1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Duệ Mẫn Hoàng Quý Phi - Lý Tranh (update Q4)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Quyển thứ hai : Tình định Trung Châu

      Chương thứ tư : Chiến mã quan ải Bắc (thượng)

      Edit: Ớt Chỉ Thiên

      Beta:yunafr


      Mùng sáu tháng ba,Nguyên Tĩnh Vũ mang theo 800 thân vệ Nghệ An vương phủ chạy tới Yên Lĩnh, 3000 tinh binh khác từ Vinh Dương điều tới vẫn còn ở đường.



      Thấy Dụ Dương Vương tự mình lãnh binh tới trước trợ giúp, Yên Lĩnh tướng sĩ mỗi người đều thanh tỉnh lại, vui vẻ ra mặt. Mấy ngày nay  kịch chiến mặc dù thương vong lớn, nhưng nhìn Yến vương binh lực cường đại như vậy, áp lực to lớn trong lòng đó là cần phải .



      Cũng may thế mạnh của Trung Châu chính là phòng thủ, chẳng những thành tường chắc chắn, vũ khí cũng đầy đủ, binh lính mỗi ngày đều thao luyện thân thể cường tráng. Cố đội tinh binh điêu luyện như  vậy, chỉ cần chủ tướng có chút đầu óc, bảo thủ thành trì phải vấn đề lớn.



      Mấy ngày tiếp theo, Yến vương bị cường công thương vong thảm trọng, hai ngày nay liên tiếp ở dưới thành ẩu tả, nhiều mặt dụ địch, vọng tưởng kích Yên Lĩnh Thủ tướng xuất chiến, đáng tiếc có thành công.



      phải Yên Lĩnh thủ tướng bảo trì bình thản, cũng phải là khôn khéo cỡ nào xem thấu mưu kế của kẻ địch, mà là bọn họ thủy chung vững vàng nhớ lời Nghệ An vương : Nếu Bổn vương có ở đây, các ngươi mặc dù tử trận hộ thành, cũng cho xuất chiến.



      Nguyên Tĩnh Vũ thầm bội phục Dật Phi dùng người minh.Thần tử Trung Châu đều tính là kiệt xuất nhân tài gì, nhưng Dật Phi căn cứ tính tình cùng bản lãnh bất đồng của mỗi người để đặt ở vị trí thích hợp nhất. Nếu phải Dật Phi thân thể tốt, thiên hạ này hẳn là về !



      Nguyên Tĩnh Vũ cả đêm triệu tập chúng tướng sĩ họp, biết Yến vương binh lực chân phân bộ cùng mấy ngày nay chiến huống, tán dương mọi người làm tốt, lại để cho mọi người yên tâm, đem Yến vương đánh lui, cũng rời Yên Lĩnh.



      Yên Lĩnh chúng tướng sĩ mấy ngày nay tâm tình yên ,lo lắng nhưng giờ tinh thần tăng mạnh, mỗi người đều tràn đầy lòng tin đối với việc chiến thắng Yến vương.



      Lúc trước tin đồn Vương gia bệnh nặng, người người đều lo lắng cho tương lai Trung Châu.Kinh tài tuyệt thế của Vương gia bọn họ là ít có trong thiên hạ, những năm này đem Trung Châu thống trị cường phú yên ổn, có thể là vị minh chủ được người người ca tụng. Đáng tiếc trời cao đố kỵ tài, Vương gia thân thể vẫn tốt, cả Trung Châu cơ hồ là người người bận tâm sầu lo. Hôm nay nếu Vương gia để Dụ Dương vương tự mình đến chỗ này chủ chiến, tình thế lập tức liền minh bạch. Chỉ cần lần này Dụ Dương vương thống lảnh mọi người chiến thắng Yến vương, Dụ Dương cùng Trung Châu liền kết hợp thành nhà! Dụ Dương cùng Trung Châu là người thân.Tin đồn rằng Dụ Dương vương cũng là vị minh chủ, hơn nữa là người khoan dung, nghĩ chắc cũng đối tốt với dân chúng Trung Châu! cầu của bọn họ cao, mình chết trận sa trường cũng quan trọng, chỉ cần trong nhà cha mẹ vợ con có thể an toàn sống qua ngày là được.



      Ngày thứ hai, Nguyên Tĩnh Vũ tự mình đến đầu thành ngó nhìn tình huống Yến quân công thành. Nhưng thấy Yến vương xây dựng cơ sở tạm thời ở thảo nguyên rộng lớn ngoài thành,cách thành trì Yên Lĩnh năm sáu dặm. Xa xa nhìn lại chỉ thấy lều nối tiếp nhau, chỉnh tề ngay ngắn trật tự. Dưới thành tường, tinh kỳ lay động bay theo chiều gió, Yến vương trung quân dàn trận mà đợi, chỉ phái hai cánh quân với sáu ngàn người mang thang mây,xách theo tấm thuẫn công thành.



      Nguyên Tĩnh Vũ có chút kỳ quái, lẽ ra Yến vương phải người lỗ mãng như vậy? Vì sao biết thành Yên Lĩnh phòng thủ chắc chắn còn tới cường công đây? Mặc dù hiểu biết là Dật Phi bệnh nặng, tới bây giờ công thành có thành công hay , mặc dù để cho lấy được Yên Lĩnh, vậy cũng nhất định là thương vong thảm trọng mất nhiều hơn được. Yến vương cũng phải là ngu ngốc. . . . . .



      Yên Lĩnh vũ khí đầy đủ, Đầu thạch xa, mũi tên, cường nỏ cùng vũ khí tầm xa.Tất cả đều tạo thành thương vong rất lớn cho kẻ địch  , mà tự thân lại thương vong cực ít.



      Yến vương cũng có Đầu thạch xa, đáng tiếc khoảng cách quá xa, có thể quăng lên tường thành  rất ít.Đẩy hơi gần thành tường điểm,lại rất nhanh bị  Đầu thạch xa thành đẩy hết.



      tường thành Yên Lĩnh thậm chí còn có nỏ đặc chế bắn xa trong vòng 300 bước , có thể phát bắn ra  hỏa tiển, chỉ là số lượng ít.



      Nguyên Tĩnh Vũ trong lòng chợt có chút bất an. Yến vương tuyệt đối phải là người lỗ mãng như vậy!



      "Những ngày qua Yến vương đều là công thành như vậy sao?" cau mày hỏi.



      Yên Lĩnh chủ tướng Càng Mông vội vàng hồi bẩm: "Ngày thứ nhất quy mô lớn chút, ước chừng ba vạn người, xem ra tinh thần ngẩng cao, nhưng bị chúng ta bắn chết chỉ còn lại tới hai vạn người. Sau mấy ngày liền lại đều có chừng sáu ngàn người tới công thành, còn ở dưới thành khiêu khích, nghĩ kích chúng ta xuất chiến."



      Nguyên Tĩnh Vũ gật đầu cái, tỏ ra biết nhưng chân mày lại càng nhíu chặt. Thấy thế nào đều là có mưu!



      Từ hôm Yến vương công thành,Nguyên Tĩnh Vũ nhìn ra căn bản là làm ra vẻ công thành mà thôi. Nhưng là, kẻ giảo hoạt như Yến vương làm sao có thể lôi kéo hai mươi vạn quân đội đến biên cảnh chỉ để luyện tập công thành? Mặc dù những ngày qua mỗi ngày phái người tới nhiều lắm, nhưng chết người là thiếu người.Mấy mạng người này đều là tinh binh,cho dù Yến vương binh đông tới đâu cũng chịu được tiêu hao nhiều như vậy a! Trừ phi có thể lấy được lợi ích tốt hơn, thí dụ như mở ra Trung Châu cửa chính. . . . . .



      Nguyên Tĩnh Vũ vội vàng tra xét Yên Lĩnh bản đồ, lo lắng kẻ địch theo những địa phương khác đánh lén.



      Yên Lĩnh chủ tướng Càng Mông tướng quân rốt cuộc hiểu Dụ Dương Vương tại sao cau mày, vì vậy đem bản đồ hệ thống phòng thủ của Yên Lĩnh cho hiểu .



      Có thể phòng thủ của Yên Lĩnh  ở dưới an bài của Tiêu Dật Phi là có kẽ hở. Chung quanh Yên Lĩnh đều là núi cao, giờ phút này tuyết đọng chưa tan, chim khó bay tới. Đại bộ phận tuyệt đối là thể nào vượt qua Tuyết Sơn từ phía  cửa sau đánh lén ,huống chi Dật Phi cũng bí bố trí tinh binh ở sơn đạo phòng tất cả khả năng sơn lĩnh bị đánh lén.Nhân số mặc dù nhiều, nhưng kéo dài thời gian để truyền tin trở lại là có vấn đề .



      cách khác cần phải lo lắng bị đánh lén quy mô lớn.Vậy Yến vương đến tột cùng đánh chủ ý gì đây? chờ cái gì? . . . . . . Chờ? Đúng! đợi cơ hội hay người nào đó sao!



      Nguyên Tĩnh Vũ ngồi ở chủ vị, tay nâng đầu tựa lan can, nhắm mắt lại lẳng lặng tự hỏi.



      Nếu như là Yến vương, làm như thế nào đây?



      Đại quân áp cảnh, đối với Nghệ An vương bệnh nặng mà khác nào hoạ vô đơn chí.Nghệ An vương vừa chết, Trung Châu thủ tướng sinh lòng khiếp sợ, là thời cơ cho lợi dụng. Nhưng nếu như mục đích của Yến vương chỉ là như vậy, cũng cần mỗi ngày phái năm ngàn quân tới đây chịu chết! nghĩ che giấu cái gì đây? chờ đợi cái gì đây? Trung Châu  phòng thủ thành trì  kiên cố như vậy, trừ phi nội loạn, cường công là tuyệt đối công nổi . . . . . .



      Nội loạn? Đúng! Yến vương chờ chính là Yên Lĩnh nội loạn! Nhưng là Yên Lĩnh làm sao loạn đây?



      Nghĩ tới đây, Nguyên Tĩnh Vũ đột nhiên sáng tỏ. cơ hồ có thể khẳng định, Yến vương là muốn ám sát Yên Lĩnh thủ tướng, cho nên vẫn có động thủ,có phải là đợi cao thủ đến. Dù sao Yên Lĩnh  thành tường quá cao, phủ tướng quân  phòng thủ cũng rất mạnh.Đừng ám sát, căn bản cả thành tường cũng vào được. Trong lúc này nếu là xảy ra vấn đề gì, có lẽ còn có cái kế hoạch khác, có lẽ sát thủ của bởi vì nguyên nhân nào đó chậm chạp chưa tới. . . . . .



      Hôm nay nếu đến Yên Lĩnh, như vậy mục tiêu Yến Vương muốn ám sát chính là  Nguyên Tĩnh Vũ !



      "Khinh Vân!"



      "Có thuộc hạ!"



      "Khinh Trần vẫn có tin tức sao?"



      "Dạ!" Lâm Khinh Vân trả lời. ra trong lòng cũng nghi ngờ, lấy võ công của Khinh Trần, mặc dù ám sát có khó khăn, cũng nên truyền cái tin tức trở lại !"Chỉ là. . . . . ."



      "Cái gì?" Nguyên Tĩnh Vũ khỏi có chút kích động. Suy đoán của cần tin tức của Khinh Trần mới có thể xác nhận.



      "Theo tin tức phân bộ Tùng Giang phủ truyền đến từng thấy qua Khinh Trần, nhưng là Khinh Trần cũng nhìn sư môn ấn tín, hờ hững qua.Sau lại càng qua con phố kia. Các chủ từng qua Khinh Trần sợ là gặp gỡ cao thủ. . . . . ." tới chỗ này, Lâm Khinh Vân khỏi hoảng sợ. Lấy võ công của Khinh Trần,liền truyền chút tin tức cho phân bộ Tùng Giang phủ đều làm được,có thể tưởng tượng được võ công của cao thủ kia kinh khủng tới trình độ nào. Chỉ sợ liền Các chủ cũng. . . . . .



      Nguyên Tĩnh Vũ nhàng gật đầu, càng khẳng định suy đoán của mình. đem ý tưởng của chính mình cho Lâm Khinh Vân, lại phân phó mấy câu liền khiến chuẩn bị. Rồi sau đó Nguyên Tĩnh Vũ lại để cho Sầm Viễn Chí đem Càng Mông tướng quân tìm đến, ba người lại thương lượng hồi, Càng Mông tướng quân lĩnh mệnh .



      Sau hai ngày, tất cả như thường. Càng Mông tướng quân trong lòng bắt đầu hoài nghi phán đoán của Dụ Dương vương  , Sầm Viễn Chí cũng thường xuyên cau mày khổ cực suy nghĩ, chỉ có Nguyên Tĩnh Vũ như cũ biến sắc, nghiêm nghị cầu mọi người thời khắc thể nới lỏng, phòng ngừa rắc rối có thể xuất luôn là có lợi mà hại .

       

      --------*-------

       Các bạn nhớ click vào các dòng quảng cáo  để ủng hộ bọn mình nhé ^^
      Mieu1810, Halong-ngocOriole5185 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Quyển thứ hai : Tình định Trung Châu

        Chương thứ tư : chiến mã quan ải Bắc ( hạ )

      Edit: Ớt Chỉ Thiên

      Beta:yunafr


      Buổi tối mùng mười tháng ba , Yến vương phái người ám sát Nguyên Tĩnh Vũ thành ngược lại trúng bẫy của Dụ Dương vương. nhóm mười hai người vẻn vẹn chỉ người chạy trốn, còn lại toàn bộ bị bắn chết tại chỗ. Mà Dụ Dương vương thân vệ thương vong càng thêm thảm trọng, liền Lâm Khinh Vân cùng Tần Dực Đô đều bị thương.



      Nguyên Tĩnh Vũ cùng Sầm Viễn Chí ở trong lầu các bên cạnh chính mắt thấy trận chém giết máu tanh này . Yến vương thích khách mười hai người đều là cao thủ, nhưng do Lâm Khinh Vân bọn họ có chuẩn bị cho nên bọn thích khách này vừa nhảy xuống viện liền bị bao vây lại, vô số mũi tên như mưa nặng hạt bay tới.  Tất cả tính toán Nguyên Tĩnh Vũ đều tính trước được, ngay cả hướng vào của  kẻ địch cũng được tính rất chính xác, nhưng vẫn là đánh giá thấp thực lực của đối phương. Trong mưa tên, tên thích khách đột nhiên bay lên cao, sau đó lấy tốc độ nhanh như gió bay đến trung gian ,đại khai sát giới.Mấy trăm thị vệ trong chốc lát liền tử thương vô số, cuối cùng vẫn là làm cho tên đó chạy mất.



      Sau khi kiểm lại nhân số, người nọ thế nhưng giết 48 thị vệ tinh ,trọng thương 76 người. Nguyên Tĩnh Vũ phong tỏa tin tức này, đối ngoại chỉ Yến vương phái thích khách ám sát Dụ Dương Vương cùng Càng Mông tướng quân, bị vương phủ thị vệ sớm có chuẩn bị tru diệt toàn bộ. Tinh thần các tướng sĩ Yên Lĩnh  dâng cao, khắp nơi đều tán dương Dụ Dương Vương minh cơ trí, tính toán tài tình.



      Nguyên Tĩnh Vũ cười khổ, chỉ cần có tên cao thủ thần bí đó ở đây, đầu của cũng là tạm thời gửi tại cổ chính mình mà thôi. Chỉ là tên cao thủ kia chưa chắc bị Yến vương thu phục, nếu cũng khiến Yến vương đợi nhiều ngày,hy sinh nhiều binh lính như thế. Cho nên, ám sát như vậy chưa chắc có lần thứ hai.



      Ngày mười tháng ba, Yến vương quả nhiên có xuất binh. Nguyên Tĩnh Vũ đứng ở cổng thành, nhìn về chỗ ở Yến vương nơi xa,mơ hồ như lại có chút hốt hoảng. Theo thủ thành tướng sĩ đêm qua báo lại, thời điểm phủ tướng quân tru diệt thích khách tối hôm qua, bọn họ phát chỗ ở của Yến vương  cũng có hồi tao loạn.



      "Ta nghĩ Yến vương muốn lui binh trong ba ngày !" Nguyên Tĩnh Vũ chợt cười, "Mật thiết chú ý động tĩnh của Yến quân, vừa có động txinh lập tức trở về báo!"



      Mọi người hiểu, Nguyên Tĩnh Vũ cũng có giải thích.



      Rồi sau đó, Nguyên Tĩnh Vũ lại để cho Càng Mông chọn ra vạn kị binh, tùy thời đợi lệnh.



      Lúc trời vừa tối, Càng Mông tự mình chạy tới hồi báo Yến vương lặng lẽ rút binh rồi. Nhìn khuôn mặt Càng Mông vui mừng, Nguyên Tĩnh Vũ hít hơi dài, hạ lệnh vạn kị binh mang theo lương khô

      cùng nước trong hai ngày  , sau nửa canh giờ lên đường truy kích Yến quân!



      Càng Mông trợn to hai mắt, Sầm Viễn Chí khẽ ngẩn ra, híp mắt lâm vào trầm tư.



      Sau nửa canh giờ, Nguyên Tĩnh Vũ nghe đám người Sầm Viễn Chí cùng Càng Mông khuyên can, tự mình dẫn hơn vạn ba ngàn kị binh đuổi giết. tới nửa canh giờ kỵ binh liền đuổi theo phần đuôi của bộ binh Yến quân.Ưu thế của kỵ binh tinh nhuệ trong việc đẩy lùi bộ binh cũng biết,Nguyên Tĩnh Vũ mạch liều chết qua, giống như tồi khô lạp hủ, vó ngựa tung bay, đao quang kiếm ảnh, đao vung qua liền mang sinh mạng. Trong lúc Yến quân sợ hãi hoang mang, Trung Châu kị binh nhàng như sứ giả của tử thần bước ra từ địa ngục, vó ngựa lướt qua thây phơi chất đồng, máu chảy thành sông. . . . . .



      Nguyên Tĩnh Vũ vốn là còn có chút lo lắng Yến quân trung quân kỵ binh đuổi tới cứu viện phía sau bộ binh, có ý định đánh nhanh thắng nhanh,giết trận rồi trở về.Ai ngờ vẫn đuổi giết đến trời sáng cũng thấy kỵ binh Yến quân trở lại cứu viện bộ binh phía sau.



      Trong lúc bọn họ tranh thủ nghỉ ngơi lần thứ nhất, ăn chút lương khô uống chút nước.Xung phong liều chết cả đêm, bọn lính mặc dù hưng phấn nhưng phải ai cũng làm bằng sắt.Mỗi người đều cũng chỉ là chống đỡ tinh thần chờ Nguyên Tĩnh Vũ ra lệnh.



      Nguyên Tĩnh Vũ dùng sức lôi kéo cương dừng ngựa, giơ bảo kiếm lên cao : "Yến vương vô đạo, đền tội! Nhưng trời cao có đức hiếu sinh, Yến quân đẩy lui, nam nhi trong châu chúng ta đều là nam tử hán đường đường chánh chánh đội trời đạp đất , khinh thường cử chỉ bỏ đá xuống giếng.Lần này để cho bọn họ trở về cùng vợ con đoàn tụ ! Nhưng xin chư vị ghi nhớ, Trung Châu vô địch chúng ta là bất khả chiến bại!"



      "Trung Châu vô địch ...... Trung Châu vô địch......." tất cả binh sĩ cùng hô to kêu lên, vẻ mặt phấn chấn.



      Nguyên Tĩnh Vũ khóe miệng giương lên, nhàn nhạt cười. Sau đó, lần nữa giơ kiếm, mọi người lập tức an tĩnh lại."Nghe hiệu lệnh của ta : giữ vững đội hình, hậu đội thành tiền đội, trở về thành!"



      Sau giữa trưa ngày mười hai tháng ba, quân coi giữ tường thành Yên Lĩnh cùng hô to, hoan nghênh Nguyên Tĩnh Vũ mang theo hơn vạn ba ngàn kị binh trở về thành.



      Lần này truy kích, hơn vạn ba ngàn người bọn họ giết hơn 12 vạn địch quân. Lần này Yến vương xuất chinh,bộ binh cơ hồ bị tàn sát hầu như còn, là thắng lợi thịnh đại và thoải mái nhất trong lịch sử Trung Châu, bản thân hầu như có thương vong gì.



      lâu sau truyền đến tin tức, ngày mười tháng ba Yến vương bị đâm bỏ mình , Nhị Vương tử Dương Tự ngay sau đó mang theo kỵ binh trở về Tùng Giang phủ tranh đoạt vương vị, Đông Bắc nội loạn.



      Từ nay về sau, Nguyên Tĩnh Vũ là được trong lòng nhân dân Trung Châu xưng tụng là Chiến Thần



      Đặc biệt đối với các tướng sĩ Yên Lĩnh mà , hình tượng Nguyên Tĩnh Vũ  là cao lớn sáng chói mà thần bí khó lường . Nghệ An vương của bọn họ mặc dù kế sách vô song, lại chỉ có thể ngồi ở trong buồng sưởi hạ lệnh.Mà vị Dụ Dương vương thế nhưng dẫn dắt bọn họ cùng nhau giết địch, thậm chí thúc ngựa chạy trước tiên, cái loại dũng sợ chết đó để cho bọn họ thán phục từ trong đáy lòng.Nghĩ đến sắp trở thành người đứng đầu Trung Châu, từng người đều cảm giác nhiệt huyết sôi trào.



      Ngày mười lăm tháng ba, Nguyên Tĩnh Vũ mang theo thân vệ lên đường trở về Vinh Dương, hơn mười vạn người nhiệt tình vui vẻ đưa tiễn,Yên Lĩnh mấy vị chủ tướng lại đưa tiễn hơn ba mươi dặm mới trú mã hồi trình.



      Sau khi lên đường, Nguyên Tĩnh Vũ hỏi Lâm Khinh Vân: "Có tin của Khinh Trần sao?"



      " có." Khinh Vân chán nản lắc đầu cái, chợt nhớ tới Yến quân rút lui  trong hoảng hốt, "Ám sát Yến vương chính là sao?"



      "Đương nhiên là !" Nguyên Tĩnh Vũ khẳng định cười cười, nhưng nụ cười  đạt tới đáy mắt.



      "Vương gia làm sao khẳng định đêm hôm đó Khinh Trần thành công ám sát Yến vương?" Vấn đề này Khinh Vân sớm muốn hỏi rồi.



      "Tất cả tin tức truyền tới phải đều như thế sao?" Nguyên Tĩnh Vũ hỏi ngược lại.



      Lâm Khinh Vân hồi tưởng lúc ấy lấy được những tin tức kia, cũng chỉ có thể suy đoán mà có cách nào khẳng định chứ?



      "Có lúc cơ hội cũng là đánh bạc, huống chi trong lòng ta có tám phần nắm chặt. thực chứng minh Bổn vương vận khí tệ!" Nguyên Tĩnh Vũ nhíu mày cười cười. Dùng cái này thắng được lòng quân dân Trung Châu,gặp bao nhiêu hiểm cũng đáng giá!



      Lâm Khinh Vân cũng nhàn nhạt cười. hiểu được Dụ Dương Vương lần này xuất chiến chính là mục đích là cần cưới Úc Hinh Quận chúa mà vẫn thuận lợi tiếp quản Trung Châu.Nghĩ đến sư muội Dịch Khinh Nhan, lại nhìn bóng dáng kiên nghị trước mặt chút,có lẽ Nguyên Tĩnh Vũ là tâm Các chủ ! Như thế cũng uổng và Khinh Trần hy sinh. Hôm nay, hy vọng Khinh Trần có thể bình an trở về!

       

      --------*-------

       Các bạn nhớ click vào các dòng quảng cáo  để ủng hộ bọn mình nhé ^^

       
      Mieu1810, Halong-ngocOriole5185 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

             Chương thứ năm : Cân quắc thua tu mi (thượng)

       Edit:Ớt Chỉ Thiên

      Beta: Tú Nguyễn




      Ngày mười lăm tháng ba,tại Vinh Dương Trung Châu.



      Lần này đại hội võ lâm vẫn như cũ cử hành hồThanh Dương,ở Vinh Dương Trung Châu.



      Thanh Dương phái ở phía trước bờ chỗ nước cạn đóng cộc gỗ, trải lênthật dầy  mộc bản, dài 12 trượng rộng 8 trượng dùng làm lôi đài tỷ võ. Giang hồ lục đại môn phái ngồi ở sáu chiếc thuyền vây chung quanh, võ lâm nhân sĩ các môn phái còn lại đứng ở bờ quan sát.



      Hôm nay võ lâm lục đại môn phái theo thứ tự là Thanh Dương Phái, Minh Kiếm Sơn Trang, Phái Tiêu Dao, Quy Vân Bang, Tuyết Sơn Phái, Ngọc Tuyền Sơn Trang. Thanh Dương Phái ở chỗ bờ hồ Thanh Dương, am hiểu dùng kiếm,có mỹ danh Quân Tử Kiếm, chính trực, chánh nghĩa, vài chục năm nay hiền danh lan xa.



      Nhậm chức Võ lâm minh chủ chính là Dương Vinh,tự Phi Hồng - Chưởng môn nhânThanh Dương phái, nam tử trung niên to lớn,gương mặt hơi có chút thô lỗ lại đối đãi hòa khí với mọi người. Nghe người này hào hiệp trượng nghĩa, làm việc câu nệ tiểu tiết, thích nhất giao hữu, tam giáo cửu lưu đông tây nam bắc khắp nơi đều có bằng hữu của , là người có danh tiếng lẫy lừng và nhân duyên tốt trong chốn võ lâm.



      Ngọc Tuyền Sơn Trang,Tiêu Dao Phái, Quy Vân Bang đều ở phía Nam thuộc Nam Vương cảnh nội. Tuyết Sơn Phái ở Tây Bắc thuộc Hà Tây Vương. Minh Kiếm Sơn Trang ở Đông Nam thuộc Giang Việt Vương.



      Võ lâm minh chủ Dương Vinh đầu tiên đứng ra đem quy củ đơn giản tuyên bố lần, sau đó tuyên bố đại hội võ lâm lần này bắt đầu, có bằng hữu khiêu chiến địa vị của Lục đại phái mời lên đài.



      Bởi vì Võ lâm minh chủ chỉ bầu ra ở trong Lục đại phái, cho nên ai muốn dành vị trí này trước tiên phải có tư cách ở trong Lục đại phái.Mà chút môn phái vì phát triển lớn mạnh ngừng tăng thực lực lên dần dần, cũng khiêu chiến quyền uy của Lục đại phái, thua mất thể diện, thắng dĩ nhiên là vô thượng vinh quang.



      Theo lệ thường, hai môn phái tỷ thí nhiều nhất ba trận,môn phái khiêu chiến thành công được liệt vào Lục đại phái mới. Môn phái mới trong Lục đại phái ở võ lâm đại hội lần này có thể tranh cử vị trí minh chủ, nhưng chấp nhận những môn phái khác khiêu chiến.



      Dịch Khinh Nhan mang theo ngũ đại trưởng lão,bốn vị Thánh nữ cùng với mấy tên đệ tử trẻ tuổi xuất sắc cùng nhau lẳng lặng đứng ở bờ.Mặc dù chuyện, nhưng vô hình trung lại cực kỳ làm người khác chú ý. Hơn mười nữ nhân ăn mặc giống nhau đứng ở chỗ nhìn về nơi xa giống như chừng mười đóa hoa Bạch Liên. giang hồ nữ nhân xinh đẹp vốn nhiều, lần này xem như toát ra cái môn phái mà tất cả đều là mỹ nữ làm sao khiến người chú ý?



      Tất cả môn phái phía Nam phần lớn biết là Lăng Tiêu Các, nhưng có lui tới, chỉ biết là chưởng môn là vị nương.Nhưng dù sao danh tiếng Lăng Tiêu Các ở giang hồ cũng chỉ giới hạn với xuất của Ngân diện thánh nữ vài năm nay thôi. Còn lại những giang hồ nhân sĩ hiểu biết cũng nhịn được nhìn bên này, trong lòng khỏi ở thầm: biết môn phái lấy nữ nhân làm chưởng môn này là ở nơi nào, dung mạo tất cả lại đều xuất sắc như thế. Chỉ là biết võ nghệ như thế nào?



      Dịch Khinh Nhan sắc mặt lạnh lùng, khẽ nghiêng đầu : "Trình trưởng lão, trận đầu liền làm phiền ngài!"



      Trình trưởng lão ôm quyền : "Các chủ yên tâm, theo thường lệ trận đầu cao thủ bọn họ ra. Chỉ là. . . . . . Các chủ, người xem chúng ta khiêu chiến môn phái nào được?"



      "Liền Phái Tiêu Dao , dưới . Ngài thấy sao?" Khinh Nhan giọng rất là tôn kính, bởi vì vị Trình trưởng lão này phải là người khác, chính là Lăng Tiêu Các tiền nhậm Các chủ Trình Nguyệt Oánh.



      "Được rồi, liền Phái Tiêu Dao!" Trình trưởng lão lòng đầy tự tin ra bước, sau đó đề khí bay lên, nhàng bay lên lôi đài mặt hồ  .



      Lăng Tiêu Các khinh công trác tuyệt,Trình trưởng lão nguyên là Các chủ, trong võ công cũng toàn lực tu luyện tuy bằng võ công đệ tử Dịch Khinh Nhan của mình nhưng giờ phút này vẫn toàn lực thi triển,lộ vẻ phiêu dật tiêu soái.



      " Trưởng lão Lăng Tiêu Các Trình Nguyệt Oánh  cho mời cao nhân Phái Tiêu Dao chỉ giáo!"



      Trình trưởng lão vừa dứt lời, giang hồ nhân sĩ bốn phía lập tức ông ông nghị luận,có lẽ là bởi vì Lăng Tiêu Các xa lạ , có lẽ là bởi vì bản thân nàng phong hoa tuyệt đại, dĩ nhiên có khả năng nhất chính làđối tượng nàng khiêu chiến khiến người ta hề nghĩ tới.



      Trình Nguyệt Oánh hơn 40 tuổi, nhưng mà bộ dạng cũng chỉ như sắp ba mươi tuổi, hơn nữa dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, toàn thân cao thấp đều lộ ra cỗ thành thục phong vận. Đối với toàn bộ giang hồ hán tử mà , như vậy là hấp dẫn nhất.

      Chưởng môn Phái Tiêu Dao Xán Giang là lão đầu hơn 50 tuổi,thời điểm Trình Nguyệt Oánh  lên lôi đài cũng nhịn được mà nhìn nhiều mấy lần, nhưng dù thế nàohắn cũng nghĩ ra người ta vừa lên đài liền dám hướng tới Phái Tiêu Dao khiêu chiến. Dù sao trong Lục đại phái, Phái Tiêu Dao xếp thứ ba, giống như bình thường nếu đến khiêu chiến cũng lựa chọn môn phái xếp hạng cuối.



      Lăng Tiêu Các chọn lựa như thế cũng coi như để mắt Phái Tiêu Dao, đồng thời cũng làm cho ba môn phái xếp hạng phía sau Phái Tiêu Dao rất mất mặt, lập tức đắc tội ba trong sáu đại môn phái, Xán Giang nghĩ ra Lăng Tiêu Các muốn làm cái gì.



      Nhưng bây giờ cũng có thời gian cho nghĩ quá nhiều, Xán Giang quay đầu lại xem xét những người mình mang tới.Nếu người ta là nhất phái trưởng lão, bọn họ cũng chọn trưởng lão vậy. Trưởng lão Phái Tiêu Dao lần này tới hai người cũng vừa đúng."Xin Tần trưởng lão xuất chiến vậy!"



      "Chưởng môn yên tâm, lão phu thương hương tiếc ngọc đấy!" Tần trưởng lão đứng ra .



      Xán Giang gật cái. Tần trưởng lão là sư thúc của , võ công cùng phân cao thấp, rất yên tâm.



      Tần trưởng lão từ thuyền trực tiếp bay lên lôi đài, mắt lạnh nhìn Trình Nguyệt Oánh, ôm quyền : " Trưởng lão Tần Phong Hải Phái Tiêu Dao tới  lãnh giáo Lăng Tiêu Các cao chiêu!" Lời tuy như thế,nhưng thần sắc của có chút khinh thường, tựa hồ rất là xem thường nữ nhân.



      Trình Nguyệt Oánh  nguyên là nhất phái chưởng môn, như thế nào chịu được khinh thường, lập tức cũng nhiều, rút kiếm ra chiêu : "Mời!"



      Lăng Tiêu Các kiếm pháp nhàng, thay đổi nhiều hướng quỷ dị, góc độ xuất kiếm thường thường ngoài dự đoán của mọi người.Sau ba chiêu Tần Phong Hải liền thu hồi lòng khinh coi,dồn toàn bộ tinh lực vùi đầu vào trong trận tỷ thí này, nhưng vẫn lộ vẻ bị động.



      lôi đài bóng dáng của hai người bay tới bay lui, bước chân biến đổi nhanh như gió, bóng kiếm dày đặc giống như tấm lưới.Từ lôi đài đầu này đánh tới đầu kia nhưng thủy chung đem hai bóng người giấu ở bên trong.



      Trình Nguyệt Oánh  võ công nhàng, kiếm chiêu quỷ dị còn Tần Phong Hải võ công mạnh mẽ, kinh nghiệm đối địch phong phú mà Tiêu Dao kiếm pháp cũng là cao thủ nhất lưu. Mặc dù đối với kiếm pháp Trình trưởng lão chưa quen thuộc mà có vẻ bị động, nhưng xét thực lực chân chính hai người nhưng ra là ngang nhau.



      Sau chừng trăm chiêu,Tần Phong Hải đối với kiếm pháp Lăng Tiêu Các từ từ quen thuộc, từ từ đổi bị động thành chủ động,trong lòng cũng bất tri bất giác bắt đầu thanh tỉnh lại. Vào thời khắc này, Trình Nguyệt Oánh  bỗng biến đổi kiếm pháp, thân hình thoắt cái, bằng tốc độ nhanh nhất chuyển tới sau lưng Tần Phong Hải, trường kiếm quỷ dị từ dưới nách trái đâm qua, thân hình tùy theo chuyển cái, đối mặt Tần Phong Hải.



      Tần Phong Hải mới vừa xoay người lại, bảo kiếm trong tay chỉ là đưa ra nửa liền ngừng lại —— mũi kiếm củaTrình Nguyệt Oánh cổ .



      Thân hình vốn là nhanh như gió đồng thời tĩnh lại, Trình Nguyệt Oánh lẳng lặng nhìn Tần Phong Hải, có hưng phấn cũng có khinh thị. Kiếm khí lạnh như băng xuyên qua da thấm vào thân thể Tần Phong Hải,lạnh thấu tim .



      Toàn trường đều an tĩnh lại, kinh ngạc mà nhìn xem màn kinh người lôi đài.

      Trình Nguyệt Oánh thu kiếm lui về phía sau mấy bước, vẫn như cũ gì.



      Tần Phong Hải mặt lúc trắng lúc xanh, giống nhau câu cũng , xoay người cái liền bay trở về thuyền Phái Tiêu Dao.



      Tần Phong Hải mới vừa rơi vào thuyền, tên còn lại đồng thời từ mũi thuyền bay về phía lôi đài. Người này người mặc màu tím cẩm bào, chính là Phái Tiêu Dao Chưởng Môn Nhân Xán Giang. tay xách theo bảo kiếm Thanh Phong, mặt lạnh cất giọng : "Lão phu cũng muốn tới lãnh giáo cao chiêu của Tiêu Dao Các! Cho mời Lăng Tiêu Các Chưởng môn nhân chỉ giáo!"



      Dịch Khinh Nhan khóe miệng giương lên, lộ ra nụ cười thỏa mãn . Nàng biết Xán Giang giận kiềm chế, như thế mình coi như là thành công nửa.



      Trình Nguyệt Oánh bay trở về bờ, bước thẳng trở lại tới hướng Khinh Doanh.



      "Trình trưởng lão cực khổ." Khinh Nhan hướng Trình Nguyệt Oánh gật đầu tán dương, sau đó chậm rãi tới bên bờ, đề khí bay đến lôi đài mặt hồ.



      Xán Giang kinh ngạc mà nhìn chằm chằm Dịch Khinh Nhan. như thế nào cũng nghĩ đến Lăng Tiêu Các  Chưởng môn nhân lại là vị nương còn trẻ tuổi, nhìn thân hìnhmỏng manh mảnh khảnh như thế,thậm chí giống người tập võ.Mặc dù Dịch Khinh Nhan lụa mỏng che mặt, nhưng chỉ nhìn đôi mắt, là rung động lòng người rồi.


      Các nàng đừng quên click vào quảng cáo ủng hộ web nha!!!
      Mieu1810, Halong-ngocOriole5185 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

       Chương thứ năm : Cân quắc thua tu mi(trung)

       Edit:Ớt Chỉ Thiên

      Beta: Tú Nguyễn +yunafr


      thực tế khi Dịch Khinh Nhan đúng thời điểm ra, chung quanh rất nhiều nam nhân đều nhịn được thầm nuốt nước miếng cái.



      "Tại hạ Lăng Tiêu Các - Các chủ Nguyệt, xin Xán chưởng môn chỉ giáo!" Dịch Khinh Nhan chậm rãi rút ra bảo kiếm,hướng cao thủ thành danh như  Xán Giang lãnh giáo, bản thân động thủ trước là tôn trọng đối phương .



      Xán Giang phục hồi tinh thần lại, rút kiếm, mặt thay đổi nhìn Dịch Khinh Nhan. Đến giờ phút này, thu hồi tất cả lòng thương hoa tiếc ngọc,hiểu vinh nhục của bản thân và môn phái là phụ thuộc vào thời khắc này.



      "Xán chưởng môn, cẩn thận!" Khinh Nhan thu hồi nét cười nhàn nhạt nơi khóe miệng, nhân kiếm hợp nhất, như mũi tên bay về phía Xán Giang.



      Xán Giang mặc dù chuẩn bị kỹ càng, nhưng có ngờ tới kiếm Dịch Khinh Nhan có thể nhanh đến tình trạng này, giơ kiếm ngăn cản tựa hồ có chút muộn. Dù là có kinh nghiệm lâm chiến dị thường phong phú,biến chiêu kịp lúc mới miễn cưỡng chặn lạichiêu thứ nhất của Dịch Khinh Nhan.



      Dưới đài trận hút khí, phái Lăng Tiêu Các vốn có tiếng tăm gì nay lại nằm ngoài dự đoán của mọi người lại mạnh như vậy.



      Dịch Khinh Nhan chiêu kiếm bén nhọn mau lẹ, ngoại trừ hai điểm đặc sắc quỉ dị vừa vừa nhanh này, tốc độ càng thêm làm người ta sợ hãi. ra nàng cùng Trình trưởng lão luyện hoàn toàn là bộ kiếm pháp, chỉ là tốc độ của nàng nhanh hơn, bởi vì nội lực cao siêu hơn, kiếm khí càng thêm bén nhọn.



      Xán Giang tới 20 chiêu liền bại dưới tay Dịch Khinh Nhan lôi đài ngây ngẩn cả người. Chỉ chốc lát sau, tựa như rốt cuộc tỉnh ngộ lại, xoay người nhảy trở về thuyền, hét lớn tiếng: "Còn đứng ngây đó làm gì? Còn chưa ngại đủ mất mặt sao? Trở về!"



      Phái Tiêu Dao mọi người rốt cuộc tỉnh ngộ, thuyền rất nhanh liền ly khai.

      Nhân sĩ võ lâm lúc này mới phản ứng, vị Lăng Tiêu Các-Các chủ này trong thời gian ngắn như vậy lại có thể đánh bại Chưởng môn nhân Tiêu Dao Phái!

      Lúc này, con thuyền xinh đẹp lái tới, dừng sát ở vị trí Phái Tiêu Daomới vừa rồi. cánh buồm viết ba chữ rồng bay phượng múa to ——"Lăng Tiêu Các" .



      Khinh Nhan bỗng chốc bay lên mũi thuyền, ngồi ở chủ vị.



      Mọi người lúc này mới phục hồi tinh thần lại, cùng lên chúc mừng Lăng Tiêu Các tiến vào hàng ngũ Võ lâm Lục đại phái. chỉ những tiểu môn tiểu phái cùng giang hồ khách độc hành, mà Chưởng Môn Nhân ngũ đại phái còn lại cũng tới đây chúc mừng.



      Đối với lần này họ sớm có chuẩn bị, rất nhanh liền cùng năm phái khác kết nối quan hệ.Mấy vị Chưởng môn nhân cũng cảm giác Lăng Tiêu Các mặc dù đột nhiên xuất , nhưng lại rất có khí độ của đại phái.Huống chi môn phái này vô luận nam nữ dáng ngoài hòa khí chất cũng đều cực kỳ xuất sắc, chung đụng xuống khỏi cảm thấy vui tai vui mắt.



      Sau cũng có những môn phái khác hướng Ngọc Tuyền Sơn Trang khiêu chiến, nhưng cũng có thành công. Nhờ như vậy, võ công của Lăng Tiêu Các càng truyền càng nhanh, địa vị cũng lần nữa nâng cao thêm.Chủ đề giang hồ nhân sĩ tụ chung chỗ cũng ngoài Lăng Tiêu Các.Vô luận là võ công,lai lịch hay là dung mạo xuất trần của đệ tử  Lăng Tiêu Các đều là vấn đề cho các nhân sĩ giang hồ đàm luận.



      Ngày thứ hai như cũ là lôi đài tỷ võ khiêu chiến Lục đại phái. Theo quy định, Lăng Tiêu Các năm nay mới vừa gia nhập Lục đại phái, có thể tham gia lôi đài tỷ võ năm nay,nhưng Dịch Khinh Nhan lại nhã nhặn từ chối ý tốt của mọi người, Lăng Tiêu Các cùng năm môn phái khác đều tiếp nhận khiêu chiến.



      ra đây là cơ hội tốt rèn luyện tự thân ,đồng thời tranh thủ võ lâm danh vọng, Dịch Khinh Nhan muốn bỏ qua.



      Căn cứ thực lực bất đồng của từng người khiêu chiến  , Dịch Khinh Nhan phái ra người thích hợp ứng chiến.Ngày kế tổng cộng ứng chiến sáu trận, mỗi trận đều nhàng thủ thắng. Ngày kế,khiến mọi người kinh dị chỉ là võ công của Lăng Tiêu Các, còn có nhãn lực của Dịch Khinh Nhan. Nàng đối với thực lực của người khiêu chiến đoán chừng có thể là hoàn toàn chính xác, chút may cũng có.



      Ngày mười bảy tháng ba là ngày Lục đại phái tranh đoạt Võ lâm minh chủ. Ngọc Tuyền Sơn Trang cùng Tuyết Sơn Phái từ hôm qua trông thấy được thực lực của Lăng Tiêu Các đều bày tỏ có hứng với vị trí minh chủ.



      Trang chủ Minh Kiếm Sơn Trang Lê Văn Chính cũng bày tỏ có hứng thú đối với vị trí minh chủ, nhưng lại muốn cùng cao thủ Lăng Tiêu Các so đấu. Mà về Quy Vân Bang ràng rất là ghi hận đối với việc Lăng Tiêu Các lướt qua bọn họ mà khiêu chiến Phái Tiêu Dao, cho nên cũng muốn mượn cơ hội này quang minh chính đại đánh bại mấy nữ nhân “ biết tự lượng sức mình” này. Mà Minh Chủ Thanh Dương phái Dương Vinh , nếu có thể thắng được bảo kiếm trong tay , liền tâm phục khẩu phục,tôn đối phương là Minh chủ.



      Nhìn tình thế chắc phải đấu ba trận rồi.Khinh Nhan thầm cau mày,cả ba đều là cao thủ, nàng dù sao cũng là nữ tử,thể lực là thể so với những đại nam nhân này . Nếu là Trình trưởng lão có thể thay nàng xuất chiến với Quy Vân Bang, bang chủ là tốt. Chỉ là đối thủ là chưởng môn nhân phái tự mình xuất chiến, Các chủ như nàng nếu tự mình ra sân, những người đó lại nghĩ Lăng Tiêu Các xem thường người. đúng là phiền toái !



      Theo lệ thường,vị tiền nhiệm Minh chủ Dương Vinh này có thể cần tham gia tỷ thí, ai thắng cuối cùng mới có tư cách khiêu chiến . Mà Lê Văn Chính cứ mình chỉ là muốn cùng Lăng Tiêu Các chủ "luận bàn"vỏ học, phải tỷ võ.Vì vậy cuối cùng thương nghị hai người bọn họ thi đấu trước.



      Lê Văn Chính là lão đầu cao gầy chừng năm mươi tuổi,đôi mắt đầy cơ trí.Tục truyền người này nội lực thâm hậu, tay Linh xà chưởng biến ảo vô cùng. Mà tư liệu Lăng Tiêu Các thu thập cũng Minh Kiếm Sơn Trang Trang chủ Lê Văn Chính đặc điểm lớn nhất là dùng đao tay phải,tay trái xuất chưởng. Đôi tay phối hợp, công thủ gồm nhiều mặt, là nhân vật nổi danh trong chốn giang hồ, cũng sàn sàn với Dương Chính trong những người ở đây.



      Dịch Khinh Nhan dám sơ ý, vẻ mặt vô cùng thận trọng. Nàng rút kiếm,lại cung kính cúi người : "Lăng Tiêu Các Dong Nguyệt Các chủ cho mời Lê tiền bối chỉ giáo!"



      Lê Văn Chính mỉm cười gật đầu : "Xin Dong Nguyệt Các chủ ra chiêu !"



      Dịch Khinh Nhan hề nữa nhiều, bàn tay đột nhiên vừa nhấc, bảo kiếm xuất chiêu. Chỉ thấy đạo kiếm quang thoáng qua, nàng đến trước người Lê Văn Chính,thân hình theo bảo kiếm cùng nhau vũ động, trong giây lát đó chính là bảy đóa kiếm hoa.



      Lê Văn Chính giơ đao ngăn trở bảo kiếm của Dịch Khinh Nhan,tay trái đồng thời xuất chưởng, nhưng chưởng phong chưa tới, bóng dáng  Dịch Khinh Nhan biến mất ngay trước mặt. chờ nhìn được Dịch Khinh Nhan ở đâu, cũng nhạy cảm cảm thấy đạo kiếm khí lạnh như băng từ sau tai phải đánh tới.Nhiều năm kinh nghiệm đối địch khiến cho bảo đao trong tay giành trước bước giơ lên ngăn cản mũi kiếm của Dịch Khinh Nhan trước khi lý trí kịp phản ứng. . . . . .



      Đây là trận tỷ thí kinh hiểm cực kỳ, Lê Văn Chánh xuất toàn lực, lần lại lần hóa hiểm vi di. Nhưng người sáng suốt cũng nhìn ra, trước tấn công sắc bén của Dịch Khinh Nhan, cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ mà thôi, căn bản có lực phản kích. Đồng thời trong lòng mọi người đột nhiên tỉnh ngộ, lúc Dịch Khinh Nhan cùng Chưởng môn Phái Tiêu Dao Xán Giang tỷ thí chỉ sợ nàng là cố ý   xuất toàn lực.



      Thời gian ly trà qua, hai cái bóng người lôi đài đột nhiên tách ra,đứng yên bất động. Mọi người biết thắng bại phân, lại có ai gì.



      Sau hồi lâu, Lê Văn Chính tựa như rốt cuộc tỉnh táo lại, chợt thở dài : "Các chủ võ nghệ cao thâm, Lê mỗ thụ giáo! Hôm nay nhìn thấy Dong Nguyệt Các chủ võ công tuyệt thế mới biết cổ nhân giáo huấn sai, quả là ‘ bậc cân quắc thua tu mi ’ a!"



      Dịch Khinh Nhan nghe chỉ cười yếu ớt : "Đa tạ Lê trang chủ!"



      Đến chỗ này, Đại hội võ lâm lần này coi như là nghênh đón cao triều thứ hai. Các chủ Lăng Tiêu Các tuổi trẻ Dong Nguyệt thế nhưng đánh bại người nổi tiếng Trang chủ Minh Kiếm Sơn Trang Lê Văn Chính! Chẳng những võ công "tuyệt thế" , chỉ sợ dung mạo cũng là"tuyệt thế" ! cuộc tỷ thí kinh hiểm như thế , cái khăn che mặt Dịch Khinh Nhan lại vẫn ở đây, chỉ riêng điều này khiến bọn giang hồ hán tử liền thể phục rồi !



      Cơ hồ tất cả người đều ở đây cảm thán Lăng Tiêu Các võ công tuyệt diệu cùng với vị Các chủ trẻ tuổi mà thần bí này, chỉ có người của Quy Vân Bang thấp thỏm trong lòng. Ngay cả Trang chủ Minh Kiếm Sơn Trang Lê Văn Chính đều là thủ hạ bại tướng của Lăng Tiêu Các chủ, bọn họ còn có phần thắng sao? Nhưng lời đều hết ra ngoài, nếu như lùi bước lúc này, Quy Vân Bang bọn họ cũng thể tiếp tục ở giang hồ lăn lộn.



      Dịch Khinh Nhan cùng Lê Văn Chính trở lại thuyền của mình, Dương Vinh lần nữa nhảy lên lôi đài, cất cao giọng : "Hôm nay Dong Nguyệt Các chủ cũng mệt mỏi, ta xem tỷ thí giữa Lăng Tiêu Các cùng Quy Vân Bang nên lưu đến ngày mai !"



      Bang chủ  Quy Vân Bang - Vân Dương sinh lòng khiếp ý, nhưng là muốn lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn.Thắng sợ người ta ,nếu là thua có thể mặt mũi gặp người rồi.

      Các nàng đừng quên click vào quảng cáo ủng hộ web nha!!!
      Mieu1810, Halong-ngocOriole5185 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961



      <img class="aligncenter" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/03/17.jpg" width="620" height="3000" />
      <img class="aligncenter" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/03/27.jpg" width="620" height="3000" />
      <img class="aligncenter" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/03/37.jpg" width="620" height="3000" />
      <img class="aligncenter" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/03/43.jpg" width="620" height="1780" />

      Các nàng đừng quên click vào quảng cáo ủng hộ web nha!!!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :