1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[DROP][Trọng Sinh] Hắc nữ phụ, Trà xanh biểu, Bạch liên hoa - Cửu Nguyệt Hy

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      :Cheerleader::Cheerleader::Cheerleader::Cheerleader::Cheerleader:
      Cố lên bạn nhé, bạn dịch hayyyyyyy. Lắm á
      quỳnhpinky thích bài này.

    2. pisces_3943

      pisces_3943 Active Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      108
      Hix, Sr mọi người, giờ mới up được chương mới =.=! Nên hôm nay up tận 2 chương nè
      @quỳnhpinky : phải đâu, nam chính xuất sau nha :) rất tuyệt ý =D
      @tuyết thiên băng: cảm ơn bạn ủng hộ :x
      @Chó Điên : cảm ơn bạn luôn ủng hộ á, khen nhiều tớ ngại quá :3 , nhưng cứ khen thoải mái nha :x, thích đọc comment của bạn nhất ý :3

      Chương 2:
      [​IMG]

      Ngôi nhà họ Nghê được xây dựng từ đầu thế kỷ trước, căn nhà là kết hợp hài hòa giữa phong cách Trung Quốc với Tây Âu, từ thế kỷ trước, được trùng tu lại rất nhiều lần, nhưng vẫn giữ được phong cách cổ kính ban đầu.

      Năm 2021, Nghê Già và Nghê Lạc vì giành lại cổ phiếu tập đoàn Hoa Thị Súc Năng, liền đem căn nhà này, cùng với nông trại phía sau núi, trăm mẫu núi rừng bán .

      3 tỉ (1), cũng như muối bỏ bể.

      Năm đó, lăng mộ sau núi, chôn cất tổ tiên, ông nội, bà nội, bố, cả gia tộc. Lúc đó, họ tuyệt vọng đến mức nào mới có thể bán mảnh đất này.

      Người sống được, người chết yên.

      Phòng ngủ phía Nam tầng vẫn hắt ra ánh đèn, đó là phòng của bà nội.

      Nghê Gia chuẩn bị bước vào, chợt nghe thấy tiếng của mẹ Trương Lan.

      “ Mẹ, con nghĩ kỹ rồi, hay là, việc của tập đoàn, giao cho con tiếp quản . Thân thể của mẹ tốt, Lạc Lạc vẫn còn chưa hiểu chuyện, ngay cả Duẫn Nhi, nó cũng...”

      “Duẫn Nhi cái gì? Tên nó đổi thành Nghê Gia rồi! “ Giọng của bà nội trầm thấp chậm rãi, giận mà nghiêm.

      Trương Lan cười lấy lòng : “Là con nhất thời chưa sửa được.”

      Bà nội chút biểu cảm: “việc của tập đoàn, con cần bận tâm. Con lo nghĩ nhiều như thế, bồi dưỡng tình cảm với Nghê Gia . Con bé phải chịu khổ 18 năm bên ngoài rồi, bị cái con “tạp chủng” kia chiếm tổ 18 năm”.

      Trương Lan và Mạc Mặc đều là ngôi sao thời kỳ đầu năm 90, tình cảm thân thiết vô cùng.

      Trương Lan nghe mẹ chồng thế, cảm thấy rất oan ức, Mạc Mặc cũng nhận nhầm con mà, hơn nữa, Mạc Duẫn Nhi ở bên bà nhiều năm như thế, sao có thể là tạp chủng được.

      Nhưng bà cãi lại, nhanh chóng từ chối trách nhiệm: “Mẹ, Mạc, à phải, cái đứa trẻ Gia Gia này tính cách rất lập dị. Mỗi ngày đều cãi nhau với Lạc Lạc thôi , lại còn thích chuyện với con. Mẹ à, con biết bồi dưỡng tình cảm với con bé thế nào nữa.”

      “Con cũng nhìn xem hàng ngày con làm những chuyện gì.” Bà nội gõ mạnh cây gậy xuống sàn nhà.

      “Sau khi Mạc Duẫn Nhi chuyển , con 1 ngày gọi điện thoại cho nó 3 tiếng đồng hồ, con cho rằng Gia Gia có nghe thấy sao? thế, cứ 2,3 ngày là nó lại chạy đến đây là như thế nào? Đến đây lại cứ suốt ngày ở bên con và Lạc Lạc chơi, bỏ Gia Gia sang bên. Hôm nọ mẹ nhìn thấy Gia Gia ngồi ở trong góc, còn thận trọng hơn người hầu , mẹ rất đau lòng, trái tim con làm bằng gì vậy”

      “Mẹ cho con biết”, bà nội ra lệnh, “sau này, trừ phi Gia Gia đồng ý, nếu Mạc Duẫn Nhi được bước chân vào cửa nhà họ Gia. Nếu con thích Mạc Duẫn Nhi như thế, luôn muốn gặp nó, con phải khiến cho Gia Gia vui vẻ, Con có bất công thế nào mẹ cũng quản được, nhưng trước mặt con phải ra dáng cho mẹ.”

      Trương Lan bị mắng như tát nước, nhanh chóng đáp lời: “Vâng”.

      Nghê Gia đứng ở bên ngoài, nước mắt, từng giọt từng giọt, tuôn rơi.

      vẫn luôn cho rằng bà nội là người nghiêm khắc lạnh lùng, cho dù nhận lại đứa cháu nhưng lại thương .

      Hóa ra, là chỉ là cách biểu đạt của bà nội, quá cứng nhắc. may là, năm Nghê Gia 20 tuổi, bà nội bất ngờ ngã cầu thang, qua đời.

      Nghê Gia lau nước mắt, lại nghe thấy tiếng than thở của bà nội: “Cái bộ dạng ăn chơi bây giờ của Lạc Lạc, đều là do con chiều nó quá. Mà Gia Gia cùng ở bên cái loại mẹ như Mạc Mặc sống dưới tầng đáy 18 năm, thể thay đổi ngay lập tức được. Tập Đoàn Hoa Thị Súc Năng lớn như thế, con thể quản tốt được. Hoặc là, chỉ có thể giao kinh quyền kinh doanh cho người ngoài.”

      Nghê Gia kinh sợ.

      Sau đó, Trương Lan liền ca ngợi: “Vẫn là mẹ nghĩ chu đáo. Quyền kinh doanh giao cho người khác, mình chỉ cần nắm chắc cổ phần, cũng là việc tốt.”

      Bà nội tiếp lời, chỉ thở dài tiếng bất lực như chứa đau thương: “chuyện này để sau hãy , con làm việc của con .”

      Trương Lan vài câu lễ phép, mới vui vẻ ra.

      Nghê Gia nhanh chóng trốn phía sau bình phong, dõi theo hình bóng vui vẻ rời khỏi của Trương Lan, ánh mắt tối lại.

      Sau khi bà nội mất, Trương Lan lấy 25% cổ phần và quyền kinh doanh tập đoàn Hoa Thị làm của hồi môn của Mạc Duẫn Nhi, toàn bộ giao cho Trữ Cẩm Niên. Mà Nghê Gia sau khi thất bại thảm hại trong việc tranh giành cổ phần, cuối cùng là phá sản.

      Sau khi dễ dàng làm chủ Hoa Thị Súc Năng, việc đầu tiên mà Trữ Cẩm Niên chính là loại bỏ giám đốc điều hành và cổ đông có liên quan tới nhà họ Nghê ra khỏi tập đoàn, đổi thành tập đoàn Trữ Thị.

      Dù cho bà nội trong tình huống bất đắc dĩ hay là lo lắng cho bảo toàn cơ nghiệp tập đoàn, nhưng Nghê Gia của tại tuyệt đối để cho bà nội vì đám con cháu vô dụng mà làm chuyện hồ đồ đấy.

      Nghê Gia gõ cửa: “bà nội”

      Lúc này, bà nội ngồi chiếc ghế gỗ màu đỏ, xoa xoa huyệt thái dương, xem ra bà cũng lo lắng bất an. Có hai đứa cháu vô dụng thế này, đúng là nhà vô phúc.

      Bà nội ngẩng đầu lên, ngạc nhiên: “cháu phải sáng nay vừa tới thành phố S chơi à? Sao bây giờ về rồi”

      “Chơi vui ạ” Nghê Gia tiến vào ngồi xuống.

      Bà nội nhàn nhạt : “ Cuộc sống tại của cháu chắc có chút quen. Cứ từ từ thôi, ngày, cháu quen thuộc với nó.”

      Nghê Gia năm đó bởi vì đến đâu cũng bị ghét bỏ, tính tình mới thay đổi. cười cười: “bà nội, cháu biết mà. Cháu trở thành đứa cháu ngoan đáng tự hào của bà.”

      Bà nội Nghê hơi ngạc nhiên, Nghê Gia chuyển đến đây được mấy tháng, luôn trầm mặc, ít lời, thích chuyện, càng thích cười, mà giờ...

      Nghê Gia nhấc môi, nhìn vào bà nội. Trong đôi mắt xinh đẹp dù có chứa chút lo lắng, nhưng càng hơn là cảm xúc mãnh liệt muốn chứng tỏ bản thân :“ Vừa rồi, cháu vô tình nghe được vấn đề về quyền kinh doanh Hoa Thị Súc Năng. Bà nội, cháu cầu xin bà, tin tưởng cháu, tin tưởng em trai cháu, đừng dùng phương thức giao dịch mà bán quyền kinh doanh cho nhà khác.”

      Lời này khiến cho bà nội giật mình.

      Cách đây lâu, nó chỉ là đứa con nghèo của gia đình đơn thân, dựa vào nỗ lực hết sức của bản thân mới có thể vào được khoa biên kịch học viện Nghệ Thuật. Đột nhiên cuộc đời có thay đổi lớn, nó biến thành trầm lặng, quái đản.

      Nhưng, ai có thể ngờ được, nó im lặng trong vài tháng, lại đột nhiên nảy sinh cách nghĩ này.

      Tuy nhiên, lý tưởng rất đẹp, nhưng thực tế rất khắc nghiệt. Bà nội Nghê thực hiểu , bà thể chỉ vì thay đổi đột ngột của cháu , là có thể hoàn toàn tin tưởng được, ai biết liệu có phải chỉ là nổi hứng nhất thời .

      Trong mắt bà nội lóe lên tia sáng, nhưng lại bị hòa trong khuôn mặt dịu dàng trải qua bể dâu nhiều năm của bà: “cho dù cháu và Lạc Lạc đều là cháu của bà, nhưng, xem bộ dạng giờ, bà lấy gì để có thể tin cháu đây?”

      Nghê Gia môi cong lên, tự tin : ““Bởi vì cháu muốn chứng minh với bà nội rằng, dù là em trai hay là cháu đều có năng lực thành công”.

      “Vậy sao” Bà nội Nghê hứng thú: “ở phương diện nào cơ?”

      Nghê Gia hít sâu, giọng điệu chắc chắn lại mềm mỏng: “Đối với Nghê Lạc, Tương lai em ý có năng lực tiếp nhận tập đoàn tốt nhất, nhưng nếu đây phải là mong muốn của em ý, ít nhất cháu cũng thay đổi em ý thành người đàn ông có phong độ của nhà họ Nghê. Cho dù em ý theo nghiệp gia đình, cũng thành công trong lĩnh vực khác.”

      “Còn cháu, đam mê của cháu là biên kịch phim truyền hình, có đầu óc kinh doanh cũng giỏi. Nếu như Nghê Lạc thể tiếp nhận được Hoa Thị Súc Năng, bà hãy lấy quyền kinh doanh Hoa Thị Súc Năng trở thành của hồi môn của cháu .”

      cười , lại sáng tỏ thông suốt: “ chỉ cần cháu liên hôn với gia tộc danh môn có thực lực , là có thể đảm bảo chắc chắn phát triển lâu dài của Hoa Thị. Chỉ cần bà nội đồng ý để cháu và em trai mất quyền ở Hoa Thị. Trao quyền kinh doanh cho người ngoài, chẳng bằng, cho cháu rể của mình. Bà nội, bà , đúng ?”

      Bà nội Nghê kinh ngạc, bà nghĩ rằng tư duy của Nghê Gia đột nhiên lại mở rộng đến thế. Càng ngờ rằng, mỗi câu của đều là suy nghĩ trong đáy lòng bà.

      So với việc có người kế tục tập đoàn gia tộc, càng khiến bà đau lòng là hai đứa cháu thành tài này.

      Bà cho rằng, cho dù bọn trẻ theo con đường kinh doanh, đều sao cả. Bởi vì danh lợi tiền bạc đối với bà mà , chỉ là mây bay. Cái bà coi trọng chính là, bọn trẻ thể thành đồ bỏ . Là con cháu của nhà họ Nghê, phải có khí thế và kiêu hãnh, nghĩa là đến bất cứ đâu, làm bất cứ việc gì đều thẹn với lương tâm, đội trời đạp đất.

      Vậy mới là phong thái được kế thừa từ tổ tiên nhà họ Nghê.

      Bà vốn cho rằng, khí phách “ngô chí sở hướng, nhất vãn vô tiền”(2) bị mất trong đám con cháu, nhưng tại, bà dường như nhìn thấy chút hy vọng từ trong ánh mắt trong vắt của Nghê Gia.

      Cho dù có chút động tâm, bà vẫn thể dễ dàng đồng ý, dù sao, tất cả phải xem thực lực.

      Bà nội Nghê nhè cười: “Liên hôn? Có phải là cháu nhìn trúng công tử nhà nào đó, muốn gả cho người ta chứ gì?”

      có ạ” Nghê Gia vô cùng trung thực.

      “Kì thực, thân phận tại của cháu rất khó xử, kết hôn với người bình thường thể tối đa hóa lợi ích gia tộc, tìm người môn đăng hộ đối, người ta nghĩ rằng gia giáo của cháu tốt, là tiểu thư giả. nay, trưởng bối của mấy gia tộc đều là bạn tâm giao của bà nội. Cho nên, nếu muốn liên hôn, có thể được, chỉ có bà nội thôi. Nhưng bà nội coi trọng nhất là thể diện của gia tộc, mắt chứa được hạt cạt, bà chỉ cần thấy cháu có nửa điểm tốt, nhất định tốt về cháu.”

      “Cái đứa bé này, dù bình thường hay chuyện, nhưng khi , toàn đúng trọng điểm, giỏi hơn mẹ cháu nhiều.”

      Nghê Gia suy xét, cả đời trước ngủ với đám đàn ông, lại còn bị vứt bỏ. Sống lại lần nữa, thứ cần nhất, chính là tình .

      có năng lực quản lý Hoa Thị trước mắt,em trai lại là bùn loãng(3) , cần phải nhờ vào năng lực của gia tộc khác. Như vậy chỉ có liên hôn.

      trắng ra là thân cận. Ở mặt này, hoàn toàn tin tưởng trưởng bối.

      Với ánh mắt của bà nội, nhất định tìm được cho người môn đăng hộ đối, là người thừa kế của đại gia tộc, có khả năng gánh vác đại . Nếu như sau này em trai “lạc đường quay lại”(4) , có thể đảm đương được Hoa Thị, là tốt nhất. Nếu như thể, ít nhất là cổ phần trong tay của bọn bị mất. Quyền kinh doanh giao cho người nhà sau này, cứ sống cuộc sống yên ổn, bình thường, cũng rất tốt.

      Quan trong nhất là, làm bất cứ việc gì, cũng phải sống tự tin mà thanh nhã, đây mới là truyền thống của nhà họ Nghê.

      Bà nội Nghê cười ôn hòa, tâm trí đột nhiên lóe lên ý tưởng, kỳ thực, chuyện liên hôn này, bà phải chưa từng nghĩ tới. Nhưng, cái gia tộc đó, quá hiển hách rồi.

      Lấy mối quan hệ của bà và trưởng bối nhà đó, liên hôn phải là thể. Chỉ là, những năm gần đây, gia tộc đó ngày càng lên. Nhà họ Nghê từ khi bà rút ra khỏi bộ máy chính trị, con cháu thường xuyên gặp chuyện ngoài ý muốn, có người kế tục, lại thêm Nghê Gia chỉ là tiểu thư mới được đổi lại. như vậy, dường như khiến cho người khác có cảm giác bán cháu .

      Nếu như, Cái đứa bé Nghê Gia này có cách thu hút được chú ý của ông lão nhà bên đó là tốt nhất, bọn trẻ tự nhiên đến với nhau, thế nào cũng tốt hơn bà già này chai mặt mở miệng.

      Nhưng mà, chuyện này trước hết vẫn nên cho Nghê Gia biết. Để cho đứa bé này tự nhiên thể ra sức hút của mình, như vậy thu hút chú ý đơn thuần mà tự nhiên nhất.

      Bà nội Nghê suy xét trong phút chốc, trong lòng có chủ kiến.

      (1): 3 tỉ nhân dân tệ ~ 10,485,870,104,115 VNĐ (~10485 tỉ VNĐ) @@~

      (2): là câu trong trong câu của Tôn Trung Sơn:吾志所向,一往无前,愈挫愈勇,再接再厉. Nghĩa là: ý trí kiên cường, thẳng tiến lùi, càng thất bại càng phải cố gắng, tiếp tục tiến lên.

      (3)bùn loãng: (滩烂泥) trong câu bùn loãng thể trát tường, chỉ người vô dụng chẳng làm được việc gì ý.

      (4) lạc đường quay lại(迷途知返): sai mà tỉnh lại,

      Last edited: 3/1/15
      minhminhle, Diệp Diệp, Hotaru_yuki6 others thích bài này.

    3. pisces_3943

      pisces_3943 Active Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      108
      Chương 3: Giao hẹn về dự án MAXPOWER, và Nghê Lạc có máy bay.

      [​IMG]


      Bà nội uống ngụm trà, trong lòng cân nhắc chút, : “Về việc liên hôn, nếu như cháu muốn bà đứng ra , trước hết cháu phải chứng minh, cháu xứng đáng với danh nghĩa cháu nhà họ Nghê.”

      “Cháu muốn bà nội giúp cháu thân cận, cũng phải là thể. Cháu nên biết rằng, Cháu mặc dù là cháu ruột nhà họ Nghê, nhưng 18 năm này cháu được nuôi dưỡng ở nhà họ Nghê. Những người lớn tuổi, có thể cho rằng phong thái tu dưỡng của cháu đủ. Nếu như cháu của bà đủ tốt, bà tốt cho cháu đâu.”

      Nghê Già cong môi: “Cháu biết, sau này cháu càng cố gắng hơn.”

      Bà nội Nghê nhìn thấy mỉm cười, bình tĩnh nhàng, kìm được nhìn thêm vài lần. Đứa bé này chắc chắn là đẹp hơn Mạc Duẫn Nhi nhiều. Trước kia, luôn mang theo vẻ ưu buồn đau thương, giận dữ; nhưng giờ, giống như thay đổi thành người khác. Đôi mắt mang theo ánh sáng rực rỡ, ngay cả phấn mắt màu sáng cũng so được với hào quang trong đáy mắt.

      Tiểu thư chân chính nhà họ Nghê phải có tự tin và phong thái này; dường như giống hệt bà năm đó.

      Bà nội Nghê nghĩ, có thể, sống trong gia đình đơn thân nghèo khó 18 năm, kiên cường hơn những đứa trẻ bình thường khác rất nhiều.

      Bà nội cuối cùng , “bà vốn định giao quyền kinh doanh cho người khác, để mẹ cháu quản lý cổ phần. Nhưng nếu cháu có tự tin như thế, làm vài việc này cho bà xem. Nếu thành công, Vấn đề quyền kinh doanh, bà dựa vào lời cháu mà cân nhắc. Và phần lớn cổ phần, chia cho hai chị em cháu.”

      Nghê Gia vừa cảm động vừa vui mừng, hơn đó là cổ vũ mạnh mẽ: “ Việc gì ạ?”

      “Việc đầu tiên, liên quan đến Nghê Lạc. Sau khi cha cháu mất, nhà họ Nghê chỉ có đứa con độc đinh duy nhất, nhưng từ trước đến giờ bà bận quản lý Hoa Thị, thằng bé bị mẹ cháu cưng chiều thành cái dạng đó, quá hư hỏng rồi. Cháu vừa muốn thay đổi thằng bé, vậy cứ làm theo cách của cháu mà làm. Việc này, có thời hạn là 10 tháng.”

      Nghê Gia nghiêm túc gật đầu.

      Nghê Lạc, dù thế nào, nó cũng làm em trai của 11 năm. Mặc dù luôn luôn cãi cọ, nhưng bọn cũng có tình cảm chị em ấm áp. Nhất là những năm sa sút đó, vận mệnh càng được trói chặt vào nhau.

      Đời này, cần biết thế nào, cũng để nhà họ Nghê tuyệt hậu.

      “Việc thứ hai, liên quan đến dự án đàm phán gần đây của Hoa Thị Súc Năng: Max Power. Cháu mặc dù hiểu các hoạt động của công ty, hiểu về khoa học công nghệ nguồn năng lượng. Nhưng quan hệ xã giao giữa người và người, là nguyên tắc cơ bản nhất để sinh tồn trong cái vòng tròn này. Rất nhiều việc, yếu tố quyết định, phải là khoa học kỹ thuật và trang thiết bị, mà là tình cảm riêng. Cháu phải chứng minh cháu thực hòa nhập được trong cái vòng tròn này, phải lấy được dự án Max Power. Tình hình cụ thể của MP, cháu cứ hỏi Từ Hiền.”

      Nghê Gia kỳ thực có ấn tượng đối với dự án Max Power, hình như là bên Tập đoàn năng lương xanh phía chính phủ - dân tư cùng kiểm soát, cầu phải xây dựng trang thiết bị lưu trữ năng lượng điện quy mô lớn, vuối cùng là công ty năng lượng Fabio của nhà họ Trữ trúng thầu.Thực lực kinh doanh của Fabio nhà họ Trữ và sức ảnh hưởng trong ngành khiến cho họ nhảy lên tầng cao mới.

      Nghê Gia cho dù nhắc nhở chính mình tạm thời được phép báo thù gì, nhưng nếu như là công đôi việc thế này, việc vừa có thể nâng cao năng lực của bản thân, vừa trấn áp được đối thủ, nghĩ đến cũng khiến bản thân vui vẻ.

      gật đầu: “cháu cố gắng hết sức.”

      “Việc thứ ba, liên quan tới cháu.” Bà nội Nghê tới đây, liền dừng lại lát,: “Gia Gia, cháu trở về đến nay, lúc đầu quen chính là cuộc sống trong nhà họ Nghê; nhưng sau đó, quen thuộc chính là nội tâm của cháu. Vốn cuộc sống thuộc về cháu, bị người khác cướp 18 năm, cháu cảm thấy bị lừa, cảm thấy cam tâm”

      “Hơn nữa, tình thân và danh tính vốn dĩ thuộc về cháu, bây giờ lại phải cố gắng tranh đoạt. Cảm giác được người khác đón nhận, rất dễ chịu. Có thể cháu mất phương hướng, căm thù. Nhưng, hãy nhớ rằng, bất kể là lúc nào, đừng bao giờ đánh mất trái tim của mình. Đừng bao giờ sống vì cái nhìn của người khác.”

      Nghê Gia run lên nhè , lẳng lặng cúi đầu, Đừng bao giờ đánh mất trái tim của mình!

      A, nếu như đời trước, luôn luôn lấy câu này để nhắc nhở mình, cũng có kết cục thảm thương như vậy . Lúc đó, Nghê Gia năm 18 tuổi kia, vẫn là đứa bé nghèo đơn giản chăm chỉ, sau này, bởi vì ghen ghét, oán hận hoàn toàn đánh mất bản thân.

      Nghê Gia thở dài tiếng, cam đoan: “Bà nội, cháu nhớ, luôn là chính mình.”

      Cuối cùng, bà nội đến chuyện: “Tối ngày kia, có bữa tiệc từ thiện, những đứa trẻ của các nhà khác cũng tham gia, cháu cũng , biết thêm nhiều người.”

      Nghe bà như vậy, chính là Trữ Cẩm Niên, Tống Nghiên Nhi và Mạc Duẫn Nhi cũng đến, nghĩ tới gặp lại họ nhanh như vậy, haiz.

      Rời khỏi phòng của bà nội, lúc qua phòng khách, vừa đúng mười giờ tối, con lắc đồng hồ cũ vang lên, thanh vang vọng trong phòng khách phong cách trung đông cổ kính mà rỗng lớn, nặng nề mà ngột ngạt.

      Nghê Gia hoảng sợ,toàn thân rùng mình, cả người ra mồ hôi lạnh.

      Cách đây lâu ở đời trước, lúc nhận thi thể Nghê Lạc, tiếng chuông của bến tàu cũng vang lên như vậy, từng tiếng, từng tiếng, bi thương mà lạnh lẽo, giống như chuông báo tử.

      Đứa con trai độc đinh duy nhất của nhà họ Nghê, đứa em trai song sinh Nghê Lạc của , đa tình háo sắc, tiêu xài hoang phí, khiến cho nhà họ Nghê bị sụp đổ, sau đó, vì báo thù cho chị , kết quả bị Trữ Cẩm Niên bắn chết.

      Dù cho nó và việc nhà họ Nghê bị sụp đổ có quan hệ trực tiếp, nhưng Nghê Gia hiểu , bản thân mình mới là sao chổi làm hại nhà họ Nghê.

      nên làm nhất, chính là nên mù quáng hận thù nhà họ Mạc và nhà họ Trữ; đưa đến vô số kẻ thù, Lúc bọn họ đều muốn phá hủy nhà họ Nghê, hai đứa con nhà họ Nghê làm sao có thể chống đỡ được.

      thực ra, trong những gia tộc đó, lịch sử lâu đời nhât, hiển hách nhất, đáng được với hai chữ danh vọng nhất, chính là nhà họ Nghê.

      Tổ tiên Nghê Gia từng làm tướng quân, công trạng lừng lẫy, chỉ có duy nhất con , là bà nội của Nghê Gia, Nghê Cẩn (con rể là ở rể), cũng sinh ra trong gia đình chính trị, con đường làm quan đường lên. Đối với người phụ nữ mà , càng dễ.

      Chỉ là, Nghê Cẩn cả đời tuân theo lời giáo huấn của gia đình vì dân phục vụ; khi rút khỏi chính trị, liêm khiết, thanh bạch, mang theo chức vị chính phủ hay phúc lợi nào, trở thành người bình thường.

      Sau khi nghỉ hưu, bà nội Nghê Cẩn bắt đầu quản lý tập đoàn Hoa Thị Súc Nấng mà ông nội Hoa Thân qua đời để lại, Giao thiệp rộng với đầu óc kinh doanh nhạy bén, khiến cho tập đoàn phát triển nhanh chóng, hợp tác nhiều dự án với chính phủ, như vậy; nhà họ Nghê càng có quyền, có tiền hơn trước.

      Chỉ là, cha Nghê gia xảy ra tai nạn ngoài ý muốn, nhà họ Nghê chỉ có đứa cháu trai Nghê Lạc, lại là độc đinh. Bà nội Nghê Cẩn bắt đầu già , sức khỏe yếu dần, quyền kinh doanh Hoa Thị Súc Năng rơi vào bấp bênh.

      Mà Nghê Gia và Nghê Lạc lúc đó đều chịu cố gắng, kết quả, quyền kinh doanh của Hoa Thị Súc Năng bị nhà họ Trữ và nhà họ Mạc đoạt .Cho đến khi Nghê Lạc chết thảm, nhà họ Nghê xem như là đoạn tử tuyệt tôn.

      Nghê Gia cắt đứt những suy nghĩ tán loạn, thắng lên tầng trở về phòng, lặng lẽ cổ vũ chính mình, nếu như ông trời cho cơ hội sống lại lần, nhất định có thể thay đổi được tất cả. Nhất định có thể.

      Buổi chiều ngày thứ hai, Nghê Gia tìm Từ Hiền để hiểu tình hình gần đây của Hoa Thị Súc Năng, về dự án Max Power mà bà nội đến. nửa, chuông điện thoại reo.

      ngờ được lại là Nghê Lạc.

      Cầm lên nghe, là giọng rất kiên nhẫn của Nghê Lạc: “Nghê Gia, làm cái quái gì đấy? Máy bay đâu rồi, bây giờ tôi muốn tới dự sinh nhật của bạn tôi ở thành phố D.”

      Nghê Gia thoáng ngẩn ra, như vậy, Nghê Lạc cũng ở thành phố S, vẫn còn ở sao?

      Nghê Gia rất điềm tĩnh: “À, có thể đêm qua trong lúc em “lái máy bay bà già” nào đấy, chị để máy bay chở chị về thành phố B rồi”.

      Từ Hiền vùi đầu vào nhìn tài liệu, mặt có chút xấu hổ.

      Sư tử con bên đầu kia điện thoại im lặng lúc, ràng là, chị của cậu đột nhiên trở nên bạo miệng mà điềm tĩnh như thế, khiến cậu nhất thời kịp phản ứng.

      Sau lúc lâu, Nghê Lạc nổi cơn thịnh nộ: “ hỏi ai tiếng, mà mình quay về thành phố B? Ai cho cái quyền đấy? Tôi ràng với là tôi có việc, phải đến thành phố D ngay lập tức.”

      “Chị quản lý em”. giống với Nghê Lạc cáu kỉnh, Nghê Gia vô cùng thong dong: “Nghê Lạc,đừng tưởng rằng chị biết em thành phố B làm cái chuyện gì. Thăm bạn là gỉa, chơi mới là . Em đừng...”

      Nghê Lạc vốn thèm nghe Nghê Gia lảm nhảm, khó chịu ngắt lời: “Nghê Gia, cho rằng tới nhà của tôi, là có có thể trở thành chị của tôi à?” Giọng điệu ngả ngớn mà khinh thường.

      nhảm ít thôi, cúp đây.”

      “Đợi , thông báo cho em chuyện” Nghê Gia ngăn lại: “Cho em biết, được đồng ý của bà nội, chị tịch thu các loại thẻ rút tiền, tài khoản, cổ phiếu, nhà, xe, tất cả mọi thứ. À mà thẻ tín dụng trong tay em cũng bị chị đóng băng rồi nhé. Nhưng chắc em vẫn còn tiền mặt nhỉ, cho nên, em tốt nhất là mua vé máy bay quay về ngay.”

      Nghê Lạc đầu dây bên kia giống như ngơ luôn rồi.

      ”, Nghê Gia chầm chậm : “Nếu em muốn tới đó chơi, chỉ có thể ngồi tàu để tiết kiệm”.

      Nghê Gia cười: “Chị xong rồi, em có thể cúp máy.”

      Bên kia điện thoại vẫn im lặng, có tiếng động, Yên tĩnh đến mức khiến người khác sợ hãi, giống như khoảng lặng trước cơn bão, Cuối cùng, Nghê Gia cảm thấy bầu khí tốt, trước khắc Nghê Lạc bùng nổ, quyết đoán cúp điện thoại.

      phân vân chút, đem điện thoại về chế độ rung, mà phải là tắt máy.

      Như vậy, lúc cậu gọi điện thoại tới, nghe, hừ, tức chết !

      Sống chung với Nghê Lạc 11 năm, dùng đầu ngón chân cũng có thể tưởng tượng ra bộ dáng tức giận muốn điên của nó, bọn họ trước đây luôn đối chọi gay gắt, cãi nhau ầm ỹ đến trời sụp đất nứt.

      Nghê Lạc là cái đồ tính khí nóng nảy, độc mồm độc miệng, có thể làm người khác tức chết.

      Nhưng, bây giờ Nghê Gia mới phát , phương thức cãi nhau có sức đả kích nhất, kì thực chính là để ý đến nữa.

      muốn nhìn thấy Nghê Lạc tàu hỏa về, chỉ là mong muốn này trở thành . Nó có bạn bè, vé máy bay, là cái gì cả. Nhưng, Nghê Lạc từ trước đến giờ thiếu cái gì, lần này phải mở miệng nhờ người khác, nhất định rất khó chịu .

      rất muốn nhìn thấy, cậu ở bên ngoài, xu dính túi, phải dựa vào tiếp tế của bạn bè, bơ phờ trở về,còn cáu kỉnh được cái gì.

      Nghê Gia nhìn đến số lượng các cuộc điện thoại gọi đến màn hình, tiếp tục thảo luận các vấn đề với Từ Hiền.

      P/s: Về xưng hô với Nghê Lạc và Nghê Gia. Nghê Gia: “chị - em”; Nghê Lạc: “tôi - ” . Vì ngôn ngữ tiếng Trung giống tiếng chỉ có “you” và “me” thôi ý, nên rất khó xưng hô. Mà Nghê Gia với Nghê Lạc cùng tuổi, sinh cách nhau có mấy phút, Nghê Lạc lại ghét Nghê Gia, nên Nghê Lạc chịu gọi Nghê Gia là chị. Về cách xưng hô này, là có nguyên nhân của nó, đến 1 chương sau này thay đổi lại, đó là chi tiết hay trong truyện nha!
      Last edited: 3/1/15
      minhminhle, Diệp Diệp, Hotaru_yuki8 others thích bài này.

    4. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      @pisces_3943 tớ ngưỡng mộ ai biết tiếng bông lắm,tớ edit bằng QT ,có nhieu từ ko hiểu tra từ điển thấy bà , muốn khóc luôn :017: ,dọc bản dịch là ngon nhất :059::059:
      quỳnhpinky, linhdiep17pisces_3943 thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      dau da di a............da vang tra nu gia tao xuong san di a.........moahhhhhhaaaa
      pisces_3943Chó Điên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.