CHƯƠNG 89 Những người này thực ra là đến tham gia náo nhiệt. Chuyện Quỳnh Nguyệt công chúa và Tam công chúa Nam Hải Long cung vốn lúc trước thiết kế hãm hại, mà sau lại bị con bạch hồ nho đánh bay, Thiên đế cũng biết xấu hổ mà còn rêu rao khắp nơi về việc Thanh Lương Quan "thuyết pháp" ngoại trừ Thái Bạch Kim Tinh ra còn có Lôi Công điện mẫu và Cự Uy Tinh Quân. Cự Uy Tinh Quân rất tốt, chỉ cần gặp ai cũng đều Minh Ất chân nhân mới thu nữ đồ bạch hồ lợi hại như thế nào, bản thân mình đánh chưởng vào huyền thiết bản chỉ lưu lại chưởng ấn, còn người ta đánh chưởng xuống lực xuyên qua huyền thiết bản, trực tiếp khiến tảng đá bên dưới thành nát vụn. Việc này lẽ ra nên khiến Cự Uy Tinh Quân rất mất mặt, đường đường Tinh Quân Thiên giới lại so bằng con bạch hồ! Cự Uy Tinh Quân đến việc này chẳng những chút cũng cảm thấy thẹn, còn hơi có chút đắc chí. Thua dưới tay đồ đệ của thần tượng Minh Ất chân nhân, chính là chịu phục! Hơn nữa có thể lưu lại chưởng ấn sâu hai tấc bảng huyền thiết dày ba tấc, hầu hết mọi người Thiên đình đều làm được, thế còn có gì dám ?! Lôi Công điện mẫu lại càng khách khí, Quỳnh Nguyệt tiên tử trước từng đối với vợ chồng bọn họ vô lễ, lần này nàng ta gặp xui xẻo lớn, càng nhiều người chế giễu càng hả giận! Bọn họ cũng phải thông báo khắp nơi, chỉ là cứ khi có vị tiên hữu đến thăm hỏi bái phỏng, hỏi bọn họ chuyến Thanh Lương Quan mở mang được kiến thức gì, "lơ đãng" nhắc tới chuyện Quỳnh Nguyệt tiên tử và Tam công chúa Nam Hải Long cung. xong còn đặc biệt nhắn nhủ câu: "Việc này liên quan đến danh dự Thiên cung, nếu như phải rất thân thiết với ngươi, chúng ta cũng cho ngươi biết. Ngươi nghe là được rồi, ngàn vạn lần nên truyền ra ngoài nha!" Mà vị tiên hữu này, lại "trùng hợp" là người nổi tiếng lắm mồm buôn chuyện Thiên đình…… Sau đó chân tướng việc rất nhanh chóng truyền khắp Thiên đình, ngoại trừ ít tiên nhân thiếu niên si mê dung mạo của Quỳnh Nguyệt tiên tử và Tam công chúa, đám người còn lại sớm đem hai nữ nhân này trở thành người đàn bà chanh chua độc phụ điển hình, nhất là ít người Thiên đình và Long cung từng phải chịu hai vị công chúa quạ đen tiên tử mỹ mạo này chọc giận, đến việc này lại càng thêm mắm thêm muối. Phiên bản truyền rất nhiều, chỉ có tin tức quan trọng là đồng nhất – các đệ tử Thanh Lương Quan đều đến ti Địa phủ hiệp trợ Thiên đình trấn áp ma quỷ quái làm loạn, đảm bảo bọn họ cách nào lợi dụng lúc Quỷ Môn quan mở cửa để xông đến nhân gian và Thiên đình làm loạn. Toàn bộ tiên nhân trẻ tuổi đều nhiệt huyết kích động sôi trào! Việc trọng đại như vậy sao có thể thiếu phần bọn họ? Vì vậy các nơi đều chạy đến thiên đình, ý định góp phần tham dự. Nguồn truyện: Truyện FULL Những tiên nhân trẻ tuổi này có rất nhiều người muốn trừ ma vệ đạo, nhưng cũng có người muốn đục nước béo cò để nổi danh, càng có ít tự đề cao mình, hy vọng nhân cơ hội này phân tranh cao thấp với đệ tử Thanh Lương Quan. Đám người kia chủ yếu là nam tiên nhân, cũng có ít bậc nữ tiên thua kém đấng mày râu, hỗn tạp trong đó. Sư phụ bọn họ khuyên ngăn vô dụng, đành phải hy vọng đệ tử Thanh Lương Quan lợi hại như trong truyền thuyết, có theo họ như vậy mới dễ dàng toi mạng. Thần tiên toi mạng giống với phàm nhân (*người thường), chỉ cần thu gom tinh hồn lại rồi luyện chân thân là có thể sống lại, nhưng chắc chắn hao tổn phần căn cơ, tiên nhân bình thường cũng nguyện ý mạo hiểm như vậy. Thực tế ma trong Địa phủ, thiếu ma chuyên thích hút tinh hồn của tiên nhân, rơi vào tay bọn họ, chắc chắn bột phấn cũng còn. Trước khi bọn họ xuất phát, Thiên đế tự mình xếp Bạch Bạch vào tiên tịch, ông ta đương nhiên có tâm địa tốt như vậy, chẳng qua nếu như Bạch Bạch có tiên tịch, muốn vào ra ti Địa phủ phải chuyện đơn giản, hơn nữa tiên tịch vốn là điều kiện đáp ứng Minh Ất chân nhân, Thiên đế vui vẻ làm chuyện thuận nước giong thuyền. cho cùng, ông ta hy vọng con hồ ly làm tổn hại danh dự nữ nhi của ông chết trận tại Địa phủ, bị ma hút khô tinh hồn càng tốt! Nhưng điều kiện tiên quyết đương nhiên là Quỷ Môn quan có thể giữ được. đoàn người rầm rộ như vậy vọt tới trước mặt vài đồ đệ của Thanh Lương Quan, vây quanh bọn họ, khách khí hàn huyên phen, là thân mật, chỉ có hai người thần sắc kiêu căng, mực yên lặng lên tiếng. Vân Sơ Thân là Đại sư huynh, đương nhiên muốn xã giao lịch , thần sắc hai người kia, các sư huynh đệ Thanh Lương Quan nhìn vào mắt, lại để trong lòng. Đợi đến lúc thông báo tính danh lẫn nhau, bọn họ mới giật mình hiểu vì sao hai người kia đều bộ tư thái dùng mũi nhìn người, nam tử thân hạnh sắc vải tối, đúng là người Thiên đình làm khách nhị thái tử tây Hải Long cung Ngao Thương! Vân Cảnh sớm nhận ra , chỉ là làm bộ phát thôi. Vị Thái Tử Ngao Thương này vốn có hôn ước cùng Nam Hải Long cung Tam công chúa, Tam công chúa kia từ khi thấy Vân Cảnh liền háo sắc quá đáng, hết lần này tới lần khác sống chết buộc Nam Hải long vương từ hôn. Ngao Thương vốn cũng mến vị hôn thê tính tình kiêu căng này, chẳng qua sau khi nghe lý do từ hôn, tâm lý của bắt đầu phát triển theo hướng biến thái, cảm thấy mình đường đường là Thái Tử Long cung, có chỗ nào kém đệ tử nho của Thanh Lương Quan? Mấy ngày nay đến Thiên cung, mỗi ngày đều nghe người ta khoác đệ tử Thanh Lương Quan lợi hại như thế nào, càng làm cho tâm tình xuống dốc nghiêm trọng, cả ngày chỉ nghĩ làm sao cho Vân Cảnh mất mặt! Nữ tử kia thân hắc y, dung mạo đoan trang xinh đẹp lạnh như băng, nhưng lại là Huyền Linh – đệ tử đắc ý của Vũ Đại Đế chân nhân đỉnh đỉnh đại danh Thiên đình, cũng là sư tỷ danh nghĩa của Quỳnh Nguyệt tiên tử. Ngày đó Thiên đế thể thay nữ nhân lên mặt với Thanh Lương Quan, liền thay đổi sách lối kín đáo đưa nàng tới Vũ Đại Đế chân nhân đại danh khác Thiên đình làm vi đồ, Vũ Đại Đế chân nhân nể mặt mũi miễn cưỡng thu hạ, nhưng chỉ là danh nghĩa, truyền thụ pháp thuật cho nàng, cũng cần nàng đến trước mặt hành lễ. Cho dù như thế, Quỳnh Nguyệt tiên tử xảy ra chuyện như vậy, cũng khiến Huyền Linh cảm thấy tức giận, cảm thấy phẩm hạnh căn cơ Quỳnh Nguyệt tiên tử như vậy, làm mất mặt sư môn, lại cảm thấy Thanh Lương Quan khinh người quá đáng, thể cho bọn họ biết lợi hại của mình, bằng bọn họ cho rằng Thiên đình ngoại trừ Thanh Lương Quan có cao nhân nữa rồi!
CHƯƠNG 90 Huyền Linh nhếch lông mày lên, cất cao giọng : "Nghe mọi đệ tử Thanh Lương Quan đều là pháp lực siêu quần, ngay cả tiểu đệ tử mới nhập môn lâu chỉ cần phất tay liền khiến Quỳnh Nguyệt tiên tử cùng ba gã tiên nhân trọng thương, biết vị tiểu sư muội này có cùng ?" Nàng đây là biết còn hỏi, nhưng cũng thể trách nàng, Bạch Bạch giờ phút này nằm trong tay áo Vân Hư muốn gặp người. Trước mặt thoáng cái xuất nhiều "giống đực" lạ lẫm như vậy, tuy là thần tiên, nhưng cũng làm nàng cảm thấy rất sợ hãi. Đối phương chỉ tên muốn gặp, Bạch Bạch cũng thể tiếp tục núp, thuận theo ý của Vân Hư, chui khỏi tay áo, nhảy lên đến vai , xấu hổ mở miệng : "Ta phải cố ý, ta nghĩ chỉ vung tay lên khí lực lại lớn như vậy……" Lời này nghe vào trong lỗ tai Huyền Linh khác gì khiêu khích, lại nghĩ đến sư muội danh nghĩa kia bị thương như vậy dưới tay con bạch hồ nhắn xinh xắn, càng nổi trận lôi đình! Cười lạnh hai tiếng :"Thủ đoạn cao, đạo hạnh cao, như vậy sư tỷ ta đây cũng tới thử xem lợi hại của cái vung tay lên của ngươi!" Sáu vị sư huynh Thanh Lương Quan nghe được lông mày cau chặt, lại nghe Bạch Bạch rất nghiêm túc : "Sư phụ ta ra tay biết nặng , dễ gây tai hoạ đả thương người, ngươi cần phải thử. Chẳng may đả thương ngươi hỏng, hơn nữa sư phụ tức giận." ạch Bạch ăn ngay , giọng tuy lớn, nhưng những người xung quanh tai thính mắt tinh, đều nghe được ràng, Huyền Linh từ khi xuất sư đến nay còn chưa chạm qua đối thủ đem nàng để vào mắt chút nào như vậy, tức giận đến toàn thân phát run, run giọng : "Được…… Ngươi được lắm!" Bạch Bạch nhìn vẻ mặt nàng cực kỳ giận dữ mà méo xệch, rất là kỳ quái. Tiên nữ tỷ tỷ hung dữ thoạt nhìn rất tức giận, nhưng mà vì sao lại vẫn miễn cưỡng bản thân khích lệ nàng chứ? Người trong Thanh Lương Quan nghe Bạch Bạch" lời ngây thơ", trong lòng rất buồn cười, lại chỉ được miễn cưỡng khống chế biểu lộ, duy chỉ có Vân Cảnh tính tình hoạt bát, hoàn toàn nín được, phốc tiếng phì cười. những cười vui vẻ, còn khiến Huyền Linh càng tức giận! Vốn đứng ở bên Ngao Thương chịu được việc Vân Cảnh đắc ý, hừ lạnh tiếng, quát: " Đệ tử Thanh Lương Quan, khẩu khí lớn!" Vân Sơ muốn nhiều chuyện, chắp tay : " Nhị thái tử quá lời, xin Huyền Linh tiên tử thứ tội, Tiểu sư muội ta tuổi còn hiểu chuyện, ngôn ngữ nếu có mạo phạm xin chớ trách tội!" Bạch Bạch nghe sư huynh như vậy, trong lòng rất là ủy khuất, đến bên tai Vân Cảnh : " ràng là Sư phụ như vậy, ta có láo." Vân Hư nhất thời biết nên thế nào cho nàng biết, có số việc tuy là , nhưng thể , nhất là thể trước mặt người ngoài. Nhưng nếu như tính tình Bạch Bạch như thế, lần đầu tiên gặp , còn hoàn toàn biết thế nào, liền "bênh vực lẽ phải" Vì tranh luận với Mặc Yểm. Đưa tay sờ sờ cái đầu của Bạch Bạch trấn an, Vân Hư thấp giọng : " Đại sư huynh có ý trách ngươi, ừm, sau này từ từ cho ngươi hiểu, được ?" Bạch Bạch là đứa trẻ hiểu chuyện lại rất dễ bị lừa, nghe vậy liền cọ xát bên gáy Vân Hư, hoàn toàn đem việc này để ở trong lòng. Nhưng bộ dáng bọn họ thầm chuyện vơi nhay rơi vào trong mắt Ngao Thương cùng Huyền Linh, lại làm cho hai người càng thêm bất mãn vài phần, chỉ sợ hai sư huynh muội này thầm giễu cợt bọn họ. Huyền Linh cười lạnh thối lui hai bước, lớn tiếng : "Trăm nghe bằng thấy! Xin mời vị tiểu sư muội này của Thanh Lương Quan thưởng chiêu!" Vân Sơ nhướng mày, rất kiên nhẫn vì nữ nhân làm phiền ngớt này, lãnh đạm : " Mấy người đồng môn chúng ta lần này là muốn ti Địa phủ đối phó ma, thời gian cấp bách, tiên tử nếu nhất định phải luận bàn, đợi sau khi chúng ta trở về hẹn thời gian khác là được." Lời rất ràng– chúng ta muốn làm chính , rảnh với các ngươi lãng phí thời gian! Vân Sơ tuy bình thường xử thành thục khéo léo, nhưng tu luyện tới loại cảnh giới của , lại xuất từ danh môn, trong lòng đều có thái độ kiêu kỳ, có thể lùi bước, nhưng nếu như đối phương thức thời, cũng nhượng bộ. Ngao Thương thấy Bạch Bạch chỉ là hồ tiên nhắn xinh xắn, vừa nãy còn xuất khẩu cuồng ngôn, nhưng đến muốn tỷ thí, Thanh Lương Quan lại ra sức khước từ, lập tức liền hoài nghi. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn Tuy những ngày này khắp nơi đều loan truyền bạch hồ này lợi hại thế nào, nhưng chính thức biết lợi hại của nàng cũng chỉ có hai vị công chúa bị thương cùng với thủ hạ của các nàng, còn có Thái Bạch Kim Tinh và bốn vị tiên nhân. đối với Tam công chúa vốn có hảo cảm, trực giác liền cho rằng các nàng bị thương thuần túy là vì pháp lực của các nàng quá kém! Mà bốn vị tiên nhân khác, rất có thể là cố ý trợ giúp Thanh Lương Quan đưa lời đồn đại như vậy…… tóm lại, cũng tin tưởng con hồ tiên nho này thực có năng lực lớn như vậy! Nếu như lúc này ra tay đánh bại nàng, chẳng những làm giảm uy phong Thanh Lương Quan, mất thể diện tên hoa hoa công tử (công tử bột) Vân Cảnh chết tiệt kia, càng có thể làm cho tiên nhân thiên đình biết , nhị thái tử tây Hải Long cung lợi hại, cơ hội trận thành danh như vậy, sao có thể bỏ qua?! Nghĩ đến đây, Ngao Thương tiến lên, ngăn lại Huyền Linh : " Con bạch hồ này trước đây làm vị hôn thê của ta bị thương, hôm nay bất kể thế nào ta đều muốn thay Tam công chúa đòi lại công đạo!" đưa ra lý do như vậy, Huyền Linh ngẩn người, lại muốn cãi với , vị hôn phu của người ta so với chỉ là sư tỷ muội danh nghĩa nàng đương nhiên là thân thiết hơn, chỉ đành tức giận bất bình cất bước, xem như đáp ứng để lên trước. Vài tên"đại biểu quần chúng" cùng đến với họ vừa xấu hổ lại vừa hưng phấn! mặt thấy đồng bọn của mình gây như vậy, sợ làm các vị sư huynh Thanh Lương Quan sinh ghét, liên quan đến bọn họ cũng phiền, mặt lại cực khát vọng có thể nhìn thấy cao thủ như vậy tỷ thí, cho nên có người ra khuyên can.
CHƯƠNG 91 Vân Sơ cảm thấy tức giận, tình hình của Bạch Bạch sư phụ rất ràng, nàng hoàn toàn hiểu gì về tiên thuật lại càng biết đấu quyền thuật, chỉ có thân pháp lực cao cường, Ngao Thương này ngay cả luận pháp lực cũng bằng tiểu sư đệ Vân Hư, đừng đến Bạch Bạch, nhưng pháp thuật đọ sức của cũng quá kém, Bạch Bạch cùng đánh nhau, chừng có hại. Vân Khởi bên cạnh tự nhiên biết tâm của sư huynh, mỉm cười với Ngao Thương: "Oan oan tương báo tới khi nào? Ngày đó nếu phải Tam công chúa phục kích trước, sư muội ta cũng ngộ thương nàng, chuyện này ràng, Thiên đế bệ hạ cùng sư tôn chúng ta cho qua, nhị thái tử sao phải dây dưa dứt?" Ngao Thương thấy mực cản trở, càng cảm thấy trong lòng bọn họ có "quỷ", hừ lạnh : "Thiên đế bệ hạ là Thiên đế bệ hạ, ta là ta!" "Hôm nay nhị thái tử đến đòi công đạo, nếu là sau này đám thân thích bằng hữu trưởng bối sư tôn của ngươi tìm đến, việc này chẳng lẽ mãi dứt? Thiên hạ cũng có đạo lý này." Lời của Vân Khởi dường như chỉ Ngao Thương hôm nay tỷ thí nhất định thua rất thảm! Ngao Thương sao có thể chịu được chuyện này, tức giận : "Các vị sư hữu nghe đây, việc sống chết hôm nay tất cả đều là mệnh trời! Mọi người làm chứng. Như vậy, các ngươi có thể chưa?" Vẻ mặt Vân Khởi vẫn tươi cười như cũ, quay đầu với Bạch Bạch: " như vậy, Bạch Bạch liền cùng nhị thái tử so qua hai chiêu. Tuy sống chết đều là do mệnh trời an bài, nhưng đao kiếm có mắt, ngươi cũng đừng dùng binh khí, tổn thương hòa khí cuối cùng cũng tốt!" những lời này ra, Ngao Thương vốn phẫn nộ định rút kiếm ra liền thu hồi tay lại, con tiểu hồ tiên cần binh khí, nếu dùng, dù thắng cũng mất mặt! Vân Sơ vì sao Vân Khởi lại đáp ứng cho Bạch Bạch xuất chiến, nhưng Nhị sư đệ từ trước đến nay túc trí đa mưu, nhìn người cực chuẩn, dám làm như thế, chắc chắn có đạo lý của , cho nên cũng cản trở. Dù sao tỷ thí vẫn có bọn họ bên cạnh, chẳng may có gì ngoài ý muốn, vẫn có thể cứu được. Vân Khởi xoay người ôm Bạch Bạch đầu vai Vân Hư xuống, dùng giọng chỉ có Bạch Bạch nghe được : "Việc này liên quan đến danh dự của sư phụ, ngươi nhất định phải nghe lời Nhị sư huynh, nếu Nhị sư huynh bắt đầu, cần để ý gì đánh chưởng ngực , mặc kệ ngăn cản thế nào, nhất định phải nhanh, hung ác, nặng, chuẩn!" Bạch Bạch mặc dù có chút nhút nhát e lệ, nhưng thấy Vân Khởi sư huynh nghiêm túc, sư phụ từng , bên ngoài phải hoàn toàn nghe lời sư huynh, cho nên chút do dự dùng sức gật đầu. Sư huynh cùng sư phụ tốt với nàng như vậy, nhất định thể khiến bọn họ mất mặt! Những người đến tham gia náo nhiệt nghe nhị thái tử tây Hải Long cung mình đấu với tiểu nữ đồ Thanh Lương Quan, liền đám hưng phấn thôi vây quanh, nghĩ tới thực có việc náo nhiệt như vậy để xem, quả nhiên đến uổng công! Lúc chuẩn bị căng thẳng, lại lộ lối rẽ lớn! Rất đơn giản, Bạch Bạch vừa biến thành người, tiên nhân vây xem liền đều chấn trụ, sau lúc yên tĩnh ngắn ngủi, trong đám người tuôn ra từng đợt tiếng hít thở, là đẹp! Vị tiểu sư muội Thanh Lương Quan này, chậc chậc! Quả thực biết như thế nào hình dung! Cho dù có đám người vốn đố kỵ thanh danh Thanh Lương Quan, trông mong bọn họ gặp may, cũng đứng về phía Thanh Lương Quan….. ra, là đứng bên thiếu nữ siêu đẹp này! Ngao Thương nhìn thấy dung mạo của Bạch Bạch mất lúc sau mới hoàn hồn lại. Vân Khởi trông thấy bộ dáng mất hồn mất vía của , trong lòng càng thêm chắc chắn. Tên Ngao Thương này tuy giả vờ bộ chính nhân quân tử, chính là vừa rồi luôn mực nhìn lén Huyền Linh tiên tử bên người, chỉ là che dấu được tương đối khá mà thôi, ràng là tên đăng đồ tử rất có phản ứng đối với sắc đẹp! Nếu như trận chiến này đối thủ là Huyền Linh, cũng yên tâm để Bạch Bạch xuất chiến, chẳng qua nếu là người này…… chí ít có chín phần chắc chắn, Bạch Bạch có thể thắng! Chỉ cần nàng như sư phụ , có pháp lực cường đại, cũng đủ chuyên tâm và hiểu biết. Bạch Bạch bị nhiều "giống đực" vây xem như vậy, khẩn trương e là giả, nhưng nghĩ đến lời Nhị sư huynh vừa với nàng, liền dần dần tĩnh tâm, chuyên tâm tập trung tinh thần, đem toàn thân pháp lực ngưng tụ tại hai tay, đôi mắt to chăm chú nhìn bộ ngực Ngao Thương, ngừng bắt chước làm thế nào để có chưởng nhanh, nặng, ác, chuẩn. Bạn đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn Nàng cũng lo lắng lát nữa làm đối phương bị thương, nhưng nàng càng nghiêng về tín nhiệm Nhị sư huynh, Nhị sư huynh rất giống sư phụ, các sư huynh đều suy nghĩ chu toàn, nếu nàng nặng tay thương người, nhất định là vì tên nhị thái tử kia quá lợi hại, Nhị sư huynh sợ nếu mình đem hết toàn lực thua, hại sư phụ mất mặt! Nghĩ như vậy, an nguy của Ngao Thương đáng thương bị nàng an tâm vứt đến sau đầu, trong long chuyên chú tập trung vào việc làm thế nào để chấp hành " Chỉ thị tối cao" của Nhị sư huynh! Ngao Thương còn biết bản thân sắp đến đại nạn, si ngốc mê mẩn nhìn tiểu mỹ nhân trước mặt, cho đến khi Vân Khởi lớn tiếng tuyên bố: "Tỷ thí bắt đầu!" Lúc này mới tỉnh hồn lại!
CHƯƠNG 92 Bạch Bạch sớm chuẩn bị xong, chỉ còn chờ câu này, nàng ngay cả Ngao Thương bộ dáng thần sắc gì đều liếc mắt nhìn, chỉ nhìn chằm chằm lồng ngực của , Vân Khởi vừa dứt lời, đôi bàn tay nàng dùng tốc độ nhanh như chớp đánh thẳng vào trước ngực Ngao Thương! Ngao Thương phản ứng rất nhanh, nhưng hiển nhiên còn chưa đủ, bóng trắng trước mắt vọt đến, cổ kình lực lao thẳng tới ngực, động tác phòng ngự của mới đưa ra được nửa, người cưỡi mây đạp gió bay rớt ra ngoài! chưởng ngưng tụ pháp lực toàn thân của Bạch Bạch, tốc độ cực nhanh khiến người ta thể tưởng tượng nổi, quần chúng vây xem còn chưa nhìn ràng Bạch Bạch ra chiêu thế nào, Ngao Thương biến mất trước mặt người xem, trung chỉ để lại thân ảnh hạnh sắc nhanh chóng thu xa. Chỉ thoáng cái…… cũng còn tính là chiêu, nhị thái tử tây Hải Long cung liền thành vì sao rơi xa xa! Dạng pháp lực gì mới có thể làm được điều này a! Mọi người cũng thể tin thừ người chậm rãi nghiêng đầu xem tiểu mỹ nhân bạch y vẻ mặt mờ mịt, trong mắt trong lòng cũng … có nửa phần khinh thị, càng dám dùng ánh mắt mê đắm, tôn trọng vị tiên tử pháp lực cường đại vô cùng này! Huyền Linh đứng gần đó hít vào hơi, pháp lực của nàng tương đối cao, miễn cưỡng nhìn ra Bạch Bạch ra tay bình thường có gì lạ, ràng là động tác phàm nhân bình thường cũng làm được, chỉ là vì sao có thể nhanh như vậy nặng như vậy? Nếu như mình ở vị trí của Ngao Thương thế nào?! Huyền Linh nhịn được thầm may mắn vừa rồi mình thể khiêu chiến thành công…… Kỳ Bạch Bạch có thể thủ thắng, có lẽ nên đa tạ Vân Khởi phen làm nền. Đầu tiên là Ngao Thương thể dùng binh khí, chỉ có thể dựa vào pháp thuật cùng giao đấu. Thiên đình, có thể rất nhanh thi triển tiên pháp đều là cao thủ trong cao thủ, Ngao Thương hiển nhiên phải, cho nên Vân Khởi trực tiếp để Bạch Bạch ngay từ đầu dùng phương thức cận thân nhanh nhất giao đấu, làm cho Ngao Thương rảnh làm phép Hơn nữa Bạch Bạch ban đầu ở dạng hồ ly nhắn xinh xắn khiến cho nhân tâm sinh khinh thị, về sau bộ dạng xinh đẹp tuyệt cõi trần càng làm người ta rất khó nhẫn tâm đề phòng, về sau tuyệt đối có người trước đó nghĩ đến, Bạch Bạch ngay cả tư thế tạo hình cũng vừa tỉnh điệu, vừa buồn bực lên tiếng mà chỉ nhìn chằm chằm đánh chỗ Nhưng ngay cả Vân Khởi cũng nghĩ tới, Bạch Bạch dùng hết pháp lực đánh ra, tốc độ cùng độ mạnh yếu lợi hại như thế, hơn nữa cùng động tác khẩu lệnh, nửa điểm dư thừa cũng có. Làm cho hiệu quả….. vô cùng dọa người! Tuy Bạch Bạch bên này là thầm mưu lợi, nhưng pháp lực của nàng cao cường là bất luận kẻ nào cũng nhìn ra được, mọi người chỉ nàng là cố ý muốn tốc chiến tốc thắng, tuyệt đối ngờ, Bạch Bạch kỳ pháp thuật gì cũng đều hiểu, nếu như Ngao Thương có thể cùng nàng bảo vệ khoảng cách xa làm phép, né tránh tiếp xúc tứ chi, cơ hội thắng rất lớn. Vân Khởi muốn cũng là hiệu quả rung động này, chỉ là tại so với trong tưởng tượng còn lớn hơn nhiều lắm. Nhìn biểu lộ mấy tiên nhân, hẳn là còn người có lá gan hướng Bạch Bạch khiêu chiến. Bạch Bạch nhìn thấy Ngao Thương biến mất ở phương xa, ngây người hồi có chút sợ hãi giữ chặt ống tay áo Vân Khởi : "Nhị sư huynh, …… có việc gì chứ?" Vân Khởi bị cặp mắt to ngập nước nhìn có chút tim đập rộn lên, yên lặng trong lòng niệm hai lần thanh tâm chú mới định hạ tâm lai trấn an : " có việc gì, hay là Thái Tử Tây Hải Long cung, năng lực long lân phòng ngự rất mạnh, dễ dàng bị thương, đau nhức lúc tốt." Vân Khởi chưa , lúc này đại khái ước chừng khoảng ba tháng đến nửa năm… Bạch Bạch buông lỏng tâm tư, thấy người chung quanh tròng mắt trừng lớn mắt mãnh liệt hướng cạnh mình nhìn, sợ tới mức vài bước chạy đến sau lưng các sư huynh hóa thành hồ ly trốn vào trong tay áo Vân Hư. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn Vân Sơ là đại sư huynh, phải phụ trách xử lý giải quyết tốt hậu quả, lấy sức của chín trâu hai hổ, vẫn thể nào làm cho các tiên nhân kích động quá độ kia mời trở về, chỉ phải cười khổ hề để ý tới, mang theo các sư đệ ra cửa Nam Thiên đáp mây bay nhắm Địa phủ mà . Sáu sư huynh đệ Thanh Lương Quan pháp lực cao hơn những người sau lưng kia, tốc độ cao nhất mà đem đuôi đằng sau hết thảy vứt bỏ. Bạch Bạch nằm ở trong tay áo Vân Hư, chỉ cảm thấy bên người nhiệt độ rất nhanh giảm xuống, trong lòng có chút kỳ quái, thò đầu ra xem xét, trước mắt chứng kiến phải là trời xanh mây trắng, mà là mảnh vô tận hắc ám. Trong bóng tối ngẫu nhiên lên màu xanh u u, xanh đậm dày đặc chính là Quỷ Hỏa, dường như còn có sương dày mãnh liệt, luồng khí hàn mãnh liệt thẳng đến khiến Bạch Bạch toàn thân thoáng cái run lên. Xem tình cảnh này, tiến nhập địa giới ti Địa phủ. Quay đầu nhìn bên người, mấy sư huynh tay áo tung bay, dưới chân đạp đám mây tuyết trắng, toàn thân cao thấp tản mát ra bạch quang trong suốt, thần thái nâng lên, có chút nào bên người bị sương mù ảnh hưởng. Bạch Bạch khỏi có chút ngây dại, các sư huynh mình khi nào lợi hại như vậy! lúc xuất thần, đột nhiên người bên cạnh ảnh lóe lên, đôi tay đưa đến, tay lấy nàng từ tay áo Vân Hư ôm tới, Bạch Bạch chấn động, kêu "chi" tiếng sợ hãi, đổi lấy chủ nhân đôi tay hồi thoải mái cười to, người này cần nhiều lời, đúng là Tam sư huynh Vân Cảnh có nửa điểm đứng đắn Vân Cảnh ôm Bạch Bạch vào trong ngực, đắc ý : "Có phải là Tam sư huynh quá đẹp trai, cho nên Bạch Bạch nhìn mà ngây người !" Bạch Bạch còn chưa trả lời, chợt nghe Vân Hư tức giận : "Tam sư huynh, ngươi có việc gì hù dọa tiểu sư muội làm cái gì?" Vân Cảnh nghiêng qua Vân Hư liếc : "Ta nào có hù dọa nàng, ta chuẩn bị dạy nàng đáp mây bay chứ!" Bạch Bạch vừa nghe vui vẻ vô cùng, tự dưng chút oán khí bị sợ cũng vứt đến lên chín tầng mây, luôn miệng : " Được được! Ta muốn học!"
CHƯƠNG 93 Vân Cảnh dương dương đắc ý hếch cằm lên về phía Vân Hư, ôm Bạch Bạch lên trước chút, sau đó bắt đầu giảng giải cho Bạch Bạch bí quyết đáp mây bay. Về phương diện pháp thuật, Bạch Bạch ngộ tính (*khả năng tiếp thu) vô cùng tốt, nàng từ bắt đầu tu luyện tiên đạo, sống hơn năm trăm năm, trong đó hầu hết thời gian đều tiếp xúc với những thứ này, giờ lại có pháp lực thâm hậu làm trụ cột, nên vừa mới lúc cũng có thể hóa ra đám mây bay lên. Lúc bắt đầu trong lòng nơm nớp lo sợ nên tốc độ cũng nhanh, càng về sau dần dần thuần thục, tốc độ cũng càng lúc càng nhanh, người hồ trước sau ở phía trước, đảo mắt kéo ra khoảng cách với năm người đằng sau. Bạch Bạch lần đầu tiên chính mình đáp mây bay, tâm tình hưng phấn nên phát ra mình bay quá nhanh, cũng tạo ra khoảng cách lớn với Vân Cảnh. Vân Cảnh phải muốn đuổi theo, chỉ là tại tốc độ của có chút chậm hơn Bạch Bạch, trong lòng vui mừng vì Bạch Bạch tiến bộ thần tốc, nhưng lại lo lắng nàng gặp chuyện may. Nơi này cách Quỷ Môn quan còn xa nữa, Bạch Bạch mình xông loạn loạn rất dễ dàng gặp nguy hiểm, Vân Cảnh bay qua lên tiếng gọi Bạch Bạch dừng lại chờ các sư huynh đến rồi mới lại cùng , đáng tiếc lúc này trong Địa phủ vô cùng trống trải, lại thêm ngược gió, Bạch Bạch bay ở phía trước hoàn toàn nghe được gì cả. Đợi nàng phát phía sau ổn, quay đầu lại muốn tìm sư huynh, phát chung quanh chỉ còn lại tối đen như mực, ngay cả Quỷ hỏa cũng thấy bóng dáng! Trong bóng tối dường như nghe được đằng sau cổ có tiếng hít thở ràng truyền đến, Bạch Bạch vừa nghiêng đầu, sau lưng chỉ có tối đen như mực, có cái gì cả. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL Bạch Bạch có chút sợ hãi, lớn tiếng kêu lên: "Sư huynh! Tam sư huynh, ngươi ở đâu? Đừng dọa ta! Ta sợ!" Liên tục kêu vài tiếng, chung quanh giống như chết, tĩnh lặng, chút hồi đều có. Tiếng hít thở quỷ dị lại lần nữa truyền đến từ phía sau cổ nàng, Bạch Bạch toàn thân phát run nhanh chóng xoay người lại, vẫn là có gì hết, trong bóng tối đột nhiên truyền đến vài tiếng cười "hì hì", trong thanh có nửa điểm hân hoan vui mừng, ngược lại lộ ra giọng điệu đắc ý, lạnh. Trong Địa phủ, đụng phải quỷ là chuyện bình thường, chẳng qua, Bạch Bạch vốn tu luyện tiên đạo, từ trước chính là quái, tất nhiên sợ quỷ, chỉ là con quỷ này vô tung vô ảnh thực chỉ là muốn dọa mình, hay là có những ý đồ khác? "Ngươi là ai? Có thể ra ? Ta lạc đường! Ngươi có thể mang ta tìm sư huynh hay ?" Bạch Bạch rất có lễ phép. Trong bóng tối giọng bén nhọn truyền đến làm cho người toàn thân run lên: "Ta còn tưởng rằng là cái thần tiên gì, hóa ra là chỉ là tiểu hồ ly! Hừ hừ! Để cho ta nhét kẽ răng cũng đủ!" Bạch Bạch cảm giác người mình bị cái tay gầy như que củi sờ soạng thoảng qua, trong lúc bối rối nhanh chóng tránh ra. Rất nhiều người mến sờ thân thể của nàng, nhưng phần lớn đều mang theo trìu mến, đưa tay dịu dàng, giống cái tay này, dường như tràn đầy ác ý, muốn sờ sờ lông bên ngoài nàng, trong bóng tối có bao nhiêu em có thể cùng (hoặc ả) dùng nàng để ăn trong những ngày cuối năm. "Thái gia, con mắt tiểu hồ ly này xinh đẹp, ngài bắt nó lưu lại thưởng cho ta khảm làm vòng tay có được hay ?" giọng nữ khác nũng nịu vang lên, nhưng thanh hay là ý tứ trong lời cũng làm cho khắp cả người phát lạnh. CHƯƠNG 94 Những ác quỷ này ở trước mặt nàng mà thảo luận phải đem nàng đào mắt ăn thịt như thế nào, Bạch Bạch vừa sợ hãi vừa tức giận, cũng nguyện ý trước mặt người xấu lại lộ ra bộ dáng khiếp đảm, nàng muốn kéo dài thời gian, chờ sư huynh tới cứu nàng, nếu như những ác quỷ này muốn tới hại nàng, khiến cho bọn họ thấy lợi hại của nàng! lâu trước, chuyện chưởng đánh bay Tây Hải Long cung nhị thái tử, làm cho Bạch Bạch có chút lòng tin, tuy nhiên nàng biết làm sao mới có thể phát huy pháp lực tới mức độ cao nhất của mình ra, nhưng nàng cũng có biện pháp có thể dùng. Bạch Bạch vừa nghĩ, vừa dùng pháp lực ngưng tụ đến tứ chi cùng hàm răng, nàng tuy hiểu pháp thuật đánh nhau, nhưng thân là hồ ly chỉ lớn lên ở trong núi rừng, công kích cắn xé, né tránh di chuyển nàng vẫn hiểu được! "Tiểu hồ ly, ngươi biến ra hình người cho ta xem, nếu như diện mạo đẹp, ta liền giữ lại cái mạng cho ngươi, được ?" Lần này là giọng của nam tử. "Ta !" Lời này giống như Mặc Yểm từng qua với Bạch Bạch, Bạch Bạch làm sao mắc mưu? Cho dù vừa rồi cân nhắc biến ra hình người để đối phó với địch, nhưng giờ phút này hoàn toàn chịu làm. Cái giọng nữ vừa rồi kia đột nhiên mở miệng muốn tròng mắt Bạch Bạch : "Nhị thái gia ngươi xấu lắm, chẳng lẽ ta hầu hạ ngươi còn chưa đủ tốt? Hả….." cuối được ngân dài rất lâu. Giọng sắc bén đột nhiên quát lên: "Ít nhảm , đêm dài lắm mộng, bắt lấy tiểu hồ ly này trước rồi sau!" Theo thanh của , Bạch Bạch cảm thấy trận gió lạnh nhanh chóng hướng về phía bên cạnh mình quét ngang tới, vội vàng nhảy lên né tránh, tốc độ của nàng rất nhanh, đáng tiếc hiểu dù mở mắt thế nào, cũng cách nào thấy bộ dạng quỷ trong trận, chỉ có thể như người mù dựa vào tiếng gió phân biệt né tránh công kích của đối phương. Nguồn truyện: Truyện FULL Kẻ địch hiển nhiên chỉ người, hơn nữa rất nhanh phát được nhược điểm Bạch Bạch. Sau khi Bạch Bạch thành công tránh ra mấy lần, bên người đột nhiên yên tĩnh trở lại, lại nghe được tí xíu nào tiếng gió, nghi hoặc, cổ bị xiết chặt, cái tay khô héo từ phía sau vừa mới hạ xuống nắm đầu của nàng. Nàng còn chưa kịp giãy dụa, đầu bị nhét vào trong cái túi dường như là loại gì đó, trong tai nghe được ba thanh cười đắc ý. Bạch Bạch duỗi móng vuốt ra liều mạng dùng sức cố gắng cào cái túi, lại nghe tiếng khàn, túi to bị rạch vài vết rách, Bạch Bạch lóe lên, thân nhảy ra ngoài, sau lưng cánh tay duỗi ra thoáng cái bắt được cái đuôi của nàng, vừa muốn đem nàng kéo lại. Thân thể Bạch Bạch thành cung, quay người cái hung hăng cắn lấy cánh tay kia! miếng cắn nàu của nàng mang theo pháp lực, cho dù là mình đồng da sắt cũng có thể cắn miếng, chỉ nghe đối phương hét thảm tiếng, cái đuôi buông lỏng, nàng liền thuận lợi tạm thời thoát ra, trong lúc bối rối cũng dám quay đầu nhìn lại, hướng về phía trước liều mạng chạy như bay. Sau đó loáng thoáng nghe được giọng nữ kia thét to: "Tay của ta! "túi tằm" (*túi làm bằng tơ chứa tà) của ta!" "Nhị thái gia" kia hoang mang : " phải sợi tằm kết thành túi gấm đao chém đứt, thủy hỏa xâm nhập được sao? Làm sao chịu được nhát như thế?" Bị Bạch Bạch phá hỏng pháp bảo (*bảo vật có pháp thuật) nữ quỷ điên rồi, tay bị thương múa may khua chiêng nâng phía ngược lại của cánh tay mọc đầy đinh sắt là trường côn hướng Bạch Bạch đập tới. Bạch Bạch tốc độ mặc dù nhanh, nhưng ngay từ đầu nàng bị vây hãm trong mê hồn trận của quỷ bày ra, liều mạng chạy nhưng chỉ là vòng quanh mê hồn trận, hoàn toàn có rời xa nguy hiểm. Binh khí của nữ quỷ đảo mắt tới trước mắt của nàng, may mắn Bạch Bạch phát giác trước tiếng gió bất thường, kịp thời nhanh tránh ra.