1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Diễm Đế Khuynh Nhan - Phao Mạt Lê (61c) [H nặng - Cấm luyến - Sủng] (FULL)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. yuiluvlayhan

      yuiluvlayhan Active Member

      Bài viết:
      347
      Được thích:
      111
      Chương 36: Hộp gấm
      đường hồi cung, Nhược Hi dán tại góc xe ngựa, ôm chặt hộp gấm, dám thở mạnh.

      Trong xe thập phần rộng lớn, bố trí đặc biệt thoải mái, nhìn thấy muốn nằm, bánh ngọt và trái cây tất cả đều đầy đủ, dưới chân còn trải thêm thảm mỏng.

      “Hi nhi phải thích nằm trong xe, vừa ăn mứt táo, bánh đường, và ngủ gà ngủ gật sao? Sao hôm nay lại ngoại lệ?” Sở Mạc Trưng tà ý cười.

      Nhìn thấy trong mắt ý trêu tức, Nhược Hi sao có thể biết trong lòng nghĩ gì. Nhưng, thường ngày là thường ngày, lúc đó có hộp gấm a. Còn hôm nay… Lại cúi đầu liếc mắt cái nhìn hộp gấm trong lòng, Mục An Nhiên chết tiệt, đưa cho nàng lúc nào đưa, lại chọn hôm nay mà đưa.

      “Hi nhi, đem hộp gấm cho ta xem.” Sở Mạc Trưng vươn tay ra.

      “Nếu Nhược Hi ?” Nhược Hi sắp chết giãy giụa, nếu như cho Trưng nhìn, phỏng chừng chính mình trốn thoát hồi trừng phạt. Nghĩ đến Sở Mạc Đường câu kia “Triệt tựa hồ sau khi nhìn vài thứ trong hộp gấm, bỗng nhiên rất tức giận”, Nhược Hi như nhìn thấy tình cảnh chính mình bị trừng phạt .

      Sở Mạc Trưng cười nhạt nhìn Nhược Hi, ánh mắt sâu ám, tia tà mị lưu chuyển. Chợt, nam nhân đứng dậy, trực tiếp đem Nhược Hi đặt dưới thân, tay đem hai tay nàng kiềm chế lên đỉnh đầu, tay xốc lên nắp hộp gấm.

      “Tuyết vũ, ngưng nhã, hồng hoa, cẩm tú…” Sở Mạc Trưng vừa nhìn vừa đọc lên tên từng lọ dược. Nhược Hi ở trong lòng ngừng cầu khẩn: “Ngàn vạn đừng phát bên trong khác thường…”

      Sở Mạc Trưng quan sát hộp gấm bị lật tung, khẽ nhíu mày. Nhược Hi cùng Mục An Nhiên, hai lo thiên hạ đủ loạn này sao có khả năng đại khai nhân giới, chỉ chế vài lọ thuốc bị thương bình thường, dưỡng nhan bổ huyết? Lại đến Hoàng Triệt cũng phải người lý lẽ, sao có thể sau khi nhìn hộp gấm liền giận dữ?

      Sở Mạc Trưng trong lòng biết khác thường, lần thứ hai cầm lấy hộp gấm tinh tế. Cuối cùng, ở đế hộp điêu khắc hoa văn, phát chỗ màu sắc vi ám, thân thủ sờ qua nơi này, liền cảm giác được tia hõm lại ràng.

      Sở Mạc Trưng hơi dùng sức, lại phát đế hộp chút sứt mẻ. thử nhàng hướng vào phía trong đẩy, liền nghe thấy tiếng cạch , lập tức hơi xoay tròn, đế hộp cùng thân hộp liền phân ra.

      Sở Mạc Trưng sau khi nhìn thấy mấy lọ dược dưới ám cách đế hộp cũng khỏi thất kinh. Thiên nhật say, mê hồn, mê dược, cùng các loại bàng môn tả đạo gì đó đều được chất đầy.

      lấy tay cầm bình sứ , hỏi Nhược Hi: “Nhã hoàng? Ngươi còn lưu?” Nhược Hi giả chết, lười trả lời. Sở Mạc Trưng lại tinh tế nhìn, khỏi hít hơi khí lạnh: Các loại dược vật phía dưới này tùy tiện lấy ra, trộn cùng các dược tầng phía , chính là độc dược thế gian khó có…!

      Nếu dùng để phòng thân , nhưng nếu ai biết mà mở hộp gấm, kia… Sở Mạc Trưng dám nghĩ tiếp, cỗ hỏa diệm biết từ đâu bùng lên trong lòng.

      “Ngươi bao nhiêu ngày cùng Mục An Nhiên trốn vào chỗ, chính là vì cái này?” Thanh Sở Mạc Trưng bắt đầu thấp trầm. “Đúng vậy, nhưng đâu có vấn đề gì quá lớn.” Nhược Hi đáp như đương nhiên.

      Bất ngờ, Sở Mạc Trưng xoay người ngồi dậy, ép Nhược Hi ghé vào chân mình, bàn tay chút lưu tình đánh xuống tiểu kiều đồn: “Cái gì gọi là đâu có vấn đề gì quá lớn? Vạn nhất nếu như ngươi có ở đó, mà cái hộp gấm này xảy ra vấn đề làm sao đây?! Nếu cẩn thận cầm nhầm thuốc làm sao đây?!”

      chưởng tiếp chưởng, lưu tình chút nào. Nhược Hi ban đầu còn giãy giụa, nhưng khi nghe thấy thanh nam nhân hơi nghẹn ngào, liền giãy dụa nữa, nàng biết, nam nhân này, thực sợ.

      “Hi nhi, Hi nhi, ngươi xảy ra chuyện gì? Là ta đánh đau ngươi? Ngươi xảy ra chuyện gì? với ta! Hi nhi, ngươi đừng làm ta sợ a, Hi nhi!!” Chợt phát tiểu nhân nhi còn động tác, Sở Mạc Trưng cuống quít nâng dậy tiểu nhân nhi đầu gối dậy, lo lắng dưới coi vòng.

      “Trưng!” Nhược Hi nhào vào lòng nam nhân, hai tay ôm cổ , “Ngươi yên tâm, ta xảy ra vấn đề gì. Hơn nữa, cha con Trương thị rất nhanh có động tác mới, ta thể giúp ngươi lĩnh binh giết địch, thế nhưng, tối thiểu ta có năng lực bảo vệ chính mình. Trưng, có chuyện gì, có chuyện gì.”

      Được tiểu nhân nhi trấn an, Sở Mạc Trưng rất nhanh bình tĩnh trở lại. Ôm tiểu nhân nhi trong lòng, tay ở bên hông Nhược Hi chậm rãi trượt xuống, nghe thấy thiếu nữ hô tiếng , bên môi giương lên tiếu ý, muốn có động tác tiếp theo, lại nghe thấy Chu Kính ở ngoài xe thấp câu, “Bệ hạ, gần tiến vào cửa cung…”

      “Chu Kính, chuyện kia ta giao cho ngươi, ba ngày sau giờ trước tý, nhất định phải làm thỏa đáng.” Sở Mạc Trưng thoáng dừng chút, trong mắt xẹt qua đạo thần thái quỷ bí.

    2. yuiluvlayhan

      yuiluvlayhan Active Member

      Bài viết:
      347
      Được thích:
      111
      Chương 37: Ôn tuyền
      Trở lại nội cung là chạng vạng, ngoài cửa sổ trời ngả màu, chiếu rọi nội cung quỳnh lâu ngọc vũ, hồng chuyên mặc ngói.

      “Trưng, ngươi xem!” Nhược Hi chỉ tường ngoài Hoa Chiếu điện.

      Sở Mạc Trưng mỉm cười, nhìn về phía Nhược Hi chỉ, bỗng nhiên rung động!

      đạo ánh sáng chiếu xiên lại đây, nhiễm lên tường liễu, tựa như hơi nước bốc lên.

      Giật mình nhìn ánh sáng mờ ảo trong nháy mắt, đích thực cũng hiểu được, hoàng hôn Hoa chiếu điện này sao lại có cảnh như vậy mỹ lệ, như vậy mộng huyễn.

      “Trưng, từ nay về sau, chỗ này còn là nơi ưu thương đau khổ của ngươi nữa. Chỗ này giờ có ta, có người ngươi…” Nhược Hi kiễng chân ôm lấy Sở Mạc Trưng, thầm bên tai .

      Sở Mạc Trưng khỏi trận chua xót. Tiểu nhân nhi này giấu giấu đổi mấy bức tường thành hoàng sắc ấm áp, rốt cuộc phí bao nhiêu tâm tư? Bao nhiêu thời gian?

      Dùng xong bữa tối, Sở Mạc Đường tới Huyền thiên điện, thần thần bí bí sáu chữ, “Bên kia chuẩn bị xong”, rồi liền rời khỏi. Sở Mạc Trưng sau đó dắt tay tiểu nhân nhi, cho lui cung nhân thị nữ ảnh vệ, tới khu rừng phía sau Huyền Thiên điện.

      “Trưng, nơi này là chỗ nào?” Nhìn rừng cây bình thường chỉ nghĩ là nơi tản bộ, Nhược Hi nghi hoặc hỏi.

      Sở Mạc Trưng mỉm cười , chỉ là chỉ chỉ phía sau Nhược Hi, ý bảo nàng vào.

      Nhược Hi theo lời tiến lên, sau khi vào trong rừng, liền thấy loạt các dây leo chằng chịt, thông qua các dây leo quấn quanh là có thể thấy được kẽ hở đủ cho người bình thường chui vào. Nhược Hi tò mò bước vào, ngay sau đó bị cảnh vật trước mắt làm cho ngây ngẩn cả người.

      Hơi nước mỏng mờ ảo lượn vòng trung. Vô số hoa cỏ tắm trăng theo làn gió lay động, phát ra ánh sáng nhu hòa. trời, những ngôi sao lấp lánh như những thiên tinh quy tụ hạ phàm. Xuyên qua làn sương mù, có thể thấy dòng ôn tuyền róc rách lướt qua những khe đá, mờ ảo, nhàng, khiến cho Nhược Hi có cảm giác đây phải là cảnh tượng nhân gian, mà là nàng lạc đến thế giới khác…

      “Vui vẻ?” Sở Mạc Trưng từ đằng sau ôm lấy tiểu nhân nhi, “Nếu thích với ta, ngày mai ta lại cho người tái kiến.”

      Nhược Hi xoay người, nhìn nam tử nhìn mình bằng ánh mắt sủng nịch. Nàng làm sao biết, bí mật cho người dẫn dòng ôn tuyền ngoài thành vào cung? Làm sao biết, trong công trình lớn như vậy, nhưng loài hoa tưởng như tầm thường trong thiên nhiên lại là trân bảo? Trồng dưới ôn tuyền, chính là để thư giãn cơ thể, chống hàn? Những loài hoa này đều ở phương nam, gốc khó cầu, rốt cuộc Trưng tốn bao nhiêu tâm tư và tâm huyết để mang về?

      “Sao vậy? Sao lại nhìn ta ngây người?” Sở Mạc Trưng cười cười, nắm cằm tiểu nhân nhi.

      Nhìn Sở Mạc Trưng, Nhược Hi mắt hàm xuân sắc, nhàng nâng tay giải khai phượng bào, nhất nhất đem từng thứ cởi ra, thong thả mà tùy ý, nhìn như vô tình mà lộ ra muôn vàn mị hoặc, trường tóc vén qua bên, tay áo dần hạ, sau làn váy, có thể nhìn thấy cái đùi trắng nõn. Ánh mắt chuyên chú thần tình mà nhìn Sở Mạc Trưng. Phượng bào hạ, thân thể xích lõa của thiếu nữ thướt tha hoàn toàn lộ dưới ánh trăng.

      Nàng nhìn thoáng qua Sở Mạc Trưng, xoay người thong thả vào ôn tuyền.

      Giữa sương khói mờ ảo, đôi mắt tiểu nhân nhi trong trẻo cũng bị phủ kín tầng sương mù, ở lúc nâng chân mà lộ ra muôn vàn mị nhân hấp dẫn. Sở Mạc Trưng nhìn nàng, chỉ cảm thấy yết hầu nhất thời căng thẳng, hạ phúc cũng nổi lên trận trướng to đau nhức. hơi mị mắt, nhìn tiểu nhân nhi được sương khói ôn tuyền bao phủ, toàn thân nổi nên tầng hồng phần. nắm chặt hai tay, chỉ sợ kiềm chế được mà làm bị thương nàng.

      “Trưng, xuống , bồi ta.” Tiểu nhân nhi đứng trong nước, tóc hất qua bên, lộ ra cái cổ trắng nõn cùng đường cong dụ hoặc cao vút.

      Sở Mạc Trưng cởi áo xuống nước, tới trước mặt tiểu nhân nhi, chạm lên gò má tinh xảo, nhàng in lại mấy dấu hôn. tay kéo lấy tay tiểu nhân nhi đặt tại thắt lưng, áp sát vào thân thể , tại chậm rãi đưa ra phía sau nàng vuốt ve.

      “Vốn là muốn đợi ôn tuyền này hoàn công mới đưa ngươi . Nhưng mà, thấy hôm nay Hi nhi phải bôn ba chạy nhiều nơi như vậy…” Nam nhân ngừng , lần thứ hai hôn lên mặt tiểu nhân nhi.

      Nhược Hi nắm lấy Sở Mạc Trưng, tại trước ngực nũng nịu: “Trưng, ngươi biết ? Ngày hôm nay ngươi đánh mông ta, đau nha…”

      Sở Mạc Trưng lập tức sợ hãi nhìn nàng: “Thực ? Ở đâu? Hi nhi, ta phải cố ý, ta…”

      Tiểu nhân nhi lần thứ hai tiếp: “ mất tự tôn. Người ta từ đến lớn, cái mông còn chưa từng bị ai đánh qua nha ~ ”

      Sở Mạc Trưng hít sâu hơi: “ đề cập tới nữa, nếu Hi nhi còn nhắc tới, ta đây tiếc tặng thêm ba cái.” Vừa , vừa dơ tay xuất thủ, làm Nhược Hi nhịn được rút lui bước. Thanh khàn khàn, ràng là dục vọng cực đại…

      Nhìn nam nhân từ hộp gấm lấy ra thánh dược chữa thương, cẩm tú, Nhược Hi chỉ đành ngẩng đầu than trời:

      Nam nhân này, là sắc lang hóa thân sao?

    3. yuiluvlayhan

      yuiluvlayhan Active Member

      Bài viết:
      347
      Được thích:
      111
      Chương 38: Triền miên ( H cao )
      Ngâm trong dòng suối ấm áp, Sở Mạc Trưng từ phía sau vây lấy Nhược Hi, ở cái cổ bạch ngọc hôn lên những đóa hồng hoa, bàn tay to đặt oánh bạch mềm mại đầy ắp, mang nồng đậm đích tình vuốt ve thưởng thức, khẽ lôi kéo đỉnh hồng môi. “Ân kia… Trưng… nên, mệt mỏi a.” Tiểu nhân nhi mềm ngã vào trong lòng nam nhân.

      “Ngoan… Hi nhi cần động, ta đến là được.” Nam nhân vùi đầu, đem Nhược Hi xoay mặt đối mình, cúi đầu ngậm bên vú, nhiệt liệt khiêu khích, rất nhanh, nhũ tiêm ở trong miệng nam nhân tựa như hòn đá , tròn tròn ngạnh ngạnh, đột nhiên, nam nhân dùng răng cắn tiểu trân châu cứng rắn, hơi nâng lên.”A ân…” Tiểu nhân nhi khó chịu kiều, tay mềm đặt lên bàn tay to ái muội vuốt ve nơi đầy ắp, nhàng run.

      Nam nhân quá phận rút tay, “Hi nhi, chính mình nhu…” xong, tay liền tham nhập mật huyệt giữa hai chân tiểu thiếu nữ, mở ra đóa hoa hồng hào , tìm được huyệt khẩu phấn nộn sâu, ngón tay thon dài thuận theo chỗ hõm hơi nhấn cái.

      “Trưng… A…” Tiểu nhân nhi kẹp chặt hai chân, “Cái gì vậy?” Bất ngờ, cảm giác viên tròn tròn ngạnh ngạnh gì đó bị đẩy mạnh vào nước huyệt, Nhược Hi kinh hoàng đem đầu nam nhân đẩy cách lồng ngực mình.

      “Thứ tốt.” Mắt phượng nam nhân hẹp dài tràn ngập tình dục cùng trêu đùa, “ làm Hi nhi càng thoải mái.” Nam nhân vươn ngón giữa, đính nhập tiểu huyệt, qua lại tinh tế kìm hãm, ma chỉ cùng ngón trỏ kháp tại hoa hạch nhô ra, rất nhanh xoay tròn.

      “Ân… Aha…” Tiểu nhân nhi khô nóng giãy dụa thân thể, cảm giác dược hoàn trong hoa kính chậm rãi tan. “Trưng… Ân a… Rốt cuộc là… Ha… Là cái gì?” Tiểu thiếu nữ chậm rãi buông hai chân khép chặt, để tay nam nhân trước sau cọ xát lắc lư.

      “Cẩm tú, ân…” Nam nhân mơ hồ nỉ non ra tên dược hoàn, cắn cắn nhũ tiêm trong miệng rồi nhả ra, ngẩng đầu lên, đạo ngân sợi liền gắn kết môi mỏng nam nhân cùng hồng môi, đặc biệt dâm đãng, “Như thế mềm, như thế thơm, làm người muốn hung hăng đùa bỡn nha…” Vì nhìn thấy tiểu nhân nhi lõa thể mà dục vọng tăng vọt thể như bình thường ôn nhu, cả đầu đều dã man hoan ái.

      Hơi mở mắt ra, nhìn thấy Sở Mạc Trưng trong mắt thấu xích lõa dục niệm, nhưng lại có ôn nhu cùng tình , Nhược Hi vung lên mạt tươi cười, thân thủ cầm cổ tay nam nhân, kéo ngón tay trong cơ thể mình chậm rãi ra vào, “Trưng… Ngươi đừng động…”

      Sở Mạc Trưng đem tiểu nhân nhi trong lòng ôm cao, khẽ đặt lên thềm đá bên ao. Để mặc ngón tay của mình chậm rãi bị mật huyệt kiều diễm nuốt hết, rồi lại chậm rãi đẩy ra, tinh lượng sền sệt mật hoa từ ngón tay chảy xuống kẽ tay, thuận theo đó chậm rãi xuống. Cảnh trí dâm mỹ làm dục hỏa sôi trào, hô hấp dồn dập hơi ngẩng đầu lên.

      Thiếu nữ đẹp vươn cái lưỡi đinh hương, liếm mút cái cổ màu đồng, cũng ở yết hầu nam nhân nhàng gặm cắn. “A! Ân… Trưng… Nhanh lên chút… A… Ân hừ…” Tiểu nhân nhi diễm tuyệt như phù dung bán tựa trong lòng nam nhân, tóc dài xõa xuống, khó khăn lắm mới che khuất tuyết vú thẳng đứng trắng nõn, mắt hàm xuân lộ tựa giận dữ kiều, tay đặt trước ngực vuốt ve, tay khác nắm chặt bàn tay màu mật ong, ở giữa hai chân qua lại ra vào, mười phần câu nhân tâm.

      “Tiểu tinh, đây là mời sao?” Sở Mạc Trưng nuốt từng ngụm nước bọt, nhịn được đánh về phía hồng diễm môi, đầu lưỡi cường ngạnh đính khai khớp hàm, cuốn lấy cái lưỡi, mút vào rồi khẽ cắn, nước bọt ngọt ngấy trong suốt kịp nuốt, thuận theo cánh môi hai người dán chặt chảy ra, xẹt qua cái cằm tiểu thiếu nữ xinh đẹp, tích lạc ở nơi trắng nõn thẳng đứng, vẽ ra đạo dâm mỹ ướt át.

      “Ừ… Aha…” Tiểu nhân nhi ép sát thân thể nam nhân ma sát. “Thích ? Tiểu tinh?” Nam nhân tà ác thả chậm động tác tay. “Ân, Trưng… Đừng có ngừng…” Ngọc bạch thân thể chăm chú để tại ngón tay nam nhân.

      “Muốn sao? Muốn chính mình đến.” xong, nam nhân rút tay ra, buông tiểu thiếu nữ xinh đẹp. Tình dục khó nhịn khiến tiểu nhân nhi cau mày, đôi mắt trong sáng luôn mang ý cười lộ ra lửa nóng mị nhân.

      “Qua đây, Hi nhi!” Nam nhân đem ngón tay dính đầy mật nước thơm ngọt đưa vào trong miệng khẽ liếm, mắt phượng sâu thẳm lửa nóng, tà mị dụ hoặc.

      Hai chân Nhược Hi mềm nhũn chậm rãi đưa vào nước suối, bộ ngực trắng nõn ngoại trừ nhiều vết hôn đỏ tươi, còn nước bọt nam nhân bọc lên đỉnh hồng môi đứng thẳng, tinh lượng mê người, câu dẫn nam nhân hung hăng chà đạp.

      Thiếu nữ tới trước người nam nhân, ôm lấy đầu , ấn hướng nơi đầy ắp, “Trưng, hôn ta…” Nhũ tiêm mảnh mai mà đứng thẳng như tường vi trong khí nở rộ, vì khát vọng đau sủng mà run nhè . Hảo trướng, là nhớ nam nhân dùng môi vây quanh hút mạnh, dùng lưỡi đính lộng cuốn…

      Nam nhân cũng khách khí, chợt ngậm nhũ tiêm, ở dưới nước mạnh mẽ nâng cao hai chân thiếu nữ, bàn tay to lần thứ hai tham hướng mật huyệt.

      Ngọc nhi nức nở úp sấp vào lòng nam nhân, biết do ôn tuyền nhiệt khí, hay do tình dục bốc hơi mà cả người đều cảm thấy khô nóng khó chịu, mắt to hơi mị, tựa mèo con cắn thù du mê người trước ngực nam nhân, qua lại liếm mút, hàm răng nhàng di động, dưới chậm rãi cắn quả nhi gắng gượng.

      “Ân hừ…” Nam nhân lên tiếng kêu rên, mạnh mẽ giơ cằm tiểu nhân nhi, dưới ánh trăng nhàn nhạt, khuôn mặt tiểu nhân nhi sớm bị nhiệt khí mặt nước cùng tình dục dâng trào phủ kín tầng sương mù, tựa như tiểu tinh mê người.

      “Hi nhi, muốn, chính mình đến.” Thanh nam nhân mất tiếng, ái muội nhu khai môi mỏng tiểu nhân nhi, nhàng .

    4. yuiluvlayhan

      yuiluvlayhan Active Member

      Bài viết:
      347
      Được thích:
      111
      Chương 39: Chủ động ( H cao )
      Sở Mạc Trưng ôm lấy Nhược Hi, lần thứ hai đem nàng đặt lên thềm đá bên ao. Chính mình hoạt động thân thể, đem lửa nóng gắng gượng nhẫn lâu để gần môi mọng tiểu nhân nhi.

      Tiểu nhân nhi nhìn dục vọng tráng kiện trước mắt, nuốt nuốt nước miếng, trừ lúc vừa tỉnh lại ngày đó, nàng chưa từng hưởng qua vị đạo dục vọng nam nhân.

      Giương mắt nhìn mồ hôi cùng gân xanh trán nam nhân co rúm vì nhẫn nại, tiểu nhân nhi cười khanh khách, nguyên lai, nam nhân cũng phải hoàn toàn vô cảm giác nha.

      Quyến rũ nhìn nam nhân, tiểu thiếu nữ xinh đẹp mở môi, vươn cái lưỡi ướt át mềm mại, nhàng liếm qua đỉnh côn thịt, hàm răng ngừng ở cái lỗ toát ra dịch mà ma sát phất , môi mỏng non mềm kiều mềm chăm chú bọc lấy tử lượng cán, ái muội chậc chậc mút vào.

      “Ân… Hi nhi.” Nam nhân sảng khoái đến cực điểm thấp suyễn, thân thể vì kích tình mà buộc chặt, “Sâu chút, Hi nhi…” Nam nhân biết đủ đè lại cổ tiểu nhân nhi, hơi dùng sức áp xuống phía dưới, cái mông rắn chắc cũng bắt đầu lắc lư, nhún nhún về phía trước.

      “Ân hừ… Ân…” Sau lúc đầu khó chịu, ngọc nhi bắt đầu chậm rãi cảm giác được trống rỗng, bên tận khả năng dùng sức liếm mút nam nhân gắng gượng, bên thân thủ xoa nắn tiểu huyệt giữa hai chân, đè lại hoa hạch sớm sưng đỏ đứng thẳng, mật nước tràn lan thành đại dương mênh mông.

      “Ngô… Ân hừ…” Tay nàng chỉ xúc, mang đến khoái cảm ngừng tích lũy, tiểu nhân nhi nheo mắt, chăm chú ngậm nam căn trong miệng, ngón tay lung tung chà xát hai cánh hoa mềm mại. “Ân… Ừ…”

      “Aha… Ngô… chặt…” Mắt phượng nam nhân tràn đầy dục vọng thuần túy, khuôn mặt tuấn dật tràn đầy màu sắc tình dục. Cúi đầu, thấy tiểu nhân nhi kìm lòng đậu động tác, khóe miệng nam nhân khẽ nhướn góc độ tà ác. Bỗng nhiên đem đầu tiểu nhân nhi áp hướng bụng mình, đồng thời ác ý động bụng dưới, côn thịt thô trường nhiệt năng sâu đâm vào cổ họng ấm áp ẩm ướt của tiểu nhân nhi. Cảm giác khó chịu muốn ói làm tiểu thiếu nữ muốn đẩy lui yết hầu, đem dục vọng nam nhân sưng vù bài trừ.

      “Nga! Ân ha… thoải mái… Hi nhi, giỏi quá…” Nam nhân bỗng nhiên gầm , thô suyễn rất nhanh động hạ thân. “Ô ô…” Tiểu nhân nhi dùng sức khước từ nam nhân, hai tay ngừng vô thức lướt qua hai điểm mẫn cảm trước ngực .

      “Nha…” Nam nhân bất ngờ đẩy tiểu nhân nhi, trói chặt mông, mạnh mẽ nhịn xuống xúc động bắn tinh. Suyễn khí, Sở Mạc Trưng nhìn về Nhược Hi dưới thân ngừng sặc sụa, đau lòng tự trách ôm lấy: “Hi nhi, ngươi khỏe ?”

      Nhược Hi hờn dỗi đánh : “Mọi người đều từ bỏ…” Sở Mạc Trưng tự trách ấn xuống cái hôn: “Xin lỗi, ta khống chế được.”

      Nhược Hi nữu nữu thân thể, cảm giác được côn thịt nam nhân cương cứng như trước để bụng mình, ngẩng đầu, bàn tay lần thứ hai cầm lấy thứ gắng gượng, nhìn Sở Mạc Trưng : “Trưng, ngươi còn chưa thoải mái…”

      Sở Mạc Trưng nhăn mi, nhịn xuống xúc động rên rỉ, ở trong tay Nhược Hi nhàng lắc lư: “ được, ân hừ… Ngươi bị thương …”

      Nhược Hi đưa lên mạt mị hoặc má lúm đồng tiền, ôm cổ nam nhân, ghé vào bên tai thầm: “Vì thế, ngươi đừng động, để cho ta tới…” xong, liền ngậm lấy tai nam nhân nhàng cắn miếng.

      “Nga ô…” Nam nhân nhịn được xoa xoa tấm lưng bóng loáng của tiểu nhân nhi, tay từ dưới bao phủ trước ngực nàng, ngừng lay động bóp vú, xoa nắn đạn động, đầu ngón tay kéo kéo đỉnh hồng môi sớm ngạnh như hòn đá, qua lại đâm lộng.

      Tiểu nhân nhi kề sát thân thể nam nhân, lần thứ hai chậm rãi trượt ngồi lên thềm đá, nâng côn thịt nam nhân đưa vào trong miệng. Ngửi mùi đặt thù của nam nhân, tiểu nhân nhi ở đỉnh đầu nhàng cắn miếng, khiến nam nhân nhịn được toàn thân run lên, “Nga, Hi nhi… Hảo hút…”

      Sau mông trận mạnh mẽ co rút, nam nhân nhịn được nâng cao thắt lưng, kéo đầu thiếu nữ, run rẩy qua lại đâm cắm. “Úc, úc! Hi nhi” Nam nhân gầm , tốc độ càng lúc càng nhanh.

      Thân thủ tiểu nhân nhi ôm lấy mông nam nhân, mười ngón kháp chặt, trong tiểu huyệt nơi hạ thân, mật nước lần thứ hai ồ ồ chảy ra, ở giữa hai chân trắng mịn chịu nổi. “Ân hừ… Ngô…” Hảo trống rỗng, nóng quá, nhớ có cái gì đó hung hăng chen vào. Tay tiểu thiếu nữ đẹp ngừng ở vú nam nhân dao động, mạnh mẽ khép đùi, ngừng cọ sát. là nhớ, là nhớ Trưng chen vào…

      Bỗng nhiên, nam nhân trận gào thét, chăm chú để trong miệng tiểu nhân nhi, tinh quan buông lỏng, cỗ nhiệt năng trực tiếp bắn vào bên trong.

      “Ân a ~ ” Tiểu nhân nhi tiếng nức nở, cẩn thận nuốt vào hạt giống nam nhân, ngẩng đầu nhìn về phía . Hồng môi hơi mở, nồng bạch dịch thể thuận theo khóe miệng chậm rãi chảy xuống trước ngực cong vút, màn dâm mỹ làm vật nam nhân vừa phát tiết lần thứ hai đứng thẳng. Nam nhân hôn lên miệng thiếu nữ, lần thứ hai giở trò đứng lên.

    5. yuiluvlayhan

      yuiluvlayhan Active Member

      Bài viết:
      347
      Được thích:
      111
      Chương 40: Cẩm tú ( H cao )
      Sở Mạc Trưng cuối cùng buông tha tiểu nhân nhi, nhưng ẩm nóng dấu hôn lại duyên dáng ở cổ mút liếm, lưu luyến chỗ xương quai xanh tinh xảo. “Hi nhi biết, vì sao cho ngươi dùng cẩm tú ?”

      Nhược Hi lúc này mới nhớ tới viên dược vừa bị đẩy vào trong cơ thể mình.

      “Cẩm tú, giảm nhiệt sinh cơ, chữa thương cao cấp.” Sở Mạc Trưng đợi Nhược Hi trả lời, lẩm bẩm. “Ta bị thương, ngươi hạ cẩm tú làm gì?” Nhược Hi bất mãn cắn cắn bả vai .

      hồi ngươi bị thương.” Sở Mạc Trưng ám chỉ xoa xoa mật huyệt tiểu nhân nhi, “Hôm nay, ta dễ dàng buông tha cho ngươi.”

      Nhược Hi lúc này mới kịp phản ứng. thế nhưng, thế nhưng vì làm cái kia mà hạ cẩm tú với nàng… Càng nghĩ càng vừa thẹn vừa giận, thân thủ nắm bàn tay nam nhân cắn miếng.

      Sở Mạc Trưng đột nhiên nặng thêm động tác trong tay, hai ngón khép lại, hung hăng cắm vào nước huyệt, kịch liệt, lại hết sức khiêu khích, nhìn tiểu nhân nhi trước người, ngữ khí mang ý cảnh cáo, giọng mềm lại tràn ngập nguy hiểm, “Ai cho ngươi ôm Tuyết uyển hai nữ nhân kia? Ân? , ngươi là của ta.” Khàn khàn tiếng mang kiềm chế tức giận cùng tình dục, trong mắt giấu ghen tuông, tựa vì cảnh lúc trước thấy được mà khiển trách.

      Bàn tay to theo lời chút lại chút ở hoa huyệt mẫn cảm qua lại xoay tròn khu lộng, thậm chí hai ngón tay sau khi thâm nhập hoa kính còn tà ác hơi tách ra, kẹp lấy viên thịt mềm nộn nhàng khẽ động. Khoái cảm tầng tầng cuốn đến làm Nhược Hi thoải mái dâm gọi liên tục.

      “Ân a… Trưng… A a… thoải mái…” Nhược Hi khó chịu giãy dụa, hoa nước trong mật huyệt róc rách chảy ra. “Tiểu tinh, mẫn cảm a…” Nam nhân trêu đùa, làm cho thân thể tiểu nhân nhi nổi lên tầng ửng đỏ, “Gọi như thế ngọt, như thế lãng, là câu dẫn ta sao?”

      Dùng sức, nam nhân đem Nhược Hi ôm lấy, đặt lên thềm đá khác bên ôn tuyền, tà ác đem chính mình chen vào giữa hai chân tiểu nhân nhi, thân thủ đẩy ra cánh hoa phấn nộn khép kín ngoài mật huyệt. đỉnh, viên nho hồng sắc nổi lên run nhè , mà mật nước trong suốt sền sệt liên tục từ tiểu huyệt chậm rãi chảy ra.

      Sở Mạc Trưng nhịn được vươn tay, nhàng đảo qua hoa huyệt, mật nước lập tức dính vào thô chỉ, kéo thành chỉ bạc dài. “Hi nhi, đẹp.” tự chủ được phát ra ca ngợi, nam nhân lần thứ hai đưa ngón tay chậm rãi đính nhập vào trong cơ thể thiếu nữ.

      “A… Ân…” Tiểu nhân nhi kiều mị rên rỉ, nông nông sâu sâu theo hồng nộn miệng nhả ra, tiểu huyệt cũng co rút mấp máy, hương thơm mật dịch ngừng tuôn ra, trong nháy mắt liền làm ướt tay nam nhân, khai ra nhiều đóa hoa dâm mỹ.

      Nam nhân nhịn được lè lưỡi liếm liếm môi, dúi đầu vào giữa hai chân tiểu nhân nhi, trắng trợn liếm mút. “Ngô ân… Hảo ngọt, Hi nhi, ân… Thơm quá…” xong, chợt cuốn lấy hoa hạch nho , đầu lưỡi cường ngạnh đâm sâu.

      “Nha… A…” Nghe tiếng rên uyển chuyển như ca rung động lòng người, linh hồn nam nhân tựa như lại bị câu mấy phần. Nam nhân đứng dậy ngồi xuống, cũng đem tiểu nhân nhi ôm ngồi chân mình.”Hi nhi, lần này, chính ngươi đến, ân?”

      Vì tình dục khó nhịn, mà Nhược Hi đáp ứng nam nhân cầu. nhàng đẩy dựa vào vách tường. Chính mình cẩn thận tay chống lên vai , tay đỡ lấy côn thịt thô to, nhắm vào hoa huyệt của mình, ánh mắt phủ sương mù, hô hấp phả nóng rực.

      “Hi nhi, muốn bao nhiêu, chính mình đến.” Nam nhân bị cảnh đẹp trước mắt hấp dẫn, bàn tay cầm chặt vú tiểu nhân nhi, qua lại nhu lộng, cảm nhận xúc cảm mềm mại trắng mịn, tay khác nắm chặt vòng eo tiểu nhân nhi, giúp tiểu nhân nhi chậm rãi xuống.

      Ngân bạch ánh trăng rơi tán cây, từng mảnh hoa tuyết lần thứ hai chậm rãi bay xuống, ôn tuyền mặt nước như trước bốc hơi sương mù, ánh lên thân thể hai người, to lớn cổ đồng, mềm mại trắng nõn, đặc biệt mỹ lệ. Tuyết bay phất phới cũng làm hai người dục niệm tiêu giảm, lửa nóng đích tình cùng hơi thở nóng rực trong miệng phả trung mảnh sương mù.

      Nhược Hi ghé sát nam nhân, chậm rãi trượt xuống, tiểu huyệt nơi hạ thân chậm rãi nuốt vào vật nam nhân to lớn, nội bích có cảm giác mở rộng ràng, thong thả ma sát, mãn trướng căng to, theo dục vọng nam nhân thâm nhập mà ngừng rên rỉ.

      “Ừ… Trưng, quá sâu… A… Ngô…” Che lại cái miệng ngừng kiều, quấn lấy cái lưỡi thơm ngọt ngừng mút cắn đùa bỡn, Sở Mạc Trưng thân thủ nhàng đùa bỡn hoa hạch chỗ hai người giao hợp. “Ngô ân…” Kịch liệt khoái cảm làm tiểu nhân nhi ngừng lay động cái đầu.

      Nam nhân buông miệng, “Hi nhi, thả lỏng, đừng sợ…” xong, đem thắt lưng tiểu nhân nhi non mịn chậm rãi nâng lên lại chậm rãi đè xuống, động tác thong thả mà có tiết tấu trừu cắm, dục vọng nam nhân đứng vững chăm chú lấp sâu trong hoa huyệt.

      “Ân nga… Hi nhi, bên trong ngươi vẫn còn hút ta, ân…” Trong miệng nam nhân khỏi ra lời dâm đãng.

      Tóc dài đen bóng của tiểu nhân nhi sớm bị nước suối cùng mồ hôi thấm ướt, mỹ lệ thân thể nổi lên tầng tình dục ửng đỏ. Trước ngực vì dục vọng mà bầu vú trướng đại, theo thân thể dưới lay động, mà kề sát trước ngực nam nhân, cùng tư thù du ma sát.

      “A…” Cường liệt khoái cảm làm tiểu nhân nhi ưỡn cong thắt lưng, nộn nhũ đỉnh hồng trực tiếp đưa đến bên miệng nam nhân.

      Sở Mạc Trưng ngụm ngậm lấy, thần tình mê say, mắt phượng nửa híp, mút mạnh.

      Cúi đầu, nam nhân mị mắt nhìn côn thịt chính mình thô lớn chậm rãi bị nước huyệt phủ kín, dâm thủy từ chỗ giao hợp làm ướt nhẹp khu rừng rậm màu đen.

      phen mạnh mẽ đè thấp đầu tiểu nhân nhi: “Hi nhi, nhìn, nhìn ta làm sao ngươi…” xong, bắt đầu động thắt lưng, chậm đến mau ra, đâm mạnh rút , nhợt nhạt ma sát, ở chỗ sâu nhất trong hoa tâm còn thả lỏng, thẳng tắp xoay tròn mới rút khỏi.

      “A… Trưng, chậm… Chậm chút… A… Ừ… Chịu nổi…” Tiểu nhân nhi khóc rên rỉ, lại làm cho thú tính nam nhân càng trướng cao. “Tiểu tinh! Ân ha… nóng chặt, như thế hút…” Động tác nơi hạ thân càng ngày càng mãnh liệt, ở tiểu huyệt gắt gao cọ sát, mạnh lực cắm xuống.

      “Ân… Bảo bối, buông lỏng… Nga ha… Đừng giáp chặt như vậy…” Nam nhân thô suyễn, hung hăng liên tục đâm mạnh.

      “A a a…” Tiểu nhân nhi trận co giật, thân thể xụi lơ. Nơi cổ họng phát tiếng rên rỉ tinh tế như mèo con, nước huyệt cũng từng đợt chăm chú phủ lên côn thịt nam nhân.

      lát sau, Nhược Hi mới phát , nam chăn trong cơ thể vẫn chưa phát tiết, kinh ngạc ngẩng đầu, lại nhìn thấy đáy mắt nam nhân như trước tràn đầy dục vọng: “Ngươi…”

      “Ha ha, bảo bối nhi, ta phải rồi sao, hôm nay, ta dễ dàng buông tha ngươi…” Nam nhân tà tứ cười, trở mình đem tiểu nhân nhi đặt dưới thân, vòng hoan ái mới, lần thứ hai bắt đầu…

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :