DỤ DỖ TIỂU HỒ LY ( Nga My)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 83



      Mọi người trong lòng tràn đầy mong chờ, hồ ly siêu cấp — Bạch Bạch long trọng xuất . Vài người ngồi chỉ cảm thấy trước mắt vầng ánh sánglóe lên, rồi bóng trắng lao vào ngực Minh Ất chân nhân.

      "Sư phụ!" giọng kiều động lòng người cất lên.

      Minh Ất chân nhân trong mắt nhiễm lên vài phần dịu dàng vui vẻ, đưa tay xoa xoa cái đầu Bạch Bạch, làm bộ nhàng trách mắng:

      " có lễ phép! Nhanh hướng các vị tiền bối thỉnh an! Người ta đặc biệt tới thăm ngươi!"

      Huyền Thư nghĩ Bạch Bạch khoa trương thanh thế của mình, cho nên với Bạch Bạch là bằng hữu của sư phụ Thanh Lương Quan tới bái phỏng (*thăm hỏi), muốn gặp đồ đệ mới thu nhận của , Bạch Bạch đơn thuần cũng có ý gì, nghe lời Minh Ất, rất ngoan ngoãn nhảy đến trước mặt Thái Bạch kim tinh, lớn tiếng :

      "Chào lão gia gia!" Sau đó lại căn cứ từ mình đối mọi người suy đoán tuổi, xoay người đối Thiên Lôi Điện Mẫu :

      "Chào Thúc thúc a di !" (*thúc thúc=chú, a di= /dì). Cuối cùng với Cự Uy Tinh Quân:

      "Chào đại ca ca !"

      Bốn người ngồi trước mặt Bạch Bạch dù có tưởng tượng hoặc suy đoán gì, khi chính thức nhìn thấy Bạch Bạch đều chấn động thất kinh, ngơ ngác há hốc miệng, cằm dường như sắp rớt xuống đất. So với lời của kim giáp võ sĩ cùng với Thiên đế "thủ đoạn độc ác, pháp lực cao cường" hồ còn kém quá xa!

      Tiểu hồ ly trước mắt, tuổi còn (tuyệt đối có vượt qua thiên tuế (=nghìn tuổi), thân hình chỉ bằng con mèo bình thường, ngoan ngoãn khéo léo ngồi chồm hổm ngồi ở trong sảnh, bộ dạng vô cùng ngây thơ…

      Hoài nghi, Cự Uy Tinh Quân nhìn đuôi Bạch Bạch hết lần này đến lần khác, chiếc đuôi bông xù rất đẹp, nhưng là, chỉ có cái! có nhiều đuôi! Ngay cả hồ ly ba đuôi cũng phải.

      Thân là nữ giới, Điện Mẫu chứng kiến Bạch Bạch nhu thuận dịu dàng ngoan ngoãn , dáng vẻ lại là tiểu động vật, chỉ cảm thấy tâm tư nhịn được, duỗi tay :

      "Tới đây cho a di ôm cái nào!"

      Bạch Bạch nhìn về phía sư phụ, Minh Ất chân nhân khẽ gật đầu, nàng liền vui vẻ nhảy vào trong lồng ngực Điện Mẫu cọ xát. Ngực của a di này ấm áp mềm mại a, giống như của mẹ nàng vậy!

      Điện Mẫu duỗi tay nhàng vuốt ve người Bạch Bạch, Bạch Bạch chớp chớp mắt, đôi mắt to nâu dịu dàng nhìn bà ta, trong mắt chứa ánh nhìn tinh khiết. Điện Mẫu vừa thấy, trong lòng tin lý do Thái Bạch kim tinh từ chối! Tiểu hồ ly này thần quang trầm tĩnh, có phép tắc, nhanh nhẹn, nhưng cũng phải là dạng hung tàn dễ giết! Nhất định là Thiên đế cùng hai ả công chúa điêu ngoa của ông ta vu oan bịa đặt!

      Thiên Lôi bên cũng có cảm giác vô cùng hiếu kỳ, cũng thăm dò đến xem, dung mạo của cùng quái cũng khác nhau lắm, khách quan mà là điểu thủ nhân thân (*đầu chim thân người), chủ quan mà là vô cùng xấu xí cổ quái. Nhưng Bạch Bạch cũng sợ hãi, chỉ là hiếu kỳ đôi chút, ánh mắt, cũng chán ghét, cũng chẳng thương hại.

      Thiên Lôi bởi vì dung mạo thường bị người đời nghị luận giễu cợt sau lưng, nên còn quá để ý cười nhạo khinh bỉ của mọi người, nhưng Bạch Bạch biểu lại "dị thường" làm cho vừa ngạc nhiên càng vừa mừng rỡ.

      Nhớ ngày đó Quỳnh Nguyệt tiên tử mới lên Thiên đình, đánh mắng vợ chồng bọn họ, tuy nhiên ngoài miệng có gì , nhưng mà bên trong đều chút nào che dấu khinh thường chán ghét, dường như coi là người tầm thường, bẩn thỉu. Thiên Lôi công tất nhiên so đo cùng vị tiên tử nho , chỉ là sau này tiểu tiên tử kia đảo mắt trở thành công chúa Thiên đế, gặp lại bọn họ , "khách khí" như vậy.

      Lại ngang nhiên trước mặt đám tiên hữu tìm mọi cách chế nhạo tướng mạo của , hơn nữa còn mạo phạm đến cả Điện Mẫu.

      "Là nữ nhân ai lại muốn gả cho cái người quái dị này".

      Tuy nhiên về sau Thiên đế ở trước mặt bọn họ, trách mắng Quỳnh Nguyệt tiên tử hai câu, nhưng nữ tử kia hiển nhiên nửa điểm cũng nghe câu nào.

      Từ đó về sau, đối với những tiên nữ y phục lụa là trang điểm lộng lẫy, Thiên Lôi liền có hảo cảm gì, ngày thường tránh được nên tránh. Lần này Điện mẫu lôi kéo cùng đến Thanh Lương Quan, bởi vì Bạch Bạch trong lúc vô tình thay bọn họ ra hơi, cho nên đối với nàng vừa hiếu kỳ vừa có hảo cảm.

      Vợ chồng nhiều năm, Điện Mẫu xem xét thần sắc Lôi công liền biết tâm tư của , cười hỏi Bạch Bạch:

      "Ngươi biết là thúc thúc có bộ dạng rất quái dị à?"

      Bạch Bạch gật đầu, thành :

      " là quái! Sư phụ, sư huynh lẫn Phụ thân bọn họ cũng giống như vậy." Trước kia nàng đều chưa có gặp qua hình dạng như vậy. Bạn đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

      "Ngươi sợ?"

      Bạch Bạch lắc đầu, khó hiểu :

      "Tại sao phải sợ?"

      Nghe xong, Điện Mẫu vẫn hỏi, bà chưa từ bỏ ý định tiếp tục truy vấn :

      "Ngươi biết là hình dạng thúc thúc như vậy làm ngươi chán ghét sao?"

      Thiên Lôi biết thê tử có ác ý, nhưng khi hỏi như vậy cũng làm cho rất là xấu hổ, đồng thời lại nhịn được trong lòng chờ mong đáp án của Bạch Bạch.

      "Tại sao phải chán ghét?" Bạch Bạch vẫn như cũ dùng chính câu hỏi nàng đề ra để trả lời vấn đề này.

      Điện Mẫu dường như muốn vò đầu, chuyện này nên như thế nào?

      Minh Ất chân nhân trong mắt lên tia hiểu biết, với Bạch Bạch:

      "A di là vì sao ngươi thấy bộ dạng cổ quái của thúc thúc, lại cảm thấy kỳ quái cũng sợ hãi lại càng chán ghét."

      Bạch Bạch nghiêng đầu :

      " núi Ngọc Sơn có cây hoa hồng , cũng có mèo rừng, có đại thụ, bọn họ lớn lên cũng giống ta, ta mến hoa hồng thơm và xinh đẹp, nhưng cũng vì thế mà sợ hãi chán ghét mèo rừng cùng đại thụ a! Chúng nó từ khi sinh ra có bộ dạng kia rồi."
      Mai Trinhly sắc thích bài này.

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 84



      Trong lòng Thiên Lôi Điện Mẫu chấn động, Thiên Lôi đứng dậy vái chào với Minh Ất chân nhân, :

      "Quả nhiên là danh sư xuất cao đồ, ngược lại vợ chồng chúng ta tầm thường."

      Điện Mẫu càng hai lời, liền tháo viên trân châu màu bạc trắng cổ, lấy ra sợi tơ bạc đeo vào cổ Bạch Bạch :

      "Cháu bé ngoan, cái hạt châu này tên là "khảm điện châu", chỉ cần dính nước, sáng ngừng, chính là ánh dạ trong đêm, sáng như ban ngày. Hôm nay a di có mang cái gì tốt, liền đem cái này tặng cho ngươi, cháu ngoan."

      Bạch Bạch dám tùy tiện nhận, đến khi Minh Ất chân nhân mở miệng, mới nhận lấy hạt châu, thành tâm hướng Điện Mẫu lời cảm tạ.

      Thiên Lôi từ trong lòng ngực lấy ra tiểu chùy đưa cho Bạch Bạch :

      "Thúc thúc cũng có cái gì tốt tặng cho ngươi, cái tiểu chùy này dùng để khai sơn phá lộ, dùng để khai thiên phá thủy vô cùng thuận tiện, chùy rơi xuống, cho dù đá tảng cũng vỡ vụn như ngói gạch"

      Minh Ất chân nhân chen lời :

      "Đây là "chùy chấn sơn" của thúc thúc, còn mau tạ ơn thúc thúc?!" Thiên Lôi công mặc dù đếm xỉa tới, nhưng mà những người ngồi đây, ngoại trừ Bạch Bạch, người người đều nghe qua uy danh của chùy chấn sơn, bảo bối như vậy Thiên Lôi lại hai lời mà đem ra làm lễ gặp mặt, có thể thấy được đối Bạch Bạch là vô cùng coi trọng. Nguồn: http://truyenfull.vn

      Bạch Bạch nhận lấy chùy, vui vẻ hướng Thiên Lôi lời cảm tạ. Thái Bạch kim tinh ở cạnh cửa mắt thấy chuyến hành trình thuyết pháp sắp trở thành hội ngộ giữa tiền bối và vãn bối, trong lòng khỏi cực kỳ nóng vội.

      lòng mà , ông ta cũng tin Bạch Bạch là hung thủ như lời Thiên đế, nhưng có hai nàng tiểu công chúa trọng thương nằm ở Thiên cung, nếu như ông thể mang về chút"kết quả", chỉ sợ kẻ gặp nạn lại là ông ta.

      Cho dù Minh Ất chân nhân có thái độ cứng rắn, cự tuyệt quấy rầy của Thiên cung, Thái Bạch kim tinh cũng hiểu được, chỉ cần ông có thể tìm ra chứng cớ chứng minh Bạch Bạch vô tội và Quỳnh Nguyệt tiên tử là kẻ có tội là được. Ông ta gửi khẩu dụ của Thượng đế, coi như là có thể ăn được.

      Nghĩ đến đây, ông ngừng nháy mắt cho Cự Uy Tinh Quân, hy vọng ta thay mình mấy câu.

      Cự Uy Tinh Quân nhớ tới trước đây mình từng được Thiên đế trọng dụng, khiến cho miễn khỏi phải tiếp nhận nhiêm vụ đến Thanh Lương Quan bắt người, thực trong lòng ta cũng hiểu chuyện. Hơn nữa cũng chú ý tới thần thái trong mắt Bạch Bạch giống bình thường, biết công lực thực tế có như lời của Thiên đế và võ sĩ giáp vàng hay ……

      Cự Uy Tinh Quân hạ quyết tâm, đứng lên với Bạch Bạch:

      "Tiểu muội muội, nghe pháp lực của ngươi tồi, luận bàn hai chiêu với Đại ca ca được ?"

      dám khiêu khích với Minh Ất chân nhân , vì vậy mặt dạn mày dày lừa gạt tiểu hồ ly, thoạt nhìn ràng như muốn thu phục.

      Bạch Bạch cúi đầu nhìn tứ chi ngắn cũn xù lông của mình, lại ngửa đầu nhìn thân cao gấp tám chín lần của Cự Uy Tinh Quân, ỉu xìu :

      "Ta khẳng định đánh lại ngươi……"

      Cự uy tinh quân nghe nàng như vậy trong lòng đắc ý, nhưng vẫn là thể từ bỏ cơ hội trải nghiệm pháp lực của hồ ly siêu cấp, cười :

      "Tiểu muội muội quá khách khí, ngươi tới thử lần, Đại ca ca cam đoan đả thương đến ngươi!"

      "Nếu Cự Uy Tinh Quân có thành ý như thế, Bạch Bạch, ngươi cũng nên ngại, cùng tỷ thí pháp lực chút." Minh Ất chân nhân sớm biết mấy người có ý đồ như vậy, cũng biết nếu đem tình , bọn họ chắn chắn rời . Nếu Cự Uy Tinh Quân đến cửa tự xin làm mất mặt, cũng muốn ngăn cản.

      "Nhưng mà…… con biết!" Bạch Bạch cảm giác mình làm cho sư phụ mất mặt, xấu hổ cúi đầu. Điện Mẫu nhất thời thấy đành lòng, ngẩng đầu trừng mắt nhìn Cự Uy Tinh Quân.

      Minh Ất chân nhân vài câu với Huyền Thư, Huyền Thư chuyển tới hậu đường, rất nhanh liền lấy ra hai khối u lam trạch màu đen sáng bóng giống hình cờ-lê, đặt trước điện hoa viên phía hai khối đá lớn.

      Minh Ất chân nhân ý bảo mọi người đến cờ-lê trước, :

      "Bạch Bạch từ đều ở trong núi tu luyện, chân nguyên người dồi dào nhưng biết cách công kích. Hai khối thiết bản (*bản thép) này chính là Bắc Minh huyền thiết (*thép đen) chú thành, Cự Uy Tinh Quân cùng nàng ngưng tụ pháp lực toàn thân lòng bàn tay nện xuống thiết bản, xem bên nào lưu lại dấu tay liền biết đó pháp lực cao hay thấp."

      Bắc Minh huyền thiết rắn chắc cứng cỏi, hơn nữa có đặc tính ngăn trở hấp thu pháp lực. Bình thường tiên nhân xuất lực chưởng đem cự thạch hóa thành tro bụi, nhưng khi đem toàn lực nện xuống lát cắt huyền thiết, cũng chưa chắc có thể lưu lại chút dấu vết, có thể lưu lại chưởng ấn có thể xem như pháp lực tuyệt đỉnh, trước mắt hai cái thiết bản được chọn này dầy chừng hai ba tấc, muốn lưu lại chưởng ấn càngkhó khăn hơn.

      Mặc dù phương pháp so tài này lý tưởng, nhưng cũng tạm được. Cự Uy Tinh Quân thần lực nổi tiếng, lại tiếp, trong cuộc so tài này, đương nhiên là chiếm thế thượng phong.

      khi muốn xuất chưởng vào huyền thiết bản, Bạch Bạch trước hết hóa lại hình người. Khi dáng vẻ thóat tục, kiều mỵ tươi xinh tươi của nàng vừa ra, ngay cả Thái Bạch kim tinh lão luyện cũng cưỡng lại được, liếc nhìn cái.

      Bốn người lập tức mơ hồ đoán được Quỳnh Nguyệt tiên tử cùng Tam công chúa ở Thanh Lương Quan phát sinh xung đột là vì lý do gì. Dung mạo này ràng áp đảo các nàng tiểu nương Thiên đình, lại là đồ đệ ưu ái của Minh Ất chân nhân, chủ nhân Thanh Lương Quan. Vậy nên các nàng ghen ăn tức ở mới là lạ, chỉ là biết tiểu hồ ly này sao lại đắc tội các nàng, khiến các nàng để ý đến uy danh Thanh Lương Quan, ngang nhiên ra tay.

      Cự Uy Tinh Quân bước vài bước đến trước khối huyền thiết bản, chuyển hướng hai chân dồn khí đan điền, ngưng thần tụ khí giơ hai tay lên, đem tất cả pháp lực quán chú người của , ngòai dự đoán mọi người chậm rãi đặt tay lên huyền thiết bản……
      Mai Trinhly sắc thích bài này.

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 85



      Vân Hư ôm Tiểu Hắc vọt đến góc hoa viên, vừa vặn trông thấy Cự Uy Tinh Quân tung chưởng lặng yên như tờ lên huyền thiết bản, có bụi đất tung bay cũng có tiếng nổ lôi đình, nhưng mà luồng khí mạnh từ chưởng mãnh liệt trút xuống về bốn phương tám hướng, ràng vô thanh vô tức (* tiếng động) lại làm cho người ta cảm thấy bên tai như có đồ vật gì đó nổ vang.

      Đứng trường phải là tiền bối trong tiên giới là cao thủ nổi tiếng, tất nhiên là bị thương hoặc bị dọa sợ. Đứng ở chỗ xa xa Vân Hư nhanh chóng phản ứng bảo vệ Tiểu Hắc, nếu Đại Hắc Miêu "miệng cọp gan thỏ" này chỉ sợ thương tích càng thêm trầm trọng, cuối cùng nằm lỳ ở giường mấy tháng như con mèo bệnh.

      Bạch Bạch vẻ mặt cực kỳ hâm mộ :

      " là lợi hại!" chưởng đẩy , chỉ là đứng ở bên cạnh, mọi người cảm thấy dường như có luồng lực mạnh mẽ đẩy người về phía sau, là khó lường!

      Cự Uy Tinh Quân chậm rãi thu tay về, chỉ thấy huyền thiết bản lưu lại dấu tay ấn sâu, ngay cả các dấu vân tay đều nhất thanh nhị sở (= rành rành), sâu chừng gần hơn hai tấc, gần như muốn đem cả khối huyền thiết bản đập vỡ tan!

      Thiên Lôi Điện Mẫu đồng loạt khen ngợi:

      "Cự Uy Tinh Quân quả nhiên thần lực kinh người, nhiều ngày thấy, pháp lực lại có tinh tiến, đáng mừng!" Thái Bạch Kim Tinh càng khen ngớt lời.

      Minh Ất chân nhân mỉm cười gật đầu, mặc dù cái gì, nhưng là hiển nhiên cũng có chút tán thưởng.

      Bạch Bạch mắt nhìn cái dấu tay kia, thầm tắc luỡi, nàng biết huyền thiết bản lợi hại như vậy, cứ tưởng Cự Uy Tinh Quân chưởng xuống tay có thể đập huyền thiết bản tan thành từng mảnh , nghĩ tới lại chỉ có thể lưu lại dấu tay mà thôi, thầm nghĩ: biết huyền thiết bản này là cái bảo bối gì, lại cứng rắn như vậy?!

      Cự Uy Tinh Quân tuy miệng khiêm tốn, nhưng lại cảm thấy có chút đắc ý. Đương nhiên, có tự cao tự đại đến mức cho là mình có thể ngang nhiên khoe khoang pháp lực trước mặt Minh Ất chân nhân , căn bản chính là "trước cửa Khổng phu tử bán văn chương"! Chẳng qua nhìn thấy thần tượng lại hướng gật đầu, ánh mắt lộ vẻ khen ngợi, chỉ cảm thấy trong người lâng lâng gần như xương cốt toàn thân hẫng, chỉ còn vài ba cân lượng.

      Minh Ất chân nhân xoay người với Bạch Bạch:

      "Lát nữa ngươi dựa theo phương pháp đạo khí mà mấy hôm trước Vân Hư chỉ dạy, đợi pháp lực toàn thân ngưng tụ đến hai tay, sau đó đập đến huyền thiết bản, hiểu chưa?"

      Bạch Bạch gật đầu, bước tới trước khối thiết bản hòan hảo khác, sau đó bên mặc niệm khẩu quyết, bên giơ hai tay lên, rất nhanh tập trung tinh thần lại, trong nháy mắt chỉ còn lại tâm linh, tựa như trong thiên địa lúc đó chỉ còn mình nàng cùng khối thiết bản trước mắt.

      Thái Bạch Kim Tinh thấy ngay cả chuyện đơn giản như vậy cũng phải để Minh Ất chỉ dạy, đối với chuyện Bạch Bạch đả thương người lại càng cảm thấy hoài nghi. Tiểu nương Bạch Bạch dùng pháp thuật, nhưng bây giờ ngay cả đánh vào khối thiết bản cũng phải nhờ sư phụ chỉ dạy, phương pháp lại là mấy ngày trước mới học, phương pháp lợi hại nhưng cũng có hạn! Chẳng qua cũng chỉ là con tiểu hồ ly như vậy, cho dù từ lúc sinh ra bắt đầu tu luyện, cũng chưa tới ngàn năm, có thể có pháp lực cao thâm gì đáng chứ?

      Hết lần này tới lần khác bọn họ cũng có nghĩ đến, Bạch Bạch có được pháp lực tại ra là ngoài ý muốn, giống người tu đạo bình thường tuần tự thăng tiến. Nàng tại chẳng khác gì là tiểu nương tình cờ tìm được tòa Kim Sơn, nhưng lại biết nên dùng như thế nào.

      Bạch Bạch tung chưởng, ba tiếng rơi vào thiết bản, tốc độ nhanh cũng chậm, so với cách người ta đập con ruồi thủ pháp có sai biệt là mấy…… Hiệu quả cũng có vẻ giống nhau, có chân khí mạnh tỏa ra, cũng có tiếng nổ vang trời, dường như vừa rồi chỉ như là tiểu nương tiện tay vỗ đập con ruồi bọ……

      Khi Bạch Bạch lấy bàn tay ra, tất cả mọi người đều ngây người! Cái gì cũng đều có! chỉ miếng sắt có vết tay, ngay cả cái dấu tay cũng có lưu lại. Cả khối huyền thiết trơn nhẵn, mượt mà như gương!

      Khuôn mặt Bạch Bạch nhắn thoắt cái đỏ bừng, biết làm sao nhìn về phía Minh Ất chân nhân…… Thực xin lỗi sư phụ! Làm thầy mất mặt! Ô ô ô!

      "Ách, đừng lo lắng, nhất định là cái này khối thiết bản chết tiệt này có vấn đề! Tiểu muội muội ngươi đừng sốt ruột a!" Cự Uy Tinh Quân gãi gãi đầu, chuyện có chút lộn xộn, cảm giác mình khi dễ tiểu hài tử, hơn nữa còn là tiểu nương điềm đạm đáng .

      "Tiểu nương đừng nóng vội, ngươi…… Ngươi còn , cái này…… bái nhập sư môn cũng lâu, đúng đúng! Sau này công lực tăng lên, đừng khối huyền thiết bản, chính là mười khối cũng có thể đánh vỡ!" Thái Bạch cũng cảm thấy hổ thẹn, hết thảy đều là bởi vì chính mình mà ra, cậy có Cự Uy Tinh Quân khiến tiểu hồ ly này mất mặt trước mặt mọi người.

      Thiên Lôi mở miệng, nhìn khối huyền thiết bản kia, cảm thấy có chút gì đó đúng, dường như…… dường như mỏng hơn so với trước!

      đến hai bước, duỗi tay muốn cầm lên xem xét cẩn thận, lại ngạc nhiên phát , cả khối thiết bản bây giờ lại ấn sâu tảng đá lớn chừng gần tấc, tay xốc vài cái đều thể nhấc lên.

      "Cái này, các ngươi tới xem!" Thiên Lôi cất giọng, hai tay trụ vững huyền thiết bản, dùng lực mãnh liệt nhấc lên!

      "Két a" tiếng, cả khối huyền thiết bản bị xốc thẳng dậy, năm người tính cả Vân Hư cùng Tiểu Hắc rình coi xa xa , đều chứng kiến rành rành tảng đá lớn lưu lại "Bản ấn" ngay ngắn!

      Năm người kia vào cẩn thận xem xét chút ít, lại nghe thấy tiếng "Két a" ngừng vang lên, những thanh này càng ngày càng dày đặc, cuối cùng là nghe thấy vài tiếng ầm ầm. Tảng đá lớn vốn đặt huyền thiết bản, lại đầu tiên là chia năm xẻ bảy, tiếp sau đó liền vỡ vụn hết cả– biến thành đất đá vụn!

      Cự Uy Tinh Quân quay đầu lại xem Bạch Bạch, ánh mắt kia hoàn toàn giống với lúc trước!

      Huyền thiết bản có đặc tính hấp thu pháp lực, cho nên khi Cự Uy Tinh Quân xuống chưởng kia, mặc dù huyền thiết bản lưu lại dấu chưởng ấn rất sâu, nhưng huyền thiết bản vẫn trơn nhẵn y nguyên như trước, ngay cả tảng đá bên dưới cũng có phản ứng chút nào. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

      Vậy mà chưởng của Bạch Bạch… Tuy toàn bộ có tiếng động đáng kể, nhưng là rất ràng có pháp lực tương đương. Ngay cả huyền thiết bản cũng thể hấp thu xuống dưới, mà trực tiếp thấu qua bản, tiếp đó đánh tảng đá thành khối vỡ vụn. Mà sở dĩ huyền thiết bản có lưu lại dấu chưởng ấn, là bởi vì toàn bộ pháp lực của Bạch Bạch đều thông qua bàn tay đánh vào bản, đánh vào chỗ hấp thụ sâu nhất pháp lực của khối huyền thiết bản.

      Pháp lực kinh người như vậy, thoạt nhìn dường như so với Cự Uy Tinh Quân chỉ là hơn hai bậc !

      Bạch Bạch hiểu xảy ra chuyện gì, vì sao khi mình đập huyền thiết bản, tảng đá dưới lại vỡ ra? Vì sao ánh mắt mọi người nhìn mình kỳ quái như vậy? Nàng xem là thắng hay là thua rất khó coi?

      Mọi người kinh hãi, ngạc nhiên, nên lời, Minh Ất chân nhân mở miệng :

      "Pháp lực của Bạch Bạch cũng mạnh hơn Cự Uy Tinh Quân, chỉ là nàng tâm tính đơn thuần chuyên chú, tu luyện công pháp cũng là như thế. Khi nàng dùng chưởng đánh vào thiết bản, toàn tâm niệm chú, toàn lực tập trung ở bảng, có chút nào phát tán, cho nên dù chúng ta đứng bên cạnh nàng, cũng cảm giác pháp lực kích động."

      Cự Uy Tinh Quân rốt cuộc bừng tỉnh, hóa ra vì bản thân sử dụng pháp lực sai phương thức, chuyên tâm bằng Bạch Bạch ! Nhưng mình hơn tuổi lại có pháp lực tương đương như tiểu muội muội, là hổ thẹn đến tột cùng.

      Nhịn được giơ ngón tay cái lên đối Bạch Bạch :

      "Tiểu muội muội, tuổi còn mà lợi hại như vậy, rất giỏi! Cự Uy ta hôm nay phục ngươi a! Minh Ất chân nhân quả danh bất hư truyền! Thanh Lương quan bồi dưỡng ra nhân tài! Bồi dưỡng ra nhân tài a!"

      Thiên Lôi Điện Mẫu liếc thấy Bạch Bạch tuổi còn đạt thành tựu này, cũng vui mừng thay nàng.

      Thái Bạch Kim Tinh vừa mới vui mừng hồi, mày nhíu lại —việc này… tiểu hồ ly Bạch Bạch lợi hại như thế, xem ra hai vị công chúa cùng võ sĩ giáp vàng là bị thương dưới tay nàng, Minh Ất chân nhân ràng đối với nàng vô cùng coi trọng, chuyện này nên làm thế nào mới ổn?!
      ly sắc thích bài này.

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 86



      Bị Thái Bạch Kim Tinh quét ánh mắt qua "đồng minh" bên cạnh, nguyên đám sớm đào ngũ theo bên hồ ly, Cự Uy Tinh Quân thậm chí cũng bắt đầu cùng tiểu hồ ly gọi loạn "ca ca muội muội". Trông cậy vào hỗ trợ của bọn họ là trông cậy được, chỉ có thể khẽ cắn môi mà dõi sát cảnh vật.

      Lần này ông ta hề vòng vo loanh quanh, thẳng:

      "Hôm nay, Thiên đế giận dữ, Quỳnh Nguyệt tiên tử cùng tam công chúa Nam Hải long cung ở chân núi Linh Tố bị Bạch hồ gây thương tích, biết có phải là hiểu lầm ?" Câu cuối cùng thiếu tự tin làm giọng ông mềm hẳn .

      vui vẻ mặt Minh Ất chân nhân nhạt ít, lãnh đạm :

      "Quả có chút hiểu lầm!" Xoay người hướng phía Vân Hư thân vẫy tay :

      "Vân Hư, ngươi mang Tiểu Hắc tới tình với các vị tiền bối."

      Vân Hư rình coi bị phát , còn đột nhiên bị sư phụ điểm danh, vốn có chút chột dạ, nhưng nghĩ đến Bạch Bạch cùng Tiểu Hắc tự dưng bị thương, bị tập kích, khỏi lòng đầy căm phẫn, đứng thẳng người, lớn tiếng :

      "Dạ!" xong ôm lấy Tiểu Hắc ra từ bụi hoa phía sau.

      Thiên Lôi trông thấy bầu khí lạnh xuống, trong nội tâm khỏi có chút oán Thái Bạch, nhìn lại vẻ mặt Bạch Bạch kinh hoảng ủy khuất, đối với lão nhân này càng thêm bất mãn.

      Thái Bạch Kim Tinh cười khổ :

      "Có hiểu lầm, mọi người làm sáng tỏ lần là được, lão hủ cũng tin tiểu hồ ly vô cớ đả thương người."

      Điện mẫu hừ lạnh tiếng, lôi kéo trượng phu theo Minh Ất chân nhân vào trong chính điện.

      Tiểu Hắc nhìn thấy Bạch Bạch hóa ra hình người, muốn lại "chịu thiệt" để Vân Hư ôm, lập tức cầu hướng về phía ngực mỹ nhân!

      Bạch Bạch biết Tiểu Hắc quen thói dựa dẫm, phản đối đem ôm nó qua. Bạn đọc truyện được copy tại Truyện FULL

      Vân Hư nuốt nước bọt, lớn tiếng Quỳnh Nguyệt tiên tử cùng Tam công chúa đến Thanh Lương Quan, tập kích Bạch Bạch thành, Hắc Miêu nhào đến phản kích bị các nàng đánh thành trọng thương còn chưa , hai công chúa thừa dịp Minh Ất chân nhân khỏi mà giả tạo thư tín dẫn bọn họ tới núi Linh Tố, hóa trang thành võ sĩ giáp vàng hỏi nguyên do muốn chém giết Bạch Bạch cùng Tiểu Hắc, Bạch Bạch kinh hoảng nhanh phất tay ngăn cản, bởi vì sử dụng pháp lực, ba người gồm cả người mang rìu bị đánh bay ra ngoài, rìu rơi xuống mới làm các nàng bị thương gãy chút xương.

      Về chuyện Huyết Hàn Tích có đề cập đến, lúc này có chứng cứ ràng, ra cũng vô dụng, chỉ làm cho đối phương chỉ trích lấp liếm.

      Vân Hư lúc đầu vẫn còn tương đối bình tĩnh, càng về sau có chút ít kích động, lớn tiếng :

      "Xin các vị tiền bối nghĩ xem, nếu như sư muội ta phải có pháp lực phòng thân, nàng chưa vào danh sách thần tiên, bị đòn này giáng xuống, nàng cùng tiểu Hắc cùng nhau xuống hoàng tuyền, mấy trăm năm tu vi hủy hoại chỉ trong chốc lát. Nữ tử hiểm xảo trá, ác độc hại người như thế, hôm nay lại vẫn muốn cắn ngược lại cái, vu oan sư muội ta vô cớ đả thương người! Thiên lý khó dung!"

      xong từ trong tay áo lấy ra phong thư hướng từng người :

      "Đây là thư ngụy tạo mà hai ác nữ nhân đưa tới, phía còn có mùi các nàng, Thiên đế như muốn truy cứu, ta liền thỉnh Khiếu Thiên khuyển nghiệm chứng tại chỗ, mọi người biết giả!"

      đến chuyện này, chẳng những Thiên Lôi điện mẫu cùng Cự Uy Tinh Quân lòng đầy căm phẫn, làm Thái Bạch Kim Tinh cũng ngồi yên, luôn miệng :

      "Có lý nào vậy ! Có lý nào vậy !"

      Điều Minh Ất chân nhân muốn chính là hiệu quả này, liền gật đầu với Vân Hư ý bảo, Vân Hư thu hồi lá thư này, thối lui vài bước đứng ở bên người Bạch Bạch.

      "Bất kể như thế nào, Bạch Bạch cũng làm bị thương hai vị công chúa nhà Trời, theo lý nên chịu chút ít trách phạt. Làm phiền Tinh Quân trở về chuyện với Thiên đế, bổn tọa có thể ngay lập tức phái Bạch Bạch cùng vài vị sư huynh của nàng đến ti Địa phủ hiệp trợ bình loạn tháng, trong tháng này bảo đảm ma Địa phủ rảnh đánh sâu vào Quỷ Môn quan, nếu Bạch Bạch làm chuyện này xong, liền xin Thiên đế thứ tội cho nàng trước, cũng cho nàng vào danh sách thần tiên để khen ngợi và khuyến khích. Thế nào?" Minh Ất chân nhân đưa ra điều kiện sớm chuẩn bị tốt, cũng biết điều kiện như vậy làm Thiên đế hoàn toàn cách nào cự tuyệt.




      CHƯƠNG 87


      Bây giờ tháng bảy tới, là lúc quỷ môn quan mỏng manh nhất, thiên binh thiên tướng mà Thiên đế phái xuống dưới bình loạn có biện pháp đối với ma làm loạn ở tì Địa phủ, mọi trận chiến dường như đều bại. Tháng bảy này đến khí cực mạnh, Quỷ Môn quan mở rộng ra, muốn ngăn cản ma xông ra khỏi Địa phủ làm loạn nhân gian, thậm chí hướng Thiên đình đòi công đạo, căn bản là chuyện viển vông.

      Nếu như có thể nhận được hứa hẹn của Minh Ất chân nhân, sống qua thời kì tháng gian nan, vậy Thiên đình còn có thể trì hoãn được lát, chống đỡ được thêm trận, chừng có thể tìm được cách giải quyết triệt để vấn đề Địa phủ.

      Thái Bạch Kim Tinh cảm thấy đuối lý, thấy Minh Ất chân nhân lại hào phóng đưa ra điều kiện hậu đãi như thế, cảm giác quả thực như bản thân là dân cờ bạc thua sạch gia sản, đột nhiên nhà cái gia sản này tính, ngược lại còn cho thêm ít tiền trà giống như an ủi. Tất nhiên có lý do cự tuyệt, lúc này gật đầu chấp nhận như bằm tỏi, gần như vỗ ngực hứa hẹn nhất định có thể thuyết phục Thiên đế đáp ứng điều kiện.

      tình đến tận đây, xem như giải quyết hoàn mỹ, Huyền Thư thay mặt Minh Ất chân nhân cung kính tiễn các vị khách ra ngoài. Bên này Vân Hư nhịn được :

      "Sư phụ, Đại sư huynh tình hình ti Địa phủ mất khống chế, mặc dù Bạch Bạch pháp lực cao, nhưng là hoàn toàn hiểu pháp thuật, nàng đến Địa phủ, nếu là có sơ xuất nên gì bây giờ?"

      Minh Ất chân nhân lướt nhìn người đệ tử vì sư muội trở nên nôn nôn nóng nóng, lạnh nhạt :

      "Sư phụ tự có đạo lý của sư phụ, tuyệt đối để cho Bạch Bạch có nguy hiểm gì."

      Vân Hư nghe xong, lúc này mới yên lòng lại.

      Minh Ất chân nhân ngoắc gọi Bạch Bạch cùng Vân Hư đến trước mặt mình, lời hàm ý sâu xa:

      "Bạch Bạch pháp lực tuy mạnh, nhưng là biết khống chế, phải học được cách thu phát tự nhiên, phương pháp tốt nhất chính là đến Địa phủ học tập phen. Cho đám sư huynh các ngươi theo giúp, ngoại trừ bảo hộ ra, cũng muốn tiện thể chỉ giáo Bạch Bạch phương pháp tấn công phòng bị."

      Lời này khó nghe, ma quỷ quái làm loạn trong Địa phủ, bất kể con nào cũng đều là chết chưa đền hết tội, Bạch Bạch cho dù ra tay biết nặng , cũng gây ra phong ba gì. Minh Ất chân nhân kỳ chính là muốn Bạch Bạch dùng thử những chiêu kia với ma quỷ quái, dùng loại bia ngắm có sức sống mãnh liệt này tu luyện pháp thuật tấn công, so với tỷ thí luận bàn cùng với sư huynh đệ muội tính tình ôn hòa, tiến bộ phải nhanh hơn nhiều.

      Hơn nữa vài ngày trước chứng kiến đồ đệ mình ai cũng đều coi Bạch Bạch như búp bê bằng ngọc lưu ly, e sợ nàng chịu chút thương tổn, Bạch Bạch ở trong Thanh Lương Quan chỉ sợ cũng chẳng học được pháp thuật phòng ngự tấn công nào, về sau đến khi chính thức cần dùng, lại luống cuống tay chân.

      Người nhà luôn thương xót lẫn nhau, ở Thanh Lương Quan của đều là sư huynh tốt bụng bại dưới tay sư muội.

      Bạch Bạch tiến bộ cực nhanh, vượt xa mong đợi của cùng với các đồ đệ khác, tại về pháp lực căn cơ là đệ tử số , số hai của . giờ đại khái chỉ có đại đồ đệ Vân Sơ mới có thể so sánh cùng nàng. Bạn đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

      Chỉ là đến vận dụng thực tế, có lẽ Tiểu Hắc so với nàng còn mạnh hơn chút. Tình hình này nếu như nhanh chóng thay đổi, với nàng tuyệt đối phải là chuyện tốt.

      Về phần cầu với Thiên đế cho Bạch Bạch tiên tịch (*vào danh sách thần tiên), thuần túy là xuất phát từ quan điểm bồi thường. Bạch Bạch sở dĩ mất cơ hội thành tiên, thực ra là do bị Mặc Yểm dụ dỗ, nhưng nếu như phải biết Bạch Bạch tu luyện công pháp đồng tử, lại ám chỉ cha mẹ Bạch Bạch cố hết sức tránh để cho nàng tiếp xúc với chuyện nam nữ, làm sao nàng lại có thể bị lừa đơn giản như vậy?

      cho cùng là do ngông cuồng mượn thiên ý mà hành , nên mới dẫn tới kết quả tồi tệ…… Tranh thủ tiên tịch cho Bạch Bạch, ít nhất xem như an ủi nàng năm trăm năm qua vất vả và nỗ lực !
      Mai Trinhly sắc thích bài này.

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 88


      Câu trả lời của Thiên đế nhanh chóng truyền đến, đúng như Minh Ất chân nhân dự đoán, rất sảng khoái đáp ứng điều kiện, cũng gấp rút thỉnh Thanh Lương Quan mau chóng xuất phát. Vì vậy, Minh Ất chân nhân lúc này gởi thư nhắn vài đệ tử trở về, dự định ba ngày sau, cũng là đầu tháng bảy lên đường.

      Lần này có thể là từ ngàn năm nay, Thanh Lương Quan lần đầu tiên xuất động đại quy mô nhúng tay vào việc phân tranh của tam giới, Thiên đình tất nhiên là khoanh tay hưởng lợi, giương mắt nhìn đám đệ tử Thanh Lương Quan ai ai cũng đều xoa tay hăm hở chuẩn bị sẵn sàng để biểu . Bọn họ cần Thiên đình cấp cho chức quan tốt, lại thể để bôi nhọ thanh danh tích lũy nhiều năm của Thanh Lương Quan!

      Liên tiếp bị giam tại sau núi bế quan tu luyện Vân Cảnh cũng được Minh Ất chân nhân cho phép,"được thả ra" sớm để cùng sư huynh đệ hành động, thấy cao hứng mà nhảy lên nhảy xuống, theo tính tình của , ép buộc bế quan ba tháng, là quá buồn bực !

      Tiểu Hắc cũng muốn cùng tham gia náo nhiệt, đáng tiếc người mang thương tích, cho dù có bị thương, pháp lực cũng quá kém, đến lúc đó vừa chiếu cố Bạch Bạch, vừa chiếu cố nó, ngược lại thành vướng víu. Tiểu Hắc cũng hiểu đạo lý này, chỉ là trong nội tâm cam lòng, vài ngày trước hồ ly ngốc còn bị nó khi dễ, giờ chẳng những nghe pháp lực cao cường, còn có cơ hội cùng các sư huynh ra ngoài "chơi"! là hơi quá đáng!

      Nén tức giận xuống, nó tà ác hướng phía bên cạnh, thừa dịp Bạch Bạch chú ý, níu lấy cái đuôi của nàng mà cắn, cho đến khi cắn Bạch Bạch nước mắt lưng tròng mới thôi.

      Vân Hư sau khi biết, đau lòng thay sư muội, lại đành lòng trách cứ Tiểu Hắc, đành phải đưa Bạch Bạch dẫn về phòng của mình, cho Tiểu Hắc nhìn thấy. Bạn đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

      Trước khi , Minh Ất chân nhân gọi đồ đệ tới, đem sách lược tác chiến ti Địa phủ lần này lại lần với bọn họ, lại dặn dò bọn họ phải cẩn thận chiếu cố sư muội, tận lực dạy nàng học cách khống chế pháp lực.

      Cuối cùng :

      "Các ngươi dạy bảo chỉ dẫn tốt Bạch Bạch, nàng trợ lực lớn của các ngươi, nếu như các ngươi chỉ là muốn để cho nàng theo sau các ngươi để các ngươi bảo vệ, nàng là vướng víu lớn nhất của các ngươi! Tình trạng ti Địa phủ giờ phút này, chắc hẳn trong lòng các ngươi cũng , lúc này các ngươi được phép nuông chiều sư muội!"

      Mấy đồ đệ hai mặt nhìn nhau, Ngũ sư huynh Vân Chỉ tính tình lại nóng nảy, là người nín được lời nhất, nghe vậy nhịn được :

      "Sư phụ lo lắng an nguy của tiểu sư muội, lại lo lắng chúng con nuông chiều sư muội, thế này…… thế này…… bằng sư muội ở lại Thanh Lương Quan. Dù sao Thiên đế muốn Quỷ Môn quan bị phá tan trong tháng này, sư muội đâu phải đến ti Địa phủ chứ, chắc ông ta cũng để ý, cho dù biết, cũng ra ."

      Minh Ất chân nhân thở dài :

      "Pháp lực người tiểu sư muội các ngươi, hôm nay có thể so sánh cùng Vân Sơ."

      lời ra, ngoại trừ Vân Hư, còn lại năm đệ tử đều thất kinh. Bọn họ loáng thoáng có nghe Tiểu sư muội vung tay lên làm trọng thương Quỳnh Nguyệt tiên tử cùng Tam công chúa Nam Hải Long cung, vẫn cho là Thiên đế cố ý ngoa, mượn cơ hội áp chế, nghe sư phụ như vậy, dĩ nhiên chuyện lạ là có sao?

      Vân Chỉ há to mồm :

      "Sao…… Làm sao có thể?!" Bạch Bạch như vậy, bộ dạng mảnh mai dễ bị gió thổi ngã.

      Minh Ất chân nhân để ý tới vẻ mặt ngốc kia của , nghiêm mặt :

      "Hành trình ti Địa phủ vô cùng nguy hiểm đáng sợ, muốn hoàn thành lời hứa hẹn với Thiên đế lại là việc muôn vàn khó khăn, bằng sáu sư huynh đệ các ngươi, thêm kế hoạch của vi sư, chỉ là thắng năm phần. Cho sư muội các ngươi theo các ngươi , là vì nàng, cũng là vì các ngươi."

      Vân Sơ cho tới bây giờ luôn tin tưởng hề nghi ngờ đối với lời của sư phụ, kinh ngạc qua , cũng gật đầu xác nhận.

      Sáu sư huynh đệ ra cửa, lại gặp Bạch Bạch ngồi xổm ủ rũ dưới cây hoa hồng ở trong hoa viên, vô cùng uể oải. Bạch Bạch phát bọn họ ra, đứng dậy muốn nhảy đến chỗ Vân Hư, lại bị Vân Cảnh bước dài ra tay cản lại.

      "Bắt được."

      "Chỉ biết thân thiết với Lục sư huynh ngươi, trong lòng Tam sư huynh chua xót quá……" Vân Cảnh dùng câu hát xướng lên, kéo dài rung biểu đạt ai oán.

      Bạch Bạch muốn cười, nhưng cười được, thấp giọng :

      "Các sư huynh xin lỗi, đều là ta làm liên luỵ các người."

      Vân Cảnh mất hứng, xoa đầu nàng, :

      " cái gì vậy chứ, mấy huynh đệ chúng ta sớm muốn đến địa phủ ti vui vẻ hồi, chẳng qua sư phụ cho mà thôi, khó được sư phụ đồng ý, chúng ta cảm ơn muội kịp nữa là!"

      Bạch Bạch chần chừ đưa mắt nhìn mặt mấy sư huynh, ngay cả tứ sư huynh Vân Lan ngày thường ít hiền như khúc gỗ, mặt cũng là hân hoan kích động. Tuy biểu này chỉ hơn tượng chút nhưng cũng đủ làm tâm tình Bạch Bạch vui vẻ lên chút.

      Vân Cảnh bỗng nhiên có ý xấu mang Bạch Bạch đối mặt với , nháy mắt : "Nhưng mà sư muội này, nghe pháp lực của muội có thể so sánh với Đại sư huynh! Đến Địa phủ, nếu có nguy hiểm, muội phải bảo vệ tốt cho sư huynh ta nha!"

      Lời thuyết pháp này thành công khiến Bạch Bạch nở nụ cười, mấy sư huynh bên cạnh chịu nổi biết xấu hổ, đều quay …Đứng cách mấy bước làm bộ như quen biết .

      Bạch Bạch cũng rất lòng đáp:

      "Được!"

      Vân Cảnh cảm động thôi, đưa mặt cọ cọ thân thể Bạch Bạch, kết quả bộ lông tuyết trắng của hồ ly được cọ, mà cọ lên đoạn tay áo đạo bào — Vân Hư bên cạnh sớm đề phòng sắc lang , tuy rằng Bạch Bạch bây giờ còn là thân hồ ly, nhưng cũng thể cứ tùy tiện động tay động chân chiếm tiện nghi như vậy!

      thanh bọn họ đùa giỡn, vui cười truyền vào trong tai Minh Ất chân nhân, làm bên môi mỉm cười, Vân Cảnh tuy rằng hay làm duyên làm dáng, nhưng có ở đấy, mấy đồ đệ dường như cũng thoải mái ít. Chỉ mong hành trình đến Địa phủ lần này tất cả đều thuận lợi!

      Lồng ngực cùng tứ chi bỗng nhiên truyền đến cơn lạnh hư ảo, nhanh chóng rút hầu hết khí lực của , khóe môi trắng bệch…… Lại nữa rồi!

      Cố gắng điều chỉnh tốt hô hấp, làm cho chân nguyên tán loạn người chảy ổn định lại. Khi mở to mắt sắc trời đen kịt, có chút bất tri bất giác ngờ ban ngày qua.

      Minh Ất lắc đầu, nghĩ tới lần rình Thiên cơ, lại phải trả cái giá lớn như thế

      Trong mắt người ngoài Minh Ất chân nhân pháp lực vô biên, cao cao tại thượng (*cao với tới), ra là mấy trăm năm trước rình coi Thiên cơ, chân nguyên hao tổn rất lớn, pháp lực mất nửa, đến nay khôi phục được, chỉ là ngoại trừ đồng tử Huyền Thư phụng dưỡng bên người, cùng đại đệ tử Vân Sơ, nhị đệ tử Vân Khởi, người nào biết được mà thôi.

      Nếu như phải thân thể mang bệnh như vậy, sao lại cam lòng để các đệ tử mạo hiểm chứ?

      Minh Ất chân nhân lau mồ hôi lạnh trán , cười khổ lẩm bẩm: "Chẳng lẽ đây cũng là báo ứng sao?"

      Bên kia, nhóm sáu người cùng hồ của Thanh Lương Quan, bái biệt sư phụ, hùng dũng tiêu sái đến Nam Thiên môn, chỉ thấy ở bức tường mây cách đó xa, trùng trùng điệp điệp đám người bay tới.

      Vân Cảnh luôn "trốn" chơi khắp nơi, quen biết rộng, liếc mắt liền nhận ra trong đó ít người đều là nhân tài mấy trăm năm mới xuất , đều là trưởng bối sư phụ của bọn , là nhân vật có địa vị Thiên đình, mỗi người đều là đại đệ tử của vị Tinh Quân nào đó, động chủ của động phủ nào đó, bình thường chỉ thấy bọn họ ở Thiên đình ngang ngược có kỵ ai cả, hôm nay sao tất cả lại chạy đến Nam Thiên môn để tham gia náo nhiệt chứ?
      Mai Trinhly sắc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :