1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Em Cứ Việc Quẹt Thẻ, Kiếm Tiền Để Anh Lo - Uyển Uyển Tây Tình

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chậc chậc đăng rồi =D

    2. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      Có gd ntn bị bán sớm là cái chắc

    3. mattroiden2810

      mattroiden2810 Well-Known Member

      Bài viết:
      218
      Được thích:
      240
      chưa có chương mới nhỉ

    4. nguyennhung

      nguyennhung New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      1
      Truyen hay wa. Thank ban nha.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 2: vợ bị gọi vào nhà họ Đường
      Edit: Teacher.

      Sáng hôm sau, Lộ Vãng Ý liền tới trước cửa nhà hàng xóm đối diện, nhà họ Đường! Đứng tựa vào gốc mai già, đưa mắt nhìn xa xăm, dưới trời mùa đông tuyết phủ trắng xóa, trông mới lẻ loi thảm thương làm sao!

      Cửa chính vừa hé ra, cụ ông nhà họ Đường chuẩn bị dắt chó ra ngoại dạo mở rộng cửa, cũng nhờ vậy mà thấy thân ảnh đứng mình ngoài trời đông giá! Nếu phải cha nghiêm khắc bắt ăn mặc kín đáo, hay ông cụ tinh mắt phát thấy, có khi đứng đó cả nửa ngày cũng chẳng ai phát ra! Bên này đường, ông cụ dắt con chó đến!

      Ngó kỹ bé đứng cạnh cửa nhà đối diện hồi, ông cụ nhận ra khuôn mặt quen thuộc của Lộ Vãng Ý!

      Lúng túng ấp úng, Lộ Vãng Ý dấu mặt sau lớp khẩu trang và cái áo lông dày, cúi đầu chào ông cụ, "Ông nội Đường mạnh khỏe!"

      "Ồ, hóa ra là Vãng Ý!" Ông cụ cười hiền, lúc này ngó kỹ hơn, chớp mắt, gương mặt già nua bày ra ý vui mừng, thấu hiểu, "Có phải con tới tìm Gia An ? Vậy mau vào nhà, con còn nghỉ ngơi lầu, nó tối qua chừng mười , mười hai giờ đêm mới về tới, chừng lúc này còn chưa dậy!" Ông cụ vừa vừa quên dắt Lộ Vãng Ý tới phòng thằng cháu nội, với thằng cháu nội quý xem ra lão chỉ có thể tự mình bức ép thế này may ra mới có cơ hội có được cháu dâu!

      Ông cụ tay lôi kéo Lộ Vãng Ý, tay còn lại dắt con chó, hai vị quản gia ngó thấy ông cụ lôi lôi kéo kéo chẳng ra bộ dạng chủ nhân cũng chỉ cười trừ như thể đó là chuyện thường ngày! Lộ Vãng Ý dám phản kháng, chỉ có thể ông cụ vừa lôi kéo vừa ép buộc theo ông vào phòng!

      Trong phòng có máy sưởi, ấm hơn hẳn, thoải mái ghê gớm, có thể thấy được nhà họ Đường cũng là biết hưởng thụ!

      Lộ Vãng Ý dù có thân thiết, vẫn là lần đầu vào nhà họ Đường, ngày thường những lúc có bà Đường ở nhà, ông cụ muốn dẫn con chó cưng vào nhà cũng là chuyện thể nha! Hôm nay nhờ dẫn vào mới có cơ hội, ông cụ mừng tới nỗi miệng cười khép lại được, vừa dẫn đường cho Lộ Vãng Ý vừa cười , "Coi coi nào, Vãng Ý của chúng ta quả thực là đứa ngoan khó có được nha, Gia An của con vừa trở về tối qua, sáng sớm nay con tới thăm rồi, là có lòng nha!"

      Xấu hổ gượng gạo nhếch miệng cười, Lộ Vãng Ý đầu đầy hắc tuyến, ông ơi, nếu ông biết lần nào con tới tìm ấy cũng đều có mục đích tìm người đỡ đạn, chắc ông con có tâm đâu! Nghĩ như vậy, Lộ Vãng Ý lần đầu tiên nảy sinh cảm giác áy náy, được tự nhiên, hóa ra chính mình sao có thể có kiểu hiểu chuyện thế này, bề ngoài lễ phép mà thực chất lại lợi dụng nhà người ta, làm như vậy phải chăng đúng lắm? Quả nhiên, đạo lý gần mực đen, gần đèn rạng cũng có nguyên nhân!

      Xấu hổ đỏ ửng cả vành tai, Lộ Vãng Ý ngó ông cụ bày ra bộ mặt cười cười ngượng ngùng! Nhìn thoáng qua thấy sao giống hệt Lộ Vãng Tây những lúc phạm lỗi thế!

      Nghe ngoài cửa có tiếng động, bà cụ nhanh chóng ra coi, nhác thấy ông lão nhà mình dẫn theo bạn Lộ Vãng Ý bước vào, vừa thấy bà mừng cười ra mặt, lão cụ thích thích ghê gớm! Liền lôi kéo Lộ Vãng Ý thẳng vào trong phòng khách, nhiệt tình của bà dành cho so với ông cụ chỉ có hơn chứ có kém nha!

      Lão gia tử vốn cũng định vào cùng, ngó lại thấy bà cụ liếc xéo ý đuổi khéo, ông đành biết ý ôm con chó cưng giả bộ vui vẻ cẩn thận bước lùi ra ngoài, rút lui có trật tự! Xem biểu nghe lời của ông so với thằng cháu nội cũng có gì sai biệt!

      Nhìn ông lão nhà mình bày ra bộ mặt cười giả bộ ngây ngô, bà cụ dứt khoát phớt lờ, chỉ quay qua cười với Lộ Vãng Ý, "Vãng Ý lại đây, con ăn chưa? Bà nội vừa làm bánh rán hành, ngon lắm!"

      "Cám ơn bà nội, dạ con ăn rồi." Lộ Vãng Ý cười dịu dàng, lễ phép đáp! Phải công nhận, rất lễ phép, hiểu chuyện, ở thành phố Bắc Kinh này, nếu tự nhận mình chỉ đứng hàng thứ hai, đúng là ai còn dám tự xưng mình đứng thứ nhất!

      Ở thành phố Bắc Kinh này, nhà họ Lộ nổi tiếng là dạy con tốt, biết cư xử đúng mực, tiếng dạ thưa kia của nghe êm tai!

      Càng nhìn ngoan ngoãn như vậy, bà cụ càng vừa lòng nở nụ cười, " ăn vậy uống chút canh điểm tâm , bà nội vừa nấu canh hạt ý dĩ, uống vào sáng mắt tốt lắm đó!" Nhìn vẻ mặt nhiệt tình của bà cụ , Lộ Vãng Ý khóe miệng run rẩy! Nghe câu này, nhớ lúc trước có lần cũng dùng cách này rủ lại chơi, nhưng khi ấy những lời từ miệng ra so với biểu mặt của bà cụ lúc này có vẻ chút giống lắm, lẩn thẩn nghĩ, biết liệu có khi nào cũng với những lời ngọt ngào và lúc đó bày ra bộ mặt như bà cụ !

      Nghĩ tới Đường Gia An năm 365 ngày đầu bày ra bộ mặt lạnh tanh, băng giá, lại nhìn bà cụ trước mặt luôn tươi cười vui vẻ như trẻ , Lộ Vãng Ý trong lòng lén lút nghĩ sao lại có khác biệt nhiều như vậy, nếu Gia An cũng tười cười thế bộ dạng thế nào nhỉ! Nghĩ đến đó đột nhiên khắp người nổi da gà, quả , ai kia thích hợp nhất vẫn chỉ là bộ mặt lạnh lùng băng lãnh thôi!

      Thấy bà cụ nhiệt tình mời, Lộ Vãng Ý cũng tiện cự tuyệt, chỉ có thể dịu dàng cười, "Vậy cám ơn bà nội!" Vừa dứt lời, quên thêm câu, "Bà nội cho con chút lấy thảo thôi ạ."

      "Bà nội biết!" Bà cụ cười, gọi vọng xuống bếp, tiếng gọi thoáng truyền vang khắp nhà họ Đường, Lộ Vãng Ý nghe thế, ngẩng đầu ngó lên lầu, có cảm giác bà cụ mà gọi thêm hai tiếng nữa, khéo cần phải lên đánh thức ai kia nhất định có thể tự mình xuống!

      Thấy mình cũng chẳng có chuyện gì để tham gia, ông cụ vừa quay lại liền quay qua ôm con chó chuẩn bị ra ngoài dạo! Vừa mở cửa thả chó ra, người chưa bước hẳn ra tới ngoài, ông cụ quay đầu lại mặt lộ ý cười vui vẻ nhìn Lộ Vãng Ý , "Hai đứa tụi con, cảm tình tốt nha!"

      rồi, ông cụ còn quên quay qua ngó gốc mai trước cửa, cảm thán đọc hai câu thơ

      'Đãi đáo sơn hoa lạn mạn ,

      Tha tại tùng trung tiếu!'[1]

      lúc ngâm nga hai câu này, ông cụ còn dùng ánh mắt mơ màng để dò ý tứ Lộ Vãng Ý, dọa sợ đến run rẩy! Thiếu chút nữa đỡ kịp cái chén mà bà cụ đưa cho!

      Cảm thán chán nản, Lộ Vãng Ý cúi đầu ngó tới ngó lui cái chén , thấy nó quá tinh xảo, áng chừng đắt giá, nếu vỡ có khi đem bán chắc cũng đền nổi? Huống hồ chi cũng chẳng đáng giá!

      Cầm bát tay, Lộ Vãng Ý quay qua cười với bà cụ, "Bà nội, bà cũng cưng chiều con quá! Chỗ này nhiều lắm, con sợ uống hết được!"

      "Uống hết để Gia An uống phụ!" Lão cụ phất tay, vẻ mặt cười gian!

      "Hả?" Lộ Vãng Ý nghe xong đảo mắt choáng váng, xấu hổ nhìn bà, "Chuyện này... hay lắm!"

      "Có gì được!" Bà cụ trừng mắt, "Hai đứa bây nha! có chuyện gì chứ!"

      Lộ Vãng Ý khóe miệng thoáng cứng đờ, đỉnh đầu nhất thời quạ đen bay vòng vòng, khóc ra nước mắt ngó bà cụ, lúc này xấu hổ chỉ muốn chết phứt cho xong, như thế nào lại khiến hai ông bà hiểu lầm, đem gán ghép với vị Diêm Vương mặt lạnh kia, a, chính là có cho thêm tiền cũng dám! Bà nội Đường ơi, hai đứa bọn con có quan hệ gì nha, mà! Bà nhất định phải tin con, con và cháu trai bảo bối của bà hoàn toàn trong sáng minh bạch nha!

      "Bà nội." Đường Gia An xuống lầu đúng lúc trông thấy mặt Lộ Vãng Ý cười so với khóc còn khó coi hơn, liếc mắt ngó qua thấy bà nội mủm mỉm cười.

      Nghe tiếng động, Lộ Vãng Ý vội vã ngẩng đầu lên nhìn, Đường Gia An liền đứng lại đầu cầu thang, cúi đầu ngó , ánh mắt thản nhiên, tối đen biểu gì, như thể sóng yên biển lặng trước cơn giông bão, khiến biết nếu xuống chuyện tới đây là tự tìm đường chết, nhưng trước mắt tạm tha để đó!

      Loại cảm nhận này khiến bất giác hoảng hốt.

      "Gia An dậy rồi?" Bà cụ ngẩng đầu ngó thằng cháu cưng, cười vui vẻ.

      "Dạ." Đường Gia An gật đầu, lúc này mới chậm rãi bước xuống dưới, tuy chậm nhưng dáng vẫn thẳng tắp, lại càng nổi bật trong bộ vest đen, sinh ra loại khi thế lạnh lùng xa cách.

      Ngó thấy Đường Gia An như vậy, Lộ Vãng Ý càng dám nhìn thẳng, cụp mắt xuống, nhìn chằm chằm vào cái chén nhoe ngẩn ngơ.

      Lại bàn ăn ngồi xuống ngay bên cạnh, Đường Gia An liếc mắt ngó , miệng khẽ nhếch lên cười, "Bà nội, bên trong bát của ấy có dấu vàng sao?"

      "Hả?" Lộ Vãng Ý chớp mắt, ngạc nhiên, hiển nhiên là còn chưa kịp định thần.

      Nhướn mắt nhìn , lấy tay chỉ vào cái bát cầm, Đường Gia An nhịn cười giải thích, "Nếu sao em nhìn cắm mặt vào trong bát vậy?"

      Lộ Vãng Ý mặt ửng hồng, xấu hổ buông bát xuống, cười ra nước mắt, mở miệng lắp bắp !"Em …em …" quen nhau dễ cũng tám năm, nhưng mỗi lần đối mặt với Đường Gia An, Lộ Vãng Ý đều như vậy lúng túng, lắp bắp nên lời, xem ra phải đấu tranh tư tưởng dữ lắm trước khi tới! là vậy, chuyện điện thoại mồm năm miệng mười, đến khi gặp mặt trực tiếp cạy răng cũng chẳng thốt nổi từ!



      [1] Đây là hai câu thơ trích trong bài “Bốc toán tử - Vịnh mai” của Mao Trạch Đông, được dịch ra thế này:

      “Tưng bừng đợi khắp sơn khê
      Hoa này trong đám hoa kia cùng cười” – (Xuân Thủy dịch)
      Last edited by a moderator: 12/8/14
      Dương323, Tiểu Ly 1111, HoanHoan31 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :