1. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

eBook Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Ân Tầm (Full 255c)

Thảo luận trong 'eBook Ngôn Tình'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      CHƯƠNG 58: THỰC VÀ CỔ TÍCH




      Edit: BB[o]@

      ---------------------



      Lăng Thiếu Đường nở nụ cười quỷ dị. Vừa dứt lời, ra tay nhanh như chớp, siết chặt khuôn mặt rồi lại hôn ngấu nghiến.



      Thân hình khỏe mạnh của cũng như ngọn lửa bừng bừng…



      Có trời mới biết hề có ý này, chỉ là phản ứng của Kỳ Hinh khiến rất tức giận.



      … Đừng như vậy!



      Kỳ Hinh càng vặn vẹo người muốn tránh thoát! hoảng sợ! Người đàn ông ác ma này lại ở ngay chỗ này… , tuyệt đối thể!



      Nhưng người tài xế ngồi ở phía trước lại hề có động tĩnh gì! Có lẽ vì ở giữa có lớp kính ngăn cách nhưng người tài xế vẫn cảm nhận được phía sau có điểm bất thường, nhưng ta cũng có can đảm để quay đầu lại xem có chuyện gì.



      Dường như nhìn thấu sợ hãi của , Lăng Thiếu Đường giễu cợt:



      - Sao? Hôm nay tôi làm nhiều chuyện cho như vậy, thể khiến chủ động ngã vào lòng tôi sao?



      Cảm giác nhục nhã lại lần nữa đâm thẳng vào trái tim Kỳ Hinh! Đúng là tên ác ma vô tâm vô phế! cứ nhất quyết phải hạ nhục , dẫm đạp lên thế ư?



      Khi bàn tay to của bắt đầu cởi cúc áo, Kỳ Hinh kích động bắt lấy tay , quát to:



      - Đừng! Đừng ở đây…



      Lăng Thiếu Đường hứng thú nhìn khuôn mặt đỏ bừng của , thấy luống cuống chân tay sửa sang lại quần áo, liền nhếch mép cười.



      Nụ cười tà vô cùng hấp dẫn!



      - Giờ tôi tha cho em, nhưng đêm nay em phải bồi thường gấp bội cho tôi!



      Nụ cười tà mị ngày càng sâu hơn, hứng thú khi nhìn thấy Kỳ Hinh khiếp sợ.



      Khi chiếc xe chậm rãi dừng lại trước ngôi biệt thự đảo, luồng ánh sáng từ bên trong bỗng chốc làm sáng bừng cả căn biệt thự.


      - Oa!



      Kỳ Hinh kinh ngạc! thấy tất cả đèn trong căn biệt thự đều được bật sáng làm nó nổi bật lên giữa đêm đen đặc!



      Trời ơi! là đẹp! Quá đẹp!



      Căn biệt thự màu trắng như tuyết hệt như tòa lâu đài trong thế giới cổ tích, cánh cổng rộng lớn và xa hoa chậm rãi mở ra, hàng cây hai bên treo đèn như những con đom đóm tạo ra luồng ánh sáng màu tím nhạt bao phủ khắp căn biệt thự.



      Lối chính giữa vào căn biệt thự được lát gạch, mấy nghìn cánh hoa hồng phủ đầy đường tạo thành con đường đầy hoa hồng trải dài.



      Kỳ Hinh cảm thán, ngờ căn biệt thự lại giống như trong cổ tích thế này.



      quay sang nhìn Lăng Thiếu Đường! Chẳng lẽ cũng là do sắp xếp?



      Lăng Thiếu Đường mỉm cười, bàn tay to siết chặt eo Kỳ Hinh, ý bảo hãy bước lên con đường trải đầy hoa hồng phía trước.



      Kỳ Hinh rụt rè bước lên! Khi dẫm lên những cánh hoa, cảm giác mềm yếu khiến khỏi có chút đau lòng.



      Dưới chỉ dẫn của Lăng Thiếu Đường, bước từng bước dọc theo con đường trải đầy hoa hồng, về phía đại sảnh của biệt thự.



      Cánh cửa từ từ được mở ra, bên trong có rất nhiều người làm cũng mặc đồ màu trắng đứng hai bên trong phòng khách.



      Trong đó, có bốn người đẩy chiếc xe chở tháp bánh ngọt mười hai tầng lên! đỉnh của chiếc bánh là hình được làm bằng sô--la.



      Kỳ Hinh nhìn chằm chằm vào đó, sau đó kinh ngạc hô lên.



      Lăng Thiếu Đường thích thú trước phản ứng của Kỳ Hinh.



      - Cái kia… hình kia giống tôi!



      thể tin nổi!



      - Đúng, chính là em! – Lăng Thiếu Đường mỉm cười giải thích!



      - đáng !



      người làm cẩn thận nhấc thanh sô--la ra, Kỳ Hinh quả thực tán thưởng từ tận đáy lòng trước khéo léo của người thợ bánh. Khi thấy thanh sô--la giống hệt mình, cảm thấy rất mới mẻ.



      - Còn có cái này nữa!



      Lăng Thiếu Đường cầm lấy chiếc hộp cực đẹp.



      - Đây là gì? – Kỳ Hinh nghi hoặc hỏi.



      - Mở ra xem biết!



      Kỳ Hinh cầm lấy chiếc hộp rồi mở ra xem.



      Ánh đèn thủy tinh trong ngôi biệt thự chiếu những tia sáng rọi xuống, trong chốc lát hoàn toàn làm lộ thứ đồ bên trong chiếc hộp khiến chói mắt.



      chiếc vòng cổ bằng kim cương cực kì đơn giản nhưng hết sức xa hoa.



      - HarryWinston?



      Xuất thân là con nhà giàu, Kỳ Hinh chỉ cần liếc mắt cũng có thể nhận ra thứ đồ tượng trưng cho thân phận quý tộc này! Đây chính là chiếc vòng mà nữ hoàng Elizabeth, những bậc vương thất quý tộc tìm kiếm, nó có thể lên giàu sang của người đeo nó.



      Nhưng…



      ngắm nhìn chăm chú, càng nhìn càng thấy thợ thủ công rất khéo léo và tinh tế.



      - Chiếc vòng này do chính nhà thiết kế trang sức HarryWinston thiết kế để mừng sinh nhật em, thế giới này chỉ có cái thôi! Để tôi đeo giúp em!



      Lăng Thiếu Đường cầm lấy chiếc vòng cổ rồi ra phía sau lưng Kỳ Hinh, đeo nó lên chiếc cổ trắng ngần của .



      Điểm nổi trội nhất của sợi dây chuyền này chính là nó được làm thủ công, từng hàng đá quý được gắn kết ngay hàng thẳng lối. Nó hề dùng đến chút kim loại hay thứ đồ gì khác mà được ép thành khuôn, những viên đá quý được cắt mài với hình dáng và kích thước giống hệt nhau khiến việc gắn kết chúng vào nhau cực kì tốn thời gian. Khi hoàn thành sản phẩm những viên đá quý hoàn toàn làm nổi bật làn da của người đeo nó, dù ở góc độ nào nhìn vào cũng thấy sáng bóng. Hơn nữa chúng còn có hình hoa, mỗi cánh hoa đều cực kì sinh động.



      Ngón tay Kỳ Hinh lướt qua chiếc vòng cổ, lại đưa mắt nhìn khung cảnh xa hoa xung quanh rồi cười :



      - Đúng như , đối với phụ nữ, là rộng rãi!



      Những lời này biết có được coi là lợi mỉa mai hay ! mỉa mai chính bản thân mình, có lẽ nguyên nhân chính là ở ! thể thừa nhận, phụ nữ chính là động vật cảm tính, trước lãng mạn như vậy, mọi hàng phòng vệ xây nên đều tan rã!



      Ánh mắt sáng rỡ của Lăng Thiếu Đường lóe sáng, cất giọng nhàng bên tai :



      - Chẳng lẽ em nhớ vế sau à? Tôi người phụ nữ đó phải biết lấy lòng tôi ở giường!



      Trái tim Kỳ Hinh thắt lại, đôi mắt Lăng Thiếu Đường lóe lên những tia sáng quen thuộc, biết đêm nay thể chạy thoát!



      Kỳ Hinh rất sợ khi mình đắm chìm trong cảm giác đó nhưng lại phát ra dù là bất cứ khi nào, kể cả tức giận đến mấy Lăng Thiếu Đường cũng đều có cách châm lên ngọn lửa trong ! rất sợ mờ ám này!

    2. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      CHƯƠNG 59: RƯỢU RETSINA




      Edit: BB[o]

      ----------------



      Lăng Thiếu Đường bị biểu cảm của Kỳ Hinh chọc cười, ôm , ngữ điệu cũng hết sức nhàng:



      - Dù thế nào nữa, hy vọng em được vui vẻ! Chúc mừng sinh nhật em!



      vừa dứt lời, chỉ trong nháy mắt, căn biệt thự lại lấp lánh ánh đèn sáng lóa!



      Đồng thời, tiếng nhạc lãng mạn vang lên từ phía vườn hoa!



      Tiếng đàn piano trong như nước hòa cùng với tiếng nhạc giao hưởng khiến buổi tiệc sinh nhật lại càng trở nên đặc biệt.


      Tiếng nhạc du dương cùng những cánh hoa bay bay khiến Kỳ Hinh cực kì ấn tượng.



      Niềm kinh ngạc và vui mừng len lỏi sâu vào trái tim Kỳ Hinh. vốn rất thích hoa, hình ảnh những cánh hoa bay thế này là tuyệt đẹp!



      Kỳ Hinh chạy ra đứng trước ban công của căn biệt thự, đứng phía cao, hoàn toàn có thể ngắm nhìn được cảnh tượng hùng vĩ của biển cả sáng trưng dưới màn đêm.



      Phía trong phía ngoài căn biệt thự đều lấp lánh ánh sáng khiến nó trở nên cực kì tuyệt đẹp.



      Ánh trăng bầu trời cao lúc này biến ảo vô cùng kì diệu dưới bầu trời đêm yên tĩnh.



      Ánh sáng cũng làm sáng rực cả mặt biển, mặt nước in bóng trăng cao, những con sóng dập dờn tiếp nối nhau tạo thành cảnh tượng cực kì lãng mạn.



      Giờ phút này đây, hòn đảo này quả đúng là thiên đường, vô cùng ấm áp và lãng mạn!



      - Cám ơn !


      Kỳ Hinh nhìn Lăng Thiếu Đường rồi lên những lời từ tận đáy lòng! Dù thế nào nữa, hôm nay cũng tạo cho kỷ niệm khó quên trong đời.



      Lăng Thiếu Đường nhìn Kỳ Hinh đứng dưới ánh trăng sáng, kìm lòng được liền cúi người xuống, hai tay siết chặt eo , do dự hôn lên đôi môi gợi cảm của .



      Trái tim Kỳ Hinh hơi rung động, bất giác muốn phản kháng nhưng hành động lại dừng giữa chừng!



      Hôm nay cứ phóng túng lần !



      Kỳ Hinh ngửa mặt lên, đầu óc hoàn toàn trống rỗng!



      Những lần hôn trước đây, gần như đều cưỡng ép , buộc phải làm theo mình! Nhưng lần này nụ hôn của vẫn hết sức cuồng nhiệt, tuy thế lại có phần dụ dỗ! Sau khi buông tha cho đôi môi , lại ôm chặt vào lòng!



      Lăng Thiếu Đường đặt hai tay choàng lên vai , sau đó hai tay ngừng vuốt ve lưng ! Dần dần có thể cảm nhận được xao động quen thuộc, những đường cong cơ thể và mùi hương… thuộc về riêng !



      Đầu lưỡi Lăng Thiếu Đường lại lần nữa tấn công khoang miệng , triền miên dứt!



      Hô hấp hỗn loạn, dồn dập ngừng, hai tay bất giác ôm chặt lấy cổ .



      cảm thấy thể khống chế được nữa, đầu óc hoàn toàn bãi công, toàn bộ ý thức đều trôi dạt về phương nào!



      Gió đêm đảo thổi tới, từng con sóng vỗ vào bờ, dưới bầu trời đêm tuyệt đẹp, bầu khí yên tĩnh và hạnh phúc quanh quẩn bên hai người!



      Sau khi triền miên hồi, Lăng Thiếu Đường mới lưu luyến rời khỏi đôi môi . cầm chặt lấy tay Kỳ Hinh, dường như muốn dẫn dắt cả cuộc đời này!



      - theo tôi!


      cúi đầu , giọng cho phép cự tuyệt!



      Kỳ Hinh ngoan ngoãn theo !



      Sau khi được Lăng Thiếu Đường dẫn ra vườn hoa, chiếc bàn to màu trắng cực kì xa hoa xuất ngay trước mắt , hương thơm của những đóa hoa bách hợp len lỏi vào tận hơi thở của .



      Chiếc bàn này được thiết kế hoàn toàn phù hợp với vẻ phong tình của Hy Lạp.



      Tiếng nhạc vang vọng, ánh nến lãng mạn, Kỳ Hinh và Lăng Thiếu Đường cùng nhau ăn tối!



      - Cạn ly!



      Kỳ Hinh nhìn ly rượu…



      - Em nếm thử !



      Lăng Thiếu Đường ngồi ở phía đối diện nhàn nhã giơ ly rượu lên.



      Kỳ Hinh thích rượu, cũng rất ít uống rượu, nhưng vẫn nhấm nháp chút.



      vừa đặt môi lên ly rượu, mùi hương là lạ nhàng phảng phất quanh đầu mũi .



      Đây là rượu gì vậy? Thơm quá!



      Kỳ Hinh hiểu biết nhiều về rượu, nhất là rượu nho!



      Nó là Retsina, là quốc rượu của Hy Lạp. Trong rượu có nhựa thông nên em có thể ngửi thấy mùi thơm rất độc đáo của nó!



      - À!



      Kỳ Hinh cực kì ngạc nhiên như vừa phát ra lục địa mới! Đúng là có mùi gỗ thông!



      Hương vị ngọt lành của rượu khiến Kỳ Hinh lưu luyến! ngờ mình lại mê rượu như vậy, khuôn mặt trắng nõn của giờ đỏ ửng, ngà ngà say!



      tất cả mọi chuyện đêm nay đều khiến phải mê đắm!



      Tiếng nhạc đâu đây như dòng nước chảy róc rách vào trái tim !



      Hương hoa ngập tràn đầu mũi làm say mê, hòn đảo như trong cổ tích khiến ngây ngất, những cánh hoa hồng phủ đầy con đường khiến say sưa, loại rượu ngon cũng khiến mê đắm, thậm chí cả chiếc bánh gato mười hai tầng cùng thanh sô--la có hình dáng giống hệt cũng khiến mê say…


      Mà tất cả những thứ này đều do người đàn ông mang lại, hôm nay cũng say mê sao?



      Bỗng bàn tay duỗi ra trước mặt Kỳ Hinh!



      ngước mắt lên nhìn người đàn ông trước mặt, hơi nhoẻn miệng nở nụ cười hấp dẫn. cảm thấy hơi choáng váng, lúc này Lăng Thiếu Đường hệt như chàng hoàng tử bước ra từ thế giới cổ tích!



      Ma xui quỷ khiến thế nào, Kỳ Hinh lại đưa tay ra nắm lấy tay !



      Hơi thở ấm áp và quen thuộc ngay lập tức bao trùm lấy , đặt tay lên bả vai , hai người cùng nhảy dưới điệu nhạc.



      Đêm hôm nay rất mê người, có lẽ phần vì rượu tác động nữa chăng?



      Kỳ Hinh cảm thấy hôm nay như được ở cùng bậc đế vương!



      Ôi! Mọi thứ ở nơi này đều giống như trong cổ tích, còn người đàn ông trước mặt đây chắc chắn là bậc vua chúa rồi!



      Đúng! Chính là Lăng Thiếu Đường!



      Xem ra uống say rồi!



      - Đầu em hơi choáng váng!


      Kỳ Hinh lười nhác dựa hẳn người vào Lăng Thiếu Đường, nhàng tựa đầu vào ngực , lẩm bẩm .



      Lúc này, cảm thấy mình bồng bềnh những đám mây, cứ như vậy được Lăng Thiếu Đường dẫn dắt!



      ------

    3. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      CHƯƠNG 60: SAY MÊ [H]




      Edit: BB[o]

      -------------



      - Hinh Nhi, em uống say rồi!



      - Hả?



      Kỳ Hinh hơi ngẩng mặt lên, đôi mắt lấp lánh, khuôn mặt dịu dàng như nước!



      - Sao? Có lẽ thế!



      Ánh mắt Kỳ Hinh lóe lên men say, tất cả đều hết sức hấp dẫn!



      Sau đó, bật cười:



      - Này? Sao lại có những hai cái đầu thế?



      Kỳ Hinh nghiêng đầu về bên, đưa tay ra muốn chạm vào trong hai “cái đầu” của !



      Ánh mắt Lăng Thiếu Đường ngập tràn ý cười, bé này say rồi!



      - Sao? Em có thích ?



      Lăng Thiếu Đường cúi người xuống, nhàng bên tai !



      Kỳ Hinh cảm thấy mặt mình nóng bừng, cả người cũng nóng, dựa người vào , chút sức lực cũng chẳng có.



      - Nếu có thể có ba cái đầu em càng thích hơn!



      Giọng uể oải của Kỳ Hinh lại càng khiến lúc này trở nên cực kì quyến rũ.



      Lăng Thiếu Đường dịu dàng ôm chặt lấy .



      để tay khoác lên vai mình, sau đó bế lên vào trong biệt thự.



      Kỳ Hinh dịu dàng ngả đầu vào ngực , hành động cực kì dịu dàng.



      Đêm lại càng trở nên lãng mạn! hòn đảo tuyệt đẹp như thế này, dường như có thể quên mọi chuyện...



      Lăng Thiếu Đường ôm Kỳ Hinh vào phòng ngủ.



      Căn phòng ngủ to như vậy có rất nhiều cửa sổ để có thể ngắm nhìn cảnh biển, khiến căn phòng ngủ lúc này đầy lãng mạn và tao nhã.



      Lăng Thiếu Đường nhàng đặt Kỳ Hinh lên giường, cầm điều khiến bấm nút để rèm cửa sổ đóng lại.



      Mái tóc dài của Kỳ Hinh xõa tung ra.



      Suối dài và mượt xõa tung gối!



      Ga trải giường màu trắng toát lên nhàng càng làm nổi bật khuôn mặt xinh đẹp kiều diễm, hai má hơi đỏ ửng vì rượu, làn da trắng nhẵn mịn như gốm sứ gần như trong suốt mang theo chút màu phấn hồng nhàn nhạt.



      như món bảo vật vô giá, cực kì có sức hấp dẫn như ma lực, dù chỉ nhìn cũng bị sa vào như rơi xuống vực sâu, vĩnh viễn thể quay người lại, trừ khi... có được .



      Đôi mắt Kỳ Hinh hơi mông lung vì say rượu. nhìn Lăng Thiếu Đường, bất giác vươn tay ra, dường như vuốt ve khuôn mặt tuấn của .



      Lăng Thiếu Đường mỉm cười, khóe miệng cong lên nụ cười chiều mà chính cũng nhận ra. cúi người xuống, đôi môi nóng bỏng dụ dỗ đôi môi .



      Miệng tràn ngập mùi tươi mát pha lẫn chất men rượu khiến khó có thể kìm chế! Mà biểu hôm nay của Kỳ Hinh cũng rất dịu dàng khiến trái tim lên xuống thôi.



      - Ưm...



      Kỳ Hinh theo bản năng hấp thu mùi hương quen thuộc của Lăng Thiếu Đường! Lúc này cảm thấy có bàn tay quen thuộc và ấm áp lướt khắp cơ thể .



      Tiếng nỉ non của Kỳ Hinh lại như động viên Lăng Thiếu Đường tiến thêm bước nữa.



      Nụ hôn dịu dàng của men dần xuống dưới, dừng lại ở chiếc cổ trắng mềm mại, bàn tay to của thuần thục cởi quần áo ra.



      Khi cơ thể xinh đẹp và mềm mại ra trước mặt Lăng Thiếu Đường, yết hầu cũng chuyển động lên xuống, từ cổ họng bật ra tiếng vừa như thở dài vừa như cảm thán:



      - Hinh Nhi, em quả thực đúng là tác phẩm nghệ thuật do chính Thượng Đế điêu khắc!



      Ý thức dần quay lại nhưng Kỳ Hinh thể cự tuyệt được trước hành động và lời của Lăng Thiếu Đường khiến rung động.



      còn sao? Thực như vậy sao?



      Hay chỉ do mọi chuyện hôm nay làm cho ?



      Dưới tác dụng của rượu, nỗi hận trong lòng Kỳ Hinh với Lăng Thiếu Đường như giảm bớt , dường như lại như hai năm về trước...



      Ngọn lửa hừng hực trong mắt Lăng Thiếu Đường như có thể thiêu đốt cả đồng cỏ, con ngươi đen láy của nhìn chằm chằm vào cơ thể tuyệt diệu trước mắt, cũng nhanh chóng cởi bỏ quần áo người mình.



      Giọng thô cát của vang lên:



      - Hinh Nhi, đêm nay tôi muốn hoàn toàn có được em!



      Ý của rất đơn giản, đó là đêm nay chỉ muốn cơ thể mà còn cả trái tim của nữa!



      - ...



      Quần áo bị cởi vứt xuống đất, Kỳ Hinh ngượng ngùng quay mặt chỗ khác:



      - đừng nhìn em như vậy...



      Ánh mắt trần trụi và trực tiếp nhìn như vậy khiến toàn thân nóng lên.



      - Nhớ kỹ, xinh đẹp của em chỉ dành cho tôi hưởng thụ mà thôi!



      mỉm cười, nụ cười cực kì gợi cảm!



      Sau đó rướn người lên, đè lên người Kỳ Hinh.



      cúi xuống hôn lên từng tấc da thịt của , linh hoạt kích thích , nụ hôn trượt dần xuống bắp đùi trắng như tuyết...



      Đầu lưỡi của như trêu ghẹo ...



      - A... Đường...



      Kỳ Hinh rên lên tiếng, điều này càng kích thích ngọn lửa dục vọng của Lăng Thiếu Đường.



      - Thích ? – dụ dỗ bằng chất giọng khàn khàn.



      - ... biết...



      muốn khống chế dục vọng của bản thân.



      Say mê, nhất định là say mê rồi... cả cơ thể và trái tim đều muốn phóng túng…



      - Sao?



      Đôi môi như lửa nóng của Lăng Thiếu Đường lại hôn lên người , kéo dài dục vọng trong .



      - A...



      lại bất lực kêu lên, từng đợt khoái cảm mãnh liệt dội thẳng vào cơ thể rồi bùng phát...



      Lăng Thiếu Đường giữ chặt lấy người , đêm nay muốn phóng thích toàn bộ ngọn lửa nóng trong người mình!



      - Hinh Nhi, tôi!



      Lăng Thiếu Đường vừa khiêu khích vừa ra lệnh bên tai !


      biết tại sao nhưng lúc này Lăng Thiếu Đường rất muốn nghe Kỳ Hinh những lời này!



      Trái tim Kỳ Hinh vẫn còn đắm chìm trong cuồng nhiệt, dính sát người vào người Lăng Thiếu Đường, nức nở:



      - Em... Em...



      Men rượu làm cơ thể Kỳ Hinh như nổ tung! Trời ơi, khó chịu quá!



      Lăng Thiếu Đường muốn gì đây?



      cái gì cơ? Cái gì nhỉ?



      Toàn thân Lăng Thiếu Đường bị dục vọng khống chế đến mức căng cứng nhưng vẫn ra lệnh bên tai Kỳ Hinh, giọng thô cát vang lên cho thấy nhẫn nhịn rất vất vả:



      - Ngoan, tôi!



      Lồng ngực Kỳ Hinh phập phồng lên xuống bất định, câu từ bật ra từ khóe môi:



      - ... Đường... em ...



      Câu ấy hoàn toàn khiến trái tim Lăng Thiếu Đường tan chảy, chẳng quan tâm những lời này là hay giả, chỉ cần giờ phút này Kỳ Hinh chân là được...



      Cảm giác cả người thả lỏng, rốt cuộc cũng nhịn được nữa, cúi người xuống, tiến thẳng vào người .



      Trong thoáng chốc, khoái cảm mạnh mẽ bao trùm khắp cơ thể Kỳ Hinh, bấu chặt lấy bả vai , nghênh đón ...



      - Ưm... Ưm...



      Kỳ Hinh còn biết gì nữa! ở Thiên Đường sao? Nếu tại sao lại có cảm giác lạ thế này? Vừa như lửa lại có cảm giác vui mừng muốn phát điên?



      Từng đợt sóng mạnh mẽ ập tới, mười ngón tay nắm chặt vào nhau điên cuồng hết lần này đến lần khác, tình cảm mãnh liệt dâng trào...



      Ngày hôm sau!



      Sáng sớm, ánh nắng xuyên qua tấm rèm mỏng chiếu vào phòng, khí tươi mát của hòn đảo dường như bao phủ trọn phòng ngủ.



      Lăng Thiếu Đường thức dậy từ lâu, ánh mắt nhìn chăm chú nằm trong ngực mình.



      Lúc này Kỳ Hinh ngủ say sưa, vì phải đáp ứng tham lam của Lăng Thiếu Đường nên tốn khá nhiều sức lực, cộng thêm men rượu tác động nên nằm trong lòng Lăng Thiếu Đường, ngủ cực kì say! Khi tỉnh lại thấy nằm co người về phía mình, lúc này trông ôn hòa!



      Khóe miệng hơi cong lên! biết từ lúc nào lại có cảm giác muốn rời khỏi xinh đẹp trong lòng?



      Kỳ Hinh ngủ yên như nữ thần nhưng lại tạo ra cảm giác lưu luyến.



      Ngón tay nhàng vuốt ve gò má , tham lam hưởng thụ cảm giác trơn mịn truyền đến từ đầu ngón tay!



      “… Đường… Em …”



      Lời tối hôm qua của Kỳ Hinh cứ quanh quẩn trong đầu Lăng Thiếu Đường, cảm động trước những việc hôm qua làm cho sao?



      Nếu biết được chân tướng việc thế nào?



      Hàng lông mày của Lăng Thiếu Đường hơi nhíu lại, sao lại chú ý đến tâm trạng của vậy?



      Khi trầm tư suy nghĩ, hồi chuông điện thoại đột nhiên vang lên kéo Lăng Thiếu Đường quay lại thực.



      nhận máy rồi ngắn gọn:



      - Đến phòng họp rồi báo cáo ràng cho tôi!



      xong, Lăng Thiếu Đường cúp điện thoại, nhìn Kỳ Hinh ngủ say chút rồi xoay người xuống giường.



      vào phòng họp trong biệt thự, bắt đầu hội nghị bằng video.



      - !



      Lăng Thiếu Đường ngồi xuống, châm điếu xì gà rồi với Tra Đức ở đầu kia màn hình!



      - Lăng, trước mắt tập đoàn Kỳ thị có vấn đề về tài chính, thậm chí có số bộ phận nghiệp vụ cũng đà suy thoái!



      Tra Đức gửi tập tài liệu điều tra cho Lăng Thiếu Đường xem qua.



      Lăng Thiếu Đường cầm tập tài liệu, bình tĩnh xem xét!



      - Còn nữa, Lăng, tôi thu xếp, lấy danh nghĩa tập đoàn Lăng thị để mua hòn đảo Celebes!



      - Chuyện này quan trọng lắm! Tra Đức, cậu hãy nhớ kỹ, Kỳ Chấn Đông ngốc đến mức biết chuyện liên quan đến hòn đảo Celebes. Nếu ông ấy muốn tìm hiểu biết chuyện mua lại hòn đảo Celebes đó chỉ là giả!



      Lăng Thiếu Đường đứng lên, đến bên quầy rượu rót ly.



      - Vâng, Lăng! – Tra Đức đáp.



      - Tình hình trước mắt của Kỳ thị thế nào rồi?



      Lăng Thiếu Đường uống ngụm rượu rồi cất giọng hỏi.



      - tại cổ phiếu của Kỳ thị rớt giá, xem ra Kỳ Chấn Đông tìm mọi cách để nắm giữ cổ phiếu, nếu ông ấy chẳng vội bán hòn đảo Celebes mà đợi được đến lúc mở rộng phát triển đảo!



      - Ừ! – Lăng Thiếu Đường hơi gật đầu.



      - Đảo Celebes vốn là quà sinh nhật Kỳ Hinh của ông Kỳ Chấn Đông, hơn nữa đảo có nguồn tài nguyên phong phú có thể khai thác và lợi dụng, ông Kỳ Chấn Đông gấp rút như vậy, xem ra tập đoàn có vấn đề!



      Do Tra Đức tìm hiểu nên Lăng Thiếu Đường mới biết được mọi chuyện, nhân đó cũng biết ngày sinh nhật của Kỳ Hinh. Sau khi biết được Kỳ Chấn Đông muốn bán đảo Celebes, mua nó mà hề do dự.



      Nhưng những chuyện này thể để Kỳ Hinh biết được!



      - Lăng, Lăng thị chúng ta có thể tiếp nhận hạng mục khai phá tài nguyên, xem chúng ta có cần...



      - ! Mọi thứ hòn đảo phải giữ nguyên trạng, dù có mỏ vàng ở đây cũng được động vào hòn đảo Celebes này!



      Lăng Thiếu Đường cắt ngang lời đề nghị của Tra Đức!



      - Lăng...



      Tra Đức nghi hoặc trong lòng, sao Lăng lại bỏ lỡ cơ hội kiếm tiền như vậy?



      Lăng Thiếu Đường lại gần cửa sổ, đưa mắt nhìn cảnh sắc bên ngoài.



      thể thừa nhận, hòn đảo này rất đẹp, hơn nữa nó còn mang vẻ yên tĩnh và hòa bình!



      biết tại sao, khi nghĩ đến nụ cười tươi rạng rỡ của Kỳ Hinh, quyết định muốn hòn đảo này có bất cứ dấu vết khai phá nào! Chỉ vì nguyên nhân này mà dù cơ hội kiếm tiền có nhiều đến mức nào cũng bỏ qua!



      - Giá cổ phiếu rớt à? thể có chuyện tự dưng tập đoàn Kỳ thị lại bị như vậy, nhất định có kẻ giở trò phía sau, có điều tra ra được gì ?



      Lăng Thiếu Đường hỏi Tra Đức.

    4. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      CHƯƠNG 61: VÔ TÌNH NGHE LÉN




      Edit: BB[o]

      -------



      - Theo điều tra tại có ba tập đoàn nhòm ngó tập đoàn Kỳ thị, là tập đoàn lớn trong nước, là tập đoàn của Đức và tập đoàn của Mỹ. Bề ngoài cả ba tập đoàn đều có chung vài hạng mục kinh doanh nhưng biết liên quan gì đến nhau , vì khó có thể điều tra ra kẻ khống chế sau lưng nên điều này tôi dám khẳng định! – Tra Đức lên tiếng.



      Lăng Thiếu Đường đăm chiêu nhìn ly rượu đỏ trong tay!



      Sau đó, khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh, lắc ly rượu trong tay rồi hỏi:



      - tại cổ phiếu của Kỳ thị ở mức bao nhiêu?



      - Hôm nay cổ phiếu Kỳ thị từ 2.0 xuống còn 1.5! – Tra Đức đáp.



      Lăng Thiếu Đường hơi gật đầu, sau đó đôi mắt đen của lóe sáng! Sau đó uống hơi hết rượu trong ly!



      - Tra Đức, cậu hãy chú ý sát sao đến giá cổ phiếu của Kỳ thị, tìm thời điểm thích hợp để Lăng thị mua vào!



      - Lăng! ... định thu mua Kỳ thị?



      Giọng cung kính của Tra Đức có chút gì đó xác định.



      ta nhớ là Lăng đồng ý với con của ông Kỳ Chấn Đông rằng thu mua tập đoàn Kỳ thị mà!



      Lăng Thiếu Đường trả lời, chỉ nở nụ cười lạnh rồi với Tra Đức:



      - Cứ làm theo lời tôi!



      Giọng uy nghiệp cho phép người khác thương lượng gì thêm.



      - Lăng, tôi biết rồi!



      Chòm sao Lạp Hộ* và ánh trăng nhường lối cho ánh rạng đông dần lấp ló, bầu khí tươi mát và hơi dịu của buổi sớm lay động Kỳ Hinh.




      * Chòm sao Lạp Hộ, tên gốc là Orion – nhân vật giỏi săn bắn trong thần thoại Hy Lạp! Đây là chòm sao có nhiều sao sáng với nhiều hình ảnh tưởng tượng khác nhau.



      Trong phiên bản của thần thoại Hy Lạp, Orion tự cho mình là người thợ săn vĩ đại nhất thế giới. Hera, vợ của thần Zeus, nghe được điều này và cho con bọ cạp xuống giết Orion. Orion bị con bọ cạp dùng nọc đốt chết. Thần Zeus cảm thấy thương tiếc cho Orion và đặt chàng bầu trời.




      Mi mắt hơi mấp máy, Kỳ Hinh dần mở to đôi mắt ra...



      duỗi cái lưng mỏi, sau đó vô lực nằm giường.



      thoải mái!



      Bầu khí buổi sớm khiến tâm trạng Kỳ Hinh rất tốt, những chuyện phát sinh ngày hôm qua cũng dần lên trong đầu Kỳ Hinh.



      Tất cả đều là thực!



      Tất cả mọi thứ hòn đảo như trong mộng ảo này đều là , lãng mạn như ở trong thế giới cổ tích cũng là , những cánh hoa tung bay giữa khung cảnh đầy ánh sáng, thậm chí cả những chuyện sau bữa tối...



      Cũng là thực!



      Nghĩ đến đây, nhịp tim của Kỳ Hinh lại đập dồn dập!



      bất giác quay đầu lại, phát bên giường trống trơn nhưng chiếc gối bên cạnh vẫn còn lưu lại mùi hương và hơi thở quen thuộc của Lăng Thiếu Đường như lúc nào là nhắc nhở ...



      Những hình ảnh lưu luyến tối qua của hai người!



      kéo chăn trùm kín người, tay che ngực, cảm giác như trái tim sắp nhảy vọt ra ngoài! Tối hôm qua phóng túng như vậy sao?



      Tại sao lại có thể như vậy?



      lấy tay xoa xoa lên trán, đây là tác hại của việc say rượu, đau đầu quá!



      Nhưng Kỳ Hinh vẫn có thể nhớ lại từng chút từng chút tâm trạng của lúc đó.



      Tối hôm qua, Lăng Thiếu Đường có khí thế của bậc quân vương và cực kì phong độ khiến phụ nữ thể nào kháng cự lại, chỉ có thể trầm luân cùng !



      Khi hôn , miệng lưỡi như muốn hòa tan mọi thứ, đáy mắt cũng ngập tràn dịu dàng và thương, phòng bị trong lòng dần tan rã, thể cản bước .



      Trời ơi...



      Tuy rằng đây phải lần đầu phát sinh quan hệ với Lăng Thiếu Đường nhưng về cơ bản lần nào cũng là cưỡng ép cả.



      Nhưng tối hôm qua, lại thẹn thùng mà còn đón ý hùa theo , phố hợp cùng , thậm chí còn hy vọng mãi được như vậy.



      làm sao vậy?



      Đâu cần phải như thế chứ?



      “Hinh Nhi, đêm nay tôi muốn hoàn toàn có được em!”



      “Hinh Nhi, tôi!”



      “... Đường... Em ...”



      Những câu quanh quẩn trong đầu Kỳ Hinh, đột nhiên mở to hai mắt!



      Hoàn toàn có được? có ý gì? Rốt cuộc muốn làm gì?



      Chẳng lẽ muốn có được lòng của rồi sao đó lại hung hăng chà đạp lên?



      Phải chăng đây là phương thức để khiến phải nhục nhã?



      A...



      được! phát điên lên mất!



      Kỳ Hinh hít hơi toàn khí lạnh, buộc bản thân phải bình tĩnh lại.



      Thôi, nghĩ đến nữa, coi như say rượu rồi thể khống chế được bản thân !



      Có lẽ Lăng Thiếu Đường cũng như vậy!



      Kỳ Hinh đưa mắt nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ, tâm trạng cũng dần tốt lên!



      Ánh mặt trời ấm áp chiếu xuống người Kỳ Hinh, dường như còn nghe thấy tiếng chim hót líu lo quanh đây.



      Xa xa là tiếng sóng vỗ vào đá ngầm mặt biển, quanh bờ cát trắng là cây cối xanh um khiến hoàn toàn cảm nhận được tuyệt đẹp của cuộc sống.



      mỉm cười, gạt bỏ mọi phiền muộn trong đầu rồi vào nhà tắm, nhanh chóng rửa mặt, sau đó quyết định tận hưởng bầu khí buổi sớm hòn đảo xinh đẹp này.



      Sau khi mở cửa phòng, người giúp việc lập tức tiến lên, cung kính với Kỳ Hinh:



      - Kỳ, Lăng sau khi tỉnh lại đến nhà ăn dùng bữa sáng!



      Kỳ Hinh nao nao trong lòng:



      - ấy cũng ở nhà ăn à?



      - có! Kỳ, Lăng ở trong phòng họp!



      Người giúp việc đáp lời.



      Kỳ Hinh dần thả lỏng, biết phải đối mặt với Lăng Thiếu Đường trong nhà ăn như thế nào!



      - Tôi dọn bữa sáng cho ! – Người làm lên tiếng.



      Sau khi người làm rời , Kỳ Hinh dọc theo hành lang gấp khúc trong biệt thự để tới nhà ăn.



      Vì phòng ngủ nằm tầng ba, còn nhà ăn ở dưới tầng nên khi xuống tầng hai, bước chân trở nên nhàng và nhanh hơn.

      Kỳ Hinh mặc bộ quần áo thoải mái, chân đôi giày gọn để tản bộ, chiếc mũ lưỡi trai đầu che khuất mái tóc dài và hơn nửa gương mặt , đôi mắt trong veo ánh lên ý cười, khóe miệng cũng hơi cong cong!


      chưa bao giờ thấy thoải mái như vậy! Có thể nghỉ ngơi ở hòn đảo tuyệt đẹp như vậy quả thực là chuyện vui vẻ biết bao! Nếu có thể muốn ở đây cả đời!


      Khi nghĩ đến mình được tắm trong ánh mắt ấm áp ban mai hòn đảo xinh đẹp, tâm trạng cũng trở nên tốt lên rất nhiều.


      Kỳ Hinh dọc theo cầu than để xuống dưới tầng. Khi đến góc hành lang, khóe mắt liếc nhìn về phía phòng họp.


      thấy cửa phòng họp đóng kín, có khe hở rất dường như dụ dỗ lại gần để tìm hiểu xem trong đó có gì!


      Kỳ Hinh hơi do dự, ngẫm nghĩ rằng mình nên làm vậy, vừa định nhưng....


      biết nghe lén như thế nào, còn Lăng Thiếu Đường chắc ngốc đến mức xử lý những chuyện cơ mật của công ty ở đây chứ!


      Với suy nghĩ như vậy, Kỳ Hinh như bị ma xui quỷ khiến lại gần phòng họp.


      Tuy khe hở rất khiến nhìn được cảnh bên trong phòng nhưng đủ để khiến nghe cuộc đối thoại bên trong.


      theo bản năng dán sát tai vào cánh cửa


      - Tra Đức, chú ý sát sao đến giá cổ phiếu của Kỳ thị, tìm thời điểm thích hợp để Lăng thị mua vào!


      - Lăng! ... định thu mua tập đoàn Kỳ thị?


      - Cứ theo lời tôi mà làm!


      - Lăng, tôi biết rồi!


      Những lời của Lăng Thiếu Đường như sét đánh giữa trời quang khiến Kỳ Hinh hoàn toàn sững sờ.


      Kỳ Hinh bịt chặt miệng lại, từng bước lùi dần về phía cầu thang, như chạy trốn lao xuống dưới tầng, trốn ra khỏi biệt thự.



      Sau khi chạy được quãng xa, vô lực ngồi xuống bờ cát.


      Thu mua tập đoàn Kỳ thị!


      Lăng Thiếu Đường muốn thu mua tập đoàn Kỳ thị!


      Trái tim Kỳ Hinh như bị ai đó bóp nghẹn lại!


      Lăng Thiếu Đường, vì sao? Vì sao lại lật lọng như thế?


      từng đáp ứng với rằng động đến Kỳ thị, vậy mà hôm nay lại ra quyết định thu mua Kỳ thị!


      quá đáng!


      Kỳ Hinh siết chặt tay lại! Mọi thứ tuyệt đẹp mà hôm qua Lăng Thiếu Đường dành tặng giờ hoàn toàn biến mất còn chút tăm hơi!


      Mọi thứ đều là giả! Tất cả đều là giả dối!


      Ánh mắt lóe ra lửa giận như có thể thiêu đốt toàn bộ hòn đảo này, bỗng nhiên cảm thấy phải ở hòn đảo này rất chán ghét! tức đến thở nổi!


      được! thể ở lại đây thêm giây nào nữa, phải rời khỏi đây, lập tức khỏi đây!


      Bố!


      Đúng, bố! nhất định phải báo cho bố biết tin mới được!


      Nghĩ đến đây, như có tia sáng lóe lên trong đầu Kỳ Hinh. vội vàng lấy điện thoại, gọi cho Kỳ Chấn Đông.


      Điện thoại vang lên báo tút tút!


      Kỳ Hinh sốt ruột, dán lỗ tai vào điện thoại di động!


      - Alo?


      Điện thoại vang lên giọng của Kỳ Chấn Đông.

      -

      Bố, bố, bố!


      Sau khi nghe được giọng của Kỳ Chấn Đông, vội vàng lên tiếng.


      - Hinh Nhi đấy à? Sao thế con?


      Giọng của Kỳ Chấn Đông cũng trở nên sốt ruột.


      - Bố, con muốn báo cho bố tin, Lăng Thiếu Đường muốn thu mua tập đoàn Kỳ thị, ấy ra quyết định rồi!


      Kỳ Hinh lớn tiếng .


      - Cái gì? Hinh Nhi, con cái gì? lại lần nữa xem nào!


      biết do giọng gấp gáp của Kỳ Hinh hay tín hiệu di động được tốt mà ông Kỳ Chấn Đông nghe con gì.


      Kỳ Hinh gấp gáp dậm chân xuống đấy, lại lần nữa:


      - Con Lăng Thiếu Đường muốn thu mua Kỳ thị!


      - Alo? Hinh Nhi?


      Kỳ Chấn Đông sốt ruột


      - Hinh Nhi, giờ bố ở sân bay, phải lên máy bay rồi. Đợi khi nào bố xuống máy bay gọi lại cho con nhé!


      Xem ra vấn đề nằm ở phía Kỳ Chấn Đông! còn cách nào khác, ông chỉ có thể như vậy.


      - Alo... Alo? Bố, bố đừng dập máy....


      Tút! Tút!


      Kỳ Chấn Đông cúp máy!


      Kỳ Hinh sắp phát điên rồi! Trời ơi, sao đúng lúc này bố lại phải lên máy bay chứ!


      Làm sao bây giờ? Phải làm gì bây giờ?


      được, phải bình tĩnh, thể rối loạn lên được!


      Đúng rồi! Mẹ!


      Sau đó, Kỳ Hinh bấm số của bà Chúc Bích Doanh, nhưng đầu bên kia chỉ vang lên giọng máy móc:


      "Xin lỗi, số điện thoại quý khách vừa gọi liên lạc được!"


      Trời ơi! Sao có thể như vậy, sao mẹ lại tắt máy?


      Kỳ Hinh cảm thấy trước mắt hoàn toàn mờ mịt, bầu trời cũng như sập xuống! Chẳng lẽ bố và mẹ cùng nhau? việc cấp bách sao có thể trì hoãn? Nếu Kỳ thị có chuyện sao?


      Bờ cát trắng lưu lại dấu chân hỗn loạn của Kỳ Hinh, phải làm sao bây giờ?


      nhất định phải mau chóng rời khỏi đây, thể ở lại bên cạnh Lăng Thiếu Đường được nữa!


      Nhưng rốt cuộc phải làm gì đây?


      Kỳ Hinh theo bản năng nhìn xuống điện thoại, ánh mắt chăm chú nhìn vào dãy số đó...


      Đúng rồi!


      Sao vừa rồi nhớ ra chứ?

    5. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      CHƯƠNG 62: THOÁT




      Edit: BB[o]

      ------------



      Kỳ Hinh thấy hơi yên tâm chút, dù thế nào nữa, nhất định phải rời khỏi nơi này.



      vội vàng gọi điện thoại…



      - Alo?



      Giọng lười nhác nhưng đầy gợi cảm vang lên.



      - Thiếu Nghị…



      Sau khi điện thoại kết nối, Kỳ Hinh rất vui mừng.



      Lúc này, giọng quen thuộc của Lăng Thiếu Nghị khiến cảm giác bất an trong lòng Kỳ Hinh được xoa dịu.



      - Kỳ Hinh?



      Điện thoại cũng truyền đến giọng vui vẻ của Lăng Thiếu Nghị.



      - Là em đây! Thiếu Nghị, giờ ở đâu?



      Kỳ Hinh như bắt được chiếc phao cứu mạng!



      - Giờ ở Mykonos*! Sao vậy? Có chuyện gì à?




      * Mykonos là khu tự quản ở vùng Nam Egeo, Hy Lạp.




      Lăng Thiếu Nghị cảm thấy kỳ lạ, vội hỏi.



      - Cái gì? ở Mykonos sao? Thiếu Nghị, giờ em ở đảo Celebes, có thể đến đây được ? Giờ em phải lập tức rời khỏi đây!



      Kỳ Hinh vội lên tiếng.



      - Đảo Celebes? À, biết rồi, cả vừa mua hòn đảo, chắc là ở gần biển Aegean đúng ?



      Sau khi nghe tên hòn đảo, Lăng Thiếu Nghị cảm thấy khá quen, sau khi nhớ ra, lập tức hỏi.



      - Đúng, đúng rồi, chính là ở đó. Phiền đưa em rời khỏi đây, em muốn rời khỏi đây nhân lúc cả chưa phát ra.



      Giọng của Kỳ Hinh đầy sốt ruột và khẩn trương.



      - Kỳ Hinh, xảy ra chuyện gì vậy? Sao em lại đến Hy Lạp? – Lăng Thiếu Nghị hiểu gì.



      - Thiếu Nghị, gặp mặt rồi chuyện, giờ em muốn rời khỏi đây ngay lập tức! – Kỳ Hinh vội .



      giờ có nhiều thời gian để giải thích với Lăng Thiếu Nghị, chuyện duy nhất muốn làm là phải rời khỏi hòn đảo này.



      - Em đợi lát! Khoảng hai tiếng nữa tới nơi!



      Lăng Thiếu Nghị lập tức trả lời.



      Sau khi cúp điện thoại, bất an trong lòng dần vơi nhưng cảm giác bi ai lại trào dâng trong lòng.



      Tiếng chim hót cùng hương thơm của những đóa hoa hòn đảo chẳng thu hút nổi Kỳ Hinh.



      Những cây cổ thụ và cây ô liu xanh um tươi mát che bóng mặt trời, những bụi hoa rực rỡ lấp ló trong bầu khí yên tĩnh, thậm chí còn có mây trắng bồng bềnh trôi, sóng biển dập dềnh, những đàn chim di trú, tất cả mọi thứ càng lúc càng xa dần, càng ngày càng đến nơi sâu nhất trong trí nhớ.



      Kỳ Hinh cảm thấy rất mệt mỏi, ngơ ngẩn ngắm nhìn mặt biển xanh thẳm. Ngày hôm qua còn vui chơi thỏa thích, vậy mà hôm nay lại chẳng thấy có chút hứng thú nào.



      chỉ còn biết cười buồn, rốt cuộc vận mệnh là thế nào đây?


      Hai năm trước, vì tập đoàn Kỳ thị, làm vợ của Lăng Thiếu Đường. Còn hai năm sau, cũng lại vì tập đoàn Kỳ thị, phải làm tình nhân của Lăng Thiếu Đường! Cuối cùng Lăng Thiếu Đường lại lật lọng, quyết định thu mua tập đoàn Kỳ thị!



      Tình nhân! Hẳn là làm tròn chức trách này, nếu cũng giống như những người phụ nữ khác học cách lấy lòng , liệu hôm nay có bảo vệ được Kỳ thị hay ?



      Nhưng làm sao có thể vui cười cách giả tạo như vậy được?



      Hai năm trước, tình của sâu đậm đến mức như lan vào tận cốt tủy, nhưng đổi lại chỉ có nỗi đau thấu xương…



      Hai năm sau, khi ở lại cùng với hận thù, tùy tiện để khống chế lại lạnh lùng tuyên cáo kế hoạch trả thù.



      Kỳ Hinh vô lực cúi người xuống…



      Mệt quá, sao lại mệt mỏi như vậy chứ?



      lúc sau, Lăng Thiếu Nghị tìm được Kỳ Hinh. hỏi nhiều lời mà chỉ mặc cho Kỳ Hinh vô lực ngồi ghế lái phụ, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất để rời khỏi đảo Celebes.



      ***



      Buổi trưa, ánh nắng gắt kiêu ngạo chiếu xuống từng góc hòn đảo Celebes, tất cả mọi thứ đều ánh lên nét rạng ngời.



      Khi Lăng Thiếu Đường rời khỏi phòng họp là giữa trưa! Từ sáng sớm tới tận bây giờ, bận rộn ở trong phòng xử lý công việc, quên cả thời gian.



      lập tức lên tầng ba, đẩy cửa phòng ngủ nhưng lại thấy căn phòng có ai…



      Lăng Thiếu Đường hơi nhíu mày lại, ánh mắt trầm xuống.



      bước đến cầu thang, gọi xuống dưới.



      - Lăng! – người làm cung kính cúi người trước Lăng Thiếu Đường.



      Lăng Thiếu Đường gật đầu, sau đó hỏi:



      - Kỳ Hinh đâu?



      - Lăng, Kỳ ra ngoài rồi!



      Người làm cúi đầu đáp.



      - Ra ngoài? ấy ra ngoài lúc nào?



      Lăng Thiếu Đường lạnh giọng hỏi, đôi mắt đen láy lóe sáng.



      - Sau khi thức giấc Kỳ ra ngoài luôn, cả bữa sáng cũng ăn!



      - ấy dậy lúc mấy giờ? – Lăng Thiếu Đường hỏi.



      - Kỳ dậy sau khi ra ngoài khoảng nửa tiếng!



      Người làm vội vàng đáp.



      Ánh mắt Lăng Thiếu Đường lóe lên tia sáng khó nắm bắt! Nửa tiếng sao? Thời gian đó cũng là lúc và Tra Đức bàn chuyện liên quan đến tập đoàn Kỳ thị!



      Chẳng lẽ…



      nghe được gì rồi sao?



      Chết tiệt!



      Lăng Thiếu Đường vui, hàng lông mày tuấn nhíu chặt vào nhau, khuôn mặt khôi ngô cũng bắt đầu lạnh dần .



      vung tay lên, quát to:



      - Gọi tất cả người làm trong biệt thự tìm Kỳ Hinh về cho tôi!



      - Vâng, Lăng!



      Người làm sợ hãi đáp lời.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :