1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Em chỉ không muốn gặp gỡ người khác - Lục Xu (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 34: Tính cách thối nát...

      Editor: Xẩm Xẩm

      Sau mọi chuyện, Tô thiển Oanh vẫn hoảng hốt, Lộ Thừa Hữu mang bọn họ trở về Nam Thành.

      Đối với chuyện này, Tô Thiển Oanh cũng sợ hãi và lo lắng, biết người nhà sau khi biết chuyện nghĩ như thế nào, nhưng Lộ Thừa Hữu trước sau đều kiên định với là bọn họ có quyền được biết.

      Vì thế, từ từ giải thích, sau đó chờ mọi chuyện được tiêu hóa.

      ra giờ Tô thiển Oanh còn kích động, nhưng cha mẹ của lại rất kích động, khiến cũng kích động theo.

      Hoàng Lệ An và Lộ Chấn Vân thương An Minh vô cùng, thậm chí còn mắng con trai của mình vô liêm sỉ, làm sao lại có thể để Tô Thiển Oanh mình nuôi cháu trai của bọn họ.

      Mà Tiêu Tố Oanh và Tô Văn Uyên lại vô cùng cảm thán, tuy nhiên bọn họ cũng rất thương đứa cháu của mình.

      Tô Thiển Oanh còn nhớ Tiêu Tố Oanh ôm chặt lấy mình: “Đứa này, xảy ra chuyện như vậy sao vẫn chịu đựng mình?”

      “Bởi vì con muốn thử xem, lựa chọn của con, con muốn tự chịu trách nhiệm.”

      Vì cách nghĩ như vậy, mới có thể kiên trì.

      Nhưng vấn đề mới lại xuất , cha mẹ hai nhà đều thương Tiểu An Minh, nhất định cầu ở lại biệt thự cùng với bọn họ, điều này khiến Lộ Thừa Hữu và Tô Thiển Oanh thấy vô cùng bất đắc dĩ.

      Tô Thiển Oanh cũng vẫn luôn cảm thấy tính cách của Lộ Thừa Hữu có vấn đề, tính cách thối nát, vô cùng chán ghét, mà hôm nay, rốt cuộc cũng tìm ra nguyên nhân.

      Tô thiển Oanh cũng biết Lộ Thừa Hữu bị thương như thế nào, giống như từng xem qua cảnh bắn nhau ti vi, hoàn toàn thể lý giải được làm sao Lộ thừa Hữu có thể bị thương. Lúc nghe được tin tức kia, theo bản năng đều cảm thấy có chỗ nào đúng.

      Nhưng , cho phép đoán lung tung.

      Cho nên mấy ngày này, đều phải ở bệnh viện chăm sóc cho Lộ Thừa Hữu, bởi vì người kia muốn mọi người trong nhà lo lắng.

      giờ, mua cơm trưa.

      Ở trong bệnh viện, Lộ Thừa Hữu nhìn thoáng qua Thẩm Diệc Nhạn: “Chuyện lần nay là do Thái gia làm, thế nhưng dễ dàng gì lấy mạng của chúng ta, chỉ đánh vào chân chúng ta nhát, nhắc nhớ nên chọc đến bọn họ.”

      Thẩm Diệc Nhạn cũng gật đầu: “Lần này liên lụy đến các cậu.”

      Lộ Thừa Hữu tỏ ra có gì: “Cậu nên tự giữ mình cho tốt, nên lún quá sâu vào mới đúng.”

      Lúc này, Mạnh Cảnh toilet trở về, Thẩm Diệc Nhạn lôi đến bên cạnh, mở miệng nhìn Lộ Thừa Hữu: “Mình xem Đặng Cảnh Nam thế nào rồi.”

      Lộ Thừa Hữu gật đầu.

      Mà lúc này, Tô Thiển Oanh vừa trở về, nhìn thấy đôi này, lại rất buồn bực. Trong tay cầm hộp cơm, bởi vì bên ngoài trời vừa đổ mưa, nên bên có dính chút nước.

      Lộ Thừa Hữu thấy sắc mặt của tốt, mới mở miệng : “Làm sao vậy? Có phải thoải mái ?”

      ngồi xuống, trút giận: “Sao lại gần gũi với Thẩm Diệc Nhạn như vậy? ta cũng phải người tốt.”

      Lộ Thừa Hữu than thở: “Sao em lại đưa ra kết luận này?”

      “Vị hôn thê của Thẩm Diệc Nhạn phải là Từ Hãn Thần sao? Đều có vị hôn thê, lại vẫn ở cùng với người phụ nữ khác, người này quá vô liêm sỉ rồi. thấy chán ghét, về sau được thân cận với ta nữa.”

      Lộ Thừa Hữu đỡ đầu, ăn cơm của mình, để ý đến .

      nhìn lại thấy rất buồn bực, sau đó lại người tiến vào khiến lại càng thêm buồn bực.

      Kỷ Thiệu Quân mang theo Phương Y Lâm đến, Kỷ Thiệu Quân còn ân cần hỏi thăm.

      Tô Thiển Oanh nhìn thoáng qua Phương Y Lâm, đàn ông đều phải thứ gì tốt, Thẩm Diệc Nhạn là loại người thế kia, đến thằng nhãi Kỷ Thiệu Quân này cũng như vậy, Kỷ Thiệu Quân có vị hôn thê rồi mà còn ở cùng chỗ với người phụ nữ kia, đàn ông tốt biết chạy đâu hết rồi.

      càng nhìn càng buồn bực, tự mình tới, thèm để ý đến bọn họ.

      Kỷ Thiệu Quân cũng buồn bực: “Lộ Thừa Hữu, tính tình của vợ cậu sao thế?”

      Lộ Thừa Hữu chỉ nhàn nhạt liếc nhìn cái: “ ấy lo lắng mình ở gần các cậu quá bị lây đồi bại.”

      Kỷ Thiệu Quân vẫy tay, để cho Phương Y Lâm ra ngoài.

      “Mình phá hủy cậu gì chứ?”

      “Đều có vị hôn thê rồi lại còn ở cùng với người phụ nữ khác, dây dưa .”

      “Cậu bị vợ cậu đồng hóa rồi à?”

      ấy chỉ , các cậu đều là người xấu.”

      Biểu cảm của Kỷ Thiệu Quân giống như nghe được chuyện gì cực kỳ hiếm có: “Chỉ có cậu là người tốt.”

      “Đúng.” Lộ Thừa Hữu ra vẻ gật đầu.

      Kỷ Thiệu Quân lắc đầu: “Vợ cậu mang thai con ?”

      “Hình như vậy, nhưng mà, trai mình đều thích cả.”

      Kỷ Thiệu Quân ra vẻ ghê tởm: “Dàng vẻ tại của cậu có phải rất giống Thẩm Diệc Nhạn hay ?”

      “Mình lại thấy cậu giống cậu ta hơn.”

      Kỷ Thiệu Quân nghe được hàm nghĩa bên trong: “Yên tâm, mình giống Thẩm Diệc Nhạn, bởi vì mình hề lòng, càng si tình.”

      Lộ Thừa Hữu nghe được ngữ khí kiên định như vậy trong lời của , có chút giật mình: “Có lẽ, chỉ là cậu chưa gặp được người khiến cậu phải như vậy mà thôi. Trước kia, mình cũng nghĩ là mình như thế.”

      Kỷ Thiệu Quân lại trò chuyện với lúc rồi rời .

      Tô Thiển Oanh ngồi hành lang, nhìn Kỷ Thiệu Quân và Thẩm Diệc Nhạn cùng rời .

      Trong tay của Kỷ Thiệu Quân cầm chiếc ô, chỉ để ý bản thân mình, hoàn toàn quan tâm đến Phương Y Lâm phải chạy chậm mới theo kịp , bên vai của Phương Y Lâm bị ướt. Mà Thẩm Diệc Nhạn lại cực kỳ chăm sóc cho Mạnh Cảnh, để ý đến vai mình bị ướt, ô vẫn hướng sang che cho Mạnh Cảnh.

      Tô Thiển Oanh thở dài, cùng là người, tại sao lại hành động khác nhau như vậy?

      Lúc trở lại phòng bệnh, vẫn cảm thấy cực kỳ buồn bực.

      Lộ Thừa Hữu nhìn tờ báo lúc, sau khi suy đoán là yên tĩnh trở lại, mới bỏ tờ báo sang bên: “Nghĩ gì thế?”

      “Kỷ Thiệu Quân hơi quá đáng, đối xửa với Phương Y Lâm như vậy, nếu bao dưỡng người ta, cũng nên đối xử tốt với ấy. Thẩm Diệc Nhạn lại đối xử với Mạnh Cảnh cực kỳ tốt.”

      Lộ Thừa Hữu nghĩ ngợi: “Em xem em kìa, vừa mới bọn họ có vị hôn thê lại còn dây dưa với người phụ nữ khác là tốt, bây giờ lên tiếng bênh vực kẻ yếu rồi.”

      Tô Thiển Oanh ngẫm lại, hình như là vậy.

      ngồi lên giường, đặt tay lên bụng của : “Em mà sinh đứa con trai, sắp tới còn đứa con nữa, được phép ghét bỏ em, được phép học thói xấu của bọn họ, được phép đấy.”

      Lộ Thừa Hữu lời nào.

      vẫn đong đưa người : “ cho phép là cho phép, có đúng hay .”

      Lộ Thừa Hữu ôm vào trong lòng: “Ánh mắt của kém như thế, làm sao có được nhiều người con tốt để lọt vào mắt được.”

      rất buồn bực.

      “Đàn ông đều là loại động vật nông cạn, chỉ nhìn khuôn mặt của người phụ nữ, nhìn Mạnh Cảnh và Phương Y Lâm , phải đều là mỹ nhân sao? Nếu hai vị kia có thể nhìn tới sao?”

      Lộ Thừa Hữu ngẩn người, “Rất đẹp sao?”

      thấy vậy à?” Tô Thiển Oanh kinh ngạc.

      Lộ Thừa Hữu lắc đầu: “Cũng thể so sánh với em được.”

      Lần này, Tô Thiển Oanh rất vui vẻ, ôm chặt lấy : “ lại lần nữa , em muốn nghe.”

      cái gì?”

      em đẹp.”

      sao?”

      “Có, em có là có.”

      Lộ Thừa Hữu rất bất đắc dĩ: “Được rồi, em đẹp nhất.”

      phải như thế.”

      “Như thế là như thế nào?”

      “Em cảm thấy Phương Y Lâm và Mạnh Cảnh đều rất xinh đẹp, hơn cả em, nhưng lại thấy em xinh đẹp nhất, có phải giống như mọi người hay ‘Trong mắt người nhau, người tình đều là Tây Thi’ ?”

      “Em suy nghĩ nhiều rồi.”

      “Chính là ý như thế.”

      “Chỉ là ý mà em suy nghĩ ra.”

      liên quan, chính là hàm ý ‘Trong mắt người nhau, người tình đều là Tây Thi’.”

      “Là .”

      “Chuyện gì ?”

      “Em đẹp hơn các ấy...”
      Last edited by a moderator: 2/5/16
      trangtrongnuoc thích bài này.

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 35: Kết thúc....

      Editor: Xẩm Xẩm

      Tô Thiển Oanh đối với tiệc tự mình phải chăm sóc Lộ Thừa Hữu vẫn luôn canh cánh trong lòng, ràng mới là phụ nữ có thai, ràng mới nên là người được chăm sóc, tại sao lại phải chăm sóc ta.

      giờ, ta giống như cơn sóng khỏe mạnh, lại phải gắng gượng cái bụng của mình.

      Cho nên, phải bồi thường cho .

      Đúng, là như vậy.

      Vì thế, Tô Thiển Oanh muốn để Lộ Thừa Hữu dẫn nghe tiếng chuông, tại ngày bình an này có rất nhiều người đến đây nghe tiếng chuông, thế nhưng đều là sinh viên, mà còn nghe ở đây xin lập kỷ lục Guinness, về số người tối đa đến nghe tiếng chuông.

      Lộ Thừa Hữu phản đối ý nghĩ này của , ở đó nhiều người như thế, bị người ta chen lấn làm sao bây giờ? Mà ngày đó, còn bề bộn nhiều việc.

      Cho nên, Lộ Thừa Hữu từ chối.

      Nhưng Tô Thiển Oanh lại cầu có “hành động tự do”, cho, có thể lặng lẽ .

      Vì thế, liền có chuyện xảy ra.

      Tô Thiển Oanh đứng ở bên, cầm điện thoại: “Em ở XXX, nơi này quá nhiều người, em muốn cùng bọn họ nghe tiếng chuông, hì hì.’

      Lộ Thừa Hữu bất đắc dĩ: “Em quay lại cho .”

      .”

      “Trở về.”

      thích. Em có thể hành động tự do, muốn cho em , em lại rất muốn , thèm để ý đến .”

      “Em đứng yên ở đó, đừng nhúc nhích, lập tức tới. . .”

      Lộ Thừa Hữu bỏ hết lại công việc, lập tức chạy đến chỗ xe của mình. Nhóm người trong công ty của thấy tổng giám đốc của mình, người thấy biến biết sợ hãi là gì, lại chạy nhanh như thế, bọn họ hết sức giật mình, chắc chắn là xảy ra chuyện lớn gì rồi, liền nhường đường lại cho , Lộ Thừa Hữu cũng có lúc khẩn trương như vậy.

      Lúc Lộ Thừa Hữu lái xe đến nơi, chỗ nào cũng đều là cảnh vệ, bên trong nghiêm cấm xe vào, chỉ cho ra, bởi vì lượng người hôm nay đến đây rất nhiều, muốn phòng ngừa cố có thể xảy ra.

      -

      Lộ Thừa Hữu xuống xe, nhìn xung quanh tìm bóng dáng của .

      Mà Tô Thiển Oanh nhìn thấy .

      Lộ Thừa Hữu cũng thấy ở phía sau.

      về phía , Lộ Thừa Hữu đứng ở nơi đó lại có chút giật mình.

      Nghìn núi vạn sông, người người chật kín, mà lại chỉ hướng về phía .

      bổ nhào vào trong lòng : “Em biết, đến.”

      End
      Last edited by a moderator: 2/5/16
      trangtrongnuoc thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :