DỤ DỖ TIỂU HỒ LY ( Nga My)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 249





      Thiên đình, Thiên đế trong ngự thư phòng dương dương đắc ý tới lui, với thanh niên áo lam đứng ở trước mặt: "Hủy Dịch, ngươi quả nhiên là phó tướng của trẫm, ngươi đề nghị trẫm điều tất cả tiểu tiên Thiên đình đến Địa phủ để trấn áp ma phản quân, là diệu kế! Ha ha ha!"

      "Đám đại tiên các động phủ ở Thiên đình, ngoài mặt đối trẫm cung kính, thực tế lại bằng mặt bằng lòng, nhắc tới muốn bọn họ lãnh binh đến Địa phủ bình loạn, chạy trốn thấy bóng dáng! Trẫm động được vào bọn họ, chẳng lẽ lại động được thủ hạ người hầu của bọn họ?! Ngươi biết chứ, hai ngày nay những đại tiên kia chau mày nhăn mặt tìm trẫm khóc lóc kể lể có người nào đắc dụng, thấy biểu tình này trẫm an lòng a! Ha ha ha ha! Những tiểu tiên kia đến Địa phủ mười chín quay về được, bọn họ cũng phải cái thứ tốt gì, thực nghĩ tới con hồ ly tinh ở Thanh Lương Quan kia, trẫm sao phải sợ bọn họ việc thành?! Đều chết sạch cả là tốt nhất, dù sao tiểu thế gian tu tiên khá đông, đến lúc đó lại chiêu nạp đám tiểu tiên mới biết nghe lời đến hầu hạ."

      Thiên đế thân thủ vỗ vỗ bả vai Hủy Dịch, khen ngợi : "Ngươi rất tốt, nếu như tiểu tiên Thiên đình đều trung thành tin cậy, suy nghĩ mọi chuyện vì trẫm như ngươi, vậy cần phải ti Địa phủ mất mạng! Ngươi có bao che cho bọn họ, thông đồng làm bậy cùng bọn họ, rất tốt rất tốt!"

      Hủy Dịch thấp giọng : "Thiên đế đối vi thần ân trọng như núi, vi thần tuyệt đối phản bội Thiên đế ngài."

      Thiên đế nghe xong lời này càng cao hứng, đột nhiên lại chần chờ : "Ngươi tiểu tử Minh Ất kia lúc này đột nhiên bế quan là đạo lý gì?"

      Hủy Dịch nghĩ nghĩ : "Vi thần cũng hiểu được có chuyện kỳ quặc, Thanh Lương Quan dưới đều giữ kín miệng như bưng về cái chuyện này, vi thần nhiều phiên tìm hiểu cũng có tin tức xác . Chỉ là lần này bế quan vô cùng đột ngột, vi thần cảm thấy rất có thể là Minh Ất xảy ra chuyện!"

      Thiên đế nghe xong tin tức này liền tinh thần chấn động, nhanh miệng hỏi: "Tại sao biết được?"

      "Vi thần ở Thanh Lương Quan cũng có tận mắt nhìn thấy Minh Ất chân nhân, nhưng lại từng thấy đồng tử thân cận của là Huyền Thư thu thập băng liên bích thảo. Loại thảo dược này chứa vi độc mà lại thập phần hi hữu, rời khỏi mặt đất sau ba ngày mất hiệu lực, chính là phương thức cổ truyền trị liệu tu vi bị hao tổn tẩu hỏa nhập ma, Thiên đình biết công hiệu này của nó cũng nhiều. Trong Thanh Lương Quan có vài đệ tử từng trúng độc ở Địa phủ dùng được vị thuốc này, cũng có người khác gần đây luyện công tẩu hỏa nhập ma, hơn phân nửa chính là Minh Ất chính phải dùng."

      Pháp lực Hủy Dịch cao, nhưng trồng tiên thảo, luyện đan chế dược lại là chuyên gia số số hai Thiên đình, Thiên đế nghe phân tích, lập tức liền tin nhiều hơn chút.

      "Tiểu tử Minh Ất kia từ trước có thể chế ngự được Mặc Yểm coi như có chút tác dụng, ngờ bây giờ lại dùng nữ đồ đệ mỹ sắc câu kết với Mặc Yểm, lưu lại làm gì?! Hắc hắc, Hủy Dịch, ngươi ở trong Thanh Lương Quan nếu như có cơ hội, ngại……" Thiên đế làm động tác chém đầu.

      Hủy Dịch cúi đầu : "Vi thần nhất định làm Thiên đế thất vọng!"

      Thiên đế nghe xong ngửa mặt lên trời cười to, phát ra trong mắt Hủy Dịch có chút khinh thường cùng băng lãnh.

      Thiên đế nở nụ cười hồi, nhìn chiến báo Địa phủ chất đống bàn, lại nhíu mày: "Diệt trừ Minh Ất tạm thời vội, nhưng tại việc Địa phủ ti lại nên giải quyết như thế nào? Còn cả Mặc Yểm…… Người này ngày chưa chết, ta ngày khó có thể an gối! Hủy Dịch, ngươi còn có diệu pháp gì ?"

      tại coi Hủy Dịch như cọng rơm cứu mạng, bất giác ỷ lại mọi chuyện.

      Hủy Dịch nhoẻn miệng cười : "Mặc Yểm cùng phụ thân đều trọng tình như nhau, định hôn ước với bạch hồ Thanh Lương Quan, chỉ cần này khống chế bạch hồ tiên này trong tay, làm sao phải sợ gây ra sóng gió gì? có thể trấn áp được phản quân Địa phủ ti, ngại khiến cho liều ngươi chết ta sống với đám phản quân, đợi Địa phủ bình định rồi, lại giải quyết cũng muộn."

      Thiên đế đối nhân xử thế bạc tình bạc nghĩa, vốn tin có người vì thê tử tình nhân mà cam tâm hy sinh, nhưng là việc cha mẹ Mặc Yểm trong lòng biết , cảm thấy Mặc Yểm cũng như phụ thân , vì nữ nhân mà chết, nghĩ đến đây liền nhịn được mà cao hứng. Kế này của Hủy Dịch lần mà giải quyết hai vấn đề khó cho !

      "Bạch hồ pháp lực kém, sợ là dễ khống chế. Hủy Dịch ngươi như vậy, chính là có diệu kế?" Thiên đế vẻ mặt chờ mong .

      Còn cần hành tùy theo hoàn cảnh, chỉ là có chút khó xử……" mặt Hủy Dịch lộ ra thần sắc chần chờ. Bạn đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

      Thiên đế bị tiền cảnh miêu tả từ miệng mê hoặc, luôn miệng truy vấn: "
      Có gì khó xử?"

      "
      Vi thần muốn làm thành chuyện này, thể tránh được phát sinh xung đột với Thanh Lương Quan, vi thần pháp lực thấp kém, cần thuyên chuyển thị vệ ngự tiền kim giáp cùng với nhiều người của Thiên đế để tương trợ. Vi thần hàng năm cư ở Thần Nông cốc, hề quan hệ với chúng Thiên đình, lại là tiểu nhân, thấp cố bé họng, trong tay dù có phần chỉ dụ của Thiên đế, nhưng khi điều động nhiều nhân thủ, vi thần sợ là khó có thể truyền lệnh điều động bọn họ kịp thời……"




      Hủy Dịch hợp tình hợp lý, thủ dụ chỉ là phần, lần này làm những chuyện như vậy quang minh lắm, cũng thể để cho mang nhiều quan tướng Thiên đình lại gióng trống khua chiêng trong Thiên đình biểu thị công khai thân phận là đặc sứ khâm sai, vạn nhất muốn điều động nhiều nhân mã, phải mang theo thủ dụ từng bước từng bước mời, Thiên đình có người biết Hủy Dịch, đếm đầu ngón tay, những thần tiên kia thấy được thủ dụ liền trì hoãn chậm trễ thậm chí dứt khoát vâng lệnh, là chuyện hoàn toàn có thể.

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 250






      Thiên đế vừa nghe, liền ở ngự án : "Chuyện này có khó gì, trẫm cho ngươi mười phần kim ấn dụ lệnh, nếu như cần, ngươi liền trực tiếp viết xong phái người đưa là được. Hoàn toàn đủ rồi chứ?"

      Hủy Dịch vội vàng gật đầu : "
      Thừa đủ rồi!"

      nghĩ tới Thiên đế lại ra tay rộng lượng như vậy, có thể thấy được trong long Thiên đế rất bức thiết muốn đối phó với hai huynh đệ Minh Ất và Mặc Yểm. Vốn cho rằng nhiều nhất chỉ có thể được hai ba phần, thực tế chỉ cần có phần dụ lệnh là đủ để được việc.

      Thiên đế lập tức lệnh đồng tử đem mười phần dụ lệnh chuẩn bị cho tốt giao cho Hủy Dịch, đường tiễn Hủy Dịch ra tới bên ngoài thư phòng, vẻ mặt ôn hoà : "Trẫm đem việc nặng như vậy giao đến tay ngươi, ngươi chớ để trẫm thất vọng. Sau khi xong được chuyện này, trẫm cho ngươi chức quan trong Thiên đình dưới người vạn người."

      Hủy Dịch khom người : "
      Vì Thiên đế cống hiến sức lực, là việc của vi thần."

      Thiên đế đối với thái độ cung khiêm như vậy cực kỳ thoả mãn, vuốt vuốt hàm râu dài, mặt đầy vui vẻ đưa mắt nhìn rời .

      Hủy Dịch mang đến rất nhiều tin tức tốt, quét những lo lắng mấy năm qua cua , cho nên khi nghe thấy tiên tỳ báo Hương quán tiên phi Nam Đình cầu kiến, lúc này liền vui vẻ bãi giá về phía hậu cung.

      Nam đình chính là mẹ đẻ Quỳnh Nguyệt tiên tử, Quỳnh Nguyệt tiên tử gây hoạ bị trọng thương, bị Thiên đế răn dạy, lạnh nhạt hơn hai tháng, hôm nay nghe tiên tỳ thị đồng trong nội cung Thiên đế tâm tình rất tốt, liền muốn nhân cơ hội này để lấy được đế sủng.

      Nam Đình ôn nhu kiều mỵ mềm giọng ôn tồn, lại thêm nữ nhân Quỳnh Nguyệt tiên tử trọng thương tư thái điềm đạm đáng , rất nhanh liền xua tan sạch bất mãn của Thiên đế trước đây đối với bọn họ, lại phái Hủy Dịch đối phó Thanh Lương Quan và Mặc Yểm, vì nữ nhi báo thù.

      Quỳnh Nguyệt tiên tử nghe xong nhưng có cao hứng, nàng kéo cánh tay Thiên đế thanh : "Phụ hoàng, nghe người Hủy Dịch bất quá là con vẹt tu thành tiểu tiên, pháp lực thấp kém …… nhưng phải tộc của ta, nhất định có tâm khác a!"

      Thiên đế lắc đầu, tự đắc : "
      Tiểu tiên khác tin được, nhưng Hủy Dịch con cần lo lắng, tuyệt đối thể phản bội trẫm!"




      Ngày hôm đó,Vân Lan mang tin tức từ Mực Đầm về, Mặc Yểm rất thoải mái đáp ứng việc Bạch Bạch cầu. Vân Hạo Tuyết đề nghị cho Tô Chi và Tô Vi Vi trà trộn vào đám tiểu tiên đến Địa phủ để nội ứng ngoại hợp, để nếu Lưu Ly phi và Huyền Minh ma có cứu bọn họ Địa phủ cũng nghi ngờ gì.

      Đương nhiên nhiệm vụ này vô cùng nguy hiểm, nếu để thiên binh thiên tướng biết trong đội ngũ có kẻ thông đồng với bên ngoài dù hai nàng có trốn chạy đến nơi nào bọn chúng cũng bắt hai nàng về nghiền xương thành tro. Vậy nên Vân Hạo Tuyết để Bạch Bạch đến gặp Tô Chi và Tô Vi Vi xem ý hai nàng thế nào.

      Hai hồ tiên nghe rằng có cách để cứu đồng loại chút do dự đáp ứng ngay. Vân Lan ước định phương pháp liên lạc với Lưu Ly phi và Huyền Minh ma, sau đó cùng với Vân Khởi dùng kế thần biết, quỷ hay đưa các nàng trà trộn vào đội ngũ thiên binh thiên tướng.

      Từ khi Minh Ất chân nhân bế quan, Bạch Bạch cùng Vân Hư tiếp quản khu vực lớn dược thảo phía sau núi, Lam Ngọc vẫn như ngày xưa, ngày ngày cùng nàng chăm sóc tiên thảo. Bạch Bạch phát ra rằng ngoài miệng Lam Ngọc chịu hợp tác nhưng lại là tay trồng thảo dược rất cừ khôi. Lam Ngọc thường xuyên lên Thiên đình kiểm tra xem tiên thảo có vấn đề gì , nếu có gọi Bạch Bạch cùng chăm sóc. hồ chim có thể là hợp tác khăng khít với nhau.

      " Tiểu sư đệ à, ngươi xem xem từ khi sư muội tiếp quản vườn thuốc đến nay vườn thuốc tốt lên trông thấy, so với ngươi tiểu sư muội chăm sóc tốt hơn ?" Vân Cảnh vừa tấm tắc đánh giá mùi hương của thảo dược bay vào mũi, vừa lấy khuỷu tay hích vào Vân Hư đứng bên cạnh.

      Nhiều ngày liên tục tu luyện, hôm nay hai huynh đệ muốn ra ngoài tản bộ, ngẫu nhiên lại tới dược viên, thấy dược viên thay đổi hoàn toàn.

      Vân Hư nhìn vườn dược thảo sum xuê, có chút hổ thẹn lại pha chút hiếu kỳ hỏi Bạch Bạch: "Bạch Bạch, trước đây ngươi từng học qua phương pháp trồng tiên thảo à?"

      Bạch Bạch lắc đầu : " có ạ! Muội mới bắt đầu học, là do chính Vân Hư huynh dạy cho muội mà, huynh quên rồi sao?"

      Vân Hư trợn mắt há mồm tỏ vẻ bị kích động lớn. Cho dù dược viên có tốt xấu như thế nào cũng được quản lý vài thập niên rồi, vậy mà lại chẳng bằng tiểu nương mới học tháng.

      Vân Cảnh vỗ bả vai của , hả hê : "Ta từ trước cho ngươi biết là Tiểu sư muội học cái gì cũng nhanh. Chiêu đầu tiên của Lăng Ba huyễn kiếm nàng chỉ cần ngày là học được, đáng thương cho ta năm đó mất ba ngày mới học xong đó! Tiểu sư đệ, ngươi cần quá tự ti như thế, chỉ là sư muội của chúng ta quá thông minh mà thôi!"

      Rốt cục cũng có người rơi vào hoàn cảnh như , mà Vân Hư so với bị đả kích còn nặng hơn, thế nên ngay lập tức tìm lại được cảm giác tự tin của mình, ngoài miệng là đáng thương nhưng trong lòng dương dương đắc ý.

      Bạch Bạch lắc đầu, chỉ nhánh cây về phía Lam Ngọc : " phải chỉ mình muội chăm sóc, Lam Ngọc giỏi hơn muội nhiều, ở đây có rất nhiều tiên thảo, muốn làm nhanh cũng được, nhưng Lam Ngọc chỉ cần liếc mắt là biết cây có vấn đề gì hay , muội chỉ làm theo Lam Ngọc thôi."

      Vân Cảnh cười hì hì : " ngờ, Lam Ngọc có bản lĩnh nha."

      Lam Ngọc tựa như xấu hổ, nghe được Vân Cảnh và Bạch Bạch chuyện, nàng cúi đầu, lui lại hai bước, giọng : " có gì, có gì."

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 250 ( TT )+ 251







      Hai sư huynh đệ nhìn nhau thắc mắc, thầm nghĩ: Chỉ là con vẹt bình thường làm sao lại có bản lãnh như vậy? biết chủ nhân của Lam Ngọc là ai?

      Vân Cảnh cùng Vân Hư vừa cười vừa khỏi vườn tiên thảo. Bạch Bạch ngồi xổm người, dùng pháp thuật theo phương vị Bát quái, chầm chậm tưới nước vào cây tiên thảo có màu hoàng kim bên cạnh, sắc mặt vô cùng tập trung, cả người nàng giống như khối ngọc lưu ly tinh khiết. Lam Ngọc lẳng lặng nhìn nàng, nhất thời có chút ngây dại.

      Người trước mặt làm cho Lam Ngọc nhớ đến bạch hạc tiên tử nhiều năm trước dạy Lam Ngọc các trồng tiên thảo. Trong lòng Lam Ngọc chợt dấy lên dao động.

      Bạch Bạch tưới nước xong, ngẩng đầu lên thấy Lam Ngọc nhìn mình chăm chăm, nàng sờ sờ khuôn mặt hỏi:" Làm sao vậy? mặt ta dính cái gì à?"

      Lam Ngọc lắc đầu : " Làm sao ngươi biết cách tưới nước như vậy?" Lam Ngọc thấy ràng thủ pháp độc môn của nàng bị tiểu hồ ly này học được. Chẳng qua nàng mới dùng có lần vậy mà Bạch Bạch sử dụng được lại còn cải tiến chút.

      " Chính là cách ngươi tưới nước mà! Lần trước ngươi mang hoàn ngọc để trị cho tiên thảo cũng dùng chính phương pháp này, ta về suy nghĩ hôm nay thông suốt được chút, muốn làm thử xem có làm được ." Bạch Bạch hề do dự. Nguồn: http://truyenfull.vn

      Lam Ngọc thầm kinh hãi, Bạch Bạch chỉ cần nhìn qua lần là có thể hiểu được cốt yếu của phương pháp, còn có thể căn cứ vào chủng loại tiên thảo khác nhau mà tìm ra phương pháp thích hợp, thông minh như vậy quá mức đáng sợ! Nếu như nàng phải là người mà Mặc Yểm để ý nhất với thiên tư như vậy, chỉ cần là để tử của Lam Ngọc, Lam Ngọc dốc sức bồi dưỡng, thành tựu sau này nhất định vượt qua cả Lam Ngọc.

      Đáng tiếc a đáng tiếc……

      Bạch Bạch hiểu nội tâm phức tạp của Lam Ngọc, vừa thụ phấn hoa, vừa lẩm bẩm: " Ngươi lợi hại như vậy, tại sao phải hãm hại tiểu Hắc? Nếu như ngươi làm chuyện xấu, chú ý luyện tiên thảo biết ngươi có thể cứu được bao nhiêu người, nhất là các tiểu tiên Thiên đình… Bọn họ bị đối xử rất thê thảm, đáng tiếc là ta có cách nào để che chở cho họ, nếu như ta có pháp lực mạnh mẽ như Mặc Yểm tốt quá rồi, ta có thể bảo vệ họ khởi bị bắt nạt. Ai…" đến đây nàng lại nhớ đến phương pháp tu luyện tự làm khổ mình của Mặc Yểm, lập tức thấy đau lòng.

      " Chỉ biết trông chờ vào người khác cứu vớt quá vô dụng rồi còn gì." Lam Ngọc đột nhiên còn lắp mà diễn thuyết câu rất trôi chảy.

      Bạch Bạch cảm thấy câu này rất lạnh lùng, sửng sốt lúc biết phải phản bác như thế nào, cũng hề để ý đến khác thường của Lam Ngọc, gục đầu xuống gì.

      Lam Ngọc liếc nhìn là hiểu Bạch Bạch đồng ý với ý kiến của mình, nhưng Lam Ngọc cũng ko gì thêm. Lam Ngọc giương cánh bay đến gốc cây đại thụ khác, đúng lúc nhìn thấy cách đó xa có bóng đen dấu mình trong bụi cỏ… Chính là tiểu Hắc quanh quẩn mãi chịu biến ! Lam Ngọc cười lạnh, quay đầu với Bạch Bạch: " Linh Mục Lan Diệp bên này hình như có vấn đề."

      "A!" Bạch Bạch lên tiếng, mang theo bình đầy nước và các dụng cụ đến dưới cây linh mục lan đại thụ.

      Vị trí tiểu Hắc chú thể nhìn thấy Bạch Bạch …

      Bạch Bạch chút nghi ngờ, ngồi xổm xuống, sờ vào lá cây, đọt nhiên cơn buồn ngủ ập tới, thân thể ngã xuống đất





      Lam Ngọc lạnh lùng nhìn Bạch Bạch mê man nằm mặt đất, khe khẽ vừa đủ cho bản thân nghe: "Ta mà giết ngươi chắc chắn Mặc Yểm liều chết mà giết Thiên đế và hủy diệt Thiên đình cho hả giận…"

      Tiểu Hắc phát ra việc, Lam Ngọc được phép do dự. Ánh mắt lộ vẻ khó xử, Lam Ngọc phẩy tay, luồng sáng màu lam nhạt bắn về phía mi tâm của Bạch Bạch.

      Khi luồng sáng chạm vào người Bạch Bạch bỗng trước ngực Bạch Bạch xuất vầng sáng màu hồng, vầng sáng ấy tựa như bùa chú. Lam Ngọc vừa nhìn thấy giật mình, nhanh chóng thu hồi luồng sáng lam nhạt.

      Bùa chú người Bạch Bạch và người sao lại có nét tương đồng thế kia? ràng đó là loại bí thuật của tiên nhân hoặc ma nhân có pháp lực cao cường dùng pháp chú thu thập ma, tinh thú và tiểu tiên. thẳng ra đây là loại bùa chú để kiểm soát, khống chế của con người dành cho vật nuôi của họ. Khi thi triển bùa chú này, người thi triển những hoàn toàn điều khiển được người bị thi triển mà còn do thám được hành tung và suy nghĩ của người bị thi triển.

      Loại bí thuật này thất truyền từ rất lâu, trong tam giới, người biết được loại bùa chú này quá ba người. Theo phản ứng của bùa chú người thi triển bùa chú lên Bạch Bạch ai khác là Mặc Yểm.

      Lam Ngọc hiểu nếu mình hút hồn phách của Bạch Bạch ra khỏi cơ thể, để chiếm lấy thể xác của nàng Mặc Yểm để ý và kế họach khó thành công…

      Đột nhiên nhớ ra người Bạch Bạch có cất gương đồng của Tô Chi và Tô Vi Vi, Lam Ngọc hai mắt sáng ngời, miệng niệm thần chú, chiếc gương đồng từ tay áo Bạch Bạch tự động bay ra, mặt gương xuất luồng ánh sáng màu vàng kim, Bạch Bạch nhanh chóng hóa thành đám khói rồi bị hút vào trong gương, biến mất thấy bóng dáng đâu nữa.

      Lam Ngọc cất kỹ chiếc gương đồng, loáng thoáng nghe tiếng tiểu Hắc cách đó xa, chuyện Bạch Bạch mất tích nhanh chóng bị truyền ra ngoài, thể ở lại Thanh Lương quan được nữa.

      Lam Ngọc đành phải giương cánh ra, bay thẳng lên trời quay đầu lại, trong nháy mắt biến mất trong mây mù.

      Tiểu Hắc nhận thấy vị trí quan sát tốt, muốn đổi chỗ khác, nhưng lại bị mấy cây hoa cản đường, nếu là trước đây mặc kệ quan tâm, dẫm lên cây hoa mà . Nhưng bây giờ thảo viên do Bạch Bạch trông nom, nếu cây thuốc nào bị héo úa, nàng tự trách bản thân, Bạch Bạch nhất định mắng nhưng cũng khó xử, cho nên tiểu Hắc thể vòng đoạn đường xa để tới chỗ Bạch Bạch.

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 151 ( TT )





      giấu diếm việc mình giám thị Lam Ngọc nên căn bản cần sợ đối phương phát , nhưng bây giờ Lam Ngọc ở cùng Bạch Bạch, nên phải giám sát khéo léo, và tất cả mọi người trong Thanh Lương quan đều nghĩ Lam Ngọc hại được Bạch Bạch.

      Thứ nhất, pháp lực của Bạch Bạch rất mạnh, Lam Ngọc thể so bì được. Thứ hai, muốn mang vật nguy hiểm vào Thanh Lương quan là thể vì tất cả các loại pháp bảo trước khi muốn vào Thanh Lương quan đều được kiểm tra rất gắt gao. Thứ ba, nếu sử dụng loại pháp thuật hơi nguy hiểm chút bị người trong Thanh Lương quan phát ra ngay, như vậy làm sao Lam Ngọc tác oai tác quái được?

      Cho nên khi tiểu Hắc đến chỗ Bạch Bạch tưới cây, chỉ thấy mặt đất lưu lại bình nước, Bạch Bạch giây trước còn chuyện với Lam Ngọc, bây giờ còn thấy bóng dáng của cả hai, vô cùng kinh ngạc.

      Vân Sơ và Vân Khởi vừa nhận được tin liền vội vã tìm khắp Thanh Lương quan, kết quả cần nhiều, Bạch Bạch và Lam Ngọc biến mất, chỉ tìm được trong phòng Bạch Bạch phần thủ dụ của Thiên đế, thủ dụ viết mấy chữ đơn giản: Đệ tử Thanh Lương quan, hồ tiên Bạch Bạch cấu kết cùng ma.

      Vân Sơ mặt tái nhợt nhìn thủ dụ, thủ dụ còn có ngự ấn của Thiên đế, tuyệt đối thể giả, chẳng nhẽ Lam Ngọc là do Thiên đế phái đến để truy sát Bạch Bạch? động thủ như thế nào? Vì sao lại lưu lại dấu vết gì?

      Thiên đế cố tình giết Bạch Bạch kỳ quái, nhưng qua việc đuổi giết cha mẹ Bạch Bạch làm liên lụy đến sáu gã thượng tiên Thiên đế cũng nên hiểu là Mặc Yểm bảo vệ Bạch Bạch rất chặt chẽ. Địa phủ vẫn hỗn loạn, lúc này mà sát hại Bạch Bạch đồng thời cũng đắc tội với Thanh Lương quan và với Mặc Yểm, Thiên đế chẳng khác nào tìm đường chết!

      tại sinh tử của Bạch Bạch biết thế nào, sư phụ mới nhập quan lâu, đến Tiểu sư muội mà bọn họ bảo vệ cũng được, bản thân Vân Sơ và các vị sư huynh đều cảm thấy lo lắng và xấu hổ. Vân Ngưng tính tình nóng nảy, quyền đánh nát cái bàn, nổi giận : " Ta đánh tới Thiên cung đây, liều cái mạng của ta cũng phải giết chết tên Thiên đế kia!"

      Vân Cảnh và Vân Hư cũng muốn trả thù, hai hàm răng nghiến ken két, phụ họa : " Chúng ta cùng ngươi!"

      Vân Khởi so ra vẫn còn tình táo hơn, ngăn họ lại : " Dựa vào thủ dụ này nhiều lắm chỉ kết tội Thiên đế có ý đồ giết người mà thôi. Bây giờ Bạch Bạch sống thấy người, chết thấy xác, có rất nhiều điều đáng ngờ, chúng ta suy nghĩ mà tấn công Thiến đế, chỉ sợ trúng kế của kẻ khác. Sư phụ còn bế quan, chúng ta rời khỏi Thanh Lương quan, chẳng may có người thừa dịp xong vào phải làm sao bây giờ?"

      Vân Ngưng nén nỏng nảy, tới lui : " Chẳng nhẽ cứ ngồi chờ? Bạch Bạch phải tính như thế nào?" Bọn họ đều tin rằng Bạch Bạch chưa bị sát hại và thầm mong nàng gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn nên mất tích mà thôi.

      Vân Khởi cười khổ : " Tại ta sơ suất quá, ta cứ cho rằng bên trong Thanh Lương quan cần phải lo lắng, chỉ cần đề phòng người bên ngoài mà thôi."

      Giờ phút này mọi người đều lo lắng, ai còn truy cứu là lỗi của ai, ai trách ai, chỉ muốn Bạch Bạch an toàn trở về.

      Vân Khởi bình tĩnh : " tại chắc Bạch Bạch có chuyện gì nguy hiểm đến tính mạng. Dựa theo những gì tiểu Hắc kể lại, thời gian Bạch Bạch ở trong tầm mắt của tiểu Hắc chỉ có chén trà , Thiên đình có ai có khả năng chỉ trong thời gian ngắn như vậy mà ra tay với Bạch Bạch để lại dấu vết. Chúng ta tuy bất tài nhưng đến mức có kẻ muốn giết người trong Thanh Lương quan mà lại biết. Có nhiều khả năng Bạch Bạch bị bắt cóc bởi thủ pháp đặc biệt. Vậy nên tại quan trọng nhất là do thám tin tức của Bạch Bạch… Vân Hư, ngươi hãy đến Mặc đầm thông báo cho Mặc Yểm biết việc này, nhưng nhớ được nhắc đến thủ dụ của Thiên đế."

      Vân Ngưng cả giận : " Đến lúc này mà ngươi vẫn còn bao che cho Thiên đế sao?"

      Vân Khởi : " Từ trước đến nay Mặc Yểm hận Thiên đế thấu xương, khi biết chuyện này chỉ sợ ngay lập tức lên Thiên đình đại náo phen, đến lúc đó hậu quả khó có thể đoán trước được! Phần thủ dụ này mặc dù là , nhưng nó xuất vào đúng thời điểm này chắc chắn có ý dẫn dụ chúng ta đấu đá với Thiên đế đến sống còn. Thiên đế chết chúng ta tiếc, nhưng nếu chúng ta vì đánh nhau với Thiên đế mà chậm cứu Bạch Bạch mới là hối tiếc kịp."

      Vân Cảnh oán hận : " Chuyện lần này dù phải do Thiến đế cầm đầu nhưng cũng thoát khỏi có liên quan. Bạch Bạch ôn nhu thiện lương như vậy, nàng chỉ có oán thù với mỗi Thiên đế và tên Long Vương hỗn đản kia mà thôi!"

      Vân Khởi với Vân Hư: " Ngươi để cho Mặc Yểm bắt tay vào điều tra, cần phải kích , khiến cho làm ra những chuyện điên rồ."

      Vân Hư gật đầu, nhanh chóng rời khỏi Thanh Lương quan đến Mặc đầm.

      Vân Khởi nhìn khắp phòng Bạch Bạch lượt, bỗng hỏi: " Trước đây Bạch Bạch có chiếc gương đồng, các ngươi có nhìn thấy ?"

      Vân Cảnh có chút chú ý đến những vật dụng của nữ tử, nên lập tức đáp: " Có, sau khi Tô Chi và Tô Vi Vi khỏi, Bạch Bạch mang gương đồng theo người… A! Bạch Bạch bị Lam Ngọc giấu trong gương đồng đưa ?"

      Mấy người còn lại cũng hiểu ra vấn đề, Vân Sơ cau mày : " Nhưng ta , Lam Ngọc dùng phương pháp gì khiến cho Bạch Bạch thể phản kháng mà bị hút vào gương đồng."

      " Bạch Bạch mất tích ở vườn thảo dược… Trong vườn thảo dược có loại tiên thảo nào khiến người ta vô lực hôn mê ?" Vân Khởi từ từ . Tiểu Hắc từ nãy vẫn im lặng bỗng nhiên : " có, hàng ngày ta đều chạy khắp vườn, nhưng gặp loại thảo dược nào khiến người ta hôn mê cả."

      Các sư huynh đệ lo tiểu Hắc bỏ sót chi tiết gì, mọi người cẩn thân kiểm tra dược viên lần, nhất hoa cỏ gần nơi Bạch Bạch mất tích, nhưng vẫn có kết quả gì.




      Những loại tiên thảo này đều do Minh Ất chân nhân tự tay chọn lựa, chắc chắn loại cây nào vừa chậm phải khiến người ta sinh ra phản ứng nghiêm trọng cả.

      tại người trong Thanh Lương quan nhiều, bọn họ thể phải trợ thủ đắc lự tìm kiếm Bạch Bạch được, chỉ có thể mặt đề cao phòng thủ, mặt chờ tin tức của Mặc Yểm.

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 251 ( TT )





      Các sư huynh đệ lo tiểu Hắc bỏ sót chi tiết gì, mọi người cẩn thân kiểm tra dược viên lần, nhất hoa cỏ gần nơi Bạch Bạch mất tích, nhưng vẫn có kết quả gì.

      Những loại tiên thảo này đều do Minh Ất chân nhân tự tay chọn lựa, chắc chắn loại cây nào vừa chậm phải khiến người ta sinh ra phản ứng nghiêm trọng cả.

      tại người trong Thanh Lương quan nhiều, bọn họ thể phải trợ thủ đắc lự tìm kiếm Bạch Bạch được, chỉ có thể mặt đề cao phòng thủ, mặt chờ tin tức của Mặc Yểm.

      " Những tiên thảo kia quả có vấn đề gì, kể cả trộn lẫn với nhau cũng có vấn đề gì, chỉ là ta dùng phương pháp đặc biệt, từng loại kích phát theo trình tự tới khí vị của họ, ngửi phải nhiều lần hơn nữa cuối cùng còn thêm vị linh mục lan như vừa rồi là xong……" Lam Ngọc với tự đắc.

      vô cùng kiêu ngạo, trong tam giới, có thể cao minh thực được phương pháp này chỉ có mình , những người khác chỉ sợ nghĩ thế nào cũng nghĩ ra. Cho nên cần nhọc sức, mà chỉ càn lợi dùng thảo viên bên cạnh mình khiến cho Bạch Bạch hôn mê, cũng may mắn là dùng phương pháp này nên người của Thanh Lương quan thể phát và Mặc Yểm cũng thế!

      ngờ Mặc Yểm lại thi triển bí thuật người tân nương của mình, chỉ cần trong quá trình động thủ với Bạch Bạch có cố gì hoặc tinh thần của Bạch Bạch kích động Mặc Yểm phát ra ngay và cũng nhanh chóng tìm đến, đến lúc đó kế hoạch của thể thực được.

      vốn muốn mượn thân xác của Bạch Bạch để làm ít chuyện, như vậy phải nhập hồn vào cơ thể nàng, nhưng khi phát Mặc Yểm yếm bùa, nếu vẫn cứng nhắc chiếm dụng thân thể Bạch Bạch, nhất định phải yểm bùa chú chiếm đoạt, dây dưa với hồn phách của Bạch Bạch cùng chỗ, đương nhiên dám mạo hiểm như vậy. Nếu vội vàng hút hồn phách Bạch Bạch, gây ra phản ứng, Mặc Yểm biết Bạch Bạch xảy ra chuyện.

      cũng nắm chắc trong thời gian ngắn có thể giải quyết bùa chú, chỉ có thể tạm thời thay đổi kế hoạch, tuy nhiên cần sát hại Bạch Bạch, trong lòng cũng mơ hồ thấy nhõm hơn.

      Bạch Bạch rất giống người trong lòng , nêu như có thể muốn làm thương tổn đến nàng.

      Cách xa, Bạch Bạch nằm giường đá, bỗng phát ra tiếng nức nở nghẹn ngào, mí mắt giật giật, mở mắt ra phát chung quanh cực kỳ xa lạ, nàng nhớ lại mọi chuyện, nhưng người mềm nhũn, muốn nhúc nhích ngón tay cũng nhúc nhích được.

      Nàng hiểu rằng mình gặp chuyện hay.

      Nàng nhìn thấy cách đó xa là thân ảnh quen thuộc, lớn tiếng chất vấn: " Ngươi đưa ta đến chỗ này đúng ? Nơi này là nơi nào? Ngươi muốn làm gì?"

      Lam Ngọc nghiêng đầu đáng giá nàng, hai cánh vung lên biến thành thiếu niên áo lam thanh tú tái nhợt gầy yếu, nhìn Bạch Bạch lạnh lùng : " Ta định giết ngươi, nhưng thấy ngươi đáng thương nên lưu lại cho ngươi mạng."

      " Ta với ngươi thù oán, sao ngươi lại muốn giết ta? Là Thiên đế phái ngươi tới à?" Bạch Bạch cũng biết nàng đối đầu với hai nhà là Thiên đế và Long cung.

      " Ngươi chết Mặc Yểm mới giết sạch bọn tiên nhân dối trá, hiểm, vô sỉ Thiên đình được." Lam Ngọc biết Bạch Bạch thể thoát khỏi bàn tay mình nên cũng ngại ngần cho nàng chân tướng việc.

      " Bọn họ hãm hại ngươi sao?" Bạch Bạch đối với tiên nhân cũng có hảo cảm, nhưng mà thống hận như Lam Ngọc với tiên nhân. Dù sao Thiên đình cũng có ít tiên nhân tốt. Sư phụ và các sư huynh trong Thanh Lương quan , Lôi công điện mẫu, Cự uy tinh quân và Thái Bạch tinh quân đều đối xử với nàng rất ôn hòa, bằng hữu của các sư huynh cũng rất tốt.

      " Hại ta? Bọn họ đâu chỉ hại ta! Những ngày chúng ta Thiên đình, trong mắt bọn tiên nhân, chúng ta là heo, chó, là kiến hôi, tùy ý bọn chúng nô dịch ăn hiếp, cho cùng bọn ta tu luyện thành tiên là để trở thành người hầu nô bộc cho bọn chúng, bọn chúng hề coi chúng ta là phần Thiên đình."Lam Ngọc những lời này cực kỳ bình tĩnh, tựa như bàn luận về chuyện hoa cỏ vậy. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

      Bạch Bạch tán thành lời nhưng cũng quên kháng nghị hành vi của : " Bọn họ tốt, chúng ta có biện pháp thay đổi, ngươi bắt ta đến chỗ này làm gì?"

      " Pháp lực của ta quá yếu, thể làm gì được bọn chúng. phải Mặc Yểm rất để ý đến ngươi sao? Nếu như ngươi chết thảm trong tay Thiên đế, nhất định lên Thiên đình, cho dù Thiên đình có rất nhiêu tiên nhân, nhưng chắc chắn hoàn toàn có thể giết được Thiên đế. Hơn nghìn năm trước, từng làm như vậy, đáng tiếc Minh Ất cản trở, nếu Thiên đế chết từ sớm rồi!" Kế hoạch mượn đao giết người của Lam Ngọc là như vậy.

      " Cho nên ngươi muốn giết ta giá họa cho Thiên đế? Nhưng tại sao lại đưa ta đến đây?" Bạch Bạch cảm thấy lời Lam Ngọc rất hung ác nhưng lại có ác ý với nàng, sợ hãi trong lòng cũng giảm chút ít, nhưng vẫn lo lắng, sợ Mặc Yểm lên Thiên đình, tiên nhân có nhiều người tốt, sợ Mặc Yểm bị thương, cũng sợ liên lụy tới những người vô tội biết gì.

      " Ta giết ngươi vì phát ngươi rất đáng thương!" Lam Ngọc bỗng nở nụ cười tràn đầy bi thương.

      Bạch Bạch khó hiểu nhìn , tiếp: " Ngươi cho rằng Mặc Yểm thích ngươi? Trong suy nghĩ của , ngươi cùng lắm chỉ là đồ chơi mà thôi!"

      " Ngươi bậy!" Bạch Bạch lớn tiếng phản bác. Tâm ý của Mặc Yểm đối với những người thân của nàng, nàng có thể cảm nhận được ràng, hơn thế nữa thế gian có người nào sống chết muốn kết hôn với đồ chơi của mình? Mặc Yểm dùng hành động biểu đạt thành ý lớn nhất của , có gì có thể hoài nghi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :