DỤ DỖ TIỂU HỒ LY ( Nga My)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 173




      tháng trôi qua, thương thế của Tiểu Hắc cũng tốt lên ít, nằm ở dưới gối Minh Ất chân nhân đắm mình trong ánh mặt trời, hít mắt lại vẻ mặt như hưởng thụ, miêu mao (lông mèo) người màu đen trơn bóng là thu hút mọi người.

      Minh Ất chân nhân nhớ tới khi còn bé mẫu thân từng nuôi con hắc miêu, tự giác duỗi tay sờ sờ Tiểu Hắc, học động tác mẫu thân năm đó giúp Tiểu Hắc vuốt lông. Đây là lần đầu tiên ôn hòa địa thân cận cùng Tiểu Hắc như vậy, Tiểu Hắc tròn tròn chớp chớp đôi mắt mèo, quả thực cảm thấy thụ sủng nhược kinh (được sủng ái mà vừa mừng vừa lo), thiếu chút nữa thoải mái kêu meo meo tiếng.

      Chẳng qua phải là con hồ ly ngốc Bạch Bạch kia, con hắc miêu ưu tú có tính cách, độc lập lại kiên cường, thể thanh y (vai đào trong hí khúc) mấy cái mà mất hình tượng hướng về phía ngưới khác lấy lòng a dua!

      Nhưng mà rất thoải mái! Dù sao xung quanh cũng người, Tiểu Hắc quyết định phóng túng lần, nghĩ như vậy, liền thả lỏng xuống tứ chi mở ra hưởng thụ Minh Ất chân nhân đích thân phục vụ mát xa! Ngoại trừ Bạch Bạch cái con hồ ly ngốc kia, có người nào có phúc khí này đâu!

      Nhớ đến Bạch Bạch , Tiểu Hắc tính tính thời gian, mở miệng hỏi thăm: "Chân nhân, Bạch Bạch qua hai ngày nữa là trở lại rồi chứ!"

      "Ừ, ngươi rất nhớ mong nàng sao?" Vẻ mặt Minh Ất chân nhân hoà nhã, giống như buông xuống được cái gánh nặng lớn, bộ dạng thể xác và tinh thần thả lỏng.

      "Ai, ai nhớ mong cái con hồ ly ngốc kia chứ !" Tiểu Hắc cứng miệng .

      "Bạch Bạch chỉ là hiểu thế , học phép thuật vô cùng thông minh." Minh Ất chân nhân khó được có lời hào hứng như thế, quên vì tiểu nữ đồ mà biện bạch chút.

      "Ta thông minh hơn nàng, chân nhân người nếu thu ta làm đồ đệ, biết ngay!" Tiểu Hắc rất biết nắm chặt cơ hội.

      "Vận mệnh của ta định trước chỉ có bảy đệ tử, nếu ngươi muốn học phép thuật, cũng nhất định phải làm đệ tử của ta."

      "Thực có vận mệnh định trước chuyện này?" Tiểu Hắc buồn bực, thầm nghĩ: sao cái con hồ ly ngốc Bạch Bạch kia mệnh lại tốt như vậy chứ?

      Minh Ất chân nhân bỏ tay ở người Tiểu Hắc dừng chút, : "Từ trước ta cũng hoài nghi qua, chẳng qua tại ta tin rồi."

      "Hả? Vì sao tại lại tin?" Tiểu Hắc từ trước đến nay sợ trời sợ đất, lớn quen rồi, khó được Minh Ất chân nhân có lòng thanh thản cùng chuyện phiếm, khỏi truy hỏi kỹ càng việc. Nguồn truyện: Truyện FULL

      Minh Ất chân nhân cười mà đáp, tâm tư bay đến người Bạch Bạch cùng Mặc Yểm ở ty địa phủ, còn hai ngày, các đệ tử trở về, Mặc Yểm cũng đến, hai người bọn họ, từ hơn nghìn năm trước, sau khi Mặc Yểm đại náo Thiên Đình, cũng chưa có lại gặp nhau qua, chẳng biết vị đại ca này lần tới tiếp xúc với ý của rồi có biểu tình gì đây…

      Biểu tình của Mặc Yểm rất khó nhìn, nghĩ đến Minh Ất nắm được tâm lý Bạch Bạch, chắc chắn đối với công phu sư tử ngoạm của mình, chẳng biết cầu gì quá mức, trong lòng liền tức giận phi thường.

      Nhưng Bạch Bạch bộ dáng vô tội, đối với chuyện Minh Ất lợi dụng nàng hoàn toàn biết gì cả ( mà biết cũng tin), vẫn khờ dại chờ mong hai ngày nữa trở lại Thanh Lương Quan gặp nhau cha mẹ sư phụ .

      Nghĩ lại, Minh Ất nếu là có đòi hỏi gì còn tốt, ít nhất như vậy mười phần chắc chín có thể trao đổi được Bạch Bạch, chỉ sợ Minh Ất vô dục vô cầu ( có ham muốn gì), toàn tâm toàn ý dùng mánh khóe đối với , phá hư quan hệ của với Bạch Bạch.

      Ngày đó ngoài Mặc Đàm ngộ thương (lỡ tay làm thương) phụ thân Bạch Bạch, Bạch Nguyên Tùng, Mặc Yểm tự biết muốn lấy được đồng ý của người nhà Bạch Bạch, cưới Bạch Bạch về nhà chỉ sợ phải muốn hao phí phen công phu, tốt nhất là có Minh Ất đứng giữa hòa giải liền đơn giản hơn nhiều rồi, cho nên Minh Ất đề ra điều kiện gì trao đổi… Khai thiên sát giá lạc địa hoàn tiền là được.

      Dù sao bất luận như thế nào, Bạch Bạch nhất định phải cưới rước về nhà!

      (DG: 开天杀价落地还钱:Khai thiên sát giá lạc địa hoàn tiền: Lúc đầu người bán ép giá bằng cách đưa ra cái giá trời, người mua cũng rất tự tin mà đưa ra cái giá thấp hơn biểu mình có con mắt biết nhìn hàng, cuối cùng người mua đưa ra cái giá cao hơn chút coi như cho người bán chút thể diện biểu thị chút nhượng bộ của mình để cho người bán cũng vui lòng mà bán hàng cho mình. Đây là thủ pháp rất hay dùng của người Trung Quốc khi mua bán-Tra nghĩa 1 trang tìm đc Baidu)

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 174




      Biểu tình của Mặc Yểm rất khó nhìn, nghĩ đến Minh Ất nắm được tâm lý Bạch Bạch, chắc chắn đối với công phu sư tử ngoạm của mình, chẳng biết cầu gì quá mức, trong lòng liền tức giận phi thường.

      Nhưng Bạch Bạch bộ dáng vô tội, đối với chuyện Minh Ất lợi dụng nàng hoàn toàn biết gì cả ( mà biết cũng tin), vẫn khờ dại chờ mong hai ngày nữa trở lại Thanh Lương Quan gặp nhau cha mẹ sư phụ .

      Nghĩ lại, Minh Ất nếu là có đòi hỏi gì còn tốt, ít nhất như vậy mười phần chắc chín có thể trao đổi được Bạch Bạch, chỉ sợ Minh Ất vô dục vô cầu ( có ham muốn gì), toàn tâm toàn ý dùng mánh khóe đối với , phá hư quan hệ của với Bạch Bạch.

      Ngày đó ngoài Mặc Đàm ngộ thương (lỡ tay làm thương) phụ thân Bạch Bạch, Bạch Nguyên Tùng, Mặc Yểm tự biết muốn lấy được đồng ý của người nhà Bạch Bạch, cưới Bạch Bạch về nhà chỉ sợ phải muốn hao phí phen công phu, tốt nhất là có Minh Ất đứng giữa hòa giải liền đơn giản hơn nhiều rồi, cho nên Minh Ất đề ra điều kiện gì trao đổi… Khai thiên sát giá lạc địa hoàn tiền là được.

      Dù sao bất luận như thế nào, Bạch Bạch nhất định phải cưới rước về nhà!




      Ầm ầm! hồi tiếng nổ giống như tiếng sấm, Quỷ Môn quan, dương môn chậm rãi đóng cửa, cửa đóng, tiếng hoan hô của thiên binh thiên tướng sấm dậy, vô số phản quân Địa phủ rình dưới cửa vẻ mặt buồn bực cam lòng.

      Tháng bảy đối với thiên binh thiên tướng phụ trách bình định thủ quan trong ti Địa phủ mà , thực là hữu kinh vô hiểm (chỉ sợ chứ ko gặp nguy), tuy thần kinh bị kéo căng muốn đứt rời, liều mạng chiến đấu, ngoài mấy trận linh tinh trong hai ngày đầu, về sau quả thực có thể dùng gió êm sóng lặng để hình dung, thời gian tới thiên binh thiên tướng ở đây ít thương vong.

      Thắng lợi tới quá mức mộng ảo, nhưng mọi người thành cũng biết tất cả thuận lợi này đều là nhờ sát thần Mặc Yểm đáng sợ kia xuất thủ tương trợ, hầu hết mọi người biết tại sao lại đột nhiên xuất cứu vớt bọn họ lúc nước sôi lửa bỏng, nhưng điều này ảnh hưởng bọn họ sùng bái cảm kích đối với Mặc Yểm.

      So tính lại, biểu của đệ tử Thanh Lương Quan hơi lộ vẻ mất mặt, Mặc Yểm vì bọn họ mà tính toán thúc đẩy đại chiến tiên ma lôi đài mười lăm tháng bảy, ngược lại cho bọn họ cơ hội biểu rất tốt, ít nhất tại cách cửa đóng lại tất cả thiên binh thiên tướng nhắc tới đệ tử Thanh Lương Quan, đều là khen dứt miệng, trình độ pháp lực bọn họ có lẽ cao cường dị thường bằng Mặc Yểm, nhưng cũng phụ danh tiếng Thanh Lương Quan, đồ đệ như thế, sư phụ Minh Ất chân nhân của bọn chắc rất lợi hại, cần nhiều lời!

      Vô hình, địa vị Thanh Lương Quan trong suy nghĩ vài thiên binh thiên tướng lại cao hơn chút. Nếu như Mặc Yểm biết trù tính của mình cuối cùng mang đến hậu quả như vậy, lúc trước khẳng định cái gì cũng nhịn xuống, hãm hại bọn họ.

      Vũ Khúc Tinh Quân cùng Thiên Lý Nhãn, Thuận Phong Nhĩ đều là lão nhân Thiên đình, cũng trải qua kiếp nạn Thiên đình hơn nghìn năm trước, tuy khi đó cũng chưa từng tận mắt thấy Mặc Yểm, nhưng chắp vá gom góp lại cũng có thể đoán ra, trong tam giới có năng lực như vậy, lại là cách ăn mặc này, chỉ sợ trừ ra cũng có người thứ hai.

      người như vậy cùng Thiên đình thế như nước lửa, trái lại giúp bọn họ, khiến bọn ngoài nghi hoặc khó hiểu, cũng thầm cảnh giác hồi. May mắn rốt cục sống qua tháng bảy, cũng coi như bình an vô , ba tiên nhân cẩn thận xem xét mọi thứ, so với bất kì ai khác cười đều ngọt ngào hơn.

      Mặc Yểm lo lắng mấy ngày, cuối cùng nhất định cự tuyệt ước hẹn Minh Ất tại Thanh Lương Quan vào mùng tháng tám, đương nhiên cũng phải muốn chuyện về Bạch Bạch cùng Minh Ất, muốn bước vào Thanh Lương Quan nửa bước, cho nên địa điểm cuối cùng "ước hội" đổi thành động phủ Ngọc Sơn của Bạch Bạch.

      Bạch Bạch là bé ngoan, nghe sư phụ muốn hẹn Mặc Yểm đến Thanh Lương Quan, liền tập trung tinh thần muốn mau trở về, Mặc Yểm nhạy bén cố ý sửa hẹn ở Ngọc Sơn, lúc này mới thành công cảm động Bạch Bạch chủ động cùng đường, mà phải vừa ly khai Địa phủ ti liền vứt bỏ chạy .

      Được Mặc Yểm hứa hẹn, mấy người Vân Sơ này ở lại Quỷ Môn quan đem ít tay chân còn lại xử lý sạch , Mặc Yểm bắt cóc Bạch Bạch trước nhắm Ngọc Sơn mà , Huyền Minh ma dơi cùng Ngọc Lưu Ly phi theo sát phía sau. Bạn đọc truyện được copy tại Truyện FULL

      Đối với Mặc Yểm ngang nhiên mang theo ma Địa phủ rời , cho dù là Vũ Khúc Tinh Quân cùng các tiên nhân hay là các sư huynh đệ Thanh Lương Quan, đều nhất chí cùng nhau bảo trì trầm mặc, Vũ Khúc Tinh Quân cảm thấy người này giúp mình đại ân, mang hai tên ma ra ngoài sao có thể làm hại, ảnh hưởng cũng có hạn, so với Quỷ Môn quan thất thủ, mấy trăm vạn ma quỷ quái xông đến nhân gian cùng Thiên đình, là kết cục tốt thể tốt hơn, dứt khoát mở mắt nhắm mắt.

      Vài sư huynh đệ Thanh Lương Quan cảm thấy hai cũng phải là hư hỏng như trong truyền thuyết, lại thêm Bạch Bạch bảo đảm lần nữa, lường trước bọn họ cũng làm ác như thế, cho nên cũng truy cứu.

      Rời Quỷ Môn quan, đúng giờ tý mùng tháng tám, nhân gian đêm dài người tĩnh, nguyệt sao kim hi (trăng khuyết), chỉ có núi và sông, hết thảy thành trấn thôn xóm phủ lên tầng ánh sáng trắng bạc, cảnh trí như vậy người phàm chỉ coi qua quýt, thế nhưng trong mắt Huyền Minh ma bức cùng Ngọc Lưu Ly phi xuất sắc hơn người, lại đẹp sao tả xiết, so với trong Địa phủ hắc ám hàn (tối tăm lạnh giá), ánh sáng của vầng trăng này quả thực làm cho người ta mê say, gió đêm mùa thu hơi lạnh mang theo hương khí cỏ cây, khiến người say mê.

      Mặc Yểm lưu lại cây hoa hồng dẫn đường, để bọn họ tháng sau khi đến Mực Đầm, liền dẫn Bạch Bạch nhắm Ngọc Sơn mà .

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 175+ 176




      Phía sau Ngọc Sơn linh khí trong thung lũng hội tụ, còn có suối nước nóng, bốn mùa ấm áp, cây hoa hồng dường như là nẩy nở ngừng, Bạch Bạch trở lại nhà của mình, cái gì cũng chẳng quan tâm liền nhảy ra khỏi tay áo Mặc Yểm, hướng tiểu sơn cốc vừa vừa chạy. Bạn đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

      Mặc Yểm mỉm cười theo phía sau nàng, nhìn thân ảnh tuyết trắng của nàng xuyên qua bụi cỏ hoa, chỉ tay theo phương hướng cách đó xa sương trắng tràn ngập hơi nước bốc hơi hỏi:" Nơi đây có ôn tuyền sao?"

      Bạch Bạch ngửa đầu đáp: "Đúng vậy! Nơi đây có ôn tuyền , nước quá nóng, lúc mùa đông, ta thường ở bên trong ngâm mình tắm, rất thoải mái!" về nhà của mình, Bạch Bạch cảm giác tự hào quá mức, chủ động dẫn đường đưa Mặc Yểm tới bên cạnh ôn tuyền.

      Hơn mười ôn tuyền lớn xen kec nhau, Bạch Bạch giới thiệu kỹ càng cho Mặc Yểm cái ôn tuyền nhiệt độ vừa vặn thế nào, nông sâu ra sao, lại biết Mặc Yểm nghe đến lúc nàng ngâm mình tắm, tâm tư ôm trọn nơi ánh mắt nhìn thấy

      Lúc Bạch Bạch dẫn tới bên cạnh ôn tuyền mình thích nhất, Mặc Yểm rốt cục nhịn được mở miệng :" Chỗ này rất được, chúng ta cứ ở trong này tắm cái ."

      Bạch Bạch nghi ngờ có , thấy Mặc Yểm thưởng thức ôn tuyền nhà mình như vậy ngược lại vui vẻ thôi.

      " Ta mình tắm rất chán, dù sao tại qua tháng bảy, nàng có thể hóa thành hình người, theo ta cùng nhau tắm được ?" Mặc Yểm cố ý vờ đếm xỉa tới, tính toán làm sao lừa tiểu hồ ly cùng mình tắm uyên ương.

      Suốt tháng bảy rất đáng thương, ngoại trừ lúc bắt đầu nếm qua bữa tốt, sau đó mỗi ngày chỉ nhìn ăn được, kìm nén sắp hỏng. Với tính tình phong lưu của , chưa bao giờ từng khắc chế qua như vậy.

      Trong Địa phủ nữ mị phóng đãng nhiều kể xiết, có ý tứ tự tiến cử ít, nhưng Mặc Yểm lòng đều đặt ở người Bạch Bạch, càng ăn được càng muốn ăn, đối với nữ khác đều cảm thấy đần độn vô vị.

      Vì lợi dụng Phi Du, cũng thường cùng nàng thân cận, nhưng những thân mật tán tỉnh kia với chẳng qua đều là khống chế trấn an thủ đoạn của nữ nhân này, thường thường Phi Du nhiệt tình như lửa, lại cảm thấy thú vị, loại mỹ nữ này đưa tới cửa, ngồi trong lòng mà vẫn loạn, nếu là trước kia Mặc Yểm quả thực thể tưởng tượng nổi.

      vất vả sống qua tháng bảy, tại cũng có sư huynh gì sát phong cảnh gần đây, tháng này Bạch Bạch cùng ở chung vui sướng, thừa dịp cơ hội này đem nàng lừa được lắm, chẳng những có thể thỏa mãn lần bản thân chịu đủ dày vò thể xác và tinh thần, càng có thể ở trong nội tâm Bạch Bạch vì mình tạo lợi thế — theo tất cả phản ứng của Bạch Bạch với , nàng kỳ cũng thích thú hợp hoan cùng , nhưng đối với đủ tín nhiệm, lại thêm cái hiểu cái đối với chuyện nam nữ, cho nên mới sinh ra cảnh giác nghiêm trọng này.

      Chỉ cần "hầu hạ" Bạch Bạch tốt, nàng rời bỏ .




      Mặc Yểm quên chuyện rất quan trọng, gần đây có sư huynh sát phong cảnh, nhưng có sư phụ đến sát phong cảnh!

      Cho nên lúc Bạch Bạch do dự, Minh Ất chân nhân xuất .

      Hai huynh đệ nhiều năm gặp, Minh Ất chân nhân vài câu đuổi Bạch Bạch ra ngoài, đường cùng Mặc Yểm vào trong động Ngọc Bạch chuyện. Bạn đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

      Chuyện tốt của Mặc Yểm bị quấy nhiễu, thù mới lại thêm hận cũ, tự nhiên sắc mặt có gì tốt, mặt Minh Ất chân nhân bình thản nở nụ cười nhìn vào mắt càng vừa mắt.

      " Có lời cứ ." Mặc Yểm đặt mông ngồi ở ghế đá, tức giận .

      " Được, vậy từ đầu." Minh Ất phất ống tay áo cái, ngồi đối diện .

      Hai người khí chất hoàn toàn bất đồng, nhưng gương mặt tương đối giống nhau, ở cùng chỗ ai có cách nào phủ nhận bọn họ có quan hệ chí thân.

      " Năm đó sau khi ngươi đại náo Thiên đình, ta ý đồ liều mạng tự giảm tu vi rình thiên cơ, thấy được việc……"

      Mặc Yểm khinh thường :" Khó trách tu vi ngươi kém nhiều như vậy, ta còn ngươi càng sống càng thụt lùi."

      Minh Ất chân nhân cũng túc giận, chậm rãi : "Ta chỉ muốn biết, tương lai ngươi thế nào, còn tùy hứng làm bậy như vậy hay , vì bản thân ghét mà phá hư thái bình tam giới hay ."

      Ba ba ba! Mặc Yểm bên vỗ tay bên cười lạnh :" là đạo đức tốt, làm cho người kính nể!"

      Minh Ất vẫn bình tĩnh hòa nhã, thậm chí lộ ra nụ cười thú vị: "Ta hao phí hơn phân nửa tu vi, điều thấy được chẳng qua là vụn vặt, phát trong đó đều có Bạch Bạch…… Ngươi cùng Bạch Bạch vốn có nhân duyên."

      Mặc Yểm châm chọc khiêu khích nữa, có nhân duyên với Bạch Bạch? Điều đó phải chẳng là chỉ Bạch Bạch nhất định là của ? Cái này tồi! Rất được! Mặc Yểm thu hồi nụ cười lạnh, mặt vẫn bộ mặt nhanh chậm như cũ, thèm để ý chút nào, nhưng trong lòng như bị con mèo cào vài cái như ngứa ngáy, nóng lòng muốn Minh Ất có thể nhiều lời hơn.

      " Cho nên ngươi cố ý thân cận Bạch Bạch, thu nàng làm đồ đệ, muốn mượn nàng để đối phó ta?" Mặc Yểm đột nhiên nghĩ đến vấn đề này, khỏi thầm kinh hãi. Tuy điểm ấy sớm nghiêm túc hoài nghi qua, nhưng vẫn cho là Minh Ất có vận may.

      Dùng Bạch Bạch hiểu biết đơn độc tinh khiết, hoàn toàn có khả năng có tâm kế, cố ý thân cận , câu dẫn , cho nên Mặc Yểm nhanh chóng loại bỏ khả năng Minh Ất mượn Bạch Bạch đối phó , lại nghĩ rằng hóa ra Minh Ất là tìm "đại giới tiễn" thấy tiên cơ, sau đó vì đối phó mới ra tay với Bạch Bạch.

      " Ta tại sao phải đối phó ngươi?" Minh Ất bình tĩnh .

      " Vì sao? Ta làm sao biết vì sao? Ta cũng biết năm đó vì sao các ngươi muốn đối phó cha mẹ của ta, chẳng lẽ thần tiên Thiên đình hại người còn cần lý do?" Mặc Yểm nhớ tới thảm mẫu thân bị hại, mất trí nhớ tái giá, phụ thân thương tâm mà chết, mẫu thân tỉnh ngộ sau đó tự tử, thần sắc cũng dữ tợn hơn.

      Minh Ất cúi đầu , làm như muốn nhiều lời việc năm đó.

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 177





      Mặc Yểm bị khổ sở còn có thể lớn tiếng ra, có thể đánh tới Thiên đình tiếp tục tiết hận, sao? phải cũng tuổi để tang mẫu thân sao? Phụ thân của cũng bởi vì chuyện thương tâm tráng niên mất sớm, nên hướng ai lấy lại công đạo?

      Hai người yên lặng giằng co hồi, Minh Ất đè xuống vẻ u uất cuồn cuộn trong nội tâm, : "Ta xác thực cố ý thân cận Bạch Bạch, lúc cha mẹ của nàng chưa tu luyện thành tiên, ta liền nhiều phiên giúp đỡ, trợ giúp bọn họ đứng vào hàng tiên ban, lại thu Bạch Bạch vừa mới sinh ra lâu làm đệ tử, dạy nàng tu luyện, hy vọng nàng sớm ngày thành tiên. Bạch Bạch rất thông minh cũng rất chuyên tâm, ngay từ đầu ta nghĩ cho dù dùng đồng thân tu luyện, nhanh nhất cũng mất gần sáu trăm năm mới có thể đại thành, kết quả ngoài ý định, nàng chỉ dùng đến năm trăm năm liền tu thành."

      Thở dài : " Lúc nàng muốn hạ phàm lịch kiếp, ta lại bởi vì tính toán sai lầm, đúng lúc bế quan tu luyện, hoàn toàn biết tình huống của nàng, phụ thân của nàng cách nào đem việc này thông tri cho ta, liền đem Bạch Bạch đưa xuống nhân gian, nghĩ tới lại soa dương thác gặp ngươi."

      " Gặp gỡ ta phải là ý tốt của ngươi sao?" Mặc Yểm , Minh Ất giáo dưỡng Bạch Bạch là vì đối phó , khiến Bạch Bạch sớm gặp phải rất tốt sao?

      " Ta ban đầu hy vọng Bạch Bạch tu luyện đại thành, đứng hàng tiên ban, ở trong Thanh Lương Quan học tập tu luyện thời gian, an bài cơ hội để cho nàng cùng ngươi quen biết." Minh Ất đem " mưu" cuả mình thản nhiên bẩm báo, chút ý tứ cảm giác cũng có.

      " Đúng vậy! Đến lúc đó, Bạch Bạch chính là thủ hạ quân cờ của ngươi, nghe lời ngươi, cho dù ngươi muốn nàng làm cái gì đối với ta, nàng đều ngoan ngoãn làm theo!" Tức giận của Mặc Yểm dâng lên, hận Minh Ất tính toán đối với mình, càng hận lợi dụng Bạch Bạch.

      Minh Ất thấy tức giận, đột nhiên cười, tâm tình tốt lên ít, : "Ta tại muốn nàng làm cái gì, nàng cũng ngoan ngoãn nghe theo."

      " Ngươi!" Mặc Yểm nắm chặt hai đấm, Minh Ất chỉ cảm thấy bốn phương tám hướng vọt tới sức lực, dường như muốn đem đè ép bỏ mình, pháp lực của mặc dù lớn bằng lúc trước, nhưng cũng hơn xa tiên nhân bình thường, tự nhiên dễ dàng bị Mặc Yểm chế trụ.

      Pháp lực của Mặc Yểm vì tức giận bốc lên hết lớp này tới lớp khác, có khoảng cách đánh sâu vào hướng Minh Ất, Minh Ất lại như bàn thạch trong nước, mặc ngươi gió to sóng lớn, ta vẫn lù lù bất động. Mặc Yểm biết trong lúc nhất thời làm gì được được tiểu tử đáng giận đến cực điểm này, hơn nữa nếu làm vậy với người này, chỉ sợ Bạch Bạch hận chết mình.

      Phẫn nộ thu hồi pháp lực, Mặc Yểm ác tiếng : "Tu vi của ngươi bị hao tổn, ta giờ phút này giết ngươi cũng còn ý nghĩa gì."

      Trong lòng Minh Ất biết cố kỵ cái gì, ho hai tiếng phun ra khí đục trong lồng ngực, hề khiêu khích Mặc Yểm, tiếp tục : "Sau khi ta xuất quan biết chuyện Bạch Bạch cùng ngươi, cũng muộn, cha mẹ của nàng rất lo lắng cho nàng, nhiều lần muốn hạ phàm tìm nàng, đều bị ta ngăn lại. Ta nghĩ, chuyện đến mức độ này, mặc dù có chút thoát ra khống chế của ta, nhưng ngươi cùng nàng vốn là có duyên, cho các ngươi ở chung nhiều, có thể lâu ngày sinh tình kết làm đôi, nếu để cha mẹ của nàng hạ phàm cản trở, tự nhiên đâm ngang, rất có thể khiến ngươi để ý mà ."

      " Ta nên cám ơn ngươi sao?" thanh của Mặc Yểm giễu cợt , trong nội tâm lại thể thừa nhận, nếu như cha mẹ Bạch Bạch sớm xuất mang nàng , có lẽ mình triệt để bỏ qua cơ hội ở cùng nàng, chuyện này hẳn là cảm tạ Minh Ất, nhưng lưoif như vậy tuyệt đối thể bất lên lời. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

      Minh Ất cũng để ý: " Cha mẹ Bạch Bạch thành tiên, có tầng quan hệ này, chỉ cần các ngươi đính ước, mục đích của ta vẫn có thể đạt tới."

      " Ngươi làm nhiều chuyện như vậy, đến tột cùng mục đích là gì?" Mặc Yểm lạnh giọng .

      Minh Ất để ý tới , tự mình ra: " Phụ thân Bạch Bạch mang nàng từ Mực Đầm về, ta hỏi qua, nếu bởi vì ta nhứng tay vào, làm cho nhân duyên các ngươi đoạn tuyệt, trong nội tâm rất áy náy, thầm nghĩ bồi dưỡng Bạch Bạch cho tốt, bồi thường nàng vì ta mà chịu tổn thương. muốn quanh co, hóa ra chỉ là hiểu lầm."

      " Đúng vậy! Ngươi tại lại có cơ hội đối phó ta, cần nhiều lời, ngươi muốn làm cái gì, thẳng ra!" Mặc Yểm phải đứa ngốc, Minh Ất dám ở trước mặt ra ràng chân tướng, vậy toan tính hơn nửa phải là muốn hại , mà là muốn cùng trao đổi điều kiện, làm việc giật dây, như vậy, cứ ra tay !




      " Địa phủ ti cần phải có người áp chế, mà ta cảm thấy người là chọn tốt nhất." Minh Ất rốt cục hề vòng vo, thẳng ra suy nghĩ trong nội tâm.

      Mặc Yểm ngàn nghĩ vạn nghĩ nghĩ tới Minh Ất lại đưa ra cầu như vậy, bảo tự kiềm chế pháp thuật còn dễ hiểu chút, nghĩ lại, lại cảm thấy ổn:" Địa phủ náo động là chuyện trong mấy chục năm, ngươi lại vì từ khi Bạch Bạch ra đời liền bắt đầu có chủ ý với nàng." Lời này ý tứ rất đơn giản, chẳng lẽ ngươi sớm biết Địa phủ phát sinh làm phản? Nếu là như vậy, hoàn toàn có thể nghĩ biện pháp đề phòng khi chưa xảy ra, làm gì chờ tới bây giờ ngay cả thập điện Diêm La đều cũng bị thương bị chết, thế cục khống chế được mới tìm đến ?

      Minh Ất xác thực ngay từ đầu cũng nghĩ đến việc này, trăm phương ngàn kế khiến nhà Bạch Bạch đắc đạo thành tiên, thậm chí trở thành sư phụ của Bạch Bạch, toan tính cũng phải là theo như lời ngày hôm nay : "Năm đó ngươi đại náo Thiên đình, ta dùng di vật mẫu thân khuyên ngươi lui, nhưng theo tính tình của ngươi, sớm muộn gì có ngày quay trở lại, ta biết ngươi tu luyện pháp môn gì, nhưng dựa theo pháp lực ngươi năm đó, ở phía ta, ta dám khẳng định, ngươi lần sau sát Thiên đình, ta có năng lực ngăn lại ý làm bậy của ngươi hay ."

      " Thiên đình đến tột cùng cho ngươi cái gì, khiến ngươi vì bọn họ lo lắng hết lòng như vậy, là buồn cười! Chẳng lẽ ngươi đến nay còn biết Thiên đế là người đứng sau năm đó hại hai nhà chúng ta?"Mặc Yểm cau mày , tuy chán ghét Minh Ất, nhưng chưa đến mức hỏi căn nguyên mà đem tất cả sai lầm đều đổ lên đầu phụ tử Minh Ất. Từ lúc đánh lên Thiên đình, đối chân tướng chuyện tình năm đó khiến mẫu tử chia lìa, phụ thân đau đớn mất ái thê, cũng hiểu trong lòng.

      Dựa vào thông minh của phụ tử Minh Ất, lại là thân ở Thiên đình, thể nào mặc nhiên biết!

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 178+179




      " Ta là truyền nhân Thanh Lương Quan." Minh Ất muốn giải thích quá nhiều, giải thích cũng vô dụng. Ngươi đối với người phản nghịch cực đoan, người quen tùy ý làm bậy chuyện trách nhiệm cùng gánh chịu, công nghĩa, tư oán (chính nghĩa, ân oán cá nhân), căn bản chính là đàn gảy tai trâu, giảng gà với vịt, hoàn toàn thông.

      Quả nhiên Mặc Yểm cười nhạo tiếng, đối với đáp án như vậy hoàn toàn cho là đúng. Nguồn truyện: Truyện FULL

      Minh Ất cũng có hy vọng xa vời giải thích với Mặc Yểm, chỉ là tiếp tục :" Cho nên ta vận dụng bí thuật, tự tổn tu vi rình thiên cơ, kết quả ngoài ý muốn biết được Bạch Bạch cùng ngươi kết duyên. Ta bắt đầu thầm nghĩ, tính tình ngươi quá mức cực đoan, làm việc chỗ nào cố kỵ, có lẽ có nữ tử ngưỡng mộ trong lòng, xử khiến ngươi bớt phóng túng ít. Nếu như phu nhân của ngươi đến từ Thiên đình, đứng hàng tiên ban, ngươi lại muốn làm chút gì đó với Thiên đình, suy nghĩ trước sau, thủ đoạn đến mức bạo ngược hung ác như năm đó mà bất kể hậu quả."

      Mặc Yểm rất muốn :" Ngươi thực cho là ta tiểu hồ ly, liền buông tha những đồ vô sỉ Thiên đình kia? Thực cho là ta đơn giản bị tiểu hồ ly nghe lời như vậy? Chê cười!"

      Đáng tiếc, trong lòng của cũng ràng, đây chẳng qua là mạnh miệng phô trương thanh thế, thực tế Bạch Bạch bây giờ còn chưa tới tay, lời khẩu thị tâm phi này ra được nhất thời thống khoái, nhưng có nửa điểm tác dụng, ngược lại làm cho đối phương xem thường.

      Minh Ất trù tính chuyện tình mấy trăm năm, mắt thấy cho rằng cố gắng đều trôi theo nước chảy, hi vọng, chẳng những thành quả mất mà được lại, ngược lại so với trong dự đoán còn rất tốt, cho nên khó được nhiều lời vài câu.

      " Hơn mười năm trước tình thế Địa phủ liền từ từ chuyển biến xấu, chuyện tiên phụ cùng ta lo lắng xảy ra. Ta nghĩ lâu, đột nhiên nghĩ ra, có thể giải quyết ở người của ngươi. Nếu như Địa phủ có thể thoát ly khống chế Thiên đình có thể có người trông nom, có thể cùng Thiên đình tạo thành thế lực mới, hoặc là tam giới có thể chính thức thực cân đối hoàn mỹ. Ngươi chính là lựa chọn tốt nhất, nhưng khi đó ta đối với việc thuyết phục ngươi hề tin tưởng, chỉ là ý nghĩ mà thôi." Minh Ất đến đây, lẳng lặng nhìn Mặc Yểm, bên môi khẽ cong nở ra nụ cười nhạt, thần sắc trong trẻo cao thượng lại trở nên có điểm tà ác, lại càng giống Mặc Yểm vài phần.


      Câu kế tiếp Mặc Yểm cũng ràng– vốn cho rằng chỉ là đùa giỡn, nghĩ tới lão huynh ngươi cuối cùng vẫn đưa tới cửa!

      là mùi thơm nồng chết nghẹn! Mặc Yểm tức giận đến xanh mặt, lạnh lùng trừng mắt Minh Ất, nhưng đây là phương pháp thuận lợi tìm được Bạch Bạch tốt nhất, cho dù căm tức tới cực điểm, cũng ra chữ !

      " tại, mưu của ta được rành mạch. Đại ca, ngươi muốn rút lui hay ?" Có thể khiến đại ca cương quyết bất tuân này nghẹn hỏa khí biết là cái bẫy còn tự động nhảy vào bên trong, loại cảm giác này là quá tốt, sớm coi vinh nhục danh lợi như Minh Ất, cũng nhịn được lòng tràn đầy vui vẻ, giật mình ràng làm "chuyện xấu" đạt được thực khoái hoạt.

      Mặc Yểm xiết chặt nắm tay, cố gắng làm cho thần sắc mình đừng cực kỳ phẫn nộ như vậy, biết lúc này chính mình càng tức giận, Minh Ất lại càng khoái hoạt. dùng lực chuyển tâm tư trở lại Bạch Bạch, mình có thể được hưởng các loại "quyền lợi" phía , là Minh Ất cầu , chỉ cần đáp ứng điều kiện, Minh Ất nhất định nghĩ hết biện pháp đưa Bạch Bạch đến bên cạnh , khiến Bạch Bạch an tâm làm thê tử , bởi vì hai người bọn họ đều biết, đây là con mồi duy nhất khiến nguyện ý thu thập cục diện rối rắm ở Địa phủ.

      Nghĩ đến Bạch Bạch từ nay về sau mỗi ngày đều cùng , nũng nịu yếu ớt nằm trong lòng ngực của làm nũng, biến thành tiểu mỹ nhân cùng triền miên tới đêm …… Được rồi! Mặc Yểm cảm thấy tất cả trả giá đều chẳng quan trọng nữa.

      Chẳng qua, điều kiện vẫn là phải ràng!

      " Ta muốn Bạch Bạch cam tâm tình nguyện ở lại bên cạnh ta, làm thê tử ta." Đây là điều kiện quan trọng nhất, Bạch Bạch tuy xem như vui vẻ ở chung cùng , nhưng có cơ hội là muốn chạy về tìm cha mẹ, sư phụ sư huynh của nàng.

      Điểm đáng giận nhất, Bạch Bạch còn bị những sư huynh chết tiệt kia xúi giục nàng, chịu hóa thành hình người cùng thân mật, coi giống như mãnh thú, nước lũ!

      " Được!" Minh Ất gật đầu đáp ứng, trong nội tâm cười thầm, quả nhiên vật trị vật, cái gọi là mạnh yếu chẳng qua chỉ là có đúng bệnh hay , Mặc Yểm cường đại vô cùng chống lại tiểu hồ ly Bạch Bạch nhắn xinh xắn nhu nhược, nhưng nửa phần biện pháp đều có, ngược lại khắp nơi bị quản chế. Lúc Mặc Yểm gặp Bạch Bạch, chắc hẳn có nghĩ qua chính mình ngày như vậy!

      " Ta hướng cha mẹ Bạch Bạch chính thức cầu hôn, trước khi Bạch Bạch trở thành thê tử ta cưới hỏi đàng hoàng, việc Địa phủ ti ta tái nhúng tay." Cha mẹ Bạch Bạch nhất định là căm thù đến tận xương tuỷ hỗn trướng này lừa gạt nữ nhi bọn họ, điểm ấy Mặc Yểm tự mình hiểu, nếu như cứ như vậy cầu hôn, tỷ lệ bị cự tuyệt là hai trăm phần trăm! khi Minh Ất sớm mưu đồ làm loạn đối với nhà Bạch Bạch, tất nhiên có biện pháp thuyết phục cha mẹ Bạch Bạch gả nữ nhi cho . Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

      hy vọng khiến tất cả mọi người biết Bạch Bạch là của , ai cũng đừng nghĩ lại có chủ ý với nàng!

      Minh Ất biết vợ chồng Bạch Nguyên Tùng đối với Mặc Yểm hận thấu xương, muốn bọn họ đáp ứng gả nữ nhi, là có chút khó khăn, nhưng nếu như phải Mặc Yểm cố kỵ thái độ người nhà Bạch Bạch cùng nàng, đại khái có thể bắt Bạch Bạch là xong việc, bọn họ ai cũng làm gì được , cho nên điều kiện này cho dù khó, cũng phải đáp ứng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :