Em đẹp nhất là khi mỉm cười - Thanh Mỗi

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tất Tất

      Tất Tất New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      28
      Chương 2
      Tục ngữ rất đúng: thể chuyện đương với tuyển thủ game.

      sâu hiểu được điều này còn phải từ lúc Đồng Dao vừa mới tiếp xúc với trò chơi này.

      Đồng Dao còn nhớ mang máng lúc mình vừa mới tiếp xúc với game Liên Minh Huyền Thoại, lý do vô cùng đơn giản —— thậm chí rất giống với đa số chơi game này —— đơn giản là vì người con trai trầm mê game này, và trầm mê .

      Nghỉ hè năm đó, tuy rằng hai nhà ở sát bên nhau chỉ cách cái hành lang, nhưng khi kỳ nghỉ hè qua hết nửa Đồng Dao mới phát toàn bộ mùa hè của mình cho đến nay hình như được lời nào cùng với người ta... Vì thế ngày nào đó, gõ và mở ra cánh cửa nhà người ta, và phát cái tên mà thích ngồi ở trước máy tính điên cuồng chơi trò chơi, Đồng Dao chuyện với , cũng hờ hững, cho nên vòng qua bên cạnh máy tính của , nhìn thao tác triển khai những kỹ năng game của , thừa dịp chú ý, tiếp theo vươn tay ra ấn phím ‘\', ‘D’ ——

      Thiếu niên la lên "A a a a a a".

      màn hình, nhân vật mà người con trai điều khiển bỗng nhảy thoát ra bên ngoài khoảng cách ngắn, sau đó đống tên đỏ thi nhau bắn về phía đó, cuối cùng màn hình từ nhiều sắc màu rực rỡ dần biến thành màu đen trắng.

      Đồng Dao đứng ở đối diện trợn mắt nhìn màn hình cười ha ha, xoay người lấy cái ghế ngồi xuống ở bên cạnh người con trai, vừa vặn nhìn thấy nhanh tay đánh hàng chữ ——

      [Xin lỗi, bạn phá.]

      Đồng Dao cười đến mắt đều híp lại thành đường kẽ, đưa tay chọc chọc vào vẻ mặt của người con trai vừa bất mãn vừa tức giận mà dám gì, chậm rãi : "Bạn học Giản Dương, chơi vui như thế, vậy cũng dạy em , em với cùng nhau chơi."

      "Hửm?" Người con trai tên là Giản Dương quay đầu lại, "Em muốn chơi?"

      "Đúng vậy, em muốn chơi." Đồng Dao vươn thẳng thắt lưng, mỉm cười .

      Cho đến bây giờ, Đồng Dao còn nhớ , vẻ mặt của Giản Dương bất đắc dĩ đăng xuất khỏi trò chơi, sau đó tạo tài khoản game mới cho Đồng Dao, tình nguyện di chuyển cái mông nhường lại chỗ ngồi của cho Đồng Dao, đứng sau lưng vừa ôn hòa vừa kiên nhẫn giải thích cách chơi cho ——

      "Đây là trò chơi đấu trường trận chiến trực tuyến, bản đồ chia làm ba con đường, em chỉ cần nhớ kỹ, phá hủy các tháp ba con đường này, sau đó phá hủy căn cứ chính của đối thủ là thắng."

      Trò chơi tiến vào bước tuyển nhân vật——

      "Em nên chọn nhân vật nào? Nhân vật nào đẹp em chọn có được ?"

      "Đừng đừng đừng em đừng chọn bậy, trời ơi, em cứ chọn nhân vật hỗ trợ, đúng vậy nhân vật hỗ trợ —— thấy cái tên to con mặc áo giáp màu xanh , chính là ."

      "Xấu quá."

      "Bộ dạng em xinh đẹp là được."

      "... đẻo miệng, nhân vật hỗ trợ là gì?"

      "Trò chơi này phải chỉ phân ra thành ba con đường thôi, mà còn có năm người chơi các con đường khác nhau, người ở khu vực dã sơn chạyqua chạy lại giết quái thăng cấp, gọi là ' rừng'; người chơi khác mình con đường kia ở phía trước gọi là 'Đường '; người khác con đường ở chính giữa kia gọi là 'Đường giữa', còn con đường ở phía dưới kia —— "

      "Gọi là đường dưới!"

      "Gọi là 'ADC' ."

      "..."

      "Bình thường đường dưới có hai người chơi cùng với nhau, bởi vì ADC là chủ lực vật lý rất quan trọng của toàn đội, cho nên giai đoạn đầu của game em phải bảo vệ, đó, đây được gọi là tướng hỗ trợ."

      "Nghe giống như công việc của em có gì nhiều, có phải vị trí hỗ trợ này em có thể treo chút để lướt Weibo đúng ?"

      "Treo cái đầu em, thấy bản đồ khu vực dã sơn mảnh đen nhánh sao? Hỗ trợ giống như đôi mắt của toàn bộ đồng đội, sử dụng tầm nhìn của mình để đảm bảo tầm nhìn bản đồ cho toàn đội —— "

      "Phiền toái như vậy, vậy có vị trí nào mà cần chạy tới chạy lui, sức bạo phát mạnh, cảm giác tồn tại rất mạnh, lại cần hợp tác cùng người khác chen con đường để tránh bị chửi ?"

      "Có!" Giản Dương chép miệng, chỉ con đường chính giữa màn hình, "Đường giữa."

      Vì thế, Đồng Dao liền thành người chơi ở vị trí ‘Đường giữa’.

      Giản Dương là người chơi ở vị trí ‘ rừng’, lúc cả hai người bọn họ chơi game cùng với nhau, Giản Dương rừng cũng giống như là đường giữa, mặc kệ hai đường khác điên cuồng gửi thư xin giúp đỡ, vẫn đều siêng năng lúc lúc ở đường giữa, quấy rầy đối phương, tạo ưu thế cho Đồng Dao——

      Giản Dương đặt biệt danh cho hai người là "Liên Hợp Giữa Rừng" .

      Sau đó Đồng Dao bỗng chợt hiểu ra chút, cái này phải gọi là “Liên Hợp Giữa Rừng", mà phải gọi là "Quy tắc cơ bản nhất để mang theo bạn ”.

      Vừa mới bắt đầu, Đồng Dao luôn luôn phải nhờ Giản Dương giúp , chỉ cần có Giản Dương lát, lập tức chết ở dưới móng vuốt của quân địch, hô to gọi "Em chết" "Em lại chết rồi" "Mẹ nó tại sao em lại chết nữa rồi" "Giản Dương cứ đánh quái chịu đến đường giữa bạn của còn", sau đó lại tiếp tục biến thành thi thể nằm ở đường giữa, Đồng Dao rốt cục dần dần biết cách chơi——

      Ở trong trò chơi khi đạt cấp 30 và có 16 tướng, là có thể làm quen với chế độ đấu xếp hạng của hệ thống Nhóm Giải.

      Hệ thống Nhóm Giải là hệ thống quyết định trình độ của người chơi từ cao đến thấp, Bậc được chia ra theo từ thấp đến cao: Đồng, Bạc, Vàng, Bạch Kim, Kim Cương, từng Bậc lại được phân thành năm Đoàn khác... Quy tắc rất đơn giản, đánh thắng trận thi đấu xếp hạng, hệ thống tăng điểm từ 25 đến 35 điểm, nếu thua cũng bị trừ trong khoảng điểm thắng, khi thắng tích lũy được 100 điểm nhóm giải kích hoạt chuỗi thăng cấp, thắng 2 trong chuỗi 3 trận thăng cấp để lên Đoàn mới hoặc thắng 3 trong chuỗi 5 trận thăng cấp để lên Bậc mới.

      Chẳng qua ở Bậc Kim Cương khi thi đấu thăng cấp chia thành 5 đòan nữa, mà thay vào đó là kiếm nhiều điểm tích lũy để lên Bậc “Thạch Đấu” hay còn gọi là "Vương giả mạnh nhất”.

      ——Trong trò chơi này Giản Dương là cao thủ đạt Bậc “Thạch Đấu” của khu Ionia, mỗi lần đăng nhập vào game đều có radio thông báo "XXXX cấp bậc “Thạch Đấu’ khu Ionia đăng nhập vào trò chơi”.

      Cho nên mới có thể mang theo Đồng Dao cái người ngốc nghếch hề hề này tại đường giữa của khu vựa người mới ngược trời ngược đất ngược khí.

      ngày lại ngày trôi qua.

      Ngày nào đó lên cấp, Đồng Dao hưng phấn cả đêm ngủ ngon, buổi sáng ngày hôm sau thức dậy chuyện đầu tiên là gõ cửa nhà Giản Dương ồn ào kêu mang tham gia thi đấu xếp hạng —— nhìn vẻ mặt mơ màng bị ép bức mở cửa của Giản Dương, ngay cả Đồng Dao trong nháy mắt cũng mơ màng theo, rốt cục hoảng sợ phát bản thân mình cũng trở thành thiếu nữ nghiện mạng... Vì thế nguyên kỳ nghỉ hè kia, Đồng Dao và Giản Dương cùng nhau vượt qua toàn bộ kì nghỉ hè còn lại ở SUMMONER'S RIFT (tên bản đồ trò chơi).

      Mấy ngày trước khi kỳ nghỉ hè chấm dứt, trong miệng Đồng Dao cắn túi sữa chua đến căn nhà cách vách gõ cửa, sau khi Giản Dương mở cửa câu đầu tiên của là: "Hôm nay chơi trò chơi nữa, chúng ta làm bài tập hè ."

      Sau đó ôm đống sách vở bài tập, chen chân vào trong phòng của Giản Dương, khi vào phòng Giản Dương, còn chưa kịp thả đống sách vở xuống, liền thấy chiếc va li lớn mở ra nằm ở giường, bên trong có vài bộ quần áo ——

      "?" Đồng Dao hiểu xoay người hỏi Giản Dương, " muối du lịch? Sắp khai giảng đến nơi còn muốn đâu, đừng cứ hẹn tới hẹn lui đến lúc khai giảng đừng có khóc lóc van xin em giúp làm —— "

      "Đồng Dao."

      "?"

      Giản Dương tạm dừng chút, lát sau, giống như hạ quyết tâm: " quay về trường học."

      "Cái gì?" Đồng Dao sửng sốt, còn tưởng rằng lỗ tai của mình có vấn đề.

      “Có quản lý của chiến đội nhìn trúng , kêu Thượng Hải để thử luyện, nếu thuận lợi có thể trở thành thành viên trong chiến đội đó, ba mẹ đồng ý." Giản Dương hơi hơi nhíu mày lấy tay xoa xoa thái dương, "Em cũng biết có hứng thú trong học tập, cho dù là thi vào trường đại học hạng ba cũng rất khó khăn, thích trò chơi này, cảm thấy được mình có thể tiến xa ở phương diện này—— "

      "..."

      Ừm.

      Đây là lần đầu tiên Đồng Dao nghe đến giải thi đấu Liên Minh Huyền Thoại, mà "Lần đầu tiên" này cũng cho ấn tượng tốt đẹp nào——

      cảm thấy cái trò chơi này đoạt người trong lòng của mình, quả thực tức chết .

      Khoảng vài ngày sau, trường học của Đồng Dao khai giảng, Giản Dương vẫn quyết định Thượng Hải, vài ngày sau, Giản Dương cho Đồng Dao biết thuận lợi thông qua thử luyện, đầu tiên ở lại chiến đội của quốc nội làm thành viên bổ sung ——

      Tiếp theo đó vào ngày kia cái ngày mà mong chờ nhất rốt cuộc đến, đây là cơ hội đầu tiên bước lên sân khấu thi đấu của .

      Trận đấu lần đó chiến đội của Giản Dương chỉ có thắng, hơn nữa còn thắng rất lớn, lúc đó người ở vị trí ‘ rừng’ của đối thủ có trạng thái tốt, cho nên Giản Dương cơ hồ phát huy tốt vị trí ‘ rừng’ của mình.

      Đêm đó hưng phấn cùng Đồng Dao nấu cháo điện thoại cả đêm về những việc mà chưa từng nghe qua, Đồng Dao bên nghe chuyện, bên ở mạng tìm kiếm tin tức, bình luận, weibo,… về trận đấu ngày hôm đó của Giản Dương, tất cả mọi người đều sợ hãi than: Cái tên tuyển thủ này ở đâu ra thế, rất mạnh.

      Đồng Dao nghĩ rằng, bạn trai mình có cơ hội trở thành ngôi sao.

      Sau đó bạn trai của quả trở thành ngôi sao ——

      Mỗi ngày hoặc có trận đấu hoặc là có buổi thi đấu huấn luyện, nhắn tin lúc tám giờ sáng đến tám giờ tối mới nhận được tin trả lời, câu đầu tiên lúc nào cũng là: "Xin lỗi, vừa nãy huấn luyện nghe thấy tiếng điện thoại”.

      Thời gian chuyện của hai người càng ngày càng ít, ban ngày Đồng Dao học, Giản Dương ngủ; lúc Đồng Dao tan học Giản Dương vừa mới thức dậy, hai người vội vàng chuyện hai câu, Giản Dương lại phải huấn luyện hoặc tham gia quay hình phát sóng trực tiếp; lúc Đồng Dao chuẩn bị ngủ, Giản Dương gọi điện thoại kêu thức ăn khuya...

      —— Khi Giản Dương trở thành “Dương Thần” trong mắt mọi người, Giản Dương cũng cùng Đồng Dao biến thành cặp tình nhân đương khác giờ giấc.

      Cuối cùng biết là ai chịu nổi ai trước, Đồng Dao cũng nhớ , tóm lại chính là hai người cãi nhau trận ầm ỹ, phẫn nộ quyết định chia tay cho xong việc.

      Đoạn thời gian đó, Đồng Dao cơ bản hề quan tâm đến tin tức nào về các giải đấu Liên Minh Huyền Thoại, vùi đầu vào các trận đấu xếp hạng, từ người chơi cấp bậc Bạc chậm rãi leo lên, đến Vàng, đến Bạch Kim, đến Kim Cương ——

      Sau đó Đồng Dao lên đại học, quen số bạn mới, cũng thay đổi ID khác, và ngày nào đó, trèo đỉnh của Liên Minh Huyền Thoại trở thành cao thủ người chơi đứng thứ nhất cấp bậc Thạch Đấu...

      Đến bước này, người con ngốc nghếch ở kỳ nghỉ hè đối với người con trai hô to gọi " Giản Dương cứ đánh quái chịu đến đường giữa bạn của còn” phảng phất trở thành hoài niệm xưa...

      Cho đến bây giờ ——

      ...

      "Đồng Dao!"

      "..."

      "Đồng Dao! Này! Hoàn hồn! nghĩ cái gì vậy!"

      Quản lý chiến đội ZGDX vỗ tay, đem Đồng Dao thần trí mơ màng bay xa lôi trở về, Đồng Dao mạnh mẽ phục hồi lại tinh thần, liền nhìn thấy đối phương cười tủm tỉm vươn tay với : "Hoan nghênh em gia nhập ZGDX!"

      "..."

      Đồng Dao vẻ mặt mơ màng vươn tay ra bắt tay với đối phương.

      Người đảm nhiệm vị trí ‘Đường giữa’ của chiến đội ZGDX là Minh thần tuyển thủ lâu năm, mấy năm nay gần đây lực bất tòng tâm thể tiếp tục được nữa nên chuẩn bị thi đấu xong giải mùa xuân năm nay dứt khoát giã từ nghiệp khi đỉnh vinh quang —— nghe bên quan hệ công chúng chuẩn bị tốt hết mọi thứ cho việc ròi khỏi đội tuyển của Minh thần, chờ sau khi kết thúc trận thi đấu mùa xuân công bố.

      Vì thế lúc này chiến đội ZGDX vội vã tìm kiếm người thay thế, khi tìm thấy Đồng Dao —— nghe , trước khi chính thức liên hệ với Đồng Dao, chuyên gia phân tích số liệu của ZGDX xem qua các trận đấu cũng như biến thái theo dõi mấy ngày, chuyên gia phân tích số liệu rất hài lòng với , thậm chí cảm thấy có thể loại bỏ buổi thử luyện của ... Về phần người phụ trách của ZGDX bí mật từ Thượng Hải chạy xuống thành phố mà Đồng Dao sống, hẹn và ba mẹ gặp mặt, cuối cùng cam đoan trả cho Đồng Dao lương năm là tám mươi vạn cộng thêm bảo đảm vị trí tuyển thủ chính thức của giải thi đấu mùa hè là của cả hai bên mới vui vẻ ký kết hợp đồng, toàn bộ quá trình đều hoàn toàn công khai với bên ngoài.

      Thậm chí ngay cả bản thân Đồng Dao, khi ở hợp đồng đoan đoan chính chính ký tên của mình lên, cả người của đều có chút mơ màng——

      nghĩ đến ngày mình đứng cái vũ đài mà ngày xưa từng quá xa vời với mình.

      Mà giờ này phút này.

      Bắt tay xong, quản lí chiến đội ngồi lại vị trí của , nhìn Đồng Dao cười : "Tuy rằng trước vội gia nhập đội, thế nhưng thứ Tư tuần sau đội của chúng ta thi trận chung kết của giải mùa xuân cùng với đội khác, em có muốn đến xem chút ? Sớm chút gặp đồng đội của mình cũng rất tốt, tiền vé máy bay, vé vào cổng đêm chung kết được..."

      "Thi đấu với đội nào?"

      "Chiến đội CK."

      "Ồ, " Đồng Dao đơ mặt gỗ ra chậm rãi gật đầu, "Được, em ."

      ——Chiến đội CK, chính là chiến đội của Giản Dương.

      Đồng Dao từng rất quen thuộc với chiến đội này như trong lòng bàn tay, thầm nghĩ muốn đến nơi thi đấu, sau đó nhìn xem đồng đội tương lai của như thế nào tàn bạo dẫm đạp bọn họ.

      Nghĩ đến cái khuôn mặt uể oải của ai kia...

      A.

      Nghĩ đến đều cảm thấy vui vẻ.

      P/s: Cám ơn Mod nhắc nhở, mình sửa lại ^^.

    2. Tóc Xù

      Tóc Xù Active Member

      Bài viết:
      191
      Được thích:
      161
      bạn! Cố gắng nha. Hóng tiếp
      Tất Tất thích bài này.

    3. Tất Tất

      Tất Tất New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      28
      Chương 3:

      Cuối tuần ký hợp đồng với chiến đội ZGDX xong, Đồng Dao bước lên máy bay Thượng Hải, trước khi lên máy bay chỉ làm có hai việc——

      Việc thứ nhất là gửi tin nhắn cho bạn của Kim Dương, cho ấy biết muốn Thượng Hải làm tuyển thủ game Liên Minh Huyền Thoại, Đồng Dao trở thành Hoa Mộc Lan trong giới thể thao điện tử.

      Việc thứ hai là đăng dòng trạng thái weibo, cho những fan thường xuyên theo dõi rằng chuẩn bị đến Thượng Hải xem trận chung kết giải mùa xuân năm nay, cũng ràng rành mạch: Đội ZGDX cố lên!

      Weibo của Đồng Dao vừa đăng lên, weibo của bên ZGDX liền theo đăng lên, dòng trạng thái là [Cám ơn lời chúc phúc của đại đại Smiling " hình trái tim" chờ mong cùng cậu gặp mặt], đột nhiên xảy ra tương tác lẫn nhau nho này khiến cho các fan của Đồng Dao hưng phấn lên, đều nhắn lại ở phía dưới ——

      [ Trời ạ, vợ ơi từ lúc nào mà em có quan hệ tốt với chiến đội ZGDX như vậy a a a! ]

      [ Chị xem trận đấu! Em cũng muốn ! Em muốn để đoán xem ai là chị! ]

      [ hạnh phúc, Smiling thích chiến đội đó giống em! Đồng ý với em nhất định phải xin được chữ ký của Thành được ?]

      [ Dù sao họ cũng có rất nhiều tiền, nhớ kêu họ mua cho chị vé thương gia. . . ]

      Bình thường nếu Đồng Dao có tiết ở trường hoặc trong lúc rảnh rỗi nhàm chán phát trực tiếp, chơi trò chơi hay chuyện phiếm, kiếm chút tiền tiêu vặt—— tuy rằng chưa bao giờ lộ mặt của mình qua webcam giống với những game thủ nữ khác, nhưng vì là nữ, chơi bên sever Hàn Quốc có đẳng cấp là ‘Thạch Đấu’, cho nên mấy năm nay cũng tích góp được chút fan —— mặc dù nhiều lắm, chỉ có ba hay năm vạn người, bình thường ở weibo nhiều lắm cũng chỉ được có mấy chục lời nhắn lại, trước mắt đại khái là vì weibo của chiến đội ZGDX, dòng trạnh thái của Đồng Dao muốn xem trận chung kết của giải mùa xuân vừa phát ra khoảng 10 phút, bên dưới nhắn lại vượt qua ba trăm. . .

      [ xem trận đấu còn đặc biệt đăng lên weibo, rảnh quá! Có bản lĩnh mà thi? Phát trực tiếp cũng dám lộ mặt lên webcam, sợ nếu gặp ánh sáng chết sao!]

      Đồng Dao: ". . ."

      Đương nhiên cũng phải bởi vì chuyện webcam, đầu năm có scandal về nữ game thủ cũng đạt cấp bậc ‘Thạch Đấu’, đề tài về ta phải tự chơi mà có người khác chơi giúp chưa bao giờ dừng lại. . . Tỷ như tại, ở bên dưới cũng có người ác ý trào phúng nhắn lại. . .

      chuyện cứ như đúng rồi.

      Đồng Dao bĩu môi, nhìn chằm chằm weibo lát, sau đó có tiếng radio vang lên bên tai thông báo chuyến bay của có thể bắt đầu đăng ký, Đồng Dao cười cười, tiện tay nhắn lại cho cái mặt cười và cộng thêm [ Đúng vậy! Bộ biết đa số con đều thích đăng weibo sao? Rất là đáng .], sau đó bình tĩnh đăng xuất khỏi weibo.

      Di động rung lên, tiếng chuông điện thoại vang——

      màn hình lên tên của Kim Dương.

      Đồng Dao gần như có thể nghĩ đến bạn thân của mình muốn cái gì, muốn làm bộ mình chuẩn bị đăng ký nhìn thấy, kết quả điện thoại vang lên hai tiếng liền ngừng lại, đợi thở phào nhõm, đối phương gửi tin nhắn lại——

      [Cậu mẹ nó nghe điện thoại coi! Đừng có giả bộ là thấy, tớ nhìn dòng trạng thái mà cậu đăng lên weibo! Ba mươi lăm giây trước vẫn còn nhắn lại với người ta!]

      Đồng Dao: ". . ."

      E sợ sau khi xuống máy bay liền biến thành người có bạn bè, Đồng Dao chủ động gọi điện thoại, cũng khiêm tốn nghe bạn thân của ở trong điện thoại rít gào ——

      "Cút mẹ nó Hoa Mộc Lan của thể thao điện tử!"

      "Khốn kiếp bạn trai tớ là tuyển thủ game bây giờ cả bạn thân của tớ cũng muốn làm tuyển thủ game về sau khi tớ xem thi đấu người ta hỏi tớ nhìn ai, tớ nhìn chồng và bạn thân của mình người ta chắc chắn coi tớ là tên bị bệnh thần kinh! !"

      "Cậu ở đâu? Chẳng lẽ máy bay! Cậu mau xuống cho tớ! Tớ muốn cướp máy bay! !"

      Đồng Dao tốn rất nhiều thời gian trấn an cảm xúc của bạn tốt gần đây dường như căm thù đến tận xuống tủy với 6 chữ "Tuyển thủ thể thao điện tử", cho đến khi tiếp viên hàng ôn nhu nhắc nhở máy bay sắp cất cánh, mới chuẩn bị cúp điện thoại, chỉ là trước khi cúp điện thoại, bạn thân luôn luôn trong trạng thái kích động đột nhiên trầm mặc ——

      Đồng Dao liền biết có chuyện xấu.

      Quả nhiên, giây tiếp theo chợt nghe bạn thân của mình : "Cậu phải là vì Giản Dương nên mới đồng ý làm tuyển thủ game?"

      ". . . phải, " Đồng Dao , "Tớ là vì tiền lương năm tám mươi vạn mà làm."

      "Đồng Dao!"

      "Ai da, có mà! Tớ lâu chuyện với ta. . . Gần đây đều có tin tức Dương Thần có bạn mới, nữ game thủ xinh đẹp —— "

      "Cái gì? Cậu phải là nữ game thủ sao?"

      "Xinh đẹp, nữ game thủ."

      "Đừng , tuy rằng tớ khinh thường tên cặn bã Giản Dương kia, nhưng mà tớ nghe Ngả Giai nhắc đến bạn mới nào, là quy định của chiến đội CK cho đương sợ ảnh hưởng đến. . ."

      "Tóm lại tớ phải tìm ta."

      "Vậy được rồi, " Bên kia điện thoại hừ tiếng, giống như lo lắng , "Ngựa khôn quay đầu ăn cỏ, nhớ trước đó hai ngày cậu từng qua, nếu cho cậu thêm cơ hội cậu chắc chắn đương với tuyển thủ game."

      " biết biết."

      "À mà nên như vậy, phải nếu là Thành tớ chắc chắn tham dự hôn lễ của cậu."

      "... Hôn lễ của tớ cần cậu đến, " trong nháy mắt nghĩ đến khuôn mặt của Thành trong miệng của bạn thân, Đồng Dao , " Thành ràng có khuôn mặt nghiệt phải là khuôn mặt của con người."

      Kim Dương ở đầu bên kia của điện thoại cười ha ha ngừng.

      Lúc này, tiếp viên hàng lần thứ hai nhắc tắt máy.

      Đồng Dao đành phải vội vàng lời tạm biệt với bạn thân sau đó cúp máy, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, lúc này máy bay dần dần gia tốc cất cánh, bên ngoài trời xanh mây trắng, ở khung kính lên khuôn mặt ngốc nghếch tràn ngập khát khao đối với việc trở thành tuyển thủ game Liên Minh Huyền Thoại. . .

      "Phải dè dặt." than thở vỗ vỗ mặt mình, "Phải bình tĩnh."

      . . .

      Đồng Dao từ thành phố của mình bay đến Thượng Hải đại khái mất khoảng hai tiếng rưỡi.

      Xuống máy bay, chiến đội ZGDX để chị tới đón , chị ấy lời nào liền dẫn Đồng Dao đến khách sạn dành cho các tuyển thủ thi đấu trận chung kết ngủ lại——

      Đồng Dao còn tưởng rằng họ muốn giới thiệu cho các đồng đội tương lai nhận thức, vì thế còn khẩn trương lúc lâu, kết quả khi sắp đến khách sạn mới biết được kỳ phải vậy, chỉ là quản lí chiến đội sợ lẻ loi mình đến Thượng Hải, sợ ăn ngon ở tốt.

      Về phần gặp mặt với đồng đội tương lai, vẫn là chờ đến khi Minh Thần đảm nhiệm đường giữa tại tuyên bố nghỉ thi đấu mới có an bài khác.

      "Rất tốt rất tốt, " Đồng Dao gật đầu như giã tỏi, "Em cũng thấy nếu hôm nay gặp mặt cũng là rất vội."

      Chị tiếp đón thấy bộ dạng này của mỉm cười : "Chị còn tưởng rằng em rất muốn gặp bọn Thành lúc này, những huấn luyện sinh trước đây cũng đều như vậy."

      "Em đúng là rất muốn gặp bọn họ, " Đồng Dao vẻ mặt ngay thẳng, "Thế nhưng hôm nay em gội đầu."

      ". . ."

      "Ngày hôm qua cũng gội."

      ". . ."

      Đồng Dao vẻ mặt xấu hổ ha ha cười, cũng may bọn họ vừa lúc đến khách sạn, xa xa liền thấy đống người giới truyền thông ngồi ở đằng kia, tình cảnh rất náo nhiệt, thua gì đại minh tinh sắp xuất ——

      Chị tiếp đón lắc đầu: "Đám truyền thông này biết ở đâu nghe được tin Minh Thần thi đấu xong giải mùa xuân rời khỏi chiến đội, lúc này bọn họ giống như người điên muốn làm tin tức lớn. . ."

      Đồng Dao: "Ồ."

      Chị tiếp đón liếc mắt nhìn cái vẻ mặt như chết lặng của Đồng Dao qua kính chiếu hậu, nhíu mày đắc ý : "Đám ngu xuẩn đó biết kỳ tin tức lớn ngồi ở ghế sau xe của chị."

      "Đừng đừng đừng, " Đồng Dao cười hì hì xua tay , "Tin tức lớn hôm nay gội đầu."

      Trong lúc hai người chuyện, chiếc xe thân có dán ký hiệu của điện tín Trung Quốc chạy ngang qua gần sát với chiếc xe của bọn họ, chiếc xe đó trước bước dừng lại ở trước cửa khách sạn, đợi lúc xe của Đồng Dao cũng dừng lại, chiếc xe kia mở cửa ra, vài nhân viên làm công tác bảo hộ bước xuống xe trước, bọn họ đẩy các phóng viên truyền thông sang hai bên, tạo thành con đường, ngay sau đó, vài thanh niên trẻ tuổi từ xe bước xuống ——

      Mỗi người bọn họ nhìn thoáng qua đều trong trẻ tuổi, người lớn tuổi nhất tuyệt đối vượt qua hai mươi lăm tuổi, người đầu tiên bước xuống xe là béo, người của ta mặc bộ đồng phục có màu đen đỏ phối hợp với nhau, dấu ấn tên của chiến đội "ZGDX" được in bên phía tay áo ngắn của đồng phục, quần là chiếc quần thể thao rộng màu đen. . . Khi ta xuống xe còn vui vẻ mỉm cưới với đám truyền thông, hơn nữa còn vẫy tay chào.

      Những người khác cũng lần lượt xuống xe sau ta, chẳng qua khi người cuối cùng xuống, Đồng Dao chú ý được máy quay máy ảnh của đám truyền thông này hẹn mà cùng nhau ngắm thẳng vào mặt ——

      Nếu những người xuống xe trước là những "Thiếu niên", như vậy người xuống xe cuối cùng chúng ta đều phải gọi là "Người đàn ông trẻ tuổi" —— so với những đồng đội khác cao hơn họ hầu như là cái đầu, tuy rằng cũng mặc đồng phục sắc đỏ đen giống với đồng đội, nhưng còn khoác lên người chiếc áo khác ở ngoài. . . Lúc này hai tay của để vào trong túi quần, lỗ tai đeo chiếc tai nghe, chiếc mũi cao thẳng, mắt mí, môi mỏng, mặt chút biểu cảm nhìn thoáng qua có vẻ tính tình được tốt cho lắm.

      Nhưng ấy rất tuấn.

      Khi ấy đồng đội ở phía trước bỗng quay đầu lại chuyện với , thoáng nghiêng đầu tháo xuống bên tai nghe, sau đó cúi mắt giống như nghiêm túc nghe đối phương chuyện. . . Lúc này, cũng biết đối phương cái gì, khóe miệng của người đàn ông đột nhiên hơi nhếch nhếch lên—— khuôn mặt than kia trong phút ngắn ngủi xuất nét mặt biết có nên gọi là “Tươi cười” hay .

      Đồng Dao: ". . ."

      Đồng Dao từng nhìn qua weibo của người này, mọi người đều cảm khái rằng " ràng với khuôn mặt này có thể lên con đường làm ngôi sao thế nhưng lại cố tình muốn lên con đường thể thao điện tử", mà nay nhìn đến chân nhân, chỉ có thể người so với ảnh chụp hoàn toàn chỉ có hơn chứ kém ——

      Người đó chắc phải lúc Hàn Quốc luyện tập thuận tiện chỉnh dung? Hình tượng thiếu niên nghiện mạng sao có thể bị đảo điên như vậy? Hãy nhìn Đồng Dao, ngay cả đều biết muốn làm thiếu nữ nghiện mạng được gội đầu cho phù hợp với hình tượng——

      "Woa, hãy nhìn khuôn mặt tươi cười của Thành rất giống với nụ cười như cười của Tư Mã, phỏng chừng buổi thi đấu huấn luyện hôm nay lại thu đội tuyển Hàn Quốc."

      tiếng thở dài từ bên người của Đồng Dao truyền đến, vừa mới dừng xe lại xong chị tiếp đón liền lắc đầu thở dài. . . Đồng Dao gì, bởi vì lúc này đôi mắt của hoàn toàn dính chặt vào bóng lưng lười nhác vẫn theo phía sau đồng đội của người đàn ông kia——

      Người này chính là tuyển thủ trong chiến đội ZGDX mà Đồng Dao sắp gia nhập có biệt danh là “Chessman”, cũng chính là “ Thành” trong miệng bạn thân dù có bạn trai nhưng vẫn điên cuồng mong nhớ.

      Tên của "Chessman" là Lục Tư Thành, "Chessman" phiên dịch thành tiếng Trung có nghĩa là "Quân cờ", nhưng mà tầm quan trọng của Lục Tư Thành đối với đội ngũ của mình tuyệt đối khiêm tốn giống như ID của , ít nhất từ khi bắt đầu trở thành tuyển thủ cho tới nay, ở các giải thi đấu theo mùa hằng năm với thao tác tuyệt đẹp ít hay nhiều gì hơn phân nửa màn hình đều xuất cái ID này cuồng xoát tồn tại của mình, bao nhiêu lần ngăn chặn những hoàn cảnh xấu những đợt sóng dữ, dẫn dắt đồng đội của mình lên đỉnh vinh quang ——

      Hai năm liên tục người đàn ông này luôn giành được vị trí trong đội tuyển ADC của quốc gia tham dự các trận đấu toàn thế giới, fan có hàng ngàn hàng vạn, nghe lương năm của ấy so với lương năm “tám mươi vạn” của Đồng Dao hơn rất nhiều, bộ dạng cao, mặt đủ soái, ít, tính lạnh, năng lực chỉ huy và ra quyết sách đạt hạng nhất, đối với đồng đội đó là viên thuốc cường lực có tác dụng an tâm.. .

      Làm tuyển thủ nhiều năm như vậy, nếu là những tuyển thủ khác đương nhiên bị người khác tìm đủ mọi lý do để xấu, tuy nhiên chỉ có Chessman vẫn luôn mảnh trong sạch, mọi người đều thương , ai .

      Tuy rằng nghe tính tình của ấy tốt, nhưng mà bộ dạng soái cho nên người có "Tính tình tốt" đều được gọi là "Có cá tính" ——

      Lục Tư Thành ở chiến đội ZGDX có thể được coi là linh hồn của chiến đội.

      Ừm, chính xác hơn chút, kỳ phạm vị này có thể phóng đại hơn ngoài "Chiến đội ZGDX" là cả "Vùng trời thể thao điện tử của Trung quốc" .

      Lúc trước, Đồng Dao từng nghĩ đến vạn lần đầu tiên nhìn thấy nhân vật phong vân này, mà khi điều đó trở thành như bây giờ, chỉ có thể rằng—— hy vọng trong tương lai có thể làm tốt chức vụ của tuyển thủ, tranh thủ đừng để cho khuôn mặt tuấn tú này xuất vết nhăn vì cho dù chỉ chút, bởi vì tưởng tượng được khuôn mặt thường ngày nhìn qua chưa bao giờ có vẻ mặt tốt như vậy mẹ nó khi lầm lỗi khuôn mặt đó có thể tệ đến mức nào nữa.

      Đồng Dao: "Là ảo giác của em hay sao? AnhThành nhìn có chút dữ."

      Chị tiếp đón: ". . . Sửa đúng lại chút, phải là 'Nhìn' ."

      Đồng Dao: ". . ."

      Rất sợ hãi.

      Mà đúng lúc này, khi Đồng Dao thất thần, đồng đội tương lai của tầng tầng lớp lớp kéo vào khách sạn.

      "Chúng ta cũng vào thôi."

      Chị tiếp đón vẻ mặt cảm khái vỗ vỗ vai của Đồng Dao, mang theo vào trong khách sạn, đến trước quầy tiếp tân cầm lấy chìa khóa phòng đặt trước, Đồng Dao trở về phòng của mình cất hành lý, sau đó lại tìm quản lí của chiến đội chào tiếng, tiếp theo chính là thời gian tự do của .

      Đồng Dao ở trong phòng dạo vòng, thấy nước khoáng miễn phí mà khách sạn cung cấp hình như đủ uống, dứt khoát cầm theo ví tiền xuống lầu chuẩn bị mua thêm —— khi vào khách sạn có chú ý ở gần đó có siêu thị , sau khi xuống lầu Đồng Dao dễ dàng liền tìm được cái siêu thị kia, may mắn chỉ còn lại thùng nước cuối cùng, Đồng Dao vui vẻ ôm lấy cái thùng nước kia, lại cảm thấy có chút nặng, nhìn xung quanh thấy có chiếc xe đẩy nào. . .

      Lúc này lại có chút thèm ăn kem và hoa quả.

      Dù sao lương năm là tám mươi vạn, cũng thể để mình bị ủy khuất quyết định trước mua chút đồ ăn, sau đó vòng trở về khiêng thùng nước. . . Sau khi hạ quyết tâm nhìn đám người lại xung quanh, sợ có người nào đó ngang qua lấy cái thùng nước dấu cuối cùng của , suy nghĩ mãi, nảy ra ý tưởng rất hay ——

      kiễng chân, khiêng thùng nước giấu vào chỗ tối nhất sâu nhất ở kệ cùng.

      Như vậy có người thấy.

      Vừa lòng thỏa mãn vỗ tay, đứng tại chỗ lúc nhìn thùng nước được giấu rất kỹ, Đồng Dao rất đắc ý lắc lắc tóc xoay đầu chạy lấy người.

      Nhưng mà vạn vạn ngờ rằng ——

      bao lâu sau khi rời , người có thân hình cao lớn ở kệ hàng phía sau ra, người đó tay để vào trong túi tiền, người khoác chiếc áo khoác rộng loáng thoáng để lộ ra hàng chữ màu đỏ "ZGDX", ta đến trước cái kệ hàng mà giấu cái thùng nước rồi dừng lại, đôi tay để trong túi từ nãy đến giờ vẫn nhúc nhích giờ đây ta dễ dàng dùng nó lấy xuống cái thùng nước được giấu kỹ kia.

      Xoay người, tính tiền, chạy lấy người.

      . . .

      Lúc Lục Tư Thành lấy thẻ phòng mở cửa, trong phòng người con trai nhuộm cái đầu màu hồng chơi máy điện tử cầm tay giật mình ngẩng đầu, thấy thùng nước trong tay của liền lớn tiếng hoan hô nhảy vọt lại ——

      "Lần sau chính mình mua." Lục Tư Thành để thùng nước xuống thản nhiên .

      " biết biết, đội trưởng đại nhân vạn tuế vạn vạn tuế!" Người nọ giống như con khỉ nhảy tới nhảy lui sau đó mở thùng lấy chai nước mở nắp uống ——

      Sau đó cảm giác bên cạnh có người trầm mặt nhìn mình.

      bị nhìn có chút sợ hãi, trong miệng ngậm nước "ực" tiếng nuốt vào bụng, quay đầu nhìn người đàn ông ở bên cạnh vẻ mặt vô tội hỏi: "Có chuyện gì sao?"

      "Thùng nước này là cái cuối cùng trong siêu thị."

      "Hả?"

      " tận mắt thấy chú lùn kiễng chân khiêng nó giấu ở cùng của kệ hàng —— cái vị trí mà mọi chú lùn khắp thế giới đều cho là tốt nhất, nhưng đó là vị trí dùng cằm đều có thể thấy được."

      ". . ."

      Người đàn ông tạm dừng chút, sau đó buồn bã : "Ngu đến nỗi đều phải thấy xấu hổ thay."
      Last edited: 19/11/16
      Nhược Vân, Trâu, Hale2052 others thích bài này.

    4. Tương Kỳ

      Tương Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      1,492
      Chưa gặp mặt mà xúc phạm người ta kinh vậy rồi, biết gặp mặt rồi Thành độc mồm tới mức nào nữa :yoyo59:

    5. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Lọt hố

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :