DỤ DỖ TIỂU HỒ LY ( Nga My)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 140





      Huyền Minh ma dơi đối Phi Du là trăm vừa mắt, nữ nhân này lấy uy Mặc Yểm áp chỉnh hợp ba đường phản quân phía dưới, thực lực tăng nhiều, tự coi mình là nhân vật đặc biệt, chẳng những khắp nơi bài xích cùng với Ngọc Lưu Ly phi, càng thường xuyên mượn thanh danh Mặc Yểm, ở trước mặt các đầu lĩnh phản quân khác diễu võ dương oai, nếu như pháp lực nàng cao cường cũng sao, hết lần này tới lần khác luận pháp lực, nàng còn hơi kém mình cùng Ngọc Lưu Ly phi bậc.

      Mặc Yểm để ý tới ba người trong lúc đó sóng ngầm mãnh liệt, đối Huyền Minh ma dơi :" Ngươi Quỷ Môn quan, thỉnh Thanh Lương Quan có thể làm chủ trong lúc này, ta có việc cùng bọn họ thương lượng." Cái gọi là thương lượng kỳ chẳng qua là cho biết, quyết định ra của mình, người Thanh Lương Quan chỉ có thể tiếp nhận.

      Huyền Minh ma dơi cúi đầu lĩnh mệnh, vụng trộm liếc Phi Du đầy quyến rũ nằm người bên Mặc Yểm cái, bỗng nhiên :"
      biết Bạch tiểu thư có ở hậu điện ạ?"

      Mặc Yểm nghe nhắc tới Bạch Bạch, tay dừng lại, giống như lơ đãng buông Phi Du ra, hỏi: "
      Vì sao đột nhiên hỏi tới nàng?"

      "
      Thuộc hạ muốn hỏi Bạch tiểu thư có gì nhắn nhủ ." Huyền Minh ma dơi cố ý đề cập tới Bạch Bạch là chủ ý muốn cho Phi Du sống dễ chịu, cũng biết Mặc Yểm rất kiêng kị Bạch Bạch cùng các sư huynh Thanh Lương Quan thân cận, mình rất có thể khiến chủ nhân bất mãn, nhưng nhịn hơi khó chịu, cũng bất chấp như vậy rất nhiều.

      Bạch Bạch luyện công vừa xong, ung dung tỉnh dậy, vừa vặn liền nghe thấy được tiếng Huyền Minh ma dơi, lại nghe nhắc tới mình, vội vàng leo ra từ tay áo Mặc Yểm nhảy lên mặt bàn, chào hỏi :" Biên Bức (dơi) ca ca? Quế nhi tỷ tỷ đều ở đây! Ngươi muốn giúp ta tiện thể nhắn cho ai?"

      Mặc Yểm trừng mắt Bạch Bạch, khẽ cắn môi, lại khẽ cắn môi, tiểu hồ ly hỗn đản này! mang theo nàng ngày thấy nàng tiếng, nghe thấy tiếng Huyền Minh ma dơi, nghe thay nàng tiện thể nhắn cho sư huynh, ngược lại lập tức tỉnh dậy chui ra! Nàng có cần bên trọng bên khinh như vậy ?!





      Huyền Minh ma dơi nghĩ tới Bạch Bạch lại ở bên người Mặc Yểm, nhưng xem bộ dáng hồ ly này của nàng, đáng là đáng , nhưng thị uy đối với tiện nữ nhân Phi Du kia lại rất khó khăn!

      Mặc Yểm từ khi Bạch Bạch xuất , sắc mặt liền hết sức khó coi, Huyền Minh ma dơi ho khan hai tiếng, dám trả lời, may mắn Ngọc Lưu Ly phi còn có chút coi là đồng bọn, vì mở miệng cứu vãn :" Những chuyện này, Bạch Bạch ngươi hỏi Yểm quân đại nhân biết."

      Phi Du thấy Mặc Yểm mang theo bạch hồ ly bên người, cảm thấy cả kinh, nữ đối với hồ ly tinh cực kỳ mẫn cảm, lập tức nghĩ đến phương diện uy hiếp lớn nhất.

      Bạch Bạch pháp lực so với trước cao hơn nhiều, ma bình thường hoàn toàn nhìn ra pháp lực của nàng nông sâu, Phi Du theo lẽ thường suy đoán, cho rằng bạch hồ tinh trước mắt là vì căn cơ quá kém cho nên mới có thể hóa ra hình người.

      khi hồ ly tinh thể ra hình người, vậy đối chính mình uy hiếp còn có ích sao…… Phi Du nghĩ mặt lộ ra vẻ tươi cười, bằng ngữ khí ôn nhu :" Đây là sủng vật của Yểm quân? đáng !"

      Mặc Yểm đưa tay sờ Bạch Bạch, Bạch Bạch lóe lên lui thân, lớn tiếng : "Ta phải sủng vật!"Nàng là đệ tử Thanh Lương Quan sao có thể làm sủng vật của người ta? Trước kia vì tránh né Thiên kiếp giả dạng làm bạch hồ sủng vật của Lăng Thanh Ba cũng sao, làm hồ tiên có lý tưởng có theo đuổi, nàng mới cần làm sủng vật của kẻ bại hoại!

      Mặc Yểm thần sắc ngưng tụ, Phi Du cảm giác được ở bên cạnh trở nên có chút cứng ngắc, hẳn là nổi giận, vội vàng giả vờ hiền lành hoà giải :" Yểm quân tiểu hồ ly này thực tinh nghịch."

      Mặc Yểm đối Bạch Bạch trước mặt mọi người làm trái , né tránh chạm đến, quả có chút tức giận, lại thêm hôm nay Bạch Bạch hờ hững trầm mặc cùng với thái độ vừa rồi đối Huyền Minh ma dơi cùng Ngọc Lưu Ly phi thân mật, cơn tức trong lòng càng lúc càng tăng mạnh mẽ.

      Bạch Bạch mặc dù có chút sợ hãi, nhưng nàng muốn nhịn tức im hơi lặng tiếng nữa, nàng cũng rất tức giận, Mặc Yểm dựa vào cái gì tùy ý sai khiến nàng sắp đặt nàng?

      Nàng cũng mến nữ nhân trang phục màu đỏ trong ngực Mặc Yểm này, nữ nhân này cũng mến nàng, nàng có thể nhìn ra được, nhìn trong ánh mắt của nữ nhân này ràng khinh thường cùng chán ghét, hừ! Mặc Yểm phải người tốt, nữ nhân bên cạnh cũng phải!

      người hồ, đen trắng cứ như vậy giúp nhau giằng co, bế cục có chút bế tắc. Mặc Yểm thấy Bạch Bạch lộ ra ánh mắt đề phòng tức giận đối với lần nữa, trong nội tâm vừa tức vừa vội, đây phải muốn, muốn Bạch Bạch nhu thuận nghe lời đợi ở bên cạnh , muốn Bạch Bạch dùng ánh mắt làm nũng ỷ lại nhìn , phải giống như bây giờ– trước mắt Bạch Bạch như chỉ có bị chọc giận, lông mao dựng lên.

      " Tất cả cút ra hết!" Mặc Yểm lạnh giọng quát,

      Huyền Minh ma dơi cùng Ngọc Lưu Ly phi liếc nhau, dẫn đầu thối lui ra khỏi đại điện, Phi Du bị thái độ lãnh khốc của Mặc Yểm hù đến, cười lớn :" Yểm quân đừng nóng giận, vì tiểu súc sinh như vậy, đáng……"

      Lời vừa ra miệng, người bị chưởng đánh bay xa hơn trượng, Mặc Yểm nhìn cũng chưa từng nhìn nàng, thanh lạnh lùng :" Lập tức cút !"

      Phi Du biết vì sao mới vừa rồi người tình còn ôn nhu phong lưu trong nháy lại vô tình lạnh như băng như vậy, bị chưởng tay của đánh ra khỏi chỗ hồi lại hồi phát đau, nàng đứng ở tại chỗ hoàn toàn quên phản ứng.

      Mặc Yểm ngẩng đầu lạnh lùng nhìn nàng cái, cái nhìn này làm cho Phi Du ràng cảm giác được, nếu như nàng lập tức rời , Mặc Yểm động thủ giết nàng, nàng bị tỉnh lại hoàn toàn, chẳng quan tâm đau đớn, giống như trốn chạy ra đại điện.

      Mặc Yểm duỗi tay ra bắt Bạch Bạch, Bạch Bạch sớm có phòng bị, lại bị nàng nhanh tránh ra, Bạch Bạch dám dừng lại nhanh chóng liền chạy tới hậu điện. Mặc Yểm tức giận, đuổi tới ngoài điện lớn tiếng :" Bạch Bạch trở lại đây!"

      tiếng này đồng thời khởi động pháp chú người Bạch Bạch, Bạch Bạch chỉ cảm thấy tứ chi hoàn toàn mất khống chế, giống tình cảnh ngày đó cùng Vân Cảnh ở giữa trung bị Mặc Yểm gọi lại, tự chủ được quay người hướng bên Mặc Yểm chạy tới.

      Mặc Yểm lời đem Bạch Bạch ôm vào trong ngực, hung ác cười :" Bảo nàng ngoan ngoãn nghe lời, hết lần này tới lần khác nghe!"

      Bạch Bạch sợ hãi, hỏi: "Ngươi làm gì với ta, vì sao?" Thân thể của nàng giống như còn là chính nàng. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn
      Mai Trinh thích bài này.

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 141





      Mặc Yểm thản nhiên sờ sờ bộ lông của nàng, : "Ngoan ngoãn làm tiểu sủng vật của ta tốt sao? Ta rất thương nàng, nàng muốn ăn cái gì liền ăn cái ấy, nàng cũng cần vất vả tu luyện pháp thuật, có ta bảo vệ nàng, ai dám khi dễ nàng."

      " cần, ta là đệ tử Thanh Lương Quan, mới cần làm sủng vật của ngươi, ta muốn trở về tìm sư phụ sư huynh, muốn Phụ thân mụ mụ, cần ngươi, ngươi khi dễ ta! Oa!" Bạch Bạch muốn giãy dụa hết lần này tới lần khác toàn thân đều nghe theo, thương tâm sợ hãi khóc lớn lên.

      Mặc Yểm bị nàng khóc đến tâm phiền ý loạn, nghe nàng luôn miệng cần , nghe những câu nàng nhắc tới tử địch của mình Thanh Lương Quan, nghe nàng thốt tên nam nhân khác trong miệng, trong nội tâm chỉ cảm thấy có thanh độc hỏa đốt.

      nhượng bộ! vất vả tìm thảo dược vì Bạch Bạch khôi phục căn cơ pháp lực, hại Bạch Bạch trọng thương, nhưng là chỉ lần cứu tính mạng nàng, để nàng đối mặt máu tươi giết chóc, đặc biệt đuổi tới Địa phủ vướng phải đống lớn chuyện phiền toái, tự nguyện bị sư huynh của các nàng lợi dụng, đối với nàng mọi cách ôn nhu sủng ái, chỉ là muốn đem nàng giữ ở bên người hảo hảo thương, nhưng nàng báo đáp như thế nào?




      Lần lượt cự tuyệt, có cơ hội bỏ chạy liền chạy, chút như ý liền tùy ý khóc rống, nàng sao có thể coi tâm ý là cặn bã như vậy?!

      "Nàng thực cho là ta làm gì nàng sao?" Mặc Yểm như vậy rất nhàng mềm dịu, nhưng Bạch Bạch ràng thấy trong mắt của lộ vẻ rét cắt da cắt thịt.

      " cho phép khóc!" Theo tiếng , Bạch Bạch đột nhiên cảm giác được hai mắt liền khô, giọt nước mắt đều chảy được.

      " Biến thành người." Bạch Bạch cơ hồ là khẩu lệnh động tác, trong nội tâm ngừng kháng cự, nhưng giữa lông mày bạch quang lóe lên, thân thể biến thành bộ dáng thiếu nữ xinh đẹp.

      " Ôm ta, hôn ta!"

      Bạch Bạch hai tay ôm chặt lấy cổ Mặc Yểm, dán vào thân thể của dùng sức rướn cao mũi chân, hai môi áp vào cùng chỗ, triền miên trằn trọc, đây là trò chơi hôn nàng rất thích đùa, nhưng giờ phút này nàng nửa điểm biết kích thích thú vị, chỉ có vô cùng sợ hãi…… Tại sao phải như vậy, vì sao nàng hoàn toàn khống chế được chính mình?

      Mặc Yểm cũng thấy kinh hoảng e ngại trong mắt nàng, trong nội tâm có chút như mềm ra, nhưng rất nhanh tâm lại cứng lại, phải thừa cơ hội này bắt tiểu hồ ly yếu ớt này phục tùng hoàn toàn, khiến nàng biết ai là chủ, khiến nàng biết nàng đời này cũng thể rời bên cạnh .

      " Nhắm mắt lại!" Cặp mắt kia làm trong lòng của khổ sở lại đành lòng, dứt khoát nên nhìn.

      " Bạch Bạch ngoan ngoãn nghe lời, ta rất thương nàng, cần lại phải đối nghịch ta, cũng nên đề cập đến những sư huynh sư phụ kia của nàng, được ?" Mặc Yểm ôn nhu hôn lấy cánh môi Bạch Bạch, thân thủ muốn cởi vạt áo của nàng.

      Bạch Bạch khổ sở lại sốt ruột, hết lần này tới lần khác cách nào phản kháng được tí nào, khóc được cũng ra ngôn ngữ kháng nghị, thậm chí cả thân thể đều sớm phản bội nàng, phối hợp với động tác Mặc Yểm, bắt đầu cởi áo nới dây lưng. Bạn đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

      Đúng lúc này, thanh chen vào:" Này này này! miễn cưỡng Tiểu sư muội ta, Mặc Yểm ngươi giữ lời?!"

      Hóa ra hai người trong lúc truy đuổi đến hoa viên sau chính điện, Bạch Bạch bình thường đều ở đây cùng Vân Cảnh luyện công, mà Vân Cảnh mực dùng pháp thuật thu hình thể, ở trong cái thạch động thấy được hòn giả sơn.

      Hôm nay Vân Cảnh sáng sớm nghe được tiếng của Bạch Bạch, biết Mặc Yểm đem nàng dẫn theo ra ngoài, chính điện ban ngày có Huyền Minh ma dơi chờ ra vào, vì vậy liền ở lại trong sơn động ngồi xuống luyện công, ngồi xuống cả ngày, chợt nghe tiếng khóc Bạch Bạch cùng tiếng khắc khẩu với Mặc Yểm, dám tùy tiện thân, nhưng tại Mặc Yểm nhịn được giơ ra ma trảo với Bạch Bạch, nếu ra khẳng định Bạch Bạch phải chịu thiệt thòi lớn! Cho nên cũng bất chấp mọi thứ, vội vàng lên tiếng ngăn lại.

      Mặc Yểm tâm tình kích động, có chú ý chung quanh, nếu sớm phát Vân Cảnh, lúc này nghe thấy tiếng của , chuyện thứ nhất chính là tay nhanh che lại Bạch Bạch quần áo rời rạc, đem nàng giấu vào trong ngực– Bạch Bạch là của , thân thể thể để cho nam nhân khác nhìn!

      Xác định quần áo Bạch Bạch đều sửa lại tốt rồi, lộ ra chút chỗ nên lộ, Mặc Yểm mới đen mặt xoay người : "Ngươi lá gan , thực cho là ta dám giết ngươi?!"

      Mặc Yểm đình chỉ dùng chú khống chế Bạch Bạch, Bạch Bạch lập tức nước mắt rơi như mưa, lóe thân hóa thành hồ ly muốn chạy đến bên Vân Cảnh, nhưng vài bước phát lại loại tường trong suốt dựng lên này, biết là Mặc Yểm giở trò quỷ, chỉ có thể tội nghiệp nhìn sư huynh, thút tha thút thít.

      Vân Cảnh chứng kiến bộ dạng này của Bạch Bạch, đau lòng thôi, đối Mặc Yểm cũng khách khí đứng dậy, cãi lại :" Ngươi có cái gì dám, khi dễ phi lễ Tiểu sư muội nhà ta đều làm ra được, còn có cái gì làm ra?"
      ly sắc thích bài này.

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 142






      Mặc Yểm mặt trầm như nước :" Bạch Bạch là của ta, chuyện của nàng tới phiên ngươi trông nom."

      " Ai Bạch Bạch là của ngươi? ràng là ngươi cứng rắn đoạt lấy! Sư huynh đệ chúng ta chỉ đáp ứng cho Bạch Bạch lưu lại tháng, hơn nữa điều kiện tiên quyết là ngươi thể miễn cưỡng nàng, lúc này mới qua chín ngày mà thôi, ngươi liền nhịn được? tuân thủ hứa hẹn, vậy trả Bạch Bạch cho ta, sư huynh muội chúng ta vẫn là ở Quỷ Môn quan chết trận, cũng để cho Bạch Bạch bị ngươi khi dễ như vậy, đệ tử Thanh Lương Quan cái khác có, chút cốt khí vẫn phải có." Vân Cảnh như chém đinh chặt sắt, kỳ trong nội tâm có… suy tính khác.

      phong lưu nhiều năm, đến chuyện nam nữ, cho dù là sư phụ Minh Ất chân nhân ở trước mặt cũng chẳng qua là con thái điểu, sư huynh đệ khác có lẽ chỉ thấy mặt Mặc Yểm đáng giận đáng hận, biết rằng ngọn nguồn sau chuyện này, lại cảm thấy Mặc Yểm cũng phải là như suy nghĩ những người khác chỉ là mê luyến sắc đẹp Bạch Bạch, muốn chiếm tiện nghi của Bạch Bạch.

      Dung mạo vẻ đẹp của Bạch Bạch đúng là trong tam giới cũng khó thấy được, nhưng loại nữ nhân này bên người Mặc Yểm thiếu, đến mức chỉ vì ham mỹ mạo của nàng liền nguyện ý làm nhiều chuyện như vậy, nếu như chỉ là vừa ý sắc đẹp Bạch Bạch, dùng biểu vừa rồi, hoàn toàn có năng lực đem Bạch Bạch khống chế trong tay tùy ý đùa bỡn, hoàn toàn cần vì nàng chủ động thay Thanh Lương Quan gánh chịu nhiều phiền toái, nguyên nhân làm như vậy chỉ có , đó chính là để ý cảm thụ của Bạch Bạch!

      Đối với loại hành động ngang ngược này của Mặc Yểm, tiểu tử cố kỵ chỗ nào, có thể làm được điểm này, cũng chứng minh đối Bạch Bạch cũng phải đơn giản chỉ là đùa bỡn giữ lấy như vậy. Chỉ là có lẽ chính cũng còn cảm thụ chân chính đối với Bạch Bạch.

      Cho nên Vân Cảnh cảm thấy, để cho sư muội bị tiếp tục khi dễ, cần nghĩ biện pháp đánh thức Mặc Yểm, khiến ràng, muốn đem tiểu sư muội nhà lừa gạt về nhà, chỉ dựa vào pháp thuật khống chế, dựa vào cưỡng bức dụ dỗ là thành!




      Mặc Yểm có khả năng thả Bạch Bạch cùng Vân Cảnh , Vân Cảnh tuy phải tâm muốn dẫn Bạch Bạch, nhưng biểu ra tư thế mười phần, cục diện lần nữa lâm vào giằng co.

      " Ngươi vụng trộm lẻn đến nơi này là muốn làm cái gì?" Mặc Yểm tỉnh táo lại, nhanh chóng thoáng cái cân nhắc tình huống, vừa rồi ý đồ dùng chú cưỡng chế Bạch Bạch phục tùng, tại thất bại trong gang tấc, kỳ cũng lo lắng Vân Cảnh, nhưng nếu như giết người này, Bạch Bạch nhất định liều chết theo, đến lúc đó bọn họ trở lại trạng thái giằng co như trước, vất vả cùng Bạch Bạch khôi phục quan hệ hài hòa, lại thoáng cái lại rút lui trở về, Mặc Yểm rất cam tâm, đồng thời lại thầm hối hận chính mình lúc trước xúc động.

      Trước hết nghĩ biện pháp đem Bạch Bạch lừa cho tốt là được rồi, về phần Vân Cảnh này…… Nghĩ cách đem đuổi rồi sau, bên người Bạch Bạch có người Thanh Lương Quan, quật cường khó chơi như vậy……

      Vân Cảnh cười rất là vô lại, :" Chúng ta đáp ứng cho Tiểu sư muội lưu lại tháng, chưa chúng ta thể tới xem nàng nha! Ý sư phụ muốn sư huynh đệ chúng ta dạy bảo Bạch Bạch pháp thuật, ta đến là dạy tiểu sư muội nhà ta luyện công."

      Mặc Yểm cười lạnh tiếng :" Bạch Bạch học pháp thuật làm cái gì, cho dù muốn học, ta dạy nàng là được."

      Vân Cảnh :" Ngươi ngoại trừ khi dễ nàng, miễn cưỡng nàng làm chuyện thích làm, khi nào dạy nàng? Ngươi là hận thể đem nàng mực ngốc nghếch hồ hồ mới tốt cho ngươi khống chế nàng nha."

      Mặc Yểm lạnh lùng nhìn , thể thừa nhận, trong đáy lòng chính mình quả có nghĩ qua ý nghĩ như vậy.

      " Tiểu sư muội phải sủng vật của ngươi, nếu như ngươi thiệt tình mến nàng, quý nàng, tôn trọng nàng, chừng chúng ta còn có thể suy nghĩ đem Tiểu sư muội gả cho ngươi, nhưng nếu ngươi nếu tiếp tục thầm nghĩ chiếm cứ nàng bên người tùy ý đùa bỡn khi dễ như vậy, hừ hừ! Vài sư huynh đệ chúng ta tuy đánh lại ngươi, cũng muốn liều mạng với ngươi!" Vân Cảnh hai tay ôm ngực, thần sắc nghiêm túc đoan chính khó có được.

      Đem Bạch Bạch gả cho ?

      Mặc Yểm mặt bình tĩnh, trong nội tâm xác thực như bị sét đánh, cũng từng nghĩ tới đem Bạch Bạch coi như thê tử……

      Bạch Bạch từ khi xuất ở trước mặt , đa số đều là cục lông xù, bạch hồ ly nho hề có tính uy hiếp, mến nàng, sủng ái nàng, hy vọng nàng mực làm bạn tại bên người, nhưng chỉ là thích như con người đối với động vật đáng , mà phải cảm tình người với người, muốn …… Con người làm sao con hồ ly được?

      Bạch Bạch biến thành người, quả thực là tuyệt sắc khó gặp, là cực phẩm tất cả nam nhân tha thiết ước mơ, khờ dại tinh khiết lại nhiệt tình tràn trề, nhưng trong khi bọn họ ở chung, Bạch Bạch chỉ có cùng thân mật mới có thể biến thành bộ dáng người, người Bạch Bạch hấp dẫn như vậy — thuần túy trong lúc đó chỉ là hấp dẫn khác phái. Cái này , bằng là hấp dẫn.

      Mặc Yểm cảm tình chính mình đối với Bạch Bạch, có trân ái đối với sủng vật cũng có khao khát nam nhân đối với nữ nhân, nhưng là nam nữ hoan ái…… cũng xác định, chỉ biết là, thời gian Bạch Bạch ở bên người, cảm thấy ôn hòa, cảm thấy thỏa mãn, cảm thấy cần, cảm thấy lòng có lo lắng…… tóm lại, cảm giác rất tốt, tôt đến mức muốn lại đối mặt với khả năng có Bạch Bạch. Bạn đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

      Bất tri bất giác trong lúc đó, đột nhiên phát , Bạch Bạch trong suy nghĩ của giữ lấy vị trí cực kỳ trọng yếu, hơn nữa vô luận cố gắng như thế nào đều thể bỏ.

      Đúng là bởi vì phát điểm này, cho nên mới cảm thấy sợ hãi, muốn tiếp tục có được Bạch Bạch, lại sợ Bạch Bạch trở thành vũ khí thương tổn — Bạch Bạch cũng ý thức được mình kỳ có thể đơn giản thương tổn đến bản lĩnh của Mặc Yểm.

      Cho dù Mặc Yểm cường đại như thế nào, Bạch Bạch nắm giữ trong lòng của chỗ cực yếu đuối muốn người biết.

      biết Bạch Bạch đối với chính mình cũng phải là có cảm tình, tuy nhiên nhất định là chuyện , nhưng chỉ cần đem Bạch Bạch giữ ở bên người, ngày nào đó, có thể làm cảm tình Bạch Bạch đối với cũng sâu đậm đến cách nào rời .

      Hơn nữa chỉ cần nắm giữ Bạch Bạch trong tay, cũng có người có thể lợi dụng nàng đến thương tổn !

      Chỉ là vì sao hết lần này tới lần khác Bạch Bạch lại cùng người Thanh Lương Quan có chỗ liên quan?! So với việc là thân nhân sư trưởng của Bạch Bạch, mình quả cũng có lập trường lưu lại Bạch Bạch bên người, nhưng nếu như Bạch Bạch trở thành thê tử của , chẳng phải có thể danh chính ngôn thuận có được nàng?
      Mai Trinh thích bài này.

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 143




      Cái gì hay quan trọng, quan trọng là …, Bạch Bạch hoàn toàn là của , cha mẹ sư trưởng của nàng từ nay về sau đối với nàng mà đều trở thành" người ngoài"! Tuy chỉ là hình thức, nhưng có những tình huống tiện trừ những người này, hình thức này có thể khiến những người này hề tùy ý nhảy ra cản trở chuyện của bọn họ.

      Lấy Bạch Bạch làm vợ, tựa hồ chủ ý là rất tồi!

      Mặc Yểm nghĩ nghĩ lại, nhịn được cúi đầu nhìn tiểu hồ ly tuyết trắng bên cạnh thút tha thút thít, lấy tiểu hồ ly làm vợ? Cảm giác rất cổ quái, nhưng nghĩ đến chuyện này đại biểu cho việc có thể danh chính ngôn thuận có được Bạch Bạch cả đời, chút cảm giác quỷ dị lập tức bị vứt ra sau đầu.

      Chẳng qua việc cấp bách là đem Bạch Bạch trấn an cho tốt, tiếng khóc nức nở nghẹn ngào của tiểu hồ ly từng trận truyền đến, khiến cho Mặc Yểm tâm phiền ý loạn, lòng chỉ muốn đem Vân Cảnh đuổi , hảo hảo chuyên tâm đối phó nàng.

      " Ngươi đến rồi cũng cùng Huyền Minh ma bức đến Quỷ Môn quan chuyến, ngươi với sư huynh đệ ngươi, việc liên quan tới chuyện thương lượng với phản quân, tình khẩn cấp, để bọn họ lập tức đến đây." Mặc Yểm lập tức ném ra cớ có sẵn đuổi người.

      Vân Cảnh liếc mắt : "Thương lượng? Có cái gì thương lượng? Chẳng lẽ ngươi còn muốn tạo cơ hội cho những ma quỷ quái kia?" Muốn đem lừa gạt , dễ dàng như vậy.

      " Ngươi cũng được, cho tới hôm nay, chuẩn bị tiến đến đánh Quỷ Môn quan có ba mươi tám chi phản quân, đến lúc đó xảy ra điều gì nhiễu loạn, các ngươi cũng đừng tới tìm ta là được." Mặc Yểm biết những này đệ tử Thanh Lương Quan cho tới bây giờ đều là bộ đức hạnh lấy thiên hạ là trách nhiệm của mình, chỉ cần quan hệ đến " Chính " trong suy nghĩ của bọn họ, bọn họ đều lấy đại cục làm trọng.



      "Này này, lúc trước chúng ta đáp ứng làm cho Bạch Bạch lưu lại, chính là ngươi phụ trách để những ma quỷ quái kia lao ra Quỷ Môn quan!" Vân Cảnh kháng nghị đứng dậy. Căn cứ mấy ngày liên tiếp nhìn lén tư liệu, Mặc Yểm được là làm được, cũng thừa nhận, tình thế Địa phủ bây giờ so với bọn phỏng chừng ác liệt còn xa.

      " Nhị sư huynh kia của ngươi phải , cầu ta thay các ngươi gánh chịu trách nhiệm trấn thủ Quỷ Môn quan?" Mặc Yểm cũng dứt khoát đùa giỡn ỷ lại.

      Vân Cảnh tức giận, đây ràng là lời khách khí, hơn nữa Vân Khởi còn có nửa câu dưới, muốn đối xử Bạch Bạch tử tế, làm gì? Nhưng lúc này cãi cọ đối với hề tốt, cũng biết Mặc Yểm thể vô lí lưu lại Bạch Bạch, đáp ứng thay bọn họ cam đoan Quỷ Môn quan bình an tuy là điều kiện trao đổi, nhưng nếu như Mặc Yểm muốn lật lọng, bọn họ cũng làm gì được , hợp lực sáu người sư huynh đệ bọn họ, cũng đoạt Bạch Bạch trở về, huống chi, Bạch Bạch mặc dù là sư muội thân thiết của bọn họ, nhưng là so với việc thái bình tam giới ở Quỷ Môn quan, bọn họ cũng khỏi giải quyết trước người sau.

      Vân Cảnh mắt đảo đảo : "Được rồi! Cãi cọ vô ích, ngươi để cho ta cùng sư muội vài lời ta liền trở về thỉnh các sư huynh tới."

      Mặc Yểm rất nguyện ý, lần trước Vân Khởi cùng Bạch Bạch câu, Bạch Bạch liền chịu hóa ra hình người cùng mình thân mật, tại sau khi Vân Cảnh vài câu, trời biết lại xúi giục Bạch Bạch làm gì?! Nhưng tại bộ dáng Bạch Bạch khóc vô cùng đáng thương, có lẽ Vân Cảnh cùng nàng vài lời, nàng khá hơn chút…… Nghĩ đến cái này trong lòng của lại càng căm phẫn nhưng cuối cùng tâm tình đau lòng Bạch Bạch chiếm thượng phong, vì vậy thu hồi pháp thuật ngăn cản Bạch Bạch, :" Có chuyện mau, xong mau cút!"

      Bạch Bạch phát trước mặt có ngăn cản, nhảy lên liền nhào vào trong ngực sư huynh, Vân Cảnh ôm lấy Bạch Bạch, dư quang khóe mắt quả nhiên thấy Mặc Yểm bộ trông thấy lão bà đương vụng trộm bộ dáng như ăn thịt người, trong nội tâm thầm cảm thấy vui mừng, vụng trộm đắc ý.

      Cúi đầu dùng pháp thuật đối Bạch Bạch mật ngữ :" Tiểu sư muội đừng khóc, cần sợ Mặc Yểm, dám làm gì ngươi đâu. Kỳ sợ ngươi khóc, nếu khi dễ ngươi, ngươi khóc cho xem."

      Bạch Bạch kinh ngạc : " ? Sao ta biết?"

      " Tin tưởng sư huynh, tuy nhìn về bề ngoài rất hung, nhưng trong nội tâm rất để ý ngươi, ngươi muốn cho nghe lời ngươi , đối với làm nũng là được rồi. Nhưng thể để cho tùy tiện chiếm tiện nghi nha!"

      " Chiếm tiện nghi?" Bạch Bạch hiểu lắm.

      " Tựa như vừa rồi vậy, hôn ngươi, sờ ngươi, thoát quần áo của ngươi nữa!"

      " Nhưng pháp lực rất lợi hại, ta khống chế được……" Bạch Bạch rất buồn bực, nàng rất cố gắng, vì sao trước mặt Mặc Yểm vẫn là vô dụng như vậy?

      Vân Cảnh nhìn ra tâm tư của nàng, an ủi:" Ngươi mới tu luyện vài ngày? có khả năng bước lên trời. Nghe lời sư huynh, cần phải cùng cứng ngắc đối nghịch, bằng ngươi chỉ có hại!"

      " khi dễ ta làm sao bây giờ?"

      " Khóc cho xem!" Vân Cảnh :" Nữ nhân đối phó nam nhân có ba đại tuyệt chiêu, khóc hai náo ba thắt cổ! Hai chiêu sau khá khó khăn, dễ dàng tầm thường, ngươi cũng cần học."

      " xong chưa?!" Mặc Yểm nhẫn nại đạt tới cực hạn. Nguồn: http://truyenfull.vn

      Vân Cảnh sờ lên đầu Bạch Bạch, lại muốn thay Bạch Bạch lau nước mắt mặt, đột nhiên cảm giác được trong ngực hẫng, nháy mắt Bạch Bạch rơi vào trong ngực Mặc Yểm. Bạch Bạch kinh hoảng nghĩ giãy dụa, Vân Cảnh vội vàng :" Nhớ lời sư huynh ! Sư huynh quay về đảm nhiệm chức vụ, cần sợ!"

      Bạch Bạch nghĩ nghĩ, dừng lại giãy dụa, ỉu xìu ghé vào trong ngực Mặc Yểm, hề động. Vân Cảnh hướng về bọn họ giương tay lên :" Gặp lại sau!" xong chân đạp tường như mây lướt qua đầu tường hướng Quỷ Môn quan bay , động tác trong lúc đó quên bảo trì tư thái tiêu sái phong tao quen có.

      Tốt nhất vĩnh viễn đừng gặp! Mặc Yểm trong nội tâm thầm mắng. Cúi đầu thấy Bạch Bạch hề khóc, cao hứng thoáng cái lại buồn bực, tiểu hồ ly hỗn đản chỉ biết nghe những lời sư huynh kia, như thế nào thấy nàng nghe lời của mình như vậy?!

      Mặc Yểm ôm Bạch Bạch trở về hậu điện, Bạch Bạch vào gian phòng liền nhảy đến đệm gấm hoa giường, lưu cho Mặc Yểm cái bóng lưng hồ ly chán chường.

      Tiểu tử kia tính tình đúng lớn! Nhưng Mặc Yểm cũng tức giận, ngược lại cảm thấy may mắn, nếu như Bạch Bạch bởi vì chuyện vừa rồi còn đối với nơm nớp lo sợ, sợ hãi kháng cự, vậy mới phải phiền não.

      rất hối hận lúc trước xúc động dùng chú đe dọa Bạch Bạch, muốn tiểu hồ ly thân cận ỷ lại , lại muốn nàng đối với làm bất hòa sợ hãi…… Vân Cảnh lúc kia xuất , tuy sinh khí, nhưng bây giờ nghĩ lại, có chút cảm kích " Phá hư".
      Mai Trinhly sắc thích bài này.

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 144





      Mặc Yểm duỗi tay sờ sờ Bạch Bạch, ôn nhu : "Bạch Bạch của ta vẫn còn tức giận."

      Bạch Bạch nằm sấp giả chết, rên tiếng, nàng xác thực rất tức giận, hơn nữa rất sợ hãi, nàng biết phải đối mặt nam nhân hỉ nộ vô thường này như thế nào, mình ở trước mặt hề có sức phản kháng, có thể tùy ý khi dễ nàng, nàng ngay cả cơ hội chạy đều có.

      Ôn nhu vuốt ve lưng lần lại tiếp lần, tiếng Mặc Yểm tiếp tục truyền đến: " nên tức giận được , ta từ nay về sau đối với nàng như vậy."

      Bạch Bạch thoáng cái người run lên, hiển nhiên là nhớ tới cảm giác đáng sợ vừa rồi hoàn toàn bất lực bị người bài bố.

      Mặc Yểm biết nên an ủi nàng như thế nào mới có thể để cho nàng giống như trước chủ động dựa vào trong lòng ngực của lại cọ lại cùng làm nũng, nghĩ thừa dịp tháng này đem Bạch Bạch lừa cho tốt, để nàng đáp ứng mực ở bên cạnh , nhưng tình huống dường như phát triển ngược lại.

      từ trước đến nay có thói quen khống chế tâm tình của bản thân, quen muốn làm gì làm, khi đụng phải phản kháng Bạch Bạch làm trái, thói quen muốn cưỡng chế làm nàng khuất phục, chính là cái tiểu hồ ly yếu ớt này lại miễn cưỡng chịu nổi nửa điểm ủy khuất.

      Hai tình huống đụng cùng chỗ, vĩnh viễn là hành vi Bạch Bạch vô tâm chọc giận Mặc Yểm, Mặc Yểm dùng sức mạnh cứng tay bức hiếp nàng khuất phục, sau đó rước lấy Bạch Bạch khóc rống phản kháng càng cường liệt, lại sau đó, quan hệ hai bên tiến thêm bước ác liệt.

      Mặc Yểm biết tiếp tục như vậy được, nhưng chuyện trước mắt, lại luôn khống chế nổi chính mình, nhìn Bạch Bạch mắt nhắm chặt ngồi phịch ở đệm giường bộ dáng phản ứng chút nào, trong nội tâm cảm thấy vừa khó xử lại vừa buồn cười, tay đem nàng nhập vào lòng trong, thấy nàng vẫn là bộ tiếng động thái độ chống cự, thầm thở dài, :" Vậy các sư huynh của nàng đến cửa, nàng cũng muốn gặp bọn họ sao?"

      Lỗ tai của Bạch Bạch giật giật, hiển nhiên là động tâm, bất quá lập tức lại khôi phục bộ dáng phản ứng chút nào, xem ra là dễ dàng rút lui như vậy.

      Mặc Yểm nhớ tới Bạch Bạch từng muốn chính mình dạy nàng chút pháp thuật, vì vậy tiếp tục dụ dỗ :" Ta dạy cho nàng làm thế nào đem chén trà biến lớn, làm thế nào biến ra nước ấm để tắm được ?"

      Bạch Bạch nghe xong rất động tâm, lỗ tai nhịn được lại giật giật, nhưng nàng phải dễ dàng rút lui như vậy! Vì vậy dùng sức đem mắt nhắm chặt chút, giơ lên đôi tiểu móng vuốt tay lấy lông xù ngăn chận lỗ tai .

      Cái động tác giấu đầu hở đuôi này, làm cho Mặc Yểm biết Bạch Bạch sắp nhịn được, vội vàng tăng lớn sức hấp dẫn :" Nếu nàng muốn học cái pháp thuật gì, ta dạy cho nàng!" Sớm biết tiểu hồ ly đối những thứ này cảm thấy hứng thú như vậy, có rất nhiều pháp thuật kỳ lạ quý hiếm có thể dạy nàng.

      Đúng rồi, Vân Cảnh kia phải mới vừa tới là muốn dạy Bạch Bạch pháp thuật? Khó trách Bạch Bạch cùng thân cận như vậy, hóa ra là thích học pháp thuật…..

      Mặc Yểm vừa nghĩ cơn tức lại nổi lên! Nàng có thể đề cập tới những sư huynh hỗn đản kia của nàng hay ?! Nhưng nghĩ đến tại Bạch Bạch còn cùng đấu khí, tuyệt đối thể lại xúc động càng chọc nàng khóc.

      Gần như là nghiến răng nghiến lợi, Mặc Yểm đem Bạch Bạch ôm đến trước gương thanh đồng, dạy bảo :" Nàng đối với gương, dùng bí quyết ngự thủy đem pháp lực ngưng tụ tại đầu ngón tay sau đó ấn bức tranh này, có thể thấy được." Mặc Yểm vừa vừa chậm rãi làm phù chú hư vẽ lần.

      Tiểu móng vuốt của Bạch Bạch dài bằng ngón tay người làm bằng tay mới tốt, chần chờ chút :" Ngươi làm phù chú bức tranh giấy cho ta xem……" Mặc Yểm hơi chút tưởng tượng chỉ biết Bạch Bạch là muốn ở trước mặt mình hóa ra hình người cùng mình học pháp thuật, thoáng cái có chút buồn bực, biến ra giấy bút theo lời làm phù chú xuống bức tranh đưa cho Bạch Bạch.

      Bạch Bạch nhìn hồi lưu vào trí nhớ, hỏi:" Ta nếu như muốn xem phụ thân mụ mụ, phải làm như thế nào?"

      ra là vì nhìn cha mẹ của nàng a! Mặc Yểm tâm tình khi bỗng tốt lên, cười :" Nàng lúc vẽ bùa trong nội tâm mặc niệm tên của bọn họ cùng ngày sinh tháng đẻ là được."

      " Chỉ cần biết tên cùng ngày sinh tháng đẻ là được?"

      " Pháp lực của nàng phải cao hơn so với người nàng muốn nhìn, nếu nàng nhìn lén bị người ta phát , chỉ cần sinh lòng kháng cự, nàng thể nhìn thấy ."

      Bạch Bạch gật gật đầu, lại quay đầu lại nhìn lá bùa lần, ngẩng đầu nhìn Mặc Yểm, khó xử :" Ngươi có thể ra ngoài chút ?"

      Mặc Yểm mặt bất động thanh sắc, trong nội tâm oán hận, tiểu hồ ly này đề phòng là đề phòng được ngay! Lại chịu ở trước mặt ra hình người làm phép. Nhưng bây giờ vẫn là phải nhẫn!

      Hô hấp hơi sâu, Mặc Yểm kéo căng khuôn mặt bước ra khỏi phòng.

      Đại phôi đản hết khi dễ nàng, mới có thể đối với nàng tốt, theo nàng! Hừ! Bạch Bạch vụng trộm theo dõi bóng lưng biến mất ở ngoài cửa, đem oán thầm phen. Nguồn truyện: Truyện FULL

      Bạch Bạch hóa thành hình người, cân nhắc cửa sổ quan trọng, khẩn trương ngồi vào trước gương đồng, dựa theo trình tự Mặc Yểm thao tác lần, quả nhiên gương lóe sáng liền ra thân ảnh cha mẹ nàng, bọn họ trở lại động phủ Thiên đình, mẫu thân đứng ngồi yên vuốt ve đồ vật nàng thường dùng, vẻ mặt tưởng niệm bất an, đồ vật của nàng trong phủ động Ngọc Sơn, mẫu thân đem đến Thiên đình cũng ít, chắc là đợi nàng sau khi từ Địa phủ trở lại Thiên đình, có thể nhà đoàn tụ, từ nay về sau sống cùng chỗ.

      Trong gương đồng, phụ thân đến bên người mẫu thân, làm như an ủi nàng, qua hồi, phụ thân đột nhiên đem mẫu thân ôm qua, cúi đầu liền hôn lên môi mẫu thân, hai người liền chăm chú ở cùng chỗ ôm nhau.

      Á? Phụ thân cũng thích cùng mẫu thân chơi hôn ? Trước kia cho tới bây giờ sao chưa thấy qua? Phụ thân còn tháo dây thắt lưng của mẫu thân…… Chẳng lẽ phụ thân cũng muốn cùng mẫu thân" Hợp hoan"? Chính là từ trước tới giờ bọn họ chưa bao giờ cho nàng biết chuyện này?
      Mai Trinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :