1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Em Cứ Việc Quẹt Thẻ, Kiếm Tiền Để Anh Lo - Uyển Uyển Tây Tình

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cuồng Soái Ca

      Cuồng Soái Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      873
      Chương 57: vợ bắt đầu đóng phim

      Editor: Cuồng Soái Ca

      Lúc Lộ Vãng Ý đến, Trịnh Y Y và Phó Địch vừa diễn xong cảnh tình cảm, từ xa nhìn thấy bọn họ, Trịnh Y Y trưng ra khuôn mặt nhắn trắng bệch đáng thương, cặp mắt đa tình lấp lánh ánh nước, người biết chuyện còn tưởng bọn họ làm gì ta ~!

      Hôm nay là lần đầu tiên Lộ Vãng Ý đóng phim, căng thẳng là giả. Hơn nữa là diễn cảnh lần đầu tiên gặp mặt cùng nam chính phong hoa tuyệt đại - Phó Địch. Lúc đầu cần diễn vai tiểu hồ thuần khiết, màng danh lợi. Cũng biết là ai mật báo cho bos, vẫn giống như bình thường đưa tới trường quay, nhưng sau khi đưa tới lập tức rời , mà còn có tâm tình đặc biệt tốt tới chỗ ghế dựa của đạo diễn chuẩn bị tinh thần ngồi xem diễn~!

      Lộ Vãng Ý 囧 囧, trong đầu miễn bàn có bao nhiêu mất tự nhiên~! Phó Địch bên cạnh càng trực tiếp đen mặt, vừa mới bắt đầu quay chưa được ba phút bị đạo diễn mắng liên hồi, mắng từ kiếp trước đến kiếp này, mắng đến mười tám đời tổ tông, mãi cho tới khi thể nào mắng nữa, mới nghẹn giọng rống lên câu: "Các người con mẹ nó muốn chết sao?"

      Phó Địch trầm mặc, Lộ Vãng Ý làm mặt khóc lóc với người đàn ông nhà , có boss ở bên cạnh muốn diễn cảnh tình cảm với người khác là muốn chết ~!

      Lộ Vãng Ý cười cười xin lỗi, quay đầu nhìn bos, ngoài ý muốn thấy khuôn mặt tươi cười, trong nháy mắt, tiểu nương liền kích động, khỏi eo toan chân đau, ngay cả ánh mắt nhìn Phó Địch cũng mang theo chút khinh bỉ, cậu ta đến cùng có được hay ?

      phải chỉ là diễn thôi sao? Cậu ta có làm được vậy?

      Đời này đàn ông hận nhất là bị người khác nghi ngờ có được hay hay , nhất là người đó lại là ~! Phó Địch cả người run run, dường như được thứ gì đó kích thích, lượng máu vừa mất lại được hồi sinh thần kỳ, thậm chí có phần mạnh mẽ hơn, nhìn thấy Lý Nghiêm kích động hét lên: "Mọi người chú ý, đây là màn thứ tư cảnh mười sáu"

      Nhìn thời gian trong kịch bản, kỳ Lộ Vãng Ý thấy màn ảnh chỉ có hơn hai mươi phút mà thôi, nhưng cũng chịu nổi cường độ quay liên tiếp~!

      Bộ phim này cảnh tình cảm chiếm đa số, Lộ Vãng Ý đóng vai hồ cũng chỉ là người khiến nam chính phong hoa tuyệt đại khắc sâu trong ký ức chút mà thôi, cho nên lúc mới bắt đầu quay đối với Lộ Vãng Ý có chút nào khó khăn. Nhưng chủ yếu là tác giả đem những nút thắt của bộ phim đều đặt ở đây, khiến cảnh quay cần cầu cao hơn ~!

      trời ngừng đổ mưa, sấm chớp loé lên ánh sáng trắng bầu trời, tiểu hồ núi Thanh Khâu liền biến hoá, mà tại thế giới khác, thương nhân Trần Giác Phong cũng vì đạo sấm sét này mà xuyên qua thời vào thân thể của Đại Tế Ti Nhân giới - phong hoa tuyệt đại

      Đây là cảnh bắt đầu trong <giấc mơ cổ kính>, cũng có thể là bắt đầu của Đại Tế Ti phong hoa tuyệt đại và tiểu hồ .

      Nhân quả kiếp này của Trần Giác Phong, nhân vì nàng mà đến, quả cũng vì nàng mà ~! Có thể trong bộ phim này, vai diễn tiểu hồ của Lộ Vãng Ý vô cùng quan trọng, nàng dùng thiên kiếp của mình, đưa người trong định mệnh đến, cũng dùng mạng của mình làm nên thành tựu của người trong định mệnh~! Cho nên , Trần Giác Phong thành cũng vì nàng, bại cũng vì nàng, chuyện cũ như giấc mộng Nam Kha, đến khi tỉnh lại cũng chỉ quên mình nàng~!

      Là phúc, cũng là hoạ~!

      Những đám mây đen kéo đến mang theo mưa lạnh, hồ lẳng lặng nằm nghiêng tại chỗ đất bị sét đánh khét đen, làn da bị mưa làm sạch phá lệ trong suốt, đầu tóc đen xinh đẹp rải rác toàn thân, ngón tay hơi động, tóc đen dính khuôn mặt mềm mại, đôi mắt màu trà chậm rãi mở, xuyên thấu qua màn mưa, đối diện với Trần Giác Phong cũng bị sấm sét làm ngất ~! Lúc này Trần Giác Phong cũng vừa mới tỉnh dậy, vẫn còn hơi choáng đầu, đối diện làm khuôn mặt trắng nõn, xinh đẹp mà dã~!

      Thời gian giống như dừng lại, hai người lẳng lặng nhìn nhau, Lộ Vãng Ý mặc thân quần áo màu da phác thảo ra những đường cong hoàn mỹ cơ thể , bên cạnh là đám đàn ông đôi mắt phát sáng nhìn hai người bọn họ, rốt cuộc Lộ Vãng Ý cũng bộc lộ biểu tình nhịn được, cuối cùng đạo diễn cũng phát thiện tâm: "cut____" thanh lớn này truyền khắp toàn bộ trường quay ~!

      Lộ Vãng Ý thở ra hơi, vốn định tự đứng lên, nhưng ngờ hai chân mềm nhũn, ngã ngồi xuống dưới.

      Đầu choáng váng nặng nề, đoán là do bản thân vừa nằm sấp mặt đất quá lâu, lắc đầu, chuẩn bị gọi Lý Lật Tử lại đây đỡ mình, lại ngờ toàn thân truyền đến trận ấm áp, mùi hương lạnh quen thuộc khiến yên tâm dựa vào, thả lỏng thân thể, mệt mỏi nhắm mắt ~!

      Người nọ, đem ôm chặt trong lòng, ngăn cách khỏi gió lạnh bên ngoài.

      "Bảo bối" Đương Gia An dùng áo gió bọc lấy ôm chặt trong ngực, vốn là giọng của tổng tài lạnh lùng, tự chủ được nhiễm vài phần ấm áp.

      Lộ Vãng Ý tự chủ run lên, hơi cọ cọ đầu lắng nghe tiếng tim đập thình thịch trong lồng ngực Đường Gia An, cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

      Cả người đầy nước, Đường Gia An cũng đưa về nhà ngay mà đặt phòng tổng thống trong khách sạn bên cạnh đoàn phim cho và Lộ Vãng Ý, hai người đều phải loại người có thể ngược đãi bản thân, phòng vừa được mở, cả người Lộ Vãng Ý bị đông lạnh đến run run được người đàn ông nhà bế vào phòng tắm có sẵn nước nóng, hiển nhiên là do phân phó tốt.

      Lộ Vãng Ý thấy người đàn ông nhà mặc áo gió đứng ở cửa, khuôn mặt nhắn sớm đỏ bừng.

      "Lại đây" nghe tiếng ho khan, Đường Gia An tự chủ nhíu nhíu mày.

      Thấy boss nhà có dấu hiệu sắp tức giận, Lộ Vãng Ý có chút sợ hãi, bước nhanh tới phía trước làm nũng ~

      "Ngoan" Giọng ôn nhã, đôi tay nhàng vuốt lưng , khiến Lộ Vãng Ý khỏi ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy khuôn mặt lạnh băng nghìn năm đổi, nhưng trong đôi mắt lại tràn đầy đau lòng ~!

      Lộ Vãng Ý trong lòng vừa động, tự chủ nở nụ cười tươi.

      "Mau cởi quần áo rồi tắm , bảo Lý Lật Tử nấu cho em chút thuốc, uống vào đề phòng bị cảm lạnh."

      "Vâng" Lộ Vãng Ý gật đầu đồng ý, có chút ngượng ngùng liếc nhìn người đàn ông nhà , liền thấy boss vén tay áo thử độ ấm của nước cho , bên nghĩ nghĩ gì đó, có chút nào muốn nhìn **~!

      Lộ Vãng Ý buồn bực bĩu môi, nhìn xuống bản thân vẫn mặc quần áo của Tiểu Thang, ràng dáng người rất đẹp có được hay ?

      (*) Tiểu Thang : chắc là nhân vật LVY diễn
      Last edited: 9/9/17
      chjchj1001, Mizukisusu thích bài này.

    2. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Boss ko nhìn hờ giận. Boss mà nhìn phải cầu xin. Thanks nang
      Cuồng Soái Ca thích bài này.

    3. Cuồng Soái Ca

      Cuồng Soái Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      873
      Chương 58: Tâm tư thuần khiết của vợ

      Editor: Cuồng Soái Ca

      Đường Gia An quay đầu, nhìn thấy khuôn mặt vợ đầy rối rắm, khuôn mặt bánh bao trắng nõn buồn bực nhăn lại, suy nghĩ biết bay tận tới nơi nào~! có chút bất đắc dĩ về phía .

      Lỗ Vãng Ý vẫn u buồn nhìn lại bản thân, biết từ lúc nào trước mắt thấy thân hình cao lớn, lúc này mới thu hồi suy nghĩ bay xa của mình~!

      Có chút ngốc ngốc nhìn Đường Gia An bị nước nóng làm ướt áo sơ mi, áo vải dệt mỏng manh dán chặt thân thể , gợi cảm mà thần thánh ~!

      Lộ Vãng Ý thân thể hơi run, hiển nhiên là bị bộ dáng lúc này của làm cho kinh ngạc, khuôn mặt nhắn nhất thời đỏ bừng mất tự nhiên.~

      Đường Gia An cúi đầu chuyên chú nhìn , tay ôm chặt eo của , tay bất động thanh sắc sờ soạng vuốt ve.

      Lộ Vãng Ý có chút tự nhiên,, thân hình vặn vẹo trong lòng , con người Đường Gia An trầm xuống, giọng tự chủ mang theo chút nghiêm túc: "Đừng nhúc nhích ~!"

      Lộ Vãng Ý cả người run run, có cốt khí rụt đầu làm đà điểu, thân mình cứng ngắc động đậy, ý đồ làm bản thân biến mất~!

      Động tác của Đường Gia An nhanh nhẹn, thuần thục cởi đồ diễn màu da bị nước làm ướt dính chặt vào cơ thể của Lộ Vãng Ý xuống. Tuy rằng trong phòng ấm áp, nhưng vẫn cảm thấy trước ngực lạnh lẽo, giật mình cái, trong cổ họng hơi ngứa dẫn tới tự chủ liền ho khan. Khuôn mặt Đường Gia An trầm xuống, mi tâm nhíu lại càng sâu: "Nhanh vào bồn tắm bên trong đợi, cho người lấy thuốc."

      "Vâng" có chút sợ hãi trộm liếc Đường Gia An, Lộ Vãng Ý lần này đặc biệt nhu thuận. Tuy rằng hành động có chút lưu loát nhưng hề ảnh hưởng đến việc người đàn ông nhà ở phía sau nhìn trộm.

      mặt Lộ Vãng Ý đỏ bừng, chỉ cảm thấy sau lưng cũng sắp bốc khói.

      Bước vào trong bồn tắm, Lộ Vãng Ý chỉ thấy trong nước có rất nhiều dược thảo, mùi hương thanh nhã từ bốn phương tán hướng xông vào mũi, thấm vào tường lỗ chân lông, tẩy sạch mọi bụi bẩn cơ thể ~! Thoải mái dựa vào thành bồn tắm, nhàng nhắm mắt lại vài giây, lúc này mới cảm thấy bản thân như sống lại ~!

      lúc sau Đường Gia An cầm thuốc đến cho uống, chờ uống xong, lúc này mới đem thần kinh căng thẳng từ buổi chiều thả lỏng chút.

      Lộ Vãng Ý có chút ngượng ngùng lùi sâu vào trong bồn tắm, với lấy cốc nước tay , uống ngụm: " Gia An, em sao, đừng lo lắng."

      Đường Gia An nhíu mày, tay lại xoa đầu : " biết, em nằm sấp xuống, kỳ lưng cho em."

      "Cái này cần đâu" Lộ Vãng Ý đỏ mặt, cơ thể càng ra sức lùi sâu xuống bồn tắm.

      Đường Gia An mặt chút thay đổi nhìn , giống như có loại áp lực to lớn ép xuống, Lộ Vãng Ý đành chấp nhận nhưng suy nghĩ trong đầu nhảy nhót ngừng, tình nguyện dựa vào bồn tắm lộ ra toàn bộ cái lưng cho .

      Lộ Vãng Ý vốn dĩ rất xinh đẹp, dưới ánh đèn chiếu xuống càng có vẻ trắng mịn như ngọc, da thịt nhiễm tầng nước, khi tới gần cơ thể liền tự chủ run run. Trong đôi mắt Đường Gia An lên vầng sáng, đôi tay vỗ lưng : "Đừng lộn xộn, nằm sấp xuống nào."

      Thân mình Lộ Vãng Ý run lên, đặc biệt nghe lời nằm yên, Đường Gia An xoa bóp lưng cho , trong lúc làm còn bất động thanh sắc ngắm khuôn mặt , chỉ thấy khuôn mặt nhắn trắng trắng mềm mềm, lúc này đỏ ửng, đôi bàn tay bám chặt vào thành bồn tắm, gân xanh nổi lên mu bàn tay, hiển nhiên đây là dấu hiệu của việc dùng lực quá mạnh.

      phen kỳ xuống dưới,toàn thân Lộ Vãng Ý đỏ như tôm luộc, biết là do mệt hay do nóng ~!

      Người đàn ông nhà cho uống canh gừng xong liền cưỡng chế nghỉ ngơi, cả người được thả lỏng, lúc này mới cảm thấy toàn thân đau nhức~! Đường Gia An ôm nằm nghiêng người, bàn tay khẽ vuốt lưng , thủ pháp thành thạo mà ôn nhu, chỉ trong chốc lát liền đưa vào mộng đẹp~!

      khẽ ngưng mắt nhìn , hai cánh tay dùng lực, ôm chặt trong lòng~!

      Sáng ngày thứ hai có cảnh diễn của , cho nên sáng sớm liền rời giường~! Lúc này trời vừa sáng, nhưng bên cạnh mảnh lạnh lẽo, Lộ Vãng Ý sờ sờ, trong lòng có chút vui, nhưng càng nhiều hơn là đau lòng, nếu lúc này tại nhà ở Bắc Kinh sao có chuyện sớm như vậy boss rời giường chứ?

      Hôm nay như trước là và Phó Địch cùng diễn, bất quá đây là cảnh diễn cuối cùng.

      Lúc theo Lý Lật Tử đến trường quay, nghĩ tới đám người Khương Hàm Tử đều ở đây.

      Nhìn thấy Lộ Vãng Ý đến, mắt của mấy người phụ nữ này càng trở nên nóng bỏng~!

      Lộ Vãng Ý cũng để ý đến bọn họ, chỉ cùng tiểu trợ lý chào hỏi đạo diễn sau đó chuẩn bị hoá trang~!

      Hôm nay quay cảnh này, có thể là cảnh đơn giản nhất, nhưng tình cảm biểu đạt trong cảnh diễn này vô cùng phức tạp, vẫn e ngại nhất là cảnh khóc.

      Lộ Vãng Ý run run khoé mắt, biên kịch này phải là chưa tốt nghiệp chứ? Kịch bản khác người như vậy là ý tứ gì đây?

      Mặc dù như vậy, nhưng lúc quay phim Lộ Vãng Ý lại rất nhanh chóng có thể tiến vào trạng thái, từ điều này có thể thấy được, sinh ra chính là để làm nghề này~!

      Đạo diễn chỉ huy đứng ở vị trí đợi lệnh, Lộ Vãng Ý bên điều chỉnh trạng thái tâm lý của mình tiến vào tiểu hồ , bên trong đầu miên man suy nghĩ tới boss nhà . Nghĩ tớ boss trong chốc lát, mặt Lộ Vãng Ý đỏ bừng~! Quả lâu lắm rồi bị người đàn ông kia dạy dỗ sao? Tại sao mình có thể háo sắc như vậy chứ?

      Trong đầu hung hăng phỉ nhổ bản thân, sau đó lại phục hồi tinh thần trở về làm tiểu hồ Thanh Khâu hồn nhiên, trong sáng.

      Nghe đạo diễn hô tiếng, nước mắt Lộ Vãng Ý lập tức chảy ra, bả vai nhàng run rẩy, tiếng động lộ ra bộ dáng điềm đạm đáng và kiên cường yếu ớt.

      Phó Địch ngẩn ra, hiển nhiên nghĩ rằng có thể nhập vai nhanh như vậy. Lộ Vãng Ý cũng mặc kệ ta, chỉ liên tiếp làm cho mình rơi nước mắt, có cách nào khác, ai bảo đứng trước máy quay chứ?

      Nhưng rất may mắn, đây là cảnh lúc trước thử vai, cho nên đối với căn bản có gì khó khăn ~!

      Khoé miệng nhàng gợn lên nụ cười ngọt ngào, bên trong đôi mắt màu trà lại đè nén bi thương: "Ngươi...muốn sao?"

      Trần Giác Phong mím môi, thản nhiên gật đầu với nàng: "Tiên - ma đại chiến, chắc chắn Nhân giới gặp tai ương, Thần giới lãnh khốc che chở cho họ, ta thân là Đại Tế Ti phải trở về gánh vác sứ mệnh, thời điểm này sao có thể vì chuyện nhi nữ thường tình mà bỏ rơi bọn họ."

      "Ta biết." Lộ Vãng Ý nhìn cười, đôi mắt cong cong vừa đúng liền phác hoạ ra tình đối với Đại Tế Ti.

      "Ngươi...biết tốt"

      Sau đó, hai người gì.

      Tuy gì, nhưng nàng vẫn nhúc nhích nhìn người đối diện, lệ tại khoé mắt vẫn chảy xuống, trời biết khi nào đổ mưa, rất giống lần đầu tiên bọn họ gặp gỡ~! Người nọ đứng đối diện nàng, giống như duỗi tay là có thể chạm tới, nhưng nàng biết, trận mưa này đối với nàng cũng chỉ là trò đùa mà thôi, vẫn là chạm tới~!

      Bốn phía im lặng, chỉ nghe thấy tiếng những giọt mưa rơi đất, tiểu hồ ly gian nan nhấc chân, từng bước về phía Trần Giác Phong, thân quần áo trắng cho dù mưa gió vẫn giống như trước, dính hạt bụi, sạch tinh khiết.

      Nàng chậm rãi giơ tay, muốn chạm vào hai má Trần Giác Phong, nhưng giữa chừng liền ngừng lại, chỉ dùng đôi mắt sạch mà thâm tình bình tĩnh nhìn , rất lâu sau, lâu đến mức Trần Giác Phong bắt đầu động dung, mở miệng hỏi nàng:

      "Ngươi....có muốn cùng ta ?"

      Tiểu hồ ly cười khẽ, khuôn mặt được nước mưa làm sạch càng có vẻ đẹp kinh tâm động phách, chút tì vết. Nàng chậm rãi lắc đầu: ""

      Trần Giác Phong ngẩn ngơ, hiển nhiên nghĩ tới nàng cự tuyệt, chuẩn bị tiếp, đột nhiên thấy quanh thân nàng bắt đầu nổi lên ánh sáng trắng, thẳng đến khi ngăn cách với màn mưa, lúc này ánh sáng trắng mới nhạt xuống, giương mắt, liền thấy trong tay nàng dâng lên viên linh châu, Trần Giác Phong biết, đó là nội đan của nàng.

      "Tiểu Thang?" Trần Giác Phong khó hiểu, Tiểu Thang đôi mắt cong cong, nụ cười càng xinh đẹp.

      "Cho ngươi" Đem nội đan của mình cho , Tiểu Thang : "Nhân gian vô cùng nguy hiểm, ngươi hãy dùng thứ này ."

      "!" Trần Giác Phong cần nghĩ ngợi liền cự tuyệt nàng, Tiểu Thang chỉ cười, cố chấp cầm nội đan đẩy vào trong đan điền , động tác vô cùng nhanh chóng, đợi Trần Giác Phong lấy lại tinh thần, Tiểu Thang liền theo luồng ánh sáng trắng biến mất còn dấu vết, lưu lại chỉ có những giọt mưa và lệ rơi khuôn mặt .

      "Cut______"

      Giọng của đạo diễn đánh gãy im lặng, "thủ phạm" vẫn bên chỉ huy tổ đạo cụ thay đổi cảnh tượng, bên hét to với Lộ Vãng Ý: "Mọi người biểu rất tốt, Vãng Ý hôm nay kết thúc, Phó Địch chuẩn bị cho cảnh tiếp theo, lúc nữa cậu và Khương Hàm Tử còn có cảnh diễn~!"

      "Vâng, biết" Phó Địch nhanh chóng ra, ta nhìn Lộ Vãng Ý được tự nhiên, nhún nhún vai, tự giễu : "Đột nhiên tôi cảm thấy bản thân phải diễn, mà giống như đóng vai Ngưu Lang hơn."

      Lộ Vãng Ý lấy khăn lau tóc từ tay tiểu trợ lý, bên cười khi người khác gặp hoạ nhìn Phó Địch : "Ai bảo trong phim phong lưu như vậy? Đây chính là số mệnh rồi, hãy quý trọng nó !"

      Phó Địch, "..."

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Vai diễn của Như Ý hết rồi sao. thanks Nàng
      Cuồng Soái Ca thích bài này.

    5. Cuồng Soái Ca

      Cuồng Soái Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      873
      Chương 59:

      Editor: Cuồng Soái Ca

      Hôm nay boss có nhà, lúc Lộ Vãng Ý tắm rửa đều có cảm giác tự nhiên.

      vất mới tẩy trang sạch , lúc này Lộ Vãng Ý và Lý Lật Tử mới cùng đám bảo tiêu tiêu sái rời .

      Nếu phải bên ngoài có chó săn mai phục, Lộ Vãng Ý cảm giác mình càng tiêu sái hơn ~!

      Có chút mệt mỏi dựa vào Lý Lật Tử, cơ thể Lộ Vãng Ý giống như xương, Lý Lật Tử có chút ghét bỏ, nếu phải phía sau có bảo tiêu của boss phái đến bảo vệ Lý Lất Tử dùng cước đạp ra ngoài cửa kính xe ~!

      Lộ Vãng Ý mặc kệ (LLT), chỉ càng đem sức nặng của cơ thể áp về phía người đại diện, mặt mang vẻ đắc ý chút che dấu.

      Lý Lật Tử cuộn người, hữu khí vô lực trợn trắng mắt, thiếu chút nữa đem tròng mắt lật ra ngoài~!

      Giữa đường có điện thoại, Lộ Vãng Ý cúi đầu nhìn, là người đàn ông nhà ~! Trong nháy mắt, liền hưng phấn, cả người tràn đầy năng lượng~! Đại khái đây chính là sức mạnh của tình !

      Lý Lật Tử nghĩ tinh thần (LVY) hồi phục, lập tức trở thành Ultraman đánh tiểu quái thú dễ như trở bàn tay có phải ?

      Giống như nhận ra Lý Lật Tử tràn ngập khinh bỉ nhìn mình, Lộ Vãng Ý trợn trắng mắt nhìn , lúc này mới cười như thần kinh (-_-) nhận điện thoại, tinh thần toả sáng, làm gì còn chút nào uể oải?

      "Alo, Gia An ~~"

      Giọng ngọt ngào này làm cho người đàn ông nhà giật mình. Đầu kia điện thoại Đường Gia An dừng hồi lâu, lúc này mới nhàng bâng quơ chữ: "Ừ."

      Lại là ừ ~! Lộ Vãng Ý phồng miệng, nhất thời khuôn mặt lộ vẻ buồn bực. Đương nhiên, động tác này của boss ở đầu kia nhìn thấy, nếu làm sao dám làm vậy chứ~!

      Đường Gia An nửa ngày nghe thấy bên kia có tiếng động, liền biết, vợ lại bắt đầu tuỳ hứng rồi, buông văn kiện phê duyệt tay xuống, Đường Gia An có chút mệt mỏi xoa xoa huyệt thái dương, nhàng : "Bao giờ em về? tới đón em?"

      " cần đâu" ngón tay Lộ Vãng Ý Xoắn vào nhau, chu cái miệng, làm nũng với điện thoại : "Em và Lật Tử đường trở về rồi."

      " ở nhà chờ em, buổi tối chúng ta ăn ngon!"

      "Ăn món gì?" Lộ Vãng Ý mở to hai mắt, trước mắt như lên các loại tương ớt đỏ au, chỉ chờ nàng lâm hạnh, nghĩ tới đó nước miếng bất giác tiết ra~! Lý Lật Tử ghét bỏ đầy mặt, xem xét hai cái đùi của mình, chỉ sợ bị nước miếng của cái người có tiền đồ kia ăn mòn~!

      "Ngoại trừ món cay Tứ Xuyên" Giống như nghe được tiếng lòng của vợ nhà mình, giọng Đường Gia An trầm xuống, chặt đứt những ý nghĩ miên man bất định của ~!

      Lộ Vãng Ý nhất thời như bị rút hết sinh khí, chỉ còn lại tấm da, hữu khí vô lực giãy dụa lần cuối, nghĩ đến ngay cả cơ hội boss cũng cho .

      "Em vẫn chưa khỏi ốm, có phải muốn sống hay ?"

      Lộ Vãng Ý cả người run run, nhịn được đành chịu thua, cách điện thoại giơ tay đầu hàng: "Được rồi, được rồi em ăn món cay nữa, vậy đêm nay chúng ta ăn món gì?"

      " ăn món Quảng Đông được ?" Đường Gia An , phút cuối còn quên khen ngợi : "Thế này mới ngoan"

      Lộ Vãng Ý cả người liền vui vẻ, đối với ôn nhu của boss nhà mình, luôn có sức chống cự~!

      Lộ Vãng Ý nhất thời lệ rơi đầy mặt~!

      Tại đầu kia, Đường Gia An bất động thanh sắc mỉm cười, cách điện thoại nhàng gửi nụ hôn gió, thanh theo điện thoại truyền đến tai Lộ Vãng Ý, nhất thời cảm thấy cả người nóng đến đòi mạng.

      Lý Lật Tử nhìn khuôn mặt rạng rỡ của , trong đầu hiếu kỳ là giả. Đợi cùng boss ngọt ngào xong, lúc này Lý Lật Tử mới sờ sờ mặt , sau đó khẽ nhíu lông mày: "Chuẩn bị đốt lửa rán trứng gà sao?"

      "Cái gì vậy?" Tức giận liếc mắt nhìn, Lộ Vãng Ý hơi nhăn mũi, đắc ý khoe khoang với (LLT): "Boss nhà tôi vừa hôn tôi!"

      What? Lý Lật Tử đầy mặt kinh sợ.

      Lông mày Lộ Vãng Ý nhướng lên "Đừng nhìn tôi với ánh mắt như nhìn kẻ ngốc vậy." Đắc ý, nháy mắt nở nụ cười với Lý Lật Tử: "Về chuyện này chị rất có kinh nghiệm."

      Lộ Vãng Ý hừ lạnh, nhất thời ngửa đầu, lông mũi nghịch ngợm liền lộ ra~! ( nguyên văn đó -_-)

      Lúc hai người về tới Bắc Kinh là khoảng 8 giờ tối, gió từ hướng Bắc thổi tới ngừng, khiến lạnh run, lông mũi kia theo cái hắt xì liền bay ra xa~! (-_-)

      Lần này, Lý Lật Tử càng ghét bỏ , hai chân dừng lại, lập tức đánh xe về nhà ~!

      Rời xa kẻ ngốc này, thân khoẻ mạnh!

      Lộ Vãng Ý tới nhà mình, quay đầu làm mặt quỷ với cái bóng người đại diện, khuôn mặt đầy tức giận khiến bảo an mở cửa đều mở to hai mắt nhìn ~!

      hổ là ngôi sao, biểu tình khuôn mặt, là phong phú!

      Nếu hai ngày trước boss nhà đưa ăn là vô cùng khiêm tốn hôm nay bọn họ đến nơi này có thể là vô cùng xa hoa!

      Thôi xán Thuỷ Tinh đăng, bên trong những căn phòng xinh đẹp lãng mạn có những đài phun nước , sàn nhà bằng đá cẩm thạch sáng loáng, đều vô thanh vô tức hướng tới Lộ Vãng Ý truyền tới tin tức, đây là Thiên Đường!

      Đường Gia An chút để ý nắm tay , hai người được nhân viên phục vụ dẫn dắt trực tiếp vào phòng bao ở lầu 3.

      Ngẩng đầu nhìn thẻ bài đầu, Lộ Vãng Ý lại cảm thấy dạ dày bắt đầu đau.

      Hai người như có cùng linh cảm, đây là thứ gì vậy chứ? Lộ Vãng Ý hắc tuyến đầy mặt, đây chính là quán ăn Quảng Đông, có nhất thiết phải trang trí nhiều thứ liên quan tới vậy ? Trang trí cũng trang trí , nhưng có cần thiết phải để ngay đầu bài thơ tình thơ ý hoạ như vậy sao? Cũng cần khoe khoang mình có tri thức uyên bác tới vậy đâu? Vẫn là lúc mẹ ngươi sinh ngươi lắp não hoàn chỉnh cho ngươi đúng ?

      Đường Gia An giương mắt nhìn , đối với nghi vấn này của có thể thấy ràng. khẽ nhếch khoé môi, vẫy tay gọi người phục vụ: "Món ăn vẫn giống như trước, nhưng lần này tôi muốn lão Khương làm."

      Lộ Vãng Ý nháy mắt mấy cái, lên tiếng. Chờ sau khi người phục vụ cung kính lui xuống, mới hiếu kì hỏi người đàn ông nhà : " Gia An, rất quen thuộc với chỗ này sao?"

      "Đúng vậy" Đường Gia An rót cho chén nước, bảo đoán cái gì cũng đươc.

      Tế bào não Lộ Vãng Ý phong phú, trong chốc lát liền tưởng tượng ra bảy, tám mươi tình huống khác nhau, sau đó chọn trong đó tình huống có khả năng nhất với boss nhà : "Nơi này phải cũng là của họ cả chứ?"

      "Có lẽ vậy" Đường Gia An nhướn mày, giọng ôn nhu gấp ba lần, Lộ Vãng Ý có tiền đồ, cả người đều run run~!

      Nhưng rất may mắn, trước khi vươn ra ma trảo với boss nhà mình, nhân viên phục vụ đẩy xe đồ ăn tới. Giống như trước, là điển hình ba món mặn, 1 món canh, chẳng qua hôm nay nhiều hơn món phở cuốn, đây là món Lộ Vãng Ý thích nhất ~!

      Tiểu nương vui vẻ nhìn đĩa đồ ăn ngon, nước miếng thiếu chút nữa chảy ra.

      Nhìn đĩa phở cuốn tinh xảo, trong suốt ngon miệng, Lộ Vãng Ý vừa gắp liền cắn ngụm lớn, trong nhân là thịt, bao bên ngoài là trứng gà tiên hương, ngụm ăn vào vô cùng thơm ngon, Lộ Vãng Ý nháy mắt cảm động! Cái này được mấy lần chứ? Cuối cùng mình cũng được ăn món chiêu bài của món cay Tứ Xuyên trong truyền thuyết.

      Lộ Vãng Ý ăn cay đến chảy nước mắt, Đường Gia An lại là vẻ quý khí, mỗi món ăn đều chỉ gắp đũa, giơ tay nhấc chân đều là phong phạm cao quý~!

      Qua lúc lâu, Lộ Vãng Ý có chút nhìn được, đây chính là Đại lão gia, tại sao ăn uống so với tiểu nương còn nhã nhặn hơn, tuy rằng nhìn rất đẹp nhưng so ra mình quá có khí chất rồi! Tốt nhất ngài vẫn nên giống ta trở thành nam nhi ~!

      Căn cứ theo ý nghĩ đáng khinh, xuống địa ngục, cũng phải theo cùng xuống, liền thò đũa gắp cho boss miếng tôm bạch chước, ngoài miệng còn hay: " Gia An, sao ăn ít như vậy? Có phải mệt hay ?Ăn nhiều tôm chút để bồi bổ."

      Đường Gia An bất động thanh sắc, nhưng tâm lý lại hung hăng suy nghĩ, bồi bổ sao? Đây là nghĩ bản lĩnh đàn ông của mình kéo dài được sao? Nhà đầu kia, vừa thiếu càng ngày càng biết đủ~! là...

      ____thật muốn làm ngay lập tức~!

      ăn gà thái gia Lộ Vãng Ý chỉ cảm thấy quanh thân hơi lạnh, cơ thể tự giác liền run run, rụt cổ xuống, liền có cảm giác tốt ~!

      chứng minh, cảm giác của là đúng.

      Vừa lên xe Đường Gia An, Lộ Vãng Ý liền bị đẩy ngã ở ghế sau, còn đặc biệt tâm lý khi mở hai bên cửa sổ chừng đốt tay để vợ dễ dàng hô hấp, phần tâm lý này càng khiến cho người bị áp dưới thân lệ rơi đầy mặt~!

      Dùng lực lớn ôm vợ ngồi lên đùi mình, bên xoa nắn cái eo của vợ , bên hạ thân mãnh liệt đẩy lên~!

      Lộ Vãng Ý bị làm, cả người mềm nhũn, quân lính tan rã, chỉ có thể điềm đạm đáng dựa vào lòng , khiến càng nhiều thương tiếc~!
      garan2602, chjchj1001, Mizuki2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :