1. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

eBook Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Ân Tầm (Full 255c)

Thảo luận trong 'eBook Ngôn Tình'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      HỒI 9: SÓNG GIÓ

      Chương 128: Kế hoạch thu mua Kỳ Thị



      Ngày nào đó


      Ta bồi hồi ở cũng vựng cũng huyễn phòng


      vì tìm hoan


      Chỉ vì tập trung ngươi chăm chú nhìn phương hướng


      Kia tháng


      Ta bôn ba ở lịch sử vô tận tang thương


      vì cảm hoài


      Chỉ vì ôn lại ngươi từng ưu thương


      ………………………


      khí buổi sáng sớm tản ra hơi thở lạnh lung kiên định khiến người khác bất an, mặc dù rât nhưng vẫn mệt mỏi vẫn chưa tiêu tan.


      Sau khi từ nước ngoài trờ về, Lăng Thiếu Đường có thói quen về nhà mà đến thẳng công ty.


      , Kỳ Thị xảy ra chuyện rồi!” Lăng Thiếu Nghị vừa thấy bóng dáng Lăng Thiếu Đường xuất ở cửa thang máy liền tiến đến trực tiếp báo cáo.


      Lăng Thiếu Đường luôn vẫn giữ phong thái lạnh lung, vẻ mặt có đôi chút mệt mỏi dừng lại, vừa vừa trả lời:


      “Đến văn phòng rồi .”


      Vừa đến văn phòng nghe tiếng Kelly vào:


      “Lăng tiên sinh, đây là những văn kiện cần ngài xem qua.”


      “ Để đó , lấy cho tôi tách cà phê đen.”


      Lăng Thiếu Đường ra hiệu bảo Lăng Thiếu Nghị ngồi, rồi quay ra phân phó Kelly.


      “ Vâng, Lăng phó tổng còn ngài?” Kelly hỏi.


      “ Tôi cần, cảm ơn!” Lăng Thiếu Nghị mỉm cười đáp.


      Kelly mỉm cười ra ngoài.


      Lúc này, Lăng Thiếu Đường nhíu mày : “Ở nước ngoài cũng nghe qua tình hình của Kỳ Thị, cụ thể là có chuyện gì xảy ra?”


      còn nhớ trước đây Kỳ Thị bỏ vốn tham gia đấu thầu mảnh mảnh đất phải sao? Tất cả đều là cái bẫy được tính toán sắp đặt sẵn!”


      Khuân mặt tuấn dật của Lăng Thiếu Nghị lên vẻ tức giận hướng Lăng Thiếu Đường :


      Lăng Thiếu Đường xoa mi tâm: “ Cái bẫy? Vậy bây giờ tình hình Kỳ Chấn Đông thế nào?”


      Đưa tập văn kiên cầm tay cho Lăng Thiếu Đường.


      Hai, xem .”


      Lướt qua tập văn kiện, đôi mày kiếm của Lăng Thiếu Đường khẽ cau lại hỏi:


      “ Đây là chuyện gì?”


      Đây là thông tin của báo chí đăng vào ngày mai mà Lăng Thiếu Nghị ngăn lại được, đó có đưa thông tin liên quan đến Kỳ Thị.


      Ném phần văn kiện lên bàn, trong đó có chứa thông tin khiên Kỳ Thị rơi vào cảnh lao đao.


      “ Theo đó, Tập đoàn Kỳ Thị bị điều tra do nghi ngờ phạm pháp.”


      “Trong quá trình điều tra đóng băng mọi tài sản liên quan, kéo theo đó cổ phiếu của Kỳ Thi rớt giá mạnh. Chủ tịch Kỳ Chấn Đông bị tạm giam để điều tra, trong quá trình thẩm tra bệnh tim tái phát nhập viện.”


      Đó là tin tức được trang nhất!


      Mà tin tức này được ngăn lại phát tán ra, khi bị tiết lộ Tập đoàn Kỳ Thị có thể bị phá sản trong nháy mắt.


      Hai, tin tức lần này lấy danh nghĩa tập đoàn Lăng Thị mà phong tỏa với giới truyền thông. Nhưng mấu chốt vẫn là vấn đề từ Kỳ Thị, nếu để Kỳ Hinh biết chuyện này ….” Lăng Thiếu nghị thản nhiên .


      Lăng Thiếu Đường khoát tay : “ Kỳ Hinh sớm muộn gì cũng biết, chuyện này thể giấu được ấy, nên cho Kỳ Hinh biết toàn bộ.”


      Lăng thiếu nghị gật gật đầu.


      “ Cốc, cốc, cốc …..”


      “ Vào !” tiếng trầm ổn của Lăng Thiếu Đường vang lên.


      “ Lăng tiên sinh, Cà phê đen của ngài.”


      Kelly bưng tách cà phê tỏa mùi thơm nồng vào.


      “ Đúng rồi, Kelly! Kỳ Hinh đâu? Tại sao thấy bóng dáng ấy?


      Lăng Thiếu Đường từ lúc vào văn phòng thấy Kỳ Hinh đâu.


      Kelly lắc lắc đầu:


      “ Thực xin lỗi, Lăng tiên sinh, Kỳ tiểu thư sáng nay đến công ty, sau đó vội vã khỏi,tôi cũng là có chuyện gì.”


      Lăng Thiếu Đường gật đầu: “ Được rồi, ra ngoài .”


      “ Vâng, Lăng tiên sinh!” Kelly nhàng ra ngoài.


      mặt lên vẻ suy nghĩ thoáng qua rất nhanh khiến người khác thể nắm bắt được, miệng nhấp cà phê, Lăng Thiếu Đương khẽ : “ Có lẽ Hinh Nhi biết rồi.”


      Đáy mắt của Lăng Thiếu Nghị ánh lên tia nhẫn: “ Hai, xem lần này Kỳ Chấn Đông thực rơi vào đường cùng rồi, ông ấy đem toàn bộ vốn đầu tư vào miếng đất kia, muốn lợi dụng miếng đất này để lôi kéo đầu tư từ nước ngoài. Đương nhiên, hề nghĩ tới các khoản đầu tư nước ngoài rót vào với mục đích rửa tiền… Kết quả gậy ông đập lưng ông, còn có nguy cơ hầu tòa. tại, cổ phiếu công ty rớt giá, bản thân nhập viện.”


      Lăng Thiếu Đường dựa thân hình ngang tàn vào ghế tay day day thái dương, đưa điếu xì gà Cuba hảo hạng cho Lăng Thiếu Nghị rồi tự châm cho mình điếu.


      “Trong làm ăn buôn bán, với cái bẫy như thế này phải rất tinh ý mới có thể nhận ra được. Với tâm lý kém và năng lực đủ chắc chắn bị kéo rơi vào, khi bị kéo vào chỉ có nước nguyện chịu thua. Mà Kỳ Chấn Đông luôn cho rằng mình khôn khéo trong kinh doanh, lần này mất nhiều như vậy, chịu nổi đả kích là bình thường!”


      Lăng Thiếu Đường thản nhiên , trong giọng lộ ra chút cảm xúc nào.


      Hai, ba mà biết giận như thế nào? Dù sào Kỳ Chấn Đông cũng là thông gia.” Lăng Thiếu Nghị lo lắng .


      Lăng Thiếu Đường nhếch môi: “ lừa ông ấy”


      Hai, Vậy định làm gì? Lăng Thiếu Nghị hỏi.


      ... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ....

    2. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Chương 129: Kế hoạch thu mua Kỳ Thị (2)

      khí trong phòng ngột ngạt đến khó thở, hơi lạnh phả ra từ điều hòa cái lạnh trong lòng kiến người khác cảm thấy rùng mình.


      Lăng Thiếu Đường khi nghe Lăng Thiếu Nghị hỏi như vậy, nhếch miếng gằn từng tiếng :


      “ Bắt đầu từ bây giờ, Tập Đoàn Quốc Tế Lăng Thị tiến hành kế hoạch thu mua toàn bộ Tập Đoàn Kỳ Thị.”


      “Cái gì?”


      Lăng Thiếu Nghị giật mình đứng phắt dậy, quả nhiên quyết định của Lăng Thiếu Đường làm cho kinh ngạc thôi.


      , điên rồi! Thu mua toàn bộ Kỳ Thị? Như vậy, chẳng phải là ôm bật lợi cho Lăng Thị sao?”


      Vẻ mặt đầy kinh ngạc nhìn Lăng Thiếu Đường bật thốt.


      “ Ân? Có gì bất lợi?”


      Lăng Thiếu Đường nhàn nhã, nhưng thái độ kiên định hề giảm khi đưa ra quyết định quan trọng này.


      Gương mặt Lăng Thiếu Nghị lộ ra tia lo lắng: “ tại, tình hình Kỳ Thị nhưng thế nào trong giới làm ăn ai cũng biết. Hai, cũng biết giá cố phiếu của Kỳ Thị cũng xuống đáy rồi, dù bán ra cũng được bao nhiêu, kết cục duy nhất là phá sản. , chúng ta cần mang tiền đồ của Lăng Thị ra mạo hiểm như thế. Nếu thu mua Kỳ Thị, ăn sao với các cổ đông? Còn ba nữa, giải thích như thế nào? Và Kỳ Hình phải làm thế nào?”


      Lăng Thiếu Đường cười lạnh lùng, hướng thân mình về phía trước, đôi mắt ánh lên tia sắc lạnh như chim ưng …..


      “ Lăng Thiếu Đường làm việc chưa bao giờ để ý đến bất kì ý kiến của ai, cho nên cần em phải lên tiếng nhắc nhở nên làm việc thế nào.”


      Hai, em có ý đó. Chỉ là đành lòng nhìn Lăng Thị mạo hiểm! Nếu muốn giúp Kỳ Chấn Đông chúng ta có thể dùng danh nghĩa Lăng Thị tìm ra công ty rửa tiền lừa đảo kia, chứ nhất thiết phải thu mua.”


      “ Tìm ra công ty rửa tiền kia?


      Lăng Thiếu Đường khoát tay, nhíu mày, môi mỏng khẽ động cất tiếng lạnh lùng: “ Thiếu Nghị, em hãy nhớ kỹ điều quan trọng này, là thương nhân, trách nhiệm của thương nhân chính là lợi nhuận. Về việc điều tra tội phạm kinh tế như thế này phải việc của thương nhân cần làm, đó là việc của cơ quan chấp pháp quan tâm. Nếu thương nhân mà phải điều tra cả tội phạm như em , vậy chẳng phải lãng phí tiền thuế của dân sao?”


      Lăng Thiếu nghị bị Lăng Thiêu Đường giáo huấn hồi, thầm thở dài dường như còn có điều muốn nhưng bị Thiếu Đường ngăn lại.


      “ Thiếu Nghị, em bây giờ chỉ cần tập trung làm việc duy nhất, đó là thu mua Tập Đoàn Kỳ Thị, đó là quyết định của , chuyện khác cần em lo.”


      Giọng trầm thấp của Lăng Thiếu Đường khiến cho người ta dám phản đối.


      “ Ách? , cái gì? mình em thực kế hoạch thu mua Kỳ Thị? Đây…?”


      Vẻ mặt kinh ngạc tin nổi, Lăng Thiếu Nghị hề nghĩ tới Thiếu Đường giao kế hoạch lần này cho mình phụ trách.


      Lăng Thiếu Đường nhàn nhã nâng tách cà phê đen lên miệng nhấp ngụm, khuân mặt lạnh lùng đổi sắc: “ Thế nào? Đừng là em làm được, đơn giản chỉ cần mua lại toàn bộ cổ phiếu của Kỳ Thị, phải em từng làm sao? Giống như lần em thu mua Tập Đoàn Thụy Dương, tốc độ cũng rất nhanh mà!”


      Hai, việc thu mua Tập Đoàn Thụy Dương lần trước đáng ra em phải bàn bạc với trước, nhưng thời gian cấp bách mà em muốn thua đối thủ, cho nên mới….” Lăng Thiếu Nghị vội vàng giải thích.


      Lăng Thiếu Đường khoát tay muốn nghe giải thích: “ rồi, là thương nhân, cho nên hết thẩy mọi chuyện liên quan đến lợi ích có thể bàn bạc, nghĩ em cũng suy nghĩ giống , chỉ cần có lợi cho Lăng Thị em có thể làm nhưng muốn nhắc nhở em….. Trăm ngàn lần nên có ý đồ bất chính sau lưng , nếu , mọi bất lợi em gánh nổi đâu.”


      Lăng Thiếu Nghị hướng Lăng Thiếu Đường, giọng: “ Hai, . Em nhớ kỹ!”


      Lăng Thiếu Đường môi mỏng khẽ nhấc cười như cười: “ hoàn toàn tin vào năng lực của em, lần trước gặp nạn ở khu vực thiên tai, dẹp mọi dèm pha và bất ổn thị trường chứng khoán của Lăng Thị đều nhờ em ra tay, cho nên tuyệt đối tin tưởng kế hoạch lần này em thực tốt.”


      Lăng Thiếu Nghị khẽ thởi dài gì thêm.


      Lăng Thiếu Đường nâng cổ tay nhìn đồng hồ, gương mặt tuấn mỹ đẹp như điêu khắc cùng với giọng lạnh lùng cất lên hề có độ ấm: “ Bây giờ, là chín giờ sáng, nửa giờ nữa muốn mở họp báo công bố mọi thông tin với truyền thông. Trước 12 giờ trưa đưa ra tuyên bố hoàn thành giai đoạn của kế hoạch. Cho em từ đấy thời gian, có vấn đề ?”


      Mặc dù là hỏi nhưng giọng điệu của Lăng Thiếu Đường khiến người khác thể có ý kiến.


      Hai, thực quyết định làm như vậy?”


      Lăng Thiếu Nghị tận lực muốn cản lại.


      “ Thiếu Nghị, em biết quyết định của !”


      Lăng Thiếu Đường nhíu mày mất kiến nhẫn.


      Lăng Thiếu Nghị bất đắc dĩ gật đầu: “ Được, em nhanh chóng thực !”


      Lăng Thiếu Đường gật đầu, như nhớ ra chuyện gì liền : “ Đúng rồi Thiếu Nghị, về việc em đem sản nghiệp của Tập Đoàn Thụy Dương hoạt động độc lập, đồng ý! Đây là công ty em thu mua, kiến nghị gom toàn bộ tài sản về công ty mẹ bán toàn bộ công ty con cùng với nghiệp vụ.”


      “ Bán công ty con và Nghiệp vụ sao?”


      Lăng Thiếu Nghị nghĩ tới Lăng Thiếu đường làm như vậy.


      “ Đúng, muốn xem qua tất cả các báo cáo tài chính của Thụy Dương trong vài năm gần đây, nếu dã dùng danh nghĩa của Lăng Thị để thu mua. em hãy nhanh chóng chính đốn toàn bộ từ xuống dưới, thiết lập hệ thống quản lý toàn bộ tài sản có liên quan.”


      Đáy mắt lăng Thiếu Nghị ánh lên kinh ngạc: “ Hai, có ý định tiến hành cải tổ điều chỉnh toàn bộ Thụy Dương sao?”

    3. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Chương 130: Kỳ Hinh kinh sợ



      Lăng Thiếu Đường gật đầu cái: " sai, nhưng khi thu mua Kỳ thị áp dụng cách tương phản, muốn giữ lại chức năng hoạt động độc lập của Kỳ thị."


      "Vâng, em hiểu rồi cả!"


      Lăng Thiếu Nghị hơi run sợ chút, sau đó gật đầu .


      "Ừ, ra ngoài làm việc , về phần cổ đông bên kia, chắc em cũng biết mình phải làm gì rồi!" Lăng Thiếu Đường hơi mệt mỏi .


      "Yên tâm , em biết phải làm sao rồi, em ra ngoài đây!" Lăng Thiếu Nghị đáp.


      Sau khi Lăng Thiếu Nghị ra khỏi văn phòng, Lăng Thiếu Đường thầm thở dài hơi, đưa mắt sang nhìn về hướng văn phòng của Kỳ Hinh, con ngươi dần dần tan bớt những tảng băng lạnh.



      "Hinh Nhi, em cũng biết chỉ để ý đến suy nghĩ của mình em, biết làm như vậy sau này em cảm thấy rất mệt, nhưng sao cả, có ở đây, bên cạnh em là được rồi!" Lăng Thiếu Đường thào, ánh mắt sâu thẳm có vẻ đăm chiêu.


      Cho là biết mọi việc , liệu có thể hiểu được nỗi khổ tâm của sao? Hay là lại cho rằng bản thân là người có được lợi ích lớn nhất?


      Sau đó, Lăng Thiếu Đường bất đắc dĩ nở nụ cười tươi, dịch chuyển thân hình to lớn của mình, ấn máy nội bộ: "Kelly, lập tức tra bệnh viện tại Kỳ Chấn Đông nằm!"


      ☆☆☆☆☆


      Bệnh viện Ái Nhân


      Ở trong phòng bệnh, Kỳ Chấn Đông nằm ở giường bệnh, vẻ mặt ông tiều tụy, trong đêm ông già ít, mà vợ ông - Chúc Bích Doanh luôn ở bên cạnh ông từng phút, hốc mắt chứa đựng nước mắt.


      "Chấn Đông, ông cần nghĩ quẩn như vậy, tiền có cũng quan trọng, quan trọng là thân thể của ông, nếu ngay cả ông cũng - - ông xem về sau tôi phải sống thế nào đây?"


      Kỳ Chấn Đông vô lực xoay đầu về hướng Chúc Bích Doanh, kéo tay bà, thanh run rẩy : "Ở bên ngoài mọi người bàn tán xôn xao về Kỳ thị đúng ?"


      Chúc Bích Doanh lắc đầu: " tại ông còn lo lắng việc này làm gì, ông nên để ý đến thân thể của mình hơn!"


      Bà vừa nhớ đến tình cảnh lúc đó trong lòng kinh khiếp, may mắn lúc đó bác sĩ kịp thời cứu chữa nên ông ấy mới có thể tỉnh lại, bằng , hậu quả như thế nào cũng thể tưởng tượng nổi- -


      "Aiz- - tôi lo lắng sao được, Kỳ thị là tâm huyết của tôi, nếu Kỳ thị phá sản, tôi - - tôi thà rằng sống nữa!" Kỳ Chấn Đông vô cùng đau đớn .


      Ông tuyệt đối nghĩ tới, bản thân đến cái tuổi này rồi nhưng lại khó giữ được mọi thứ, những bảo đảm được cho Kỳ thị, còn bị tổ thanh tra điều tra về việc buôn bán của công ty, lại bị người nghi ngờ có dính dáng tới tổ chức rửa tiền, cái này bảo ông làm sao cho phải


      "Ông cái gì vậy? Ông sống, tôi phải làm sao bây giờ? Kỳ Hinh phải làm sao bây giờ? Ông vì chúng tôi mà lo lắng chút sao? Sao ông có thể ích kỉ như vậy được?" Chúc Bích Doanh khóc .


      "Hinh Nhi? Đúng rồi, Hinh Nhi có biết chuyện này hay ?" Kỳ Chấn Đông cả kinh, vội vàng hỏi.


      Chúc Bích Doanh hơi mất tự nhiên trả lời: "Vừa rồi tôi hoang mang lo sợ quá, mới gọi điện thoại cho Hinh Nhi, nó bây giờ nó đến bệnh viện!"


      "Aizz! Hồ đồ ! Sao bà có thể để cho Hinh Nhi lo lắng thay tôi chứ? Bà là - - "


      Kỳ Chấn Đông gấp đến độ muốn vùng vẫy ngồi dậy, nhưng thân mình mới nhoáng lên cái, lại ngã xuống giường, lập tức ngất .


      "Chấn Đông, ông đừng làm tôi sợ - - Chấn Đông - - "


      Chúc Bích Doanh choáng váng, luống cuống tay chân đứng dậy.


      "Mẹ, xảy ra chuyện gì? Bố bố - - "


      Kỳ Hinh vội vàng tới đây, vừa mới tới thấy màn như vậy, lập tức chạy vội về phía trước, thấy Kỳ Chấn Đông hôn mê, lập tức ấn cái nút gọi cấp cứu ở đầu giường!


      "Mẹ, con gọi bác sĩ, mẹ đừng có gấp - - "


      Sau khi bác sĩ vội vàng tới, xem qua bệnh tình cho Kỳ Chấn Đông, thoáng cả kinh, vội vàng dặn dò y tá đẩy ông đến phòng cấp cứu.


      Kỳ Hinh và Chúc Bích Doanh đứng ở bên ngoài phòng cấp cứu, trong lòng bất an, lo lắng yên.


      "Mẹ, tại sao đột nhiên bố lại bị như vậy?"


      Kỳ Hinh sốt ruột nhìn chằm chằm đèn đỏ cửa, hỏi Chúc Bích Doanh.


      Chúc Bích Doanh nghẹn ngào đem hết những chuyện xảy ra kể hết cho Kỳ Hinh, cuối cùng lo lắng : " tại mẹ rất sợ truyền thông bên ngoài viết loạn, bố con mà biết bệnh tình lại nặng thêm!"


      Đôi mắt đẹp của Kỳ Hinh thoáng qua vẻ nghi hoặc: "Nhưng ở bên ngoài hề có tin tức gì của Kỳ thị, nếu nhất định con biết rồi!"


      Chúc Bích Doanh nghe như vậy, cũng cảm thấy kinh ngạc.


      "Mẹ, người cũng mệt rồi, con lấy cho mẹ chén nước! Đừng suy nghĩ lung tung nữa !"


      Kỳ Hinh đỡ Chúc Bích Doanh ngồi ở ghế chờ, nhàng .


      Chúc Bích Doanh gật gật đầu, vụng trộm lau giọt nước mắt đọng lại ở khóe mắt.


      Kỳ Hinh cảm thấy trong lòng loạn lên, tại chuyện lo lắng phải là tình huống của Kỳ thị lúc này như thế nào, mà là thân thể của bố, chỉ cần thân thể của ông việc gì, tất cả mọi chuyện đều quan trọng.


      Vẻ mặt tiều tuỵ, nhét đồng tiền xu vào máy, tiếp nhận đồ uống, theo bản năng đưa ánh mắt nhìn vào màn hình LED truyền tin tức đầu tiên, mẩu tin tức này hoàn toàn khiến tâm tình của Kỳ Hinh rối loạn hơn - -


      "Theo bản tin mới nhất, buổi sáng ngày hôm nay vào lúc chín giờ 30 phút Lăng thị chính thức tuyên bố với bên ngoài thu mua tập đoàn Kỳ thị, có tin tức rằng ngoài việc thu mua công ty, tất cả công ty con dưới cờ cũng tiền hành mua, làm xong, vào buổi trưa ngày hôm nay Lăng thị hoàn thành giai đoạn thứ nhất công việc hợp mua. . ."


      Đồ uống tay Kỳ Hinh bỗng chốc rơi xuống, trong nháy mắt khuôn mặt của tái nhợt , cảm thấy máu ngừng chảy, tay cũng bắt đầu run run.


      Lăng thị - -


      Lăng Thiếu Đường thu mua tập đoàn Kỳ thị rồi sao ?

    4. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Chương 131: Tình huống hỗn loạn tình

      Kỳ Hinh biết bản thân mình như thế nào để đến được cửa phòng cấp cứu, giữa lông mày của lên vẻ lo lắng yên khiến Chúc Bích Doanh phải chú ý.


      "Hinh Nhi, con làm sao vậy?" Chúc Bích Doanh lo lắng hỏi.


      muốn lại có chuyện gì đó xảy ra nữa, tại chồng bà nằm đây là đả kích rất lớn với bà, bà muốn nhìn thấy con của mình gặp thêm khó khăn nào nữa.


      Kỳ Hinh miễn cưỡng tươi cười, muốn thả lỏng bản thân chút, nhưng cảm thấy việc này khó đối với mình.


      "Hinh Nhi, con cần dọa mẹ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Có phải chuyện liên quan đến Kỳ thị ?"


      Trong lòng Chúc Bích Doanh vô cùng bất an, bà sốt ruột hỏi.


      Kỳ Hinh giật mình, muốn đem toàn bộ cho mẹ biết, nhưng hành động của Lăng thị lớn như vậy nhất định lừa được bà bao lâu, vì thế thở dài hơi, lời ít nhưng ý nhiều với Chúc Bích Doanh câu: "Lăng thị tài phiệt vừa mới bắt đầu thu mua Kỳ thị rồi !"


      "Cái gì? Kỳ thị bị Lăng thị thu mua rồi hả ?"


      Thân thể Chúc Bích Doanh nhoáng lên cái, suýt chút nữa té ngã.


      "Mẹ - -" Sắc mặt Kỳ Hinh lên vẻ kinh hãi, vội


      vã tiến lên đỡ lấy Chúc Bích Doanh.


      “Người mau ngồi xuống!” đỡ Chúc Bích Doanh ngồi xuống ghế, lo lắng .


      Chúc Bích Doanh chậm chạp thở hơi, vẻ mặt bi thương : “Nếu bố con mà biết Kỳ thị bị thu mua, mẹ sợ ông ấy....”


      “Mẹ, chuyện này thể lừa gạt bố được, hơn nữa lần này Lăng thị đem toàn bộ tình tuyên truyền khắp nơi!” Mắt Kỳ Hinh lộ ra vẻ buồn rầu .


      “Lăng thị, đúng rồi, Hinh Nhi, phải tại con cũng có cổ phần ở Lăng thị sao? Vì sao Lăng Thiếu Đường làm như vậy cũng với con tiếng? phải con cùng cậu ta .....” Chúc Bích Doanh vội vàng hỏi.


      “Mẹ, con nghĩ Thiếu Đường làm vậy hẳn là có nguyên nhân của ấy, trước hết người nên gấp gáp, con nhất định hỏi ấy ràng xem chuyện gì xảy ra!”


      Trong lòng Kỳ Hinh cũng bất ổn, bởi vì biết rốt cuộc Kỳ thị tổn thất bao nhiêu tiền, hay có cách gì để bù đắp lại, cho nên khó có thể biết được Lăng Thiếu Đường làm như vậy là có lợi hay có hại cho Kỳ thị.


      “Mẹ nghi ngờ tất cả mọi chuyện là do Lăng Thiếu Đường giở trò, lúc trước cậu ta cũng có tham dự buổi đấu thầu cạnh tranh mảnh đất này, nhất định là do cạnh tranh được, tìm người để hãm hại bố con!” Chúc Bích Doanh tức giận, bà hung hăng .


      “Mẹ, chúng ta hoàn toàn biết gì về tình hình trước mắt, mẹ thể người ta như vậy, Thiếu Đường tuyệt đối làm như vậy! ấy phải là người như thế!” Kỳ Hinh khuyên giải, vài câu an ủi Chúc Bích Doanh.


      “Hừ, cậu ta phải là người như thế cậu ta là loại người gì? Lúc trước cậu ta đối xử với con như thế nào? Tuy rằng lúc con gặp tai họa cậu ta cứu con, nhưng Hinh Nhi con đừng quên, vì Lăng thị con mới lâm vào khốn cảnh này, cậu ta làm như vậy là đạo lý hiển nhiên, tai vừa đúng lúc, con còn giúp cậu ta. Cậu ta biết rành rành bố con và bố cậu ta là thế giao (quan hệ nhiều đời), còn xuống tay độc ác như thế, cậu ta coi ai ra gì rồi!” Chúc Bích Doanh dùng ngôn ngữ thâm sâu, nghiến răng nghiến lợi .


      “Mẹ...” Kỳ Hinh còn muốn gì, đúng lúc này, đèn phòng cấp cứu tắt.


      “Mẹ, bố ra rồi, trước tiên mẹ nên chuyện này với bố!” Kỳ Hinh vội vàng với Chúc Bích Doanh.


      Chúc Bích Doanh cố nén lửa giận trong lòng gật đầu.


      Bác sĩ đẩy Kỳ Chấn Đông ra ngoài, Kỳ Hinh và Chúc Bích Doanh lập tức về phía trước.


      “Bác sĩ, bố tôi sao rồi?” Kỳ Hinh sốt ruột lập tức hỏi.


      Chúc Bích Doanh ở bên cũng sốt ruột nhìn bác sĩ.


      Bác sĩ tháo khẩu trang xuống, mỉm cười nhìn thoáng qua hai người, : “Trước mắt bệnh tình của ông Kỳ tạm thời ổn định lại, có vấn đề gì lớn!”


      Kỳ Hinh chau mày, nhanh chóng hỏi tiếp: “Tạm thời ổn định? Bác sĩ, rốt cuộc bố tôi bị làm sao?”


      Bác sĩ than chút, sau đó nhìn Kỳ Hinh : “Lúc ban đầu chúng tôi nghi ngờ ông Kỳ do chịu kích thích quá độ khiến cho trái tim co bóp đều, nhưng hôm nay ông Kỳ lại té xỉu lần nữa, đây đơn giản chỉ là kích thích khiến cho tim co rút lại nữa rồi!”


      “Xảy ra chuyện như vậy như thế nào thưa bác sĩ?”


      Kỳ Hinh thở gấp, sốt ruột truy vấn bác sĩ.


      Mắt bác sĩ lộ ra vẻ lo lắng, thở dài hơi, giọng : “Có khả năng dẫn đến bệnh suy tim!”


      Thân thể Chúc Bích Doanh run lên, bà vội vã tiến lên: “Cái gì? Suy tim? Làm sao có thể? Chấn Đông rất coi trọng việc chăm sóc bản thân!”


      Bác sĩ lắc đầu: “Bà Kỳ, thực có rất nhiều yếu tố dẫn đến bệnh suy tim, bình thường nếu để ý phát bản thân có gì đó khác lạ, nhưng khi bệnh phát tác rất nguy hiểm, may mắn bệnh tình của ông Kỳ có gì nghiêm trọng, tôi vừa mới tiến hành kiểm tra lại nhịp tim của ông ấy, chờ đến khi có kết quả tôi thông báo lại cho hai người.”


      Kỳ Hinh vô lực gật đầu, đỡ Chúc Bích Doanh qua bên nhường bác sĩ trước.


      “Hinh Nhi, tại sao bố con lại bị như vậy? Làm sao có thể?” Chúc Bích Doanh kéo tay Kỳ Hinh, nghẹn ngào .


      Kỳ Hinh cố gắng ép bản thân mình phải kiên cường chút, kỳ thực cũng sắp té xỉu: “Mẹ, người phải kiên cường chút, chúng ta trở về phòng xem bố sao rồi !”


      Chúc Bích Doanh gật đầu.


      Kỳ Hinh cảm thấy rất mệt, vào giờ phút này muốn Lăng Thiếu Đường ở bên cạnh mình, vào giờ phút này mới biết được bản thân mình yếu ớt ra sao, đồng thời, cũng cảm thấy sợ hãi, thực tại sao Lăng Thiếu Đường lại quyết định làm như vậy, tại thân thể của bố thành như vậy, nếu cho ông biết mọi chuyện, hậu quả là gì đây?


      Trong lòng Kỳ Hinh khẽ rùng mình.


      được, tuyệt đối thể để cho bố mình xảy ra chuyện gì được!

    5. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Chương 132: Ra lệnh đuổi khách


      Ánh mặt trời ấm áp xuyên qua cửa sổ phòng bệnh chiếu vào bên trong phòng, nhìn qua cảm thấy ấm áp, nhưng trong lòng Kỳ Hinh lại rất lạnh.


      và Chúc Bích Doanh luôn luôn ngồi trước giường Kỳ Chấn Đông, dám rời nửa bước.


      Kỳ Chấn Đông nằm giường bệnh, từ khi ra khỏi phòng cấp cứu ông vẫn mê man cho đến bây giờ, ánh sáng nhàn nhạt chiếu vào khuôn mặt ông, khiến ông càng thêm tiều tuỵ và già nua.


      Kỳ Hinh nhìn ông, trong lòng dâng lên cảm giác chua xót.


      cảm thấy bản thân rất vô dụng, thể giúp được bố bất cứ việc gì, ngay cả lúc bố mê man như vậy, bản thân cũng có cách nào khiến bố tỉnh lại.


      Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Kỳ Chấn Đông cũng dần dần tỉnh lại.


      "Chấn Đông, ông tỉnh rồi à!" Chúc Bích Doanh vui mừng, lớn tiếng .


      "Bố bố - -" Kỳ Hinh cũng vui vẻ, lập tức lên phía trước


      Đôi môi Kỳ Chấn Đông động chút, chậm rãi : "Hinh Nhi, con đến rồi, vừa lúc nãy bố bị làm sao vậy?" Giọng của ông cũng hơi khàn khàn.


      Chúc Bích Doanh vội vàng cầm cốc nước lên, đưa đến miệng Kỳ Chấn Đông sau đó nhàng : "Mới vừa rồi ông té xỉu, khiến tôi và Hinh Nhi rất sợ hãi!"


      "Bố, con là con của người, xảy ra việc như vậy tại sao người lại muốn gạt con?" Kỳ Hinh oán trách .


      Kỳ Chấn Đông nỗ lực cười: "Bố muốn con phải lo lắng, nên để mẹ cho con biết!"


      "Bố- -" Kỳ Hinh kéo tay bố, trong lòng rất khổ sở.


      "Hinh Nhi, có phải bên ngoài có tin tức gì về Kỳ thị rồi đúng ?" Kỳ Chấn Đông lo lắng hỏi.


      Kỳ Hinh nao nao, lập tức, rất nhanh che giấu hoảng loạn trong lòng : "Bố, lúc này người đừng quan tâm đến tình của công ty nữa, tại có gì so với thân thể của bố quan trọng hơn!"


      Kỳ Chấn Đông thở dài hơi, nữa, trong đôi con ngươi già nua chứa đầy vẻ tiều tụy, đục ngầu, ông lẳng lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, biết lại nghĩ đến cái gì.


      "Chấn Đông, ông nghe lời con , dưỡng sức tốt, nếu như ngay cả ông cũng ngã xuống, ai quản lý công ty đây?" Chúc Bích Doanh giọng an ủi.


      Kỳ Hinh nhìn bộ dáng của bố, nỗi đau trong lòng càng tăng thêm.


      Chính vào lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa lễ phép- -


      "Cốc cốc cốc - - "


      Kỳ Hinh hơi sững sờ, có thể là ai đây?


      đến cạnh cửa, nhàng mở cửa phòng - -


      Dáng người cao lớn đột nhiên che ở trước mắt Kỳ Hinh.


      cả kinh, lập tức ngẩng đầu - - ngũ quan tuấn vô cùng giống như là sử dụng đá cẩm thạch để điêu khắc nên, đường nét góc cạnh ràng, ánh mắt thâm thuý sắc nhọn.


      "Đường!" Thời điểm Kỳ Hinh thấy người tới đây là Lăng Thiếu Đường, bỗng chốc vui mừng kêu lên.


      Vẻ lạnh lùng từ trước đến nay mặt Lăng Thiếu Đường dần dần chuyển thành ý cười trìu mến, nhàng mở miệng : " đến thăm chú Kỳ!"


      Kỳ Hinh sững sờ chút, lập tức nở nụ cười tươi: "Đường, mau vào !"


      "Bố, người xem ai tới này!" quay đầu nhìn về phía giường bệnh Kỳ Chấn Đông .


      Lăng Thiếu Đường vào, cầm trong tay bó hoa tươi đặt ở đầu giường Kỳ Chấn Đông, giọng câu: "Bác Kỳ, mong bác mau chóng bình phục!"


      Kỳ Chấn Đông gật đầu: "Thiếu Đường có lòng, nghe tại thân thể của bố con cũng tốt cho lắm, bây giờ ông ấy trị liệu như thế nào rồi?"


      Lăng Thiếu Đường mỉm cười, đáp: "Trước mắt bố con vẫn phải trị liệu, nhưng dù sao bệnh tình của ông ấy cũng ổn định lại, bác Kỳ cần quá mức lo lắng!"


      "Ừ, nếu có cơ hội bác thăm bố con!" Kỳ Chấn Đông gật đầu, nhìn Lăng Thiếu Đường .


      Người thanh niên này ông rất xem trọng, tuy rằng trước kia cậu ta đối xử với Hinh Nhi rất quá đáng, nhưng thời gian gần đây những gì cậu ta làm ông cũng nghe được ít nhiều, hơn nữa vừa rồi khi cậu ta đến vẻ mặt Hinh Nhi vui sướng như vậy, lòng ông cũng trùng xuống rồi.


      Lăng Thiếu Đường vừa mới nhìn vào ánh mắt Kỳ Hinh, ánh mắt kiên nghị khiến những người đứng xem vừa nhìn thấy hiểu.


      Nhưng mà, Chúc Bích Doanh lại nghĩ như vậy, khi bà nhìn thấy Lăng Thiếu Đường trong phút chốc, lửa giận cũng tăng dần lên.


      "Lăng Thiếu Đường, cậu còn tới đây làm gì? Chẳng lẽ cậu muốn nhìn thấy chú Kỳ bị cậu chọc giận đến chết cậu mới cam tâm?" Bà tức giận quát lên.


      "Mẹ - - người đừng như vậy!" Kỳ Hinh phát hoảng, bước lên phía trước ngăn cản bà.


      Thái độ của Lăng Thiếu Đường cũng có gì khác thường, tức giận, chỉ là khóe môi hơi hơi mím lại, giống như là người ngoài cuộc, giống như phải đến .


      Trong mắt Kỳ Chấn Đông lên tia kinh ngạc, ông nhìn nhìn Chúc Bích Doanh, lại nhìn Lăng Thiếu Đường, hiểu hỏi: "Sao lại thế này?"


      Lúc này Chúc Bích Doanh mới phản ứng kịp , nhưng cũng còn kịp nữa rồi, hiển nhiên Kỳ Chấn Đông nhìn ra có điều gì đúng.


      Kỳ Hinh cũng ngẩn người biết nên mở miệng như thế nào.


      Lăng Thiếu Đường giọng cười, rất bình tĩnh : "Bác Kỳ, bác cháu như vậy cũng là chuyện bình thường, bởi vì, hôm nay giữa, trước 12 giờ, Lăng thị tài phiệt tiến hành xong về mọi mặt công tác thu mua Kỳ thị vòng thứ nhất!"


      Ngôn ngữ bình tĩnh khiến Chúc Bích Doanh hít vào hơi.


      Mà Kỳ Hinh cũng theo bản năng kéo cánh tay Lăng Thiếu Đường, giọng ngăn cản : "Đường, cần nữa, thân thể của bố chịu nổi!" xong, hơi lo lắng nhìn phản ứng của Kỳ Chấn Đông.


      mặt Kỳ Chấn Đông hề có biểu cảm gì, chỉ lẳng lặng nhìn Lăng Thiếu Đường, thể nhìn ra giữa đôi con ngươi tiều tuỵ có ý nghĩ gì.


      Lăng Thiếu Đường quay sang, cười dịu dàng với Kỳ Hinh, giọng : "Yên tâm , nghĩ sau khi bác Kỳ nghe xong, có cách nghĩ khác với hai người, có phải , bác Kỳ?"


      đưa mắt nhìn sang giường bệnh của Kỳ Chấn Đông, giữa con ngươi thâm thuý chứa đầy khôn khéo.


      "Lăng Thiếu Đường, cậu quá đáng rồi đấy, cậu ra ngoài cho tôi, nơi này chào đón cậu - - "


      Chúc Bích Doanh cảm thấy khí thế của Lăng Thiếu Đường có phần bức người, bà lập tức ra lệnh đuổi khách.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :