CHƯƠNG 223 Lam vẹt híp nửa con mắt nghiêng qua liếc , chợt hét thảm tiếng, sau đó phịch phịch vài cái. Bạch Bạch nghe được thanh chạy tới, liền thấy ở bàn quay cuồng, vẻ mặt tiểu Hắc hiểu ngồi chồm hổm bên cạnh, vừa thấy nàng đến đây vội vàng thanh minh :" Ta có chạm qua ! hiểu được đột nhiên nổi điên gì!" Bạch Bạch bán tín bán nghi đưa tay ôm lấy lam vẹt trấn an nhàng sờ soạng vài cái, lam vẹt lập tức yên tĩnh trở lại, nhưng sau khi Bạch Bạch thả nó lại mặt bàn, lập tức bộ dáng hoảng sợ, giãy dụa muốn cách tiểu Hắc xa chút. cái gì cũng chưa , nhưng Vân Hư mới vừa vào cửa cũng nhìn ra được sợ hãi tiểu Hắc, hỏi:" Tiểu Hắc, ngươi lại khi dễ người?" Tiểu Hắc cảm giác mình bị vu oan, tức giận :" có!" Vân Hư kịp phản ứng, : "Ngươi khi dễ vẹt" Tiểu Hắc tức giận đến xoay người đối lam vẹt quát:" Ngươi đồ xú điểu hãm hại ta!" Bạch Bạch thấy tiểu Hắc nổi giận, vội vàng ôm lấy lam vẹt thối lui hai bước :" cái gì cũng chưa nha." Vân Hư càng nhận định tiểu Hắc đắc tội, tiểu Hắc tức giận đến meo meo tiếng, xoay người nhảy ra ngoài cửa sổ, tiến vào trong bụi hoa đảo mắt thấy bóng dáng. Bạch Bạch buông lam vẹt, sốt ruột giật ống tay áo Vân Hư :" Tiểu Hắc rất tức giận, làm sao bây giờ?" Vân Hư nhún nhún vai : " tính tình vẫn xấu, qua vài ngày việc gì." Tiểu Hắc vốn trốn ở trong bụi hoa, chờ Bạch Bạch ra xin lỗi nó, nghĩ tới Vân Hư như thế này, trong cơn tức giận, cũng quay đầu lại mà thực bỏ chạy Bạch Bạch cùng Vân Hư cũng có chú ý đến, trong mắt lam vẹt lóe lên rồi biến mất tia quỷ dị. Vì vậy lam vẹt liền ở trong phòng Bạch Bạch tạm thời an cư, ban đêm Bạch Bạch thấy trái phải người, rốt cục nhịn được lại biến trở về hồ ly, cuộn thành đoàn vụng trộm ngủ ở cái đệm mới làm giường, trước ban ngày có các sư huynh sư phụ giám sát, buổi tối lại có tiểu Hắc, nàng hơn tháng có ra chân thân. Tuy nhiên sớm có thói quen làm người, nhưng tóm lại, Bạch Bạch vẫn là rất hoài niệm cảm giác tự do tự tại khi làm hồ ly. Trước khắc ngủ, Bạch Bạch nhìn lam vẹt đánh giá nàng, vội vàng nho tiếng :" Chuyện ta biến trở về hồ ly, ngươi được với người khác nha!" Lam vẹt gật đầu, Bạch Bạch vui vẻ quơ quơ đuôi to, ngủ say. Tiểu hồ ly này chính là tiểu hồ tiên vừa ra tay đả thương Quỳnh Nguyệt tiên tử, Nam Hải Long cung Tam công chúa, tây Hải Long cung nhị thái tử Ngao Thương, còn có bốn gã tây Hải Long cung hộ giá đại tiên trong miệng Thiên đế sao? chút cũng nhìn ra, ngoại trừ trong mắt nàng có tinh quang tiết lộ pháp lực của nàng kém ra bên ngoài, bộ dáng nàng đâu đó có nửa điểm Tiên giới cường giả? Ngay cả con Hắc Miêu nho còn chưa tu thành hình người cũng có thể vênh mặt hất hàm sai khiến với nàng, giận dỗi quá đáng, bây giờ chỉ là con vẹt hơi chút linh tính, nàng cũng dùng giọng điệu thương lượng thậm chí là thỉnh cầu chuyện cùng . là con hồ tiên kỳ quái! Chỉ là con tiểu hồ tiên này bộ dáng xác thực xinh đẹp phi phàm, Mặc Yểm để ý nàng đến trình độ nào? Lam vẹt trong lòng tính toán, chậm rãi nhắm mắt chìm vào mộng đẹp. Sáng sớm hôm sau, Bạch Bạch hóa ra hình người, tìm sư phụ các sư huynh học tập pháp thuật như cũ, mấy ngày nay đều là Vân Hư cùng Bạch Bạch ít tri thức về trồng tiên thảo luyện đan chế dược, Bạch Bạch vẫn thích hoa cỏ thảo, nghe được cực kỳ dụng tâm, hai người ở phía sau núi Dược Viên trong Thanh Lương Quan chuyện chút, bất tri bất giác đến giữa trưa. đường trở về Thanh Lương Quan Huyền Thư tiến đến báo tin, vừa thấy hai người nhân tiện : "Bạch Bạch, cha và nương của ngươi đến đây, chuyện cùng chân nhân, chân nhân bảo ngươi mau mau trở về." Bạch Bạch nghe xong mừng rỡ, tạ ơn Huyền Thư, đầu bay trở về trong quan. Vợ chồng Bạch thị lúc này kinh nghiệm tại thế gian cùng Minh Ất chân nhân. " Mặc Yểm có thể lập tức đuổi tới, tất cả đều là bởi vì chân nhân nhắc nhở, chân nhân mặc dù có tự tay cứu vợ chồng chúng ta, nhưng cũng là đại ân cứu mạng, xin nhận vợ chồng chúng ta lạy." Bạch Nguyên Tùng cùng Vân Hạo Tuyết liền song song bái lạy. Minh Ất chân nhân đưa tay nâng hai người dậy :" Đây là việc , thể tránh khỏi nhưng khiến vợ chồng các ngươi hồi sợ bóng sợ gió, là lòng có xấu hổ." Đây cũng phải lời khách khí, Minh Ất chân nhân là cảm thấy có chút thực xin lỗi vợ chồng bọn họ, việc này cũng phải là phát giác trước, chỉ là vì tạo cơ hội cho Mặc Yểm mà cố ý đề cập tới. Vợ chồng Bạch Nguyên Tùng biết chút nào, nghe vậy càng cảm kích, :" Chân nhân quá lời, ai có thể ngờ tới Thiên đế cùng Long vương lòng dạ hẹp hòi, tâm địa ác độc như thế?!"
CHƯƠNG 223 ( TT ) Minh Ất chân nhân cười : "Tốt lắm, đề cập tới việc này. Những ngày qua, Thiên đế còn phái người gây bất lợi đối với các ngươi ?" Vân Hạo Tuyết mỉm cười : "Những ngày này chúng ta đều ở tại Mặc Đầm, bình an vô ." Thần sắc Bạch Nguyên Tùng có chút xấu hổ, trước đối Mặc Yểm thành kiến sâu đậm, cuối cùng người ta chẳng những cứu tính mạng vợ chồng bọn họ, còn mời bọn họ đến Mặc Đầm cung phụng như bề , tiếp tục khó chịu với Mặc Yểm là được, nhưng thoáng cái thay đổi thái độ đối với Mặc Yểm, mặt mũi lại biết để vào đâu. Minh Ất chân nhân nghe giọng điệu của Vân Hạo Tuyết rộng rãi, chỉ biết Mặc Yểm đả động nhạc mẫu tương lai, chỉ sợ cần ba tháng có thể được đối phương cho phép, gả Bạch Bạch cho , vì vậy cười :" Như thế cũng tốt, nhưng hai vị tùy tiện quay lại Thiên đình, vạn nhất đường có chuyện gì, biết làm sao cho phải?" Thần sắc Bạch Nguyên Tùng càng xấu hổ vài phần, Vân Hạo Tuyết :" Mặc Yểm đưa chúng ta trở về." Nhìn Mặc Yểm kiệu ngạo bất tuân, tiểu tử mắt cao hơn đầu lại đạo lí đối nhân xử thế ngờ có thể thân thiết lấy lòng như vậy, xem ra đối Bạch Bạch là có trí nên. Vốn Minh Ất chân nhân cần phải cảm thấy cao hứng, nhưng vừa nghĩ tới Bạch Bạch từ nay về sau đem cùng Mặc Yểm đời thế, trong nội tâm lại nhàn nhạt có vài phần lạnh lẽo bản thân cũng . " Hai vị định ở Thiên đình bao lâu? Hay là gặp qua Bạch Bạch rồi trở về thế gian?" Minh Ất chân nhân xem cảm thụ quái dị trong đáy lòng, cười hỏi. Vợ chồng Bạch thị liếc mắt nhìn nhau, Bạch Nguyên Tùng cười khổ :" Chúng ta muốn gặp qua Bạch Bạch rồi trở về Ngọc Sơn, chỉ là lo lắng Thiên đế lại đến sinh ……" cuộc sống Thiên đình bọn họ thích, trở về Ngọc Sơn lại an toàn, hơn nữa ở Mặc Đầm trong nội tâm lại cảm thấy được tự nhiên, thiên hạ to lớn lại chã lẽ lại có chỗ có thể cho bọn họ dung thân. Vân Hạo Tuyết biết tâm ý trượng phu, tiếp lời :" Kỳ vợ chồng chúng ta ở Bạch Ngọc cốc ở lại cũng phải thể, Thiên đình là phạm vi Thiên đế trực tiếp quản hạt, ngược lại đến nỗi ngang nhiên làm gì với đối với vợ chồng chúng ta, chỉ là chúng ta thích cuộc sống Thiên đình." " như thế, vợ chồng các ngươi tạm thời còn chưa định nơi kế tiếp?" Minh Ất chân nhân hỏi Bạch Bạch ra. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL Nàng hướng sư phụ hành lễ, liền vui vẻ bổ nhào vào trong ngực cha mẹ. Vợ chồng Bạch thị nhìn thấy nữ nhi tự nhiên rất là cao hứng, Bạch Nguyên Tùng ngoài miệng lại :" Bạch Bạch là đại nương, sợ làm nũng khiến sư phụ chê cười." Bạch Bạch liếc sư phụ bên kia, thấy Minh Ất chân nhân chỉ là ôn hòa mỉm cười, bộ dáng có nửa điểm mất hứng, lập tức yên tâm, nhớ tới vừa mới lúc tiến đến nghe được cuộc đối thoại, ngẩng đầu hỏi:" Phụ thân mẫu thân, hai người còn muốn đâu? trở về Bạch Ngọc cốc sao?" Vợ chồng Bạch thị biết nữ nhi hỏi như vậy nhưng ra là rất hy vọng vợ chồng bọn họ có thể làm bạn gần nàng, cho nên muốn thầm nghĩ:" Chúng ta trở về Bạch Ngọc cốc ." Bạch Bạch nghe xong lập tức mặt mày hớn hở :" Muốn thường thường tới gặp ta, ta cũng thường thường nhìn cha mẹ." Minh Ất chân nhân thấy bọn họ nhà ba người đều tại, ho tiếng hỏi:" Chuyện xưa nhắc lại, về việc Mặc Yểm hướng Bạch Bạch cầu hôn, biết hiền phu thê thấy thế nào?" Bạch Bạch nghe nhắc tới tên Mặc Yểm, cảm thấy có chút được tự nhiên, tại trong ngực mẫu thân cọ xát lời nào. Vợ chồng Bạch thị đột nhiên nghe nhắc tới chuyện này, cũng do dự. tại bọn họ nhà ba người thành cái đinh trong mắt Thiên đế, Bạch Bạch ở Thanh Lương Quan tự nhiên có vấn đề, nhưng nàng ngày phải lập gia đình, phải dời khỏi Thanh Lương Quan, vạn nhất đến lúc Thiên đế ra tay đối với nàng cùng phu quân nàng, có thể thế nào? Gả cho Mặc Yểm, cũng phải lựa chọn tồi, ít nhất bọn họ tận mắt nhìn thấy, Thiên đế cùng Long cung hoàn toàn làm gì được , đủ để bảo vệ Bạch Bạch bị thương tổn. Thành ý Mặc Yểm, bọn họ cảm giác được vô cùng ràng, thời gian bọn họ ở Mực Đầm, người dưới Mực Đầm đối với bọn họ thái độ tôn kính hơn đối với Mặc Yểm, tựa hồ cũng hận thể trực tiếp hỏi câu: nữ nhi của nhà ngươi khi nào gả tới? Khi nào thành thông gia với Mặc Đầm chúng ta đây? Bọn họ chỉ sợ thành ý như vậy, sợ bản thân nhất thời đáp ứng hôn , cho nên mới nhanh chóng rời , nghĩ tới trở lại Thiên đình, vẫn là trốn thoát vấn đề như vậy. Minh Ất chân nhân thấy bọn họ lên tiếng, lại hỏi:" Các ngươi lo lắng Mặc Yểm nhất thời cao hứng cưới Bạch Bạch, sau này tốt đối với Bạch Bạch sao?" Bạch Nguyên Tùng cùng Vân Hạo Tuyết cùng lắc đầu, Vân Hạo Tuyết :" Hồ tiên chúng ta theo lễ giáo, tập quán của loài người, phải giữ gìn trinh tiết, ngày sau tốt với Bạch Bạch, Bạch Bạch kiếm vị hôn phu khác là được, chúng ta là xác định Bạch Bạch có thích hay mà thôi." " Để Bạch Bạch ở chung Mặc Yểm lần chẳng phải biết sao?" Minh Ất chân nhân đối với chuyện này lại tin tưởng mười phần. Vợ chồng Bạch thị rốt cục dao động, gật đầu :" Cũng tốt. Nhưng Bạch Bạch còn muốn học tập pháp thuật……" " Bạch Ngọc cốc cách Thanh Lương Quan cũng xa, Bạch Bạch mỗi ngày tới ba canh giờ là được rồi, đợi căn cơ tốt, đến cũng sao." Minh Ất chân nhân . Mặc Yểm chịu đặt chân Thanh Lương Quan, nhưng đến Bạch Ngọc cốc hẳn là có vấn đề.
CHƯƠNG 224 Như vậy tự nhiên tất cả đều vui vẻ, ngày đó Bạch Bạch liền cùng cha mẹ về Bạch Ngọc cốc trước qua đêm. nhà ba người từ Thanh Lương Quan ra, đáp mây bay đến giữa trung, liền gặp được đạo thân ảnh màu đen quen thuộc xuất ở trước mặt bọn họ. Mặc Yểm mực ở ngoài Thanh Lương Quan cách đó xa chờ đợi, là lo lắng Thiên đế đối vợ chồng Bạch thị bất lợi, quan trọng hơn là ngóng trông có thể nhìn thấy tiểu hồ ly nhưng nhớ trong lòng, giờ phút này Bạch Bạch xuất ở trước mặt, cứ như vậy nhìn nhau cảm thấy thỏa mãn vô cùng. Ánh mắt của biến hóa, vợ chồng Bạch thị để vào trong mắt, trong nội tâm thầm gật đầu, chỉ cảm thấy con rể này chuẩn càng xem càng thuận mắt. Bạch Bạch bỗng nhiên gặp Mặc Yểm, trái tim bùm bùm đập nhanh sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, loại khoái hoạt cùng khẩn trương lại càng hơn lúc gặp lại cha mẹ, hoàn toàn quên ngôn ngữ, chỉ biết là ngơ ngác nhìn . muốn nhào tới dịu dàng ôm nàng vào trong ngực, hung hăng hôn nàng mấy cái rồi sau! Nhưng…… lý trí Mặc Yểm còn dư lại nhắc nhở , cha mẹ Bạch Bạch ở bên cạnh, bản thân nếu dám làm chút cử chỉ gì đó quá thân mật đối với Bạch Bạch, phỏng chừng bọn họ lập tức muốn trở mặt. Vì sau này, tại trước phải nhịn chút! Mặc Yểm cố nén xúc động hận thể đem Bạch Bạch ngụm nuốt vào trong bụng, từ từ tới gần nghĩ lấy lui làm tiến cầm bàn tay bé của nàng, xác định nàng đến trước mặt mình, kết quả mới đụng phải tay Bạch Bạch, chỉ nghe thấy Bạch Nguyên Tùng dùng sức ho khan tiếng, chỉ phải nhàng sờ thoáng cái thôi. Vân Hạo Tuyết lôi kéo trượng phu ăn dấm chua của con rể, Bạch Nguyên Tùng mới miễn cưỡng hừ tiếng, hề cho Mặc Yểm xem sắc mặt. Trong nội tâm thừa nhận con rể này là chuyện, tận mắt thấy nữ nhi của mình khả năng cũng bị người này bắt cóc, loại tâm tình chua xót là khó khống chế. " Bạch Bạch, nàng những ngày này khỏe ?" Mặc Yểm miễn cưỡng bình tĩnh . " Hoàn…… Hoàn hảo……" Bạch Bạch lắp bắp , cúi đầu xuống có chút dám tiếp xúc ánh mắt "ăn thịt người" của Mặc Yểm. tay nơi bị Mặc Yểm sờ qua bỏng đến như bị hỏa thiêu, trong lòng thấy như có dòng nước ấm chảy ra, chỉ cảm thấy ngọt ngào lại hưng phấn vô cùng. Mặc Yểm nhìn khuôn mặt Bạch Bạch hồng, chỉ cảm thấy tiểu hồ ly của chưa bao giờ mê người như thế, đáng tiếc cha mẹ người ta ở bên "nhìn chằm chằm", chẳng những cách nào tùy ý thân cận, muốn nhiều hơn vài câu cũng hề dễ. Bạch Ngọc cốc cách Thanh Lương Quan xa, đường chuyện, trong nháy mắt liền đến cốc, chuyến bốn người lại bị "sôi nổi" trong cốc làm cho hoảng sợ. Vốn sơn cốc có bóng người giờ phút này phi thường náo nhiệt, các loại tiểu tiên tề tụ đường chí ít có hơn mười người~! Những tiểu tiên này thoáng cái nhìn thấy chủ nhà, thần sắc xấu hổ có, hưng phấn cũng có, ầm ĩ vây bọn họ vào giữa. Bạch Nguyên Tùng chứng kiến trong đó có mấy hồ tiên đồng tộc, liền hỏi:" Đây là chuyện gì?" Tô Chi cùng Tô Vi Vi trong đám người kia ra, ngại ngùng chỉnh đốn trang phục làm lễ, :"Cưu chiếm thước sào (chim gáy chiếm tổ của chinh khách), là vạn phần có lỗi." Hoá ra vài ngày trước Bạch Bạch cùng Vân Khởi cứu hai bé mồ côi từ trong đội xe tây Hải Long cung, tạm thời an trí các nàng ở Bạch Ngọc cốc, ít tiểu tiên tại Thiên đình bị khi dễ cùng đường đến thăm xin giúp đỡ, thấy chủ nhân thấy các nàng, hỏi nguyên do, Tô Chi cùng Tô Vi Vi tuy chịu ra chuyện Bạch Bạch cùng Thanh Lương Quan bí mật cứu trợ các nàng, nhưng ít tiên này lại bị dẫn dắt, đều cầu cứu đến Bạch Ngọc cốc. Tô Chi cùng Tô Vi Vi phải chủ nhân tiện đuổi người, hơn nữa gặp những tiểu tiên kia xác thực đáng thương, cho nên chỉ cần bọn họ giữ quy củ quấy rối, đối với bọn họ hành vi "ở nhờ" làm như thấy. Những tiểu tiên này vốn đều là ở trong động phủ các thần tiên Thiên đình chịu nổi chủ nhân ăn hiếp nô dịch chạy trốn ra, chủ nhân của bọn từng nghĩ tới muốn tìm bọn họ, chỉ là về sau nghe là chạy đến Bạch Ngọc cốc, cũng liền bỏ mặc. Nguồn truyện: Truyện FULL Chủ nhân Bạch Ngọc cốc vợ chồng Bạch thị tuy pháp lực tệ, nhưng ở Thiên đình cũng coi là đứng đầu, vả lại chẳng qua là trong mắt các tiên nhân hồ tiên bọn hàng thấp, nếu là trước đây sớm tới cửa bắt nhóm trốn nô. Nhưng từ khi chuyện tình Lục công chúa Tây Hải Long cung, tin tức Thiên đình linh thông tiên nhân đều mơ hồ biết quan hệ Bạch Ngọc cốc cùng Thanh Lương Quan quá sâu, nữ nhi vợ chồng Bạch thị chính là đệ tử Thanh Lương Quan Minh Ất chân nhân, thân phận cùng pháp lực cao cường, đáng vì mấy cái tiểu tiên bỏ trốn đắc tội bọn họ. Vì vậy Bạch Ngọc cốc lại thành cõi "quần thể yếu thế" yên vui Thiên đình, đến, tháng vài nhóm tiểu tiên lục tục chạy tới. Bạch Bạch nhìn cha mẹ biết như thế nào cho phải, nàng nghĩ trợ giúp những tiểu tiên này, nhưng mà biết mang đến phiền toái cho cha mẹ, bộ dáng sốt ruột rồi lại biết như thế nào cho phải, Mặc Yểm thấy vậy cực kỳ đành lòng. Bạch Nguyên Tùng tuy có chịu qua nỗi khổ của những tiểu tiên kia, nhưng cũng có thể giải thích bọn họ bất lực, hơn nữa vợ chồng bọn họ vốn là có ý định ở Thiên đình lâu, vì vậy hào phóng : "Bọn họ muốn ở bao lâu liền ở . Nhưng nhớ thể sinh ở Bạch Ngọc cốc." đám tiểu tiên lòng tràn đầy yên chỉ sợ nhà bọn họ mở miệng đuổi người, nghe Bạch Nguyên Tùng xong lập tức bắt đầu hoan hô.
CHƯƠNG 224 ( TT ) Tô Chi cùng Tô Vi Vi phải chủ nhân tiện đuổi người, hơn nữa gặp những tiểu tiên kia xác thực đáng thương, cho nên chỉ cần bọn họ giữ quy củ quấy rối, đối với bọn họ hành vi "ở nhờ" làm như thấy. Những tiểu tiên này vốn đều là ở trong động phủ các thần tiên Thiên đình chịu nổi chủ nhân ăn hiếp nô dịch chạy trốn ra, chủ nhân của bọn từng nghĩ tới muốn tìm bọn họ, chỉ là về sau nghe là chạy đến Bạch Ngọc cốc, cũng liền bỏ mặc. Nguồn truyện: Truyện FULL Chủ nhân Bạch Ngọc cốc vợ chồng Bạch thị tuy pháp lực tệ, nhưng ở Thiên đình cũng coi là đứng đầu, vả lại chẳng qua là trong mắt các tiên nhân hồ tiên bọn hàng thấp, nếu là trước đây sớm tới cửa bắt nhóm trốn nô. Nhưng từ khi chuyện tình Lục công chúa Tây Hải Long cung, tin tức Thiên đình linh thông tiên nhân đều mơ hồ biết quan hệ Bạch Ngọc cốc cùng Thanh Lương Quan quá sâu, nữ nhi vợ chồng Bạch thị chính là đệ tử Thanh Lương Quan Minh Ất chân nhân, thân phận cùng pháp lực cao cường, đáng vì mấy cái tiểu tiên bỏ trốn đắc tội bọn họ. Vì vậy Bạch Ngọc cốc lại thành cõi "quần thể yếu thế" yên vui Thiên đình, đến, tháng vài nhóm tiểu tiên lục tục chạy tới. Bạch Bạch nhìn cha mẹ biết như thế nào cho phải, nàng nghĩ trợ giúp những tiểu tiên này, nhưng mà biết mang đến phiền toái cho cha mẹ, bộ dáng sốt ruột rồi lại biết như thế nào cho phải, Mặc Yểm thấy vậy cực kỳ đành lòng. Bạch Nguyên Tùng tuy có chịu qua nỗi khổ của những tiểu tiên kia, nhưng cũng có thể giải thích bọn họ bất lực, hơn nữa vợ chồng bọn họ vốn là có ý định ở Thiên đình lâu, vì vậy hào phóng : "Bọn họ muốn ở bao lâu liền ở . Nhưng nhớ thể sinh ở Bạch Ngọc cốc." đám tiểu tiên lòng tràn đầy yên chỉ sợ nhà bọn họ mở miệng đuổi người, nghe Bạch Nguyên Tùng xong lập tức bắt đầu hoan hô. Tô Chi cùng Tô Vi Vi thực phải là người biết nặng , trong Bạch Ngọc cốc tuy kín người hết chỗ, nhưng nhà ba người Bạch Nguyên Tùng chỗ ở huyệt động nhưng bảo vệ rất khá, các tiểu tiên khác chưa từng vào Lôi Trì nửa bước, chỗ khác trong cốc cũng cực kỳ để ý. Nhiều người lực lượng lớn, những tiểu tiên này toàn tâm toàn ý nghĩ muốn nịnh nọt chủ nhà, chính là trong cốc cỏ cây cũng đặc biệt chú ý che chở, ngược lại so với khi bọn Bạch Nguyên Tùng rời càng muốn sum xuê vài phần. Vợ chồng Bạch thị rất nhiều ngày thấy nữ nhi, muốn với nàng vài câu, Mặc Yểm tuy cũng rất muốn cùng Bạch Bạch ở chung nhiều, nhưng biết mình lúc này tốt nhất thức thời chút, đành phải nhịn tương tư đầy mình, chủ động thối lui ra bên ngoài, để cho bọn họ nhà ba người tự tại chuyện. Tô Chi cùng Tô Vi Vi biết cùng với Bạch gia là quan hệ như thế nào, vừa rồi Bạch Nguyên Tùng cũng có hướng bọn họ giới thiệu thân phận của , nhưng thân là hồ tiên, nếu như ngay cả tình trạng cùng với Bạch Bạch mắt mày lại cũng phát giác được, vậy là sống vô dụng rồi. Vì vậy Tô Chi chủ động tìm đến vài tiểu tiên hỗ trợ, gần chỗ ở trong sơn động Bạch Bạch dùng pháp thuật dựng lên tòa thảo đường, thỉnh Mặc Yểm nghỉ ngơi, Mặc Yểm tuy gì, nhưng đối với những hồ tiên này thức thời cảm thấy hài lòng. cũng có ý định tối nay ở tại thảo đường (nhà cỏ), nhưng có che dấu tai mắt người khác, đối với cha mẹ Bạch Bạch cũng tốt. nghĩ nửa đêm bò lên giường nữ nhi người ta, hẳn cũng tệ. Quả nhiên, vợ chồng Bạch thị cùng Bạch Bạch nửa ngày, bầu trời tối đen mới thả nàng ra cửa, Bạch Nguyên Tùng xa xa thấy Mặc Yểm ngồi ở trong thảo đường, vẫn sáng đèn, lập tức cảm thấy tiểu tử này coi như thức thời, đối với độ thoả mãn lại cao ít. Mặc Yểm sớm lưu ý động tĩnh bên này, thấy Bạch Nguyên Tùng đưa Bạch Bạch thẳng đến trong huyệt động của nàng, lại luôn dặn dò nàng ngày mai mới có thể chuyện với mình, khỏi thầm cắn răng, vị nhạc phụ đại nhân này đúng là đề phòng chính mình ngay nha! Bạch Bạch rất muốn ra ngoài gặp Mặc Yểm, nhưng phụ thân luôn cảnh cáo lại thể nghe, sau nàng vừa nghĩ tới chuyện Mặc Yểm ở ngay bên cạnh lại e sợ, cho nên tư tiền tưởng hậu vẫn là ngoan ngoãn lên giường ngủ chờ đợi sáng sớm ngày mai gặp . Vân Hạo Tuyết vừa bực mình vừa buồn cười nhìn Bạch Nguyên Tùng ở huyệt động Bạch Bạch trước làm phép treo vài cái Linh hình, những vật này thể đả thương người cũng thể tạo thành chướng ngại, nhưng chỉ cần có người vào sơn động, gặp tiếng chuông kêu lớn. Hai vợ chồng trở lại trong huyệt động của mình, Vân Hạo Tuyết đối Bạch Nguyên Tùng sẳng giọng:" Chàng nha! Nhìn chàng keo kiệt như vậy! Nếu Bạch Bạch nguyện ý, chàng để tiểu tử kia thực được có làm sao sao?" Hồ tiên đối với chuyện nam nữ vốn giống phàm nhân câu nệ như vậy, Vân Hạo Tuyết trong nội tâm nhận Mặc Yểm con rể này rồi, với nữ nhi cùng phòng thân mật cũng còn cái gì được, chỉ cần chuyện ngươi tình ta nguyện là được. Bạch Nguyên Tùng hừ hừ : "Dễ dàng để đắc thủ, hiểu được quý trọng." Kỳ mọi người lòng dạ biết , những Linh kia đối với Mặc Yểm mà , chẳng qua chỉ là bài trí mà thôi, nhưng thân là cha mẹ, tư thái này vẫn là muốn bày ra. Bạch Bạch mơ mơ màng màng ngủ đến nửa đêm, trong lúc mơ màng liền thấy giường có chăn vừa dày vừa nặng, mở mắt ra theo ánh sáng dạ minh châu lờ mờ xem xét, liền gặp bóng đen quen thuộc đặt ở người mình, đôi mắt sáng ngời đen cách ánh mắt của nàng đến cánh tay, ánh mắt nóng bỏng nhìn nàng. "A? Ngươi…… Ngươi vào bằng cách nào?" Cho dù thấy mặt, dựa vào hương vị, nàng có thể phân biệt ra được sắc lang người nhất định là người đó! Mặc Yểm cười tiếng, cúi đầu dùng chóp mũi đỉnh đỉnh Bạch Bạch, mập mờ : "Ngửi hương vị nàng tìm vào……"