1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Duyên Nợ Ba Sinh - Heo Thích Ăn Khoai Tây (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thỏ con tinh nghịch

      thỏ con tinh nghịch Well-Known Member

      Bài viết:
      51
      Được thích:
      1,263
      huhu.tềnh hềnh là mấy tuần tới tớ phải ôn thi có thời gian edit. ai rảnh edit hộ tớ mấy chương với
      puccamatnai, shalylinhdiep17 thích bài này.

    2. shaly

      shaly Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      73
      truyện này nam nữ chính ko có sóng gió gì hết... hp wa' đeee:yoyo14:
      mong chương mới nha nàng:):)
      thỏ con tinh nghịch thích bài này.

    3. thỏ con tinh nghịch

      thỏ con tinh nghịch Well-Known Member

      Bài viết:
      51
      Được thích:
      1,263
      Chương 20

      tới đây, Nhan Tứ ngừng lại, bưng ly nước trái cây lên uống. Khuôn mặt điển trai mang theo vài phần nhu hòa, ra thi thoảng uống nước trái cây cũng tệ.


      Đôi mắt đào hoa của Lam Phong chuyển động: “Chị dâu phải chỉ làm có những thứ này nhỉ, nghe người thừa kế Đường gia được chỉ định?”


      “Xem ra cho dù cậu ở nước ngoài, tin tức của thành phố Hải Thiên cậu vẫn nắm .” Phong Tế thản nhiên , lại làm Lam Phong chỉ có thể ngây ngô cười, phá hư hình tượng của mình.


      “Việc cậu giao cho mình, mình đều làm tốt, do đó cho mình biết ít tin tức của chị dâu , Phong đại thiếu.” Lam Phong cợt nhả .


      Phong Tế bưng ly nước lên, nhìn nước dâu dưới ánh đèn lộ vẻ xinh đẹp, lời nào.


      Thấy ngầm chấp nhận, Nhan Tứ mới tiếp.


      Khi Đường Dương chăm sóc vợ con, người thừa kế nhà họ Đường được định đoạt. Tuy Đường Minh Húc coi trọng năng lực Đường Dương, nhưng cuộc hôn nhân của … Hơn nữa vì có người đứng sau trợ giúp nên người con cả của Đường Minh Húc thừa kế Đường gia mà phải Đường Dương.


      Kỳ Cảnh Thần cũng làm gì, chỉ bảo Cảnh Hoằng Hi ra mặt bàn chuyện hợp tác với Đường Minh Húc, lần hợp tác này mang lại ít lợi ích cho Cảnh gia và Đường gia. Vì lợi ích của Đường gia, Đường Minh Húc thể thỏa hiệp, sớm quyết định người thừa kế nhà họ Đường, cũng bắt đầu dần dần tạo quan hệ với người con cả.


      Đường Minh Húc biết năng lực Đường Dương, cũng biết tính cách . Giờ chắc chắn đứa con này rất bất mãn với Cảnh gia và Phong Tế, nhưng đừng ông, toàn bộ Đường gia cũng có năng lực phản kháng. Những chuyện mờ ám của Đường Dương, ông mắt nhắm mắt mở rồi, nhưng ràng bây giờ Cảnh gia muốn dễ dàng cho qua nữa, Đường Minh Húc chỉ có thể bất đắc dĩ thỏa hiệp.


      Tối thiểu bảo vệ được lợi ích nhà họ Đường, mà Đường Dương… chí ít cả đời này và vợ con đều lo cơm áo, đây là cầu Đường Minh Húc để người con cả thừa kế.


      “Chị dâu vẫn còn mềm lòng, nếu Phong đại thiếu ra tay tuyệt đối có Đường gia.” Nghe Nhan Tứ kể xong, Lam Phong .


      “Lam Phong, việc này vừa có thể giải quyết vấn đề vừa mang lại lợi ích cho mình/” Nhan Tứ trầm thấp , “Chị dâu phải người thủ đoạn độc ác.”


      “Thủ đoạn độc ác?” Lam Phong cười châm chọc, trong đôi mắt đào hoa mang theo vài phần oán hận và thù hằn, “Nếu thủ đoạn độc ác, mình sớm thể ngồi đây uống nước trái cây với các cậu rồi, mà nằm dưới đất biến thành chất dinh dưỡng cho sâu.”


      xong, Lam Phong khoát tay: “ nữa, hôm nay là ngày độc thân cuối cùng của Phong đại thiếu, có cảm nghĩ gì ? ngờ trong số chúng ta, Phong Tế là người kết hôn sớm nhất, ràng là người lạnh nhạt, có hứng thú với phụ nữ, nhưng lại tìm được vợ, ông trời đúng là trêu người.”


      Phong Tế khẽ cười đặt ly xuống, nhìn đồng hồ, rồi đứng lên: “Cũng còn sớm nữa, mình phải đón tiểu Thần. Các cậu muốn uống rượu uống , mình trả tiền.”


      phải có hứng thú với phụ nữ, mà người làm hứng thú chỉ có người thôi.


      “Này…” Lam Phong nhìn bóng dáng Phong Tế chậm rãi biến mất, bất đắc dĩ hạ tay xuống, “Mình còn biết Phong Tế có tính cách này, đây chẳng phải party từ giã cuộc sống độc thân sao, nhân vật chính rồi, chúng ta ở lại làm gì?”


      Nhan Tứ xoay đầu gọi phục vụ mang rượu lên, “Hiếm khi Phong đại thiếu mời khách, cậu muốn uống nhiều chút à?”


      Nhìn rượu Volka và đá được mang lên, khóe mắt Lam Phong run rẩy, cho dù muốn uống cũng nên dùng loại mạnh như vậy chứ?! Nhìn Nhan Tứ ngừng uống rượu, nét mặt mang theo đơn, Lam Phong thở dài uống cùng .


      em là cái gì? em phải là để uống rượu cùng nhau sao.


      Nhưng mười năm trôi qua, Nhan Tứ vẫn chưa buông tha cho bản thân.


      ***


      Cảnh Thần cảm thấy nụ cười mặt mình sắp cứng nhắc, nơi này là trong nước đó, vì sao còn có party từ biệt cuộc sống độc thân chứ, đặc biệt party ấy căn bản là dành cho phụ nữ coi như có quen biết tụ họp mà!


      Tuy nội tâm ngừng kêu gào nhưng bề ngoài Cảnh Thần vẫn mỉm cười tao nhã, thỉnh thoảng gật đầu chút thể lắng nghe. Do đó mới giới thượng lưu phiền toái, sau khi kết hôn với Phong Tế, là người đứng đầu tập đoàn Cảnh gia, xã giao kiểu này càng ngày càng nhiều.


      muốn ở nhà chiêu đãi vợ chồng Catherine và Eide mới bay từ Mỹ về, vì sao lại phải tham gia buổi party này. Nhìn nhóm thiên kim tiểu thư và nhóm phu nhân vắt hết óc hỏi thăm tin tức tập đoàn Cảnh Phong và Cảnh thị, Cảnh Thần cảm thấy dạ dày hơi đau. Nếu là người dễ bị lừa thế, được Cảnh Hoằng Hi chọn làm người thừa kế sao?


      Cho dù Cảnh Thần là con duy nhất của Cảnh Hoằng Hi, song nếu có năng lực, Cảnh Hoằng Hi cũng tìm cách giao công ty cho người có năng lực quản lý, còn con mình, ngoan ngoãn ở nhà lĩnh % hoa hồng chia hằng năm là được.


      Cảnh Thần đột nhiên hối hận, nên vì chán ghét phiền toái và Đường Dương mà bảo Cảnh Hoằng Hi giúp đỡ, Đường Dương có khả năng thừa kế Đường gia mà lại đem mình ra làm điều kiện. Nghĩ lại khuôn mặt tươi cười của Phạm Niệm Chân trước buổi party, cảm thấy tự tay bán mình rồi.


      Trước đây việc giao tiếp với các vị tiểu thư và phu nhân là do Phạm Niệm Chân phụ trách, mà giờ bọn họ du lịch nước ngoài, đương nhiên việc này rơi vào đầu .


      Vốn Phạm Niệm Chân muốn ở lại thời gian dạy bảo Cảnh Thần, vì vừa phải xử lý công việc của công ty, vừa phải giao tiếp với các vị phu nhân, bà lo lắng lo nổi.


      Nhưng Cảnh Hoằng Hi sớm muốn mang vợ du lịch, vì vậy khi Cảnh Thần xin ông giúp đỡ, ông chút do dự ra điều kiện của mình. Lúc đó nghĩ sớm hay muộn cũng phải tiếp nhận việc này, nên đồng ý, giờ xem ra việc này còn vất vả hơn tiếp quản công ty nữa, Cảnh Thần khóc ra nước mắt.


      Song dù muốn cũng phải làm. Nếu trọng sinh trong thân thể này phải gánh trách nhiệm của thân thể này. Có điều… nhìn khuôn mặt trang điểm của các vị phu nhân. nghĩ đến cũng trở nên như vậy, Cảnh Thần nhịn được rùng mình cái.


      “Xin lỗi, làm phiền.” giọng nam dịu dàng truyền đến, làm mọi người chuyển tầm mắt, “Tôi đến đón tiểu Thần, mai tổ chức lễ cưới còn nhiều việc phải chuẩn bị…”


      “Haha.” vị phu nhân cười , “Đúng thế, mai là ngày quan nhất đời người con , phải nghỉ ngơi tốt, nếu có quầng thâm tốt lắm.”


      “Cảm ơn thông cảm.” Phong Tế nở nụ cười tiêu chuẩn, tay cầm áo khoác của , tay còn lại nắm tay .


      “Vậy chúng tôi rời trước.”


      Sau khi xong, Phong Tế mặc áo khoác cho , bá đạo ôm vào lòng.


      Sau khi nhìn thấy bóng dáng Cảnh Thần, trong phòng mới có người chuyện.


      xem, Cảnh Thần kia sao tốt số thế, sau khi giải trừ hôn ước với Đường Dương còn có thể tìm được người như Phong Tế làm chồng!”


      “Hâm mộ hả? Nếu là con Cảnh gia, chừng cũng tốt số vậy.”


      “Đúng, cưới con Cảnh gia cũng phải phấn đấu mấy chục năm, phải phấn đấu mấy đời mới được đó.”


      “Hình như tập đoàn Cảnh Phong xếp hạng cao hơn Cảnh thị mà?”


      “…”


      Tranh luận của mọi người ảnh hưởng tới Phong Tế và Cảnh Thần, khi đến bãi đỗ xe, gió lạnh thổi qua, làm Cảnh Thần rùng mình cái, kéo chặt áo khoác người. Phụ nữ tham gia số bữa tiệc nhất định phải mặc lễ phục, mà lễ phục luôn thiếu vải, nghe mặc vậy mới phô ra được vẻ dịu dàng của phụ nữ.


      Theo cách của Phong Tế, thói đời bây giờ càng ngày càng kì quái. Phụ nữ càng mặc càng ít, đàn ông càng mặc càng nhiều. Tóc tai phụ nữ càng ngày càng ngắn, tóc tai con trai càng ngày càng dài. Về vế sau Cảnh Thần ủng hộ, vì ở cổ đại cả đàn ông và phụ nữ đều để tóc dài.


      Phong Tế yên lặng cởi áo khoác khoác thêm cho , “Chờ ngay cửa, lái xe đến.”


      Nét mặt Cảnh Thần rất kì quái, sau đó nở nụ cười. áo khoác còn hơi ấm và hơi thở nhàng khoan khoái của . ra nếu bảo chờ lái xe đến, cần đưa áo khoác cho . Người luôn khôn khéo như , ngờ lại mắc sai lầm này.


      Xem ra hôn lễ lần này … bình tĩnh như bề ngoài.


      Mặc dù lần thứ hai sống lại, song cũng bình tĩnh nổi.


      Có thể trở thành vợ lần nữa, cùng dắt tay hết cuộc đời, tất cả đều như giấc mơ.


      Giấc mơ này, có phải ngày nào đó phải tỉnh lại ?


      Tuy Cảnh Thần nghi ngờ, nhưng cũng để tâm đến chuyện vụn vặt này. Nếu giờ tiếp tục sống, quý trọng mỗi ngày sống tốt. Phong Tế cũng có ý nghĩ giống , nhưng vẫn có chút lo lắng và nôn nóng.


      Từ tin thần phật song bây giờ hơi nghi ngờ có phải thần phật cũng tồn tại hay , nếu chuyện này phải giải thích thế nào!


      Khi Cảnh Thần suy nghĩ miên man, Phong Tế lái xe đến trước mặt , nhíu mày đẩy cửa ghế lái phụ ra: “Sao vào? Mau lên xe nào.”


      Cảnh Thần ngồi trong xe, cảm giác rét run bị độ ấm trong xe xua . Thoải mái thở dài tiếng, tìm tư thế dễ chịu dựa vào ghế.


      “Mệt lắm hửm?” Phong Tế cầm vô lăng thoáng lo lắng hỏi Cảnh Thần.


      sao ạ.” Cảnh Thần lắc đầu, xoay đầu nhìn Phong Tế, “Tế, chúng ta mãi ở bên nhau chứ!”


      “Ừ.” Phong Tế khẽ cười.


      “Đến tận khi già nhé,cho dù chết chúng ta cũng ở chung chỗ.”


      “Ừ.” Nét mặt Phong Tế trở nên nhu hòa.


      “Nếu ông trời để chúng ta cùng bước vào thế giới này, để chúng ta tách ra. Tế, nếu tội tình gì ông trời lãng phí tâm lực đưa hai chúng ta đến đây nhỉ?”
      Last edited by a moderator: 9/2/16

    4. thỏ con tinh nghịch

      thỏ con tinh nghịch Well-Known Member

      Bài viết:
      51
      Được thích:
      1,263
      Chương 21

      Hôn lễ của Cảnh Thần và Phong Tế được tổ chức rất long trọng, do đó sau khi hôn lễ kết thúc, tắm rửa xong nằm trong phòng tổng thống của khách sạn Hoàng Triều, Cảnh Thần cảm giác toàn thân rã rời, chẳng muốn nhúc nhích.


      “Mệt lắm hả em?” Phong Tế mặc áo choàng tắm từ phòng tắm bước ra, bàn tay to xoa bóp vai cho .


      “Hừ…” Cảnh Thần thoải mái thở hắt ra mới ngẩng đầu nhìn Phong Tế, “Tế đừng bóp nữa, cũng mệt cả ngày nay rồi. Nghỉ ngơi chút , sáng mai còn phải máy bay đấy. ra chúng ta cũng cần tốn hưởng tuần trăng mật làm, còn phải châu Âu hưởng tuần trăng mật chứ?”


      Phong Tế khẽ cười: “Ba mẹ muốn chúng ta có cục cưng trong tuần trăng mật này, họ muốn ôm cháu.”


      đến đây Cảnh Thần nhịn được muốn phẫn nộ, ràng trước hôn lễ, chính là tối qua còn cố gắng làm việc, kết quả hôm nay ngay hôn lễ Phạm Niệm Chân bảo và Phong Tế hưởng tuần trăng mật cho tốt, tốt nhất có thể có cục cưng trong tuần trăng mật, chuyện công ty Cảnh Hoằng Hi và Phạm Niệm Chân có thể quản.


      Hai người đó thay đổi cũng quá nhanh , nhất là Cảnh Hoằng Hi! Lúc trước còn muốn hưởng tuần trăng mật với Phạm Niệm Chân, sau khi nghe có thể ôm cháu trong tuần trăng mật bèn đổi ý ngay.


      “Cho dù họ muốn ôm cháu, hôm nay em cũng có hơi sức.” Cảnh Thần kéo Phong Tế lên giường, đầu cọ cọ vào lòng , cứ vậy liền ngủ.


      Phong Tế bất đắc dĩ thở dài, kéo chăn đắp cho , dùng điều khiển tắt đèn, ôm ngủ.


      Đêm tân hôn hai người cứ trải qua như thế. Quả kết hôn rất mệt mỏi, hai người họ là nhân vật chính bị mọi người giày vò ghê gớm.


      ****


      Bạch Yến Vũ nhìn người đàn ông trung niên trước mắt, rũ mí mắt xuống, trong mắt lên tia chán ghét dễ nhận ra. ta mở cái túi mang bên người, lấy tờ chi phiếu đặt lên bàn, “Ba, đây là mười vạn, ba cầm trước . Ba cũng biết, giờ con làm, ở nhà chăm sóc con. Người thừa kế Đường gia xác định, Đường Dương tại cũng chỉ là nhân viên Đường thị, tháng tiền lương có nhiêu đó. Nhiều hơn nữa, quả con bỏ ra nổi.”


      Ba Bạch lấy tiền cười khổ với ta, “Nếu Yến Vũ có biện pháp khác ba cũng tìm con. Con cũng biết lần trước sau khi làm bị thương Cảnh tiểu thư, ba tìm việc còn thuận lợi. Năm nay em trai, em con phải thi đại học, ba muốn bồi bổ cho tụi nó. Số tiền này tiết kiệm chút cũng đủ cho chúng ta dùng vài năm, ngay cả học phí của tụi nó cũng đủ rồi.”


      Ánh mắt Bạch Yến Vũ lóe lên, cuối cùng , “Ba bảo tụi nó cố gắng thi cho tốt, tuy con lấy được nhiều tiền, nhưng vẫn có thể lo ăn mặc cho mọi người.”


      Mặc dù Đường Dương phải người thừa kế nhưng làm sao cũng là người nhà họ Đường, nên cũng có cổ phần trong công ty. Tuy hoa hồng nhiều hơn mọi người lắm, song cũng đủ nuôi sống Bạch gia trong nhiều năm.


      Bất quá chuyện này Bạch Yến Vũ cảm thấy cần phải với ba ta. Lúc trước khi ta thi đại học, việc gì cũng phải tự mình nghĩ cách, nào là học phí, phí sinh hoạt. Vì tiết kiệm nên ta buông tha cơ hội học chuyên nghiệp, giờ em trai, em ta hạnh phúc hơn ta nhiều rồi, làm ta thể ghen tỵ.


      “Ba, con về trước đây. Hai đứa trong nhà để bảo mẫu coi con yên tâm.” Bạch Yến Vũ hiểu rất , nếu có hai đứa con này, cuộc hôn nhân của ta và Đường Dương sớm thể tiếp tục.


      Bạch Yến Vũ rất khinh thường Đường Dương, lúc trước khi Cảnh Thần còn là vị hôn thê của , với ta thế nào? Cảnh Thần luôn tùy hứng, biết quan tâm người khác, biết dịu dàng chăm sóc! Nếu phải hai nhà cần đám cưới này, cũng đính hôn với Cảnh Thần.


      là gì?!


      Bạch Yến Vũ nở nụ cười lạnh. Lấy Đường Dương ba năm tuy ta tiếp xúc nhiều với giới thượng lưu nhưng cũng biết số chuyện, ví dụ như năm đó chính Đường Dương chủ động theo đuổi Cảnh Thần, ví dụ như người nắm quyền Cảnh gia lấy hôn ước của con ra làm giao dịch.


      Ví dụ như trước đây Cảnh Thần Đường Dương, song đột nhiên nữa! chỉ mà còn người đàn ông tốt hơn rất nhiều.


      Lúc trước Bạch Yến Vũ còn cho rằng Đường Dương có chút đặc biệt, kết quả cũng chỉ giống những tên công tử trong giới thượng lưu khác. Khi ta quen , bên người có người phụ nữ nào ngoài Cảnh Thần, chẳng qua tại Cảnh Thần là vị hôn thê của , muốn để ba mẹ vợ tương lai nhìn thấy sinh hoạt cá nhân sạch của .


      Nhưng bởi như thế nên ta mới bị mê hoặc. Nghĩ đến đám cưới của và Cảnh Thần chỉ vì lợi ích, nên khi theo đuổi ta, ta mới đồng ý làm kẻ thứ ba xen vào giữa hai người họ.


      Đúng vậy, kẻ thứ ba.


      Cho dù tô son trát phấn thế nào, tô đẹp bao nhiêu lúc đó ta cũng là kẻ thứ ba.


      ta cố gắng nhiều vậy, cuối cùng cũng lấy được . Nhớ tới lúc mở bưu kiện kia ra, ta rất kinh ngạc và dám tin, ta cảm thấy bản thân ngu ngốc.


      Mặc kệ ra sao ta cũng có chút kỳ vọng, tin tưởng Đường Dương, nên dù ta cảm thấy có rất nhiều chỗ khiến ta bỡ ngỡ, song ta vẫn lừa mình dối người.


      Chẳng qua lúc nhìn thấy tư liệu và ảnh chụp, ta mới ý thức được, nếu ta nghĩ ta và Đường Dương nhau, nếu ta nắm chắc được kết quả của ta là gì, ai cũng thể trước.


      Tuy Đường Dương phải playboy, nhưng cũng giữ mình trong sạch! có vẻ ngoài đẹp trai lại có thân phận cậu út Đường gia, phụ nữ muốn tiếp cận đương nhiên ít. Trước đây là vị hôn phu của Cảnh Thần, nên nhiều phụ nữ sợ đắc tội với Cảnh gia và Đường gia nên dám tiếp cận.


      ta có là gì?!


      ta chỉ sinh ra trong gia đình bình thường, cũng tính là người đẹp!


      Vì vậy bên cạnh Đường Dương càng ngày càng nhiều phụ nữ, cho dù Bạch Yến Vũ có thân phận thiếu phu nhân Đường gia, cho dù ta có hai đứa con sao, địa vị của ta vẫn chưa vững chắc.


      Bạch Yến Vũ có thể từ kẻ thứ ba trèo lên người khác cũng có thể!


      Bạch Yến Vũ nhìn trời cười khổ, trong mắt là mảng mịt mù.


      Làm sao ta có thể tới ngày hôm nay nhỉ, khi vừa vào Đường gia, chẳng phải ta ôm rất nhiều hoài bão, muốn cố gắng làm người phụ nữ mạnh mẽ ư?


      Ba Bạch đứng sau Bạch Yến Vũ, nhìn con như vậy, trong mắt lên vẻ đau lòng. Nhưng ông ta giúp được con , đây đều do ta lựa chọn. Lúc trước khi ta lựa chọn ở bên Đường Dương, ông ta khuyên ta, nhưng đứa con lớn nhất này của ông rất có chủ kiến, ý kiến của người làm cha như ông, căn bản ta nghe.


      Nở nụ cười khổ, rời khỏi nơi này.


      vẫn còn hai đứa con phải quan tâm, Bạch Yến Vũ lớn thế, ta biết phải làm thế nào.


      Về đến nhà nhìn Đường Dương chơi đùa với con trai con thảm, Bạch Yến Vũ ngây ngẩn cả người.


      “Em về?” Đường Dương quay đầu nhìn ta cái, lại ngoảnh lại chơi với hai con, “Ba và mọi người trong nhà thế nào?”


      “Vẫn bình thường ạ, Tước Vũ và Vô Trần chuẩn bị thi đại học, em đưa cho ba mười vạn.” Bạch Yến Vũ vào phòng ngủ thay quần áo, ngồi xuống bên cạnh Đường Dương, nhìn hai đứa đáng , trong mắt toàn là dịu dàng và tình , “Sao hôm nay lại về sớm vậy, công ty có việc sao?”


      Đường Dương cầm trống bỏi chơi với con thản nhiên , “Bảo mẫu gọi điện thoại cho bảo em có việc ra ngoài mà hai con lại khóc dỗ được, lại gọi được cho em, nên xin về trước. Đúng rồi mười vạn có đủ , có muốn lấy thêm đưa cho ba ?”


      Nghe Đường Dương thế, Bạch Yến Vũ nhanh chóng đứng dậy tới tủ giầy mở ví lấy điện thoại, ta nhìn chút rồi cười khổ, “Di động hết pin, tự động tắt máy, sớm biết vậy hôm nay em ra ngoài. Xin lỗi ông xã.”


      “Đừng thế.” Đường Dương cười đùa với con, “Từ khi sinh con đến nay, em phải chăm sóc bọn chúng. Hôm nay ba tìm em có việc nên em mới . còn tính dẫn em ra ngoài chơi chút, nghỉ ngơi ngày nhưng mãi tìm được thời gian.”


      “Hai đứa này chỉ cần thấy trong hai chúng ta khóc ngừng.” Ánh mắt Đường Dương rất dịu dàng, cho dù giờ phải người thừa kế Đường gia nhưng cảm thấy rất thoải mái.


      cần đấu đá lẫn nhau, Đường Dương đột nhiên phát cứ thế này sống cả đời với Bạch Yến Vũ cũng tồi. Nhưng khi nhìn Cảnh Thần và Phong Tế hạnh phúc vẫn cảm thấy cam lòng.


      “Yến nhi mười vạn có đủ ? Giờ ba tìm việc cũng dễ, trong nhà còn hai em, bọn họ lại muốn thi đại học, sau này còn phải lo học phí.” Dù gì Đường Dương cũng có tình cảm với Bạch Yến Vũ do đó luôn quan tâm đến người nhà ta.


      “Ba như vậy đủ rồi.” Giọng điệu Bạch Yến Vũ hơi cứng nhắc, lúc trước khi ta muốn thi đại học sao thấy ai quan tâm nhỉ! Giờ sao em ta có người nhớ thương, ba quan tâm, rể bọn họ cũng quan tâm bọn họ đây!


      Động tác trêu con của Đường Dương thoáng cứng nhắc, sau đó thản nhiên , “Nếu đủ rồi thôi. Về sau chuyện ở bên đấy em tự xử lý là được.”


      “Ông xã, xin lỗi, em chỉ…” Bạch Yến Vũ ý thức mình lại thế với Đường Dương, vội vàng .


      “Hai đứa này này muốn ăn lê, bảo mẫu chuẩn bị rồi, đến phòng bếp lấy.” Đương Dương cảm thấy phản ứng của ta có chỗ nào thích hợp.


      Bạch Yến Vũ luôn tự ti về xuất thân mình, do đó dù hai người lấy nhau lâu vậy, nhưng trước giờ luôn ngoan ngoãn phục tùng , phản đối bất kỳ quyết định nào của .


      ra Đường Dương cảm thấy ta cần phải thế, bởi người cưới là vợ chứ phải kẻ phụ họa. Chẳng qua cho dù , ta cũng chưa chắc nghe, vì bọn họ cưới nhau phải do cam tâm tình nguyện.


      Đường Dương kết hôn rồi, vì bất cứ lý do nào mà ly hôn. Dù sao giờ ta là mẹ của con , nếu đồng ý cho ta sinh con của , cũng để ta mất vị trí thiếu phu nhân nhà họ Đường này.


      Dù bên ngoài có nhiều phụ nữ, nhưng vợ chỉ có .


      Đây là điều mà mọi cậu ấm trong giới thượng lưu được giáo dục.


      Cho dù vợ tốt nữa, cũng phải tôn trọng tối thiểu. Tình nhân chỉ là tình nhân, vĩnh viễn thể đăng đường nhập thất.
      Last edited by a moderator: 9/2/16

    5. thỏ con tinh nghịch

      thỏ con tinh nghịch Well-Known Member

      Bài viết:
      51
      Được thích:
      1,263
      Chương 22

      Khi Cảnh Thần và Phong Tế hưởng tuần trăng mật trở về nhận được tin tức Đường Dương tu thân dưỡng tính. Mặc dù phải dạng playboy nhưng cũng là vị đại thiếu sắc đẹp, giờ lại ngoan ngoãn ở nhà với vợ con.


      Cảnh Thần hơi kinh ngạc, chỉ thở dài , “Vậy cũng tốt, có thể sống tốt bên người .”


      “Tiểu Thần, đừng em tin Đường Dương tu thân dưỡng tính chứ?” Phong Tế ở bên nhíu mày, đưa miếng táo vào miệng Cảnh Thần.


      “Em biết có phải , em chỉ hi vọng là .” Cảnh Thần nuốt miếng táo, nhíu mày , “ em cũng giống Cảnh Thần trong phim truyền hình, nên em cũng muốn vì những chuyện chưa xảy ra mà làm khó . Lần này để Đường Miện trở thành người thừa kế Đường gia, em … Tế à, biết đó, em am hiểu những thứ này, cũng thích.”


      Phong Tế lại đút cho miếng táo, mới dùng khăn ướt lau tay, sờ đầu trấn an, “Sau này thích làm gì giao cho là được.”


      “Xã giao với các vị phu nhân và tiểu thư cũng giao cho hả?” Cảnh Thần ngây thơ nhìn .


      Nụ cười mặt Phong Tế cứng lại. bất đắc dĩ , “Tiểu Thần, việc này giúp được em.”


      “Hả___ ràng giao cho hết mà!” Cảnh Thần bĩu miệng nhìn Phong Tế, trong mắt toàn là thầm oán.


      “Tiểu Thần, việc này có cách nào giúp em.” Phong Tế đưa tay vuốt tóc , rất thích cảm giác tóc luồn qua các ngón tay, “Em phải biết rằng, rất nhiều hội quán chỉ tiếp phụ nữ, mà bình thường phụ nữ trong giới thượng lưu đều chọn những nơi như vậy để tụ tập.”


      Ánh mắt Cảnh Thần u oán hẳn, cuối cùng trực tiếp vùi cả người vào lòng : “Em nên cảm thấy may mắn khi Bạch Yến Vũ có tư cách tham gia những lần tụ tập đó ư?”


      “Tiểu Thần thích ta?” Phong Tế ôm Cảnh Thần, mắt phượng có kính che kín hơi híp cái.


      “Haiz cũng thể là cảm giác gì nữa.” Cảnh Thần suy nghĩ cẩn thận mới , “Tuy trong phim ta cướp vị hôn phu của Cảnh Thần trước đây, nhưng ta có thể coi như giúp đỡ em, nếu hôn ước của em và Đường Dương giải quyết dễ dàng thế. Có điều nếu em có cảm tình với ta có khả năng.”


      “Vì thế em thích cũng ghét ta, chỉ là người xa lạ mà thôi. Chẳng qua em luôn cảm thấy gặp mặt ta, chỉ có xấu hổ mà càng phát sinh thêm phiền toái à.” Cảnh Thần nhún vai tổng kết, “Nên giờ em muốn giữ khoảng cách với bọn họ, liên quan đến nhau là tốt nhất.”


      “Tiểu Thần em nghĩ Đường Dương còn có thể lấy lại tư cách thừa kế Đường gia sao?” Phong Tế trực tiếp đổi đề tài, Cảnh Thần có thể quan tâm đến vợ chồng bọn họ nhưng làm được. Nhất là khi nghe Nhan Tứ Đường Dương hình như có hứng thú với vị hôn thê bị ‘vứt bỏ’.


      Cảnh Thần là vợ Phong Tế, người mơ ước … Phong Tế thể buông tha.


      “Dựa theo trí nhớ của thân thể này, với tính cách của Đường Minh Húc cho Đường Dương cơ hội, cũng phải Đường Dương làm nhiều chuyện quá đáng, mà là Đường Dương kết hôn với Bạch Yến Vũ, chỉ kết hôn mà còn có hai mặt con.” Cảnh Thần suy nghĩ hồi , “Mặc dù ở thành phố Hải Thiên, Đường thị coi như có chút địa vị nhưng trong nước tính là gì, nên Đường gia mới coi trọng thông gia thế. Mà vợ Đường Dương, Bạch Yến Vũ lại thể mang lại lợi ích cho nhà họ Đường. Trong phim Đường Dương có thể kết hôn với Bạch Yến Vũ là do có thể thâu tóm Cảnh thị, mà giờ…”


      Phong Tế nhếch môi: “Tiểu Thần em nhìn mọi việc vẫn còn đơn giản đấy. Tuy Đường Minh Húc vì ba ra mặt và vì cuộc hôn nhân của Đường Dương nên để Đường Miện trở thành người thừa kế Đường gia, hơn nữa dần dần chuyển quyền lợi của Đường Dương . Nhưng thực tế sao?”


      “Đường Miện và Đường Dương đều là con ruột Đường Minh Húc, trừ hai người họ Đường Minh Húc chọn con của em mình thừa kế Đường gia. Có điều năng lực Đường Miện đủ thừa kế Đường gia. Do đó… biểu bây giờ của Đường Dương chắc cũng do Đường Minh Húc bày mưu tính kế.”


      “Bao gồm cả việc Đường Dương theo đuổi Cảnh Thần, và việc bố trí tay chân trong Cảnh thị, sao Đường Minh Húc có thể biết được.”


      tại Đường Minh Húc thể tuyên bố Đường Dương là người thừa kế Đường gia, mà ba đúng lúc làm cuộc giao dịch với nhà họ Đường, ông ta mới thuận nước đẩy thuyền tuyên bố Đường Miện thừa kế Đường gia. Về phần chuyện sau đó như thế nào, chúng ta cứ yên lặng theo dõi.”


      Phong Tế nhẫn nại giải thích cho nghe, làm sắc mặt càng ngày càng phấn khích.


      Cuối cùng vô tình : “Khó trách lúc em nhờ ba đàm phán với Đường Minh Húc, ba còn cười ra điều kiện với em. Những người khôn ngoan giảo hoạt như hồ ly cứ thích xoay mọi chuyện vòng vòng, thấy phiền phức hả?”


      phiền phức.” Phong Tế nheo mắt, trong mắt tràn đầy hứng thú, “Tiểu Thần, làm thế mới thú vị chứ. Thương trường là chiến trường thấy khói lửa, chỉ cần hơi sơ sẩy tí liền thất bại thảm hại.”


      vậy chúng ta còn phải để ý Đường Dương rồi.” Cảnh Thần vô lực nằm trong lòng Phong Tế: “Tay chân Đường Dương ở trong Cảnh thị biết còn bao nhiêu, bọn chúng che giấu rất kĩ, nếu công khai tìm kiếm ảnh hưởng rất lớn đến công ty, có thể công ty gánh vác nổi. Nên theo ý của ba là thầm điều tra và xử lý, giải quyết hết tay chân của , em yên tâm.”


      “Tế, giao Cảnh thị cho quản lý, em làm sâu gạo là tốt nhất.” Cảnh Thần có chí khí .


      “Tiểu Thần, sao, nhưng còn suy nghĩ của ba mẹ nữa.”


      Cảnh Thần cúi đầu , “Tế, thể để cho em hi vọng chút hả?”


      “Nhưng phải em làm việc ở Cảnh thị rất vui vẻ à?” Phong Tế cưng chiều nhìn , phải có năng lực, mà là muốn rảnh rỗi. Tuy hi vọng trở thành người phụ nữ mạnh mẽ, song nếu công việc mang lại sức sống cho bằng lòng.


      “Coi như vui vẻ .” Cảnh Thần ở trong ngực rầu rĩ , “Khi hoàn thành hạng mục có cảm giác rất thành tựu đấy, cũng chẳng phải vấn đề tiền nhiều hay tiền ít, mà là cảm giác thỏa mãn. Tế, cũng cảm thấy như vậy đúng , nên mới thích công tác?”


      phải thích công tác, mà hưởng thụ làm việc.” Phong Tế , “Đối với , tiền đủ dùng từ lâu, do đó chỉ hưởng thụ quá trình tạo ra tiền thôi.”


      “Tế, có tin , nếu đứng đường thế, bị đánh hội đồng đấy.” Trong đầu Cảnh Thần tưởng tượng ra cảnh đó, nhịn được nở nụ cười.


      “Tiểu Thần, em cười ?” Phong Tế nhướng mày, ôm đến bên giường, đè thấp giọng, giống giọng rất từ tình , “Ba mẹ muốn chúng ta có cục cưng khi hưởng tuần trăng mật, kết quả… quả nhiên tháng này vẫn chưa đủ cố gắng, nhỉ?”


      “Tế, cũng biết mình đủ cố gắng sao?” Cảnh Thần cho ánh mắt quyến rũ, làm hoàn toàn hóa thân thành sói.


      ****


      Trong bệnh viện, ngoài cửa treo tấm biển phụ khoa, Phong Tế tay cầm túi đeo vai kiểu nữ, cánh tay vắt chiếc áo khoác âu phục , thân hình cao to đứng dựa vào tường, thu hút đông đảo phụ nữ bên cạnh.


      lúc sau trong tay Cảnh Thần cầm tờ giấy đẩy cửa ra, nhìn Phong Tế đứng đợi , bèn mỉm cười về phía .


      “Sao rồi?” Phong Tế nhận đồ trong tay , quan tâm hỏi.


      xem?” Cảnh Thần cười hỏi lại.


      Phong Tế ôm eo cùng bước ra ngoài, vừa vừa , “Ba mẹ và ông nội chắc chắn rất vui. Chúng ta kết hôn nửa năm, rốt cuộc em cũng có.”


      Cảnh Thần liếc : “Đâu cần sinh, tất nhiên vui vẻ rồi.”


      “Tiểu Thần, ràng lúc em mang thai hình như càng vất vả hơn nhỉ?” Phong Tế cười khổ .


      bị tra tấn về tinh thần, còn em bị tra tấn cả tinh thần lẫn thể xác.” Nghĩ đến việc sinh nở, nhịn được rùng mình, “Tế, chúng ta thương lượng , lần này cho em sinh mổ được , sinh tự nhiên rất đau.”


      Kiếp trước Cảnh Thần sinh ba đứa con đều là sinh tự nhiên, loại đau đớn đó thể nào quên được. Tuy sau khi đứa bé ra rồi đau nữa, nhưng loại đau đớn trước khi sinh làm người ta thể quên nổi.


      “Tiểu Thần, sinh tự nhiên tốt cho cả em và con mà.” Phong Tế rất khó xử, kiếp trước khi Cảnh Thần sinh, cũng ở bên ngoài phòng sinh, biết loại đau đớn đó phải ai cũng chịu được. Nhưng giờ đều khuyến khích sinh tự nhiên, sao có thể để sinh mổ.


      “Chẳng phải tại trong nước có thể sinh đau sao, chúng ta chọn phương pháp này được ?” Phong Tế khuyên nhủ , sinh mổ tuy đau như sinh tự nhiên nhưng để lại nhiều di chứng hơn.


      “Trước kia cũng vậ.y” Cảnh Thần hung hăng trừng , biết chấp nhận cầu của , “Dù sao cuối cùng, người đau là em chứ có phải đâu.”


      “Tiểu Thần, em đau da thịt còn đau lòng đấy.” Phong Tế nắm tay Cảnh Thần , “Trước kia có cơ hội, lần này em sinh, luôn ở bên cạnh em.”


      Cảnh Thần dùng liếc , dừng chân trước cổng bệnh viện:”Em ở đây chờ , lấy xe . Đúng rồi con mới được tháng, hai tháng sau phải đến bệnh viện khám lại.”


      lái xe, em chờ chút.” Phong Tế khoác thêm áo cho , sau đó tới bãi đỗ xe.


      Cảnh Thần giơ tay lên vén sợi tóc bị gió thổi loạn, bây giờ là tháng 10, thành phố Hải Thiên bước vào mùa thu, trong khí mang theo chút se lạnh. Sờ bụng mình, cười dịu dàng, ngờ sắp làm mẹ rồi.


      Chẳng biết có phải con .


      Cảnh Thần rất thích con . Chỉ là hiểu , con trai càng tốt hơn. Bởi bất kể xã hội cởi mở thế nào, từ đầu chí cuối con vẫn được đối xử công bằng như con trai.


      “Thần Thần?”


      Khi Cảnh Thần đoán giới tính của đứa bé trong bụng, giọng hơi quen thuộc vang lên.
      Last edited by a moderator: 9/2/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :