1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Em chạy không thoát tay anh đâu - Khiên Mộng (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 72 – Ngoại truyện

      Editor: miemei

      Con tên Tiểu Tổ, là cậu hai của nhà họ Chu, mặc dù con chỉ mới chín tháng tuổi, cũng là người nhất trong nhà, nhưng con tuyệt đối là người mà mami thương nhất.

      Điều đáng buồn là, con còn có đối thủ cạnh tranh rất mạnh. Là ai à? Tiểu Nhã? phải, đoán chừng là lúc ở trong bụng mami, chị ấy giành ăn với con, làm cho lúc ra đời, con rất ốm yếu, thế là bây giờ thấy thẹn trong lòng nên cũng giành mami với con nữa.

      Vậy còn có ai nữa? Hừ, còn phải là ông ba già từ sáng tới tối chỉ biết động tay động chân với mami đó sao. Hàng ngày, buổi sáng làm, ôm lấy mami hôn hồi, sờ mó ở trước ngực mami, cũng chính là khu chứa lương thực trọng điểm của con đấy, rồi mới . Buổi tối càng tệ hơn, có lần, lúc ba già về nhà, con nửa mê nửa tỉnh nằm ngủ chiếc giường , ngay lúc đó, con nhìn thấy ba già đè lên mami gặm lương thực của con.

      Mami phản kháng: “Đừng vậy mà.”

      “Bác sĩ càng kích thích, càng nhiều sữa, suy nghĩ cho hai đứa nhóc thôi.”

      #%^%$%, ăn vụng lương thực của con mà còn lí lẽ chính đáng thế kia, con, con, khóc……

      Hì hì, con vừa khóc, mami liền kiên quyết đẩy ông ấy ra, đến bế con. Hừ, con mới là tình đích thực của mami nhé, hiểu chưa?

      Sau đó, ánh mắt lạnh lẽo lướt qua, ba già tới nhìn chằm chằm vào con: “Ba phát dạo này con rất thích phá hỏng chuyện tốt của ba đấy nhé.”

      Khụ khụ, con - cố - tình - đó.

      Ba già trợn to mắt: “Cười, con còn cười nữa.”

      Dĩ nhiên là cười rồi, vòng tay của mami là ấm áp nhất mà.

      “Vợ à, thể bế con quá thường xuyên, chiều hư đấy, phải dạy các con tự lập chứ.”

      Cái gì, con mới chín tháng tuổi thôi, tự lập á? Ba già này, con là con ruột của ba hả?

      “Các con còn mà.”

      Chao ôi, đời chỉ có mami là tốt thôi! Con vui đến nỗi cười khanh khách. Thế là ba già liền nheo mắt lại nhìn con chằm chằm, ánh mắt đó, , là quá tuyệt . Ban cho ba năm chữ: Hâm mộ, ghen tị, hận.

      Cứ thế, ân oán của con với ông ba nhà con càng tích tụ lại càng sâu đậm.

      -----

      Tại sao lại ba già là đối thủ cạnh tranh rất mạnh? Bởi vì ông ấy chỉ đánh chết, mà da mặt còn dày hơn tã lót của con nữa, còn là loại chứa đầy nước tiểu ấy. Hàng ngày nghĩ đến chuyện làm ăn, nếu phải đánh máy game, là nghĩ kiểu play thế này thế kia để tranh sủng với con. Mặc dù con thể nào nhìn thấy mấy cái play đó, nhưng mỗi lần play xong, con nhìn thấy ba già mặt đầy vẻ thỏa mãn và mami mặt đỏ ửng, trực giác cho con biết, cái trò play này nhất định chơi rất vui. Ba già, trò play vui thế này mà ba kêu con chơi chung, ba cho rằng mỗi ngày bế con lên cho con bay này múa kia, kéo con lên bụng của ba nhảy này nhảy kia, đủ đền bù cho ích kỉ của ba rồi hả? Hừ, con dễ mua chuộc như vậy đâu, rồi ngày con khám phá ra điều bí của trò play này.

      Màn đêm buông xuống, ngay lúc con với mami chơi rất vui vẻ, ba già lại chọt chân vào: “Tiểu Tổ muốn ngủ rồi.”

      Phản đối, con muốn ngủ, con còn muốn chơi!

      “Hôm nay con hơi ầm ỹ, hay là tối nay cho con ngủ với chúng ta nhé.”

      Nước mắt giàn giụa, quả nhiên con mới là tình đích thực của mami mà.

      “Chính là vì em chiều nó, nên nó mới ầm ỹ đấy. Em thử để ý nó mấy ngày xem, đảm bảo nó nhất định còn ngoan hơn mèo con ấy.”

      Khốn , để ý con mấy ngày? Ba già, ba ác quá đấy. Con nhất định phải là con ruột của ba đâu, nhất định phải!

      sách được để trẻ dính mẹ quá.” Ba già lại đạp thêm cuớc nữa.

      “Cuốn sách nào thế?”

      “Kim Bình Mai.”

      Mẹ nó, Kim Bình Mai là sách gì vậy? Đợi con lớn lên nhất định đốt nó . Nhưng bây giờ, con chỉ có thể sử dụng vũ khí lợi hại nhất: Khóc!

      Mami lại bế con lên, vỗ về hồi, thấy con vẫn khóc ngừng cho con bú sữa. Cũng phải, khóc đến nỗi có chút đói rồi.

      Nhìn kìa, đôi mắt của ba già cứ lóe lên ánh sáng sói nhìn chằm chằm vào lương thực của con, thế là con há to miệng dùng sức mút, rồi lại đặt bàn tay to của con lên lương thực - - tuyên bố chủ quyền. Lương thực là của con, ba đừng mơ mà chạm vào!

      Nhưng, vừa bú sữa xong, dì bảo mẫu xuất như thần, ngay lúc con vẫn say mê trong hương thơm của sữa, thần biết quỷ hay mà bế con . Con vẫn chưa kịp phản ứng lại, ba già quay sang con nhướn mày lên, hả hê muốn đóng cửa phòng lại. Ánh mắt đó viết rất ràng: Nhóc con, đấu với ba hả, con còn chưa đủ tư cách đâu!

      Này, chờ , đừng bế con mà. Được lắm, con khóc……

      Con nghe thấy mami đành lòng : “Để con ngủ rồi hãy bế .”

      “Bảo mẫu giải quyết được mà, lúc con theo bảo mẫu là ngoan nhất đấy.”

      Khóc lớn lên…… Sau đó cái núm vú cao su nhét vào miệng ngăn lại tiếng khóc của con. Ớ, núm vú cao su,
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên, ly sắc, thuyt2 others thích bài này.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :