DỤ DỖ TIỂU HỒ LY ( Nga My)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 230+231






      Vợ chồng Bạch thị lắc đầu, đối với nữ nhi nhà mình hoàn toàn hết chỗ , giáo dục thất bại!

      Cũng biết Mặc Yểm làm như thế nào, dù sao qua lâu, Bạch Ngọc cốc liền bay đầy hương gà nướng, ngay cả Bạch Nguyên Tùng cùng Vân Hạo Tuyết hai hồ tiên này mới từ thế gian trở lại Thiên đình cũng cảm thấy thèm dãi, chớ đừng chi là các hồ tiên khác ở Thiên đình đợi vài thập niên, mấy trăm năm.

      Bọn họ tuyệt đối nghĩ tới, chạy đến Bạch Ngọc cốc tị nạn, lại vẫn có thể được chiêu đãi mỹ thực thế gian, mỗi người vui vẻ giống như ăn tết. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn


      Bạch Bạch cùng Mặc Yểm xuất , chỉ có Tô Chi cùng Tô Vi Vi nâng cái khay gà quay lớn ra cùng vui hồ tiên trong cốc, trong cốc các tiểu tiên khác cũng tới tham gia náo nhiệt, cười ngừng.

      Vợ chồng Bạch thị từng ở trong này nhiều năm, nhưng lại chưa bao giờ thử qua náo nhiệt vui mừng như vậy, cảnh tượng vui mừng nhanh như vậy, chỉ có cuộc sống nhiều năm trước tại thế gian mới có thể nhìn thấy.

      Bởi vì Mặc Yểm muốn đến Thanh Lương Quan, vì vậy chỉ viết phong thư dùng pháp thuật đem biến ra con tiên tước trong Bạch Ngọc Cốc đưa , bọn họ đều ở lại Bạch Ngọc cốc chờ Minh Ất chân nhân đến. Gửi tước nhưng vẫn mời được Minh Ất chân nhân đến, chỉ đem phong thư trở lại, Minh Ất chân nhân sắp bế quan, muốn Bạch Bạch mau chóng trở về, có việc dặn dò.

      Mặc Yểm nhìn thoáng qua lá thư, nhíu mày , chẳng biết tại sao, cảm thấy có chút chuyện gì đó tốt lắm sắp xảy ra! muốn Bạch Bạch đến Thanh Lương Quan.

      Bạch Bạch ôm : "Trong Thanh Lương Quan đều là sư phụ sư huynh của ta, nếu ngươi lo lắng, theo ta là được mà!"

      Mặc Yểm mặt lạnh : "Trong tam giới, ta muốn nhất chính là Thanh Lương Quan!"

      " Là vì chuyện cha nương ngươi sao?" Bạch Bạch cẩn thận hỏi thăm.

      Mặc Yểm gì, nhưng thân thể cứng ngắc ràng cho thấy có bao nhiêu chú ý đề tài này.

      Bạch Bạch dùng sức cọ xát trong lòng : "Quá khứ cũng trôi qua rồi, cần phải thương tâm, được ? Ta ở cùng ngươi, để ngươi mình đơn……"

      Đối với Mặc Yểm mà , lời này khác gì lời tâm tình êm tai nhất thiên hạ!

      ôm chặt lấy Bạch Bạch, thân thể mềm mại mà ấm áp ngờ an ủi như thế, để chút khe hở nào, ôm chặt như muốn hợp nhất thành thể, bù đắp tất cả tiếc nuối cùng trọn vẹn của , trí nhớ bị đè nén dưới đáy lòng nhiều năm trước chậm rãi tuôn ra, vốn tưởng rằng đau nhức triệt nội tâm, nhưng mà kinh ngạc phát , hóa ra khổ sở giống như trong suy nghĩ.

      Những tịch mịch bất lực kia, thời gian tuyệt vọng lạnh như băng, cách rất xa rất xa……

      " Những chuyện kia, là Minh Ất cho nàng sao?" giọng của Mặc Yểm bình tĩnh thần kỳ.

      " Ừ! Ta biết khi còn bé ngươi khổ sở như vậy, mình ngươi, phụ thân mụ mụ cũng ở bên."Bạch Bạch , trong giọng mang theo chút nức nở nghẹn ngào.

      Tiểu hồ ly vì khổ sở…… nhiều năm như vậy, Mặc Yểm gặp qua vô số thần tiên quái phàm nhân, có sợ , hận , mê luyến , sùng bái , còn chưa có ai khổ sở.

      chưa từng nhắc tới chuyện chính mình trải qua với ai, trong mắt tất cả mọi người, tồn tại của trong tam giới là cường hãn nhất! Ngoại trừ ít người biết, có ai biết lai lịch của , cho dù biết cũng có khả năng vì khổ sở!

      có được pháp lực cao cường thần tiên ma tha thiết ước mơ, cho dù Thiên đế chúa tể của tất cả thần tiên, đối với cũng tránh lui ba phần, chỉ cần nguyện ý, muốn nhất thống tam giới cũng phải có khả năng. Ngay cả chính cũng cho rằng, cần có người vì khổ sở.

      Nhưng khi ôm tiểu hồ ly nằm ở trong lồng ngực của khóc, đột nhiên cảm giác được, cảm giác có người đau lòng thương tiếc tốt như vậy, trong nội tâm còn chút lạnh như băng như bị ngâm mình ở trong ôn tuyền, từng chút tiêu tán, chỉ còn lại có lòng tràn đầy ôn nhu.

      Hóa ra cũng phải là cần, chỉ là mất thời gian ấm áp quá lâu, khiến sinh ra loại ảo giác, thành thói quen mình. Khi có ngày, chính thức lần nữa cảm nhận được ấm áp, mới phát cuộc sống bận rộn đương nhiên kia sao chán nản lãnh đạm

      May mắn! May mắn gặp tiểu hồ ly này!



      Dựa theo ước định vợ chồng Bạch thị trước kia cùng Minh Ất chân nhân, Bạch Bạch mỗi ngày đến Thanh Lương Quan hai canh giờ, theo sư phụ và các sư huynh học tập pháp thuật, buổi tối có thể trở về Bạch Ngọc cốc qua đêm, cùng bọn họ củng cố tình cảm gia đình.

      Chỉ là tại kế hoạch có thay đổi, vốn nghĩ để Bạch Bạch ở lại Bạch Ngọc cốc vài ngày cùng Mặc Yểm ở chung tìm hiểu, nhưng Minh Ất chân nhân đột nhiên quyết định muốn bế quan tu luyện, lần bế quan ngắn mấy năm, lâu là mấy chục năm, rất nhiều chuyện phải sớm dặn dò ràng, cho nên Bạch Bạch nhận được thư cùng ngày liền quay trở về Thanh Lương Quan.

      Mặc Yểm cuối cùng cũng đến Thanh Lương Quan, cần ít thời gian dần dần thích ứng dùng tâm tính bình tĩnh đối mặt quá khứ. vẫn lo lắng cho Bạch Bạch như cũ, nhưng nghĩ người nàng còn có pháp chú chính mình hạ, có chuyện gì đều có thể biết trước tiên, lường trước hẳn là đến mức xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vì vậy đưa Bạch Bạch đến gần Thanh Lương Quan liền chuẩn bị rời . Nguồn truyện: Truyện FULL

      Trước khi sắp chia tay, Mặc Yểm với Bạch Bạch:" Minh Ất muốn bế quan, hiểu bao lâu mới có thể ra, hôn của chúng ta thể kéo dài được nữa, nàng với , ba ngày sau ta đến lấy ngươi. Bí tịch tu tiên trong Mặc Đầm rất nhiều, thua Thanh Lương Quan, nàng có thể đến Mặc Đầm từ từ tu luyện pháp thuật, ta dạy cho nàng!"
      ly sắcsanone2112 thích bài này.

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 232






      vừa như vậy ngược lại nhắc nhở Bạch Bạch muốn thay tiểu Hắc hỏi vấn đề, vì vậy giữ chặt tay áo của hỏi: "Ngươi đến tột cùng là tu luyện như thế nào? Vì sao lại lợi hại như vậy? Có phải là có bí quyết gì đặc biệt ?"

      Mặc Yểm sửng sốt chút, đưa thay sờ sờ tóc dài Bạch Bạch, lạnh nhạt :" Bí quyết tu luyện của ta, người bên ngoài học được, quá mạo hiểm. tại pháp lực của nàng kém, đến lúc đó ta dạy cho nàng chút pháp thuật chơi đùa."

      Bạch Bạch bĩu môi, lắc lắc cánh tay của làm nũng :" cần phải mọn như vậy mà! Người ta hiếu kỳ……"

      Mặc Yểm cúi đầu nhìn nàng cái, đanh giọng :" Ta tu luyện tất cả pháp môn, bí tịch luyện dễ dàng tẩu hỏa nhập ma thế nào ta liền luyện như vậy, kết quả trong lúc vô tình vượt qua cửa lại cửa…… Biện pháp này quá mức nguy hiểm, Bạch Bạch nàng ngoan ngoãn ngàn vạn cần phải thử."

      Bạch Bạch nghe xong khẩn trương :" Ngươi tại sao phải mạo hiểm như vậy, chẳng may có chuyện làm sao bây giờ!"

      Mặc Yểm cười cười gì, Bạch Bạch đột nhiên mơ hồ hiểu nguyên nhân làm như vậy, bổ nhào vào trong lòng ngực của khóc lớn lên.

      Mặc Yểm nghĩ tới nàng khóc liền khóc, cái dạng này sao khiến có thể yên tâm rời ? Chỉ đành phải ôm nàng đến trong rừng cây gần Thanh Lương Quan ngồi xuống, đưa tay vỗ về bờ vai của nàng tay chân luống cuống lừa :" Bạch Bạch ngoan, đừng khóc, quá khứ đều trôi qua, ta từ nay về sau mạo hiểm…… Nàng là hồ ly ngốc làm từ nước hay sao mà thích khóc như vậy?"

      Bạch Bạch chui đầu vào trước ngực ô ô khóc, hoàn toàn để ý tới vụng về an ủi.



      Mặc Yểm bất đắc dĩ, nghĩ nghĩ :" Khi đó mẫu thân mất tích, phụ thân cũng rời nhà mà , còn lại mình ta ở lại Mặc Đầm, lúc đó ta còn rất , là hài tử nhận hết sủng ái của cha mẹ, lần biến thành nhi người để ý tới, trong nội tâm rất khó qua, thầm nghĩ muốn làm những thứ gì để phát tiết. Mẫu thân thích thu thập nghiên cứu các loại bí tịch tu luyện, phụ thân vì làm nàng vui, hao tổn tâm cơ tìm tới rất nhiều rất nhiều."

      Bạch Bạch nghe được lời Mặc Yểm , chú ý bị phân tán ít, tiếng khóc chậm rãi lại, Mặc Yểm sợ nàng lại khóc, dám dừng lại, tiếp tục : "Ta mình mỗi ngày đối với những bí tịch tu luyện kia, cũng có ai cho ta biết luyện được hay , rốt cục có lần tẩu hỏa nhập ma, hôn mê…… Khi… tỉnh lại nhìn thấy phụ thân ngồi ở bên giường, rất tiều tụy, bộ dáng so với trong trí nhớ ta già thiệt nhiều. Người ta ngủ mê nửa năm, người đường tìm kiếm mẫu thân, cảm thấy trong nội tâm bất an, cảm thấy tựa hồ nghe đến ta gọi người, vì vậy quay về Mặc Đầm, phát ta trong tĩnh thất hôn mê, chỉ còn lại có tia nguyên khí, người vất vả mới đem ta cứu trở về."

      " Vì thương thế của ta, phụ thân lần đầu tiên ở lại Mực Đầm cùng ta trọn vẹn tháng, tuy người luôn yên lòng, cũng cười nữa, nhưng ta vẫn cảm thấy rất vui vẻ…… Đây là lần đầu tiên sau khi mẫu thân mất tích, người ở cùng ta lâu như vậy. Đáng tiếc ngày vui chẳng được bao lâu, thân thể của ta khôi phục rất nhanh, phụ thân thấy ta có gì trở ngại, lại lần nữa rời ……"

      " Ta nhớ lời phụ thân , người mặc dù ngàn dặm bên ngoài, lại có thể nghe được ta cầu cứu, mẫu thân có phải là cũng có thể nghe được ? Nàng thương ta như vậy, thậm chí so với phụ thân còn quý ta hơn, nhất định là bởi vì có chút chuyện, cho nên mới có thể trở lại bên cạnh ta. Nếu như ta có chuyện, nàng nhất định nghe được kêu gọi của ta, nhất định trở về Mực Đầm, đến lúc đó, chúng ta có thể đoàn tụ. Lúc ấy ta là nghĩ như vậy, cho nên bắt đầu cố ý ngược lại, tu luyện lung tung, hy vọng có thể lại lần nữa tẩu hỏa nhập ma."

      Bạch Bạch biết , mẫu thân Mặc Yểm sau khi rời Mực Đầm, cho đến khi trượng phu bỏ mình cũng có trở về, nàng thấp giọng hỏi:" Về sau ngươi tu luyện ngược lại như vậy mà có việc gì sao?"

      " Làm sao có thể có việc gì? Mỗi lần tẩu hỏa nhập ma, cái loại cảm giác này so với chết còn khó chịu hơn, chỉ là biết cái duyên cớ gì, ta lần lại lần tìm được đường sống trong chỗ chết…… Mẫu thân mực có xuất , phụ thân về sau cũng trở về nữa, có lẽ bọn họ đều quá xa, nghe được cầu cứu của ta, có lẽ bởi vì ta cũng có thực sinh tử đến đường khẩn yếu quan đầu."

      Bạch Bạch nghe, đột nhiên cảm giác được có chút thống hận phụ thân Mặc Yểm, chỉ biết mình mất thê tử, lại chưa từng nghĩ tới, con của mình mất mẫu thân, bởi vì cố chấp, nên bổn phận phụ thân này của cũng mất . Nếu như chịu đem tâm đối thê tử chia ít cho Mặc Yểm, nếu như ở đoạn đen tối kia trong cuộc sống, nguyện ý cho Mặc Yểm thêm chút quan tâm, có lẽ hai phụ tử đều hề có kết quả như vậy.

      Đáng tiếc có nếu như.

      " Về sau, ta rốt cục từ từ thất vọng, cảm thấy cứ chết như vậy cũng còn cái gì tốt, dù sao có người nhớ ta, để ý ta, vì vậy ta lúc tu luyện càng làm trầm trọng thêm, ta thậm chí tưởng tượng thấy ngày kia cha mẹ của ta trở lại Mặc Đầm, phát được thi thể của ta, biết là cái biểu lộ gì? biết bọn họ có thể hay hối hận vứt ta …… Chính là ta càng muốn chết, hết lần này tới lần khác càng chết được, ngược lại luyện thành thân pháp lực cổ quái. Coi như là trong họa có phúc ."

      Mặc Yểm cho tới bây giờ có nghĩ ra chuyện quá khứ của mình, là cường giả, có thói quen cũng muốn tố khổ, tỏ ra yếu thế với người khác, nhưng đối mặt Bạch Bạch, chẳng biết tại sao lại có thể tự nhiên mà chậm rãi ra đoạn trí nhớ dám nhớ lại này như vậy. Bạn đọc truyện được copy tại Truyện FULL
      ly sắcsanone2112 thích bài này.

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 233






      Những lời này để ở trong lòng của quá lâu, cha mẹ của cho đến khi qua đời, cũng chưa từng nghĩ tới bọn họ để lại đau xót gì cho hài tử, hôm nay ra với Bạch Bạch, dường như rời tảng đá lớn ở trong lòng, cảm giác vô cùng thoải mái.

      Nước mắt Bạch Bạch khiến hắc bào trước ngực ướt đẫm lần lại lần, hai người cứ như vậy ngồi ở trong rừng cây, ôm ấp lẫn nhau lời, nàng thêm câu an ủi nữa.

      Mặc Yểm cúi đầu hôn môi nàng mang theo vị mặn nước mắt, ôn nhu : "Nàng ngay cả phần nước mắt của ta cũng chảy hết rồi, ta khổ sở nữa."



      để ý chút mà trời tối rồi, Bạch Bạch chợt nhớ ra mình phải về Thanh Lương quan gặp sư phụ, thế mà lại ở cùng Mặc Yểm trong rừng cây đến giờ này.

      " Ta phải trở về, nếu sư phụ và sư huynh lo lắng." trong lòng Mặc Yểm Bạch Bạch bỗng đứng dậy, đôi mắt hồng hồng, những vệt nước mắt còn đọng khuôn mặt thanh lệ.

      Mặc Yểm lấy chiếc khăn lụa giúp Bạch Bạch lau sạch khuôn mặt, : " Khóc thành diễn viên hồ ly hí khúc rồi, người khác biết lại tưởng ta bắt nạt nàng. Ngoan ngoãn chờ ta, ngoài ra bây giờ là vợ của ta rồi, cho phép nàng quá thân cận với Minh Ất và mấy sư huynh của nàng, biết ?"

      Bạch Bạch bĩu môi, nhưng vẫn nhàng gật đầu, đây cũng là chuyện mà sư phụ nàng từng qua, làm người là phiền toái!

      " Mọi việc đều phải cẩn thân, có việc cần thiết được ra khỏi Thanh Lương quan. Nếu nàng phải về Bạch Ngọc cốc phải tìm người cùng nàng, ban ngày trở lại Thanh Lương quan cũng phải để cha nàng cùng." Trong lòng Mặc Yểm ngừng dấy lên cảm giác bất an.

      " Như vậy phải là quá phiền phức sao? Hay là về Thanh Lương quan nữa, ở lại đây còn tốt hơn." Bạch Bạch cảm thấy Mặc Yểm có phần thái quá.

      " Cũng được, ta với cha mẹ nàng tiếng, nàng cũng đừng về Bạch Ngọc cốc nữa, dù sao khi nàng gả cho ta, bọn họ có thể đến Mặc đầm ở bất cứ lúc nào." Mặc Yểm càng nghĩ càng thấy chủ ý này tồi.

      tuy thích Thanh Lương quan, nhưng ở đó có sư phụ, sư huynh của Bạch Bạch, nàng ở đó càng an toàn. Nhưng đương nhiên tốt nhất là đưa Bạch Bạch về Mặc đầm, nhưng nếu như vậy cha mẹ nàng mất hứng.

      Bạch Bạch lưu luyến rời, tạm biệt Mặc Yểm trở về Thanh Lương quan, đúng lúc gặp đồng tử bên cạnh sư phụ là Huyền Thư đợi nàng ở cửa trước, rằng Minh Ất chân nhân ngày mai bế quan, các sư huynh đều đến đông đủ, chỉ còn thiếu nàng.

      Bạch Bạch vội vàng chạy đến tĩnh thất của sư phụ, quả nhiên gặp sư phụ cùng với sáu vị sư huynh ở đó, sắc mặt sư phụ trầm trọng.

      Minh Ất chân nhân vẫy tay gọi Bạch Bạch và Vân Hư đến ngồi gần, sau đó : " Ngày mai ta muốn bế quan tu luyện, nhưng thực ra là muốn chữa thương, chuyện này Vân Sơ và Vân Khởi biết từ trước, nếu như mọi việc diễn ra thuận lợi, đại khái ba năm sau ta xuất quan, nếu chẳng may có chuyện gì, có lẽ giải thể trùng tu"

      Cả bảy đệ tử đều biến sắc, Vân Sơ và Vân Khởi tuy biết trước tình hình của Minh Ất chân nhân, nhưng thực nghĩ đến tình hình lại chuyển biến xấu như thế này. Bạch Bạch cũng biết giải thể trùng tu là việc nghiêm trọng như thế nào, tương đương với việc tiên nhân tử vong, tuy nhiên tiên tịch thay đổi, cũng cần tới Địa phủ luân hồi đầu thai, nhưng tu vi bị hủy hoàn toàn, tất cả phải bắt đầu lại từ đầu, thân tiên nhân thể giữ lại, phải tới Dục tiên trì định hình lại tiên hồn. Bạn đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

      Cho dù ngàn vạn năn sau có thành công trọn vẹn tất cả tình của kiếp này cũng nhớ lại được, giống phàm nhân đầu thai lại làm người.

      Minh Ất chân nhân chờ các đệ tử hỏi, mà giải thích luôn: " Tình hình chưa hẳn nghiêm trọng đến mức thế, các ngươi cần quá lo lắng. Hôm nay ta tuyên bố, nếu quả phát sinh tình huống xấu nhất, Thanh Lương quan giao cho Vân Sơ chủ trì, các ngươi phải tận lực trợ giúp sư huynh."

      Đây quả giống như dặn dò hậu !

      Vân Sơ sững người run giọng : " Sư phụ, chẳng nhẽ đến mức này rồi sao? còn phương pháp nào khác có thể trị thương ạ?"


      Minh Ất chân nhân cười nhạt tiếng : " Các ngươi đều trở thành tiên, vốn xem chuyện sinh tử, thế gian có nhân tất có quả, năm đó ta làm trái lại ý trời mà xem trước thiên cơ, lại còn nhúng tay bóp méo thiên mệnh, hôm nay cũng có thể là quả báo. Khi đó ta tự cho mình là tu vi đạt đến tuyệt hảo, có thể nghịch thiên thay đổi thiên cơ dẫn đến hậu quả ngày hôm nay, đến nay nghĩ lại ta quá mức tự đại."
      ly sắcsanone2112 thích bài này.

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 234




      Minh Ất chân nhân cười nhạt tiếng : " Các ngươi đều trở thành tiên, vốn xem chuyện sinh tử, thế gian có nhân tất có quả, năm đó ta làm trái lại ý trời mà xem trước thiên cơ, lại còn nhúng tay bóp méo thiên mệnh, hôm nay cũng có thể là quả báo. Khi đó ta tự cho mình là tu vi đạt đến tuyệt hảo, có thể nghịch thiên thay đổi thiên cơ dẫn đến hậu quả ngày hôm nay, đến nay nghĩ lại ta quá mức tự đại."

      Hoá ra từ ngàn năm trước liều mạng tốn hơn phân nửa tu vi rình thiên cơ, sau đó có cách nào khôi phục được, thậm chí còn có dấu hiệu tán công, cho nên hơn nghìn năm gần đây, có hơn nửa thời gian là bế quan, nhưng hề thấy chuyển biến khá hơn.

      Lần này cách lần xuất quan mới nhất chỉ mấy tháng, vài ngày trước mơ hồ cảm nhận được có chuyện hay, cho đến ngày hôm qua, sau khi tiễn gia đình Bạch thị, mình ở trong tĩnh thất hôn mê, nửa đêm bất chợt tỉnh dậy. Vì ở trong tĩnh thất nên bất luận là kẻ nào cũng được tiến vào, cho nên chuyện bất tỉnh người trong Thanh Lương quan ai biết được, nhưng mà nhận thức ràng, có chút gì bát ngờ, đại nạn ập tới.

      Từng ấy năm đến nay, cũng nghiên cứu qua các loại biện pháp có thể khôi phục pháp lực tu vi của mình, cứ mãi canh cánh trong lòng, cuối cùng quyết định mạo hiểm lần, sinh tử thế nào cũng chỉ biết nghe theo ý trời.

      May mắn chuyện mực quan tâm có kết quả trọn vẹn…Minh Ất chân nhân thoáng nhìn qua nét mặt lo lắng yên của Bạch Bạch, bên cạnh nàng có Mặc Yểm, chắc hẳn mọi việc đều diễn ra như kế hoạch, chuyện mà phải trả giá nay có kết quả còn hơn cả tưởng tượng của , cho dù có cách nào hóa giả được số kiếp này cũng có gì hối tiếc.

      Bạch Bạch ở bên Mặc Yểm khóc lóc nửa ngày, ngờ khi về tới Thanh Lương quan đón nàng lại là chuyện sư phụ gặp tình hình may, sinh tử khó đoán, nỗi buồn bất tận dường như nghiền nát trái tim nàng.

      Nàng rất muốn biết thiên cơ mà sư phụ xem được rốt cuộc là cái gì?

      Ngoài cha mẹ nàng Minh Ất chân nhân là người nàng tin cậy nhất thế gian này, là người nàng ngưỡng mộ. Khi nàng còn trong trạng thái hỗn loạn, nàng thường thường nghe được giọng của , nhờ dẫn dắt cổ vũ từ lúc bắt đầu tu luyện, cho đến lúc gặp chuyện nguy hiểm, lúc nào thanh của cũng ôn nhu, màng danh lợi, kịp thời chỉ dạy nàng vượt qua thời điểm khó khăn, tuy mới gặp mấy tháng, nhưng cảm giác cùng nàng năm trăm năm, trong những người quan trọng nhất trong cuộc sống của nàng.

      Bạch Bạch hận mình thể thay sư phụ gánh chịu kiếp nạn, chỉ có thể bất lực ngồi bên, biện pháp giải quyết cũng có.

      Minh Ất chân nhân khá cao hứng, giữ cả bảy đệ tử lại trong tĩnh thất, muốn tận dụng đêm cuối cùng này để tận tâm tận lực dạy bảo bọn họ. gọi Huyền Thư mang đến bảy quyển sách, bìa của mỗi quyển sách đều ghi tên của đệ tử. Huyền Thư căn cứ vào tên sách mà phân phát đến từng người.

      " Ta căn cứ tình hình của các ngươi trong lúc này mà viết ra phương pháp tu luyện cho từng người, trong sách đề cập đến bí tịch trong tàng kinh các của Thanh Lương Quan, tình huống các ngươi có thể gặp phải, cứ làm y như trong sách, siêng năng tu luyện. Những điều có thể dạy các ngươi đều ghi trong đó, nhưng nếu còn có điều gì chưa hiểu, các huynh đệ giúp nhau giải quyết." Minh Ất chân nhân dặn dò các đệ tử tự rèn luyện. Bạn đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

      vài đệ tử mở sách ra xem, quả nhiên trong sách kín đặc nét chữ thanh tú đoan chính do sư phụ viết, nội dung hết sức chi tiết, chẳng những đề cập đến việc pháp lực căn cơ cùng tư chất của mỗi người khác nhau, mà còn chú ý đến cả tính tình, sở thích khác nhau, ghi chú kỹ càng pháp lực của bọn đến trình độ nào, nên bắt đầu tu luyện từ đâu, đại khái bao nhiêu lâu có thể thành công, lúc tu luyện có những nghi vấn gì, nên dùng loại tiên thảo, tiên khí nào, quyển sách của mỗi người đều kín đặc chữ, xem qua là biết thể hai ngày viết xong được.

      Vân Sơ và mọi người nghĩ đến việc sư phụ bản thân gặp phải đại nạn sinh tử, lại còn hao tâm có sức lo lắng cho các đệ tử, họ vừa cảm động lại vừa thương tâm, ngồi bên cạnh Minh Ất chân nhân khóc rống lên.

      Minh Ất chân nhân mỉm cười :" Các ngươi khóc như thế này có phải cho rằng ta thể trở lại…."

      " Sư phụ!" vài đệ tử bất đắc dĩ dừng khóc ngẩng đầu lên.

      " Các ngươi mau chóng xem nội dung của quyển sách, nếu như có nghi vấn gì thừa dịp tối nay hỏi luôn . Bạch Bạch, ngươi tới đây chút, sư phụ có lời muốn với ngươi."



      " Hôm nay Mặc Yểm đưa ngươi đến sao?" Minh Ất chân nhân ôn hòa hỏi, kỳ biết sớm đáp án của vấn đề này, Huyền Thư từ xa nhìn thấy Mặc Yểm và Bạch Bạch cùng nhau, chỉ là biết tại sao cả hai người vào Thanh Lương quan mà lại đột ngột chuyến hướng vào rừng cây đến khi trời tối mới ra. Minh Ất muốn quấy rầy thời gian hai người ở bên nhau cho nên cho Huyền Thư đến thúc giục.

      Quả nhiên Bạch Bạch thẳng thắn gật đầu : " Ngày hôm qua cùng cha mẹ của đệ tử, nhưng muốn vào Thanh Lương quan…" Nàng vừa vừa dò xét thần sắc của sư phụ, Mặc Yểm kháng cự Thanh Lương quan khiến cho nàng thấy hay.


      Minh Ất muốn làm nàng khó xử, tiếp tục hỏi: " Cha mẹ ngươi đồng ý cho các ngươi ở cùng chỗ, có phải là đáp ứng lời cầu hôn của ?"

      " Vâng. Cha mẹ của đệ tử muốn hỏi qua ý kiến của sư phụ."
      sanone2112 thích bài này.

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 235





      " Đây là chuyện vui, sư phụ vui mừng thấy thành thất, nhưng hôn lễ của Bạch Bạch, sư phụ có cách nào tham dự được." Minh Ất chân nhân rất hiểu tính tình của Mặc Yểm, chắc chắn đợi bố cáo thiên hạ chuyện lấy Bạch Bạch mà mang nàng.

      Nhìn thấy tiểu nữ nhi kiều mị Bạch Bạch trước mặt, đột nhiên có chút ghen tỵ với Mặc Yểm. Từ nay về sau có Bạch Bạch làm bạn, cuộc sống tiêu dao khoái hoạt! thậm chí còn có ý muốn giữ Bạch Bạch lại, nhưng nhanh chóng cho rằng cảm xúc này của giống như cảm xúc của bậc cha chú khi đem gả con .

      Bạch Bạch nhớ đến việc lần này sư phụ bế quan biết sinh tử thế nào, nhịn được nghẹn ngào thấp giọng : " Sư phụ, Mặc Yểm có cho đệ tử biết quá trình tu luyện của , trải qua rất nhiều lần tẩu hỏa nhập ma nhưng đều có vấn đề gì, lợi hại như vậy, nhất định có biện pháp giúp sư phụ, ta đến nhờ hỗ trợ có được ?"

      " cần!" Minh Ất chân nhân dường như chút đắn đo cự tuyệt lời đề nghị này, biết pháp lực của Mặc Yểm cao cường đến mức nào, nếu như bế quan chữa thương mà có Mặc Yểm ở bên cạnh có thể cầm chắc đến bảy tám phần vượt qua được kiếp nạn này.

      Nhưng muốn cúi đầu trước Mặc Yểm.

      Minh Ất chân nhân và Mặc Yểm, người ôn hòa thanh quý, người ngạo nghễ bất khuất, nhưng mà có điểm tương đồng đồng là đều cực kỳ kiêu ngạo, tuy là oán hận, cũng là đối địch với Mặc Yểm, nhưng như vậy cũng có nghĩa là bình tĩnh chấp nhận người này, trong lòng có bất mãn thậm chí coi Mặc Yểm như đại địch.

      đối với Mặc Yểm có thể lợi dụng, có thể uy hiếp nhưng tuyệt đối mở miệng nhờ vả. Chẳng hạn như việc của Bạch Bạch, xem trộm được thiên cơ, muốn lợi dụng Bạch Bạch để sai khiến Mặc Yểm làm theo những ý định của , chứ bao giờ nghĩ tới việc hai bên thân thiện hữu hảo, em bắt tay hợp tác cùng hoàn thành mục tiêu. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

      Lần này mặc dù phải đối mặt với đại nạn sinh tử, Minh Ất chân nhân vẫn giữ nguyên ý chịu cúi đầu, lo Bạch Bạch lén làm như vậy, nên : " Thương thế của sư phụ đơn giản, Mặc Yểm cũng đủ sức giúp đỡ. Bạch Bạch cùng lập gia đình là sư phụ vui vẻ rồi, cần vì việc này mà làm khó ."

      Bạch Bạch cho tới bây giờ cũng chưa từng hoài nghi lời của sư phụ, cho nên nàng nghĩ Mặc Yểm cũng giúp được, lại càng thất vọng.

      Minh Ất chân nhân chỉ vào quyển sách tay nàng, :" Pháp lực của ngươi rất mạnh, nhưng mạnh là do tiên đơn thảo dược, dựa theo phương pháp tu luyện bình thường khó mà tiến triển được, cho nên trong sách đều ghi lại các loại tiên hoa thảo dược và các phương pháp rèn luyện, sau này ngươi phải nghiên cứu phần này, như vậy mới giúp pháp lực của ngươi tăng lên được. Tâm hồn của ngươi đơn giản tinh khiết, lại có pháp lực mạnh làm căn cơ, học tập vấn đề gì cũng dễ dàng hơn, hơn nữa Mặc Yểm chỉ dạy cho ngươi, như vậy sư phụ cũng đỡ phải lo lắng. Sư phụ chỉ hy vọng ngươi giữ được tâm hồn như nay, thế gian có rất nhiều chuyện bất bình, cần cứ chút là nổi oán hận, hiểu ?"

      Bạch Bạch ra sức gật đầu, bỗng nhiên :" Sư phụ, đệ để biến thành hồ ly được ?"

      Minh Ất chân nhân sửng sốt lát, : " Đương nhiên là được." Trong nháy mắt, tiểu mỹ nhân bạch yđã còn thấy bóng dáng, chỉ thấy bóng trắng nho lông mềm chạm vào ngực , sau đó chợt nghe Bạch Bạch ô ô khóc ròng : " Sư phụ, ta thể mất người! Người nhất định phải mạnh khỏe quay trở ra…"

      Tiểu hồ ly này đúng là làm cho người ta cảm thấy ôn hòa, dễ chịu… Minh Ất chân nhân ôm lấy nàng, trong lòng ngổn ngang trăm điều. Bạch Bạch biết nếu nàng trong hình dáng con người chịu thân cận với nàng, cho nên biến trở về hình dạng hồ ly. biết Bạch Bạch vô cùng tin tưởng , phải rằng năm trăm năm nay nàng càng tín nhiệm hơn, thậm chí năm trăm năm qua còn ngừng tăng ảnh hưởng đến suy nghĩ của nàng nhiều hơn là cha mẹ nàng, nhưng xét cho cùng chỉ muốn lợi dụng tiểu hồ ly này mà thôi. Tuy nhiên năm trăm năm Thiên đình chứng kiến nàng ngày lớn lên, tình cảm của đối với nàng thân thiết hơn so với các đệ tử khác.

      Trông thấy Bạch Bạch quá thương tâm, Minh Ất chân nhân chỉ có thể cười khổ. Dù lý do của có vĩ đại như thế nào cũng thay đổi được lợi dụng nàng. sư phụ hèn hạ như lại lấy được tín nhiệm hoàn toàn của nàng, vậy so với Mặc Yểm tốt hơn ở điểm nào?

      Còn đêm cuối này, Minh Ất chân nhân dường như muốn đền bù những thiệt thòi cho Bạch Bạch, ôm Bạch Bạch vào lòng, còn khoảng cách giữa thầy trò nữa, tất cả những gì giữ trong lòng sư đồ họ đều bộc lộ ra ngoài, muốn đem hết tình cảm sư đồ thể trong tối hôm nay

      Vân Sơ chờ cho các sư đệ sư muội biết hết chuyện, khi sư phụ có mệnh hệ gì, Thanh Lương quan còn phải dựa vào bọn họ. Bọn họ thể để cho tâm huyết của sư phụ và các liệt tổ liệt tông bị hủy trong tay bọn họ. Cho nên tất cả đều nén đau thương, tận dụng nốt đêm nay có điều gì hiểu về quá trình tu luyện đều đồng loạt nhờ Minh Ất chân nhân chỉ giáo.

      lâu sau trời sáng, Minh Ất chân nhân hơi mệt mỏi đứng dậy, cuối cùng : " Tình trạng của ta tạm thời đừng tiết lộ ra ngoài, Thanh Lương quan tuy tranh quyền đoạt thế, nhưng cũng tránh khỏi bọn tiểu nhân thời cơ càn quấy. Sau khi rời khỏi tĩnh thất nhất định phải kín mồm kín miệng, cho dù là ai hỏi cũng được tiết lộ nửa lời"

      Các đệ tử nghiêm túc đồng ý, cùng hộ tống Minh Ất chân nhân vào động phía sau núi bế quan, sau đó tự đè nén cảm xúc, vờ như có gì xảy ra, trở về phòng nghỉ ngơi.

      Vân Hư lo lắng cho Bạch Bạch nên đưa nàng về phòng nghỉ ngơi, vừa qua hoa viên bóng đan lóe lên trước mặt, tiểu Hắc chặn đường của hai người.

      " Các ngươi theo ta, ta có chuyện quan trọng muốn với các ngươi!" Tiểu Hắc xong, quay đầu lại mà trước dẫn đường, chạy đến chỗ mảnh đất trống trước hoa viên.

      Bạch Bạch và Vân Hư cả thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi nhưng thấy tiểu Hắc nghiêm túc bộ dạng thần bí nên hai người chấn chỉnh lại tinh thần theo .
      sanone2112 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :