DỤ DỖ TIỂU HỒ LY ( Nga My)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 131





      Bạch Bạch nhu thuận gật đầu, biến thành thiếu nữ vô cùng xinh đẹp. Vân Cảnh thầm nuốt ngụm nước miếng, tấm tắc khen dung mạo của Tiểu sư muội. là muốn làm cho người ta phải thất lễ ! Nhưng nghĩ đến Mặc Yểm cố sống cố chết mà giành được, vậy mà chỉ câu nàng nghe lời liền, lòng tự phụ khỏi nổi phồng lên – cho ngươi biết nha Mặc Yểm, cho dù ngươi có lợi hại đến đâu, vẫn cứ kém Vân Cảnh ta ! Tiểu sư muội rất biết nghe lời ta, ha ha !

      Bạch Bạch hiểu tại sao mình biến thành hình người lại khiến Tam sư huynh hưng phấn đắc ý như vậy. Đầu tiên nàng chăm chỉ ôn luyện pháp thuật của Đại sư huynh và Nhị sư huynh.

      Phép thuật của Đại sư huynh dạy Bạch Bạch khá là đơn giản, chủ yếu muốn cho Bạch Bạch vận dụng nhuần nhuyễn pháp lực của mình, cầu kỳ, tất cả đều là trực tiếp dùng pháp lực của mình hóa thành sức lực công kích hoặc đánh lui đối phương, tập trung các loại phép thuật cùng với phối hợp với cách hít thở và rèn luyện pháp lực, khống chế độ mạnh yếu của pháp lực. Bạch Bạch cùng với Đại sư huynh dùng các chiêu thức này để giao đấu với nhau, nhận thấy Bạch Bạch có kinh nghiệm, chỉ cần thêm rèn luyện là ổn.

      Nhị sư huynh dạy Bạch Bạch cách chế ngự đồ vật, thông qua pháp lực có thể khống chế các đồ vật ở gần mình, khi luyện đến cảnh giới cao thâm thậm chí có thể khống chế cả vật còn sống. Bạch Bạch thử luyện qua ngự phong thành dao (khiến gió thành dao), thiếu chút nữa là loạn đao chém chết ma cao thủ Huyền Minh của ti Địa phủ, nhưng ra nếu như nàng bị Huyền Minh bắt vào túi được làm từ da tê giác, phong lực cách nào xuyên qua túi da làm tổn thương đến nàng, chừng pháp thuật mà nàng gà mờ làm ra có thể chém nàng thành trọng thương.

      Vân Cảnh nghĩ đến việc này mà sợ thôi, nhận thức được điều này, chăm chú giảng giải cho Bạch Bạch lần nữa. Pháp thuật điều khiển vật của còn kém xa so với Vân Khởi, nhưng so với Bạch Bạch khá hơn nhiều. Ngộ tính học pháp thuật của Bạch Bạch rất tốt, chỉ cần lần là hiểu. Vân Cảnh dạy cảm thấy vô cùng sảng khoái, nhưng trong lòng khỏi chua xót. Tiểu sư muội sinh ra mang dáng vẻ làm cho người khác cực kỳ hâm mộ, những thế học pháp thuật so với thiên tài như còn nhanh hơn nhiều, chỉ sợ bao lâu nữa nàng vượt qua vị sư huynh này.

      Nghĩ nghĩ vậy thôi chứ Vân Cảnh hề dấu diếm đến nửa chiêu thức, ngược lại còn hăng say dạy Bạch Bạch hơn. đám sư huynh bọn họ ai cũng muốn được gánh trách nhiệm bảo vệ nàng, nhưng suy cho cùng cách bảo vệ tốt nhất là giúp nàng mạnh lên.

      Hai người trong kết giới khi đối chiêu, khi thảo luận các kỹ năng pháp thuật, hề để ý đến buổi chiều trôi qua, ngẩng đầu lên nhìn thấy bầu trời xanh đậm lác đác những đám mây u ám, buổi đêm của Địa phủ đến.

      Vân Cảnh lo Mặc Yểm quay lại bất thình lình, nên bảo Bạch Bạch trở lại hình dạng hồ ky, còn thu người lại, tìm góc trong hoa viên mà nấp, định chờ cho Mặc Yểm xuống tiền điện nhìn lén tư liệu phản quân .

      Cho đến đêm khuya Mặc Yểm mới quay về tiền điện, lúc này Bạch Bạch ngủ say, bỗng nhiên ngửi được mùi hương quen thuộc xen lẫn mùi rượu và mùi phấn son của nữ nhân, nàng mở hờ mắt thấy Mặc Yểm đứng trong bóng tối nhìn mình.

      "Người ngươi là thối…" Bạch Bạch mơ hồ phàn nàn , nhưng trực tiếp hỏi tại sao người lại có mùi phấn son.

      Mặc Yểm vừa bực mình vừa buồn cười, nếu như phải vì tiểu hồ ly này cần gì phải xã giao với những tên ma quỷ quái kia, cả ngày cực khổ trở về chẳng có thân thể nhuyễn ngọc ôn hương đón chờ , thế lại còn chê thối ?!

      Mặc Yểm cố chịu đựng, tay đặt Bạch Bạch lên người , cười mắng : " Cho nàng cũng thối như ta, xem nàng còn dám chê !"

      Bạch Bạch bị sặc liền hắt xì hơi hai cái, tứ chi vặn vẹo kết hợp cùng cơ thể ra sức giãy dụa, kêu lên :"Bại hoại, bại hoại, mau buông ra"

      " buông, trừ khi nàng tắm cùng ta !" Mặc Yểm nửa uy hiếp, nửa dẫn dụ .

      " Được" Bạch Bạch đáp ứng cách cực kỳ sảng khoái, hề chú ý đến giọng điệu tán tỉnh trong lời của Mặc Yểm. Nàng cũng muốn ngâm mình trong nước để tắm rửa.

      "Địa phủ cũng có nước sao?" Bạch Bạch nhớ là mình chỉ thấy dưới Địa phủ có mỗi con sông Vong Xuyên, nước sông đỏ đỏ vàng vàng, cực kỳ hôi thối, ngoài ra còn rất nhiều thứ khác nữa…Trong hoa viên cũng có giếng nước, hồ nước, phải là các tòa đại điện gần đó cũng có nguồn nước bình thường, vậy nước tắm ở đâu mà có?

      "Nàng cho ta chút lợi lộc ta làm ảo thuật cho nàng xem" Mặc Yểm ôm Bạch Bạch vào trong lòng

      " Ngươi muốn ta làm gì?"

      "Nàng biến thành người hôn ta cái là được rồi!"

      " được… Nếu , ta, ta tháng sau hôn ngươi, ta nợ ngươi hai cái hôn …" Bạch Bạch cực kỳ giữ nguyên tắc, để cho được phép thương lượng.

      Mắc Yếm khinh khỉnh liếc cái, cái con tiểu hồ ly này, đột nhiên lại dễ dàng mà lừa gạt được, chẳng đáng ! Nhưng mà vẫn cứ chân thành làm ảo thuật cho nàng.

      tiện tay ném chén trà xuống mặt đất, chén trà rơi xuống đất quay đúng nửa vòng, miệng chén hướng lên rồi dừng lại, sau đó cái chén ngừng to lên, trong nháy mắt cao đến nửa người, miệng chén rộng bằng mặt bàn.

      Mặc Yểm luồn vào tay áo lấy ra bình hoa màu xanh, đẩy nắp bình ra dòng nước trong lành tuôn ra, chảy vào trong chén. Dòng nước kia cũng giống như cái chén, trong nháy mắt biến thành cái bồn nước lớn, còn hơi nước nóng trắng xóa tràn ngập phía .

      Bạch Bạch hoan hô tiếng, muốn nhảy vào trong chậu tắm, Mặc Yểm tay ôm chặt nàng, đưa nàng đứng lên bàn, đích thân vào thử nước thấy ấm, mới : " Nàng sợ nước nóng quá, nhảy vào bị nấu thành chậu canh hồ ly sao"

      Bạch Bạch rất muốn bĩu môi lên, nhưng tại nàng trong hình dạng của hồ ly nên nàng muốn nhéch mép cũng nhìn thấy. Mặc Yểm ngông nghêng đến trước mặt Bạch Bạch, ngang nhiên cởi áo, nới dây lưng, động tác có phần mê hoặc, đáng tiếc lúc này trong mắt Bạch Bạch chỉ có hình ảnh của bồn nước nóng hôi hổi thôi, hình ảnh mỹ nam tuấn tú thoát y Mặc Yểm chẳng khác gì để trước mặt người mù, quả là có phần đáng tiếc.

      Bất đắc dĩ nhảy vào trong bồn, Mặc Yểm vẫy tay với Bạch Bạch : " Tới đây!"

      Bạch Bạch thấy tâm trạng của được tốt, nàng cứng đầu, nhảy ùm vào bồn, khiến cho luồng nước bắn lên, bắn vào mặt Mặc Yểm.
      ly sắc thích bài này.

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 131 (TT)





      Mặc Yểm vuốt hết nước mặt thấy Bạch Bạch cười giòn tan vì trò đùa thành công, cười mắng: " Được lắm! Xem ta thu phục tiểu hồ ly xấu xa nàng như thế nào!" xong duỗi tay về phía Bạch Bạch.

      Kỹ năng bơi lội của Bạch Bạch rất tốt, thân thể nàng co lại, lặn xuống nước. người hồ ở trong chậu lúc nổi lên, lúc lặn xuống chơi trò đuổi bắt, chén trà biến thành cái chậu đủ lớn để hai người chơi đùa cho đến khi nước lạnh mới ra khỏi chậu lau khô người.

      Mặc Yểm đưa tay chỉ vào cái lư hương, bên trong lư hương ngay lập tức tỏa ra ánh lửa hồng hồng, hơi lạnh liền bị luồng khí ấm thay thế. Bạch Bạch đứng bên cạnh lư hương hong khô thân thể, hâm mộ nhìn Mặc Yểm : "Ngươi là lợi hại, dạy ta được ? Ta nợ ngươi ba cái hôn nhé?"Nàng thực muốn học pháp thuật của Mặc Yểm nên chủ động đưa ra điều kiện, nhưng mà nàng vẫn muốn được ghi nợ.

      Mặc Yểm chỉ muốn trổ tài trước mặt nàng, khiến nàng vui vẻ, nghe vậy cười mắng: " Hồ ly xấu xa càng ngày càng giảo hoạt, ta chấp nhận điều kiện của nàng đấy, bây giờ nàng thân thành người đến hôn ta, ta dạy cho nàng đâu!"

      Bạch Bạch hừ tiếng để ý đến , nhảy lên giường định nối lại mộng đẹp vừa bị cắt đứt, Mặc Yểm muốn để nàng ngủ, gẩy gẩy vào móng vuốt nho của nàng, hỏi: " Hôm nay ta có ở đây, nàng làm được những việc gì?"

      " Quế Nhi tỷ tỷ chịu chơi với ta, ta ở trong hoa viên luyện công, ta muốn học pháp thuật giỏi, sau này còn lợi hại hơn cả ngươi!" Vân Cảnh cảnh báo nàng được lộ ra cho biết tin tức, tuy nhiên Bạch Bạch như vậy cũng phải là dối, nàng quả có luyện công chỉ là nàng ra người cùng luyện công với nàng thôi.

      Mặc Yểm vuốt ve thân thể nàng : " Nàng nghĩ được như vậy là tốt lắm, nhưng muốn lợi hại hơn ta nàng còn kém quá xa!"

      " Phụ thân ta rằng có thể cải thiện được, ta cần chăm chỉ luyện công, về sau có tiến bộ!" Bạch Bạch phục lắm, nhưng nàng cũng biết Mặc Yểm . Hôm nay Vân Cảnh tiếp tục dạy nàng phép thuật chế ngự đồ vật, có rằng muốn đạt đến được trình độ khống chế vật còn sống, nhất là con người, thần tiên hay ma phải đạt được pháp lực cực kỳ cao. Nhị sư huynh tu luyện loại pháp thuật này mấy trăm năm cũng chỉ miễn cưỡng khống chế được những loài động vật ít có linh tính, còn muốn khống chế người quả là gian nan, chứ chưa là khống chế thần tiên ma.

      Vậy mà Mặc Yểm có thể nhàng khống chế được, trình độ như vậy quả là cách nhau quá xa.

      Mặc Yểm biết suy nghĩ của nàng, thản nhiên : " Nàng ở lại bên cạnh ta, muốn có gì cũng được, học pháp thuật hay cũng vấn đề gì."

      Bạch Bạch nhìn nghĩ thầm: Nếu về sau ngươi tâm tính tốt tự nhiên ngươi đối tốt với ta, nhưng nếu tâm tính ngươi tốt, cầu xin ngươi còn khó hơn cả lên trời! Sư huynh đúng, hay nhất là tự mình học, dựa vào chính mình là tốt nhất!

      Sau tối hôm đó, mấy ngày tiếp theo ngày nào Mặc Yểm cũng sớm về muộn, còn Bạch Bạch mỗi ngày cùng với Vân Cảnh luyện công. Pháp thuật của Đại sư huynh, Nhị sư huynh nàng luyện được có phần thành thục, Vân Cảnh rất muốn dạy Bạch Bạch sở trường kiếm bay của .

      Dựa vào phong cách của Vân Cảnh, muốn bước vào việc chính thể tránh được màn tự biên tự diễn: " Sư huynh của ngươi ngoại hiệu là "ngọc diện kim kiếm bế nguyệt phi tiên", đấy cũng hoàn toàn là hư danh, ngoại trừ việc lớn lên đẹp trai, phong lưu, tinh tế, mỹ nhân tam giới ái mộ, đón chào, nhưng điều quan trọng nhất là sư huynh ta có hai tuyệt kỹ, là kiếm thuật, hai là pháp thuật phi thiên (thần bay). Trước tiên hôm nay sư huynh dạy ngươi kiếm thuật."

      Sau khi Vân Cảnh khoác xong, giương tay phải lên, thanh trường kiếm trong nháy mắt xuất , ánh kiếm lóe sáng, khóe mắt liếc nhìn khuôn mặt xinh xắn nhắn của Bạch Bạch lên vẻ sùng bái, trong lòng tự hào thôi. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

      Đầu tiên biểu diễn thái cực kiếm pháp lần. Bộ kiếm pháp này chiêu số thong thả mà cũng tương đối đơn giản, tổng cộng chỉ có mười tám chiêu, tập trung vào phòng thủ cùng mượn lực, là trong những bộ kiếm pháp nhập môn của . bên múa kiếm, bên giảng giải phải tập trung pháp lực như thế nào cho chiêu kiếm , phải đối ứng với các loại pháp lực của địch ra sao. múa xong bộ kiếm pháp cũng vừa vặn giảng giải xong.

      đưa thanh kiếm cho Bạch Bạch : " Tiểu sư muội, ngươi đến luyện thử xem nhớ được mấy chiêu, phải sợ, từ từ làm được, năm đó sư huynh chỉ cần luyện ba lần là học thuộc hết, rất đơn giản!"

      Bạch Bạch cầm kiếm, dựa vào dạng bức tranh hồ lô múa lên, nàng biểu diễn thể gọi là trơn tru như mây trôi nước chảy nhưng từ đầu đến cuối sai chiêu thức nào, hơn nữa những vấn đề mấu chốt mà Vân Cảnh đề cập nàng đều chú ý đến, ngoại trừ tiết tấu chưa phối hợp nhịp nhàng, động tác có phần hơi cứng nhắc, còn lại hoàn toàn giống người lần đầu tiên học bộ kiếm pháp này.

      Vân Cảnh gãi gãi đầu : " Tiểu sư muội, bộ kiếm pháp này ai dạy qua cho ngươi rồi à, sao ngươi sớm?"

      " Đâu có, phải là sư huynh vừa mới dạy ta đấy sao?" Bạch Bạch vẻ mặt khờ dại .


      Sắc mặt Vân Cảnh có phần căng thẳng, vuốt vuốt mặt, rồi hỏi lại Bạch Bạch những điểm quan trọng, Bạch Bạch đối đáp trôi chảy, chữ cũng sai.

      thể nào! Bạch Bạch thể nào mới học lần hiểu hết? điều gì nhớ điều đó? Chẳng phải là quá thông minh sao? Vân Cảnh cảm thấy lòng tự tin bị đả kích nghiêm trọng. Nhớ ngày đó sư phụ chỉ cần dạy ba lần là học được, sư phụ tán dương có tư chất kiếm thuật rất cao. Vậy vị sư muội này chẳng phải là thiên tài của thiên tài à?!

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 132






      Nhất định là do Thái cực kiếm pháp quá đơn giản! Vân Cảnh cắn răng chọn bộ kiếm pháp khó nhất trong Lăng Ba huyễn kiếm dạy cho Bạch Bạch. Bộ kiếm pháp này có nhiều hư chiêu, biến hóa cực nhanh, mỗi khi sử dụng mũi kiếm và thân pháp đều cùng nhau công kích, còn có thể làm cho địch nhân gần đó đắm chìm trong ảo ảnh, tốc độ phản ứng chậm lại, kiếm pháp này quả là bộ kiếm pháp tốt nhất.

      Bởi vì trong mỗi chiêu mỗi thức trong kiếm pháp này thậm chí cả ánh mắt đều chú trọng đến biến ảo trong đó, cho nên mặc dù bộ kiếm pháp chỉ có sáu chiêu, nhưng mỗi chiêu đều cực kỳ rắc rối, mỗi kiếm phát ra đều có hơn mười thức biến hóa, mỗi thức biến hóa phối hợp đồng bộ với pháp thuật, chiêu xuất ra khác gì trận pháp bao vây địch thủ, mà các chiêu số càng ngày càng cầu tốc độ cao. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

      Bạch Bạch chăm chú lắng nghe Vân Cảnh giải thích từng chiêu thức, sau đó nhắc lại lần cho đến khi hiểu tất cả, rồi mới cùng với Vân Cảnh từ từ học theo các chiêu thức và động tác với nhiều loại biến hóa.

      Vân Cảnh dạy cả ngày mới xong chiêu thứ nhất trời nhanh chóng tối đen, Bạch Bạch thi triển trọn vẹn chiêu thứ nhất, trong kiếm chiêu có thấp thoáng nụ cười, Vân Cảnh bị cặp mắt long lanh của Bạch Bạch quét qua, toàn thân chấn động, kinh hồn bạt vía, phải niệm tâm chú mới miễn cưỡng ổn định lại được.

      Hồ tiên thuần thục nhất là mị lực, mị lực cùng với ảo thuật lại có rất nhiều chỗ tương đồng, thậm chí có thể mị thuật là loại ảo thuật. Bạch Bạch pháp lực cao cường, khi pháp thuật càng cao mị thuật cũng gia tăng, chỉ cần nhìn Vân Cảnh là biết, thiếu chút nữa là máu mũi chảy đầm đìa. Bạch Bạch biết gì, nhanh chóng thu lại kiếm chiêu, chạy vội đến trước mặt Vân Cảnh hối lỗi : « Sư huynh, có phải ta rất ngu dốt , học cả ngày mới xong chiêu ».

      Vân Cảnh chỉ muốn chửi thề, lúc trước mất ba ngày để học chiêu này a ! cũng dạy cho mấy sư đệ của . Tứ sư đệ kiếm chiêu học được nhưng ảo thuật thi triển quá kém, ánh mắt so với mắt xác chết khác biệt lắm. Ngũ sư đệ ngại chiêu số rắc rối, học có nửa ngày học nữa. Vân Hư xem như có tư chất nhất, học hai ngày có thể miễn cưỡng thi triển, nhưng pháp lực còn yếu, uy lực của kiếm chiêu cũng có hạn.

      « Bạch Bạch, làm sư huynh của ngươi là áp lực lớn đối với ta ! » Vân Cảnh gần như than thở khóc lóc, hiểu sao nhìn thấy vẻ ngây ngốc của sư muôi thiên tài này, tự tin của lại bị đả kích nghiêm trọng như vậy, quá tháng nữa bản lĩnh xuất chúng của bị Tiểu sư muội học hết !

      «Hả ? » Bạch Bạch vẻ mặt mờ mịt nhìn , hiểu kích động cái gì vậy, nhưng hình như Tam sư huynh có ý trách cứ nàng ngu ngốc.

      « Nhưng mà Tiểu sư muội, pháp thuật hôm nay ta dạy ngươi, ngươi được tùy tiện thi triển, nhất là trước mặt nam nhân ! » Lời của Vân Cảnh tha thiết quan tâm. Nếu như Bạch Bạch tiếp thu pháp thuật nhanh đến cấp của thiên tài mị lực bẩm sinh còn vượt qua cả mức thiên tài, chỉ có thể dùng từ siêu phàm mà hình dung !

      Mới là Lăng Ba huyễn kiếm chiêu thứ nhất thôi, ảo thuật chưa cao mà cũng làm cho tiên gia huyền môn chính tông vĩ đại như suýt bị mê hoặc, còn gì đến bọn người dưới ? chừng thần phật cũng khó mà kìm lòng được.

      " Con đực cũng được!" Vân cảnh chợt kiểu suy nghĩ của Bạch Bạch, vội vàng bổ sung câu. Kỳ có ý xấu muốn Bạch Bạch dùng chiêu này đối phó với Mặc Yểm, nhưng mà Mặc Yểm nếu có trúng chiêu này mà lại như Vân Cảnh kiềm chế bản thân mà đem Bạch Bạch ăn mất phải là biến từ việc nguy hiểm thành cơ hội tốt sao.

      Trong lúc chuyện, bầu trời nổi lam quang, bóng đem bao trùm địa phủ, Vân Cảnh cũng vội vã rời , bởi vì liên tiếp mấy ngày gần đây, Mặc Yểm đêm khuya mới quay trở về, cho dù có về sớm chắc cũng đến hoa viên, phá vỡ kết giới của Vân Cảnh.

      dạy cho Bạch Bạch cách làm kết giới này, cho dù tiên nhân hay ma pháp lực cao cường bình thường phát được. Bọn ở trong kết giới đối chiêu long trời lở đất, người bên ngoài nhìn vào chỉ thấy hoa viên im ắng bóng người.

      Hai hôm trước từng có cả đầu mục (kẻ đứng đầu) phản quân của Địa phủ uống rượu rồi xông vào đây nhưng cũng phát ra nửa điểm, lúc đấy Bạch Bạch bị dọa cho phát hoảng.

      Lúc Bạch Bạch cúi đầu trầm tư ôn lại kiếm chiêu hôm nay học trong tiền điện vang lên tiếng người, thanh Huyền Minh dơi nghiến răng nghiến lợi vang lên : « Phì ! Tiện nhân kia có điểm gì tốt ? Nàng ta gì chủ nhân nghe nấy, tức chết ta ! »



      Giọng điệu của Ngọc Lưu Ly phi có phần bình thản hơn : « Nam nhân chẳng phải đều như thế sao ? Ta còn tưởng đối với Bạch Bạch toàn tâm toàn ý, ngờ… » Trong giọng nhàn nhạt có chút thất vọng.

      « Bạch tiểu thư so với tiện nhân kia xinh đẹp hơn nhiều ! Kỳ lạ, sao dạo này thấy bóng nàng đâu nhỉ ? » Huyền Minh dơi có ấn tượng rất tốt đối với Bạch Bạch, trong lòng thấy khó hiểu, chủ nhân pháp lực cao cường như vậy, lại có mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, sao lại còn trêu chọc loại phụ đê tiện hiểm kia ?

      Ngọc Lưu Ly phi ngày ấy cùng chơi với Bạch Bạch, tuy về sau đến nữa và cũng từ bỏ ý định với Mặc Yểm. Trong nội tâm nàng coi trọng Bạch Bạch, hơn nữa cảm thấy cuộc sống tại có mấy hứng thú, cho nên còn ý đồ câu dẫn Mặc Yểm. Nhưng hề nghĩ nàng có ý đồ với Mặc Yểm lại có người khác, hơn nữa có ai đến Mặc Yểm cũng hề cự tuyệt.
      ly sắccaoduong thích bài này.

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 133







      Trong thâm tâm nàng có chút tức giận, nhưng thất vọng nhiều hơn, nam nhân cùng lắm đều như vậy sao, mình chủ động theo họ còn ra gì ?

      Bạch Bạch và Vân Cảnh phát có người đến đều hẹn mà vểnh tai nghe bọn họ gì, ngờ tới lại nghe được tin tức động trời như thế, Mặc Yểm cùng người khác kết thân ?

      Vân Cảnh càng nghe sắc mặt càng khó coi, mặt lén lút dò xét vẻ mặt của Bạch Bạch, lo sợ Tiểu sư muội bị tổn thương. Trong lòng oán hận mắng : Khá lắm Mặc Yểm, Tiểu sư muội độc nhất vô nhị xinh đẹp vô song như thế này còn chưa đủ, lại còn dám ra ngoài câu tam đáp tứ! (*ý chỉ bồ bịch lăng nhăng)

      Thần sắc Bạch Bạch có chút nghi hoặc nhưng hề thương tâm.

      Chỉ nghe thấy Ngọc Lưu Ly phi thản nhiên : « Bạch Bạch thấy cũng tốt, đỡ cho nàng phải phiền lòng »

      Huyền Minh dơi hiển nhiên còn có chút tức giận bất bình : « Tiện nhân kia là xấu xa, tự cho mình là tuyệt đại mỹ nhân, phải cho nàng ta gặp Bạch Bạch mới biết thế nào là tự ti mặc cảm ! Ta chỉ sợ chủ nhân nghe theo lời nàng ta, giúp cho nàng ta ngày càng lớn mạnh, lúc đó nàng ta còn nghe lời chủ nhân nữa hay ? »

      Ngọc Lưu Ly phi nhìn cái, gì, trong lòng nàng đột nhiên xuất ý nghĩ, chẳng lẽ Mặc Yểm cố ý mê luyến nàng ta ?

      Huyền Minh dơi vốn cố ý kéo Ngọc Lưu Ly phi đến đây là để tìm Bạch Bạch, mách với nàng, nhưng vẫn thấy bóng dáng của nàng đâu, trong lòng thất vọng, dậm chân cái cùng với Ngọc Lưu Ly phi quay về tiền điện.

      Thấy bọn họ biến khỏi cửa điện, lúc này Vân Cảnh mới bộc phát : « Phì phì ! May mắn là Nhị sư huynh có tính toán từ trước, để ngươi ở lại chỗ Mặc Yểm bảo dưỡng thân thể, chứ bọn này đừng hòng chiếm tiện nghi ! Đúng là cái loại hoa tâm hóa sắc, lòng tham đáy đáng ghét ! » Đến thủ hạ của cũng thấy bất công thay cho Bạch Bạch, cái tên đáng ghét này có Bạch Bạch rồi mà vẫn còn trêu chọc nữ khác, quả thể tha thứ !

      Vốn huynh đệ bọn họ từng nghĩ nếu như đối với Bạch Bạch là tâm, khảo sát thử xem có thể để Bạch Bạch ở cùng chỗ với , tại xem ra thất bại!

      Hừ hừ ! Bạch Bạch xinh đẹp đáng , còn sợ tìm được người toàn tâm toàn ý với nàng hay sao ?!

      Bạch Bạch nghiêng đầu hỏi Vân Cảnh : « Sư huynh, huynh giận dữ cái gì thế ? »

      Vân Cảnh ngơ ngẩn, kinh ngạc : « Mặc Yểm ở cùng chỗ với các nữ nhân khác, ngươi thấy tức giận à ?»

      « Tại sao ta phải giận dữ ? » Bạch Bạch kinh ngạc hỏi.

      Vân Cảnh vò đầu : « Ngươi thích Mặc Yểm à ? Ngươi tức khi ở chung với các nữ nhân khác sao ? Ngươi thấy đố kỵ hay khó chịu à ? »

      « mến Mặc Yểm ? Hình như là có mến a… thường xuyên ở cùng chỗ với các nữ nhân khác, đố kỵ khó chịu… Hình như cũng có chút. » Bạch Bạch thoáng nghi hoặc nhưng chính nàng cũng thể xác định được trong lòng cảm nhận như thế nào.

      Nàng chỉ nhớ khi Mặc Yểm cùng với Hoa Lan tỷ tỷ vụng trộm ôm hôn nhau, cùng nhau chơi hôn nàng cảm thấy được vui, nhưng như vậy có phải là đố kỵ hay nàng biết. Bạn đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

      Vân Cảnh trợn mắt há mồm nhìn Bạch Bạch, nếu như phải do Bạch Bạch thương Mặc Yểm chỉ có thể là do tấm lòng nàng vô cùng quảng đại.

      Những hồng nhan tri kỷ của chứng kiến cùng với những tri kỷ khác thân thiết ai, có người nào có thể bình tĩnh như Bạch Bạch, nếu phải là nổi trận lôi đình cũng là hai mắt đẫm lệ. chung để cho yên ổn mà sống.

      « Sư muội a ! Tại sao trước đây ta gặp được nữ nhân nào đại lượng như muội vậy ? » Vân Cảnh vẻ mặt u oán cam lòng.

      Hôm đó Mặc Yểm lại đêm khuya mới trở về, người mang theo mùi phấn son giống như mấy ngày trước, nhưng hương vị mỗi lúc rệt hơn, lúc đầu nàng hề tự hỏi xem mùi này ở đâu ra, nhưng hôm nay trong hoa viên nghe Quế Nhi tỷ tỷ và Huyền Minh dơi , nàng chợt hiểu, hóa ra ngày nào cũng thân cận cùng nữ nhân này, chẳng trách mỗi buổi tối trở về, người đều mang theo mùi phấn son này.

      Trong nội tâm thấy khó chịu ư? Hình như có chút…

      Trong ánh mắt Bạch Bạch như phân vân điều gì làm Mặc Yểm thấy có chút kỳ quái, đưa tay ôm nàng hỏi: " Làm sao vậy?"

      "Có phải ngươi thân cận cùng với những nữ nhân khác ?" Từ trước đến nay các câu hỏi của Bạch Bạch đều gọn gàng, dứt khoát, hề che giấu.

      người hồ ngồi trong chén trà tắm, Bạch Bạch ngồi đầu gối Mặc Yểm, chỉ có nửa đầu lộ ra khỏi mặt nước, còn cái đuôi tự do vung vẩy, khỏa nước bắn tung tóe. Hơi nước mờ ảo, đôi mắt hồ ly sáng long lanh, khờ dại giống như hỏi chuyện đồng loại vấn đề bình thường như: "Ngươi có ăn cơm " vậy.

      Mặc Yểm nghe vậy, sắc mặt cứng đờ, thanh có chút hỗn loạn: "Ai cho nàng nghe?"
      ly sắc thích bài này.

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 134






      Thần sắc Mặc Yểm tốt, Bạch Bạch tự nhiên cũng cho biết, là nghe từ Ngọc Lưu Ly phi cùng Huyền Minh ma dơi, chỉ lắc lắc cái đuôi lời nào.

      Mặc Yểm cũng có nhất định phải truy vấn ra nơi Bạch Bạch nghe ra tin tức, những người biết gần đây cùng nữ quan hệ thân mật quá nhiều, Bạch Bạch tuy chưa bao giờ đến tiền điện, có nghĩa là tuyệt đối có người tới hoa viên cùng với hậu điện bên này.

      " Nàng để ý sao?" lúc Mặc Yểm hỏi ra những lời này, biết trong nội tâm đến tột cùng là hy vọng Bạch Bạch để ý hay là hy vọng nàng thèm để ý chút nào.

      rất thích Bạch Bạch, muốn đem nàng giữ ở bên người cả đời, nhưng địa vị Bạch Bạch trong suy nghĩ của nhiều nhất chỉ là sủng vật, nghĩ dưỡng nàng, sủng ái nàng, thân Bạch Bạch hạ bí chú, chỉ cần nguyện ý, Bạch Bạch cả đời này đều thể thoát khỏi khống chế của , có thể an tâm làm cho Bạch Bạch bên cạnh , ai cũng đoạt được.

      Nhưng mà sủng vật cuối cùng chỉ là sủng vật, lại thích Bạch Bạch cũng có ý định trái lại để nàng khống chế việc làm của , trong quan hệ của với Bạch Bạch, tuyệt đối giữ lấy quyền khống chế, ít nhất bây giờ là cho rằng như vậy, hoặc là cố gắng làm cho quan hệ bọn họ theo hướng này phát triển.

      suy nghĩ vì Bạch Bạch, vì nàng hoàn thành chút chuyện, khiến nàng khoái hoạt, đây là tình hình nguyện ý, cũng có ý định cho Bạch Bạch quấy nhiễu việc làm thói quen của thậm chí khống chế quyền lợi của .

      Nhưng là nếu như Bạch Bạch nàng tuyệt để ý cùng những nữ nhân khác cùng chỗ sao?

      Mặc Yểm cảm thấy, mình nghe đáp án thế rất vui, tiểu sủng vật của sao có thể chút cũng thèm để ý ? Loại này tâm tính mâu thuẫn khiến Mặc Yểm cũng bắt đầu lo được lo mất.

      Bạch Bạch đối với cảm tình nam nữ còn ở giai đoạn nảy sinh, cho nên đối mặt vấn đề Mặc Yểm, nàng cũng có đáp án xác thực, câu trả lời của nàng là trực tiếp nấp vào trong nước.

      Đêm hôm đó, Bạch Bạch vô tâm vô phế vẫn ngủ ngon như cũ, Mặc Yểm ngược lại trằn trọc buồn ngủ. biết , Bạch Bạch có khả năng ảnh hưởng đến tâm tình của , thậm chí có bản lĩnh làm thương tâm gần chết, vì cái này, cũng phải đem Bạch Bạch mực nắm giữ trong tay!

      Ngày hôm sau, Mặc Yểm sáng sớm đánh thức Bạch Bạch đem nàng nhét vào trong tay áo, quyết định mang nàng ra cửa, Bạch Bạch thể cho đáp án, vậy hãy để cho nàng tận mắt nhìn, xem nàng có phản ứng gì.

      trong đầu chỉ nghĩ là, cũng phải có ảnh hưởng thậm chí có năng lực khống chế tâm tình Bạch Bạch, nếu quá nguy hiểm!

      Bạch Bạch lúc qua hoa viên, lớn tiếng kháng nghị: "Ta muốn luyện công, tiền điện!" Thứ nhất nàng xác thực muốn có nhiều thời gian học pháp thuật cho tốt, thứ hai cho dù Mặc Yểm cho nàng lưu lại, sư huynh hẳn là có thể nghe được thanh của nàng, ít nhất hôm nay cần đợi nàng vô ích.

      Mặc Yểm cười : "Theo giúp ta tốt sao? Luyện công cái gì? Có ta ở đây, ai dám khi dễ ngươi!"

      Ngươi khi dễ ta a! Hừ hừ! Bạch Bạch rút vào trong tay áo lời nào, hạ quyết tâm hôm nay cho dù buồn chết, cũng lộ diện.

      Mặc Yểm có để ý tới tiểu tính tình của nàng, thản nhiên đường đến đại điện Bình Đẳng vương, trước điện dáng người tư thái xinh đẹp, dung mạo lại tinh khiết non nớt như nữ đồng là thị nữ áo xanh, vừa thấy Mặc Yểm liền tiến lên sát lại, thanh mềm mại vấn an:" Yểm quân sớm an! Phu nhân ở phía trước đợi lâu."

      " Ừ!" Mặc Yểm tùy ý lên tiếng, liền theo phương hướng nàng chỉ mà .

      Trước đại điện hai ba trượng có xe ngựa xa hoa bề ngoài đỏ rực như lửa ngừng, xe vách đá vây quanh từng khối lớn như trứng chim bồ câu màu đỏ bảo thạch, thùng xe khuôn cửa khung cửa sổ đều là phù điêu bỉ ngạn hoa, cánh hoa cành lá linh lung di động, tinh tế cầu kỳ, tráng lệ nước sơn vàng, ngay cả người kéo xe ngựa cũng toàn thân là màu đỏ, dị phi thường. Nguồn: http://truyenfull.vn

      Tại Địa phủ u, xe ngựa như vậy quả thực phải rêu rao bình thường. Thị nữ áo xanh đưa Mặc Yểm đến trước cửa xe, mặt đất cung kính kéo cửa xe ra, liền nghe thấy xe truyền đến tiếng cười duyên, bàn tay tuyết trắng thon thon tựa ngọc từ khe cửa thò ra, tay hồng ngọc diễm lệ, vòng tay mã não va chạm vào nhau, thanh thanh thúy như ngọc nữ tử trong xe nũng nịu:" Yểm quân, ta chờ chàng mãi!"

      " Ngươi là chê ta tới muộn sao?" Mặc Yểm trong lời mang ý cười, Bạch Bạch giấu ở trong tay áo cần thăm dò có thể tưởng tượng mặt lười biếng nở nụ cười, nụ cười có thể cho lòng của nữ nhân đập mạnh.

      " Ta từ đêm qua chia tay liền bắt đầu nhớ Yểm quân, mực nhớ đến bây giờ, chàng ?" Mặc Yểm mới ngồi vào xe, trong lòng lòng đầy nhuyễn ngọc ôn hương, thân Hồng Y mỹ nhân như có xương cốt dựa vào trong lòng ngực của .

      Bạch Bạch cơ hồ lập tức ngửi thấy được hương vị son phấn quen thuộc này…… Đây là nữ gần nhất thường xuyên thân cận Mặc Yểm?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :