DỤ DỖ TIỂU HỒ LY ( Nga My)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 107



      Đầu lưỡi nóng rực vô cùng cẩn thận liếm lướt qua nàng, từng chút từng chút cuốn lấy, trong mũi, trong miệng đều là mùi vị quen thuộc lại vô cùng dễ chịu, ư… Hương vị này còn thơm hơn cả hương vị của gà nướng… Bạch Bạch mê mải cùng với động tác của đối phương, từng ngóc ngách đôi môi đều được đối phương tinh tế để ý đến, động tác đối với nàng vô cùng tinh xảo giống như nàng là đồ xứ mỏng quý giá vậy.

      Bạch Bạch theo bản năng bắt chước động tác của đối phương, đầu lưỡi mềm mại tìm được môi của đối phương, nàng muốn cho cũng được trải nghiệm cảm giác tuyệt diệu này, ngay lập tức nàng nhận ra động tác nhu hòa của đối phương trở nên kịch liệt hơn, thậm chí là có phần thô lỗ.

      Hai bàn tay đặt hờ hững vòng eo của nàng bỗng thít chặt, dường như muốn hung hăng vò nát nàng. Bạch Bạch hô tiếng, muốn rút lui nhưng quá muộn… hôn khắp người của nàng, tựa hồ xem nàng như món ngon, dùng sức vơ vét đôi môi ngọt ngào của nàng, buông tha, tàn nhẫn hút lưỡi cắn môi nàng, chút đau đơn tê dại bỗng hóa thành dòng nhiệt nóng, từng đợt sóng cứ mạnh dần mạnh dần nhấn chìm cơ thể Bạch Bạch.

      Nóng! Sâu trong thân thể của nàng như có ngọn lửa kỳ dị bị thổi bùng lên, trong nháy mắt lan ra, thiêu cháy toàn bộ cơ thể, khiến nàng khó kiềm chế được. Thân thể nàng tự giác tách ra mà cần đến chỉ huy của đại não.

      Y phục người chẳng biết từ khi nào bị cởi ra hơn nửa, phần da thị được che đậy dán chặt lấy cẩm bào của đối phương, phần da thịt ngẫu nhiên bị tay áo cọ vào, tự chủ được nổi lên chút khó chịu… Bạch Bạch cảm thấy hài lòng, thân thể giãy giụa để cọ xát với áo bào của đối phương, hai tay tự động kéo thắt lưng của đối phương, hòng cởi bỏ cái áo choàng chướng mắt, để có thể cảm nhận được cảm giác da thịt cận kề, như vậy… chắc dễ chịu được chút ít….

      Người kia cười khẽ, cũng giúp nàng cởi bỏ tất cả trở ngại cản trở hai người, hai cỗ thân thể nóng rực dán chặt lấy nhau, ra sức cọ xát, từ trong nội tâm hai người hoàn toàn bị ngọn lửa đốt cháy, còn chỗ cho lý trí nữa.

      Bạch Bạch còn ý thức được gì cả, nhưng thân thể ràng cảm nhận được hạnh phúc tột bậc, đôi chân thon dài chủ động kẹp chặt lưng của đối phương, cảm nhận được đối phương hùng hổ xông tới tiến vào mang theo vô vàn khoái cảm, hai người ôm chặt lấy nhau, nhấp nhô vặn vẹo, dây dưa cọ sát lẫn nhau… Mỗi lần tiến vào đều mãnh liệt sâu sắc, mỗi lần thoát ra đều triền miên uyển chuyển… Cho đến lúc thân thể từng chút từng chút bị đốt cháy hoàn toàn thể xác và tâm hồn mới được giải tỏa…




      CHƯƠNG 108



      Giống như ngủ giấc rất dài, người ê ẩm yếu ớt, lộ vẻ lười biếng sau khi mây mưa, Bạch Bạch mở to mắt, phát mình nằm ở giường, quần áo vẫn nguyên người, nhưng là cảm giác rất đúng.

      Giấc mộng kia, giống như có phần quá chân thực ? Trong mộng người cùng mình" Song tu" hình như là…… Hình như là Mặc Yểm!

      Thần chí tại Bạch Bạch ràng, tuy rằng hình dáng người trong mộng mơ hồ, cho dù là cái gì cũng thấy, nhưng cảm giác da thịt thân cận cùng mùi cũng có thể làm cho nàng lập tức ý thức được người kia là ai!

      "Tỉnh rồi?"

      Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến! Giọng Mặc Yểm vang lên đỉnh đầu, đôi tay lớn thân mật chiếm hữu đầu vai nàng, sau đó cực kỳ tự nhiên, ngồi vào bên giường động tác thuần thục trượt đến ngang hông của nàng.

      " Hồ ly lười…… Nàng ngủ ngày." Ôn tồn khẽ hôn xuống vành tai của nàng, hơi thở nóng rực phả lỗ tai, nhắc nhở nàng cùng trong mộng từng có triền miên…… Cái này, đây là có chuyện gì?!

      Phút chốc trong đầu Bạch Bạch trống rỗng, ngơ ngác nhìn Mặc Yểm, hiểu bây giờ đến tột cùng là mơ hay là . Trong lòng Mặc Yểm biết tại sao nàng như thế, tâm tình rất tốt mà đem nàng ôm ở trong ngực, chờ đợi nàng từ từ tỉnh táo lại.

      Lần này trước khi đến Địa phủ, chuẩn bị tốt mọi thứ, nếu như Bạch Bạch vô tình đối với , liền buông tay, vĩnh viễn gặp lại nàng, cũng cho nàng cơ hội thương tổn , nhưng nếu như Bạch Bạch cũng ghét , vậy dùng hết mọi biện pháp để bắt cóc Bạch Bạch trở lại Mực Đầm . Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

      Kết quả khảo nghiệm tuy phải hoàn toàn thoả mãn, nhưng là ít nhất biết , Bạch Bạch cũng bài xích , thậm chí là thích …… Nếu như mê luyến thân thể coi như là lời thích

      Vừa rồi chính là hồn mộng đại pháp làm cho người trước mắt trở thành người trong lòng, mục tiêu cuối cùng là cùng nhau triền miên, mà đối tượng Bạch Bạch mơ tới thân mật về cơ bản chính là , phải những người hay hồ ly khác, điều này làm cho Mặc Yểm cao hứng, vô cùng cao hứng.

      Vì sao về cơ bản? Bởi vì chính Bạch Bạch cũng thấy người trong mộng cùng nàng thân mật là ai, ít nhất có ít đặc điểm giống Mặc Yểm. cách khác, cảm giác Bạch Bạch đối với , cũng còn vô cùng mờ mịt, tràn đầy xác định.

      Kỳ có kết quả như vậy, cùng Bạch Bạch tuyệt đối chính là quan hệ vui vẻ, nhưng ít nhất cũng chứng minh, Bạch Bạch mến nam nhân khác, hơn nữa biểu giường cùng rất hài lòng, cho nên muốn chọn người để thân mật đều lấy làm khuôn mẫu, đây là khởi đầu rất tốt rồi.

      Kế tiếp nếu muốn, chính là làm sao cho con tiểu hồ ly này cam tâm tình nguyện cùng chỗ với mình, hề để con "đực" khác có cơ hội thân cận nàng, nhất là nhất đao lưỡng đoạn (cắt đứt quan hệ) cùng những người Thanh Lương Quan kia, đoạn tuyệt hoàn toàn quan hệ…… Mặc Yểm cảm thấy mỹ mãn, ôm chặt Bạch Bạch, bắt đầu tính toán sách lược dụ dỗ tiểu hồ ly.

      là người đàn ông đầu tiên của Bạch Bạch, Bạch Bạch trừ ra chưa từng cùng với khác khác phái phát sinh qua quan hệ gì, chỉ cần sau này cũng có, Bạch Bạch ngày nào đó chẳng những thích cùng thân mật, mà cũng thích con người , thích ở bên cạnh .

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 109


      Bạch Bạch từ từ đem mọi chuyện từ đầu đến cuối hợp thành , nhớ tới lúc còn ở Quỷ Môn quan ngăn quỷ tốt binh cùng các sư huynh, trong lòng quýnh lên, giãy dụa dường như muốn chạy trở về.

      Mặc Yểm tự nhiên để cho nàng như ý nguyện, hai tay mở ra ôm cả người Bạch Bạch vào trong ngực, nhanh chậm cười :" Làm sao vậy?"

      Bạch Bạch khẽ :" Bại hoại, ngươi thả ta ra! Ta muốn trở về tìm sư huynh!"

      Mặc Yểm trong lòng hài lòng, trêu đùa:" Bại hoại? Vừa rồi nàng còn ôm kẻ bại hoại ta đây tha, lưng của ta đều bị nàng để lại dấu vết."

      Bạch Bạch xấu hổ :" Ta…… Ta mới có!"

      " Ta cởi quần áo cho nàng xem, nàng biết có hay ."

      Bạch Bạch tâm tư đơn thuần, nhưng cũng biết là cố ý chọc ghẹo mình, tức giận lớn tiếng :" Ta rất lợi hại, ta sợ ngươi!"

      " Ừ …… là lợi hại, thiếu chút nữa đem ta ép khô!" Mặc Yểm vừa vừa cúi đầu lơ đãng cắn Bạch Bạch ngụm. Mùi vị tiểu hồ ly thơm!

      Sau lưng hàn ý kéo tới, vài đạo phong thẳng hướng người tới, gần rơi xuống người lại lệch phương hướng, trở thành rơi giường bên cạnh , . Bạn đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

      Sau trận lốp bốp, cả cái giường sụp xuống, mặt đất nhiều vết rách sâu, Mặc Yểm vẫn nhúc nhích ôm Bạch Bạch thuận thế ngã vào giường sụp đổ, màn mất cái chống lập tức rơi xuống bao hai người ở trong đó. Trong gian u ám nho , Mặc Yểm cúi đầu bình tĩnh nhìn khuôn mặt Bạch Bạch, thấp giọng :" Náng phải rất chán ghét ta sao? Vì sao đem phong nhận (gió sắc như dao) chém vào người ta?"

      Bạch Bạch nuốt ngụm nước bọt, có gì lo lắng, đe dọa :" Ta, ta rất lợi hại, ngươi còn dám khi dễ ta, ta liền khách khí đối với ngươi! Mau thả ta ra!"

      "Ta thả! bao giờ thả! Bạch Bạch từ nay về sau ở cùng chỗ với ta được ?" Mặc Yểm bởi vì Bạch Bạch mềm lòng mà thoải mái, khuôn mặt ôn nhu làm cho người khác say mê.

      Bạch Bạch chẳng biết vì sao cảm thấy trống ngực đập rất nhanh, nhưng lập trường vẫn như cũ kiên định :" cần! Ngươi là bại hoại! Ta muốn ở cùng chỗ với ngươi! Ta muốn tìm sư huynh!"

      Sư huynh! Lại là những kẻ ăn lỗ mãng kia! Mặc Yểm giận tái mặt : "Bọn họ sớm muộn gì bị những tiểu quỷ Địa phủ kia thu thập, nàng tìm bọn làm cái gì?"

      Bạch Bạch tức giận muốn đem thân mình đặt ở người Mặc Yểm đẩy xa chút, trong miệng phản bác :" , các sư huynh rất lợi hại! Ta…… Ta cần phải để ý ngươi!"

      Mặc Yểm thoải mái mà bắt lấy hai tay vướng víu của Bạch Bạch, đem chúng đặt ở hai bên thân thể nàng, dùng thân thể của mình đem nàng gắt gao ngăn chận, trấn áp toàn bộ phản kháng của nàng, trong miệng cười lạnh : "Bọn họ lợi hại, ngay cả nàng cũng bảo vệ được."

      Toàn thân từ xuống dưới Bạch Bạch đều bị gắt gao chế ngự, môi Mặc Yểm dường như dán chặt nàng, khiến nàng được tự nhiên tới cực điểm. Dùng sức phảy qua khuôn mặt nhắn, tránh cái tiếp xúc thân mật làm toàn thân nàng khó chịu:" Đúng là ngươi phái người làm mấy chuyện xấu!"

      " Ta muốn gặp nàng, sao lại tính là chuyện xấu? Nàng cũng thích ở chỗ với ta, phải sao?" Mặc Yểm đắc ý ở mặt Bạch Bạch hít ngụm, lại hôn ánh mắt của nàng, Bạch Bạch bị hôn thấy ngứa hận thể co lại thành khối, đáng tiếc cố di chuyển đều nhúc nhích được, trong lúc bối rối cũng còn nghĩ đến muốn công kích Mặc Yểm, thầm nghĩ trước hóa thành hồ ly né tránh.

      Mặc Yểm sớm đề phòng chiêu thức ấy của nàng, giữa lông mày Bạch Bạch mới nổi lên điểm bạch quang, bị hơi bức trở về, Bạch Bạch thể nhịn được nữa, oa tiếng khóc lên.

      Tiểu hồ ly hỗn đản xấu xa này, chỉ biết khóc với , nhưng ai bảo chỉ sợ nàng khóc? Mặc Yểm bất đắc dĩ xoay người đứng dậy, tay đem Bạch Bạch tiến vào trong ngực, hôn nước mắt nàng :" Được rồi được rồi, đừng khóc! Ta sợ nàng rồi!"

      " Ta muốn sư huynh…… Ô ô ô! Ngươi thả ta !" Bạch Bạch thút tha thút thít .

      Cái khác dễ bàn, cái này Mặc Yểm tuyệt đối đáp ứng, nhưng tiểu hồ ly khóc đến thê thê thảm thảm, lại nhìn được, nghĩ chỉ có thể đem Bạch Bạch ôm lấy, tới trước bàn trang điểm, chỉ vào gương đồng :" Tự nàng xem , mấy sư huynh nàng tại vội vàng đả đả sát sát, nàng muốn theo chân bọn họ, giống bọn họ sao?"
      Mai Trinh thích bài này.

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 110


      Gương đồng mờ ảo từ ngón tay Mặc Yểm trở nên trong như nước, nhìn trong mặt kính chính là Quỷ Môn quan quen thuộc, quan hạ mảnh đông nghịt, quỷ tốt binh như châu chấu ùn ùn kéo đến, tất cả bọn họ muốn sống nữa, dường như nối tiếp nhau hướng Dương Môn chen chúc, mà mấy vị sư huynh xếp thành đường, hợp lực thi triển pháp thuật ngăn cản phản quân cuồn cuộn dứt.

      Pháp lực của bọn so sánh với những này phản quân cao hơn nhiều, thường thường pháp thuật vừa ra, trước mặt liền dưới trăm địch nhân ngã xuống, nhưng địch nhân đằng sau dường như thèm để ý đồng bọn hy sinh chút nào, phía trước ngã xuống mảnh, đằng sau cũng nhìn mà giẫm phải thi cốt bọn họ nhào lên. vòng trước Dương Môn thi cốt tầng tầng lớp lớp, ngờ cao tới nửa người!

      Bề rộng Dương môn ước chừng hai trượng, năm vị sư huynh mỗi lần hai người, thay nhau ra trận, hai người trước mệt mỏi, hai người sau thay thế, Vân Hư pháp lực yếu nhất trong mấy sư huynh đệ, phản quân cũng phát điểm này, thường xuyên dùng là đối tượng tấn công chính, nhiều lần Vân Hư thiếu chút nữa bị phản quân cuồn vào chính giữa bị ma tướng lãnh gây thương tích.

      Vũ Khúc Tinh Quân đứng ở cổng thành chỉ huy thiên binh thiên tướng phóng ra các loại binh khí từ xa, tận lực chặn phản quân phía sau tiến lên liên hoàn tiến công, vô số pháp lực tiếp ứng bay theo mũi tên, cổn mộc (thân gỗ) lôi thạch từ trời giáng xuống, xác thực giảm bớt ít áp lực của bọn Vân Sơ. Nhưng là quân số phản quân quá nhiều, những binh khí này rơi vào chính giữa phản quân, như những viên đá rơi xuống mặt hồ, dấy lên gợn sóng, đảo mắt lại khôi phục nguyên trạng.

      Phản quân vô số như thế chẳng phân ngày đêm, tre già măng mọc đánh sâu vào Dương Môn, bọn Vân Sơ cuối cùng sức cùng lực kiệt, mà bây giờ, bọn họ mỗi người đều đầy bụi đất, thân máu đen, cũng là của bọn họ, hay là phản quân bị đánh bại, xem ánh mắt bọn vẫn y nguyên kiên nghị bừng sáng, nhất thời có trở ngại, nhưng lúc sau sao?

      Tình cảnh trước mắt, Bạch Bạch vừa mới mới tự mình trải qua, mà khi hỗn loạn nguy cấp, so với tại quả thực thể so sánh nổi, nàng càng xem càng sợ, dường như có thể tiên đoán được vài ngày tới, các sư huynh kiệt sức ngã xuống đất, tùy ý bị quỷ tốt binh tàn sát chà đạp là tình trạng đáng sợ, nhịn được toàn thân phát run, nghĩ nhảy người lên.

      Mặc Yểm mực lưu ý nét mặt của nàng, thấy nàng sợ hãi lo lắng như thế, cảm thấy có chút khó chịu, tay đè Bạch Bạch lại :" Đừng nóng vội, bọn họ nhất thời nửa khắc chết được."

      Bạch Bạch có thể nào vội, vừa giãy dụa nghĩ thoát khỏi khống chế của , vừa lớn tiếng :" Ta muốn tìm sư huynh, ngươi thả ta ra!"

      " Nàng tìm bọn làm cái gì, cùng bọn họ chịu chết?" Mặc Yểm cùng sử dụng hai tay hai chân, đem Bạch Bạch gắt gao ôm vào trong ngực, chuyện có vài phần sinh khí. Con hồ ly ngốc này thấy được dưới Quỷ Môn quan nguy hiểm cỡ nào? Còn muốn chịu chết?! Mấy cái tên vô liêm sỉ cùng nàng mới quen biết bao lâu, đáng giá để nàng khẩn trương như vậy sao?

      " cần ngươi lo, ta muốn cùng các sư huynh ở chỗ!"

      " được !"

      Bạch Bạch dùng hết sức lực giãy thoát ra, hoảng loạn nhớ tới pháp thuật Nhị sư huynh dạy, hét lớn:" Ngươi lại ngăn cản ta, ta, ta đối với ngươi khách khí!"

      Mặc Yểm cười hôn lên mi tâm (giữa hai đầu lông mày) nàng cái, hoàn toàn xem ra gì :" Như thế nào khách khí?"

      Bạch Bạch nghiến răng nghiến lợi, trong nội tâm mặc niệm pháp chú, trong phòng vài đồ vật vỡ đều hướng sau lưng Mặc Yểm đánh tới, đáng tiếc cách còn hơn thước tựa như đâm vào chút cũng có, như hình tường, đinh đinh rơi đất.

      Bạch Bạch lần này vốn có sử dụng toàn lực, thấy công kích có kết quả, thầm tăng pháp lực lớn, nhất thời trong phòng dòng khí tán loạn, vài đạo phong nhận muốn bổ tới sau lưng Mặc Yểm.

      Lần này càng kỳ quái, những phong nhận kia còn chưa rơi xuống người Mặc Yểm liền kiệt lực tiêu tán, Bạch Bạch thể đem pháp lực nâng lên cao nhất, kết quả y nguyên như thế. Làm đối tượng bị công kích là Mặc Yểm, chỉ là lẳng lặng nhìn xem nàng, dường như người bị công kích phải .

      Bạch Bạch tâm địa rất yếu đuối, coi như là công kích, cũng sợ làm bị thương , ngay từ đầu cũng đem ra hết toàn lực, chỉ là về sau phát những công kích này có hiệu quả, mới từng chút từng chút tăng cường pháp lực, cái này phải trách tâm địa hồ ly ngốc! Trong lòng Mặc Yểm ấm áp, như nhũn ra, đồng thời cũng thầm cao hứng, tiểu hồ ly mềm lòng như vậy, chỉ cần tốn chút khí lực, nàng nhất định rất dễ dàng tha thứ chuyện làm trước kia.

      Bạch Bạch phát mình đối Mặc Yểm hoàn toàn bất lực, lại sợ thất bại, càng lo lắng sư huynh ở Quỷ Môn quan, mếu máo, oa ô khóc lớn lên.

      " Nàng đừng khóc, Nàng đáp ứng theo giúp ta, ta khiến cho những tiểu quỷ kia lui xuống trước được ?"

      Bạch Bạch nước mắt lưng tròng nhìn , tin lại dám tin, Mặc Yểm trước phải lừa gạt nàng. Mặc Yểm đưa tay xoa xoa nước mắt nàng, thanh mềm mại :" Ta lừa nàng, nếu như nàng lo lắng, ta mang nàng đến gần Quỷ Môn quan, nhìn xem bọn họ lui binh, được ? Nhưng nàng thể gặp những sư huynh vô liêm sỉ kia!" đến vế sau, giọng điệu lại kịch liệt. Nguồn: http://truyenfull.vn

      " Các sư huynh mới vô liêm sỉ!" Bạch Bạch giọng kháng nghị , trong nội tâm muốn, nhưng biết mình tiếp tục kiên trì, rất có thể ngay cả " lợi ích" đáp ứng ban đầu đều bị hủy bỏ. Kinh nghiệm ở chung cùng Mặc Yểm trong quá khứ cho nàng biết, người này rất tự đại ngoan cố, chuyện quyết định nàng cái gì đều đổi, muốn tranh thủ kết quả là thường xuyên khiến ngày khi dễ chọc ghẹo thậm tệ hơn. Thất bại nhất của nàng chính là, nàng cho là pháp lực mình khá nhiều, nhưng trước mặt Mặc Yểm, tựa hồ chút tác dụng cũng có.

      Mặc Yểm lấy khăn tay ra lau sạch vệt nước mắt mặt Bạch Bạch, rất tự nhiên thay nàng chỉnh lại cả quần áo, Bạch Bạch ngồi ở trước gương bất an yên, thầm nghĩ có thể nhanh chút xác định các sư huynh bình an vô .
      Mai Trinh thích bài này.

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 111




      Huyền Minh ma dơi ở ngoài đại điện khoanh chân chữa thương, dẫn theo Bạch Bạch bị Mặc Yểm dùng gió lốc mang về nơi đây, người máu dường như khô, có việc gì về sau đều phải dựa vào hút máu mới chống lại hàn khí trong cơ thể Huyền Minh, tại chỉ hấp huyết, ngay cả máu mình cũng có, hàn khí mãnh liệt phát tác, thiếu chút nữa khó giữ được cái mạng này,

      Mặc Yểm khó được nhìn thấy cái ma chết như vậy, lại thêm Bạch Bạch được an toàn đưa tới, tâm tình tốt đưa điểm chân nguyên giúp chữa thương. Pháp lực chân nguyên người Mặc Yểm rất lớn, trong tam giới khó có người sánh được với , Huyền Minh ma dơi được chút chân nguyên của , chẳng những nhặt về cái mạng , mà hàn khí lúc nào cũng làm loạn thân mình cũng đều trị triệt để tận gốc.

      Lúc tu luyện lệch đường, tuy pháp lực cao cường, nhưng lúc nào cũng bị hàn khí tra tấn, mỗi lần phát tác so với chịu loại cực hình ở mười tám tầng Địa ngục càng thêm khó chịu, tại Mặc Yểm tùy ý ra tay liền giải quyết bệnh khó chữa của , khiến cho cần phải chịu tra tấn, đối Mặc Yểm cảm kích là cần nhiều lời, hận thể moi trái tim ra hiến cho Mặc Yểm dùng, thể tình cảm trung thành kính ngưỡng. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

      Lúc Mặc Yểm mang theo Bạch Bạch ra, Huyền Minh ma dơi nghe được hơi thở, vọt đứng dậy, thân chuẩn bị biểu lộ phục vụ cho ân nhân, phối hợp giương mặt chết của , khiến Bạch Bạch lại càng hoảng sợ, lóe thân trốn sau lưng Mặc Yểm.

      Vô ý thức ỷ lại như vậy, làm cho Mặc Yểm cao hứng, thần sắc cũng tự nhiên hoà nhã ít. Huyền Minh ma dơi tuy háo sắc cũng chạm phải tình nam nữ, nhưng chủ nhân đối với tiểu hồ ly này có xem trọng, có mắt đều có thể nhìn ra, cho nên thầm quyết định, từ nay về sau đối tiểu hồ tiên này cũng phải khách khí ít, chừng sau này là phu nhân nhà mình đây.

      Mặc Yểm an ủi nắm chặt bàn tay bé Bạch Bạch, :" Ngươi phân phó thủ hạ gọi bọn họ lui về, ai lui chậm, cần phải trở lại."

      Huyền Minh ma dơi vốn cũng là trong những phản quân mạnh nhất Địa phủ, nhưng tại cảm thấy theo Mặc Yểm so với liều chết lao ra Địa phủ làm càn có tiền đồ nhiều hơn, cho nên đối với " cầu vô lý " của Mặc Yểm, cũng cung kính truyền xuống, đề cập tới nửa điểm ý kiến phản đối, để ý thương thế nhanh chóng xuống dưới làm việc. Chỉ là bởi vì vết thương người quá nhiều, đường đều là chân thấp chân cao, nhìn về phía rất có vài phần khí chất hùng gặp nạn.

      Bạch Bạch nghe được giọng của , biết là người đem mình bắt tới, nhịn được vụng trộm thò đầu ra dò xét , nhìn thấy chính là bộ dáng trọng thương nửa tàn phế, nhút nhát e lệ hỏi Mặc Yểm :" ?????? là do ta đả thương?"

      Mặc Yểm thoáng cái nhéo chóp mũi nàng :" Đúng vậy, nếu như phải ta ra tay nhanh, chỉ sợ cũng bị ngươi cắt thành khối vụn."

      Bạch Bạch trong lòng giật mình lại mắc cở, quái này dù sao thế nào làm mình bị thương, bản thân lại lo thương thế của nặng như vậy!

      Mặc Yểm nghĩ nhanh chút làm cho mọi chuyện được quyết định, lừa gạt thuận lợi khiến Bạch Bạch trở về, đưa tay ôm lấy eo Bạch Bạch, dưới chân ngân quang lóe lên, hai người liền bay ra đại điện giữa trung. Bạch Bạch xem xét xung quanh, nơi này cách Quỷ Môn quan cũng xa, chỉ bay lát, cũng nhìn thấy dưới chân mảng lớn quỷ tốt binh rậm rạp chằng chịt, đường xa xa lan tràn đến dưới cổng thành Quỷ Môn quan.

      Mặc Yểm dùng thuật che mắt, cho nên khiến Thiên Lý Nhãn, Thuận Phong Nhĩ tiên nhân mắt tinh tai thính đều cách nào phát thân ảnh cùng với Bạch Bạch. Mắt thấy Quỷ Môn quan càng ngày càng gần, Bạch Bạch cũng khẩn trương lên, e sợ gặp các sư huynh ngoài ý muốn.

      Huyền Minh ma chính là thủ hạ làm việc là nhanh nhẹn, Mặc Yểm cùng Bạch Bạch bay đến gần Quỷ Môn quan phía sau quỷ tốt binh bắt đầu lui bước, Thiên Lý Nhãn ở cổng thành cũng nhìn thấy, lớn tiếng thông tri năm người Vân Sơ tử thủ chờ tại Dương Môn.

      Bọn họ vốn chém giết hơn phân nửa ngày, có chút ít mệt mỏi, trong lòng mực lo lắng an nguy Bạch Bạch, nghĩ tình hình công kích kéo dài dứt biết muốn nhịn đến khi nào, mặt vẫn là trấn định như thường, thực tế thầm kêu khổ.

      Kế hoạch của Minh Ất chân nhân, vốn là làm cho bốn người phụ trách thủ vệ, mặt khác ba người núp trong phản quân, chém giết kẻ cầm đầu, quỷ tốt binh rất nhiều chỉ là đám ô hợp, chỉ cần tướng lãnh đầu ma giết chết, còn lại dễ đối phó hơn, lại gây xích mích với lĩnh quân còn lại nhân cơ hội khuếch trương thế lực, cho chúng tranh đấu, như vậy là giảm bớt được lớn áp lực đánh sâu vào Quỷ Môn quan.

      Chỉ là bởi vì Bạch Bạch bị bắt, kế hoạch này liền thể gặp trở ngại, Vân Sơ cùng Vân Khởi trong nội tâm có bao nhiêu sốt ruột là cần phải , bây giờ nghe thấy phản quân có dấu hiệu lui binh, tuy biết có phải giả vờ hay , nhưng có thể được nghỉ ngơi và hồi phục khắc cũng là tốt, cho nên người người tinh thần chấn động, đến ra tay càng linh hoạt.

      Thấy các sư huynh có việc gì, trong lòng Bạch Bạch an tâm chút, lại nhìn vòng vây tấn công sư huynh của quỷ tốt binh quả nhiên bắt đầu từng chút từng chút lui binh, càng cao hứng. Nhịn được đua tay giật tay áo Mặc Yểm, khẩn cầu: "Ngươi cũng thể làm cho bọn họ từ nay về sau đánh nữa sao??????"

      Mặc Yểm sờ mái tóc dài trơn trượt như nước của Bạch Bạch, lười biếng : "Nàng theo ta bao lâu, ta khiến cho bọn họ ngưng chiến bấy lâu, được ?" Mặc dù là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, mặc dù có chút hèn hạ, chẳng qua nếu như có thể đem tiểu hồ ly lừa trở về, vậy chẳng sao cả.
      Mai Trinh thích bài này.

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 112



      "Để ta thấy sư huynh rồi hãy …" Bạch Bạch cúi đầu, lòng nàng có khúc mắc đối với Mặc Yểm, lúc vui vẻ Mặc Yểm đối với nàng tốt lắm, xem nàng khác gì bảo bối, khắc chịu buông tay, cùng nàng chơi đùa, nàng muốn ăn gì đều đáp ứng, những gì nàng cầu dù bình thường hay bình thường đều lo được cho nàng.

      Nhưng lúc mất hứng, cực kì xấu xa, tùy tiện chọc ghẹo, bắt nạt nàng, lời lạnh nhạt, đe dọa, quát mắng… toàn bộ đều ra hết, còn vô tình đuổi nàng , giống như nàng là cái thứ gì đó rất ghê tởm, làm như chỉ cần liếc mắt nhìn cái là có thể làm bẩn mắt , nàng biết nên làm gì với tên nam nhân hỉ, nộ vô thường này.

      Phụ thân Mặc Yểm lừa gạt nàng, là người khiến pháp lực căn cơ của nàng bị hủy, là người làm cho nàng dù trải qua thiên kiếp nhưng cũng thể thành tiên, còn đả thương phụ thân, điều quan trọng nhất là , làm nhiều chuyện xấu với nàng nhưng hề giải thích thậm chí còn chưa từng tỏ vẻ áy náy chút nào.

      nam nhân như vậy nàng sao có thể ở lại bên cạnh, hơn nữa ngộ nhỡ ta lại lừa nàng nữa sao, vậy phải làm gì bây giờ?

      Mặc Yểm đối với câu trả lời của nàng rất hài lòng, nhưng lại muốn miễn cưỡng Bạch Bạch, vất vả mới biết còn có chút vị trí trong lòng nàng, sao lúc này có thể tức giận, dọa Bạch Bạch chạy mất.

      Vì thế cố kiềm chế bất mãn trong lòng, đưa nàng về phía tòa đại điện. Dù sao cũng thể thả người, tiểu hồ ly dễ trốn được, cứ giữ lại rồi sau.

      Mặc Yểm tùy ý chọn chỗ ngồi, điện này là trong chín điện của thập Diêm La, người này ngang hàng với Diêm Vương, đáng tiếc vương này trong đợt biến động dưới đại phủ bỏ mạng, hồn phách trở lại Thiên Đình, phải tu hành lần nữa, chẳng biết phải qua bao nhiêu năm mới trở lại.Bạn đọc truyện được copy tại Truyện FULL

      Đại điện bị trong những thủ lĩnh phản quân – quái Ngọc Lưu Ly sai người chiếm đóng, bây giờ nơi này gần giống như hoàng cung, nơi nào cũng rất lộng lẫy, tuy rằng thể thay đổi lạnh lẻo, u, nhưng khắp nơi cũng được bao phủ bởi làn hương nhàng.

      Vị Ngọc Lưu Ly này là con mèo tu luyện ngàn năm, bởi vì có đôi mắt màu xanh biếc nên được gọi là Ngọc Lưu Ly, nàng thành danh cũng là nhờ cặp mắt nổi tiếng này. Bình thường mắt nàng màu nâu đen, khi thi pháp, mắt đổi sang màu lam xanh biếc, bị đôi mắt lẳng lơ này nhìn, nếu pháp lực yếu bị nhiếp hồn, đến lúc đó chuyện sống hay chết đều do tâm tình của ma nữ này định đoạt, nếu nàng muốn kẻ đó tự móc mắt ra giao cho nàng, ngoan ngoãn làm theo.

      Ngoại trừ đôi mắt nhiếp hồn này, nàng cũng am hiểu thuật quyến rũ, hai thứ kết hợp lại tạo thành sức mạnh rất lớn, nhiều tướng sĩ dưới tay nàng đều xem nàng là thần, đối với nàng mực trung thành. Cho nên, pháp lực của nàng mặc dù sao với các đầu lĩnh phản quân khác được xem là cao, nhưng mà thuộc hạ của nàng rất sợ chết, thực lực thể khinh thường.

      Nàng cùng Huyền Minh ma dơi giống nhau, là nhóm đầu tiên cam tâm phụng Mặc Yểm lên làm thủ lĩnh phản quân. Ngoại trừ khâm phục pháp lực của Mặc Yểm, chủ yếu là nàng đối có ý với Mặc Yểm.

      Nam nhân, đối với nàng bất kể là thần tiên hay quái, mấy người có thể cự tuyệt được mị lực của nàng, thậm chí cần nàng dùng đến đôi mắt lưu ly nàng có thể khiến cho đám nam nhân quỳ dưới chân nàng. Mà Mặc Yểm từ đầu tới cuối hề có cảm xúc gì với nàng, giống như nàng cùng con quái vật lãnh huyết Huyền Minh ma dơi hề khác nhau.

      Cố tình khiêu khích pháp lực qua mạnh của Mặc Yểm, ngày hôm sau, sáu đầu lĩnh phản quân bướng bỉnh liên kết lại, đồng loạt ra tay, kết quả là chỉ trong lát bọn chúng bị Mặc Yểm đánh cho hồn phi phách tám, chết tới chết lui, trong đó còn có hoa Tử Ma Nữ – mỹ nữ nổi danh như mình.

      Thủ đoạn độc ác như vậy làm cho hai mươi người khác cùng Ngọc Lưu Ly ma khiếp sợ. Ngọc Lưu Ly tự nghĩ cho dù bản thân có đem toàn lực ra đối phó cũng chưa chắc đỡ được chiêu của Mặc Yểm, trong lòng tuy sợ hãi nhưng sinh ra cảm giác muốn chinh phục, nàng muốn làm bạn bên người nam nhân này!

      Vừa rồi Huyền Minh ma dơi phái người đến truyền lệnh, chủ nhân muốn bọn họ tạm thời ngừng tiến công, đưa binh lui ra phía sau mười dặm, nàng gần như chút do dự, phân phó người dưới làm theo, nàng muốn thế gian phồn hoa nhưng cũng muốn dựa vào nam nhân hùng mạnh này.

      Mặc Yểm mang theo Bạch Bạch trở về, Huyền Minh ma cùng Ngọc Lưu Ly ma ở ngoài điện hầu, Bạch Bạch thấy Ngọc Lưu Ly thân hắc y, lập tức biết rằng nàng là con mèo lông đen, rồi nhớ tới Tiểu Hắc ở Thanh Lương Quan, khỏ cảm thấy thân thiết.

      Ngọc Lưu Ly nhìn thấy Bạch Bạch cũng sửng sốt, trong lòng suy nghĩ rất nhiều: tiểu hô ly này lả khác lạ! nàng biết chủ nhân suy tính gì, người nàng ràng có tiên khí, hay là nàng là hồ ly Thiên Đình?

      Mặc Yểm hình như phát chuyện gì cả, đưa Bạch Bạch vào trong điện, Huyền Minh ma dơi bước đến gần, : "Thuộc hạ có việc bẩm báo chủ nhân"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :