1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Dục Ái (H, NP) - Đào Thất Thất (Truyện Box Vip - Hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. Hà Linh

      Hà Linh Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      565
      Được thích:
      6,084
      haha eo ơi, mình múa rìu qua mắt thợ @fic rồi :)))))))))))
      có làm luận văn gì gì đó chắc tui qua nc ngoài làm rồi về VN quá, chứ chán VN lắm rồi
      nếu có dính vị nào ở cấp TS và PGS, tôi báo trước để nhờ trước lót đường nhé ;)
      phuthuykembong17bornthisway011091 thích bài này.

    2. Hà Linh

      Hà Linh Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      565
      Được thích:
      6,084
      @LạcLạc bao h xong 1 bộ, tôi để phần chữ kí thi bựa với haha
      @luongnhu96 hi vọng bạn thấy ruby đáng giá để đọc H trong này :dai ca:
      CHƯƠNG 14 – LẠI MÂY MƯA
      Editor: Hà Linh

      Lại bị Hạc Nhiệt Thương ném lên giường, Uyển Đinh Tích ra sức giãy dụa, nhưng sức nàng dường như chỉ vô lực so với sức mạnh của .

      Rất mau, cái cảm giác tê dại lạnh run quét qua toàn thân, chiếc chăn người nàng bị rút ra hất xuống dưới, những ấn kí chói mắt loang lổ đùi, ngực lộ ra ngoài, những điểm mẫn cảm của nàng rưng rưng phập phồng trước mắt .

      Hai chân bị tách ra rộng, hai tay bị trói lại đầu, đôi môi đào và bầu ngực tròn mềm đều bị chiếm giữ, mà nàng lúc này, tựa như món ăn bàn, đợi chủ nhân nhấm nháp. Chợt giật mình, cái cảm giác bất lực bao phủ toàn thân, nàng dần mất kiểm soát với bản thân. Tại sao? Trời ơi, điều gì xảy ra?

      Tuy rằng trải qua lần rửa tội tình dục, nhưng nàng chỉ như kẻ mới hé mở ra tấm màn tình dục sơ khai, xấu hổ khiến mặt nàng đỏ lựng. Màu đỏ ấy lan từ mặt nàng xuống cổ, xuống ngực rồi đùi. Cảm giác xấu hổ khiến nàng muốn bỏ chạy, nhưng cơ thể bị ghim lại nhúc nhích được.

      cần… Ô ô…”

      nghe thấy lời cầu xin của nàng, vì trong giờ chỉ còn thú tính và dục tính, hai thứ bản năng mạnh mẽ nhất chiếm ngự mắt . lần lại lần ân ái, mặc dù cửa tử cung của nàng ngập chất lỏng trắng đục ấy nhưng dục vọng quá lớn khiến vẫn mài miết lấy hang động ấm nóng ấy, cho tới bây giờ, cảm giác được cái miệng trong cùng mút với lực mạnh nhất, chặt nhất, thành thịt non mịn chuyển động xoắn lại, biết nàng đến cực hạn rồi. Nhìn xuống khuôn mặt mê tình phát ra tiếng rên khàn khàn sau những tiếng hét lên đỉnh, nàng kiệt sức đến mức để mặc cho biến mình theo các tư thế, cũng còn sức phản kháng, nàng cần phải ngất để tránh cái khoái cảm cực hạn này. Đau lòng, đành rút thanh thép nóng ra để bức bách nàng nữa.

      mềm ôm vũng nước Uyển Đinh Tích lên dỗ dành: “Tích nhi, ta ngươi. Ta muốn điều gì ta phải có được điều ấy. Ta nguyện cả đời này buông tay ngươi ra. Sau này ngươi ngoan ngoãn ở lại bên ta, ta thề, cả đời chỉ mình ngươi mà thôi.”

      Hôn theo những giọt nước mắt mặt nàng, tiếp: “ cho nàng làm quân kỹ cũng là hù dọa nàng thôi. Gia Đê thành bị phá là việc phải làm để thống nhất thiên hạ, đừng trách ta cũng đừng trách Thích Hồn quốc. Đến những trung thần vì cứu ngươi mà chết, cố quên , cái chết của bọn họ là có ý nghĩa, có ngươi, chẳng phải họ sớm ở cửa thành tự vẫn, phải sao?”

      Thấy nàng có phản ứng nào, nhéo nhéo mũi nàng: “Thế nào, công chúa của ta, sao nàng gì?”

      Uyển Đinh Tích biết, Hạc Nhiệt Thương có lý, có triều đại nào thay đổi mà có đổ máu đâu? Lịch sử lúc này phải suy xét là đúng hay là sai. Nàng chỉ cảm thấy bàn chuyện này với kẻ khác phái trong trạng thái trần trụi là điều tự nhiên mà thôi, mà cũng muốn tỏ vẻ là nàng có thể chấp nhận .

      Nàng nâng lên đôi mắt đẹp chớp chớp nhìn , nếu như làm cho thả nàng đúng là chuyện tưởng. Nhưng ngoài tự do ra, nàng chẳng cần gì cả.

      Lại trừng mắt nhìn , Hạc Nhiệt Thương thấy thú vị, vùi vào môi nàng. Cho tới khi nàng thở nổi, víu vào vai để tách ra, mới thấy thỏa mãn.

      “Thích ta hôn ngươi sao?” Hạc Nhiệt Thương sắc sắc nhìn Uyển Đinh Tích, đùa giỡn nàng, xem nàng thẹn thùng kiều mị, ngờ là việc thú vị đến thế.

      Uyển Đinh Tích vì bị cướp mất khí nên não phản ứng chậm, mơ mơ màng màng gật đầu.

      Hạc Nhiệt Thương vô cùng hưng phấn, áp chặt nàng hơn, càng ra sức khiêu khích nàng, muốn nàng triền miên hơn nữa.

      Mãi đến sáng ngày thứ hai, khó khăn lắm mới rời khỏi miếng nhu hương trong lòng kia để vào thượng triều.

      Điều thêm người bảo vệ cho nàng, Hạc Nhiệt Thương mới dám rời khỏi phòng. Mẹ kiếp, đường vào hoàng thành sao xa xôi thế? Buổi chầu hôm nay sao dài như thế?

      Lòng vừa nóng vừa hưng phấn nghĩ về cảm giác chật chội ướt át trong phòng ngủ kia.
      CHƯƠNG 15 – THÁI TỬ ĐỘNG TÌNH
      Editor: Hà Linh

      biết vì sao cơ thể lại khô nóng, bứt rứt đến thế, Uyển Đinh Tích khó chịu tỉnh lại, phát mình bị tắm rửa sạch , quanh người quấn qua loa bộ đồ lụa đỏ, nằm rũ chiếc giường màu vàng lớn.

      Chung quanh lạ hoắc, chứng tỏ đây phải là phủ tướng quân.

      Màu vàng ư? Ta ở trong cung?

      “Tích Tích, nàng tỉnh rồi sao?”

      Nàng thấy Chuyên Tôn Diệc tiếu tiếu di về phía giường của nàng, ưu nhã ngồi xuống. cũng mặc bộ quần áo lụa màu đỏ, cúc ngực tháo bung vài nút lộ ra vòng ngực tinh tráng.

      Uyển Đinh Tích giật mình mở miệng, hoảng hốt khi phát ra giọng của mình nũng nịu ngọt ngấy lạ lùng: “Đây là phủ thái tử…?”

      “Tích Tích của ta thông minh.”

      Chuyên Tôn Diệc vuốt ve hai má phiếm hồng của nàng.

      “Tích Tích, vì nàng, ta muốn cùng Hạc Nhiệt Thương ân đoạn nghĩa tuyệt, nhưng xem ra, như thế quả là bất lợi quá lớn cho Thích Hồn quốc. Chi bằng, nàng nguyện ý theo ta để còn cớ kéo nàng về mà phản quốc nữa, nàng xem, như thế có phải thuận cả trăm đường hay ?”

      Dừng lại chút, :

      “Tích Tích, nàng nghe ta đây, nàng có muốn trở thành đương kim hoàng hậu của Thích Hồn quốc ta ?”

      Uyển Đinh Tích biết Chuyên Tôn Diệc lúc này là tình hay giả vờ, nhưng là, qua bao nhiêu biến cố, nàng quyết thể dễ dàng tin vào kẻ nào được.

      Chuyên Tôn Diệc thấy Uyển Đinh Tích suy tư, lại thuyết phục nàng hơn: “Ta bức bách nàng phải theo ta, ta giống tên thô lỗ Hạc Nhiệt Thương đó. Nhưng ta muốn nàng biết , có thể sủng nàng đến đâu chăng nữa, ta có thể sủng nàng gấp nhiều lần hơn thế.”

      Luôn suy nghĩ cân nhắc, Uyển Đinh Tích vẫn muốn cho đạt được ý đồ, nhất quyết ra suy nghĩ của mình: “Thái tử, ngươi nắm ta trong tay rồi đấy thôi, chỉ cần ngươi cho ta được tự do, ta đều nhất nhất theo ngươi.”

      Tấm thân xử nữ đều cho Hạc Nhiệt Thương, Uyển Đinh Tích tâm ý nguội lạnh. Nếu như có thể dùng thân thể để đổi lấy tự do, há chăng, nàng lỗ vốn quá lớn rồi.

      , Tích Tích, bản thái tử thả ngươi . Nếu như ngươi đồng ý theo ta, ngươi trở thành Thích Hồn hoàng hậu; nếu ngươi theo ta, hãy chờ xem, ta đem ngươi cho trăm vạn quân lính lăng nhục.” Chuyên Tôn Diệc hung tợn .

      Uyển Đinh Tích nghe được trong lòng run sợ, nàng cực kỳ sợ hãi; chỉ Hạc Nhiệt Thương thôi nàng thể chịu đựng nổi, trời ơi, trăm vạn binh lính? Khác gì tứ mã phanh thây?

      Nhìn thấy sắc mặt e ngại của nàng, Chuyên Tôn Diệc cũng thoáng nhu hòa: “Tích Tích ngoan, ai dám với ta cả, ngươi muốn gì ta đều có thể đáp ứng, trừ việc thả ngươi thôi. Từ ngày đầu chúng ta gặp nhau, định mệnh của ngươi nằm trong tay ta rồi. Có những thứ cho dù ta cần, ta cũng cho kẻ khác dùng chung, cho nên, cứ yên tâm bên ta, ta đem ngươi cấp cho bọn quân lính sa trường đâu.”

      “Có phải ngươi cảm thấy nóng bức trong người ?” Chuyên Tôn Diệc cúi sát tai nàng thầm.

      Nháy mắt, Uyển Đinh Tích toàn thân chấn động. Nàng gian nan khắc chế bản thân, phát ra tiếng rên kiều: “Ngươi hạ dược?”

      Tuy rằng đối với việc quan hệ nam nữ nàng chỉ mới biết qua, nhưng trong những lần du lịch trước đây, nàng cũng thu thập được khá nhiều kinh nghiệm để phòng thân, hiển nhiên nàng hiểu rằng, việc bị hạ dược là do nam nhân Thích Hồn quốc muốn tìm cảm giác hưng phấn, muốn đùa bỡn cực độ.

      “Tích Tích, ta bức ngươi. Nhưng nếu là ngươi chủ động câu dẫn ta, ta nhất định từ chối. Ha ha!”

      Uyển Đinh Tích cố nén cảm xúc hưng phấn như những đợt thủy triều trào lên theo gió, cố tránh xa Chuyên Tôn Diệc – kẻ khác phái duy nhất trong phòng.

      “Ân~”

      Uyển Đinh Tích nhịn được phát ra tiếng

      Chuyên Tôn Diệc đau lòng nhìn nàng, mau chóng qua ôm nàng: “Tích Tích, đừng chịu đựng nữa, loại thuốc kích dục Lửa cháy băng môi này có tác dụng khủng khiếp, thời gian liên tục kéo dài, hơn nữa nếu có nam tử gần gũi ân ái nguy hiểm đến tính mạng. Ta thực tình phải muốn đùa bỡn ngươi, chẳng qua ta bức ngươi, chỉ có thể cho ngươi chủ động hiến thân, chỉ lần này thôi. Theo ta , ta thương ngươi suốt đời…”

      “Ô ô…” Uyển Đinh Tích khống chế được khóc rộ lên, nàng thầm nghĩ cứ như vậy mà buông xuôi , trời ơi, tại sao số kiếp cứ đày đọa nàng vào những chuyện như thế?

      Hôn theo những giọt nước mắt của nàng, Chuyên Tôn Diệc nghĩ đến việc nàng rơi lệ vì nhục nhã, cứ nghĩ rằng dược lực quá mạnh, khiến nàng động tình, làm chịu nổi.

      Lập tức tháo bỏ xiêm y của chính mình, lao vào Uyển Đinh Tích mê man kéo kéo đũng quần để ma sát chỗ ngứa nhất, khiến nàng giật mình hoảng hốt: “ cần… Ô ô… Thái tử, van ngươi ta cho ta…”

      “Đừng khóc, Tích Tích ngoan nào, ta giải độc cho ngươi. Ngoan.”

      Vội vào kéo quần áo người nàng xuống, lộ ra dán vẻ hoàn mỹ, Chuyên Tôn Diệc hít sâu hơi, nén dục vọng bùng lên ở háng xuống, mang theo ôn nhu mơn trớn lên vành tai, xương quai xanh, đầu ngực của nàng.

      Dục hỏa bùng lên nhanh chóng như đợt triều mạnh nhất, trào qua bãi cát thấm đẫm khe đùi, Uyển Đinh Tích bị đẩy đến lối thoát duy nhất.

      Nàng chủ động đón nhận cái hôn ướt át của Chuyên Tôn Diệc, khiến càng thêm hưng phấn, cứng rắn, mạnh mẽ và nơi áp vào bụng dưới nàng nóng rực lên.

      “Ân ~ ta muốn ~ ân ân ~”

      Lời dâm đãng ướt át bầy nhầy khống chế được, tràn ra theo hai cái miệng nhắn hồng hồng của nàng, nàng khó chịu day day nơi ấy theo bàn tay lần mò xuống, lúc cơ thể như lửa đốt, lúc lạnh toát, khiến nàng bị hút đến chỗ nóng rực phả ra mời gọi kia.

      Chỉ cần nàng dựa sát vào , cơ thể nàng được cái ấm bao phủ, chỉ cần hơi tách ra, cái cảm giác lạnh như băng tuyết lại quét qua thân thể nàng.

      Thấy Uyển Đinh Tích động tình như vậy, hai mắt tối lại, đỏ ngầu, mút môi nàng mạnh, khi nàng trúc trắc phối hợp, thú tính của bộc phát, dẫn dắt linh hồn.

      Uyển Đinh Tích bị hôn đến mù trời tối đất, nhưng mà chỗ khô nóng đó vẫn thèm khát cài gì đấy, nàng biết nó là gì, đôi mắt mê ly của nàng nhìn , nỉ non: “Diệc, Diệc…. mau… mau cho ta ~ “

      xong, cũng biết bản thân mình phải làm gì để cản cái luồng khí nóng trực trào ra khỏi cơ thể, cái cảm giác trống rỗng khiến nàng khó chịu, tay nàng xấu hổ lần theo mép đùi, ve vuốt chỗ trơn trượt ướt sũng ấy để giảm bớt cảm giác thèm khát.

      “Nga? Tích Tích, nàng muốn gì nào?”

      Chuyên Tôn Diệc đau, căng, trướng đến vã mồ hôi, nhưng vẫn cố ý khiêu khích, trêu chọc nàng.

      “Ô ô… ta muốn ngươi, ta muốn ngươi…”

      Uyển Đinh Tích khó chịu, nước mắt lưng tròng cầu xin , nhìn nàng đáng thương đến mức hận thể mạnh mẽ cứng rắn thúc thẳng cú mạnh nhất, gọn nhất, lút đến cán vào sâu trong chỗ trơn trượt kia.

      Chuyên Tôn Diệc bắt lấy ngón tay của nàng vẽ loạn chỗ ấy, phát ra nó ướt đầm đìa từ bao giờ. muốn trêu nàng thêm lúc nữa: “Aiza, Tích Tích của ta, sao nàng nhanh đến thế, ướt đẫm rồi kìa, tiểu dâm vật của ta… ha ha, ta ngày ngày khiến cho ngươi đê mê, khiến cho ngươi … ưm… Ha”

      Phốc.

      Ôi, chết tiệt. Sao nàng chật đến thế.

      ôm chặt eo nàng, cả người cứng ngắc.

      “Tích Tích, ngươi chật quá… chẳng phải Hạc Nhiệt Thương khai qua sao. Ngoa, nghe ta, thả lỏng nào.”

      Uyển Đinh Tích có nghe gì, chỉ thấy mới vào có lưng chừng mà cứ chập chờn ở đó, chỗ khác của nàng mở miệng kêu gào tiến đến để mút lấy, giữ ở trong đó lâu. Ôi, nàng xoay xoay eo để cắn lấy nhiều hơn, nhưng vật thô to kia trướng quá, khiến nàng căng rạn ra mà nó thể nhồi vào hơn được.

      “Ô ~ ô ~”

      “Tích Tích, ngoan, đừng nhúc nhích, thả lỏng nào, nha, ngươi thả lỏng ta mới có thể tiến vào được… nha”

      Phát cái miệng nhắn của nàng co giãn ra, mở rộng, Chuyên Tôn Diệc bắt lấy cơ hội, đâm mạnh đến sát cán, đập cả nhân sinh vào dòng nước chảy xuống, phát ra tiếng bách bách.

      “Ha~ Ân ~”

      Tuy rằng rất đau, nhưng tràn ngập trong các thớ thịt của nàng là cảm giác khoái cảm, nàng càng phối hợp cùng Chuyên Tôn Diệc, hai bộ ngực phập phồng ma sát lẫn nhau, nước miếng dây dưa chảy xuống cổ, thỉnh thoảng phát ra tiếng phách phách lớn.

      Nàng vong ngã hưởng thủ, toàn thân rung động mất hồn, hô hấp khó khăn, cứ như nàng lạc vào vùng mây mù, mặc dẫn lối bằng những cú thúc mạnh, nhanh và gọn.

      Chuyên Tôn Diệc trong mắt chỉ còn nàng, chỉ còn thấy những ngày nàng dưới thân mà rên rỉ, dưới thân mà co bóp phập phòng đón nuốt . muốn chính bản thân mình cường bạo nàng, vì thân thể mềm mại ấy, chỉ hơi miết tay cũng hằn lên những vết đỏ mà màu da phấn hồng sau lần lên đỉnh cũng hòa hết được. Nhưng mà tên Hạc Nhiệt Thương kia, kẻ nhanh chân đến trước kia, thể kém ván được. Ta in dấu người nàng mạnh nhất, đậm nhất, để bất cứ lúc nào nàng cũng giữ cảm giác căng trước tê dại, để mỗi cử động nàng cũng thấy ta ở trong nàng mà ngự trị. nghĩ.

      Nữ nhân trong lòng , trước khi gặp nàng, hề có giá trị. Nhưng vì nàng, có thể hai tay dâng trọn ngôi vị hoàng hậu, bất chấp luật lệ quốc gia. Chỉ có nàng mới được phép sánh đôi cùng .

      Mải miết cắm rút trong cơ thể nàng, Chuyên Tôn Diệc bắt đầu thay đổi tư thế để nàng cảm nhận được những đỉnh cao khoái cảm mới, cho nàng nằm bàn, hay chân ngọc bắt lấy hông chặt, hai tay với lấy bầu ngực đỏ ửng, hạ thân tìm được vị trí thích hợp, thúc thẳng những cú dứt khoát lút cán.

      “A A A … ~ ưm ~ ân A A “

      Còn cao trào, Uyển Đinh Tích cái nút to kia bật ra ngoài, khiến hạ thân trống rỗng, rồi nhồi mạnh vào, ngập đến tử cung. Nàng hai tay với lấy hai mép bàn để giữ mình bị đẩy ngã, bộ ngực bị miệng vừa day vừa mút.

      Đây có phải là dục tiên dục tử ? Nàng nghĩ thầm

      Chuyên Tôn Diệc cứ như sa chân vào ma túy, ăn nàng đến nghiện, thử mọi tư thế, ra sức giải độc Lửa cháy băng môi – loại cường dược kích dục này, nữ nhân phải 3 lần đạt cao trào mới có thể giải được. Mặt khác, loại này được dùng cho thanh lâu, để hầu hạ cùng lúc 3-4 tên nam tử.

      Còn với Chuyên Tôn Diệc, tự tin rằng mình cũng có thể giải được cho nàng, có thể sau 3 lần lên đỉnh chưa chắc buông tha cho nàng, đúng thế, Tích Tích à, đây là “Trừng phạt” nhé!

      biết, đêm nay Uyển Đinh Tích vô thức, đến ngày mai thức dậy, biết đâu nàng hận cả đời, vì vậy, nhất định cho nàng đêm khó quên.

      Còn tiểu thiên hạ dưới thân , nhiệt tình phối hợp theo những động tác của , tiếng rên rĩ vẫn ngâm nga kiều diễm.
      CHƯƠNG 16 – THA NGỌC BÁU
      Editor: Hà Linh

      “Thái tử gia! Thái tử gia!”

      Người hầu ngừng gõ cửa phòng.

      Chuyên Tôn Diệc đành buông tiểu mỹ nhân trong lòng, hất chăn ra. Đột nhiên giật mình, quay lại nhìn Uyển Đinh Tích, giống như trải qua cả đời mặn nồng với nhau, lòng thương tràn ngập, kéo chăn lại nhàng đắp cho nàng.

      “Thái tử ____”

      được làm ồn. Ngươi dám phá giấc mộng đẹp của bản thái thử sao? Tốt nhất là có lý do nào cấp bách, đừng trách ta…. Hừ”

      Chuyên Tôn Diệc muốn để hồng nhan mê man bị dọa tỉnh, nhà hôn khắp người Uyển Đinh Tích, thèm mặc quần áo, ra gần cửa, để bình phong che gần hết người, nghe tên nô tài chết tiệt kia bẩm báo.

      “Nô tài đáng chết! Nhưng là… Hạc đại tướng quân sau khi hồi kinh, mang quân mã tiến lại đây, còn đả thương vài danh thủ vệ và hộ viện nữa.”

      Kẻ quỳ gối run rẩy kia biết là ngày hôm qua Chuyên Tôn cả thái tử đến phủ nhà người ta đoạt 1 vị nương, người mà ngủ ở trong phòng ngủ của thái tử.

      Người ta là tiểu nương tử mà Hạc đại tướng quân sủng ái, vậy mà Thái tử vẫn đem người đến trộm nàng , lại còn làm cho thủ hạ ở phủ đại tướng hôn mê hết cả.

      cũng lạ lùng, cả hai vị đều là Kim lân Phượng vũ, chỉ dưới 1 người mà cả vạn người, hơn nữa quan hệ cá nhân rất thân thiết, vậy mà trở mặt thành thù chỉ vì nữ nhân thôi sao?

      Chẳng lẽ, đây là hồng nhan họa thủy trong truyền thuyết?

      “Aizz, hồi kinh trở về rồi sao? Mau quá. Lại còn dám đến nhiễu nhương ở phủ Thái tử ta sao? Hừ. Ngươi gọi người, sai Ám vệ đến đây bảo vệ Tích Tích. Có gì sơ suất, các ngươi tự biết rồi đấy… Những kẻ còn lại, theo ta ra ngoài tiếp .”

      “Dạ! Thái tử gia, ngài cần đổi xiêm y sao?”

      “Hửm?”

      “Để nô tài kêu vài tì nữ đến mặc quần áo cho ngài ạ!”

      vào đây? cần. có ta cho phép, cấm các ngươi quấy rầy nàng. lấy xiêm y của ta lại đây. Ta tự mặc lấy. Các ngươi dám đánh thức Tích Tích, hãy xuống địa ngục mà hầu hạ Diêm vương.”

      “Dạ… Dạ.”
      CHƯƠNG 17 – LONG TRANH HỔ ĐOẠT
      Editor: Hà Linh

      “Hạc tướng quân, lâu gặp nha!”

      “CHUYÊN TÔN DIỆC!”

      “To gan, dám gọi tục danh của Thái tử điện hạ.”

      “Ôi chao, sao sao. Bản thái tử đại lượng từ bi, chấp nhặt đâu.”

      “CHUYÊN TÔN DIỆC, ĐEM TÍCH NHI GIAO RA ĐÂY.”

      “Sao vậy? Chính mình bảo vệ được nữ nhân rồi đem trách nhiệm đổ lên đầu bản thái tử ta sao? Bằng chứng đâu?”

      Chuyên Tôn Diệc nghĩ, dù sao cũng trở mặt rồi, có Uyển Đinh Tích là có tất cả.

      Trước đây tưởng rằng mình chỉ nhất thời mê luyến nàng thôi, nhưng bây giờ, muốn dứt ra được nữa rồi. Trước mắt chỉ thấy sở hữu mình nàng mà thôi, thể để kẻ khác cũng được đụng vào nàng.

      Bây giờ cứ đùa bỡn Hạc Nhiệt Thương , làm cho khó chịu, cho bõ tức. Hừ!

      “Đừng có giả bộ nữa. Chính ngươi sai Ám vệ quân đánh hôn mê thuộc hạ của ta, rồi đem Tích nhi cướp . Ngươi đoạt nhân sở ái, xứng đáng làm thái tử ở Thích Hồn quốc.”

      Hạc Nhiệt Thương đỏ mắt đỏ tai trừng mắt nhìn Chuyên Tôn Diệc.

      Chuyên Tôn Diệc hừ lạnh, chê cười, nếu vì nể tình nhiều năm giao tình thân hữu, cũng lại nghĩ rằng bọn họ cùng nhau cống hiến cho tương lai của Thích Hồn quốc, nên mới nể mặt, vậy mà kẻ kia lại còn biết điều. Còn dám chỉ trích . Hạc Nhiệt Thương, ngươi quả biết tốt xấu.

      “Bản thái tử ta xứng làm người đứng đầu? Vậy Hạc Nhiệt Thương ngươi xứng sao? Hừ. Ngươi muốn tạo phản?”

      Chuyên Tôn Diệc ôn hòa trả lời.

      “Ngươi!”

      Hạc Nhiệt Thương giận đến khó thở, lòng lo sợ rằng Uyển Đinh Tích sau khi bị Thái tử lăng nhục, bị ném cho bọn cẩu thuộc hạ.

      Thái tử quá thâm sâu, thể tin được. trước đây chỉ đùa bỡn nữ tử lần, sau đó liền đem tặng cho thuộc hạ, điều này khiến Hạc Nhiệt Thương thực sốt ruột lo lắng cho vận mệnh của Uyển Đinh Tích.

      “Hạc đại tướng quân, ngài chớ nên vì nữ tử mà bỏ quên mất địa vị gây dựng bao năm của mình.”

      Quản gia đứng bên cạnh nhanh miệng giải hòa cho 2 người. Mặc dù biết chủ tử của mình đoạt nữ nhân của kẻ khác, nhưng là, ở Thích Hồn này, vốn coi trọng nữ nhân, mà lại để kẻ hồng nhan họa thủy tác quái như trong truyền thuyết sao?

      Còn người của Hạc Nhiệt Thương, mặc dù ở dưới phủ tướng, ở sa trường, Hạc đại tướng quân to bằng trời, nhưng, bọn có bao giờ nghĩ đến hai chữ Tạo phản đâu. khi thái tử nghĩ về họ như thế, cho bọn họ cái tội danh như thế, có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa sạch được nỗi oan nhục.

      Bọn họ chỉ biết nhìn sang Hạc đại tướng quân cầu xin ngài thấu tình đạt lý, đừng để cả địa vị cơ đồ của mình đổ bể dưới tay nữ nhân mà thôi.

      “Chuyên Tôn Diệc, Tích nhi ở đâu? Chẳng lẽ ngươi định đùa bỡn nàng xong rồi đem thưởng cho Quốc quân?” Quốc quân chính là quân đội đóng trong kinh thành, chuyên bảo vệ vua và các hoàng tử. Hạc Nhiệt Thương cực kỳ nóng vội, Uyển Đinh Tích ôn nhu, thân kiều thịt báu như thế, còn lũ Quốc quân thô ráp hung bạo dơ bẩn, làm sao xứng đáng chạm vào nàng?

      “Bản thái tử hiểu ngươi cái gì.”

      Chuyên Tôn Diệc bắt đầu nhớ đến tư vị ngọt ngào của Uyển Đinh Tích đêm qua, thực ra rất muốn khoe khoang rằng đêm qua nàng kiều mỵ dưới thân như thế nào. Trời ơi. Tên Hạc Nhiệt Thương chết tiệt, mau mau cút khỏi đây. Lát nữa phải trở về bên người nàng để mây mưa hồi nữa mới thỏa.

      nghiện nàng mất rồi.

      Ôi. Chết tiệt. muốn trở về phòng ngay lúc này, làm cho vật ôn nhu kia tỉnh lại rồi tiếp tục chuyện đêm hôm qua, cho đến khi nào nàng hôn mê nữa mới thôi.

      cùng Hạc Nhiệt Thương thương lượng. Chết tiệt. Tại sao người nàng gặp trước là Hạc Nhiệt Thương, tại sao người đầu tiên vào nàng cũng là tên cẩu tướng quân này. Tên thô lỗ kia, biết thương hoa tiếc ngọc sao, để lại người nàng nhiều ấn kí, nhiều vết bầm như thế?

      Hai gã đàn ông mè nheo thêm hồi nữa.

      Hạc Nhiệt Thương thấy có kết quả gì, phất tay áo rời .

      Vẫn nhìn theo bóng dáng của Hạc Nhiệt Thương, Chuyên Tôn Diệc cảm thấy vô cùng kỳ quái. Từ khi nào Hạc đại tướng quân lại trở nên dễ tính thế? Nhưng mà lúc này thể suy nghĩ thông suốt được vì mùi hương kia vẫn quẩn quanh ở mũi , khiến háng nóng ran lên. Dù sao khôn ngoan nhất bây giờ là nên phái Ám vệ quân theo Hạc Nhiệt Thương, kẻo lại thiệt hại thêm vài nhân mạng thân tín đắc lực của mình. Là bạn tốt nhiều năm, hiểu rằng, dù rằng bây giờ hai người trở mặt thành thù, nhưng cũng nên ngu đến mức đụng chạm vào điểm mấu chốt của Hạc Nhiệt Thương.

      Aizz, Tích Tích, ta đến với nàng đây.

      Hạc Nhiệt Thương giả bộ ra ngoài nhưng chưa rời . biết, Tích nhi ngọt ngào đến thế nào, khiến kẻ khác thể dừng tay, cho nên, nhìn bộ dáng Chuyên Tôn Diệc như vẫn còn thòm thèm, ăn chưa đủ no, chắc chắn là nàng vẫn còn trong phủ thái tử.

      Chính là biết nàng nằm ở đâu trong hàng trăm cái phòng lớn này. Mà lại nghĩ đến phòng ngủ của thái tử, bởi vì bọn giống nhau, trước đây, muốn nữ nhân làm dơ bẩn tư thất của mình, với bọn đó như là chốn gian thần thánh để tránh bụi đời. Mặt khác, phòng ngủ của Diệc cũng chính là thư phòng, nhất định để Tích nhi vào đó, dù sao tấm thân xử nữ của nàng cũng thuộc về Hạc Nhiệt Thương ta, nàng còn là trinh nữ tay thái tử nữa.

      Nhìn thấy Chuyên Tôn Diệc hướng về phòng ngủ, Hạc Nhiệt Thương sửng sốt, nhưng vẫn nhanh chóng giành trước 1 bước, tiến vào. Chuyên Tôn Diệc bực mình gọi Ám vệ, muốn cùng giao tranh 1 trận.

      Nhưng theo sau chân Hạc Nhiệt Thương vào, 2 kẻ thô lỗ lại khẽ khàng, sợ nàng mê man bị dọa sợ hãi.

      Nhưng mà, hai người phát , giường thấy bóng dáng của Uyển Đinh Tích đâu nữa.

      Chuyên Tôn Diệc thở phào nhõm. Chắc nàng được Ám vệ quân mang cất giấu rồi. Hừ. Lát nữa ta mình chơi đùa với nàng sau. Ha ha.

      “Hạc Nhiệt Thương, ngươi quên rằng bản thái tử ghét nhất người khác vào thư phòng của mình sao?”

      “Tốt nhất đừng để bản tướng quân biết ngươi đem Tích nhi giấu , bằng , đừng trách ta quên tình huynh đệ bao nhiêu năm.”

      “Hạc Nhiệt Thương, đừng trách ta nhắc ngươi trước, tội kinh động đến thái tử là tội chu di cửu tộc đó.”

      “Hừ. Hy vọng là ta đổ oan cho ngươi.”

      “Xem ra, chúng ta đều hài lòng chuyện hôm nay. Người đâu, tiễn khách.”

      cần. Bản tướng quân tự biết rời .”

      Bọn hạ nhân ở dưới nơm nớp lo sợ. Hai vị này như hai vị truyền nhân của Thích Hồn, bên ngoài tuấn mỹ, cử chỉ phong lưu, khí chất phi phàm, địa vị tôn quý, hơn nữa, nhờ có họ dẫn dắt Thích Hồn quốc, mà giờ đây thống nhất thiên hạ.

      Vậy mà giờ đây, hai người quay sang trở mặt thành thù. Thực đúng là long tranh hổ đấu, còn lợi nhân ở nơi nào?
      CHƯƠNG 18 – XE NGỰA
      Editor: Hà Linh

      mê man, cảm giác như có cái gì đó lạ lùng đụng chạm vào thân thể, hạ thân truyền đến cảm giác nhức xót, đau đớn, mắt nhập nhèm buồn ngủ đành phải mở ra. Đập vào mắt nàng là mỹ nam nhân – hồ ly.

      mang đôi mắt tràn đầy tình ý nhìn nàng, nhưng vẫn thấy những tia lạnh lùng.

      ôm nàng trong tay, dựa vào đệm ngồi trong xe ngựa, tay còn lại vuốt ve ngực nàng.

      “Ưm ~”

      “Thoải mái , hửm?” Hồ ly nam này chính là kẻ nàng gặp trong phủ tướng quân. Ôn Hình Phong.

      “Ngươi… ngươi muốn mang ta đâu?” Uyển Đinh Tích muốn đẩy ra, nhưng phát bản thân mình vô lực. Lúc này, luồng trí nhớ của đêm qua ồ ạt chảy về…

      Nàng nhớ chính mình bị xuân dược điều khiển, bày ra những động tác hoang dâm, thốt ra những lời dâm đãng mất kiểm soát.

      Ôi, chỉ nghĩ đến thôi nàng chỉ muốn cắn đứt đầu lưỡi của mình.

      Hình ảnh của Chuyên Tôn Diệc đêm qua cứ dần phóng đại lên trong tâm trí nàng, rong ruổi trong thân thể nàng cả đêm, xâm chiếm nàng, đoạt lấy linh hồn nàng. Ôn nhu mà tàn nhẫn, xé rách nàng đau đớn, sau đó cắn nuốt. thưởng thức nàng, chà đạp nàng, còn bức nàng lời dâm đãng câu dẫn , cầu tiến vào nàng…Ôi… Tại sao có thể làm vậy…

      Nàng còn thứ bảo hộ quý giá nhất. Hết nam nhân này đến nam nhân khác chà đạp lên thân thể nàng. Tại sao vận mệnh lại đưa đẩy nàng, chìm nổi mệt mỏi đến thế?

      Ôn Hình Phong nhìn những giọt lệ mong manh lăn dài gò má nàng.

      vốn định nhân dịp Hạc Nhiệt Thương vào chầu, có mặt trong phủ, muốn cùng nhấm nháp xem tư vị Uyển Đinh Tích như thế nào, ai ngờ bị thái tử giành trước 1 bước.

      Nhìn lén Uyển Đinh Tích dưới mê dược, cùng Chuyên Tôn cả triền miên đêm dài. muốn nàng. Chết tiệt. muốn nàng mạnh, mạnh.

      Thế là, thừa dịp Chuyên Tôn cả cùng Hạc Nhiệt Thương đấu khẩu, nhàng đem nàng trộm ra.

      Xe ngựa giờ đây hướng về phủ Thừa tướng nhanh…

      “Tiểu mỹ nhân, tại sao lại khóc thương tâm như vậy, hửm?” Ôn Hình Phong thuận thế đem vật ôn nhu mềm mại trong lòng áp sát vào người mình. Trời ơi, thứ mềm mại bất lực trong vòng tay khiến thú tính của tăng vọt lên. Nếu như phải vội vàng chuẩn bị xe ngựa hồi phủ thừa tướng, xe mà cứng như vậy, nhất định làm tình với nàng trong này, triền miên, cho xe chạy lòng vòng đến tối mới về phủ thừa tướng cũng được.

      “Ngươi là Ôn Hình Phong?”

      Hồi còn ở Gia Đê, nàng nghe Thích Hồn thừa tướng cực kỳ trẻ tuổi, lại tài ba, lãnh huyết vô tình, giả dối thâm hiểm. thể ngờ rằng lại mang mỹ mạo trước mặt nàng thế này, mặc dù là nữ tử, nàng cũng cảm thấy ghen tỵ trước vẻ đẹp ấy. Lần trước đúng là thấy đói Sở, lần này xem gần, đúng là kinh sợ vì thiên nhân.

      “Ồ, tiểu mỹ nhân vẫn còn nhớ tại hạ, là vinh hạnh lớn lao. Ha ha”

      cực kỳ cao hứng khi Uyển Đinh Tích vẫn nhớ .

      đem Uyển Đinh Tích đặt ngồi đùi mình, thân mình tiểu kiều lung linh, lại vừa trải qua mây mưa, vừa vô tình động chạm khiến nàng run rẩy.

      Nàng suy nghĩ, nổi tiếng là kẻ phong lưu phóng đãng. Vì lý do gì mà trộm nàng ra khỏi phủ thái tử? phải muốn tạo phản chứ?

      Ôn Hình Phong thấy nàng ngẩn người nhìn mình, nhịn được, cúi xuống hôn hôn cắn cắn hai gò má của nàng. Rồi chính mình cũng giật mình vì hành động đó.

      Có lẽ do nàng mang bộ dáng mê người thôi.

      “Ngô… ngô…” Uyển Đinh Tích phục hồi tinh thần, lại bị hôn đến ngạt thở, thân thể vẫn còn mẫn cảm, nam tử đụng vào, khiến nàng sinh ra phản ứng, phía dưới có gì đó trào ra từ bụng, ướt sũng bộ vị.

      “Ngon, ăn ngọt ” Ôn Hình Phong hưởng thụ, liếm liếm môi, làm cho Uyển Đinh Tích dựa vào ngực thở dốc. cảm giác nàng vừa rồi nổi lên phản ứng khi chạm vào, ha, là nàng có cảm giác đối với sao? Chỉ là cái hôn đơn giản thôi mà, còn chưa kịp trêu chọc gì, mà nàng nghĩ ngợi đến tận mây xanh rồi.

      đem quần lụa mỏng của nàng nhấc lên, quả nhiên thấm ướt cả quần rồi.

      Ban nãy bởi vì khi trộm nàng, người mảnh vải, quần áo bị thái tử kích tình mà xé nát. đành qua phòng bên, đem bộ xiêm y mỏng đẹp nhất sang mặc vào cho nàng, cho nên kịp mặc quần áo lót cho nàng.

      “A! Đừng nhìn… xin ngươi! Ô ô…”

      “Tiểu mỹ nhân, đừng thẹn thùng. Thiên tính dâm đãng phải ngươi sinh ra là có, do nam nhân sủng ái mà sinh ra thôi. Có muốn ta sủng ái ngươi , hửm?”

      ! … Ô ô…”Uyển Đinh Tích cực kỳ khủng hoảng, tuy rằng mơ hồ dám chắc, nhưng sau khi bị Hạc Nhiệt Thương và Chuyên Tôn Diệc dày vò, nàng vẫn muốn cầu xin thừa tướng thả nàng .

      Khả dĩ Ôn Hình Phong lại xuất ra lời “Có muốn ta sủng ái ngươi?” khiến thân thể nàng nảy lên ham muốn, bởi vì xuân dược Lửa cháy băng môi vẫn còn cặn dư trong thân thể nàng, giờ đây, men theo những ngón tay của Ôn Hình Phong, chúng kêu gào trong các thớ thịt của nàng, nhất là nơi đó, nó vặn xoắn lại với nhau, đòi hỏi.

      Uyển Đinh Tích lúc này thân thể hư , khô lạnh, chỉ mong có thanh củi nóng vùi vào nàng để giải dược.

      “Tiểu mỹ nhân sao lại dối, là đáng !”

      xong, ngón tay vói vào trong tiểu huyệt của nàng đào móc.

      “Nha… ưm… nhanh quá!” Ôn Hình Phong lớn. cảm giác ngón tay thôi cũng bị nàng mút chặt rút ra được.

      cần, ô ô….Ta van ngươi…”

      Uyển Đinh Tích khóc thành tiếng, nàng sợ hãi, chẳng lẽ thân thể mình bị dạy dỗ thành dâm đãng ư? Vì sao thân thể lại có khát vọng cầu xin sáp nhập?

      “Vật , chẳng lẽ thái tử và tướng quân đủ lớn với ngươi sao? Mà thân thể vẫn còn phản ứng nhanh như thế? Tại sao nàng vẫn mút chặt như thế hả? Ưm”

      Ôi, chỉ nghĩ đến vùi mình trong đó, háng của lại nóng rực lên hồi, cây gậy đầy ứ máu cứng ngắc phía dưới nàng.

      Ôi, nhốt nàng trong phủ, cho ai tìm được nàng. Chỉ để mình hưởng thụ nàng, đùa bỡn nàng.

      Nàng đúng là kẻ khiến cho nam nhân điên đầu, nhất định, khiến nàng chỉ có thể ở dưới thân mà biến thành đãng nữ thực .

      “Ô ô…Ôn thừa tướng…A! A! Dừng tay… Mau… Dừng tay lại! Ha!” Uyển Đinh Tích đấm vào ngực Ôn Hình Phong, ôi, dừng lại, nàng sa chân vào cái kích thích lạ lùng này mất.

      nghe tiếng kêu của nàng, vất vả khống chế dục vọng phía dưới, đùa bỡn nàng thêm lúc nữa. Ngón tay nhanh chóng tìm được viên trân châu trong tiểu huyệt, ấn vào 3 nông 1 sâu, khiến nàng suýt nữa nhảy dựng lên.

      Xem ra bắt trúng được điểm mẫn cảm nhất của nàng, nhanh chóng uy hiếp: “Gọi ta Ôn Lang… Mau!”

      “A! Ôn… Ôn Lang…”

      Uyển Đinh Tích nào dám kháng lời . Đành phải ngoan ngoãn run rẩy, thẹn thùng kêu lên.

      “Còn muốn ta dừng lại nữa ?” lại ác ý cắn cắn môi nàng rồi hỏi.

      “Ô ô… , ,… nữa.. đừng dừng lại…”

      Uyển Đinh Tích trong cơ thể điên cùng kêu gào, thân thể hồng rực lên vì kích tình. Ôn Hình Phong nhịn được nữa, rút nhục bổng nóng rực ra, hướng đến tiểu huyết trơn ướt sũng của nàng, thúc vào mạnh.

      nằm yên trong đó.

      Chết tiệt.

      Nàng xấu hổ, muốn nhanh, mạnh, khuấy đảo sâu trong đó.

      “A, a ưm…Cầu ngươi… Ôn lang…A…”

      “Tiểu mỹ nhân, cầu xin ta cái gì? Hửm?”

      “Ngô… Cầu ngươi… nhanh… nhanh chút…”

      A! A… Ưm A! A!

      “Ôi, cao trào rồi sao? Nhanh quá, aizz, tiểu mỹ nhân của ta”

      Ôm nàng xụi lơ trong ngực, mắt lim dim, mồ hôi đầm đìa, nơi kết hợp của hai người vẫn chặt cứng nhưng nhớp nháp, ướt đầm đìa chịu nổi, oán giận :

      “Ta làm cho nàng thỏa mãn, nàng xem nên báo đáp ta như thế nào đây?”
      Last edited by a moderator: 4/11/14
      lonkon95, Cửunhất, myuyen3 others thích bài này.

    3. Chris_Luu

      Chris_Luu Well-Known Member

      Bài viết:
      390
      Được thích:
      541
      hicihc thế là e n vào Vip rồi, thế là ko dc coi nữa rồi huhuuuuuuuuuuuuuu
      @Duonghalinh2010 sao b ko giã từ thế
      buồn miên man huhuuuuuuu
      Hà Linhphuthuykembong17 thích bài này.

    4. phuthuykembong17

      phuthuykembong17 Active Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      138
      @Duonghalinh2010 thần tượng của bạn ,KTS số 1 TG mà lấy làm avatar trong CQH trong box sắc nữ, tôi thấy hơi :025:, ông ấy mà biết k biết ông ấy có cảm tưởng gì:010:
      Hà Linh thích bài này.

    5. Hà Linh

      Hà Linh Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      565
      Được thích:
      6,084
      có sao đâu, là kts cái đẹp lắm. 75 tuổi mà vẫn cưới đc 18 tuổi
      phuthuykembong17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.