DỤ DỖ TIỂU HỒ LY ( Nga My)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 252






      Lam Ngọc liếc Bạch Bạch trong ánh mắt lộ vẻ đồng tình thương hại:" thi triển bí thuật người của ngươi, ngươi biết ?"

      "Bí thuật gì?" Bạch Bạch biết chuyện này.

      Lam Ngọc ra hết công hiệu bùa chú của Mặc Yểm người nàng, sau đó hỏi: "Mùi vị vị bị người khác khống chế như thế nào? Nếu như phải coi ngươi trở thành đồ chơi, vì sao dùng bùa chú với ngươi như vậy?"

      Bạch Bạch nhớ tới trước đây ở Địa phủ từng trải qua hai lần ràng muốn phản kháng, thân thể lại hoàn toàn nghe sai sử, làm y theo mệnh lệnh của Mặc Yểm, lúc ấy tưởng bởi vì Mặc Yểm pháp lực lợi hại, bây giờ nghe Lam Ngọc như vậy, chính là bởi vì người bị thi triển bí thuật?!

      khó để đó chính là gạt người , Mặc Yểm bại hoại như thế nào có thể khi dễ nàng như vậy?!

      "Mọi người chính là ích kỷ vô sỉ như vậy, tự cho quyền điều khiển vạn vật chi linh, thầm nghĩ khống chế chiếm hữu vạn vật thế gian, chưa từng nghĩ cùng chung sống hoà bình với chúng nó? Chưa từng nghĩ tới chúng nó có phải là nguyện ý bị bọn họ khống chế ?!"

      Lam Ngọc khinh miệt cười cười, lại : "Cho nên bọn họ đều đáng chết! Bất kể là Thiên đế, là Minh Ất, Mặc Yểm, hay là tiên nhân Ma quân chó má khác, hết thảy đều đáng chết!"

      Bạch Bạch gục đầu xuống chuyện, qua hồi : "Sư phụ là người tốt, Mặc Yểm… Mặc Yểm cũng là thích ta…"

      Lam Ngọc đối với con tiểu hồ tiên ngoan cố này, quả thực cảm thấy chỉ tiếc rèn sắt thành thép, nghiến răng nghiến lợi : "Sư phụ ngươi là người tốt? Ha ha, là chuyện chọc cười thiên hạ, cũng chẳng qua là lợi dụng ngươi mà thôi!"

      Bạch Bạch cả giận : "Trong mắt ngươi tất cả mọi người đều là người xấu sao? Tất cả mọi người đối với người khác gây hấn là lợi dụng người ta sao?"

      Lam Ngọc cười lạnh : "Minh Ất Thiên đình có danh vọng ra sao?! Ngươi có từng hỏi sư huynh của ngươi phải trải qua bao nhiêu khảo nghiệm gian nan mới được thu vào môn hộ hay , thân phận Thiên đế như vậy muốn cầu Minh Ất thu nhận nữ nhi của làm đồ đệ cũng được, ngươi có chỗ nào hiếm có, mà làm cho chủ động tìm tới cửa dạy bảo từ ? Ngay cha nương của ngươi cũng đều là hưởng ánh sáng của ngươi mới có thể được Minh Ất nhắm mắt che chở, ngươi chẳng lẽ có cảm thấy kỳ quái sao, vì sao chiều ý ngươi như vậy. Sao ngươi cái gì cũng đều hiểu thế hả Tiểu Bạch hồ?"

      Bạch Bạch cho tới bây giờ chưa hề nghĩ tới vấn đề này, từ khi nàng có nhận thức, Minh Ất chính là sư phụ của nàng, tuy chưa từng lộ diện, nhưng có thể thường thường nghe được giọng của người, thực tế những lúc tu luyện khẩn cấp quan trọng cần giúp đỡ nhất, luôn luôn có người chỉ dẫn cổ vũ, mấy trăm năm qua cảm thấy đó là chuyện đương nhiên, có ai lại suy nghĩ nguyên nhân của nó?

      "Sư phụ trước gặp gỡ cha mẹ ta, rồi mới thu ta làm đồ đệ." Bạch Bạch nhớ cha mẹ thường như thế, nhớ về chuyện tình năm đó sư phụ ra tay giúp đỡ vợ chồng bọn họ, giúp bọn họ đứng hàng tiên ban như thế nào.

      "Bởi vì ngươi nên Minh Ất mới tìm đến cha mẹ ngươi!" Lam Ngọc khẳng định.

      Bạch Bạch tin : "Khi đó ta cũng còn chưa sinh ra! Chẳng lẽ sư phụ còn có thể dự đoán được phụ thân mụ mụ sinh ra ta?!"

      " Người khác đoán được, nhưng Minh Ất lại hoàn toàn có thể!"

      "Ngươi càng càng kỳ quái, cho dù sư phụ thực có năng lực này, thu ta làm đệ tử có gì tốt? Ngươi muốn châm ngòi ly gián, ngươi là đồ bại hoại!" Bạch Bạch trong miệng tuy như vậy, nhưng trong lòng có chút ít bất an, nhưng nàng muốn nghĩ sâu hơn. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

      Lam Ngọc dường như nhìn thấu nàng phô trương thanh thế, bị chửi cũng tức giận, thản nhiên : " dự đoán ngươi cùng Mặc Yểm kết duyên, khống chế được ngươi, chẳng phải khống chế được Mặc Yểm, cho nên mới chấp nhận phí mấy trăm năm thời gian người nhà ba người các ngươi."

      "Ngươi hươu vượn! Ta nghe ngươi nữa!" Bạch Bạch co lại thành bọc hai tay che lại lỗ tai lớn tiếng .

      Lam Ngọc nhìn hành động buồn cười lừa mình dối người của nàng, biết nàng kỳ tin tưởng chút ít lời , chỉ là sợ hãi đối mặt với chân tướng. Bạch Bạch luôn có bộ dạng khờ dại biết sầu bi, làm cho thầm cắn răng ghen ghét biết bao nhiêu lần.

      Đồng dạng đều là chim thú tu thành tiểu tiên, hồ ly ngốc Bạch Bạch lại có được tất cả hạnh phúc mong mỏi lâu mà hết lần này tới lần khác chiếm được, nàng có cha mẹ thương nàng tận xương tủy, rồi sư phụ sư huynh quan tâm nàng đầy đủ, có tình nhân coi nàng như bảo bối nâng niu trong lòng bàn tay, có đông đảo tiểu tiên tín nhiệm kính ngưỡng, hơn nữa có pháp lực cao cường cùng dung nhan làm cho người ta mê muội.


      lại chẳng có gì hết, chỉ còn lại có ngập tràn cừu hận……

      muốn cho nàng, cái nàng đương nhiên cho rằng đó là hạnh phúc là giả!


      Người khác cảm thấy Minh Ất bí hiểm, nhưng là từ hơn nghìn năm trước khuyên Mặc Yểm thối lui, bắt đầu thời khắc này phá hủy kế hoạch phá vỡ Thiên đình của Lam Ngọc, Lam Ngọc thầm lưu ý lấy nhất cử nhất động của , có thể , Lam Ngọc là người Thiên đình hiểu Minh Ất nhất.
      sanone2112 thích bài này.

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 252 ( TT )






      lại chẳng có gì hết, chỉ còn lại có ngập tràn cừu hận……

      muốn cho nàng, cái nàng đương nhiên cho rằng đó là hạnh phúc là giả!

      Người khác cảm thấy Minh Ất bí hiểm, nhưng là từ hơn nghìn năm trước khuyên Mặc Yểm thối lui, bắt đầu thời khắc này phá hủy kế hoạch phá vỡ Thiên đình của Lam Ngọc, Lam Ngọc thầm lưu ý lấy nhất cử nhất động của , có thể , Lam Ngọc là người Thiên đình hiểu Minh Ất nhất.

      Tuy chuyện Minh Ất tự tổn tu vi rình thiên cơ, tận mắt nhìn được, nhưng là dựa theo hiểu biết của đối tiên thảo tiên dược, sớm phát Minh Ất ổn, đồng tử Huyền Thư của Thanh Lương Quan những năm gần đây mực tìm thảo dược, tìm hiểu được ràng, sớm nhìn ra có chút tiên thảo rải rác quy củ, tinh mắt đoán được trong Thanh Lương Quan có người bị Thiên khiển phản thệ, bản thân thụ trọng thương.

      Đám người ở Thanh Lương Quan đều đơn giản, người có tu vi rất mạnh chẳng qua chỉ có Minh Ất chân nhân cùng vài đệ tử của , những người này thỉnh thoảng có ra ngoài, nhưng Lam Ngọc pháp lực yếu kém, sợ bị phát dám tới gần quan sát, cho nên cũng có thể xác định rốt cục là ai bị trọng thương.

      Về sau Minh Ất bắt đầu ngoài sáng trong tối nhiều lần tiếp xúc với bạch hồ tộc thế gian, tựa hồ tìm đối tượng đặc biệt gì, cuối cùng cùng vợ chồng Bạch Nguyên Tùng kết thâm giao, Lam Ngọc chỉ cảm thấy kỳ quái nhưng nghĩ ra.

      Mãi đến gần đây, Lam Ngọc thờ ơ lạnh nhạt nhìn tình diễn ra, cuối cùng mới đem tình từ đầu đến cuối hợp lại thành , cho tới nay, bị trọng thương khó khỏi chính là Minh Ất, pháp lực cao cường, có khả năng vô duyên vô cớ làm chút ít chuyện vì thiên đạo, chắc chắn là vì mục tiêu trọng yếu gì mới nguyện ý hy sinh như thế. Bạch Bạch cùng Mặc Yểm bất ngờ kết duyên, Minh Ất ngoài sáng trong tối trợ giúp, chính là sớm có chuẩn bị, Mặc Yểm ngờ vì Bạch Bạch chịu truy sát phản quân Địa phủ, mọi chuyện liên hệ cùng với nhau, chứng minh việc, Minh Ất sớm biết Mặc Yểm cùng Bạch Bạch trở thành vợ chồng, cho nên mới ra tay trước để được lợi thế, lôi kéo nhà Bạch Bạch đến bên cạnh mình.

      Lam Ngọc ngại mà đem chứng cứ quan sát của chính mình vài năm nay từng chuyện từng chuyện bày ra trước mặt Bạch Bạch, xem nàng từ kinh ngạc tin đến thương tâm khổ sở, trong lòng nổi lên vui vẻ tên.

      Bất kể là thần tiên ma hay là phàm nhân, chỉ cần là người đều phải thứ tốt, bọn họ đâu lại vô duyên vô cớ để những chim thú khác tộc này của bọn họ ở trong lòng?

      Cái gì tình thầy trò, cái gì tình nam nữ, đều là giả! phải là để thuận tiện lợi dụng, là đùa bỡn bọn họ thôi!

      "Thế nào? Có phải là vẫn cảm thấy kẻ sư phụ kia của ngươi là người tốt?" Lam Ngọc đắc ý hỏi.

      Bạch Bạch ngây người hồi, nhàng : "Sư phụ… Sư phụ là người tốt!" Thanh tuy , nhưng ngữ khí lại thập phần khẳng định.

      Lần này đến phiên Lam Ngọc bị bất ngờ: " lợi dụng ngươi như vậy, ngươi tức giận? Ngươi hận sao? Còn là người tốt?!"

      "Cho dù sư phụ lợi dụng ta, nhưng mấy trăm năm nay, người quả thực đối với ta rất tốt, những điều này là . Coi như là lợi dụng ta, người cũng có từng thương tổn ta và phụ thân mụ mụ, ngược lại hết lần này đến lần khác giúp chúng ta, cứu chúng ta. Sư phụ người phải người xấu!"Bạch Bạch mắt đỏ ửng ngẩng đầu hung hăng trừng mắt nhìn Lam Ngọc.

      Lam Ngọc cơ hồ bị con hồ ly ngốc "ngoan cố thay đổi" này tức chết, chỉ vào con hồ ly ngốc chịu thua kém này, tức giận : "Ngươi tên ngu ngốc này!"

      " Ngươi mới là đồ ngốc! Sư phụ coi như là lợi dụng ta, cũng có ý xấu gì, người bất quá muốn tam giới thái bình, cần đánh tới đánh lui, có cái gì đúng?!" Bạch Bạch cũng phát giận, mạnh miệng phản bác.

      Kỳ nàng rất khó chịu, chỉ là muốn ở trước mặt Lam Ngọc yếu thế thôi.

      " Được! Sư phụ ngươi vĩ đại! Đem ngươi nuôi lớn đưa cho Mặc Yểm làm đồ chơi, tam giới liền thái bình! Ha ha ha! là buồn cười!" Lam Ngọc lưu tình chút nào mỉa mai .

      "Mặc Yểm thích ta, có coi ta làm đồ chơi!" Mặc kệ cái gì, mặc kệ trong lòng có nhiều đau đớn, Bạch Bạch vẫn như trước ngoan cố lớn tiếng phản bác.

      Nàng muốn hận sư phụ, muốn hận Mặc Yểm, muốn chính mình trở nên giống như Lam Ngọc, thống hận mọi người.

      " có sao? Ngươi quên là, tay hủy diệt năm trăm năm đạo hạnh của ngươi? thi triển bí thuật người ngươi, muốn cho ngươi cả đời đều thoát khỏi được khống chế của ….. Nếu như phải bởi vì cảm thấy ngươi vĩnh viễn trốn thoát lòng bàn tay của , người như , làm sao lại buông lỏng thân cận với ngươi? Ngươi chẳng lẽ biết, cha mẹ của chết như thế nào?" Lam Ngọc mực đem Mặc Yểm trở thành người có thể thay mình đạt thành tâm nguyện sát khí, hao tổn công phu người ít hơn hao tổn người Minh Ất.



      Bạch Bạch nhớ tới cha mẹ Mặc Yểm, có thể đúng là chết vì mưu của Thiên đế, nhưng lại càng chết vì thâm tình để ý lẫn nhau, Mặc Yểm chứng kiến cha mẹ bất hạnh, muốn lại đơn giản cho phép mình dùng thâm tình đối với người khác cũng có thể giải thích được– có để ý người ta, cần phải sợ hãi ngày kia vì mất mà bi thương gần chết. Nghĩ đến đây, oán giận của Bạch Bạch đối Mặc Yểm ngược lại giảm bớt ít.
      sanone2112 thích bài này.

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 252 ( TT )







      Lam Ngọc cơ hồ bị con hồ ly ngốc "ngoan cố thay đổi" này tức chết, chỉ vào con hồ ly ngốc chịu thua kém này, tức giận : "Ngươi tên ngu ngốc này!"

      " Ngươi mới là đồ ngốc! Sư phụ coi như là lợi dụng ta, cũng có ý xấu gì, người bất quá muốn tam giới thái bình, cần đánh tới đánh lui, có cái gì đúng?!" Bạch Bạch cũng phát giận, mạnh miệng phản bác.

      Kỳ nàng rất khó chịu, chỉ là muốn ở trước mặt Lam Ngọc yếu thế thôi.

      " Được! Sư phụ ngươi vĩ đại! Đem ngươi nuôi lớn đưa cho Mặc Yểm làm đồ chơi, tam giới liền thái bình! Ha ha ha! là buồn cười!" Lam Ngọc lưu tình chút nào mỉa mai .

      "Mặc Yểm thích ta, có coi ta làm đồ chơi!" Mặc kệ cái gì, mặc kệ trong lòng có nhiều đau đớn, Bạch Bạch vẫn như trước ngoan cố lớn tiếng phản bác.




      Nàng muốn hận sư phụ, muốn hận Mặc Yểm, muốn chính mình trở nên giống như Lam Ngọc, thống hận mọi người.

      " có sao? Ngươi quên là, tay hủy diệt năm trăm năm đạo hạnh của ngươi? thi triển bí thuật người ngươi, muốn cho ngươi cả đời đều thoát khỏi được khống chế của ….. Nếu như phải bởi vì cảm thấy ngươi vĩnh viễn trốn thoát lòng bàn tay của , người như , làm sao lại buông lỏng thân cận với ngươi? Ngươi chẳng lẽ biết, cha mẹ của chết như thế nào?" Lam Ngọc mực đem Mặc Yểm trở thành người có thể thay mình đạt thành tâm nguyện sát khí, hao tổn công phu người ít hơn hao tổn người Minh Ất.

      Bạch Bạch nhớ tới cha mẹ Mặc Yểm, có thể đúng là chết vì mưu của Thiên đế, nhưng lại càng chết vì thâm tình để ý lẫn nhau, Mặc Yểm chứng kiến cha mẹ bất hạnh, muốn lại đơn giản cho phép mình dùng thâm tình đối với người khác cũng có thể giải thích được– có để ý người ta, cần phải sợ hãi ngày kia vì mất mà bi thương gần chết. Nghĩ đến đây, oán giận của Bạch Bạch đối Mặc Yểm ngược lại giảm bớt ít.

      hạ bí thuật người nàng, cần phải lo lắng nàng đột nhiên rời ….. Bạch Bạch đột nhiên cảnh giác : "Ngươi gạt người! Ngươi bí thuật Mặc Yểm có thể biết hành tung cùng tâm tư của ta, vì sao đến bây giờ vẫn còn có phát ta bị ngươi bắt, vì sao còn chưa cứu ta?"

      đến đây Lam Ngọc đắc ý, cười ha ha : "Tất nhiên là bởi vì, ta giải phù chú người ngươi!"

      Có thể phá giải cái bí thuật này, chính là thứ cuối cùng mà nàng để lại cho , là trong các kiệt tác đắc ý nhất cả đời, đáng tiếc vẫn luôn cách nào tuyên bố với mọi người, Bạch Bạch nhắc tới, rất thích thú khoe khoang phen.

      " Ba ngàn năm trước, ta vốn là con vẹt bình thường trong Thiên cung, chủ nhân của ta là tiên tỳ trong Thiên cung, chân thân của nàng là con bạch hạc xinh đẹp, tên là Vận nhi, phụ trách trông nom Dược Viên trong Thiên cung. Có lần, ta bị thần ưng chỗ thanh hoa Đại Đế nuôi cắn thương, thiếu chút nữa mất mạng , là nàng để ý nguy hiểm cứu ta, vừa tỉ mỉ chữa thương thế của ta cho tốt. Nàng là tiên tử thông minh nhất thiện lương nhất thế gian, bản lĩnh chăm sóc tiên thảo của ta tài bồi chính là học với nàng." Những tình này Lam Ngọc cho tới bây giờ đều chưa từng với bất kỳ kẻ nào.

      Bạch Bạch biết vì sao lạiđột nhiên đến chuyện cũ của mình, bất quá chắc hẳn có lien quan tới việc có thể cởi bỏ bí thuật Mặc Yểm, cho nên có lên tiếng quấy rầy, lẳng lặng nghe tiếp.

      " Tiên thảo trong Dược Viên chỉ dùng để luyện chế đan dược, nhìn cũng đẹp, mấy người gọi là quý nhân trong Thiên cung kia đều chướng mắt cái nơi hoang vu này, Vận nhi tỷ tỷ cùng ta sống ở đó vô cùng khoái hoạt tự tại. Thường xuyên có vài tiên tỳ tiên đồng đến đòi dược, bọn họ đều là chim thú hóa thành tiểu tiên, cho tới giờ đều mặc người trong Thiên cung đánh chửi, Vận nhi tỷ tỷ tâm địa vô cùng tốt, luôn vụng trộm luyện chế thuốc trị thương chữa cho bọn họ."

      Lam Ngọc đến "Vận nhi tỷ tỷ" ánh mắt trở nên ôn nhu, hận khí kỳ quái người cũng phai nhạt xuống, Bạch Bạch cũng có thể cảm giác được đối với tiên tử bạch hạc kia rất quyến luyến ngưỡng mộ.

      Lam Ngọc đắm chìm trong ký ức, đó là hồi ức đẹp nhất trong đời , tuy rời , nhưng mỗi lần nhớ tới luôn làm cho trong lòng của dâng lên từng đợt nhu tình ngọt ngào. cuối cùng thay đổi chủ ý, có hạ sát đối với Bạch Bạch, cố nhiên là bởi vì lúc ấy thời gian cấp bách, kịp giải trừ bí thuật mà Mặc Yểm hạ người Bạch Bạch hạ, thêm nữa bởi vì bộ dáng Bạch Bạch chuyên tâm chăm sóc tiên thảo, rất giống Vận nhi năm đó.

      "Ta ham chơi thích bay ra bên ngoài, mỗi lần trở về luôn chứng kiến thần sắc Vận nhi tỷ tỷ lo lắng rồi lại thư thả, nàng sợ ta đụng phải thần tiên bên ngoài, bắt ta lại, nàng tìm được ta. Ta lúc đầu cũng tin thần tiên trời có thể đạo lý như vậy, về sau gặp nhiều những tiểu tiên bị thần tiên giày vò đến hấp hối hơn, mới biết được Thiên đình tốt đẹp giống nhìn bề ngoài như vậy, cho nên hạ quyết tâm chuyên tâm sống trong Dược Viên."

      " biết bắt đầu từ lúc nào, có tiên nhân tuấn nho nhã thường xuyên xuất ở Dược Viên, biết ăn , tuy nhìn bề ngoài tuổi có chút lớn, nhưng là chưa thấy qua quá nhiều ngoại nhân nên Vận nhi tỷ tỷ rất nhanh liền cùng nhau, Vận nhi tỷ tỷ rất thẹn thùng, mỗi lần cùng cùng chỗ đều tránh ta, trong nội tâm của ta mặc dù có chút đố kỵ kẻ tiên nhân kia, nhưng là cũng mừng cho nàng. Chúng ta đều quên mất, các thần tiên cao cao tại thượng lại làm sao có thể thiệt tình thích chúng ta – những kẻ tộc này? Chẳng qua là cảm thấy mới lạ muốn chơi đùa thôi. Chớ đừng chi là, tên tiên nhân này chính là thủ lĩnh thần tiên Thiên đình, mà Vận nhi tỷ tỷ bất quá trong mắt của chỉ là bạch hạc đê tiện mà thôi."

      Lam Ngọc nghĩ đến Vận nhi tỷ tỷ năm đó tưởng nhớ tới cái tiên nhân kia biểu tình ngọt ngào, cùng Bạch Bạch nhớ tới Mặc Yểm thần thái sao mà giống nhau thế, rồi lại nghĩ đến người nọ lạnh lùng tàn nhẫn vô tình, trong ngực như có thanh lửa độc thiêu đốt.

      Bạch Bạch nghe đến đó khẽ kêu tiếng, dám tin : "Cái tiên nhân kia, là….. Thiên đế?"

      Lam Ngọc thần sắc dữ tợn đứng dậy, hung hăng : "Đúng, chính là Thiên đế, phát Vận nhi tỷ tỷ nhận ra , vì vậy làm bộ như tiên nhân bình thường cùng nàng kết giao, đại khái cảm thấy như vậy rất mới lạ rất thú vị!"
      sanone2112 thích bài này.

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 253






      Lam Ngọc hào phóng thừa nhận : "Đúng! Về sau ta mới biết được loại dược đó cũng có phương pháp phá giải, nhưng có nghĩ đến Huyền Diệu ngọc nữ lại sinh ra Mặc Yểm đứa con pháp lực cao cường như vậy, ý trời a! Ta bắt đầu thầm nghĩ lấy tín nhiệm của Thiên đế để tìm cơ hội báo thù, nghĩ tới lại bởi vậy có người có thể giúp ta báo thù."

      Bạch Bạch tức giận đến muốn chuyện, cả nhà Mặc Yểm thống khổ dĩ nhiên là do ý muốn báo thù của người trước mắt này gây ra. tuy đáng thương, nhưng cũng là vô cùng đáng hận!

      "Sau khi biết người Mặc Yểm này, ta thầm suy nghĩ các biện pháp khiến cho biết mưu năm đó của Thiên đế, kích được cuồng tính đại phát, truy sát đến Thiên đình, thiếu chút chém đứng Thiên đế trong Thiên cung, đáng hận Minh Ất lại ra mặt phá hư chuyện tốt!" Lam Ngọc nhớ tới hơn nghìn năm trước sắp thành lại bại, đối Minh Ất vẫn còn thống hận thôi.

      Nếu như là từ trước, Bạch Bạch vụng trộm oán sư phụ vì sao xen vào việc của người khác, lại cứu cái tên Thiên đế hại người bại hoại kia. Nhưng là nàng tại biết, Thiên đế tuy đáng chết, nhưng quả thực thể chết được, mà vừa chết, tình liền đại biến.

      Cũng phải bản thân Thiên đế có bao nhiêu lợi hại trọng yếu cỡ nào, mà là vị trí Thiên đế này tự bản thân là nguyên khí mấu chốt gắn bó Thiên đình. Chỉ cần Thiên đế tại vị, cho dù ngu ngốc bất dụng thế nào, cũng có thể bảo trụ nguyên khí Thiên đình tán, Thiên đình mới có thể tồn tại bình thường. Mà khi vị trí Thiên đế này người, nguyên khí Thiên đình điên cuồng tiết ra ngoài, đến lúc đó chẳng những Thiên môn sụp đổ, nhay cả ma quỷ quái cũng có thể xông tới Thiên đình làm loạn, ngay nhân gian cũng phải chịu ảnh hưởng này mà tai hoạ liên tục. Cho đến khi Thiên đế kế nhiệm đăng cơ lâu hơn nữa mới từ từ khôi phục.

      Bây giờ còn xa xa chưa tới lúc Chân Vũ Đại Đế kế nhiệm Thiên đế, nếu như lúc này Thiên đế bất ngờ bỏ mình, vậy chỉ có thể mắt thấy tam giới đại loạn, sinh linh đồ thán. Minh Ất chân nhân làm sao oán hận Thiên đế chứ, chính là bởi vì muốn ân oán bản thân làm họa tới tam giới, cho nên mới ra mặt cứu Thiên đế.

      " Sư phụ là muốn người khác chịu liên lụy." Bạch Bạch thay sư phụ giải thích.

      Lam Ngọc hừ tiếng, mắng: "Giả nhân giả nghĩa!"

      Bạch Bạch biết đối với sư phụ có thành kiến sâu đậm, cũng còn ý muốn tranh luận với , vì vậy học bộ dáng của , đáp trả tiếng" Hừ" càng lớn bày ra kháng nghị từ nay về sau, liền .

      " Năm đó có thể ngăn được, hôm nay tự thân khó bảo toàn, ta xem còn cản trở chuyện của ta như thế nào!" Lam Ngọc nghĩ đến kế hoạch của mình… tại trò hay hẳn là mở màn rồi !

      " Ngươi muốn làm gì?" Bạch Bạch hiếu kỳ .

      Lam Ngọc như cười như nhìn nàng liếc: "Cho dù ta giết ngươi giá họa cho Thiên đế, chỉ cần có ngươi ở trong tay, ta làm cho Mặc Yểm giết Minh Ất, cũng nhất định ngoan ngoãn nghe lời, huống chi ta chẳng qua làm cho giết cừu nhân của Thiên đế?!"

      " Ngươi bắt ta đến đây, chính là muốn áp chế Mặc Yểm!" Bạch Bạch hoàn toàn hiểu được, khỏi cực kỳ sốt ruột, nàng muốn Mặc Yểm vì nàng xông vào đại họa, còn họa tới nhiều sinh linh vô tội như vậy.

      Lam Ngọc thú vị nhìn Bạch Bạch nhảy người lên ý đồ xông tới, chạy hai bước liền mềm nhũn ngã mặt đất, cười : "Vô dụng, ta tuy pháp lực bằng ngươi, nhưng là đến luyện dược, coi như là Thái Thượng Lão Quân cũng thua xa bằng ta, ngươi ăn đan dược của ta, trong bảy bảy bốn mươi chín ngày, pháp lực ngươi đều có, khí hư lực nhược. Ngươi liền ngoan ngoãn ở chỗ này trong gương chờ ta mang đầu Thiên đế trở về ."

      Lam Ngọc từ trong ngực lấy cuốn vứt đến bên người Bạch Bạch, : "Ta muốn làm cho bản lĩnh của Vận nhi tỷ tỷ thất truyền, ngươi coi như là thiên tư cũng được, học tập cho tốt các thứ trong cuốn này ."

      Bạch Bạch nhìn cũng nhìn cái cuốn kia, trừng mắt với : "Ta muốn học, ngươi thả ta !"

      Lam Ngọc thấy nàng biết tốt xấu như thế, giận dữ, bất quá nghĩ lại rồi lại bật cười : "Khi học hết mọi thứ cuốn này, phong ấn gương mở ra, đến lúc đó ngươi muốn chạy đâu cũng thành vấn đề."

      Dứt lời, Lam Ngọc ngẩng đầu nhìn nhìn sắc trời, cảm thấy thời gian sai biệt lắm, trò hay chính mình tự tay bố trí hẳn là lên sân khấu, quay người lại biến mất trước mặt Bạch Bạch.

      Thần Nông cốc, bên trong khoảng cỏ cây đặt cái gương đồng, đột nhiên mặt gương lóe lên kim quang, Lam Ngọc xuất gương.

      rời khỏi gương đồng ảo cảnh, lấy ra phong ấn phù chú áp vào gương. Những phù chú này dùng bức tranh hoa nước "u hồn hoa trăm tuổi ", dùng tiên ma giam cầm, trong vòng trăm năm cho dù đối phương pháp lực thông thiên cũng xông ra được.

      Đem gương bỏ vào trong hộp gỗ, Lam Ngọc nhíu mày nghĩ đến: Tiếp tục giấu kgương ở nơi nào mới có thể bảo đảm Mặc Yểm tìm thấy? Có rồi!

      Lam Ngọc tính toán xong, nhổ xuống đoạn "dây leo thiên lý" đem cái hộp đặt dây leo, trong miệng niệm chú ngữ, dây leo thiên lý nhanh chóng dài ra, dường như giống như vô cùng vô tận, mang theo hộp gỗ hướng dưới mặt đất đào xuống, rất nhanh bóng dáng liền biến mất.

      Lam Ngọc làm xong những chuyện này, lập tức biến ra nguyên thân giương cánh rời , muốn tới Thanh Lương Quan xác định lại lần, Minh Ất đột nhiên xuất quan làm hỏng chuyện của …..

      Lúc Vân Hư đến Mặc đầm báo, Mặc Yểm cùng vợ chồng Bạch thị thương lượng việc đón dâu, nghĩ bước vào phạm vi Thanh Lương Quan, vợ chồng Bạch thị biết khúc mắc của , vì vậy ý định quay lại cùng Minh Ất chân nhân thương lượng, để bọn người Vân Sơ xuất môn đưa hôn, bọn họ ở bên ngoài tiếp người, cao hứng, chợt nghe Bạch Bạch lại vô cớ mất tích ở Thanh Lương Quan, vợ chồng Bạch thị liền thay đổi sắc mặt ngay lúc đó.

      Mặc Yểm nghĩ mình thi triển bí thuật ở người Bạch Bạch, tuy sốt ruột, nhưng lại quá kinh hoảng, an ủi vợ chồng Bạch thị : " có việc gì, để ta tìm nàng trở về."

      Vợ chồng Bạch thị được chứng kiến pháp lực khôn cùng của , cũng biết liền lập tức yên lòng.
      sanone2112 thích bài này.

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 253 ( TT )






      Mặc Yểm nhắm mắt khu động pháp chú, lại mở to mắt lúc pháp chú biểu đến chỗ Bạch Bạch. Nơi này là góc tòa rừng cây nào đó Thiên đình, phóng mắt chung quanh nhưng có nhìn thấy bóng dáng tuyết trắng quen thuộc kia, chỉ là khối đá trước mặt có cái hộp gỗ nho đặt bên .

      Mặc Yểm trong lòng biết ổn, tay mở cái hộp kia ra, chỉ thấy trong hộp là bùa chú màu đen mà mình thi triển cơ thể Bạch Bạch quấn quanh nắm lông hồ ly tuyết trắng!

      Bùa chú người Bạch Bạch bị giải, người đó bắt Bạch Bạch !

      Trong tam giới biết loại bí thuật này chỉ có cực ít người, mà người này ngờ có thể trong lúc vô ý giải trừ loại bí thuật này!

      Mặc Yểm ngoài khiếp sợ, chỉ cảm thấy chân tay lạnh buốt, loại khủng hoảng tràn đầy trong lòng, Bạch Bạch của thấy! rốt cuộc cảm nhận được nàng, rốt cuộc tìm ra nàng nữa!

      Cái dưới hộp có lộ ra lá thư nho , Mặc Yểm hai tay phát run cầm lấy tờ giấy mỏng, mặt chỉ viết mấy chữ:

      Trong hôm nay giết Thiên đế, nếu Bạch Bạch hồn phi phách tán, vĩnh viễn siêu sinh!

      Giết Thiên Đế!

      Mặc Yểm chậm rãi nắm chặt nắm tay, đem tờ giấy mỏng vò lại cục… Thiên đế chết có thể đổi Bạch Bạch của trở về, vậy hãy để cho chết a! Dù sao sớm đáng chết!

      Thân hình Mặc Yểm lóe lên, như mũi tên màu đen nhọn hướng về phía Thiên đình mà tới.

      Trong Thanh Lương Quan, Vân Hư mang theo cha mẹ Bạch Bạch đường trở về, vợ chồng Bạch Nguyên Tùng nghe qua ngọn nguồn câu chuyện, đối Thiên đế càng hận vài phần, tuy nhiên cũng biết tình có phần kỳ quái, chắc Thiên đế xúi giục, nhưng cuối cùng rước lấy mầm tai vạ, làm cho họ dám cũng nguyện ý tin tưởng Bạch Bạch gặp bất trắc, chỉ là hy vọng nàng là bị người cướp , Mặc Yểm mau chóng có thể tìm nàng trở về.

      Minh Ất bế quan ở thạch động bên ngoài cách đó xa, con vẹt lam đứng ở nhành cây đại, thân trong cành lá um tùm trong đó, chú ý động tĩnh chung quanh thạch động.

      tại canh giữ ở trước động chính là Vân Cảnh cùng Vân Lan, bọn họ vừa mới thay ca cho Vân Sơ cùng Vân Hư, xem ra vài đệ tử của Minh Ất là ý định mỗi ngày ba nhóm thay nhau bảo vệ sư phụ.

      Bọn họ chia ra, tự nhiên người có thể ngăn cản Mặc Yểm giết Thiên đế.

      Chỉ cần Thiên đế vừa chết, Thiên đình đại loạn, những tiểu tiên sớm Địa phủ ti kia, Thiên đình sụp cũng nghĩa là bọn họ phải làm, có Thiên đình chúng tiên áp bức lăng nhục, bọn họ sau này hẳn là rất tốt.

      Lam Ngọc tuy khinh thường tiểu tiên mềm yếu, nhưng cuối cùng đối với bọn họ còn có vài phần tình cảm hương khói.

      Tâm niệm Lam Ngọc thay đổi nhanh, ngược lại bay về phía chỗ ở của đồng tử Huyền Thư, phải làm tiếp chút gì đó, bảo đảm người Thanh Lương Quan tuyệt đối cách nào phá hỏng chuyện của ! Nếu như có thể, muốn để báo cho Minh Ất thuận tiện như năm đó phá hư kế hoạch trả thù của .

      Lam Ngọc bay lâu, dưới bóng cây cái bóng đen vô thanh vô tức theo.

      Huyền Thư ở trong phòng luyện chế đan dược, đan màu xanh đen bị chân hỏa cur Tam Muội đốt thành toàn thân đỏ rực, đan dược trong lò đan liên quan đến Minh Ất chân nhân có thể thuận lợi vượt qua đại kiếp bình yên xuất quan được hay , nửa điểm sơ sẩy cũng được, cho nên tuy trong phòng đan dược hết sức oi bức, vẫn y nguyên, khắc cũng rời mà canh giữ ở bên trong.

      Trong phòng đan dược còn có hai gã tiểu đồng trợ thủ chính thay phiên dùng khí bảo trì độ lửa thích hợp, cũng đồng dạng gần như bị thiêu mất hai tầng da, vất vả đợi cho Huyền Thư hét lớn tiếng: "Tốt rồi! Mở lò!" Hai gã đồng tử pháp khí vừa thu lại, sau liền nhảy ra, mặt khác hai người bắn tơ vàng lên móc cái nắp lò lên, ba viên kim đan chậm rãi tử trong lò bay lên.

      Huyền Thư giơ bình ngọc trong tay lên, giương miệng bình hướng tới Kim Đan phương, ba viên kim đan có như có sinh mạng bay vào trong bình. Cách cái chai còn có thể cảm giác được lộ ra nhiệt khí kim đan vừa mới ra lò. Huyền Thư thoả mãn giơ cái chai lên nới với bốn gã tiểu đồng :"Khổ cực rồi, xuống nghỉ ngơi trước , ngày mai còn phải vất vả các vị."

      Bốn gã đồng tử liền dám, giúp nhau ra cửa. Từ khi Minh Ất chân nhân bế quan, bọn họ mỗi ngày đều luyện chế Kim Đan như vậy, cứ ba ngày luyện thành lò, trong lúc luyện đan thể rời khỏi đan phòng nửa bước, trong hoàn cảnh lửa cháy hun khói làm tiêu thể lực, cho dù bọn họ là tiên thân, cũng rất có chút ăn tiêu.

      Huyền Thư nhìn bóng lưng của bọn thở dài, nếu như phải đan dược thể để lâu, bọn họ cũng cần vất vả như thế, chỉ hy vọng phương thuốc này có thể giúp chân nhân vượt qua tử kiếp, vậy bọn họ vất vả cũng có giá trị.

      Ngoài cửa sổ cách đó xa, Lam Ngọc khinh thường chú ý quá trình bọn họ luyện đan, thấy khắc sau chỉ còn mình Huyền Thư, trong lòng biết cơ hội ngay ở trước mắt. há miệng muốn phun ra thuốc bột chuẩn bị lâu, đột nhiên cảm giác được sau lưng trận gió ập đến, giật mình hơi nghẹn lại, ít thuốc bột liền có phun ra, thân thể của xông về trước để muốn tránh tập kích sau lưng, nhưng vẫn là muộn bước.

      Đau đớn bén nhọn từ lưng truyền đến, chỉ thấy cảnh tượng trước mắt rất nhanh xẹt qua, tiếp theo dưới thân liền truyền đến mãnh lực va chạm dẫn theo đau nhức kịch liệt, cái bóng đen mực bao phủ ở phía , là tiểu Hắc đột nhiên từ phía sau nhảy ra, trực tiếp bổ nhào vào hòn đá đường dưới tàng cây.

      Lam Ngọc giận dữ, giãy dụa suy nghĩ làm phép phản kháng, bất quá hết thảy quá muộn, tiểu Hắc đắc ý "meo meo " tiếng nhảy ra, cái lưới tơ màu bạc chụp xuống đầu, pháp lực vừa mới thi triển bị phản xạ trở về, Lam Ngọc liền chịu trọng kích, rốt cục giữ được tiếng kêu thảm ngã xuống trong lưới.

      Huyền Thư vừa mới ra, đứng ở vị trí của biến thành Vân Khởi, Vân Khởi lời trước liên tục làm phép, dùng vài loại định thân pháp định trụ Lam Ngọc, khiến nửa phần thể động đậy, sau đó mới tiến lên tay nhấc lưới tơ lên, mỉm cười : "Tiểu Hắc ngươi còn có thể lại đến, ta còn tin, nghĩ tới lại làm cho đoán trúng."
      nhoxbinasanone2112 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :