1. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

eBook Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Ân Tầm (Full 255c)

Thảo luận trong 'eBook Ngôn Tình'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      CHƯƠNG 87: VIÊN HOÀN VŨ TẶNG HOA



      Lăng Thiếu Đường chỉ uống hớp rượu.


      Lần này, Kỳ thị có thể đấu thầu thành công, biết Kỳ Hinh ra mức giá đấu thầu của Lăng thị, nhưng đây cũng là dự liệu trong lòng .


      Vì phần tài liệu này là do cố tình bảo thư ký kẹp vào trong tập tài liệu, nếu chưa bước chân vào hội đồng quản trị, sao Kỳ Hinh có thể cầm được tập tài liệu liên quan đến các quyết sách của Lăng thị chứ?


      có hứng thú cùng Tề thị cướp đoạt việc tranh đấu quyền phát triển mảnh đất đó, có lẽ trong tiềm thức của mình, muốn giúp đỡ Kỳ thị.


      Nếu Kỳ Hinh biết mọi chuyện, liệu có cho rằng đùa giỡn ?


      Nghĩ đến đây, khóe môi khêu gợi của Lăng Thiếu Đường hơi nhếch lên, ánh mắt lộ ra ý chiều.


      là người phụ nữ của , cần phải hiểu suy nghĩ của .


      đồng ý, hay thù hận cũng được.


      có thể dễ dàng tha thứ cho những hành động làm trong phạm vi nhất định, nhưng…


      Ánh mắt Lăng Thiếu Đường chợt tối sầm lại.


      Nếu vượt qua nhẫn nại của , tuyệt đối dễ dàng bỏ qua cho !


      * * * * *


      Sáng sớm, dường như bầu khí vẫn còn vương mùi sương sớm khiến người ta có cảm giác ngẩn ngơ.


      Kỳ Hinh nhàng đến công ty, từ xa thấy Kelly ôm bó hoa bách hợp tiến về phía mình.


      Mùi hương thơm ngát thoang thoảng đâu đây.


      - Ôi, Kelly, ai tặng hoa cho vậy, đẹp quá!


      Kỳ Hinh cười .


      Qua mấy ngày cùng làm việc, Kỳ Hinh phát ra Kelly là người mau mồm mau miệng, năng lực làm việc rất tốt, có thể gọi là thư ký đắc lực của Lăng Thiếu Đường, sắp xếp công việc đâu ra đấy, kinh nghiệm dạn dày của ấy hoàn toàn trái ngược với độ tuổi còn khá trẻ.


      Nhưng tính cách của ấy lại rất vui vẻ, hề có chút cao ngạo nào.


      Kelly thấy Kỳ Hinh liền nhướn hàng lông mày, cố ý ra vẻ tức giận:


      - Ôi, trêu tôi có phải ?


      Kỳ Hinh hơi sững sờ: “Sao lại thế?”


      Kelly đặt bó hoa vào trong tay Kỳ Hinh, :


      - Tôi nào có số tốt đến mức được đàn ông tặng hoa chứ, là của đó! Chẳng qua là tôi giúp ký nhận thôi!


      Kỳ Hinh nghi hoặc:


      - Của tôi? Ai tặng cơ?


      mở tấm thiệp được cài trong bó hoa ra rồi đọc.


      - Chính là chàng đẹp trai Viên Hoàn Vũ đó. biết , ấy chính là soái ca nằm trong top 3 của Lăng thị đấy!


      Kỳ Hinh cố ý trêu đùa:


      - Top 3 gì thế? Tôi biết ra lại cũng quan tâm đến mấy chuyện này đấy!


      Kelly cười, ra vẻ giận dữ đánh Kỳ Hinh cái:


      - Gì vậy, biết à, ở Lăng thị chúng ta, ngoài Lăng và Chad ra Viên Hoàn Vũ là người tình trong mộng của hầu hết các nhân viên nữ đấy!


      Kỳ Hinh nhìn Kelly, miệng nở nụ cười xấu xa:


      - Ồ, vậy có phải cũng nghĩ như vậy ?


      Kelly trừng mắt nhìn Kỳ Hinh cái:


      - Đúng là đồ đứng đắn! Tôi đâu phải mấy thiếu nữ suốt ngày tương tư chứ? Còn nữa đấy, ý tứ ràng như vậy rồi, lo lắng hả?


      Kỳ Hinh cười lắc đầu:


      - cũng đừng linh tinh. Viên Hoàn Vũ là đàn của tôi hồi học đại học, nếu ấy có ý với tôi còn chờ tới bây giờ mới sao?


      Ánh mắt Kelly lóe lên tia nghi hoặc.


      Kỳ Hinh mím môi, ánh mắt tràn đầy ý cười.


      - Đúng rồi, tôi thấy vẫn nên vứt bó hoa này !


      Kelly có phần lo lắng.


      - Sao thế?


      Kỳ Hinh thấy hơi kỳ lạ liền hỏi.


      - sợ Lăng thấy à?


      câu của Kelly khiến Kỳ Hinh chấn động.


      hơi mất tự nhiên, cụp mắt xuống, giả vờ ngửi hương hoa rồi :


      - Kelly, đâu vậy!


      Kelly thở dài hơi, nhún vai, gì nữa.


      ra ấy thấy rất , Lăng rất khẩn trương trước Kỳ Hinh.


      Kỳ Hinh ôm bó hoa to vào phòng làm việc, ngồi xuống ghế, ánh mắt đăm chiêu nhìn bó hoa, suy nghĩ lại trở nên xa xôi.


      còn nhớ câu Chad bên tai, đừng để cho Lăng thấy.


      Hôm nay, Kelly cũng với những lời này, chẳng lẽ bọn họ đều cho rằng và Viên Hoàn Vũ có gì đó sao?


      coi Viên Hoàn Vũ như trai, từ hồi ở trường đại học như vậy, bây giờ cũng thế.


      Nhưng...


      Kỳ Hinh cười khổ, nếu và Viên Hoàn Vũ có gì cũng đến mức quá đáng quá chứ!


      Lăng Thiếu Đường cho hạnh phúc, chẳng lẽ thể tiếp nhận những người khác được sao?


      Kỳ Hinh thở dài hơi, phát từ sau khi quen biết Lăng Thiếu Đường, rất hay thở dài, cảm giác như sau mỗi lần thở dài, lại già tuổi vậy.


      giờ tâm trạng của chẳng khác nào tâm trạng của bà lão ngoài tám mươi.


      Kỳ thị rốt cuộc cũng đấu thầu thành công mảnh đất, tin tức này vừa được tung ra, ngày thứ hai bắt đầu phiên giao dịch, giá cổ phiếu của Kỳ thị tăng cao, tình thế hoàn toàn được xoay chuyển.


      Rốt cuộc Kỳ Hinh cũng yên tâm phần nào, nhưng...


      Lăng Thiếu Đường, rốt cuộc phải đối mặt với thế nào đây?

    2. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      CHƯƠNG 88: BỊ BẮT GẶP KHI ĂN




      - Kỳ Hinh, bên này!


      Kỳ Hinh vừa đến nhà ăn thấy Viên Hoàn Vũ gọi mình.


      Sau đó, từ chối hướng dẫn của người phục vụ, lập tức bước về phía ta.


      - Học trưởng Viên, sao hẹn em ăn cơm trưa ở nơi xa xỉ thế này?


      Kỳ Hinh cười với Viên Hoàn Vũ.


      Bầu khí yên tĩnh phối hợp nhuần nhuyễn với hoàn cảnh tuyệt đẹp nơi đây, các món ăn trong nhà ăn cũng đều là những món độc nhất vô nhị.


      - Kỳ Hinh, em cần phải lúc nào cũng gọi là học trưởng nữa đâu, nghe khách sáo lắm, cứ gọi là Hoàn Vũ là được rồi!


      Viên Hoàn Vũ đứng dậy, kéo ghế giúp Kỳ Hinh, sau khi ngồi xuống, ta cất giọng nhàng.


      Kỳ Hinh mỉm cười: “Em quen rồi!”


      - Nhưng nếu em nghe lời giận đấy!


      Viên Hoàn Vũ cố ý nghiêm mặt lại.


      - Được rồi, được rồi, sau này em gọi như thế nữa!


      Kỳ Hinh thấy bộ dạng của Viên Hoàn Vũ như vậy, nhịn được cười.


      Viên Hoàn Vũ với Kỳ Hinh: “ hy vọng em thích đồ ăn ở đây, ở đây có đầu bếp người Pháp rất nổi tiếng”.


      Kỳ Hinh gật đầu: “Xem ra em phải ăn nhiều mới được!”


      Viên Hoàn Vũ cười, khuôn mặt tuấn đầy dịu dàng.


      - Đúng rồi, quà tặng em, em nhận được chưa?


      Kỳ Hinh mỉm cười:


      - Chúng ta quen biết nhau lâu rồi, tặng hoa cho em làm gì? Phải đưa cho mấy thích chứ!


      Viên Hoàn Vũ vừa nghe xong vội vàng lên tiếng:


      - , Kỳ Hinh, em hiểu lầm rồi, có người phụ nữ nào khác!


      Kỳ Hinh hơi sững sờ, sau đó nhịn được, bật cười thành tiếng:


      - Hoàn Vũ, sao vậy?


      Viên Hoàn Vũ cũng cảm thấy phản ứng của bản thân có phần quá khích, ta vội xua tay che giấu cảm xúc.


      Kỳ Hinh mỉm cười, :


      - Giờ là tình nhân lý tưởng của ít trong Lăng thị đâu đấy!


      Viên Hoàn Vũ ràng là hiểu Kỳ Hinh gì, ánh mắt hơi ngẩn ra.


      Kỳ Hinh che miệng cười.


      Đôi mắt xinh đẹp lấp lánh, kể lại lời của Kelly cho Viên Hoàn Vũ nghe.


      Nghe xong, Viên Hoàn Vũ bất đắc dĩ lắc đầu, cười.


      ra trong lòng ta chỉ cần có Kỳ Hinh là đủ rồi.


      ta ngước mắt nhìn Kỳ Hinh, ánh mắt đầy dịu dàng.


      - Kỳ Hinh, ra ...


      Kỳ Hinh ở ngay bên cạnh, ta muốn biểu đạt tình của mình ngay.


      Lúc đầu Kỳ Hinh còn lắng nghe Viên Hoàn Vũ chuyện, nhưng đúng lúc mấu chốt lại cảm thấy được tự nhiên.


      cảm thấy cảm giác nguy hiểm ập tới từ phía sau.


      bất giác quay đầu lại.


      Đột nhiên, ánh mắt trừng lớn...


      - Kỳ Hinh, em sao vậy?


      Viên Hoàn Vũ cũng phát ra bất thường của Kỳ Hinh, ta nhìn theo ánh mắt .


      Cách đó xa, Lăng Thiếu Đường dùng bữa với vài người nữa.


      Những người đó đều toát lên vẻ vương giả.


      Kỳ Hinh quay đầu lại, trái tim dần bất ổn.


      - Kỳ Hinh, phải chỉ cần nhìn thấy tổng giám đốc là em sợ thế này rồi chứ? Giờ là giờ ăn trưa, mọi người đều phải làm việc mà!


      Viên Hoàn Vũ hoàn toàn hiểu lầm phản ứng khác thường của Kỳ Hinh.


      Còn Kỳ Hinh hiểu phản ứng của mình.


      Kỳ Hinh run lên, đồng thời trong lòng lại có chút vui mừng.


      về rồi!


      phải nửa tháng sao?


      Sao về sớm như vậy?


      có nhìn thấy ?


      Sao lại như kiểu có tật giật mình vậy?


      Nghĩ đến đây, Kỳ Hinh cảm thấy tâm trạng của bản thân rất hỗn loạn, hoàn toàn để ý tới ánh mắt nóng rực phía sau.


      Lúc này, trong mắt Lăng Thiếu Đường, Kỳ Hinh như đóa hồng hạnh vượt tường, ánh mắt trở nên cực kỳ rét lạnh.


      Hôm nay vừa xuống máy bay, phải đến nhà hàng dùng bữa với mấy vị khách có hẹn từ trước. Ai ngờ vừa mới ngồi xuống, nhìn thấy bóng dáng quen thuộc của Kỳ Hinh.


      Điều khiến cực kỳ tức giận là Kỳ Hinh lại cùng ăn cơm với người đàn ông, vẻ mặt tươi cười.


      lại dám tươi cười với người đàn ông khác!


      phải phải ngoan ngoãn rồi sao?


      Sao lại coi lời như gió thoảng bên tai thế này?


      Chad ở bên cạnh Lăng Thiếu Đường cũng phát ra điều bất thường, ta vội vã nhìn xung quanh, lập tức phát ra Kỳ Hinh cùng dùng cơm với người đàn ông.


      ta thầm cả kinh trong lòng.


      - Chad...


      Lăng Thiếu Đường đột nhiên gọi Chad.


      - Vâng, Lăng! ta là Viên Hoàn Vũ, trước mắt phụ trách mảng tài chính, chủ yếu là thị trường châu Âu.


      Chad lập tức lên tiếng.


      - Ừm!


      Lăng Thiếu Đường hơi gật đầu.


      Ngay sau đó, lại nâng ly với mấy vị khách, vẻ mặt vô cảm.


      Chad thấy Lăng Thiếu Đường khôi phục lại sắc mặt lạnh lùng và khôn khéo, trong lòng khỏi cảm thấy lo lắng cho Kỳ Hinh.


      Kỳ Hinh ngồi ở chỗ cách đó xa đột nhiên lạnh run người, toàn bộ bữa ăn đều trong trạng thái mơ màng.

    3. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      CHƯƠNG 89: BỊ BUỘC TỘI TRONG CUỘC HỌP HỘI ĐỒNG QUẢN TRỊ



      Kỳ Hinh hoàn toàn ngờ khi mình lại được họp cùng các cổ đông của Lăng thị sớm như vậy.


      Nhóm cổ đông của tập đoàn Lăng thị đều phải là những người “dễ chơi”, rốt cuộc Kỳ Hinh cũng hiểu được điều này.


      Khi vừa trở lại văn phòng, Kelly gõ cửa vào.


      - Kỳ, hôm nay Lăng bảo đến tham dự họp hội đồng quản trị.


      Kỳ Hinh sửng sốt, trong lòng cảm thấy bất an.


      Sao có thể được tham dự cuộc họp hội đồng quản trị chứ?


      Khi theo Kelly đến phòng hội nghị, cảm thấy cực kì áp lực.


      Từng hơi thở hít vào cũng thấy khó khăn.


      Căn phòng hội nghị rất to, ánh đèn thủy tinh lạnh lùng tản ra những tia sáng chói dường như khiến Kỳ Hinh đau mắt.


      Sắc mặt của các cổ đông rất khó coi, dường như giấu phía sau là tức giận.


      Người ngồi vị trí chủ tịch là người vừa công tác về, Lăng Thiếu Đường.


      Bên tay phải của là trợ lý hành chính đặc biệt, Chad; còn bên tay trái là Lăng Thiếu Nghị lâu thấy.


      Ánh mắt của nhóm cổ đông đều đổ dồn về phía Kỳ Hinh khiến cảm thấy nao nao.


      đưa mắt nhìn về phía Lăng Thiếu Đường.


      Lăng Thiếu Đường hơi nhếch môi lên, ngước mắt với Kelly:


      - Kelly, sắp xếp ghế để Kỳ Hinh ngồi cạnh tôi!


      Kelly trầm ổn gật đầu.


      Trong lòng Kỳ Hinh thầm kinh hãi.


      Cùng lúc đó, cũng nghe được những tiếng hít thở sâu của các cổ đông.


      Sau khi ngồi xuống, liếc ánh mắt nghi hoặc về phía Lăng Thiếu Đường.


      Ánh mắt Lăng Thiếu Đường hết sức cương quyết, hơi nghiêng người:


      - Em chỉ cần ngồi nghe là được rồi, cần phát biểu ý kiến gì cả!


      Hành động cúi người thầm bên tai Kỳ Hinh trông cực kỳ ám muội nhưng lời lại như ra mệnh lệnh.


      Kỳ Hinh khỏi kinh ngạc.


      Nhưng đúng lúc này, cổ đông họ Từ lập tức cao giọng lên tiếng:


      - Thiếu Đường, cậu làm vậy là đúng với quy định!


      - Đúng vậy, Thiếu Đường, chúng ta vừa hay tin Kỳ thị cướp mất mảnh đất thuộc khối chính phủ!


      Các cổ đông khác thấy có người lên tiếng liền nhao nhao phụ họa theo.


      Kỳ Hinh vừa nghe xong hiểu nội dung cuộc họp này là gì, trong lòng thầm bồn chồn yên.


      - Quy định?


      Lăng Thiếu Đường nhướn mày nhìn các cổ đông.


      - Chú Từ, quy định trong lời chú là do ai định ra?


      Giọng lạnh lùng lập tức vang vọng khắp phòng hội nghị.


      Nhất thời, bầu khí bao trùm căn phòng như bị đông lạnh lại.


      - Thiếu Đường, cháu như vậy là đúng rồi! Lần này mảnh đất của chính phủ được đưa ra đấu thầu, tại sao Kỳ thị lại thắng được Lăng thị? Chúng tôi có lý do để nghi ngờ ngồi cạnh cháu!


      Người vừa lên tiếng là cổ đông Vương, ông ta theo Lăng thị nhiều năm nên lời tương đối có sức nặng.


      Cả người Kỳ Hinh khẽ run lên.


      Quả nhiên, chuyện này căn bản là chẳng thể lừa được bất kỳ ai, tất cả mọi người đều phải kẻ ngốc, sao có thể nhận ra chứ?


      ra, khi làm vậy nghĩ tới hậu quả rồi!


      Kỳ Hinh cắn môi, chuẩn bị lên tiếng giải thích, nhưng bàn tay lại truyền đến cảm giác ấm áp.


      Bàn tay to lớn ấy lập tức nắm chặt lấy tay .


      - Ý bác Vương đây là, Kỳ Hinh ăn trộm tài liệu mật của Lăng thị ư?


      Lăng Thiếu Đường lạnh lùng nhìn cổ đông tên Vương, giọng hết sức thờ ơ.


      Bàn tay to của ở dưới bàn hội nghị nắm chặt lấy bàn tay nhắn lạnh toát của Kỳ Hinh.


      Trong lòng Kỳ Hinh run lên, cúi đầu xuống nhìn tay, sau đó lặng lẽ ngẩng đầu lên, nhìn khuôn mặt hề có chút xao động nào của Lăng Thiếu Đường.


      biết định làm gì.


      Nhưng, lúc này đây, cảm thấy rất an toàn.


      - Thiếu Đường, chẳng lẽ cháu thấy kỳ lạ sao? Tại sao Kỳ thị lại biết về giá thầu mà Lăng thị đưa ra, rồi chỉ đưa ra mức giá cao hơn đúng 100 vạn đô la? Nếu là vô tình quá gượng ép rồi!


      Cổ đông Vương cất giọng châm chọc.


      Lăng Thiếu Đường nhếch đôi môi mỏng lên, ánh mắt lóe lên ý cười, cúi người với Kỳ Hinh:


      - Ăn trộm tài liệu mất là hành vi phạm pháp trong thương mại, Hinh Nhi, em ngốc đến mức vậy à?


      Kỳ Hinh ngẩng đầu lên nhìn Lăng Thiếu Đường, đầu óc hoàn toàn trống rỗng.


      Sau đó, khóe môi Lăng Thiếu Đường nở nụ cười lạnh như băng, đưa mắt sang nhìn Chad:


      - Chad, cậu giải thích với các vị cổ đông đây , công việc trong ba tháng này của Hinh Nhi là gì?


      - Vâng, Lăng!


      Chad lập tức lên tiếng.


      Sau đó, đưa mắt nhìn hai cổ đông vừa lên tiếng, chậm rãi lượng công việc của Kỳ Hinh.


      Sau khi xong, Lăng Thiếu Đường đưa mắt nhìn các cổ đông:


      - Trong nửa tháng sau, Kỳ Hinh chỉ có quyền được tiếp cận với các hạng mục kinh doanh trong vòng năm năm qua của Lăng thị, thử hỏi sao ấy có thể thấy được các quyết sách tương lai chứ? Trừ khi…


      Lăng Thiếu Đường kéo dài giọng, ánh mắt lóe lên tia sắc lạnh:


      - Trừ khi là tôi tự mình đưa Kỳ Hinh xem! Bác Vương, ý của bác là thế à?


      Lời của đầy nghiêm túc và lạnh lẽo, đâm thẳng vào lòng cổ đông Vương.


      Trong lòng ông ta run lên:


      - , tôi có ý này, Thiếu Đường sao có thể bán đứng Lăng thị được chứ!


      xong, ông ta nở nụ cười xấu hổ.


      Sau đó, những cổ đông khác cũng cười trừ.

    4. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      CHƯƠNG 90: CHUYỂN GIAO CỔ PHẦN CÔNG TY VÀ LÀM NHÓM TRƯỞNG DỰ ÁN




      - Thiếu Đường, ra cũng trách chúng ta nghi ngờ được, vì chúng tôi thấy con của Kỳ Chấn Đông ngồi đây, đương nhiên là phải đặt dấu chấm hỏi rồi!


      cổ đông lên tiếng.


      Sắc mặt Kỳ Hinh tối sầm lại, cắn cắn môi.


      Vẻ mặt tuấn như được điêu khắc của Lăng Thiếu Đường vẫn hết sức vô cảm, bàn tay to nắm chặt tay Kỳ Hinh cũng hề buông lỏng.


      - ấy ngồi đây có gì kỳ lạ? Vì ấy cũng là trong những cổ đông của Lăng thị!


      Câu của Lăng Thiếu Đường như quả bom nguyên tử nổ tung.


      Kỳ Hinh cả kinh, quên cả hô hấp!


      gì?


      Sao lại trở thành cổ đông?


      điên rồi sao?


      - Thiếu Đường, cậu gì vậy? Cậu hãy đưa ra lời giải thích hợp lý !


      Các cổ đông khác kiềm chế được, ào ào lên tiếng.


      Lăng Thiếu Đường gì, chỉ đưa mắt nhìn luật sư của tập đoàn.


      Luật sư gật đầu hiểu ý, sau đó, cầm tập tài liệu trong tay lên, với mọi người: “Căn cứ vào quyết định của Lăng Thiếu Đường, ấy tự nguyện chuyển nhượng 2% cổ phần trong tay mình cho Kỳ Hinh, trong tay tôi là tập tài liệu có hiệu lực pháp lý được ký!”


      - Cái gì?


      Các cổ đông hoàn toàn kinh ngạc.


      Còn đầu óc Kỳ Hinh hoàn toàn trống rỗng, thể suy nghĩ được gì nữa!


      Lăng Thiếu Nghị cũng bị tin tức này làm cho chấn động, ta ngơ ngác nhìn Kỳ Hinh.


      - Thiếu Đường, chuyện này…


      Cổ đông Vương đưa mắt nhìn Kỳ Hinh, ông ta cảm thấy việc quá đột ngột.


      ràng tin tức này khiến mọi người hoàn toàn chấn động.


      - Chẳng lẽ mọi người quên đám cưới hai năm trước giữa Lăng thị và Kỳ thị rồi sao? Kỳ Hinh là vợ của Lăng Thiếu Đường tôi, như vậy ấy cũng có quyền nắm cổ phần của Lăng thị, tôi làm vậy quá đáng làm hả? Thưa bác Vương?


      Lăng Thiếu Đường nhàng lên tiếng, nhưng ánh mắt cực kì bức người.


      Vợ ư?


      Kỳ Hinh đưa tay lên che miệng lại, liếc ánh mắt khó tin nhìn Lăng Thiếu Đường.


      Chẳng phải chỉ coi là tình nhân thôi sao?


      Các cổ đông còn gì để , bọn họ đều biết về chuyện hôn lễ của Lăng thị. Nhưng chuyện có liên quan đến Lăng Thiếu Đường và Kỳ Hinh đều được giữ kín, bởi vậy, hôm nay Lăng Thiếu Đường quyết định như vậy mới khiến bọn họ khiếp sợ.


      - À, chỉ cần là quyết định của Thiếu Đường chúng ta gặng hỏi nữa. Cháu cũng biết đấy, các cổ đông chỉ quan tâm phần nhiều đến lợi ích thôi!


      Cổ đông Vương vội vàng hòa giải.


      Các cổ đông khác liên tục gật đầu.


      Lăng Thiếu Đường cười lạnh: “Theo tôi được biết trong hai năm qua, túi tiền của mọi người dày lên ít. Nếu có ai cho rằng Lăng Thiếu Đường tôi đủ tư cách ngồi ở vị trí này chỉ cần có thể chọn được người thích hợp, Lăng Thiếu Đường tôi lập tức nhường chỗ!”


      - Ấy Thiếu Đường, cậu quá lời rồi! Tất cả mọi người đều biết cậu là người có tư cách nhất để tiếp quản Lăng thị, thành tích hàng năm của tập đoàn có viết bảng vàng cũng đủ chỗ, ngoài cậu ra làm gì có ai thích hợp hơn chứ? Mọi người có phải ?


      Cổ đông Từ vội vàng .


      Các cổ đông khác cũng lau mồ hôi lạnh trán, vội vàng phụ họa.


      Bọn họ đều nhìn thấy bàn tay to của Lăng Thiếu Đường nắm tay Kỳ Hinh, cũng ngầm hiểu đó là người phụ nữ thích, bọn họ đâu có quyền can thiệp vào. Chỉ cần mọi người đều kiếm được tiền chẳng có vấn đề gì hết.


      - Tốt!


      Lăng Thiếu Đường dựa người vào ghế, sau đó kéo bàn tay của Kỳ Hinh đặt đùi mình.


      Kỳ Hinh càng thêm ngượng ngùng, cảm thấy ánh mắt của các cổ đông đều đổ dồn về phía mình, khiến cảm thấy hoảng sợ.


      Kỳ Hinh có thể cảm nhận được cảm giác ấm áp truyền đến từ bàn tay, thậm chí còn cảm nhận được vững chãi và cứng rắn từ đôi chân của Lăng Thiếu Đường.


      Hôm nay sao vậy?


      Tại sao lại kỳ lạ như thế?


      - Mọi người đều thương trường là chiến trường, cho nên chuyện liên quan đến mảnh đất Kỳ thị đạt được nhắc lại nữa, nhưng Lăng thị tuyệt đối chịu bất kỳ tổn thất gì!


      Giọng trầm thấp của Lăng Thiếu Đường lộ quyết đoán.


      - Đúng vậy, chúng tôi đương nhiên tin tưởng vào năng lực của Thiếu Đường!


      Lăng Thiếu Đường uống hớp trà xanh rồi tiếp tục : “Trong hai tháng tới, hạng mục trọng điểm của Lăng thị liên quan đến những điểm bị động đất thế giới. Đây là hạng mục kinh doanh nhất định phải thực , mục tiêu giành được quyền trùng tu những nơi bị thảm họa”.


      Vẻ mặt của đám cổ đông đầy vui vẻ, tuy bọn họ chú trọng đến lợi ích nhưng cũng phải là những người chỉ biết có tiền. Có thể trở thành cổ đông của Lăng thị năng lực và tầm nhìn của bọn họ cũng đều tài trí hơn người.


      Thực trùng tu lại những công trình bị thảm họa phá hỏng là món thịt béo bở trong mắt các công ty tập đoàn thế giới. Chỉ cần giành được quyền này có thể gọi là số lợi ích thu được nhiều đến vô kể.


      Lăng Thiếu Đường thu hết toàn bộ biểu cảm của đám cổ đông vào trong mắt, sau đó đặt tách trà trong tay xuống, : “Nhóm trưởng của dự án này, tôi quyết định là Kỳ Hinh!”


      Các cổ đông lập tức dồn ánh mắt về phía Kỳ Hinh.


      Kỳ Hinh kinh ngạc nhìn Lăng Thiếu Đường.


      điên rồi sao?


      Sao lại giao dự án quan trọng như vậy cho phụ trách?


      Suy nghĩ của Kỳ Hinh cũng chính là suy nghĩ của cac cổ đông, bọn họ bắt đầu cảm thấy lo lắng cho túi tiền của mình. Nếu Lăng Thiếu Đường tự mình thực bọn họ chẳng lo lắng chút nào.


      - Thiếu Đường, cháu thấy lo sao? Tất cả mọi người đều biết hạng mục này chỉ có mình Lăng thị muốn giành được, mà cả ba tập đoàn Hoàng Phủ, Lãnh thị và Cung thị cũng đều muốn có. Chúng tôi nghi ngờ năng lực của Kỳ Hinh nhưng dù sao đây cũng là hạng mục mang tính quốc tế, thể để xảy ra sơ suất được.


      Cổ đông Vương gián tiếp bày tỏ nỗi lo lắng của mình.


      Lăng Thiếu Đường gì, chỉ nhàn nhã cầm tách trà lên uống rồi đặt xuống bàn.


      Thư ký Kelly lập tức phát cho mọi người tài liệu, sau đó : “ Lăng quyết định thay đổi các thành viên tham gia dự án, chúng ta điều động những tinh từ các bộ phận trong tập đoàn, thành lập tổ dự án để phối hợp với Kỳ”.


      Các cổ đông liên tục gật đầu.


      - cả, việc bên Thụy Sĩ của em cũng xong, em có thể giúp Kỳ Hinh!


      Lăng Thiếu Nghị với Lăng Thiếu Đường.


      Lăng Thiếu Đường nhìn em trai, khóe môi hơi mím lại, ánh mắt cũng lóe lên tia sáng khiến người ta nắm bắt được: “Được, nếu Thiếu Nghị có hứng thú tôi cũng đồng ý! Để Thiếu Nghị giúp đỡ Kỳ Hinh mọi người chắc hẳn là đều yên tâm”.


      với các cổ đông.


      - Đương nhiên, đương nhiên rồi, đây gọi là hổ phụ sinh hổ tử, hai cậu con trai của ông Lăng đều là bậc kỳ tài trong giới, chúng tôi chắc chắn là yên tâm được rồi.


      Cổ đông Từ liên tục .


      Lăng Thiếu Đường gì, chỉ nở nụ cười nhạt, bàn tay to của vẫn nắm chặt bàn tay bé mềm mại của Kỳ Hinh, hề thả lỏng giây nào.

    5. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      CHƯƠNG 91: TƯƠNG TƯ



      Kỳ Hinh lặng lẽ ngồi ghế, hề câu nào.


      Con ngươi đen láy dường như hề có chút gợn sóng nào, giống pho tượng búp bê như pha lê, tràn ngập mộng ảo và xinh đẹp.


      Từ lúc hội nghị kết thúc đến giờ, cảm thấy hơi bối rối, có quá nhiều vấn đề được đưa ra khiến nhất thời chưa tiêu hóa hết được.


      nhíu mày lại, đôi môi xinh đẹp như cánh hoa đào nở rộ khiến người ta chỉ muốn hôn lên đó.


      suy nghĩ rất nhập tâm, đến mức Lăng Thiếu Đường vào lúc nào cũng chẳng biết.


      Lăng Thiếu Đường khoanh hai tay trước ngực, từ cao nhìn xuống, buồn cười khi nhìn thấy Kỳ Hinh như bước vào cõi tiên.


      nghĩ cái gì biết?


      Nhập tâm đến vậy!


      Sau đó, lập tức đưa mắt nhìn sang bó hoa bách hợp đặt bàn làm việc của Kỳ Hinh.


      Hương hoa dịu lượn lờ trong bầu khí giữa hai người, khiên đôi mắt đầy ý cười của Lăng Thiếu Đường lập tức trở nên lạnh như băng.


      Bó hoa bách hợp xinh đẹp trong mắt trở thành cái gai.


      Sau đó, còn kiên nhẫn được nữa, lập tức gõ mạnh tay lên bàn làm việc của Kỳ Hinh.


      Cốc! Cốc! Cốc!


      Tiếng gõ vang lên, kéo Kỳ Hinh về với thực tại.


      - A…


      ràng là Kỳ Hinh bị giật mình!


      Khi thấy Lăng Thiếu Đường đứng nhìn mình từ cao xuống, ánh mắt có chút vui, Kỳ Hinh bỗng ngồi thẳng người lên, ánh mắt lộ kinh ngạc: “… sao gõ cửa mà vào?”


      ràng việc Lăng Thiếu Đường đột nhiên xuất khiến Kỳ Hinh vui.


      Lăng Thiếu Đường nhếch hai hàng lông mày, hai tay chống lên bàn làm việc, cả người hơi nghiêng về phía trước.


      Chỉ trong nháy mắt, hơi thở đàn ông lập tức bủa vây lấy Kỳ Hinh.


      - Tôi gõ cửa rồi, chẳng qua là tình nhân mê người này của tôi vào cõi thần tiên, nghe thấy mà thôi!


      Ngay sau đó, mím môi lại.


      Kỳ Hinh bật giác rụt người lại, tránh khỏi hơi thở của Lăng Thiếu Đường.


      - Tôi… tôi hiểu!


      ngẩng đầu, lẩm bẩm.


      Đôi mắt trong veo như làn nước của ngước lên nhìn Lăng Thiếu Đường.


      Đôi mắt như chim ưng của Lăng Thiếu Đường lộ dịu dàng.


      - hiểu cái gì?


      điềm nhiên hỏi.


      - Tất cả mọi chuyện hôm nay!


      Kỳ Hinh lên tiếng.


      Tất cả mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay khiến Kỳ Hinh cực kỳ chấn động, rất muốn được nghe Lăng Thiếu Đường giải thích.


      - Hả?


      Lăng Thiếu Đường nở nụ cười xấu xa, khóe môi cong lên đường cong hấp dẫn.


      lập tức vòng qua bàn làm việc, bước vài bước tới trước mắt Kỳ Hinh, tay vòng lấy ôm , cùng ngồi ghế làm việc.


      - A…


      Trái tim Kỳ Hinh đập “thịch” tiếng, ánh mắt cũng bắt đầu trở nên mất tự nhiên.


      Lăng Thiếu Đường vùi đầu vào trong mái tóc của Kỳ Hinh, chóp mũi hít hà hương thơm và cảm nhận cảm giác mềm mại nơi cổ của .


      Hương thơm lâu được ngửi lần nữa thấm vào trong hơi thở của , theo từng nhịp thở len lỏi vào trong lòng .


      Kỳ Hinh muốn đẩy Lăng Thiếu Đường ra.


      Nhưng lại bị hai tay Lăng Thiếu Đường kìm chặt, thể động đậy, chỉ có thể chấp nhận cảm giác Lăng Thiếu Đường mang lại cho bản thân.


      - đừng như vậy!


      hơi gượng gạo.


      Đôi môi nóng bỏng của sát lại gần tai , đôi mắt đen của Lăng Thiếu Đường trong nháy mắt cũng trở nên thâm trầm.


      - Nhớ tôi ?


      Giọng trầm mang theo hơi thở nam tính nóng cháy vang lên bên tai Kỳ Hinh, giọng điệu vừa gợi cảm lại vừa thô cát.


      Hô hấp của Kỳ Hinh bắt đầu trở nên dồn dập, hơi quay mặt , bàn tay bé cũng chặn lại trước ngực Lăng Thiếu Đường.


      - , nhớ!


      - ?


      Lăng Thiếu Đường hơi ngẩng đầu lên, đôi mắt đen của dần nhiễm màu dục vọng.


      Kỳ Hinh cực kì căng thẳng.


      Trời ơi!


      Đừng như vậy chứ!


      Đây là phòng làm việc của , muốn ở đây cũng tràn ngập hương vị của Lăng Thiếu Đường đâu!


      - !


      Kỳ Hinh cụp mắt xuống, cắn môi .


      đỉnh đầu vang lên tiếng cười nhạo của Lăng Thiếu Đường.


      - Tôi cho rằng khi chuyện phải nhìn vào mắt của đối phương mới là biểu của việc biết phép lịch !


      Sau đó, bàn tay của lại bắt đầu tìm tòi, lướt da thịt mềm mại của khiến thể nhìn vào hai mắt .


      Ánh mắt Kỳ Hinh vụt qua tia hoảng loạn, trong lòng cũng cảm thấy rất bồn chồn!


      - Đúng là bé thích gạt người!


      Khóe miệng Lăng Thiếu Đường cong lên nụ cười, cúi đầu, dùng môi bịt kín bất lực của Kỳ Hinh.


      Dường như cách xa nhau cả trăm năm, Lăng Thiếu Đường ra sức hưởng thụ ngọt ngào và thơm tho của .


      cuồng nhiệt hôn lên đôi môi như cánh hoa của Kỳ Hinh, bá đạo cạy mở hai hàm răng của ra, buộc phải hé miệng nghênh đón , để có thể xâm lược đôi môi sâu hơn nữa.


      Răng môi giao hòa, hơi thở hỗn loạn, nụ hôn này dường như kéo dài vĩnh viễn, chẳng bao giờ kết thúc.


      Đôi tay lại càng ôm chặt lấy cơ thể mềm nhũn của .


      Sóng triều cuồng nhiệt bỗng chốc chôn vùi Kỳ Hinh.


      Khi Lăng Thiếu Đường hôn lên môi, ý thức của bắt đầu trở nên xa vời, vô lực tựa người vào ngực Lăng Thiếu Đường, tiếp nhận mạnh mẽ của

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :