1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Duyên Nợ Ba Sinh - Heo Thích Ăn Khoai Tây (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thỏ con tinh nghịch

      thỏ con tinh nghịch Well-Known Member

      Bài viết:
      51
      Được thích:
      1,263
      Chương 14

      Đường Dương kết hôn với Bạch Yến Vũ rồi, mặc dù cam tâm tình nguyện, nhưng cuộc hôn nhân của và Bạch Yến Vũ cũng coi như tệ, dù sao Bạch Yến Vũ là người Đường Dương .


      Huống chi trong chuyện này, Bạch Yến Vũ coi như là nửa người bị hại.


      Tuy ban đầu ở khách sạn đêm đó Bạch Yến Vũ ỡm ờ ở chung với , nhưng cũng bởi vì nên ta mới ở với . Lần đó sau khi nạo thai nếu phải phía đối tác của Đường thị cầu ta là người liên lạc, ta sớm từ chức rời khỏi Đường thị, rời khỏi rồi.


      Nếu phải Đường Dương đau khổ cầu xin, Bạch Yến vũ ở lại. Tuy ta nghèo khó nhưng cũng có lòng tự tôn. Tuy ta Đường Dương nhưng cũng muốn làm người thứ ba, cho dù giữa và vị hôn thê có tình cảm.


      Khi người đàn ông mình cầu xin mình như vậy, sao Bạch Yến vũ có thể ở lại. Chẳng qua, việc này chỉ lại làm khổ cả hai, người mình luôn ở bên cạnh, làm thế nào có thể nhịn nổi, xảy ra chuyện gì đây.


      Sau khi Bạch Yến Vũ biết Đường Dương và Cảnh Thần giải trừ hôn ước kinh ngạc phen, kế đó rất thâm tình tất cả đều do ta, nếu phải ta Đường Dương và vị hôn thê có thể hạnh phúc bên nhau, đều tại ta mang nhiều phiền phức cho Đường Dương.


      Bởi vì giải trừ hôn ước, nên ở Đường thị, Đường Dương cũng chẳng được tốt như trước kia.


      Trước kia mọi người đều biết Đường Dương là cậu út nhà họ Đường, người nắm quyền tại của Đường gia rất coi trọng , còn có vị hôn thê là con độc nhất của nhà họ Cảnh. Tầng tầng lớp lớp tụ hội chỗ, tất cả mọi người đều biết, Đường Dương rất có thể là người nắm quyền kế tiếp của Đường gia, cho nên ở Đường thị mọi người hơi mở cánh cửa tiện lợi cho cũng có gì lạ.


      Đáng tiếc Đường Dương và Cảnh Thần giải trừ hôn ước, nguyên nhân là do chuyện xấu của Đường Dương bị truyền thông phanh phui. Tuy hai nhà Cảnh - Đường vì số nguyên nhân mà trực tiếp đứng ra tuyên bố, nhưng nhân viên cấp cao của Đường thị đều biết, những cánh cửa từng mở ra cho đều nhanh chóng đóng lại.


      Nhưng trong thời điểm khó khăn như vậy, Bạch Yến Vũ vẫn luôn ở bên , cho dù phải người thừa kế của Đường thị, khi chẳng có cái gì, Bạch Yến Vũ vẫn đợi trước sau như . ta luôn ta nên mới trở nên như vậy, nếu ta chưa từng tốt rồi, nhưng Đường Dương là người vĩ đại như thế, sao ta có thể !


      thể Bạch Yến Vũ là lợi hại, ta sử dụng thành thạo chiêu lấy lùi làm tiến, che giấu bản thân rất giỏi. Cho nên dù Đường Dương có phát ra manh mối gì cũng vì dịu dàng của ta mà quên mất, càng lún càng sâu.


      Đường Dương muốn vãn hồi hôn ước với Cảnh Thần, nhưng cũng có cách nào cự tuyệt Bạch Yến Vũ, mối quan hệ này được duy trì đến khi bị truyền thông phanh phui. Chuyện hai nhà Cảnh - Đường giải trừ hôn ước được làm sáng tỏ, trong giới thượng lưu, chuyện của hai nhà mọi người đều sớm biết trong lòng song ra, chỉ có vài người biết mà thôi.


      Truyền thông làm sáng tỏ việc hai nhà Cảnh – Đường giải trừ hôn ước, sau đó là bối cảnh của Bạch Yến Vũ, truyền thông làm hết mọi cách cho mọi người tin Đường Dương và Bạch Yến Vũ là lòng nhau.


      Nhiều người làm vàng cũng phải chảy, cuối cùng Đường Minh Húc thể ra mặt để Đường Dương cưới Bạch Yến Vũ.


      Cậu út nhà họ Đường - Đường Dương vì tình với Bạch Yến Vũ giải trừ hôn ước với Cảnh gia, Bạch Yến Vũ vì Đường Dương mà sinh non, hai người thân mật như vậy, nếu kết hôn dư luận bất lợi với Đường gia. thể hợp tác với Cảnh gia ảnh hưởng rất lớn đến Đường gia, nếu thêm dư luận nữa


      Do đó Đường Dương kết hôn với Bạch Yến Vũ, tuy hôn lễ long trọng nhưng cũng xứng với thân phận cậu út nhà họ Đường. Bạch Yến Vũ được như ước nguyện trở thành thiếu phu nhân của Đường gia, mặc dù Đường Dương còn tư cách thừa kế Đường gia nhưng lấy được vợ là người , tuy có tiếc nuối, song cũng coi như hạnh phúc.


      Sau khi kết hôn bọn họ ở biệt thự Đường gia nữa mà dọn đến chỗ Đường Dương. Bọn họ muốn trải qua cuộc sống hai người ngọt ngào, quan trọng hơn là Bạch Yến Vũ thể thích nghi với cuộc sống ở Đường gia, cho dù ta cố gắng thế nào cũng hòa nhập nổi mọi người ở nhà họ Đường.


      Có vài thứ cần lắng đọng của thời gian.


      Cuộc sống hạnh phúc sau khi kết hôn của Đường Dương và Bạch Yến Vũ cũng liên quan đến Cảnh Thần, sau khi trở thành nghiên cứu sinh tiến sĩ, thời gian được sắp xếp gần như kín hết. Tuy chương trình học nhiều nhưng giáo sư của sắp xếp nhiệm vụ làm việc rất nhiều.


      Vốn Phong Tế muốn thừa dịp Đường Dương kết hôn, chuẩn bị đính hôn với Cảnh Thần, nhưng Cảnh Thần có thời gian mà Cảnh Hoằng Hi cũng muốn Cảnh Thần đính hôn sớm. Tuy chuyện hai người được ông và Phạm Niệm Chân đồng ý từ lâu nhưng dù sao bây giờ vẫn chưa phải thời cơ tốt.


      Chuyện Đường Dương và Bạch Yến Vũ bị truyền thông làm quá lớn, nếu tại Cảnh Thần và Phong Tế tổ chức đính hôn, người bình thường biết nhưng người trong giới thượng lưu thành tinh, chắc chắn đoán ra ít chân tướng phía sau.


      Phong Tế muốn nhanh chóng biến Cảnh Thần chính thức thành người của mình nên mới vội vã muốn đính hôn. Nhưng khi Cảnh Hoằng Hi phản đối, cũng chỉ có thể chọn chờ đợi. Tuy thèm để ý đến dư luận, cũng có thể khiến truyền thông theo hướng mà muốn, nhưng dù sao lòng người thể khống chế nổi, người trong giới thượng lưu đều có con đường tin tức của mình.


      Thế tạm thời tính vậy, thời gian trôi qua nhanh chóng, hai năm sau, Cảnh Thần hoàn thành luận văn của mình, bảo vệ vô cùng tốt, rốt cục cũng có thể về nước.


      Phong Tế tổ chức party cho Cảnh Thần, mời bạn học của tham gia. Muốn có cuộc sống tốt, bạn bè và tiền bạc là thể thiếu.


      “Sally Celeste, về nước cũng được quên liên lạc với mình đó. Cậu cũng là ở lại đây có gì tốt, cố tình muốn về nước!” Catherine bưng ly rượu, bất mãn .


      “Catherine, mình là về nhà. Lá rụng về cội là truyền thống của người Trung Quốc, cậu hiểu ?” Cảnh Thần nhàng cầm ly rượu vàng, dưới ánh đèn có vẻ đặc biệt xinh đẹp.


      Catherine cho ánh mắt xem thường, “Mình đương nhiên biết, nhưng vẫn thấy thoải mái. Tuy tại cách thức liên lạc rất dễ, nhưng khó có thể gặp lại. Cậu tốt rồi, sau khi hoàn thành học phần bèn chạy lấy người, mình còn phải làm nô dịch cho giáo sư năm nữa!”


      Cảnh Thần nở nụ cười, “Giáo sư của chúng ta chỉ bắt những đệ tử mà ông ấy coi trọng làm nô dịch, cậu xem sư tỷ Shirley , chẳng phải giáo sư đều nuôi thả chị ấy sao?”


      Catherine suy nghĩ chút liền lập tức rùng mình, cuối cùng lắc đầu , “Mình vẫn nên làm nô dịch cho giáo sư thôi, sư tỷ Shirley theo giáo sư năm năm còn chưa được tốt nghiệp, đúng là….”


      Cảnh Thần mỉm cười gì.


      Tình huống giữa giáo sư và sư tỷ Shirley khá phức tạp, là học trò muốn tham dự vào, tuy hai năm nay ở bên cạnh xem kịch rất vui vẻ, nhưng cẩn thận dính vào rất phiền toái.


      Catherine cười khẽ với Cảnh Thần, “Cậu trở về là muốn tổ chức hôn lễ với Phong Tế nhỉ, đến lúc đó được quên mời mình đấy, còn phải trả toàn bộ chi phí lại ăn ở nữa! Đương nhiên là hai người, mình và Eide.”


      “Tổ chức đính hôn trước , lễ cưới tổ chức vào nửa năm sau.” Cảnh Thần giải thích. Catherine có thể coi như người bạn đầu tiên ở thế giới này của , quan hệ giữa hai người cũng rất tốt, nếu ấy cũng đưa ra cầu như vậy.


      Giới thượng lưu rất coi trọng lễ đính hôn, lễ đính hôn thua kém lễ cưới là bao. Nhưng lễ đính hôn của và Phong Tế cũng có gì, chỉ là theo bay sang Pháp thử áo cưới thôi.


      “Kẻ có tiền như hai người phiền toái quá.” Catherine chút để ý , “Giống mình và Eide mới tốt, trực tiếp du lịch kết hôn.”


      làm như cậu có tiền vậy, sau khi hai người du lịch kết hôn, cậu và Eide phải trải qua khoảng thời gian như thế nào?” Cảnh Thần nhíu mày hỏi.


      Catherine đen mặt, nhà ấy và nhà Eide tuy thể so với Cảnh Thần, nhưng cũng có uy tín trong giai cấp tư sản, do đó sau khi hai người du lịch kết hôn, bị hai bên gia đình mắng trận, cuối cùng phải bất đắc dĩ tổ chức hôn lễ long trọng.


      “Đừng nữa.” Catherine phất tay, ánh mắt nhìn về phía Phong Tế bị đám nữ sinh vây quanh nhưng vẫn cười ôn hòa, “Phong nhà cậu bị nhiều người vây quanh vậy, cậu lo sao?”


      “Mình tin ấy, Catherine.” Cảnh Thần mỉm cười cách chắc chắn. Tình cảm giữa và Phong Tế người ngoài thể nào hiểu được. ai có thể chen vào giữa hai người họ, bọn họ tin tưởng nhau, từ lâu dung nhập vào xương tủy.


      Kiếp trước trải qua nhiều việc thế này, giờ sao có thể vì việc mà gây gổ chứ, khiến hai bên thoải mái. Khi ở chung hai người thường lấy số việc ra trêu ghẹo nhau, xem như tình thú, nhưng trước mặt người ngoài tuyệt đối tùy tiện nhắc loạn.


      Catherine nhìn chằm chằm Cảnh Thần, lúc lâu mới thở dài , “Sally Celeste, có đôi khi mình nghĩ cậu và Phong là đôi vợ chồng già. Khi hai người ở cùng nhau, luôn tỏa ra khí ấm áp, hài hòa, hai người giống như thế giới vậy. bọn họ cũng chỉ có thể đến gần Phong lúc này, dù sao ấy cũng là nửa chủ nhân của party.”


      Cảnh Thần và Phong Tế đối với bạn bè trai phương Đông, ở thàn phố này còn có chút danh tiếng, nam nho nhã điển trai, nữ xinh đẹp dịu dàng, người ái mộ hai người cũng có. Chẳng qua tình cảm hai người ăn sâu vào xương tủy, người ngoài thể chen vào.


      “Đó chính là khao khát của nữ sinh với đàn ông.” Cảnh Thần nhàng .


      Đối với người ngoài Phong Tế vĩnh viễn là người tuấn nhã cao quý, là người ra sao, đời này chỉ có mình Cảnh Thần hiểu .
      Last edited by a moderator: 5/2/16

    2. thỏ con tinh nghịch

      thỏ con tinh nghịch Well-Known Member

      Bài viết:
      51
      Được thích:
      1,263
      sory cả nhà tuần này mình bận quá nên chỉ đăng được hai chương. tuần sau mình đăng bổ sung. hix hix:'(:yoyo25::yoyo45:
      Hangbaobinh, Nguyễn Thị LuyệnCain thích bài này.

    3. Cain

      Cain Member

      Bài viết:
      52
      Được thích:
      77
      cố lên bạn :yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      thỏ con tinh nghịch thích bài này.

    4. thỏ con tinh nghịch

      thỏ con tinh nghịch Well-Known Member

      Bài viết:
      51
      Được thích:
      1,263
      trả nợ.... ing:yoyo38:
      linhdiep17, MizukiCain thích bài này.

    5. thỏ con tinh nghịch

      thỏ con tinh nghịch Well-Known Member

      Bài viết:
      51
      Được thích:
      1,263
      Chương 15

      Sân bay thành phố Hải Thiên, vợ chồng Cảnh Hoằng Hi và Phạm Niệm Chân ngồi ở phòng chờ vip thi thoảng dăm ba câu, khí rất ấm áp.


      “Haizzz, sao còn chưa ra nhỉ?” Phạm Niệm Chân ngẩng đầu nhìn xung quanh lại cúi đầu thở dài.


      Cảnh Hoằng Hi vỗ vai bà , “Máy bay hạ cánh rồi, lập tức có thể thấy Thần Thần ngay, đừng nóng nảy.”


      “Có thể nóng nảy sao, hơn 3 năm gặp Thần Thần rồi.” Phạm Niệm Chân hơi thầm oán , “Nếu phải cho em thăm Thần Thần, để mẹ con em gặp nhau lát, em phải như vậy à?”


      Cảnh Hoằng Hi cười khổ, Phạm Niệm Chân cũng biết việc này là vì phòng Đường Dương và Đường gia, cho nên hai vợ chồng mới Mỹ, còn bảo Cảnh Thần ngày nghỉ cũng được về nước. Phong Tế vất vả lắm mới có thể xử lý hôn ước của Cảnh Thần thỏa đáng, bảo vệ Cảnh Thần, bọn họ làm cha mẹ chẳng lẽ lại phá hỏng mọi thứ.


      Cửa thông giữa phòng chờ và sân bay bị đẩy ra, có bóng người chậm rãi từ bên trong ra.


      Phạm Niệm Chân đứng lên, rốt cục nhìn thấy Cảnh Thần mặc áo lam trong đám người.


      “Thần Thần!”


      Cảnh Thần nghe được giọng bà, nở nụ cười rạng rỡ với Cảnh Hoằng Hi và Phạm Niệm Chân, giọng hơi nghẹn ngào: “Mẹ, con trở về.”


      “Trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi.” Phạm Niệm Chân hai mắt rưng rưng, vỗ lưng , lúc sau mới : “Cho mẹ nhìn xem, Thần Thần của chúng ta có gầy , về nhà mẹ phải bồi bổ đàng hoàng cho con.”


      “Mẹ, mẹ xem, sao con có thể gầy được, con còn sợ Tế nuôi con thành heo ấy, đồ ăn ấy nấu quá ngon !” Cảnh Thần buông Phạm Niệm Chân ra, quay vòng trước mặt bà, sau đó chạy tới trước mặt Cảnh Hoằng Hi: “Ba, con trở về. Có thể ôm ba đẹp trai chút ?”


      “Con bé này, lớn vậy rồi còn nghịch ngợm nữa!” Cảnh Hoằng Hi cười mắng, dang hai tay ra ôm con , so với ba năm trước xinh đẹp và tự tin hơn, “Hoan nghênh trở về, Thần Thần.”


      Hai cha con ôm nhau lát rồi buông, Cảnh Thần tay nắm tay Phạm Niệm Chân, tay nắm tay Cảnh Hoằng Hi, ba người cười cực kì hạnh phúc.


      Phong Tế cũng mặc bộ quần áo màu lam cầm toàn bộ hành lý của Cảnh Thần, mỉm cười bước đến chào: “Bác trai, bác .”


      Phạm Niệm Chân buông con ra, cầm tay Phong Tế, “Phong Tế, 3 năm nay vất vả cho cháu rồi, Thần Thần chắc gây nhiều phiền phức cho cháu, đôi khi nó rất nghịch ngợm.”


      “Bác , tiểu Thần tốt lắm ạ.” Phong Tế mỉm cười, thành khẩn : “ ấy cũng nghịch ngợm, con nên hoạt bát chút mới tốt.”


      Phạm Niệm Chân thấy Phong Tế dùng ánh mắt thâm tình nhìn Cảnh Thần, trong lòng thầm gật đầu. Trải qua chuyện Đường Dương, bà rất sợ con lại chịu thiệt, cho nên 3 năm nay vẫn luôn quan sát Phong Tế.


      thể , Phạm Niệm Chân rất hài lòng Phong Tế, tuy lớn tuổi hơn Thần Thần chút, nhưng chăm sóc Thần Thần chu đáo. Thậm chí vì Cảnh Thần mà đích thân xuống bếp nấu canh, trong giới thượng lưu có mấy người đàn ông có thể xuống bếp, chứ đừng đến nấu ngon.


      Cảnh Thần làm mặt quỷ với Phong Tế, chọc Cảnh Hoằng Hi cười mãi thôi, “Thần Thần nhà ta bị Phong Tế chiều hư rồi, càng ngày càng giống trẻ con. vất vả cho cháu, Phong Tế.”


      Phong Tế mỉm cười lời nào.


      “Ba ----” Cảnh thần hờn dỗi kêu lên, nét mặt vừa ý.


      “Được rồi, đừng đứng ở đây nữa, ông Phong còn ở khách sạn mở tiệc đón gió tẩy trần cho hai đứa đấy. Thần Thần lát nữa gặp ông Phong phải ngoan ngoãn chút, biết chưa?” Phạm Niệm Chân thầm bên tai .


      Cảnh Thần khẽ nhăn mũi, : “Cẹ, con gặp ông vài lần, ông rất thích con đó.”


      Nếu là Cảnh Thần trước kia có thể còn chút phiền phức, nhưng Cảnh Thần tại chống lại ông Phong tuy thể toàn thắng nhưng cũng có thể cầm hòa. Huống chi hai người cũng phải đánh giặc, Cảnh Thần là Phong Tế thích, cũng làm sai điều gì, sao ông có thể thích được.


      “Con nha!” Phạm Niệm Chân bất đắc dĩ chỉ chỉ đầu , con mình trưởng thành rồi, tuy vẫn giống trước kia làm nũng với vợ chồng họ, nhưng có thể đảm đương mọichuyện. Nghĩ đến thành tích đạt được ở nước Mỹ, trong lòng Phạm Niệm Chân tràn đầy tự hào và kiêu ngạo.


      “Tiểu Thần, có lẽ hôm nay ở đó chỉ có ông nội.” Phong Tế nhíu mày .


      “Sao lại như thế?” Cảnh Hoằng Hi hơi kinh ngạc, “Ông Phong phải chỉ có mình ông ấy thôi sao?”


      Khóe môi Phong Tế khẽ cong lên: “Bác trai, lần này trở về chúng con làm lễ đính hôn, bác xem mấy vị trong nhà có thể nóng nảy sao? Nếu cháu đoán sai, chắc chắn bọn họ đến, dù sao…. ông nội vẫn buông tha cho cháu.”


      Cảnh Hoằng Hi gật đầu: “Bọn họ vẫn chưa biết à? Bác với bác sao, chỉ là Thần Thần…”


      “Bác trai, bác cứ yên tâm. Tiểu Thần là con bác, bác còn tin ấy ư?” Phong Tế chuyên chú nhìn , được cho ánh mắt xem thường.


      “Ba, ba cứ yên tâm , con còn là bé ngây thơ của ba năm trước nữa. Tuy con thích tính kế, nhưng cũng ai có thể tính kế con đâu.” Cảnh Thần ôm cánh tay Cảnh Hoằng Hi, cười tự tin, “Con lựa chọn ở bên Tế nên cũng ràng bản thân phải đối mặt với chuyện gì. tại ông Phong còn chưa buông tay, muốn Tế thừa kế Phong gia, con và ấy đều có hứng thú. Con muốn thừa kế tập đoàn Cảnh thị của ba mẹ, Tế còn phải quản lý tập đoàn Cảnh Phong, bọn con chẳng còn tinh lực tiếp quản Phong gia đâu.”


      “Cho nên lần này gặp rất cần thiết, chúng ta lại thiếu tiền Phong gia, có phải , Tế?” Cảnh Thần nhìn Phong Tế hỏi.


      “Tiểu Thần phải.” Phong Tế cười đáp.


      Phạm Niệm Chân nghe điện thoại vừa trở về: “Được rồi, lên xe rnói sau, ông Phong mới gọi điện đến giục đấy.”


      Bốn người ngồi xe đến khách sạn Hoàng Triều, đây là khách sạn năm sao duy nhất thành phố Hải Thiên, là lựa chọn duy nhất của giới thượng lưu.


      Khi bước vào phòng ăn, bên trong có vài người ngồi, ông Phong ngồii ngay vị trí chủ nhà cười với họ.


      “Ông Phong có lỗi, máy bay bị trễ chút.” Cảnh Hoằng Hi chào hỏi với ông, kéo ghế cho Phạm Niệm Chân ngồi xuống mới chào hỏi những người khác.


      Thành phố Hải Thiên lớn thế nhưng mọi người đều là người quen.


      “Ông nội, con về.” Phong Tế ôm vai Cảnh Thần, tới trước mặt Phong Hồng Thịnh .


      “Chào ông nội ạ.” Cảnh Thần cười ngọt ngào với Phong Hồng Thịnh. cũng từng làm người già, có con dâu, cháu dâu, đương nhiên biết người già thích kiểu người như thế nào trở thành cháu dâu mình.


      Nếu lúc đầu Phong Hồng Thịnh chỉ vì là người Phong Tế thích nên mới cho vẻ mặt ôn hòa tại ông rất thích Cảnh Thần. Ngọt ngào, đáng , biết tiến biết lùi, có năng lực nhưng kiêu căng, Phong Tế có thể theo đuổi được coi như phúc khí của .


      Cảnh Thần chỉ có thể làm vợ hiền mà còn có thể giúp đỡ chồng trong công việc. Đúng là chẳng biết thằng nhóc Đường gia kia nghĩ gì mà bỏ qua Cảnh Thần, chọn tên tuổi, nhưng như vậy cũng tốt, cho Phong gia bọn họ được lợi.


      “Trở về là tốt rồi.” Phong Hồng Thịnh hòa ái , gật đầu với hai người: “Mấy ngày nay nghỉ ngơi cho tốt, lễ đính hôn được tổ chức vào 10 ngày sau.”


      Cảnh Thần ngoan ngoãn gật đầu.


      “Được rồi, mọi người mau ngồi xuống , đồ ăn sắp mang lên rồi.”


      Phong Tế kéo ghế cho ngồi cạnh vợ chồng Cảnh Hoằng Hi, sau đó giới thiệu mọi người với Cảnh Thần.


      Nhà họ Phong ngoại trừ ông Phong còn có ba mẹ Phong Tế và hai người của .


      Cảnh Thần ngoan ngoãn chào hỏi mọi người, đồ ăn được đưa lên.


      Trong phòng, Phong Tế thèm quan tâm đến ánh mắt của người nhà họ Phong, bóc tôm cho Cảnh Thần, gắp đồ ăn cho , rót đồ uống. căn bản cần động tay, mực vùi đầu vào ăn là được. Phong Tế hiểu rất khẩu vị của , đồ ăn gắp đều là món thích.


      Cảnh Hoằng hi và Phạm Niệm Chân nhìn thấy cảm thấy rất vui, Phong Tế có thể thương con mình vậy, đây là chuyện tốt. Đối với bọn họ đây cũng là điều bình thường, bởi Cảnh Hoằng Hi cũng chăm sóc Phạm Niệm Chân như thế.


      Mẹ Phong Tế - Lan Lăng mím môi, lại nhìn Cảnh Hoằng Hi chăm sóc Phạm Niệm Chân, chỉ thở dài tiếng, mang theo nụ cười giả tạo : “Trước giờ tôi còn chưa biết Phong Tế nhà chúng tôi có thể chăm sóc người vậy, người làm mẹ này thấy hổ thẹn quá.”


      Phong Tế nâng mắt nhìn Lan Lăng thản nhiên : “Mẹ, tiểu Thần còn , con chăm sóc ấy là điều nên làm.”


      “Con…” Lan Lăng bị chồng kéo tay, đành nuốt lời muốn trở về.


      “Phong Tế, lần này về nước con có dự định gì ?” Phong Lãng nhìn con trai út của mình, nét mặt nghiêm túc mang theo phần phức tạp.


      “Dạ , con tìm được công việc rất tốt.” Phong Tế đưa giấy ăn cho Cảnh Thần lau miệng: “Tập đoàn Cảnh Phong ở Mỹ vài năm nay phát triển rất mạnh ở châu Á, con kí hợp đồng tiếp nhận chức CEO chi nhánh Châu Á”


      Phong Tế vừa xong, Cảnh Thần và cha mẹ hai người đều liếc mắt nhìn nhau, bất đắc dĩ cười cười.


      Giới thượng lưu rất phức tạp, giống nhà ba người họ làm nhân viên đơn giản vẫn tốt hơn, lừa gạt, chỉ có hạnh phúc.


      Cảnh Thần cảm thấy may mắn khi mình sống lại vào gia đình thế này, tuy lúc tỉnh lại biết mối quan hệ của mình với Đường Dương, rất khó chịu. May mà tại ở bên người , còn dính dáng đến nữa.


      Có Tế, chỉ có hạnh phúc.


      Dưới bàn ăn Cảnh Thần nắm tay Phong Tế, chỉ cần hai người ở bên nhau, dù phía trước có khó khăn gì đều có thể vượt qua.


      Phong Lãng nhíu mày, vẻ mặt ngạc nhiên, “Nếu con muốn làm bác sĩ nên quay về Phong thị, sao lại đến tập đoàn Cảnh Phong, là….”


      Lan Lăng nhanh chóng ngắt lời chồng: “Phong Lãng, đây là lựa chọn của Phong Tế, chúng ta làm người lớn nên ủng hộ quyết định của nó. Bọn trưởng thành thể việc gì cũng làm theo hi vọng của chúng ta được.”


      Lan Lăng ăn rất đường hoàng, lại khiến ánh mắt mấy người biết nội tình mang theo ý trào phúng.
      Last edited by a moderator: 5/2/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :