DỤ DỖ TIỂU HỒ LY ( Nga My)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 126




      Chân thân hắc miêu của nàng dũng mãnh hoàn toàn bất đồng với vẻ mĩ miều của hình người. bộ hắc mao lộng lẫy ôm lấy từng đường cong thân thể đẫy đà, đôi mắt màu lam xanh biếc rất quyến rũ, ràng là con miêu khuynh quốc khuynh thành…!

      Bạch Bạch hưng phấn, dạo quang nàng vòng, : "Người so với Tiểu Hắc còn xinh đẹp hơn nhiều! Tiểu Hắc nếu biết đời này còn con hắc miêu đẹp như ngươi nhất định phục…"

      Lưu Ly phi thấy kì quái, hỏi: "Tiểu Hắc là ai?"

      Tiểu Hắc là con hắc miêu trong Thanh Lương Quan, rất có nghĩa khí, lần trước có người muốn đánh ta, nhắn nhảy ra tương trợ, kết quả bị người ta đả thương… Nhưng, cũng rất hung dữ, khi mất hứng liền cắn ta…" Bạch nghĩ đến cảnh Tiểu hắc nhe răng cắn nàng, bộ dáng phần hung ác, nỗi khiếp sợ mắt nàng vẫn còn.

      "
      Ta gọi là Bạch Bạch, tỷ tỷ người tên gì?" Bạch Bạch nghĩ mình đến lúc này vẫn chưa hỏi danh tính của đối phương.

      Ngọc Lưu Ly phi sững sờ, nàng thành danh bao lâu nay, tất cả mọi người đều quen gọi ngoại hiệu của nàng, còn ai nhắc đến tên của nàng nữa. Tên của nàng là do sư phụ đặt, lúc người nhìn thấy nàng, khi ấy nàng hấp hối dưới gốc cây quế, liền gọi nàng là "Quế Nhi", tên này cũng chỉ có sư phụ gọi.

      "
      Ta gọi Quế Nhi, quế trong từ hoa quế".

      Huyền Minh ma dơi hướng Mặc yểm báo cáo tình tiến triển mà thấy người cùng với mình – Ngọc Lưu Ly phi. tìm kiến xung quanh, sau vòng ra hoa viên, ngờ lại nhìn thấy con hắc miêu cùng con chồn bạc đùa giỡn trong hoa viên, chui tới chui lui ở bụi hoa. Quả là kỳ cảnh, dường như thể tin vào mắt mình.

      Thời tiết thay đổi sao? Ngọc Lưu Ly phi luôn luôn kiêu ngạo ngờ lại ra nguyên thân, chơi đùa cùng con chồn trắng trong hoa viên.

      Ngõ Lưu Ly phi nghe thấy tiếng động, uốn éo đầu bắt gặp vẻ mặt như thấy quỷ của Huyền Minh ma dơi, trong lòng có chút xấu hổ, hừ lạnh, hung ác "Nhìn cái gì? Chưa thấy qua hắc miêu sao?.."

      Hắc hắc, Huyền Minh ma dơi cười mỉa hai tiếng: "
      Phu nhân hôm nay hứng chí làm sao?"

      Ngọc Lưu Ly phi liền biến trở về hình dạng mỹ nữ, thanh lạnh lùng : "
      Nhìn đủ rồi chứ?"

      "
      Phu nhân xinh đẹp như hoa, ta sao có thể nhìn đủ chứ" Huyền Minh ma dơi dày mặt trêu.

      Ngọc Lưu Ly phi hướng Bạch Bạch : "
      Ta trước"

      Bạch Bạch nhảy vài bước đến bên cạnh nàng, : "
      Quế nhi tỷ tỷ, ngày mai lại đến chơi với ta nha!"

      "
      Được…" Ngọc Lưu Ly phi muốn cự tuyệt nhưng mà cái miệng lại trước nghe cái đầu, quay đầu lại thấy vẻ mặt cồ quái của Huyền Minh ma dơi, tức khắc có chút thẹn quá thành giận, hung hăng đá đá, xoay người quay ra cửa thẳng.

      Khi chơi trời còn là ban ngày, Bạch Bạch ngẩn đầu vừa thấy bầu trời đen kịt mơ hồ lộ ra tầng lam quang, nghĩ đến vừa rồi Quế nhi ở đại phủ, bầu trời phiếm lam quang là ban đêm, phiếm hồng quang là ban ngày, kia tại là bầu trơi ban đêm sao?…

      Trời tối nên ăn cơm chiều, Bạch Bạch nhớ tới món gà quay tuyệt hảo, quyết định tìm Mặc Yểm đòi ăn.

      Tại Thanh Lương Quan, cuộc sống của nàng rất thoải mái, tự tại, tiếc nuối duy nhất là Thiên Đình dính khói lửa lại càng sát sinh vì thức ăn, cho nên nàng thể gà quay, ngay cả con gà cũng chưa thấy được. Bạn đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

      Nàng tu tiên đại thành, sớm cần ăn, nhưng nàng vẫn thích ăn gà quay như cũ. Ngày hôm qua trong lúc ngủ, mơ được ăn gà quay, lâu lắm rồi nàng mới được tái thưởng thức vị thịt.

      Trong địa phủ này cũng có con gà nào có thể nấu được, nàng có thể ăn gà nướng đều là ngờ Mặc Yểm mang từ Mặc Đầm đến. Nếu muốn ăn, chỉ có thể tìm Mặc Yểm đòi.

      Mặc Yểm ở trong đại điện nghiên cứu tài liệu Huyền Minh ma dơi thu thập được – những thủ lĩnh đám phản loản ở đại phủ từ từ chiêu mộ lính, củng cố lực lượng, nhập thần đột nhiên có cảm giác mùi hương người Bạch Bạch tiến đến gần , tỏ vẻ biết gì, tiếp tục lật xem thư từ bàn.

      Qua lúc, bộ lông trắng xù nhảy lên đùi , tiếp chợt nghe đến ân thanh yếu ớt: " Ta đói rồi, muốn ăn gà nướng…"

      Lòng bỗng chốc thấy mềm mại, ném đống thư từ qua bên, nhấc Bạch Bạch lên cao đến khi mũi nàng đụng với mũi , cười : "
      Hồ ly tham ăn, trước đó mới ăn giờ lại ăn nữa? sợ biến thành tiểu trư sao?"

      Bạch Bạch đạp đạp hai chân sau vài cái cho thoải mái, lắc lắc thân mình làm nũng, : "
      Ta muốn ăn gà nướng, còn muốn uống rượu hoa đào!"

      "
      Được! Nàng muốn ăn cái gì ta cũng cho" Ánh mắt Mặc Yểm bắt đầu nóng bỏng: " Trước hết nàng cho ta ăn no, sau chúng ta lại ăn tiếp gà nướng…"

      "
      Ta.. ta có cái gì cho ngươi ăn nha!" Bạch bạch bị làm cho tim đập mạnh, trống ngực thình thịch, cái hiểu cái , giãy dụa :

      "
      Nàng biến thành hình người, ta có thể ăn…" Hai tay Mặc yểm chậm rãi xoa xoa thân thể Bạch Bạch , lông hồ ly mềm mịn, xoa trong tay mà thấy ngứa ngáy, chịu được muốn sờ lên làm da mịn màng, mềm mại tuyệt vời của Bạch Bạch.

      "
      được!" Bạch Bạch xoay người từ tay nhảy xuống, nhảy đến cái bàn chất sách vở cao ngất, mặt đề phòng.

      "
      Sư huynh , mấy tháng này ta được biến thành hình người!"

      Phương pháp nhị sư huynh đối phó với Mặc Yểm rất đơn giản, nhưng đủ làm nghẹn chết, nếu Bạch Bạch mãi là hồ ly, sao có thể nuốt trôi.
      Mai Trinhly sắc thích bài này.

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 127




      Những lời sư huynh Vân Khởi dặn dò Bạch Bạch rất đơn giản, chỉ là tháng này ở bên cạch Mặc Yểm, Bạch Bạch cần ra hình người, ngoan ngoãn làm tiểu hồ ly.

      Sư phụ, sư huynh bảo sao Bạch Bạch nghe vậy, tín nhiệm vô cùng, hơn nữa nàng thích làm hồ ly hơn khi biến thành người. Cho nên, Bạch Bạch chút do dự chấp hành lời của nhị sư huynh.

      Mặc Yểm trừng mắt nhìn Bạch Bạch, gần như tức giận đến hộc máu!. chỉ biết, Thanh Lương Quan dưới cái người tốt, chẳng những Minh Ất dối trá, giảo hoạt, ngay cả đồ đệ cũng hiểm, xảo quyệt !

      Cả tháng này Bạch Bạch đều là hồ ly đừng mong nghĩ cùng nàng vui vẻ, trừ phi biến thành hồ ly giao phối cùng nàng. Con mẹ nó! Trong lòng Mặc Yểm có thể nghĩ được bao nhiêu lời độc ác đều dùng để nguyền rủa toàn bộ Thanh Lương Quan, từ Minh Ất đến các sư huynh của Bạch Bạch đem mười tám đời tổ tông ra đem hỏi thăm lần.

      Bạch Bạch vô tội nhìn rất cẩn thẩn, e sợ nổi giận lại làm gì mình đó.

      Mặc Yểm chỉ cảm thấy buồn bực a! Duỗi tay ra làm động tác khiến cho Bạch Bạch lại gần, : "Sao nàng lại nghe lời sư huynh như vậy chứ? Vậy sao với muốn ăn gà nướng!".

      Bạch Bạch bị để ở mặt bàn, vùng vẫy mấy lần đều thể thoát ra, tức giận : "Ngươi buông, ta … ta để ý đến ngươi nữa! Ta tìm sư huynh!"

      Mặc Yểm tức giận đến nỗi sắc mặt từ xanh đến hồng, rồi lại từ hồng đến nâu, biến đổi hết vòng: "Tốt! Nàng tìm bọn họ , chuyện ở địa phủ ta quản nữa, mời bọn về quản !" nửa điểm cũng phát mình tức giận, "biến chất" , cùng Bạch Bạch mười phần khác gì là hai tiểu hài tử cãi nhau.

      như vậy thôi, tay lại dám buông nửa điểm, e sợ Bạch Bạch xoay người bỏ trốn. Bạch Bạch nghe xong cũng chần chừ suy nghĩ, tuy các sư huynh đòi lại công đạo cho nàng nếu Mặc Yểm bắt buộc nàng. Nàng trở về tìm sư huynh rất dễ dàng nhưng mà bây giờ trở về như vậy, nàng chẳng khác nào thành kẻ vô tích , còn hại sư huynh lại phải bảo vệ quỷ môn quan, tiếp tục đối mặt với thời khắc sinh tử?

      Trong lúc nhất thời. người hồ trừng mắt to, mắt kiên trì nhìn nhau, cục diện lâm vào trạng thái giành co.

      Mặc Yểm thở sâu vài hơi, muốn làm cho mình tỉnh táo lại, áp chế hỏa khí , lại nhìn bộ dáng Bạch Bạch cứng rắn, kiên quyết khuất phục, rất quật cường, trong lòng cực kì bất đắc dĩ, mình sao lại có biện pháp gì đối với tiểu hồ ly này?

      Nàng yếu ớt khóc, ngoan cố kiên cường nhưng lại rất ngốc. thuyết phục mình vô số lần, nhưng bỏ nàng xuống được.

      thích bộ dạng yếu ớt, mỏng manh, hay dựa vào của nàng, nhưng vừa thấy nàng khóc, lòng đau chịu được, bị cái bộ dạng này của nàng làm cho tức giận đến tím tái mặt mày nhưng cũng rất luyến tiếc nỡ phá hỏng kiên trì khờ dại này, sợ nàng bị thương.

      Nàng hiểu thế , hầu hết đều rất dễ lừa gạt —– nếu như thế này, rất dễ dàng lừa chiếm được thân thể của nàng rồi, nàng còn ngốc nghếch nghĩ mình đối với nàng tốt. nàng vừa nát lại vừa ngốc, kỳ chính là bởi vì tâm nàng hoàn toàn phức tạp. (Nát: dốt nát)

      Nàng chính là hài tử khờ dại, chỉ chút gì đó cũng khiến nàng vui vẻ lâu. Lúc còn ở Mặc Đầm, nàng mỗi ngày đều khoái hoạt, quấn quýt lấy trải qua mỗi ngày, đóa hoa, vài cọng cỏ cũng có thể khiến nàng hiếu kì nguyên cả buổi sáng, những hình ảnh quen thuộc khi xưa bỗng ùa về khiến nghĩ đến cuộc sống bình thường trước kia.

      biết vì sao mình lại có kiên nhẫn ngồi nghe Bạch Bạch , chỉ cảm thấy nghe nàng mấy chuyện vụn vặt lúc ấy khiến cảm thấy rất vui vẻ, giống như sống cảm thấy nhàm chán, ít nhất trước mặt tiểu hồ ly này còn cảm thấy thú vị .

      hề hay biết gì, như người nghiện có thói quen để tiểu hồ ly này bên mình ngày đêm, để cuộc sống trở lại như xưa, chiếu cố Bạch Bạch nhiều hơn, kể cả những việc bình thường, còn Bạch Bạch giúp lấp đầy khoảng trống trong lòng, khiến còn cảm thấy tịch mịch nữa.

      lúc nào cũng nhớ những lúc tiểu hồ ly đáng này ỷ lai, dựa dẫm vào , cần , rồi bất ngờ nhảy đến trước mặt làm nũng, đòi giúp đỡ nàng, thậm chí sai làm cái này cái kia.

      Mọi chuyện đều dễ dàng thay đổi, lúc Bạch Bạch rời khỏi Mặc Đầm rồi mới giật mình phát , vào thời điểm đó, mới biết được hóa ra khó có thể chấp nhận cuộc sống có bóng hình Bạch Bạch. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

      phải có thử chuyển lực chú ý của mình sang những vật khác, vì tiểu hồ ly tinh nóng ruột nóng gan, ăn ngon, ngủ yên, chuyện như vậy khiến tự tôn của bị đả kích nghiêm trọng. Nhưng thử qua cách nghĩ tronmg đầu, thể thừa nhận , phải Bạch Bạch ỷ lại , cần , mà là cần thậm chí là ỷ lại Bạch Bạch ấm áp làm bạn.

      khi như vậy còn có cái gì có thể nữa đâu?

      Mặc Yểm chậm rãi thả lỏng tay, ôm Bạch Bạch vào lòng ngực, nhàng đến nỗi khiến Bạch Bạch rối loạn. Nàng có chút hiểu, nhìn cách đề phòng, biết vì sao đột nhiên bình tĩnh như thế, giống như bọn họ hề cãi nhau

      Mặc Yểm với tay véo véo cái mũi của nàng, cười : "Chúng ta cãi nhau nữa, ăn gà nướng, uống rượu hoa đào, được ?"

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 128





      Bạch Bạch nghi hoặc : "Ngươi tức giận sao?"

      Mặc Yểm thở dài, tâm niệm chợt động, thử làm ra vẻ mặt uể oải, : "Tức giận a, chẳng qua có biện pháp, nàng nghe sư huynh liền nghe ta nữa"

      Mặc Yểm như vậy, Bạch Bạch liền cảm thấy hổ thẹn, mình ăn của người ta nhiều như như, còn đòi người ta hỗ trợ đánh đuổi phàn quân ở địa phủ, chẳng những đáp ứng cầu của người ta, còn hướng người ta phát giận, đúng.

      "Xin lỗi" Bạch Bạch chủ động về phía trước, tựa vào lòng , cọ cọ vào ngực, lại chủ động nhảy lên vai, dùng cái mũi đâm đâm mặt , noi: "Ta hôn ngươi, ngươi đừng nóng giận"

      Mặc Yểm oán giận : "Biến thành người mới tính hôn , đây là nàng dùng cái mũi đâm ta…"

      Bạch Bạch ủy khuất : "Nhưng ta đáp ứng với sư huynh rồi, trong tháng này thể biến thành người nha…" Nàng tuy dễ lừa nhưng nguyên tắc rất kiên định.

      Mặc Yểm cũng biết thể nóng vội, vì thế mang theo chút oán khí, bắt Bạch Bạch về xoa , cam chịu ôm nàng ăn gà nướng, chuyận này để sau. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

      Mặc Yểm dễ dàng buông tha việc thân thiết với Bạch Bạch chỗ, nhưng cũng biết hể nóng vội, bây giờ cứ theo nàng, tìm được cơ hội thích hợp hạ thủ cũng muộn.

      cũng nhìn ra được Bạch Bạch đối với khác xa, giống như tín nhiệm của nàng đối với sư phụ và sư huynh, vẫn nên làm tốt việc diệt trừ nghiệt, tốt đến mức lấy lại được tín nhiệm của Bạch bạch, trước mắt trước hết phải nhẫn.

      Dù sao thời gian cũng chỉ có tháng, cho dù qua được thời gian này, tháng này cũng nên ăn tiểu hồ ly, ít nhất cũng phải khiến nàng tín nhiệm mình, đây mới là việc quan trọng liên quan đến lâu dài. Chỉ cần có thể khiến Bạch Bạch lưu lại, sợ sau có cơ hội có thể thống khoái ăn no nê sao?

      Mặc Yểm ôm Bạch Bạch, tay vuốt bộ lông hồ ly mềm mại, tay thầm tính toán ngày sau như thế nào, thanh toán tất cả vốn lẫn lời của ngày hôm nay. Đồng thời trong lòng lại hối hận đến cực điểm, sớm biết như thế, hôm trước dùng Hồn môn đại pháp mê hoặc tiểu hồ ly, nên ăn chút cho tận hứng… hối hận nha!

      Ngọc Lưu ly phi trở lại địa bàn của mình, lập tức ra lệnh cho bọn ma hầu hạ bên cạnh lui ra, môt mình ngồi trong phòng nhớ lại việc hôm nay, càng nghĩ tâm càng rối loạn như tơ vò.

      Những năm gần đây nàng vất vả kinh doanh dưới địa phủ, khó khăn lắm mới có thành tựu như ngày hôm nay. Nàng cũng từng nghe bọn Quỷ Hồn thế gian đủ loại phong cảnh, nơi đó có ánh nắng mặt trời tươi sáng, mùa xuân ấm áp, mùa hạ nóng bức, mùa thu mát mẻ, còn mủa đông tuyết rơi trắng xóa, có ngày có đêm luân phiên, có nhật nguyệt và tinh tú, có những thành trấn phồn hoa, có nhiều món ngon cùng cao lương mĩ vị, ngọc ngà châu báu vô cùng xinh đẹp, có cảnh sắc, cây cối,.. tóm lại, nơi đấy có tất cả, so với chốn đại phủ lãnh, hắc ám đẹp gấp vạn lần!

      Nàng cũng giống như những ma khác, cũng hy vọng có thể lao ra khỏi đại phủ, đến thế gian xinh đẹp huởng thụ phồn hoa ngày. Nhưng đến lúc này, nàng cũng biết là mình hy vọng được đến thế gian, hay đó là cái lý do để nàng lấy làm mục tiêu, khiến mình có thể ở tại địa phủ mà tiếp tục sinh tồn.

      Nàng bây giờ hơn rất nhiều ma, quỷ hồn khác, nhưng nàng vui vẻ sao?

      Hôm nay nàng nhất thời động tâm, trở về nguyên thân, cùng Bạch Bạch chơi đùa tại hoa viên, tựa như lúc nàng chưa tu luyện thành người vậy, có tùy tùng hay cấp dưới, có vô số tình nhân hay là địch nhân, tự do tự tại, vô ưu vô lự như vậy … nàng dường như muốn công nhận Bạch Bạch đúng, làm hồ ly, làm miêu đơn giản, khoái hoạt hơn làm người nhiều lắm.

      Nàng có thể để ý đến hình tượng, có thể theo bản năng đuổi theo côn trùng, đưổi theo Lão Thử – loại tiểu thú (chuột đó mà), có thể lười biếng nằm bờ tường hóng gió, nếu có thể có chủ nhân như Mặc Yểm, nàng có thể nằm đầu gối , hưởng thụ lần được vuốt ve…

      Ngọc Lưu ly phi đột nhiên sợ hãi, chẳng qua chỉ là ngày thôi, mình ngờ lại mềm lòng, hâm mộ tiểu hồ ly kia! nên nên, tiếp tục như vậy nguy mất!

      Nàng còn muốn đến thế gian chiêm ngưỡng chốn phồn hoa, còn muốn cảm nhận ánh mặt trời ấm áp, cảm nhận làn gió xuân nhàng

      Ngọc Lưu Ly phi khẽ cắn môi, quyết định ngày mai nàng gặp Bạch Bạch, tiểu hồ ly kia đáng sợ, bất tri bất giác mê hoặc lòng người!

      Bạch Bạch biết mình trong lúc vô ý khiến Ngọc Lưu Ly phi có những cảm xúc phức tạp như thế. Nàng sau khi được ăn no nê liền nằm chỏng vó cái nệm gấm giường, kể Mặc Yểm bên ngồi bên cạnh, nàng hôm nay kết giao được bằng hữu mới, là hắc miêu rất khí phách a! So với Tiểu Hắc còn xinh đẹp hơn.

      Mặc Yểm duỗi tay sờ cái bụng tròn trịa của nàng, Bạch Bạch ngoan ngoãn để cho vuốt ve, ngẫu nhiên lấy lòng dùng bốn chân ôm tay , cọ cọ, Mặc Yểm rất vừa lòng. Bây giờ cùng ở chung với Bạch Bạch dễ chịu như vậy, duy nhất điểm hoản mỹ chính là Bạch Bạch chịu biến thành hình người cùng thân mật… Tiểu hồ ly cứ như vậy vô tư lự cũng tốt lắm, giọng của nàng êm dịu, quyến rũ rất êm tai, nghe như tiếng nhạc, khiến lòng thích thú vô cùng.

      Ngày mai bắt đầu thu thập những tên đầu lĩnh phản quân chịu nghe lời, với mấy tên đầu xanh lỗ mãng Thanh Lương Quan dám xúi bẩy Bạch Bạch khiến được thoải mái, cũng nên báo thù lần chứ! Hừ!
      ly sắc thích bài này.

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 129





      Vân Sơ cùng Vân Cảnh, Vân Khởi trở lại quỷ môn quan. Vân Hư nhéo cái vào tay Vân Cảnh : "Thiên Lý Nhãn các ngươi đồng ý cho Bạch Bạch lưu lại bên người Mặc Yểm, điều này sao có thể? Chúng ta nhanh cướp Bạch Bạch về!"

      Vân Cảnh xoa xoa tay , lười biếng : "Ngươi cần khẩn trương, Bạch Bạch có việc gì cả, tháng sau có thể bình an trở về"

      Vân Hư vừa nghe điều này, giọng đột nhiên cao vút: "Các ngươi sao có thể để Bạch Bạch ở bên cạnh tên đó? , là đại ác nhân! Bạch Bạch chỉ là nữ hài tử…"

      Vân Cảnh nhìn khẩn trương cũng có chút kì quái nhưng cũng quá để, vỗ vỗ bờ vai của , đắc ý : "Bạch Bạch biến thành người, đúng là nữ hài tử, chẳng lẽ ngươi quên Bạch Bạch cũng là hồ ly sao? Hắc hắc! Nhị sư huynh phân phó Bạch Bạch, trong tháng này nàng biến thành người, Mặc Yểm kia sao có thể chiếm tiện nghi của nàng? Ha ha ha ha!"

      Vân Cảnh đến đây liền đắc ý, nếu như phải liến quan đến tiểu sư muội cùng thanh danh của Thanh Lương quan, quả thực muốn thông báo cho toàn thiên hạ biết, có thể khiến cho Mặc Yểm ăn quả đắng như vậy rất là sảng khoái nha!

      Vân Hư lớn tiếng : "Vạn nhất Mặc Yểm bắt nàng ra hình người làm sao giờ? Mặc Yểm kia phải người tốt, lúc trước từng khi dễ Bạch Bạch, khiến cho nàng xém mất mạng!"

      Vân Cảnh vừa nghe xong cả giận : "Tiểu sư đệ, ngươi còn biết cái gì?"

      Vân Sơ và Vân Khởi hẹn mà cùng nhìn về phía Vân Hư, những lời của Vân Hư khiến bọn họ thức tỉnh, và cũng biết, vị sư đệ này ắt là biết số chuyện về Mặc Yểm, nhưng lúc ấy, tình thế khẩn cấp kịp truy hỏi.

      Vân Hư nhìn lướt qua những thiên binh thiên tướng gẩn đó, ấp úng chịu lên tiếng. Mấy sư huynh đệ thấy, biết chắc chắn có điều khó trước mặt mọi người, vì thế bọn họ cùng nhau đến, lại bảo Vân Lan, Vân Chỉ, hai người ở bên ngoài thi triển pháp thuật, ngăn cản người bên ngoài nghe trộm, lúc này mới hỏi Vân Hư nguyên nhân.

      Vân hư chần chừ lúc, mới bắt đầu kể khoảng thời gian trải qua ở nhân gian, lúc đến thị trấn gần kinh thành gặp huynh muội Lăng gia bị xà bám theo, sau đó trong lúc vô tình gặp được Mặc Yểm cùng Bạch Bạch, sau đó Mặc Yểm trong lúc nguy cấp ra tay giết chết xà cứu bọn họ, rồi việc sau đó sư phụ sai hạ phàm đến Ngọc Sơn cứu Bạch Bạch nguy cấp, từng việc dần dần được kể lại.

      Về việc ngày đó căn cơ Bạch Bạch bị hủy thế nào, tự nhiên cũng thế che giấu, Vân Hư xong chuyệnđã qua, liền : " việc này liên quan đến danh tiết của tiểu sư muội, ta, ta vốn nên , xin các huynh đừng nhắc lại trước mặt Bạch Bạch…"

      Vân Sơ nghe xong tức giận đến đen mặt, hắng giọng : "Mặc Yểm này đáng giận, hại tiểu sư muội khổ như vậy!" năm đó là từ phàm nhân tu tiên thành công trải qua suốt ba trăm năm, sau được Minh Ất chân nhân nhìn trúng thu làm đồ đệ. biết rất con đường tu luyện thành tiên gian khổ, tịch mịch cỡ nào, mà động vật, hoa cỏ muốn tu luyện thành công, còn gian khổ hơn người phàm gấp bội, Bạch Bạch đau khổ tu luyện năm trăn năm sắp đại thành, lại gặp phải chuyện như vậy, thiếu chút nữa mất mạng oan uổng trước thiên kiếp và tên của thợ săn. Nguồn: http://truyenfull.vn

      Lúc trước biết sao, tại biết được tiểu sư muội từng bị Mặc Yểm hại thê thảm như vậy, Vân Sơ khỏi hận mình, vừa rồi ngờ khiến cho tiểu sư muội lại ở bên ác nhân, giờ phút này biết có phải lại bị khi dễ ?

      Tưởng tượng như vậy, rốt cuộc đứng ngồi yên, suy nghĩ làm sao đoạt Bạch Bạch lại.

      Vân Khởi năm chặt tay , nhìn lắc đầu. Vân Khởi : "Nhị sư đệ, chẳng lẽ ngươi muốn Bạch Bạch ở chỗ Mặc Yểm chịu khồ?"

      Vân Cảnh tròng mắt di chuyển thành vòng tròn, giọng: "Ta thấy… bây giờ Mặc Yểm hại tiểu sư muội đâu…"

      Vân Hư giơ chân : "Ngươi sao biết?"

      Vân Cảnh kho khan hai tiếng: "Phương pháp Mặc Yểm hại Bạch Bạch rất lạ, mấy chục loại tiên đan, tiên thảo trân quý, quỳnh hương ngọc lộ đều cho nàng ăn như ăn cơm, chẳng phải là rất phiền toái và rất lãng phí? Ta nghĩ Mặc Yểm ban đầu lừa Bạch Bạch là có mục đích nhưng sau phát căn cơ Bạch Bạch bị hủy, chắc là muốn bồi thường nên mới tìm nhiều thư tốt như vậy cho nàng ăn, chẳng qua như vậy là vô ý hại Bạch Bạch, làm cho bệnh tình của nàng nặng thêm mà thôi…"

      " đối với sư muội thấy sắc nảy lòng tham, làm việc hạ lưu vô sỉ như vậy, chẳng lẽ là chính nhân quân tử…?" Vân hư nhớ lại ba lần ít ỏi thấy Mặc yểm ở cùng Bạch Bạch, muốn tin rằng Mặc yểm lại biết quý trọng Bạch Bạch Bạch.

      "Ta chưa là chính nhân quân tử… Bạch Bạch xinh đẹp như vậy, nam nhân nhìn chắc chắn động tâm… Đây là chuyện rất bình thường…" Vân cảnh đến đây cũng có chút chột dạ, nếu Bạch Bạch phải tiểu sư muội của , nhìn thấy mĩ nhân như thế cũng bỏ qua!

      Vân Khởi thấy hai người bọn càng càng ra gì, Vân Sơ đen mặt gầm gừ, phải mở miện : "Lời Vân Cảnh phải có lý, Mặc Yểm cho Bạch Bạch ăn nhiều tiên dược trân quý như vậy là muốn Bạch Bạch thu hồi được căn cơ, hơn nữa Bạch Bạch bây giờ chẳng những được nhập tiên tịch, pháp lực căn cơ cũng tinh tiến ít, ưu khuyết điểm của mấy cái tiên dược này coi như cũng bằng nhau".

      Giương mắt nhìn quả nhiên thấy Vân Sơ và Vân Hư dám gật bừa, bèn cười cười : "Trước khi chúng ta thử nhớ lại xem việc tại quỷ môn quan chúng ta đều thấy rằng Mặc Yểm đối với Bạch Bạch dường như phải là thấy sắc mà nảy lòng tham, nếu đại sát ba huynh đệ chúng ta rồi đem Bạch Bạch , chúng ta cũng thể cản trở được?"
      ly sắc thích bài này.

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 130





      Vân Sơ im lặng, lý trí giúp nhận thức những điều Vân Khởi , nhưng tưởng tưởng đến cảnh mình và các sư huynh đệ chính mồm đáp ứng cho tiểu sư muội ở cùng với cái kẻ lòng lang dạ thú, phương diện tình cảm khó có thể chấp nhận.

      Trong lòng sáu sư huynh đệ bọn họ đều xem Bạch Bạch như là sư muội của mình, thậm chí đối đãi như nữ nhi bình thường, vừa nghĩ có nam nhân can đảm nào có ý nghĩ muốn khi dễ nàng bốc hỏa chứ từng động thủ rồi, bây giờ lại nhân cơ hội uy hiếp bọn họ, lần nữa bắt cóc Bạch Bạch!

      Vân Hư tuổi còn , hiểu lắm tình nam nữ, chỉ là đơn thuần đối với Mặc Yểm có thành kiến, chung quy lo lắng ở nới đó Bạch Bạch bị khi dễ

      Vân Khởi biết muốn ngay lập tức thuyết phục bọn họ rất khó, chỉ có thể mang tình hình đại phủ ra phân tích, hy vọng bọn họ lấy đại cục làm trọng, bình tĩnh xem biến động.

      Vân Cảnh đột nhiên cười : "Đại sư huynh cùng tiểu sư đệ nếu lo lắng, ta có thể theo nhìn chằm chằm tiểu sư muội, dù sao Mặc Yểm chỉ muốn tiểu sư muội ở cùng với , cũng chưa cho chúng ta thấy tiểu sư muội nha!"

      Vân Khởi gật đầu : "Như thế cũng tốt, dù sao tình hình ở quỷ môn quan lúc này cũng tạm ổn định rồi, tam sư đệ tạm thời rời cũng thành vấn đề, về phần Mặc Yểm bên kia, tam sư đệ đánh lại nếu muốn trốn cũng có thể trốn được"

      Trong mấy sư huynh đệ, Vân Cảnh mặc dù pháp lực phải là cao nhất, nhưng mà khả năng bay rất đáng kể giống số người khác khó lòng học được quái chiêu, nhưng luôn thuận buồm xuôi gió, đôi nhân xử thế, khả năng ứng biên linh hoạt, hơn nữa pháp lực cũng khá cao, chuyện này cũng gây khó dễ cho được.

      Vân Cảnh tính tình nôn nóng, thấy sư huynh sư đệ có ý kiến, lập tức nhích người, Vân Khởi nắm chặt tay : "Bên cạnh Mặc yểm có ít đầu lĩnh phản quân, ngươi khi muốn qua bên kia, vừa lúc quan sát cẩn thận thực lực của bọn họ cùng tình hình bọn binh. Chúng ta thể mang hy vọng phó thác người Mặc Yểm, mình cũng phải có chuẩn bị mới được".

      Vân Cảnh nghiêm mặt : " biết!"

      Môt đêm chuyện, ngày hôm sau, Mặc Yểm trước điện triệu tập những đầu lĩnh phản quân ở những vùng xung quanh, những người này chẳng những tính tình kiêu ngạo bất tuân, hơn nữa tướng mạo xấu xí chiếm đại đa số, muốn Bạch Bạch xuất trước mặt những người này, vì thế bảo nàng chỉ ở hoa viên sau điệm chơi đùa.

      Mới sáng sớm tinh mơ, Bạch Bạch đến chờ Quế Nhi tỷ tỷ, kết quả đợi đến giữa trưa cũng thấy miêu ảnh, khỏi có chút thất vọng. Mặc Yểm cũng Quế Nhi tỷ tỷ cũng là trong những đầu lĩnh phản quân quan trọng, có thể hôm nay cũng tham gia cuộc họp của các đầu lĩnh, cho nên tạm thời thể đến. Bạch Bạch nhìn hoa viên bóng người, đột nhiên cảm thấy có chút nhàm chán.

      Đúng lúc này bên tai truyền đến thanh, quay đầu nhìn thấy chính là cái đầu của tam sư huynh Vân Cảnh.

      Vân Cảnh ở giữa trung hoạt động vài cái, nhìn đúng phương vị, đáp xuống bụi cỏ cao đến đầu gối, Bạch Bạch nhìn trái phải xác định có ai ở gần, hưng phấn chạy vào bụi cỏ, thấp giọng : "Tam Sư huynh, sao người lại tới đây? Những sư huynh khác khỏe ? Quỷ môn quan bây giờ có việc gì chứ?"

      Đầu Vân Cảnh khẽ run lên, đảo mắt biến trở về hình người, chẳng qua thân mình chỉ có bàn tay vươn ra, dễ dàng bao phủ bên trong cây cỏ, duỗi tay sờ sờ Bạch Bạch cười : " có việc gì có việc gì! Ngươi nằm úp sấp xuống cùng ta chuyện, bằng ta ngửa đầu nhìn ngươi, hơn mệt nha!"

      "Mặc Yểm đồng ý cho ngươi ở trong hình dạng này sao?" Đầu tiên, Vân Cảnh hỏi vấn đề mà sư huynh bọn quan tâm nhất. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

      Bạch Bạch lắc đầu : " có, đối với ta tốt lắm, ta chịu biến thành người, cũng ép ta"

      "Vậy là tốt rồi! Vậy là tốt rồi!" Vân Cảnh gật gật đầu, thầm nghĩ: Mặc Yểm này xem ra rất coi trọng tiểu sư muội"

      Bọn họ lo lắng cho ngươi nên cử ta tới nơi này cùng ngươi!"
      Vân Cảnh hiên ngang lẫm liệt tuyên bố.

      Bạch Bạch dĩ nhiên cao hứng, có sư huynh bên cạnh, phải mình đối mặt với Mặc Yểm, cảm giác an tâm hơn

      "Ta thừa dịp Mặc Yểm ở cùng lũ ma quỷ quái liền lẻn vào, nhưng tiểu sư muội à, muội phải che giấu ta cẩn thận a! Đúng rồi đại sư huynh cùng nhị sư huynh trước dạy ngươi phép thuật, ngươi luyện thế nào rồi?"

      Bạch Bạch hổ thẹn : "Cả ngày hôm qua đến hôm nay ta cũng chưa luyện…"

      " sao, vừa lúc luyện luôn bây giờ, sư huynh cùng ngươi luyện!" Này Đây cũng là chuyện trước khi Vân Cảnh , Vân Sơ đặc biệt giao cho, Bạch Bạch có thân pháp lực nhưng hiểu pháp thuật, tuy cần nàng ra trận đấu pháp, nhưng mà cũng thể bỏ luyện được, nếu sau này trở về Thanh Lương Quan, có cách nào với sư phụ"

      Bạch Bạch cũng hy vọng mình có thể trở nên mạnh mẽ, ít nhất cản trở các sư huynh, cho nên hưởng ứng vô cùng tích cực, Vân Cảnh sợ pháp lực của nàng khi phát huy làm cho hoa viên này còn hình dáng, khiến người khác chú ý, vì thế trước đó dạy nàng hạ kết giới bên ngoài, phòng ngừa pháp lực ảnh hưởng đến xung quanh, cũng tránh cho người bên ngoài rình mò, sau đó mới để Bạch Bạch tập thi triển pháp thuật ở trong hoa viên.

      Thân hồ ly dường như bất lợi khi Bạch Bạch thi triển phép thuật, Vân Cảnh xác định kết giới có vần đề, nhân tiện : "Ngươi biến ra thành người trước, sư huynh mới có thể cùng ngươi thử chiêu"

      "
      Nhưng mà Nhị sư huynh…" Bạch Bạch lập tức nhớ đến lời nhị sư huynh dặn dò.

      "
      Yên tâm, người mà nhị sư huynh ngươi đề phòng chính là Mặc Yểm, khi mà Mặc Yểm để ý, ngươi biến thành người cũng sao, nhưng nếu xuất , ngươi phải nhớ là phải biến lại thành hồ ly!"
      Mai Trinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :