1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Danh môn thê ước, tổng giám đốc lão công rất cao lãnh - Tiểu Yêu Hoan

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 53: Là Gặp Quỷ

      Thời điểm muốn đóng cửa xe, mới phát giác, chân của Tần Ngu đặt ngoài cửa xe, đôi chân trắng nõn, dưới ánh trăng, phảng phất như món đồ sứ thượng hạng, trắng nõn gần như trong suốt.

      Ánh mắt của Tống Mạc rơi xuống đùi Tần Ngu mấy giây, chau mày lại giật giật khóe miệng, lát, cúi người động thủ nâng chân của vào trong xe, giày cao gót đầu nhọn màu đen chân phải của tróc ra, "Xoạch" tiếng rơi mặt đất.

      nhặt chiếc giày tinh xảo kia lên, hai mắt tùy ý lướt qua cũng biết là giá trị xa xỉ gì đó, ánh mắt rơi vào mặt Tần Ngu, hận thể bẻ thành người phụ nữ này thành hai đoạn, khi nào người phụ nữ này trở nên hào phóng như vậy cam lòng đeo mấy tháng tiền lương dưới chân, là gặp quỷ.

      Lơ đễnh thu hồi ánh mắt, khom người vào trong xe, giúp Tần Ngu đeo lại giày, đóng cửa xe lại, vòng qua đầu lên xe.

      Buộc chặt dây an toàn, mới phát chẳng biết lúc nào Tần Ngu đổi sang tư thế ngủ khó khăn, rũ đầu mình xuống, sợi tóc màu đen theo hai bên gương mặt trợt xuống, rất giống nữ quỷ tóc tai bù xù.

      Hơi ghét bỏ nhíu mày, đưa tay đỡ thân thể Tần Ngu quay trở lại chỗ ngồi trước, nghiêng người thay nịt giây nịt an toàn.

      Đột nhiên mặt như bị vật nào đó đè lên, mang theo mềm mại, xúc cảm ẩm ướt rơi vào gò má của .

      Là cánh môi Tần Ngu.

      Đáy mắt Tống Mạc biến sắc trở nên sâu thẳm, dừng lại mấy giây, đưa tay, tựa trán , đẩy sang bên.

      Thân thể Tần Ngu mềm nhũn như xương, cả người đảo qua cửa xe.

      Mắt thấy sắp đụng vào cửa kính xe, Tống Mạc mím môi, khoảng cách giữa đầu của Tần Ngu và cửa kính xe chỉ còn hai cm, liền nhanh tay níu lấy .

      Quay thân thể của vào trong ghế xe, mới hé mắt, dựa về trong ghế, oh, phụ nữ là phiền toái.

      Xe khởi động, chạy tới trước.

      Rẽ ra phố danh hoa lộng lẫy, tay Tống Mạc đặt ở tay lái, tay vỗ vỗ mặt Tần Ngu, "Tần Ngu, địa chỉ nhà ."

      Trong khí trong trẻo nhưng lạnh lùng, đột nhiên có bàn tay nóng rơi vào mặt của , Tần Ngu choáng váng đưa tay níu lại bàn tay đó, mặt đưa tới gần, nhất thời dòng nước ấm từ khuôn mặt tràn ra, nhếch nhếch môi cười, ngủ càng lúc càng say nồng.

      Tống Mạc nghiêng đầu nhàn nhạt lườm cái, người phụ nữ này ngủ tựa hồ rất an tâm, khuôn mặt nhắn ấm áp trắng mịn cọ ở lòng bàn tay của , nhếch khóe môi lên, mang theo đường cong đẹp mắt, giống như loại hải tảo dài mất trật tự quấn quanh, lộ ra cỗ lười biếng đẹp mắt, đột nhiên cảm thấy lòng bàn tay khẽ nóng lên, nhiệt lượng ngừng theo cánh tay truyền tới trái tim.

      Rung động nên lời.

      khỏi thất thần, mấy giây sau, mới chợt hoàn hồn, muốn rút bàn tay to của mình ra khỏi gương mặt của .

      Ai ngờ, Tần Ngu mím mím môi, lông mi dài nhàng kích động, làm nũng hừ tiếng, "Đừng động, lạnh..."

      Trong lòng Tống Mạc mềm nhũn, mới phát giác ra, thời tiết lạnh như vậy, lại mặc cái đầm đỏ (chương 51 mình edit là quần đỏ nhưng đến chương này mình đọc kĩ lại thấy chắc n9 mặc đầm), ngắn đến đầu gối, cánh tay cùng chân trần trụi run rẩy trong mùa đông rét lạnh.

      Đúng lúc phía trước là đèn đỏ, Tống Mạc nâng mặt Tần Ngu chậm rãi ngừng xe.

      cái tay ngăn trán của , từng chút từng chút rút tay của mình ra, điều chỉnh khí trong xe đến mức cao nhất, lại cầm áo khoác của mình đắp lên người Tần Ngu.

      Lúc này Tần Ngu mới vừa lòng thỏa mãn cau mũi lại, lần nữa ngủ mất.

      Ngủ ngủ, cũng biết khi nào thân thể lại dựa vào cánh tay của Tống Mạc, 10 giây, 9 giây, 8 giây, mắt thấy đèn đỏ biến thành đèn xanh, đầu Tần Ngu nghiêng nghiêng, chìm vào trong lòng Tống Mạc.

      Chương 54: Cuộc Sống Sau Hôn Nhân

      Ngủ gật, thân thể biết nằm cánh tay Tống Mạc từ khi nào, mười giây, chín giây, tám giây, mắt thấy đèn đỏ sắp chuyển sang đèn xanh, đầu của Tần Ngu lại nghiêng nghiêng, ngả vào trong lòng Tống Mạc.

      Ngả vào trong lòng ngả luôn , tại sao phải ghé vào nằm lên đùi , nằm đùi cũng coi như xong , vì cái gì mà mặt của đối với cứ như vợ , ... Giống như chảy nước miếng.

      Sắc mặt Tống Mạc nhất thời trở nên u ám, nhưng mà phía sau vang lên tiếng còi, thể để tuỳ ý cho Tần Ngu nằm đùi mà chảy nước miếng.

      Đạp chân ga, xe lướt qua vạch dành cho người bộ, Tống Mạc chút lưu tình nắm lấy bả vai Tần Ngu đẩy về chỗ ngồi.

      Rủ con mắt nhìn xuống, nơi đũng quần ướt nhẹp bãi nước miếng, giống như bị đái ra quần.

      Thần sắc trong trẻo nhưng lạnh lùng nghiêng đầu liếc mắt nhìn Tần Ngu chìm vào giấc ngủ, khuôn mặt người đàn ông này lại càng thêm khó coi hơn, chết tiệt, nên dung túng để cho người phụ nữ này dựa vào vai .

      Hơi thở của lởn vởn xung quanh, ở trong quán bar nhịn xuống giờ lại lần nữa ngóc đầu dậy, trong lòng bực mình thôi, nhịn được nắm lấy cái cằm của Tần Ngu khẽ gầm lên, "Người phụ nữ này, ra địa chỉ !"

      tại, giây cũng muốn nhìn thấy người phụ nữ này, muốn ngay lập tức tống cổ về nhà, để cho biến mất trước mặt .

      Có lẽ là cằm bị đau làm cho ý thức Tần Ngu tỉnh táo hơn chút, nhắm mắt lại lầm bầm mấy câu, nhưng miệng ràng, giống như là mớ. leê quý d0n9

      Nhìn bộ dạng say mèm phân biệt được phải trái này của , Tống Mạc có cảm giác cơ bản là mình đàn gảy tai trâu.

      Đột nhiên cảm giác được bộ dạng bản thân mình ngay lúc này có chút buồn cười, cùng lắm chỉ là phụ nữ say rượu, lại khiến cho sắp phát điên lên.

      Buông tay ra, thôi kệ.

      Nếu như chịu địa chỉ, bây giờ chỉ có còn cách đưa trở về biệt thự. Ồ, coi như là sớm trải nghiệm cuộc sống sau hôn nhân chút, dù sao sớm muộn gì cũng phải trải qua.

      Gia tăng tốc độ, chạy về hướng đường Vân Sơn.

      Do tốc độ xe chạy quá nhanh, Tần Ngu cảm thấy ngủ thoải mái, dứt khoát đá giày ra, toàn bộ cơ thể co rúc ở trong ghế, cuộn tròn lại giống như con vật . leê quý d0n9

      Tống Mạc nhìn , chỉ chăm chú nhìn đường phía trước, khôi phục lại vẻ mặt lạnh lùng và kiêu căng.

      Đường Vân Sơn là khu quy hoạch sa hoa nhất trong thành phố, có những toà nhà cao tầng cao vút tầng mây, có những biệt thự non xanh nước biếc xung quanh, đoạn đường này tư thế ngủ của Tần Ngu thiên biến vạn hoá, vừa phải lái xe vừa phải giữ lấy , đề phòng đập đầu vào cửa xe, đương nhiên cũng là đề phòng lần nữa ngã vào đũng quần .

      Xe dừng lại trước căn biệt thự tường trắng ngói đỏ, Tống Mạc xuống xe, ôm Tần Ngu ra từ ghế lái phụ, giống như là ôm bó hoa hồng lớn, nhanh chậm bước lên cầu thang.

      phải trải qua đắn đo suy nghĩ rất nhiều mới đưa ra quyết định gọi dậy, để tránh cho lại giống như con thiêu thân.

      Ấn chuông cửa, có người ra mở cửa.

      Tống Mạc thần sắc lạnh nhạt bước , thân hình thẳng tắp, người lại có chỗ rất nhếch nhác, màu trắng áo sơmi có vệt ố màu đen cái gì đó, nơi nào đó quần màu sắc đậm hơn, mà gương mặt tuấn còn in dấu son môi.

      Vẻ mặt Vú Trương ngẩn ra, sắc mặt trở nên tế nhị, "Thiếu gia, đây là..."

      Tống Mạc đem Tần Ngu tiện tay ném lên ghế sofa, trực tiếp vào phòng ngủ, đầu cũng quay lại phun ra câu, "Chuẩn bị nước cho tôi, tôi muốn tắm rửa."

      Đóng cửa phòng ngủ lại cái, nghe được tiếng "Bùm" từ phòng khách truyền tới.

      Ngoái đầu nhìn lại, Tần Ngu được bọc trong bộ tây trang của , rơi từ ghế sofa xuống đất..

    2. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 55: Chúng Ta Thể

      Ngoái đầu nhìn lại, từ ghế salon Tần Ngu bị tây trang của bọc kĩ theo vòng cung hoàn mỹ ngã xuống đất...

      Mặc áo choàng tắm ra từ trong phòng ngủ, người đàn ông đứng trước bàn trà, nhìn Tần Ngu ngã chỏng vó lên trời nằm mặt đất, oh, người phụ nữ này giống người thường, ngay cả ngã xuống cũng khó coi như vậy.

      Nhìn chằm chằm Tần Ngu nhìn mấy giây, khóe môi khẽ dãn ra, cúi người, đưa tay xuyên qua lưng cùng đầu gối Tần Ngu, ôm về ghế sofa.

      Hình như người phụ nữ trong ngực bị đánh thức, mắt mở ra mông lung buồn ngủ, chu cái miệng nhắn vô tội vui nhìn .

      May là say rượu, vẫn xinh đẹp làm cho người dời mắt được.

      Hầu kết Tống Mạc lăn lên xuống, dời ánh mắt , chuẩn bị đặt xuống.

      Căn bản Tần Ngu biết chuyện gì xảy ra, chỉ cảm giác được mình ôm khúc gỗ, đưa tay sít sao níu lại áo choàng tắm của Tống Mạc, lúc lôi kéo, cổ áo trở nên rộng thùng thình, lộ ra lồng ngực rắn chắc màu mật ong bên trong.

      Đại não của Tần Ngu phản ứng chậm chạp, đưa tay chọc da thịt cứng rắn của Tống Mạc, đây là cái gì? Khúc gỗ là như vậy sao?

      Lại thử dò xét tính sờ soạng tiếp, nha, xúc cảm sai, rất bóng loáng.

      Bàn tay của mềm mại xương, đến mức, giống như dấy lên ngọn lửa lớn.

      Tống Mạc thẳng tắp nhìn chằm chằm khuôn mặt của Tần Ngu vô tội giống như tiểu bạch thỏ, ánh mắt trở nên thâm thúy u ám.

      Lặng im mấy giây, đặt Tần Ngu ghế sofa, sau đó thuận thế lấn người mà ngồi lên, hai tay chống đỡ hai bên đầu Tần Ngu, sau đó giam cầm trong người .

      Cả đêm đều liều mạng nhẫn, lại năm lần bảy lượt trêu chọc , cho rằng là Liễu Hạ Huệ sao?

      Tần Ngu chớp chớp con mắt trắng đen ràng, trước mắt xuất cái hình dáng, mơ mơ hồ hồ, lờ mờ có thể nhận ra, là khuôn mặt cực kỳ đoan chính.

      " Giang Nam..." Tần Ngu dụi dụi con mắt, ngơ ngác .

      Giang Nam? Tống Mạc khẽ hé mắt, ở chỗ sâu trong đáy mắt lộ ra cỗ nguy hiểm, thâm thúy làm cho người ra tâm tình của , nghĩ tới, theo làm tùy tùng hầu hạ cả đêm, thế nhưng lại coi người đàn ông khác?

      "Là Giang..."

      Lời còn chưa ra khỏi miệng, lại bị ngăn ở cổ họng, có cái gì đó lạnh lẽo chiếm hữu môi của .

      Tần Ngu sững sờ.

      Trong phòng khách, ghế sa lon, ánh sáng đỉnh đầu vừa vặn mờ nhạt.

      Năm ngón tay của ở trong mái tóc đen của từ từ buộc chặt, môi mỏng mút lấy cánh môi , hơi thở quấn quít nhau, mùi rượu nhàn nhạt lan ra giữa răng môi của hai người, trong đầu Tần Ngu trống rỗng, tựa như là bị điện giật, toàn thân chỉ còn lại dòng cảm xúc run rẩy, loại cảm giác này hết sức xa lạ, có chút yếu mềm, tê dại, ngứa.

      Tần Ngu biết phản ứng làm sao càng làm cho dục vọng trong lòng nồng đậm lên, hề thoả mãn với việc lướt qua ngừng, đầu lưỡi linh hoạt cạy hàm răng Tần Ngu ra, tiến quân thần tốc, tay bắt đầu an phận uyển chuyển dao động đường cong của , rơi vào người , muốn cởi quần áo ra, đầu lưỡi chợt đau xót.

      Rủ con mắt xuống, Tần Ngu nhìn chằm chằm khuôn mặt đối diện tràn đầy sương mù, ngu ngơ nhìn , vành tai nhắn hồng hồng xinh xắn, giọng mềm mại có chút sợ hãi, "Giang, Giang Nam, chúng ta, chúng ta thể..."

      Chương 56: Thà Chết Đồng Ý

      Cụp đôi mắt xuống, Tần Ngu hé ra đôi mắt tràn đầy sương mù, đỏ mặt nhìn chằm chằm vào , hai vành tai đỏ ửng lên rất xinh xắn, giọng mềm mại chó chút sợ hãi, "Giang, Giang Nam, chúng ta, chúng ta thể..."

      Tống Mạc chợt hoàn hồn, giờ mới ý thức được bản thân mình luống cuống, trong đầu đột nhiên lên gương mặt xinh đẹp, giống như kích mạnh, đem tất cả dục vọng của vỡ vụn còn chút, ánh mắt lạnh nhạt, đứng dậy khỏi người Tần Ngu, cũng quay đầu nhìn lại mà thẳng tới phòng tắm.

      Sau lưng vang lên giọng lo lắng của Tần Ngu, " Giang Nam, Giang Nam, muốn đâu? giận rồi sao?" die,n; da.nlze.qu;ydo/nn

      Cửa phòng tắm đóng lại, giọng mềm mại của Tần Ngu bị ngăn cách ở bên ngoài.

      Dưới vòi hoa sen, người đàn ông đứng thẳng tắp, rủ con mắt xuống nhìn nơi nào đó của mình đứng thẳng lên, con mắt sắc lạnh thể ra được kinh ngạc của bản thân, sao lại có thể, làm sao lại có thể phản ứng với người phụ nữ khác, nếu như bốn năm trước vì uống rượu mà phạm sai lầm, vậy hôm nay sao, làm sao có thể động tình với người phụ nữ khác?

      Ngón tay luồn qua mái tóc đen ngắn, người đàn ông nhắm mắt lại, vẻ mặt thống khổ và rối rắm.

      Người , chắc chắn là Mộ Song, cũng chỉ có thể là Mộ Song, làm sao có thể thích loại phụ nữ như Tần Ngu. die,n; da.nlze.qu;ydo/nn

      Suy nghĩ trong đầu hỗn loạn, vốn là bình tĩnh như nước trong hồ lại bị cục đá rơi vào tạo ra những vòng tròn sóng nước.

      Tiếng nước chảy bên trong nhà tắm rào rào, đột nhiên, cửa phòng tắm bị đẩy ra khe hở . Dieenndkdan/leeequhydonnn

      chợt mở mắt, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía cửa phòng tắm, lên tiếng theo bản năng, "Ai?"

      Đầu Tần Ngu từ bên ngoài cánh cửa chậm rãi thò vào, cười nhàng, "Này, Giang Nam, là em."

      Người đàn ông ngay lập tức cầm lấy cái khăn tắm quây bên hông, vẻ mặt lạnh nhạt lườm bóng người ở cửa, giọng phun ra câu, "Cút ra ngoài, ngay lập tức!"

      Trong lòng Tần Ngu giật mình, dám tin nhìn về phía bóng người mơ hồ đứng cách đó xa, Giang Nam của sao lại hung dữ như vậy, làm sao lại nổi giận với được chứ.

      Sợ run mấy giây, rồi giống như con nít, luống cuống ngồi xổm mặt đất mà khóc.

      Tiếng nước chảy rào rào, Tống Mạc nghe tiếng Tần Ngu cúi đầu khóc nức nở, nhưng lại nhìn xuyên qua hơi nước mờ ảo thấy bả vai Tần Ngu run run.

      Lông mày cau lại, tắt vòi hoa sen.

      Tiếng nức nở của Tần Ngu trong phòng tắm phóng đại ra, giống như là bị uỷ khuất rất lớn.

      Tống Mạc sợ run mấy giây, tới, thử cúi người dò xét vỗ vỗ đầu Tần Ngu, "Đừng khóc, rất khó nghe, ầm ĩ muốn chết."

      Tần Ngu lại càng khóc dữ dội hơn, Giang Nam của vậy mà lại ghét bỏ .

      Tống Mạc ngồi xổm nhìn Tần Ngu khóc cực kỳ bi thảm, vỗ trán, ở chỗ sâu trong đáy mắt thoáng lộ vẻ bất đắc dĩ.

      Có ai cho biết, làm như thế để dỗ người phụ nữ khóc như cha mẹ chết, hai mươi tám năm sống đời, chưa bao giờ gặp vấn đề khó giải quyết như vậy.

      Trước kia khi ở cùng Mộ Song, bao giờ đùa giỡn giống như con nít, vĩnh viễn đều rất ngoan ngoãn nghe lời, tính tình rất độ lượng, chưa bao giờ rơi nước mắt, cho nên, chưa từng có kinh nghiệm dỗ dành phụ nữ.

      Tần Ngu càng ngày càng khóc lớn hơn, làm cho đầu ong ong đau, giống như muốn nổ tung ngay lập tức.

      Vú Trương sau hồi kịch liệt đấu tranh tư tưởng, run như cầy sấy mở cửa phòng tắm ra.

      màn trước cửa, khiến cho sắc mặt bà càng trở nên tế nhị.

      Người phụ nữ ngồi chồm hổm mặt đất gào khóc, người đàn ông bên hông chỉ vây chiếc khăn tắm, thấy như thế nào cũng giống người đàn ông muốn cường bạo mà người phụ nữ thà chết cũng đồng ý.

    3. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 57: Tôi Bắt Nạt ?

      Người phụ nữ ngồi chồm hổm mặt đất gào khóc, bên hông chỉ quấn cái khăn tắm của đàn ông, thấy thế nào, giống như cảnh người phụ nữ bị người nam cưỡng bức nhưng thà chết theo.

      Vú Trương phẫn nộ mở miệng, nhìn về phía Tống Mạc trong ánh mắt lộ ra dòng khinh bỉ nên lời, "Thiếu gia, sao cậu lại khi dễ nhắn như vậy?"

      Vú Trương như là trưởng bối của Tống gia, có thể Tống Mạc là do bà tay nuôi lớn, ở chỗ này, bà vẫn có quyền phát biểu.

      Bất quá, trong lời chỉ trích của bà, hình như là... Hiểu lầm chút gì đó.

      Tống Mạc quả thực là hết đường chối cãi, mặt than vạn năm có biểu cảm gì lại trở nên kinh ngạc, chỉ chính mình, vừa chỉ Tần Ngu ngồi chồm hổm mặt đất, "Tôi, bắt nạt ta?"

      đùa gì vậy, ràng là cả đêm người phụ nữ này lăn qua lại làm sắp điên mất.

      "Thiếu gia, cậu mau dỗ này." Vú Trương ý tứ nhìn Tống Mạc.

      Thần sắc Tống Mạc khẽ biến đổi chút, vẻ mặt kiêu căng lườm Tần Ngu cái, "Dụ dỗ như thế nào?"

      "Cậu..." Vú Trương còn chưa hết, lại bị trận tiếng chuông cửa vang dội cắt đứt.

      Tống Mạc nhìn hai người cái, tiện tay bọc áo choàng tắm, ra mở cửa.

      Vú Trương nhìn khóc thút tha thút thít, rất đáng thương, nâng dậy, ra khỏi phòng tắm.

      Đứng ngoài cửa là quý phụ xinh đẹp, hơn ba mươi, sắc mặt tái nhợt, thần sắc tiều tụy, mắt có quầng thâm khổng lồ, bọng mắt che khuất con mắt, vừa nhìn là biết do hàng đêm tịch mịch như tuyết, lăn lộn khó ngủ, thiếu phụ trong phòng ghen tị.

      Khắp người đều là lệ khí, khí thế hung hăng, bất quá mới vừa mở cửa, liền hai tay vòng ngực năng lỗ mãng, "Tôi là hàng xóm cách vách nhà , nhà bị cướp của giết người à, đêm khuya gào khóc thảm thiết, có cho người khác ngủ hay ?"

      Ánh mắt Tống Mạc xa cách mà khinh thường quét mắt nhìn quý phụ từ xuống dưới, chốc lát sau, lạnh nhạt phun ra câu, " cần vì những đè nén thiếu hụt trong cuộc sống của bản thân mình mà nộ khí giống như con chó điên khắp nơi phát tiết."

      Quý phụ bị lời của Tống Mạc toàn thân phát run, sắc mặt thoắt đỏ, thoắt trắng, giống như là đổ thuốc màu bàn, sơn móng tay đỏ tươi sít sao chụp ở ván cửa, con mắt trừng giống như cái chuông đồng, " lại lần nữa, ai có sinh hoạt tình dục, ai!"

      Ánh mắt Tống Mạc rơi vào mặt người đối diện, ánh mắt phá lệ trong trẻo nhưng lạnh lùng, vẻ mặt kiêu căng mà lạnh lùng, " muốn tự rước lấy nhục lần nữa à?" Chẳng mấy chốc, ánh mắt rơi vào tay của quý phụ, "A, tha thứ tôi có hứng thú làm nhục lần nữa, mặt khác, để tay của xuống , lập tức."

      Giọng nhanh chậm, lại làm cho lòng người căng thẳng, hiểu áp lực từ đâu.

      Quý phụ hung hăng trừng Tống Mạc cái, cũng dám tiếp tục lỗ mãng, để tay ván cửa xuống, nghiêm nghị phun ra câu, " chờ đó, ngày mai tôi cáo nhiễu dân, coi sống như thế nào ở đây!"

      Tống Mạc khinh thường, "Tùy ."

      Dứt lời, "Bùm" tiếng đóng cửa lại, ngăn quý phụ mặt trắng bệch ở ngoài cửa.

      ghế sa lon, tiếng khóc của Tần Ngu ít, vú Trương liên tục ngồi ở bên người của trấn an .

      Tống Mạc mặt chút thay ngồi xuống bên cạnh Tần Ngu, "Đêm khuya mà tôi còn bị người điên mắng trận, hài lòng chưa?"

      Chương 58: Tắm Cái Rồi Ngủ

      Vẻ mặt Tống Mạc chút thay đổi ngồi xuống bên cạnh Tần Ngu, "Đêm khuya mà tôi còn bị người phụ nữ điên kia mắng chửi cho trận , hài lòng chưa?"

      Tần Ngu trợn to hai mắt nhìn Tống Mạc, ngân ngấn nước mắt, bộ dạng giống như muốn khóc, muốn có bao nhiêu uỷ khuất có bấy nhiêu, khiến cho mọi nhìn vào đều muốn thương xót.

      sợ hãi lôi kéo áo choàng tắm của Tống Mạc, " Giang Nam, em sai rồi, tha thứ cho em có được hay ? đừng giận em nữa có được hay ?"

      Tống Mạc liếc mắt nhìn Tần Ngu, mặc dù giọng vẫn lạnh như băng giống trước, nhưng vẻ mặt hoà hoãn ít, "Tôi phải là Giang Nam của ."

      Tần Ngu chớp chớp mắt lo lắng, miệng méo xệch, nước mắt lại lần nữa chực trào ra, nhào vào trong lòng Tống Mạc, ôm chặt lấy cánh tay của , " Giang Nam, cần Tiểu Ngu Nhi nữa sao? huhu..."

      Toàn bộ nước mắt, nước mũi của dính hết lên áo choàng tắm của Tống Mạc, mà Tống Mạc là người có bệnh thích sạch rất nghiêm trọng. Bây giờ trơ mắt nhìn người phụ nữ này hết lần lại lần cọ nước mắt nước mũi lên áo choàng của , lại còn ngừng động tác lau nước mắt nước mũi, sắc mặt của thể dùng hai chữ khó coi để hình dung nữa rồi.

      Nhìn người phụ nữ ở trong lòng càng ngày càng khóc lớn hơn, thực muốn đem ném qua cửa sổ ra ngoài.

      Nhất định là bị điên, nên khuya hôm nay mới suy nghĩ mà đưa về nhà, người phụ nữ này, quả thực là ông trời phái tới để hành hạ .

      Vú Trương nhìn được nữa, đẩy Tống Mạc, "Thiếu gia, cậu hãy vài lời ngon ngọt để dỗ dành ấy ."

      lời ngon ngọt? Chân mày của Tống Mạc nhíu lại, lớn như vậy rồi mà còn chưa có lời ngon tiếng ngọt với ai đâu, lời ngon ngọt? Đó là cái gì vậy .

      "Thiếu gia, nếu cậu , vậy đêm nay chúng ta cũng đừng nghĩ mà ngủ được." Dđienn damn leie quyýdon

      Tống Mạc rủ con mắt xuống suy tư lát, có chút khó chịu giơ tay lên cao, giơ lên giữa trung, rồi chần chừ lúc mới hạ xuống đỉnh đầu Tần Ngu, nâng mặt từ trong ngực của mình lên, nhìn khuôn mặt nước mắt nước mũi tèm lem, khoé môi kéo căng, khó khăn nở ra nụ cười có thể gọi là dịu dàng, "Bảo bối, đừng khóc nữa, ngoan, việc đó... ." Tống Mạc nghiêng đầu, giống như là tìm từ ngữ thích hợp để diễn đạt, "Tắm cái rồi ngủ ."

      Tần Ngu mở to hai mắt, Giang Nam hình như rất lạ, nhưng mà thấy thái độ của dịu dàng hơn, còn hung dữ như vậy nữa, nên mới gạt nước mắt , nín khóc mỉm cười.

      Nụ cười mặt của Tống Mạc trong tích tắc liền biến mất, khôi phục lại vẻ mặt như cũ, vỗ tay cái với vú Trương, "Được rồi, vú Trương, việc giải quyết xong, bây giờ vú có thể đưa ấy tắm rửa ."

      ------

      Khách sạn sang trọng. Dđienn damn leie quyýdon

      Mới vừa vào cửa phòng, mới vừa rồi còn nằm giả làm người chết trong lòng Cố Thành, xác chết Cố Uyển Uyển đột nhiên vùng dậy, từ người Cố Thành nhảy xuống, chân nhanh nhẹn đạp vào cửa, tay mạnh mẽ thô lỗ đem người đàn ông dựa vào tường, đến đây áp sát vào vách tường hoàn mỹ.

      Trong phòng tối thui, ánh sáng duy nhất trong phòng là ánh trăng ngoài cửa sổ, mờ nhạt chiếu lên mặt Cố Uyển Uyển, Cố Thành rủ mắt xuống, người phụ nữ ngước cái cằm nhọn lên trong tầm mắt, ánh mắt của mê ly lại chói mắt, giống như chấm giữa đêm khuya, mà khẽ ưỡn cao bộ ngực lên, lộ ra cảnh xuân trí mạng như vậy trong bóng đêm u tối, làm cho người ta điên cuồng.

      Trong lòng Cố Uyển Uyển tràn đầy vui vẻ nhìn bóng dáng có chút mơ hồ ở trước mắt, vui sướng trong lòng quả thực là cuồn cuộn như nước sông, cũng thể ngăn cản được, thầm mến học trưởng nhiều năm như vậy, giờ phút này ở trong vòng tay . thế giới này quả thực có chuyện gì khiến vui vẻ hơn chuyện này.

      giây sau, đem niềm vui trong lòng biến thành hành động thực tế, nhón chân lên, hung hãn phủ lên môi mỏng của Cố Thành.

    4. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 59: Mãnh Mẽ Như Vậy

      Cố Thành từng gặp qua ít phụ nữ chủ động, các xinh đẹp, các mị hoặc, các phong tình vạn chủng, lại chưa từng gặp mạnh mẽ như vậy, hàm răng của , đụng vào môi rất đau.

      Đừng xem nghề nghiệp của Cố Uyển Uyển như tiểu thư, cả ngày ôm cuộc sống của con người, nghiên cứu nguồn gốc, này, so với Tần Ngu còn muốn thuần khiết hơn, nụ hôn đầu tiên của Tần Ngu là vào bốn năm trước, mà , tại mới tiến hành.

      Lần đầu tiên, động tác khó tránh khỏi vụng về.

      Nhưng mà, lúc miệng của Cố Thành bị lăn qua lộn lại hề kỹ xảo gặm cắn, suy nghĩ, trong đầu này có nhân , đây là hôn môi sao, giống gặm trái táo hơn.

      Cuối cùng thể chịu được, động tác nhàng ôm Cố Uyển Uyển, chống đỡ thân thể của dựa vào tường, cánh tay chống đỡ ở tường, cái tay đặt lên cằm của , giam cầm ở trong ngực của mình, cằm hơi thu nhọn lại, khóe môi khẽ nhếch, trong ánh mắt lộ ra cỗ cân nhắc đến vui vẻ, giọng trầm thấp dễ nghe, "Em biết hôn là sao à? Đừng với tôi, đây là lần đầu tiên hôn nha. "

      Khuôn mặt Cố Uyển Uyển ửng hồng như bị đảo qua đảo lại chảo lửa, từng trận nóng lên, khẽ ngượng ngùng gật đầu, khẽ nâng mi mắt vụng trộm nhìn về phía khuôn mặt đối diện, "Uh, học trưởng, nụ hôn đầu tiên của người ta là giữ lại cho ."

      Học trưởng? Cố Thành nhướn mày, cái từ này, phải là lần đầu tiên , cũng biết học trưởng trong miệng kia là ai, nhưng cảm giác mình cũng cần thiết biết , dù sao đến ngày mai, từng dòng người đường lớn, bọn họ chỉ là người xa lạ ngủ dậy trễ mà thôi.

      Đáy lòng hiểu , quyến rũ nhếch khóe môi, bộ dáng lưu manh, lại lộ ra vẻ đẹp trai cưỡng được, cánh môi rơi vào khóe môi Cố Uyển Uyển, tà mị mở miệng, "Em cần , tôi dạy cho em."

      Dứt lời, lập tức nghiêng đầu, môi mỏng liền chuẩn xác đặt lên môi .

      Phụ nữ hấp dẫn đàn ông nhất, cũng phải là kỹ xảo của , mà là lưu loát của , ngây thơ của , đối với Cố Thành từng có nhiều phụ nữ mà , lại càng như thế.

      Tựa như giờ khắc này, Cố Uyển Uyển hé mở môi, đưa cánh môi mềm mại của chính mình lên, trằn trọc gian nan, cảm giác chào đón nồng nhiệt như thế này, làm cho *, hương thơm ngọt ngào, hòa với mùi rượu nhàn nhạt, mỗi lần xâm nhập, đều làm cho run rẩy ngừng, loại cảm giác này, tuyệt vời đến cực điểm.

      Cố Uyển Uyển cũng là * ở trong đó, trước kia từng vô số lần nghĩ tới, hôn môi là cảm giác gì, xem qua những thứ kia trong tiểu thuyết ngôn tình , hôn môi như là ngồi cáp treo, hôn môi như là giẫm lên đám mây, lúc hôn môi, ngươi nghe thanh của côn trùng kêu, tiếng chim hót, ngươi nghe tiếng gió ở bên tai của ngươi nhàng thổi lướt qua, ngươi nghe thanh hoa nở.

      Giờ khắc này, chỉ nghe được tiếng tim mình đập, từng phát từng phát, dùng sức nhảy lên trong lồng ngực của , chỗ đó, tiếng sấm vang động.

      nhắm mắt lại, đắm chìm vào thời khắc tốt đẹp này, đầu óc trống rỗng, khí lực toàn thân như bị rút sạch, muốn đưa tay bắt lấy cái gì, nhưng lại giống như trôi lơ lửng ở biển, chỉ có thể dùng sức ôm cái cổ của , người, chỉ còn lại cảm giác giống như lửa thiêu, hiểu sao, nhiệt lượng làm cho muốn càng nhiều.

      đột nhiên cường thế bá đạo, nhưng lại làm cho có chút mâu thuẫn.

    5. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 60: Từng Bước Trầm Luân

      Dường như là theo bản năng, muốn cuộn mình rút lui, nhưng người đàn ông lại những lời ấm áp vào bên tai , nhàng chà xát, giống như là hướng dẫn vậy, "Ngoan ngoãn, buông lỏng, làm theo tôi."

      bức tường lạnh giá như băng, thân thể lại nóng như lửa, cảm giác như giữa hai tầng băng và lửa.

      Lúc mồ hôi đầm đìa, người đàn ông ôm vào trong giường lớn, thân thể đè lên .

      Hơi thở đặc biệt thuộc về người đàn ông rất dễ chịu, có mùi thuốc lá nàng quanh quẩn bên người , làm cho nhiệt độ cơ thể ngừng tăng cao, nóng đến doạ người, theo hướng dẫn của , từng bước theo kịp tiết tấu của , từ từ xâm nhập, mỗi bước thăm dò đều tốt đẹp khiến cho người nào có thể tự kiềm chế được.

      Trong bóng đêm cứ như vậy quấn quýt si mê, ta hết sức dịu dàng, tuỳ ý rong ruổi trong cơ thể .

      lần lại lần, cho đến khi còn sức lực nữa.

      --- ---

      Trong khu dân cư hạng sang.

      Trong phòng có bật đèn, bên trong tối như mực, lộ ra hơi thở im lặng chết chóc.

      Lê Nhược nằm cái giường lớn, giống như con cá sắp chết khô vì thiếu nước, mấy sợi tóc rối quấn quanh ở cổ, hốc mắt đỏ hoe, nước mắt lăn dài má, từng giọt từng giọt rơi xuống giường thấm ướt mảng gối.

      Trong tay nắm chặt chiếc băng ghi hình, gân xanh mu bàn tay nổi lên có thể thấy được lực nắm lớn như thế nào, dường như muốn bóp nát vật kia ở trong tay, trong đôi mắt xinh đẹp ra vẻ hận thù và tuyệt vọng.

      Ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, "Cốc cốc cốc, cốc cốc cốc." Ban đêm ở đây, có vẻ đặc biệt quỷ dị.

      Lê Nhược vẫn bình thường như nghe thấy, im hơi lặng tiếng nằm giường, nhúc nhích, nhưng mà khẽ trợn to mắt lên, bán đứng cảm xúc nội tâm sôi trào của .

      Tiếng gõ cửa trở nên dồn dập hơn, giống như những hạt mưa liên tục rơi cánh cửa.

      Lê Nhược hít hơi sâu, bàn tay run rẩy lau nước mắt, chống người ngồi dậy khỏi giường, từng bước từng bước về phía cửa, vẻ mặt trở nên khát máu, trong bóng tối khiến cho người ta phải hoảng sợ.

      Cửa mở ra, toàn thân người đàn ông mang theo khí lạnh và mùi rượu đứng ở cửa, đôi mắt đen nháy mang theo vẻ sung sướng.

      "Như thế nào, mời vào sao?" Trong đêm tối, người đàn ông cười mở miệng .

      Lê Nhược mặt chút thay đổi nhìn khuôn mặt của người đàn ông, nghiêng người sang bên, trong bóng tối, người đàn ông thấy vẻ nguy hiểm trong mắt .

      "Sao lại bật đèn lên?" Thẩm Ngạn tự nhiên đưa tay nhấn công tắc bật đèn lên, trong nhất thời ánh đèn bừng sáng lên, lại có chút chói mắt.

      Ngồi xuống ghế sofa, trong lòng tràn đầy vui vẻ nhìn người phụ nữ, "Muộn như vậy tìm có chuyện gì?"

      Lê Nhược ngước mắt lên, khóe môi đột nhiên nhếch lên, ra chút ý cười lạnh lẽo thê lương, " xem có chuyện gì được?"

      Niềm vui sướng đến bất chợt khiến cho đầu óc Thẩm Ngạn bị u mê, ta phát khác thường của Lê Nhược, đưa tay gối sau đầu, từ từ dựa người vào sofa, vẻ mặt thong thả liếc mắt, " đoán, em đồng ý gả cho ."

      Đúng như lời của Tống Mạc, Lê Nhược nhất định tìm tới ta, cũng nhất định gả cho ra, ta từ đầu tới cuối đều rất tin tưởng.

      Sắc mặt Lê Nhược chợt trở nên đáng sợ, khi nghe được ba chữ "Gả cho " trong chớp mắt giống như người bị điên nhào tới bóp chặt cổ của Thẩm Ngạn, nước mắt bất ngờ tuôn trào trong hốc mắt, tay của ngừng siết chặt, giờ phút này, chỉ muốn giết chết ta thôi.

      "Gả cho ? nghĩ rằng Lê Nhược tôi gả cho người chỉ vì muốn đoạt được tôi mà năm lần bảy lượt sử dụng thủ đoạn hạ lưu sao!"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :