sao, vì sao cắn mà phản ứng? Hiểu Vụ căng thẳng, dùng sức cắn, Dịch Nam đau đớn, này vợ , cư nhiên thực cắn, tay dưới mông dùng sức, Hiểu Vụ đau đến kêu lên " nhéo em." ( LL: * chấm chấm mồ hôi*.... Hai vợ chồng nhà này .... 3 chấm.)

      Dich Nam chuyển tay đến bên ngực " sai rồi, muốn sờ chỗ này có thể hay ?" Dịch Nam mỉm cười xem nhắm chặt mắt, miệng hé mở, phát ra thanh mê người, tay bắt đầu có tiết tấu ôn nhu.

      Hiểu Vụ thở gấp kêu , tay người vuốt lung tung, như vậy nắm bắt thích a, nhưng vì cái gì ngực lại căng đau, khi buông lỏng tay, lại thấy có gì mất mát khó chịu.

      " nhéo em, em rất khó chịu, ..... khi dễ em." Hiểu Vụ khẽ cắn môi, mặt ngửa ra sau, ngực ưỡn lên, làm cho càng dễ dàng xoa nắn. ( LL" * phụt máu mũi*)

      "Em cũng có thể khi dễ ." Dịch Nam khàn khàn thanh chậm rãi xoa nắn hai bầu ngực, thực đáng , ràng gợi cảm mê người, lại có lúc đáng đơn thuần, làm cho cũng muốn khi dễ.

      "Như vậy?" Hiểu Vụ hừ tay nắm lấy ngực , nhưng là ngực rắn chắc, căn bản nhéo được, Hiểu Vụ suy sụp, vỗ tay " gạt em."

      Dịch Nam cầm tay bé của , đặt nó vào nơi sau mông , lửa nóng muốn bùng lên.

      Hiểu Vụ nhất thời đụng tới cái kia cứng rắn nóng bỏng, trong lòng kinh sợ "Để làm gì?"

      "Em phải muốn khi dễ sao? Nếu em nắm nó, sợ." Dịch Nam chậm rãi mở miệng, nhìn chằm chằm khép hờ mắt, Lộ Lộ say rượu đúng rất tốt. {hana: Nam ca, ca siêu cấp BêTê}

      Hiểu Vụ bán tín bán nghi, tay nhàng nắm chặt, oa, cứng nha, cảm nhận được người run lên, quả nhiên sợ hãi!

      Hiểu vụ đắc ý cười khẽ "Nhìn còn dám khi dễ em." Tay chậm rãi nắm nắm cái nóng bỏng kia, thủ pháp ngây thơ kia làm cho sảng khoái, Lộ Lộ, em tuyệt vời, Dịch Nam nhịn được hừ , theo độ mạnh yếu của tay Hiểu Vụ mà thở dốc ngừng.

      Hiểu Vụ nghe thấy thở hổn hển, nghĩ đến khó chịu. Lại tăng thêm sức cầm nắm. Mạnh Dịch Nam cảm giác thực thích thú, tay nhịn được luồn vào giữa hai chân , nơi đó sớm động tình, mảnh, bảo bối ướt át, hóa ra em chuẩn bị tốt.

      Dịch Nam bắt lấy tay , đưa ngón tay lên cắn . A, Lộ Hiểu Vụ muốn rút tay lại. Dịch Nam nắm chặt eo , kéo cái, đem đặt dán ở người. Hiểu Vụ thét chói tai liên tục, muốn làm cái gì?

      Dịch Nam gắt gao ôm người, chậm rãi ma sát gợi lên dục vọng của , thanh trầm thấp " Đến lượt báo thù."

      Hiểu Vụ nhấc tay, muốn đẩy ra, cái miệng nhắn phía dưới đột nhiên bị cái cứng rắn của che lại, ai, ai, Hiểu Vụ còn muốn cái gì, Mạnh Dịch Nam muốn tấn công. Lửa nóng dẫn lối, miệng hôn trụ, tay nóng bỏng ma sát, còn có đùi hướng nơi mảnh mai của phát động, Lộ hiểu Vụ hoàn toàn xong rồi. ( LL : * gào khóc*... ta muốn chết.)

      Đến khi ý thức được cơ thể bị xâm nhập, hoảng sợ vặn vẹo thân thể, ngừng vuốt , phát ra nhu nhược thanh "Đau, cần." sai lầm rồi, cần như vậy khi dễ .

      "Lộ Lộ, ngoan, tí nữa đau." Dịch Nam cảm nhận được , chỉ có thể dừng lại, tay chậm rãi âu yếm nơi phía ngoài mẫn cảm, Lộ Lộ nhất thời cảm thấy trong cơ thể cỗ sóng nhiệt ập tới, ngọn nguồn là tay , rốt cục làm cái gì, vì cái gì khiến khó chịu như vậy, lại khát vọng như vậy? Hiểu Vụ nhìn được muốn xoay thắt lưng, muốn thoát khỏi ma lực kia, nhưng là chịu buông tha.

      Dịch Nam cảm thấy ngón tay ướt át, biết có cảm giác, thân thể lại cử động, chậm rãi tiến vào, ôi, Lộ Lộ khó chịu thở gấp, kia vật to lớn xâm nhập làm cho khó chịu, nhưng là cảm giác này so với vừa rồi tốt hơn nhiều. chậm rãi xâm nhập, tay vẫn ở chỗ mẫn cảm bên ngoài của ma sát nhàng, chịu được phát ra thanh ư a như liều thuốc kích thích, đột nhiên muốn nhiều hơn nữa.

      A...A.... Hiểu Vụ vung tay đánh, đau đến toàn thân co rút nhanh, nhịn được phát ra thanh nức nở, khi dễ , thực dùng sức, dùng sức khi dễ " ra, ô, ra." Kia đau khiến hoảng sợ, Lộ hiểu Vụ nức nở đánh vai , như thế nào có thể trả thù như vậy?

      Dịch Nam chịu cái đánh của , thân thể cử động chậm lại, nhàng ôm vào ngực, chậm rãi cho thả lỏng. Hiểu Vụ rung động thân thể, cả người đều như bị đốt lên, vẫn lăn qua lăn lại, tổn thương , trước ngực khơi mào mẫn cảm lại lần nữa làm cho trong cơ thể có là sóng nhiệt khác thường lại xâm chiến, bên trong và cả bên ngoài đều nóng khiến chịu nổi, chỉ có thể lắc lắc thân thể.

      Dịch Nam cảm nhận được muốn thích ứng, chậm rãi cử động, Lộ Lộ, học được hưởng thụ, làm em khoát hoạt đến bạo! đáp ứng làm cho em hạn phúc, em nhất định là người phụ nữ hạnh phúc nhất! Lộ Hiểu Vụ lúc đầu đau đớn, sau thân thể bắt đầu dần tiếp nhận.

      Dịch Nam buôn tay ra, đem hai chân ở bên hông, chậm rãi đặt ở người , bên hông bắt đầu dùng sức co rúm. là nơi ấm áp bao vây lấy dục vọng của , mỗi lần xâm nhập đều có thể ràng cảm nhận được bên trong người rên rỉ, còn, bên tai thanh khêu gợi từ miệng nhắn phát ra, có thể cảm nhận được trong thể, khát vọng ngừng tích lũy tiến lên. A, nhịn được tăng tốc điên cuồng, nghe thanh rên rỉ ngừng gia tốc bên tai, hô hấp cũng tăng theo, dày đặc hơi thở hoan ái trong đên, Lộ Lộ, muốn em đến chết!

      Trong cơ thể Hiểu Vụ chồng chất sóng nhiệt đem đánh nghiêng, kia phong ba phóng túng khoái cảm ở trong cơ thể đánh sâu vào, biết chính mình như thế nào có thể thừa nhận như vậy cảm thụ đáng sợ. Lửa nóng chân ngừng ở nơi mềm yếu, chỉ có thể gắt gao ôm , tùy ý đưa mình đến tận cùng, sau đó nở rộ, trôi !

      Thời khắc bông hoa xinh đẹp nhất chính là trong phút chốc khi bông hoa đó rơi vào nơi hắc ám nhất.

      Lộ Hiểu Vụ biết đêm đó bọn họ có bao nhiêu điên cuồng, chỉ biết ngày hôm sau tỉnh lại là giữa trưa, cả người giống như bị bánh xe lăn qua, toàn thân đau nhức, mà bên hông còn có cánh tay rắn chắc vắt qua, hai người chân còn quấn lấy nhau.

      Hiểu Vụ rốt cục ý thức được chính mình kết hôn! Đối với đêm tân hôn, Lộ hiểu Vụ còn nhớ hai người ở phòng tắm ái muội, sau đó, bị Mạnh Dịch Nam làm ấm giường, còn lại thực nhớ ! Nhưng là, người loang lổ nhiều chỗ cho biết, bọn họ nhất định làm chuyện thực điên cuồng ! ( LL: Điên cuồng quá độ làm ta chết ngất....huhu)

      Quả nhiên, Lộ Hiểu Vụ sau lại chỉ biết Mạnh Dịch Nam có bao nhiêu điên cuồng, điên cuồng đến nỗi hối hận khi gả cho !

      LL: Vậy là từ đây LL sắp phải chia tay thực với các tềnh iu và đội tính phúc .... Ta thực xúc động nha.... Mong các tình iu sau khi hoàn bộ nè quên ta, thỉnh thoảng ghé qua nhà ta nha... * vẫy vẫy khăn* ta tĩnh dưỡng trị thương đây... huhuhu.... Sao từ đầu đến cuối ta lấy được toàn chương trong sáng mà đến phút cuối lại vớ được cái chương thế này chứ... huhuhu.... Còn gì là đầu óc * nâu nâu * của ta nữa.... nó đen thực roài.... Huhuhu.... * vừa khóc nức nở vừa lê lết tấm thân đầy máu về nhà *....

      Hana: đáng đời nàng, dám cười đau khổ của ta... *hana cười đứng lên nổi*

      LL: * quay lại nhìn hana với con mắt ủy khuất, trách móc*.....* lau lau nước mắt chực trào*...... * tiếp tục lê lết tấm thân đầy máu về nhà*........

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :