1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Duyên Nợ Ba Sinh - Heo Thích Ăn Khoai Tây (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thỏ con tinh nghịch

      thỏ con tinh nghịch Well-Known Member

      Bài viết:
      51
      Được thích:
      1,263
      Chương 3

      “Đường Dương cháu về trước .” Cảnh Hoằng Hi sau khi an ủi được vợ mới chú ý đến khí kì quái giữa con và Đường Dương. Nhìn sắc mặt con tái nhợt, cắn môi trong mắt Cảnh Hoằng Hi lên tia đau lòng liền với Đường Dương.


      Đường Dương đứng lên vẻ mặt có chút khẩn trương nhìn Cảnh Hoằng Hi: “Bác trai, cháu….”


      có việc gì, Đường Dương.” Cảnh Hoằng Hi phất tay với , “ tại Thần Thần mất trí nhớ, nhớ cháu , cháu chỉ cần thân thiết với nó như trước đây sớm quen thôi. Do đó cháu nên về trước . Bác và bác chăm sóc nó tốt, hơn nữa cháu còn phải lo việc trong công ty, nếu bác nhớ lầm cháu mới được thăng chức lên làm tổng giám đốc lâu nhỉ?”


      “Vậy cháu xin phép trước.” Đường Dương cung kính với Cảnh Hoằng Hi, sau đó quay qua với Cảnh Thần: “Thần Thần, em hãy nghỉ ngơi cho tốt, mai đến thăm em.”


      Cảnh Thần trầm mặc lúc mới ngẩng đầu lên : “Cảm ơn vì đến thăm tôi, Đường tiên sinh. Nhưng ngày mai cần đến đâu, tôi biết .”


      Quả Cảnh Thần muốn gặp lại , vừa nghĩ ở bên giường bệnh lại vừa gặp với Bạch Yến Vũ, khiến cả người đều mất tự nhiên. Tuy thích Đường Dương nhưng cũng muốn nhìn thấy cái cảnh ấy.


      “Thần Thần….” Đường Dương còn muốn gì song Cảnh Hoằng Hi lại vỗ vai làm thu về những lời muốn . thở dài xoay người ra ngoài, Cảnh Hoằng Hi theo sau.


      Hai người ra khỏi phòng bệnh, Cảnh Hoằng Hi cẩn thận đóng cửa lại rồi với Đường Dương: “Đường Dương, mấy ngày tới cháu đừng tới bệnh viện, cháu hãy tìm hiểu nguyên nhân làm Thần Thần bị thương. Con của bác bác hiểu rất tuy có đôi lúc nó điêu ngoa tùy hứng nhưng nó phải người xấu, giờ nó bị thương thành như vậy, nguyên nhân chắc chắn phải do nó đắc tội với người khác.”


      tại Cảnh Thần chỉ bị thương mà còn bị mất trí nhớ, nghe bác sĩ Phong mặc dù ảnh hưởng đến sức khỏe nhưng có thể cả đời này cũng nhớ lại mọi chuyện. Ông tuyệt đối bỏ qua cho thủ phạm làm con trở nên như thế này!


      Trong phòng bệnh, Cảnh Thần giơ tay lên xoa xoa huyệt thái dương. Bây giờ chỉ có cái gáy đau mà huyệt thái dương cũng hơi đau đớn, phương thức trọng sinh của chắc là có vấn đề!


      “Thần Thần, sao vậy con, khó chịu sao?” Cảnh phu nhân - Phạm Niệm Chân ngồi bên giường bệnh, vươn tay giúp con xoa bóp, “ biết ai làm Thần Thần nhà chúng ta thành như vậy nhưng con yên tâm , bố mẹ tuyệt đối bỏ qua cho .”


      “…..”


      Cảnh Thần rất muốn cần tìm người đó, đây chỉ là việc ngoài ý muốn thôi. Nhưng bây giờ là người mất trí nhớ nên thể thế được!


      “…..Mẹ,” Cảnh Thần gọi có chút rối rắm, - người 92 tuổi lại gọi phụ nữ trung niên chưa đến 50 tuổi là mẹ, rất khó khăn. “Đầu con hơi đau muốn ngủ lát.”


      “À, được.” Phạm Niệm Chân vì tiếng ‘mẹ’ kia của con mà thất thần lúc, sau đó bà dịu dàng giúp kê lại gối, đỡ nằm xuống, rồi điều chỉnh giường thấp chút.


      Cảnh Thần chỉ muốn dùng nghỉ ngơi làm cớ nhưng ngờ vừa nằm xuống lại ngủ quên mất.


      Nhìn Cảnh Thần mặc dù ngủ nhưng chân mày luôn cau mày, Phạm Niệm Chân đau lòng thôi.


      Lúc này cửa phòng mở ra, Cảnh Hoằng Hi bước vào.


      “Thần Thần ngủ rồi à?”


      “Vâng, con đau đầu muốn nghỉ ngơi lúc.”


      “Niệm Chân em ở đây chăm sóc Thần Thần, phải đến công ty làm chút việc.” Cảnh Hoằng Hi ôm vợ, “Buổi chiều lúc Thần Thần làm kiểm tra CT cố gắng đến. Nếu kịp, em hãy theo Thần Thần. sắp xếp Phong Tế - vị bác sĩ Phong kia giúp đỡ, em yên tâm , cậu ta là bác sĩ số số hai ở bệnh viện này. Hơn nữa cậu ta là cháu trai của Phong lão gia, chắc chắn cố hết sức.”


      “Bác sĩ điều trị cho Thần Thần là cháu của Phong lão gia ư?” Phạm Niệm Chân nhớ đến vị bác sĩ lịch tao nhã có thân hình cao lớn, mang cặp kính đen kia, liền mỉm cười gật đầu, “Hoằng Hi, em còn để ý, cậu ta đúng là rất giống Phong lão gia.”


      nhắc đến thôi.” Cảnh Hoằng Hi cười trêu ghẹo, “Nếu phải Thần Thần nhà chúng ta còn , muốn bàn chuyện hôn nhân của con với Phong lão gia. Phong Tế còn trẻ tuổi mà ra nước ngoài du học, dựa vào gia thế, sau khi về nước 2 năm, mới 30 tuổi là bác sĩ chủ nhiệm, tiền đồ tương lai rất rộng mở!”


      cũng đừng suy nghĩ nhiều. Ai chẳng biết bảo bối của chúng ta và Đường Dương tình cảm thắm thiết, chúng ta cũng thể ngăn cản, giờ nó cũng gần như là người của Đường gia rồi.” Phạm Niệm Chân cười nhưng lại nhanh chóng thu lại nụ cười, “Có điều lần này bị thương mất trí nhớ, hình như Thần Thần hơi lạnh nhạt với Đường Dương, khiến em có chút quen. Hơn nữa Hoằng Hi à, vừa nãy Thần Thần gọi em là ‘mẹ’ chứ phải ‘mẹ già’ đấy. Hoằng Hi, xem liệu cả đời này Thần Thần có thể khôi phục trí nhớ ?”


      xong khuôn mặt được bảo dưỡng cẩn thận của bà toát ra vẻ sợ hãi và bất an, Cảnh Hoằng Hi xoay người ôm bà vào lòng.


      “Yên tâm , Niệm Chân.” Cảnh Hoằng Hi an ủi, “Thần Thần nhất định khôi phục trí nhớ, còn có Phong Tế, em phải tin vào y thuật của cậu ta. Hơn nữa dù Thần Thần thể khôi phục trí nhớ nhưng nó vẫn là con bảo bối của chúng ta! Nhà họ Cảnh chúng ta phải nuôi nổi con , nếu cả đời con cũng thể khôi phục chúng ta chăm sóc nó cả đời là được! cũng coi trọng thằng nhóc Đường Dương kia, nhưng Thần Thần lại thích nó nên mới đồng ý chuyện của hai đứa.”


      “Hoằng Hi, em cảm thấy Đường Dương rất tốt, tính cách con chúng ta hơi ngang ngược, chỉ có người lớn tuổi hơn nó như Đường Dương mới có thể bao dung. May mà có Đường Dương, nếu chúng ta chắc đau đầu vì con gả được.” đến đây tâm trạng Phạm Niệm Chân cũng đỡ hơn.


      “Con chúng ta sao ai cưới chứ, những người muốn cưới nó phải xếp hàng dài đấy!” Cảnh Hoằng Hi muốn cùng vợ về chuyện Đường Dương liền chuyển đề tài, “Được rồi, nữa, công ty còn có hội nghị đấu thầu công trình mới, trước đây.”


      , , Thần Thần có em lo, cứ yên tâm.”


      ***


      Cảnh Thần rơi vào giấc ngủ say, lại chẳng phải giấc ngủ bình thường, mà sắp tiến vào trí nhớ của thân thể này. Hơn nữa hẳn nên cảm ơn vị thần cho trọng sinh, xuyên , ít nhất bây giờ tỉnh lại cần phải giả vờ mất trí nhớ nữa, cũng biết cách ở chung với gia đình, bạn bè để bị lộ……


      Đợi chút!


      Cảnh Thần nhớ tới Đường Dương, nên vờ mất trí nhớ hơn!!! Nghĩ đến việc gã đàn ông kia vẫn còn là vị hôn phu của mình, Cảnh Thần liền cảm thấy được thoải mái.


      Đúng rồi, trong phim đến, nhưng trong trí nhớ của thân thể này, Cảnh Thần biết trước đây thân thể này rất lợi hại, nhận được giấy trúng tuyển nghiên cứu sinh của trường đại học ở Mỹ. Trong phim vì sao Cảnh Thần biết, nhưng tại tính đấy!


      Kiếp trước khi Cảnh Thần 16 tuổi lấy Phong Tế nhưng chưa bao giờ vì thế mà bỏ học, nên vẫn theo kịp được thời đại, bên cạnh đó cũng do Phong Tế luôn ở bên ủng hộ .


      Nếu các cháu trai cháu nhà cũng thích theo chân hai người già bọn chuyện chơi đùa?


      và Phong Tế hơn 90 tuổi vẫn có thể dùng máy tính chỉ là nó rất hại mắt nên hai người dùng quá nhiều.


      Kiếp trước và Phong Tế qua rất nhiều quốc gia nhưng chưa bao giờ dừng chân lại lâu, lần này có lẽ thử cuộc sống ở quốc gia khác chút. Đối với Cảnh Thần, tiếng cũng có gì khó khăn, tuy chưa đến mức năng lưu loát nhưng tin bản thân mình có thể nhanh chóng nâng cao trình độ tiếng .


      Đến lúc đó dù tính cách mình có hơi thay đổi, song Cảnh Hoằng Hi và Phạm Niệm Chân nghi ngờ.


      Hơn nữa Đường Dương và Bạch Yến Vũ cũng sắp gặp nhau, nghĩ đến hai người họ là nam nữ chính, cho dù gặp nhau ở trong bệnh viện cũng gặp ở chỗ khác!


      Chờ Đường Dương vừa gặp với Bạch Yến Vũ, nghĩ cách giải trừ hôn ước với Đường Dương, làm vậy có thể tránh được kết cục bi thảm như trong phim của thân thể này nhỉ?


      Suy nghĩ ổn thỏa mọi thứ, Cảnh Thần chậm rãi mở mắt lại phát ngủ rất lâu, ngoài cửa sổ sắc trời tối, trong phòng bật đèn, chỉ có ánh sáng do đèn đường hắt vào.


      ai ở đây sao?


      Cảnh Thần định thử ngồi dậy lại phát cả người có sức, tính buông, chợt có đôi tay rắn chắc ôm lấy giúp ngồi dậy. Khi ngồi xong, người nọ thu tay về, trái lại ngồi phía sau , ôm vào lòng.


      Theo bản năng Cảnh Thần muốn hét lên, song đột nhiên mở to mắt, cắn chặt môi.


      Tại sao lại có cảm giác rất quen thuộc nhỉ!


      Nhưng mà, sao có thể chứ, chẳng lẽ vẫn nằm mơ?


      Cảnh Thần đưa tay lên mép, muốn cắn thử xem liệu mình có nằm mơ hay giọng nam trong sáng chưa từng nghe, lại rất êm tai từ phía sau truyền đến.


      “Tiểu Thần, heo con, đói đến choáng váng rồi à, cả tay mình cũng tha? Nhưng sao nỡ để tiểu Thần nhà đói bụng chứ, sớm chuẩn bị món cháo trứng em thích ăn nhất rồi, sau khi tan tầm về nhà nấu xong mang tới đây ngay, giờ vẫn còn ấm.”


      cánh tay rời khỏi lưng cầm hộp giữ nhiệt tủ đầu giường đưa đến trước mặt , sau đó tay kia mở nắp hộp giữ nhiệt ra.


      Mùi cháo trứng quen thuộc xông vào mũi khiến hốc mắt Cảnh Thần đỏ hoe.


      Đây phải mơ, tất cả đều là , đúng ?!


      “Tiểu Thần kén ăn, cho hành băm vào. Muốn bón hay em tự ăn hửm?” Giọng kia lại vang lên.


      Cảnh Thần rất muốn xoay đầu lại nhưng có can đảm.


      sợ đây chỉ là giấc mơ như những giấc mơ thỉnh thoảng mơ trong 14 ngày đó.


      Cảnh Thần run run vươn tay, nắm chặt bàn tay to thon dài với những khớp xương ràng cầm hộp giữ nhiệt trước mặt mình, dùng giọng có chút chênh vênh gọi cái tên mà từng gọi vô số lần.


      “Ông nó, A Tế….”


      lát sau, người nọ ở phía sau cúi đầu, ở bên tai đáp lại.


      “Là … tiểu Thần của .”
      Last edited by a moderator: 5/1/16
      tart_trung, Minh Hồng, phương131146 others thích bài này.

    2. puccamatnai

      puccamatnai Active Member

      Bài viết:
      99
      Được thích:
      163
      hô hô, 2 vợ chồng già gặp lại nhao r kìa :yoyo40::yoyo40:
      hóng nam tra vs bạch liên hoa tự tung tự hứng với nhao nèo :yoyo36::yoyo36:
      editor cố lên :yoyo55:

    3. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      hạnh phúc quá hâm mộ ing :yoyo26::yoyo26::yoyo26:
      Nhân Vật Ất thích bài này.

    4. kimi

      kimi Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      26
      Gặp rồi gặp rồi:yoyo40: gato ah
      Nhân Vật Ất thích bài này.

    5. Tuyết Liên

      Tuyết Liên Active Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      68
      hóng-ing
      truyện hay quá :x
      Nhân Vật Ất thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :