DỤ DỖ TIỂU HỒ LY ( Nga My)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 225+ 226






      Bạch Bạch mở trừng hai mắt, bỗng nhiên : "Ta, ta cũng thích hương vị của ngươi." Chuyện nam nữ có chút biết, nhưng nàng hư ngôn (lời giả tạo) để che dấu cảm giác chân của mình.

      câu do điệu mềm mại của nàng trong tình cảnh này ra như vậy, chỉ khiến Mặc Yểm mừng đến cách nào ức chế, nhàng hôn lên mắt, khuôn mặt, chóp mũi của nàng, nhân cơ hội đắc ý : "Chỉ thích hương vị của ta thôi sao? Có phải là cũng thích con người ta?"

      " Ngươi…… Ngươi……" Bạch Bạch nhìn ánh mắt quen thuộc kia, liên tiếp những nụ hôn dào dạt bầu ngực trắng noãn của nàng, đột nhiên cảm giác ngôn ngữ gì đều là dư thừa, nàng rất muốn rất muốn hôn mặt nam nhân này, muốn có thể nhấm nháp hương vị vô cùng quen thuộc lại vô cùng hấp dẫn này!

      Môi Mặc Yểm chậm rãi rơi môi của nàng, rất rất dịu dàng, dụ hoặc nàng tự chủ được mở đôi môi cùng chơi đùa. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

      Khẽ hôn rất nhanh biến thành hôn nồng nhiệt, đôi tay Mặc Yểm từ bên gáy kéo đến bên thắt lưng Bạch Bạch thăm dò, gắt gao ôm lấy nàng, đầu lưỡi tìm kiếm trong miệng Bạch Bạch, quấn quít lấy nàng dùng sức hút, muốn nuốt toàn bộ nàng vào nhiệt tình của .

      Bạch Bạch có chút sợ hãi, nhưng lại càng nhiều hưng phấn, trong lúc bất tri bất giác hai cánh tay của nàng ôm chặt lấy cổ Mặc Yểm, nhiệt liệt hưởng ứng.

      Cổ áo Bạch Bạch trong lúc hỗn loạn bị kéo ra hơn phân nửa, người đường cong linh lung như như , Mặc Yểm nhìn thấy trong mắt đâu còn nhịn được, gần như thô lỗ vươn tay ra nâng nàng lên, trước ngực chỉ còn lại da thịt trắng trẻo đẫy đà, cúi đầu hôn lên nụ hoa hồng nhạt thấp thoáng nửa lộ ra bên ngoài của nàng .

      Bạch Bạch cùng thân mật nhiều, thủ đoạn học được thể so với Mặc Yểm nhưng cũng kém cạnh, lôi kéo vạt áo của , hai ba cái liền cởi hết hắc bào vướng bận người , thân thể vừa lật ngược ép lên người , học động tác của , cúi đầu liếm hôn trước ngực của .

      Mặc Yểm khoái ý buông lỏng thân thể mặc cho nàng làm, đôi bàn tay bé của Bạch Bạch người châm lửa bốn phía, khoái hoạt rên lên tiếng, tiểu hồ ly này quả thực trò giỏi hơn thầy, muốn lấy mạng!

      Đôi mắt Bạch Bạch to, khờ dại, tinh khiết vì trong tình dục trở nên mông lung vũ mị, ngồi ở ngang ngang hông của cởi áo lộ ra mảnh da thịt trơn trượt như tuyết, mái tóc dài màu nâu xoã ra như tơ gấm như nước chảy, mái tóc lướt qua thân thể Mặc Yểm, lành lạnh trơn bóng, mang theo ít xúc cảm nhiệt tình khiêu khích ôn nhu, ngôn ngữ nào hình dung được.

      Trong thoáng chốc, Mặc Yểm cảm giác mình dường như bị sợi tóc cùng mùi của nàng vây quanh, sâu trong thân thể lửa cháy ngày càng mãnh liệt, Bạch Bạch lại như cố ý trêu chọc , động tác càng ngày càng chậm, đôi chân dài chậm rãi hoạt động từng chút từng chút tới chỗ nóng rực nhất thân thể của , từ cái eo nhắn phập phồng vặn vẹo, Mặc Yểm thậm chí có thể cảm giác được cách tầng vải ở chỗ tư mật mỗi đường cong thân thể nàng cùng da thịt ma sát tinh tế.

      Động tác chậm rãi như vậy dường như trêu chọc Mặc Yểm điên rồi, rất muốn đưa tay ra níu lấy tiểu hồ ly mê người, hung hăng xâm nhập nàng, vò nát nàng, coi nàng là ngụm nuốt vào trong bụng, nhưng mà gần như tự làm khổ giờ phút này muốn nhìn Tiểu tinh chủ động vô cùng quyến rũ này nhiều chút, muốn cho nàng khắc mất hồn hóa thành vĩnh hằng.

      cảm thấy đêm này, cùng với Bạch Bạch bắt đầu giống như trước, thầm vì ngọt ngào thần bí chờ mong mà nín hơi nhẫn nại.

      Bạch Bạch để cho thất vọng, thậm chí cực kì vượt khỏi nguyện vọng của .

      người xinh đẹp uyển chuyển cái động thân vào, chỉ là nam cùng nữ trong lúc đó thân thể hai người tiếp xúc thân thiết nhất, tình cảm mãnh liệt trong mê loạn, sợi tóc hai người vương cùng chỗ, hương vị nhập làm thể, tâm cũng tan đến cùng chỗ……


      Qua hồi mây mưa, Mặc Yểm ôm Bạch Bạch ở người, cảm thấy thỏa mãn thể tưởng tượng nổi, trong lòng thầm quyết định, từ nay về sau mỗi ngày đều phải ôm tiểu hồ ly ngủ như vậy, nghĩ nghĩ lại, nhịn được đắc ý lại hôn mi tâm Bạch Bạch.

      "Gả cho ta, được ?" Chỉ cần giải quyết vấn đề này, từ nay về sau tiểu hồ ly chính thức là của , ai cũng đoạt được!

      Bạch Bạch mở to hai mắt nhìn , nhưng mở miệng trả lời.

      "Mau trả lời ta!" Kiên nhẫn của Mặc Yểm cực kỳ có hạn, vừa mở miệng mang theo mệnh lệnh với ý tứ ràng thúc giục. ràng cảm thấy, tiểu hồ ly cũng mến .

      Bạch Bạch vẫn là lên tiếng, Mặc Yểm sợ cứng rắn ép nàng lại khiến cho nàng sợ hãi phản kháng, vì vậy lập tức thở dài, biến thành dụ dỗ: "Nàng gả cho ta, ta cả đời sủng ái nàng, bảo vệ nàng, chiếu cố nàng, nàng thích hoa hồng, Mặc Đầm có rất rất nhiều, nàng thích gà nướng, ta ngày nào cũng làm cho nàng ăn……"

      "Ngươi được khi dễ ta, mắng ta!" Bạch Bạch mếu máo ra cầu quan trọng nhất.

      cầu chính là có hi vọng, Mặc Yểm liên tục gật đầu đáp ứng. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

      Bạch Bạch rốt cục khẽ gật đầu, Mặc Yểm muốn nghe chính miệng nàng đáp ứng, ôm sát nàng vừa hôn vừa vuốt ve, : " nàng gả cho ta !"

      " Ngươi gả cho ta!" Bạch Bạch theo ý của .

      Mặc Yểm sửng sốt chút, tức giận : "Được! Tiểu hồ ly giảo hoạt này dám đùa ta!" Vừa vừa áp khuôn mặt Bạch Bạch xuống dưới, ép hỏi : "Thành chút trả lời ta lần nữa!"

      " Mới mà ngươi liền khi dễ ta." Đôi môi Bạch Bạch cong cong, có nửa điểm bộ dáng tức giận, thần sắc giảo hoạt tinh nghịch, giống tinh linh.

      "Nàng gả cho ta, ta khi dễ." Mặc Yểm hôn môi nàng, ngày càng táo tợn buông lỏng thân thể đè lên nàng.

      Bạch Bạch ra sức đẩy nhưng đẩy ra, phát giác tay lại đến sờ bên cạnh eo của nàng, nàng có chút sợ ngứa, chịu được cù như vậy, rốt cục đầu hàng : "Ta gả cho ngươi! Ngươi đừng …. a.. ta ngứa……"
      ly sắcsanone2112 thích bài này.

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      sắp post hết truyện này rồi mà sao thấy ruby chẳng tăng đưọc mấy:06(1)::06(1)::06(1)::06(1)::06(1):
      Last edited: 17/11/15
      sanone2112Jin292 thích bài này.

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 227





      Mặc Yểm thấy nàng trả lời lập tức kéo nàng đến, mặc quần áo cho nàng xong, mình cũng nhanh chóng mặc quần áo tử tế, sau đó buông lỏng nàng liền ra ngoài. Bạch Bạch vừa rồi mệt mỏi phen, cảm thấy lười biếng muốn ngủ, đối với cử động của vô cùng hiểu.


      "Ta lập tức hướng cha mẹ nàng cầu hôn!" Mặc Yểm hận thể lập tức định được danh phận, sau đó trực tiếp lừa Bạch Bạch trở lại Mặc Đầm.


      Bạch Bạch lại càng hoảng sợ, kéo : "Cha mẹ còn ngủ, ngày mai rồi sau……"


      Mặc Yểm hưng phấn quá độ, lúc này mới nhớ tới tại quấy rầy thanh mộng nhạc phụ nhạc mẫu, tám chín phần mười chiếm được hảo ý, chỉ đành phải buông tha. Bạch Bạch thấy mình mặc quần áo, bên người lại chỉ có Mặc Yểm, giữa lông mày lóe lên ánh sáng trắng liền biến trở về hồ ly, nháy mắt trở lại giường ngủ, tính toán của Mặc Yểm thành công rất buồn bực, lại thấy tiểu mỹ nhân nhuyễn ngọc ôn hương lại biến thành tiểu động vật, có muốn thêm phen ân ái cũng được, trong nội tâm vô cùng buồn bực.


      "Ta thích làm hồ ly! Ngươi đừng vụng trộm với phụ thân mụ mụ ta biến trở về hồ ly." Bạch Bạch chọn xong tư thế ngủ, vẫn quên nhắc nhở Mặc Yểm thể tiết lộ bí mật của nàng.


      Mặc Yểm vừa nghe cảm thấy mình có cơ hội biểu , tiến lên ôm lấy Bạch Bạch lông xù, ôn nhu : "Nàng là người, ta thích, là tiểu hồ ly ta cũng thích."


      Những lời này quả nhiên lừa Bạch Bạch mở cờ trong bụng, chủ động hôn cái môi thơm hồ ly, nằm bên gối Mặc Yểm, ngủ trong những cái vuốt ve nhàng ôn nhu của .


      Sáng sớm hôm sau, Bạch Bạch trong nhớ thương mùi thơm gà nướng tỉnh lại, mắt mở ra liền thấy bàn đá đặt con gà nướng vẫn còn bốc hơi nóng!


      Bạch Bạch từ lúc trở lại Thiên đình hơn tháng, chưa từng dính qua khói lửa, chớ chi là gà nướng, chỉ thấy ánh mắt thèm ăn của nàng bốc lên lục quang, trong lòng biết nhất định là Mặc Yểm đặc biệt làm cho nàng ăn, càng cảm thấy vui vẻ.


      Lật người từ giường nhảy đến bàn đá , Bạch Bạch há to mồm chuẩn bị dùng sức cắn ngụm đùi gà, đột nhiên nghe thấy có tiếng người : "Thơm quá! Mùi vị này…… Mùi vị này chẳng lẽ là gà nướng?!" Sau đó chợt nghe đến tiếng hít tiếng nước miếng rất lớn.


      Bạch Bạch quay đầu hướng về cửa động hỏi:" Ai ở bên ngoài?"


      Tiếng thiếu nữ có chút lạ lẫm trả lời:" Ta, ta là Tô Vi Vi." Nàng sáng sớm thức dậy muốn thăm hỏi Bạch Bạch lần, nghĩ tới xa xa lại thấy hương vị gà nướng thơm muốn chết.


      Bạch Bạch vội vàng hóa ra hình người, đến cửa động mời nàng tiến vào, Tô Vi Vi vừa mới qua cửa động, từng đợt tiếng chuông vang dội đinh đinh vang lên. Bạch Bạch lúc này mới nhớ tới hẳn là phụ thân ngày hôm qua thiết kế cảnh linh trong này, nghĩ tới đối Mặc Yểm chút tác dụng có, lại dùng người những người khác.


      Tô Vi Vi hoảng sợ nhảy dựng lên, sờ sờ ngực :"Chỗ này sao lại có linh ?


      Bạch Bạch bị hỏi có chút ngượng ngùng, kéo nàng đến trong động, Tô Vi Vi vốn cùng các hồ tiên khác coi Bạch Bạch thành thần tượng sùng bái, nhưng vừa thấy bàn đá gà nướng thơm ngào ngạt nóng rát, lập tức thần tượng cũng quên để sang bên, trong mắt trong nội tâm chỉ còn lại mỹ thực mấy chục năm thấy này. Bạn đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.


      Bạch Bạch chỉ là người nhiều tháng có gà nướng, liền tham thành cái dạng kia, Tô Vi Vi thành tiên vài chục năm nay cũng gặp qua, liền lại càng phải . Bạch Bạch nghĩ đến mình muốn hạ phàm so với các nàng đơn giản hơn nhiều, muốn ăn gà nướng cũng coi như phải rất khó khăn, vì vậy hào phóng đưa gà nướng đến trước mặt Tô Vi Vi : "Có cả con, chúng ta chia ra ăn ."


      Tô Vi Vi hạnh phúc quả thực có chút khó có thể tin, cũng chẳng để ý khách khí, tay duỗi ra muốn kéo xuống mảnh thịt gà nhét vào trong miệng, nhưng đầu ngón tay còn chưa đụng chạm lấy gà nướng liền ngừng lại, nuốt nước miếng ngẩng đầu đối Bạch Bạch :"
      Adi cũng lâu ăn gà nướng, ta phần ít mang trở về cho nàng ăn được ?"


      Bạch Bạch thấy bộ dáng này của nàng, cảm thấy lòng rất chua xót, thành tiên có cái gì tốt, ngay cả con gà quay cũng được ăn……


      "
      Chỗ này của ta còn, ngươi toàn bộ mang về cùng Tô Di ăn ." Bạch Bạch hào phóng .


      Tô Vi Vi bên nuốt nước miếng bên khách khí : "
      Cái này làm sao biết xấu hổ……"


      "
      sao, ngươi nhanh mang trở về , nguội ăn ngon đâu."


      Tô Vi Vi vui vẻ tạ ơn Bạch Bạch, mang theo gà nướng nhanh như chớp bỏ chạy.


      Trong động chỉ còn lại có mùi thơm gà nướng, Bạch Bạch hít hít cái mũi, có chút muốn ra cửa tìm Mặc Yểm, lợi hại như vậy, chừng có thể lại lấy con nữa cho nàng ăn!
      ly sắcsanone2112 thích bài này.

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 228





      Mặc Yểm trong suy nghĩ phiếu cơm toàn năng của Bạch Bạch cùng vợ chồng Bạch Nguyên Tùng trong huyệt động, trời vừa sáng liền thể chờ đợi được thu thập phen tìm cha mẹ nàng cầu hôn. Bạch Bạch đêm qua mất nhiều khí lực như vậy, muốn cho nàng nghỉ ngơi nhiều chút, cho nên cũng có gọi nàng dậy.

      Vân Hạo Tuyết đối con rể này có phàn nàn gì, Bạch Nguyên Tùng trong nội tâm cũng chấp nhận, nhưng vừa nghĩ tới đáp ứng hôn , nữ nhi gả cho nam nhân này, lòng liền tràn đầy muốn. Cho nên nguyên tắc đồng ý hôn , nhưng ngày thành hôn nắm tha, cứng ngắc muốn kéo dài năm rưỡi sau.

      Mặc Yểm hận thể hôm nay cưới Bạch Bạch mang về Mặc Đầm, lại muốn cường ngạnh uy hiếp nhạc phụ, chỉ phải dây dưa. Lại tiếp, trong tam giới này, có thể khiến hạ mặt mũi như vậy để van cầu người, cũng chỉ có hai vị trước mắt này.

      đối cõi Phật Đà Bồ Tát cũng chưa từng khách khí như vậy!

      Song phương tranh chấp xong, về sau càng càng bế tắc Bạch Bạch đến.

      Vân Hạo Tuyết vừa thấy Bạch Bạch lập tức thở phào nhõm, Mặc Yểm bị tướng công "ngoan cố thay đổi" nhà mình khiến cho phát hoả, người tự giác tản mát ra khí thế sắc bén làm nàng kinh hồn bạt vía, vợ chồng bọn họ thấy qua thủ đoạn trong chốc lát giết thượng tiên Thiên giới, tuy biết làm thế với vợ chồng bọn họ, nhưng vẫn bị uy thế ép tới khó thở, hết lần này tới lần khác Bạch Nguyên Tùng vẫn là cúi đầu thỏa hiệp, nếu khiến hai nam nhân này tiếp, trời biết có thể gặp chuyện may hay .

      Nhận thấy được khí tức Bạch Bạch, Mặc Yểm lập tức thu sát khí, thay vẻ mặt ôn nhu hữu lễ, tốc độ trở mặt nhanh đến dọa người, ngay cả Bạch Nguyên Tùng cũng khó có chút thích ứng.

      " Bạch Bạch, ăn gà nướng chưa? Ăn ngon ?" Vẻ mặt Mặc Yểm ôn hoà quan tâm vấn đề no ấm của Bạch Bạch trước.

      Bạch Bạch lắc đầu :" Vi Vi nhiều năm ăn gà nướng, ta đưa cho nàng ăn, ngươi còn có … hay ?" Trong lời lộ ra chút làm nũng ỷ lại.

      Nàng cảm thấy cha mẹ trong lúc này khí có chút cổ quái nhưng có suy nghĩ nhiều, ngồi thẳng xuống bên người mẫu thân –nơi này cách vị trí Mặc Yểm tương đối gần.

      Mặc Yểm nhìn trong mắt nhưng trong nội tâm vẫn khó chịu, nếu như Bạch Bạch là thê tử của , tại có thể kéo nàng qua bên cạnh mình ngồi.

      Vân Hạo Tuyết tự nhiên biết gà nướng là thức ăn nữ nhi thích nhất, gà nướng muốn mỹ vị, phải vừa nướng vừa ăn, Thiên đình thể nấu ăn gia cầm gia súc, muốn ăn gà nướng phải tốn nhiều sức lực. Vợ chồng bọn họ cũng nghĩ xoay trời chuyển đất cấp gà nướng cho nàng ăn, Mặc Yểm lại nghĩ tới, phần tâm ý này đáng khen ngợi, Vân Hạo Tuyết nhìn về phía ánh mắt Mặc Yểm lại thêm vài phần thoả mãn.

      Bạch Nguyên Tùng nhìn kỹ thần thái nữ nhi, khờ dại như trước làm mất thần vận trong lòng lộ ra vũ mị, nàng ngồi ở bên người thê tử, ánh mắt như nước long lanh thỉnh thoảng hướng về phía Mặc Yểm, sóng mắt ngọt ngào mừng rỡ, ràng là thần thái tiểu nữ nhi thân hãm trong tình !

      Tiểu tử Mặc Yểm này xem như triệt để lừa khuê nữ nhà mình đến tay, bản thân lần nữa cản trở lại có ích lợi gì?

      " Bạch Bạch chúng ta gả cho ngươi sao, nhưng ngươi phải lập lời thề." Bạch Nguyên Tùng nghĩ khó khăn che chở nữ nhi lớn lên, lập tức phải giao cho người khác, trong nội tâm chua xót có thể ra dấm chua.

      Mặc Yểm nghe xong lời này, trong lòng vui sướng giống như con dâu nhiều năm rốt cục nhịn thành bà, miễn cưỡng đè nén kích động xuống :" Nhạc phụ mời ."

      Bạch Nguyên Tùng thần sắc cứng đờ, Vân Hạo Tuyết nhịn được cười trộm, vị con rể này đổi tên là nhanh.

      " Ngươi thề vĩnh viễn thể thương tổn Bạch Bạch, nếu có ngày ngươi thay lòng đổi dạ mà nàng muốn đợi bên cạnh ngươi, ngươi đưa nàng bình an về Thanh Lương Quan. Từ nay về sau nam hôn nữ gả đều liên quan!" Đây là điều kiện Bạch Nguyên Tùng sớm nghĩ kỹ. Bạn đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

      " Người cái gì?!" Mặc Yểm vụt thoáng cái đứng lên, gần như thể tin được lỗ tai mình. Mới vừa rồi bị Bạch Nguyên Tùng mọi cách làm khó dễ đều nhịn được bộc phát, bây giờ vừa nghe đối phương cầu cái lời thề này, lập tức giống như ăn hỏa dược nhảy người lên, như muốn ăn thịt người hung hăng trừng mắt Bạch Nguyên Tùng.

      Bạch Nguyên Tùng bị thần sắc tối tăm của làm cho hoảng sợ, chẳng qua là sợ ngày kia thay đổi với Bạch Bạch rồi làm chút ít chuyện thương tổn nàng, cho nên kích động như vậy là sao?



      Ba người nhà Bạch thị chuyện với Mặc Yểm gặp rắc rối, Bạch Bạch hề nghĩ ngợi đứng ra ngăn ở trước mặt cha mẹ, vẻ mặt đề phòng nhìn .

      Mặc Yểm tuy giận sôi lên, nhưng kịp phát bản thân làm các nàng sợ, vợ chồng Bạch thị dọa còn được, Bạch Bạch vất vả mới lừa được, nếu như giật mình dọa nàng chạy, còn biết mất bao nhiêu thời gian mới có thể kéo trở về. Cho nên dù tức giận, cũng chỉ có thể dùng lực hít sâu vài cái, áp cơn tức xuống dưới, tận lực ôn hòa : "Ta cùng với Bạch Bạch khi lập gia đình, phải là cả đời gần nhau, nhạc phụ cần phải lo lắng ta thương tổn Bạch Bạch, làm chuyện khiến cho nàng thương tâm."


      Vợ chồng Bạch thị đưa mắt nhìn nhau, hóa ra con rể bộc lộ bộ mặt hung ác vui khi nghe được chuyện bọn họ tương lai khả năng thay đổi chia lìa với Bạch Bạch, nhưng nếu bỏ qua lời phát thề kia, bọn họ lại cảm thấy nữ nhi sau này có bảo đảm.
      ly sắcsanone2112 thích bài này.

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 229




      Mặc Yểm tuy giận sôi lên, nhưng kịp phát bản thân làm các nàng sợ, vợ chồng Bạch thị dọa còn được, Bạch Bạch vất vả mới lừa được, nếu như giật mình dọa nàng chạy, còn biết mất bao nhiêu thời gian mới có thể kéo trở về. Cho nên dù tức giận, cũng chỉ có thể dùng lực hít sâu vài cái, áp cơn tức xuống dưới, tận lực ôn hòa : "Ta cùng với Bạch Bạch khi lập gia đình, phải là cả đời gần nhau, nhạc phụ cần phải lo lắng ta thương tổn Bạch Bạch, làm chuyện khiến cho nàng thương tâm."

      Vợ chồng Bạch thị đưa mắt nhìn nhau, hóa ra con rể bộc lộ bộ mặt hung ác vui khi nghe được chuyện bọn họ tương lai khả năng thay đổi chia lìa với Bạch Bạch, nhưng nếu bỏ qua lời phát thề kia, bọn họ lại cảm thấy nữ nhi sau này có bảo đảm.


      Mặc Yểm dùng sức nhắm mắt lại, :" Ta Mặc Yểm thề đời này kiếp này tuyệt làm thương tổn ái thê Bạch Bạch, nếu hồn phi phách tán vĩnh siêu sinh!"

      Lời thề chém đinh chặt sắt, nhà Bạch thị đều có thể nghe ra ý trang trọng trần khẩn trong đó. Nhưng lại nghe câu kế tiếp kia của , liền lập tức cười khổ. Nguồn truyện: Truyện FULL

      " Bạch Bạch gả cho ta, kiếp này là vợ của ta, có chuyện xảy ra cũng thể thay đổi!"

      Đáp ứng hôn này, chẳng phải bằng giống như bán đứt nữ nhân cho sao?! Vợ chồng Bạch thị chẳng những "kiên trinh thay đổi" mà cao hứng, ngược lại càng do dự nghiêm trọng.

      Hồ tộc thiên tính đa tình, hôm nay Bạch Bạch đúng là thích , khó bảo toàn sau này có thể thích người khác hay , đến lúc đó nếu như Mặc Yểm còn gắng giữ nàng ở bên người, chẳng lẽ phải muốn thống khổ cả đời sao?

      Song phương giằng co hồi, Bạch Nguyên Tùng biết Mặc Yểm tuyệt đối nhượng bộ, nhà ba người muốn cùng đối kháng quả thực chính là châu chấu đá xe, trong đầu linh quang lóe lên :" Bạch Bạch khi bái sư, hôn phải hỏi ý kiến tôn sư của nàng." Thiếu chút nữa quên còn có Minh Ất chân nhân là chỗ dựa lớn, sau này hôn Bạch Bạch chẳng may có chuyện, cũng lo có người làm chỗ dựa.

      Minh Ất? Người đầu tiên muốn bán Bạch Bạch cho ta chính là ! Mặc Yểm cười thầm trong lòng, sảng khoái gật đầu đồng ý.

      khi nguyên tắc vợ chồng Bạch thị đồng ý hôn của nữ nhi, Mặc Yểm hành động liền lớn mật hơn, tay kéo Bạch Bạch bảo vệ cha mẹ vào trong ngực, hối lộ :" Chúng ta ăn gà nướng!" Hướng nhạc phụ nhạc mẫu gật đầu làm lễ, ôm Bạch Bạch nghênh ngang xuất môn chuyện đương.

      Bạch Bạch hồi vừa rồi khẩn trương, bây giờ nghe có gà nướng ăn, lập tức vui vẻ theo sát Mặc Yểm.

      Bên ngoài sơn động mơ hồ truyền đến tiếng hai người đối thoại……

      " Kêu phu quân nghe chút!"

      " Phu quân…… Ta muốn ăn hai con gà nướng!"

      " Ngoan! Lại kêu tiếng."

      " Phu quân! Ta muốn nhiều gà nướng, ngươi đều có thể biến ra ? Mười con có thể hay thể?"

      " Nàng muốn nhiều gà nướng như vậy làm gì?"

      " Nơi này có rất nhiều đồng tộc của ta, bọn họ nhiều năm chưa ăn gà nướng……"

      " Buổi tối nàng ngoan ngoãn nghe lời, muốn cái gì cũng có thể!"

      " Ban ngày có thể nghe lời sao……"


      Vợ chồng Bạch thị lắc đầu, đối với nữ nhi nhà mình hoàn toàn hết chỗ , giáo dục thất bại!

      Cũng biết Mặc Yểm làm như thế nào, dù sao qua lâu, Bạch Ngọc cốc liền bay đầy hương gà nướng, ngay cả Bạch Nguyên Tùng cùng Vân Hạo Tuyết hai hồ tiên này mới từ thế gian trở lại Thiên đình cũng cảm thấy thèm dãi, chớ đừng chi là các hồ tiên khác ở Thiên đình đợi vài thập niên, mấy trăm năm.

      Bọn họ tuyệt đối nghĩ tới, chạy đến Bạch Ngọc cốc tị nạn, lại vẫn có thể được chiêu đãi mỹ thực thế gian, mỗi người vui vẻ giống như ăn tết. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

      Bạch Bạch cùng Mặc Yểm xuất , chỉ có Tô Chi cùng Tô Vi Vi nâng cái khay gà quay lớn ra cùng vui hồ tiên trong cốc, trong cốc các tiểu tiên khác cũng tới tham gia náo nhiệt, cười ngừng.

      Vợ chồng Bạch thị từng ở trong này nhiều năm, nhưng lại chưa bao giờ thử qua náo nhiệt vui mừng như vậy, cảnh tượng vui mừng nhanh như vậy, chỉ có cuộc sống nhiều năm trước tại thế gian mới có thể nhìn thấy.


      Bởi vì Mặc Yểm muốn đến Thanh Lương Quan, vì vậy chỉ viết phong thư dùng pháp thuật đem biến ra con tiên tước trong Bạch Ngọc Cốc đưa , bọn họ đều ở lại Bạch Ngọc cốc chờ Minh Ất chân nhân đến. Gửi tước nhưng vẫn mời được Minh Ất chân nhân đến, chỉ đem phong thư trở lại, Minh Ất chân nhân sắp bế quan, muốn Bạch Bạch mau chóng trở về, có việc dặn dò.


      Mặc Yểm nhìn thoáng qua lá thư, nhíu mày , chẳng biết tại sao, cảm thấy có chút chuyện gì đó tốt lắm sắp xảy ra! muốn Bạch Bạch đến Thanh Lương Quan.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :