1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Duyên Nợ Ba Sinh - Heo Thích Ăn Khoai Tây (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. puccamatnai

      puccamatnai Active Member

      Bài viết:
      99
      Được thích:
      163
      sao mình k nhận được thông báo ta :yoyo68::yoyo68:
      đấy cứ cưng chị ghê cơ làm mình thích lắm í :yoyo40::yoyo40:
      thỏ con tinh nghịch thích bài này.

    2. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      hê hê thấy tuổi của nữ chính lên tui nhảy hố cần suy nghĩ :059: biết người già xuyên qua thế nào :013:

    3. olphuit

      olphuit Active Member

      Bài viết:
      169
      Được thích:
      139
      ôi mẹ ơi sao mà n9 sủng nữ9 dzữ vậy nek , ăn nguyên cái bánh GATO to đùng lun :yoyo25:. tks editor nha . mong sớm có chương híhí:063:

    4. thỏ con tinh nghịch

      thỏ con tinh nghịch Well-Known Member

      Bài viết:
      51
      Được thích:
      1,263
      Chương 7

      Phạm Niệm Chân lo lắng việc con có quy củ thế này tạo ấn tượng xấu với Phong Tế, cho nên mới nhắc nhở con . Bây giờ Phong Tế lại vậy, biết là do cậu ta để ý, hay….


      Tuy Phong Tế cười rất ôn hòa nhưng Phạm Niệm Chân lại cảm thấy có vẻ nguy hiểm.


      Cậu ta theo đến Cảnh gia chỉ vì quan hệ giữa hai nhà Cảnh gia và Phong gia, vì trách nhiệm của người thầy thuốc ư? Nhưng cũng đúng thôi, nhà họ Cảnh chẳng có chỗ nào có thể mang lại lợi ích cho cậu ta.


      Chẳng lẽ?


      Phạm Niệm Chân quay đầu nhìn Cảnh Thần ngồi có chút hình tượng sopha, nhíu mày. Nếu đúng như suy nghĩ của bà phiền toái.


      Trong đầu Phạm Niệm Chân có vô số giả thiết nhưng nét mặt lại có biểu gì, mỉm cười : “Bây giờ cũng đến giờ ăn cơm, trong nhà chuẩn bị xong, bác sĩ Phong ở lại ăn bữa cơm đạm bạc với chúng tôi nhé!”


      “Vậy làm phiền Cảnh phu nhân rồi.” Phong Tế gật đầu.


      Trong lòng Phạm Niệm Chân rơi ‘lộp bộp’, từ góc độ của bà có thể trông thấy , ánh mắt Phong Tế giấu sau mắt kính khi nhìn Cảnh Thần mang theo dịu dàng và cưng chiều!


      Phạm Niệm Chân mím môi, tuy rằng nghe Cảnh Hoằng Hi , Phong Tế có tiền đồ hơn Đường Dương, nhưng con mình lại muốn đính hôn với Đường Dương! Ở xã hội thượng lưu, trước là đính hôn sau đó kết hôn, Cảnh gia và Đường gia cũng thể trở thành trò cười cho mọi người gièm pha!


      Hy vọng Phong Tế đúng như Cảnh Hoằng Hi tán thưởng, vĩ đại nhưng có chừng mực, đừng làm ra chuyện gì quá đáng.


      “Mẹ, ăn cơm được chưa, con đói bụng.” Cảnh Thần tựa vào sopha tỏ vẻ đáng thương , khiến Phạm Niệm Chân dời suy nghĩ khỏi Phong Tế.


      “Thần Thần, con là, bao giờ mọi người để cho con đói đâu.” Phạm Niệm Chân bất đắc dĩ tới sopha vươn tay với Cảnh Thần, “Đói còn đứng dậy, chẳng lẽ muốn nằm sopha ăn cơm? Con xem bộ dạng bây giờ của con, chẳng có chút hình tượng nào!”


      “Mẹ, mẹ đừng nữa.” Cảnh Thần túm tay Phạm Niệm Chân để ngồi dậy, quyệt miệng , “Nơi này có người ngoài, sợ gì chứ.”


      “Thần Thần, bác sĩ Phong còn ở đây đó!” Phạm Niệm Chân gằn từng tiếng với , làm cho Cảnh Thần ý thức được điều vừa có chút ổn.


      Ở trong lòng Cảnh Thần, Phong Tế là người thân thiết nhất của cho nên mới vậy. May mà, Cảnh Thần trước kia cũng là người cẩu thả, nếu Phạm Niệm Chân chắc cũng nghi ngờ .


      Hai mẹ con Cảnh Thần và Phong Tế vào phòng ăn, Phạm Niệm Chân mỉm cười mời Phong Tế ngồi xuống, rồi mới ngồi xuống bên cạnh Cảnh Thần.


      “Ba đâu rồi ạ?” Vừa ngồi xuống Cảnh Thần mới phát thấy Cảnh Hoằng Hi đâu.


      Phạm Niệm Chân : “Hoằng Hi ở trong phòng sách xử lý số chuyện, lập tức xuống ngay. Bác sĩ Phong, xin lỗi, trong công ty có việc khẩn cấp, cho nên…..”


      “Cảnh phu nhân cần khách sáo thế.” Phong Tế mỉm cười với Phạm Niệm Chân tỏ mình ngại.


      Cảnh Hoằng Hi là chủ tịch tập đoàn kiêm CEO bận rộn là chuyện bình thường, phải tất cả mọi người đều được như Phong Tế, có thể tìm được cấp dưới có năng lực lại trung thành.


      “Xin lỗi, tôi tới chậm.” Vừa nhắc, Cảnh Hoằng Hi liền có mặt, xin lỗi mọi người rồi ngồi xuống vị trí chủ nhà với mọi người: “Ăn cơm thôi.”


      Bọn họ đều là người lịch , tư thế ăn tao nhã, trong khi ăn chuyện.


      lúc sau, tại phòng khách, Phong Tế giúp Cảnh Thần băng bó vết thương. Động tác của Phong Tế hết sức cẩn thận nhưng vẫn làm Cảnh Thần rên mấy lần.


      Cảnh Hoằng Hi và Phạm Niệm Chân đứng bên nhìn vết thương sau gáy , tóc bị cạo sạch, lộ ra miệng vết thương dữ tợn, bị khâu vài mũi. Hai người đều đau lòng, đồng thời cảm thấy con nhà mình phúc lớn mạng lớn.


      Khi ấy Cảnh Thần chỉ bị đụng vào mặt mà gáy của còn bị thương do ngã cầu thang. May thay Cảnh Thần chỉ có vết thương này và chấn động não, có bệnh trạng nào khác, nhiều trường hợp bị thương như , ảnh hưởng tới não, khiến não tử vong.


      May quá, may quá….


      Rốt cuộc cũng thay thuốc xong, Cảnh Thần nước mắt lưng tròng làm nũng với Phong Tế: “Đau quá …”


      Bởi vì những lời này của mà động tác thu dọn của Phong Tế cứng đờ, mu bàn tay nổi đầy gân xanh.


      Miệng vết thương của Cảnh Thần phải do Phong Tế tự tay xử lý, mà do Triệu Bằng Dực sắp xếp bác sĩ giải phẫu. Cho nên Phong Tế chỉ biết Cảnh Thần bị ngã sấp xuống làm não bị chấn động. tại nhìn vết thương sau gáy , mới biết lúc đấy Cảnh Thần nguy hiểm bao nhiêu!


      Vết thương của Cảnh Thần nghiêm trọng lắm, nhưng bị thương ở chỗ hiểm. Nếu miệng vết thương sâu hơn tí thôi Cảnh Thần biến thành người thực vật nằm giường cả đời!


      “Thuốc giảm đau có tác dụng phụ rất lớn, hãy nhẫn nại chút.” Phong Tế dịu dàng với Cảnh Thần.


      Cảnh Thần giận dỗi xoay đầu sang chỗ khác, giờ là lúc nào rồi, còn lo lắng tác dụng phụ, rất đau đó!


      Động tác của hai người đều lọt vào mắt Cảnh Hoằng Hi và Phạm Niệm Chân, Phạm Niệm Chân càng ngày càng lo lắng, còn Cảnh Hoằng Hi trong mắt lóe lên tia sáng.


      Lúc này quản gia đến với Cảnh Hoằng Hi, khiến chân mày ông cau lại


      lát sau, Cảnh Hoằng Hi thở dài, với quản gia: “Để bọn họ vào .”


      “Sao vậy, Hoằng Hi?” Quản gia rất nên Phạm Niệm Chân nghe thấy.


      “Là Đường Dương, nó dẫn hai người kia đến bệnh viện, biết Thần Thần xuất viện, liền dẫn hai người họ đến đây.” Giọng của Cảnh Hoằng Hi mang theo chút tức giận, Đường Dương có ý gì, cố gắng cho hai người kia xuất trước mặt Thần Thần!


      Cảnh Hoằng Hi nhìn Phong Tế khẽ an ủi Cảnh Thần, khí giữa hai người ngoài ý muốn vô cùng ấm áp và hài hòa, trong lòng ông hạ quyết tâm, nếu Đường Dương gây ra chuyện gì cũng đừng trách ông khách sáo.


      Đường Dương dẫn theo hai người vào, thấy Cảnh Hoằng Hi và Phạm Niệm Chân đứng trong phòng khách, bèn bước đến chào hỏi, “Bác trai, bác .”


      Cảnh Hoằng Hi gật đầu với còn Phạm Niệm Chân cười cười nhưng ý cười đạt tới đáy mắt.


      Chuyện này Đường Dương rất quá đáng, khiến người vốn thương con như Phạm Niệm Chân hơi tức giận.


      “Bác trai, bác , lần này Thần Thần bị thương là việc ngoài ý muốn, lúc ấy Bạch tiên sinh mang nhiều đồ nên để ý tới Cảnh thần mới làm ấy bị ngã.” Đường Dương chú ý vẻ mặt lãnh đạm và tức giận của vợ chồng Cảnh Hoằng Hi, chậm rãi : “Bạch tiên sinh và con ông ấy cảm thấy rất có lỗi, nên cầu xin con dẫn họ tới xin lỗi Thần Thần.”


      sopha Cảnh Thần và Phong Tế cũng chú ý tới chuyện phát sinh bên này, hai người liếc mắt liền nhìn thấy hai người kia đứng cạnh Đường Dương.


      Người đàn ông trung niên kia mặc quần áo lao động màu lam, trông rất đôn hậu, chắc là người làm Thần Thần bị thương.


      Đứng bên cạnh người đàn ông trung niên là chừng hai mươi tuổi, xấp xỉ Cảnh Thần, cả người mặc đồ trắng, dung mạo rất thanh tú, người phát ra khí chất điềm đạm đáng , nhưng đôi mắt rất kiên định, chắc hẳn là ‘nữ chính’ trong truyền thuyết -Bạch Yến Vũ.


      “Trời ơi, nữ chính kìa, Tế.” Cảnh Thần giọng với Phong Tế, “Em nhìn ra ta có điểm nào tốt hơn em?”


      Thân thể này tuy thể là khuynh quốc khuynh thành nhưng tuyệt đối là đại mỹ nữ.


      Kết quả vị hôn thê xinh đẹp, có gia thế, trình độ học vấn hoàn mỹ lại thua trong tay chỉ có thể coi như thanh tú, trình độ học vấn bình thường, mang gánh nặng gia đình, lẽ nào tình đích vô địch?


      “Tiểu Thần, cần hạ thấp bản thân.” Phong Tế gỡ kính mắt ra, “Chúng ta chỉ có thể khiếu thẩm mỹ của Đường công tử giống người thường.”


      Cảnh Thần cúi đầu nở nụ cười, Phong Tế vẫn độc miệng như trước, nhưng chỉ cần độc với là được.


      “Đường Dương, cậu dẫn họ về , giờ Thần Thần cần tĩnh dưỡng thích hợp gặp hai người họ.” Cảnh Hoằng Hi thản nhiên .


      Đường Dương nhất thời nghẹn lời. khó xử liếc nhìn mặc đồ trắng, cuối cùng gật đầu: “Được rồi, bác trai, cháu dẫn bọn họ về trước đợi Thần Thần khỏe lại cháu dẫn bọn họ tới.”


      Bởi vì lời và động tác của Đường Dương, Cảnh Hoằng Hi híp mắt lại có chút nguy hiểm: “Cậu đưa bọn họ về , Thần Thần vừa về nhà, trong nhà có rất nhiều việc, chúng tôi tiếp đón các cậu.”


      Cảnh Hoằng Hi cố ý nhấn mạnh mấy chữ ‘đưa’ và ‘các cậu’, đáng tiếc bình thường Đường Dương rất thông minh lại chẳng chú ý tới.


      quay đầu với hai người bên cạnh: “Bạch tiên sinh, Yến Vũ. Lần này được rồi, lần sau tôi đưa hai người đến. Thần Thần bị thương ở gáy, lại vì chấn động não mà mất trí nhớ tạm thời. giờ ấy cần tĩnh dưỡng, đều do tôi suy nghĩ chu đáo, khiến hai người chuyến vô ích.”


      chuyến tay vô ích!


      Phạm Niệm Chân thể tin nổi nhìn Đường Dương, là vị hôn phu của Thần Thần à!


      Lần này Thần Thần bị thương nghiêm trọng thế, tìm ra người làm Thần Thần bị thương, chẳng nhẽ muốn ta nhận trừng phạt sao! Bày vẻ mặt dịu dàng với kẻ đầu sỏ cũng thôi , còn những lời như vậy!


      Đường Dương này, Thần Thần nhà bọn họ ư?


      Phạm Niệm Chân đột nhiên nhớ tới chồng mình từ trước tới nay đều thích Đường Dương, nếu phải Thần Thần kiên trì và bà cảm thấy cậu ta tệ, Cảnh Hoằng Hi chấp nhận cho Cảnh Thần và Đường Dương ở bên nhau!


      Phạm Niệm Chân nhướng mày.


      Trước kia Đường Dương luôn có biểu tốt, luôn trân trọng Thần Thần, lần này Thần Thần bị thương, mới xử lý tốt thôi, hẳn do bà nghĩ nhiều chăng.


      , là chúng tôi gây phiền phức cho . Công việc của bận rộn vậy còn phải dẫn chúng tôi đến xin lỗi Cảnh tiểu thư, Yến Vũ rất cảm ơn .” Bạch Yến Vũ với Đường Dương.


      Bề ngoài Bạch Yến Vũ thanh tú, giọng như chuông bạc thanh thúy êm tai, lại dung nhập với khí chất sẵn có người ta, khiến người ta thương tiếc. Mà Bạch Yến Vũ rất giỏi phát huy lợi thế này của mình, ta chỉ mấy câu làm Đường Dương càng dịu dàng hơn với ta.


      Đường Dương vươn tay sờ đầu ta: “Nếu gọi , em là em , trai giúp em phải chuyện bình thường sao. thôi, đưa em và Bạch tiên sinh trở về.”


      “Tế, em thấy Đường Dương coi như còn có chút đúng mực, vẫn chưa gọi thành bác trai Bạch đấy!” Cảnh Thần ở sopha giọng mỉa mai.


      “Đừng nháo tiểu Thần, ngoan ngoãn ngồi xem.” Phong Tế lạnh lùng nhìn Đường Dương.


      Phong Tế cũng là đàn ông nên biết ánh mắt Đường Dương nhìn Bạch Yến Vũ là ý gì. Đó là loại tò mò, mới mẻ, còn có… dục vọng săn.


      Đường Dương dám ở trước mặt Cảnh Hoằng Hi và Phạm Niệm Chân liếc mắt đưa tình với Bạch Yến Vũ, sợ họ phát sao.


      Hay cảm thấy tình cảm Cảnh Thần dành cho rất sâu đậm nên tuyệt đối nghe theo . Mà Cảnh Hoằng Hi và Phạm Niệm Chân vì con độc nhất Cảnh Thần này, nên chỉ đành thỏa hiệp với ?


      Rất đáng tiếc đây là thế giới chứ phải phim truyền hình.


      Khi Phong Tế và Cảnh Thần đến thế giới này nội dung bắt đầu thay đổi.


      “Đường Dương mau dẫn em cậu .” Cảnh Hoằng Hi mắt lạnh nhìn Đường Dương và Bạch Yến Vũ, đột nhiên mở miệng làm Đường Dương lắp bắp kinh hãi.


      xoay đầu chống lại đôi mắt cười như cười của Cảnh Hoằng Hi, đáy lòng rét lạnh, khiến hơi tỉnh táo.


      tại nhà họ Cảnh vẫn do Cảnh Hoằng Hi làm chủ, thể cũng nên buông lỏng cảnh giác!


      “Bác trai, cháu ngay, nhưng cháu có thể thăm Thần Thần trước được ạ, ấy có khỏe lên chưa?” Đường Dương nhanh chóng thu hồi mạch suy nghĩ, lại biến về vị hôn phu thâm tình vô cùng của Cảnh Thần, mà chút nào để ý biến hóa của có thể mang đến cảm giác thích hợp cho người khác!


      Phạm Niệm Chân chút dấu vết đánh giá lại Đường Dương, mới : “Thần Thần ở trong phòng khách, bác sĩ Phong vừa thay thuốc cho nó, giờ chắc cũng xong rồi.”


      Cảnh Thần ngồi bên kia song vị hôn phu của lại nhận ra, khóe môi vợ chồng Cảnh Hoằng Hi đều hơi nhếch lên tạo thành độ cong lạnh lùng giống nhau.


      Bác sĩ Phong?


      Đường Dương nhớ tới vị bác sĩ điều trị đeo kính đen, ánh mắt lóe lên. Là người của Đường gia, cũng có chút hiểu biết về Phong Tế.


      Lúc trước Phong Tế nhận ca bệnh của Cảnh Thần làm rất kinh ngạc rồi.


      Phong Tế trong giới thượng lưu rất nổi tiếng, chỉ vì ta là con út của nhà họ Phong.


      Phong Tế dựa vào người nhà mà có địa vị cực cao và tài sản lớn, người trong Phong gia cũng hết cách với . Cho dù là ông Phong, cũng chỉ nghe mang tính lựa chọn thôi.


      Phong Tế trở thành bác sĩ của Cảnh Thần, mặc dù Đường Dương hơi giật mình nhưng cũng hiểu đây là do Cảnh Hoằng Hi cầu xin ông Phong, cho nên Phong Tế mới nhận lời.


      Nhưng giờ xảy ra chuyện gì, Phong Tế đến Cảnh gia thay thuốc cho Cảnh Thần! Đây phải việc y tá nên làm sao, lại cần đến bác sĩ lớn như ta đích thân ra tay?


      Đường Dương mang theo nghi hoặc tới, vừa vài bước liền nhìn thấy Cảnh Thần và Phong Tế ngồi sopha, tuy hai người ngồi cùng chỗ nhưng lại khiến người ta cảm thấy giữa hai người có bầu khí thân thiết bình thường.


      Đường Dương nhíu mày, lựa chọn nhìn Phong Tế, đến bên cạnh Cảnh Thần ngồi xổm trước mặt , cầm tay , thâm tình nhìn , “Thần Thần em tốt hơn chút nào chưa? Buổi sáng trong điện thoại bác em khôi phục trí nhớ, rốt cục em cũng biết chúng ta phải người xa lạ rồi, đúng .”


      Cảnh Thần dùng sức rút tay về nhìn Đường Dương thản nhiên , “Tôi biết là vị hôn phu của tôi.”


      Đường Dương khẽ nhíu mày, sau lại nhớ vị hôn thê này có dục vọng chiếm hữu mãnh liệt với mình, và tính cách hơi điêu ngoa nên tiếp tục dùng giọng điệu dỗ dành : “Thần Thần tức giận hửm? Xin lỗi, phải cố ý ở bệnh viện bầu bạn với em, hôm qua bác trai bảo điều tra chút làm sao em bị thương, nên….”


      Cảnh Thần muốn xem diễn trò, trực tiếp ngắt lời của : “ điều tra chuyện tôi bị thương, kết quả lại dẫn người làm tôi bị thương đến xin lỗi tôi. Đường Dương mong tôi sớm khỏe sao, hay cố ý chọc tôi tức giận?”
      Last edited by a moderator: 16/1/16

    5. puccamatnai

      puccamatnai Active Member

      Bài viết:
      99
      Được thích:
      163
      Bạch Liên Hoa xuất r sao, hô hô, tính ra trong truyện Quỳnh Dao chệ ta là nữ chính đấy chứ :yoyo60::yoyo60:
      Mục Huyền thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :