DỤ DỖ TIỂU HỒ LY ( Nga My)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 95


      Bạch Bạch rất nhanh bị nữ quỷ làm cho có đường trốn, nữ quỷ dương dương đắc ý :"Được! Xem ngươi còn chạy chỗ nào được! Ngươi xé túi tàm của ta, ta muốn đem lông hồ ly người ngươi lột bỏ!" Chỉ là hồ ly tinh nho , lại ở trong mê hồn trận bọn họ, khiến bọn họ phải liên thủ vây bắt hồi mới bắt được, cũng đủ làm cho người giật mình.

      "Nhị thái gia" cười khà khà : "Gấp cái gì, chờ ta đem nàng biến thành người, chơi thêm mấy ngày rồi cho ngươi ra tay muộn!" xong đưa tay muốn bắt Bạch Bạch.

      Bạch Bạch mảnh đen kịt cái gì cũng nhìn tới, cũng cảm giác được nguy hiểm tới, nàng muốn kêu sợ hãi làm cho ba người xấu trước mắt vui vẻ, trong lòng ngừng hy vọng các sư huynh mau tới cứu nàng.


      luồng hàn khí mang theo mùi hôi thối trước mặt đánh tới, Bạch Bạch nhắm mắt lại cố gắng muốn đem thân thể thu lại chút ít, đột nhiên người ấm áp, nàng cảm giác mình được đôi bàn tay ấm áp ôm lấy, trong lỗ mũi ngửi thấy hương vị quen thuộc.

      Bạch Bạch dám tin mở to mắt, trước mắt vẫn la mảnh tối thui, nhưng phải Địa phủ ti hắc ám, mà là trước vạt áo bào màu đen vô cùng quen thuộc, lại ngẩng đầu, hé ra khuôn mặt tuấn mỹ cũng cực kỳ quen thuộc đâp vào mắt, tự nhiên lại là Mặc Yểm!

      Nàng bị người ngoài ý muốn này làm cả kinh biết nên phản ứng như thế nào, ngay cả hoàn cảnh bên người thay đổi cũng hoàn toàn biết gì cả.

      Mặc Yểm vừa đến liền trực tiếp phá mê hồn trận xông tới, vừa vặn đuổi ba tên quỷ hai nam nữ muốn đối xuống tay với Bạch Bạch, đem nàng cứu lên trước. Trận pháp phá, ba tên quỷ vốn trốn ở trong trận thấy bóng dáng liền lộ ra nguyên hình.

      Hai tên nam thân hình gầy còm, dài hoẵng giống như mặt ngựa, chỉ là sắc mặt xanh lét, sắc mặt đỏ tía, con ngươi trắng dã, mũi cao miệng rộng, vô cùng xấu xí, nhưng nữ quỷ lại dung mạo diễm lệ giống mỹ nhân. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

      Khuôn mặt quái xanh lét gắt gao chằm chằm nhìn vào Mặc Yểm, mở miệng : "Các hạ là người phương nào, vì sao tự tiện xông vào mê hồn trận " dương nhị " của chúng ta?" là nhị trong đại , ra là "Đại thái gia" trong miệng nữ quỷ .

      dương nhị mực hoành hành Địa phủ, bọn họ tham gia bất kỳ tổ chức ma phản quân Địa phủ gì, nhờ vào thân lực khác thường cùng khả năng bày trận mà lưu lạc bốn phương, thủ đoạn hung tàn, ma Địa phủ bình thường cũng dám trêu chọc bọn . Nếu như phải cảm giác được Mặc Yểm trước mặt khó đối phó, bọn họ sớm hai lời mà ra tay.

      Nữ quỷ theo bên người bọn họ tất nhiên là hồn mị quỷ xinh đẹp tu luyện mà thành trong phủ, pháp lực cao, thích dựa vào sắc đẹp, phụ thuộc vào ma cường đại bên người, vài ngày trước mới cấu kết với dương nhị , đột nhiên nhìn thấy Mặc Yểm vô cùng tuấn mỹ trước mặt, dục niệm khỏi dao động, đôi mắt mị lúng liếng nhắm tới người Mặc Yểm

      Mặc Yểm đảo tay rất nhanh thăm dò người Bạch Bạch hồi, xác nhận nàng chỉ là bị chút kinh hãi, có bị thương, e ngại lo lắng trong lòng vừa rồi yên ổn ít. Những ngày này vốn ở Mặc Đầm luyện chế thu thập tiên đan tiên thảo, đột nhiên cảm thấy trong lòng dâng lên cảm giác hoảng sợ quỷ dị, phải là suy nghĩ nhiều, chỉ biết nhất định là Bạch Bạch xảy ra chuyện!

      Thi triển pháp lực cẩn thận truy tìm tung tích Bạch Bạch, thoáng cái, thình lình phát nàng lại ở Địa phủ ti! chỉ như thế, nàng dường như đụng phải chút nguy hiểm, tâm tình vô cùng sợ hãi, trực tiếp truyền vào trong lòng của .

      Mặc Yểm tuy pháp lực vô biên, thế nhưng phải tiên phải ma, muốn tới Địa phủ ti đơn giản giống như đến thế gian, sợ hãi Bạch Bạch gặp chuyện may, cũng chẳng quan tâm liền ba hồn ly thể, làm phép thẳng vào Địa phủ, nhanh chóng đuổi tới bên người Bạch Bạch. May mắn! May mắn Bạch Bạch có việc gì!

      Bạch Bạch do dự mà biết sau này nên đối mặt với Mặc Yểm như thế nào, Mặc Yểm tự nhiên mà đem nàng để vào tay áo của mình. Ngẩng đầu đối ba tên quỷ : "Các ngươi nên động nàng."

      Ba tên quỷ này hiển nhiên là có ý định nuốt chửng thân thể cùng hồn phách Bạch Bạch, đối với chủ ý dám đánh sủng vật của này, cho dù là quỷ cũng có thể làm cho chết thêm lần, trọn đời được siêu sinh!


      Sắc mặt dương nhị quái trầm xuống, lão nhị Dương quái cười :

      "Đụng vào sao hả? Để huynh đệ của ta giết ngươi rồi, ta còn muốn đem nàng biến thành người hình rất mất hồn…… A!" Câu tiếp theo còn chưa kịp ra, liền biến thành tiếng khóc thét vô cùng thảm thiết.

      Cũng thấy Mặc Yểm ra tay như thế nào, đôi bàn tay Dương đứt gãy từng khúc trước mặt , từ ngón tay tới cổ tay, nhanh chóng lan dần lên cánh tay.

      Dương ngừng kêu thảm rút lui, cuối cùng ngã nhào mặt đất thể đứng dậy được, hai cánh tay của đều đứt gãy, hai chân cũng bắt đầu đứt gãy, máu đen cùng với xương thịt nhầy nhụa đầy mặt đất.

      cùng Dương vốn là cặp huynh đệ song sinh, thấy đệ đệ bị trọng thương như vậy, trong nháy mắt phẫn nộ chiến thắng sợ hãi, nhào tới định liều mạng, đáng tiếc Mặc Yểm lại rảnh cùng dây dưa, đôi mắt đẹp mắt chưa chớp cái, tiện tay thoáng vung về phía , quả cầu sáng màu bạc bỗng nhiên đem bao ở trong đó, thân thể trong quả cầu bạc nhanh chóng bắt đầu vặn vẹo biến hình, như thể là bị vật gì đó dùng sức lôi kéo đè ép, kêu lên cách thảm thiết thê lương.
      Mai Trinhly sắc thích bài này.

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 96




      Nữ quỷ vốn có ý đồ chạy trốn trong lúc đó nhất thời dao động, tận mắt thấy thân thể của Dương cùng bị xé rách từng khúc, hồn phi phách tán, sợ tới mức chạy nổi, nàng từ khi tu luyện thành hình tới nay, gặp qua ma lợi hại nhất chính là Dương Song , cho là mình tìm được chỗ dựa rất ổn định, nghĩ tới cao nhân trước mặt, bọn họ ngay cả cơ hội xuất chiêu cũng hoàn toàn bị tiêu diệt rồi.

      tại thể chạy thoát được rồi, vậy chỉ có thể xem chút nhan sắc này có thể bảo toàn tính mạng được hay thôi! Nghĩ như vậy, nữ quỷ nhìn cũng nhìn tới mặt đất thi thể của Song hóa thành tro bụi, đem dáng dấp quyến rũ động lòng người của mình, quỳ rạp xuống trước mặt Mặc Yểm, thanh mềm mại cầu khẩn:

      "Đại tiên xin tha cho tiểu nữ mạng nha! Tiểu nữ tử nguyện làm thân nô tỳ hầu hạ đại tiên……"

      Mặc Yểm :

      "Dương chỉ muốn động đến nàng, ta liền làm cho giống như đôi tay kia, ngươi muốn lột da của nàng, ngươi ngươi nên đổi lấy cái chết kiểu nào tốt đây hả?"

      Nữ quỷ cuối cùng nghe hiểu này từ "Nàng" ám chỉ chính là tiểu hồ ly vừa rồi, sợ tới mức mặt còn chút máu, ngừng run giọng cầu xin tha thứ. Mặc Yểm muốn dành thời gian ở cạnh Bạch Bạch nhiều hơn, nhíu mày, thối lui vài bước rồi xoay người rời . Nữ quỷ cho là bỏ qua cho mình, trong nội tâm thoáng vui mừng, đột nhiên cảm giác được mặt đau xót, mảnh lớn cỡ ngón tay mang theo máu và da thịt rơi mặt đất, tay liền sờ gò má, tất cả đều là máu, nàng muốn thét lên lại thành lời.

      Trước mặt ánh sáng bạc, quả cầu bạc sáng kia đem ả nhốt vào trong đó, đau đớn cùng hoảng sợ nhanh chóng bao phủ lấy ả, nữ chỉ có thể trơ mắt nhìn mình bị hình phạt lăng trì sống, người thành từng mảnh da thịt bị lưỡi dao sắc bén vô hình cắt từng mảng từng mảng…… Cho đến khoảnh khắc ngay trước lúc hồn phi phách tán, nàng vẫn hiểu, bản thân chẳng qua là muốn bắt hồ ly tiên bé ăn để bồi bổ cơ thể, làm sao lại chọc tới ác ma khủng bố như vậy chứ.

      Mặc Yểm biết Bạch Bạch vừa sợ máu lại hay mềm lòng, nên khi đem nàng nhét vào ống tay áo làm phép đối với nàng, khiến cho nàng trong phút chốc lâm vào tình trạng ngủ say. rất muốn tại bỏ mặc hết mọi chuyện, chẳng thèm quan tâm đến cái gì hết mà đem nàng mang về Mặc Đầm, lần này vội vàng ba hồn ly thể, nhiều lắm chỉ được khoảng thời gian là ba nén nhang, sau đó dù muốn hay linh hồn cũng phải quay trở về vị trí cũ, tuy pháp lực cao cường khiến cho bản thân dù chỉ ngưng tụ ba hồn mà cũng giống như hữu hình, nhưng dù sao cũng phải chân thân, có cách mang Bạch Bạch trở lại thế gian. Bạn đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

      nghĩ là Minh Ất cho dù phát dược lực trong ranh giới hư ảo của Bạch Bạch dung hợp, ít nhất cũng phải tiêu tốn từ nửa năm tới năm mới có thể làm cho dược lực dung nhập trong cơ thể Bạch Bạch chuyển biến thành pháp lực, ngờ rằng trong khoảng thời gian mấy ngày ngắn ngủi như vậy thành công.

      Điều này càng làm tăng thêm nghi ngờ của Mặc Yểm với Minh Ất chân nhân, biết liệu Minh Ất sớm có ý định lợi dụng Bạch Bạch đối phó hay ?

      Mấy tháng Bạch Bạch rời này, tinh thần sa sút hồi, sau khi phát việc cho Bạch Bạch dùng những kia tiên thảo tiên dược có khả năng mang đến cho nàng tai hoạ ngập đầu, lòng nóng như lửa đốt, dường như muốn lục tung tìm hết sách thuốc trong Mặc Đầm, cuối cùng phát dưới đáy đáy sông Vong Xuyên Hà có loại tiên thảo tên là "Thù Đồ", hái xuống sau ba ngày dùng làm thuốc có thể đem tất cả dược lực, pháp lực bất đồng trong thân thể tan ra hợp thành về , chuyện này ít nhất có thể làm giảm thấp việc có thể lan tràn ra gây nguy hiểm bởi những dược lực bất đồng trong ranh giới hư của Bạch Bạch

      Mặc Yểm dọc mấy ngàn dặm theo Vong Xuyên Hà, rốt cục tìm được tiên thảo "Thù Đồ", liền đến vùng phụ cận của Thanh Lương Quan thiên đình, vốn lo lắng biết dùng cách nào để đem Bạch Bạch ra ngoài dễ dàng mà làm cho Minh Ất cảnh giác ngăn trở, kết quả khiến cho đụng phải Tiểu Hắc chạy ra ngoài chơi đùa, vì vậy liền làm phép đầu độc Tiểu Hắc dụ Bạch Bạch bắt cóc đến rừng cây ở vùng phụ cận Thanh Lương Quan.

      muốn những chuyện này cho Minh Ất biết, suy cho cùng, là vì cảm thấy Minh Ất lý do gì để nhận tiểu Bạch Hồ ngốc nghếch ở nhân gian làm đồ đệ, chuyện có chút cổ quái, lại còn cố tình cho Bạch Bạch nhìn thấy hình dáng – cố tình giấu diếm thân phận, lại trùng hợp làm cho bọn họ gặp nhau ở nhân gian như vậy…… chừng đây là mưu để đối phó với !

      Nếu như là trước kia, hơn phân nửa là trực tiếp đem quân cờ giết chết để diệt trừ hậu hoạ, nhưng đây là Bạch Bạch, làm sao có thể xuống tay được đây? Chẳng những hạ thủ được, trong lúc xúc động còn nghĩ ra cách, là đem tiểu hồ ly này ăn hết, chút cũng lưu lại!




      CHƯƠNG 97



      Nên thế nào bây giờ? Mặc Yểm đem Bạch Bạch ôm vào trong lòng, âu yếm vuốt ve từng chút từng chút. Pháp lực tại của Bạch Bạch ít nhất là cao hơn trước đây sáu bảy lần, nguy hiểm đến tánh mạng, cần dựa vào pháp lực của Minh Ất hỗ trợ nàng chữa thương tu luyện, mà giờ phút này lại ở Địa phủ ti, xa khống chế của Minh Ất, nếu mình muốn đem nàng mang về Mặc Đầm việc quá đơn giản

      Nhưng còn chưa hiểu Minh Ất rốt cuộc có mưu gì! Nếu như là nhằm vào , có thể dựa vào thực lực để mà chuyện, Minh Ất cũng thể nào làm gì được , sợ là sợ, Minh Ất ở Bạch Bạch người động tay chân, đối với chuyện tình của mẫu thân , mặc dù là do người của Thanh Lương Quan làm, nhưng là thủ đoạn hèn hạ của Thiên đình cũng lĩnh giáo qua! cho rằng Minh Ất quang minh chính đại hơn so với bọn người Thiên đế kia.

      Hơn nữa, Bạch Bạch chừng bây giờ còn hận …… Mặc Yểm làm việc quyết cũng ngại dùng thủ đoạn, nhưng là đối mặt người mình để ý, cũng bắt đầu do dự.

      Trong ngực Bạch Bạch vô ý thức vặn vẹo uốn éo thân thể, mở mắt tỉnh lại, Mặc Yểm ba hồn ly thể, thời gian còn đến nén nhang nữa là phải rời , định là có ý cùng nàng gặp mặt chút, xem phản ứng của nàng. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

      Nghĩ là nghĩ như vậy, nhưng khi Bạch Bạch mở to mắt nhìn về phía lại khẩn trương đến độ tim muốn ngừng đập…… rất sợ rất sợ lại nhìn thấy đôi mắt oán hận của Bạch Bạch.

      Bạch Bạch ngơ ngác nhìn Mặc Yểm, tâm tình rất phức tạp, người này thương tổn nàng, lại lừa gạt nàng, ăn hiếp nàng, còn đánh Phụ thân nàng bị thương, nhưng là hết lần này tới lần khác lại là kẻ mà ngoại trừ ra Phụ thân, là con đực đầu tiên mà nàng thân cận, lúc ở tại Mặc Đầm, đối với nàng rất tốt, sư phụ cùng các sư huynh ở Thanh Lương Quan cũng rất thương nàng, nhưng là nàng cảm thấy loại cảm giác giống nhau, cảm giác của nàng cùng Mặc Yểm so ra còn có vài phần khác biệt.

      Pháp lực tại người nàng, đều là do Mặc Yểm cho nàng ăn tiên thảo tiên dược mà có được, bản thân nếu như mực trách cứ oán hận , thiệt là phải cho lắm. Nhưng mà…… qua, bao giờ muốn nhìn thấy nàng…..

      "Theo ta trở lại Mặc Đầm được ?" Mặc Yểm vui vì Bạch Bạch có lộ ra vẻ chán ghét , nhịn được mở miệng hỏi.

      Bạch Bạch đột nhiên nhớ lại cảnh ngày đó phụ thân bị đả thương, liền giãy dụa muốn nhảy ra, lớn tiếng :

      " muốn! Ta muốn ở cùng chỗ với ngươi!"

      Mặc Yểm lòng tràn đầy vui mừng lại bị chậu nước lạnh dội vào đầu, thần sắc giận dữ trừng mắt nhìn Bạch Bạch. Bạch Bạch tuy tự nhủ trong lòng phải dũng cảm, nhưng là tự chủ được sợ hãi. Song phương giằng co hồi, Mặc Yểm hừ lạnh tiếng, đưa tay hướng đỉnh đầu của Bạch Bạch vỗ xuống chưởng.
      Mai Trinhly sắc thích bài này.

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 98



      "Sư muội! Tiểu sư muội! Bạch Bạch!" Từng hồi tiếng kêu từ đàng xa truyền đến, dường như rất quen thuộc.

      Bạch Bạch mở to mắt, phát mình lại ngủ mơ mơ màng màng, giẫm lên đám mây dưới chân, phóng mắt nhìn ánh ma trơi lập lòe bốn phía, mây đen lượn lờ bốn phía, đúng là Địa phủ ti! Trí nhớ từng chút từng chút trở lại trong đầu, nàng nhớ Tam sư huynh dạy mình đạp gió cưỡi mây, sau đó mình lúc sau càng bay càng nhanh, sau đó….. biết sao lại ngủ mất.

      "Sư muội! Tiểu sư muội! Bạch Bạch!" Tiếng kêu lần nữa truyền đến, lần này Bạch Bạch nghe ràng, là các sư huynh, vội vàng lớn tiếng kêu lên:

      "Muội ở trong này!"

      Chữ "Trong" vừa mới ra khỏi miệng, trước mắt thoáng thấy bóng người, liền bắt gặp Tam sư huynh hoảng loạn xuất trước mặt nàng, khỏi phân trần đem nàng ôm lấy nàng dùng sức vỗ vài cái :

      "Bạch Bạch, muội trốn đâu vậy, báo hại sư huynh phải tìm! Nếu tìm ra muội, Đại sư huynh đem huynh đánh chết a!"

      " lẽ ngươi đáng đánh sao?" giọng của Vân Sơ truyền đến sau đó, mấy sư huynh đệ trong nháy mắt liền tới đủ. Mọi người đều khỏi thắc mắc, Bạch Bạch mơ hồ cũng ràng lắm tại sao mình lại buồn ngủ, cuối cùng bị sắc mặt nghiêm nghị củaĐại sư huynh, vẻ mặt cứng rắn đến răn dạy trận.

      Bạch Bạch ngoan ngoãn cúi đầu nhận sai, thái độ rất ngoan ngoãn làm Vân Sơ cũng nỡ thêm gì nữa, đành phải miễn cưỡng lạnh lùng giáo huấn từ nay về sau chưa được cho phép được rời khỏi tầm mắt của các sư huynh.

      Vân Hư thấy Đại sư huynh bớt giận, liền xoay người ôm lấy Bạch Bạch an ủi hồi, sợ là thái độ hung dữ của Vân Sơ làm tổn thương tâm lý yếu đuối của Bạch Bạch.

      Vân Khởi tay kéo Vân Sơ, thấp giọng :

      "Bạch Bạch có thể là bị người ta làm phép xóa ít trí nhớ."

      Vân Sơ gật đầu :

      "May là người nàng cũng có bị thương gì, biết người này đối Bạch Bạch là thiện ý hay là ác ý."

      Vân Khởi :

      "Cho dù là thế nào, có lẽ nên mau chóng dạy Tiểu sư muội ít pháp thuật phòng thân, nơi này cách Quỷ Môn Quan cũng xa, tiếp theo chúng ta lại phải đối phó với rất nhiều dạng ma quỷ quái khác nhau nữa."

      Vân Sơ cũng có ý kiến nào khác, cùng Vân Khởi thương lượng thỏa đáng xong liền mang theo các sư huynh đệ thẳng tới trước Quỷ Môn Quan.

      Quỷ Môn Quan mỗi ngày đều rất náo nhiệt, vô số vong hồn nhân gian từ nơi này tiến vào Địa phủ ti, sau đó cứ chiếu theo nhân quả của mọi người khi còn sống, mà hoặc đầu thai hoặc tiến vào trong mười tám tầng Địa ngục chịu phạt những ác nghiệt gây ra khi còn sống. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

      Quỷ Môn Quan có hai cửa chính, bên trái là bên phải là dương, cửa bên trái Quỷ Hồn có thể vào mà thể ra, quanh năm rộng mở, cửa bên phải Quỷ Hồn có thể ra mà thể vào, chỉ có đến bảy tháng, Dương Môn mới có thể mở rộng ra, số ít những vong hồn chưa đầu thai có cơ hội trở về nhân gian hưởng thụ hương khói cung phụng, nhưng khi hết tháng bảy, Dương Môn đóng lại.

      Qua khỏi giờ tý tối nay chính là tháng bảy, Dương Môn mở rộng ra, Địa phủ ti lại mất hết quản chế, ít ác quỷ ma trong tầng mười tám Địa ngục đào thoát ra ngoài làm chuyện ác.

      Thập Điện Diêm La, bất hạnh thay bị ma đánh cho hồn phi phách tán, từ Phán Quan đến Ngưu Đầu Mã Diện, Hắc Bạch Vô Thường tình trạng cũng khả quan, cả Địa phủ còn hoạt động bình thường như trước nữa. Những loại quỷ mới vào có người dẫn đầu phán xét cũng chẳng thể đầu thai.

      Càng có số ít u linh vong hồn khi còn sống oán niệm rất nặng hoặc nghiệp chướng rất nặng nhân cơ hội bỏ chạy, những người này cùng với ác quỷ trong tầng mười támĐịa ngục trốn lẫn tới trong chỗ, thế lực càng ngày càng lớn mạnh, chẳng những phá hỏng luân hồi bình thường, lại chuẩn bị chờ tới thời khắc Dương Môn vừa mở liền lao ra khỏi ti Địa phủ, trở lại thế gian làm ác, thậm chí đánh lên Thiên Đình.

      Thiên Đế phái xuống thiên binh thiên tướng cùng bọn họ giao chiến liên tục thất bại, tại chỉ đành phải tử thủ (cố sống chết để giữ lấy) ở Quỷ Môn Quan mặc cho số phận.

      Vân Sơ trước đây ở trong Địa phủ ti tìm kiếm và cứu chữa những tiên hữu (bạn tiên) bị thương lẫn mất tích, đối với tình huống này rất là quen thuộc, mang theo các sư đệ nhanh chóng tìm được người tạm thời trấn thủ Quỷ Môn Quan, Đại tướng Thiên đình Vũ Khúc Tinh Quân.

      Vũ Khúc Tinh Quân dẫn theo hai tiên Thiên Lý Nhãn, Thuận Phong Nhĩ đóng tại bốn phía dò xét, nhìn thấy Vân Sơ dẫn viện binh đến, kích động đến thiếu chút nữa lệ rơi tại chỗ, cứu tinh ngàn trông vạn trông cuối cùng tới! Tuy phải Minh Ất chân nhân, nhưng đệ tử Thanh Lương Quan mỗi người đều là cao thủ, lỡ dại, nếu bọn họ cũng được, Minh Ất chân nhân chẳng lẽ còn có thể khoanh tay đứng nhìn, nhìn đệ tử nhà mình chết hay sao?

      Vân Sơ theo thứ tự giới thiệu qua các sư đệ sư muội, lúc giới thiệu đến Bạch Bạch, Thiên Lý Nhãn đột nhiên ồ lên tiếng :

      " phải tiên nữ mới vừa xông vào Mê Hồn Trận cùng Dương Song sao? Chẳng lẽ nhanh như vậy giải quyết xong bọn chúng rồi sao?"
      Mai Trinhly sắc thích bài này.

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 99


      Vừa rồi từ xa trông thấy con bạch hồ tiên xông vào Mê Hồn Trận, cho rằng nhất định chỉ có chết chứ sống nổi, cũng phải là muốn cứu, mà là sao vượt qua được đám quỷ vội vàng tấn công, thể thoát thân ra được, chỉ đành phải cảm thán hai tiếng rồi quay đầu đối phó với địch.

      Trí nhớ Bạch Bạch đều bị Mặc Yểm xóa sạch, nên hoàn toàn đối với chuyện Dương Song , Mê Hồn Trận hề ấn tượng, nghe vậy lắc lắc đầu :

      " có, ta có gặp được cái gì Dương Song , thúc thúc ngươi có phải nhìn lầm rồi hay ?"

      Thiên Lý Nhãn tức giận :

      "Bổn tiên sao có thể nhìn lầm chứ? Bổn tiên đổi tên ngồi đổi họ, Thiên Lý Nhãn là đây! Cho dù bên ngoài xa ngàn dặm con ruồi là đực hay là cái bổn tiên cũng đều có thể thấy rất ràng!"



      Bạch Bạch bị kích động lại càng hoảng sợ, lách mình trốn đến sau lưng các sư huynh, Vũ Khúc Tinh Quân có chút dám tin tưởng Bạch Bạch có thể đem kẻ làm cho bọn họ đau đầu thôi Dương Song giải quyết đơn giản, chắc là do các sư huynh của nàng ra tay, người ta muốn thừa nhận, tất có đạo lý của người ta, đành phải giật ống tay áo Thiên Lý Nhãn, bảo cần phải lại dây dưa việc này.

      Thuận Phong Nhĩ bỗng nhiên :

      "Ta nghĩ Dương Song có lẽ chết rồi." Thấy mọi người vẻ mặt ngạc nhiên nhìn xem , mới chậm rãi :

      " lâu sau đó ta nghe được từ hướng đó truyền đến tiếng kêu thảm thiết, đúng rồi, rất thảm rất thảm! Đến mức làm cho tai ta phát đau! Áp đảo cả tiếng quân ta cùng đám binh giao chiến."

      Vân Sơ cùng Vân Khởi nhìn nhau, thầm nghĩ: nhất định là trong khoảng thời gian Bạch Bạch quên , biết cao nhân phương nào lợi hại như vậy, trong khoảng thời gian ngắn liền thu thập ma, còn làm phép xóa mất trí nhớ Bạch Bạch.

      Vũ Khúc Tinh Quân thấy mọi người Thanh Lương Quan đều trầm mặc , tại có chút lạnh, vì vậy cười ha ha :

      "Bỏ qua những chuyện phiền lòng kia, các vị tiên hữu Thanh Lương Quan đường xa tiến đến tương trợ, lần này Quỷ Môn Quan nhất định có thể giữ rồi !"

      Vân Sơ chắp tay :

      "Xin gắng hết sức!"

      Vũ Khúc Tinh Quân dẫn đầu nhìn lại Địa phủ ti, chờ phân phó tất cả đường binh, trầm giọng :

      "Qua hai canh giờ nữa, chính là giờ tý, đến lúc đó Quỷ Môn Quan cửa bên phải Dương Môn mở rộng ra, những ma binh quỷ tốt từ đó nhắm về sau tổng tiến công!"

      Mọi người nghe vậy, đều rùng mình. Quỷ tốt binh trong ti rất nhiều, dường như là người này tiếp nối người kia nhìn thấy người cuối cùng, nếu liều chết xông lên cùng cùng lúc, biết làm sao mà ngăn cản!

      Mà bây giờ mới bắt đầu số ít kềm chế được, vọt tới trước trận để khiêu khích, thiên binh thiên tướng trấn thủ Quỷ Môn Quan chỉ đành phải là đến đám, giết đám, song phương xem như có hao tổn. Nhưng là những quỷ tốt binh kia giống như sợ chết, bọn họ ở Địa phủ bị giam cấm tra tấn quá lâu, hận thể lập tức xông ra tiến đến nhân gian lần nữa hưởng thụ cuộc sống phồn hoa phú quý.

      Vì để cho Bạch Bạch nhanh chóng quen thuộc với tình hình, Vân Sơ quyết định bắt đầu từ , từng sư huynh đều thay phiên nhau mang Bạch Bạch xuống dưới ứng chiến, trước khi tham chiến dạy cho Bạch Bạch cách công kích cùng với pháp thuật phòng ngự, sau đó để Bạch Bạch nắm được thực tế, vì sợ các sư đệ mềm lòng bảo vệ quá độ, ra lệnh khi Bạch Bạch tham chiến, sư huynh phụ trách nàng nhiều nhất chỉ có thể che chở cho nàng thời gian là ba nén nhang, nếu sau ba nén nhang này, trừ phi nàng gặp phải sinh tử đại nạn, nếu đều được trợ giúp nàng.

      Bạch Bạch ở dưới thân hồ ly cách nào thi triển pháp thuật phức tạp, đành phải biến ra hình người, lúc nàng biến thành hình người liền làm cho Vũ Khúc Tinh Quân cùng tất cả thiên binh thiên tướng hồn xiêu phách lạc, lại nghe Vân Sơ chỉ điểm qua cho Bạch Bạch cách phòng thân cùng pháp thuật công chiến, lại thấy đem nàng xuống dưới thành chiến đấu, mới biết , tiểu hồ tiên này là thái điểu trong thái điểu, lính mới trong lính mới!

      Vũ Khúc Tinh Quân nhìn thấy Bạch Bạch ở trong trận cực kỳ nguy hiểm, khỏi đối Minh Ất chân nhân cùng với đám đệ tử của tức giận bất bình – tiên tử mỹ mạo xinh đẹp như vậy mà lại cam lòng đem ném tới Địa phủ ti để tham chiến mạo hiểm, quả là đối xử tốt! Rất thương hương tiếc ngọc! Quá nhẫn tâm vô tình!

      Lẽ nào lại có loại sư phụ sư huynh như vậy sao! Nếu như bọn họ có đồ đệ, sư muội xinh đẹp mảnh mai như vậy, nhất định hận thể quỳnh tương ngọc dịch (rượu đồ ăn ngon), cung cấp đầy đủ lăng la tơ lụa (quần áo đầy đủ), chút đau khổ cũng để cho nàng phải!

      Nhưng mà nhìn thấy tiểu hồ tiên ở trước trận luống cuống tay chân đối với địch như vậy, tinh thần của nhóm thiên binh thiên tướng chấn động, nghĩ muốn làm hùng cứu mỹ nhân cũng có, nghĩ muốn biểu bản lĩnh cũng có, ngược lại làm cho tâm trạng chán chường tiêu cực trong mấy ngày nay quét sạch.

      Nam nữ phối hợp, làm việc chán, câu rất có đạo lý a!

      Quỷ tốt binh ở trong ti Địa phủ đều chỉ nhìn thấy nữ quỷ, u lạnh như băng hơi có chút tư sắc, bỗng nhiên phát bạch y tiên tử vô cùng thanh lệ, thèm ăn đến nỗi nước miếng đều chảy xuống, nguyên đám liều mạng liền hướng Bạch Bạch bên kia chen chúc, nghĩ cho dù có biện pháp đem tiên tử này bắt sống trở về, cũng có thể sờ sờ bàn tay bé và khuôn mặt nàng cũng là tốt.
      Mai Trinhly sắc thích bài này.

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 100


      Bạch Bạch lúc bắt đầu bị khí thế của những ma quỷ quái xấu xí tanh hôi này làm cho sợ tới mức luống cuống tay chân, vốn những pháp thuật vừa học được còn có phương pháp gì thuần thục, Vân Sơ ỷ vào pháp lực cao cường, chưởng tung ra quét mảng lớn, bên còn chỉ điểm nhắc nhở Bạch Bạch bí quyết làm phép, chậm rãi dạy để pháp thuật của Bạch Bạch hiệu quả từng chút từng chút, uy lực cũng dần dần biểu lộ ra.

      canh giờ sau, về cơ bản chưởng Bạch Bạch tung ra, liền đánh bay mảng lớn, pháp thuật mạnh mẽ sắc bén có sáu bảy phần giống Vân Sơ. Vân Sơ cảm thấy ổn, liền chuyên tâm cùng Bạch Bạch phối hợp ra tay, quá nửa bữa cơm, đem mấy ngàn quỷ tốt binh trước mặt giết sạch . Nguồn: http://truyenfull.vn

      Vân Sơ mang theo Bạch Bạch lần nữa trở lại cổng thành, nghênh đón bọn họ chính là thanh vang dội như sấm, những binh tướng Thiên Đình lâu có cảm thấy vui sướng như vậy!

      Bạch Bạch vừa rồi trong hoàn cảnh sinh tử đối đầu nghĩ muốn sống, muốn đánh lui địch nhân, giờ phút này nhìn lại dưới cổng thành gió lạnh xác chết khắp nơi, đột nhiên nghĩ mà sợ, liền hóa thành thân hồ ly, chui vào trong tay áo Vân Hư ôm đuôi khóc lớn.

      Nàng dám khóc thành tiếng sợ làm cho sư phụ sư huynh mất mặt, thân thể thổn thức khóc nức nở nghẹn ngào, vô cùng đáng thương. Vân Hư cùng nàng ở chung lâu ngày, biết tính tình của nàng, chỉ đành phải mượn cớ đến chỗ người, đem Bạch Bạch ôm ra trấn an.

      Lần đầu tiên, Vân Hư có chút băn khoăn thậm chí hận cả sư phụ của mình, tại sao phải đem Bạch Bạch đưa đến nơi này? Tại sao phải khiến nàng chịu tra tấn kinh hãi như vậy?


      Cùng lúc đó, Mặc Yểm trong Mặc Đàm nổi trận lôi đình, gầm lên trong phòng thuốc.

      Minh Ất chết tiệt, ở trong hồ lô thực ra là muốn làm cái gì? muốn đến Địa phủ tự mình mang theo vài đồ đệ Thanh Lương Quan có việc gì làm có phải tốt , tại sao phải đem Bạch Bạch của kéo xuống nước? Chính lại tránh ở Thanh Lương Quan như rùa đen rút đầu!

      chẳng lẽ biết hồ ly ngốc Bạch Bạch ngay cả tự bảo vệ mình cũng hoàn toàn hiểu sao? Hay là cho rằng pháp lực căn cơ của Bạch Bạch đột nhiên tăng mạnh có thể tùy ý lợi dụng? đáng giận!

      Mặc Yểm đứng trước tấm kính, có thể thấy tình cảnh Bạch Bạch ở trong Địa phủ chiến đấu với đám quỷ tốt binh, vô cùng nguy hiểm cũng đủ để hình dung trạng thái chật vật của nàng. thân y phục tuyết trắng dường như bị máu đen, bùn đất khiến cho thấy màu sắc vốn có, mấy lần thiếu chút nữa bị binh khí quỷ tốt đánh trúng, may mắn những quỷ tốt kia thấy dung mạo Bạch Bạch xinh đẹp, thầm nghĩ chiếm chút ít tiện nghi, có ý muốn tánh mạng nàng, mới khiến cho nàng miễn cưỡng chống đỡ được.

      thể thừa nhận, pháp thuật Bạch Bạch trong kịch đấu tiến bộ rất nhanh, nhưng nếu như Minh Ất chỉ vì cái nguyên nhân này kiên quyết đặt nàng vào hiểm cảnh, vẫn đáng tha thứ cho hành vi đáng chết này!

      Tiểu sủng vật của nên thoải mái cuộn mình bên cạnh , nhận chăm sóc nuông chiều của , cho dù pháp lực nàng thấp kém sao chứ? Có bảo vệ, ai dám đụng cọng tóc gáy của nàng?

      Mặc Yểm càng xem càng phát hỏa lớn, giậnMinh Ất cũng giận Bạch Bạch, con vật đáng chết này…… , thể chết được, vẫn nên là hồ ly ngốc! ngờ đề nghị hảo tâm của bị cự tuyệt, thậm chí đãi ngộ cùng điều kiện tốt của cũng chịu nghe! Tình nguyện chịu khổ chịu tội cũng trở lại Mặc Đàm cùng hưởng phúc, vừa ngu xuẩn vừa ngốc, nên bắt lại hung hăng đánh mông trận!

      Nhưng mà được, hồ ly ngốc bị đánh khóc…… Mặc Yểm chăm chú nhìn tấm kính, vừa kinh sợ vừa tức giận, vừa khẩn trương vừa bất đắc dĩ, có mấy lần thiếu chút nữa nhịn được lại muốn dùng hồn ly thể giúp nàng, để vặt hết móng vuốt của những quỷ tốt có ý đồ bất chính kia, móc mắt ra, khiến cho nguyên đám những tiểu tử cả gan làm thương tổn Bạch Bạch kia tứ chi thành mảnh .

      hối hận vừa rồi nhất thời tức giận, có trực tiếp xách Bạch Bạch trở về Ma Đàm.

      Để tay lên ngực tự hỏi, thực là bởi vì nhất thời tức giận sao? ra, ra là sợ hãi…… Mặc Yểm cười khổ đối mặt với cảm xúc thực ở trong đáy lòng .

      buồn cười biết bao, mạnh mẽ như , vậy mà trước mặt tiểu hồ ly yếu đuối, lại cảm thấy sợ hãi!

      Ta muốn ở cùng chỗ với ngươi!

      Trong đầu vọng lại lời kiên quyết của Bạch Bạch, dễ dàng đem dũng khí vất vả mới có được đánh tan. sợ đối mặt thần ma tam giới, nhưng lại có lá gan đối mặt với u oán bi thương, hay ánh mắt thất vọng xa cách của Bạch Bạch.

      Cái gì là lo lắng mưu của Minh Ất, cái gì là thân thể Bạch Bạch cần đồng nguyên chân nguyên giúp nàng khôi phục tu luyện, tất cả mọi chuyện là lấy cớ! Khiến chần chờ, chẳng qua chỉ là thái độ của Bạch Bạch mà thôi.

      Mấy tháng này hết ngày này qua ngày khác ở Mặc Đàm tìm kiếm trong sách thuốc, tìm cách có thể giải quyết vấn đề lượng dươc tích trữ trong thân thể Bạch Bạch, là hy vọng có thể thực lời hứa của mình, khiến pháp lực Bạch Bạch tăng thêm gấp 10 lần, làm cho nàng vì chuyện này tức giận, muốn đem thiếu hụt lúc trước với Bạch Bạch đền bù tổn thất gấp 10 cho nàng, may ra nàng tìm thấy lý do cự tuyệt , suy nghĩ trở lại Mặc Đàm làm bạn với .
      Mai Trinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :