DỤ DỖ TIỂU HỒ LY ( Nga My)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 163





      Tình thế so với người mạnh mẽ, giai đoạn nguyên khí phản quân Địa phủ đại thương, bên Thanh Lương Quan bọn họ cũng có tổn thương, Vân Sơ cùng Vân Cảnh mặc dù tính mạng có lo lắng, nhưng ít nhất trong hai tháng nên tham gia chiến đấu, dùng thực lực bốn sư huynh đệ bọn họ còn lại, nếu như phản quân Địa phủ quy mô công tới, bọn họ có nắm chắc bảo vệ cho Quỷ Môn quan.


      Lúc này, thể trước còn muốn nhờ Mặc Yểm trợ lực. May mắn bây giờ đối với Bạch Bạch vẫn là vô cùng khẩn trương, hẳn là đến mức đột nhiên trở mặt thương tổn nàng.


      Vân Lan đại khái cũng ràng ý tứ Nhị sư huynh, khỏi thầm hận chính mình tu vi quá kém, chuyện tới trước mắt ngờ vẫn cần nhờ Tiểu sư muội trao đổi với đại ma đầu này hỗ trợ.


      " Sư phụ ở đây tốt rồi." Vân Lan trong nội tâm thập phần nghi hoặc sư phụ vì sao chịu tự mình đến Địa phủ đến đốc chiến, pháp lực sư phụ cho dù sánh bằng Mặc Yểm, cũng kém quá xa, có người ở đây, lo gì đối phó được những ma quỷ quái ở Địa phủ này?


      Vân Khởi biến sắc, :" Tứ sư đệ cần phải suy nghĩ nhiều quá, sư phụ tự nhiên có lý do của người, sau này ngươi cuối cùng biết."


      Vân Lan trước mắt, bị Vân Khởi vừa như vậy, liền nảy ra ý nghĩ này, chuyên tâm tự hỏi vấn đề phải như thế nào nâng cao thực lực bản thân.




      Dưới Quỷ Môn quan, nước sông Vong Xuyên tràn ra mất pháp lực duy trì, đảo mắt nước sông liền lui về trong lòng sông, mang lượng lớn thi hài hồn phách quỷ tốt binh, đất còn lại thưa thớt xương khô của ma, bị nước sông ngâm trôi qua thổ địa phát ra từng đợt khó mùi tanh hôi, phía dưới ánh sáng u ám, vùng Quỷ Môn quan dường như trở thành mảnh tử địa, thiên binh thiên tướng trấn thủ đóng tại đó lại đều bình an vô , Quỷ Môn quan thành lâu, liếc nhìn lại, giống như là bão tố trong đảo đơn độc.


      Mặc Yểm thân ảnh thấy, Dương Môn lần nữa phóng xạ ra quang hoa trắng muốt, sáng ngời mà ôn hòa, tại đây mảnh tử địa trong có vẻ bỗng nhiên phá lệ.


      Độc người Bạch Bạch đêm đó liền phát tác, tình huống tính nghiêm trọng, chỉ là trong lúc ngủ mơ Bạch Bạch ngực từng đợt cảm giác khó chịu, trằn trọc. Mặc Yểm trở lại phòng trong hậu điện, thấy đúng là Bạch Bạch nằm đệm chuyên dụng của nàng giường bộ dáng quay cuồng bất an. Phía dưới bên cạnh gối của nàng đè nặng hé ra giấy trắng dày đặc chữ.

      Mặc Yểm qua tay vỗ về thân thể Bạch Bạch tiếng động an ủi, tay giơ giấy lên nhìn kỹ. Đây chính là "y chúc" Vân Khởi ghi, mặt chính là đặc điểm công pháp , liệu độc những việc chú ý của Bạch Bạch. Nguồn: http://truyenfull.vn


      Mặc Yểm trong nội tâm khinh thường, Bạch Bạch tu luyện công pháp, tại Mặc Đầm sớm nghiên cứu qua vô số lần, còn mượn Vân Khởi nhiều chuyện?! Nhưng vì an nguy Bạch Bạch, vẫn là nhẫn nại tính tình từ đầu tới đuôi nhìn kỹ lần.


      chút cũng có ý mới, cố làm ra vẻ huyền bí! Mặc Yểm phát chính mình có chút chuyện biết, liền tiện tay đem giấy viết vo lại thành khối, ném vào trong chậu than.


      Độc của Bạch Bạch ít nhất phải mất thời gian hơn nửa tháng mới có thể triệt để thanh trừ, trong lúc đó, khó chịu là tránh khỏi, Mặc Yểm đa phần cũng chỉ có thể chải kinh mạch của nàng mau chóng giúp nàng đem độc bài sạch, mắt thấy tiểu hồ ly dưới lòng bàn tay khỏe thân thể giãy dụa, nửa ngày tìm thấy tư thế dễ chịu, Mặc Yểm đau lòng tay ôm lấy nàng vào trong ngực, lần lần an ủi vỗ.


      Bạch Bạch cảm giác được có người ở bên người nàng, dường như an tâm ít, hướng trong ngực Mặc Yểm cựa cựa, lẩm bẩm câu: " Phụ thân ôm, mụ mụ ôm!" Rốt cục lại ngủ say lại.


      Người nàng nghĩ đến chỉ có cha mẹ, Mặc Yểm dở khóc dở cười, thầm nghĩ: Khi nào nàng " Mặc Yểm ôm"? Ừ, nếu như là" Tướng công ôm" Vậy càng tốt hơn.





      Ngày hôm sau lúc Bạch Bạch tỉnh lại, chỉ thấy màu đen quen thuộc trước mắt, đó là áo bào của Mặc Yểm.

      Bản thân đêm qua ràng ngủ ở đệm giường, sao lại biến thành ngủ người Mặc Yểm? Nhưng hình như cũng rất thoải mái, tuy nhiên bằng đệm chiếc giường mềm mại…… Bạch Bạch duỗi người đứng dậy, phát vị trí tại chính là ngực của Mặc Yểm, phía trước cách đó xa có thể thấy cổ, yết hầu của , cái cằm, sau đó là môi, cái mũi, là đẹp mắt…… Bại hoại!

      Bạch Bạch nhìn ra ngoài hồi muốn nhảy trở lại giường. Thân thể của nàng vừa động, bàn tay Mặc Yểm cũng dò xét, nhàng đè nàng lại.
      ly sắc thích bài này.

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 163





      Tình thế so với người mạnh mẽ, giai đoạn nguyên khí phản quân Địa phủ đại thương, bên Thanh Lương Quan bọn họ cũng có tổn thương, Vân Sơ cùng Vân Cảnh mặc dù tính mạng có lo lắng, nhưng ít nhất trong hai tháng nên tham gia chiến đấu, dùng thực lực bốn sư huynh đệ bọn họ còn lại, nếu như phản quân Địa phủ quy mô công tới, bọn họ có nắm chắc bảo vệ cho Quỷ Môn quan.


      Lúc này, thể trước còn muốn nhờ Mặc Yểm trợ lực. May mắn bây giờ đối với Bạch Bạch vẫn là vô cùng khẩn trương, hẳn là đến mức đột nhiên trở mặt thương tổn nàng.


      Vân Lan đại khái cũng ràng ý tứ Nhị sư huynh, khỏi thầm hận chính mình tu vi quá kém, chuyện tới trước mắt ngờ vẫn cần nhờ Tiểu sư muội trao đổi với đại ma đầu này hỗ trợ.


      " Sư phụ ở đây tốt rồi." Vân Lan trong nội tâm thập phần nghi hoặc sư phụ vì sao chịu tự mình đến Địa phủ đến đốc chiến, pháp lực sư phụ cho dù sánh bằng Mặc Yểm, cũng kém quá xa, có người ở đây, lo gì đối phó được những ma quỷ quái ở Địa phủ này?


      Vân Khởi biến sắc, :" Tứ sư đệ cần phải suy nghĩ nhiều quá, sư phụ tự nhiên có lý do của người, sau này ngươi cuối cùng biết."


      Vân Lan trước mắt, bị Vân Khởi vừa như vậy, liền nảy ra ý nghĩ này, chuyên tâm tự hỏi vấn đề phải như thế nào nâng cao thực lực bản thân.




      Dưới Quỷ Môn quan, nước sông Vong Xuyên tràn ra mất pháp lực duy trì, đảo mắt nước sông liền lui về trong lòng sông, mang lượng lớn thi hài hồn phách quỷ tốt binh, đất còn lại thưa thớt xương khô của ma, bị nước sông ngâm trôi qua thổ địa phát ra từng đợt khó mùi tanh hôi, phía dưới ánh sáng u ám, vùng Quỷ Môn quan dường như trở thành mảnh tử địa, thiên binh thiên tướng trấn thủ đóng tại đó lại đều bình an vô , Quỷ Môn quan thành lâu, liếc nhìn lại, giống như là bão tố trong đảo đơn độc.


      Mặc Yểm thân ảnh thấy, Dương Môn lần nữa phóng xạ ra quang hoa trắng muốt, sáng ngời mà ôn hòa, tại đây mảnh tử địa trong có vẻ bỗng nhiên phá lệ.


      Độc người Bạch Bạch đêm đó liền phát tác, tình huống tính nghiêm trọng, chỉ là trong lúc ngủ mơ Bạch Bạch ngực từng đợt cảm giác khó chịu, trằn trọc. Mặc Yểm trở lại phòng trong hậu điện, thấy đúng là Bạch Bạch nằm đệm chuyên dụng của nàng giường bộ dáng quay cuồng bất an. Phía dưới bên cạnh gối của nàng đè nặng hé ra giấy trắng dày đặc chữ.

      Mặc Yểm qua tay vỗ về thân thể Bạch Bạch tiếng động an ủi, tay giơ giấy lên nhìn kỹ. Đây chính là "y chúc" Vân Khởi ghi, mặt chính là đặc điểm công pháp , liệu độc những việc chú ý của Bạch Bạch. Nguồn: http://truyenfull.vn


      Mặc Yểm trong nội tâm khinh thường, Bạch Bạch tu luyện công pháp, tại Mặc Đầm sớm nghiên cứu qua vô số lần, còn mượn Vân Khởi nhiều chuyện?! Nhưng vì an nguy Bạch Bạch, vẫn là nhẫn nại tính tình từ đầu tới đuôi nhìn kỹ lần.


      chút cũng có ý mới, cố làm ra vẻ huyền bí! Mặc Yểm phát chính mình có chút chuyện biết, liền tiện tay đem giấy viết vo lại thành khối, ném vào trong chậu than.


      Độc của Bạch Bạch ít nhất phải mất thời gian hơn nửa tháng mới có thể triệt để thanh trừ, trong lúc đó, khó chịu là tránh khỏi, Mặc Yểm đa phần cũng chỉ có thể chải kinh mạch của nàng mau chóng giúp nàng đem độc bài sạch, mắt thấy tiểu hồ ly dưới lòng bàn tay khỏe thân thể giãy dụa, nửa ngày tìm thấy tư thế dễ chịu, Mặc Yểm đau lòng tay ôm lấy nàng vào trong ngực, lần lần an ủi vỗ.


      Bạch Bạch cảm giác được có người ở bên người nàng, dường như an tâm ít, hướng trong ngực Mặc Yểm cựa cựa, lẩm bẩm câu: " Phụ thân ôm, mụ mụ ôm!" Rốt cục lại ngủ say lại.


      Người nàng nghĩ đến chỉ có cha mẹ, Mặc Yểm dở khóc dở cười, thầm nghĩ: Khi nào nàng " Mặc Yểm ôm"? Ừ, nếu như là" Tướng công ôm" Vậy càng tốt hơn.





      Ngày hôm sau lúc Bạch Bạch tỉnh lại, chỉ thấy màu đen quen thuộc trước mắt, đó là áo bào của Mặc Yểm.

      Bản thân đêm qua ràng ngủ ở đệm giường, sao lại biến thành ngủ người Mặc Yểm? Nhưng hình như cũng rất thoải mái, tuy nhiên bằng đệm chiếc giường mềm mại…… Bạch Bạch duỗi người đứng dậy, phát vị trí tại chính là ngực của Mặc Yểm, phía trước cách đó xa có thể thấy cổ, yết hầu của , cái cằm, sau đó là môi, cái mũi, là đẹp mắt…… Bại hoại!

      Bạch Bạch nhìn ra ngoài hồi muốn nhảy trở lại giường. Thân thể của nàng vừa động, bàn tay Mặc Yểm cũng dò xét, nhàng đè nàng lại.



      " Tỉnh rồi? Vụng trộm nhìn ta lâu như vậy, rất thích ta sao?" Tiếng của Mặc Yểm lười biếng mà mang theo trêu tức cùng buồn ngủ, êm tai vô cùng.

      " Tự đại bại hoại, ai thích ngươi!" Bạch Bạch lớn tiếng phản bác, hoàn toàn là khẩu khí của tiểu nương hờn dỗi.

      Mặc Yểm nhàng vuốt ve thân thể của nàng, khiến lông hồ ly khi ngủ có chút rối loạn được chỉnh tề, động tác này Bạch Bạch quá quen thuộc, trước kia nàng ở Mặc Đầm, Mặc Yểm thường xuyên sờ nàng như vậy, rất thoải mái, lần mò nàng lại muốn ngủ.

      " Ta rất thích nàng!" Mặc Yểm bỗng nhiên , ánh mắt ôn nhu như nước, Bạch Bạch ngơ ngác nhìn , trong nội tâm nổi lên vui sướng nho hiểu, nhưng biết vì cái gì đột nhiên cái này.

      " Nàng cũng thích ta được chứ?"

      Bạch Bạch cảm thấy hôm nay bại hoại có chút là lạ, thực ra muốn làm gì, vì vậy trầm mặc mà nhìn , cẩn thận lời.

      " Sao lại chuyện?" Mặc Yểm lần đầu tiên "Chủ động cầu ái", nghĩ tới tiểu hồ ly chút phản ứng tích cực cũng có.

      " Ngươi khi dễ ta, khi dễ cha mẹ của ta, còn sư phụ sư huynh, ta…… Ta liền thích ngươi……"Tiểu hồ ly "suy nghĩ cặn kẽ" sau cho đáp án khiến người ta dở khóc dở cười.
      Mai Trinhly sắc thích bài này.

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 164





      " ?" Biết tiểu hồ ly trong miệng "thích" theo như lời "thích" của mình phải nghĩa, nhưng Mặc Yểm cũng so đo, cần tiểu hồ ly đáp lại, dù cho đơn giản chỉ là câu mơ mơ hồ hồ.

      " Thích ngươi phải làm như thế nào?" Bạch Bạch đột nhiên lại dao động, cái "thích" này có cái gì bập rập ?!

      Nàng bây giờ đối với Mặc Yểm thiếu tín nhiệm nghiêm trọng, thực tế nhớ tới trước kia Mặc Yểm từng qua, giữa nam nữ hợp hoan cùng hôn , là việc làm với người mình thích, vạn nhất bản thân thích Mặc Yểm, muốn mình là người cùng hợp hoan… Khó mà làm được!

      Nàng tại đoán được, hợp hoan cùng hôn thể tùy tiện cùng người khác làm, Mặc Yểm trước lừa gạt mình cùng làm, nhưng ra là chiếm tiện nghi của mình!

      Tuy nhiên cùng Mặc Yểm hôn , hợp hoan rất sung sướng, rất vui vẻ, nhưng trước khi hiểu chuyện, nàng thể lại bị lừa!

      Mặc Yểm nhẫn nại : "Thích ta, là ở lại bên cạnh ta, để cho ta sủng nàng, ái nàng, nàng phải ngoan ngoãn nghe lời của ta."

      "…… Ta đây thích ngươi." Bạch Bạch so sánh, cho rằng ở cùng chỗ với phụ thân mụ mụ, sư phụ các sư huynh tương đối an toàn.

      Thân thể Mặc Yểm cứng đờ, Bạch Bạch biết, câu vô cùng đơn giản của nàng, đối với Mặc Yểm mà , so với đánh vào ngực quyền nặng ngàn cân tổn thương còn lớn hơn!

      " Vì sao?" Trong thân thể nổi lên gió lốc, Mặc Yểm cố gắng khống chế chính mình được bộc phát. Bạch Bạch tín nhiệm , sợ , mấy cái này cũng biết, tiếp tục tính khí tức giận của mình, chỉ khiến đẩy nàng ra xa hơn. Nguồn truyện: Truyện FULL

      " Ta muốn cùng phụ thân mụ mụ cùng sư phụ sư huynh cùng chỗ, ta thích nghe lời của ngươi."Bạch Bạch phát giác cố gắng đè nén tức giận, nàng bắt đầu cảm thấy bất an, nhưng vẫn thành thành trả lời vấn đề của Mặc Yểm.

      Lại là những người kia! Mặc Yểm cảm thấy rất vô lực, phụ thân mụ mụ Bạch Bạch coi như xong, sư phụ của nàng…… Chết tiệt Minh Ất từ dạy nàng tu luyện, thời gian những người này ở chung với nàng đều lâu hơn so với mình, mấy cái này lâu tới, những sư huynh kia nàng mới nhận thức bao lâu? Lại cũng xếp hạng phía trước !

      kém như vậy sao chứ? Vì sao Bạch Bạch thà rằng lựa chọn sư phụ sư huynh của nàng cũng nguyện ý lựa chọn ?!

      Mặc Yểm khó hiểu nhìn chằm chằm Bạch Bạch, rốt cục động thủ đem nàng nâng lên thả lại đệm giường, đứng dậy lời đá cửa ra.

      phát giận! Bạch Bạch nhìn bóng lưng xa, thầm nhủ may mắn lần này có đối với nàng nổi giận, nhưng trong nội tâm lại cảm thấy vui vẻ, ngược lại có chút rầu rĩ khổ sở.

      Nếu như Mặc Yểm thường xuyên đối với nàng nổi giận, hung nàng khi dễ nàng, kỳ nàng cũng nguyện ý ở bên cạnh , nhưng Mặc Yểm trước lưu cho nàng bóng tối quá sâu, làm nàng rất khó tin tưởng Mặc Yểm có thể "thay đổi triệt để".




      Cả ngày, tâm tình Mặc Yểm đều vô cùng tồi tệ, Huyền Minh ma dơi thấy vậy, thở mạnh cũng dám thở. Đêm qua sau khi Mặc Yểm trở về, Huyền Minh ma dơi cùng Ngọc Lưu Ly phi đạo nhìn tình huống Quỷ Môn quan, tình cảnh khiến bọn họ gặp cú sốc.

      Hung danh Mặc Yểm bên ngoài, ngày đầu tháng bảy đó, bọn họ gặp Mặc Yểm trước, chợt nghe nghe thấy mình diệt hơn vạn phản quân quỷ tốt binh, tại tận mắt nhìn thấy trường tàn sát bừa bãi, dù là bọn họ nhìn quen huyết tinh, cũng khỏi trong nội tâm phát lạnh.

      sườn núi gần đây, bọn họ tìm được trước hết đường đào thoát rời khỏi đơn vị, may mắn vài tên Quỷ Hồn còn sống, mỗi người đều cơ hồ bị dọa bể mật, trong đó tên lá gan hơi lớn chút thuật lại trước tình huống bi thảm, vừa bên hàm răng run lên.

      Nghe Phi Du bị giết, hồn phi phách tán, Huyền Minh ma dơi cười với Ngọc Lưu Ly phi:"Ta mà, chủ nhân làm sao có thể bị nữ nhân kia mê hoặc?"

      Ngọc Lưu Ly phi, chính là Quế nhi, mặt lại nửa phần sắc mặt vui mừng cũng , nàng cùng Phi Du từ trước đến nay bất hòa, nhưng nghe nàng chết thảm như vậy, cũng nhịn được tiếc hận thay nàng, nữ nhân này quá tự tin, lại cho rằng Mặc Yểm Ma vương như vậy vì nữ sắc mà mềm lòng. Đồng thời nàng cũng nhịn được lo lắng cho Bạch Bạch.

      Mặc Yểm tại tuy đối Bạch Bạch như châu như bảo, nhưng ai có thể cam đoan mực như thế?

      Bất kể như thế nào, thủ đoạn Mặc Yểm tàn nhẫn khiến cho tất cả mọi người để lại ấn tượng cực kỳ khắc sâu, làm cho Huyền Minh ma dơi đối mặt cũng bắt đầu cảm giác giống như giẫm băng mỏng.

      Vốn chuyện phản quân Địa phủ, trải qua đêm qua, nhất định tương đối bình tĩnh trở lại, tin tưởng đội phản quân của Phi Du tin tức toàn quân bị diệt rất nhanh truyền khắp Địa phủ, tất cả thủ lĩnh phản quân, cũng nắm chắc trước, cũng còn dám tùy tiện xông ra Quỷ Môn quan, mục tiêu của bọn , sửa thành quay đầu lại củng cố địa bàn thế lực tại Địa phủ.

      Đây là chuyện tốt, nhưng Mặc Yểm nghe Huyền Minh ma dơi báo cáo về tất cả đầu mục phản quân, khuôn mặt bình tĩnh như cũ, giống như người người thiếu nợ vạn lượng hoàng kim. Huyền Minh ma dơi chú ý thử : "Chủ nhân cảm thấy, cục diện nay còn có gì ổn sao?"

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 165






      Mặc Yểm lắc đầu, bỗng nhiên :" Ngươi có nữ mến ?"

      " Có……" Huyền Minh ma dơi lộ ra khuôn mặt trắng bệch lại ửng đỏ, là thiên cổ khó gặp.

      " Nàng có thích ngươi ?"

      " Thuộc hạ, thuộc hạ biết. Hẳn là thích a……"

      " Ngươi sao lo hỏi nàng chút?"

      ", dám hỏi…"

      Mặc Yểm nghiêng qua liếc Huyền Minh ma dơi, khinh thường :" dám?"

      Huyền Minh ma dơi ngượng ngùng gãi gãi đầu.

      " Nếu như nàng nàng muốn ở cùng chỗ với cha mẹ, sư phụ sư huynh, muốn ở cùng chỗ với ngươi, vậy ngươi phải làm sao bây giờ?" Mặc Yểm tuy cảm thấy hỏi tên tiểu tử này vô dụng, nhưng vẫn là nhịn được mà hỏi.

      "Ta đây chờ, đợi chứ sao."

      "Chờ hữu dụng sao?"

      " Nàng cũng phải bởi vì mến nam nhân khác, mà muốn theo ta cùng chỗ." Huyền Minh ma dơi cảm thấy vấn đề chủ nhân hỏi này thực quái, nữ hài tử giận dỗi muốn rời xa cha mẹ sư trưởng xuất giá, cũng là chuyện rất bình thường, phải sao? Với lại, nữ nhân sớm muộn gì phải gả, chỉ cần phải di tình biệt luyến, chung quy có thể đợi được ngày nàng đáp ứng xuất giá, chẳng lẽ nàng còn có thể ở bên cha mẹ cả đời?

      lời đánh thức người trong mộng! Mặc Yểm đột nhiên phát mình phạm vào sai lầm rất ngu xuẩn, biết Bạch Bạch đối với phải hoàn toàn vô tình, bất quá là bởi vì lỗi lúc trước của , cho nên mới chịu tín nhiệm , chính mình lại chạy tới cùng cha mẹ của nàng cùng sư phụ sư huynh ghen tỵ, nhàm chán!

      tại việc phải làm nhất, là làm cho Bạch Bạch đối với xây dựng lại tin tưởng, bồi dưỡng tình cảm càng sâu, đây phải trước nghĩ tốt lắm sao?!

      Bạch Bạch bản thân cũng , chỉ cần khi dễ nàng cùng với thân nhân sư trưởng của nàng, liền thích ! Nếu như chỉ là bởi vì nỡ xa cha mẹ sư trưởng, khó giải quyết sao!

      Chỉ số thông minh giảm xuống nghiêm trọng Mặc Yểm cuối cùng khôi phục bình thường, hề để tâm vào chuyện vụn vặt, cả người thoải mái.

      Duỗi tay vỗ vỗ bả vai Huyền Minh ma bức, khó lộ ra được nụ cười ràng thiệt tình, xoay người trở về hậu điện. Lưu lại Huyền Minh ma bức người nửa ngày ràng gì đó kiến chủ nhân cao hứng như vậy. tuyệt đối nghĩ đến, vị chủ nhân minh thần võ pháp lực vô biên kia của , lại vì vấn đề như vậy mà phiền não hậm hực cả buổi.

      Bạch Bạch ghé vào bệ cửa sổ thổ nạp điều tức, đột nhiên bị người đem ôm lấy, dùng sức hôn cái vào mũi hồ ly, liền thấy tên tiểu tử kia quấy rầy nàng luyện công cười đến vẻ mặt xuân quang sáng lạn:" Ta mang nàng trở lại Mặc Đầm chơi, gặp Bích Bích, ăn gà nướng, được ?"

      Bạch Bạch mừng rỡ, đột nhiên lại nghĩ tới nhiệm vụ của mình, buồn bực lắc đầu :" Chuyện Địa phủ vẫn chưa xong. Sư phụ muốn ta lưu lại Địa phủ tháng."

      " Bạch Bạch ngốc, chỉ cần tháng bảy có quỷ quái ra Quỷ Môn quan là được rồi, ai muốn nàng phải ở Địa phủ trong tháng?" Tâm tình Mặc Yểm tốt, thầm nghĩ lập tức đem Bạch Bạch mang trở lại Mặc Đầm.

      " Nếu như ngươi ở đây, bọn họ đột nhiên xông quan, vậy làm sao bây giờ?" Bạch Bạch là hồ ly lòng tham trách nhiệm mạnh mẽ.

      " Có thể thấy bọn chúng cũng còn lá gan này, những sư huynh kia của nàng cũng phải ăn ngồi rồi, nếu nàng lo lắng, ta để cho bọn Huyền Minh ma dơi phát ổn liền cho chúng ta biết." Mặc Yểm cho Bạch Bạch chuyện làm đêm qua, những ma quỷ quái Địa phủ kia trừ phi muốn chết, nếu tuyệt đối dám xông quan vào lúc này. Bạn đọc truyện được copy tại Truyện FULL

      Bạch Bạch rất nhớ Bích Bích, hơn nữa còn có gà quay còn có khóm cây hoa hồng hoa vườn hoa xinh đẹp…… Cho nên rất nhanh liền kiên trì nổi, bị Mặc Yểm thành công dụ dỗ.





      Mặc Yểm phải là tiên nên khi ra vào Địa phủ có hơi phiền toái, tuy nhiên chuẩn bị nên Bạch Bạch nằm trong lòng chỉ cảm thấy chung quanh nổi lên cơn lốc, gió thổi vào mắt khiến nàng thể mở ra, khi gió ngừng thổi, nàng ngẩng đầu lên trước mặt là quang cảnh quen thuộc của Mặc Đầm.

      Mặc Yểm ôm nàng đến bên những khóm hồng. lâu rồi Bạch Bạch nhìn thấy nhiều hoa hồng đến vậy, nghĩ đến việc có thể gặp lại Bích Bích, nàng thấy vô cùng vui vẻ, reo lên tiếng, nhảy xuống đất, hướng tới cây hoa hồng Lục Ngạc nơi có Bích Bích lưu trú.

      Bích Bích ngồi ở đĩa mật tu luyện, bên tai nghe thấy giọng quen thuộc ngừng gọi " Bích Bích", càng nghe lại càng thấy giống giọng Bạch Bạch, nhất thời tin vào tai của mình, Bạch Bạch bỏ nhiều tháng như vậy, chẳng nhẽ trở lại?

      Bích Bích thu công đứng dậy, tay đẩy cánh hoa thò đầu nhòm ra ngoài, quả nhiên trong đám lá tùng xanh có bóng trắng như tuyết chạy về hướng mình. Tuy chạy nhanh như bay nhưng hề lỗ mãng, tránh giẫm đạp lên cánh hoa, ngay cả rễ cây mặt đất cũng giẫm phải. Chỉ có Bạch Bạch mới quý hoa như vậy.

      Trong nháy mắt Bạch Bạch chạy đến phía dưới cây hoa của Bích Bích, ngẩng đâu lên : " Bích Bích, mau ra đây, ta về rồi!"

      Bích Bích từ đĩa mật nhảy ra, chỉ trong cái búng tay thân mình xuống tới mặt đất, cao cỡ nửa người, hình như pháp lực của nàng tăng tiến hình thể cũng tăng trưởng. Vừa đặt chân xuống mặt đất, việc đầu tiên chính là ôm ghì lấy cổ Bạch Bạch vừa khóc vừa mắng: " Bạch Bạch đáng ghét, ngươi chạy đằng nào, tại sao bây giờ mới về? Ngươi chỉ làm nhiệm vụ rồi quay về, kết quả rồi lâu như vậy! Đáng ghét đáng ghét!"

      Bạch Bạch để nàng thoải mái ôm mình, thành xin lỗi, : " xin lỗi Bích Bích, phải ta cố ý, cha ta tới tìm ta, Mặc Yểm lại đuổi ta …"

      Bích Bích khóc hồi, quệt hết nước mắt nước mũi lên người Bạch Bạch, ngẩng đầu : " Chủ nhân đuổi ngươi á?! Làm sao có thể?! rất nhớ ngươi. Người ta đưa bạch hồ khác đến cũng cần!"
      ly sắc thích bài này.

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 166





      Bạch Bạch bị Bích Bích quệt hết nước mắt nước mũi lên người nhưng nàng hề phản kháng, may mà Bích Bích là hoa, nước mắt chính là nước hoa ngưng tụ thành, hương thơm bay vào mũi, hề bẩn tý nào.

      Mặc Yểm từ từ bước đến, nghe thấy hai người chuyện, đưa tay sờ đầu Bạch Bạch : " Ta vĩnh viễn đuổi nàng , nàng ở lại chỗ này nhé?"

      Bạch Bạch thoáng lưỡng lự, ánh mắt mong chờ của Bích Bích khiến cho nàng có cách nào quả quyết cự tuyệt. Mặc Yểm cũng ép nàng, dù sao vẫn còn nửa tháng, lại còn có tiểu nha đầu Bích Bích hỗ trợ, có biện pháp khiến nàng cam tâm tình nguyện ở lại, nếu cha mẹ của nàng có đến thăm nhân cơ hội đấy cầu hôn là tốt nhất.

      Bích Bích lâu gặp Bạch Bạch, thế nên nàng đương nhiên kéo Bạch Bạch xem cái này ngắm cái kia, lại còn lấy lọ bảo bối hoa lộ cho Bạch Bạch uống. Hai nàng thân thiết chơi cùng chỗ, quên luôn cả Mặc Yểm ở phía sau.

      Từ khi Bích Bích hóa thành hình người Bạch Bạh là tinh đầu tiên nàng gặp, là người bạn cùng giới tốt nhất của nàng, trong suy nghĩ của nàng địa vị của Bạch Bạch ngang hàng với địa vị của Mặc Yểm. Nhưng mà Mặc Yểm tính tình tốt, rất ít khi để ý đến nàng, còn lâu mới bằng được Bạch Bạch dễ thương, đáng , dịu dàng ngoan ngoãn thiện lương, lại còn cùng chơi với nàng nữa. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

      Mặc Yểm trông cậy vào Bích Bích có thể thuyết phục được Bạch Bạch ở lại cho nên so đo việc Bích Bích chiếm nhiều thời gian bên cạnh Bạch Bạch, dường như là hết sức dung túng, sủng ái Bạch Bạch, để nàng tùy ý chơi đùa trong Mặc đầm.

      Thời gian dường như quay trở về giống như trước, mỗi ngày Bạch Bạch rời khỏi giường đều tìm Bích Bích chơi, buổi chiều Mặc Yểm dạy nàng pháp thuật, có lúc nàng cùng Mặc Yểm đọc sách, luyện dược, ngủ cạnh bụi hoa hồng, hồ người cùng ăn cùng ngủ, ngoại trừ việc Bạch Bạch kiên quyết chịu hóa thành hình người, thiếu mất việc buổi chiều mây mưa triền miên là làm cho Mặc Yểm thấy tiếc nuối, còn lại gần như hoàn mỹ.

      Nháy mắt mấy ngày trôi qua, giữa trưa hôm ấy Mặc Yểm đến chỗ Bích Bích để đón Bạch Bạch. Bạch Bạch thấy đến liền chủ động bổ nhào vào lòng , làm nũng : " Có thể đưa Quế nhi tỷ tỷ đến đây ? Ta nhớ nàng ấy."

      Bích Bích cũng phụ họa : " Bạch Bạch bảo Quế nhi tỷ tỷ là Hắc miêu xinh đẹp hơn người, ta cũng muốn gặp nàng, cùng nàng chơi đùa!"

      Mặc Yểm cười cười : " Đương nhiên có thể. Nhưng mà Ngọc Lưu Ly phi là ma Địa phủ. Ta đồng ý với sư huynh của nàng là tháng này để cho ma Địa phủ lên thế gian, thể vi phạm lời hứa được, tháng sau ta đưa nàng đến chơi với các nàng được ?"



      Tháng tới nếu như có chuyện gì bất ngờ xảy ra chắc hẳn Bạch Bạch muốn về Thiên đình với các sư huynh của nàng. Nếu như đưa Quế nhi đến có thể giữ nàng ở lại, là tốt.

      Bạch Bạch phải quá cả tin, nghe Mặc Yểm vậy nàng lập tức đứng lên, nàng còn băn khoăn chuyện cùng với các sư huynh trở về Thiên đình.

      Mặc Yểm muốn quá thúc ép nàng, cố ý : " Dù sao vẫn còn vài ngày nữa, đến lúc đấy rồi sau. Đúng rồi, có người đưa đến cho ta hai vò rượu, là loại tuyết mai tiên tửu, nàng có muốn thử chút hay ?"

      " Được được!" Bạch Bạch vui vẻ cọ xát vào ngực Mặc Yểm mấy cái.

      Bích Bích cũng muốn uống, nhưng nghĩ đến việc mình phải hợp tác cùng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ vĩ đại, nên chỉ nuốt nước miếng nhịn lại.

      A Sâm qua với nàng rằng muốn Bạch Bạch lưu lại, muốn Bạch Bạch ở chung với chủ nhân phải đợi nàng chủ nhân, đồng ý gả cho chủ nhân Bạch Bạch nhất nhất ở lại Mặc đầm, rời .

      Mặc Yểm rất hài lòng thấy Bích Bích thức thời, trước khi mang Bạch Bạch lấy ít Tuyết mai tiên tửu ném cho nàng, nháy mắt với nàng cái, Bích Bích mở cờ trong bụng chiu vào trong đĩa mật, thầm hy vọng Bạch Bạch có thể vĩnh viễn ở lại đây. Bạch Bạch ở lại Mặc đầm từ nay về sau được ăn nhiều món ngon hơn, hơn nữa tâm tính chủ nhân cũng tốt hơn, người người trong Mặc đầm đều yên ổn sống qua ngày!

      Tuyết Mai tiên tửu hương bay xa bằng hương của Đào hoa nhưỡng tiên tửu, nhưng lại có vị nhàn nhạt thấm dần, làm người uống toàn thân mát lạnh, rượu này phải là người nào tặn, mà là A Sâm từ chỗ tiên ông Bắc cực mang tới, A Hâm "rượu có thể làm lọan tính", A Nghiêu ở bên còn bổ sung câu" Rượu là sắc chi môi", tin đồn của hai vị quân sư quạt mo này truyền tới tay Mặc yểm, bọn họ chứng kiến Bạch Bạch trở lại Mặc đầm, tuy ở chung chỗ với chủ nhân nhưng lại chịu hóa thành hình người, làm cho chủ nhân bất mãn ra mặt, nhất định là bởi vì ăn được tiểu hồ ly.

      Lần trước Bạch Bạch tại sao đột nhiên rời , bọn chúng cũng biết chi tiết, chỉ đoán là hai người cãi nhau, chủ nhân vất vả cuối cùng cũng đưa được nàng về, nhưng lại chỉ có thể nhìn nàng mà thể ăn, cứ như thế mãi rất ảnh hưởng đến tâm tình của chủ nhân, mà tâm tình chủ nhân tốt bọn chúng cũng thể an lành sống qua ngày, cho nên mấy người chụm lại, quyết định nghĩ ra biện pháp khiến hai người " Hòa hảo như lúc ban đầu"

      A Hâm cùng với A Nghiêu cố ý ám chỉ việc này trước mặt Mặc Yểm, quả nhiên Mặc Yểm hỏi A Sâm trong Mặc đầm còn có loại rượu ngon nào . Bọn chúng chuẩn bị sẵn loại mai tuyết tiên tửu tốt nhất dâng lên. Rượu này tương đối , cho dù có uống nhiều cũng khiến người uống say mềm đến mức ngủ mê mệt, cùng lắm chỉ làm cho toàn thân nóng lên, thần trí mơ hồ, thuận tiện cho chủ nhân ra tay với Bạch Bạch!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :