1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Duệ Mẫn Hoàng Quý Phi - Lý Tranh (update Q4)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 12 (hạ)

      Edit: Yên Chi


      <img class="alignnone size-full wp-image-33711" alt="101APPLE_IMG_1631" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/12/101apple_img_1631.jpg" height="690" width="508" />


      hùng sao? lại tính là đại hùng gì? Võ công đủ tốt, thể lực cũng phải cường đại nhất, trước mắt cũng chưa có thành tựu gì lớn. Nàng sao lại coi trọng đây? Nghĩ đến Nguyên Tĩnh Vũ, Dịch Khinh Nhan khỏi có chút mê mẩn. Gần tháng gặp , trong lòng nàng có chút nhung nhớ. “… đại ca chắc cũng nghe qua tên , cũng phải đại hùng gì …”

      “Đến tột cùng là người nào?” sắc mặt Hàn Nhược Vân chợt trầm xuống, những suy nghĩ trước đây xem trọng chợt tràn vào đầu . Muội muội của phải là nữ tử giang hồ bình thường, trong tay nàng nằm trăm vạn nghĩa quân! Người nào có tam thê tứ thiếp mà vẫn lọt vào được mắt nàng? Nếu như người nàng là vương phương

      “Dụ Dương vương, Nguyên Tĩnh Vũ.” Dịch Khinh Nhan mở miệng, mang theo vài phần nặng nề ra cái tên này. Nàng có thể giấu diếm người khác, lại thể giấu đại ca. Đại ca những cứu tính mạng nàng, cón giúp nàng vào lúc khó khăn nhất, thậm chí còn phản bội gia tộc mình. Trong lòng nàng, trừ sư phụ, trong mấy năm này đại ca chính là người thân nhất. Chỉ là, đại ca xuất thân là danh gia vọng tộc Nam Vương, về sau khó tránh khỏi đối địch…

      Chỉ mong ngày đó đến chậm chút!

      ?” Hàn Nhược Vân có chút khiếp sợ, nhưng lại lập tức thoải mái. Đương kim đại thiên vương của bảy nước giờ, thế hệ trẻ có Dụ Dương vương Nguyên Tĩnh Vũ, Trung Châu Nghệ An Vương Tiêu Dật Phi là có tài cán, nghe được Nghệ An vương thích nữ sắc, vốn cho là nàng chọn Tiêu Dật Phi …

      “Đại ca.” Dịch Khinh Nhan chợt đứng dậy, chẫm rãi tới trước mặt Hàn Nhược Vân, tự tay châm tách trà, quỳ hai gối xuống đất : “Đại ca, tính mạng tiểu muội là do đại ca cứu, mấy năm nay mỗi khi có nguy nan đều có đại ca dốc sức tương trợ, trong lòng tiểu muội, người còn thân hơn cả huynh trưởng. Tiểu muội tự biết có lỗi với đại ca, nhưng trong lòng vẫn vọng tưởng mấy phần thân tình này. Nếu như đại ca còn vẫn muốn muội muội này, xin đại ca uống tách trà này !”

      Hàn Nhược Vân kinh ngạc nhìn Dịch Khinh Nhan, nắm chặt tay ghế, mu bàn tay nổi đầy gân xanh, ngón tay lại trắng bệch, chút huyết sắc …

      Tựa hồ lâu, lại như tựa hồ chỉ do dự trong chốc lát, cuối cùng vẫn run rẩy tiếp nhận tách trà này.

      Cho đến khi nhắm mắt uống hết chén trà, mới thở ra hơi dài. Cho dù tương lai thế nào, vẫn đành lòng làm nàng thất vọng a! Chỉ mong bọn họ có ngày phải đối địch kia ….

      “Đại ca, cám ơn huynh!” Dịch Khinh Nhan nhịn được lệ nóng quanh mắt.

      Nghĩa quân các nơi lần lượt đến, Dịch Khinh Nhan giới thiệu Dụ Dương cho bọn họ, đơn giản chút chuyện muốn cùng Dụ Dương vương hợp tác. Các thủ lĩnh vốn nhiều hiểu biết, đối với Dụ Dương vương lắm, chỉ nghe theo lời đồn đại, Dụ Dương vương tao nhã lịch , dân như con. phải nịnh người, mà quan trọng nhất bọn tin tưởng thần nữ, vì vậy tuyệt đại đa số thủ lĩnh nguyện ý theo thần nữ, kết minh cùng Dụ Dương vương.

      Huống chi tình thế khẩn trương, bọn họ cũng cần gấp đồng minh trợ giúp.

      Ba ngày sau, toàn bộ thủ lĩnh đến đông đủ, hơn 50 người tụ tập tại gian mật thất của chỗ trọ, thương thảo việc kết minh. Do uy vọng tuyệt đối của Tuyết Y thần nữ, nên chỉ trong ngày, bọn họ đều quyết định theo Dụ Dương vương bình định thiên hạ. Ngay sau đó, Dụ Dương ra trước sân, đại diện cho Dụ Dương vương cùng nghĩa quân tế thiên địa, uống máu ăn thề.

      Nghĩa quân tại thiếu hụt nhất chính là vũ khí cùng hệ thống chương trình huấn luyện quân , Dụ Dương đại diện Dụ Dương vương đáp ứng bí mật vận chuyển vũ khí, đồng thời phái người giúp hiệp trợ nghĩa quân huấn luyện.

      Mục đích chuyến đạt được, Du Dương lẽ ra phải trờ về Duyệt Châu phục mệnh. Nhưng trước khi xuất hành, Nguyên Tĩnh Vũ có dặn dò qua, phải cùng Dịch phu nhân trở về. Nhưng Dịch Khinh Nhanh còn có chút chuyện cùng sư phụ, đoán chừng còn phải trì hoãn thêm tháng, nên để cho trước.

      Tình thế Dụ Dương rất khó xử, lấy võ công cùng thân phận của Dịch Khinh Nhan, ở nơi này có gì nguy hiểm mới phải. Về phần Vương gia lo lắng, cảm thấy hoàn toàn cần thiết. Phu nhân là ai? Nếu chấp nhận, như thế nào lại uất ức gả làm trắc phi của Vương gia? Nếu nàng đồng ý, tự nhiên cũng dễ dàng bỏ dở. Nhưng đây là mệnh lệnh của Vương gia, thể nào làm lơ được. Nghĩ tới nghĩ lui, lấy cớ muốn kiểm tra các cứ điểm Dụ Dương bố trí ở Giang Nam, sau đó mới trở lại Dụ Dương.

      Ba năm lần Lăng Tiêu các mở “Bách Hoa hội”, chỉ còn cách nửa tháng, Dịch Khinh Nhan quyết định luyện tốt công phu, tránh làm mất thể diện sư phụ. Nếu nàng chọn đường gập ghềnh, có được ủng hộ của sư môn là rất có lợi.

      Mấy năm qua, nàng lòng giúp nghĩa quân lớn mạnh, đối với công phu bản thân rất ít để tâm, đặc biệt là khi võ công luyện đến tầng thứ tám, nàng giống như có mục tiêu. Trong hơn trăm năm lịch sử của Lăng Tiêu các, thành tựu cao nhất cũng chính là luyện Hà Thúc Thủy ngọc công đến tầng thứ tám mà thôi. Những năm này bỏ thời gian luyện võ, ngược lại làm y thuật của nàng rất tiến triển, cũng có thể là trò giỏi hơn thầy rồi.

      Các đệ tử Lăng Tiêu các tản khắp nơi, người quản lý sản nghiệp của môn hạ, người dật tu luyện, người của Lục Đại hệ phái ai có việc người đó, rất ít khi tụ tập. Mà Bách Hoa hội ba năm lần chính là dịp tụ hội lớn nhất của các đệ tử Lăng Tiêu các, mặt để cho các đệ tử trở về tình cảm ôn chuyện, nghe các chủ dạy bảo, mặt là để các đệ tử tỷ thí tài nghệ với nhau, lựa chọn Thánh nữ; còn có mục đích khác, chính là vì hôn phối cho các đệ tử trong độ tuổi lập thất.

      Hàn Nhược Vân xuất thân hào môn thế gia ở Giang Nam, bởi vì cùng Dịch Khinh Nhan kết nghĩa mà biết chút về Lăng Tiêu các. biết Dịch Khinh Nhan sáu năm trước đến tuổi gả cưới, qua hai lần Bách Hoa Hội, đều có nam đệ tử cầu hôn với nàng, nhưng nàng lại kiên trì muốn cưới, cho nên mới kéo dài tới năm nay.

      Hôn phối của Lăng Tiêu các khác với các môn phái khác, bởi vì công phu đặc biệt, thời điểm nữ tử thất thân đem nội lực tu luyện khổ cực truyền cho nam tử, nếu luyện được tới tầng thứ tám, mỗi lần phu thê chi lễ làm cho nội lực mất . Bởi vậy mà hôn phối của các đệ tử Lăng Tiêu các thường được sư môn chỉ định, có thể thông qua song tu mà đem nội lực tiêu mất truyền về lại. Bình thường, sư phó nếu thu nhận nữ đệ tử, cũng thu nhận nam đệ tử, cũng chính là hôn phu tuyển chọn cho nữ đệ tử.

      Vì vậy mà Lăng Tiêu các vi tôn nữ tử, các chủ của Lục Đại hệ phái sáu vị trưởng lão đều là nữ nhân. Mỗi ba năm lần Bách Hoa hội, nữ tử mỗi hệ phái dưới ba mươi tuổi có võ công cao nhất được chọn làm Thánh nữ, cũng là người đề cử các chủ đời sau, sáu nam đệ tử tỷ võ cao nhất được chọn làm hôn phu của Thánh nữ, được các chủ cho phép, thể tự hành hôn phối, cho dù là đối tượng của nữ đệ tử của bổn môn.

      Dĩ nhiên, hôn phối vẫn tôn trọng ý nguyện của hai bên. Nhưng sáu người Thánh nữ có quyền ưu tiên lựa chọn.

      Dịch Khinh Nhan mười sáu tuổi là Thánh nữ của bổn phái, ba năm trước đây có người khiêu chiến, nhưng lại thành công. Bách Hoa hội năm nay nàng có chút nào lo lắng, Hạ Thúc Thủy ngọc công của nàng tại Bách Hoa hội lần trước luyện đến tầng thứ tám, có thể giữ cho dung nhan vĩnh viễn thay đổi, mà Lăng Tiêu các từ trước tới nay chưa có ai trước song tu mà luyện đến tầng thứ tám. Mà thực tế, đệ tử Lăng Tiêu các đem cả đời luyện Hạ Thúc Thủy ngọc công đến tầng thứ tám cũng nhiều, từ lúc khai lập Lăng Tiêu các đến nay hơn trăm năm, cũng chỉ mới sáu người thôi, bao gồm cả nàng và sư phụ nàng, Sư phụ năm ba mươi hai tuổi luyện được Hạ Thúc Thủy ngọc công đến tầng thứ tám, là hiếm thấy rồi, cho nên nàng vẫn cố ý giấu diếm trình độ võ công của mình.

      Theo hơn trăm năm kinh nghiệm Lăng Tiêu các, các nữ tử vì thất thân mà mất nội công, khi nhận lại nội công từ trượng phu qua cách song tu, làm công lực tăng lên, vì vậy sáu năm trước các chủ có ý chọn hôn phu cho nàng. Năm nay, hôn của nàng chắc chắn là thể kéo dài được nữa, nếu chính nàng chọn ai, các chủ nhất định chỉ hôn cho nàng.

      Cũng vì thế, nàng đáp ứng phụ thân gả cho Dụ Dương vương làm trắc phi. Chỉ cần danh nghĩa nàng có trượng phu, các chủ thể chỉ hôn cho nàng.

      -- Yên Chi --
      Halong-ngoctiểu Viên Viên thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      [ quyển thứ nhất nguyên nhân Dụ Dương :

      Chương 13: phải là đá, nên làm sao nhớ ( thượng )]

      Edit: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-34422" alt="101APPLE_IMG_1041" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/12/101apple_img_1041.jpg" height="500" width="350" />


      Ngày mười tám tháng chín, Dụ Dương  nhận được mật thư Nguyên Tĩnh Vũ dùng chim bồ câu truyền từ Lương châu tới, bảo đem vật chuyển giao cho Dịch phu nhân. chạy tới biệt viện, Khinh Nhan có ở đây, nhưng tổng quản biệt viện có thể chuyển giúp. có cách nào, chỉ có thể vật đó ấn xuống dấu hiệu Dụ Dương, nhờ tổng quản biệt viện mau sớm chuyển giao cho"Ngân diện Thánh nữ" .

      Mấy năm gần đây Ngân Diện Thánh nữ ở giang hồ rất nổi danh, ở trong Lăng Tiêu các rất được mọi người kính trọng, vì vậy tổng quản biệt viện đối với khách bằng hữu của Thánh nữ cũng rất khách khí, hứa nhất định bằng tốc độ nhanh nhất  giao cho Thánh nữ.

      Dụ Dương  thấy mình lưu lại tựa hồ cũng có tác dụng gì, quyết định trở về Dụ Dương .

      Nửa tháng trôi qua rất nhanh, ngày hai mươi tháng chín, tổng đàn Lăng Tiêu các đúng hạn cử hành "Bách Hoa Hội" ở đào nguyên Dự châu

      Đào nguyên là thành non xanh nước biếc, dân số nhiều lắm, nhưng sông núi xinh đẹp tuyệt trần, Nhân Kiệt Địa Linh, tổng đàn Lăng Tiêu các ở đỉnh núi Yên Chi. Yên Chi Sơn cũng quá cao, nhưng đầy khắp núi đồi đều làrừng cây rậm rạp, dưới tàng cây là hoa đỗ quyên như mọc thành những cánh rừng trải rộng, trong sơn dã liên miên chập chùng những cánh đồng hoa nối dài được mở ra , trong tháng ba hừng hực khí thế, làm cho người ta kìm hãm được nhiệt huyết sôi trào. Đến tháng năm, hoa sơn trắng xóa nở  đầy khắp núi đồi, chẳng những là núi, ngay cả những dòng suối mát lành cũng nwh được tẩm ướp hương hoa. Vào tháng tám, chín của năm, đó chính là thiên hạ của những đóa cúc vàng rực rỡ. Hoa Cúc dại tuy đủ xinh đẹp, mùi cũng hơi nồng, nhưng những cáng đồng hoa nối dài làm người ta kinh tâm động phách, giống như màu vàng ánh mặt trời dệt tầng gấm lên miền núi non hung vĩ này.

      Ngọn núi này lớn cao cũng đủ hiểm trở, nổi danh nwh thế cũng nhờ những cánh đồng hoa trải rộng này. Nghĩ đến những bậc tiền bối của Lăng Tiêu các cũng là bởi vì những cánh đồng hoa này nên mới chọn ở chỗ này làm  tổng đàn, phàm là , có ai lại thích hoa và cảnh đẹp cả.

      Dịch Khinh Nhan cao hứng trở lại bên cạnh sư phụ, lôi kéo tay của bà định kể về chuyện mấy tháng nay, sư phụ liền đưa cho  nàng quả lạp hoàn.

      Vừa thấy mặt có ấn dấu hiệu của Dụ Dương, tim của nàng đập chợt ngừng nửa nhịp. Là cho nàng sao? Công hay là chuyện riêng?

      Mở ra bên trong vừa thấy, bên trong là một dãi lụa trắng dài chỉ hơn tấc, phía chỉ có mấy chữ: "Lòng ta phải đá, nên nhớ nhung nguôi." Là chữ viết của Nguyên Tĩnh Vũ  .

      Mặt mũi đỏ lên, trong lòng tự dưng cảm thấy ngọt ngào. Nàng cẩn thận đem  tờ giấy nho này xếp gọn bỏ vào trong ngực. Ngẩng đầu lên, lại phát sư phụ cười như cười nhìn mình, mà Lâm sư huynh ở gần đó cũng mang theo vài phần đè nén cùng trầm mặc nhìn nàng.

      có thời gian cho các nàng ôn chuyện, bởi vì"Bách Hoa Hội" sắp chính thức bắt đầu.

      Rất nhanh có người khiêu chiến vị trí Thánh nữ của Dịch Khinh Nhan, dĩ nhiên có thành công. Mặc dù nàng có lòng che giấu công lực của mình, những vẫn thắng đối thủ nhàng. phải nàng tham luyến vị trí này, mà là địa vị Thánh nữ ở trong bổn môn có chút đặc biệt, có nhiều ước thúc như vậy, người được đề cử Các chủ vừa hạ nhiệm, cho nên nàng mới có thể đoạt lấy vị trí thánh nữ này ở sáu năm trước.

      Tục truyền Các chủ cố ý thối vị, mới lựa chọn ra Lục Đại Thánh nữ. Dõi mắt trong các sư thúc sư bá, sư tỷ, sư muội, trừ sư phụ, vẫn chưa có võ công của người nào cao hơn nàng. Sư phụ lại hề thích vị trí Các chủ, nếu cái vị trí kia sớm là của sư phụ rồi, cho nên nàng làm tốt chuẩn bị trở thành tân nhậm Các chủ  .

      Quả nhiên, vừa bầu chọn ra Lục Đại Thánh nữ, Các chủ tuyên bố thối vị, theo lệ cũ , Lục Đại Thánh nữ tranh phân cao thấp ở lôi đài, Thánh nữ cuối cùng thắng được là tân nhậm Các chủ.

      Mà tỷ thí tranh đoạt vị trí Các chủ cử hành ở nửa tháng

      sau, trước đây, Lục Đại Thánh nữ có vị hôn phu có thể có hôn phối lập tức, dĩ nhiên cũng là vì muốn tăng cao thêm công lực.

      thể nghi ngờ, "Ngân diện Thánh nữ" Dịch Khinh Nhan tiếng tăm lừng lẫy giang hồ là người cạnh tranh vị trí Các chủ mạnh mẽ nhất, nếu như nàng lựa chọn vị hôn phu có công lực cao nhất trong đám người kia, đương nhiên vị trí Các chủ ai ngoài nàng rồi.

      Lần này trong số vị hôn phu được Thánh nữ tuyển chọn, Lâm Khinh Vân là người trong số đó, xếp hạng thứ ba. Mà xếp hạng thứ nhất chính là Phượng Khinh Trần, so với Dịch Khinh Nhan còn hơn hai tuổi, năm nay mới vừa tròn 20.

      Lăng Tiêu các thu đồ đệ rất nghiêm, môn hạ đệ tử cho dù nam nữ mỗi người đều là tuyệt mỹ phi phàm

      , mà vị hôn phu đặc biệt được Thánh nữ tuyển chọn càng thêm kiệt xuất trong số đó. Mặc dù như thế, khi Phượng Khinh Trần đứng trước mặt người khác, tất cả đệ tử ở tại chỗ vẫn là nhịn được nín thở. thậm chí còn muốn đẹp hơn Lục Đại Thánh nữ mấy phần. . . . . .

      Tướng mạo Phượng Khinh Trần mang theo vài phần nhu tuấn tú của thiếu nữ, vẻ mặt lại hàng năm lạnh lùng như băng, ở trong sư môn căn bản có bằng hữu.

      có võ nghệ xuất chúng, y thuật lại thường thường. Lâm Khinh Vân ở Lăng Tiêu các coi như là nam đệ tử tương đối nổi danh, chỉ bởi vì là đệ tử của Mục Vũ Phi, ngoài ra còn bởi vì có võ nghệ cùng y thuật cũng rất xuất chúng, lại tuấn tú tao nhã, đối đãi người ôn hòa, rất được lòng người. Xếp hạng thứ hai là Chu Khinh Lâm võ công cao cường, nhưng thiếu xót ở y thuật, thân hình cao lớn khôi ngô, toàn thân cũng tản ra hương vị mạnh mẽ của nam tử hán. Nghe vị sư huynh này là người chăm chỉ thực tế, nhân duyên cũng rất tệ. Ba người còn lại tất cả đều là thanh niên tuấn dật võ nghệ cao cường, rất được nữ đệ tử trẻ tuổi ái mộ.

      Phượng Khinh Trần có thể kỳ tích, tư chất bản thân tính là rất tốt, lúc mới tới Lăng Tiêu các võ công tiến triển cũng mau, hay bởi vì dung mạo xuất chúng khiến cho bị người đố kỵ, hành động xử thói quen lạnh lùng khiêm tốn, trước sau mực yên lặng như nghe thấy, cho đến "Bách Hoa Hội" lần này mới bộc lộ tài năng, lại vừa đấu đoạt giải nhất. Nghe công lực của đột phá Ngọc công Giang Thúc Thuỷ tầng thứ bảy rồi.

      Ở trong lịch sử Lăng Tiêu các, nam đệ tử bình thường đều chỉ có thể luyện đến tầng thứ năm của môn võ công này, , dù sao đây là loại nội công thích hợp cho các nương tu luyện. Nam đệ tử trước kia luyện đến tầng thứ sáu được cho là kì tích rồi. Cho đến tận này có thể đem môn võ công này luyện đến tầng twhs bảy mà cần song tu cho tới bây giờ là chưa từng có.

      Trong lúc nhất thời, bốn vị Thánh nữ chưa cưới có ba vị đều đem ánh mắt chăm chú vào người Phượng Khinh Trần. Mặc dù tình cảm đáng quý, nhưng về sau còn có thể từ từ bồi dưỡng, mà tư chất lại là trời sanh, bỏ lỡ đâu tìm đây?

      Hai vị sư muội, vị sư thúc của Dịch Khinh Nhan đồng thời quỳ xuống hướng Các chủ thỉnh cầu chỉ hôn, đối tượng đều là Phượng Khinh Trần.

      Đây ở Lăng Tiêu các cũng coi như chuyện rất bình thường. Bởi vì Lăng Tiêu các kiên trì hôn nhân chuyên nhất, nên các đệ tử đối với hôn nhân của mình cũng rất thận trọng, gặp phải người mình thích cũng tích cực tranh thủ, nhiều nữ tranh phu như vậy hoặc là chuyện nhiều người cầu xin nữ gần như mỗi lần mở "Bách Hoa Hội" cũng đụng phải. Chỉ là rất ràng tam nữ tranh nhất phu lần này phải là bởi vì tình cảm, mà bởi vì là võ công của Phượng Khinh Trần.

      Quyền quyết định ở chính bản thân của Phượng Khinh Trần.

      "Xin Các chủ thứ tội!" Phượng Khinh Trần quỳ gối trước mặt Các chủ cự tuyệt rất dứt khoát, sau đó nhìn Dịch Khinh Nhan cái, lớn tiếng : "Đệ tử ái mộ Dịch sư tỷ nhiều năm, đời này kiếp này phải là nàng cưới!"

      Dịch Khinh Nhan bị lời này của làm giật mình, chỉ có thể ngơ ngác nhìn . Phượng Sư đệ làm sao thích nàng chứ? Còn nhiều năm? Trước cũng có nghe qua a! Nàng vẫn coi là đệ đệ , mấy năm qua, nàng chỉ là thỉnh thoảng chỉ điểm chút võ công cho mà thôi, giữa bọn họ cũng tồn tại hiểu lầm như vậy chứ?

      Ánh mắt của mọi người cũng nhìn chằm chằm Dịch Khinh Nhan. Nếu như nàng gật đầu, liền đồng ý gả cho Phượng Khinh Trần, nếu như nàng muốn, Phượng Khinh Trần cũng chỉ có thể làm ám vệ của nàng, trở thành Tư Nô của nàng, cả đời cưới. Nếu , con đường cuối cùng chính là nghe theo Các chủ chỉ hôn, chọn người trong ba Thánh nữ cầu cưới làm vợ, hoàn toàn mất quyền tự chủ hôn nhân.

      "Ta. . . . . ." Dịch Khinh Nhan ngắm nhìn ánh mắt của Phượng Khinh Trần. Từ đầu đến cuối, ánh mắt của đều ngưng tụ ở mặt nàng.

      " xin lỗi, Phượng Sư đệ. . . . . ." Dịch Khinh Nhan ngược lại nhìn về hướng Các chủ, quỳ chân đất, cúi thấp đầu, "Khởi bẩm Các chủ, đệ tử có người để phó thác cả đời, kính xin Các chủ đồng ý!"

      Các chủ cau mày, đông đảo đệ tử chung quanh đều nghị luận ầm ĩ, nàng ấy ngay cả Phượng Khinh Trần cũng muốn, ba năm trước đây lại cự tuyệt thanh mai trúc mã là Lâm Khinh Vân, chẳng lẽ người nàng muốn gả phải là đệ tử của bổn môn?

      "Khinh Nhan, ý của ngươi là muốn chọn chồng ở sư môn ở ngoài?" Các chủ chậm rãi hỏi.

      "Dạ!" Dịch Khinh Nhan  trả lời vô cùng kiên định.

      "Ngươi nên biết quy củ của bản môn chứ? thử xem, ngươi muốn như thế nào?" Ngay cả Phượng Khinh Trần cùng Lâm Khinh Vân nàng đều cần, Các chủ cũng tò mò muốn biết người mà nàng muốn gả đến tột cùng là người phương nào.

      Theo môn quy, nữ đệ tử nếu như muốn chọn chồng ở ngoài sư môn, phải trải qua khảo nghiệm của sư môn, hơn nữa vẫn phải tuân thủ quy định" chồng vợ". Nếu như nam tử kia có thê thất, hoặc là hưu thê, hoặc là chỉ lưu lại danh phận, tóm lại người đàn ông này từ nay về sau tuyệt đối thể chạm đến nữ nhân khác, cho dù là thê thiếp cưới trước kia cũng được. Nếu như người đàn ông này cuối cùng thể kiên trì lời thề của mình, hoặc là do tự tay giết rồi, hoặc là tự sát.

      Lăng Tiêu các hơn trăm năm qua, chỉ có hơn mười vị nữ tử là chọn chồng ở bên ngoài sư môn, kết cục có tốt có xấu, cũng thể quơ đũa cả nắm.

      Dịch Khinh Nhan sớm suy nghĩ qua vấn đề này, cho nên thong dong đáp: "Đệ tử trước mắt khảo nghiệm , nhưng cho dù như thế nào đệ tử đều tính tái giá với người khác. Sau này nếu có thể tuân thủ quy củ của sư môn đương nhiên tốt, nếu làm được, đệ tử đích thân giết ."

      Mọi người lại ồn ào nghị luận.

      Lâm Khinh Vân khiếp sợ nhìn Dịch Khinh Nhan, trong ánh mắt sùng kính cùng đau lòng cùng có đủ cả. Mà ánh mắt Phượng Khinh Trần nhìn Dịch Khinh Nhan cũng chỉ có kiên trì cùng hiểu. Mặc dù hiểu, vẫn kiên trì như cũ.
      Halong-ngoc, tiểu Viên ViênOriole5185 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      [ quyển thứ nhất nguyên nhân Dụ dương:

      chương thứ mười ba: phải đá làm sao nhớ ( hạ )]

      Edit : Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-34912" alt="101APPLE_IMG_1142" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/12/101apple_img_1142.jpg" width="513" height="720" />


      lúc này, Lâm Khinh Vân cũng ra, quỳ gối Phượng Khinh Trần bên người, : "Đệ tử nguyện làm ám vệ của Dịch sư muội, khẩn cầu Các chủ đáp ứng." biết , sau khi Phượng Khinh Trần cự hôn, cùng xếp hạng thứ hai. Chu sư huynh nhất định chọn trong ba vị thánh nữ khác cho , đợi đến lúc đó mới cự tuyệt, bằng bản thân đứng ra trước, miễn đến lúc đó nét mặt của ba vị Thánh Nữ khó coi.

      Dựa theo môn quy, Dịch Khinh Nhan có thể cự tuyệt bọn họ cầu hôn, nhưng lại thể cự tuyệt bọn họ làm ám vệ của mình. Chỉ là chẳng lẽ bởi vì bản thân mà chôn vùi cuộc sống của họ bên mình sao?

      Huống hồ muốn làm ám vệ cũng phải đơn giản như vậy bọn họ phải trải qua khảo nghiệm đặc thù, ý chí kiên định, lực nhẫn nại đủ, nếu hoàn toàn thể thông qua, kết quả cũng chỉ có chữ —— Chết!

      Kết quả cuối cùng, ba vị Thánh Nữ đành chọn trong bốn vị hôn phu còn lại, Tuổi các nàng cũng , nếu như tiếp tục bỏ qua, có lẽ phải chờ đến ba năm nữa, dù sao thanh xuân là quý giá.

      Sau nửa tháng, luận võ tranh chức Các chủ bắt đầu, gần như có ai xem trọng Dịch khinh nhan. Cho dù trước đây võ công của nàng biểu ra sâu lường được, nhưng dù sao còn chưa lập gia đình, người ta có nội lực của cả hai người hợp lại, lẽ thua kém mình nàng sao?

      Vốn tưởng rằng nàng thối lui khỏi cuộc tranh chức Các chủ, nghĩ tới nàng dĩ nhiên là người đầu tiên bay lên lôi đài, làm tất cả mọi người dều thất kinh. Trừ nàng - sư phó Mục Vũ Phi cùng sư huynh Lâm Khinh Vân. Tại Lăng Tiêu các, chỉ có hai người bọn họ biết nàng có quan hệ mật thiết cùng nghĩa quân, tận sức bình định thiên hạ, cần phải có thực lực mạnh hơn.

      Mặt khác, năm vị Thánh Nữ lần lượt lên đài, nhưng bởi vì Dịch Khinh Nhan trước vẫn dấu kín thực lực, cho nên thủ thắng cũng tương đối dễ dàng. Trong năm vị Thánh Nữ, công lực cao nhất chính là sư thúc Tần Vũ Mộng của Dịch Khinh Nhan, ngọc công tựa hồ vừa mới luyện đến tầng thứ bảy, cùng nàng cách xa nhau khá xa. Ngọc công đa số đều chỉ luyện dến tầng thứ năm, tầng thứ bảy cũng có khá nhiều người từ hai mươi tuổi luyện được, nhưng đến tầng thứ tám hi hữu hơn rất nhiều

      Mãi đến khi Dịch Khinh Nhan cùng Tần Vũ Mộng tỷ thí, mọi người mới phát công lực chân chính của Dịch Khinh Nhan, người của thế hệ trước dều kinh hoàng khi phát dệ tử trẻ tuổi này luyện được Ngọc Công đến tầng thứ tám! Tầng thứ tám đó! Lăng Tiêu các rất nhiều năm qua chưa xuất đệ tử xuất sắc như vậy.

      muốn để sư thúc của mình mất mặt quá nhiều, Dịch Khinh Nhan hạ kiếm lưu tình, trọng tài phán hòa, sư thúc tự động thối lui khỏi trận đấu. Các chủ cùng mấy vị trưởng lão ai cũng nhìn ra Dịch Khinh Nhan cố ý nhường mà Tần Vũ Mộng lại hay giả bộ hồ đồ, chiêu chiêu hiểm độc.

      "Dừng tay!" Các chủ cao giọng .

      có người luyện ngọc công đến tầng thứ tám, như vậy trận luận võ này cũng cần so nữa.

      lôi đài Dịch Khinh Nhan phi thân lui ra, Tần Vũ Mộng cũng thối lui đến bên.

      "Trận tỷ thí này đến đây là ngừng! Vũ Mộng, ngươi rút lui !" Các chủ thở dài. Bà biết Vũ Mộng này từ trước đến giờ đều cố gắng ngừng, nhưng cho dù có cố gắng đến đâu cũng phải biết thức thời mới được Mặc dù Tần Vũ Mộng là đệ tử cưng của bà, nhưng cũng thể hòa lẫn công tư được.

      Rất nhiều đệ tử trẻ tuổi cho nên, nghị luận nhao nhao, nhưng cao thủ chân chánh sớm nhìn ra manh mối, giờ phút này nhưng cũng thêm cái gì, thể làm gì khác hơn là bảo trì trầm mặc.

      Dịch Khinh Nhan nhìn sư phụ ở đằng xa, mặt bà lộ ra nụ cười nhõm như trút được gánh nặng, trong lòng Mục Vũ Phi vừa kiêu ngạo lại vừa tự hào, mừng rỡ thể thành lời. Thầy trò hai người mỉm cười nhìn nhau.

      Tần Vũ Mộng bi thương nhìn sư phụ của mình, hiểu sao sư phụ lại muốn mình rút lui khỏi tranh cử, chẳng lẽ sư phụ nhìn thấy nàng đánh cho tiểu sư điệt chỉ có tránh né có năng lực hoàn thủ sao? Nhưng sư phụ chỉ là sư phụ, còn là Các chủ, Các chủ ra lệnh thể tuân theo. Nhưng nàng cam lòng!

      Chợt, Tần Vũ Mộng khẽ đảo cổ tay, trường kiếm trong tay đột nhiên đâm về Dịch Khinh Nhan ở bên ——

      "Cẩn thận!"

      "Khinh Nhan ——"

      Vô số tiếng kêu đồng thời vang lên, nhưng muốn cứu viện cũng còn kịp rồi.

      Dịch Khinh Nhan  phản ứng thể nhanh, nhưng Tần Vũ Mộng đột nhiên vung kiếm tới nhanh hơn. Bất ngờ đề phòng Khinh Nhan nhanh chóng tránh ra, khó khăn lắm mới tránh thoát nguy hiểm, vậy mà ngực phải cũng trường kiếm đâm rách, xâm nhập phế phủ.

      Cơ hồ ở cùng thời khắc đó, Phượng Khinh Trần chạy như bay tới, tay trái ôm lấy Dịch Khinh Nhan, tay phải trường kiếm lại đâm xuyên qua trái tim của Tần Vũ Mộng.

      Lăng Tiêu các nổi danh nhờ y dược, hơn phân nửa mọi người bên trong các thời đều là danh y hạng nhất. Dưới chữa trị của danh y hạng nhất cũng những loại dược liệu tốt nhất, thương thế của Dịch Khinh Nhan rất nhanh liền ổn định lại, năm ngày sau liền có thể xuống giường lại.

      Ngày mười lăm tháng mười, lão Các chủ thối vị trở thành trưởng lão trong các, Dịch Khinh Nhan kế nhiệm vị trí Các chủ, là các chủ của Lăng Tiêu Các. Nàng bổ nhiệm sư phụ của mình là đệ nhất hộ pháp, hiệp trợ tự mình xử lý công việc bên trong các.

      Phượng Khinh Trần vào lúc nguy cấp cứu tân nhậm Các chủ có công, nhưng ám sát Thánh nữ thuộc về dĩ hạ phạm thượng, mấy Đại Trưởng Lão cùng Các chủ thương nghị, quyết định phạt thông qua khảo nghiệm ám vệ phải cấm bế nửa năm.

        Ngày mười sáu tháng mười, Lâm Khinh Vân cùng Phượng Khinh Trần cùng nhau bắt đầu tiếp nhận khảo hạch ám vệ, trong hai tháng.

      Bởi vì thân phận khác hẳn với các nương, nên tiêu chuẩn khảo hạch ám vệ cũng giống nhau, hôm nay Dịch Khinh Nhan từ Thánh nữ thăng lên làm Các chủ, cho nên bọn họ phải thông qua cấp bậc khảo nghiệm cao nhất mới có thể trở lại bên người nàng.

      Làm Các chủ, nàng đặc xá tướng công của mình miễn trừ khỏi khảo nghiệm của sư môn, đồng thời giữ bí mật đối với thân phận của . Đây cũng là trong những nguyên nhân nàng muốn làm Các chủ.

      Hôm nay, toàn bộ mục đích đạt tới, nàng nhớ tới cam kết trước khi hứa với Nguyên Tĩnh Vũ, nhớ tới tình ý mà ngàn dặm truyền thư, mặt khỏi cũng có chút nóng lên. Nàng thế nhưng lòng đối với sao? Khi nào bắt đầu đây? Nàng biết rất ràng mặc dù lời nghe hay, nhưng chưa chắc tất cả đều là lòng! Nàng phải vẫn còn giữ ý niệm lợi dụng lẫn nhau sao? Làm sao lại thay đổi chứ?

      Trái tim của Dịch Khinh Nhan sớm bay trở về Duyệt châu mất rồi, hôm nay dù kế vị Các chủ, nhưng tất cả mọi chuyện trong môn phái cũng đều giao cho sư phụ, nàng liền vội  rời khỏi Đào nguyên trở về Duyệt châu.

      Mục Vũ Phi quá yên tâm nàng lên đường mình, nhưng là hôm nay Lâm Khinh Vân cùng Phượng Khinh Trần tạm thời vẫn thể theo bên người nàng, nàng lại thích những người khác theo, cuối cùng vẫn phải lên đường mình.
      Halong-ngoc, tiểu Viên ViênOriole5185 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Quyển thứ nhất nguyên nhân Dụ Dương

      Chương 14: Nghị kết minh gặp gỡ mỹ nhân kế ( thượng )

      Edit: Tử Linh

      Beta: Quảng Hằng+yunafr


      <img class="aligncenter size-full wp-image-35635" alt="544757_292723384172054_1199004807_n" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/12/544757_292723384172054_1199004807_n.jpg" width="590" height="323" />

      Lại đoàn người Nguyên Tĩnh Vũ lên đường vào ngày mùng năm tháng tám , hóa trang thành thương đội ở trước đại đội nghi thức rốt cuộc ở cuối tháng thuận lợi tới Lương châu.

      trước đây cùng Chu Trọng Nguyên và Hà Tây vương Mạnh Kỳ Thụy bí mật tiếp xúc, hiểu chân tướng việc kết minh lần này, lấy được câu trả lời cùng suy đoán trước đây của bọn họ căn bản giống nhau. Lần này kết minh vốn là nhằm vào Yến vương , muốn mời Yến vương vốn chỉ là nghĩ làm tê dại , ngờ Yến vương liền tương kế tựu kế, dẫn theo người quận chúa thông minh xinh đẹp , là nguyện ý cùng Hà Tây vương kết làm người thân, hai nhà kết kết minh.

      Hà Tây vương vốn cũng là thích sắc đẹp, nhưng đối mặt nữ nhi xinh đẹp của Yến vương còn phải suy tính cho kĩ. hiểu được chỉ cần trong tay có quyền, cái dạng nữ nhân gì có, nhưng nếu là bị Yến vương tính toán trúng kế , mất mạng vậy coi như cái gì cũng có. Cho nên, mặt giả dạng bị Quận chúa mê hoặc, miệng cũng đề cập tới chuyện hai nhà tự mình kết minh.

      Nguyên Tĩnh Vũ phân tích, khả năng này là Yến vương đối Hà Gian Vương động thủ. Lợi dụng quan hệ thông gia kiềm chế Hà Tây vương, mà nhất cử có thể nắm được Hà Giang Vương lãnh địa, sau đó cùng nữ nhi của mình trong ứng ngoài hợp, sau đó tùy thời cướp lấy Hà Tây vương lĩnh đất. Như thế, trong thiên hạ liền cái thế lực nào có thể cùng đối địch.

      Cũng may Hà Tây vương cũng đần, Hà Giang Vương cũng phải là kẻ ngu, ý định của Yến vương bọn họ sớm đoán được bảy tám phần, vì vậy hai người lại hợp kế, nghĩ biện pháp duy nhất chính là kết minh Trung Châu cùng Dụ Dương. Như vậy, Hà Gian Vương có thể đem binh lực chỗng đỡ Ngự Châu điều đến phía Đông để chống đỡ Yến vương, hợp lực Hà Tây cùng Hà Giang, nếu Yến vương muốn bắt lấy bọn chỉ sợ cũng có cách.

      Nếu như Yến vương động thủ với Hà Giang Vương, Dụ Dương phải làm sao đây? Là chen chân vào để chia nửa chén súp, hay trợ giúp hai nhà Hà Tây Hà Gian chống đỡ Yến vương xâm chiếm?

      Nghĩ tới nghĩ lui, Nguyên Tĩnh Vũ cảm thấy đối với mình tình huống có lợi nhất vẫn là giữ Bắc Phương ổn định, chờ về phía nam mở rộng ít thực lực sau nữa tóm thâu Hà Tây tốt hơn. Khối thịt béo này nên để cho Yến vương ăn , toàn bộ thiên hạ còn có ai có thể cùng tranh giành?

      Nhưng là, thế nào phá hư kế hoạch của Yến vương đây? Hơn nữa còn biết Yến vương lần này có hay mưu nhằm vào Dụ Dương. Theo tác phong trước sau như của Yến vương, phải là đối với bọn họ mỗi nhà đều có mưu !

      Mùng chín tháng chín Trọng Dương ngày, Tứ gia phiên vương hoà thuận vui vẻ tụ tập tại Hà Tây vương trong vương phủ uống rượu ngắm trăng.

      Làm chủ là người Hà Tây vương Mạnh Kỳ Thụy năm nay chỉ có hai mươi sáu tuổi, so Dụ Dương vương Nguyên Tĩnh Vũ hơn hai tuổi, nhưng con cái thê thiếp đàn. so với Nguyên Tĩnh Vũ lùn hơn chút, hình thể so Nguyên Tĩnh Vũ mập hơn chút, cặp mắt bởi vì tửu sắc quá độ mà có chút sưng vù. Nếu là có quá khắc khe, Mạnh Kỳ Thụy tổng thể xem ra da trắng nõn tướng mạo tuấn tú, lại kiêm hữu vương giả ung dung khí độ, cũng có thể coi như là khí vũ bất phàm rồi.

      Hà Gian Vương tuổi gần 50, hình thể hơi mập, mặt phúc tướng, đôi mắt lúc nào cũng cười híp mắt, đem tất cả khôn khéo tính toán trong mắt đều che .

      Yến vương Dương Tinh Vân năm nay bốn mươi hai, chánh trị tráng niên, mắt to mày rậm lưng hùm vai gấu, vừa nhìn thấy cho người cảm giác bị áp bức rất mạnh.

      Dụ Dương vương làm cho người ta ấn tượng như trong truyền thuyết dạng, tao nhã lịch , đối đãi người ấm áp. Đứng cạnh ba vị phiên vương khác, dáng vẻ tuấn tú, khí chất khác người, như hạc đứng trong bầy gà..

      Yến vương Ngọc Nhan Quận chúa Dương Như Nguyệt người cũng như tên, dung nhan Như Ngọc, khí chất bất phàm. Nghe vị quận chúa này có thể vừa cưỡi ngựa vừa thiện xạ, công phu ngựa rất cao, thuở đam mê binh pháp, còn tự mình huấn luyện đội bảo vệ hai ngàn người . Lần này đội bảo vệ làm của hồi môn, cũng cùng theo.

      Ngọc Nhan Quận chúa tự phụ xinh đẹp cùng tài hoa, đời này nam nhân nàng coi trọng nhiều, nhưng nữ nhi trưởng thành tóm lại đều phải lập gia đình . Nàng nghĩ, thay vì tùy tiện gả người mình tài cáng, chẳng nghe theo phụ thân an bài gả cho người có thể trợ giúp nghiệp lớn của phụ thân. Nàng cho là hy sinh hôn nhân của mình trợ giúp phụ thân hoàn thành nghiệp lớn thống nhất thiên hạ , từ đó lưu truyền thiên cổ là chuyện rất có ý nghĩa, cho nên sáng sớm tới Hà Tây vương phủ sau liền cố tính vô ý dẫn dụ Hà Tây vương, đem mê hoặc đến đầu óc choáng váng.

      Nàng nghĩ, Hà tây vương cũng khó coi, lấy thân phận của mình gả ít nhất cũng là Bình phi, cũng coi là chịu uất ức gì. Ai biết tại trung thu dạ yến gặp được Dụ Dương vương Nguyên Tĩnh Vũ, nàng vốn tâm trầm tĩnh như nước lại bởi cuộc gặp mặt này lần nổi lên gợn sóng. Mặc dù Nguyên Tĩnh Vũ cũng phải là nam tử xuất chúng nhất trong đám người mà nàng từng gặp, nhưng phong hoa khí độ những nam nhân khác cách nào sánh bằng. Ngọc Nhan Quận chúa khỏi thầm ở trong lòng khen: hảo vị Thiên Kiêu Tuấn Ngạn! Cặp mắt kia xanh đen sâu như vậy thúy mê người, ôn hòa trung lộ ra trầm ổn, giống như biển rộng lớn, lại giống như ánh mặt trời ấm áp, làm cho người ta vừa nhìn thấy liền kìm hãm được bị hấp dẫn, thấy thế nào nhìn đều thấy hài lòng, thấy thế nào đều nhìn đủ. . . . . . Mà ở thời điểm nàng quan sát Nguyên Tĩnh Vũ, Nguyên Tĩnh Vũ cũng nhìn lại, đối nàng ôn hòa cười cười.

      Dương Như Nguyệt lúc ấy cũng bởi vì ánh mắt Nguyên Tĩnh Vũ nhàn nhạt mỉm cười mà đỏ mặt.

      Nguyên Tĩnh Vũ chỉ là có chút ngoài ý muốn. Vị quận chúa này xinh đẹp là thứ yếu, cái loại tự tin từ trong ra ngoài mới phải nhất động nhân tâm . Mỹ mạo của nàng giống như Liệt Diễm, giống như ánh mặt trời tháng sáu, đủ để đả thương ánh mắt của nam nhân.

      thấy nàng thời điểm khỏi nhớ tới Khinh Nhan. Đồng dạng tài hoa hơn người, Khinh Nhan khí chất cũng là kín kẽ, chú ý căn bản cách nào phát . Nàng có thể cường thế cũng có thể nhu nhược, có thể cơ trí cũng có thể ngây thơ đơn thuần, có thể lạnh lùng cũng có thể ôn hòa thân cận, còn có thể chút nào làm bộ vui vẻ cười to. Chỉ là biết nàng nếu là nhiệt tình đứng lên như thế nào. . . . . . Nghĩ đến Khinh Nhan, khóe miệng của khỏi giương lên, lộ ra nụ cười , lại làm cho Ngọc Nhan Quận chúa lập tức mất tâm.

      Trong bữa tiệc bốn vị phiên vương chỉ gió trăng chính vụ, nhăng cuội, xằng bậy. Nhưng nếu cẩn thận vừa nghe vẫn có thể nghe ra chút đầu mối. Hà Tây vương Mạnh Kỳ Thụy cùng Hà Gian Vương Từ Chi Thọ mặc dù tuổi tác chênh lệch khá xa, hứng thú thích lại tựa hồ như rất là nhất trí, lát biệt viện của mình tinh mỹ thoải mái như thế nào, lát còn hồ tắm phải bố trí như thế nào mới có tình điệu nhất, lát rồi hướng đường thượng vũ điệu chỉ chỉ chõ chõ, còn kém nữ nhân chưa thôi, đoán chừng cũng là nhìn Ngọc Nhan Quận chúa. Yến vương Dương Tinh Vân cùng Dụ Dương vương Nguyên Tĩnh Vũ thích hiển nhiên cùng bộ dáng khác hẳn bọn họ. Dương Tinh Vân nghe bọn , thỉnh thoảng hỏi câu. Nguyên Tĩnh Vũ rất ít mở miệng, tựa hồ nghe bọn họ , chỉ thỉnh thoảng hỏi cho có vấn đề, ôm dáng vẻ thỉnh giáo, dẫn bọn họ tiếp, sau đó lạc đề. Chân chính lại ra bốn người hứng thú thích là liên quan nhau , cố tình xem ra cũng là hoà thuận vui vẻ cực kỳ náo nhiệt.

      Hà Tây vương thỉnh thoảng giương mắt nhìn Ngọc Nhan Quận chúa, mà Ngọc Nhan Quận chúa chung quy lại là len lén nhìn về phía nguyên Tĩnh Vũ.

      biết vì sao a, nàng biết rất ràng mình nên như vậy nhìn lén Nguyên Tĩnh Vũ,nhưng làm thế nào cũng khống chế được hai mắt của mình. Trong thoáng chốc nàng có loại cảm giác, cũng chỉ có người ở trước mắt này mới có khí độ của người có thể nắm cả thiên hạ. Phụ thân mặc dù cũng là đời tuấn kiệt, đáng tiếc người nối nghiệp. Đại ca quả quyết, nhị ca Tam ca mặc dù dũng mãnh lại bạo ngược. Cứ nghe Trung Châu Tiêu Dật ngược lại minh quả quyết, đáng tiếc hàng năm triền miên giường bệnh. Nam Vương nhìn trước ngó sau, lấy hay bỏ còn do dự là người chủ kiến, có thể bảo vệ Giang Nam nửa giang san là vạn hạnh. Giang Việt vương quy súc nhất phương, cho dù vị kia giang càng thế tử Thiên Tung tài cũng vô lực tranh bá thiên hạ. Đương kim bảy đại phiên vương, chỉ có Dụ Dương vương tuổi trẻ tài cao khí độ thong dong, làm cho người ta thể nào đoán được, tiền đồ vô lượng.

      Yến vương Dương Tinh Vân như có thấy, nhưng mà thanh sắc lại bất động, cũng ngăn lại.

      Buổi này dạ tiệc kéo dài hơn canh giờ, cho đến chủ nhà Hà Tây vương Mạnh Kỳ Thụy say nằm xuống mới kết thúc.

      Trước khi , Nguyên Tĩnh Vũ trong miệng hướng Mạnh Kỳ Thụy cáo từ, ánh mắt lại ôn hòa nhìn nhìn Ngọc Nhan Quận chúa, coi như là cùng nàng cáo biệt thôi. phát giác Dương Tinh Vân thỉnh thoảng lại len lén quan sát mình, đoán chừng phải nhằm vào chính mình tính kế. Về phần vị Ngọc Nhan Quận chúa xinh đẹp kia, hẳn là phần nắm trong kế hoạch của bọn họ !

      Hà Tây Vương an bày Nguyên Tĩnh Vũ ở tại Mặc Hương Cư, cùng Yến vương ở tạm Bồng Lai Các sát nhau. Mặc Hương Cư là tiểu viện đơn độc, bên trong trồng rất nhiều Thúy Trúc, phía tây còn có cái ao , bên trong còn giữ lại vài cọng sen tàn chưa có nhổ , cũng có khác phen tình thú. Hành lang bên ngoài có vài cây hoa quế, giờ phút này nở rộ, cả khu vườn cũng đắm chìm trong mùi hoa, làm cho lòng người vui vẻ thoải mái.

      Nguyên Tĩnh Vũ mới vừa rửa mặt định vào phòng ngủ tính toán nghỉ ngơi, lại nghe giọng Dịch Duẫn Tiệp thấp gõ cửa: "Vương gia? Vương gia?"

      Nguyên Tĩnh Vũ có chút kỳ quái, lần nữa phủ thêm áo khoác ra ngoài.

      tới phòng ngoài, Nguyên Tĩnh Vũ lúc này mới phát ra bên cạnh Dịch Duẫn Tiệp còn người, người vốn là sớm say khướt tại bàn rượu, giờ nay nên nằm ở giường nghỉ ngơi mới phải.

      "Vương gia đây là. . . . . ." Nguyên Tĩnh Vũ trong lòng mặc dù có chút khiếp sợ, mặt lại thần sắc như thường, giống như cùng Lão Bằng Hữu chung đụng loại cùng Mạnh Kỳ Thụy trực lai trực khứ, chỉ là nhìn ánh mắt của hơi có chút nghi ngờ. Chỉ liếc mắt cái, liền biết Mạnh Kỳ Thụy có điểm hoàn toàn bất đồng .

      Mạnh Kỳ Thụy cũng nhảm, trực tiếp xin Nguyên Tĩnh Vũ ngồi vào đối diện, sau đó bão Dịch Duẫn Tiệp ra ngoài giữ cửa.

      "Chuyện có biến hóa?" Nguyên Tĩnh Vũ ngồi xuống hỏi.

      Mạnh Kỳ Thụy gật đầu cái: "Ta đoán chừng rất nhanh phải đối với Từ lão đầu động thủ. vốn là mang theo nữ nhi xinh đẹp lại phong tao tới đây là muốn mê hoặc ta đấy, để cho ta Hà Tây cùng cùng nhau bắt tay, cùng đối phó Từ lão đầu. Nhưng kể từ khi lão huynh ngươi đến ta phát thay đổi kế hoạch, mặc dù tại còn ràng lắm, nhưng ta muốn nên cùng cái đó nữ nhi có liên quan. Đúng rồi, lão huynh ngươi phải là coi trọng nữ nhân kia chứ?"

      Mạnh Kỳ Thụy chân thành mà , cuối cùng ngước mắt nhìn nguyên Tĩnh Vũ, mặt nào có nửa phần say.

      Nguyên Tĩnh Vũ cười cười, : "Ta phải giống như lão đệ ngươi thường thấy phong lưu sắc đẹp, ngươi cũng biết ta trong phủ có mấy cái nữ nhân, tướng mạo cũng là thường thường, đột nhiên nhìn thấy như vậy tuyệt sắc, khó tránh khỏi có chút động lòng. Chỉ là, việc lớn việc ta còn phân được ràng, đến nỗi bị nàng mê hoặc đầu óc choáng váng."

      Mạnh Kỳ Thụy gật đầu cái: "Lão huynh , huynh đệ thích. Nữ nhân nha, như quần áo thôi, chỉ cần có quyền trong tay, cái dạng tuyệt sắc gì tìm được? Huynh đệ ta mặc dù thích mỹ nhân, nhưng còn đến mức vì đóa hoa cầm tổ tông cơ nghiệp giỡn."

      Nguyên Tĩnh Vũ mỉm cười gật đầu, tán thưởng : "Huynh đệ làm ngụy trang tệ a, vi huynh đúng là nhìn ra ngươi lúc trước say rượu là giả bộ."

      Mạnh Kỳ Thụy cười nhạo tiếng : "Ngày ngày cũng như vậy uống rượu, ngày ngày cũng giả bộ như vậy say, nơi nào còn uống đến say? Lại nơi nào cần giả bộ?"

      Nguyên Tĩnh Vũ chợt hiểu, lúc trước thế nhưng xem thường vị này thanh sắc khuyển mã Hà Tây vương rồi !

      "Lão đệ cho là đến tột cùng ở người ta có ý định gì đây? Dụ Dương nếu như lúc này nội loạn, ngoài tầm tay với cũng chiếm được chỗ tốt gì." Nguyên Tĩnh Vũ tựa như lầm bầm lầu bầu, lại thích giống như hỏi Hà Tây vương Mạnh Kỳ Thụy. Nếu Dụ Dương nội loạn, Hà Tây vương nhất định là có thể vớt chút chỗ tốt , dĩ nhiên, đắc lợi nhiều hơn Địa Hội là Nam Vương Hòa Trung châu, Hà Tây nếu cùng Nam Vương Hòa Trung châu tiếp nhưỡng, cách ngày giờ diệt vong cũng xa.

      Mạnh Kỳ Thụy khoát khoát tay, uống ngụm trà : " nghĩ độc thủ Từ lão đầu, lại lo lắng chúng ta vào chen vào cước, cho nên tốt nhất để cho chúng ta hai nhà náo điểm mâu thuẫn, tự lo xong, mới hảo kiếm tiện nghi."

      Nguyên Tĩnh Vũ thầm bội phục Mạnh Kỳ Thụy, người này ngoài mặt trầm mê tửu sắc, ra tài trí so với ai khác cũng thua.

      " nghĩ để cho chúng ta tranh nữ nhân sao? khỏi cũng quá coi trọng nữ nhi của mình !" Nguyên Tĩnh Vũ cau mày, nhưng là trừ lần đó ra, bọn họ còn có cái gì hảo tranh? Mặc dù muốn tranh địa bàn tranh dân số cũng phải là lúc này a.

      Mạnh Kỳ Thụy nhìn chút Nguyên Tĩnh Vũ : "Ta nghĩ mau chóng cùng ta ước định hôn kỳ, sau đó khiến nữ nhân kia câu dẫn ngươi, tốt nhất xui khiến ngươi mang theo nàng bỏ trốn, như vậy chúng ta cho dù thiệt giả, vì mặt mũi cũng luôn luôn đánh trận mới có thể coi như xong ."

      Nguyên Tĩnh Vũ gật đầu cái: "Ta hiểu. Lão đệ là lo lắng ta xưa nay nặng nữ sắc, muốn ta phối hợp bọn họ chút ?" Nếu có thể như thế tương kế tựu kế vẫn còn hảo, tránh cho Yến vương lập mưu khác

      Mạnh Kỳ Thụy như cũ cười nhìn nguyên Tĩnh Vũ, mặt chợt có chút địch ý.
      Halong-ngoc, tiểu Viên ViênOriole5185 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      [ quyển thứ nhất nguyên nhân Dụ Dương : Chương 14: nghị kết minh gặp gỡ mỹ nhân kế ( hạ )]

      Edit: Tử Linh

      Beta: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-35805" alt="101APPLE_IMG_1551" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/12/101apple_img_1551.jpg" width="349" height="478" />


      "Lão đệ đây là thế nào?" Nguyên Tĩnh Vũ cười hỏi.

      Mạnh Kỳ Thụy hừ tiếng, lại thở dài, có chút tâm tro ý lạt : "Chỉ là trong lòng có chút thoải mái, nữ nhân kia đúng là   giống với mấy nữ nhân trước kia cùng ta chơi đùa! Đáng tiếc. . . . . . Ta nghĩ trước tiên đem nàng ta thu vào giường, nhưng là vừa lo lắng nhiễu loạn kế hoạch của bọn họ. Nếu như phải là do ngươi nhất thời ý loạn tình mê hư trinh tiết nàng, nàng như thế nào đổ thừa coi trọng ngươi Dụ Dương ?"

      Nguyên Tĩnh Vũ tâm thần chấn động, hiểu mình bị Mạnh Kỳ Thụy tính toán. nghĩ tới người này vẫn còn có tâm kế như vậy. cùng Hà Gian Vương chiếm được  cùng trận chiến tuyến thượng, tự nhiên thể nào nữa lén lút cùng Yến vương kết minh, nhưng lại chịu rệt đắc tội Yến vương, cho nên cái này nồi đen phải hơn tới lưng Dụ Dương. Mạnh Kỳ Thụy giờ phút này đột nhiên đến thăm thay vì là thương nghị phá hư Yến vương  mưu, bằng là cho chấn kinh, để cho hiểu mình nay ở tình cảnh nào, nếu như Hà Tây vương đối động thủ, là tuyệt đối tìm thấy lối ra Lương châu đấy! và Khinh Nhan ngàn tính vạn tính, thế nhưng tính sai  lập trường và trí khôn của Hà Tây vương . . . . . .

      Khinh Nhan. . . . . .

      Nghĩ đến Khinh Nhan, chợt nhớ tới còn có vấn đề trọng đại đặt ở trước mặt. mặc dù tin trời đất tin quỷ thần, nhưng lúc sơ đối với nàng thề cũng tuyệt đối phải lừa gạt, bất kể đến tột cùng từ loại nào suy tính, tâm muốn tuân thủ . Nếu như mình làm trái lời hứa, trước nàng hứa hẹn đối với khẳng định cũng bỏ . Làm thế nào đây?

      "Thế nào? Lão huynh lại do dự? Tuyệt sắc mỹ vị như vậy lão huynh cũng có hứng thú?" xong, mạnh Kỳ Thụy lại liếc hạ thân Nguyên Tĩnh Vũ cái, " phải là phương diện kia củalão huynh có vấn đề chứ?"

      "Ta thấy ngươi mới nên lo lắng cho mình, có ít thứ dùng nhiều cũng là hư ." Nguyên Tĩnh Vũ trả lại câu, trong lòng lại rối loạn thôi.

      Nếu là ở trước kia, đối mặt chuyện như vậy đương nhiên là chút do dự nên đáp ứng, nhưng hôm nay thế nhưng lại thể thận trọng suy tính. Trong lòng rất ràng ghen tuông của Khinh Nhan đặc biệt lớn, điều khác còn dễ , chỉ ở điểm này rất khó nhượng bộ. Nếu nàng chỉ cao hứng, nhốn nháo được tự nhiên cũng có gì, lo lắng ấy là nữ nhân quá quyết tuyệt, rất có thể vì vậy mà phủ quyết , xoay người rời .

      Nghĩ đến Khinh Nhan, nhớ tới mình với nàng mấy cái lời kia, đến tột cùng có bao nhiêu lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ nàng vui vẻ, lại có bao nhiêu là tiếng lòng nhất thời kích động, ngay cả chính cũng phân biệt . Cái kia sao cẩn thận từng li từng tí từng bước từng bước vào lòng phòng ngự của nàng, như vậy trăm phương ngàn kế  lấy được hảo cảm củanàng, vất vả mới có phần ăn ý cùng thân mật như vậy, mắt thấy sắp tới tay. . . . . .

      Mạnh Kỳ Thụy híp mắt nhìn lấy vẻ mặt nhìn quái vật  xem kỹ Nguyên Tĩnh Vũ. Tâm tư ý định ta vốn nhanh nhẹn, nhìn người nhìn chuyện thường thường vừa xem hiểu ngay, ai cũng đừng nghĩ ở trước mặt giở trò, nhưng mà giờ phút này thế nhưng lại nhìn thấu Nguyên Tĩnh Vũ, biết do dự cái gì. Hoặc là chính mình thể tin được nhìn ra thực, Nguyên Tĩnh Vũ làm sao nữ nhân mã do dự?

      "Nhất định như thế sao? Ta lừa gạt  nàng đến Dụ Dương  với ta là được." Nguyên Tĩnh Vũ trầm mặc hảo hồi mới mở miệng.

      Mạnh Kỳ Thụy lắc đầu cái: "Nếu như ngươi bị nàng mê hoặc, sao có thể chống đỡ được thân thể  hấp dẫn của nàng ấy? Hơn nữa người nào biết Dụ Dương  vương Nguyên Tĩnh Vũ phải là người háo sắc, trong lúc nhất thời ý loạn tình mê là có thể , nhưng Dụ Dương  vương thanh tỉnh tuyệt đối đem nữ nhân cùng Hà Tây vương có hôn ước mang về Dụ Dương  ."

      Nguyên Tĩnh Vũ cau mày, tay gác ở trán nhàng xoa huyệt Thái Dương. là lựa chọn làm cho người đau đầu mà!"Bằng hạ thuốc cho nàng ấy, đến lúc đó lão đệ ngươi tới, sau khi ta xong chuyện lại xuất cứu tỉnh nàng. . . . . ."

      "Ha ha ha a. . . . . ." Mạnh Kỳ Thụy chợt lấy quyền chống đỡ  miệng cười lên, "Chẳng lẽ ngươi có vấn đề?"

      "Huynh đệ ngươi phải là đáng tiếc sao? Ta phải hi vọng nữ nhân ảnh hưởng hợp tác sau này của ta và ngươi." Nguyên Tĩnh Vũ mặn lạt trả lời câu, trong lòng tức giận rồi lại tiện phát tác, trong đầu loạn tao tao, cái gì suy nghĩ cũng rang.

      Mạnh Kỳ Thụy dừng cười, nghiêm túc nhìn Nguyên Tĩnh Vũ : "Lão huynh chính ngươi cũng biết chuyện này thể thực được, cần gì phải những lời nhảm nhí này! Ta và ngươi đều là người biết chuyện, Dương Tinh Vân là ai, muốn làm cái gì trong lòng chúng ta cũng ràng, ta cũng ràng. Lão đệ ta phải là người nhân từ nương tay, làm tất cả chỉ là vì tự vệ mà thôi. Dĩ nhiên, lão huynh phía sau ngươi còn có Trung Châu, trước mắt mà cũng phải là sợ Dương Tinh Vân . Nhưng ta lại khác, Từ lão đầu môt khi bị nuốt, người liền đến phiên ta. . . . . ."

      tới chỗ này, Mạnh Kỳ Thụy chợt ngừng lại, lẳng lặng nhìn nguyên Tĩnh Vũ.

      Nguyên Tĩnh Vũ đương nhiên hiểu, Hà Tây vương này ràng là uy hiếp !

      Mạnh Kỳ Thụy nhíu mày nhìn , bỗng nhiên lại mang theo vài phần thành khẩn : "Lão đệ nghĩ ra nguyên nhân lão huynh ngươi chịu đáp ứng. Ngươi cùng Yến vương cũng phải thân tình, cũng cần sợ , chuyện tốt như vậy tại sao đáp ứng chứ? Nếu như lão huynh có cầu gì cứ , có thể bàn bạc cùng nhau. Chẳng qua ta cũng đem lời xấu trước, vì giữ được chút cơ nghiệp tổ tông này, huynh đệ ta cũng là chuyện gì cũng làm ra được ."

      "Ta cũng hiểu, tại sao ngươi muốn cố ý trầm mê tửu sắc, lừa gạt thiên hạ?" Nguyên Tĩnh Vũ ngẩng đầu, hai người cũng dùng ánh mắt lợi hại dò xét kỹ lưỡng đối phương, mặc dù chưa chắc có thể đem đối phương nhìn thấu, nhưng người nào cũng chịu yếu thế.

      Hai người nhìn nhau hồi, Mạnh Kỳ Thụy chợt thở dài, thua trận."Cái gì gọi là cố ý? Cái gì là lừa gạt? Ta cũng chỉ là người vô tâm, chỉ cầu có thể coi chừng chút cơ nghiệp này của tổ tông an toàn  qua hết nửa đời sau mà thôi." lời này, vẻ mặt là nhìn ra nữa phần giả dối .

      Mạnh Kỳ Thụy hiểu Nguyên Tĩnh Vũ băn khoăn hoặc là điều kiện, Nguyên Tĩnh Vũ lại nghe hiểu uy hiếp của . Nếu như mình đáp ứng, hoặc là nếu như đem nữ nhân kia mang theo cùng nơi , Mạnh Kỳ Thụy để cho còn sống rời Hà Tây. Nếu như chết, Dụ Dương   loạn,  Hà Tây là được thừa dịp loạn chiếm đoạt lãnh thổ phương Bắc của , mà Dương Tinh Vân vì ngăn cản Nam Vương  khuếch trương cường đại, cũng chỉ có thể ủng hộ Hà Tây tóm thâu Hà Gian, đồng thời kéo Trung Châu cùng Nam Vương. Dĩ nhiên, như vậy cục bộ của toàn bộ thiên hạ cũng thay đổi, nếu như Mạnh Kỳ Thụy thực có dã tâm, đây cũng là cơ hội phát triển lớn mạn.

      Lại , Dụ Dương náo động đối với Hà Tây là có lợi cũng có hại, Mạnh Kỳ Thụy nghĩ như thế nào đều có lý do của .

      "Được rồi!" Nguyên Tĩnh Vũ thở dài dài, quyết định. luôn luôn bình an trở về mới lấy được hi vọng có nàng, nếu là chết ở chỗ này, cho dù thiên hạ hay là nữ nhân, cái gì đều biến thành bọt nước. Chỉ cần bình an trở về, vẫn còn có cơ hội . Khinh Nhan cũng là người lòng thành toàn chuyện lớn, có thể hiểu lựa chọn bất đắc dĩ này của ! Cho dù như thế nào, trong lòng chỉ có mình nàng là được!

      " có điều kiện khác?" Mạnh Kỳ Thụy hỏi tới.

      Nguyên Tĩnh Vũ lắc đầu cái, muốn thêm chữ nào nữa. Nhớ tới Khinh Nhan, trong lòng là bất an. Nàng là người kiêu ngạo thế kia, và những lời mình hứa hẹn ở phía trước , cầu tha thứ của nàng chỉ sợ dễ dàng.

      Mạnh Kỳ Thụy nhìn Nguyên Tĩnh Vũ hồi, cuối cùng khuyên : "Nữ nhân tuyệt mỹ cũng là đồ chơi, bất kể nàng xuất thân như thế nào, thông minh hay là ngu dốt, ra có khác nhau quá lớn. Trừ ấm giường sanh con, còn có thể dùng làm gì? Nữ nhân có thể cưng chiều, có thể thương, nhưng tuyệt đối thể , nếu chính là mình tự tìm tội cho mình!"

      ra trong lòng Mạnh Kỳ Thụy cũng nghi ngờ, lấy hiểu Nguyên Tĩnh Vũ phải là người trầm mê nữ sắc. Người này nhẫn, có kiên nhẫn, giang sơn ở trước mặt, nữ nhân đối với phải là có chút phân lượng nào. Lần này đến tột cùng là bởi vì nguyên nhân gì mà do dự đây?

      Nguyên Tĩnh Vũ lạnh lùng nhìn Mạnh Kỳ Thụy, đột nhiên cảm thấy rất đáng thương. người hiểu được cũng có hưởng thụ qua tình đáng thương!

      Mạnh Kỳ Thụy xem hiểu ánh mắt của Nguyên Tĩnh Vũ, trong lòng tức giận, xoay người liền . hưởng thụ cuộc sống đời xa hoa lãng phí nhất này, có cái gì đáng thương? Đặc biệt là nữ nhân, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu. . . . . .

      Mật đạo ở phía đối diện tủ cao trước mặt.

      Mạnh Kỳ Thụy lần mò dưới thư án tìm được chốt mở, sau đó vén lên thảm màu lam mặt đất, liền xuống.

      Rất nhanh, phiến đá mặt đất liền khép lại rồi, Dịch Duẫn Tiệp vào, đem thảm đến buông xuống sửa sang lại hoàn hảo.

      Lúc Mạnh Kỳ Thụy rời , Nguyên Tĩnh Vũ lại ngẩn ra. ? chợt giật mình mới vừa rồi mình thế nhưng dùng chữ như vậy. đương nhiên là hiểu tình , nhưng có được tình sao? từng lấy Thục Ninh, cho nàng là tình của mình, nhưng mấy năm trước cũng dám xác định. Về phần Khinh Nhan. . . . . . có lẽ có mấy phần nàng, nhưng nàng sao? Mặc dù từng đối với từng có chút tình , chờ lần này trở về sợ cũng có. . . . . .

      Thấy Dịch Duẫn Tiệp  đứng ở bên, chợt mở miệng hỏi: "Đều nghe được?"

      Dịch Duẫn Tiệp  gật đầu cái.

      "Ngươi thấy thế nào?" Nguyên Tĩnh Vũ nhàng hỏi, ngẩng đầu, cả người nhúc nhích, cứng ở ghế ngồi.

      Dịch Duẫn Tiệp  có chút nghi ngờ, chuyện này còn có cái gì để suy nghĩ sao?"Vương gia quyết định là được, tương kế tựu kế. chừng tương lai chúng ta Dụ Dương còn có thể nhờ cậy ít. Thuộc hạ chỉ hiểu lúc trước sao ngài lại do dự?"

      Nguyên Tĩnh Vũ nâng mí mắt liếc cái, thở dài. Vốn cho là hiểu, ra là cái gì cũng hiểu.

      "Vương gia vì sao than thở?" Chuyện phải rang như trong kế hoạch sao? Dịch Duẫn Tiệp nhíu nhíu mày, " Hay thuộc hạ mời Chu tiên sinh đến bàn?"

      ". . . . . . Ngô, cùng Chu tiên sinh chuyện chút cũng tốt." Nguyên Tĩnh Vũ chậm rãi đứng dậy ở trong phòng lại mấy bước, vừa vừa ở trong lòng thầm: Khinh Nhan, Khinh Nhan, đến tột cùng nàng cũng chỉ là , đại trước mặt, ta quyết thể mặc cho trời được. . . . . .

      Chu Trọng Nguyên nghe Dịch Duẫn Tiệp   chuyện xảy ra, hiểu Vương gia phiền não cái gì, nhưng cũng thừa nhận chuyện này là rất nghiêm trọng. Làm phiên vương phương, làm sao có thể chỉ chuyên về nữ nhân? Huống chi hôm nay dưới gối Vương gia càng ít con, nên cùng cơ thiếp tạo thêm con cái mới đúng. Về phần Dịch phu nhân, chỉ cần trong lòng Vương gia chỉ luôn mình nàng ấy là được, chẳng lẽ Dịch phu nhân cầu độc chuyên? Mặc dù Dịch phu nhân xuất thân Lăng Tiêu các, nhưng môn phái nho trong giang hồ làm sao có thể quản thúc đế vương cùng hậu phi?

      Nguyên Tĩnh Vũ dập tắt cây nến phía sau mình, đứng ở phía trước cửa sổ ngắm nhìn ngọn đèn dầu leo lét soi nổi màn đêm đen nhánh bên ngoài. Tối nay ánh trăng rất tốt, ánh trăng thanh nhã như mộng như ảo bao phủ ở mặt đất. Thời tiết lành lạnh càng thêm nhớ nhà, đặc biệt là ở dưới ánh trăng. Nhớ tới bọn họ ở chung chỗ, nhớ đến những ấm áp học từng trải qua, hạnh phúc cùng thỏa mãn, thế nhưng lúc này tất cả đều biến thành bất an. . . . . .

      Chu Trọng Nguyên đuổi Dịch Duẫn Tiệp   ra ngoài coi chừng, sau đó đứng ở sau lưng Nguyên Tĩnh Vũ, : "Quyết định này củaVương gia rất sáng suốt."

      "Ngươi cũng cho là như thế?" Nguyên Tĩnh Vũ hỏi ngược lại, chậm rãi xoay người lại.

      "Người làm chuyện lớn câu nệ tiểu tiết! Vương gia thể vướng vào nhi nữ tình trường!" Chu Trọng Nguyên khuyên nhủ, giọng thậm chí có chút nghiêm nghị. Ở trong lòng , Nguyên Tĩnh Vũ từ trước đến giờ là tích cực lên trước sợ hãi , làm chuyện cho tới bây giờ đều câu tiểu tiết, những thần tử  như bọn họ cũng chưa từng có hối hận qua chọn sai minh chủ. Nhưng mà Nguyên Tĩnh Vũ giờ phút này trở nên xa lạ , sầu lo, lại là vì nữ nhân!

      "Đây phải là vấn đề nhi nữ tình trường." Nguyên Tĩnh Vũ lập tức phản bác, "Ngươi hiểu nàng, chuyện này nàng nhất định là thể tiếp nhận, nếu nàng phản bội lại ước định, hoạch lúc trước phải toàn bộ vô ích?"

      "Vương gia lo lắng chỉ là vì chuyện Giang Nam? Mà phải bởi vì cam kết đối với phu nhân?" Chu Trọng Nguyên tựa hồ tin tưởng quá lời củaNguyên Tĩnh Vũ.

      "Đương nhiên!" Nguyên Tĩnh Vũ đáp rất kiên định, lại khẽ cau mày, trong lòng khỏi có chút bất an.

      Chu Trọng Nguyên cười thoải mái, ngữ điệu chuyển cái, khuyên lơn: "Vương gia cần lo lắng, nhìn chung thiên hạ thế cục, phu nhân chỉ có thể lựa chọn cùng chúng ta hoặc là Trung Châu để hợp tác. Mà tình cảnh trước mắt củaphu nhân cũng hay, nàng cũng nóng lòng tìm kiếm đồng bạn hợp tác, thực lực Trung Châu bằng chúng ta, thân thể củaNghệ An vương từ trước đến giờ tốt, lại vừa có dã tâm, cho nên phu nhân chỉ có thể cùng chúng ta hợp tác."

      Nguyên Tĩnh Vũ gật đầu cái, cái này đương nhiên biết. Khinh Nhan qua, bọn họ mặc dù có duyên phận vợ chồng, duyên phận quân thần chung quy lại có. Nhưng mà, nếu chiếm được nàng. . . . . . Nếu chiếm được nàng, sao có thể cam tâm? cũng bỏ ra nhiều như vậy. . . . . .

      Chu Trọng Nguyên nhìn chút sắc mặt Nguyên Tĩnh Vũ, lại bổ sung câu: "Mặc dù phu nhân mất hứng, nhưng cũng có gì, Vương gia trở về dỗ dành phu nhân là được, lại còn có Dịch tướng quân cùng Duẫn Tiệp  phụ tử đứng ở bên cạnh ngài !"

      "Tốt lắm, nàng. Chúng ta thương lượng chút làm sao để đối phó Yến vương cùng với thuận lợi mà trở về Duyệt châu !" Nguyên Tĩnh Vũ muốn làm cho người biết quá để ý Dịch Khinh Nhan, là Dụ Dương  vương, nên lấy nghiệp lớn trong thiên hạ làm trọng, mặc dù trong lòng thoải mái cũng thể để cho thần tử  phát giác.

      Chu Trọng Nguyên gật đầu cái, đối với Nguyên Tĩnh Vũ khôi phục trạng thái rất nhanh  vô cùng cao hứng. Hai người thương lượng đến nửa đêm, Chu Trọng Nguyên mới trở về phòng nghỉ ngơi.
      Halong-ngoc, tiểu Viên ViênOriole5185 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :