DỤ DỖ TIỂU HỒ LY ( Nga My)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 135





      Hồng Y mỹ nhân tên là Phi Du, dung mạo cũng là xinh đẹp, nhưng đến mức tuyệt sắc, so với Ngọc Lưu Ly phi cũng bằng, nhưng lại cực giỏi về cách ăn mặc tân trang, lại thêm có giọng hay, chuyện làm việc đều có vẻ vũ mị uyển chuyển khác xa nữ bình thường, thanh nhu rực rỡ, lý ra lúc ở chung càng giống chim nép vào người ôn nhu vô hạn, đem ba phần tư sắc nâng lên thành thập phần.

      Nữ nữ quỷ địa phủ chịu ảnh hưởng hoàn cảnh lãnh, bất luận đẹp xấu đều lộ ra hàn khí, nhưng Phi Du này chẳng những cách ăn mặc luôn thân hỏa hồng, tính tình cũng như người ôn hòa hỏa diễm, khác nữ nhân nhân gian, tại phủ có thể là cực kỳ hiếm có.

      Cho nên đại đa số ma cũng kỳ quái thấy Mặc Yểm phá lệ coi trọng đối với nàng, ngược lại hâm mộ có diễm phúc khôn cùng, chỉ có Ngọc Lưu Ly phi cùng Huyền Minh ma dơi, hai ma Bạch Bạch gặp qua cảm thấy Mặc Yểm bỏ Bạch Bạch mà gần Phi Du, có mắt.

      Mặc Yểm đối với mỹ nhân thương nhung nhớ, đúng là ai đến cũng – cự tuyệt, nhưng biết có phải là bởi vì nghĩ đến Bạch Bạch bên người hay , thái độ tự giác lãnh đạm vài phần.



      Phi Du tâm tư nhẵn nhụi, nhưng phát giác chuyện này cũng thêm cái gì, chỉ là càng thêm săn sóc ôn nhu, Bạch Bạch trốn ở trong tay áo Mặc Yểm im ắng lên tiếng, Mặc Yểm phân tâm quan sát đến phản ứng của nàng, bên cùng Phi Du thân mật, đợi hồi Bạch Bạch vẫn im hơi lặng tiếng như trước, khỏi có chút nổi giận– con hồ ly ngốc này chẳng lẽ chút cũng thèm để ý?

      Mặc Yểm duỗi tay vòng qua eo của Phi Du, từ tay của nàng uống ngụm trà thơm, cười : "Trước những chuyện khác, hôm nay gặp chính là đầu lĩnh kia?"

      "Yểm quân nghĩ chuyện những tên đàn ông thối kia làm gì? Chẳng lẽ trong suy nghĩ của ngài, Phi Du còn bằng bọn họ?" Thanh nũng nịu vừa nghe chính là liếc mắt đưa tình.

      Mặc Yểm gì, tay thành động vài cái, Phi Du ha ha cười duyên : "A! Yểm quân tha mạng! Ngài là xấu, mau thả ta……" Vừa , vừa vặn vẹo thân thể tựa như rắn, cũng biết là phản kháng hay là đón ý hùa. Nguồn truyện: Truyện FULL

      đôi "gian phu dâm phụ" vui đùa ầm ĩ hồi, Phi Du rốt cục đưa tay chải lại tóc mai rối loạn, bắt đầu giọng việc hôm nay gặp đầu lĩnh phản quân.

      "Hôm nay tới Bàn tơ Tuyết Đảo Thần Quân và Lam hạt lam bàn, hai kẻ này đạo hạnh đều hơn ngàn năm, Bàn tơ Thần Quân chân thân là "Tuyết chu", sở trường chính là mang theo đồ tử đồ tôn bày trận"thiên la địa võng", nghe thần tiên ma pháp lực cao gấp đôi so với , đụng vào trận pháp này cũng chỉ có thể giơ tay chịu trói, dưới tay quỷ tốt binh có ba vạn, phần lớn là quỷ hồn bình thường.

      Bởi vì chỉ coi trọng đệ tử đồng tộc nhà mình, cho nên ác quỷ oan hồn bình thường dưới tay cũng nổi tiếng, những quỷ tốt binh kia là đám ô hợp cũng quá đáng. Nhưng thủ hạ của , đứng đầu đều là tuyết chu thành tinh, tuy đạo hạnh được tốt lắm, nhưng bản lĩnh liên thủ bày trận rất mạnh, phải có cách."

      " Ừ, thủ hạ đứng đầu của có bao nhiêu?"

      "Tổng cộng trăm ba mươi sáu tên, đều là con cháu trực hệ thế hệ của , ai cũng trung thành và tận tâm với , trong đó lại chia làm hai phái, phái là con của Tuyết Tà, phái là đệ đệ của Tuyết Lăng, hai người bằng mặt bằng lòng, trong quân thế lực ngang nhau, thậm chí còn muốn biểu trước mặt Tuyết Đảo." Phi Du đột nhiên khẽ hừ tiếng.

      "Như thế nào?"

      "Tiểu tử thối Tuyết Tà kia ngày đó đem vài tên hạ thủ vây ta trong trận "thiên la địa võng", phen làm nhục, Yểm quân, ta muốn người trút giận cho người ta……" Phi Du nhân cơ hội cáo trạng .

      "Được, được! Chẳng qua chỉ là tuyết chu nho thôi."

      Phi du được câu của , như cảm thấy mỹ mãn, lại bắt đầu lên đầu lĩnh phản quân khác: "Lam hạt ma lam lợi hại nhất chính là dùng độc, dùng độc vật làm thức ăn, tự thân tu luyện độc thuật, tục truyền từng mình, lần giết hơn ba ngàn thiên binh thiên tướng bằng thuốc độc, quân tốt dưới tay chỉ có ngàn, nhưng mỗi người đều là độc vật tu thành tiểu , lợi hại vô cùng, bọn họ đến mức ngọn cỏ, chó gà tha, số lượng tuy ít, nhưng trong Địa phủ ti, nghĩa quân dám đối địch với bọn họ sợ cũng có mấy, bọn họ hoành hành ngang ngược quen, e…… e là dễ dàng mà khuất phục Yểm quân. Yểm quân để cho bọn họ nhìn thấy, cần phải coi chừng."

      Phản quân địa phủ từ trước đến nay tự xưng "Nghĩa quân", Phi Du thân là thành viên trong bọn họ, cũng ngoại lệ.

      Mặc Yểm hừ lạnh tiếng, khinh thường : "Ngoại trừ độc, bọn họ còn có cái bản lĩnh gì khác?"

      Phi Du cười duyên ghé vào trong lòng ngực của , bên vuốt lên vạt áo của bên :"Yểm quân đại nhân, bọn họ toàn thân là độc đủ đáng sợ, bất quá bản lĩnh khác, Địa phủ còn có chỗ chúng ta đứng?"

      "Yểm quân, tại ta hợp nhất đại quân tam lộ, cho dù để ý tới bọn họ, cũng cũng đủ cùng thiên binh thiên tướng Quỷ Môn quan nhất quyết sống mái, vì sao còn muốn án binh bất động? Hôm nay là đầu tháng bảy."

      Mặc Yểm thân thủ nhàng sờ soạng thoáng qua cái cằm Phi Du, cười : "Nữ nhân trông nom nhiều như vậy để làm gì, ta sao cam lòng để ngươi đến trước quỷ môn quan tổn binh hao tướng? Đến lúc đó làm cho ngươi đến thế gian, mang theo đám tàn binh bại tướng, chẳng phải có hại?"
      Ngọc điệp thanh nhily sắc thích bài này.

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 136





      Phi Du cúi đầu xuống, che giấu bất mãn xẹt qua trong mắt, lóe lên rồi biến mất, nũng nịu : "Chỉ biết Yểm quân hiểu nhất ta……"

      Hai người ôm nhau ở cùng chỗ thân mật hồi, Bạch Bạch đợi trong tay áo Mặc Yểm thủy chung hề có động tĩnh gì, Mặc Yểm tay ôm Phi Du, tay làm như lơ đãng rút vào trong tay áo sờ lên– khó trách Bạch Bạch phản ứng chút nào! Cái tiểu hồ ly hỗn trướng này lại ôm cái đuôi co lại thành khối ngủ!

      Mặc Yểm chỉ cảm thấy chính mình lãng phí tinh lực ban ngày, hóa ra là vứt mị nhãn cho người mù nhìn, khỏi vừa bực mình vừa buồn cười, lập tức có hứng ứng phó tiểu mỹ nhân người.

      Kỳ là hiểu lầm Bạch Bạch, Bạch Bạch chưa từng làm biếng phần nào, nàng bất quá là dùng loại khác tư thế yên lặng tu luyện mà thôi. Nàng biết mình tại quá yếu, cho nên chỉ có thể ngoan ngoãn đợi bên cạnh Mặc Yểm để cho các sư huynh thêm phiền, nàng thể đời dựa vào cái hỉ nộ vô thường này, "chỗ dựa đực" phi thường đáng tin cậy, cho nên nàng phải nắm chặt mỗi lúc mỗi giây, rèn luyện cho tốt, Tam sư huynh qua nàng rất thông minh, chỉ cần cố gắng, rất nhanh có thể lợi hại như ! Đến lúc đó, cho dù nàng làm chỗ dựa đực nổi giận, cũng thể khi dễ nàng!

      thích cùng những nữ nhân khác hợp hoan kệ ! Nàng từ nay về sau cũng tìm được hồ ly đực mình thích giao phối!



      Xe ngựa Phi Du được ước chừng khoảng thời gian ăn xong bữa cơm, xa phu ngồi ở bên người thị nữ áo xanh đột nhiên rụt rè :

      " Phu nhân, phía trước…… Phía trước dường như có chút ổn……"

      " Cái gì ổn?" Phi Du có chút kinh ngạc, muốn ngồi thẳng người, Mặc Yểm đếm xỉa tới nhàng nhấn cái vai nàng, cười :

      "Có người đợi kịp, tiến đến nghênh đón chúng ta thôi. Tiếp tục về phía trước! cần để ý!"

      Phi Du trong lòng biết khác thường, nhưng nghĩ bên cạnh mình có Mặc Yểm, dũng khí nhất thời liền tăng lên. Nàng cũng chưa từng tận mắt thấy Mặc Yểm giao thủ đấu pháp cùng người khác, chừng hôm nay có thể mở tầm mắt, trong nội tâm thầm hưng phấn lên.

      Thị nữ áo xanh theo Phi Du lâu ngày, mặc dù lời lên bộ dáng yếu đuối nhát gan, thực tế lá gan rất lớn, pháp lực cũng yếu, nàng cùng người phu xe, bình thường chính là Đại tướng thủ hạ của Phi Du, lúc này nghe Mặc Yểm xong, lập tức liền chút do dự đánh xe về phía trước.

      Bọn họ vốn ở cánh đồng hoang vu, bốn phía ngoại trừ màu xám màu đen cùng ngẫu nhiên có ma trơi bên ngoài thổi qua, còn lại có màu sắc gì nữa, rồi lại biết từ chỗ nào tuôn ra sương trắng dày đặc, lúc đầu còn có thể nhìn thấy đường phía trước, càng về sau thậm chí ngay cả hai mã kéo xe đều nhìn thấy, hai người ngồi vị trí đánh xe, nhưng ngay cả ngũ quan dung mạo của nhau đều nhìn .

      Trong Địa phủ vô duyên vô cớ tại sao có thể có sương mù, cần hỏi cũng biết là tượng pháp thuật giả tạo tạo thành, cũng biết trong sương mù dày đặc này còn mang theo độc hay , hai người hẹn mà cùng nâng pháp lực phòng ngự người lên cao nhất, bên vểnh tai cẩn thận lắng nghe tiếng động lạ ở xung quanh. Bạn đọc truyện được copy tại Truyện FULL

      Trong xe Mặc Yểm vẫn là lão thần tự tại ôm Phi Du nhắm mắt dưỡng thần, giống như bên ngoài cái gì cũng xảy ra, thầm liên tục làm phép che dấu Bạch Bạch bên trong ống tay áo, bảo đảm ngăn cách Bạch Bạch, cho bất kì cái gì uy hiếp đến nàng.

      Thiên địa trong lúc đó hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có tiếng bánh xe nhấp nhô lăn mặt đất, tiếng hơi thở mã cùng tiếng vang dây thừng đánh ngựa, tiếng lại tiếng vang lên, xa xa lan truyền ra ngoài, cái cánh đồng hoang vu tĩnh được này càng có vẻ khô cằn giống như tử địa.

      Phi Du tu vi cao bằng Mặc Yểm, nàng ràng cảm giác được tiếng thở dốc của hai gã thủ hạ đắc lực của mình càng ngày càng nặng nề, hiển nhiên là bên ngoài áp lực rất lớn, lòng của nàng có chút loạn, nhịn được thấp giọng hỏi:

      " Yểm quân có thể biết người bên ngoài quấy phá ở phương nào chứ?"

      Mặc Yểm vui mừng cười yếu ớt :

      " Là đại trận thiên la địa võng, lại phối hợp kỳ độc lam hạt ma, thủ hạ của ngươi sống đến bây giờ, bản lĩnh rất khá."

      Chữ vừa vặn ra khỏi miệng, đột nhiên sương trắng xung quanh xe ngựa như sôi trào lên, điên cuồng xoay tròn tránh lui về sau, mà sương trắng trước xe ngựa càng giống bị cường lực gì đó cưỡng chế xé rách, phát ra thanh bén nhọn kêu be be khó nghe.

      Theo tiếng kêu be be, sương trắng phía trước bị áp chế tách thành hai phần hướng hai bên, cảnh vật lần nữa lại ràng. tượng này tuy quỷ dị ly kỳ, nhưng quá trình biến hóa cực nhanh, sương trắng dường như có đường phản kháng giống như bị bức lui bị xua tan.

      Ngồi ở ngoài xe hai người chỉ cảm thấy áp lực toàn thân buông lỏng, gần như nhịn được theo quán tính lao về phía trước, may mắn pháp lực hai người xác thực kém, rất nhanh liền ổn định thân hình, cũng có việc gì tiếp tục ra roi hai mã này.
      Ngọc điệp thanh nhi thích bài này.

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 137






      Phía trước truyền đến hồi tất tất tác tác làm cho da đầu người run lên, xa phu ngưng mắt xem xét, a tiếng thét kinh hãi đứng dậy, ngay phía trước hai ba trượng, đất màu sắc rực rỡ, tất cả đều là độc xà độc trùng đủ loại màu sắc hình dạng, trong đó mấy con rắn hổ mang cự đại, thân thể chừng cỡ khoảng cái chén ăn cơm, ngóc đầu lên cao nửa trượng, cổ dẹp thành mảng lớn, đối diện xe ngựa phun tín tử, mùi hôi thối xộc tới trước mặt.

      Đáng sợ nhất chính là, đầu tất cả những con độc xà lớn này đều lộ ra đôi mắt màu lam.

      Thị nữ áo xanh thấy màn như vậy cũng khỏi chán ghét, muốn quay đầu nhìn, ngờ vừa nghiêng đầu liền gặp mảng lớn độc xà độc trùng hai bên xe chẳng biết lúc nào cũng vây lên đến cuối xe, có ít độc trùng có thể bay động cánh hướng về bên xe này bay vòng.

      " Chút tài mọn như vậy, là khiến người thất vọng……" Khẩu khí Mặc Yểm rất tiếc hận, dường như vì chiêu số đối phương trôi chảy mà bất đắc dĩ.

      " Nên như thế nào liền như thế, cần để ý tới những vật này." Mặc Yểm vẫn bất động như núi như trước.

      Bầu trời đột nhiên lên vài tia lưu quang, xa phu vừa thấy liền kinh hô:

      " Là thiên la địa võng trận!"



      Trong lúc chuyện, cái lưới túi tơ tằm lớn liền hướng chiếc xe ngựa này ập tới, giăng lưới tơ tằm khắp nơi từng đám từng đám phát ra tia sáng lãnh khốc, trong thiên la địa võng trận, tu vi hơi yếu, kết cục luôn là bị Thiên Võng bao lại, hung hăng kéo cắt thành mấy khối.

      Chẳng qua hôm nay thiên la địa võng trận đụng phải khắc tinh, Mặc Yểm có ra mặt, khiến cho trời giá rét mở ra lưới tơ tằn lóng lánh mạnh mẽ bị túm lại ở giữa trung. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

      Mặc Yểm rốt cục có chút kiên nhẫn:

      " Chơi đủ rồi, xuất !"

      trung hắc ám truyền đến tiếng hừ lạnh:

      "Uy phong lớn! A……" câu đến nửa biến thành tiếng kêu thảm thiết.

      Người kéo mã dưới chỉ huy xe ngựa cước bước vào trong đống độc trùng, nhưng mà đám xà trùng hỗn hợp tập kích đáng sợ cũng có xuất như tưởng tượng lúc trước, bầu trời rơi xuống quái nhân từ đầu đến chân đều tái nhợt, người quấn khối lưới tơ tằm trong suốt lớn, chật vật lại oán hận gắt gao nhìn thẳng xe ngựa đỏ thẫm của Phi Du, dường như muốn đem xe ngựa bổ ra làm hai.

      Mấy con độc xà to lớn co thân thể lại liền vọt tới bãi cỏ phía trước mã cùng hai người xa phu và thị nữ, nhưng mà mắt thấy độc xà mồm to như chậu máu lập tức muốn cắn lên cổ họng hai mã, như chỉ mành treo chuông. Giọt nước có ngân sắc phá mà đến, xuyên thủng cái nhóm cổ độc xà thứ hai nhảy lên đánh này.

      hồi máu phun ra, độc xà kia theo giọt nước, sau này đạo, lạch cạch tiếng rơi xuống mặt đất, mặt đất gần đó, toàn bộ độc trùng độc xà bay toán loạn giữa trung biến mất sạch .

      Độc xà bị đánh chết biến mất, chỉ là đôi mắt lam đầu rơi xuống mặt đất, ngay tại chỗ lăn vòng, biến thành thanh niên tuấn mỹ mặc áo lam.

      "Bạch nhân" mặc phong cách quần áo lưới đánh cá chính là đệ đệ Tuyết Lăng của bàn ti Thần Quân tuyết đảo, mà suất ca mặc áo lam chật vật là lam hạt ma thân truyền đệ tử kiêm đệ nhất Đại đầu mục Mộc Cức. Phi Du liếc mắt có thể nhận ra hai người, cũng theo tình trạng khó khăn của hai người mà ràng tình thế tốt đẹp của đối phương.

      "Tuyết Lăng tiên sinh cùng Mộc Cức công tử tự mình ra nghênh đón, ta rất sợ hãi, nhưng dùng trận chiến như vậy đến hoan nghênh Yểm quân, có phải là trò đùa trẻ con? Tuyết đảo tiên sinh cùng ông nội lam bàn đâu? phải là lớn tuổi sợ chịu được kinh hãi, ở phía sau nghỉ ngơi chứ. May mà có hai người hiếu tâm các ngươi nha." Phi Du từ trước trong Địa phủ giống như các ma khác, chịu ít áp bức của hai nhà này, hôm nay có cơ hội hãnh diện, đương nhiên chịu buông tha cơ hội chỉnh bọn .

      Nàng động thủ đánh lại hai người này, nhưng bây giờ bên người nàng có Mặc Yểm! Nam tử này chỉ sợ chẳng những trong Địa phủ ai địch nổi, mà ngay cả Thiên đình cũng là đệ nhất cao thủ! Chỉ cần mực nắm chặt , từ nay về sau nàng trong Địa phủ ngang, cũng còn người dám ngăn cản đường của nàng.

      Tuyết Lăng cùng Mộc Cức quen chẳng thèm ngó tới ma khác, lần này tài nghệ bằng người, bị chế ngạo như thế, sắc mặt lúc đó liền khó coi, Tuyết Lăng đảo qua cặp mắt thuần trắng kia, định trả lời lại cách mỉa mai, chỉ nghe thấy xa xa truyền đến thanh huynh trưởng Tuyết Đảo

      " Yểm quân ở xa tới là khách, Nhị đệ thể thất lễ, mau mau thay ngu huynh mời chuyện."

      Tuyết Lăng oán hận cắn răng, nhưng lại thể nghe lệnh tiến lên phía trước :

      " Yểm quân mời!" xoay người rời , cũng nhìn xem "Khách nhân" có phản ứng gì.

      Mộc Cức tuổi hơn so với Tuyết Lăng, nhưng lòng dạ rất thâm trầm, bình tĩnh làm tư thế thỉnh, mặt hỉ nộ, khiến người biết rốt cuộc suy nghĩ gì.

      Mặc Yểm lên mặt cực kỳ kiêu ngạo, ngay cả xe cũng bước xuống, càng đối mặt cùng hai người kia, Phi Du duỗi ngón tay gõ thành xe đỏ, xa phu cùng thị nữ của nàng liền giơ roi mang ngựa tiếp tục về phía trước.

      Bàn ti Thần Quân tuyết đảo cùng lam hạt ma lam bàn trong lúc đó dường như có chút hiệp nghị, hai đội nhân mã lần đầu tiên tiếp giáp trú đóng ở chỗ, hơn nữa vừa rồi biết được kết quả Tuyết Lăng cùng Mộc Cức đường bố trí mai phục, cho nên hai người quản ai lớn, thành thành xuất trận nghênh đón, nhìn Mặc Yểm cao cao tự đại cũng dám thêm cái gì nữa.

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 138




      Mặc kệ mặt mũi như thế nào, kỳ thông hành tam giới đều là quy tắc thắng làm vua thua làm giặc, thực lực Mặc Yểm bọn họ cách nào bằng được, liền chỉ phải tạm thời cúi đầu ung dung mưu tính kế sau, lúc này còn muốn so đo đối phương có lễ nghi chu toàn hay , thuần túy nén tức giận của mình.

      Bọn họ có thể đạt cho tới địa vị hôm nay, cho dù biểu bên ngoài giả bộ đức hạnh, bên trong cũng tất nhiên là hiểm thâm trầm. Bọn họ trước khi đến chợt nghe thấy thủ đoạn Mặc Yểm trước chỉnh mười ba lộ phản quân Lôi Đình, trong nội tâm ngạc nhiên, nhưng muốn cứ như vậy rút quân giải tán, thay đổi ai cũng cam lòng, cho nên hai người bọn họ vừa mới cộng lại, đều tự phái thuộc hạ mạnh nhất ra tay, liên hợp lại thử thực lực Mặc Yểm, nếu như có thể đánh ngã Mặc Yểm đó là tốt nhất, cho dù thất bại, bọn họ lại ra mặt đến giảng hòa vô nguyên tắc, thủ hạ biết nặng mình hành động, cũng còn có đường sống quay về.

      Mặc Yểm cũng khách khí, kéo Phi Du nghênh ngang vào Phòng khách tạm thời của hai người, hỏi cũng hỏi liền ổn định ở ghế . Tuyết đảo cùng lam bàn trong nội tâm khó chịu, nhưng cũng biết làm sao, chỉ coi như phát , đều tự tìm chỗ ngồi ngồi xuống, mà bắt đầu vòng đàm phán thứ nhất.

      Mặc Yểm cầu rất đơn giản, trong tháng này, phản quân Địa phủ chịu tiết chế của , thể tự ý đánh sâu vào Quỷ Môn quan, mà phụ trách cùng đại diện Thiên đình trấn thủ Quỷ Môn quan hoà đàm, cho bọn họ đường bình yên ra Địa phủ, nhằm phía nhân gian.

      Tuyết đảo nghe xong, trầm ngâm :" Quỷ Môn quan dương môn mở rộng ra, chỉ ở tháng bảy, tại ngày mùng chín, lại kéo xuống, chỉ sợ đợi cho dương môn mở cửa, huynh đệ chúng ta cũng ra được."

      Có thể cần mạo hiểm nguy hiểm hồn phi phách tán về nhân gian đoàn tụ thân nhân, phỏng chừng trong quân rất nhiều oan hồn đáp ứng, nhưng việc này tin vịt rất nhiều, thể tùy ý đáp ứng.

      Lam bàn trong nội tâm cũng tinh toán: "Chúng ta trước tiểu nhân sau quân tử, cùng người Thiên đình đàm phán, cần tới khi nào? Cho chúng ta đến nhân gian, số người là bao nhiêu, nếu như vạn người cho , chẳng phải là đùa giỡn huynh đệ chúng ta sao!"

      " Các ngươi đáp ứng dựa theo lời của ta làm, cuối cùng có thể trước mười lăm nhất định có quyết định chi tiết." Mặc Yểm cười lành lạnh, khi nhận nhiệm vụ bảo vệ Quỷ Môn quan, cho bọn họ ra ít có thể sao?






      Phương pháp quản lý phản quân Địa phủ có rất nhiều loại, Mặc Yểm lại chọn loại rất vòng vèo, thậm chí hoàn toàn tiếc tốn những mối quan hệ này, từ đầu, ma luôn luôn chướng mắt, trong đó có ít ấm ức với người Thanh Lương Quan cùng Thiên đình.

      Bạch Bạch tháng này cũng hóa ra hình người, nỡ miễn cưỡng nàng, liền đành phải tính toán đầu những người khác ở Thanh Lương Quan.

      Tuyết đảo cùng lam bàn trầm ngâm hồi, dù sao tại điều kiện Mặc Yểm chưa định ra, hảo hán chịu thiệt thòi trước mắt, trước đáp ứng ngại, thêm ít thời gian dự liệu, chờ bọn thầm liên lạc với các đầu mục phản quân khác, chừng còn có cơ hội chuyển biến.

      Thực lực Mặc Yểm, vừa rồi thấy được, bọn họ vẫn nghĩ đến lấy thiên la địa võng đại trận phối hợp "Hóa cốt vụ" (biến người trong sương mù thành xương khô) mấy ngàn loại vật kịch độc vất vả thu thập tu luyện mà thành nhưng chút cũng làm gì được bọn họ, chẳng những gây thương tổn Mặc Yểm nửa sợi lông, ngay cả người kéo xe mã lông tóc đều tổn hao gì, mà Mặc Yểm từ đầu tới cuối thậm chí thân, lại càng chứng kiến động thủ làm phép như thế nào, công kích của bọn toàn bộ như làm trò đùa cản lại, lam bàn thậm chí còn tổn thất Ngàn độc xà linh" vất vả mới luyện ra.

      Thủ đoạn mạnh như vậy khủng bố quá mức, hơn nữa bọn họ cũng nhìn ra được, Mặc Yểm cũng có ra đòn sát thủ với bọn họ, cho nên Tuyết Lăng cùng Mộc Cức hai người tuy thua chật vật, nhưng mạng được bảo vệ. Mà ngàn độc xà linh bị giết chỉ là cảnh cáo– lúc ấy có thể đơn giản giết chết bất luận kẻ nào ở đây!

      Ngàn độc xà linh là bảo vật lam bàn mới vừa vào đạo bắt đầu tu luyện điều dưỡng, dung hợp chín trăm chín mươi chín máu điều huyết độc vật độc xà khác nhau nuôi gần trăm năm, hơn nữa thân mình máu huyết độc tu thành, tay chỉ vẹn vẹn có hai điều.

      Tùy tiện ngàn độc xà linh, luận pháp lực cùng độc công kích đều còn hơn bất luận ma nào dưới tay , kể cả đệ tử đắc ý xuất lần này Mộc Cức. thực tế, hai người Mộc Cức cũng phải đối thủ của ngàn độc xà linh.

      Mà bảo vật, dưới tay Mặc Yểm sức phản kháng đều có, dường như là loại con tò he tượng gỗ, bị người thoáng cái đánh tan ba hồn bảy vía.

      Lam bàn kì quái khi đối phương có thể trong ảo giác mảng lớn xà trùng dễ dàng nhận ra giấu ở trong đó thực chất chỉ có cái chết, bây giờ nghĩ lại quá ngây thơ, lại cho rằng ảo thuật như vậy có thể lừa gạt Mặc Yểm.

      Bất kể như thế nào, tại chống lại Mặc Yểm, hoàn toàn là tự tìm đường chết, cho nên Tuyết Dảo cùng Lam Bàn chỉ do dự lát liền sảng khoái đáp ứng điều kiện của Mặc Yểm, tại chỗ quỳ lạy chi lễ đối với , phụng vì cùng chủ.

      Trường hợp như vậy Phi Du những ngày này gặp qua nhiều lần, tuy nhiên những ma quỳ lạy này phải lạy nàng, nhưng nàng như cũ cảm thấy cảm thấy thỏa mãn, nam nhân của nàng tất nhiên trong phủ là người mạnh nhất!

      Giờ phút này nàng vô cùng may mắn chính mình lại ở vị trí nhân vật như vậy, tức giận đối với Mặc Yểm cho phép nàng mang binh xông Quỷ Môn quan cũng tan thành mây khói, nhưng đồng thời trong nội tâm thực dâng lên bất an mãnh liệt.

      Mặc Yểm đến tột cùng là người nào? Chính mình đối với hoàn toàn biết gì cả, chỉ biết ngày dương môn Quỷ Môn quan mở ra, đột nhiên xuất , đơn giản áp đảo mười ba lộ phản quân, mà trong mười ba lộ phản quân đầu lĩnh ý đồ phản kháng đều bị tiện tay giết. Bạn đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

      Mục đích của đến tột cùng là cái gì? có người biết . Theo ngôn ngữ cử chỉ có thể thấy, cũng phải là người trong Thiên đình, đối thần tiên Thiên đình vô cùng khinh thường, nhưng lại lại làm chuyện giúp những thần tiên kia thủ quan.

      đối với mình tựa hồ có chút thích, nàng là nữ duy nhất có thể thân cận , nhưng nàng cảm giác, cảm thấy lòng của là lãnh, kỳ đối với nàng biểu cũng hẳn cảm thấy hứng thú như vậy.
      ly sắc thích bài này.

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 139




      Bởi vì có Mặc Yểm trợ giúp, nàng tại trở thành đầu lĩnh thế lực lớn nhất tất cả trong phản quân, mười lăm vạn quỷ tốt binh dưới tay, nhìn khắp Địa phủ, chi phản quân có thể cùng nàng địch nổi, thành tựu như vậy, nàng từ trước nghĩ cũng dám nghĩ, cho nên nàng sợ hãi, rất sợ hãi Mặc Yểm giống như ngày đó vô duyên vô cớ xuất đột nhiên biến mất!

      Nàng nghĩ tất cả biện pháp, đem nam nhân này giữ ở bên người!

      Mặc Yểm thấy mục đích đạt thành, mang theo Phi Du chuẩn bị rời nơi đóng quân của tuyết đảo cùng lam bàn, Phi Du vụng trộm giật ống tay áo của , nghiêng đầu đối tuyết đảo cười : "Tuyết đảo tiên sinh, sao thấy lệnh công tử ra bái kiến Yểm quân? Chẳng lẽ lệnh công tử so với ngươi còn lớn hơn?"

      Nàng đối với mạo phạm của Tuyết Tà từ trước nhớ mãi quên, giờ phút này trông cậy vào Mặc Yểm thay nàng trút giận.

      Tuyết đảo tự nhiên biết quá tiết đứa con cùng Phi Du, nghe vậy biến sắc, trộm nhìn Mặc Yểm, đối phương mặt biểu tình, trong lòng biết đứa con hôm nay tránh phen chịu nhục phải ăn khép nép, khẽ cắn môi cười lớn : "Phu nhân quá lời, chỉ là khuyển tử trước đó vài ngày bị thương, bế quan tĩnh dưỡng, nếu cơ hội có thể gặp mặt Yểm quân, sao lại bỏ qua?"

      Mặc Yểm cảm thấy có chút kiên nhẫn, chẳng qua Phi Du bắt lấy tay áo của , trong đôi mắt tràn đầy khẩn cầu ủy khuất, nghĩ đến còn muốn dùng nàng thời gian, liền mở miệng :"
      Liền truyền tới ."



      Tuyết Đảo nén tức giận xuống, trong nội tâm hung hăng mắng Phi Du dưới trăm lần, xoay người phân phó thủ hạ đem đứa con Tuyết Tà mời đến.

      Người chân thân Tuyết gia là Tuyết Chu, tu thành hình người như trước đều là thân trắng bệch, Tuyết Tà tựa hồ từng bị thương , vịn hai gã thủ hạ ra bái kiến Mặc Yểm.

      Phi Du dính vào ngực Mặc Yểm, cùng nhau ngồi ở ghế, nhìn Tuyết Tà phủ phục mặt đất hướng Mặc Yểm hành lễ, cũng hướng chính mình hành lễ, trong nội tâm cảm thấy khoái ý, cố ý ám chỉ Mặc Yểm đừng cho đứng dậy, cười duyên :" Tuyết Tà công tử chúng ta lại gặp mặt, ngươi nhất định nghĩ tới, theo như lời ta ngày đó, nhanh như vậy thực ."

      Ngày đó thủ hạ Phi Du bởi vì chế nhạo Tuyết Tà tướng mạo quái dị, bị Tuyết Tà dùng thiên la địa võng trận vây ở trong đó, bị chịu nhục lớn, Phi Du dẫn người đuổi tới, thống hận thủ hạ làm mất mặt của nàng càng thống hận thủ đoạn của Tuyết Tà, sau đó tức giận tại chỗ đem thủ hạ bị vây ở trong trận toàn bộ giết chết, cũng tuyên bố luôn ngày muốn Tuyết Tà quỳ xuống đất cầu xin tha thứ ……

      Từ trước chính ta cùng với đám phản quân thực lực bằng hệ tuyết đảo, mọi người nghe xong lời của nàng chỉ cho là nhảm, chê cười, nghĩ tới hôm nay nữ nhân này lại làm được thế.

      Tuyết Tà quỳ mặt đất tức giận đến toàn thân phát run, nhưng là lúc phụ thân cho người truyền lời dặn phải nhẫn, bao nhiêu nhục nhã đều phải nhịn xuống, cho nên nghe Phi Du mỉa mai xong, lời.

      Phi Du đối với trầm mặc hài lòng lắm, còn cần dùng chút ít thủ đoạn giết chết uy phong của , Mặc Yểm lòng cũng tràn đầy kiên nhẫn, lạnh nhạt :" Người gặp qua, thôi!"

      Mặc Yểm là chỗ dựa lớn của Phi Du, vinh nhục quyền hành của nàng gắn chặt người , Phi Du cắn cắn môi, chỉ phải tạm thời đè xuống thủ đoạn tra tấn người đầy mình, dù sao tiểu tử này sau này đều dựa vào ánh mắt của Mặc Yểm kiếm ăn, còn sợ có cơ hội chỉnh ?!

      Bọn người Tuyết đảo cùng lam bàn đưa mắt nhìn xe ngựa đỏ thẫm của Phi Du dần dần xa, tuyết đảo dậm chân cái tức giận : "Tức chết lão phu!"

      Lam bàn lãnh cười :" Chẳng qua chỉ là nữ tử ai cũng có thể làm chồng, muốn thu thập nàng còn dễ dàng? Tuyết tiên sinh vẫn là lấy nghiệp lớn làm trọng."

      Tuyết Tà được người hầu đến đỡ xuống dưới ngồi vào ghế, liếc thoáng nhìn thúc thúc Tuyết Lăng mặt có chút vẻ hả hê tràn đầy, khỏi xấu hổ buồn bực, tâm niệm vừa chuyển, đối phụ thân :" Cha, khi Mặc Yểm mến nữ sắc, chúng ta liền tống cho ít mỹ nhân bày tỏ tấm lòng được ?" Nếu như trong đó có người có thể thành công tranh thủ tình cảm, đoạt vị trí Phi Du, đó là tốt nhất, cho dù thành, làm cho nữ nhân kia lo lắng hãi hùng khổ sở hồi cũng là tốt ! "

      Tuyết đảo trầm giọng :"
      Rất tốt, nhưng người lại thể do chúng ta bên này đưa lên!"

      Tuyết Tà tâm dẫn thần hội, cười :"
      Cha yên tâm, hài nhi hiểu được nên làm cái gì bây giờ." Bọn họ nếu như ở phía sau đưa mỹ nhân lên, sợ còn có thu được hiệu quả, Phi Du thẹn quá hoá giận đối với bọn họ ra tay, nữ nhân này tự nhiên có gì đáng sợ, nhưng là binh lực tay nàng tại còn hơn bọn họ, hơn nữa là quan trọng nhất, nàng có Mặc Yểm làm hậu thuẫn, trêu chọc nàng, bọn họ tránh khỏi chịu thiệt thòi lớn.

      Mặc Yểm mang theo Phi Du liền quay về vương đại điện, phi Lưu Ly cùng Huyền Minh ma bức chờ ở trong cung điện, vừa thấy Phi Du như chim nép vào người tựa vào ngực, thần sắc dường như cũng có chút mất tự nhiên.

      Phi Du vừa thấy bọn họ, sắc mặt cũng thoạt khó nhìn, đảo mắt liền lại bày ra bộ dáng vẻ nhận đủ trân ái hạnh phúc.

      Huyền Minh ma dơi , dưới tay Mặc Yểm có Ngọc Lưu Ly phi mỹ nhân xinh đẹp như vậy, sớm chiều qua lại, đối với nàng uy hiếp quá lớn, thực tế Ngọc Lưu Ly phi tiếng lành đồn xa, trong Địa phủ nổi danh phong lưu đa tình, thần sùng bái dưới váy vô số, luận dung mạo, luận mị thuật, luận pháp lực, so với mình đến đều mạnh kém. Nguồn: http://truyenfull.vn

      Nhất định phải đem nàng đuổi ! Trong lòng Phi Du thầm quyết định.

      Nàng nghĩ cái gì, trong lòng Ngọc Lưu Ly phi đều biết, nhưng ý đồ nàng đối Mặc Yểm mất, cho nên đối với thái độ đối địch của Phi Du chỉ cảm thấy buồn cười, lạnh lùng liếc nàng, thái độ càng kiêu căng.
      ly sắc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :