1. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

eBook Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Ân Tầm (Full 255c)

Thảo luận trong 'eBook Ngôn Tình'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Chương 149: Chủ nhân trước của "Khuynh quốc nhan"



      Kỳ Hinh nhìn Lăng Thiếu Đường, đáy mắt có chút ghen tuông nhưng lập tức bị thu lại, cúi thấp đầu xuống, theo bản năng hai bàn tay bé xoắn lấy nhau.


      Lăng Thiếu Đường thấy bộ dáng như vậy của Kỳ Hinh, trong lòng cũng cảm thấy đau.


      Cung Quý Dương!


      Bàn tay to của Lăng Thiếu Đường xiết chặt làm cho người ta phải sợ hãi, hận thể lập tức túm cổ tên Cung Quý Dương này lại đánh cho trận.


      Nhưng mà Kỳ Hinh cũng biết được trong lòng Lăng Thiếu Đường suy nghĩ cái gì, tâm của vẫn trở nên hỗn lại vì câu lúc đó của Cung Quý Dương.


      "Đường - - - - có rất nhiều người phụ nữ ở bên cạnh sao?" Giọng vang lên, kỳ thực cũng muốn hỏi như vậy, việc này phải quá ràng rồi sao? phải có mắt để nhìn thấy có rất nhiều người phụ nữ say đắm Lăng Thiếu Đường.


      Lăng Thiếu Đường - khuôn mặt đẹp tuyệt mỹ, mạnh mẽ khiến người phụ nữ nào ở bên cạnh cũng cảm thấy an tâm, cũng là người có quyền lực, người đàn ông như vậy, nhiều người phụ nữ quanh quẩn bên người cũng là chuyện bình thường.


      Tuy rằng Kỳ Hinh tự an ủi bản thân mình như vậy, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy rất đau.


      Ngón tay dài vuốt ve mặt : "Hinh Nhi, em ghen tị!"


      Giọng nhàng êm ái nghe hề cảm thấy như giận, con ngươi sâu thẳm của Lăng Thiếu Đường nhìn , ánh mắt chứa đựng nuông chiều.


      Hoá ra người thay đổi nhiều như vậy, ngay cả ý nghĩ và hành động cũng thay đổi luôn. Nếu đổi lại là người phụ nữ khác những lời như vậy, có thể khẳng định quá hai lời xoay người rời , nhưng mà những lời này là do chính miệng Kỳ Hinh ra khiến cảm thấy ấm áp vô cùng.


      Kỳ Hinh gì, chỉ đem khuôn mặt nho của mình chui vào trong ngực Lăng Thiếu Đường, muốn nghe chính miệng cái gì đây? Nếu muốn lừa , có hỏi cũng chỉ là lừa mình dối người thôi.


      hoài nghi , phải sao?


      Động tác của khiến trong lòng Lăng Thiếu Đường cảm thấy thương nhiều hơn, cười rồi nâng khuôn mặt nhắn của lên, hôn lên môi :


      "Hinh Nhi, sai, bên cạnh có rất nhiều người phụ nữ!"


      Kỳ Hinh run lên, nhưng đôi mắt vẫn sáng như sao nhìn Lăng Thiếu Đường, lòng vô cùng đau đớn, tuy rằng biết đây là .


      Lăng Thiếu Đường mỉm cười, đem bàn tay bé của đặt lên tim mình, để cảm nhận được nhịp tim của lúc này. "Nhưng mà, Hinh Nhi, chỉ có em là người duy nhất có khả năng chiếm giữ vị trí quan trọng nhất trong lòng !" Tiếng trầm thấp, cực kì có sức hút.


      " vậy sao?"


      Kỳ Hinh chớp mắt, nhàng hỏi người đàn ông đến tận xương tuỷ.


      Lăng Thiếu Đường cưng chiều cười: "Đương nhiên rồi!"


      Trong lòng Kỳ Hinh cảm thấy ấm áp:


      "Đường, em rất !"


      Giọng của giống như say tình, khiến trái tim băng lạnh cũng phải tan chảy.


      Bàn tay to phẩy những sợi tóc mềm mại mặt , động tác dè dặt cẩn trọng và vô cùng nhẫn nại, cúi người hôn lên mặt .


      Trái tim đập bất quy tắc, rất quan tâm tới mình, chuyện này vẫn biết, nhưng ----


      Sao chưa từng lời với mình.....


      Cảm giác đau nhói xẹt qua lòng Kỳ Hinh, dám hỏi, bởi vì, sợ câu trả lời khiến tiếp nhận nỗi.


      "Đường, em cho xem cái này, rất tuyệt đó!"


      lát sau, Kỳ Hinh rời khỏi ngực Lăng Thiếu Đường, giống như đứa con nít phấn khởi .


      Thôi, muốn nghĩ gì thêm, chỉ cần ở trong lòng Lăng Thiếu Đường chiếm vị trí quan trọng, như vậy cũng thoả mãn rồi.


      Lăng Thiếu Đường gật đầu, buồn cười nhìn khuôn mặt đầy nhiệt tình của Kỳ Hinh.


      Là thứ gì mà khiến vui vẻ như vậy?.


      Kỳ Hinh dè dặt cẩn trọng đem" Khuynh quốc nhan " đến trước mặt .


      "Đường, xem, có đẹp ?" giống như khoe vật báu gì đó, nhưng ngay sau đó nhìn thấy thứ tay - -


      Nụ cười dịu dàng trong đáy mắt đông cứng lại, đôi con ngươi xẹt qua tia ngạc nhiên.


      Làm sao có thể?


      "Đường?" Kỳ Hinh thấy vẻ mặt Lăng Thiếu Đường hơi giật mình, lo lắng khẽ gọi .


      Lăng Thiếu Đường lại nở nụ cười, nhìn ra vẻ sững sờ và kinh ngạc lúc nãy, luôn biết cách cất giấu cảm xúc của bản thân.


      "Rất đẹp!" giọng , ngay sau đó, bàn tay to kéo Kỳ Hinh qua:


      "Chỉ cần em thích là được rồi!"


      Đối với phản ứng vừa rồi của Lăng Thiếu Đường, Kỳ Hinh cũng để ý lắm, quan trọng là nghe được lời khen ngợi "Khuynh quốc nhan" của .


      "Đường, cũng thấy đẹp sao, kỳ thực ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy em thích nó, phải vì nó có đính viên ngọc lục bảo đắt tiền, mà chính vì thời đại thiết kế ra nó khiến em bị hấp dẫn!"


      cẩn thận cầm chiếc hộp trang sức trong thay, thích nó đến nỗi muốn buông nó xuống.


      Ngọc lục bảo lạnh lùng chiếu sáng, là ánh sáng của đèn thuỷ tinh chiếu vào nó, đồng thời cũng là ánh mắt rực sáng của Lăng Thiếu Đường hướng về phía nó.


      Đáy mắt tối sầm lại, giọng trầm thấp mang theo cảm xúc: " sai, nó thực rất có giá trị!"


      Đáy lòng Lăng Thiếu Đường cười khổ, làm sao biết hộp trang sức này được chứ, bởi vì, từng đưa hộp trang sức vô giá này cho An Vũ Ân!


      Vì sao hộp trang sức này lại xuất ở khách sạn? Lại còn được Kỳ Hinh mua về, nếu biết chủ nhân trước của hộp trang sức này, nhất định trong lòng rất đau.


      Bởi vậy, quyết định cho cho Kỳ Hinh biết.

    2. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Chương 150: sợ Tiêu lang thành người xa lạ

      Kỳ Hinh lười biếng dựa đầu vào khuỷu tay của Lăng Thiếu Đường.


      "Đằng sau hộp trang sức này chắc hẳn có đoạn kí ức đau buồn nhưng đẹp đẽ. Khi xưa, phi tần chỉ quan tâm tới việc tranh sủng đa phần đều cảm thấy tịch mịch. Nhưng em nghĩ người phụ nữ này nhất định là rất xinh đẹp. "


      " Vì sao?" Lăng Thiếu Đường hơi khó hiểu.


      Kỳ Hinh mỉm cười:


      "Là trực giác. xem, kỳ nguyên liệu này rất quý giá ở thời Minh. Hơn nữa, ở chỗ mối nối kia của hộp là hạt phỉ thúy đẹp, đủ để thấy được người phụ nữ cũng rất được Hoàng thượng thích, nếu phải là diện mạo xinh đẹp sao mà có được vinh hạnh đặc biệt đến như vậy."


      Lăng Thiếu Đường gì, kì , lúc trước nhận được hộp trang sức này, chỉ nghĩ nó là vật phẩm đấu giá thuộc hạng xa xỉ. Mặt khác, mua món đồ này từ cuộc đấu giá, đơn giản chỉ bởi giá trị của bản thân nó, suy nghĩ quá nhiều về chuyện xung quanh.


      nghĩ đương nhiên phải tặng món trân phẩm này cho An Vũ Ân.


      ngờ quanh quẩn lại cái hộp này lại rơi vào tay Kỳ Hinh.


      Từ môi đào của Kỳ Hinh bật ra tiếng than , đôi mắt của cũng ánh lên vẻ bi thương:


      "Em nghĩ phi tần này nhất định cũng đơn, bởi vì cái gọi là 'Thâm cung như biển sâu, từ nay về sau Tiêu lang chỉ là người qua đường!'"

      Trong lòng Lăng Thiếu Đường vô cùng chấn động. Bởi vì, nhớ rất , lúc An Vũ Ân nhìn vào hộp trang sức này cũng ra những lời như thương tiếc này.


      nhớ rất lúc đó mình hỏi , nếu là người phụ nữ sầu thảm này như thế nào? Lăng Thiếu Đường nhớ là An Vũ Ân nhìn thẳng về phía mình, : "Em rất hận người đàn ông di tình biệt luyến (có mới nới cũ) này."


      ra còn làm như vậy An Vũ Ân biến mất chút tin tức.


      "Đường...." Kỳ Hinh nhàng gọi Lăng Thiếu Đường, trong lòng cảm thấy ấm áp rồi dựa vào .


      Lăng Thiếu Đường thôi nghĩ về hồi ức, nhìn khẽ cười hỏi:


      "Làm sao vậy? Chỉ là hộp trang sức mà thôi, cần thương cảm như vậy!"


      Kỳ Hinh ngẩng đầu lên rồi nhàng dùng tay phác họa bộ dáng cương nghị của Lăng Thiếu Đường:


      "Đường, em suy nghĩ, nếu như ở thời cổ đại, nhất định vị hoàng đế cao cao tại thượng."


      Lăng Thiếu Đường cười tà mị, sau đó, theo bản năng hỏi:


      "Nếu là hoàng đế em chính là vị phi tần kia, em cũng than thở vì đơn sao? Hoặc là hận ?"


      Kỳ Hinh nhắm mắt, rồi nhàng cười, lắc đầu.


      Đáy mắt Lăng Thiếu Đường lên chút kinh ngạc.


      Đôi mắt Kỳ Hinh sáng ngời nhìn về phía Lăng Thiếu Đường, nếu có ngày phải ly biệt với , nhất định hề oán hận, bởi vì chính là người đàn ông mà nhất, hơn nữa, cùng nhau tạo ra nhiều kỉ niệm đẹp, thể bỏ lại chúng mà hận được?


      Trong lòng Lăng Thiếu Đường căng thẳng. phát đối với phản ứng như vậy của An Vũ Ân quá để tâm nhưng còn đối với Kỳ Hinh, lại cảm thấy sợ, sợ có ngày mang theo ý nghĩ như vậy mà rời bỏ .


      !


      tuyệt đối để cho ngày này xảy ra!


      Cuộc cạnh tranh đấu thầu diễn ra ba lần, thời hạn hoàn thành là nửa tháng, trong nửa tháng này, toàn bộ tình hình được tiến hành và phát sóng trực tiếp.


      Vòng thứ nhất chủ yếu là xí nghiệp có liên quan hoặc là người phụ trách hạng mục của các tập đoàn diễn thuyết về dự án của mình để ủy ban tiến hành lập kế hoạch tổng thể. Ở giai đoạn này, ban giám khảo xem xét kĩ càng về giá thầu mà mỗi xí nghiệp đưa ra.


      Vòng thứ hai là phần mở rộng phát tán. Trong vòng đấu thầu này, ban giám khảo tham khảo giá thầu phù hợp với tài chính được cung cấp bởi các ngân hàng lớn thế giới, đồng thời ban giám khảo xem xét kinh phí của từng hạng mục và được các tổ chức tài chính thế giới đồng bộ hóa trực tiếp, mỗi số liệu được công khai trực tiếp.


      Vòng cuối cùng nhìn qua có vẻ đơn giản, thực chất là vòng khó khăn nhất, bởi nó có thể phân thắng bại chỉ trong trận đấu.


      Chỉ trong vòng 1 ngày, lần lượt từng người phụ trách hạng mục phải tận dụng 15 phút ngắn ngủi để trình bày chi tiết về dự án của công ty mình, nhưng đối thủ của người này phải chỉ là các xí nghiệp có mặt trong buổi đấu thầu mà còn là tất cả khán giả thế giới dõi theo buổi đấu thầu.


      Hôm nay chính là ngày đấu thầu, các phương tiện truyền thông lớn thế giới đều trông chờ vào ngày này. Từ sáng sớm, họ tới buổi đấu thầu vô cùng xa hoa, ngoài ra họ còn tích cực đưa tin ở khu vực ngoài, các thiết bị chuyên nghiệp sớm được sắp xếp tốt để quay tất cả các góc độ.


      Kỳ , điều làm cho truyền thông cảm thấy hứng thú nhất phải là kết quả cuối cùng như thế nào, thực lực cùng phạm vi ảnh hưởng của tứ đại tài phiệt đều ngang ngửa nhau, hơn nữa cũng có thể là mối quan hệ đôi bên cùng có lợi.


      Dù có như vậy, tứ đại tài phiệt cùng cạnh tranh trong giới kinh doanh khiến cho tình hình trở nên tốt đẹp cách ấn tượng.


      Có thể tạo ra môi trường cạnh tranh tốt như vậy chỉ cần quyết định của tứ đại tài phiệt, bốn người đàn ông này vừa là bạn bè vừa là đối thủ cạnh tranh, họ vẫn luôn duy trì mối quan hệ tốt đẹp.


      Mà hôm nay, toàn bộ thế giới sôi sục bởi --


      Tứ đại tài phiệt tụ họp lại cùng cạnh tranh, đây cũng chính là nguyên nhân khiến cho các phương tiện truyền thông tranh nhau chỗ ngồi trong buổi đấu thầu.

    3. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Chương 151: Công khai tranh giành - Tứ đại tài phiệt tụ họp tại buổi đấu thầu


      Editor: Tiểu Huyền


      Làm người ta chú ý tới tứ đại tài phiệt chính là: tập đoàn quốc tế Lăng thị, tập đoàn quốc tế Lãnh thị, tập đoàn quốc tế Hoàng Phủ và tập đoàn quốc tế Cung thị.


      Ngoại trừ tập đoàn quốc tế Hoàng Phủ tập trung hướng tới độc quyền tài chính kinh tế thế giới về ngành sản xuất, còn ba tài phiệt kia đều là trực tiếp theo đuổi buôn bán từ sản nghiệp dây chuyền tới các ngành công nghiệp khác.


      Còn năm phút mới bắt đầu nhưng các thành viên trong ban giám khảo muốn ngồi ngay vào vị trí của mình. Khi bọn họ vừa có mặt tại hội trường truyền thông đều tập trung ở phía sau họ, bởi vì có thời gian phỏng vấn cho nên hội trường bắt đầu có vô số ánh đèn flash gây nhiều chú ý.


      Chủ tịch ban giám khảo nhìn đồng hồ -


      Trong toàn bộ hội trường, ông chưa thấy tứ đại tài phiệt xuất nhưng mặt ông tỏ ra có chút lo lắng cùng tức giận gì hết, bởi vì ông biết, tứ đại tài phiệt luôn luôn đúng giờ!


      Quả nhiên, khi kim đồng hồ điểm đúng thời gian qui định, tên độ cao bốn vạn thước ngoài hội trường xuất bốn chiếc máy bay tư nhân giống như chim ưng quét qua bầu trời trong xanh của Provence -


      Giới truyền thông thét chói tai họ chạy ngay ra ngoài, giống như đàn bướm ùa ra, nhân viên an ninh của hội trường bắt buộc phải tăng cường lực lượng để hỗ trợ.


      Bên cạnh hội trường đấu thầu có sân bay tư nhân riêng, trước đó các nhân viên nghiệp vụ cũng đem theo thảm đỏ trải dài theo bốn phương cho các địa điểm chính, cuối cùng thảm đỏ tập trung lại ở trung tâm hội trường.


      Tài lực cùng thế lực của tứ đại tài phiệt phân cao thấp, bởi vậy nhân viên nghiệp vụ tuyệt đối dám tự tiện vì họ bỏ qua trình tự trước sau.


      Toàn bộ khí ở thảm đỏ còn nóng hơn so với lễ trao giải của Hollywood.


      Bốn chiếc máy bay vững vàng đáp xuống, từ phía sau cabin vừa mở ra là đội vệ sĩ được đào tạo kĩ càng. Bốn nhân vật cấp ngôi sao làm nổi bật cả hội trường!


      Trong nháy mắt, khi họ bước xuống từ cabin tới thảm đỏ, toàn bộ trong ngoài hội trường ngập tràn tiếng hét chói tai của phụ nữ -


      Bốn người này chính là bốn người đàn ông mà mọi phụ nữ thế giới đều muốn kết hôn, so với người mẫu dáng người cao ngạo của họ còn đẹp hơn, vẻ mặt tuấn mỹ động lòng người, con ngươi sạch trơn sâu thẳm nhìn xa trông rộng, đủ để thấy quyền thống trị kinh tế của họ. Trong mắt truyền thông đây chính là tin tức nổi bật nhất.


      Bọn họ giống như bốn vị vua của bốn phương khác nhau, ngạo mạn chiếm từng góc của toàn bộ thế giới.


      Bốn người này là "Tổng giám đốc Lăng thị - Lăng Thiếu Đường, Tổng giám đốc đương nhiệm của Lãnh thị - Lãnh Dục, Tổng giám đốc đương nhiệm của Cung thị - Cung Quý Dương và Tổng giám đốc Hoàng Phủ quốc tế - Hoàng Phủ Ngạn Tước".


      Cũng có thể phân biệt bọn họ bằng tính cách cùng đặc điểm của mỗi người: Cung Quý Dương gian tà, Lãnh Dục lạnh lùng, Hoàng Phủ Ngạc Tước ngang ngạnh, còn Lăng Thiếu Đường mãnh liệt!


      Những người vệ sĩ trước mở đường, bốn người đàn ông dáng người cao ngạo, tự tin vững vàng bước tới trung tâm hội trường từ bốn hướng của thảm đỏ.


      May mắn trong tháng các công tác phòng bị được thực tốt, nếu , các phóng viên truyền thông vây kín xung quanh họ!


      Chủ tịch ủy ban cùng với các thành viên khác từ vị trí ngồi bước xuống, cùng nhau tạo nên cảnh tượng vô cùng hòa hợp !


      Kì Hinh với chức vụ làm người phụ trách của hạng mục phía sau Lăng Thiếu Đường, kỳ , lúc nhìn thấy chiếc máy bay quá sang trọng, trong lòng có chút bất ổn.


      Cho đến hôm nay, mới chính thức hiểu được sức ảnh hưởng của tứ đại tài phiệt thế giới, phong thái mãnh liệt như vậy, bị phóng viên truy đuổi hay tán tụng mà vẫn có thể bình tĩnh chuyện, cũng chỉ có bốn người này mới có thể thể sâu sắc như vậy.


      hít hơi sâu rồi thở hắt ra, theo bản năng khống chế chính mình tránh khẩn trương.


      Ngay sau đó, tay bé của Kì Hinh nhanh chóng nắm được bàn tay to lớn ấm áp.


      "Hinh nhi, cần khẩn trương! Có !" Giọng sâu thẳm vang bên tai Kì Hinh khiến an tâm lạ thường.


      Kì Hinh ngẩng đầu, nhìn vẻ mặt kiên nghị của Lăng Thiếu Đường, trái tim "Thịch" đập cách mãnh liệt


      Hiển nhiên các phóng viên thể bỏ qua hành động nhạy cảm như vậy, ánh sáng từ máy ảnh nháy liên tục đều tập trung vào hai người bọn họ, ngừng vang lên thanh răng rắc răng rắc của tiếng chụp ảnh.


      Nhưng Lăng Thiếu Đường hề để ý đến nó, giống như muốn tuyên bố với toàn bộ thế giới Kì Hinh thuộc về riêng mình , bàn tay to lớn lại nắm chặt bàn tay bé của Kì Hinh!


      Lăng Thiếu Đường khiến trong lòng Kì Hinh cảm thấy hạnh phúc vô cùng !


      Đúng lúc này, giọng dễ nghe nhưng mang theo ác ý vang lên -


      "Kì Hinh, tôi cùng với có duyên, nghĩ tới chúng ta lại gặp mặt rồi!"


      Cung Quý Dương tới hướng mà Lăng Thiếu Đường và Kì Hinh đứng, luôn luôn nở nụ cười tà mị môi.


      Kì Hinh ngạc nhiên, vội ngẩng đầu nhìn Lăng Thiếu Đường, trong lòng ngừng cầu nguyện, trăm ngàn lần đừng xuất những tình huống như hôm trước, nếu hôm cả thế giới thấy được.


      Con ngươi Lăng Thiếu Đường lên vẻ lạnh lẽo -


      Cung Quý Dương cười ha ha: "Thiếu Đường, lâu gặp, có nhớ mình ? Đúng là mình rất nhớ câu, còn có…..của cậu - " dừng lại chút, ánh mắt nhìn thẳng vào Kì Hinh.


      bất an cùng sợ hãi thiếu chút nữa giết chết Kì Hinh.


      Đáy mắt Cung Quý Dương tràn lên vẻ trêu ghẹo, ngay sau đó ra đằng sau: "Rượu đỏ!"


      Kì Hinh thầm thở hơi nhõm.


      Tiểu tử giỏi, dám chơi trò này với mình!


      Bên môi Lăng Thiếu Đường cười lạnh lùng, đáy mắt sắc xảo càng tôn thêm vẻ chính trực mãnh liệt, hơi thở nam tính dũng mãnh, cố ý cười to sang sảng: "Quý Dương, là chúng ta lâu gặp!"


      Ngay sau đó, trước vệ tinh truyền hình trực tiếp, tay kéo Cung Quý Dương lại gần mình, đập phía sau lưng Cung Quý Dương khiến cho cúi gập người giống như thể lễ độ, giống như bộ dạng luyến tiếc vì lâu gặp của hai người đàn ông lớn này.


      Cung Quý Dương bị Lăng Thiếu Đường vỗ vài cái độc ác, thiếu chút nữa ho mạnh -


      "Thiếu Đường mình mình, cậu cần suy đoán mình như vậy!" Bởi vì lo lắng chương trình được truyền hình trực tiếp, cho nên dùng giọng chỉ đủ cho người kia nghe thấy, kháng nghị với Lăng Thiếu Đường.


      Lăng Thiếu Đường vẫn cười mặt đổi sắc, dùng giọng điệu lạnh lùng giống như ở phủ truyền đến bên tai Cung Quý Dương:


      "Mình rất nhớ cậu, là muốn cậu - chết!"


      bàn tay lớn nắm lấy tay Cung Quý Dương giống như cái bắt tay bình thường.


      Cung Quý Dương cũng luyện võ từ giống Lăng Thiếu Đường, cố nén đau đớn ở tay, nụ cười mặt cũng thay đổi:


      "Thiếu Đường, vì người phụ nữ, cậu xác định muốn bạn bè phải chết, quá độc ác!"


      Lăng Thiếu Đường nở nụ cười rạng rỡ nhìn thẳng vào máy ảnh, khẩu khí càng hung ác tiếp:


      "Xem ra sau khi cuộc đấu thầu kết thúc, chúng ta cần tính sổ với nhau. Nếu cậu muốn chết sớm như vậy, tại nên làm mình cười -"


      xong, bàn tay của lại vỗ lần nữa, người bên ngoài xem hành động đó giống như em trong nhà lâu gặp.


      Trong lòng Cung Quý Dương than khóc trận -


      Nhưng hành động này của hai người làm cho các phóng viên giới truyền thông hết sức cảm động, họ nghĩ tới tình cảm của tứ đại tài phiệt lại tốt như vậy, giống như em nhà.


      Kì Hinh trừng lớn đôi mắt, tay bé mảnh khảnh che môi.


      Tình bạn bè của hai người họ thắm thiết vậy sao? Vì sao khi nhìn qua, biểu mặt Cung Quý Dương lại có chút dở khóc dở cười nhỉ?

    4. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Chương 152: Tranh giành hề kiêng nể (2)

      Em đánh giá hạnh phúc qua nụ cười,


      Cũng dựa vào khát vọng mãnh liệt của bản thân đối với ,


      Hạnh phúc của em là khi bắt đầu biết đau lòng,


      Cùng với trái tim đau nhức đập trật nhịp.


      ☆☆☆☆☆☆☆☆


      Cung Quý Dương nhún vai, mặt lộ ra nụ cười xấu xa:


      "Thiếu Đường, cần dùng thái độ như vậy để tiếp đón bạn bè, tôi vựơt ngàn dặm xa xôi cố ý chạy tới đây để thăm cậu đấy!"


      Lăng Thiếu Đường lộ ra nụ cười lạnh: "Quý Dương, cậu có lòng!"


      Hoàng Phủ Ngạn Tước

      Kiềm chế được nụ cười ở môi, gì, chỉ cười rồi nhìn Kỷ Hinh.


      Kỳ Hinh bị nhìn trong lòng có chút sợ hãi.


      “Hóa ra chính là Kỳ Hinh!”


      Bởi vì Lãnh Thiên Dục nhìn về phía Kỳ Hinh, nên ánh mắt thâm sâu bị che


      Người đàn ông này rất lạnh! Giống như người hề có nhiệt độ! Giống ~~ khối băng!


      Theo bản năng Kỳ Hinh gật đầu, biết tại vì sao lại nhìn Lãnh Thiên Dục rồi lại nhìn sang Lăng Thiếu Đường.


      Hôm nay là ngày gì đây? Vì sao mọi người đều nhìn mình?


      Lăng Thiếu Đường gì, chỉ cười nhạt.


      “Thiếu Đường, Quý Dương, quả nhiên Kỳ Hinh là mỹ nhân hiếm có, quan trọng là ấy hề đơn giản!” Lãnh Thiên Dục dùng giọng lạnh ngắt câu nhưng mang hai nghĩa.


      Lăng Thiếu Đường thiếu phụ nữ bên cạnh mình, nếu coi trọng này dĩ nhiên Quý Dương thất bại, nhưng nếu Lăng Thiếu Đường chỉ coi người phụ nữ này là khách qua đường, như vậy, việc lo lắng hoàn toàn là điều dư thừa.


      Kỳ Hinh thể hiểu được hàm ý trong lời của Lãnh Thiên Dục, nhưng vẫn rung mình cái.


      Lăng Thiếu Đường nở nụ cười cực kỳ bắt mắt, giọng điệu cũng thỏa mãn vô cùng.


      “Kỳ Hinh là người phụ nữ của Lăng Thiếu Đường, ohair có bản lĩnh mới tốt!”


      Hôm nay Hoàng Phủ Ngạn Tước đến đây vì muốn xem kịch hay, là người ít , nhưng thích thú trong mắt lại che giấu được, nhìn Lăng Thiếu Đường và Cung Quý Dương.


      lâu được thoải mái như vậy, có việc gì lấy bạn bè ra làm trò đùa quả sai.


      “Thiếu Đường, có khi tôi rất hâm mộ cậu vì cậu có diễm phúc vì bên cạnh cậu có rất nhiều xinh đẹp!”


      Cung Quý Dương luôn là người thích làm chuyện mờ ám, mục đích mở tiệc chiêu đãi ngày hôm nay là muốn giành tình .


      “Đúng như lời cậu , phụ nữ ở bên cạnh tôi nhiều lắm.”


      hề lưỡng lự nhìn thẳng vào mắt Cung Quý Dương . bưng ly rượu lên, che ý cười ở môi.


      Cung Quý Dương nghe ra hàm ý trong câu của Lăng thiếu Đường, nâng ly rượu lên, hề cố kỵ đưa đến trước mặt Kỳ Hinh:


      “Phụ nữ bên cạnh Thiếu Đường nhiều lắm, bằng ~ ~”


      “Tôi chưa nhường cho cậu.” Lăng Thiếu đường khách khí đánh gãy lời .


      “Cậu…”


      câu của Lăng Thiếu Đường khiến Cung Quý Dương biến sắc, biết Lăng Thiếu Đường dùng những lời này để đùa giỡn mình, nhưng chỉ trong chớp mắt, nụ cười lại môi .


      “Ở bên cạnh tôi, thiếu những vật phẩm quý giá, cũng thiếu những thứ đẹp khuynh quốc, chỉ thiếu tiên giáng trần. Thiếu Đường, tứ đại tài phiệt chúng ta luôn hòa hợp, cậu klhoong nên vì nể mặt bạn bè!”


      “Quý Dương, so với những người phụ nữ ở bên cạnh tôi trước kia, Hinh Nhi còn kém xa. Tôi cậu thích ấy ở điểm nào?”


      Lăng Thiếu Đường cũng tức giận, chỉ nhìn về phía Kỳ Hinh, lắc lắc cái ly.


      Trong lòng Kỳ Hinh khẽ xao động, nhưng gì, hiểu ý . lặng lẽ rót rượu cho .


      Rót rượu xong, hề chạm vào ly, liếc nhìn cái, hiểu ý tứ trong đôi mắt . nâng ly rượu đưa đến bên môi .


      “Phụ nữ xinh đẹp thế giới này tôi có được nhiều lắm rồi. Kỳ Hinh có khí chất trong sạch giống như viên trân châu, ngay từ cái nhìn đầu tiên khiến tôi mến khó quên, Thiếu Đường, tôi và cậu quen biết từ lâu, sao thuận nước đẩy thuyền ?”


      Cung Quý Dương hề bận tâm, bận tâm đây là người phụ nữ của Lăng Thiếu Đường, điều này quan trọng. Đồng thời ánh mắt cũng nhìn chằm chằm khuôn mặt nhắn đáng hầu hạ Lăng Thiếu Đường.


      nghĩ tới người phụ nữ của Lăng Thiếu Đường lại có mị lực lớn thu hút Cung Quý dương như vậy.”


      Lăng Thiếu Đường lộ ra nụ cười gian, nâng khuôn mặt nhắn của người đẹp lên.


      Cung Quý Dương chốn tránh, trong mắt cực kì kiên định:


      sai! biết Thiếu Đường làm như thế nao?”


      Đáy mắt Lăng Thiếu Đường lộ ra ý cười, ra vẻ tiếc nuối lắc đầu:


      “Đáng tiếc! Đáng tiếc! này…”


      Lăng Thiếu Đường vươn tay ra, để lên cằm của Kỳ Hinh - -


      “Là của Lăng Thiếu Đường”


      xong, hôn lên đôi môi đỏ mọng của .


      Mặt Cung Quý dương biến sắc, đột nhiên đứng dậy, kinh động đám vệ sĩ trong quầy rượu, bọn chúng ồn áo tiến lên.


      Lăng Thiếu Đường ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt nhắn của Kỳ Hinh vùi trong ngực mình, ánh mắt nổi lên ngọn lửa chuyển hướng sang Cung Quý Dương, khắp người tỏa ra hơi thở khát máu - -


      Cứ cho là Cung Quý Dương thích Kỳ Hinh, cũng là đàn ông, hiểu rất dục vọng chiếm hữu của Cung Quý Dương, nhưng đáng tiếc, Kỳ Hinh là của , chỉ có thể là của !


      “Các người tới đây làm cái gì? Lui ra!”


      Cung Quý Dương nghĩ hành động của mình khiến bọn vệ sĩ cảnh giác, vội vàng lớn tiếng quát.


      Bọn vệ sĩ vội lui xuống.

    5. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      THẤY CHƯƠNG 153
      Chương 154: hề kiêng kị tranh giành (3)



      Em nuối tiếc


      Sinh mệnh khiến em đến cành xanh cũng nắm lấy,


      tại,


      Thanh xuân cùng thân thiết đều rời ,


      Khiến tình em dành cho tồn tại.


      ☆☆☆☆☆☆☆☆


      Lúc này, Lãnh Thiên Dục đứng dậy, luôn luôn coi phụ nữ xem phụ nữ là phiền toái, giờ đây, ý nghĩ này càng thêm nặng trĩu trong lòng , thản nhiên :


      " mình nghĩ cùng các cậu trở thành mục tiêu của truyền thông, tạm biệt!"


      Vừa xong, chân dài duỗi ra, liền mang theo vệ sĩ của mình ra khỏi phòng rượu, với , việc đương hề có bất cứ hứng thú cùng ý kiến gì.


      Hoàng Phủ Ngạn Tước cũng đứng dậy, kìm chế được tươi cười như khi mặt trời buổi ban trưa, nhìn Kỳ Hinh, câu:


      "Kỳ Hinh, có quyền lựa chọn!"


      xong, nhìn khuôn mặt nhắn của Kỳ Hinh tái nhợt , cười đùa.


      Đột nhiên, Lăng Thiếu Đường chuyển ánh mắt sang Hoàng Phủ Ngạc Tước, kết bạn với người xấu quả nhiên làm hại mình nhiều!


      "Tước, cậu chán sống!"


      thanh lạnh lẽo của Lăng Thiếu Đường đột nhiên vang lên.


      Hoàng Phủ Ngạn Tước hề tức giận, có thể khiến Lăng Thiếu Đường thể khống chế như vậy cho rằng chỉ xuất phát từ việc.


      Nhưng để phòng thân, vỗ vai Cung Quý Dương, nhịn ý định muốn cười, cố ý lời sâu xa:


      "Lần này cậu chạm phải đá ngầm, người ta rung động , cậu vẫn nên rút lui!"


      xong, Ngạn Tước học cách giống Lãnh Thiên Dục, chuồn mất.


      Kỳ Hinh càng ngày cảm thấy khí nơi này càng áp lực, đứng dậy thoải mái, đỏ mặt thấp giọng :


      "Đường, em - em vệ sinh"


      vội vàng chạy trốn khỏi chỗ ngồi, nhanh chóng tới hướng nhà vệ sinh.


      Bản thân Lăng Thiếu Đường đúng là người kì dung, điều Kỳ Hinh nghĩ tới là, ba người kia cũng như nhau đều là người quái dị.


      thể cảm giác cụ thể trong lòng, bốn người này khi tụ lại, tuy rằng họ đều tuấn khiến phụ nữ toàn thế giới khuynh đảo nhưng thể thoát ra khỏi chữ: quái!


      Sau khi khóa chặt bóng hình xinh đẹp kia biến mất, đáy mắt cưng chiều của Lăng Thiếu Đường dần dần biến mất.


      Cung Quý Dương nhìn toàn bộ vẻ mặt của Lăng Thiếu Đường, thong dong ngồi xuống lần nữa, nhâm nhi ly rượu:


      "Nơi này chỉ còn lại mình với cậu, còn gì phải che dấu, Thiếu Đường, mình thẳng cho cậu biết, mình thích người phụ nữ này, mình nghĩ mình muốn ấy, đây chính là ý tứ của mình! "


      ngắn gọn dứt khoát như vậy cũng khiến cho Lăng Thiếu Đường tức giận, ngược lại, lại tươi cười liều lĩnh:


      "Cậu muốn ấy? Cậu hiểu ấy bao nhiêu?"


      Cung Quý Dương ngả người ra sau, khép đôi chân lại, hơi hơi mở rộng cổ áo để lộ ra vòm ngực cường tráng, nhàng cười:



      "Hiểu bao nhiêu có thể kết luận mình thể mang lại cho ấy hạnh phúc sao? Mình nghĩ cậu vừa mới kết thân với Kỳ Hinh thôi, cũng chưa chắc hiểu hết về ấy"


      câu hỏi nhàng lại hời hợt, khiến biểu của vô cùng tự tin.


      Lăng Thiếu Đường dù nóng giận nhưng biểu lộ mặt, hỏi đằng đáp nẻo, thản nhiên câu: "Kỳ Hinh chính là con của Kỳ Chấn Đông!"


      Nháy mắt, Cung Quý Dương vô cùng kinh ngạc, kí ức vụn vặt chợt lên trong đầu , lập tức cười tà mị:


      "Chỉ có ràng ấy từng kết hôn với cậu, nhưng tại - các cậu có giấy chứng nhận kết hôn, ấy có quyền lựa chọn cuộc sống của mình! Thiếu Đường, chúng ta đều hiểu , Kỳ hinh có thể trở lại bên cạnh cậu, nhất định là bị cưỡng ép!"


      nhàng cười, đối với tính cách Lăng Thiếu Đường, nắm , đúng vậy, Lăng Thiếu Đường chính là người như vậy, có lẽ cũng là người có tính cách đặc biệt khác với ba nguời kia, phải là - Muốn cái gì nhất định đạt được cái đó, bất kể dùng thủ đoạn gì, trừ khi chủ động buông tha!


      Sau lời của Quý Dương vừa , Lăng Thiếu Đường liền đưa cho thứ.


      Cung Quý Dương vừa nhìn thấy, đó là tờ chi phiếu, đó ghi số tiền năm trăm ngàn Euro!


      Đáy mắt lên tia tức giận: "Thiếu Đường, mục đích của cậu là gì?"


      Buồn cười , làm bạn bè nhiều năm như vậy, chưa bao thấy biểu của Lăng Thiếu Đường như thế!


      Lăng Thiếu Đương tao nhã uống ngụm rươuj, thản nhiên :


      "Cậu đưa dây chuyền cho Kỳ Hinh, mình dựa theo giá tiền đấu giá trả lại cậu gấp đôi!"


      Cung Quý Dương nao nao, lập tức cười to:


      "Thiếu Đường, mình thừa nhận cậu làm như vậy thực sỉ nhục mục đích của mình, nếu mình kiên quyết muốn bán dây chuyền này cho cậu, vậy cả đời này của cậu canh cánh trong lòng ư?"


      Lăng Thiếu Đường hừ lạnh - đứng dậy, thể đồng ý với lý do thoái thác của Cung Quý Dương:


      "Vậy cậu tính sai nước cờ này rồi, nếu như vậy, mình phải cảm ơn cậu vì mang đến tiền mừng trị giá vạn Euro cho hôn lễ của mình với Kỳ Hinh! "


      Đột nhiên Cung Quý Dương kinh hãi: "Cái gì?"


      Những lời này của Lăng Thiếu Đường khiến giật mình! Cậu ấy muốn kết hôn ư? Muốn kết hôn với Kỳ Hinh!


      "Thiếu Đường, cuối cùng ở trong lòng cậu Kỳ Hinh là loại phụ nữ nào? Cậu thực động tâm với ấy chứ? "


      Cung Quý Dương chưa từ bỏ ý định hỏi như cũ, cảm thấy tim như bị khoét hố sâu.


      Lăng Thiếu Đường nhíu lông mày lộ ra vẻ cương quyết mãnh liệt, môi gợi lên, cúi thân xuống, đối với Cung Quý Dương từng chữ:


      "Cậu đoán đúng rồi, Kỳ Hinh trong lòng mình từ trước tới nay vẫn là - Lăng phu nhân!"


      câu đơn giản trong lời ấy dứt khoát chặt đứt ý tưởng đoạt tình của Cung Quý Dương,Thiếu Đường dùng toàn bộ vẻ kiên quyết cho Quý Dương, Kỳ Hinh thuộc về mình.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :