DỤ DỖ TIỂU HỒ LY ( Nga My)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 253 ( TT )






      Tiểu Hắc dương dương đắc ý nhảy lên vai Vân Khởi, lớn tiếng : "Cái khác dám , bắt chim chóc ai có thể so được với chúng ta những con mèo linh mẫn lại nhanh nhẹn này?" Bình thường dám tùy ý nhảy lên Vân Sơ, Vân Khởi, bọn họ thoải mái giống Vân Cảnh cùng Vân Hư, luôn bộ nghiêm nghị thanh quý thể xâm phạm. Nhưng hôm nay bất đồng, hôm nay lập công lớn, chắc hẳn đứng đầu vai Vân Khởi cũng để ý.

      " mau! Ngươi đem Bạch Bạch giấu nơi nào?" Tiểu Hắc tại quan tâm nhất chính là vấn đề này.

      Bất đắc dĩ Lam Ngọc tại liền miệng lưỡi đều nhúc nhích được, tự nhiên cũng vô pháp trả lời. Vân Khởi sợ có cái quái chiêu gì, có làm biện pháp tốt phòng hộ trước dám tùy ý cởi bỏ thuật định thân người , chỉ phải an ủi tiểu Hắc : "Như thế này, ta gọi Thêm Vân Sơ cùng vài vị sư đệ cùng thẩm vấn ."

      Tiểu Hắc nhe răng trợn mắt uy hiếp : "Tốt nhất Bạch Bạch có việc gì, bằng … Hừ hừ! Xem ta miệng ngụm nuốt gọn ngươi!"

      Lam Ngọc nghĩ tới chính mình hôm nay lại bị con Hắc Miêu còn chưa tu ra hình người bắt được tay, chỉ mong bên Mặc Yểm hết thảy thuận lợi, như thế cho dù chết cũng đáng! Chỉ tiếc thấy được tình trạng Thiên đế chết thảm…

      Huyền Thư tiến đến : "Chúng ta vẫn là trước đưa thuốc cho chân nhân , nhầm canh giờ có thể ổn."

      Vân Khởi gật gật đầu, dẫn theo Lam Ngọc trong lưới bạc, cùng đường hướng thạch động Minh Ất chân nhân bế quan mà tới, tiểu Hắc cơ hội khó có được ngồi ở đầu vai Vân Khởi, nhìn quanh ra vẻ, rất uy phong.

      Bọn họ mới đến trước thạch động, đột nhiên nghe thấy xa xa trước đại môn Thanh Lương Quan tiếng người huyên náo, tựa hồ xảy ra chuyện biến cố gì, Vân Khởi cùng Vân Cảnh Vân Lan canh giữ ở trước cửa động liếc nhau, vội vàng dặn dò: "Các ngươi ở trong này trông coi, được rời khỏi nửa bước, ta xem phía trước xảy ra chuyện gì."

      đợi xem, người đưa tin tới rồi, chính là vợ chồng Bạch Nguyên Tùng, Bạch Nguyên Tùng vừa thấy bọn họ liền vội vàng : "Thiên đế đến đây!"

      Vân Cảnh hừ mũi tiếng : " còn có mặt mũi đến?!"

      Vân Khởi trừng mắt nhìn , trách giữ miệng, có gì chính là giữ chặt trong lòng là được rồi, làm gì phải ra miệng?

      Quay đầu đối Bạch Nguyên Tùng : "Có biết tại sao đến ?"

      Vân Hạo Tuyết thần sắc rất có vài phần cổ quái, làm như ngoài ý nghĩ hoặc như là buồn cười :" mặc quan phục cũng chỉnh tề, lại đội võ sĩ kim giáp hộ vệ, như là chạy trối chết đến tị nạn…"

      Vân Hạo Tuyết cười tủm tỉm : "Hơn phân nửa là…" Đột nhiên thần sắc biến đổi, kinh hãi :"Chẳng l,… Chẳng lẽ Bạch Bạch bị Thiên đế hại, cho nên… Cho nên…"

      Bạch Nguyên Tùng sắc mặt cũng khó xem đến cực điểm, ôm lấy đầu vai thê tử cười lớn an ủi: " , Bạch Bạch cát nhân thiên tướng, nhất định có việc gì…"

      Tiểu Hắc nghe nổi nữa, lớn tiếng : "Bạch Bạch chính là bị cái con vẹt lam chết tiệt này bắt , chúng ta mang nó đến trước mặt Thiên đế đối chất !"

      Vợ chồng Bạch thị lúc này mới chú ý tới, cái "thứ" tay Vân Khởi.

      Vân Khởi chủ động đề nghị cùng bọn họ tiến đến tìm Thiên đế hỏi ràng, Vân Cảnh cùng Vân Lan có nhiệm vụ trong người được tự ý rời , chỉ có thể kéo dài cổ nhìn bọn họ xa.

      Hôm nay là ngày Thiên đế này kinh hồn táng đảm nhất trong hơn ngàn năm qua, thay đổi rất nhanh chỉ trong ngày.

      Vốn ở trong Thiên cung ôm tiên phi Nam Đình làm mộng đẹp, trong mộng Minh Ất chân nhân bị thương nặng chữa trị được bỏ mình, Hủy Dịch bắt được bạch hồ tiên, Mặc Yểm bị ép cùng Địa phủ phản quân đấu đến cả hai bên đều thương tích đầy mình, sau đó ở trước mặt Mặc Yểm hấp hối tự tay xử tử con bạch hồ chết tiệt này, nhìn Mặc Yểm bi phẫn thổ huyết mà chết. Sau đó dùng bí thuật, linh đan mà Hủy Dịch nghiên cứu chế tạo ra, có thể khống chế tiên nhân, từ nay về sau, Thiên đình từ xuống dưới đối với cúi đầu nghe theo, nghe lệnh là phải theo…

      Cái mộng này rất đẹp, Thiên đế trong giấc mộng cũng nhịn được nữa cất tiếng cười to, đột nhiên lại bị người dùng sức đẩy tỉnh, vừa mở mắt vừa vặn trông thấy vẻ mặt Nam Đình khủng hoảng nhìn , trong điện tràn vào vài tên vệ sĩ kim giáp, tên cầm đầu lớn tiếng :"Thiên đế, xong rồi! Mặc Yểm xông thẳng vào Thiên cung…"

      Chưa rời từ trong mộng đẹp phục hồi tinh thần lại, vui vẻ giảm thuận miệng hỏi: " cái gì?"

      Thủ lĩnh vệ sĩ kim giáp nuốt nước miếng cái : " muốn lấy, lấy đầu Thiên đế ngài…"

      Thiên đế ngẩn người, chậm rãi rồi mới phản ứng, giật mình : "Ngươi vừa mới cái gì? Ai tới?"

      Tên này là vệ sĩ kim giáp thân tín của Thiên đế, từng kinh qua "đại nạn" hơn nghìn năm trước, thầm nghĩ thúc giục Thiên đế mau mau chạy nhanh, cũng chẳng quan tâm mạo phạm, lớn tiếng lặp lại lần : "Mặc Yểm giết thần tiên ngoài cửa Thiên cung, muốn lấy đầu Thiên đế ngài!"

      Thiên đế lúc này cũng nghe đến xa xa phía cánh cửa truyền đến trận trận tiếng kêu, mộng đẹp cùng như mức nước chênh lệch của lòng sông so với mặt biển vô cùng lớn, ngẩn ngơ tại chỗ, chỉ cảm thấy thế giới này quá chân thực! ràng chứng kiến Mặc Yểm kiệt lực thương tâm mà chết, như thế nào chỉ chớp mắt liền đánh đến Thiên cung muốn lấy tính mạng mình?!

      Thủ lĩnh thị vệ gấp đến độ cơ hồ muốn thổ huyết, để ý lễ nghi xông về phía trước hai bước gấp giọng : "Thiên đế thỉnh nhanh định đoạt, các huynh đệ chèo chống được bao lâu!"

      chính là , trong Thiên cung lúc này quân tinh nhuệ ra hết, tiếng chuông cảnh tỉnh cầu viện lại gõ lớn, gọi tiên nhân Thiên cung về tiến đến hộ giá, bất đắc dĩ thực lực Mặc Yểm quá mức cường đại, với công phu lần này, tiếng kêu tựa hồ lại tới gần ít.

      " Làm sao bây giờ… Làm sao bây giờ…" Thiên đế tức hoang mang lo sợ, đột nhiên nghĩ đến, tại người cứu mạng Minh Ất chân nhân bế quan, tốt còn khả năng bị Hủy Dịch ám hại, tại ai có thể cứu ?!

      Vệ sĩ thủ lĩnh tình thế cấp bách nhanh trí, đề nghị : " bằng Thiên đế di giá đến Thanh Lương Quan." cũng biết gần đây Thiên đế cùng Thanh Lương Quan quan hệ thập phần gay gắt, đối phương chưa hẳn lại chịu đến cứu giúp, nhưng bọn nếu chạy đến Thanh Lương Quan, chắc hẳn Minh Ất chân nhân cũng mắt thấy Mặc Yểm địa bàn của sát hại Thiên đế a.
      sanone2112 thích bài này.

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 253 ( TT )





      Thiên đế sớm bị tin tức Mặc Yểm đánh giết sợ tới mức có chủ ý, vừa nghe xong cảm giác khả thi, hung hăng đẩy Nam Đình hoảng sợ muốn khóc thôi bên người ra, cũng chẳng quan tâm y quan ngay ngắn, do vệ sĩ kim giáp hộ vệ từ cửa hông Thiên cung chạy thoát ra ngoài, chật vật chạy trối chết về phía Thanh Lương Quan.

      Đến Thanh Lương Quan trước cũng chẳng quan tâm lễ nghi thông truyền cái gì, trực tiếp xô cửa mà vào. Vân Sơ, Vân Chỉ cùng Vân Hư nghe tiếng chạy đến, vừa vặn trông thấy đám tàn binh bại tướng bay vọt vào, vài người thể ở lại tiền điện an trí bọn họ, thỉnh vợ chồng Bạch thị tìm Vân Khởi thương lượng nên ứng phó như thế nào.

      Lúc Vân Khởi chạy tới, Thiên đế ngồi ở ghế, hai tay phát run bưng lấy ly trà xanh cho đỡ sợ, giờ phút này hoàn toàn có thân là Thiên đế uy nghi, hai mắt thỉnh thoảng nhìn chăm chăm ra phía cửa chính, đứng ngồi yên, muốn lại thôi, muốn hỏi tình hình Minh Ất chân nhân, lại sợ bị hại hoặc kiên trì bế quan ra, còn muốn hỏi Thanh Lương Quan còn có chỗ nào an toàn thân, mật thất cũng được, chỉ cần làm cho tránh thoát Mặc Yểm kinh khủng kia, cho dù chuồng chó cũng nguyện ý chui vào.

      Chứng kiến Thiên đế như vậy, là khó làm cho người ta đối với hắnnổi lên cái gì sùng kính, mọi người ở Thanh Lương Quan them cả vợ chồng Bạch thị, gặp Thiên đế chỉ có Vân Sơ cùng Vân Khởi hai người, Vân Khởi ra phía trước nhàn nhạt thi lễ : " biết Thiên đế giá lâm, có tiếp đón từ xa."

      Thiên đế bảy ra ra nụ cười so với khóc càng khó coi : "Khách khí, khách khí, nhiều ngày thấy chân nhân, trẫm là thấy nhớ, đặc biệt đến…" câu còn chưa hết, bị luồng sát ý mãnh liệt chặn, điện mọi người hẹn mà cùng quay đầu nhìn về phía cửa chính, bên ngoài cửa lớn mở rộng cách đó xa, người áo đen ngẩng đầu mà đứng, phải Mặc Yểm là ai?!

      "Trương Kiên, ra nhận lấy cái chết!" Mặc Yểm đối với Thiên đế chán ghét đến cực điểm, dứt khoát gọi thẳng kỳ danh, ngay cả mộ tiếng "Thiên đế" cũng bỏ . Nếu như phải có cảm giác quá mức bài xích Thanh Lương quan, chỉ sợ giờ phút này đến chặt đầu Thiên đế xuống.

      Thiên đế cũng bất chấp oán hận nhục nhã vì bị người khác gọi thẳng kỳ danh trước mặt mọi người, vừa thấy Mặc Yểm liền nhớ lại kinh nghieemjd dáng sợ hơn nghìn năm trước, vào thẳng Thiên cung, loại cảm giác tuyệt vọng khủng bố lần nữa trào lên trong lòng, toàn thân chấn động, lập tức bị dọa đến trượt từ ghế ngã xuống đất.

      Vợ chồng Bạch thị vốn đứng ở góc đại điện thấy Mặc Yểm, Vân Hạo Tuyết nhịn được đến hai bước run giọng hỏi: "Bạch Bạch đâu? Ngươi muốn giết , chính là , hại Bạch Bạch?" Nàng sợ nhất chính là Mặc Yểm nóng lòng đuổi giết Thiên đế như thế, là vì muốn thay Bạch Bạch báo thù.

      "Giết , có thể đổi Bạch Bạch về." Mặc Yểm đối với mẫu thân Bạch Bạch, rốt cục thực phá lệ cho hơn vài phần mặt mũi cùng nhẫn nại.

      "Trương Kiên, ngươi ra ta liền cho ngươi thống khoái, nếu , ta khiến cho ngươi muốn sống được muốn chết xong." Mặc Yểm thầm nghĩ mau chóng giết Thiên đế, đổi được Bạch Bạch về, rất muốn đem Bạch Bạch ôm vào trong ngực xác định nàng bình an, thể dễ dàng dễ dàng bỏ qua chút khả năng mất Bạch Bạch.

      Vân Khởi nghe ra manh mối, lập tức đoán được là có người giữ Bạch Bạch, bức Mặc Yểm tới giết Thiên đế, lại nghĩ tới Lam Ngọc để lại thủ dụ Thiên đế trong phòng Bạch Bạch, tựa hồ cũng là hy vọng giá họa cho Thiên đế, giống như làm cho Mặc Yểm giết , giữa tên Lam Ngọc này và Thiên đế rốt cục có thù hận gì?

      Thiên đế tuy đáng chết, nhưng giờ phút này nếu chết, nguyên khí Thiên đình lập tức tiết ra ngoài, lâm vào đại loạn, Vân Khởi trong nội tâm tuy trăm ngàn muốn, vẫn là thể lấy đại cục làm trọng. xoay người đến lấy Lam Ngọc mà Vân Hư vừa rồi giao cho tạm thời trông giữ, đến hai bước với Mặc Yểm ngoài cửa: "Bạch Bạch là bị bắt , chúng ta định hỏi giấu Bạch Bạch ở đâu."

      xong giương lưới tơ tay lên, trong lưới Lam Ngọc trợn đôi mắt lên, như muốn phun ra lửa.

      Thiên đế mới kịp phản ứng, vừa thấy Lam Ngọc lập tức liền như gặp được cứu tinh, giãy dụa đứng lên vài bước : « Hủy Dịch, là ngươi bắt Bạch tiểu thư? Trong chuyện này chắc chắn hiểu lầm, sao ngươi lại tự chủ trương? »

      Trong lòng đều nghĩ đến bởi vì Bạch Bạch trong tay Hủy Dịch, cho nên Mặc Yểm sốt ruột mới đến làm khó cho mình, vừa nghĩ đến "hoàng bài" tay mình lập tức trầm tĩnh lại, giọng cũng run, mặt rất vui vẻ, bạch hồ trong tay Hủy Dịch, chẳng khác nào trong tay ? Sớm biết như thế, còn chạy cái gì?

      Chỉ cần đưa bạch hồ ra, quả quyết Mặc Yểm dám hành động thiếu suy nghĩ, chừng hôm nay còn có thể chuyển bại thành thắng, đem Mặc Yểm làm khổ phen! Thiên đế càng nghĩ càng vui vẻ, ý sợ hãi mặt tiêu hết, tùy tiện ra vài tia đắc ý, tay đẩy vệ sĩ kim giáp ngăn trước người ra, đối mặt với Mặc Yểm đằng xa.

      Vân Khởi nhìn qua con vẹt lam trong lưới tơ bạc : " ra ngươi gọi Hủy Dịch?"

      Mặc Yểm nghe Bạch Bạch là bị con vẹt lam này bắt, duỗi ngón tay ra, lưới tơ bạc liền tự động bay đến tay , tiện tay cởi bỏ định thân pháp người Hủy Dịch, chợt nghe lớn tiếng : "Ta gọi là Lam Ngọc." Lam Ngọc là Vận nhi tỷ tỷ đặt cho , Hủy Dịch chẳng qua là dùng tên giả lừa gạt Thiên đế — Thiên đế có tư cách gọi tên mà Vận nhi tỷ tỷ đặt!

      Thiên đế biết vì sao sửa lại tên, nhưng mà cũng lo lắng thứ tay Mặc Yểm bị bức cung, người có thi triển bí thuật của mình, tuyệt đối phản bội mình!

      Mặc Yểm lạnh giọng :" Ta mặc kệ ngươi tên gì, Bạch Bạch ở đâu?"

      Hủy Dịch cũng chính là Lam Ngọc cười lạnh : "Ngươi giết Thiên đế, Bạch Bạch bình an vô trở lại bên cạnh ngươi!"

      Lời vừa ra, cuối cùng kinh hãi lại trở lại Thiên đế, dám tin chỉ vào Lam Ngọc :"Ngươi, ngươi cái gì? Ngươi dám…"

      Lam Ngọc khanh khách cười quái dị : "Ngươi cho rằng bí thuật thi triển ở người của ta, ta đối với ngươi gì nghe nấy, cả đời phản kháng? Ha ha ha! Đồ ngu, ngươi dùng thủ đoạn hèn hạ bức tử Vận nhi tỷ tỷ, còn muốn hại ta?! Bí thuật ngươi thi triển ta sớm giải!"

      "Vận nhi… Vận nhi là gì của ngươi?" Thiên đế trong nháy mắt nhớ tới chuyện lúc trước, cái con vẹt lam chết tiệt này ra mực tính toán !
      sanone2112 thích bài này.

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 253 ( TT )






      Lam Ngọc bị bắt, sớm biết phải chết, lớn tiếng : "Vận nhi tỷ tỷ chịu luyện dược cho ngươi hại Huyền Diệu ngọc nữ, ngươi lại dùng bí thuật khống chế nàng nhục nhã nàng, làm cho nàng tự vẫn bỏ mình! Ngươi đáng chết! Mặc Yểm, giết , Bạch Bạch trở về!" Câu sau cùng bi thảm tràn đầy dụ hoặc cùng hận ý.

      nhắc tới mẫu thân của Mặc Yểm – Huyền Diệu ngọc nữ, quả nhiên làm sát ý trong mắt Mặc Yểm càng tăng lên.

      Thiên đế thầm khu động pháp chú thi triển người Lam Ngọc, quả nhiên phản ứng chút nào, biết có thể cởi bỏ bí thuật cũng phải là bỡn, lại nghe luôn mồm muốn Mặc Yểm giết mình, chỉ cảm thấy như toàn thân dưới rơi vào hầm băng mà run lên.

      Mặc Yểm nheo nheo mắt muốn động thủ, Vân Khởi xông về phía trước bước : " biết Lam Ngọc khống chế Bạch Bạch, ngươi hỏi là được, Thiên đế chết tam giới đại loạn, chắc hẳn Bạch Bạch cũng nguyện ý chứng kiến bởi vì chính mình mà sinh linh phải oán thán."

      Trong lòng Mặc Yểm hơi động, quả có ý giết Thiên đế báo thù cho cha mẹ, nhưng Bạch Bạch vô cùng thiện lương mềm lòng, là trước cũng thèm để ý tam giới đại loạn phải chết bao nhiêu người, tại vừa nghĩ tới Bạch Bạch, liền chần chờ.

      Lam Ngọc cũng sợ nghiêm hình bức cung, chỉ lo lắng Mặc Yểm bị người khác lay động, buông tha Thiên đế, trong thiên hạ biết nơi giấu Bạch Bạch cũng chỉ có mình !

      Lam Ngọc cười lành lạnh, đáng tiếc nhìn được màn Thiên đế chết thảm. Vận nhi tỷ tỷ cũng là người thiện lương lại mềm lòng, nàng nhất định cũng vui vẻ vì báo thù cho mình mà khiến cho tam giới đại loạn a, bất quá quan hệ, Vận nhi tỷ tỷ đối với tốt như vậy, van cầu nàng, nàng tha thứ … Chỉ là biết kiếp sau có cơ hội gặp nàng hay

      Mặc Yểm định truy vấn Lam Ngọc chỗ giấu Bạch Bạch, đột nhiên Lam Ngọc trong mắt trong miệng chảy ra lượng lớn máu đen, trong nội tâm cả kinh, định quát hỏi, lại nghe Lam Ngọc đứt quãng : "Giết Thiên đế, dùng máu của ngâm cái hộp gỗ ta đưa cho ngươi kia, Bạch Bạch trở về, nếu , ngươi rốt cuộc được gặp nàng…"

      Dứt lời đầu nghiêng cái liền đứt khí, Mặc Yểm muốn cứu muộn, Lam Ngọc ăn vào chính là tiên dược kịch độc chính tự tay luyện chế, căn bản có thuốc nào cứu được, thậm chí, thi thể đảo mắt bắt đầu hư thối, hóa thành vũng máu.

      Mặc Yểm dứt bỏ lưới tơ bạc, chậm rãi ngẩng đầu nhìn Thiên đế, trong mắt chỉ còn lại có sát ý lạnh như băng.

      Vân Khởi chờ vài người nghĩ tới Lam Ngọc lại cận kề cái chết cũng muốn buộc Mặc Yểm giết Thiên đế, trong lòng biết hôm nay Mặc Yểm cùng Thiên đế nhất định là chết được. Lần trước Mặc Yểm sát thiên cung là tới phát tiết xúc động phẫn nộ trong nội tâm, còn có đường sống khuyên giải, nhưng lần này lại liên quan đến sống chết của Bạch Bạch, trừ phi có thể đem Bạch Bạch mang về cho , nếu cho dù Minh Ất chân nhân lần nữa ra tay, cũng lui bước.

      Mặc Yểm xa xa nhìn mọi người đại điện Thanh Lương Quan hoảng sợ bất an, biết Thiên đế tuyệt đối chịu đưa cổ ra chịu tội, cắn răng cái, nhanh hướng về Thanh Lương Quan. Trong nội tâm chỉ có ý niệm trong đầu– giết Thiên đế, Bạch Bạch trở về!

      Thiên đế nhìn đến gần, sợ tới mức quát to tiếng, xoay người liền trốn.

      Trong lúc bối rối cũng có nhận ra phương hướng con đường, chạy vài bước, liền thấy phía trước ba người tới, người chính giữa dĩ nhiên là Minh Ất chân nhân!

      Thiên đế quả thực cảm thấy là ở chỗ tuyệt gặp sinh, thân bổ nhào vào trước mặt kêu cứu : "Chân nhân cứu mạng a!" giờ phút này sớm quên lâu trước đây, còn mơ ước Minh Ất chân nhân tốt nhất bị thương nặng trị được bỏ mình.

      Minh Ất chân nhân sắc mặt tái nhợt, Vân Cảnh cùng Vân Lan đứng ở bên cạnh thầm đến đỡ, mới có thể được tự nhiên. chậm rãi đến trước mặt Mặc Yểm, khẽ mỉm cười :"Qua nhiều năm như vậy, ngươi lần đầu tiên bước vào Thanh Lương Quan… Kỳ ngươi từ trước từng tới rồi."

      Mặc Yểm nhìn người trước mặt có khuôn mặt có chút tương tự với mình, ung dung như thế mà nhắc tới khúc mắc của với Thanh Lương Quan, cơn tức giận phun lên trong lòng, đây xem như khoe khoang hay là thương cảm?! Lấy Minh Ất thông minh, khó đoán được vì sao mực chịu đặt chân vào Thanh Lương Quan, trong này có ký ức tốt đẹp Minh Ất lúc nhà ba người hạnh phúc hòa thuận, thực đúng là làm cùng phụ thân thương tâm gần chết.

      "Cút ngay! Ta rảnh ôn chuyện với ngươi!" Mặc Yểm hung hăng qua, tại thầm nghĩ mau mau giết Thiên đế, nhanh tìm Bạch Bạch của về, có Bạch Bạch bên người, tất cả bi thương, độc, băng lãnh đều xa khỏi !

      " Ngươi thể giết !" Minh Ất vẫn là vẻ mặt bình tĩnh. Bạn đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.


      Trong lúc chuyện, Vân Sơ cùng vài tên đệ tử với vợ chồng Bạch thị đều đuổi tới, vệ sĩ kim giáp cũng chạy đến, bất quá Thiên đế để ý đến bọn , tại khả năng hữu dụng duy nhất bảo vệ tánh mạng chính là Minh Ất trước mắt, những người khác tới nhiều hơn nữa cũng vô dụng!

      "Ngươi tránh, ngay cả ngươi ta cũng giết!" Mặc Yểm cũng phải là đùa đe doạ, tại quả thực tình gì cũng có thể làm ra được.


      Lời vừa ra, đệ tử Thanh Lương Quan mỗi người đều trừng mắt nhìn , Vân Hạo Tuyết vội vàng khuyên nhủ: " thể… Chân nhân là sư phụ Bạch Bạch." Trong lòng nàng mong mỏi Mặc Yểm giết Thiên đế, cái gì tam giới đại loạn nàng cũng quan tâm, nàng chỉ cần nữ nhi bình an là tốt rồi, nhưng lại thể chống mắt nhìn bọn họ vì thế mà huynh đệ tương tàn, ân tình Minh Ất chân nhân đối Bạch Bạch, chính là sau khi Bạch Bạch bình an trở, như thế nào đối mặt vị hôn phu giết chết sư phụ?
      sanone2112 thích bài này.

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 253 ( TT )






      Lời của nàng cuối cùng nổi lên chút ít tác dụng, Mặc Yểm lại nhìn Minh Ất, trong mắt sát ý qua, thanh lạnh lùng : "Ta thể giết ngươi, ngươi cũng còn sống được bao lâu, làm gì còn lo lắng tam giới loạn hay ?" thấy ràng, thương thế Minh Ất rất nặng, nay lại cưỡng chế xuất quan tới cứu Thiên đế, bắt đầu như đèn hết dầu.

      Những đệ tử này của Minh Ất chân nhân vài người biết được ràng, lại nghe Mặc Yểm như vậy, mặt mọi người cũng khỏi lộ ra thần sắc bi thương.

      Minh Ất chân nhân tự mình lại làm như thèm để ý, lạnh nhạt : "Ta còn chưa có chết, nên trách nhiệm của ta, vẫn là phải làm."

      Mặc Yểm nếu như muốn xông vào, Minh Ất kỳ còn nổi khí lực ngăn cản, Mặc Yểm nhìn ra phô trương thanh thế, cười lạnh tiếng muốn vượt qua động thủ. Minh Ất biến sắc, nghiêng người muốn ngăn cản, Mặc Yểm hua tay hư chiêu lóe lên người đến phía sau của , cũng nhiều lời, giơ tay lên liền hướng vị trí trái tim thiên đế đâm tới!

      Mắt thấy Thiên đế sắp bị tại chỗ mổ bụng lấy tim gan, lúc đầu ngón tay Mặc Yểm chạm đến quần áo Thiên đế, bên cạnh đột nhiên cành liễu xanh nhạt lướt qua, lại khiến sấm vang chớp giật chiêu lay động tách ra.

      " Thủ hạ lưu tình!" bầu trời vạn đạo hào quang, đóa Bạch Liên cực đại từ trời giáng xuống, đài sen Bạch y nhân đứng, trong tay cầm bình ngọc, tay chậm rãi nhặt cành dương liễu đem trở lại bình ngọc, thần sắc từ bi lộ ra trong trẻo nhưng thanh lạnh đạm nhiên, dáng người trang nghiêm, chính là Quan nương nương!

      Vừa rồi ngăn cản sát chiêu của Mặc Yểm chính là cành dương liễu nhìn qua như chịu nổi chiêu tay bà, bà vừa xuất , sát khí căng cứng khủng bố trận lập tức ngừng chút, Thiên đế tìm được đường sống trong chỗ chết, dưới chân mềm nhũn ngã ngồi mặt đất.

      Quan Bồ Tát đến đây, hôm nay xem như bảo trụ cái mạng .

      Mặc Yểm mặc kệ ai tới, vẫn muốn ra tay tiếp tục truy kích, Quan Bồ Tát cũng lạ lẫm, nhưng đối với mình mà , cho dù Phật Như Lai đến đây, cũng thể giết Thiên đế!

      Từ đài Sen Quan Bồ Tát tới trước người Mặc Yểm, chặn đường của , khuyên nhủ:"Thiên đế tuy làm việc ổn, nhưng vận số hết, Mặc Yểm ngươi làm sao khổ vì tư tình bản thân mà đẩy chúng sinh vào nơi nước lửa?"

      " Chúng sinh rơi vào nơi nước lửa có quan hệ gì tới ta đâu? Lúc ta rơi vào nơi nước lửa ngay cả cha mẹ đều vứt bỏ ta để ý, có ai từng để ý ta? phạm phải các loại chuyện ác, ta chính là giết trăm ngàn lần cũng ngại nhiều!" Mặc Yểm ba lần bốn lượt bị người cản trở, sớm tâm sinh bực bội, lại ở trong Thanh Lương Quan, trong lồng ngực cơn áp lực ngàn năm oán hận đau khổ muốn phá ra.

      Quan Bồ Tát chậm rãi : "Cha mẹ của ngươi cũng có vứt bỏ ngươi để ý, năm đó nếu như phụ thân của ngươi đem hơn phân nửa tu vi đều truyền cho ngươi, ngươi cho rằng ngươi như vậy nghịch thiên tu luyện lung tung, còn có thể sống đến hôm nay? Nếu có mẹ của ngươi lúc hấp hối nhưng quên hứa nguyện cầu phúc cho ngươi, dùng hạnh phúc ba đời đổi cho ngươi đoạn lương duyên, ngươi làm sao có thể gặp được Bạch Bạch?

      Cái gọi là hạnh phúc ba đời, nghĩa là Huyền Diệu ngọc nữ từ nay về sau tam sinh tam thế đều chỉ có thể làm người vô phúc, thừa nhận vô tận tai nạn khổ sở, ốm đau tai họa bất ngờ, được chết an lành, cái giá lớn như vậy thể bảo là lớn.

      Lời của bà khác gì đạo kinh lôi nổ vang bên tai Mặc Yểm, trước mắt Mặc Yểm lóe lên kim quang, thấy được hơn nghìn năm trước, lần đầu tiên tẩu hỏa nhập ma chỉ còn lại có hơi thở, phụ thân vội vàng đuổi tới, ôm hôn mê khóc thành tiếng, sau đó chút do dự đem hơn phân nửa tu vi người truyền vào người , chữa thương cho . Sắc mặt của từng chút từng chút tốt dần lên, dung nhan tuấn lãng của phụ thân trong nháy mắt già nua hơn mười tuổi… Khó trách ngày đó tỉnh lại, phụ thân lại tiều tụy như vậy…

      Kim quang lại lóe lên, thấy mẫu thân nhớ lại chuyện cũ, sau khi trở lại Mặc đầm tìm thấy phụ thân, thương tâm mà chết, mẫu thân nhìn , trong miệng lẩm bẩm, biết mẫu thân gì đó, nhưng tại lại nghe được rành mạch: "Thân là mẹ người, lại thể tận trách, khiến con ta cơ khổ trăm năm, ta nguyện dùng hạnh phúc ba đời đổi lương duyên cuộc đời này cho Mặc Yểm nhi tử ta, cầu được giai ngẫu cùng làm bạn cả đời, hoà thuận vui vẻ bình an, thiên địa làm chứng…"

      "
      Ta nguyện hạnh phúc ba đời đổi lương duyên cuộc đời này cho Mặc Yểm nhi tử ta…"

      Lời thề giống nhau lặp lại nhiều lần, toàn bộ nội dung đúng là mẫu thân trước khi .

      Kim quang tan , Mặc Yểm ngơ ngác đứng ở tại chỗ, mặt mảnh ẩm lạnh… Cha mẹ tuy thể cùng ở bên cạnh , nhưng cũng có quên , bọn họ vì đối phương tự tử, lại dùng toàn bộ kể cả tánh mạng còn lại toàn tâm toàn ý . Khó trách cha mẹ tu vi như vậy lại sớm mất , mà dưới đáy lòng vẫn oán trách bọn họ… ra là như vậy…

      Thanh của Quan Bồ Tát tựa ôn nhu tựa thanh lạnh vang lên bên tai: "Bạch Bạch bình an vô , ngươi dụng tâm cảm giác, nhất định có thể tìm được nàng."

      biết qua bao lâu, Mặc Yểm lại mở to mắt, phát mình ở Mặc đầm, Quan Bồ Tát, Minh Ất, Thiên đế, Lam Ngọc dường như chỉ là nhất thời.

      Bạch Bạch! Mặc Yểm đột nhiên cả kinh, lại còn muốn theo lời Lam Ngọc , từ trong tay áo lấy ra hộp gỗ lưu lại mở ra xem xét, bên trong chỉ còn lại ít nhúm lông hồ ly tuyết trắng, bùa chú quấn quanh bên của biến mất thấy.

      Sau khi bùa chú rời vật thể, vốn là bảo tồn được bao lâu, trước Mặc Yểm bị Lam Ngọc kích động, lòng chỉ muốn giết chết Thiên đế, dùng máu trong tim của ngâm hộp gì đó, giờ phút này khúc mắc giải, tỉnh táo lại cẩn thận cảm giác lần, phát lông hồ ly cùng phong thư trong hộp đều có bất kỳ pháp thuật hoặc phong ấn gì, cách khác, Lam Ngọc lừa , cho dù dựa theo lời của làm, Bạch Bạch cũng ra…

      Bạch Bạch rốt cục bị giấu ở nơi nào?

      Dụng tâm cảm giác… bí thuật người Bạch Bạch giải, làm sao có thể cảm giác được hành tung của nàng?

      Mặc Yểm mờ mịt bước chậm bất lực trong Mặc đầm, dường như quay về rất nhiều rất nhiều năm trước, mình tịch mịch trông coi Mặc đầm, trong lòng trống rỗng, chỉ có từng tiếng kêu gọi quanh quẩn: Bạch Bạch, nàng ở đâu ?!

      Lúc này, Bạch Bạch trong gương đồng ảo cảnh khổ học.

      Lam Ngọc qua, nàng học hết mọi thứ trong cuốn sách, phong ấn gương mở ra, nàng có thể ra ngoài gặp Mặc Yểm… Chính nàng cũng phát , người nàng muốn gặp nhất lặng lẽ từ cha mẹ sư phụ, biến thành Mặc Yểm.
      nhoxbinasanone2112 thích bài này.

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 253 ( TT )





      Nàng muốn cho Mặc Yểm mưu của Lam Ngọc, muốn ngăn cản Mặc Yểm giết Thiên đế.

      Còn muốn cho biết, nàng tức giận, nếu còn dám ở người nàng thi triển cái bí thuật gì, nàng cũng để ý đến nữa!

      Ai… Kỳ cái bí thuật kia cũng có cái gì tốt, nếu như còn ở đó, tại Mặc Yểm có thể tìm được nàng, Bạch Bạch rất khá lên được chút nào, tại liền tha thứ Mặc Yểm.

      Để có thể mau chóng rời khỏi, Bạch Bạch ngơi nghỉ ngừng đọc thuộc lòng nội dung cuốn, cuốn nho lại tựa hồ chứa vô cùng vô tận, văn tự mặt đoạn đóng lại đoạn khác ra, cũng biết cái nào là đầu, đổi là người khác chỉ sợ đều muốn điên mất rồi.

      Bạch Bạch từ chính là hồ ly ở Ngọc Sơn tu luyện, bản lĩnh khác có, nhưng tính nhẫn nại cùng chuyên chú lại là nhất đẳng, huống chi nội dung cuốn sách vẫn làm nàng cảm thấy hứng thú nhất là phương pháp trồng tiên thảo luyện đan, nàng bận tâm ngừng đọc thuộc lòng, hoàn toàn biết thời gian trôi qua.

      Thẳng đến ngày nào đó, nội dung cuốn rốt cục mới xuất nữa, Bạch Bạch kinh hỉ phát , nàng học thuộc xong hết cuốn rồi!

      Nàng rất vui vẻ lớn tiếng đem nội dung cả cuốn từ đầu tới đuôi đọc thuộc lòng lần, lại chán nản,thất vọng phát , phong ấn gương đồng cũng có cởi bỏ– Lam Ngọc lừa nàng!

      Bạch Bạch thương tâm khóc lớn lên: "Ô ô ô! Mặc Yểm bại hoại, ngươi mau tới cứu ta, ô ô ô! Ta nhớ ngươi, ngươi mau tới cứu ta! Ô ô ô!"



      "
      Mặc Yểm, Mặc Yểm…" Mặc Yểm thoáng cái từ trong mộng bừng tỉnh, lại nghe đến Bạch Bạch gọi, tựa hồ ngay gần . xoay người đứng dậy cẩn thận nghe, lần này lại cái gì cũng nghe được.

      Ba tháng, mỗi ngày đều nhớ Bạch Bạch, thậm chí đem chỗ ở của Lam Ngọc Thần Nông cốc cùng Dược Viên trong Thiên cung đều cẩn thận lật ra lần, như cũ thu hoạch được gì, Thiên đế triệt để trở thành chim sợ cành cong, nghe Mặc Yểm xuất ở Thiên đình, sáng sớm liền xa xa lách mình tránh ra, tùy ý ở trong Thiên cung hoành hành ngăn trở.

      cũng thử qua Tây phương cực lạc tìm Quan Bồ Tát, nhưng là đối phương chỉ mỉm cười bảo dụng tâm cảm giác. Mặc Yểm rất muốn đem Quan Bồ Tát cố làm ra vẻ thần bí cũng sửa chữa phen, bất đắc dĩ pháp lực của đối phương hơn xa mình, vì vậy chỉ đành quay về Mặc đầm.

      Chẳng biết tại sao, cảm giác, cảm thấy, chỉ cần ở Mặc đầm, liền tựa hồ cách Bạch Bạch đặc biệt gần, ngẫu nhiên còn có thể như vừa rồi nghe được thanh Bạch Bạch gọi như vậy, nhất là gần đây, tiếng kêu gào càng ngày càng ràng cũng càng ngày càng nhiều.

      Hỏi người bên cạnh, nhưng ai có thể nghe được, đây là ảo giác?

      Hay là Bạch Bạch bị giấu ở Mặc đầm?!

      Dụng tâm cảm giác… Chẳng lẽ đây là trong lòng Bạch Bạch gọi ? Nàng cũng chờ đợi sao?!

      Nghĩ như vậy, Mặc Yểm càng thêm khẳng định, Bạch Bạch nhất định ngay tại Mặc đầm! Lấy giảo hoạt của Lam Ngọc, Mặc đầm đúng là nơi tất cả mọi người dễ dàng xem nhất!

      Mặc Yểm chờ mong lại sợ bị thương tổn mà gọi tên Bạch Bạch ở trong lòng, biết qua bao lâu, quả nhiên lại nghe được thanh của Bạch Bạch, nàng hình như khóc, từng tiếng lại từng tiếng gọi: Mặc Yểm, Mặc Yểm!

      vừa ở trong lòng phụ họa, vừa theo cảm giác ra ngoài, càng ngày càng gần, Bạch Bạch nhất định ngay gần đây!

      Mặc Yểm tâm như nổi trống kích động nhảy lên, hô hấp cũng chầm chậm trở nên ồ ồ, máu hưng phấn tuôn trào trong thân thể… Chính là loại cảm giác này, Bạch Bạch ngay gần đây!

      Trong mắt thấy trong hoa viên Mặc đầm là cái ao , Mặc Yểm chút nghĩ ngợi, thả người nhảy đến trong ao, thị đồng A Sâm xa xa thấy vạy chạy như điên tới, trong miệng la hét : " tốt a! Có ai ! Chủ nhân nhảy xuống nước tự vẫn a!"

      Tiếng kêu của quá mức thê lương, nội dung cực độ kinh hãi, lập tức khiến tất cả mọi người ở Mặc đầm kinh động, đều chạy về phía bên này.

      Bích Bích chân thân ngay gần đó, nàng đầu tàu chạy đến bên cạnh hồ nước, vừa sợ vừa giận đối A Sâm nhảy vào trong ao quát: "
      Ngươi bậy bạ gì đó? Cái gì nhảy nước tự vẫn?! Chủ nhân… Chủ nhân làm sao có thể bì chìm, chìm trong nước mà… như vậy…" Nàng cũng nghĩ qua chủ nhân có thể tự vẫn, nhưng là cho dù phải chết, cũng chọn cái ao như vậy a, ma bình thường chìm xuống nước cũng chết, huống chi là chủ nhân pháp lực cao cường?!

      Lý trí nghĩ như vậy, nhưng cảm tình mặt vẫn là cách nào đem chữ "
      chết" ra miệng.

      Bùm, bùm… Liên tiếp truyền đến vài tiếng nhảy cầu, lại có vài tên chân tướng vây xem nhảy đến trong nước "
      cứu người".

      trong nước tìm Bạch Bạch Mặc Yểm rốt cục thể nhịn được nữa, làm phép đem toàn bộ người nhảy cầu trở lại bờ.

      A viêm tương đối dễ dàng kích động, nhưng sau khi xuống nước lúc này khóc rống nghẹn ngào, gào khóc : "
      Chủ nhân ngươi nghĩ rộng chút, Bạch tiểu thư nhất định có thể tìm được, ngươi như thế nào có thể tự sát a!"

      Tiếng khóc của rất có sức cuốn hút, bờ khóc thành loạt, ngay cả Bích Bích cũng bị khiến cho mắt đỏ ngầu.

      Ào tiếng nước Mặc Yểm "
      ý nghĩ nông cạn", đột nhiên "hoàn toàn tỉnh ngộ", tự động tự phát nhảy ra khỏi hồ nước, kích động ôm cái hộp gỗ té ngồi mặt đất.

      A khuê xoa xoa con mắt, ngây ngốc thốt ra câu: "
      ra chủ nhân là xuống nước tìm bảo a…"
      sanone2112 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :