1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Em đã từng thử buông bỏ anh - Mê Bạc Hà (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 5:

      Edit: Thố Lạt

      Hứa Thuần tỏ ra rất cẩn thận, cất giấu bí mật sâu dưới đáy lòng.

      Đôi lúc, ghi bí mật vào nhật kí có khoá; đôi lúc, gửi gắm vào những bản vẽ.

      đến bức phác hoạ kia, sau này vẫn thể vẽ xong, phải vì có thời gian, mà là cố ý, giữ lại làm gian tưởng tượng, khi nhìn có thể suy nghĩ vẩn vơ, mãi hết ý.

      Trong nghệ thuật có thủ pháp sáng tác, tên là lưu bạch, nôm na chính là như vậy.

      Khi suy nghĩ miên man, vô thức viết kín tên tờ giấy trắng. Viết viết lại, chi chít chằng chịt, mãi đến khi tờ giấy trắng trờ nên đen sẫm, ngay cả cũng còn nhìn ra chữ nữa.

      Cứ thế, luyện viết lên nhanh như chớp.

      Thời gian ngoài giờ có nhiều, Hứa Thuần ngoài miệng chê người trong toilet quá nhiều, cố ý qua dãy phòng học lớp mười , nhưng chạy sang chờ hồi, thấy còn nhiều thời gian, lại chạy nhanh như chớp đến bên lớp mười hai.

      Có vài lần. vô tình gặp Tưởng Thừa Khải, trùng hợp cũng vừa ra khỏi toilet nam, cùng nhóm nam sinh dựa vào lan can nhìn sân bóng rổ hóng gió.

      Khi Hứa Thuần qua, thình thoảng có ngó qua vài lần, có gì lạ, trng lòng lại bắt đầu phấn khích sao được.

      Có lẽ thích người chính là như vậy, cẩn thận vào tầm mắt , che giấu tất cả vẻ mặt nên để lộ, vừa tự vui trong lòng vừa thầm thưởng thức, còn vĩnh viễn thờ ơ hay biết.

      lén thu xếp mọi cơ hội gặp mặt, luôn nắm chắc những tình huống này, chưa bao giờ lệch khỏi quỹ đạo.

      Trước kì nghỉ lễ tháng năm, cả trường được tự do.

      Chuông tan học vang lên, lòng Hứa Thuần sớm rạo rực.

      thu xếp cặp vở, đợi tiết học kết thúc, cất giấy bút bàn vào, sau đó đeo lên lưng chạy , chạy xuống cổng trường kiên nhẫn chờ.

      nhìn đồng hồ đeo tay, ước chừng chỉ lát nữa, qua trước mặt .

      Như Hứa Thuần dự đoán, quả nửa phút sau thấy bóng dáng Tưởng Thừa Khải xuất .

      cùng nhóm bạn nam, trò chuyện câu có câu .

      Hứa Thuần từ chối lời mời của các bạn, mình có việc đường khác.

      yên lặng theo sát Tưởng Thừa Khải, cách năm bước, giữ tống độ như nhau, tư từ ra cổng trường.

      Đến cổng, cùng bạn học nam.

      Hứa Thuần theo , nhìn bóng lưng , lúc này như chuyện điện thoại với ai đó, ung dung thong thả bước .

      Hứa Thuần cũng chậm, lấy điện thoại của mình, điều chình tiêu cự xong, dừng lại, chụp tấm hình dưới bóng rừng.

      Sau đó, cất điện thoại, cẩn thận đuổi theo.

      Đến ngã tư đường, Tưởng Thừa Khải gặp đèn đỏ chậm lại.

      Hứa Thuần cách ngày càng gần, các bạn học chờ đèn đỏ xung quanh cũng ít, đứng tít phía sau, nhìn bóng lưng ngẩn người.

      Tưởng Thừa Khải vẫn chuyện điện thoại, giọng lớn, trong giọng mang theo chiều, mặt luôn tươi cười dịu dàng.

      Hứa Thuần nắm chặt tay đút túi, chỉ nghe loáng thoáng liên tiếp
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 6:

      Edit: Thố Lạt

      đường về nhà, Hứa Thuần và Hứa Viêm hiểu ý lên tiếng.

      Tâm tình HỨa Thuần có chút khó chịu, có thể cảm nhận được Hứa Viêm cũng vui.

      vào cửa tiểu khu, cẩn thận hỏi: ", những người khi nãy là bạn của à?"

      Hứa Viêm hé răng 'ừ' tiếng.

      Hứa Thuần gật đầu, nghiêng mặt nhìn : "Có phải thích... tóc dài khi nãy ?"

      Hứa Viêm cụp mắt, cười đáp lại: "Có mấy tóc dài lận, em ai?"

      "Là chị có bạn trai ấy." ra lời này, khiến cũng có chút khó chịu, "Chàng trai kia, hình như học trường bọn em."

      Hứa Viêm bước chậm lại, nhìn em , : "Em quan sát rất cẩn thận."

      Hứa Thuần thấy mình đoán trúng, lại thể gì.

      Có thể gì đây, đâu thể oán trách được gì.

      Người thích, nhau, ra quá đáng thương.

      Trong đời luôn đầy tính phim ảnh, phút trước vẫn còn hăng hái muốn vươn lên, trờ thành người xuất sắc như , ngay sau đó bị tàn nhẫn doạ sợ rồi.

      Nhưng giữa hai người hề có xung đột, rất tỉnh táo, đọc sách phấn đấu là chuyện của bản thân, đây là mục tiêu của đời , thay đổi vì bất cứ ai.

      Nhưng lúc này, thể thầm mượn danh nghĩ tình , đánh trống phát cờ kêu gọi mình hăng hái tiến lên.

      Tất cả đều do động lòng với , nên gạt bỏ lần cho hết, đổi thái độ sạch thuần tuý, giống như khi chưa gặp .

      Hứa Thuần biết mình có thể làm được hay ,
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 7:

      Edit: Thố Lạt

      Tường nhà Tưởng Thừa Khải để chế độ công khai, đó ít lời nhắn của bạn bè, thi thoảng mới có khách ghé thăm.

      Hứa Thuần trạng thái thăm quan, mới yên tâm bắt đầu xem trạng thái của .

      Trong album có ảnh cá nhân, nhưng lại có ảnh chụp người khác trong đại hội thể dục thể thao, trong đó có tấm ảnh người khác chụp cho , sân chạy, căng thẳng khởi động.

      Hứa Thầm chăm chú ngắm nhìn lâu, nhớ lại hôm đó mình đứng đâu, làm gì.

      xem từng tấm, lưu hết ảnh dù là nửa người hay mờ ảo của , giống như bí mật đánh cắp để ai biết.

      Xem ảnh xong, lại xem tiếp trạng thái cá nhân của .

      Đa phần đều chỉ có câu, lới ít ý nhiều, có tâm có nhật kí có truyện cười cũng có bức xúc.

      Cho dù toàn là mấy câu thường ngày, nhưng Hứa Thuần vẫn mê muội đọc từng dòng , nếu có người bình luận, xem xem lại, từ thời gian trả lời đến từng câu từng chữ kể cả dấu câu, phân tích toàn diện trạng thái cảm xúc khi đó của .

      Nhưng Tưởng Thừa Khải rất ít bộc lộ cảm xúc, Hứa Thuần mới đọc tí hết, chưa thấy đủ lại đọc lại lần nữa.

      Mấy lần qua , lại bắt đầu yên lòng.

      Hứa Thuần xem profile của , bên trong có ID e-mail, đoán
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 8:

      Edit: Thố Lạt

      Từ đó, Hứa Thuần bắt đầu thân ngừng truy cập acc phụ.

      vì gì khác, chỉ để xem có online hay , trạng thái online là gì, thích nghe gì thích bài hát nào thích chơi game nào, thay đổi mô tả khi nào, khi nào tâm tình thay đổi, lí do, bạn bè trêu chọc ra sao, buổi tối online mấy tiếng.

      Xong việc có thói quen mở điện thoại xem lần, dường như cũng vì thế mà định ra quy luật làm việc và nghỉ ngơi mới.

      Đến khi ý thức được, cũng biết mình trúng độc, hơn nữa hề .

      Dây dường như trở thành chuyện thể buông tay, như ăn cơm uống nước, đến đâu hay đến đó.

      Mỗi khi làm gì, nghĩ xem lúc này làm gì, nghĩ đến điều gì.

      cũng giữ kín tên Chu Manh Manh này, tạo nên nhân vật hề tồn tại mạng.

      Khi on acc phụ, sắm vai người khác, nhưng lại muốm dùng tính cách tiếp xúc với .

      Nhưng mà hành động này, tốt lắm.

      Khi tình cờ on cùng lúc với , định chào hỏi, lại phát còn online nữa.

      Chỉ còn vài ngày nữa là đến kì thi đại học, chắc vùi đầu vào sách vở rồi.

      Hứa Thuần dám làm phiền , trở về cuộc sống của mình, cũng yên lặng học tập, thỉnh thoảng thầm chú ý, cho dù như vậy có thể tăng áp lực học tập của .

      *

      Những ngày thi đại học, Hứa Thuần nghỉ ở nhà, cũng ôn tập cho kì thi cuối năm.

      nghĩ ngợi, lại bắt đầu vẽ , cứ có hứng, lại cầm bút vẽ, cứ thế, tập
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 9

      Edit: Thố Lạt

      Trong phòng tiệc.

      Hứa Thuần chuyên chú khuấy trà, càng lâu càng bất an.

      Cứa cuối cùng cũng bị đẩy ra, giọng nhàng tiến vào, khẽ rm , làm văng ra giọt nước.

      "Hứa Viêm, chỗ của cậu khó tìm quá."

      Người ngồi xuống chuyện nhao nhao quay đầu, Hứa Thuần chần chừ lúc, cũng nhìn qua.

      Cánh tay người chuyện khoát lên vai , hai người vui vẻ tới.

      Trong bữa tiệc, Hứa Viêm đứng dậy, tiến lên chào hỏi, nhiễn tình dẫn họ đến chỗ ngồi.

      Chỗ ngồi chuẩn bị xong, đối diện Hứa Thuần, ngẩng đầu là có thể nhìn thấy.

      Lúc này Hứa Thuần cúi đầu, yên lặng nghịch điện thoại.

      Ngồi cạnh , là Phó Nhất Nam.

      Phó Nhất Nam chỉ đến ăn chùa, chỉ vì HỨa Thuần lỡ miệng, mình giữ thể diện cho trai, người này cũng nằng mặc đòi theo.

      Phó Nhất Nam đến là đến, Hứa Thuần cũng cản được, cũng vừa hay lẻ loi giữa nhóm bạn của Hứa Viêm, quá khó xử.

      Phó Nhất Nam thể ngồi yên, vừa thấy bạn thanh mai của uỷ viên Tưởng dài, liền tỏ ra vô cùng kích động, sáp vào bàn tán với Hứa Thuần.

      " giống mình nghĩ..." Phó Nhất Nam đẩy khẽ.

      Hứa Thuần lườm , hỏi: " giống cái gì?"

      "Bạn ấy, mình thấy nên nhu mì dịu dàng, khác cậu lắm, chị này nhìn có vẻ kiêu ngạo."

      Hứa Thuần tê tái, biết đánh giá làm sao, cũng đánh giá được gì, với cơ: "Đây là việc riêng nhà người ta, bọn họ thích sao là chuyện của họ, cậu đừng quan tâm mù quáng nữa."

      Phó Nhất Nam vẫn cảm thấy kì quái: "Cậu xem cậu cũng là, nhiều năm như vậy bây giờ mới định , giỏi chịu đựng. Nếu là mình, thích phải , chấp nhận bên nhau, chia tay, cũng phải sống dở chết dở, giấu trong lòng thấy khó chịu à?"

      Hứa Thuần nhấp ngụm trà, dời mắt lên bàn: "Đó là cậu."

      Phó Nhất Nma tiếp tục: "Nhưng cũng phải lại, bạn uỷ viên Tưởng dài cũng có phúc, hai chàng trai thích chị ấy, hưởng thụ hạnh phúc, thể biết được tâm tư của cậu đâu, từ chối sớm tốt. Nhưng mình khuyên cậu, mau dừng lại đừng bày tỏ, tốt bên ngoài còn rất nhiều, hà tất phải đơn phương mến nhành hoa, hơn nữa còn là hoa bị người ta hái mất."

      Hứa Thuần nghe thao thao bất tuyệt, đáy lòng có chút nóng nảy, cũng biết vì hay vì chính , nhanh chóng cầm đũa bảo ngậm miệng.

      "Ăn , cậu ăn nhiều chút, mình mời."

      Phó Nhất Nam nhìn cười, cười đến bất lương, đụng đụng : "Cậy đấy, có phải cũng thầm mến ai ?"

      Hứa Thuần lời nào.

      Phó Nhất Nam tay đập mép bàn: "Cá luôn, mình cá là ở trong trường chúng ta."

      HỨa Thuần tiếp tục lặng im tiếng động.

      Phó Nhất Nam thấy thế bắt đầu
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :