DỤ DỖ TIỂU HỒ LY ( Nga My)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 202+ 203




      Minh Ất chân nhân gật đầu : "Mặc Mị phát thê tử mất tích, đầu tiên nghĩ đến chính là lên thiên đình tìm, Thiên Đế lại dối, chưa từng gặp qua mẫu thân ta, lại phái người tại thế gian chế tạo đủ loại dấu hiệu giả tạo, để tìm thê tử Mặc Mị sốt ruột ruột gan rối bời, bỏ Mặc Yểm mình tại Mặc Đầm, suốt ngày bên ngoài tìm kiếm tung tích thê tử. "

      " Qua rất nhiều năm như thế, chúng ta nhà ba người cuộc sống rất hạnh phúc, chỉ là mẫu thân thường thường cảm thấy có người kêu gọi người, cảm thấy mình quên số chuyện quan trọng, chúng ta cũng từng để ý. Giấy thể gói được lửa, Mặc Mị rốt cục vẫn là biết được nơi hạ lạc (tăm tích) của thê tử, cực kỳ kích động vội tới nhưng lại thấy được tình cảnh chúng ta nhà ba người ở chung, rốt cục lại ảm đạm thất vọng rời . Sau khi trở lại Mặc đàm quá vài năm, liền qua đời."

      Bạch Nguyên Tùng giật mình : " phải thành tiên rồi sao?" Thành tiên như thế nào lại dễ dàng tử vong?

      Minh Ất chân nhân thở dài : " kỳ xem như tự sát mà chết, đau lòng quá mức đến lúc tu luyện tẩu hỏa nhập ma, lại cố ý chịu trị liệu…"

      Bạch Bạch nghe xong rất khó chịu, vì Mặc Mị cũng vì Mặc Yểm. Vân Hạo Tuyết làm người mẹ, nghe cốt nhục chia lìa như thế, đầu tiên là sinh ly rồi đến tử biệt, người hữu tình cũng cảm thấy đành lòng.

      "Sau khi Mặc Mị chết, Mặc yểm vẫn như cũ chiếu theo lời phân phó của đem tiên thân luyện hóa thành bảo thạch, được khảm cây trâm nhờ chuyền đến tay mẫu thân. Mẫu thân vừa chạm đến cây trâm kia liền nguyện rời khỏi tay, chỉ là lệ rơi ngừng đau lòng muốn chết. Ta cùng với phụ thân suy nghĩ rất nhiều phương pháp cũng có thể khiến người khá lên chút nào. Cứ như vậy lại qua tháng, mẫu thân rốt cục nhớ lại được hết thảy, người hề rơi lệ, bình tĩnh mà đem mọi chuyện tình xảy ta cho phụ thân, sau đó đoạn tuyệt rời , muốn đến thế gian tìm về với hai phụ tử Mặc Mị."

      "Nhưng mà tất cả đều quá trễ, nàng biết tin tức Mặc Mị thân vong, trong lòng cực kỳ bi ai tuyệt vọng ở trước mộ phần của hăn tự sát."

      Bạch Bạch khẽ kêu "A" tiếng, : "Vậy Mặc Yểm làm sao bây giờ?"

      Vân Hạo Tuyết ôm đầu vai Bạch Bạch nhàng vỗ an ủi, thầm nghĩ: đâu chỉ Mặc Yểm, hai phụ tử Thanh Lương Quan này đột nhiên mất thê tử mẫu thân chỉ sợ cũng bị thương tâm chết mất. Cũng khó trách Mặc Yểm hành tùy ý cực đoan như thế, hài tử từ có cha mẹ a… Nghĩ đến đây, ác cảm đối với Mặc Yểm tự chủ được giảm ít.

      Minh Ất chân nhân làm như có nghe thấy lời của Bạch Bạch, tiếp tục : "Phụ thân biết hết thảy, hiểu được hết thảy, lại nghe tin mẫu thân chết, lâu sau cũng rời xa thế gian ."

      Bạch thị nhà cùng lắp bắp kinh hãi, tiếp theo lại vì thảm kịch của bọn họ đời trước thổn thức thôi. Bạch Bạch nhịn được : "Đều do Thiên Đế! là rất đáng giận !"

      Vân Hạo Tuyết vội vàng quát nàng ngưng lại lời "Đại nghịch bất đạo", nơi này là Thiên Đình, Thiên Đế chính là đứng đầu Thiên Đình, nếu để người nghe được Bạch Bạch như vậy,vậy nguy rồi ? !

      Minh Ất chân nhân dường như xem thấu tâm tư của nàng,: " sao, nơi này là Thanh Lương Quan." Lời này có hai ý tứ chính, là ở Thanh Lương Quan, cái gì Thiên Đế đều biết, hai là Thanh Lương Quan hoàn toàn sợ Thiên Đế.

      Vân Hạo Tuyết nghĩ cũng đúng, liền ngăn cản Bạch Bạch nữa. Bạn đọc truyện được copy tại Truyện FULL

      "Sau này Mặc Yểm biết tiền căn hậu quả tình, dưới cơn giận dữ đánh lên tới thiên đình. chẳng biết dùng phương pháp gì tu luyện, pháp lực mạnh mẽ làm người khác kinh ngạc, mạch ai ngăn được , liền đem Thiên Đình quậy tới long trời lỡ đất, cuối cùng trực tiếp giết đến Thiên cung, Thiên Đế cùng thủ hạ của cơ hồ tính mệnh cũng khó giữ."

      "Thống khoái!" Lần này phát ra tiếng là Bạch Nguyên Tùng, chẳng qua ra tiếng lòng của mọi người, Thiên Đế bởi vì tư tâm của mình hại ba tính mạng lại làm hại hai người mất cha mẹ, quả chết chưa hết tội.

      "Thống khoái thống khoái, nhưng là nếu chết rồi, phiền toái liền lớn rồi." Minh Ất chân nhân cười khổ .



      "Sư phụ cứu Vì sao chứ?" Bạch Bạch hỏi, biết tại Thiên Đế vẫn còn, nghe khẩu khí của sư phụ, chắc chắn người ra tay với Mặc Yểm mà cứu .

      "Phải. Thiên Đế vận số chưa hết, hơn nữa lúc ấy chưởng quản hai nơi Thiên Đình cùng địa phủ, tuy rằng tốt đẹp gì, nhưng quản hạt các lộ thần tiên hai xứ này, khi chết , Thiên Đình còn chưa có người được chọn có thể thay thế . Tam giới tất nhiên lâm vào trong hỗn loạn, đến lúc đó sinh linh đồ thán, chẳng những Thiên Đình địa phủ, chính là nhân gian cũng đại loạn trật tự." Minh Ất chân nhân cũng chẳng phải nguyện ý cứu cái tên đầu sỏ tạo ra bi kịch hai nhà này? Chỉ là trách nhiệm mà làm như vậy, thể làm.

      Bạch Bạch cái hiểu cái gật gật đầu.

      "Ta dùng di vật của mẫu thân khuyên Mặc Yểm thối lui, Mặc Yểm đối với việc này canh cánh trong lòng, trở mặt với ta. Trong nháy mắt, việc này qua ngàn năm, Thiên Đế dùng hết phương pháp che đậy giấu diếm, cho nên tiên nhân biết việc này đều tuyệt đề cập tới, mà vài tiên nhân mới lên đây đối với việc này lại hoàn toàn biết gì cả."

      Minh Ất chân nhân dừng chút : "Ta sở dĩ nhắc tới chuyện cũ, chính là nghĩ muốn Bạch tiên sinh cùng Bạch phu nhân hai vị buông bỏ thành kiến đối với Mặc Yểm, bản chất xấu, chỉ là quá khứ quá thảm dẫn đến hành tùy ý xằng bậy, kiệt ngạo bất tuân (ngang bướng tuân theo quy củ), đối với Bạch Bạch tâm ý là , cha mẹ thâm tình như vậy, nhận định Bạch Bạch rồi, cũng đối với Bạch Bạch toàn tâm toàn ý."

      Lí do thoái thác lần này, quả làm cảm động vợ chồng Bạch thị, nhưng mà thân là cha mẹ, có khả năng bởi vì đồng tình thương tiếc cảnh ngộ bi thảm của người, liền đem nữ nhi gả .

      Bạch Nguyên Tùng cùng thê tử trao đổi ánh mắt chút, trầm giọng : "Việc này còn cần bàn bạc thêm, xin chân nhân thông cảm cho cái tâm thương con của vợ chồng chúng ta."
      Mai Trinhly sắc thích bài này.

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 204





      Bọn họ có kiên quyết cự tuyệt, Minh Ất chân nhân tương đối vừa lòng , xúc động :"Bạch Bạch là ái nữ của các ngươi, bản thân ta có chưa nhận được đồng ý của hai vị liền cưỡng ép đem nàng xuất giá, hai vị xin yên tâm."

      Vân Hạo Tuyết đạo: "Có những lời này của chân nhân, vợ chồng chúng ta liền an tâm rồi."

      Hai người dứt lời đứng dậy chuẩn bị cáo từ rời , Bạch Bạch kéo cánh tay mẫu thân làm nũng :"Mẫu thân khi nào đến thăm con?"

      " hai tháng sau , ta cùng với cha ngươi định quay trở về Ngọc Bạch động ở thời gian ." Mấy ngày qua, hai vợ chồng bọn họ bị bọn tiểu tiên tấp nập ngớt tới cửa thăm hỏi làm cho phiền hà chịu nổi, hơn nữa chuyện tình của lục công chúa mãi còn treo chưa giải quyết, Thiên Đình lại lời đồn đại sôi nổi, cho nên muốn đến thế gian tạm lánh đoạn thời gian, chờ phong ba qua mới lại đến thăm nữ nhi. Cho dù lời đồn đại về lục công chúa có như thế nào lợi hại cũng có khả năng đánh tới Thanh Lương Quan tìm Bạch Bạch gây phiền toái, càng cần pháp lực nữ nhi giờ, tiên nhân bình thường cũng phải là đối thủ của nàng.

      Hai vợ chồng vì nữ nhi mà bận tâm mấy trăm năm, tại rốt cục buông được tảng đá lớn trong lòng, vừa vặn được dịp bước qua thế giới hai người ngọt ngào.

      Minh Ất chân nhân nghe bọn họ định hạ phàm, tâm niệm vừa động, lại cái gì, tự mình đưa bọn họ ra ngoài cửa. Bạn đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

      Sau khi bố trí ổn thỏa xong cho Bạch Bạch, Minh Ất chân nhân cầm bút lên viết phong thư ngắn, phân phó Huyền Thư đem Vân Hư gọi đến trước mặt, phân phó : "Ngươi Mặc Đàm chuyến, chính tay đem phong thư này giao cho Mặc Yểm."

      Vân hư tuy rằng rất tò mò nội dung trong thư, nhưng có hỏi nhiều, gật gật đầu làm theo.

      Minh Ất chân nhân nhìn bóng dáng đồ đệ xa, lẩm bẩm mình: "Lấy tính tình của Thiên Đế, nhất định bỏ qua cơ hội tốt như vậy, Mặc Yểm, có thể giúp được gì ta đều giúp rồi, mọi việc tiếp theo cần phải trông vào chính ngươi rồi ."



      Chuyện đầu tiên Bạch Bạch trở lại Thanh Lương Quan chính là thăm Tiểu Hắc, thương thế của Tiểu Hắc tốt tương đối, chẳng qua vì tiện chiếu cố, nó vẫn ở tại trong phòng Bạch Bạch như cũ. Tiểu Hắc ngay từ lúc đầu cảm thấy ở cùng Bạch Bạch thuận tiện để mình sai bảo nàng làm việc, kéo nàng chơi cùng mình hơn, bên ngoài mặt nhìn như xem thường, kỳ trong lòng đối với an bài này cảm thấy rất vừa lòng.

      Chỉ là những ngày tốt đẹp được bao lâu, Bạch Bạch liền theo mấy sư huynh chạy đến địa phủ ty, trong Thanh Lương Quan chỉ còn lại có Minh Ất chân nhân cùng đồng tử Huyền Thư của , thêm vài tôi tớ quản . Hai người đầu thể sai khiến được, chỉ có thể chờ lúc ngẫu nhiên tâm tình bọn họ tốt đem nó ra ngoài phơi nắng, những người sau bình thường ở Thanh Lương Quan hoàn toàn có rỗi mà dạo chơi lêu lổng, cho nên suốt tháng nó dường như thể nào bước chân ra ngoài cửa được, suốt ngày như con mèo nằm liệt đệm cói, thể động đậy, chỉ có thể giết thời gian bằng việc đếm số râu, nhàm chán đến sắp mốc meo đến nơi. Nguồn: http://truyenfull.vn

      Nhìn thấy Bạch Bạch xuất trước mặt, Tiểu Hắc hưng phấn đến nỗi muốn nhảy dựng lên lăn lộn, chẳng qua lập tức tỉnh ngộ lại, cố gắng làm ra bộ dạng tư thái thờ ơ vừa cao cao tại thượng, dùng khóe mắt ngắm nghía Bạch Bạch, kéo dài thanh lười biếng : "Ngươi về rồi, có mang chút quà gì thú vị trở về cho ta hay ?"

      thể để Bạch Bạch cảm thấy mình rất cần nàng, nếu con tiểu hồ ly này nhất định rất đắc ý, sau đó cũng nghe lời nó nữa, Tiểu Hắc ở trong lòng thầm cảnh giác, quyết định thể dễ dàng nhìn Bạch Bạch với vẻ mặt hòa nhã.

      Nhìn thấy Bạch Bạch hóa thân thành người, Tiểu Hắc vui vẻ chết được, như vậy có thể sai bảo nàng ôm nó mang nó khắp nơi chơi, tận tình hưởng thụ mỹ nữ phục vụ rồi ! Ngẫm lại ở trong lòng Bạch Bạch mềm mại, mấy tên xú nam nhân trong Thanh Lương Quan căn bản là thể so bì được.

      Bạch Bạch vừa nghe liền hổ thẹn : " Trong Địa phủ có gì hay ho thú vị cả… bằng ta biến trò ảo thuật cho ngươi xem? !"

      Tiểu Hắc hừ tiếng, lắc lắc cái đuôi, cố gắng miễn cưỡng : "Được rồi, nếu ảo thuật hay tính."

      Bạch Bạch tìm lượt ở trong phòng, rốt cục tìm được cốc trà, dùng cách Mặc Yểm dạy biến chén trà thành cái bồn tắm, lại biến ra hơn phân nửa chậu nước ấm nóng hôi hổi, lấy lòng với Tiểu Hắc : "Có thể dùng để tắm rửa nha! Ngươi muốn thử xem hay ?"

      Tiểu Hắc nhe răng nhếch miệng : "Ta chán ghét tắm rửa!" giống hầu hết loài mèo, sợ nước, hơn nữa nhìn thấy thùng to nước ấm đủ để đem nó ngập đầu trước mặt, càng làm trong lòng thêm bài xích.

      " tắm rửa rất bẩn nha…" Bạch Bạch cẩn thận nhìn Tiểu Hắc, thầm nghĩ: "Hình như thực chưa thấy qua Tiểu Hắc tắm rửa …"

      Trong lòng nàng nghĩ cái gì, thần sắc mặt hoàn toàn giấu được, Tiểu Hắc bị hoài nghi của nàng làm tức giận đến nổi trận lôi đình: "Hồ ly ngốc, ánh mắt ngươi vậy là sao? Ta chỉ là thích ngâm tắm mà thôi, mèo là động vật sạch nhất trong thiên hạ, chúng ta ngày rửa mặt liếm móng vuốt vệ sinh rất nhiều lần! So với ngươi sạch hơn nhiều! Mau đem cái thùng nước chết tiệt này biến trở về , cái trò ảo thuật này hay chút nào, hừ hừ! Đổi cái khác."

      Bạch Bạch ngẫm lại hồi trước Ngọc Sơn từng thấy qua mèo rừng, hầu hết cũng rất sạch , nên có lẽ chỉ là phương pháp tịnh thân (làm sạch thân thể) bất đồng thôi. Hầu hết phép thuật nàng học theo Mặc Yểm đều là chiến đấu cùng phòng ngự, cái thú vị cũng chỉ có cái phép thuật này biến chén trà thành bồn tắm cùng với dùng gương nhìn người khác làm cái gì.

      "Chúng ta nhìn xem các sư huynh làm cái gì được ? Chẳng qua phải biết được ngày sinh tháng đẻ của bọn họ mới có thể thấy." Bạch Bạch chỉ còn lại có chiêu này có thể mang ra khoe là mới lạ.




      Tiểu Hắc ngay lập tức cười gian: "Hay! Cái này hay! Ta biết ngày sinh tháng đẻ của Vân Cảnh, Vân Lan, Vân Hư cùng Huyền Thư."

      "Chúng ta nhìn người nào trước đây?" Bạch Bạch vừa hỏi vừa động thủ biến bồn tắm lớn thành cái đĩa sứ dẹp, chậu nước lớn cũng lập tức "co lại" đến chỉ còn tầng mỏng manh cái đĩa. Trong phòng của nàng có gương đồng, cũng may thủy kính cũng tạm có thể sử dụng.
      ly sắc thích bài này.

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 205





      Bạch Bạch đem cái đĩa sứ ném tới trước mặt Tiểu Hắc, Tiểu Hắc có quyết định trước rồi :"Chúng ta theo trình tự, nhìn xem Vân Cảnh trước xem cái tên gia hỏa phong lưu kia làm cái gì, nghe hôm nay xuất môn, khẳng định là muốn làm chuyện xấu!"

      Bạch Bạch ý kiến gì, hỏi ngày sinh tháng đẻ của tam sư huynh Vân Cảnh liền bắt đầu thi pháp. Mặt nước nhoáng lên, rất nhanh ra mảng lớn rừng hoa nở đầy màu phấn trắng, xem ra có lẽ là nơi nào đó Thiên Đình. Dưới cành cây bị đóa hoa ép tới uốn cong cong đường, đôi nam nữ tình cảm mãnh liệt gắt gao ôm hôn đối phương.

      Người nam kia cần phải , đúng là Vân Cảnh! Nữ tử bị ôm chặt lấy từ y phục mà nhìn, như là tiểu hoa tiên thiên đình.

      Bạch Bạch " kinh nghiệm thực chiến ", hơn nữa mấy ngày nay Vân Hạo Tuyết cùng nàng ít kiến thức về việc nam nữ tình dục thân mật, lại nhìn Vân Cảnh ra sức biểu diễn, tự nhiên cũng cảm thấy ngạc nhiên nữa.

      Tiểu Hắc lại càng cần phải , trực tiếp cười nhạt : "Ta biết ngay mà, Vân Cảnh cái tên này chính là con ác quỷ trong sắc giới, có nữ nhân cách nào sống được!"

      Bạch Bạch giờ biết, phần lớn mọi người đều muốn bị người khác chứng kiến cảnh mình cùng người khác giới thân mật, cái này gọi là phi lễ được nhìn, ý niệm vừa động, hình ảnh mặt nước trong nháy mắt liền biến mất sạch .

      Tiểu Hắc cào cào góc áo của nàng : "Chúng ta lại nhìn Vân Lan chút ! Cái tên gia hỏa kia bình thường thốt ra lấy tiếng, chừng kỳ là người vô cùng lãnh đạm!"

      Bạch Bạch lại thi pháp, lần này mặt nước ra chính là phòng của tứ sư huynh Vân Lan.

      Vân Lan vừa hay mới luyện công xong, đến dưới cửa sổ mở ra trang giấy trắng lớn, cầm bút nhìn ra ngoài cửa sổ ngây người ra lúc, mới hạ bút xuống trang giấy. mặt nước chỉ xem được chính diện của , mà nhìn tới được vẽ gì trang giấy.

      Chỉ thấy mặt hiền như khúc gỗ của khó được ra đủ loại biểu tình, có lẽ là "Mặt nghệt ra" lâu rồi, biểu tình của được gọi là cơ bản thiết kế bộ mặt cho các cơ thịt hoạt động, chỉ là có thể từ ánh mắt mới thấy được lúc vui mừng, lúc khó xử, lúc ngẩn người, lúc hoạt động tâm lý phức tạp khi nhớ lại.

      Lòng hiếu kỳ của Tiểu Hắc bị kích phát triệt để rồi, thúc giục Bạch Bạch : "Có thể hay đổi góc độ khác, chúng ta xem xem vẽ cái gì, nhất định rất thú vị!"

      Bạch Bạch ngưng thần thử vài lần, cuối cùng thấy nội dung bức họa Vân Lan vẽ giấy, tự chủ được "A" tiếng, ngờ vẽ nữ tử!

      Lúc này giấy chỉ có hình dáng mơ hồ, nhìn ra dung mạo thân phận của nữ tử kia, Tiểu Hắc hưng phấn : "Vân Lan quả nhiên là người lãnh đạm, ngờ vô thanh vô tức trốn ở trong phòng nhớ nữ nhân, ha ha ha! Ta ra sớm có dự đoán trước rồi !"

      "Dự đoán trước cái gì?" Cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, Vân Hư vừa hỏi vừa đến.

      Nghe Tiểu sư muội hôm nay trở về Thanh Lương Quan, sớm đem mọi chuyện giải quyết thỏa đáng liền tới đây thăm nàng, tới cửa vừa vặn nghe thấy Tiểu Hắc tự biên tự diễn.

      Hai kẻ "cuồng nhìn trộm " bị bắt tại trận, lại cố ý đều biết hổ thẹn chột dạ, sau lúc kinh hãi ngắn ngủi qua , lên tiếng gọi lại chia nhau phát trọng đại.

      Vân Hư cúi đầu vừa thấy, kinh ngạc : "Tứ sư huynh vẽ hình như là nữ nhân... Chẳng lẽ có người thích rồi?"

      đen trắng, miêu người cùng gật đầu, Tiểu Hắc so với Vân Lan vẽ tranh còn gấp hơn: "Chậm quá , khi nào mới vẽ xong? Chúng ta mà biết người kia là ai. Hắc hắc, có thể chúng ta bắt được rồi ."


      Bên kia mặt nước Vân Lan chuyên tâm vẽ tranh, chút cũng hiểu được tâm tình điên cuồng cấp bách của ba tên rình coi này, càng bức càng chậm, cuối cùng thu bút đứng dậy ra, chừng ý định trong hôm nay họa hết bức tranh. Bạch Bạch thấy có gì để nhìn, thu pháp thuật lại.

      Tiểu Hắc tức giận Vân Lan đến cơ hồ muốn giương ra miêu trảo hung hăng đánh vào mặt nước vài đường máu, lòng hiếu kỳ được thỏa mãn. Vân Hư cũng rất tiếc nuối, nhưng còn có chút tình nghĩa huynh đệ, biết rình coi riêng tư của sư huynh như vậy rất phải đạo, cho nên thể xem hoàn toàn, khỏi tiếc nuối, nhưng biết là gì vẫn tức giận.

      Tiểu Hắc hỏi Vân Hư: "Ngươi người Vân Lan mến là ai? Chúng ta có biết ?"

      Vân Hư cười khổ : "Tứ sư huynh rất ít tiếp xúc với người khác, người cùng kết giao nhiều lắm, nữ nhân càng có lấy người, đoán như thế nào đây? trước từng đợi qua ở Quỳnh Hoa uyển, có thể là hoa tiên đó hay ?"

      " cũng thích hoa tiên? Nhìn ra khẩu vị cùng Vân Cảnh giống sắc lang kia!"

      người con mèo thảo luận hồi đều có đầu mối, quay đầu thấy Bạch Bạch thu thập xong cái chén liền rên tiếng ngồi ở bên cạnh, cúi đầu biết suy nghĩ gì. Nguồn truyện: Truyện FULL

      Tiểu Hắc chút khách khí leo lên gối nàng, ngửa đầu hỏi:" Này! Ngươi ở đây nghĩ cái gì? Có phải là biết người trong lòng Vân Lan là ai , nhanh lên nghe chút."

      Bạch Bạch lắc lắc đầu :" Ta làm sao có thể biết , ta suy nghĩ, người so với chim thú, khác biệt ghê gớm!"

      Tiểu Hắc hiểu sai: "Khác biệt đương nhiên lớn, chim thú bình thường chỉ động dục ở mùa xuân, người năm bốn mùa cũng có thể động dục."

      " Tiểu Hắc!" Vân Hư bị lời khiến cho rất xấu hổ, vội vàng lên tiếng ngăn lại.

      Tiểu Hắc hùng hồn :" Ta sai!"

      Bạch Bạch :" Ta phải ý tứ này……"

      " Vậy ngươi có ý tứ gì?"

      " Trước kia ở Ngọc Sơn, ta thấy đến các động vật chim thú khác tìm phối ngẫu đều rất đơn giản, hoặc là làm ổ xinh đẹp vững chắc, hoặc là bản thân biểu bề ngoài xinh đẹp uy vũ, cũng có ca hát…… mến liền tại cùng chỗ giao phối sanh con dưỡng cái. Người…… dường như phức tạp hơn nhiều." Bạch Bạch .

      Nàng giao phối được thản nhiên như vậy, cũng làm cho Vân Hư cảm giác mình nếu như cản trở nàng cho nàng tâm tư có vẻ xấu xa, cười khổ :" Kỳ phàm nhân cùng động vật tìm phối ngẫu, thực ra là khác biệt lắm, đều hướng bà mối cùng người nhà đối phương, thậm chí là bản thân đối phương biểu ra tiền tài thực lực dung mạo cùng với khác ưu điểm của mình."

      Bạch Bạch vẫn là lắc đầu:" Ta biết nên như thế nào, Vân Cảnh sư huynh cùng Vân Lan sư huynh tựa hồ cũng là thích người, nhưng lại hình như là đồng dạng như vậy……" xong ngay chính bản thân cũng biết mình muốn cái gì.

      " Tam sư huynh? Các ngươi còn nhìn lén Tam sư huynh?" Vân Hư vô nại nhìn hai người này.




    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 206




      Bạch Bạch bị nhìn như vậy, cảm thấy có chút bất an nổi lên, chủ động nhận sai :" Ta…… Ta biết Tam sư huynh cùng người chơi hôn , ta phải cố ý muốn nhìn……"

      Tiểu Hắc hoàn toàn biết là mình có gì sai, đỉnh đạc : " háo sắc như mệnh, còn sợ người nhìn?!"

      Vân Hư giải thích:" Tam sư huynh chỉ là tương đối nhiều chuyện mà thôi……"

      " Hừ hừ!" Tiểu Hắc vẫy vẫy cái đuôi :" gì ngươi cũng có thể mở miệng được, ngươi õ ràng nên đổi tên gọi "Tâm Hư" !"

      Cùng mèo đen giải thích về chuyện hoa tâm này của Vân Cảnh, Vân Hư quyết định rốt cuộc mặc kệ loại việc ngốc này.

      Tiểu Hắc ngăn chặn Vân Hư, dương dương đắc ý phát biểu cái nhìn quyền uy của mình: "Hồ ly ngốc, ta biết ngươi nghĩ ra là cái gì. Ta nghe qua chim thú có tu luyện có linh tính, cho nên giống người có nhiều ý nghĩ đa dạng như vậy. Chim thú giao phối là vì sinh sôi nảy nở kéo dài huyết mạch, nguyên nhân người giao phối có rất nhiều, sanh con dưỡng cái chẳng qua là bộ phận rất trong đó, còn phần lớn chính là vì thỏa mãn dục vọng, vì dục tiên dục tử là tư vị mất hồn."

      Vân Hư bị lời của Tiểu Hắc nhảy dựng lên, mồ hôi lạnh : "Những lời này ai dạy ngươi?" Hóa ra trong lúc này người thuần khiết nhất chính là , ngay cả con mèo cũng biết cái gì là tư vị"Dục tiên dục tử" mất hồn.

      " Ta xem sách ." Tiểu Hắc quét mắt nhìn cái, cảm thấy là rất kinh ngạc. có tu luyện ra hình người, cũng tìm mèo cái giao phối, nhưng có nghĩa là cái gì cũng đều hiểu nha! cũng phải là hồ ly ngốc Bạch Bạch.

      Có câu như thế nào nhỉ? Đúng rồi! Chưa ăn thịt heo cũng gặp heo chạy đường!

      Bạch Bạch cái hiểu cái :" Nhất định nguyên nhân người giao phối…… Ách, là hợp hoan cùng động vật giao phối giống nhau?"

      " Đương nhiên!" Tiểu Hắc kỳ cũng dám chắc, nhưng loại tình huống này, thể để mình yếu khí thế.

      Bạch Bạch nghiêng đầu ngẫm lại Mặc Yểm qua với mình, lời từ từ thích ứng về giao phối và hợp hoan, càng nghĩ càng mơ hồ, cảm giác, bản thân hiểu.

      Cuối cùng quyết định:" Ta còn rất nhiều chuyện , ta đến hỏi sư phụ tốt hơn, sư phụ thông minh như vậy, nhất định có thể cởi bỏ nghi vấn trong lòng ta."

      Vân Hư cùng tiểu Hắc hai mặt nhìn nhau, Vân Hư đột nhiên cảm giác được bản thân có chút đồng tình với sư phụ, Bạch Bạch là nữ hài tử, sư phụ muốn cùng nàng giải thích ràng việc tình dục như thế nào? là nghĩ đến cũng xấu hổ.

      Bạch Bạch là hài tử rất hiếu học, có nghi vấn nghĩ biện pháp lên tiếng hỏi ràng, cho nên nàng liền tìm Minh Ất chân nhân.

      Minh Ất chân nhân nghe xong đống vấn đề hề an khớp của Bạch Bạch, cũng có như Vân Hư suy nghĩ ngạc nhiên vô thố, sớm nghĩ cho Bạch Bạch bổ sung khóa về việc này, trước mong cha mẹ Bạch Bạch có thể với nàng ràng, tại xem ra nên quá trông cậy vào bọn họ, vậy cũng chỉ có tự mình vì Bạch Bạch . Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

      " Người cùng các loại động vật xác thực có rất nhiều khác nhau, sư phụ cùng cha mẹ ngươi để ngươi hóa thân người mà phải tiếp tục giống như trước thường xuyên dùng hồ thân kỳ nhân, chính là hy vọng ngươi có thể tự cảm thụ, học được làm người như thế nào." Minh Ất nhìn thiếu nữ tuyệt sắc trước mặt chậm rãi mà .

      Bạch Bạch phiền não giọng :" Làm người là phiền phức……"

      Minh Ất ôn hòa cười : "Đúng vậy, rất phiền toái, chim thú chỉ cần ăn uống no đủ, tự do chạy nhảy, đến thời điểm nhất định tìm phối ngẫu giao phối, có thể sinh con kéo dài huyết mạch, đơn giản có khoái hoạt của đơn giản. Người phiền toái nhiều lắm, có đủ loại quy định cứng ngắc hạn chế, có người vĩnh viễn thấy những xảo trá tính toán, làm rất nhiều chuyện muốn làm nhưng vẫn phải làm. Nhưng, phiền toái cũng có khoái hoạt của phiền toái. Bạch Bạch tu luyện thành người, còn giống chim thú có linh tính, ngươi có tình cảm con người, từ trước ở trong núi tiếp xúc người bên ngoài tự nhiên có cảm giác khác biệt, tại tiếp xúc nhiều người, khác biệt càng ngày càng ràng. Mặc kệ ngươi nguyện ý, đều khó có khả năng quay về sinh sống giống như động vật. Cái gọi là vị ký lai chi tắc an (ý là việc tới phải đối mặt), ngươi phải nhanh chút học cách làm người, chúng ta mới có thể yên tâm."

      " Ta hiểu được, ta hảo hảo học làm người, để cho sư phụ thất vọng!" Bạch Bạch suy nghĩ chút cảm thấy rất có đạo lý, cho dù cuộc sống về sau ở Ngọc Sơn, nàng cũng ràng cảm giác mình cùng động vật bình thường giống nhau.



      Thân là "thiếu nữ hồ ly", Bạch Bạch đối với làm người như thế nào, còn có rất nhiều chỗ , Minh Ất chân nhân cũng có ý định thừa dịp những ngày này phân trần ràng với nàng, nhất là về vấn đề nam nữ.

      " Động vật cùng người phương thức phối ngẫu cũng có giống, đa số chim thú đối với khác phái chỉ có dục vọng, mà người ngoại trừ dục vọng bên ngoài, còn có tình. Tình dục hợp nhất chính là cảnh giới tốt đẹp nhất giữa nam nữ." Giải thích tri thức thời kỳ trưởng thành đầu tiên đối thiếu nữ biết là chuyện vô cùng vĩ đại.



      Bạch Bạch chăm chú nghe giảng, đoán được vấn đề bản thân ràng lắm, có lẽ sư phụ hôm nay cho đáp án.
      ly sắc thích bài này.

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 207




      Thân là "thiếu nữ hồ ly", Bạch Bạch đối với làm người như thế nào, còn có rất nhiều chỗ , Minh Ất chân nhân cũng có ý định thừa dịp những ngày này phân trần ràng với nàng, nhất là về vấn đề nam nữ.

      " Động vật cùng người phương thức phối ngẫu cũng có giống, đa số chim thú đối với khác phái chỉ có dục vọng, mà người ngoại trừ dục vọng bên ngoài, còn có tình. Tình dục hợp nhất chính là cảnh giới tốt đẹp nhất giữa nam nữ." Giải thích tri thức thời kỳ trưởng thành đầu tiên đối thiếu nữ biết là chuyện vô cùng vĩ đại.

      Bạch Bạch chăm chú nghe giảng, đoán được vấn đề bản thân ràng lắm, có lẽ sư phụ hôm nay cho đáp án.




      " Dục vọng là trong những bản tính người cùng toàn bộ động vật có được, ngươi vừa mới giao phối, hay là hợp hoan thực chất sai, tiểu Hắc cũng sai, chim thú giao phối là vì sinh sản đời sau, mà người nhưng có thể theo hợp hoan đạt được khoái hoạt."

      Khó trách Ngọc Sơn những mèo rừng thỏ hoang kia giao phối cũng coi như lập tức xong việc, tư thế đều khác biệt lắm, mà Mặc Yểm cùng nàng hợp hoan "đa dạng" rất nhiều, hơn nữa thường xuyên lặp lặp lại nhiều lần, lần làm chính là đêm. Chẳng qua…… Chẳng qua rất sung sướng, rất vui vẻ! Mặc Yểm chắc hẳn cũng rất khoái hoạt, bằng thường xuyên lừa gạt nàng cùng hợp hoan, nàng muốn về sau liền phát giận, hừ hừ!

      Bạch Bạch miên man bất định, bắt đầu có chút thất thần, khó trách sư phụ phiền toái có khoái hoạt của phiền toái……

      Minh Ất chân nhân tuy biết Bạch Bạch tại trong đầu nghĩ đến chuyện phù hợp với trẻ em, nhưng cũng nhìn ra được nàng suy nghĩ sâu xa tập trung. Bạch Bạch có thể bắt đầu xác minh tự hỏi quan hệ của nàng cùng Mặc Yểm, đây là điều rất hy vọng nhìn thấy.

      muốn gả Bạch Bạch cho Mặc Yểm, nhưng điều kiện tiên quyết là Bạch Bạch tự mình thực mến Mặc Yểm, mà phải lợi dụng đối với nhiệm tín của sư phụ tiến hành lừa gạt hay là dùng thủ đoạn khác đạt được mục đích, cái này thực phải là cao thượng, mà là biết quá ràng thông qua mưu tính toán miễn cưỡng mà thành nhân duyên, cuối cùng nhất định có kết quả tốt, cha mẹ của chính là ví dụ khắc sâu nhất.

      tin tưởng Bạch Bạch kỳ thích Mặc Yểm, chỉ là chính nàng cũng hiểu, lại chưa từng phát . tại cần phải làm là giúp nàng ràng lòng mình.

      Chờ Bạch Bạch phục hồi lại tinh thần, biết qua bao lâu, trông thấy sư phụ mỉm cười nhìn mình, Bạch Bạch cảm thấy hổ thẹn, chỉ nghe Minh Ất chân nhân hỏi:" Bạch Bạch vừa mới suy nghĩ gì? Nghĩ đến nhập thần như vậy."

      Bạch Bạch :" Ta nghĩ đến Mặc Yểm…… Ban đầu phụ thân lừa gạt thân thể ta, làm hại ta căn cơ bị phá hư, là vì nghĩ thỏa mãn dục vọng của mình, muốn cho chính mình khoái hoạt."

      Loại trắng ra này, rốt cục làm Minh Ất chân nhân cảm thấy có chút xấu hổ, nghĩ tới Bạch Bạch câu lại lôi được vấn đề ra:" Cùng Mặc Yểm hợp hoan, ta cũng rất khoái hoạt, vì sao phụ thân và mẹ đều ta chịu thiệt?"

      Minh Ất chân nhân lần đầu tiên lộ ra thần sắc xấu hổ, thực cảm giác được, giáo dục Bạch Bạch là gánh nặng đường xa.

      " Ngươi hận Mặc Yểm hủy căn cơ pháp lực của ngươi?"

      " làm vậy là đúng, vì mình khoái hoạt mà phá hủy thành quả ta năm trăm năm vất vả tu luyện, ta đau lòng. Nhưng về sau có nghĩ bổ cứu, bởi vì có dược của , có sư phụ cứu ta, ta lại được thiệt nhiều pháp lực, xem như huề nhau, ta tức giận." Bạch Bạch là hảo tâm lại mang thù là hài tử ngoan.

      Minh Ất chân nhân vuốt vuốt mi tâm, sửa sang lại lần ý nghĩ của mình, nhất định phải đem Bạch Bạch đường "ham hưởng lạcnhục dục" kéo trở về.

      " Trao đổi mặc dù rất nhanh khoái hoạt, nhưng là nếu như chẳng phân biệt đối tượng, chỉ cầu hưởng thụ khoái hoạt, đó cũng là đúng. Sư phụ vừa mới , người cùng động vật khác nhau, người ngoại trừ có dục vọng, còn có tình, kỳ trừ cái đó ra còn có trinh tiết đạo đức. Phàm nhân "thực sắc tính dã", đúng là muốn ăn gì đó cùng giao hoan đều là bản tính con người, nhưng có nghĩa là nên tùy ý phóng túng dục vọng của mình. Bạch Bạch ngươi nghĩ lại lần, có gà quay ăn, đương nhiên vui vẻ, nhưng là nếu như tiết chế cuồng ăn lạm ăn, chẳng những đối thân thể tốt, hơn nữa càng là loại lạm sát lãng phí."

      " Ýcủa sư phụ là, giao hoan phải tìm người phù hợp cũng thể vì khoái hoạt liền thường xuyên làm?"Có gà quay nhất nêu ví dụ, Bạch Bạch có chút ràng. Gà quay mặc dù ăn ngon, nhưng ăn nhiều cũng là rất khó chịu.

      Minh Ất chân nhân thở phào cái, khen:" Bạch Bạch thông minh, khoái hoạt có rất nhiều loại, kể cả thân thể, còn có trong nội tâm. thân thể khoái hoạt rất ngắn, nhưng khoái hoạt trong nội tâm, dù cho qua ngày, dù cho người từng làm chính mình vui sướng ở bên cạnh, nhưng có thể vẫn như ban đầu ngừng nhớ lại. Hơn nữa, có thể cảm thụ tâm linh khoái hoạt, đúng là điểm trọng yếu người giống với động vật."

      " Trong nội tâm khoái hoạt?" Bạch Bạch gãi gãi đầu, phải quá hiểu. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

      " Tỷ như ngươi nhìn thấy cha mẹ rất vui vẻ, đấu pháp thắng loại bại hoại rất vui vẻ, nhận thức bằng hữu mới cũng rất vui vẻ." Minh Ất chân nhân hơi đưa ra mấy cái ví dụ để Bạch Bạch có thể minh bạch chút, cuối cùng đột nhiên hỏi:" Ngươi nhìn thấy Mặc Yểm là cảm giác gì?"

      Bạch Bạch đơn thuần chút do dự liền hướng chuyện trong quá khứ, thẳng thắn cung khai :" Trước kia rất sợ hãi, tại…… Giống như cũng tồi."

      Đáp án chẳng phải là cái nào cũng được, nhưng Minh Ất chân nhân có chút thoả mãn, lấy việc ác Mặc Yểm từng làm đối với Bạch Bạch, Bạch Bạch vẫn cảm thấy " tồi", tiến bộ lớn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :