CHƯƠNG 101 Có lẽ từ khi phát mình so với trong tưởng tượng ngày càng thêm để ý Bạch Bạch, ở trước mặt Bạch Bạch trở thành người giữ đươc bỏ xuống cũng được giống như nam nhân bình thường, cái gì là mặt mũi là tự ái, cái gì là mưu quỷ kế, chẳng qua chỉ là muốn che dấu sợ hãi của mà thôi. vẫn , năm đó phụ thân cùng mình ở bên ngoài Thanh Lương Quan nhìn thấy mẫu thân cùng nam nhân khác ở cùng chỗ, ôm nam hài tử khác, vì sao xông lên phía trước chất vấn nàng sao lại phụ lòng sao lại vong tình, vì sao lại có niềm vui mới khác? Bây giờ hiểu, hóa ra chỉ là bởi vì sợ hãi mà thôi. Sợ hãi đối phương thừa nhận , càng sợ hãi đối phương ra lời đáng sợ, thậm chí còn nhu nhược sợ hãi phá hủy cuộc sống của đối phương bây giờ, làm nàng oán hận chính mình…… Cho nên cho dù là người lợi hại giống như phụ thân, vẫn chỉ dám lựa chọn trở lại Mặc Đàm, ôm kí ức cùng tình từng có của bản thân lẳng lặng chết . bây giờ cũng dám cưỡng chế Bạch Bạch mang về, lại an tâm để Bạch Bạch ở chỗ nguy hiểm như Địa phủ ti tham chiến chém giết. Hối hận, muốn, lo lắng, nghi ngờ lặp lại rối rắm vỡ tung. muốn liều lĩnh đem Bạch Bạch trở lại Mặc Đàm giấu , vĩnh viễn cho những người khác tranh đoạt cùng , đáng tiếc mỗi lần nhớ tới vẻ mặt Bạch Bạch oán hận chán ghét, có đường cự tuyệt, chỉ biết rút lui. giận Minh Ất, giận Bạch Bạch, nhưng mà càng giận chính mình, giữ được bỏ xuống cũng được…… Mặc Yểm nặng nề ngồi vào đệm cói, có số việc khi làm sai, phải bản thân muốn đền bù liền có thể đền bù. Nếu như đối Bạch Bạch tốt chút, nếu như ngay từ đầu có thể thản nhiên thừa nhận sai lầm của mình, mà phải tự cho là đúng như vậy, để ý cảm thụ của Bạch Bạch, Bạch Bạch thiện lương như vậy mềm lòng như vậy, tha thứ cho . Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn Nhìn trong tấm kính, tạm thời chiến đấu xong Bạch Bạch thương tâm ôm cái đuôi co lại thành vòng tròn, bộ dáng trong tay áo Vân Hư khóc ra tiếng, Mặc Yểm chỉ cảm thấy tâm thoáng cái như bị cái dùi sắc nhọn hung hăng đâm vào, mỗi cái đều đau khiến dường như cách nào hô hấp. thể mặc kệ những tình huống này tiếp tục xảy ra! Trong suy nghĩ của Mặc Yểm, Minh Ất lãnh huyết xảo trá, giờ phút này cũng tốt. Trì hoãn căm thù quá lâu khi tái phát càng đau đớn, liền ngồi ở trong sân nhìn cây hoa hồng phía ngẩn người. phải lo lắng an nguy của các đệ tử, phải sợ Bạch Bạch gặp chuyện may, nhưng có lựa chọn khác. Tình trạng của thân thể biết còn có thể giấu diếm bao lâu, Thanh Lương Quan uy danh muốn tiếp tục duy trì, các đệ tử phải tiếp tục ở trong tam giới có được uy danh nho , thể chỉ dựa vào căn cơ hủy nửa của . Hy vọng pháp lực tu vi Bạch Bạch đột phá ngoài ý muốn, có thể trợ giúp các đệ tử xoay chuyển thế lực cùng quân Thiên đình ở Địa phủ ti đối mặt được với hoàn cảnh xấu, cho dù được, ít nhất để nàng có thể học được cách tự bảo vệ mình. Là quá mức kiêu ngạo, vọng tưởng mượn thiên ý mà nhúng tay vào tương lai Bạch Bạch cùng Mặc Yểm, khiến tam giới cân bằng theo ý của mình. Kết quả chẳng những đền nửa đời pháp lực của bản thân, thậm chí còn làm hỏng đoạn nhân duyên tốt. từng hy vọng, Mặc Yểm chỉ là giận lúc, hẳn là đơn giản buông tha cho Bạch Bạch, nhưng mà liên tục mấy tháng qua bặt vô tín, đem hy vọng ăn mòn sạch , sao có thể quên Mặc Yểm từng tận mắt thấy phụ mẫu thân sinh mình bởi vì tình thâm buồn bực mà chết như thế nào, Mặc Yểm làm sao lại đơn giản chịu cho phép có tâm với người khác? Hy vọng Vân Sơ và Bạch Bạch bọn họ có thể bình an trở về tốt…… Bạch Bạch bị Vân Hư đưa sang bên nghỉ ngơi và hồi phục hồi, tâm tình thoáng bình phục, Vân Hư tỉ mỉ lấy khăn giúp Bạch Bạch đem bùn đất máu đen người lau sạch , Vân Sơ ở bên thấy muốn lại thôi, lau lau, đến khi giờ tý vừa đến, Bạch Bạch lại bị bẩn lần nữa. , cũng mềm lòng, nhưng cùng với Vân Khởi cũng biết tình trạng của sư phụ, cho nên cũng mơ hồ hiểu dụng tâm sư phụ, thể ép mình cứng ngắc cứng rắn lên. Khi cách ly tử biệt chỉ còn lại có gần nửa canh giờ, đến lúc đó tất cả đường phản quân chắc chắn chen chúc tới, tình hình chiến đấu thảm thiết cần nhiều lời, so với mềm giọng an ủi, bằng tranh thủ học chút ít pháp thuật phòng thân chiến đấu mới thực tế…… Nghĩ như vậy, ánh mắt liền chuyển đến Vân Khởi nháy mắt. Vân Khởi hiểu ý, kiên trì tiến lên đối với Bạch Bạch :" Vừa rồi Đại sư huynh dạy ngươi pháp thuật, nhớ kỹ chưa?" Bạch Bạch gật đầu : " Nhớ kỹ!" Nếu như trong quá khứ, nhanh như vậy học được pháp thuật mới, nàng nhất định vui vẻ sướng muốn chết. Nhưng nghĩ đến tình huống vừa rồi cùng quỷ tốt binh ở cửa giao chiến thảm thiết, nàng thấy vui vẻ. Vân Khởi đem nàng từ trong ngực Vân Hư ôm đến trước mặt mình, bình tĩnh : " Phải bảo vệ chính mình, bảo vệ bản thân là quan trọng nhất, thể để bản thân phải trả giá nhiều, Bạch Bạch dũng cảm chút được ?" Bạch Bạch khẽ cắn môi, dùng sức gật đầu, nhảy đến mặt đất hóa ra hình người, ngoan ngoãn theo Vân Khởi ra bên học tập pháp thuật. Nàng kiên cường như vậy lại hiểu chuyện, khiến Vân Hư cùng với vài sư huynh đệ chứng kiến đau lòng thôi, nhưng tại phía dưới tất cả đại quân ma tụ tập xong, bất cứ người nào trong bọn họ đều khó có khả năng vào trận còn rút lui, an toàn của Bạch Bạch, cũng phải vài người bọn họ cố gắng có thể cam đoan bảo vệ thành công, cách làm của Vân Sơ cùng Vân Khởi tuy tàn nhẫn, nhưng lại đối Bạch Bạch là lựa chọn tốt nhất. Vài sư huynh đệ ngồi vây quanh tại góc ở cổng thành, lúc chuẩn bị tĩnh dưỡng, chợt nghe hồi tiếng bước chân nhanh chóng tiếp cận, Vũ Khúc Tinh Quân cùng Thiên Lý Nhãn, Thuận Phong Nhĩ chạy tới, vẻ mặt ba người đều là cảm thấy lẫn lộn, nhưng cũng càng vui mừng. " Tin tức tốt! Tin tức tốt đây!" Thiên Lý Nhãn người còn chưa tới cũng nhịn được hô to gọi . Mấy người Vân Sơ cảm thấy có chút kỳ quái, lúc này, còn có thể có tin tức tốt gì khiến bọn họ hưng phấn như thế? Chắc phải là phản quân phía dưới tự động lui binh chứ…… Thuận Phong Nhĩ cũng chẳng quan tâm chuyện thừa nước đục thả câu, kích động mở miệng :" Vừa rồi ta nghe được hậu phương phản quân dường như xảy ra chuyện gì đó, có tiếng kêu thảm thiết dứt, có vẻ có người ngã ngựa nhao nhao vô cùng hỗn loạn, liền gọi Thiên Lý Nhãn nhìn xem……" " Kết quả các ngươi đoán ta thấy được cái gì ha ha ha…… hậu phương phản quân có mảng lớn quỷ tốt binh biết bị người nào giết sạch , ước chừng chết có hơn vạn tên!" Thiên Lý Nhãn hưng phấn mà tiếp lời. Bạn đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
CHƯƠNG 102 " Cái gì? Chẳng lẽ có… binh tướn gThiên đình khác mai phục phía sau?" Vân Sơ nghe tin tức như thế cũng rất cao hứng, nhưng dù sao vẫn cảm thấy chuyện kinh hỉ này quá lớn quá đột ngột, làm cho có chút dám tin tưởng. Vũ Khúc Tinh Quân gãi gãi đầu:" Chưa nghe qua a, Thiên đình còn có thể phái ra binh tướng, ta cũng cần giữ cổng thống khổ như vậy." Lúc này quỷ tốt binh trong Quỷ Môn quan có chừng mười vạn tên, thoáng cái mất phần mười, tuy số người vẫn lớn ban đầu chiếm thế thượng phong, nhưng là phản quân đột nhiên bị thiệt hại nặng, ảnh hưởng lòng quân, bọn họ chỉ là vì xông ra khỏi cửa mà tạm thời liên minh, nếu gặp gỡ đả kích lớn, đều vì lợi ích, khôi phục hình thức từng người tự chiến đấu như ban đầu, chuyện như vậy đối với Vũ Khúc Tinh Quân mà quả thực chính là tin vui lớn. Giống như là đưa tử tù lên đoạn đầu đài, đại đao giơ lên muốn chém xuống, đột nhiên Giám Trảm quan (người quản ngục cấp cao) tuyên bố đại xá thiên hạ, cổng thành hào khí lập tức vang dậy. Thiên Lý Nhãn nằm ở cổng thành tiếp tục quan sát tình hình địch, đột nhiên lớn tiếng :" Ai cha! Có vài đám phản quân phía sau lui lại! Kỳ quái kỳ quái! Vừa rồi thương vong phản quân bị binh mã chém giết? Tại sao thoáng cái bóng dáng cũng thấy?" Vân Khởi mang theo Bạch Bạch ở cổng thành theo dõi tu tập pháp thuật, sử dụng pháp thuật giống Vân Sơ, dựa vào pháp lực đơn giản tạo thành uy lực phức tạp, trực tiếp công kích địch nhân, am hiểu nhất chính là mượn vật thực pháp thuật. mặt đất có đống tảng đá, có thể dùng pháp thuật khiến chúng trở thành vũ khí có sức sống, địch nhân ở phương nào, tảng đá liền đánh về phương đó, cũng có thể làm cho tảng đá tự động tạo thành cái khiên lớn, ngăn cản địch nhân tiến công; bên cạnh có cây hoa cỏ mộc, có thể khiến cánh hoa lá cây biến thành từng mảnh lưỡi dao sắc bén, cũng có thể làm nhánh cỏ biến thành kim thép đâm thẳng chỗ hiểm địch nhân. Vân Khởi dạy phức tạp hơn so với Vân Sơ dạy chút, thời gian cấp bách, cộng thêm hoàn cảnh có hạn, Vân Khởi chỉ truyền thụ khẩu quyết chú ngữ, chỉ dạy Bạch Bạch làm sao để khống chế cát đá cùng gió lớn tiến lên công kích và phòng ngự. Bạn đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm. Hai người chuyên tâm, cũng nghe thấy bên ngoài truyền đến các loại thanh kỳ quái, người chuyên chú dạy, người dụng tâm học, bất tri bất giác canh giờ liền trôi qua, Vân Khởi vừa rồi cảm thấy có chút kinh ngạc, chẳng lẽ qua lâu như vậy, giờ tý còn chưa tới? Làm sao các sư huynh đệ vào gọi bọn họ ra ngoài ứng chiến? Để Bạch Bạch mình tiếp tục ở đây luyện tập, Vân Khởi ra bên ngoài nhìn tình huống, thấy toàn bộ mọi người ghé vào cổng thành bên cạnh hướng dưới thành nhìn xa, dường như dưới thành xảy ra chuyện gì đó thể tưởng tượng nổi. Vân Khởi qua xem xét, lúc này sớm qua giờ tý, phía dưới Dương Môn Quỷ Môn quan mở rộng ra, nhưng binh quỷ tốt vốn vây quanh bên ngoài Quỷ Môn quan rậm rạp chằng chịt chẳng những có tiến lên đoạt công, ngược lại lui hơn phân nửa, còn lại ít non nửa chia làm vài đường, đều án binh bất động, mỗi người nhìn quanh phương hướng Dương Môn hết lần này tới lần khác dám hành động, bọn họ tự biết thế lực yếu, dường như cũng bắt đầu có ý thối lui, dám cố gắng phải xông vào cửu. Những hộ kia tiến vào theo quỷ cầm đầu Lộ Dẫn mờ mịt biết làm sao, tùy ý để ngưu đầu mã diện (đầu trâu mặt ngựa) xua đuổi đến Diêm La điện phía trước vứt lâu ngày Đổi lại quá khứ, những ma làm loạn kia sớm phái thủ hạ chính là quỷ tốt binh tiến đến" Kéo tráng đinh" (quỷ mạnh), sao lại mặc cho đống" Dê béo" này bị đưa đến Diêm La điện chuẩn bị đầu thai? Vân Khởi đến chỗ Vân Sơ hỏi:" Đại sư huynh, những phản quân này vì sao đột nhiên lui binh?" Vân Sơ lắc lắc đầu :" Thiên Lý Nhãn dường như nhìn thấy phía sau bọn họ liên tục có rất nhiều binh quỷ tốt bị tàn sát, lại biết là người phương nào gây nên, về sau chuyển biến tốt vài đám phản quân bắt đầu rút , ta cũng biết xảy ra chuyện gì, hình như là có người xuất trấn trụ tạm thời bọn họ ……" Vốn tưởng rằng sắp sửa đến hồi đại chiến, nghĩ tới thậm chí hữu kinh vô hiểm (kinh ngac nhưng nguy hiểm), vào thời khắc mấu chốt nhất, cái gì cũng đều phát sinh. Vũ Khúc Tinh Quân trăm suy ngàn nghĩ vẫn có cách lý giải vuốt đầu tới :" Chuyện này thực ra là trò quỷ quái gì? Kỳ quái, kỳ quái……" Thuận Phong Nhĩ rất lạc quan:" Mặc kệ làm trò quỷ quái gì, có việc gì là tốt rồi!" Vũ Khúc Tinh Quân giận dữ :" Chỉ sợ bọn họ biết khi nào lại lao tới, Dương Môn này cả tháng bảy đều mở ra." Ngẫng đầu nhìn các đệ tử Thanh Lương Quan trước mặt, đột nhiên vỗ đầu, cười ha ha :" Các vị quả nhiên là phúc tinh của Vũ Khúc Tinh Quân ta nha, các ngươi vừa đến, phản quân liền lui." Vân Sơ dám kể công, chắp tay :" Hổ thẹn hổ thẹn, biết Thiên Lý Nhãn có thể thấy hậu phương phản quân đến tột cùng là người phương nào ra tay?" tất cả mọi người rất ngạc nhiên nha! " Ta nếu có thể nhìn tốt rồi!" phản quân vô cùng buồn bực :" Ta dường như chứng kiến màn sương dày, mảnh ngân quang, sau đó bên kia gục xuống mảnh, hẳn là có tiên nhân rất lợi hại giấu ở sau lớp sương dày. Sau khi sương dày biến mất ở trong tòa đại điện, ta thấy những đầu lĩnh phản quân kia, tổng cộng có hai mươi sáu tên vào tòa đại điện này, lúc ra còn lại hai mươi người, trong đó có tám người còn bị thương, gắng gượng cố gắng trở về bỏ chạy khỏi hàng ngũ. À, đúng rồi! Phía dưới vài đội lui chậm lại, hình như là do thủ lĩnh bọn họ chưa trở về, ta đoán có thể là bị vị tiên nhân rất lợi hại kia giết hay !" Thuận Phong Nhĩ cũng rất khó chịu:" Ta kéo dài lỗ tai cũng còn nghe được thanh trong tòa đại điện kia, hình như tiên nhân đặc biệt làm phép, muốn để người khác biết ." " Chẳng lẽ là ?"
CHƯƠNG 103 Vân Sơ dường như lập tức nhớ tới ngày đó mặt đất, đường theo Lôi Chấn Tử về Thiên đình chạy chữa, ở bờ sông gặp được tên Hắc y nam tử thần bí kia. Dựa theo biểu của ngày đó, tuyệt đối có thực lực tùy tiện" Thanh lý" đánh chết hơn vạn binh quỷ tốt. Vân Cảnh có nghe qua chuyện này, lúc này cùng Vân Sơ nghĩ tới chuyện. Nhưng Vân Sơ cũng chưa từng thấy qua bộ dáng người áo đen kia, tới lui vẫn là cùng đối tượng. Mọi người than ngắn thở dài suy đoán tiên nhân ngăn cơn sóng dữ kia đến tột cùng là thần thánh phương nào, lông mày Vân Hư khẽ nhíu lại– là Mặc Yểm, tám chín phần mười chính là sát tinh này, chỉ biết vì sao gần đây luôn trong Địa phủ ti dạo chơi chứ? Lần trước giết sạch ba đường phản quân, dường như là ngại bọn họ ảnh hưởng việc làm, vậy lần này? Vân Hư nghĩ nửa điểm sai, lần này động thủ lại là Mặc Yểm, nguyên nhân cũng vô cùng đơn giản– thể để Bạch Bạch chịu khổ thương tâm, dứt khoát chính mình động thủ giải quyết vài đường phản quân, làm cho bọn họ nhanh chóng cút ra xa, đừng khiến Bạch Bạch của dơ tay, bị dọa kinh hãi! Tối nay cửa ải khó may mắn vượt qua, nhưng là bây giờ chẳng qua là tháng bảy vừa mới bắt đầu, muốn chịu đựng hai mươi chín ngày tháng bảy mới tính có thể thở phào nhõm chút, cho nên tất cả mọi người dám phớt lờ, chẳng may là quỷ kế đối phương lạt mềm buộc chặt sao? chừng những phản quân kia chờ bọn họ lơi lỏng, sau đó đột nhiên đống loạt tiến công, như vậy có thể dùng ít tổn thất nhất để công phá dương quan xông đến thế gian. Bình thường Quỷ Hồn cho dù xông ra, đến hai mươi chín tháng bảy đều phải trở về, nếu đáy chậu hao tổn nguyên khí hồn phi phách tán, nhưng là những ma tu trường kia (gần gần như lão, quái lâu năm đó), ác linh cũng chịu hạn chế này, khi đến dương gian, ở đó trăm ngàn năm cũng có vấn đề. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL Cho nên Vũ Khúc Tinh Quân chỉ cao hứng hồi, liền lại căng thẳng thần kinh lần nữa, hô quát đám thiên binh thiên tướng mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng, luân phiên chờ lệnh. Bạch Bạch dám lười biếng, thừa dịp cơ hội này để Vân Khởi dạy pháp thuật cùng luyện tập nhiều lần, mới bị Tam sư huynh Vân Cảnh kéo đến bên nghỉ ngơi. Bạch Bạch hôm nay phải bị dọa chấn kinh mà chính là tiêu hao thể lực giảm sút nghiêm trọng, thực cũng có chút mệt mỏi, ở bên người các sư huynh, vì vậy yên lòng biến trở về hồ ly, ngồi chồm hổm ở bên điều tức. Vân Cảnh cứng ngắc kéo Vân Hư đến nơi khác, hạ giọng :" Tiểu sư đệ a, ngươi có phải biết chút ít gì hay ?" Vân Hư ù ù cạc cạc :" Biết cái gì?" " Thân phận người thần bí kia, ngươi đừng ngươi biết ! Hắc hắc, lần trước Đại sư huynh lúc chuyện kia xảy ra, sư phụ cùng ngươi nháy mắt với nhau, khẳng định có vấn đề, hôm nay ánh mắt của ngươi cũng cổ cổ quái quái, đừng nghĩ ta nhận ra a!" Vân Hư cả giận :" Ngươi giễu cợt ta cũng sao, sao dám giỡn vềsư phụ?" Cái gì liếc mắt nháy mắt, chuyện này là Tam sư huynh bừa bãi, may mắn xung quanh có người bên ngoài. " Được được được! Sư huynh sai rồi, ngươi mau, có phải là biết người kia là ai ?" Vân Hư do dự muốn hay , đột nhiên cách đó xa cổng thành xôn xao hồi, chỉ có hai cánh mở ra chừng ba trượng dơi màu đỏ bay qua, diễu võ dương oai đứng ở cửa thành bên cạnh, rất khó nghe:" Tiểu đệ tử Thanh Lương Quan ở nơi nào?! Chủ nhân nhà ta muốn gặp nàng!" CHƯƠNG 104 "Chủ nhân của ngươi là ai?" Có người đến cửa khiêu chiến, Vũ Khúc Tinh Quân thể ra ứng phó. Đây là con dơi rất to lông đỏ như màu máu tên là Huyền Minh ma, đạo hạnh tu hành được hai nghìn năm, chỉ huy số lượng lớn binh, tất cả binh lính đều là những tinh binh thiện nghệ, dưới trướng còn có vài chục tên tướng ma nổi danh, phần đông bọn chúng đều là các thủ lĩnh nổi tiếng đứng thứ nhất, thứ hai. Nghe đồn thích nhất là hút máu tươi của thiếu nữ để luyện thuật, nổi danh là tàn ác, chưa bao giờ nghe qua còn có chủ nhân. Bản thân lợi hại như vậy, chủ nhân chắc còn đáng sợ hơn nhiều. Hai bên Huyền Minh ma run lên, luồng gió tanh ập đến, mấy tên thiên binh thiên tướng đứng bên cạnh Vũ Khúc Tinh Quân chịu được phải lấy tay che mặt, lùi lại phía sau nhiều bước. Đến lúc mở mắt nhìn lên còn thấy con dơi to huyết sắc đâu nữa, mà đứng cổng thành là thanh niên khoảng hai mươi ba tuổi mặc áo đỏ, gương mặt trắng bạch như mặt của người chết, làm cho khuôn mặt vốn tuấn cũng trở lên khủng bố. Đặc biệt là đôi mắt màu đỏ càng làm cho người đối diện rét mà run. Nam nhân hồng y (áo đỏ) cười cách quái dị, để lộ hàm răng trắng, : " Danh tính của chủ nhân nhà ta, ngươi xứng đáng được nghe!" Vân Sơ cùng với mấy người chạy đến trước cổng thành, nhìn thấy thái độ kiêu ngạo của tên ma này khỏi nhíu mày. Đối phương muốn gặp tiểu đệ tử của Thanh Lương Quan, biết là chỉ Vân Hư hay Bạch Bạch. Mặc kệ người muốn gặp là ai, Vân Sơ cũng để đệ tử Thanh Lương Quan rơi vào tay . Vũ Khúc Tinh Quân biến sắc, bị quê trận, xì tiếng tỏ vẻ khinh miệt : " ma quỷ quái kia, lão tử bình tĩnh để biết đâu. Nhân vật quan trọng có, muốn đánh lão tử ta bồi tiếp ngươi!" Mỗi ngày ở đây, đều bị bọn quái nhãi nhép vây đánh, cố gắng nhẫn nhịn trong lòng, bây giờ tên đầu lĩnh dám vác mặt đến tận cửa, cần lôi thôi nữa, tướng quân đối đầu với tướng quân trận là được! ma Huyền Minh cùng với Vũ Khúc Tinh Quân đối đầu với nhau lâu, cũng muốn cùng so tài trận, nhưng nhớ đến công việc chủ nhân phân phó, trăm triệu lần được làm hỏng. Chỉ thấy liếm liếm môi, : "Chờ ta đưa tiểu đồ đệ của Thanh Lương Quan về rồi ta quay lại đánh nhau với ngươi!" Nghe nhất định chịu buông tha cho Thanh Lương Quan, Vân Sơ tiến lên bước, : " Ta chính là đại đệ tử của Thanh Lương Quan. Chủ nhân nhà ngươi có chuyện gì có thể ngay tại đây." Ngụ ý của Vân Sơ là đừng hòng mang người được. dơi Huyền Minh chống nạnh, cao giọng : " Có chuyện cũng phải với ngươi!" Vân Hư nhấc tay Vân Cảnh ra, lớn tiếng : " Ta chính là tiểu đồ đệ của Thanh Lương Quan, ngươi có chuyện gì muốn hãy , còn mời ngươi hãy rời ngay lập tức, nếu đừng trách chúng ta động thủ" ma Huyền Minh liếc Vân Hư : " Là ngươi? Tiểu đệ tử của Thanh Lương Quan ràng là bạch hồ tiên xinh đẹp. Ngươi chỉ là tên đạo sỹ thúi, muốn lừa gạt ta sao?" Hóa ra là vì Bạch Bạch! Vân Sơ muốn Ngũ sư đệ nóng tính Vân Chỉ bước lên trước mắng: " Ngươi chết , ngươi cùng giuộc với loại cầm thú bại hoại, muốn mang tiểu sư muội của chúng ta á, còn lâu!" Vừa xong, Vân Chỉ phất tay, phóng ra quả cầu lửa khổng lồ có đường kính lên đến nửa trượng, như sấm sét bay thẳng đến ma Huyền Minh. Đây đúng là tuyệt kỹ số trong Thiên Lôi chân hỏa. Nguồn: http://truyenfull.vn ma Huyền Minh cười quái dị, lập tức bật về phía sau như tờ giấy tênh, nương theo sức gió tránh hỏa cầu của Vân Chỉ. kéo áo choàng lên, luồng gió lạnh mạnh mẽ ập đến, khiến quả cầu lửa lệch , đập thẳng vào cổng thành bằng đá, gây ra tiếng động lớn, làm cho cổng thành rung lên bần bật, pháp lực được duy trì nhất thời hỏa cầu đánh bật tung tóe ra khắp nơi. ma Huyền Minh bị mất chỗ đứng, mặc dù bị tổn thương do hỏa cầu, nhưng cũng bị phản lực đánh bay ra phía sau khá xa. Pháp lực của và Vân Chỉ vốn sàn sàn như nhau nhưng người là hàn người là dương, nên hoàn toàn khác biệt, chẳng qua phản ứng dữ dội kịch liệt của vượt qua mức dự liệu của Vân Chỉ. Mọi người còn nghi hoặc, bỗng nghe thấy tiếng thét " Chi" vang lên, Vân Khởi hướng về phái tiếng hét, quát lớn " Là nghiệt phương nào?!"
CHƯƠNG 105 Cách cổng thành xa có vật gì đó được bọc trong cái áo da bị người ta ném ra phía ngoài, đúng lúc Huyền Minh ma đứng đấy, tiện tay bắt được, để cho mọi người kịp phản ứng, áo choàng lưng hóa thành cánh dơi, mang theo cái bọc vừa nhận được, xoay người bay mất. xong rồi! Đó là Bạch Bạch! Khó trách cái tên ma Huyền Minh bị dư chấn đánh bay ra xa như vậy. Hóa ra là giương đông kích tây, ở đây càn quấy lôi kéo chú ý của mọi người, còn bên kia có người lẻn vào trong thành đánh lén Bạch Bạch. Cùng lúc Vân Cảnh và Vân Sơ hành động định đuổi theo ma Huyền Minh. Đúng lúc này bọn phản quân dưới Địa phủ vốn bị đánh lui, bỗng nhiên như được tiếp thêm sức mạnh xông ào về hướng Quỷ Môn quan. Điệu hổ ly sơn?! Vân Sơ dừng lại, tình hình nguy cấp, thể chỉ vì Bạch Bạch mà tự ý phá vỡ thế trận, nhưng Bạch Bạch bị bắt mất, cũng thể bỏ mặc. " Tam sư đệ, ngươi hãy chú ý truy tìm tung tích, hành được theo cảm tính, dọc đường lưu lại ký hiệu!" Vân Sơ vội vàng phân phó nhiệm vụ, sau đó cắn răng xoay người trở về phía cổng thành phòng hộ. và Vân Cảnh rời thành lúc lâu, còn lại vài huynh đệ chạy tới phía dưới đài, đúng lúc nhìn thấy phía dưới đài, Vân Khởi dùng kình phong để thổi bay những sợi tơ trắng chằng chịt biết từ nơi nào tuôn ra. Hóa ra lúc nãy khi các huynh đệ đều kéo nhau lên cổng thành, chỉ còn lại Vân Khởi và Bạch Bạch luyện công phía trong, Vân Khởi cảm thấy có gì đó lạ thường, ngước mắt thấy trong phòng giăng đầy những sợi tơ mỏng dính màu trắng. Vân Khởi muốn đưa Bạch Bạch thoát khỏi phòng nhưng lại bị những sợi tơ này cản trở, khiến cho động tác chậm ít, đến khi tìm được vị trí của Bạch Bạch còn thấy nàng đâu nữa, trong lòng hoảng sợ, dùng kình phong thổi đứt các sợi tơ mỏng, mặt gọi tiếp viện, nhưng tiếc là muộn. " Là "tuyết chu" (nhện trắng), hơn nữa phải chỉ có …" Sắc mặt Vân Khởi nặng trũi, ở bên cạnh Bạch Bạch nhưng lại để cho ma dùng kế, bắt Bạch Bạch , tâm tình của có là rất kém. Vân Chỉ hướng vào khí dồn sức đánh quyền, giọng căm hận : " Đáng chết!" Tuyết chu là loại vật sinh trưởng ở ti Địa phủ, thân hình biến đổi theo hoàn cảnh, hơn nữa loài này giỏi che dấu khí người, chúng nhả tơ với tốc độ cực nhanh, chúng bắt con mồi phải bằng lưới nhện, mà là nhanh chóng phun ra loại tơ trắng như tuyết trực tiếp mang con mồi bao quanh, cho nên tên là" Tuyết chu". Loại vật này bình thường khó gặp chúng, nghĩ tới đối phương lại lợi hại như như vậy, lần dùng hơn mười con, hơn nữa ý tứ ràng là cản trở Vân Khởi cứu Bạch Bạch chứ có ý làm bị thương người. Hai tên người giấy bị cuồng phong xé thành mấy mảnh bay tán loạn. Vừa rồi ma dùng thuật chỉ huy những tên người giấy này bắt Bạch Bạch ném ra phía cổng thành. ty địa phủ lắm mưu mẹo nham hiểm, quả là khó đề phòng, ngày hôm nay xem như là bọn họ được mở mang kiến thức. Vân Sơ trở lại phía cổng thành, trầm giọng với các sư đệ: " ma chắc cố ý muốn gây hại đến tính mạng của Bạch Bạch đâu, nếu lúc nãy ra tay rồi. Trước mắt phải bảo vệ cho Quỷ môn quan, Vân Cảnh bám theo Huyền Minh ma rồi." Tình hình trước mắt nguy cấp, rảnh để kể lại tỉ mỉ việc của Bạch Bạch, Vân Sơ đè nén bất an trong lòng, nhanh chóng chỉ huy các sư đệ, mỗi người nhiệm vụ để chuẩn bị nghênh chiến. Bạch Bạch luyện công được nửa, đột nhiên bị bắt lại, ném ra trung, sợ là dối, nàng cảm thấy mình bị mang theo lên cao rồi bất chợt lại nhảy xuống thấp hơn, dường như người này tạm thời có ý định làm tổn thương nàng, lòng nàng cũng bình tĩnh lại chút, nàng thò móng vuốt ra muốn rạch chiếc áo da để thoát thân. Cái áo da này biết được làm từ chất liệu gì, khá là cứng, nàng dùng hết sức cào, nhưng chiếc áo chẳng mảy may rách chút nào cả. Bên ngoài phát ra tiếng cười rợn người: " Tiểu hồ ly, cái áo này ngươi phá được đâu, ngoan ngoãn cùng ta gặp chủ nhân, hắc hắc, đây là phúc của ngươi đấy!" Người chuyện bên ngoài chính là Huyền Minh ma. " Chủ nhân của ngươi là ai?" Bạch Bạch lớn tiếng hỏi. " Ta cũng biết, hừ hừ! Chủ nhân của ta lợi hại lắm, lại còn tuấn trẻ tuổi nữa, ngươi có cơ hội được hầu hạ chủ nhân ta còn ý nghĩa hơn nhiều là làm đệ tử của Thanh Lương quan đấy!" Huyền Minh ma lúc nãy ở cổng thành chịu tiết lộ thân phận của chủ nhân , nguyên nhân sâu xa là do cũng biết lai lịch của chủ nhân, tuy nhiên thân phận như thế nào quan trọng, từ trước đến nay chỉ kính phục, nghe lời kẻ mạnh hơn mà thôi. Từ khi đến Địa phủ tung hoành ngang dọc, bất khả chiến bại, đến ngày hôm nay lần đầu tiên mới biết thế gian còn có nhân vật lợi hại siêu phàm như vậy. Chỉ cần dùng ngón tay, chủ nhân có thể làm cho tên ma đầu chuyên đối đầu với có tiếng da tượng thịt dày bạch tượng xuyên vào cái động lớn, đánh về nguyên hình ngay tại chỗ, là quá đẹp trai! Gặp được nhân vật xuất sắc như vậy, ma Huyền Minh liền quỳ xuống, nguyện làm thân nô bộc cho chủ nhân, cam tâm tình nguyện làm tay sai giúp chủ nhân làm việc. Nhưng ngờ tới việc đầu tiên chủ nhân sai làm lại là bắt con hồ ly tinh bé, hơn nữa lại còn ra lệnh cho được làm tổn thương nàng. Đàn ông muốn tìm hồ ly tinh có thể có chuyện gì khác nữa? nghe bọn ma lần trước tấn công Quỷ môn Quan bị thất bại kể rằng bạch hồ ly này so với tiên nữ còn xinh đẹp hơn. Chắc là chủ nhân nhà mình muốn nếm thử hương vị của hồ ly, việc này làm sao có thể làm khó được? Lại nghĩ đến ngày hôm nay hoàn thành công việc cách thuận lợi, Huyền Minh ma trong lòng thấy vui sướng, chỉ hận thể ngay lập tức đến trước mắt chủ nhân để báo công trạng. " Ta muốn hầu hạ !" Bạch Bạch vừa phản bác, vừa nghĩ cách trốn thoát. Lúc này có khi bọn họ ở trời, nàng có thể thử Tân Giáo pháp thuật mà Nhị sư huynh dạy! Bạch Bạch chăm chú niệm khẩu quyết, Huyền Minh ma chợt cảm thấy bên cánh đau đớn, dòng máu chảy ở phía cánh trái của . Cái gì vậy? ma Huyền Minh quay đầu nhìn về phía sau lưng nhưng thấy gì cả, chỉ thấy xa xa có vị tiên nhân chạy theo, nhưng ở khoảng cách xa như vậy, mà lại dồn toàn lực để chạy, vậy nên thể có đủ pháo lực để tập kích …… cổ lại cảm thấy đau đớn, Huyền Minh ma kêu ai u tiếng, cảm thấy như bị vật sắc bén cắt trúng, may mà phản ứng nhanh, kịp thời né tránh nếu đầu của bị cắt mất. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn Giọng của Bạch Bạch giõng giạc từ trong túi da truyền ra: " Ngươi mau chóng thả ta ra, nếu ngươi hứng chịu đủ đấy!" Mặc dù giọng điệu có phần uy hiếp nhưng chính Bạch Bạch cũng mấy tin tưởng. Huyền Minh ma chấn động thầm nghĩ: Chẳng nhẽ là tiểu hồ ly này lén làm phép?! Nàng được bao tuổi chứ, thế nhưng biết được pháp thuật chống lại ?! Chứng tỏ pháp lực giống người thường nha! " thả! Ngươi có bản lĩnh cứ làm !" Huyền Minh ma tin vào giả thuyết này, nếu quả hồ ly tinh lợi hại như vậy làm sao có thể dễ dàng để bị bắt?! Bạch Bạch nằm trong cái túi da, nhìn thấy ma Huyền Minh máu tươi đầm đìa, lại nghe thấy thanh vang dội của cho là pháp lực của mình khồn đủ làm bị thương , nên càng dồn sức làm phép. Kết quả là từng đợt gió vô hình dày đặc như thiên la địa võng dồn dập kéo đến, thiếu chút nữa làm cho con dơi bị băm thành từng mảnh vụn….
CHƯƠNG 106 Vân Cảnh ở phía sau lưng Huyền Minh lúc, nhận thấy đối phương giống như cố ý giễu võ dương oai, chạy loạn theo các hình vòng vèo, nếu như phải muốn dùng cách này để cắt đuôi , nhất định là chờ viện binh đến giúp đỡ để thu thập , cho nên mực dám đến quá gần. Mặc dù rất sốt ruột đến an nguy của Bạch Bạch nhưng cũng đến mức suy nghĩ, nhìn thấy cạm bẫy vẫn cố nhảy vào. Huyền Minh ma mặc dù bị Bạch Bạch dùng pháp lực đánh cho chật vật nhưng vẫn nhận ra Vân Hư đứng phía sau. Nhưng biết đấy có phải là kế đánh lừa chú ý , cho nên cũng dám tùy tiện tiến lên. Cho đến khi ma Huyền Minh toàn thân bê bết máu Vân Cảnh mới khẳng định đây phải là khổ nhục kế. Chỉ có kẻ ngốc mới đem thân mình ra làm mồi nhử cách dã man như vậy. Vân Cảnh đoán có thể Bạch Bạch được nhị sư huynh Vân Khởi truyền dạy chiêu thức Tân Giáo đạo ngự phong, nên Huyền Minh ma mới bị chém đến mức trọng thương. Trong lòng vui mừng đan xen cả nghi hoặc, Tiểu sư muội nhà lợi hại như vậy sao? Nhưng mà chủ nhân của Huyền Minh ma tốt cuộc là người phương nào mà khiến cho Huyền Minh sắp mất mạng mà vẫn chịu buông, vẫn cố hoàn thành nhiệm vụ? Ở nơi này mọi cá nhân đều lấy lợi ích của mình đặt lên hàng đầu, nếu là ma bình thường sớm ném Bạch Bạch rồi nhanh chóng chạy mất, nhưng mà ma Huyền Minh vẫn gắt gao nắm lấy cái áo da bọc Bạch Bạch chịu buông, hơn thế nữa là cũng hề công kích đối thủ nằm trong túi da, đặt bản thân vào tình thế bị động, chật vật chống đỡ. Vân Cảnh định tiến lên bảo Bạch Bạch dừng tay, lưu lại cái mạng cho ma, nhưng còn chưa kịp mở miệng bất chợt luồng gió lốc màu đen vượt qua trước mặt, đảo mắt lại thấy Bạch Bạch và Huyền Minh ở trong vòng lốc. Vân Cảnh biết là ổn, nhất dịnh là có kẻ đến tiếp ứng, vội vàng tiến lên hòng đoạt lại Bạch Bạch. Nguồn truyện: Truyện FULL Nhưng cơn lốc này lợi hại vô cùng, mấy lần muốn tiến đến Vân Cảnh đều bị sức gió cực lớn hung hăng cuốn ra ngoài. Cơn lốc gió đen ngòm ngăn cản tầm nhìn của Vân Cảnh, cơ hội cứu người sắp trôi qua, lúc Vân Cảnh rút kim kiếm cố gắng phá vỡ cơn lốc thấy tung tích của Bạch Bạch và Huyền Minh đâu nữa. Bạch Bạch ở trong túi da bị cơn lốc cuốn nhanh đến chóng mặt, đầu óc choáng váng, còn tập trung làm phép được, ý thức dần dần mơ hồ, nhận biết được nữa… Bạch Bạch mơ hồ cảm thấy thân thể được người nào đó ôn nhu bế lên, nhàng vuốt ve lớp lông của nàng. Bạch Bạch cảm thấy rất thoải mái, theo thói quen lật người lại, ôm lấy chính bàn tay vuốt ve mình mà cọ xát vào ngực, bên tai nghe được tiếng cười trầm thấp quen thuộc. Bàn tay kia áp lên phần bụng mềm mại của nàng, dùng lực vừa phải, từ từ xoa. Bạch Bạch trong giấc mơ lắc lắc cái đuôi, miệng mơ hồ phát ra tiếng nức nở nghẹn ngào, như tiếng kêu mị hoặc êm tai của con mèo . " Bạch Bạch ngủ nhiều rồi, mau tỉnh dậy , gà quay nguội ăn ngon!" Giọng quen thuộc lại vang lên, hơi nóng quanh quẩn bên tai làm cho nàng ngứa. Gà quay?! Bạch Bạch khịt khịt mũi, quả nhiên là mùi của gà quay! Bạch Bạch cố gắng chống chọi với cơn buồn ngủ, cử động thân thể tìm kiếm bóng dáng gà quay ở khắp nơi. Lỗ tai bị xoa hai cái, Bạch Bạch phát mục tiêu ở mặt bàn cách đó xa, nàng rất vui mừng, nhưng mà thân thể nàng bị cánh tay rắn chắc vây lại trong ngực, giãy giụa hai cái cũng thể nào thoát ra được. Người ôm lấy nàng khuôn mặt phảng phất bao phủ trong sương khói, thể nhìn ra chân diện, chỉ cảm nhận được màu đen quen thuộc. Bạch Bạch tựa như ở trong mộng, cảm thấy người ôm mình rất quen thuộc, nhưng hết lần này đến lần khác đều thể nào nhớ ra, nàng lắc lắc đầu, trong đầu vẫn mơ màng, chỉ còn hương vị gà quay ngày càng ràng, Bạch Bạch quay đầu xem xét, hóa ra mình bị ôm đến gần cái bàn. Mỹ vị hấp dẫn làm cho nàng tạm thời quên mọi việc, vui vẻ đè con gà da vàng óng ánh thơm phức ra cắn. Nàng hình như lâu lắm rồi được ăn gà quay! Bạch Bạch cảm thấy mọi việc mơ hồ giống như trong rất mơ, ngoại trừ mỹ vị thịt gà trước mặt là . Người kia ở bên cạnh nàng dịu dàng ngắm nàng ăn, cảnh tượng này rất quen thuộc, dường như xảy ra rất nhiều lần rồi, nhưng mà địa điểm xảy ra nàng nhớ . Con gà quay trong chớp mắt chỉ còn lại bộ xương trắng, Bạch Bạch vừa mới liếm móng tay cảm thấy bị bế lên, chiếc khắn tay ẩm ướt, ấm áp thơm tho ấp lên mặt nàng, nhàng lau sạch từng tí những vệt mỡ còn bên miệng và còn lau sạch móng vuốt của nàng thêm lần nữa. Bạch Bạch thoải mái nằm trong lòng người này, vô thức uốn éo cọ xát vào ngực , nắm lấy y phục của để duỗi lưng cái. Người nọ hỏi: "Chúng ta chơi trò hôn được ?" Chơi hôn ? Bạch Bạch mơ màng gật đầu, chợt phát thân hình hồ ly biến thành Bạch y thiếu nữ, môi nàng bị người này liếm thoáng lấy, nàng cũng cam tâm chịu kém liền liếm đáp lại, khi hai đôi môi chạm vào nhau, nảy sinh cảm giác rất quen thuộc, nhưng Bạch Bạch nhanh chóng chìm vào cảm giác khoái hoạt, còn tiếp tục để tâm đến việc hỏi người thần bí kia xem cảm giác quen thuộc từ đâu mà có.