1. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

eBook Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Ân Tầm (Full 255c)

Thảo luận trong 'eBook Ngôn Tình'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      CHƯƠNG 92: TỨ LƯỠNG BẠT THIÊN CÂN*

      *Ý là dùng lực lượng rất để giải quyết vấn đề rất lớn, lấy thắng ít.


      Khi Lăng Thiếu Đường buông Kỳ Hinh ra, đôi mắt của lóe lên những tia sáng vụn vặt luống cuống, đôi môi đào ẩm ướt đỏ hồng.


      Dáng hình này của Kỳ Hinh cực kỳ hấp dẫn ánh mắt của Lăng Thiếu Đường.


      Lăng Thiếu Đường vẫn ôm chặt lấy , hơi cúi người giọng : “Hinh Nhi, tôi rất nhớ em!”


      câu đơn giản ấy thôi lên toàn bộ tâm trạng mấy ngày qua của Lăng Thiếu Đường, tràn ngập tình .


      Kỳ Hinh ngước nhìn khuôn mặt mạnh mẽ đầy tình cảm của , cúi đầu xuống, lời ấy của khiến từng con sóng cuộn trào trong lòng .


      Lồng ngực dường như bị thứ cảm xúc cảm động tên đâm vào, có chút đau đớn.


      Lúc này, biểu cảm của Lăng Thiếu Đường giống như dối, dường như hành động cực kỳ chuẩn mực với người tình nhân, hoàn toàn biểu đạt tình cảm của bản thân.


      Nhưng…


      là Lăng Thiếu Đường!


      có thể tàn nhẫn quét sạch mọi dịu dàng trong nháy mắt, cũng có thể bày ra biểu cảm gặp dịp chơi.


      Ở bên cạnh thiếu những người phụ nữ chủ động, đây chẳng qua chỉ là mánh khóe của mà thôi.


      cũng những lời này với những người phụ nữ khác sao?


      Cả… An Vũ Ân nữa, có từng với ấy như vậy ?


      say mê ấy, mê muội ấy…


      Thậm chí chỉ vì An Vũ Ân mà ngừng hành hạ, tra tấn , xúc phạm !


      Khóe miệng Kỳ Hinh khẽ run lên: “Nhớ cái gì chứ?”


      Trong lòng Kỳ Hinh dâng lên nỗi buồn vô cớ.


      - Nụ cười của em, tức giận của em, còn cả mùi hương thơm ngát người, tất cả mọi thứ của em, tôi đều nhớ hết!


      Lăng Thiếu Đường dịu dàng hôn lên mắt , giọng .


      xong, lại cúi đầu xuống…


      -


      Kỳ Hinh thở khẽ, điên cuồng và kề cận của khiến thể khống chế nổi bản thân, giọng hơi run run: “ đừng có những hành động quá giới hạn!”


      Lăng Thiếu Đường nhướn mày, đôi mắt tràn đầy dục vọng nhìn thẳng vào Kỳ Hinh: “Giờ tôi có thể ôm em vào phòng ngủ, làm ra những chuyện quá đáng hơn thế!”


      Khi vừa được tận hưởng thơm ngọt của , mới phát bản thân mình nhớ tới nhường nào.


      Lúc này chỉ muốn vứt xuống giường, ngừng chiếm hữu để giải tỏa nỗi nhớ nhung bao lâu này.


      Kỳ Hinh chắc chắn là tiểu tinh cực kì mê hoặc lòng người!


      Dưới ánh mắt dấy lên từng đợt sóng của Lăng Thiếu Đường, Kỳ Hinh hoảng sợ.


      rất quen thuộc với tín hiệu này của .


      Đó là hơi thở ngập mùi nguy hiểm, hơi thở có thể khiến trầm luân trong đó.


      cố gắng tránh thoát khỏi nóng bỏng của Lăng Thiếu Đường, buộc bản thân mình phải thanh tỉnh trở lại.


      - Hôm nay sắp xếp rất nhiều việc, chẳng lẽ định giải thích gì với tôi sao?


      Đôi mắt trong veo của hơi xoay chuyển, cực kì mê người.


      - Em muốn nghe cái gì?


      Lăng Thiếu Đường cũng thầm hít sâu hơi, cố gắng áp chế tà niệm của bản thân.


      chống cằm mùi lên đỉnh đầu Kỳ Hinh.


      Đôi mắt nhắm lại che dục vọng bên trong, chỉ muốn tham lam hít trọn mùi hương tự nhiên thơm mát tỏa ra từ người Kỳ Hinh.


      - Tại sao lại chia cổ phần Lăng thị cho tôi?


      Kỳ Hinh hỏi.


      Lăng Thiếu Đường mở mắt, chỉ miễn cưỡng mở miệng : “Em cũng nghe tôi rồi đấy, tôi vốn là người rất hào phóng với phụ nữ. Em là người phụ nữ của của Lăng Thiếu Đường tôi, cho em chút cổ phần có gì được?”


      Lời này nghe ra dù có chút đạo lý những vẫn có gì đó là lạ.


      Kỳ Hinh hơi ngẩn người ra, đây là ý định ban đầu của sao?


      Tại sao lại cảm thấy mọi chuyện đơn giản như vậy?


      Nhưng, nếu Lăng Thiếu Đường ra người khác có muốn hỏi cũng chẳng hỏi được gì.


      - Vậy sao lại yên tâm giao cho tôi hạng mục cạnh tranh đấu thầu việc trùng tu lại những khu vực bị tàn phá?


      Kỳ Hinh đặt câu hỏi thứ hai.


      Tiếng cười trầm thấp bật ra khỏi cổ họng Lăng Thiếu Đường: “ phải là yên tâm, mà là cầu! cầu em nhất định phải làm được! có thương lượng gì hết!”


      Kỳ Hinh bỗng chốc xoay người lại.


      Lăng Thiếu Đường cũng mở hai mắt ra, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào hai mắt Kỳ Hinh.


      - cho rằng tôi vừa lòng với câu trả lời kiểu tứ lưỡng bạt thiên cân này sao?


      Ngữ khí của Kỳ Hinh trở nên bất mãn.


      Khóe môi Lăng Thiếu Đường nhếch lên nụ cười tà xấu xa, mang theo hấp dẫn chí mạng, phụ nữ cẩn thận bị chìm sâu trong nụ cười ấy mà thể tự thoát ra được.


      - Chẳng lẽ em muốn bồi thường chút gì vì hành vi của mình sao?


      câu nhàng bâng quơ nhưng lọt vào tai Kỳ Hinh khác nào sét đánh ngang tai.


      - ... có ý gì? – hơi run run.


      Lăng Thiếu Đường hôn cái lên môi Kỳ Hinh rồi lập tức với : “ nhớ chuyện tiết lộ tài liệu mật à?”


      Kỳ Hinh mở to hai mắt.


      - Đúng, chính tôi nhìn lén tài liệu mật của Lăng thị, nhưng… phải sớm biết rồi sao?


      cười lạnh, nhìn thẳng vào đôi mắt đen của Lăng Thiếu Đường.


      Lăng Thiếu Đường hơi híp mắt lại, gì, ánh mắt lóe lên tán thưởng.


      - Tôi còn nghi ngờ tại sao trong tài liệu về những hạng mục kinh doanh lại có thể có tài liệu về những quyết sách trong tương lai, hơn nữa còn là mảnh đất rất có giá trị sắp được đấu thầu. Ngay từ đầu tôi tưởng rằng Kelly đưa nhầm tài liệu, nhưng thư ký chuyên nghiệp làm việc bên cạnh tổng giám đốc sao có thể phạm sai lầm như vậy được chứ?


      Khóe môi Kỳ Hinh cong lên nụ cười châm biếm.

    2. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      CHƯƠNG 93: EM CẢM TẠ TÔI THẾ NÀO?




      Ánh mắt Lăng Thiếu Đường chứa đầy ý cười, nhàng vuốt cằm.


      - Sau đó?


      hờ hững lên tiếng.


      - Sau khi Kỳ thị thành công giành được mảnh đất, tôi bắt đầu nghi ngờ mọi chuyện là do sắp xếp! Dựa vào tính cách của Lăng Thiếu Đường , nếu muốn có mảnh đất này trừ khi là gặp phải nhân tố bất khả kháng, bằng nhất định buông tay. Mà hôm nay, trong cuộc hội nghị, những lời với các cổ đông hoàn toàn chứng thực nghi ngờ của tôi!


      Kỳ Hinh dừng lại, nhìn Lăng Thiếu Đường.


      - Người có quyền xem xét những tài liệu mật về những quyết sách của tập đoàn chỉ có mình , nhưng để cho Kelly dù có phát ra mình lấy nhầm tài liệu cũng hề báo cáo với ai chỉ mình … Lăng Thiếu Đường! Tất cả những chuyện này vốn là do sắp xếp!


      Lăng Thiếu Đường nghe xong câu của Kỳ Hinh liền nhún vai, từ chối cho ý kiến.


      - Vậy em cho rằng mục đích tôi làm vậy là gì?


      Giọng trầm thấp của thấp thoáng ý cười.


      Kỳ Hinh thấy hỏi vậy, liền cụp mắt xuống, khẽ : “Mục đích chính xác của là gì tôi lắm, nhưng tôi chỉ biết rằng, nếu Lăng thị tham gia cạnh tranh đấu thầu đối thủ của Kỳ thị ít nhiều, chỉ đơn giản vậy thôi!


      Lăng Thiếu Đường nhìn Kỳ Hinh, khóe miệng hơi cong lên, ánh mắt lóe lên tia khác thường.


      - Nếu em có thể nghĩ như vậy tôi vui vẻ đón nhận!


      Kỳ Hinh rụt người lại: “Tôi rồi, tôi mục đích của , nhưng tôi vẫn cảm ơn , chỉ lần này mà cả lần trước quan tâm đến chuyện liên quan đến giá cổ phiếu của Kỳ thị!”


      Lăng Thiếu Đường cười ha ha, tràng cười sang sảng lộ khí phách của đàn ông.


      - khi như vậy em định cảm tạ tôi thế nào?


      Giọng của Lăng Thiếu Đường nhanh chậm vang lên bên tai Kỳ Hinh.


      Đôi mắt lúc này sáng rực như ánh mặt trời nơi đường chân trời.


      Kỳ Hinh biến sắc.


      Dưới ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm mình, cảm thấy hô hấp có phần khó khăn, càng thể thoát khỏi phạm vi của .


      ngẩng đầu nhìn , những đường cong duyên dáng tuyệt đẹp ở chiếc cổ cao như thiên nga khiến Lăng Thiếu Đường hơi ngẩn ra.


      - Tôi… tôi…


      Kỳ Hinh hụt hơi, hiểu được ý nghĩa trong ánh mắt của Lăng Thiếu Đường.


      Nhưng, muốn như vậy!


      Bởi vì…


      có cảm giác như mình chẳng qua chỉ là kỹ nữ bán đứng cơ thể mình mà thôi!


      Lăng Thiếu Đường nhìn phản ứng của , biết suy nghĩ trong lòng lúc này.


      Đôi mắt ánh lên ý cười, đôi môi mỏng hơi hé mở, cất giọng đầy bí hiểm:


      - Chẳng lẽ em định cảm ơn tôi “tốt” sao?


      Ngữ khí của lộ dục vọng cách trần trụi.


      - Có rất nhiều cách để cảm ơn người khác, tôi có thể… A!


      còn chưa xong, Lăng Thiếu Đường dùng sức ôm chặt lấy .


      Nụ hôn như trừng phạt, hung ác đoạt lấy, khuỷu tay siết lấy người càng chặt hơn.


      Đôi môi tỏa ra hương thơm ngát, như bầu khí thanh mát sau cơn mưa, tươi mát và có phần lành lạnh khiến người ta lưu luyến nguôi.


      - … Ưm…


      Dưới tiếp xúc thân mật, hơi thở nóng rực hòa lẫn vào nhân, Kỳ Hinh như bị sét đánh, muốn tránh thoát nhưng cả người còn chút sức lực nào cả.


      Chiếc lưỡi linh hoạt như dòng nước chảy róc rách, luồn lách khắp khoang miệng .


      Cánh môi nóng bỏng ngấu nghiến đôi môi như cánh hoa của , lộ khát vọng muốn chinh phục.


      lâu sau, mới kiềm chế lại cơn sóng cuộn trào, đẩy ra.


      Kỳ Hinh hơi chới với, may mà sau lưng có đôi tay rắn chắc đỡ lấy người .


      ngẩng đầu, đôi mắt trong veo như làn nước dập dờn ý xuân vô hạn, giống như đóa hoa hồng kiềm diễm ướt át, vẻ mặt như được phủ lớp sương, liên tục thở gấp.


      Hương hoa bách hợp luẩn quẩn trong bầu khí, nhân lúc hai người thả lỏng, hương hoa len vào giữa hai người.


      Hàng lông mày kiếm của Lăng Thiếu Đường chợt nhíu chặt lại, vẻ mặt trong nháy mắt như bị lớp khói mù che kín.


      duỗi bàn tay to ra, lập tức ném bó hoa bách hợp ra xa.


      - làm gì vậy? – Kỳ Hinh vui trước hành vi của !


      - Hinh Nhi, em ngoan chút nào!


      Đôi mắt đen của Lăng Thiếu Đường nheo lại đầy thâm trầm.


      đứng dậy, nhân lúc để ý liền bế bổng lên, vào bên trong.


      - A…


      Kỳ Hinh kêu lên, sau đó liều mạng giãy dụa.


      - Buông tôi ra, muốn làm gì?


      hoảng sợ vặn vẹo người. cảm thấy hơi choáng váng, nhất là khi Lăng Thiếu Đường bế cách xa mặt đất như vậy.


      Đôi mắt Lăng Thiếu Đường càng lúc càng trở nên thâm trầm, mỉm cười, với Kỳ Hinh: “Đừng nóng vội, lát nữa em biết tôi, à, phải, là chúng ta làm cái gì”.


      Câu đầy nguy hiểm của khiến người khác phải sợ hãi.


      Ngay sau đó, sải bước bế Kỳ Hinh ra khỏi văn phòng, về phía phòng của tổng giám đốc.


      - Lăng…


      Kelly thấy vậy kinh ngạc đến ngây người, vội vàng che miệng lại.


      - Kelly, hoãn mọi lịch trình trong ngày hôm nay của tôi lại, những cuộc hẹn trước cũng hủy luôn !


      Lăng Thiếu Đường lạnh lùng với Kelly.


      Ngay sau đó, cửa phòng tổng giám đốc bị đóng sập lại.

    3. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      CHƯƠNG 94: TÔI MUỐN EM SINH CON CHO TÔI

      Kỳ Hinh hét to, khi ý thức được Lăng Thiếu Đường bế mình vào phòng nghỉ Lăng Thiếu Đường ném xuống giường rồi.

      - Em vừa hỏi tôi nhiều câu như vậy, giờ tôi cũng muốn hỏi em câu!

      Lăng Thiếu Đường chống hai tay lên giường, cơ thể bao phủ lên Kỳ Hinh, vẻ mặt tươi cười chẳng khác nào ác ma.

      Kỳ Hinh hoảng sợ, lùi người về sau.

      Lăng Thiếu Đường duỗi bàn tay to ra, cần tốn quá nhiều sức lực kéo lại được.

      - Em và cái tay Viên Hoàn Vũ đó có quan hệ gì?

      Ánh mắt sắc bén của Lăng Thiếu Đường nhìn chằm chằm Kỳ Hinh, nụ cười bên môi lạnh như băng.

      Kỳ Hinh chấn động.

      - Sao, câm rồi à?

      Đôi mắt của Lăng Thiếu Đường càng lúc càng trở nên sâu thẳm, ánh mắt như có lốc xoáy sâu kín.

      Nhưng Kỳ Hinh biết, đây chính là dấu hiệu tức giận.

      - ấy chỉ là học trưởng của tôi!

      Kỳ Hinh .

      Lăng Thiếu Đường từ cao nhìn xuống Kỳ Hinh, lâu sau, lại cúi người xuống: “Nếu em muốn bảo vệ bát cơm của ta sau này đừng có gặp nữa”.

      Giọng mềm nhưng lại mang theo nguy hiểm chết người.

      Đây là điểm giới hạn của rồi!

      Kỳ Hinh hít sâu hơi toàn khí lạnh: “…”

      Đôi mắt của Lăng Thiếu Đường nhìn chăm chú vào từng phản ứng của Kỳ Hinh.

      Khuôn mặt của vừa thanh tú vừa xinh đẹp, hàng lông mày trông hết sức nhàng, khuôn mặt đơn thuần ngây thơ như cành hoa lê ngày xuân, cực kỳ sạch và hoàn mỹ.

      cúi đầu hôn lên môi , chậm rãi tung ra trái bom bên tai : “Hinh Nhi, đừng khiêu khích tính nhẫn nại của tôi, giờ em vẫn là người “ chờ được xử tội”, cho nên đừng có cầu quyền lợi gì ở đây”.

      Sau đó, bàn tay tà ác chậm rãi trượt xuống…

      Từ cổ áo xuống, từng chiếc cúc được bật mở…

      Bàn tay to đầy mạnh mẽ dừng lại nơi ngực , lần nữa vuốt ve.

      - có ý gì?

      Kỳ Hinh như bị người khác hắt chậu nước lạnh vào người.

      - Rất đơn giản, có ai tin lời em . khi việc vỡ lở, em nghĩ rằng mọi người nghĩ đến ai đầu tiên?

      Bên môi Lăng Thiếu Đường nở nụ cười lạnh lùng.

      Sau đó, giữ chặt người Kỳ Hinh, bàn tay to dò xét cơ thể mềm mại của .

      - Lăng Thiếu Đường, … quá đê tiện!

      Kỳ Hinh đột nhiên tỉnh ra.

      Đúng, giờ mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía bố của , bọn họ cho rằng lợi dụng chức quyền, lấy trộm tài liệu mật của Lăng thị.

      - Tùy em nghĩ thế nào nghĩ, tôi chỉ biết đến lúc đó bố em phải gánh lấy mọi trách nhiệm!

      Ánh mắt của khiến Kỳ Hinh sợ hết hồn.

      - Lăng Thiếu Đường, xem ra tôi vẫn còn nghĩ tốt cho , tất cả mọi chuyện đều là kế hoạch của !

      Kỳ Hinh nhìn người đàn ông trước mắt, thừa nhận bản thân vĩnh viễn thể đoán được tâm cơ khó lường của .

      Ánh mắt Lăng Thiếu Đường trầm xuống, nhưng lập tức lại giấu chút đau lòng đó , bên môi nở nụ cười nhạt nhòa: “Tôi phủ nhận những gì em ”.

      - Rốt cuộc muốn thế nào?

      Kỳ Hinh đau xót, khẽ nhếch môi lên, đôi mắt như chực trào nước mắt.

      Lăng Thiếu Đường buông Kỳ Hinh, dựa người vào đầu giường, ánh mắt toát lên lửa tình.

      - Rất đơn giản, hầu hạ tôi, và… tôi muốn em sinh con của tôi!

      Lúc này, Lăng Thiếu Đường như con báo đầy mạnh mẽ, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xinh đẹp của Kỳ Hinh.

      Kỳ Hinh kinh hãi đến mức quên cả hít thở.

      - cái gì?

      - Sao? Vừa rồi tôi còn chưa đủ ràng à?

      Lăng Thiếu Đường kéo Kỳ Hinh lại gần, tham lam hưởng thụ mùi thơm ngát người .

      Hôm nay lúc họp, khi nắm chặt lấy bàn tay bé mềm mại của Kỳ Hinh, hiểu bản thân mình nhớ đến mức nào.

      - Tôi sinh con cho !

      Kỳ Hinh lạnh lùng dập tắt dục vọng trong mắt Lăng Thiếu Đường, giọng trở nên lạnh buốt thấu xương.

      Bàn tay to của Lăng Thiếu Đường chạy dọc khắp cơ thể nữa mà chuyển lên phần đầu, tay phải nhanh chóng giữ chặt gáy , hơi thở ấm áp của hòa cùng hơi thở của :

      - Tôi muốn em sinh con cho tôi!

      Giọng trầm thấp của Lăng Thiếu Đường vang lên nhưng cho phép người khác cự tuyệt.

      Kỳ Hinh chua xót, đẩy người Lăng Thiếu Đường ra, lạnh nhạt lên tiếng: “Tôi lại lần nữa, tôi sinh con cho !”

      Sau khi xong câu đó, tưởng giận đến mức tím tái mặt mày, giống như trước khi công tác, nhưng...

      - Hinh Nhi, tôi rồi, em có quyền lựa chọn, chẳng lẽ em quên rồi à?

      Ngữ khí của Lăng Thiếu Đường cực kì mềm , cơ thể cường tráng cũng bắt đầu tiến sát lại gần , ép người xuống.

      hôn lên cổ , khẽ cắn lên đó.

      Kỳ Hinh cảm thấy lòng mình lạnh toát, hơi thở của người đàn ông hòa quyện cùng hơi thở của khiến ám ảnh trong lòng càng tăng thêm.

      - coi tôi là cái gì?

      lạnh lùng hỏi.

      Lăng Thiếu Đường ngẩng đầu lên, đôi mắt đen hơi nheo lại, trong đó như có từng ngọn sóng dập dềnh, chẳng lẽ muốn sinh con cho sao?

      Lập tức, sắc mặt tối sầm lại: “Làm tình nhân của tôi!”

    4. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      CHƯƠNG 95: LĂNG THIẾU ĐƯỜNG XIN LỖI




      Kỳ Hinh nở nụ cười lạnh lùng, ánh mắt quật cường nhìn .


      - Làm tình nhân mà cũng phải sinh con cho à?


      muốn có bất kỳ tình cảm nào phát sinh nữa, nếu có gì ngoài dự kiến câu này nhất định chọc giận .


      Ánh mắt Lăng Thiếu Đường lóe sáng, siết chặt cằm , dường như muốn bóp nát nó ra rồi gầm : “Em phải biết rằng, chỉ cần Lăng Thiếu Đường tôi gật đầu có vô số phụ nữ muốn sinh con cho tôi, cho nên đây là vinh hạnh của em, biết chưa?”


      Trong lòng Kỳ Hinh run lên: “Nếu tôi đồng ý sao?”


      Đôi mắt như chim ưng của Lăng Thiếu Đường lóe lên tia sáng sắc lạnh.


      buông ra, lại lần nữa dựa người vào đầu giường.


      Đôi mắt đen, sâu và rét lạnh của nhìn lượt từ xuống dưới thân hình trắng như tuyết của , cuối cùng dừng lại ở gương mặt xanh xao.


      mỉm cười, nụ cười vô tình.


      - Như vậy, em phải trả cái giá cực đắt vì phản bội!


      Kỳ Hinh cảm thấy cả người chẳng còn chút sức lực nào nữa.


      Lăng Thiếu Đường như nghiền ngẫm, nhìn Kỳ Hinh : “Cho nên, tốt nhất là em hãy ngoan ngoãn , đừng có làm trái ý của tôi”.


      Thanh lạnh lùng đầy lạnh lẽo.


      Kỳ Hinh nắm chặt hai tay lại, lửa giận bừng bừng khắp khuôn mặt.


      - Lăng Thiếu Đường, nhất định phải dùng cách này để lăng nhục tôi sao?


      Đôi mắt như nhẫn những giọt nước mắt, khi ý thức được điều này, lập tức cố gắng xua cảm giác muốn khóc.


      Sau đó, nở nụ cười lạnh, rồi leo lên ngồi trước ngực Lăng Thiếu Đường.


      Được!


      Nếu thân thể có thể bảo vệ được số thứ theo ý của !


      chậm rãi cởi quần áo ra, chỉ trong nháy mắt, lồng ngực tinh tráng ra trước mắt.


      chầm chậm cởi quần áo ra, từng món từng món , đôi mắt hoàn toàn buốt giá.


      Sau đó, chậm rãi đứng dậy...


      Bắt đầu cởi quần áo của mình xuống...


      Có ai biết rằng, mỗi lần từng món đồ rơi xuống là trái tim lại đau đớn.


      Những giọt nước mắt chảy dài xuống đôi môi đào, cuối cùng ngưng đọng xương quai xanh khêu gợi.


      Những giọt nước mắt của Kỳ Hinh tựa như những lưỡi dao sắc nhọn đâm vào trái tim Lăng Thiếu Đường.


      bị làm sao thế này?


      Trong bảy ngày qua, ngày nào cũng khát vọng muốn được ôm vào lòng.


      ngờ hôm nay khi thấy cùng người đàn ông ăn, lý trí của chẳng còn nữa, hề có ý muốn làm tổn thương .


      Khi quần áo của Kỳ Hinh rơi xuống...


      Ánh mắt Lăng Thiếu Đường tối sầm lại, bỏ mặc cõi lòng tan nát sang bên, vươn tay ra, nhanh chóng đè Kỳ Hinh xuống dưới người mình.


      Hơi thở quen thuộc bỗng chốc bao trùm lấy Kỳ Hinh.


      - Xin lỗi em!


      Giọng trầm thấp đầy đau lòng vang lên, nâng mặt Kỳ Hinh lên, hôn lên những giọt nước mắt của .


      Kỳ Hinh hoàn toàn kinh ngạc, nghe nhầm sao?


      vừa... xin lỗi ư?


      Hàng lông mi dày khẽ chớp chớp như cánh bướm xinh đẹp, theo từng nhịp thở của khẽ run run.


      Đôi mắt đẹp của nhìn Lăng Thiếu Đường đầy vẻ khó tin.


      - ... vừa gì?


      Giọng của Kỳ Hinh bỗng chốc trở nên nghẹn ngào.


      vừa...?


      Lăng Thiếu Đường nhìn sâu vào mắt Kỳ Hinh, gì nữa.


      Mùi hương dịu quẩn quanh bên chóp mũi Lăng Thiếu Đường.


      Mùi hương ấy của kích thích khiến hơi rướn người lên.


      nhìn chằm chằm, ánh mắt sâu và đen...


      Mái tóc xoăn dài của như dòng nước chảy nhàng xõa tung, quấn lấy cánh tay .


      - Hinh Nhi, bé xinh đẹp này, em cũng biết tôi muốn em đến thế nào!


      Giọng thô cát đầy dục vọng vang lên.


      Sau đó, lập tức biểu tình nồng đậm của mình qua hành động.


      Đôi mắt đen u ám của Lăng Thiếu Đường lập tức hòa tan Kỳ Hinh.


      nhàng ngước mặt lên...


      Đón nhận lấy bờ môi , hơi hé mở đôi môi hồng, nghênh đón chờ đợi nụ hôn mãnh liệt đầy tình cảm...


      Bốn phía tràn ngập hương vị của riêng , ngừng xuyên qua làn da khiến làn da trắng như tuyết chẳng mấy chốc trở nên đỏ hồng.


      Tình cảm chân thành hòa quyện vào nhau, hô hấp của Kỳ Hinh dần trở nên hỗn loạn!


      Tại sao khi nghe những lời , dẫu biết là giả mà lại càng lún sâu vào?


      Quần áo người Kỳ Hinh bị cởi ra, hơi run lên.


      Khi nhìn vào khuôn mặt tuấn trước mắt, đôi mắt trở nên mông lung.


      Lăng Thiếu Đường nở nụ cười đầy chiều, đôi mắt thâm thúy nhìn Kỳ Hinh chăm chú.


      Kỳ Hinh hít sâu hơi, đây là người có thể nắm giữ mọi thứ, người đàn ông đứng cao quan sát mọi người, nhìn vào mắt , cảm thấy hô hấp cũng còn là của mình nữa!


      xinh đẹp của Kỳ Hinh hằn in nét trong mắt Lăng Thiếu Đường, đôi mắt thấp thoáng dục vọng to lớn.


      - Hinh Nhi...


      Lúc này hoàn toàn đâm xuyên qua cơ thể , cuồng dã gọi tên , khuôn mặt tuấn đầy thỏa mãn.


      Trong phòng, bầu khí đầy tình ái tràn ngập mọi nơi.



      Hết hồi 6 ~

    5. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      HỒI 7: CUỘC CHIẾN DỤC VỌNG


      CHƯƠNG 96: PHÍA SAU MẢNH MAI




      Kỳ Hinh chính thức bắt đầu gia nhập vào cuộc chiến sặc mùi thuốc súng của Lăng thị.


      Cuộc chiến thương trường nhen nhóm niềm tin tất thắng trong .


      Khi những tinh từ các bộ phận nghiệp vụ của Lăng thị tạo thành tổ dự án triển khai hạng mục đấu thầu xuất trước mặt , rốt cuộc mới thấu hiểu điều kiện cơ bản nhất trong việc Lăng thị có thể “xưng vương phương”.


      Lăng Thiếu Đường ngoài việc giỏi mưu bày sách lược cùng nhạy cảm trong lĩnh vực thương mại ra, cộng thêm khả năng lãnh đạo tuyệt đối còn có rất nhiều nhân tài cùng chung sức tạo nên Lăng thị của ngày hôm nay.


      hiểu vì sao Lăng Thiếu Đường lại giao nhiệm vụ trọng yếu như vậy cho phụ trách, nhưng đưa ra quyết định bản thân thể dễ dàng lui bước được.


      May mà còn có tổ dự án toàn những người chuyên nghiệp, còn có cả Lăng Thiếu Nghị cũng tham da nên lại có thêm lòng tin để đối mặt với các đối thủ cạnh tranh.


      Bầu khí căng thẳng bao trùm khắp tập đoàn Lăng thị.


      Mười sáu giờ làm việc liên tục trong hai ngày, có thể ngoài việc ăn và ngủ ra lúc này Kỳ Hinh cũng vùi đầu vào công việc.


      Bóng đêm bao trùm khắp thành phố, bầu khí nồng đậm tạo nên dư vị ám muội cho chốn thành thị phồn hoa.


      Thành phố về đêm có đủ các loại người, hoặc bận rộn, hoặc nhàn rỗi, hoặc mưu sinh hoặc tìm thú tiêu khiển...


      Trong phòng họp của Lăng thị, dường như mọi người lại tiếp tục thức trắng đêm.


      Ánh trăng xuyên qua lớp cửa kính thủy tinh soi rọi vào trong phòng, ánh đèn thủy tinh như nhảy nhót cùng ánh trăng tạo nên thứ ánh sáng tao nhã sắc màu.


      Kỳ Hinh ngồi ở ghế chủ trì, ngừng lật giở tài liệu trong tay, hai bên là nhóm những tinh trong việc thực đấu thầu quốc tế.


      - Tốt lắm, tài liệu này về cơ bản ổn, mọi người cũng vất vả rồi, nhưng tôi muốn chúng ta phải tiến hành phân tích về lợi ích và tìm ra hướng đầu tư có hiệu quả. Peter, hai ngày có vấn đề gì với chứ?


      Đôi mắt của Kỳ Hinh lúc này sáng lấp lánh như đôi mắt của nữ cường nhân.


      - thành vấn đề, tôi xác định lại nguồn tài nguyên, nhân lực và chi phí áp dụng sau khi trúng thầu, phân tích và đưa ra hướng đầu tư có hiệu quả. Hai ngày sau tôi đưa bản kế hoạch ràng!


      Người đàn ông được gọi là Peter lập tức .


      - Ok!


      Kỳ Hinh gật đầu.


      Chiếc áo sơ mi màu đen càng tôn lên dáng hình hoàn mỹ của .


      Mái tóc dài bình thường được xõa ra giờ được búi lên đơn giản, càng lộ năng động và gọn gàng.


      Phần cổ áo hơi mở ra để lộ xương quai xanh khêu gợi, viên kim cương sáng đến chói mắt cũng lộ dưới chiếc cổ tao nhã, càng tăng thêm sức hấp dẫn trong ánh mắt của đàn ông.


      Nhưng, toàn bộ những người đàn ông có mặt trong tổ dự án đấu thầu này ngoài việc nhìn Kỳ Hinh bằng ánh mắt kinh ngạc ra trong mắt còn có tán thưởng và bội phục.


      Mỗi thành viên trong tổ dự án có thể đều là những nhân tài hiếm có thế giới, là những tinh làm việc trong những lĩnh vực đòi hỏi chuyên môn rất cao.


      Lần đầu tiên khi bọn họ gặp được Lăng chỉ định, tất cả hẹn mà gặp đều cảm thấy ngạc nhiên.


      xinh đẹp này có bản lĩnh thế nào mà lại có thể khiến Lăng yên tâm giao hạng mục quan trọng như vậy cho ấy phụ trách? chỉ có thể, ngay cả phó tổng giám đốc cũng muốn phối hợp cùng ấy.


      Nhưng, chỉ trong vòng ngày, tất cả bọn họ đều tâm phục khẩu phục.


      Nếu Lăng là người điên cuồng trong công việc Kỳ Hinh phải gọi là “con ma làm việc”.


      chỉ trong thời gian ngắn có thể thích ứng cùng tác phong làm việc của bọn họ mà còn đưa ra những ý kiến đầy tính sáng tạo và những ý tưởng có lợi cho tổ dự án.


      Chỉ trong vòng vài ngày, mọi người đều nghe theo sắp xếp của Kỳ Hinh.


      Bởi vì bọn họ phát ra này có trí nhớ, năng lực và hiệu suất làm việc cực kì cao, vậy nên ngay cả nhóm tinh bọn họ cũng thể theo kịp .


      Bóng đêm đen như mực nhuộm đen cả tòa nhà.


      người kiềm chế nổi, ngáp cái.


      Kỳ Hinh ngẩng đầu lên, nhận ra nét mệt mỏi mặt mọi người.


      Cũng phải, mấy ngày rồi bọn họ đâu có được ngủ đủ giấc.


      Kỳ Hinh cất giọng đầy áy náy: “Hôm nay đến đây thôi, mọi người cần tăng ca nữa, về nhà nghỉ ngơi !”


      Mệnh lệnh của khiến cả tổ dự án cảm thấy ấm lòng.


      Bọn họ cùng Kỳ Hinh đứng dậy vươn vai, tuy rằng áp lực công việc rất lớn nhưng tâm trạng mọi người rất thoải mái.


      Sau khi tiễn mọi người ra về, Kỳ Hinh quay lại văn phòng, ngồi xuống ghế, nghỉ ngơi lát.


      Nhưng ngủ nổi, vì còn số việc phải hoàn thành trong hôm nay.


      - Sao thế, cho mọi người về, còn mình ở lại làm ca đêm à?


      Lăng Thiếu Nghị đẩy cửa bước vào.


      Dáng người của ta cũng cao lớn giống Lăng Thiếu Đường, toàn thân toát ra nét hấp dẫn riêng của đàn ông.


      mặt ta là nụ cười ôn hòa, khiến người ta nhìn vào có cảm giác vui vẻ, hơn nữa vẻ mặt Lăng Thiếu Nghị hề có chút mỏi mệt nào.


      ta cũng giống Lăng Thiếu Đường, điển hình cho kiểu người cuồng công việc!


      - Em còn suy nghĩ về vấn đề tiếp đón nhóm tổ chức đấu thầu, dù sao bọn họ cũng đều là quan chức chính phủ!


      Kỳ Hinh nở nụ cười tươi.


      Sau đó, ngón tay mảnh khảnh của giơ lên day day trán.


      Lăng Thiếu Nghị cười lắc đầu, ánh mắt đầy trìu mến.


      ta đến trước mắt Kỳ Hinh, cánh tay dài duỗi ra, tắt máy tính của .


      Sau đó thân hình cao lớn chắn trước mặt Kỳ Hinh.


      - Này, Thiếu Nghị, làm gì vậy?


      Kỳ Hinh ngước mắt nhìn Lăng Thiếu Nghị đứng trước mặt, sốt ruột hỏi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :